1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kích tình, ông xã muốn thăng chức - Diệp Thanh Hoan

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8: Chuyện tình cảm có cách nào miễn cưỡng

      Edit: Thố Lạt

      Hơn bảy giờ tối, mọi người ăn cơm tối ở Hải Ngự Hiên nổi tiếng nhất thành phố, chọn phòng VIP xa hoa nhất, mà tất cả chi phí xa hoa này đều do bạn trai mới của Trịnh Huệ Nhã là Tiêu Vân Đào chi trả.

      Nghe Tiêu Vân Đào là con trai của thương gia giàu có thất thành phố, nhà rất có tiền, còn là gia đình có tiếng trong thành phố. Hơn nữa lại là con trai độc nhất, nên rất được cưng chiều, được nâng như nâng trứng.

      Khi bọn họ nhìn thấy người , cảm thấy rất xứng đôi với Trịnh Huệ Nhã xinh đẹp tuyệt trần. Tiêu Vân Đào đẹp trai tuấn tú, đường nét tinh tế, tóc đen tuyền, dưới đôi mày kiếm là đôi mắt đào hoa, đầy vẻ đa tình, khiến người ta cẩn thận đắm chìm trong đó, khi cười lên rất mê người, nhìn quần áo của , đều là hàng hiệu.

      Nghe họ mới qua lại nửa tháng, có thể chi nhiều như vậy để tổ chức tiệc sinh nhật cho Trịnh Huệ Nhã, khiến nhiều người hâm mộ thôi. Mong mình là Trịnh Huệ Nhã hoặc bản thân tìm được bạn trai vàng tuấn như Tiêu Vân Đào.

      Nữ chính hôm nay Trịnh Huệ Nhã được bạn trai Tiêu Vân Đào nắm tay dắt đến trung tâm phòng VIP, chuẩn bị trình diễn màn gây kích động lòng người. Chỉ thấy Tiêu Vân Đào đưa lên hộp gấm: Nhã Nhã, chúc em sinh nhật vui vẻ!"

      Trịnh Huệ nhã xinh đẹp nhận lấy, vừa cẩn thận vừa mong chờ mở ra, bên trong là chiếc vòng cổ kim cương. Ánh cháng ánh lên đôi mắt , đầy vẻ vui mừng. cười ngọt ngào vươn đôi tay trắng như tuyết ra ôm cổ Tiêu Vân Đào, ấn đôi môi đỏ mọng của mình lên mặt , dâng nụ hôn cảm ơn.

      "Cảm ơn , Vân Đào." Lúc này Trịnh Huệ Nhã thẹn thùng như đoá hoa hé nở, nửa kiều mị nửa thuần khiết, rất mê người.

      "Vậy cảm ơn thêm lần nữa ." Tiêu Vân Đào duỗi tay, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của , khoá vào trong ngực, tiếp xúc thân mật.

      "Đúng, thêm lần nữa ." biết ai hô lên, mọi người cũng phụ hoạ theo.

      Trịnh Huệ Nhã kề sát mặt muốn in lên nụ hôn, Tiêu Vân Đào lại giữ chặt gáy , để hôn lên môi mình, Khát vọng của mãnh liệt mà vội vàng, cắn mút trền miên cánh môi , lười dài cạy miệng ra, môi lưỡi quấn quýt, cướp hơi thở của , cướp mùi hương của , như lửa tình bùng cháy khiến mọi người sôi sục.

      Lâm Tĩnh Hảo thấy hai người ôm hôm, trong đầu lại lên cảnh và Cố Hạo Thần hôn nhau, tai đỏ ửng, vô cùng xấu hổ và quẫn bách. dám nhìn tiếp, hơi chuyển mắt, sau đó từ từ rút khỏi đám người, cầm ly nước trái cây, nhấp hai ngụm, muốn muợn cái này làm giảm nhiệt độ trong lòng.

      "Sao vậy? thoải mái à?" Cao Minh Tông thấy Lâm Tĩnh Hảo rời khỏi, cũng theo ra, "Mặt đỏ như vậy, phát bệnh rồi à?"

      ta đưa tay lên trán , muốn dùng mu bàn tay thử nhiệt độ của . Lâm Tĩnh Hảo quay đầu , tim đập loạn, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh: "Em bị bệnh, có thể là do quá nhiều người, khí lưu thông, nên hơi nóng, mặt mới đỏ. sao đâu."

      Sau đó cầm ly nước trái cây đưa đến bên miệng che giấu khó xử của mình. Cao Minh Tông cảm thấy Lâm Tĩnh Hảo có phần đúng, nhưng lại sao đúng ở chỗ nào.

      "Tĩnh Nhi, em hâm mộ Trịnh Huệ Nhã à?" Cao Minh Tông hỏi như vậy, muốn tìm ra chút bất thường từ đáy mắt , "Có được bạn trai tuấn nhiều
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9: Tôi làm cho khổ sở hơn so với tại.
      Editor: Hangbaobinh


      Hai gò má của Thẩm Giai Liên ửng hồng, say ngà ngà, phân biệt được người ở trước mắt là ai, chỉ riêng đôi tay là ngừng vỗ vào lồng ngực rắn chắc của Cao Minh Tông. Đôi môi đỏ mọng của ta hơi chu ra, giọng mềm mại, giống như làm nũng với bạn trai của mình vậy.

      Lâm Tĩnh Hảo, Trịnh Huệ Nhã, Tịch Xảo Nhu cùng bạn trai của ấy là Giang Vọng đều cực kỳ kinh ngạc, biết phải làm như thế nào cho được.

      Cao Minh Tông hoàn toàn bị nhưng hành động của Thẩm Giai Liên làm cho bối rối, ta lập tức kéo cánh tay của Thẩm Giai Liên ra, muốn kéo ta từ người mình ra, mà ta lại càng sống chết cuốn lý ta chặt, hai cánh tay giống như cây mây quấn quanh cây đại thụ, lấy nhu thắng cương, làm cho ta như thế nào cũng thể kéo ta ra.

      “Em muốn về, đưa em trở về.” Hai cánh tay Thẩm Giai Liên quấn vòng chặt quanh cổ Cao Minh Tông, đầu tựa lên cả vai của ta, thanh ôn nhu mềm mại, nhất quyết tha.

      Cao Minh Tông vô tội nhìn về phí Lâm Tĩnh Hảo, chỉ sợ hiểu lầm: “Tĩnh nhi, .... ... ấy.... ...... Chuyện này......” Lời hoàn toàn thể mạch lạc được, biết nên làm sao gì, biết nên làm sao cái gì mới xấu .

      “Thẩm Giai Liên, phẩm chất của sau khi uống rượu là kém.” Trịnh Huệ Nhã sửa lại lông mày khẽ chau lại, còn chưa nhìn thấy Thẩm Giai Liên có bộ mặt điên cuồng như thế này.

      “Lần sau dám cùng cậu ấy uống rượu.” Tịch Xảo Nhu cũng gật đầu đồng ý, vừa kéo cánh tay bạn trai Giang Vọng của mình vừa nhắc nhở mọi người.

      Ngũ quan của Giang Vọng giống như được chạm khắc ra, tròng mắt màu nâu sẫm, mái tóc đen xốc xếch, vẻ đẹp có chút nhu, là nam sinh thiên về lạnh lùng nhiều hơn.
      Mặc dù tùy ý nhưng cũng rất nhã nhặn, nghe ta học mỹ thuật, nên mới có chút phong cách nghệ thuật cùng chán chường như vậy.

      may là người ấy đụng phải là tôi.” Giang Vọng cười , nụ cười kết hợp với vẻ bề ngoài, nhưng vẫn lộ vẻ lạnh nhạt như cũ.

      Nếu như đổi lại là ta, ta nhất định đẩy ngã Thẩm Giai Liên xuống mặt đất, cũng thương hoa tiếc ngọc giống như Cao Minh Tông. ta và Tịch Xảo Nhu là thanh mai trúc mã, tình cảm rất sâu đậm,cho nên ánh mắt của ta ngọa trừ Tịch Xảo Nhu có bất cứ người phụ nữ nào khác, ta cũng
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10: Dùng hành động buông tay của để tác thành hạnh phúc của

      Editor: tu tai

      Ánh mắt Cố Hạo Thần sâu như biển sâu, tối tăm giống như muốn tất cả ánh sáng đều biến mất. Nhưng động tác uống cà phê của lại vô cùng ưu nhã, giống như sức mạnh của gió bão đều bị nắm chắc trong tay.

      " --" Thẩm Giai Liên hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng cách nào phát tác.

      nhìn Cố Hạo Thần trấn định tự nhiên như vậy, đánh bại kiêu ngạo của , cho là hành động của mình có thể uy hiếp được Cố Hạo Thần, ngờ quá lãnh khốc. hy sinh nhiều như vậy vẫn đổi được thứ muốn, làm sao có thể chịu phục chứ.

      " tin? Có lẽ có thể thử chút." Cố Hạ Thần đặt ly cà phê xuống, đuôi lông mày bên trái khẽ chau lên, cười ôn hòa, hề có chút độ ấm.

      Thẩm Giai Liên hít sâu hơi, đối mặt với sát khí mạnh mẽ của Cố Hạo Thần dám xem thường. bưng cà phê lên bên môi đỏ tươi khẽ hớp ngụm, mượn thời gian điều chỉnh tâm tính của mình: " muốn cùng tôi, vậy cũng thể ở bên Lâm Tĩnh Hảo được. Nếu như theo đuổi ấy, tôi chỉ trăm phương ngàn kế phá hư hai người, tôi cũng đoạt Cao Minh Tông người mà ấy . Tôi cũng muốn cho ấy nếm thử nối đau của tôi chút. Nếu đúng tiện nghi cho hai người quá."

      Nếu chiếm được, như vậy ai cũng đừng nghĩ lấy được. Thành toàn, chưa bao giờ là việc làm của Thâm Giai Liên .

      "Tôi tin chắc Lâm Tĩnh Hảo vẫn rất tin tưởng lời của tôi." Thẩm Giai Liên rất có tự tin và nắm chặc ở phương diện này, "Hơn nữa Tĩnh Hảo rất thích bạn trai của ấy, ấy phải là loại con tùy tiện đứng núi này trông núi nọ, ấy có kiên trì cùng điểm mấu chốt của đạo đức của mình, cho nên Cố Hạo Thần cho dù có phí hết tâm tư theo đuổi ấy, ấy cũng đồng ý ở bên . Giống như chuyện tình cảm là thể miễn cưỡng được." Sử dụng lời của ta để chèn ép và tổn thương ta còn gì thích hợp hơn.

      Cố Hạo Thần cũng vì những lời của Thẩm Giai Liên mà có mảy may vẻ buồn bã. vô cùng bình tĩnh: "Chỉ cần tổn thương Tĩnh Hảo, phá hư hạnh phúc của ấy nữa. Tôi có thể đồng ý với ."

      thực muốn theo đuổi Lâm Tĩnh Hảo, nhưng sau khi biết có bạn trai bỏ qua cái ý nghĩ này. Chỉ cần người kia có thể cho hạnh phúc, có thể yên lặng chờ đợi ở bên cạnh . Dùng hành động buông tay của để tác thành cho hạnh phúc của Lâm Tĩnh Hảo, đáng giá.

      Thẩm Giai Liên nghe được lời hứa của vừa vui vừa giận, vui chính là và Lâm Tĩnh Hảo ở bên nhau, buồn là vì có thể buông tha tất cả vì Lâm Tĩnh Hảo.

      "Để cho và tôi nghiêm túc kết giao còn khó hơn so với buông tha Lâm Tĩnh Hảo sao?" Thẩm Giai Liên khổ sở níu váy, đáy mắt trong suốt hòa lẫn bi thương, dù cho ai nhìn cũng thương tiếc, nhưng Cố Hạo Thần lại tuyệt có bất kỳ thay đổi.

      "Phục vụ, tính tiền." Cố Hạo Thần bỏ qua vấn đề của , đặt tiền cà phê lên bàn, sau đó đứng dậy rời .

      "Cố Hạo Thần, đứng lại!" Thẩm Giai Liên phẫn nộ quát, "Tôi khiến hối hận."

      "Tôi tuân thủ lời hứa của mình." Cố Hạo Thần lướt qua .

      Hai tay của Thẩm Giai Liên nắm chặt, móng tay sắc nhọn đâm vào lòng bàn tay của nàng rất đau. biết ngồi bao lâu, mới người rời . Trở lại trường học thấy Lâm Tĩnh Hảo và Cao Minh Tông dắt tay nhau đường mòn, nhìn dáng vẻ cười đầy hạnh phúc của họ, thề, nhất định phải phá hủy nụ cười tươi đẹp cùng tình cảm hạnh phúc của Lâm Tĩnh Hảo.

      Ngày hôm ssau sau giờ học, Thẩm Giai Liên tiến lên kéo Lâm Tĩnh Hảo, nhìn chằm chằm vết thương còn dán băng gạc của ấy, giọng mang theo áy náy: "Tĩnh nhi, còn đau ?"

      Lâm Tĩnh Hảo lắc đầu, mỉm cười: " đau."

      "Nghe Nhã Nhã cùng Nhu Nhu là mình đẩy cậu ngã thương, Tĩnh nhi, mình uống say quá, bản thân làm cái gì mình cũng biết nữa. Hi vọng cậu đừng để trong lòng."

      "Mình biết là cậu uống say mà." Lâm Tĩnh Hảo nhàng vỗ tay của , "Lần sau cho uống say nữa."

      "Được." Thẩm Giai Liên cười rộ lên,
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11: Có đôi giày màu đỏ trong nhà ta

      Editor: Tranh

      Xuyên qua cửa thông suốt có thể nhìn thấy ràng có chiếc tất chân màu đen đường từ cửa đến giường, quần chữ T khêu gợi, áo ngực ren màu đỏ, còn có quần lót nam hình tam giác, quần áo trong, quần dài, đều ái muội nằm cùng chỗ.

      nằm giường mềm mại rộng rãi, da thịt tuyết trắng hòa với màu trắng thuần khiết của khăn trải giường. Ngũ quan ta xinh đẹp ngọt ngào tiêu hết dung nhan được trang điểm tinh xảo, khẽ nhếch môi đỏ mọng tô qua son, như đóa tường vi hồng nở rộ mê người, con ngươi lộ vẻ quyến rũ phong tình.

      "Minh Tông, em xinh đẹp ?" Giọng mềm mại, nhấc lên tấm nhu tình mật võng, giăng Cao Minh Tông ở trong đó.

      này là Thẩm Giai Liên, bạn tốt nhất của Lâm Tĩnh Hảo.

      "Xinh đẹp." Người đàn ông ở Thẩm Giai Liên lúc này đúng là bạn trai năm năm của Lâm Tĩnh Hảo - Cao Minh Tông, từ đại học đến tốt nghiệp, cho đến bây giờ làm.

      Mà bây giờ trong ngực ta phải Lâm Tĩnh Hảo, ánh mắt ta làm càn lưu luyến di chuyển thân thể của Thẩm Giai Liên, thu hết vẻ đẹp của ta vào trong mắt, mâu quang biến đổi thất thường.

      "Em so với Tĩnh Hảo như thế nào?" Đầu móng tay mảnh khách đỏ tươi nâng cằm ta, mắt hạnh khép hờ.

      "Ngực lớn mềm hơn ấy." Cao Minh Tông nghiêm trang.

      "Cao Minh Tông, rất xấu... Ha ha..." Đầu ngón tay Thẩm Giai Liên dùng lực bấm cái lên cằm của ta, đau đến mức ta hừ tiếng.

      "Em muốn mưu sát chồng sao? Dùng lực như vậy?" Cao Minh Tông nheo mi vuốt cằm, ta cầm tay ta ở trong tay, "Em muốn trừng phạt em như thế nào?"

      ta hơi nhíu mày, hình như suy nghĩ phương pháp trừng phạt .

      Khuôn mặt xinh đẹp ngọt ngào cười của Thẩm Giai Liên dần dần trầm xuống, nghĩ muốn rút tay ngọc từ trong tay ta ra, lại bị nắm chặt: "Em làm sao vậy?"

      " em so với Tĩnh Hảo lớn hơn, chạm qua ấy sao?" Chân mày nhíu lại, chất vấn ?

      Chẳng lẽ năm năm này ta có thu phục được tâm ta, trong lòng ta còn có Lâm Tĩnh Hảo? Dù sao Lâm Tĩnh Hảo là mối tình đầu của ra, mà Lâm Tĩnh Hảo còn phát ra được khí chất động lòng người.

      " ra là ghen tị?" Đầu ngón tay Cao Minh Tông điểm lên miệng dẩu lên của ta, trong đôi mắt vui mừng nhộn nhạo, tự tôn của phái nam vì ta ghen tuông mà thỏa mãn, " có chạm qua ấy, mà ấy cũng cho đụng chạm. Tĩnh Hảo giống như cọc gỗ vậy, đâu có như em hiểu được phong tình của ? thích phụ nữ nhiệt tình giống em vậy."

      " chạm qua mà còn ta hơn em?" Thẩm Giai Liên tuy có hơi sinh khí, nhưng trong lòng cũng cười nở hoa, ít nhất vẫn có ưu điểm hơn Lâm Tĩnh Hảo, tấn công vào tâm tư của người đàn ông này, vẫn thành công hơn Lâm Tĩnh Hảo, nếu sao có
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 12: ấy sớm phản bội

      Editor: Trà sữa trà xanh

      Giác quan thứ sáu của phụ nữ khiến tâm Lâm Tĩnh Hảo thể yên tĩnh.

      nhìn đôi giày cao gót màu đỏ kia, sửng sốt hồi lâu, mới phản ứng. hít sâu hơi, cảm thấy hốc mắt có chút chua xót. lại hít sâu hơi, tự với mình là mình quá nhạy cảm, suy nghĩ nhiều quá, có lẽ đây chẳng qua là giày đồng nghiệp nữ của , tìm có chuyện.

      muốn vào trong điện thoại trong túi xách reo lên. cuống quít móc ra xem, là điện thoại của cấp . phải nhận. nhìn phương hướng phòng ngủ cái, thể làm gì khác d[d[lqd hơn là mở cửa lần nữa, ra ngoài nhận điện thoại.

      Lâm Tĩnh Hảo vừa vừa nhận điện thoại, mới vừa bắt điện thoại liền vang lên giọng chua ngoa của cấp Ngô Lệ Tinh: "Lâm Tĩnh Hảo, còn chưa tới mười giờ, thế nhưng chạy về, công việc của làm xong rồi sao? Có phải muốn tiền thưởng tháng này nữa ? Tôi cho biết, nếu như muốn tiếp tục làm ở ‘ Hoàn Mỹ’, phải ngoan ngoãn nghe lời."

      "Chị Ngô, em còn có chút chưa làm xong, sáng sớm ngày mai em sớm, nhất định làm xong." Tính tình Lâm Tĩnh Hảo tốt nên giải thích.

      "Sáng sớm ngày mai?" Ngô Lệ Tinh hừ lạnh tiếng, "Sáng sớm ngày mai khách hàng tới xem thành phẩm, tới làm kịp sao? Tôi cho biết, đây là khách hàng lớn. Nếu có sơ xuất gì gánh nổi tổn thất của công ty sao?"

      Lâm Tĩnh Hảo lẳng lặng nghe, thái độ vẫn tốt như cũ: "Chị Ngô, em biết ."

      "Biết mà còn dám tăng ca? làm xong chạy lấy người?" Ngô Lệ Tinh cứng rắn lên giọng, ngôn ngữ trách móc nặng nề, "Tôi cho biết tối hôm nay nếu như làm xong, ngày mai cũng đừng nghĩ tới làm!"

      Dứt lời, liền cúp máy.

      Lâm Tĩnh Hảo nhìn màn hình đen nhánh, đứng dưới lầu, ngửa đầu, nhìn lầu sáu, từ phòng ngủ Cao Minh Tông phát ra ánh đèn, cả người vô lực. nhìn hồi lâu, chậm rãi thu hồi ánh mắt, khóe mắt trong suốt lóng lánh, lưng thẳng tắp, rời khỏi. Trở về công ty thiết kế áo cưới Hoàn Mỹtiếp tục hoàn thành công việc.

      Bởi vì từ ước mơ, chính là mặc áo cưới chính tay thiết kế gả cho người đàn ông mình . Cho nên mới lựa chọn học thiết kế thời trang. Hi vọng có ngày có thể thực mộng đẹp này.

      Lâm Tĩnh Hảo sau khi tốt nghiệp xung quanh tìm việc làm, vất vả mới tìm được công việc đúng chuyên ngành. Ở công ty thiết kế áo cưới Hoàn Mỹ làm viên chức , phân ở phòng thiết kế tinh phẩm do Ngô Lệ Tinh đứng đầu. Từ việc bưng trà đưa nước đến bây giờ là trợ lý thể nào hơn, đúng năm.

      Mà mỗi lần Ngô Lệ Tinh làm việc, ấy chỉ nỗ lực 10%, còn dư lại 90% đều do thay ấy hoàn thành. Phần lớn làm thêm giờ đều vì như vậy, thời gian ở cạnh Cao Minh Tông càng ngày càng ít. Ít đến nỗi còn gọi điện thoại hẹn hò với , dần dần hình như quên là bạn của .

      Khi mình Lâm Tĩnh Hảo yên lặng làm việc, Ngô Lệ Tinh đều ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, lấy lí do tốt đẹp là tiếp khách hàng.

      Có thể ở vị trí này đều dốc sức vất vả làm việc, mỗi bước Lâm Tĩnh Hảo đều vô cùng gian khổ.

      Mà ở nhà trọ của Cao Minh Tông, Thẩm Giai Liên tắm rửa, ăn mặc chỉnh tề ra ngoài, nhìn thời gian sắp mười giờ rồi: "Minh Tông, em phải rồi, ngộ nhỡ Tĩnh Hảo tới, chạm mặt tốt."

      "Giai Giai, muốn em ." Cao Minh Tông lôi kéo tay của , đáy mắt đều là nồng nặc tình cảm thôi, "Nếu hôm nay em ở lại với được ? Có lẽ Tĩnh Hảo về đâu."

      " được!" Thẩm Giai Liên lạnh giọng cự
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :