1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kích tình, ông xã muốn thăng chức - Diệp Thanh Hoan

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13: Chàng trai trong kí ức thanh xuân

      Edit: Thố Lạt

      Cánh tay Thẩm Giai Liên bị Cao Minh Tông dùng sức nắm mạnh làm đau đớn, ánh mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Thẩm Giai Liên trước mặt, giống như ta chính là Lâm Tĩnh Hảo lén lút đương với Cố Hạo Thần, chỉ muốn xé nát ta.

      "Minh Tông, nắm tay em đau quá." Thẩm Gai Liên đau đến nhăn như khỉ ăn ớt, giơ tay cản tay ta, lại bởi vì lực của ta quá lớn, có cách nào tránh thoát, "Cao Minh Tông, nhìn cho kĩ, em là Thẩm Giai Liên, phải Lâm Tĩnh Hảo!"

      ta cất cao giọng nhắc nhở ta, trong mắt ta cũng dấy lên phẫn nộ, ta ngờ sau khi nghe được chuyện Lâm Tĩnh Hảo phản bội mình Cao Minh Tông lại điên cuồng như vậy. Xem ra ra vẫn luôn xem vị trí của Lâm Tĩnh Hảo trong lòng Cao Minh Tông, dù sao bọn họ cũng có tình cảm hồn nhiên nhất, và với ta, Cao Minh Tông quá nửa là vì tính phúc.

      Thẩm Giai Liên nghĩ đến đây, trong lòng càng cam tâm, dựa vào đâu mà Lâm Tĩnh Hảo có được thích của Cố Hạo Thần, còn giữ lấy Cao Minh Tông nhiều năm như vậy? Dựa vào đâu mà tất cả con trai đều thích ta, mà ta đâu có thua kém thứ gì?

      Thẩm Giai Liên oán hận khó mà bình tĩnh lại, cộng thêm Cao Minh Tông còn hoàn toàn chịu khống chế của ta. Thù mới hận cũ, muốn tính với Lâm Tĩnh Hảo. ta thể thua Cố Hạo Thần vào năm năm trước, năm năm sau lại thua Cao Minh Tông.

      Cao Minh Tông được Thẩm Giai Liên nhắc nhở, lúc này mới hơi tỉnh ra, lực nắm tay ta thả lỏng ra chút: "Vì sao? Các người đều muốn gạt tôi?"

      "Minh Tông, em với là vì muốn làm ảnh hưởng đến tình cảm lúc đó của và Lâm Tĩnh Hảo. Em nghĩ có thể ở bên Cố Hạo Thần, là có thể chặt đứt mối tơ tưởng của ta. Như vậy sau khi ta hết hi vọng có thể toàn tâm toàn ý ở bên . Nhưng em hi sinh lớn như vậy, tỏ tình với ta trước mặt bao nhiêu người, ta lại từ chối. Em hết cách, em muốn chịu tổn thương giống em, bởi em biết lúc này rất đau, nên em nghĩ cách đến gần , an ủi , ngờ càng hiểu , em lại càng đắm chìm trong dịu dàng của , Minh Tông, em chỉ vì thích , đành lòng nhìn đau khổ, em muốn dùng tình của em toàn tâm toàn ý chữa lành vết thương của , nên em mới muốn cho . Minh Tông, trách em chứ?" Thẩm Giai Liên thay mặt nạ dịu dàng, lấy tình làm cảm động, muốn tình cảm của Cao Minh Tông nghiêng về ta.

      "Giai Giai... Xin lỗi, nên đối xử với em như vậy. Nhưng khó có thể bình tĩnh, Lâm Tĩnh Hảo ta sao có thể lừa gạt như vậy? Hơn nữa còn lừa gạt lâu như vậy!" Cao Minh Tông buông lỏng tay ta, tức giận quăng di động vào ghế sofa.

      "Minh Tông, đừng giận." Thẩm Giai Liên khẽ vỗ về bờ ngực phập phồng trấn an ta, "Làm bạn của Tĩnh Hảo như em cũng thấy ta phản bội như vậy. Nếu ta có thể nhẫn tâm với như vậy, thế cũng phải mềm lòng nữa. Nếu người bị thương , lỡ như Cố Hạo Thần kia trở lại, Lâm Tĩnh Hảo nhất định dao động, vậy cũng bị ta vứt bỏ, lúc đó phải làm sao?"

      " ta vứt bỏ ?" Cao Minh Tông cười lạnh, cảm thấy nực cười, "Bây giờ còn muốn đá ta. Nếu sớm biết ta là loại phụ nữ lẳng lơ như vậy, sớm chia tay với ta rồi. Thiệt cho bao năm nay chịu đựng ta thường xuyên lỡ hẹn, trong mắt ta vốn bằng việc học và công việc của ta. Nếu ta khong xem như bạn trai, vậy cũng để ta làm bạn nữa."

      " cứ thế mà lời chia tay với Lâm Tĩnh Hảo sao?" Thẩm Giai Liên kéo tay ta, trầm quan sát sắc mặt ta.

      " chia tay
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 14: Chỉ cần hạnh phúc là tốt rồi.

      Editor: Hangbaobinh

      Lâm Tĩnh Hảo chỉ cảm thấy khóe mắt đau nhói, giơ tay lên khẽ vuốt nước mắt ở khóe mắt, sau đó dịu dàng mỉm cười : “Mình có khóc.?”

      ràng là cậu khó, lại còn cứng rắn có thừa nhận.” Đường Hi rất đau lòng Lâm Tĩnh Hảo ràng có lúc rất mềm yếu nhưng vẫn luôn luôn cậy mạnh để cố gắn chống đỡ, “Cậu nhìn mắt cậu đỏ giống như mắt thỏ rồi. Có phải TV có người đàn ông từng làm tổn thương cậu hay , cho nên khi cậu nhìn thấy ta liền nghĩ ngay đến những chuyện khổ sở sao, mà.... ....”

      Đường Hi thấy đầu Lâm Tĩnh Hảo cũi thấp đầy yên lặng, giống như trốn tránh cái gì đó, cũng tiện tiếp tục nữa: “Tĩnh Hảo, qua rồi qua rồi, cần phải để ở trong lòng nữa.”

      “Tiểu Hi, mình cùng bọn họ chưa từng quen biết.” Lâm Tĩnh Hảo phủ nhận, và bọn họ tiếp xúc nào, phải là người cùng thế giới, “Ánh mắt mình đỏ là bởi vì ngày hôm qua mình làm thêm giờ, cho nên lúc xem tivi cảm thấy có chút đau mắt, sau đó mới khóc. Đúng là cậu xem nhiều phim truyền hình quá rồi nên sức tưởng tượng cũng là phong phú đó.”

      Đường Hi nghiêm túc nhìn mắt củ Lâm Tĩnh Hảo, thấy bên trong có ít tia máu, dưới vành, mắt cũng có quầng thâm đen: “À, hóa ra là như vậy. Chỉ là tại sao cậu lại phải thức đêm để làm việc, nhất định là chị Ngô lại giao việc cho cậu làm thay chị ta rồi. Chị ta hay khinh dễ cậu. Tĩnh Hảo, cậu thể như vậy được, bình thường cậu vì làm thêm giờ mà sai hẹn với bạn trai, hình như lâu rồi mà ta còn hẹn cậu nữa rồi, nếu tiếp tục như vậy nữa tình cảm của hai người xảy ra vấn đề đó.... .... Ý tứ của mình phải là như vậy, mình muốn .... ...”

      “Tiểu Hi, mình hiểu là cậu muốn tốt cho mình mà.” Lâm Tĩnh Hảo đưa tay nắm lấy bàn tay để bàn của Đường Hi,
      ra làm nhiều việc chút cũng có quan hệ gì, ít nhất mình cũng được rèn luyện, cũng nắm giữ được kinh nghiệm, đây chính là được học tập miễn phí đó. Cậu đừng bất bình thay mình, về phần tình cảm giữa mình và ấy, chỉ có thể là nếu ấy hiểu mình nhất định ủng hộ mình, còn nếu hiểu mình như vậy làm sao có thể cùng mình sống quãng đời còn lại của cuộc sống đây? Liền xem chuyện này là khảo nghiệm của trời cao đối với con đường hạnh phúc của bọn mình .”

      Ánh mắt của Lâm Tĩnh Hảo hơi thay đổi nghĩ đến ngày hôm qua ở trong nhà của Cao Minh Tông nhìn thấy đôi giày cao gót màu đỏ, hàng lông mi dày và đen nhánh của có chút rung động, giống như cánh bướm mỏng vỗ nhàng, còn trong lòng đau đớn đến co rúm lại. thừa nhận mình bởi vì việc học cùng công việc mà lạnh nhạt đối với Cao Minh Tông rất nhiều, nhưng nếu vì chuyện này mà Cao Minh Tông buông bỏ đoạn tình cảm này còn lời gì để , nếu bởi vì khác mềm yếu để bị lẫn át cách dễ dàng được.

      “Cậu cũng đúng.” Đường Hi cười đồng ý, “Tình cảm trải qua khảo nghiệm mới có thể đến được hạnh phúc. Nhưng chuyện này, chị Ngô làm rất quá đáng, ràng là cố tình mà.”

      “Tốt lắm, mau ăn bữa sáng , tới giờ làm việc rồi. Hôm nay có khách hàng đến xem thành phẩm đó.” Lâm Tĩnh Hảo gắp giúp Đường Hi cái bánh bao hấp để vào trong cái khay trước mặt ấy.

      Hai người ăn bữa sáng, sau đó cùng nhau về phía công ty, mới vừa tới của công ty, có người gọi Lâm Tĩnh Hảo lại: “Tĩnh nhi.”

      Lâm Tĩnh Hảo vừa mới quay đầu lại, thấy Cao Minh Tông cách đó xa bước xuống xe, trong tay còn cầm túi giấy. Đối với việc Cao Minh Tông xuất , Lâm Tĩnh Hảo vô cùng kinh ngạc, nhưng kinh ngạc chỉ lóe lên cái rồi lại biến mất trong đáy mắt của của .

      Đường Hi gặp qua Cao Minh Tông, đương nhiên biết ta là bạn trai của Lâm Tĩnh Hảo, ấy buông
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 15: Trai cưới vợ gả chồng liên quan gì đến nhau

      Editor: tu tai

      Nụ cười bất cần đời mặt Tiêu Vân Đào trong nháy mắt thu hồi, thay vào đó là bộ mặt lạnh lùng. Lông mi của ta nhíu chặt lại, ánh mắt mê mang, giống như nhìn nơi xa, lại giống như trầm tư.

      "Rốt cuộc là thế nào?" Cố Hạo Thần chưa từng thấy Tiêu Vân Đào có vẻ mặt nghiêm túc như vậy, trực giác cảm nhận chuyện nhất định đơn giản, cho nên hỏi câu.

      Tiêu Vân Đào hơi hạ tròng măt, lúc nâng mí mắt lên lại đổi lại gương mặt tươi cười mà Cố Hạo Thần quen thuộc: "Sau khi ta đến công ty phỏng vấn ba mình phê chuẩn cho ấy đến làm việc. Điều này làm cho mình thể hoài nghi quan hệ của ba mình và ta."

      "Bác Tiêu và Thẩm Giai Liên. . . . . ." Cố Hạo Thần nhếch môi cười, "Cậu cảm thấy ta là dựa vào quy tắc ngầm lưu hành nhất nay mà đổi lấy công việc ở ‘ Trí Mỹ ’?"

      "Nếu là như vậy, ba mình đặt mẹ mình ở chỗ nào?" Tiêu Vân Đào thở dài hơi, có số chuyện xấu xí khiến cách nào đối mặt.

      "Chuyện có lẽ cũng phải như tưởng tượng của cậu, nếu cậu tìm cơ hội thích hợp chuyện ràng với bác Tiêu." Cố Hạo Thần đề nghị, vỗ vai cái, "Chuyện như vậy chuyện thẳng thắn là cách tốt nhất giảm bớt tổn thương."

      "Rồi sau." Tiêu Vân Đào sửa sang lại nếp gấp âu phục chút, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa xe, "Dù sao cậu phải chú ý, nếu như cậu vào Trí Mỹ, nhất định ta làm phiền cậu."

      "Điểm này mình hoàn toàn lo lắng." Cố Hạo Thần dường như rất có lòng tin có thể xử lý.

      "Vậy chúc cậu may mắn." Tiêu Vân Đào nhìn cười tiếng, "Dẫn cậu xem nhà mới của cậu, rất gần công ty. Mình biết dì Cố giục cậu gấp lắm rồi, nơi này vừa vặn cho cậu gian cá nhân yên tĩnh. Chờ cậu bố trí ổn thỏa tất cả, hai ngày nữa gọi em cho cậu đón gió tẩy trần."

      ra lần này Cố Hạo Thần trở về nước trừ Tiêu Vân Đào ra sức mời gia nhập tập đoàn Trí Mỹ, còn nguyên nhân khác là mẹ Trịnh Tú Oánh hi vọng có thể về nước phát triển, sau đó kết hôn sinh con. Nhưng còn có nguyên nhân quan trọng hơn là nghĩ trở lại xem Lâm Tĩnh Hảo có hạnh phúc hay , nếu thực hạnh phúc. ngoài chúc phúc ra chính là vĩnh biệt, sau đó kinh doanh cuộc sống của chính mình.

      Lâm Tĩnh Hảo, chúc em hạnh phúc.

      Cố Hạo Thần thầm trong lòng.

      3 ngày trôi qua rất nhanh, đúng lúc là thứ bảy, sinh nhật Lâm Tĩnh Hảo đúng hạn tới. Cao Minh Tông bận trước bận sau chuẩn bị, nhìn ra được hết sức dụng tâm. Nhưng chỉ trong lòng ta và Thẩm Giai Liên ràng, ý nghĩa của bữa tiệc sinh nhật này.

      Vẫn là Athen KTV sang trọng nhất Hải Thành như cũ, phòng chính là loại phòng trung đẳng, mời tới dự sinh nhật Lâm Tĩnh Hảo đều là bạn tốt của cả hai người, cũng có đồng nghiệp có quan hệ tốt.

      Bọn họ lần lượt tặng quà sinh nhật cho Lâm Tĩnh Hảo.

      Trong đó có những chị em cùng phòng như Trịnh Huệ Nhã, Thẩm Giai Liên, Tịch Xảo Nhu và bạn trai của ấy là Giang Vọng đều tới. Dù sao sau khi tốt nghiệp bọn họ đều lưu lại thành phố này ra sức làm việc, cũng có phần nghiệp thuộc về bản thân.

      Trong đó, dĩ nhiên Trịnh Huệ Nhã là có
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 16: có tư cách trách chúng tôi

      Editor: Tranh

      Đột nhiên Lâm Tĩnh Hảo cảm thấy Cao Minh Tông xa lạ, ánh mắt lạnh lùng như lưỡi dao sắc bén cắt qua người giống như bọn họ là người xa lạ vậy, trái tim nhanh chóng co quắp lại, ngay cả hô hấp cũng đau đớn.

      "Minh Tông, tin tưởng cái ảnh chụp này hay là tin em?" Lâm Tĩnh Hảo điều chỉnh hô hấp, ổn định cảm xúc, nhưng trong lòng rất khổ sở, có sức lực ngăn ở ngực, đến mức sắp phát điên rồi, "Nếu tin tưởng em, em giải thích."

      Đương nhiên Cao Minh Tông muốn tin lời của Lâm Tĩnh Hảo. Vẻ mặt ta lạnh lùng hất cằm lên, ánh mắt vẫn lạnh lùng như cũ: " chưa từng nghe giải thích chính là che dấu sao? Tôi tin tưởng ánh mắt tôi nhìn thấy là . Tấm hình này cũng phải ghép, dám với có hôn môi , có thể trong sạch trước mặt mọi người ?"

      Chuyện ảnh chụp có cách nào phủ nhận. cắn cánh môi, sắc mặt càng trắng xanh: "Minh Tông, đây phải là em tự nguyện. Em là vì --"

      Lâm Tĩnh Hảo còn chưa hết, Thẩm Giai Liên ngắt lời , quan tâm hỏi: "Tĩnh nhi, sắc mặt của cậu tốt, nếu mau bác sĩ khám ."

      ta vẫn sợ Lâm Tĩnh Hảo nguyên nhân ra, bởi vì đó có liên lụy đến ta.

      " phải tự nguyện cũng có thể hưởng thụ như cậy?" Cao Minh Tông hừ lạnh tiếng, căn bản định nghe Lâm Tĩnh Hảo giải thích, dù sao đáy mắt ta định Lâm Tĩnh Hảo tội phản bội.

      "Cao Minh Tông, thể nghe chút sao? Có lẽ chuyện này thực phải giống như tưởng tượng của đâu." Trịnh Huệ Nhã thay Lâm Tĩnh Hảo , "Tuy tôi tại sao Cố Hạo Thần lại có quan hệ với Tĩnh nhi, nhưng nhất định là có nguyên nhân. nghe ấy giải thích chút, có quan hệ gì sao?"

      "Đúng vậy, Cao Minh Tông, tình cảm của và Tĩnh nhi nhiều năm như vậy, phải tin tưởng cậu ấy." Tịch Xảo Nhu đứng ở bên cạnh Lâm Tĩnh Hảo.

      " bày ra trước mắt, ta cũng phủ nhận, còn giải thích cái gì!" Lử giận trong lòng Cao Minh Tông thiêu đốt lí trí, thêm Thẩm Giai Liên dùng tương lai tại Trí Mĩ hấp dẫn ta, ta sao có thể buông tha cơ hội lên chức này.

      "Cao Minh Tông, có phải người ?" Đường hi giận dữ , trong mắt đều là khinh bỉ Cao Minh Tông và đau lòng cho Lâm Tĩnh Hảo, " tấm hình thôi định tội Lâm Tĩnh Hảo, đây phải quá mức độc đoán . Bất luận các người nghĩ Tĩnh Hảo như thế nào, tôi đều tin tưởng Tĩnh nhi phải là ngườinhư vậy. Còn Cao Minh Tông, tin Tĩnh Hảo, bởi vậy chia tay với ấy, ngày nào đó hối hận vì làm như vậy."

      "Hối hận? Tôi tuyệt đối hối hận, bởi vì tôi tìm được tốt hơn ta." Trong giọng của ta đầy kiêu ngạo, lạnh lùng với Lâm Khả Tụng, "Vì , tôi cự tuyệt ý tốt của ấy, nếu sớm biết là người đứng đắn như vậy, tôi tuyệt đối buông tay ấy. Tôi hối hận chính là tôi có giữ được ấy, hôm nay tôi liền muốn trước mặt mọi người với ấy, tôi hối
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 17: Tôi chúc hai người nhau đến già

      Lâm Tĩnh Hảo đối mặt với chuyện tàn nhẫn như vậy, thể thừa nhận Cao Minh Tông thay đổi hoàn toàn.

      Người từng nỗ lực với từng dịu dàng thâm tình sớm đóng băng thành sương, khiến thế giới của trở nên lạnh lẽo. Lâm Tĩnh Hảo cắn chặt môi, nên lời, đối mặt với tổn thương lớn như vậy, hoàn toàn mất năng lực phản kích, chỉ còn bi thương cực hạn vây lấy .

      "Tĩnh Hảo, đừng khóc. Hạng người như thế căn bản đáng giá để cậu khóc cho ta." Đường Hi thu hết đau đớn của vào mắt, đau lòng gặp phản bội trí mạng như vậy, "Buông tay cậu là tổn thất của ta, cậu phải kiên cường lên. Mình ở cạnh cậu."

      Trịnh Huệ Nhã cười yếu ớt tới trước mặt Cao Minh Tông, nhìn từ xuống dưới, ngờ người đàn ông từng dịu dàng có thể nhẫn tâm như vậy: "Cao Minh Tông, tôi khinh thường ... có tiền đồ, uổng công Tĩnh Nhi đối tốt với như vậy." Sau đó ánh mắt rơi vào mặt Thẩm Giai Liên, vẫn ngọt ngào động lòng người như trong ký ức của , "Giai Giai, Tĩnh nhi và chúng ta có tình chị sao, sao cậu lại làm như vậy? Cậu làm như vậy sợ ngày nào đó cậu cũng rơi vào kết quả như vậy sao?"

      Thẩm Giai Liên nhìn Trịnh Huệ Nhã bênh vực kẻ yếu, nụ cười nhàn nhạt như cũ, chịu chút ảnh hưởng nào: "Nhã Nhã, cậu đừng như vậy. Mình và Minh Tông nhau có lỗi sao? Nếu như đây cũng là tội, mình phục."

      "Giai Giai, cậu buông tay ." Tịch Xảo Nhu cũng tiến lên trước khuyên nhủ, lôi kéo tay Thẩm Giai Liên, "Đừng tổn thương Tĩnh nhi nữa. Vì người đàn ông mà trở mặt với chị em, đáng giá."

      "Buông tay? Tại sao là mình phải buông tay, người Minh Tông là mình, phải Lâm Tĩnh Hảo, tại sao các cậu khuyên cậu ấy buông tay? Chẳng lẽ bọn họ từng nhau phải vĩnh viễn ở cạnh nhau sao? ấy liền có quyền mình sao?" Khuôn mặt Thẩm Giai Liên đau thương, bạn thân đều đến đứng bên Lâm Tĩnh Hảo mà khổ sở, "Hơn nữa các cậu nhìn thấy sao? Năm năm trước Tĩnh Hảo hôn môi Cố Hạo Thần, cậu ấy có để ý tới mình sao? Lỗi ở cậu ấy trước, tại sao người bị chỉ trích chỉ có mình? công bằng với mình."

      Trịnh Huệ Nhã bị hỏi ngược lại, nên lời, Tịch Xảo Nhu cũng thế.

      "Giai Giai. . . . . .Có người như thế, vì sao lại là ta?"

      "Bởi vì tình có lý do."

      Xem ra Lâm Tĩnh Hảo và Cao Minh Tông thể vãn hồi, Trịnh Huệ Nhã và Tịch Xảo Nhu thể làm gì khác hơn là trở về khuyên Lâm Tĩnh chuyện đến nước này, chỉ có thể buông tay, mới tốt cho .

      "Đôi tay này đương
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :