1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kích tình, ông xã muốn thăng chức - Diệp Thanh Hoan

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Pic cuối copy lộn của truyện khác rồi nàng ới.

    2. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Nhầm truyện gần khúc cuối ròi

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5: Cái tên háo sắc này

      Editor: tu tai

      Diện mạo của Hầu Tử bình thường, tóc húi cua mắt híp, thân thể rắn chắc mạnh khỏe, nhìn thoáng qua cũng biết là tên giống đực dư thừa Hormone. Loại người như ta chỉ biết dùng tiền chơi đùa những hơi xinh đẹp chút.

      "Gấp cái gì?" Thẩm Giai Liên để ly rượu xuống.

      "Đương nhiên tôi phải vội rồi, tôi chờ đợi ngày này lâu rồi, ngay cả nằm mơ cũng mơ thấy Tĩnh Hảo ở trong lòng tôi." Hầu Tử cầm bia bàn lên uống ngụm lớn, "Nhanh lên chút ."

      Thẩm Giai Liên dịch người , Hầu Tử thấy được Lâm Tĩnh Hảo say đến bất tỉnh nằm sô pha phía sau ta. Mái tóc dài của buông xõa, khuôn mặt trắng noãn nổi lên màu phấn hồng mê người, lông my dày khép chặt cong lên, hạ xuống bóng mờ lên da thịt phía dưới mắt, cánh môi ướt át tiên diễm như đóa hoa hé mở, vô cùng quyến rũ.

      Hình ảnh Hoạt Sắc Sinh Hương như vậy khiến cho trong lòng Hầu Tử ngứa ngáy khó nhịn, vô cùng thèm thuồng, liền muốn bước nhanh đến. Thẩm Giai Liên lại đúng lúc chặn đường của ta lại, bên môi nâng lên nụ cười yếu ớt: "Tối hôm nay nhìn thấy tôi...tôi cũng thấy , có đúng hay ?"

      Đầu tiên Hầu Tử ngẩn ra, sau đó ta toét miệng cười, gật đầu: "Đúng , đúng,, đúng, chúng ta chưa từng thấy nhau."

      "Rất tốt." Thẩm Giai Liên hài lòng gật đầu, vẻ khổ sở trong đáy mắt bởi vì khổ sở sắp tới của Lâm Tĩnh Hảo mà giảm xuống, nghĩ đến ta phải nếm qua nối khổ mà trải qua, trong lòng liền dâng lên tia sung sướng, "Nếu như và Lâm Tĩnh Hảo được việc rồi, người đầu tiên phải cảm ơn là tôi. Phải biết rằng Lâm Tĩnh Hảo vẫn còn trong trắng, nếu có quan hệ với , theo tính cách của ấy, nhất định theo ."

      "Tôi quên Liên tỷ." Hầu Tử cười lấy lòng.

      Sau đó Hầu Tử liền ôm lấy Lâm Tĩnh Hảo ra khỏi quầy bar, mà Thẩm Giai Liên nhìn theo lát, sau đó mới theo ra ngoài. Hầu Tử bắt chiếc xe taxi đặt Lâm Tĩnh Hảo vào, bản thân cũng ngồi xuống: "Liên tỷ, tôi trước."

      "Được, nếu làm hỏng chuyện tôi hỏi tội ." Thẩm Giai Liên thể chờ đợi được nhìn dáng vẻ bi thương của Lâm Tĩnh Hảo vì thất thân cho Hầu Tử.

      Sau khi hai người ngầm hiểu cười với nhau cái xong, xe taxi khởi động chạy . Thẩm Giai Liên đứng tại chỗ nhìn bóng xe xa, khóe môi giương lên nụ cười chiến thắng, tại xã hội này tình bạn chính là để lấy ra lợi dụng , bạn bè là dùng để bán .

      bóng người cao lớn lặng yên tiếng động đến gần, bóng dáng u ám bao phủ ta, lúc này Thẩm Giai Liên mới muốn xoay người lại, lại nghe được bên tai vang lên giọng nam trầm thấp: "Người đàn ông vừa mang Lâm Tĩnh Hảo rời là ai ?"

      Giọng này rất quen thuộc, trong lòng Thẩm Giai Liên mang theo vài phần kích động xoay người lại, nhìn thấy người phía sau ánh mắt bỗng sáng ngời, còn có vội vàng cùng vui sướng, há miệng,
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 6: Nếu như em đồng ý, tôi cưới em

      Editor: Tranh

      Cố Hạo Thần bị Lâm Tĩnh Hảo đánh bạt tay làm má phải nổi lên dấu tay màu đỏ rất nét. lại giống như người có việc gì, thậm chí cả vết thương mặt cũng sờ đến dù chỉ chút.

      Lâm Tĩnh Hảo chỉ cảm thấy lòng bàn tay run lên, tất cả bởi vì cánh tay dùng lực quá độ mà bủn rủn. bạt tay này là dùng hết toàn lực. thấy Cố Hạo Thần có biểu cảm, trong lòng nghĩ lại mà sợ, hai tay chống lên giường, cả người lui về sau: " tránh ra, tôi muốn thấy ."

      Hai tay của run rẩy mò mẫn tà áo của mình, hoảng loạn cài cúc áo, đối với Cố Hạo Thần trừ bỏ phẫn nộ còn lại đều là sợ hãi.

      "Em cho rằng tôi làm ra chuyện như vậy sao?" Giọng của mạnh mẽ lạnh lẽo, nhưng đối với lại lộ ra loại ôn nhu đặc biệt.

      "Việc này là tôi tận mắt thấy, tự mình thấy chẳng lẽ là giả?" Lâm Tĩnh Hảo suy nghĩ đến buổi sáng hôm nay ta mới cưỡng hôn , ấn tượng với là suy cho cùng vẫn là giống đực, "Trong căn nhà này chỉ có tôi và , chẳng lẽ còn có người khác? Huống hồ người như có chuyện gì là làm được!"

      Lần đầu tiên gặp mặt cưỡng hôn , lần thứ hai thừa dịp uống rượu tính quan hệ nam nữ bất chính sao? vì cái gì luôn bị khi dễ? Dù sao cũng tin tưởng .

      "Tôi trịnh trọng cho em biết, tôi có làm chuyện gì với em." Cố Hạo Thần giải thích với nghi ngờ của , nhưng vẫn làm cho Lâm Tĩnh Hảo tin tưởng, vẫn thấy chế giễu sâu trong mắt như cũ, "Cố Hạo thần, đối với tôi như vậy còn làm gì? Vậy như thế nào mới tính? có biết chuyện này đối với nữ sinh rất tàn nhẫn đau khổ . chỉ hủy diệt hạnh phúc và trong trắng của người, còn có sinh mạng." Lâm Tĩnh Hảo cắn môi, hai tay vẫn ôm mình, cực lực khóc.

      Cố Hạo Thần nhìn đôi mắt nổi lên những viên pha lê trong suốt, lông mi dày đặc bị nước mắt ướt át, bộ dáng lã chã chực khóc rất đáng . Làm cho người ta nỡ trêu chọc mà muốn che chở quý trọng . có chút bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài hơi, nhếch môi mỏng, điều chỉnh cảm xúc và suy nghĩ, giọng điệu của cực kì mềm , chầm chậm như gió xuân, làm cho người ta thoải mái: "Những chuyện này tôi đều biết, cho nên tôi để em chịu được chút thương tổn nào, kể cả bản thân tôi. Tôi cũng biết bởi vì buổi sáng hôm nay tôi nhất thời kích động để lại ấn tượng xấu trong em, nhưng tôi dùng danh dự của mình thề tôi tuyệt đối làm ra những chuyện này. Nếu em vẫn tin lời tôi , như thế cho phép tôi phụ trách. Sau tốt nghiệp, nếu em nguyện ý, tôi cưới em."

      Khi ra lời hứa hẹn, hoàn toàn là phát ra từ nội tâm mà thổ lộ, miễn cưỡng.

      Khi Lâm Tĩnh Hảo bi thương muốn khóc lại nghe "Sau tốt nghiệp, nếu em nguyện ý, tôi cưới em." liền đình chỉ tất cả động tác, bởi vì bạn trai Cao Minh Tông của cũng với sau tốt nghiệp bọn họ kết hôn, lúc ấy khỏi phải cao hứng biết bao nhiêu.

      "Cố Hạo Thần, nghe cho kỹ, tôi tuyệt đối gả cho . Bởi vì tôi có bạn trai, người trong lòng tôi là ấy, người tôi muốn gả cũng là ấy." nâng mắt, trừng , lại ôn nhu cười yếu ớt, lơ đểnh, lại vẫn cảm thấy bộ dáng trừng đáng .

      "Là sao?" Nếp nhăn mặt Cố Hạo Thần khi cười ngừng mở rộng, "Em muốn gả cho tôi, như vậy vì sao em luôn miệng tôi làm chuyện quá phận với em? Tôi giải thích em cũng tin, em làm như vậy đơn giản là muốn tôi phụ trách, phải sao? Tôi biết tôi được em thích, nhưng phương thức đặc biệt như vậy, tôi cố gắng thích."

      "Người nào... Người nào thích ? Cố Hạo Thần, đừng dát vàng mặt nữa." Lâm Tĩnh Hảo cà lăm , "Tôi tôi hi vọng sau này gặp lại , bởi vì gặp được cuối cùng cũng có chuyện tốt."

      Xem ra nhất định phải chứng minh trong sạch của bản thân, mới có thể cho sắc mặt hòa nhã, mới có thể xóa ấn tượng xấu của : "Tôi nhìn thấy bạn tốt Thẩm Giai Liên của em ở quán bar, ta có thể chứng minh em phải bị tôi mang ."

      nghĩ muốn ra Thẩm Giai Liên, nhưng ta là nhân chứng duy nhất.

      Mà Lâm Tĩnh Hảo mở to con người nhìn đáy mắt thâm thúy của , nơi đó mảnh trấn tĩnh, cũng có nửa phần bỉ ổi. Chẳng lẽ hiểu lầm sao? Nhưng vừa rồi ta ràng cởi cúc áo của , vừa nghĩ đến đây, khuôn mặt đỏ đến rỉ máu. Nhưng vẫn thể tin
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7: Mình sợ ấy phá hư tình cảm của cậu

      Editor: Trà sữa trà xanh

      Ban đêm gió mát phất phơ, thổi lất phất mặt hai người, êm ái như lòng bàn tay thiếu nữ mềm mại vuốt ve.

      Cố Hạo Thần gọi taxi, nghiêng d[d[lqd đầu nhìn Lâm Tĩnh Hảo: "Cùng nhau về ."

      Đây phải là câu nghi vấn mà là câu mệnh lệnh, bá đạo cho phép cự tuyệt.

      Lâm Tĩnh Hảo nhìn kỹ Cố Hạo Thần đứng dưới ánh đèn, dáng người cao lớn, đường cong gò má lạnh lùng mà kiên quyết, khuôn mặt tuấn bị ánh sáng chập chờn cắt thành nhiều mảng, càng lộ vẻ cân xứng. Ánh sáng vàng nhu hòa chiếu xuống đỉnh đầu , vòng vòng nhộn nhạo ra, tuấn mê người khiến người ta dời mắt nổi. thể nghi ngờ chính là hoa mỹ nam lưu hành nhất bây giờ, nhưng mất khí chất đàn ông.

      ra khiến người ta cảm thấy rất chính trực như ánh mặt trời, giống người xấu, chỉ là Lâm Tĩnh Hảo thể tiếp nhận chuyện cường hôn , cho nên sinh ra cảm giác kháng cự , tự động quy vào hàng ngũ người xấu.

      Lâm Tĩnh Hảo lời nào, bước chân về phía taxi, Cố Hạo Thần nhìn hành động của , ấn tượng của đối với chuyển biến tốt, đây là bắt đầu rất tốt.

      Sau khi ngồi lên xe, hai người chuyện, chỉ có tiếng hít thở nhàng của hai người phập phồng trong xe. Cố Hạo Thần rất thích bầu khí này, ngôn ngữ luôn kém hơn việc hai tâm hồn giao thoa.

      bao lâu, bọn họ liền đến trường học: "Tôi đưa em về túc xá."

      " cần làm phiền, mau trở về , nếu cửa ký túc xá đóng." Lâm Tĩnh Hảo cụp mắt, uyển chuyển cự tuyệt.

      " sao." Cố Hạo Thần vẫn kiên trì, có thể ở cạnh dưới ánh trăng xinh đẹp này, lẳng lặng trong đường mòn sân trường, là chuyện hạnh phúc dường nào, "Như em bây giờ khuya rồi, vạn nhất gặp người nào, mình em biết làm sao? Tôi chỉ tiễn em đến lầu dưới ký túc xá, lập tức ngay. Hi vọng em nên cự tuyệt ý tốt của tôi."

      Lời của dịu dàng mà thành khẩn, làm sao có thể cự tuyệt, thể làm gì khác hơn là nhàng gật đầu.

      Ánh trăng sáng tỏ chiếu sáng bọn họ, bóng dáng chiếu mặt đất, bọn họ sóng vai, bóng dáng cả hai tựa sát nhau.

      Con đường này cũng tính xa, nhưng mỗi bước đều khiến Cố Hạo Thần rất nặng nề. Khi biết có bạn trai, tim của bỗng nhiên đau. phá hư hạnh phúc thuộc về , bởi vì thích người chính là hi vọng nhìn thấy vui vẻ.

      "Đến rồi." Lâm Tĩnh Hảo dừng bước trước ký túc xá, ngước mắt nhìn gương mặt tuấn mỹ của , "Cám ơn ."

      xoay người vào, cho đến khi biến mất trước mắt Cố Hạo Thần, mới lạnh nhạt : "Lâm Tĩnh Hảo, tôi thành xin lỗi em về chuyện lúc sáng, tôi nhất thời xúc động, hi vọng chúng ta có thể làm bạn."

      Lâm Tĩnh Hảo nghĩ đến lại đến chuyện khó xử nhất trong đời sáng hôm nay, khiến mặt của khỏi đỏ lên, may mắn là buổi tối, ánh sáng u, nhìn lắm.

      "Tôi cũng tát bạt tai, giữa chúng ta coi như là
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :