1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Kích tình tuyệt sắc - Quý Ly (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 4.2

      “Đây là cái gì?” Quân Thánh Thiên nhíu mày, ngồi xổm xuống nhặt từng phong thư lên. Hừ! hỏi cũng biết đây là thư tình. đám tiểu tử biết sống chết, lại dám đánh chủ ý với Tuyết Nhi của .

      Thiên, có gì đâu! Chỉ là thư thăm hỏi bình thường thôi mà.”

      đứng đắn giải thích, ra chưa từng xem qua phong thư nào mình nhận được, về đến nhà đều là tiểu đệ của giải quyết những phong thư kia.

      “Phải ?” Quân Thánh Thiên ràng tin, mày cũng nhíu lại

      phải là cái gì trọng yếu đấy chứ?”

      “Đúng a! Chắc có chuyện gì to tát đâu!”
      An Tuyết Nhi gật đầu cái.

      “Vậy nếu em ngại mở ra xem chút nha? rất tò mò muốn biết bọn họ hỏi em chuyện gì a!”

      An Tuyết Nhi mặc dù cảm thấy có chút ổn, nhưng mà Quân Thánh Thiên là bạn trai của có thể chia xẻ cùng hết thảy, cho nên làm gì khác hơn là gật đầu đáp ứng.

      “Được rồi!”

      Quân Thánh Thiên ngồi ở cỏ, tùy tiện lấy ra phong thư

      “Bạn học An Tuyết Nhi thân mến, bạn là ngôi sao rực rỡ nhất trong lòng mình, cũng là vầng trăng sáng ôn nhu nhất, càng là ánh mặt trời chiếu sáng sinh mệnh mình. Nếu như thấy bạn, mình giống như mất vì sao, ánh trăng, mặt trời, trải qua cuộc sống tối tăm bi thảm có ánh mặt trời chiếu sáng. Mặc dù bạn bây giờ có lựa chọn, nhưng mình vẫn cuồng dại chờ đợi bạn, cho đến khi người ngoài hành tinh tấn công địa cầu, cho đến khi vĩnh viễn sánh cùng trời đất, biển cạn đá mòn, ý chí tôi cũng bao giờ thay đổi. ngày nào đó, bạn phát ra ta mới là người thích bạn nhất. Cho bạn chút thời gian, mau mau quay về bên cạnh mình ! Mình vĩnh viễn chờ bạn! Tình của bạn – Vương Đại Minh.”


      Quân Thánh Thiên càng đọc mặt càng đen, chịu nổi cái tên si mê vọng tưởng.

      Đây chính là hỏi thăm em sao?”

      giơ lên lá thư trong tay nhìn về phía . Oa! Vương Đại Minh si tình đó nha! Nhưng là em rồi, thể nào thích được. Em muốn nhờ của khuyên chết tâm a.” An Tuyết Nhi vẻ mặt ảo não biến thành bộ dáng chúa cứu thế, chắp tay trước ngực .

      buồn cười nhìn bộ dáng nghiêm chỉnh, tiện tay lại mở ra phong thư nữa.

      “Gửi Tuyết Nhi. Biết ràng bạn mù quáng bị ác nhân lừa gạt, nhưng mình vẫn còn bạn rất nhiều, mình biết bạn nhất định là bất đắc dĩ, mới miễn cưỡng cùng ở chung chỗ. Mỗi khi nhìn thấy bóng dáng các người qua, lòng của mình liền đau đớn vô cùng, giống như bị kim đâm vậy.” đọc đến đây, nhịn được mà cười to thành tiếng.

      “Hắc! Người này biết cách ví von! Đau đến giống như bị đám? Vậy cũng được, làm khó , Haha!”

      “Thiên.”

      có chút quẫn bách kếu tên , hi vọng đọc tiếp. Nhưng mà Quân Thánh Thiên làm sao có thể bỏ qua những phong thư làm cho cười to như vậy chứ, chuyện cười ở bách khoa toàn thư còn kém xa.

      “Mình là cứ thế bạn, mỗi ngày ba bữa cơm trước khi ăn, sau khi ăn xong, đều muốn nhìn ảnh của bạn, nếu nhìn, ăn ngon, tiêu hóa cũng khó khăn. Mỗi đêm trước khi học bài mình cũng xem ảnh của bạn nếu giống như mất ánh đèn chiếu sáng để học bài. Thượng Đế phụ nữ làm từ nhánh xương sườn của đàn ông, mình có cảm giác bạn chính là xương sườn của mình. Tuyết Nhi, bạn hãy làm xương sườn của mình ! Nếu như bạn đáp ứng, vậy mình bằng chết cho xong. “Tan học bạn nhớ đến gặp mình, nếu phải tới công viên gặp mình, mình chờ bạn! Chờ mình nghĩ đến chết như thế nào là đẹp nhất, đau nhất dùng bồ câu đưa tin thông báo cho bạn. bạn!”

      ta… có nghĩ ra nhỉ?” An Tuyết Nhi khuôn mặt tràn đầy thần sắc lo lắng.

      “Em yên tâm ! , rất sợ đau đớn, có dũng khí tự sát đâu!” Quân Thánh Thiên lành lạnh .

      “Nhưng mà…..”

      nhưng mà gì hết, nếu như muốn chết, phải thông báo cho em hay sao? Chờ nhận được bồ câu đưa tin hãy lo lắng ! Chớ ảnh hưởng đến việc ăn cơm của chúng ta, phải rồi, hôm nay chúng ta ăn gì?”

      “Mẹ chúng ta hôm nay ra ngoài chơi nên thể ngủ sớm được, cho nên đặc biệt chuẩn bị cho chúng ta….” An Tuyết Nhi giống như vợ xoay người, bận rộn mở hộp đồ ăn chuẩn bị bữa trưa cho bọn họ. Vừa , miệng vừa lầm bẩm công hiệu của bữa trưa hôm nay.

      Quân Thánh Thiên xoay người, đem những phong thư kia ném vào thùng rác, sạch dấu vết.

      Sau đó chắp tay sau ót, dựa lưng vào thân cây đại thụ, bộ dạng thích thú nhìn An Tuyết Nhi loay hoay.

      Đột nhiên cảm thấy có cảm giác hạnh phúc, tràn đầy trái tim của .

      A —- của khả ái nha.

      Sáu giờ năm mươi phút, Quân Thánh Thiên có mặt trước cửa An gia, tới nhấn chuông, chỉ lát sau, nữ giữ giúp việc nhà ra mở cửa mời vào bên trong.

      Quân Thánh Thiên lễ phép đến phòng ăn của An gia, hướng người An gia chào hỏi, chuyện lát, rồi mới vào phòng khách chờ An Tuyết Nhi.

      “Đinh …… đinh …” Tiếng chuông lớn vang từ phòng khách hào hoa.

      An Tuyết Nhi từ lầu vội vã chạy xuống, chiếc quần phủ màu bạc theo từng cử động của mà phiêu phu giữa trung tạo thành những gợn sóng lớn, làm lộ ra bắp chân trắng noãn thon dài của , làm cho Quân Thánh Thiên kìm lòng được mà nuốt từng ngụm nước bọt.

      “Tuyết Nhi, em đẹp quá.” ưu nhã nâng tay lên hôn xuống.

      “Cám ơn !” An Tuyết Nhi ngượng ngùng trả lời, từ trong mắt nhìn thấy tán thưởng.

      “Chúng ta thôi!”

      “Vâng”

      “Ừ!”

      Bọn họ trước hướng mọi người chào rồi mới ra cửa.

      Quân Thánh Thiên vội vã đưa đến xe thể thao của , lại thay mở cửa xe, đợi ngồi vào xong, mới nhanh chóng tới bên kia ngồi vào ghế lái.

      Vừa vào trong xe, cũng có lập tức khởi động, mà ngược lại đưa tay sang thay thắt dây an toàn, xong rồi, bàn tay dừng ở đùi .

      “Tuyết Nhi, em đẹp.” mê muội nhìn , tay vuốt ve khuôn mặt nhắn xinh xắn của , tay chậm rãi cách lớp vải quần vuốt ve đầu gối cùng bắp đùi của .

      “Thiên, phải chúng ta phải rồi sao?” An Tuyết Nhi có chút mê loạn ngẩng đầu nhìn gương mặt tuấn tú, cương nghị trước mắt.

      “Ừ! Chờ chút, trước để làm chút chuyện chứ.” tiến lại gần, đem ôm vào trong ngực.

      An Tuyết Nhi nghĩ muốn hôn , cũng rất mong chờ điều đó, nâng mặt lên, cái miệng khẽ nhếch, mắt nhắm lại, bộ dạng rất mê người. Ai biết Quân Thánh Thiên có ý định hôn , ngược lại đem khuôn mặt nhắn của áp sát vào bả vai , rồi đưa tay lên tháo chiếc kẹp uốn tóc phía sau .

      “Tuyết Nhi, em quên tháo cái này ra này.” nén cười, lấy tay nâng khuôn mặt nhắn của lên.

      “A!” Vừa nhìn thấy nó, mắc cỡ hận có lỗ nào dưới đất mà chui xuống, thế nhưng lại phá hỏng thời khắc đẹp đẽ ấy.

      A! Để cho chết ! nhanh chóng đem mặt vùi vào lồng ngực của Quân Thánh Thiên, muốn nhìn thấy ánh mắt tràn ngập ý cười của .

      ra hôm nay vì phối hợp với bộ đồ thấp ngực, nên nghe theo mẹ đem đầu tóc dài đen nhánh biến thành tóc uốn, bộ dạng quyến rũ, thành thục.


      Nhưng khi vừa nghe là Quân Thánh Thiên tới, liền hốt hoảng gỡ xuống, nghĩ tới, vội vàng bỏ quên mất chiếc.

      “Được rồi, Tuyết Nhi, đừng ngượng ngùng nữa, chỉ có thấy thui mà!” Quân Thánh Thiên bắt đầu hoài nghi Đinh Mị cùng An Thắng Võ vừa mới lộ nụ cười mờ ám.

      đem chiếc kẹp cuốn vứt về ghế sau, lần nữa đưa tay lên nâng khuôn mặt đỏ ửng của .

      “Người ta mất mặt mà!” An Tuyết Nhi đánh cái vào lồng ngực của , mới có cảm giác mình rất đẹp, rất có khí chất. Kết quả lại thành thế này a…

      ! Đây mới là điều thích nhất, em tối nay làm muốn bắt cóc em về nhà.” thương dùng chóp mũi cọ vào mũi của .

      “Có ?” vui vẻ lấy tay ôm chặt eo Quân Thánh Thiên

      “Dĩ nhiên rồi, khát nước, Tuyết Nhi.”

      Hai tay lưng bắt đầu di động.

      Vậy phải làm sao bây giờ?” An Tuyết Nhi chớp chớp đôi mắt to tròn.

      cần em làm dịu a.” xong, chính xác hôn lên miệng nhắn hồng diễm kia.

      Lúc này, đây mới là chuyện muốn làm nhất trong buổi tối hôm nay.
      honglak thích bài này.

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 4.3

      Đầu lưỡi trơn trượt vội vàng cùng chiếc lưỡi thơm tho quấn quít, kịch liệt thưởng thức mật ngọt của .

      dùng lực đem thân thể hoàn mỹ áp sát vào lồng ngực của mình, cảm nhận bộ phận đầy đặn của ma sát lồng ngực , cảm giác tốt.

      Nụ hôn của càng ngày càng cuồng dã, đầu lưỡi cũng chu du khắp mọi ngóc ngách bên trong miệng hưởng thụ hơi thở thơm tho của .

      An Tuyết Nhi thở hồng hộc mặc hôn, nụ hôn của như loại ma pháp nguy hiểm, khiến kìm lòng được mà run rẩy, muốn nhiều hơn nữa, đầu vú nhạy cảm của bắt đầu đau đớn, cứng rắn nhô ra, theo phần lưng dùng sức vuốt ve, đôi gò bồng cũng tăng lần ma sát lồng ngực của .

      “A.. Thiên……….” nhịn được mà kiều lên tiếng.

      Quân Thánh Thiên bị thanh của làm tỉnh táo lại, cũng ngừng mà tựa vào bả vai mảnh khảnh của , nếu dừng tay được, sợ rằng khắc chế được mà muốn ngay tại trong xe.

      An Tuyết Nhi nhìn khuôn mặt đầy ý vị phức tạp của , biết tại sao lại dừng lại. .. rất thích được hôn a!

      “Chúng ta thôi!”

      buông ra, khởi động xe, lập tức xe thể thao tựa như viên đạn biến mất trong bóng đêm.

      ****​

      “Ai nha! Như thế nào lại dừng a?” Thanh tiếc hận từ ban công truyền đến.

      Hai bóng dáng lớn , nằm ở ban công, cầm ống nhòm, vui mà phát tiếng thở dài. “Chúng ta thôi! Chớ để cha phát .” Đinh Mị cảnh giác nhìn bốn phía.

      Mẹ, Quân đại ca giống như rất gấp gáp a! Mẹ sợ tiểu muội bị ăn sao?”

      “Bọn họ mà làm như thế , ta còn có thể dạy Tuyết Nhi mấy chiêu ngự phu a!”

      “Thuật ngự phu?”


      An Thắng Võ nhếch mày “Đúng vậy! Như vậy Tuyết Nhi mới có thể đem Quân Thánh Thiên ăn gắt gao a.”

      Đinh Mị nghiến răng nghiến lợi, vừa vừa chà xát hai tay.

      “Tựa như mẹ đối với cha sao?” Vừa lúc nhìn thấy bóng dáng của cha ở phía sau, An Thắng Võ xấu xa mở miệng hỏi mẹ .

      sai, sai, con xem cha con đó, phải đối với mẹ gì nghe nấy sao? Mẹ lúc đầu…”

      muốn tới chuyện năm đó, nghe thấy thanh của ông xã mình từ phía sau, lập tức vụng về lặng tiếng.

      “Mị nhi, em cùng tiểu Vũ ở chỗ này làm cái gì? Bữa tối còn chưa có ăn xong đâu đấy!”
      An Học Hiền mang theo vẻ mặt dung túng về phía họ.

      Con với mẹ nghiên cứu chút về các ngôi sao.” An Thắng Võ đầu óc linh động, rất nhanh liền ra cái cớ.

      “Phải ? Vậy hai người nghiên cứu ra cái gì?”

      “Trước mắt còn chưa có kết quả, cha, con xuống lầu ăn cơm trước đây.” An Thắng Võ giảo hoạt, ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách, lập tức chạy trốn.

      “Mị nhị, em lại nháo nữa rồi!” An Học Hiền tới ban công, ôm lấy chiếc eo thon của vợ .

      “Người ta đâu có!” Đinh Mị đem tay vòng qua gáy chồng mình, nâng khuôn mặt diễm lệ lên làm nũng.

      có?” Nụ hôn của nhàng rơi vào mặt vợ , ôm nhu hôn trán của , mũi , gương mặt, cằm của , chính là tránh ra cánh môi khẽ nhếch chờ .

      mà! Người ta chẳng qua là quan tâm Tuyết Nhi, đừng giỡn nữa, nhanh lên a!” chu miệng lên ý bảo ông xã hôn .

      “Haha…” Thấy vợ bộ dáng nóng lòng, cảm giác, ngự thê thuật của mới là cao a! An Học Hiền đột nhiên cười nỏi, bởi vì vợ của gấp gáp chờ được mà kéo đầu thấp xuống, đặt hôn lửa nóng lên mội .

      Cuối thu bắt đầu vào mùa đông, ban đêm, nhưng bọn họ lại tuyệt cảm giác lạnh lẽo mà ở ban công âu yếm, vừa vặn đôi làm người ta đỏ mặt loạn nhịp tim.

      “A………. ưm….”

      Trong giấc mộng, An Tuyết Nhi hơi nhíu chân mày, ngừng phát ra thanh rên rỉ kiều, hai tay nắm chặt ga giường, ngón chân cũng cong queo, tựa như chịu nổi cái gì đó.

      cần…..”

      tự chủ mà cong thân thể lên, khuôn mặt nhắn bắt đầu toát ra mồ hôi, ngừng run rẩy. Rất hiển nhiên, trong mộng.

      Ở đó, nam tử xa lạ, kịch liệt cùng triền miên lần lại lần, cùng dạng với giấc mơ trước đây.

      “A!”

      đột ngột thét lên tiếng chói tai, sau đó cả người giống như hóa thành làn nước, xụi lơ ở giường, nhưng qua bao lâu, lại bắt đầu rên rỉ.

      “A…. được….”

      Trong mộng, nam nhân ngồi chồm hỗm ở giường, tay cường tráng, cơ bắp, có lực từ phía sau ôm bộ ngực của , phía dưới cái tay khác lại lướt qua bắp đùi của xoa nắn nơi hai người bọn họ giao hợp.

      An Tuyết Nhi đưa lưng về phía sau, mông cơ hồ là vô lực ngồi ở đùi , thân thể ngừng theo nhấp nhô lên xuống đung đưa.

      Hai tay nắm chặt cánh tay của để dưới ngực , lại cảm giác ái dịch từ từ chảy xuống, thấm ướt bộ vị và bắp đùi của . như thế dùng lục, giống như quá lâu rồi có phát tiết, thể chờ đợi mà cưỡng bách cùng hoan ái.

      An Tuyết Nhi mê loạn mà cảm thụ ở trong cơ thể nhanh chóng ra vào, mỗi lần rút ra rồi lại đâm vào, cũng mang đến cho cảm giác tê dại. Hạ thân nam tử tựa hồ vẫn chưa lên được đỉnh, khổng lồ kiên đĩnh vô tình ở giữa khe mông ra vào, vào ra, hoàn toàn hưởng nụ hoa kính ấm áp co rút mang đến cho khoái cảm mất hồn. ngừng chạy nước rút để cho toàn thân đạt khoái cảm tới tột cùng, cũng nhanh chóng mê mị.

      “Tôi….tôi ……chịu …..được…… nữa….” Bị mạnh mẽ va chạm, An Tuyết Nhi căn bản thể được câu hoàn chỉnh.

      “Em có thể!” Giọng nam bá đạo trầm thấp khêu gợi truyền đến.

      nhanh hơn, hai cánh tay cùng lực ôm lấy thân thể mềm mại di động, phối hợp cuồng bạo. Rốt cuộc, ở thời điểm cuối cùng dùng sức, đem mầm mống nóng ấm toàn bộ bắn sâu vào hoa kính.

      An Tuyết Nhi thân thể sớm mềm nhũn, nếu có cánh tay của chống đỡ, có lẽ trượt xuống giường rồi.

      ở thời điểm ngã vào mộng đẹp, lại lần nữa dùng lực, vạch hai đầu gối của ra, thẳng tiến vào trong cơ thể .

      “A! ….” chịu nổi mà hét lên. sao lại tới nữa a?

      “Em tối nay đừng nghĩ ngủ!” Nam nhân bá đạo tiếp tục triển khai luật động, bộ phận to lớn vững vàng đầy kín hạ thể của , dã man xâm nhập tiểu kiều của .

      An Tuyết Nhi cách nào phản kháng, đành mở hai chân, mặc cho chút kiêng kị xâm nhập chỗ kín. mồ hôi nhanh chóng thoát ra ngoài, rơi vào thân thể trắng nõn của , ở dưới ánh trăng chiếu xuống lấp lánh

      . An Tuyết Nhi đột nhiên muốn nhìn bộ dáng của , vươn tay muốn chạm vào mặt của , nhưng mà hai tay lại vô lực đưa đến nửa lại trở về giường

      . “Tôi muốn nhìn thấy .” nũng nịu cầu.

      khẽ cúi thấp người, nhưng dưới ánh trăng khuôn mặt mảnh u, thấy bộ dáng của .

      muốn lần nữa đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt của , nhưng đột nhiên lại tăng nhanh tốc độ để chạy nước rút, nóng bỏng to lớn hung hăng xâm nhập hoa kinh nho vừa nhanh chóng rút ra, lần lại lần đem khoái cảm dâng trào.

      “A………….” An Tuyết Nhi tay bé kéo lấy cái chăn, thân thể chịu nổi.

      Nam tử nhanh duỗi người lên thân thể mềm mại phía dưới, đột nhiên tay nâng lên phần lưng của để cho hai thân thể của bọn họ dán chặt vào với nhau, mê muội mà hưởng thụ tư vị nhũ phong ma sát cơ ngực của , đầu vú của hai người nhô ra va chạm lẫn nhau.

      lần cuối cùng chạy nước rút, gia tăng luật động, mỗi lần đều thẳng tiến vào chỗ sâu nhất. An Tuyết Nhi hoa kính kịch liệt co rút, hai tay nắm chặt ga giường, ngón chân chịu nổi mà cong lên, toàn thân bắt đầu co rút, ngay sau đó cũng chịu được nữa mà hét lên tiếng rồi bất tỉnh.

      Đè ở người , nam tử kia cũng để ý tới sớm bất tỉnh, vẫn tiếp tục thô bạo ra vào , giống như là hướng về búp bê thổi khí.

      Ở mấy lần mạnh mẽ chạy nước rút cuối cùng, rốt cuộc ở chỗ hoa kính sâu nhất, run rẩy mà phun ra mầm mống kích tình.

      “A………..” thở dài hơi thỏa mãn, ngay sao đó nằm gục ở người An Tuyết Nhi.
      honglak thích bài này.

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 5.1

      Trong giờ học, Từ Tiểu Linh nhìn chằm chằm người ngồi bên phải của mình.

      Tuyết Nhi phát xuân ư? Cư nhiên mặt đỏ thành như vậy, tám phần là chủ nhật trước cùng Quân Thánh Thiên xảy ra chuyện gì đáng xấu hổ rồi.

      đem lực chú ý lên thầy giáo Giang bục giảng. Hả? Lão soái thế nào cũng đỏ mặt a? đầu trọc còn toát ra chút mồ hôi. Oh my God! Giở trò quỷ a! Trung niên mà còn giả trang thanh thuần.

      Có bệnh a! Từ Tiểu Linh nhàm chán viết tờ giấy ném cho An Tuyết Nhi, giải buồn, giết thời gian. ‘Tuyết Nhi, mau thành khai ra, Quân Thánh Thiên làm gì cậu. Để cho cậu học sinh ngoan học lại đỏ mặt lý do vậy hả?’

      Tờ giấy nhanh chóng lại chuẩn xác ném lên bàn An Tuyết Nhi, An Tuyết Nhi quay đầu liếc nhìn Tiểu Linh ở đối diện nháy mắt ra hiệu, liền mở tờ giấy ra. Sau khi xem xong, mặt của còn đỏ hơn trước.

      suy nghĩ đến mộng xuân đêm đó, thế nhưng nằm mơ cùng với tên con trai xa lạ thân thiết, là mắc cỡ chết người a.

      giống như là bị người khác nhìn thấu suy nghĩ của mình, vội ngẩng đầu lên nhìn thầy giáo, thấy thầy nhìn , lại nhanh chóng cúi đầu.

      Thầy giáo Giang thấy nữ sinh xinh đẹp xấu hổ dám nhìn , bộ dang ngượng ngùng đỏ mặt kia, làm bụng bia của trong nháy mắt biến mất, tâm lâng lâng.

      Haha! nghĩ tới, tuy có tuổi, nhưng mà vẫn có nữ sinh ngưỡng mộ như cũ.

      Thầy Giang vui sướng đến quên mất cả việc mình vẫn còn ở trong lớp dạy học, liền đứng bục giảng mà khúc khích cười, thấy thế học sinh trong lớp cũng giải thích nổi, liền cho là thầy giáo trúng tà.

      Đem tất cả thu vào trong mắt, Từ Tiểu Linh buồn cười lên tiếng đánh thức thầy Giang “Thầy ơi, nước miếng chảy xuống kìa!” Thầy Giang đột nhiên bị đánh thức, theo bản năng sờ sờ miệng, xem có phải hay chảy nước miếng, nghĩ đến có học sinh trước mặt An Tuyết Nhi nhạo báng , nét mặt già nua khỏi mắc cỡ tại chỗ mắng chửi người.

      “Từ Tiểu Linh, ngươi học mà lo học cho tốt, lại đùa cợt giáo viên, dám thầy chảy nước miếng?”

      Thầy Giang, gương mặt tròn tròn hơi tức giận trừng hướng Từ Tiểu Linh.

      “Thầy ơi, thầy cao cao tại thượng thể xâm phạm, em làm sao dám mở miệng đùa giỡn thầy được chứ.?

      Em chính là có ý , ‘thầy ơi. nước miếng của em chảy xuống rồi!’ Thầy trong lúc dạy học làm cho em nhìn đến chảy nước miếng. Xin thầy, đừng có phát ra sức quyến rũ mạnh mẽ như vậy chứ, bọn em đỡ được phong thái mê hoặc của thầy a!”

      Từ Tiểu Linh đầu tiên là giả bộ vô tội, sau lại giả trang sùng bái, làm cho thầy Giang tâm nở hoa mà tha cho .

      “Được rồi! Thầy giỡn với em nữa, chớ có khẩn trương.” Thầy Giang vui vẻ, tự cho mình là đẹp trai, tay tựa bảng đen, tay đút túi quần, hai chân ngắn ngủn còn bắt chéo, hăng hái bừng bừng giảng bài, phải tiếp tục phát ra sức quyến rũ kinh người của mình a.

      Từ Tiểu Linh quay đầu nhìn về phía An Tuyết Nhi, lè lưỡi nhún nhún vai, thầy Giang dễ đối phó!

      mở tờ giấy An Tuyết Nhi nhờ người chuyển tới.

      ‘ Thiên với tớ có làm gì! Chỉ là, tớ lại mơ giấc mộng xuân, cảm thấy rất có lỗi với Thiên’

      Kế tiếp chỉ thấy Tiểu Linh và An Tuyết Nhi truyền tờ giấy cho nhau, mà thầy Giang cao hứng cho là hai người bọn họ bàn luận về !

      ‘ Trời ạ! Tuyết Nhi, cậu cuối cùng cũng được soi sáng rồi a, công phu của người kia có lợi hại hay ?’ ‘

      Người ta cảm thấy ngượng ngùng nha, dù gì cũng có bạn trai rồi a, bất luận là như thế nào, cũng đối với bạn trai phải thủy chung nha.

      ’ ‘Người kia là ai vậy?’

      ‘ Tớ thấy mặt , bất quá thành , ngày trước tớ có gặp trong mộng, nhưng sau đó lại gặp lại, cho đến ngày hôm qua. Cho nên cho tới bây giờ, cũng chưa từng nhìn thấy mặt .’

      ‘Oa! Thần kỳ như vậy sao, cậu nằm mơ tình tiết có liên tục ? Người kia có thể nào là chân mệnh thiên tử của cậu a?’

      thể nào, trừ Thiên ra, tớ thích bất kỳ ai khác.’

      ‘ Cậu rốt cuộc mộng như thế nào? Làm hết toàn bộ sao? có diễn trò trước ?

      ‘ Hình như là .’

      ‘ Oa! Cậu chứ? Cậu có hiểu tớ toàn bộ là có ý gì ?’

      ‘ Tớ hiểu mà! Cậu từng với tớ mà! Chính là việc đó a!

      ‘ Allright, vậy rất thô lỗ, trực tiếp ăn cậu hả?’

      có a! Lúc mở đầu, hôn tớ, rồi lại hôn những địa phương khác, sau đó làm chút chuyện làm người khác thẹn thùng a.’

      ‘ Xin cậu, vậy mà cậu còn có diễn trò trước.’

      có diễn trò a! Từ đầu tới đuôi cũng có diễn trò cho tớ xem.’

      ‘ Phanh’ tiếng, Từ Tiểu Linh té đất.

      Trời a! Tuyết Nhi, cậu là kẻ dở hơi! bất đắc dĩ mà từ đất bò lại chỗ ngồi.

      ‘ Tiểu thư, cầu xin cậu rảnh rỗi nghiên cứu chút chuyện ở giường ?

      phải diễn kịch là chỉ ở giường diễn trò, mà chính là chỉ nam nữ song phương làm chút hành động khơi mào tình dục của đối phương a.’

      ‘A! ra là như vậy, kia…. Chúng tớ đều làm hết mà!’

      ‘Có phải cậu đối với Quân Thánh Thiên chưa thỏa mãn dục vọng, cho nên…. ‘ Người ta mới có! ấy đối với tớ rất nhiệt tình.

      ‘ Nhìn cũng biết, mỗi lần gặp cậu, đều giống như thấy điểm tâm mỹ vị a, hai mắt sáng lên thỏa mãn vô cùng.’

      ấy đối với tớ rất tốt! Haiz, tớ biết nên làm cái gì bây giờ.’

      ‘ Tuyết Nhi, thành , cảm giác của cậu như thế nào?’

      ‘ Tớ cảm thấy tốt lắm! Dù sao tớ cũng có bạn trai rồi.’

      phải hỏi cậu cái này! Ý tớ là thời điểm cậu cùng người kia ý, cảm giác như thế nào?’

      ‘ Tiểu Linh, sao cậu lại hỏi tớ chuyện này? Ta là nằm mơ làm sao lại có cảm giác được chứ!’

      ‘ Nhanh chút, cho tớ , chúng ta phải từng ước định qua, có lần đầu tiên chia sẻ kinh nghiệm hay sao? mau, , , ….’

      ‘ Trời ạ, cậu đừng ép tớ a!’

      ‘ Trả lời mau, thành tâm thành ý mà trả lời!’

      ‘ Cũng tệ lắm! Nhưng là tớ ở trong mộng cảm thấy rất mệt mỏi.’

      ‘ Oa! thế nào lại hành hạ cậu như vậy? Đại chiến trăm hiệp sao? Có ép cậu làm mấy động tác kỳ quái hay ?’

      ‘ Cậu đừng đoán mò nữa, chẳng qua thể lực của rất tốt, vẫn luôn biết mệt.

      đem cậu làm mệt mỏi như vậy a! Vậy hẳn là ba lượt ! Cậu có đạt tới cao triều ?’

      ‘ Từ Tiểu Linh, cậu bây giờ tập làm ký giả hay sao? Tớ đem toàn bộ giấy tờ lưu lại, chờ đưa cho bạn trai cậu, chất vấn cậu.’

      ‘ Nha! Đừng có hẹp hòi như vậy? Tớ chỉ là lòng hiếu kỳ mạnh chút xíu mà thôi! Người ta cũng là quan tâm cậu mà!’

      ‘ Vâng, quan tâm chuyện sinh hoạt tình dục của tớ a.’

      ‘ Oa! Tuyết Nhi, ông trời lau mắt mà nhìn a. Cậu dám đâm bị thương tâm linh bé của tớ a. Ô, có sắc quên bạn tốt a!’

      ‘’ Reng… reng…..!’’

      Tiếng chuôn tan học vang lên. An Tuyết Nhi tới chỗ ngồi của Từ Tiểu Linh.

      “Tiểu Linh, tớ có trọng sắc quên bạn a!”

      “Được được, cậu chẳng qua là bắt đầu đối với tớ xa cách mà thôi.” Từ Tiểu Linh cố tình làm bộ dạng chán nản.

      “Tiểu Linh, cậu là bạn tốt nhất của tớ, tâm của tớ tất cả đều cho cậu mà!”

      ?”

      !”
      honglak thích bài này.

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 5.2

      “Vậy cậu cho tớ biết, cậu có đạt tới cao triều hay ?” sợ chết hỏi.

      “Từ ——- Tiểu —— Linh” An Tuyết Nhi khuôn mặt đỏ bừng, muốn đuổi đánh Từ Tiểu Linh.

      Từ Tiểu Linh động tác nhanh chóng từ ghết nhảy dựng lên hướng phía bên ngoài chạy .

      “Dừng tay a!”

      “Từ Tiểu Linh, cậu xong đời.” đuổi theo sau lưng Từ Tiểu Linh.

      “A —- Cứu mạng a!” Từ Tiểu Linh vừa chạy vừa cười, còn kêu cứu mạng nữa.

      “Cậu đừng chạy!”

      An Tuyết nhi bởi vì chạy nhanh mà hai gò má phấn hồng, giờ phút này mềm mại ướt át làm cho người ta muốn cắn xống.

      “Đại nhân tha mạng a!”

      Hai người bọn họ càng chạy càng xa, đường chơi đùa để cho ít người cũng lây các vui vẻ.

      Đột nhiên, Từ Tiểu Linh ở cầu thang lầu đụng phải bức tường cứng rắn.

      “Ai ui!

      " xin lỗi, tôi phải cố ý.”

      tự biết nên chạy loạn hành lang, vội vàng mở miệng xin lỗi.

      cần gấp gáp, có bị đau chỗ nào ?

      ” Hả? Thanh này… Từ Tiểu Linh ngẩng đầu nhìn lên, liền nhìn thấy khắc tinh của – Bạch Mộ Hiên

      vội vàng muốn nhảy ra khỏi lồng ngực của , nhưng vẫn ôm chặt, lại kiên trì muốn nâng mặt của lên, nhìn xem có bị đụng đau ở chỗ nào hay .

      “Tôi sao!”

      “Haha! Mỹ nữ tự động chui vào lưới a.”

      Cùng Bạch Mộ Hiên đồng hành chính là Quân Thánh Thiên. tìm Tiểu Tuyết Nhi của cùng ăn cơm trưa. Từ Tiểu Linh trợn mắt nhìn Quân Thánh Thiên cái, ngay sau đó mực tránh khỏi cánh tay của Bạch Mộ Hiên.

      buông ra! Ở đây có rất nhiều người a!”

      Bạch Mộ Hiên cũng rất hợp tác buông lỏng tay.

      “Tiểu Linh, tới tìm em ăn trưa.”

      rất lịch với Từ Tiểu Linh.

      “Tiểu Linh, cậu đừng lãng phí tâm ý của học trưởng, cậu cùng với ấy ăn trưa ! Tớ cùng với Thiên cũng a.”

      An Tuyết Nhi bị Quân Thánh Thiên ôm eo, tích cực mà nghĩ vun vào cho hai người bọn họ.

      “Đúng a! Chúng ta cũng muốn . Bạch Mộ Hiên, hai người cứ từ từ a!” Quân Thánh Thiên xong, liền ôm lấy An Tuyết Nhi rời .

      Lưu lại Từ Tiểu Linh cùng Bạch Mộ Hiên hai người, đứng ở cầu thang lầu luyện tập định lực.

      “Vô Mỹ, Từ Tiểu Linh kia biết xấu hổ, vậy mà cũng muốn giành hội trưởng cùng cậu, biết tự lượng sức mình.”

      Cổ Lợi thấp bé, dáo dác nhìn Phương Vô Mỹ nịnh bợ. Ba nữ sinh tới vườn hoa, hai nữ sinh lùn mập, vây quanh Phương Vô Mỹ ngừng líu ríu.

      “Hừ! Bằng vào ta cũng muốn cùng mình giành Mộ Hiên sao?”

      Phương Vô Mỹ khuôn mặt xinh đẹp, bởi vì khẩu khí ác độc mà biến dạng.

      “Đúng vậy! Nhưng mà gần đây hội trưởng giống như thường thường tìm Từ Tiểu Linh a!”

      Nữ sinh tròn trịa tên Hàm Lan mở miệng.

      “Nhất định là Từ Tiểu Linh dùng thủ đoạn đùa giỡn, muốn quyến rũ hội trưởng a.” Cổ Lợi tiếp lời.

      “Mộ Hiên là của mình, cho phép bất luận kẻ nào cướp .”

      Phương Vô Mỹ nghiến răng nghiến lợi .

      ra , cái nam sinh Quân Thánh Thiên mới chuyển trường đến cũng rất đẹp trai a! Hơi khốc chút nhưng cực soái a.”

      Hàm Lan vẻ mặt mơ màng tới Quân Thánh Thiên.

      tuy là rất tuấn tú, nhưng mà lần đầu tới trường chúng ta, liền tỏ An Tuyết Nhi là bạn duy nhất của .”

      Phương Vô Mỹ có chút đáng tiếc . Đẹp trai dĩ nhiên thích! Nhưng mà Quân Thánh Thiên có khí chất ngoan, khó có thể ngã dưới váy của , mà Bạch Mộ Hiên lại có công khai bạn , phù hợp điều kiện, cũng tương đối dễ mắc câu !

      “Đúng vậy! đáng tiếc a! Tớ vốn là cố gắng giảm cân, tại cũng cần , dù sao cũng chỉ có thể nhìn từ xa mà thôi, có thể lại gần a.”

      Hàm Lan cũng là suy nghĩ đến việc giảm cân, nhưng mà cũng chỉ có càng giảm càng mập, nhưng lại rất thuần phác.

      “Vô Mỹ, ra Quân Thánh Thiên và hội trưởng cả hai đều rất tốt, nhưng mà gia thế của Quân Thánh Thiên vượt xa hội trưởng, cha là chủ tịch tập đoàn Quân gia nổi tiếng thế giới đấy!”

      Cổ Lợi vẻ mặt ham tiền mơ mộng ảo tưởng, nếu như Phương Vô Mỹ có được Quân Thánh Thiên, Phương Vô Mỹ giới thiệu các công tử có tiền tài tuấn cho , vậy nửa đời sau liền buồn lo rồi.

      “Ừ, hai người bọn họ cũng rất xuất sắc tuấn, là làm cho người khác khó có thể chọn lựa!”

      Phương Vô Mỹ tựa như nắm chắc phần thắng, phiền não.

      “Hả? Đó phải là Quân Thánh Thiên cùng An Tuyết Nhi hay sao?” Hàm Lan vươn mắt nhìn xa xa tới đôi mỹ nam mỹ nữ.

      “Bọn họ tới nơi này làm gì?” Cổ Lợi nghĩ ra.

      là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến a!

      “Đừng gì, trước trốn xem bọn họ muốn làm gì!” Phương Vô Mỹ nhanh chóng dẫn các , trốn kín đáo ở rừng cây phía sau, muốn rình coi Quân Thánh Thiên cùng An Tuyết Nhi.

      ******* ​

      ” Tuyết Nhi, em hôm nay có phải ngủ quên hay bắt xe đến trường?”

      Quân Thánh Thiên ôm lấy An Tuyết Nhi ngồi vào chiếc ghế đá gần rặng cây. Khi hai người đến gần, làm cho ba nữ sinh phía sau lập tức dừng lại hô hấp, sợ bị phát .

      ” Đúng vậy! Làm sao biết?”

      có tuyến tình báo bí mật mà!”

      ” Tình báo? Haha!” An Tuyết Nhi cảm thấy buồn cười.

      ” Tuyết Nhi rốt cuộc em cũng cười rồi, hôm nay lúc em ở cùng với chỗ rất im lặng nha, xảy ra chuyện gì vậy?”

      có!”

      cúi đầu vò váy của mình, bộ dáng rất ư là có chuyện.

      cho biết rốt cuộc là chuyện gì?”

      có mà!” Váy của cũng bị vò nhăn.

      Đối với chuyện nằm mơ của mình, An Tuyết Nhi có cảm giác áy náy vô cùng. nghĩ mọi biện pháp để cho mình nằm mơ nữa, nhưng vô luận như thế nào, hàng đêm vẫn xuân quang giảm.

      ” An Tuyết Nhi, được giấu .” Quân Thánh Thiên gọi tên đầy đủ của An Tuyết Nhi, đại biểu rất tức giận.

      ” Nhưng mà em ngại lắm.” ” là người thân thiết nhất với em, có cái gì phải ngượng chứ.”

      ” Được rồi! Chính là… chuyện đó…. Em gần đây thường nằm mơ.”

      ” Ừ….”

      ” Là có chút sắc…sắc mộng a.”

      ” Có phải nằm mơ thấy ?”

      Quân Thánh Thiên cho là nằm mơ thấy cùng gần gũi, mới xấu hổ. Tuyết Nhi của ngây thơ, thuần khiết a.!

      phải với !” sợ hãi mở miệng.

      ” Cái gì?” trợn to mắt, rống lên thành tiếng, ” Em em nằm mơ thấy mình cùng với tên con trai khác thân thiết?”

      nổi giận đùng đùng nắm chặt lấy hai cánh tay của An Tuyết Nhi.

      ” Thiên, đừng tức giận!” thấy dữ dội như vậy, dọa cho sợ đến nước mắt lập tức rớt xuống.

      ” Em thích người con trai khác?” hung hăng nhìn chằm chằm An Tuyết Nhi.

      phải! hãy nghe em , em cũng biết tên kia là ai, em chỉ thích thôi, phải tin tưởng em.”

      khóc lóc kể lể. Nghe thấy như vậy, mới có chút hết giận.

      ” Em cũng muốn nằm mơ thấy ! Mỗi đêm em thường làm mình mệt chết , để phải nằm mơ thấy nữa, nghĩ tới cách đó cũng vô dụng, cuối cùng biết nên làm thế nào cả. Nhưng mà em có thay lòng, em chỉ thích mình thôi.”

      ” Em em ?”

      ” Phải! Em rất .”

      An Tuyết Nhi nâng khuôn mặt nhắn nước mắt như mưa, sâu nhìn vào đôi mắt của Quân Thánh Thiên. Quân Thánh Thiên mừng như điên, đem ôm chặt vào trong ngực, lấy khăn tay nhè lau sạch lệ cho .

      cũng em.” tin tưởng An Tuyết Nhi bao giờ phản bội .

      ” Nhưng mà em tốt, thế nhưng lại mơ loại mộng ấy.”

      ” Em có thấy mặt người kia ?” nghĩ đến trước kia mình cũng thường mơ thấy .
      honglak thích bài này.

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 5.3

      có! em chỉ thấy ánh mắt của , dài, sáng, có điểm giống như…..” cảm giác, cảm thấy ánh mắt của người xa lạ rất quen thuộc, dường như gặp qua.

      ” Giống sao?” Quân Thánh Thiên nâng mặt của lên, để cho bọn họ nhìn nhau.

      ” Đúng a! Giống như đôi mắt của , khó trách em lại có cảm giác, từng thấy qua.”

      Ít nhất người kia cũng có đôi mắt giống với Quân Thánh Thiên, điều này làm cho cảm thấy giảm tội ác của mình.

      ” Tuyết Nhi, có chuyện vẫn chưa cho em biết, bởi vì muốn đợi đến khi em mới cho em.”

      ” Chuyện gì thế?”

      Quân Thánh Thiên đem An Tuyết Nhi ngồi đùi , mới chậm rãi , giấc mơ từ hồi bé của .

      ” Vậy sao lại thích em? nằm mơ thấy chính là kia mà?” Nghe xong chuyện xưa của , An Tuyết Nhi chán nản mở miệng.

      ” Người gặp trong mộng chính là em a! Em quên năm ngoái em được chọn làm hoa khôi của trường, phải có rất nhiều phóng viên tới phỏng vấn em sao?”

      ” Đúng rồi! Nếu vậy, chúng ta kiếp trước chính là đôi sao?”

      Khi biết tình nhân trong mộng của , nhanh chóng lây hưng phấn của .

      Kiếp trước thương, lãng mạn a! An Tuyết Nhi vui vẻ ôm cổ , ở mặt hôn lên mấy cái.

      sai! Cho nên mới đoán người con trai mà em thấy trong mộng, chính là chứ phải ai khác.”

      ” A! Thiên.” An Tuyết Nhi ôn nhu nhìn . tốt qúa! Cái cảm giác tội lỗi mà nhiều ngày nay mang lưng giờ có thể vứt xuống Thái Bình Dương rồi.

      Quân Thánh Thiên đưa tay lên chạm vào đôi môi ngọt ngào của , bộ dáng vừa mới khóc của rung động lòng người a.

      ” Thiên, hôn em.” An Tuyết Nhi lấy dũng khí, xấu hổ muốn hôn .

      Quân Thánh Thiên môi bao phủ lên miệng của , cuồng nhiệt hôn , tựa như là đói bụng từ lâu.

      An Tuyết Nhi chậm rãi le lưỡi liếm bờ môi của , ngay sau đó bị há mồm cắn nuốt sạch. kích tình, dùng đầu lưỡi quấn lấy lưỡi của , tay cũng an phận mà sờ lên bộ ngực đầy đặn, cách y phục vuốt ve, tay kia đưa vào trong váy vuốt ve bắp đùi trắng như tuyết, cũng sờ hướng tam giác sâu kín ấy.

      Đột nhiên hồi tiếng huyên náo truyền đến, An Tuyết Nhi xấu hổ đẩy ra.

      ” Có người tới!”

      trượt từ bắp đùi của xuống, đứng lên sửa lại váy áo của mình. Quân Thánh Thiên hít hơi sâu, điều chỉnh dục vọng luôn chiếm được.

      Nếu phải mẹ An Tuyết Nhi ai cả đường lối về, ngày ngày điều chế thức ăn bổ dưỡng thân thể cho , hoài nghi chính mình bởi vì chất chứa quá nhiều dụng vọng mà chết sớm a.

      ” Chúng ta thôi!” dắt tay của đưa về lớp học.

      Tại sao mà vườn hoa này càng ngày càng nhiều người, có lẽ phải thay đổi địa phương khác để chuyện đương mới được.

      ” Thiên, hình như sắp đến sinh nhật rồi, có muốn quà gì đặc biệt ?”

      An Tuyết Nhi cùng Quân Thánh Thiên vừa tán gẫu, vừa trở về phòng học.

      ****** ​

      Ba nữ sinh núp ở sau rừng cây ra, xuyên thấu qua lớp lá cây thấy bạn học xa, lúc này mới thở phào nhõm, toàn bộ ngã ngồi ở bãi cỏ.

      Hàm Lan mơ mộng mở miệng trước tiên: ” Oa! Chuyện xưa của bọn họ lãng mạn quá! hâm mộ bọn họ a.”

      “An Tuyết Nhi đó biết xấu hổ, lại dám mở miệng cầu Quân Thánh Thiên hôn .”

      nghĩ tới giữa bọn họ, thậm chí có đoạn chuyện xưa như vậy.”

      Phương Vô Mỹ vẻ mặt đầy toan tính.

      Hừ! An Tuyết Nhi may mắn, nếu phải là xuất trong giấc mơ của Quân Thánh Thiên, còn lâu mới coi trọng !

      “Vô Mỹ, hai người bọn họ môn đăng hộ đối! Tớ xem cậu vẫn là nên thích Bạch Mộ Hiên , nên cùng An Tuyết Nhi giành Quân Thánh Thiên.”

      Hàm Lan biết lúc này Phương Vô Mỹ đầy bụng oán khí, còn ngu ngốc phát biểu cảm giác của .

      “Tiểu Lan, cậu biết cái gì! Nếu phải trước đó An Tuyết Nhi xuất ở trong mộng của Quân Thánh Thiên, Quân Thánh Thiên nhất định coi trọng Vô Mỹ.”

      cũng phải, bất quá tớ thấy tình cảm của bọn họ tựa hồ rất tốt.”

      Phương Vô Mỹ trầm ngâm.

      ” Đây phải vấn để lớn! Chỉ cần chúng ta cùng nhau động não, nhất định có thể nghĩ ra biện pháp chia rẽ bọn họ.” Cổ Lợi buông tha mà tiếp tục giựt dây.

      ” Lợi Lợi, làm như vậy tốt sao?” Hàm Lan thiện lương tuyệt muốn chia rẽ người khác.

      ” Tiểu Lan, cậu đừng nổi điên, đây chính là liên quan đến tương lai của Vô Mỹ! Cậu phải là muốn bỏ qua cơ hội Vô Mỹ lên làm thiếu phu nhân tập đoàn Quân gia sao?”

      Vừa nghe Cổ Lợi như vậy, dã tâm của Phương Vô Mỹ ngày càng lớn, càng muốn thử. quyết định, Bạch Mộ Hiên cùng Quân Thánh Thiên, cả hai đều phải vào tay .

      “Tiểu Lan, cậu cũng đừng làm hỏng đại của mình. Chờ mình phát đạt rồi, nhất định thiếu chỗ tốt của các cậu. tại chúng ta nhanh chút suy nghĩ biện pháp đối phó như thế nào với An Tuyết Nhi !”

      “Dùng mỹ nhân kế ! Vô Mỹ tự mình an bài cuộc chạm mặt, để cho Quân Thánh Thiên bị phong thái của cậu hấp dẫn .” Cổ Lợi thể chờ đợi mà lên chủ ý.

      “Ừ! tệ, chúng ta có thể tạo ra hiểu lầm để tình cảm của bọn họ tan vỡ.” Phương Vô Mỹ ác độc .

      Phương Vô Mỹ cùng Cổ Lợi miệt mài thảo luận, mà Hàm Lan lại im lặng ngồi ở bên.

      *****​

      ” Thực chiến lược thứ nhất, gửi tin giả!” Cổ Lợi đè thấp thanh , giả thần giả quỷ cùng Phương Vô Mỹ đứng ở bên cạnh máy bán hàng, làm bộ muốn mua thức uống.

      Hai người bọn họ thừa dịp sáng sớm chưa có người nào, liền vứt phong thư Quân Thánh Thiên hoa tâm vào hòm thư của An Tuyết Nhi, nhưng làm các lại sững sờ chính là, có người còn sớm hơn các thả vào đó vài phong thư.

      Phương Vô Mỹ ghen tỵ, rút những lá thư tình kia ra, toàn bộ đều vứt vào thùng rác.

      Sau đó, cứ hết tiết học, hai người lại nhanh chóng vọt tới hòm thư bên cạnh hành lang, muốn nhìn xem An Tuyết Nhi có mở ra lá thư này hay .

      Nhưng mà mặc cho hai người bọn họ lấy cơ đau bụng, chân đau để sớm tan lớp, An Tuyết Nhi vẫn như cũ thấy bóng dáng.

      Rốt cuộc cũng chờ đến khi tan lớp, hai người bọn họ chạy mệt lả, đến trước máy bán hàng ôm cây đợi thỏ.

      ” Vô Mỹ, cậu xem bọn họ tới kìa.”

      Cổ Lợi dùng cùi chỏ đụng vào người Phương Vô Mỹ, hai người ngay sau đó móc ra tiền lẻ bỏ vào máy bán hàng mua đồ uống. Dọc theo đường , Quân Thánh Thiên biết cái gì, chọc cho An Tuyết Nhi vừa xấu hổ vừa giận đánh vào lồng ngực của , sau đó lại làm cho vui vẻ dựa vào ngực của cười.

      Hai người thân mật, giống như cả hành lang lớn chỉ có hai người bọn họ.

      ” Ai nha! Hôm nay tại sao chỉ có phong thử? Bạn học An, giá thị trường của bạn bị giảm nha!” Quân Thánh Thiên sớm đối với việc nhận được thư tình cũng để bụng lắm.

      đối với bản thân rất có lòng tin!

      ” A, Quân đại thiếu gia, tại có phải hay em có thể đổ thừa tại .”

      Quân Thánh Thiên lên tiếng cười to. Tuyết Nhi càng ngày càng đáng ! kìm lòng được mà cúi đầu hôn lên trán của , nhưng lập tức bị nũng nịu đẩy ra.

      An Tuyết Nhi tuyệt để ý mình nhận được bao nhiêu thư tình, dù sao có Quân Thánh Thiên cũng rất thỏa mãn rồi, hơn nữa vĩnh viễn cùng tới phiên xem những lá thư kia.

      hướng trước hòm thư của mình mở khóa, mà Quân Thánh Thiên thuận tay rút phong thư ở khe hẹp ra.

      ” Tuyết Nhi, mấy thứ này càng ngày càng nhảm !”

      Bọn tiểu tử ngốc viết thư tình công lực càng ngày càng yếu , là làm xấu mặt nam nhi!

      chợt nhìn sang máy bán hàng, dọa Phương Vô Mỹ cùng Cổ lợi cho là bị vạch trần. Quân Thánh Thiên thuận tiện quăng lá thư này vào thùng rác bên cạnh máy bán hàng.

      Trong lúc đó coi các như tồn tại, ánh mắt ngay cả dừng chút cũng , trừ An Tuyết Nhi ra, đối với những khác có hứng thú. Ở đó lấy mấy cuốn sách, An Tuyết Nhi khóa hòm thư lại.

      đối với việc mấy phong thư đều qua tay Quân Thánh Thiên, an táng ở trong thùng rác bên cạnh máy bán hàng, sớm xem là bình thường.

      Cuối cùng hai người hướng đại môn tới, vừa vừa vui đùa. Lưu lại hai kinh ngạc thôi.
      honglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :