1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Just The Sexiest Man Alive - Julie James ( 35c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 30
      "Vậy rồi chuyện gì xảy ra?"
      Taylor đẩy cái ghế ra chỗ tủ và lấy tập hồ sơ ra khỏi ngăn kéo dưới cùng. "Rồi tao chạy mất và chuyện với ấy từ lúc đó."
      Nó là trưa Chủ Nhật, và đến văn phòng để làm việc cho kịp kế hoạch. Để tiết kiệm thời gian phân tích vũ hội Black and Pink, gọi Val và Kate cùng lúc.
      "Còn Scott?" Kate hỏi.
      Ừ... còn Scott? Bây giờ mới là câu hỏi thú vị. Taylor kể hết cho bạn nghe.
      Sau khi bỏ lại Jason sàn nhảy, vội vàng đến chỗ quán bar thấy Scott ở đó lần cuối, muốn bảo về, phải vì để ý chuyện đó lắm, vì họ chỉ được với nhau 10 từ từ lúc đến vũ hội.
      len lỏi để ra vườn có ai đó chộp lấy cánh tay . nhìn lại và thấy Scott.
      "Tôi có thể chuyện với vài giây ?"
      chờ trả lời, kéo vào góc vườn, nơi họ có thể đứng mình sau các thân cây. giận dữ nhìn .
      " vui lắm phải , làm cho tôi trông như tên khờ?" Mắt nheo lại. "Tôi thấy nhảy với , Taylor. Cả đám tiệc chết tiệt này thấy với ta."
      nghĩ Scott người đồng hành hoàn hảo khi đưa đến dự tiệc rồi để bơ vơ, nhưng cảm thấy áy náy. biết đến lúc kết thúc cuộc phiêu lưu của họ.
      "Tôi xin lỗi, Scott, tôi có ý làm xấu hổ. Tôi..."
      ngắt lời . "Chúa ơi, Taylor, mọi người ở đây đều biết là Người Phụ Nữ Bí Mật. Mấy tên chụp ảnh phát điên cố lấy hình của và Jason ở cùng nhau."
      Taylor định nhưng nhận ra điều trong câu của Scott.
      "Thợ săn ảnh? Tôi nghĩ họ chỉ là "những người chụp hình của hãng phim"?"
      "À, ừ ... sao cũng được. Vấn đề là, họ nghĩ ở đây với Jason, chứ phải với tôi."
      Taylor lại cố làm lành. "Như tôi , tôi xin lỗi. Chúng tôi chỉ nhảy thôi mà."
      Scoff cười khẩy mỉa mai. "Ồ được, nếu chỉ là vậy, đừng để tôi cản trở. Có lẽ nên quay lại tìm . Dù tôi nên cảnh cáo là: thẻ khiêu vũ của Jason Andrews lúc nào cũng đầy tên. thường nhảy với nào hai lần đâu."
      Bỗng thấy mệt mỏi với cả câu chuyện, Taylor quyết định cần cố trả lời nữa. " biết , tôi nghĩ tôi xong buổi tối hôm nay," . "Tôi gọi taxi về."
      Scott có vẻ ngạc nhiên, rồi nét mặt dịu lại.
      " cần gọi xe đâu Taylor," , giọng đầy quan tâm.
      quan tâm giả tạo, khi nghe những lời độc ác tiếp theo.
      "Dù sao, tôi chắc "bạn" của Jason cũng rất vui được chở về nhà," . "Ít nhất trong hai thằng tôi cũng được chơi đưa đến buổi tiệc này chứ."
      Taylor gật đầu. Được thôi,.. nếu chuyện phải đến nỗi này. Ít nhất bây giờ còn gì để giữa họ nữa.
      "Cám ơn làm cho chuyện này kết thúc dễ dàng hơn. Tạm biệt."
      có vẻ ngạc nhiên khi thấy thực bỏ , nên chặn đường lại.
      "Khoan , làm hả? thực bỏ như vậy?"
      "Đúng, chỉ như vậy thôi."
      chộp lấy cánh tay . ràng, làm nổi giận.
      " tưởng thông minh lắm sao," rít lên. "Nhưng có biết bao nhiêu phụ nữ chịu giết người chỉ vì muốn cái nhìn từ tôi? là cái quái gì, hả tôi--là-cái-thứ-gì-cả? bỏ chỉ vì bài khiêu vũ với Jason Andrews? nghĩ nó đáng sao?"
      Taylor nhìn lên gương mặt giận dữ của Scott. Chỉ còn điều có thể để trả lời câu hỏi của .
      "Làm quái nào khác được."
      xong, gỡ tay Scott khỏi cánh tay và bước . ngang qua vườn để ra cổng, thận trọng tránh cánh săn ảnh.
      Và cũng bất ngờ như lúc xuất , Người Phụ Nữ Bí Mật rời khỏi buổi vũ hội.
      Sau khi nghe câu chuyện của Taylor, Kate và Val đều im lặng.
      "Sao? chứ!" Taylor lo lắng gặng hỏi.
      Kate trả lời trước. "Mày biết , kết thúc cuộc hẹn của mày với sao hạng A bằng câu "làm quái nào khác được" rất là hợp thời vào những ngày này." phá ra cười. " đấy, Taylor, mày tìm đâu ra câu đó vậy?"
      Taylor để ý thấy người kia vẫn im lặng giống tính cách thường ngày chút nào.
      "Val, mày im lặng quá vậy."
      Val chậm rãi . "Tao chỉ muốn biết tao hiểu chuyện đúng chưa. Mày làm sao đó có được vé đến buổi vũ hội của năm với trong những ngôi sao bự của thành phố. Nhưng mày lại khiêu vũ với người đàn ông khác - mà tình cờ lại là người đàn ông hấp dẫn nhất thế giới - rồi mày bỏ ta ở đó và chạy khỏi vũ hội như Lọ lem điên, bao giờ nghe đến nữa."
      Taylor ngọ nguậy yên ghế. "Ừ nó chỉ là ..."
      Val nghiêm giọng ngắt lời . "Taylor Donovan."
      Rồi giọng của thay đổi, thành đầy tự hào.
      "Mày quả là thiên tài!"Val ré lên. "Bây giờ mọi người về mày! Mày chắc chắn được lên trang bìa báo Us Weeklytuần này!"
      Taylor cố kềm phấn khích của bạn . "Đừng có nín thở mà chờ, Val. Họ chụp được tấm hình nào của tao hết."
      "Đó là điều các sao mấy người hay nghĩ. Nhưng rồi kết quả là mày bị chụp khi mặc áo và lên trang bìa báo Enquirer và mày bỗng nghĩ, hmm.... có lẽ mình nên tắm bãi tắm khỏa thân ở Cabo, có lẽ có cái máy ảnh nào đó được giấu dưới đống khăn tắm thằng bé khiêng đồ mới ôm ngang qua..."
      "Vậy mày quyết định sao về Jason?" Kate chen vô, muốn quay lại chuyện nghiêm túc.
      " tính gì hết. có gì để tính hết." Taylor . "Tao muốn với ấy là tao sai về ấy bởi vì tao nghĩ đó là điều tao cần . Vậy thôi." ngừng lại. Rồi hạ giọng, dù trong văn phòng sáng Chủ Nhật này chẳng có ai hết.
      "Tại sao? Mày nghĩ tao nên làm gì thêm hả?" thầm.
      "Mày biết tao thể như vậy." Kate bảo .
      "Tao có thể ," Val tình nguyện.
      Taylor quay quay cái ghế, buồn bực. "Tao phải làm gì? đấy - tao có quá nhiều việc để làm. Tao thể lo nghĩ về chuyện này vào lúc này."
      "Nếu tất cả những gì mày lo lắng là công việc," Val giảng dạy, "rồi ngày kia mày về nhà và nhận thấy nó là thứ duy nhất mày có."
      "Nó vẫn tốt hơn là về nhà vào tối và thấy Jason làm tình với siêu người mẫu nào đó bàn ăn của tụi tao."
      Cái điên thoại bỗng im thít.
      Chao ôi - câu đó bay ra khỏi miệng trước khi kịp nghĩ về nó.
      "Mày đúng, Taylor," Val lặng lẽ . "Nếu mày thực nghĩ điều đó có thể xảy ra, tao nghĩ mày làm đúng khi rời xa Jason."
      còn gì để bạn của có thể thêm. Vài phút ngượng ngùng trôi qua và khi Taylor kết thúc cuộc gọi, nhận thấy chưa bao giờ cảm thấy thất bại khi thắng cuộc tranh luận như vậy."
      Ghét cách cuộc đối thoại của Val, Kate và kết thúc, Taylor làm những gì luôn luôn làm khi cảm thấy được như bình thường : lao mình vào công việc - khuynh hướng (theo Val) ràng vào ngày nào đó làm trở thành mụ già đơn, cáu kỉnh, người luôn quát tháo lảm nhảm và ném giày cũ rách rưới vào mấy đứa con nít hàng xóm lái xe ngang nhà của .
      Phải, đó phải chính xác lời Val nhưng Taylor tự ý rút ra ngụ ý của nhận xét của Val " ngày kia mày về nhà và nhận thấy công việc là thứ duy nhất mày có".
      Taylor Donovan, quỹ đạo cuộc đời như vầy:
      Luật sư Phụ tá
      Luật sư Hội viên
      Nghỉ hưu
      lảm nhảm, giày rách rưới.
      Chết độc, trong lúc nghĩ đến lần duy nhất ấy suýt hôn Jason Andrews.
      R.I.P
      Cương quyết gạt nhận xét của Val qua bên, Taylor quay lại với đống hồ sơ bàn. Sáng mai có cuộc thẩm vấn với nhân chứng quan trọng nhất của UBBQ và cần phải sẵn sàng. Nhân chứng này luôn làm suy nghĩ. biết người nhân chứng và cũng là nguyên cáo này tính cung khai là ấy chịu nhiều nỗi khổ tinh thần nghiêm trọng bởi vì cái gọi là quấy rối mà ấy chịu đựng ở chỗ làm. Cung khai này, nếu như bồi thẩm đoàn tin nó, củng cố cầu của UBBQ đòi bên bị cáo bồi thường tiền và trừng phạt.
      Derek cười khì khì khi ghé ngang văn phòng của Taylor vào chiều ngày hôm đó và thấy đọc lại các hồ sơ mà bác sĩ tâm lý của nhân chứng ghi nhận khi điều trị tâm lý cho ấy.
      " lại đọc nó nữa hả? Chúng ta đọc nó cả triệu lần rồi. Tin tôi , chúng ta sót gì đâu."
      Taylor để hồ sơ xuống bàn, day day thái dương.
      "Phải có cái gì đó - có cách nào người phụ nữ này có thể trở nên căng thẳng đến thế chỉ vì môi trường làm việc. Thậm chí nếu điều ta , nó vẫn đủ để làm người tổn thương tâm lý nghiêm trọng."
      "Nhưng bác sĩ tâm lý làm các bài kiểm tra theo dõi và thấy ấy bị tổn thương lâm sàng. Sao chúng ta có thể xoay chuyển chuyện này được? Cãi là ấy là nhân chứng bình thường?"
      Taylor thở dài, miễn cưỡng chọn giải pháp đó. Biện hộ là "nhân chứng bình thường" nghĩa là nhân chứng "yếu đuối", nghĩa là nhạy cảm hơn người bình thường ngoài đường, nghĩa là "người bình thường" bị phiền toái bởi cùng lý do mà nhân chứng lên án là tạo nên tổn thương tinh thần của ta. Biện hộ như vậy thường có kết quả tốt với bồi thẩm đoàn - ai thích thấy luật sư bào chữa của mấy công ty lắm tiền gọi người nhân chứng-nguyên cáo tội nghiệp là kẻ nhu nhược.
      ", tôi định tìm khía cạnh khác để phân tích lời chứng của ta." Taylor ngừng day thái dương và nhìn sang Derek. " thu thập tất cả các hồ sơ khám bịnh của ta phải ?
      Derek gật đầu. "Đây là người bác sĩ tâm lý duy nhất ấy theo chữa bịnh."
      "Còn bác sĩ gia đình - có hồ sơ nào từ ông ta ?"
      "Có, và tôi kiểm tra rồi. có gì hết."
      "Còn các bác sĩ khác ta khám? Bác sĩ phụ khoa?"
      Derek nhăn mặt. " muốn đọc hồ sơ của bác sĩ phụ khoa của ta?"
      " hẳn." Taylor . Nhưng ít nhất nó cũng làm bận rộn và đầu óc nghĩ đến những suy nghĩ về Jason.
      Những điều với ở vũ hội Black and Pink.
      Cách nhìn trong bộ tu-xe-đô.
      Cảm giác của khi khiêu vũ trong vòng tay gần gũi.
      Toàn suy nghĩ nguy hiểm. cần tập trung lại - có việc phải làm.
      Nên Taylor kêu Derek đem cho hồ sơ đó. Sau khi đọc được 20 phút, hoàn toàn có vấn đề với việc tập trung vào công việc.
      nhấc điện thoại lên.
      "Derek, tin bây giờ tôi đọc cái gì đâu."
      "Nếu bà phiền, thưa bà Campbell, tôi muốn chuyển qua về lời cầu của bà về những tổn thương tinh thần nghiêm trọng."
      bục nhân chứng, nhân chứng-nguyên cáo Emily Campbell ngồi thẳng lưng ghế. Bà ta gật đầu với Taylor, người đứng trước bồi thẩm đoàn cách bục nhân chứng khoảng 1 mét.
      "Vậy theo cách tôi hiểu đúng lời khai của bà lúc nãy, bà Campbell," Taylor , "bà chắc chắn là có gì khác diễn ra trong cuộc sống của bà, trong thời gian bà làm việc cho bị cáo, có thể góp phần vào căng thẳng của bà? Đúng ?"
      Bà Campbell chắp tay vào nhau vẻ nghiêm trang, trông nhu mì và đạo mạo trong chiếc áo màu kem và trang sức ngọc trai. "Đúng vậy - căng thẳng duy nhất tôi trải qua là do môi trường làm việc kinh khủng của tôi gây nên. Tôi thể ăn hay ngủ. Tôi phải gặp bác sĩ tâm lý nhiều lần mỗi tuần chỉ để cầm chừng với bịnh."
      "Và bà chắc rằng gì khác có thể là nguyên nhân của căng thẳng bà trải qua trong khoảng thời gian này?"
      "Tôi tin chắc như vậy," Bà Campbell cách cương quyết.
      "Và, theo bà, căng thẳng quá tồi tệ đến nỗi bà phải tìm trị liệu từ bác sĩ tâm lý - bác sĩ tên Gary Moore - đúng ?"
      Taylor tiến lại bàn luật sư biện hộ và cầm lên hồ sơ, đem lại bục nhân chứng.
      "Đúng, tôi đến gặp ông ấy vì..."
      "Chỉ cần trả lời "có" hay "" là đủ, thưa bà Campbell." Taylor mỉm cười lịch . mở hồ sơ cầm theo đến bục trong khi tiếp tục các câu hỏi của .
      "Bà Campbell, trong phần sách cho những tổn thương tinh thần nghiêm trọng, bà ký giấy miễn trách nhiệm và đồng ý cho chúng tôi được tham khảo các hồ sơ bịnh án của bà, đúng ?"
      "Đúng."
      "Và giấy miễn trách nhiệm này cho phép chúng tôi tham khảo tất cả các hồ sơ bịnh án của bà?"
      "Đúng, dù bác sĩ Moore là bác sĩ tâm lý duy nhất tôi khám khi bị những tổn thương tinh thần."
      "Tôi hiểu điều đó, bà Campbell, nhưng trong lúc này tôi muốn hỏi bà về chữa trị bà nhận được từ bác sĩ tên Michelle Phillips tại số 1089 Đường số 1 Santa Monica. Bà biết bác sĩ Phillips, đúng ?"
      vài hoạt động gấp gáp ở bàn của luật sư bên kiện vì Frank lục tìm hồ sơ của ông. Taylor nghe ông lẩm bẩm trong miệng với trợ lý của mình, đại loại là "Bác sĩ Philllips là tên quái nào vậy?"
      Bà Campbell nhìn Taylor thắc mắc. "Nhưng bác sĩ Phillips là bác sĩ phụ khoa của tôi - tôi thấy bà ấy có liên quan gì đến chuyện này."
      "Đúng hay , bà Campbell?"
      "Đúng, tôi biết bác sĩ Phillips," người chứng càu nhàu.
      "Bà có nhớ cầu bác sĩ Phillips trong lần khám vào ngày 2 tháng 2 năm ngoái là bà cần được kiểm tra các bịnh tình dục truyền nhiễm bởi vì - để tôi đảm bảo là tôi đọc đúng..." Taylor đọc lớn thông tin từ hồ sơ của . "bởi vì, trích "thằng chồng chết bầm của bà ngủ với con điếm và thằng lừa đảo khốn kiếp chịu đeo bao cao su"?"
      Bà Campbell đứng bật dậy. "Bà ấy thực viết câu đó xuống?"
      Bồi thẩm đoàn khúc khích cười và ngồi lên tỏ vẻ quan tâm.
      "Vậy tôi coi đó là câu trả lời "đúng"?" Taylor hỏi.
      "Đúng." Giọng bà Campbell vỡ ra. Bà hắng giọng khi Taylor hỏi câu kế tiếp.
      "Và bà có nhớ cũng với bác sĩ phụ khoa của bà là bà , trích "chịu những tổn thương tâm lý trầm trọngvì thằng chồng khốn kiếp bẩn thỉu của bà và bà thể ăn hay ngủ được"?"
      Bà Campbell khom người trong ghế như cố trốn. "Đúng," bà thầm.
      Taylor chỉ hồ sơ.
      "Và theo bác sĩ Phillips, bà cũng với bà ta là, trích "tạ ơn trời ít nhất tôi còn công việc của tôi để thoát khỏi cái thằng khốn kiếp đó, có lẽ tôi giết cả hai đứa nó rồi"?"
      Đến lúc này, bà Campbell khom người xuống thấp đến nỗi chỉ còn hai con mắt bà ló ra qua bục nhân chứng.
      "Tôi có lẽ như vậy," bà cách yếu ớt.
      Taylor mỉm cười vẻ kiên nhẫn. Tất nhiên rồi.
      "Vậy quay lại lời chứng lúc đầu của bà, bà có chắc bà muốn với bồi thẩm đoàn đây thứ duy nhất gây căng thẳng trong cuộc đời bà là quá trình làm việc với bị cáo đây? Mà phải là - nhìn vô hồ sơ thêm lần cuối - "thằng chồng dại bất trung bà cưới"?"
      Hai con mắt chớp vội với Taylor từ sau bục nhân chứng.
      "Có lẽ cũng có vài chuyện khác xảy ra với tôi lúc đó."
      Taylor đóng nhanh tập hồ sơ lại. "Được rồi, tôi mừng là chúng ta làm chuyện đó." nhìn lên vị Chánh Án. "Tôi còn câu gì để hỏi, thưa Ngài Chánh Án." quay lại bàn luật sư biện hộ và ngồi xuống cạnh Derek.
      " khoái mấy trò này, đúng ?" Derek thầm trêu . Taylor nín cười, muốn bồi thẩm đoàn nhìn thấy. thích, thực thích.
      Thấy đến lúc tạm nghỉ, vị Chánh Án quyết định ngừng phiên tòa đến 2 giờ. Khi vị Chánh Án và bồi thẩm đoàn vừa ra khỏi phòng xử, Frank tiến ngay qua bàn Taylor.
      "Sao chúng ta cùng ăn trưa Taylor nhỉ?" ông bình thản . "Tôi muốn về diễn tiến của vụ án."
      Derek hích đầy vẻ hiểu biết.
      Taylor nhìn vị luật sư đối phương. "Được thôi, nếu ông chịu là người trả tiền, Frank à." ngắm ông ta cứng người lại vì phẫn nộ.
      "Tôi đùa thôi mà Frank. Chúa ơi."
      Khi vừa ăn được nửa chừng, Frank bắt đầu thẳng. "Vụ này tôi cứu nổi Taylor à. UBBQ muốn bãi bỏ vụ kiện."
      Họ ngồi trong quán cà phê đối diện tòa án. Cả tiệm toàn luật sư nên Taylor và Frank chọn bàn ở phía trong cùng nơi họ có thể chuyện mà sợ bị làm phiền.
      "Đó quả là thay đổi lớn so với điều kiện thương lượng chúng ta bàn lần trước." Taylor .
      "Khi bảo tôi gọi cho nếu có ai thấy cái dương vật."
      "Có ai phải thấy nó ?"
      Taylor ngây thơ nhìn Frank ngồi đó trừng mắt với . Rồi, bất ngờ, ông mỉm cười. Ông lắc đầu cách thảm hại.
      " dù chỉ lần."
      Taylor ngả lưng vào ghế. cảm thấy vui vì cuối cùng Frank chịu cư xử như người bình thường, nhưng công việc là công việc.
      "Có thể cho tôi biết lý do tạo nên thay đổi này ?"
      "Là do những nhân chứng. Tôi biết chuyện gì xảy ra, tôi hướng dẫn họ cách ứng xử trong lúc khai, tôi giúp họ sẵn sàng nhưng khi họ lên bục nhân chứng và xoay họ như..." Frank ngập ngừng, ra dấu cố tìm từ thích hợp.
      "gió?"
      "."
      "bão?"
      "."
      "lốc?"
      Frank nhìn ngao ngán. "Lúc nào cũng như vầy sao?"
      " phần của quyến rũ của tôi mà."
      Frank giơ tay lên. "Ý tôi là, ai mà đọc các hồ sơ bịnh phụ khoa? Ai có thời gian làm việc đó? có cuộc sống riêng hay sao?"
      Taylor suýt nữa sặc cà phê. chụp cái khăn giấy bàn và che miệng lại. À, Frank... giá mà ông ấy biết Taylor Donovan bé từ Chicago, ấy nhảy với Người Đàn Ông Hấp Dẫn Nhất Còn Sống ở buổi vũ hội của năm và phải trải qua phần còn lại của cuộc đời ấy sau bức bình phong công việc để tránh ấy.
      "Vấn đề với chuyện thỏa hiệp bây giờ là thân chủ của tôi tốn rất nhiều tiền vào biện hộ cho vụ kiện. Đến thời điểm này, chúng tôi có thể theo vụ kiện đến cùng cách tốt đẹp. Với cách mọi việc diễn tiến, họ thà sáng suốt đầu từ vào tôi để cãi cho vụ này hơn là trả tiền cho thân chủ của ông để thương lượng."
      "Vậy nếu thân chủ của phải trả đồng nào cả?" Frank hỏi và nhấp ngụm cà phê.
      Taylor nghiêng đầu, ngạc nhiên vì câu hỏi này. "Chính xác ông có đề nghị gì?"
      "Đến lúc này, UBBQ chỉ muốn cứu vãn danh dự," Frank bảo . "Nếu họ thua vụ này, tiếng tăm của họ giết họ." Ông chồm người tới trước, bày ra các cầu của ông. "Vậy đây là thỏa thuận của chúng tôi: phải trả tiền nhưng thân chủ của phải đồng ý hàng năm tổ chức huấn luyện về chống quấy rối tình dục và kỳ thị. Và các điều kiện thỏa thuận được đôi bên giữ bí mật. Chúng ta cùng họp báo và chỉ là đôi bên hòa giải mâu thuẫn cách tốt đẹp."
      Ngạc nhiên vì lời đề nghị nhưng Taylor vẫn làm ra vẻ nghi ngờ. Nó là phần của nghề luật sư mà.
      "Tôi biết," lắc đầu . "Thân chủ của tôi rất muốn thắng lợi cho vụ kiện này để chứng minh họ đúng. Nhưng tôi vẫn báo họ biết về đề nghị của ông."
      Frank ngồi ngả lưng ra ghế với nụ cười tự tin. Ông có thể đôi khi nóng nảy nhưng ông khờ khạo.
      " cứ làm , Taylor. Nhưng cả hai chúng ta đều biết bây giờ chuyện trở nên như kế hoạch làm ăn rồi. Khi mà chi phí thân chủ phải trả có thể lên đến 6 con số để giải quyết xong vụ kiện, thân chủ của bao giờ từ chối cơ hội thỏa thuận miễn phí đâu. Đó mới là quyết định đúng."
      Và dù rất ghét phải thừa nhận, Taylor biết Frank đúng.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 31
      Với tiếng nổ "bốp" to, nắp chai sâm-panh được khui và buổi tiệc chính thức bắt đầu.
      Taylor đứng giữa vòng vây các luật sư, ai nấy cũng đều hân hoan chúc mừng . Để mừng chiến thắng của , cả công ty đặt phòng ở Beverly Hills Four Seasons. Buổi tiệc đông vì các luật sư ở công ty đều phấn khởi với kiện cho họ cơ hội để thoát khỏi công ty trước 6 giờ và thoải mái uống rượu miễn phí.
      Taylor có cảm giác hơi nghi ngờ là vào dịp đặc biệt này, có yếu tố khác lôi kéo mọi người đến đông đủ như thiêu thân lao vào phía ánh sáng. nhiều tuần qua, câu chuyện về mối quan hệ xã giao li kỳ của lan khắp công ty, ( nghi ngờ Linda và các bạn thơ ký của ấy góp tay vào chuyện này), và đoán từ cách mọi người cứ nôn nao nhìn về phía cửa chính mỗi khi có người bước vào, là họ chờ đợi và hi vọng người-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó có thể ghé qua.
      biết bao nhiêu lần Taylor phải lập lại câu chuyện về đề nghị thỏa hiệp của UBBQ với đồng nghiệp, như Frank tiên đoán, dẫn đến thỏa thuận nhanh chóng về vụ kiện giữa đôi bên hồi lúc trưa. ra mọi việc diễn ra nhanh chóng đến nỗi Taylor cảm thấy hơi choáng váng khi đứng giữa buổi tiệc. Có lẽ cần ít khí trời.
      Khi chầm chậm nhích dần ra cửa dẫn ra ban công, cách kể về chuyện xảy ra hôm này càng đọng hơn. May thay, Derek ở ngay bên cạnh và mỗi khi hết hứng chuyện, lại giúp cuộc đối thoại trở nên hào hứng. Trong khi Derek góp vui với đám đông với những mẩu chuyện về chiến thuật dùng ngoài tòa, Taylor mỉm cười phụ họa, lòng nhõm vì ai để ý lơ đễnh thế nào.
      Lúc buổi tiệc được nửa đường, nghĩ có thể nghỉ ngơi chút nghe có tiếng gõ li leng keng. Nhìn lên thấy Sam Blakely giơ cao li và lời chúc mừng.
      "Nên tôi muốn có vài lời để chúc mừng thắng lợi của công ty chúng ta hôm nay," ông với ánh nhìn tự hào hướng về Taylor. " thắng lợi được đem về bởi tài năng và tận tụy của luật sư phụ tá bách chiến bách thắng, Taylor Donovan." Sam ngừng để đám đông vỗ tay và reo hò. Rồi ông quay sang trực tiếp với .
      "Taylor, khi mới đến văn phòng Los Angeles, chúng tôi được nghe ngôi sao lên. Và từ những gì tôi thấy, tôi hoàn toàn đồng ý với những lời khen ngợi mà văn phòng Chicago ca tụng."
      khiêm nhường đỏ bừng đôi má vì lời khen này.
      "Chúng tôi ở văn phòng L.A. coi như người trong gia đình này," Sam tiếp, "và chúng tôi rất nhớ vì công việc của ở đây hoàn tất. Và tôi biết chắc chắn cũng nhớ chúng tôi." Sam ngưng để chờ mọi người cười. "Để tôi ít nhất cho tin giúp vơi nỗi buồn chia tay này."
      Mọi người trong phòng nhìn Sam khi ông bước về phía Taylor. nghĩ ông chắc đưa gói quà chia tay.
      Nhưng những gì ông sau đó làm ngạc nhiên.
      Ông giơ tay ra.
      "Tôi biết nó sớm hơn quy định 2 năm, Taylor và đây là lần đầu tiên chuyện này xảy ra trong công ty, nhưng để tôi được là người đầu tiên chúc mừng , bởi vì khi quay lại Chicago, thấy văn phòng lớn hơn chờ đợi ." Ông ranh mãnh nháy mắt. " văn phòng luật sưhội viên."
      Cả phòng rộ lên tiếng chúc mừng.
      Taylor đứng đó, sững sờ.
      cảm thấy mọi người vỗ lên lưng . Ngơ ngác, đưa tay bắt tay Sam. Và từng nhân viên của công ty bước tới chúc mừng . Với từng phút trôi qua, Taylor cảm thấy chếnh choáng, chếnh choáng hơn, đến khi thực cảm thấy cả phòng quay vòng vòng. Cần ít khí để thở, xin lỗi mọi người và bước ra ban công.
      Khi ra tới ngoài, tiến ra phía lan can. Cố trấn tĩnh lại, nhìn quanh khung cảnh ngôi vườn lộng lẫy của khách sạn. làn gió đêm ấm áp lướt qua. Những đóa hoa trắng tinh vây quanh các hình điêu khắc bằng cẩm thạch, những thác nước... tất cả đều đậm phong cách California. Và ngắm nhìn chúng như cố ghi nhớ tất cả để dành cho lúc phải rời xa.
      Bởi vì thời gian của ở đây kết thúc.
      Chuyện thỏa thuận giữa vụ kiện phải là chuyện hiếm nên lẽ ra phải chuẩn bị bản thân cho việc rời nơi đây sớm hơn dự tính. Nhưng mù quáng chịu làm.
      còn những buổi tiệc Hollywood thần thoại. còn những bữa ăn ở các nhà hàng sang trọng, những lần uống nước ở các câu lạc bộ nổi tiếng ở L.A. còn căn hộ nằm sát biển hay những ngày California nắng vàng, những đêm California ấm áp.
      còn Jason.
      Đâymới chính là lý do khiến Taylor mơ màng như người trong sương mù từ lúc vụ kiện được thu xếp ổn thỏa.
      Dựa người vào thành lan can, hít hơi thở sâu. biết nên quay lại với buổi tiệc, tận hưởng từng giây phút thắng lợi của . Đó là thành đạt hiếm có: công ty kết nạp làm luật sư hội viên sớm 2 năm. Nó là tất cả những gì dồn hết sức lực vô để phấn đấu kể từ lúc tốt nghiệp trường Luật. Nó là tất cả những gì muốn.
      Phải vậy ?
      Taylor nghe tiếng chân bước nhàng sau lưng . quay lại và thấy Linda tiến lại gần và đứng cạnh nơi ban công.
      " đêm tuyệt vời phải ?"
      Taylor gật đầu. " có thể vậy lần nữa."
      Linda nhìn lúc rồi đưa tay ra. "Chúc mừng , Taylor."
      mỉm cười. "Cám ơn Linda, vì mọi thứ. Làm việc với là niềm hạnh phúc của tôi."
      "Sao mà tôi nghĩ công ty vắng lặng nhiều khi ." Linda trêu.
      Taylor bật cười. "Có lẽ đúng vậy."
      Rồi hai người rơi vào im lặng khi họ đứng nhìn ra vườn. lúc sau, Linda liếc .
      " định gì với ấy?"
      Taylor buồn bã lắc đầu. "Tôi biết."
      Lúc đó, Sam phát họ ngoài ban công và kéo Taylor trở lại buổi tiệc. Taylor còn cơ hội để nghĩ thêm khi phải từ nhóm luật sư này sang luật sư khác trò chuyện, hòa đồng và làm những thứ mà luật sư sắp-trở-thành-hội-viên thường làm.
      Sau buổi tiệc, khi lái xe về nhà, đầu óc quay cuồng với muôn ngàn vấn đề cùng với về lại Chicago. Căn hộ và văn phòng cần phải thu dọn và đóng gói, kế hoạch di chuyển phải được sắp xếp, phải kết thúc hợp đồng thuê căn hộ và xe (người cho thuê xe tốt bụng cho thuê chiếc PT Cruiser khác thay chiếc bị đụng), cần gọi công ty điện nước, rồi gọi trung tâm yoga Santa Monica để xin hoàn tiền cho các lớp trả tiền sẵn... danh sách dài vô tận.
      cần phải , đầu Taylor nghĩ về đủ mọi thứ trong khi dừng lại ở bãi đậu xe của tòa nhà. Chính vì vậy mà để ý thấy chiếc Aston Martin màu đen quen thuộc đậu ở lề đường trước tòa nhà đến khi tới cửa nhà và thấy Jason bước về phía .

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 32
      Taylor đứng sững nơi bậc của khi Jason bước về phía . mặc chiếc quần jeans và áo len mỏng màu xanh biển làm nổi bật sắc xanh trong mắt còn cách xa cả 3 mét. Trông bình thường với quần áo hơi nhăn và tóc hơi rối bời. Nhưng với Taylor, chưa khi nào hấp dẫn hơn thế.
      dừng khi đến trước bậc thềm nhà .
      "Tôi cần chuyện với ."
      "Tôi tưởng ở New York," . coi buổi phỏng vấn truyền hình trực tiếp của chương trình Today sáng nay trước khi ra tòa. Dù thú nhận điều đó với .
      "Tôi mới bay về trưa nay." Jason chỉ về phía cửa. "Tôi vô được ?"
      Taylor gật đầu. Khi Jason theo vào nhà, để ý thấy có vẻ lo lắng. Thành cũng vậy. Cả hai có vài giây lúng túng, lóng ngóng khi đứng cạnh nhau rồi cùng nhau bước vào phòng khách lúc.
      Taylor dừng lại và ra dấu cho Jason vào trước. Rồi lịch hỏi uống nước gì. lịch trả lời nước cũng được.
      khí trong phòng nghẽn lại, đông đặc đến nỗi người nào đó có thể dùng chiếc thìa để cắt nó.
      Taylor bước về phía nhà bếp, lòng tự trách vì xử như đứa bình thường. diệu kỳ là có thể rót đầy li nước mà rơi giọt nào hoặc làm đổ tí nào. Khi trở lại phòng khách, thấy Jason đứng ở trước lò sưởi coi hình gia đình bày kệ.
      " nhìn giống ba ," khi đưa li nước.
      "Vậy sao? Mọi người thường tôi giống mẹ." Thư giãn hơn chút, Taylor đến đứng cạnh Jason để coi xem tấm hình nào.
      "Là đôi mắt." quay sang nhìn chăm chú như tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi thầm nào đó.
      "Tôi mừng là đến đây tối nay," Taylor thấy lên tiếng. Và điều này làm Jason có vẻ thoải mái chút kể từ lúc đến nhà. "Tôi cũng có chuyện muốn với ."
      "Được..." ngần ngừ, có lẽ nhớ lại cuộc đối thoại của họ lúc mới tới cũng bắt đầu với câu đó. "Lần này trước ."
      Và Taylor hít hơi sâu. "Tôi giải quyết xong vụ kiện hôm nay. Nó kết thúc rồi. Xong rồi."
      Jason ngạc nhiên. "Xong rồi? Tôi tưởng mới được nửa chặng đường của vụ kiện thôi."
      Taylor gật đầu. "Và lẽ ra còn phải có thêm nhiều lần lên tòa rồi thỉnh cầu, v.v. Nhưng hôm nay bên cáo đề nghị mà chúng tôi khó thể từ chối. Nó là kết quả tốt. đấy, tốt đến mức, à... công ty cho tôi làm luật sư hội viên."
      nụ cười bừng lên gương mặt Jason. "Quỷ thần ơi, đùa!"
      "Nhưng tôi phải quay về Chicago."
      Nụ cười biến mất.
      Mới đầu, gì hết. thận trọng đặt cái li thủy tinh xuống bàn uống nước, chỉnh sửa cái đế đựng ly cách cần thiết trong vài phút. Rồi ưỡn thẳng người lên, khoanh tay trước ngực.
      "Vậy trả lời họ sao?"
      Taylor nhìn vào mắt .
      "Tôi đồng ý."
      Cả hai rơi vào im lặng.
      Jason bắt đầu lại lại trước bàn uống nước. trông bị sốc. Và giận dữ. có vẻ khó khăn tìm lời phù hợp.
      "Nhưng... còn những gì có ở Los Angeles?"
      Taylor lắc đầu. "Ý công ty là lên hoặc ra: Nếu tôi về Chicago nhận chức mới, tôi mất việc."
      "Đó là quyết định họ ép phải chọn? Vậy dẹp công việc đó ."
      Bây giờ, câu đó làm nổi điên. "Ồ hay , tôi nghĩ nó dễ cho vậy. có thể nhớ nổi lần cuối nhận lương ít hơn 7 con số là lúc nào ?"
      Vì lời châm biếm này mà Taylor được thưởng cho cái trừng mắt. Và điều đó làm thấy cần phải biện hộ cho mình.
      "Tôi dốc hết sức cho công việc này," bảo . "Ba năm ở trường Luật nối tiếp với 6 năm thí mạng tại công ty. Tôi làm việc đêm, cuối tuần, thậm chí cả ngày nghỉ nữa. Tất cả những cái đó, và lời khuyên duy nhất của là "dẹp công việc của tôi "?"
      Jason bước vòng vòng quanh . Như tức nước vỡ bờ rồi.
      "Ồ vậy muốn lời khuyên của tôi? Được, để coi... Trời, tôi biết Taylor à, có thể tìm việc mới. Ở đây. có bao giờ nghĩ vậy chưa? có bao giờ dừng lại để cân nhắc khả năng quay lại Chicago chưa? có nghĩ đến quay lưng với những thứ có thể tốt đẹp hơn chưa? có bao giờ nghĩ đến việc cho..."
      đột ngột dừng lại. Thấy ánh mắt Taylor, rục rịch yên rồi cố bình tĩnh lại.
      " có bao giờ nghĩ đến việc cho L.A. cơ hội chưa?" xong.
      Nhưng Taylor ngốc, biết chính xác định gì. Nhưng , cũng thấy nó dễ dàng để lòng vòng vấn đề này hơn thực thẳng ra những gì cả hai nghĩ.
      "Có rất nhiều thứ tôi thích ở L.A." thận trọng . "Thứ tôi rất thích nữa kìa. Nhưng nó quá nguy hiểm. Nếu như việc được như dự tính sao Jason?" Giọng hơi vỡ ra khi hỏi câu này. cố bình tĩnh lại. "Ý tôi là với L.A. đó."
      Nhưng Jason để ý do dự của . băng ngang phòng về phía .
      "Taylor, nhìn nè," âu yếm thầm. "Nhìn ." chờ đến khi mắt nhìn vào mắt . "Em có gì phải lo hết. Los Angeles là nửa hoàn hảo của em. Em thuộc về nơi này. Em biết điều đó."
      ngừng lại. Rồi nhìn sâu vào mắt thẳng. "Em thuộc về ."
      Cuối cùng, tất cả được ra hết. còn trò chơi gì nữa.
      Và khi mắt Taylor nhìn sâu vào mắt , biết đúng.
      nửa của .
      Ngay từ những giây phút đầu tiên, thậm chí khi tự nhủ là ghét , làm cười. Từ những ngày đầu, chinh phục được . biết , hiểu . Trong nhiều khía cạnh khác nhau, cả hai gần như tâm đầu ý hợp. có thể đỏng đảnh, kháng cự lại nhưng trong thầm, thích mỗi giây phút họ được ở gần bên nhau. thông minh, hài hước và hấp dẫn muốn chết, nhưng sâu xa hơn cả, là người phóng khoáng và tốt bụng, và - cách ngạc nhiên - cũng yếu đuối như bất kỳ ai khác. Quan trọng nhất là, luôn thách thức . Và làm muốn điên lên.
      Và đó là điều làm hoàn hảo.
      Nhưng.
      Khi đứng đó nhìn vào đôi mắt xanh thẳm của Jason, đành đối diện với tối tăm sâu thẳm nhất của .
      may mắn với Daniel, biết điều đó. Sau khi cú sốc bị lừa dối phai nhạt dần, có thể tiếp tục sống. Đương nhiên có những nỗi buồn, và chủ yếu là xấu hổ, nhưng có gì là thể lập và kiểm soát nó với bình tĩnh, thản nhiên và tập trung của .
      Nhưng Taylor ngốc, biết chính xác định gì. Nhưng , cũng thấy nó dễ dàng để lòng vòng vấn đề này hơn thực thẳng ra những gì cả hai nghĩ.
      "Có rất nhiều thứ tôi thích ở L.A." thận trọng . "Thứ tôi rất thích nữa kìa. Nhưng nó quá nguy hiểm. Nếu như việc được như dự tính sao Jason?" Giọng hơi vỡ ra khi hỏi câu này. cố bình tĩnh lại. "Ý tôi là với L.A. đó."
      Nhưng Jason để ý do dự của . băng ngang phòng về phía .
      "Taylor, nhìn nè," âu yếm thầm. "Nhìn ." chờ đến khi mắt nhìn vào mắt . "Em có gì phải lo hết. Los Angeles là nửa hoàn hảo của em. Em thuộc về nơi này. Em biết điều đó."
      ngừng lại. Rồi nhìn sâu vào mắt thẳng. "Em thuộc về ."
      Cuối cùng, tất cả được ra hết. còn trò chơi gì nữa.
      Và khi mắt Taylor nhìn sâu vào mắt , biết đúng.
      nửa của .
      Ngay từ những giây phút đầu tiên, thậm chí khi tự nhủ là ghét , làm cười. Từ những ngày đầu, chinh phục được . biết , hiểu . Trong nhiều khía cạnh khác nhau, cả hai gần như tâm đầu ý hợp. có thể đỏng đảnh, kháng cự lại nhưng trong thầm, thích mỗi giây phút họ được ở gần bên nhau. thông minh, hài hước và hấp dẫn muốn chết, nhưng sâu xa hơn cả, là người phóng khoáng và tốt bụng, và - cách ngạc nhiên - cũng yếu đuối như bất kỳ ai khác. Quan trọng nhất là, luôn thách thức . Và làm muốn điên lên.
      Và đó là điều làm hoàn hảo.
      Nhưng.
      Khi đứng đó nhìn vào đôi mắt xanh thẳm của Jason, đành đối diện với tối tăm sâu thẳm nhất của .
      may mắn với Daniel, biết điều đó. Sau khi cú sốc bị lừa dối phai nhạt dần, có thể tiếp tục sống. Đương nhiên có những nỗi buồn, và chủ yếu là xấu hổ, nhưng có gì là thể lập và kiểm soát nó với bình tĩnh, thản nhiên và tập trung của .
      Nhưng với Jason, nó giống như vậy.
      Nếu tin Jason và sai, ngày nào đó nếu bắt gặp với phụ nữ khác, nghĩ có thể chịu đựng nổi. Và thậm chí dù bắt được tại trận, thậm chí dù có chuyện lừa dối nào cả - cuối cùng chuyện đó là tránh khỏi: các mối quan hệ của Hollywood bao giờ kết thúc tốt đẹp - và đơn giản là...
      ... bao giờ có thể quên được .
      Với Jason, có bình tĩnh, thản nhiên và tập trung. cảm giác nào có thể lập và kiềm chế được. Nó là được cả hoặc mất hết, và Taylor sợ rằng nếu mất , bao giờ có thể lại là chính mình nữa.
      Nên với cõi lòng trĩu nặng nhưng cương quyết, nhìn lên và cho câu trả lời của .
      "Em thể."
      nhìn đầy thông cảm. "Em sợ."
      "Đúng."
      Cả hai đều ngạc nhiên là thừa nhận như vậy. Jason đưa tay nắm lấy cả hai tay . đan ngón tay vào ngón tay .
      " nghe cái giá của nó Taylor. làm tất cả điều em muốn."
      Quá chân thành và thẳng thừng, lời của làm phải quay . Từ sâu thẳm trong nửa luôn khao khát nghe những câu này. Và vì thế nửa còn lại lo sợ và làm suy nghĩ tìm cách để ngăn thêm những điều khác nữa. cần phải kiên cường lên.
      Mắt bắt gặp vật bàn nước: vật để đó nhiều tuần trứoc, Chủ nhật khi dọn dẹp căn hộ. Có lẽ để tự nhắc nhở .
      Cuốn tạp chí People - chuyên đề "Những người phụ nữ của Jason Andrews!"
      Taylor rút tay khỏi tay và cầm cuốn tạp chí đưa lên giữa họ. phô trương các cuộc tình/cuộc hẹn hò/cuộc gì gì đó cũ của .
      "Có phải cũng câu này với những phụ nữ này?"
      Bị chất vấn về quá khứ, Jason lắc đầu. ". Những phụ nữ này có liên quan gì đến chúng ta."
      "Kể cả siêu người mẫu? Người mà đưa Luân Đôn?" Taylor thấy có vẻ ngạc nhiên vì biết chuyện này. " với ta..."
      "Để giúp em khỏi mất công, trong trường hợp em có sẵn cuộc thẩm vấn," , "đúng, làm nhiều việc xấu, phủ nhận nó. Nhưng tất cả thay đổi khi gặp em. nghĩ đến ai khác từ giây phút đầu tiên thấy em nơi tòa án."
      Vẻ mặt Taylor vẫn điềm nhiên cách lạ lùng.
      "Còn Naomi Cross?"
      Vai Jason hơi xụi lơ. "Naomi khác," lấp lửng.
      Mặt Taylor vẫn nghiêm nghị. Phải vậy thôi. "Tôi hiểu rồi. Naomi khác."
      Jason lắc đầu bực tức. ", có ý đó." bước thêm bước gần hơn và nhìn khẩn khoản.
      "Điều muốn là em là người hoàn toàn khác, Taylor."
      À,... những lời có cánh đây. Những lời mà hứa bao giờ tin vào chúng lần nữa.
      Nhưng còn ánh mắt của Jason? trông rất chân thành. Rất tình.
      Taylor đắn đo.
      cần phải cương quyết. nhìn xuống tay, nhìn tờ tạp chí cầm. "Những người phụ nữ của Jason Andrews!"
      Thấy thế, Jason giật lấy tờ tạp chí khỏi tay . "Em thôi coi mấy thứ vớ vẩn này !" ném cuốn tạp chí vào tường và nó rơi xuống sàn nhà với tiếng rung khá lớn.
      Và ngay lúc đó...
      cái thiệp rớt ra khỏi cuốn tạp chí.
      Cả Jason và Taylor đều thấy nó. bước lại và nhặt nó lên. Nhận ra đó là cái gì, Taylor quay mặt trong khi Jason đọc lớn lời ghi thiệp.
      " xin lỗi. Và em. Daniel."
      Vẻ mặt Jason thay đổi hoàn toàn khi đọc tấm thiệp. quay sang nhìn lạ lẫm.
      "Bây giờ thấy vấn đề là gì. nghe Taylor, phải trả giá cho lỗi lầm của ai đây?"
      Taylor nheo mắt lại. Sao dám.
      nhặt cuốn tạp chí và giơ lên. Giọng lạnh. "Lỗi của chính ."
      Và lúc đó, nhanh, mắt Jason đầy vẻ đau khổ, nhưng rồi cũng nhanh như thế, chúng đổi sang lạnh lùng. Vô hồn. Giọng đều đều cảm xúc.
      "Nếu đó là điều em nghĩ, tôi đoán chúng ta còn gì để với nhau nữa."
      lần ngoái lại, quay lưng bước ra khỏi nhà .
      Khi nghe tiếng cửa đóng sầm, Taylor ngồi xuống ghế sa-lông. cố gắng cưỡng lại điều sắp xảy ra. hít sâu.
      Trong môn bóng chày được đổ lệ
      chớp chớp mắt.
      Trong môn bóng chày được đổ lệ
      thể làm được.
      Trong môn bóng chày được đổ lệ
      Nhưng nó là cuộc chiến vô ích. Lần đầu tiên từ lúc trưởng thành, dòng lệ lăn dài mặt . Và thêm dòng lệ nữa.
      Taylor ngồi yên lặng nơi sa-lông. đơn.
      lặng lẽ để nước mắt tuôn.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 33
      Linda giơ cái thùng còn lại, được đánh dấu "đồ linh tinh", lên trước Taylor, Taylor ra dấu chỉ về đống thùng gom lại để ở trước cửa văn phòng. "Cái đó để gửi Chicago bằng tàu." Linda gật đầu và để cái thùng lên cùng.
      Họ làm việc này 2 ngày nay. Mới đến Los Angeles có vài tháng, Taylor có thể thu thập được từng đó hồ sơ.
      "Tôi nghĩ cái đó là thùng cuối rồi," Linda .
      Taylor gật đầu. thấy mệt mỏi. Có lẽ do phải đóng đồ, công việc dường như có kết thúc. Khi đóng đồ ở văn phòng, phải đóng đồ ở nhà. Những người dọn nhà đến nhà vào sáng mai, và ra sân bay sau đó. lên kế hoạch cho nhiều cuộc họp ở văn phòng Chicago vào trưa mai. Như luật sư hội viên mới, muốn mọi thứ được sẵn sàng.
      Với ý nghĩ sắp trở lại Chicago, Taylor nhìn ra cửa sổ văn phòng. biết Linda muốn hỏi về Jason nhưng Taylor hi vọng ấy đừng hỏi. Nó đủ tệ hại khi là vũng nước mắt ở nhà. Mỗi khi điện thoại reo, chạy ngay lại và kiểm tra người gọi, hi vọng thấy số của Jason. Thậm chí coi lướt lịch phát sóng của truyền hình cáp hai lần để coi có phim nào của "tình cờ" được phát.
      Cảm thấy Taylor cần được mình, Linda quay rời khỏi văn phòng. Nhưng ấy bỗng dừng lại ở cửa. "Tôi chợt nhớ, chúng ta chưa thu dọn ngăn kéo của ."
      Cái tủ có ngăn kéo ở giữa, Taylor liếc nó rồi xua tay với Linda. " sao đâu, tôi tự dọn nó được rồi."
      " chắc ?"
      Taylor gật đầu. "Được mà. Trong đó đâu có gì nhiều, chỉ vài cây bút với mấy cuốn sổ ghi chú ."
      Linda gật đầu rồi bỏ . Taylor ngồi lại bàn đến khi biết còn ai ngoài đó nữa đứng dậy và đóng cửa lại. Khi quay lại bàn, chầm chậm mở ngăn kéo ra. Bên trong nó, gập ngay ngắn là chiếc ao thung "Shit Happens"
      Taylor cầm cái áo lên và trải ra bàn. đưa tay lần theo các chữ. Nó là nơi mọi bắt đầu.
      đứng dậy và bước ra thùng đồ đánh dấu "đồ linh tinh". Cẩn thận gập lại cái áo, để nó vào thùng, vuốt như muốn nó bị nhăn.
      bước lùi bước rồi gật đầu. Vậy là xong.
      đóng nắp thùng lại và dán chặt nó lại với cuộn băng keo Linda để lại cho .
      Gần đầu giờ chiều, Taylor nghe có tiếng cười và giọng phấn khích bên ngoài văn phòng: những tiếng trò chuyện quen thuộc của các thư ký bạn Linda. nhận thấy gần như nhớ cảnh tượng đó.
      Nhưng rồi nghe giọng đàn ông. giọng kéo dài từ tốn có thể nhận ra ở bất cứ đâu.
      "Chà, tôi mừng là quý nhớ đến tôi," giọng cất lên trêu chọc.
      Jason!
      Taylor bay ra khỏi ghế và chạy ra ngoài hành lang...
      ... và dừng lại khi thấy các thư ký tụ tập quanh bàn Linda coi ti-vi. màn ảnh, Taylor có thể thấy Jason được phỏng vấn The View. Mặt chảy dài vì thất vọng.
      Thấy vẻ mặt Taylor, Linda bước lại gần. "Xin lỗi," , "tôi mới ra ngoài gửi các thùng đồ của trở về thấy họ coi tivi rồi.
      " sao đâu, Linda."
      Những thư ký khác nghe tiếng liền quay ra. "Ồ tốt, Taylor, ở đây rồi," đứng gần tivi nhất lên tiếng. "Tôi nghĩ muốn coi cái này."
      Taylor nén nổi tò mò. " coi rồi à?"
      "Tôi thâu nó lại để đem vô đây. Tôi nghĩ nên tự coi cho biết." thư ký đó trả lời.
      cưỡng nổi, Taylor theo dõi Barbara Walters bắt đầu cuộc phỏng vấn với vài câu pha trò, rồi hỏi về lịch làm việc điên rồ của Jason. Luôn là ngôi sao, mỉm cười và đồng ý nó điên rồ: quảng cáo phim này trong khi đóng phim khác.
      Rồi Whoopi Goldberg chen vô và bảo Jason thôi lòng vòng và hãy kể cho mọi người nghe người phụ nữ bí mật là ai.
      Jason phá ra cười. lắc đầu.
      "Ôi Chúa ơi, ta đỏ mặt kìa!" trong các thư ký la lên, nắm vai Taylor lắc mạnh. theo dõi Whoopi từ chối chịu im lặng của Jason về đề tài này.
      "Coi nào Jason, với chúng tôi ! bà tha thiết . "Chỉ điều về người phụ nữ bí mật cũng được."
      Khi Jason vẫn im lặng cách nghịch ngợm, Whoopi nhướng lông mày vẻ hi vọng. "Dù chỉ là từ? Ít nhất cũng cho chúng tôi từ."
      Jason suy nghĩ lúc. Và truyền hình cả nước, tả Taylor Donovan với từ.
      "Tuyệt"
      Các thư ký thở gấp, Taylor cảm thấy tim nhảy tưng tưng.
      " ấy chưa bao giờ về phụ nữ như thế," thư ký lúc nãy . "Tôi chỉ nghĩ có lẽ muốn coi nó. biết đó, trước khi quay về Chicago."
      " thâu nó lúc nào vậy?" Taylor hỏi nhanh. "Cuộc phỏng vấn là vào ngày nào?"
      Người thư ký đó phải suy nghĩ lúc. "Ummm... cách đây 2 ngày, tôi nghĩ vậy."
      Tim Taylor nhói lên. Jason có lẽ quay xong cuộc phỏng vấn lúc ở New York để trò chuyện với chương trình Today. Vào buổi sáng trước khi hai người cãi nhau. Nếu tả khác hơn chữ "Tuyệt" đó. Có lẽ "mụ phù thủy tuyệt ác" chăng.
      quay sang tivi vừa lúc tóc vàng, người đóng phim truyền hình nhiều tập Survivor, hướng câu chuyện qua phim mới nhất của Jason.
      "Vậy Jason này, phim mới Inferno của ra mắt vào thứ Sáu này. Hãy cho chúng tôi biết đôi điều về bộ phim. Lý do gì khiến chọn vai này?"
      "Chủ yếu là vì tôi muốn làm việc với đạo diễn Steve Clarentini." Jason trả lời.
      "Và làm việc với ông ấy, thấy sao? Ông ấy nổi tiếng là đạo diễn khó tính - có kinh nghiệm gì về chuyện này ?"
      Taylor phì cười khi nghe câu hỏi. Linda liếc .
      "Tôi thể chờ nghe coi ấy trả lời câu này thế nào. Jason bảo tôi là ấy ghét từng giây từng phút ấy phải làm việc với ông ta," Taylor giải thích.
      và Linda ngắm Jason bình thản dựa vào ghế.
      "Steve là đạo diễn giỏi," tự nhiên . "Tôi thể chúng tôi có vấn đề đặc biệt gì khi làm việc chung. Chúng tôi có mối quan hệ đạo diễn-diễn viên bình thường thôi." Khi câu này, lơ đãng xoay xoay chiếc đồng hồ nơi cổ tay.
      Cử chỉ đó thu hút Taylor. bước thêm bước gần tivi hơn.
      "Vậy tất cả những lời đồn đại là hai người hợp nhau lúc quay phim đều là sai ?" tóc vàng hỏi gặng.
      Jason mỉm cười xí xóa câu hỏi này. ", , mấy tạp chí lá cải thổi phồng chuyện đó lên thôi. Steve và tôi chẳng có vấn đề gì với nhau trong lúc làm phim cả." lần nữa, tự nhiên nghịch chiếc đồng hồ, xoay nó quanh cổ tay .
      Taylor đứng giữa hành lang công ty, sững sờ.
      biết cử chỉ đó.
      Hành động của với cái đồng hồ. Chính cử chỉ đó làm ngày đầu tiên họ gặp, lúc thẩm vấn ở tòa và dối là có "chuyện khẩn cấp với bộ phim" . Cũng chính cử chỉ đó làm trong lúc đùa với Naomi và muốn gì hơn là được thung lũng Napa với ấy.
      Bỗng nhiên, mắt Taylor mở lớn khi hiểu ra chuyện.
      " ấy dối," thầm.
      Nghe vậy, Linda xua tay. "Ồ, mấy diễn viên họ dối suốt về mấy vấn đề họ gặp lúc quay phim. Đó là lời các nhà quảng cáo của họ mớm cho họ đó mà."
      ", ấy dối về Naomi."
      Linda nhìn hiểu. "Naomi? Naomi Cross?"
      Bận suy nghĩ, Taylor trả lời câu hỏi của Linda. Tại sao Jason lại làm vậy? quay người và chậm bước về văn phòng và ngồi xuống bàn.
      ấy dối về Naomi.
      Vậy sao? Điều đó có nghĩa là gì?
      nó có thể có nghĩa là khi bảo là chỉ nghĩ đến mình từ giây phút họ gặp nhau.
      Vậy điều đó có nghĩa là.... gì? Là gì?
      thu dọn xong và sẵn sàng để ra . có mặt ở Chicago vào ngày mai. luật sư hội viên ở Chicago vào ngày mai.
      Taylor cần phút để suy nghĩ.
      tuyệt vời.
      thuộc về .
      Có lẽ đây chỉ là những lời suông.
      Nhưng quá trễ rồi. chấp nhận đề nghị của công ty. thể làm gì nữa. Ừ , có gì để làm nữa. có gì muốn làm hết.
      Phải ?
      Taylor chống tay lên bàn.
      Chân bắt đầu nhịp nhịp cách lo lắng.
      Ôi trời ơi.
      Taylor gõ cửa phòng Sam. Ông nhìn lên và mỉm cười. "Chào hội viên."
      Taylor nuốt nước bọt lo lắng và ngập ngừng ở cửa. "Ông có vài phút chuyện ?"
      Sam vẫy vào. "Chắc rồi, chắc rồi. Vào ." Ông chỉ cái ghế trước bàn. "Ngồi ."
      Taylor quyết định đứng. hồi hộp xoắn tay vào nhau. "Umm,... tuyệt ." mỉm cười giả lả. Thấy cái nhìn lạ lẫm của Sam, trấn tĩnh lại.
      "Tôi muốn cảm ơn ông lần nữa vì đề nghị tôi làm hội viên. Tôi biết ông cố giúp tôi."
      " tự mình làm được đó chứ," ông với vẻ chân thành. " nên tự hào về mình."
      Taylor vất vả lắm mới tiếp được. "Nhưng tôi tự hỏi, có phải tôi phải về Chicago?"
      Sam thở dài như ông chờ đợi câu hỏi này. "Chủ tịch công ty là ở Chicago. biết là rất có giá khi về đó."
      Taylor gật đầu. biết sẵn điều này. bước ra trước cái cửa sổ lớn trải ra từ trần nhà xuống sàn và nhìn cảnh Los Angeles. Thành phố ngay dưới chân . Chờ đợi.
      Sam đến gần từ phía sau. "Tôi muốn làm khó , Taylor. Tôi trân trọng lắm nên làm như vậy. Nhưng công ty chưa bao giờ đề nghị ai làm hội viên sớm như vậy. Họ ở trong tình thế bắt buộc, nếu bây giờ chấp nhận đề nghị này, bao giờ được chọn nữa đâu."
      Taylor nhìn ra cửa sổ. "Tôi biết."
      "Vậy vấn đề là gì?"
      "Vấn đề là ... có vẻ tôi trở nên gắn bó với thành phố này."
      thể gạt nổi Sam. "Tôi biết gắn bó với cái gì. Taylor, cần thực tế về chuyện này. biết tiếng tăm của ta."
      vẫn im lặng.
      Sam thuyết phục. "Thôi nào, nghĩ gì vậy? Nghĩ là nó xảy ra tương tự đối với ? Là khác?" Ông lắc đầu. " tuyệt đối nên tin như vậy."
      Khi Taylor vẫn trả lời, Sam liếc .
      " tin à?"
      Taylor vẫn nhìn ra cửa sổ xuống thành phố bên dưới.
      .... đúng, tin điều đó.
      Giọng nhàng "Tôi tin."
      Đầu Sam ngẩng ngay lên, sốc. " tin như vậy? sẵn sàng hi sinh nghề nghiệp chỉ vì điều đó?"
      Taylor quay lại. "Tôi nghĩ là, vì ấy, tôi sẵn sàng hi sinh tất cả."
      xong, xin lỗi Sam và bước ra khỏi văn phòng của ông. cảm thấy như gánh nặng khổng lồ vừa được cất khỏi vai . Và cảm thấy mạnh mẽ hơn, tự tin hơn vì biết chính xác muốn gì.
      Được rồi, Jason Andrews, nghĩ, trò chơi tiếp tục.
      Taylor vội ra bàn của Linda đường ra thang máy.
      "Linda, tôi cần giúp ra chỗ gửi đồ và giữ lại tất cả các thùng tôi định gửi Chicago."
      Nghe giọng khẩn cấp, Linda vội đứng ngay lên.
      "Tại sao? Ôi trời ơi, chuyện gì xảy ra vậy? Khoan , có phải vậy nghĩa là ở lại Los Angeles?" Linda vội theo Taylor.
      Khi họ tới chỗ thang máy, Taylor đưa tay nhấn nút xuống và . "Tôi biết, tôi đoán tôi sắp biết được rồi."
      Cửa thang máy mở ra và quay sang Linda. "Chúc tôi may mắn ," và bước vào trong thang máy, được 2 bước, lại trở ra ngay.
      Taylor liếc thư ký của . "Hôm nay thứ mấy?"
      Linda phải nghĩ vài giây. "Thứ năm, ngày 14. Tại sao?"
      Taylor lập tức kiểm tra đồng hồ, rồi lẩm bẩm chửi thề.
      "Cái gì? Cái gì thế?" Linda hỏi.
      Taylor quay sang , mắt đầy vẻ hoảng hốt.
      " ấy ở buổi chiếu ra mắt phim của ấy."

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 34
      Cảnh tượng trước Grauman's Chinese Theater giống như những gì Taylor từng thấy.
      Máy ảnh, phóng viên, các xe của các hãng thông tin, máy bay trực thăng - tất cả các bộ phận và các dụng cụ theo dõi thông tin giải trí đều tham gia vào kiện lớn của Jason Andrews, ngày công chiếu đầu tiên bộ phim được dự đoán là phim đỉnh điểm của mùa hè năm nay, Inferno.
      Và những người hâm mộ. Ôi trời ơi, những người hâm mộ, Taylor cũng phải lo lắng dè chừng họ.
      đám đông lớn đứng dọc hai bên của thảm đỏ la hét inh ỏi trước cổng rạp hát. Họ cổ vũ, họ reo hò, họ đổ xô tới. Tất cả đều hi vọng nhìn thấy người hùng của họ dù chỉ trong chốc lát.
      Đứng bên đường đối diện, Taylor tự hỏi đến lần thứ 27 kể từ lúc nhảy vào xe chạy đến đây là làm cái quái gì vậy. Cảnh tượng là điên rồ. Hoàn toàn mất trí.
      Nhưng đó là cuộc sống của Jason.
      Và nếu cố muốn là phần của cuộc sống đó, nên bắt đầu làm quen với nó. Như, ngay bây giờ.
      Bỗng nhiên, nghe đám đông gào thét lên với cuồng nhiệt mới. Tiếng la hét ồn ào và reo hò đó chỉ có thể có ý nghĩa.
      Jason đến.
      Taylor lo lắng theo dõi từ bên này đường. chưa bao giờ lùi bước trước bất cứ điều gì trong cuộc sống của định bắt đầu làm như vậy vào lúc này. đến lúc đối đầu với thử thách, đối diện với sợ hãi của . đến lúc phụ nữ vùng lên.
      Nên với vẻ mặt cương quyết, băng qua đường và bước về hướng nhà hát.
      Ôi Chúa ơi.
      Taylor chen vào đám đông. Đấy phải chuyện dễ dàng vì có rất nhiều người cứng đầuở đây, ai cũng nghĩ họ có quyền được nhìn thấy Jason Andrews. Phải mất nhiều công sức xô lấn, đẩy, chen nhưng cuối cùng cũng vô được tới lối vào cổng của đoạn đường trải thảm đỏ.
      Nơi bức tường thành kiên cố do các bảo vệ tạo thành ra trước mặt .
      Những cánh tay cuồn cuộn bắp thịt khoanh lại những bộ ngực nở nang. Gương mặt nở lấy nụ cười. Họ đứng cạnh nhau thành 1 hàng và nhìn xuống Taylor, người bỗng cảm thấy như cao có 5 cen-ti-met.
      Người bảo vệ đứng ở trung tâm nhướng mày khinh khỉnh hỏi .
      "Có chuyện gì ?"
      Taylor muốn phì cười khi nghĩ đến câu trả lời sắp .
      "Có, à , chắc tin chuyện này - và tôi xin lỗi vì chuyện giống ai - nhưng chuyện rất quan trọng là tôi cần phải vào trong buổi ra mắt phim này."
      Người bảo vệ đảo tròn mắt. Ôi giá mà xu.( hiểu để cho Taylor hay ý là ai vậy cho ta xu ta giàu lắm.)
      " có trong danh sách ?" ta lạnh nhạt hỏi.
      "Đây mới là chuyện thú vị," Taylor , chỉ vô như nhấn mạnh. "Tôi có tên trong danh sách, nhưng coi nè, chúng tôi cãi nhau và tôi những câu rất tệ và tôi có lẽ nên gọi ấy 2 ngày trước nhưng nếu tôi gọi tôi với đâu có giây phút dễ thương này, hehe..." thử quyến rũ người bảo vệ với nụ cười.
      Nhưng nó hiệu quả.
      Taylor hồi hộp hắng giọng. "Mà thôi, điểm quan trọng là trợ lý của ấy gọi tôi ngày hôm qua và đề cập là umm... tôi được mời đến buổi ra mắt phim này."
      Người bảo vệ nhìn chán nản.
      "Nó là câu chuyện rất dài." Taylor giải thích.
      "Và tôi chắc rất xúc động." Nhìn như tồn tại, ta bước sang người đứng sau , tên trông mướt mát với kính đen và cái thẻ đặc biệt đeo ở cổ. Taylor cố kìm ý muốn giật cái thẻ đó khỏi ta và chạy ngay vô cửa nhà hát.
      Khi bị xô đến gần sợi dây thừng đỏ bởi đám đông sốt ruột đằng sau , Taylor tính toán các lựa chọn của . Nhưng khi nhìn những người bảo vệ khổng lồ, chỉ có thể nghĩ đến những phiên bản khác nhau của trò: đánh lạc hướng rồi bò qua các đôi chân mà hay thấy trong Tom và Jerry.
      Bỗng định mệnh can thiệp thay cho .
      Với hình dáng của Jeremy Shelby.
      "Chà, chà, đây phải là Taylor Donovan tiếng tăm lừng lẫy sao," ngạo mạn , bước vào phía bên "trong" của sợi dây thừng đỏ. nhìn hơi có vẻ thoải mái trong bộ đồ "kẻng", nghĩa là cái áo sơ-mi thực có cúc. Từ cách nhìn đầy cảnh giác, Taylor đoán biết hết về cuộc tranh cãi giữa và Jason.
      Jeremy lấy ra điếu thuốc gắn lên môi. Người bảo vệ mới quen của Taylor nhanh chóng ngăn chặn chuyện đó.
      bạn, được hút thuốc ở đây," ta .
      Jeremy nhìn người bảo vệ rồi lại cất thuốc vô túi và quay sang .
      "Vậy điều gì đem đến đây tối nay, Taylor? Tôi nghĩ tôi nghe được chỉ định là được mời."
      Taylor tiến sát hết mức đến cái dây thừng đỏ chia cách họ. "Giúp tôi , Jeremy," năn nỉ.
      nhìn . "Tại sao tôi phải làm như vậy?"
      "Bởi vì, mười chín năm trước đây, cũng từng lần nghĩ sai về ấy."
      Jeremy nhìn thản nhiên. Sau lúc lâu, môi nở nụ cười.
      "Ôi, con ranh ạ, biết tôi để vô mà - tôi là hay chết vì mấy chuyện như vầy lắm." quay sang người bảo vệ và ra dấu cho ta để Taylor vô. " sao đâu, ấy được."
      Người bảo vệ ngẩng cao đầu. "Nghe vậy hay. Thế là ai?"
      Nghe giọng điệu coi thường của người bảo vệ, Jeremy nổi giận.
      "Tôi là ai? Tôi là ai?" bực bội hỏi. "Tôi nghe tôi là ai - 11 kịch bản tôi viết được sản xuất thành phim bởi các hãng phim lớn."
      Người bảo vệ nhìn nghi ngờ. "Phim gì?"
      "À, ví dụ như Vampire Nation," Jeremy , tự hào nhắc đến trong những bộ phim ăn khách của mùa hè năm ngoái.
      Người bảo vệ mỉm cười vui vẻ. " viết nó? Chao, tôi phim đó lắm! Chết tiệt, tôi nhớ ra rồi - tôi thấy thuyết trình ở hội nghị Comic-Con năm ngoái."
      Jeremy khoanh tay trước ngực và nháy mắt với Taylor. "Vậy sao? Bây giờ nghĩ có thể để ấy vô chưa?" hỏi người bảo vệ và chỉ vào Taylor.
      Người bảo vệ giơ tay vẻ bất lực. "Tôi muốn lắm bạn, đấy. Nhưng... thôi mà, là nhà viết kịch, may lắm mới được vô buổi ra mắt phim này đó."
      Taylor cố nín cười khi mặt Jeremy chảy ra.
      Khi người bảo vệ định quay , Jeremy miễn cưỡng thay đổi chiến thuật. "Được rồi, tôi cũng là bạn tốt nhất của Jason Andrews đó." cáu kỉnh .
      Người bảo vệ cười. " và khoảng 500 người khác nữa, bạn". ta chỉ về phía đám đông cố chen qua sợi dây thừng đỏ.
      Jeremy liếc Taylor và thở dài. "Tôi đôi khi thực ghét thành phố này. Mẹ nó - chúng ta phải gọi dù lớn thôi." vẫy người đàn ông mặc comp-le đứng cách đó khoảng 6 mét.
      "Marty! Marty!"
      Taylor ngó Marty Shepherd tiếng tăm lừng lẫy, người quảng cáo của các sao và nhân vật quan trọng thứ 8 của Hollywood, quay sang và chậm rãi bước về phía và Jeremy. Ông ta thấp hơn tưởng, và già hơn. Tóc ông ta bạc nơi thái dương, nhưng mắt ông ta đen và sắc sảo.
      Khi Marty bước qua, ông cẩn thận nhìn từ xuống dưới. " chắc là Taylor Donovan," ông ta trước khi Jeremy có thể giới thiệu họ. Ông ta nghiêng đầu như muốn hỏi. "Tôi nghe bị chỉ định là được mời."
      Taylor liếc sang Jeremy.
      "Có thông báo như vậy." Jeremy giải thích.
      "Tôi có vấn đề, Donovan," Marty tiếp. "Đây là buổi ra mắt phim. Buổi ra mắt toàn thế giới của bộ phim được dự đoán bùng nổ mùa hè này, với thân chủ số của tôi thủ vai chính." Ông ta chỉ về phía thảm đỏ đằng kia. "Nhưng ngay bây giờ, thân chủ số của tôi ở đó, gắt gỏng với phóng viên, từ chối cười khi chụp ảnh và chung là người ai chịu nổi."
      Ông ta nhìn gay gắt. "Tôi chưa bao giờ thấy ta cư xử như vậy trước đây, Donovan. Tôi nghĩ chuyện đó có liên quan đến ."
      "Marty, nêu ông có thể để tôi vô vài phút..."
      "Tại sao tôi phải làm thế?"
      Taylor cắn môi. Nếu thêm người hỏi câu đó...
      nghĩ Marty cần câu trả lời hơi khác với câu với Jeremy để cho qua.
      "Bởi vì nó tạo hiệu quả quảng cáo tốt."
      Marty có vẻ bị hấp dẫn. Ông ta nhướng mày. "Hiệu quả quảng cáo tốt?"
      "Tuyệt vời. Tốt nhất."
      Ông ta cân nhắc điều này. "Được rồi, Taylor," ông thận trọng . "Để coi làm được gì." Ông ta quay sang người bảo vệ ra dấu. "Cho ấy vào."
      Người bảo vệ lập tức để Taylor vô. Trước khi có thể nghĩ kỹ về điều sắp làm, qua cổng và bước thảm đỏ, chen qua các ngôi sao nam nữ, nhà sản xuất, đạo diễn và nhiều người khác giống vậy. như làn gió thoáng qua họ và họ cũng vậy, chỉ thấy thoáng phụ nữ mặc comp-lê với mái tóc sẫm màu là họ phớt lờ .
      Taylor gần đến cửa nhà hát khi thấy .
      Trong suốt mấy tháng qua, khi họ trở nên thân thiết hơn, có những lúc hoàn toàn quên Jason là ngôi sao điện ảnh quốc tế.
      Nhưng giây phút này .
      đứng đó, trung tâm của vũ trụ, trung tâm của các hoạt động, người mà mọi người ở buổi ra mắt phim này đều muốn được nhìn thấy. Đám đông vây lấy , các tay săn ảnh chen nhau chụp hình, và các người hâm mộ gào thét tên . Nhưng làm sao đó, như lơ lửng cao, thấy gì, bị ảnh hưởng gì bởi các máy ảnh đua nhau lóe sáng hay những mic-rô chen chúc trước mặt .
      Vào giây phút đó, thảm đỏ, Taylor thấy Jason như phần còn lại của thế giới thấy . thấy Jason Andrews diễn viên, ngôi sao, thần tượng. Người Đàn Ông Hấp Dẫn Nhất Còn Sống, người đàn ông được phụ nữ khắp nơi ngưỡng mộ.
      Taylor bỗng cảm thấy chắc chắn. bước lùi bước.
      bàn tay đặt lên vai . quay sang và thấy Jeremy bên cạnh.
      "Vẫn là nó thôi, Taylor à," .
      gật đầu và hít hơi sâu. Được, có thể làm được chuyện này. Đám đông di chuyển, và bỗng nhìn thấy người khác nữa, người mong nhìn thấy ở buổi ra mắt phim này.
      Naomi Cross.
      Người nữ diễn viên tóc vàng yểu điệu khoác tay Jason và vui vẻ vẫy tay khi làm dáng cho các máy ảnh.
      Taylor nhìn hai người họ đứng cạnh nhau. Tốt nhất nên hiểu đúng chuyện này. liếc sang Jeremy.
      "Tại sao Jason lại dối về Naomi?"
      Jeremy lo lắng hắng giọng. "Ồ, chuyện đó. Umm.. à, biết đó, à... để xem có ghen ." thấy vẻ mặt Taylor. "Kế của nó, phải tôi," nhanh chóng thêm. Rồi nghiêng đầu tò mò. "Sao biết vậy?"
      Taylor thể nén cười. "Cái đồng hồ."
      "À, đúng... cái đồng hồ." Jeremy cũng cười.
      "Đấng Toàn Năng cũng có những khuyết điểm đơn giản thế. Tôi thích nghĩ là ông Trời tạo như vậy để làm mọi thứ được cân bằng."
      Taylor nhìn Naomi nghiêng sát và thầm gì đó vào tai Jason. Máy ảnh chụp như điên và tim nhói lên.
      " có chắc là có gì giữa họ ?"
      Jeremy bóp vai trấn an. "Taylor, tôi nghĩ có điều có lẽ nên biết về Naomi Cross."
      Jason hờ hững nhìn vào máy ảnh và các phóng viên dí mic-rô vào mặt hi vọng bắt được vài từ.
      Trong lúc chạy qua đây chiếc li-mô, bảo Marty là trả lời phỏng vấn ở buổi ra mắt phim này. giải thích gì thêm với Marty nữa. Cũng tại sao có tâm trạng buồn bực khi Marty đùa là trả 25 triệu đô để biết ý nghĩ của .
      "Ít nhất cũng tỏ vẻ hào hứng vì ở đây, cưng à." Naomi thúc , vào tai để chung quanh ai có thể nghe thấy. Công chúng cần được thỏa mãn." dịu dàng vẫy tay với nhóm hâm mộ gọi tên .
      Jason bước thêm bước gần hơn đến cửa nhà hát, hi vọng sớm kết thúc cuộc diễu hành này. Naomi miễn cưỡng theo . Luôn luôn chuyên nghiệp, nụ cười bao giờ tắt môi trong khi và Jason tiếp tục cuộc trò chuyện của riêng họ.
      "Tôi với là tôi ngạc nhiên thế nào khi Marty gọi tôi chưa?"
      "Tôi hứa với ," Jason trả lời.
      "Ồ đúng rồi... vì giúp trong hoàn cảnh đó ở buổi tiệc của . Với bạn luật sư của ." Naomi nhìn . "Dạo này ấy sao rồi?"
      "Tôi muốn về ấy."
      "Vấn đề với tổ uyên ương rồi à?" Naomi cười tinh quái. "Có lẽ tôinên gọi ấy vậy. biết , tôi luôn tìm kiếm luật sư giỏi..."
      Jason trừng mắt. " phải mẫu người của ấy đâu, Naomi."
      "Hmm, tiếc . Vậy có chuyện gì vậy cưng? Sao ấy ở đây với ?"
      Phải cố gắng hết sức và hết trình độ của diễn viên từng đoạt giải Oscar, Jason mới có thể giữ nét mặt thản nhiên. cảm thấy đau đớn tột cùng mỗi khi nghĩ đến Taylor.
      " ấy rồi. ấy quay lại Chicago," cách vô hồn.
      Naomi gật đầu, rồi cười dễ thương. " chắc ?" chỉ về phía sau Jason. Thắc mắc, quay lại...
      ... và thấy Taylor.
      đứng đó, thảm đỏ, trước , chỉ cách vài mét.
      Đám đông bỗng nhìn thấy vẻ mặt bất ngờ của Jason và tất cả đều lặng im. Đó là người phụ nữ bí mật, ai đó thầm. Những tiếng thầm phấn khích lan ra khắp nơi.
      Cạnh Jason, Naomi hắng giọng. "Coi nào, bây giờ tôi cần đóng vai ghen tuông rồi." liếc . "Và tôi ghen... với đấy, Jason. Bực cái vụ đương khác giới này, mấy người ngày càng trở thành trào lưu phổ biến rồi."
      tự hào ưỡn ngực lên, sẵn sàng cho vai trò của . "Cám ơn giúp tôi quảng cáo, tôi nợ ." Và xong, Naomi quay phắt người và giận dữ bước ngang Taylor. Khi đến đủ gần để chỉ Taylor có thể nhìn thấy, nháy mắt với nàng, rồi xuyên qua đám đông, sẵn sàng đối diện với các ống kính.
      Để Tayor và Jason lại với nhau.
      À, và với hàng nghìn người theo dõi họ.
      Jason trước, với giọng nhạt nhẽo. " làm gì ở đây vậy?"
      Taylor gượng mỉm cười khi nghe câu hỏi và đùa. "Em, à, nghe ở đây."
      Jason lắc đầu. " phải lúc này, Taylor, đừng châm biếm nữa."
      thấy hoảng hốt. châm biếm? Nhưng... đó là cách của mà. có nó, thấy trơ trọi. Yếu đuối.
      Ngay lúc đó, ánh đèn máy hình nhá lên, ngay vào mắt Taylor. Rồi cái nữa, và cái nữa, rồi 10, 20 cái... quay , cố làm quen với các ánh đèn sáng nhấp nháy đó. Và lúc đó, thấy đám đông và mọi người thảm đỏ nhìn chăm chú.
      Chờ đợi.
      Khi Jason thấy im lặng, vẻ mặt từ thản nhiên đổi sang lạnh lẽo. quay và bước về phía cửa nhà hát.
      Taylor phản ứng ngay. "Jason, khoan , cho em cơ..."
      giận dữ quay ngay lại ngắt lời . "Tại sao ở đây? Nó câu hỏi rất đơn giản, Taylor. Chỉ lần thôi, tôi muốn câu trả lời từ ."
      Taylor gật đầu. Nó là câu hỏi đơn giản. Nhưng sợ mấy chuyện như vầy mà: Trải lòng và hết ra.
      Nhưng cũng biết đây chính là Khoảnh Khắc - cơ hội duy nhất của để sửa sai. Nên với hàng nghìn người chung quanh theo dõi, lấy hết can đảm, dẹp bỏ tự ái và quay sang người đàn ông đào hoa nổi tiếng nhất nước Mỹ và ...
      "Em ở đây là vì , Jason. Bởi vì em nhận thấy rằng người duy nhất có thể làm tan vỡ trái tim em cũng là người duy nhất nên bảo vệ nó."
      Đám đông im phăng phắc.
      Jason chớp mắt, sững sờ với lời .
      khoảnh khắc im lặng kéo dài đến nhói tim, Taylor thấy tim đập thình thịch. Ờ, có lẽ hơi quá đà với câu đó.
      Hoặc có thể là hiểu sai.
      Nhưng bất thình lình, Jason hăm hở bước thảm đỏ. ào đến bên , túm eo hề suy nghĩ, vòng tay ôm lấy cổ và các máy ảnh, phóng viên, cả thế giới biến mất...
      ... khi hôn .
      Và đám đông như như phát điên!
      Quả là nụ hôn! Taylor nghe loáng thoáng tiếng đám đông la hét và những tiếng vỗ tay nhiệt liệt, nhưng ra chẳng thèm quan tâm ai nhìn vào lúc đó. Với Jason, trong khoảnh khắc đó, là điều duy nhất muốn.
      lùi lại trước, nhìn sâu vào mắt .
      " em, Taylor. nghĩ là chờ đợi em đến trong cuộc đời từ rất lâu rồi." mỉm cười vẻ bối rối. " hề nghĩ em cho cơ hội để câu đó."
      Xúc động với lời , Taylor nhìn và mỉm cười âu yếm.
      " có được em với chiếc áo "Shit Happens"."
      Jason phá ra cười. kéo Taylor vào lòng và hôn lên trán .
      đó là tấm hình các báo đăng ngày hôm sau vói hàng chữ nổi bật "Jason Andrews !"
      Bỗng nhiên, Marty từ đâu xuất .
      "Jason, nên gì với báo chí. Họ cầu được biết tên người phụ nữ bí mật."
      Jason liếc nhìn Taylor. "Tùy ý em."
      Sau hồi cân nhắc, Taylor gật đầu. Đây dù sao cũng là cuộc sống của .
      Và Jason ra dấu với cánh báo chí xếp hàng dọc sợi thừng đỏ, những nhà báo nôn nóng với qua sợi dây ngăn cách khi Jason và Taylor bước tới. Ít nhất mười nghìn cái mic-rô được đưa ngay vô trước mặt .
      " là ai?" người phóng viên từ tạp chí E! lên tiếng.
      "Taylor Donovan," , hơi ngại ngùng. Bỗng biết cảm giác khi bị ở trong cuộc thẩm vấn là thế nào.
      " là diễn viên hả?"
      " là người mẫu?" nhà báo hỏi vọng lên từ phía sau.
      ", tôi là luật sư đến từ Chicago."
      Các phóng viên thầm với nhau, có vẻ ngạc nhiên vì điều này.
      xướng ngôn viên của Access Hollywood lấn tới, mic-rô trong tay. ấy hỏi gặng " và Jason hẹn hò à?"
      Taylor ngập ngừng. Chà, gì giống với việc cuộc sống riêng tư của mình bị thảo luận trước hàng nghìn người lạ mặt.
      Quen thuộc với những chuyện như vầy hơn , Jason trả lời thay câu hỏi đó. ", chính xác tôi gọi đó là hẹn hò," . Mọi người đều nhìn ngạc nhiên. Kể cả Taylor.
      nháy mắt với .
      " Donovan là vị hôn thê của tôi," tuyên bố.
      Và đám đông lại phát cuồng lên!
      Cánh thợ săn ảnh đua nhau chụp hết tấm này đến tấm khác trong khi những người hâm mộ cổ vũ ầm ĩ với lời tuyên bố này.
      Taylor nhìn Jason trân trối.
      Khi gì trong lúc lâu, khá lâu, rục rịch có vẻ lo lắng. Có lẽ hơi quá đà với câu đó.
      "Sao? Em có gì để sao?" Jason hỏi.
      Taylor nghiêng đầu. " nghĩ chúng mình nên làm tình với nhau trước ?"
      Jason cười nghiêng ngả. giằng cây bút từ tay phóng viên đứng gần họ nhất, người viết vội vào sổ ghi chú của ta. "Đừng in câu đó," nghiêm giọng .
      Jason quay sang Taylor với nụ cười ranh mãnh. "Ừ, đúng, cũng hi vọng mình có thể làm việc đó rồi."
      nhướng mày. "Em hiểu rồi. Vậy... chúng mình còn chờ gì nữa?"
      Jason ôm vào lòng và âu yếm thầm vào tai . "Rồi có ngày em biết là câu hỏi đó có thể gây cho em những rắc rối gì."
      Taylor ngước lên nhìn . " phải ở lại buổi ra mắt phim này lâu ?" dịu dàng thầm với .
      Họ rời nơi đó 20 giây sau.
      Hóa ra, Taylor thực luật sư "hư hỏng".
      Đầu tiên, "hư hỏng" lúc ở trong xe khi Jason vội vã lái về căn hộ của .
      "Nếu em tiếp tục như vậy, em lại có chiếc PT Cruiser nát bét nữa."
      " muốn lái," Taylor thầm vào tai trong khi cắn cắn vào cổ .
      "Bởi vì là đàn ông."
      "Được thôi, em ngừng đây nếu muốn như vậy..."
      Chiếc xe nghiêng hẳn qua bên khi quẹo cua.
      "Kệ ," Jason rên lên. " mua cho em chiếc xe khác."
      Rồi "hư hỏng" khi về đến căn hộ của , khi mới vừa bước vô nhà, rồi bàn cạnh cửa.
      "Phòng ngủ của em ngay cuối lối ," Taylor hổn hển khi Jason xé toạc áo sơ-mi của . Cúc áo bay tung tóe.
      "Rồi mình cũng vô tới đó," , nhấc váy của lên và luồn tay vuốt ve đùi . mỉm cười tinh quái khi các ngón tay lần lên cao hơn. rên lên và ưỡn người lên, đẩy lưng vào tường.
      " vô đó ngay bây giờ, Jason," ra lệnh.
      "Chà, chà, coi ai sốt ruột kìa..."
      Khi cuối cùng họ cũng vô được tới phòng ngủ, cũng "hư hỏng" ở đó luôn.
      "Vậy mà em ghét muôn đời," Jason trêu khi thảy lên giường.
      nôn nóng nắm lấy thắt lưng quần , kéo xuống giường với . "Đây là làm tình vì giận dữ - em thích chút nào hết." Chân cuốn lấy eo , nằm đè lên người . chụp tay và giữ ở bên đầu .
      " có chắc Donovan? Bởi vì có vẻ rất thích khi tôi làm như vầy...."
      Sau đó, thậm chí còn "hư hỏng" bàn bếp khi Jason ngây thơ chỉ ra rằng họ còn 40 phút rảnh rỗi cho đến khi đồ ăn Tàu họ gọi được giao tới.
      " có chắc là mệt ?" Taylor trêu, luồn tay vào tóc và kéo vào giữa chân . "Dù đối với ông 39 tuổi, có vẻ có nhiều năng lượng đó."
      Jason kéo để môi sát vào môi . Ba mươi tám, bé ạ. Sinh nhật của là tháng 12."
      Và họ tiếp tục "hư hỏng".
      Cuối cùng khi cả hai mệt đến nỗi họ ngã ra giường, Taylor gối đầu lên ngực Jason. vòng tay ôm chặt và họ rơi vào giấc ngủ ngay lập tức. giấc ngủ say và êm đềm.
      Và sáng ra, họ bắt đầu lại "hư hỏng" từ đầu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :