1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Just The Sexiest Man Alive - Julie James ( 35c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 10
      "Tôi làm được. thể nào."
      Taylor dừng lại và đứng trước Sam cương quyết. "Tôi thể làm việc chung với người đàn ông đó."
      Sam ngồi yên ở bàn, nhìn Taylor tiếp tục tới lui. như vậy khoảng 6 phút rưỡi rồi. Họ có bước tiến mới vì ít ra bây giờ chịu chuyện. 3 lần trước, bước được 2 bước vô phòng Sam là trở ra ngay mà tiếng nào cả.
      Taylor liệt kê từng điều phàn nàn của mỗi khi dừng những bước nện gót xuống thảm.
      " ta quá đáng."
      " là lố bịch."
      "Ích kỷ. Gạt gẫm."
      "Kiêu căng quá cỡ."
      "Khinh người nữa. Ông nên thấy cái cách ta phất tay với đống hồ sơ của tôi với kiểu "ôi xời, tôi là ngôi sao điện ảnh mà."
      Sam cố kềm khỏi mỉm cười trước giọng điệu bắt chước của .
      "Làm như tôi thèm làm việc với kịch bản ngớ ngẩn của ta vậy." Taylor tranh cãi với khí khi tiếp tục lại lại. "Như là tôi có việc để làm vậy."
      liếc về phía Sam. "Ý tôi là - ông có từng thấy ai mà lúc nào cũng ta đây quan trọng như ta chưa?"
      Sam nhướng bên mày nhìn . Có lẽ rồi.
      Taylor cuối cùng cũng chịu ngồi xuống ghế. "Được rồi - nghiêm túc nào, Sam. Phiên tòa của tôi bắt đầu vào 2 ngày tới, tôi thể cố chen cái chuyện rác rưởi này vô ngay bây giờ được. Tôi biết đây là Los Angesles, nhưng thôi mà - cái gì quan trọng hơn: vụ kiện 30 triệu đô hay là "trông trẻ" tên khó ưa số 1 của Hollywood?"
      Taylor ngừng lại chờ đợi câu trả lời của ông.
      Sam chồm người tới, môi nở nụ cười thông cảm.
      Cánh cửa bar Reilly's Tavern mở tung với tiếng rầm và Taylor ào vào. Jason đứng đó, hồi hộp chờ đợi với cây thục bi-da trong tay.
      " Donovan" Quay lại sớ...."
      Taylor bước ngang , giơ tay lên bắt im lặng rồi tiến thẳng đến quầy bar. ngồi xuống cái ghế rồi gật đầu với người phục vụ quầy. "1 vodka Grey Goose, với đá", gầm gừ như thám tử khó ưa của phim thời 1940.
      Jason leo lên cái ghế cạnh . Khi mở miệng định , Taylor lại giơ tay lên cảnh cáo. Chưa.
      Người phục vu để li rượu xuống trước mặt uống cạn trong 2 hớp. Rồi nhàng đặt ly xuống và cuối cùng cũng chịu quay sang nhìn Jason.
      mỉm cười.
      "Tôi được báo là tôi được ai đó xin lỗi."
      Taylor giơ li lên với người phục vụ.
      "Tôi cần ly nữa."
      Jason phá ra cười - kềm được. chưa bao giờ gặp người nào cố chấp dễ thương như . định khen chọn vodka cả hai nghe thấy có người gọi tên .
      "Taylor!"
      Họ nhìn qua và thấy Jeremy tiến lại, tay dang rộng như đón chào người bạn thất lạc lâu ngày. Taylor nhìn Jason thắc mắc. "Tôi biết ta ?"
      "Ồ, đó chỉ là Jeremy," giải thích. "Đừng để ý - nhà biên kịch. nghĩ chỗ này là của bởi vì họ để làm việc ở đây vào ban ngày. tìm được cảm hứng lúc chơi bi-da."
      "Vậy kỳ lạ ."
      Jason nhún vai. " như vậy từ hồi đại học."
      "Đại học?"
      "Columbia. Chúng tôi là bạn cùng phòng."
      Jason để ý vẻ ngạc nhiên của . "Ồ, nghĩ chỉ có luật sư là những người duy nhất ở thành phố này có bằng đại học chứ?"
      Trước khi Taylor có thể trả lời câu trêu chọc của , Jeremy tới và dừng cách trang trọng.
      "Ngài luật sư. Cuối cùng chúng ta cũng được gặp." đưa tay ra. "Jeremy Shelby."
      Taylor mỉm cười với lời giới thiệu. "Gọi tôi Taylor."
      Jason đảo tròn mắt. Ừ, phải rồi, Jeremyđược gọi là Taylor.
      "Tôi nghe có hân hạnh làm việc chung với Jason," Jeremy hỏi. " trông thế nào lúc ở tòa?"
      "Hãy thành , Donovan," Jason tự tin chen vô.
      Để trả lời, Taylor nhìn Jason từ đầu đến chân. "Tôi cho rằng đó là lĩnh vực duy nhất tôi thể chê điều gì," tinh nghịch . " có thể làm cái gì đó cho bản thân với khả năng diễn xuất này vào ngày gần đây."
      "Vẫn còn mỉa mai à?"
      "Tôi có khán giả - tôi được nạp đạn lại," ngọt ngào, chỉ Jeremy.
      Jeremy vờ sốc. "Chắc định ám chỉ là có những lĩnh vực người ta có thể thấy thiếu sót chứ?" chỉ. " nhận ra chúng ta về Jason Andrews chứ?"
      "Hai người có thấy tôi đứng ngay đây hả?"
      Họ phớt lờ .
      "À, trong trường hợp đó ," Taylor với Jeremy, "tốt nhất tôi nên gì khác hết, khi mà người chúng ta bàn đến là Jason Andrews."
      Jeremy suy nghĩ rồi giơ tay lên. ", chờ - tôi đổi ý rồi. Tôi nghĩ tôi nên nghe hết mọi chuyện."
      quàng tay qua vai Taylor. "Hãy dời sang phòng làm việc của tôi," , chỉ về cái bàn nằm ở góc quán với vài chai bia bàn. "Tôi cần nghe chuyện này chi tiết để dự tính những thiệt hại có thể. Và nên kể chậm những đoạn mà Jason cư xử giống như tên ngố nhé."
      Bỏ lại mình, Jason lóng ngóng đứng ở bar, ngó hai người về phía bàn của Jeremy. vui được chuyện với cả hai.
      Nhưng sau khi gọi đồ uống, Jason quay lưng lại ngắm Jeremy cười vui vẻ với Taylor.
      cũng tự mỉm cười, cảm thấy lòng lạ lùng vì bạn của hài lòng với .
      Ở phía đối diện,Taylor và Jeremy ngắm Jason lơ đãng nghe người phục vụ hỏi gì đó. Jeremy chồm qua bàn khi mắt Jason vừa rời họ. "Nhanh - đây là phần tôi nên trông có vẻ láu cá moi thông tin từ ."
      Taylor phì cười. thích gã Jeremy này, bất chấp việc chọn bạn mà chơi của . "Để tôi khỏi làm mất công. Tôi chỉ là luật sư đến từ Chicago - tôi có thông tin gì mà mọi người ở đây thấy thú vị đâu."
      " quen Jason Andrews," Jeremy bảo . "Điều đó có nghĩa là mọi người có rất nhiều câu hỏi dành cho , nếu họ có cơ hội."
      Taylor cân nhắc điều này. "Được thôi," chịu chơi . "Cho tôi coi láu cá của nào. câu hỏi thôi."
      Jeremy nghĩ lúc. "Tôi là người tin vào ấn tượng đầu tiên," . "Cho tôi biết cảm nghĩ đầu tiên của khi Jason bước vô phòng xử án."
      Taylor uống ngụm rượu và mỉm cười. Câu này quá dễ. "Tôi thề ghét ta suốt đời."
      Đôi mắt nâu của Jeremy lấp lánh. "Chính xác đó là điều tôi khi mới thấy cách đây 19 năm, sau khi bước vào phòng ký túc xá của tụi tôi mới được 5 phút."
      Lời Jeremy còn vang vang trong khí Jason bước đến bàn với nước uống của tay. Taylor quan sát vẻ thích thú khi ngồi xuống.
      Jason bắt gặp ánh mắt . "Mặt tôi dính lọ nghẹ hả?"
      Taylor thầm nghiền ngẫm thông tin vừa moi được từ Jeremy. nhìn ranh mãnh. " hơi già hơn tôi tưởng, Jason Andrews."
      Jason liếc nhanh về phía Jeremy, người giơ tay lên vẻ vô tội. "Tao thề, ấy ép tao ."
      (Ghi chú thêm: ở Mỹ, thường học trung học xong là 17 - 18 tuổi, học 2 năm ĐH cộng đồng rồi mới lên ĐH chính quy của bang và ở ký túc xá, vậy bây giờ Jason khoảng 39 tuổi)
      Khuya hôm đó, khi Jason đưa Taylor ra xe của , có những cảm nghĩ chỉ có thể gọi là những phát tạm thời - khoảnh khắc mà thấy Jason thực là ai. Khoảnh khắc đó xảy ra khi vừa bước ra khỏi cửa quán bar, thận trọng nhìn trái rồi nhìn phải, có lẽ kiểm tra xem có các tay săn ảnh hay người hâm mộ nào . Kỳ lạ là, cả buổi tối, quên là người nổi tiếng.
      Thành , những khoảnh khắc đó - khi mà Taylor thấy Jason đúng ngôi sao điện ảnh nổi tiếng nhất còn sống - làm thấy thoải mái. Bởi vì những khoảnh khắc đó làm cảm thấy họ có gì đó bình đẳng. thà nghĩ Jason là tên khó ưa nào đó mà hay làm bực bội.
      Nhưng nếu , lý do thứ hai thích những phát tạm thời đó: vì chúng dường như gắn liền với việc nhận thấy Jason thực rất quyến rũ. Và đó là ý nghĩ nguy hiểm, đặc biệt đối với người có làm chuyện đó cả 3,4 tháng nay như .
      "Vậy tối thứ Sáu mình gặp?"
      Câu hỏi của Jason phá vỡ cơn mơ màng của Taylor. hắng giọng. "Ừ, được rồi - tối thứ Sáu. Tôi ra khỏi tòa lúc 5 giờ."
      "Tôi nghĩ chúng ta có thể đâu đó ăn tối." Jason nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của . "Nhưng nếu thích đến quán, chúng ta có thể hẹn ở nhà tôi." nháy mắt.
      "Ra ngoài ăn cũng được," nhanh. Họ ra đến xe.
      "Tốt - tôi đặt bàn," Jason . "Có chỗ nào chưa đến?"
      Taylor cười. " nên hỏi là chỗ nào tôi đến rồi đúng hơn."
      "Được, chỗ nào đến rồi?"
      "Quán cà phê ở chỗ tôi làm."
      Khi Jason rơi vào im lặng, Taylor nhìn lên và thấy vẻ bất ngờ của . thẳng lưng lên chống chế. "Tôi rất bận rộn, biết đó. Và tôi biết nhiều người..."
      Jason phẩy tay ngắt lời . Chỉ vì điều khác làm ngạc nhiên.
      "Đây là xe của ?" chỉ chiếc PT Cruise của với vẻ tin nổi.
      Taylor phẩy tay. "Ồ , tối nay tôi nghĩ mình chọn đại cái xe nào gần nhất thôi."
      Jason phớt lờ câu châm chọc của , mắt vẫn thể rời khỏi cái xe.
      "Nó chỉ là cái xe thôi Jason." bực bội .
      Nghe thế liếc và mỉm cười. " đúng là phải dân ở L.A., Taylor Donovan."
      Suốt chặng đường lái về, cố đoán thử xem câu có ý khen ngợi hay sỉ nhục .

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 11
      Hai ngày kế tiếp trôi qua nhanh cùng với phiên tòa và trước khi Taylor nhận ra, đứng trước tủ quần áo tối thứ Sáu đó. Tối nay bắt đầu cách tốt đẹp: phiên tòa kéo dài lâu hơn mong đợi vì vậy bị trễ cho cuộc hẹn với Jason. Và bây giờ mối lo lớn: mặc gì để .
      Comp-lê của đẹp nhưng cho công việc. Và đây là nhà hàng Mr.Chow's ở Beverly Hills và là buổi hẹn chính thức đầu tiên của ở Los Angeles. muốn nhìn như người nhà quê ra tỉnh.
      Ngược lại, cũng muốn nhìn như nghĩ đây là cuộc hẹn hò. Và quan trọng nhất là muốn Jason nghĩ trông như nghĩ hẹn hò.
      Taylor cuối cùng chọn cái quần jeans, giày cao gót và áo sơ-mi trắng gài khuy. Nhưng thậm chí như vậy cũng có vấn đề: nên để mở 2 cúc hay 3 cúc? 2 hay 3? tới lui trước gương phải ít nhất 10 lần rồi.
      Hai mươi phút sau, Taylor dừng xe trước nhà hàng và đưa chìa khóa xe cho người đậu xe giúp. ta nhìn với vẻ hãi hùng như Jason nhìn cách đây 2 ngày.
      Taylor mỉm cười gợi cảm. " bỏ nó ngoài này chứ?"
      Khi người đậu xe giúp ấp úng tìm câu trả lời, Taylor bỏ vào trong và được nữ tiếp viên mỉm cười khách sáo đón chào .
      "Chào , tôi có thể giúp gì cho ?"
      "Tôi có hẹn người ở đây," Taylor . ngừng lại, bất thình lình nghĩ đến các "phát tạm thời" của . Cả vấn đề là vớ vẩn. "Tôi... à, ừ... tôi có hẹn người họ Andrews ở đây," tiếp, cố giữ giọng tự nhiên. Rồi tự hỏi biết có dùng tên giả để đặt bàn . từng nghe Brad Pitt đặt phòng ở khách sạn với tên "Bryce Pilaf". Hay .
      Nhưng từ vẻ mặt của người tiếp viên, có mật mã hay bí danh nào cần dùng đến cả. ta lập tức thẳng người và thái độ hoàn toàn thay đổi.
      "Phải rồi," ta với giọng ngưỡng mộ. " chắc là Donovan. hân hạnh được đưa đến bàn của ." ta dẫn Taylor xuyên qua nhà hàng, đến câu thang riêng ở đằng sau. lầu chỉ có vài bàn. Jason ngồi ở trong các bàn đó, chờ đợi.
      "Xin lỗi tôi đến trễ,"Taylor bảo khi vừa tới bàn. "Phiên tòa kéo dài hơn tôi nghĩ."
      " sao," Jason với nụ cười dễ dãi. "Tôi vui là đến đây được."
      Taylor thấy ánh mắt lướt qua áo sơ-mi của với vẻ chiêm ngưỡng.
      Khỉ , biết nên để mở 3 cúc.
      Taylor nghiên cứu cuốn kịch bản để mở bàn. Khi bị cuốn vào dự án (dù là rất miễn cưỡng), luôn làm việc đó rất nghiêm túc như các công việc khác.
      "Vậy chúng ta cần bỏ câu này ra, đây, khi la lối luật sư đối phương trước tòa..." ném cho Jason cái nhìn như muốn đây là chuyện tuyệt đối đối với luật sư.
      Người bồi bàn đổ đầy li rượu của họ và tiếp tục lên lớp. "Nhớ này - luôn có cuộc đối thoại 3 chiều ngoài tòa. với chánh án, họ với chánh án, chánh án với và họ, nhưng và họ bao giờ với nhau."
      quay lại kịch bản và hoàn tất việc chỉnh đốn các cảnh họ thảo luận. Sau hồi, đẩy kịch bản ra xa, vẻ hài lòng. "Xong - tôi nghĩ các cảnh hoàn tất."
      " nghĩ chúng hay ?" Jason hỏi.
      Taylor cân nhắc câu trả lời của vì cảm thấy muốn biết chứ hỏi vì cần nghe lời khen ngợi khách sáo. "Tôi nghĩ vài khía cạnh liên quan đến luật cần hoàn thiện hơn nhưng cốt truyện hay và thuyết phục được khán giả."
      Jason mỉm cười. " nghe Hollywood".
      Taylor cười ái ngại. "Tôi như vậy hả? Thấy chưa - mới tối ở với mà tôi bị hư hỏng rồi." chỉ tay về phía ly rượu vơi nửa. "Hoặc có thể rượu làm tôi say."
      "Vậy hài lòng với rượu tôi chọn?"
      "Ai mà hài lòng chứ?" Taylor nước đôi. muốn thấy khoái chí vì biết tình cờ chọn trúng loại rượu mơ được uống thử từ lúc thấy nó tạp chí Wine Spectator.
      "Nhưng phê chuẩn của khó kiếm hơn nên giá trị hơn của những người khác."Jason đáp lại.
      Taylor kềm được nụ cười. "Ừ, tôi phê chuẩn," . "Ít nhất 700 đô/chai tốt nhất là tôi nên đồng ý thôi." sắp định thêm gì nhưng rồi lại mím môi im lặng.
      "Tiếp tục ...,"Jason phì cười. "Tôi biết còn ý muốn nữa mà."
      Taylor cười mỉm. nghĩ hiểu quá . "Tôi chỉ vừa nghĩ là thực sống cuộc sống thú vị."
      "À, tốt...bây giờ chúng ta có thể thành với nhau rồi. Danh tiếng và giàu có của tôi hả." Jason chồm người về phía . "Coi nào - để khỏi phải nghe mấy lời sáo rỗng, nào là tôi thích như vậy, nào là tôi chẳng có được riêng tư, v.v Chúng là cái giá." nhún vai. "Tôi nghĩ tôi chấp nhận chúng như chuyện thể tránh khỏi."
      "Với cái giá của mất cuộc sống riêng tư?"
      Jason phẩy tay. "Chuyện này làm tôi khó chịu như hồi trước nữa."
      "Vậy sao?"
      Jason suy nghĩ về câu hỏi này. Cuối cùng, khi lên tiếng, Taylor nghĩ nghe thấy cái gì đó trong giọng của . cái gì... chân .
      "Mọi người nghĩ họ biết qua những gì báo chí miêu tả , hoặc vì vai nào đó của phim. Và hầu hết những người được coi là gần gũi với quan tâm thực là ai, bởi vì với họ, chỉ là sản phẩm để bán. Vì vậy, mọi thứ đều . Chẳng có gì là cả."
      liếc về với vẻ thận trọng, như nghĩ cười vậy. Nhưng cười.
      "Jeremy có vẻ ," nhàng hơn mọi khi.
      Điều này làm Jason mỉm cười. "Jeremy và tôi là bạn lâu rồi. hơn ai hết. Và cũng kiêu ngạo, khinh người, hay mỉa mai..."
      "Vậy sao hai người có thể hợp nhau được?"
      Jason cười toe toét khi nghe giọng móc họng của . ngồi lùi lại, xoay xoay li rượu trong tay. " cứ việc châm chọc thoải mái, Taylor Donovan. Tôi chẳng sao đâu. Tôi biết thích được ở cùng tôi." nháy mắt với . " sao đâu - cứ thừa nhận , tôi biết sẵn rồi."
      Taylor đảo tròn mắt vẻ hết ý kiến. " quá tự tin rồi."
      " có biết trung bình phụ nữ Mỹ ở giữa độ tuổi 18 và 35 xem mỗi bộ phim tôi đóng ít nhất là 6 lần ?"
      Taylor cười khẩy. "Ai nghe cái thông số vớ vẩn đó vậy?"
      "Được rồi, bao nhiêu lần trả 10 đô để xem tôi màn ảnh?"
      " phải 6 lần."
      "Bao nhiêu lần?"
      Taylor vờ nhún vai tỏ ý quan tâm, cố nghĩ cách để thoát khỏi câu hỏi.
      Mắt Jason mở lớn khi thấy cử chỉ của . "Ồ, rất tiếc, thưa Donovan, câu trả lời của cần được ra để tòa ghi nhận."
      Taylor trừng mắt với . "Ý muốn gì?"
      "Ý tôi là," Jason , " tôi quá tự tin. Nhưngtôi là phần thắng nghiêng về phía tôi là bị tôi thu hút."
      Rồi đó, ván bài lật ngửa.
      "Nhưng chính tất cả chỉ là phần của vai diễn. Hình tượng của . Còn những phụ nữ thấy được con người của sau màn ảnh? Họ có thích như vậy ?"
      Có điều gì đó trong câu hỏi của đụng đến yếu điểm của và Jason rơi vào im lặng khó hiểu. Nhận ra bắt đúng mạch, trong ánh sáng mềm mại của ngọn nến, Taylor nhìn sâu vào mắt .
      "Có lẽ họ chưa bao giờ có cơ hội nhìn thấy đằng sau màn ảnh," . "Có lẽ luôn luôn nhanh lẹ biến mất trước khi chuyện đó xảy ra."
      Mắt Jason gặp mắt và trong khoảnh khắc, ai điều gì. Taylor nghĩ, khi ta đây, nghênh ngang, có vẻ người hơn.
      Đến khi thảy cái khăn ăn lên bàn.
      "Được rồi - phải trả tiền cho bữa tối nay," tuyên bố.
      Jason ra dấu cho người bồi đứng ở cách đó xa. " chai Screaming Eagle nữa." hạ giọng thầm và chỉ Taylor. "Quý đây trả tiền."
      "Vâng thưa ngài," người bồi lịch đáp. nhanh lẹ, ta biến vô hầm rượu của nhà hàng.
      Jason hài lòng, quay lại hướng Taylor, tay khoanh trước ngực. "700 đô/chai, thưa luật sư. Để coi nghênh ngang thế nào khi phải vô trong bếp rửa chén." ngừng, như nhìn kỹ . " chừng quý đây chẳng biết làm gì trong đó nữa kìa."
      Nghe vậy, Taylor toét miệng cười. Khiếu châm biếm của có cái gì đó làm rất thích.
      Khuya hôm đó, khi cả hai chuẩn bị ra về, Jason quay sang Taylor, hồi hộp chờ phán quyết của .
      "Sao? Kinh nghiệm ăn tối đầu tiên của ở L.A. như thế nào?"
      mỉm cười thú nhận. "Từ trước đến giờ, đây có lẽ là chỗ tôi có bữa ăn ngoại giao tuyệt nhất.
      Jason dừng lại đột ngột.
      "Khoan , định tính khoản thời gian tối nay với công ty?"
      Taylor cũng dừng lại, hơi ngạc nhiên vì vẻ ngỡ ngàng của . "À, ừ. Ít nhất là phần thời gian chúng ta bàn về kịch bản."
      Câu trả lời của làm khó chịu. Khá nhiều.
      Taylor dụ dự. "Tôi xin lỗi - có vấn đề gì à?"
      có thể trả lời sao nào? Jason cố giữ giọng cáu kỉnh. ", tất nhiên là , đây chỉ là bữa tối ngoại giao của thôi. Xin lỗi giữ lại quá lâu."
      giữ cửa mở để Taylor bước qua, hi vọng họ sớm rời khỏi nhà hàng và quên đề tài này càng nhanh càng tốt.
      nhìn thắc mắc. "Jason, tôi mong đừng..."
      Thình lình, bị ngắt lời bởi những ánh đèn lóe sáng của hàng trăm máy chụp ảnh. giật bắn người vì bất ngờ,và Jason quay ra, thấy đám đông khổng lồ các tay săn ảnh tụ tập trước nhà hàng. Khi thấy , họ gào hét tên và tranh nhau tiến lại gần.
      Bản năng tự nhiên, Jason đẩy Taylor ngược vô trong nhà hàng và đóng sầm cửa lại sau lưng họ. nhìn hé đám đông ồn ào qua cửa sổ, quá quen thuộc với cảnh này.
      Trái lại, Taylor có vẻ rất hoảng hốt. tới lui, tránh xa các cửa sổ như họ có các sát thủ chờ đợi ngoài đó với súng hơn là các tay săn ảnh với máy hình.
      "Chuyện này... hay rồi," Taylor lo lắng . " hay." quay sang Jason với ánh mắt hi vọng. "Chúng ta mới ở ngoài đó có vài giây, chắc họ chưa kịp lấy hinh chúng ta đâu ha?"
      Liếc nhìn hàng trăm máy hình được sắp ở hàng trăm vị trí hoàn hảo khác nhau, với những tay săn ảnh phản xạ nhạy bén, Jason lắc đầu.
      "Đến thời điểm này, tôi nghĩ điều duy nhất có thể hi vọng là họ chụp được tấm nào như vầy...", làm vẻ mặt sốc, cố làm cười.
      Nhưng được.
      Taylor đau khổ ngồi xuống cái ghế gần đó. "Coi như tôi bị loại khỏi vụ án là chuyện chắc rồi." gác cằm lên tay. "Lệnh tòa là tôi thể bị nhìn thấy phương tiện truyền thông."
      Trong khi bước lại gần , Jason thể chú ý là lần nữa hề thích được nhìn thấy ở cùng với . "Tôi chắc chánh án tính cả chuyện này đâu."
      Taylor lắc đầu. " đâu, ông ấy rất ràng - gây chú ý của báo chí. Hết." ủ rũ nhìn xuống đất.
      Nhìn lo lắng, Jason cảm thấy cảm giác lạ đó lại đến. quỳ xuống trước mặt và định giơ tay nắm lấy tay . Nhưng rồi, cái gì đó ngăn lại. Thay vào đó, để tay lên đầu gối.
      "Tôi có thể giải quyết chuyện này," nhàng .
      Taylor nhìn lên đầy hi vọng. " hả?"
      "Nhưng tôi muốn được đền đáp."
      Đôi mắt xanh của nheo lại, khoanh tay trước ngực. "Đền đáp cái gì?"
      Ánh mắt Jason nao núng. " đêm."
      Taylor mở lớn mắt.
      Jason mỉm cười và nhanh trước khi cho tát. "Ý tôi là đêm liên quan đến công việc. để tôi đưa chơi."
      cương quyết lắc đầu. "."
      Jason miễn cưỡng đứng dậy. "Được thôi, chiều vậy." chỉ ra phía trước nhà hàng. "Cửa đó. Chờ gì nữa."
      Taylor nhìn lén đám đông bên ngoài. ràng cảm thấy lựa chọn đó là hay nên quay lại nhìn Jason.
      "Nếu tôi đồng ý, phải có giới hạn."
      Jason lắc đầu. "Đây phải là cuộc thương lượng, Donovan à. Tôi đề nghị, chịu chịu, thôi."
      Taylor liếc ra ngoài thêm lần nữa rồi thở dài ảo não. Jason cố nén cười. Các phụ nữ khác nên khó khăn như vậy.
      "Có ai "" với chưa?" hỏi vẻ đầu hàng.
      "Chưa. Nhưng nếu muốn thấy dễ chịu hơn, tôi biết là rất cố gẳng hơn những người khác nhiều. Vậy chúng ta thỏa thuận chứ?"
      "Thôi được. Sao cũng được. lo vụ này ."
      Nghe vậy, Jason rút điện thoại ra, nhấn phím gọi nhanh, có vẻ khẩn cấp.
      "Marty!" vui vẻ vào điện thoại, ngại lúc đó gần nửa đêm thứ Sáu. "Nghe này, tôi cần làm cho tôi việc. Tôi ở nhà hàng Mr.Chow's với đám săn ảnh bên ngoài. Họ vừa chộp được vài tấm hình mà tôi rất cảm kích nếu họ phát hành. Tôi lo tôi nhưng mấy gã đó là nếu bất kỳ ai in tên của người phụ nữ cùng với tôi hoặc chân dung của ấy, họ bao giờ được phỏng vấn tôi nữa."
      Jason khoát tay xua phản ứng của Marty. "Làm sao cho họ hiểu là việc của ," giọng cương quyết. "Bảo các tay biên tập, sản xuất hay bất cứ ai cần phải chuyện là tôi trực tiếp cầu như vậy."
      ngừng lại lắng nghe câu hỏi của Marty.
      "Ít nhất tôi có nhận xét gì về người phụ nữ bí mật đó hả?"
      Mắt Jason liếc nhanh về phía Taylor và tổng kết trong từ ngắn gọn. "Có. Khó khăn."

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 12
      Ngày thứ Hai tiếp đó, các trang chính đều đăng tin "Người phụ nữ bí mật của Jason!"
      Đương nhiên, Taylor - là người duy nhất đăng ký báo Us Weekly định kỳ - biết chuyện này đến khi đến chỗ làm và thấy Linda cùng các thư ký tụ tập ngoài văn phòng của . Vì mối liên hệ giữa Taylor với Ngài Jason Andrews, thư ký của trở thành nhân vật quan trọng trong đám nhân viên hành chính.
      Linda trông rất phấn khích. Cả đời Taylor, chưa bao giờ từ này có trong đầu nhưng nó là từ duy nhất để miêu tả thư ký của sáng nay.
      " đọc chưa?" Linda hỏi ngay khi Taylor vừa bước vào.
      Taylor nghĩ có lẽ chánh án ra phán là vụ kiện có đủ bằng chứng và bãi kiện rồi. hồi hộp hỏi.
      "Đọc cái gì?"
      Linda giơ tờ Us Weekly lên, Taylor nhìn nó chăm chú, hiểu. Kỳ lạ, nhận ra cái áo sơ-mi trắng và cái quần jeans trước khi nhận ra người phụ nữ trong ảnh là .
      Nhưng nó rành rành ra đó.
      Dưới cái tựa đề kêu - "Người phụ nữ bí mật của Jason!" - là tấm ảnh cả hai bước ra khỏi cửa nhà hàng Mr.Chow's. Theo hướng dẫn của Jason, tấm hình chỉ có hình Taylor nhìn từ phía sau, giấu kín hình của .
      "Là , phải ?" Linda hào hứng hỏi.
      Đích thực là . Ngay trang bìa của tạp chí đắt khách của cả nước, với ngôi sao nổi tiếng nhất Hollywood. Đối với Taylor, khoảnh khắc đó như .
      rời mắt khỏi tạp chí, nhìn lên và thấy Linda cùng khoảng 10 đôi mắt khác chăm chú ngó .
      "Chuyện giống như mọi người nghĩ đâu," Taylor nhanh.
      " ăn tối với Jason Andrews," Linda ngưỡng mộ .
      Taylor lắc lắc ngón tay. ", , tôi có cuộc họp với Jason Andrews mà tình cờ diễn ra ở nhà hàng. Khác biệt lớn lắm." gồng mình chuẩn bị nghe tra hỏi thêm.
      Nhưng Linda làm bất ngờ.
      "Được rồi," Linda nhún vai, "nếu như vậy, nó là như vậy."
      Taylor đứng đó nhìn Linda xua các thư ký khác về làm việc; sao chuyện dễ hơn là tưởng.
      "Ồ, vậy được, tốt." Taylor kềm nổi ngạc nhiên bởi vẻ quan tâm của Linda. "Tôi mừng là mọi việc ổn." chờ thêm lúc thấy chẳng ai thêm gì quay lưng về văn phòng. Ngồi xuống bàn, trầm ngâm. Chà, 15 phút nổi tiếng qua mau quá chừng.
      phải là để ý đến nó đâu.
      Vài ngày sau, Taylor quay lại văn phòng khá sớm vì phiên tòa xong sớm hơn kế hoạch khi trong các nhân chứng bên khống xuất .
      Linda gọi với từ bàn của ấy khi Taylor ngang qua.
      "Phiên xử sao rồi?"
      Taylor mỉm cười tự hào. Phiên tòa diễn tiễn tốt hơn mong đợi. Nếu phải là người khiêm tốn, có thể hoàn toàn làm suy sụp nhân chứng của bên khống với cuộc thẩm vấn. nghi phải là tình cờ mà trong số các nhân chứng chịu đến làm chứng hôm nay.
      Taylor biết cũng có khuyết điểm - nhiều nữa là khác. Nhưng điều biết sâu xa nhất và có nghi ngờ gì về nó hết là: luật sư giỏi.
      "Bên khống chật vật lắm," kể với Linda, nghĩ là đó là cách miêu tả khá rộng lượng về vị thế của đối phương. "Nhưng chúng ta cũng còn chặng đường dài để - mình bao giờ biết chắc bồi thẩm đoàn làm gì đâu."
      Linda gật đầu đồng ý. "Đúng, đúng. Ồ, có việc," Linda thản nhiên thêm, "Ông Andrews gọi. Ông ta là nhắn với ông ấy đón ngày mai sau giờ làm việc. Ông ta giữ bí mật đưa đâu, trừ điều tôi nên cảnh cáo với có thay đổi, lần này ông ấy người dạy cái gì đó."
      Sau khi lập lại lời nhắn, Linda có vẻ chờ đợi hướng dẫn của . Taylor rục rich, ai đó có chuyện cần phải giải thích rồi đây.
      "Linda, nó ..."
      Linda giơ tay lên. " cần gì đâu. Tôi hiểu, đây đơn giản là công việc thôi. Như - chúng ta xử lý dự án Andrews với khả năng cao nhất của người chuyên nghiệp."
      Linda sang vấn đề khác. "Thêm nữa, Foster gọi . ấy có thể gọi lại ở số của chỗ làm." Rồi Linda quay lại đánh máy tiếp.
      Cả văn phòng yên ắng, ai nấy đều lo làm công việc hằng ngày của họ. Điều này giúp Taylor có cơ hội để suy nghĩ về tin nhắn đầy ý của Jason. quay bước về phòng, lòng thầm nghĩ biết ý là gì khi...
      há hốc miệng kinh ngạc với cảnh tượng trước mắt.
      tường đầy Jason cười với .
      Toàn bộ cánh cửa phòng được dán đầy các trang bìa của tạp chí People số mới nhất. Đó là bản đăng cuộc bỏ phiếu cho "người đàn ông gợi tình nhất còn sống" và ràng kết quả có.
      Những Jason cười rạng rỡ nhìn xuống , như châm chọc với nụ cười phần-thắng--ở-phía-tôi-là--bị-tôi-thu-hút.
      "Chuyện này tốt cho cái tôi của ấy đây," Taylor lẩm bẩm.
      Tấm hình trang bìa được chụp cách hoàn hảo. trông có vẻ ranh mãnh, hứng khởi. Vẫn là cái nhìn tự tin thường thể - cái nhìn đó cho người ta biết biết điều gì đó mà người ta biết nhưng chưa muốn ra. Và đôi mắt xanh tinh quái đó nữa...dù chỉ là tấm ảnh nhưng chúng như nhìn xuyên qua .
      Khi đứng ngó mấy tấm hình, nghe có tiếng khúc khích sau lưng mình.
      "Vui quý vị ạ," gọi với qua vai, với các thư ký biết ngó . "Rất dễ thương."
      Linda xuất bên cạnh Taylor. "Ý là rất "quyến rũ" phải ?" Linda hỏi cách ngây thơ, chỉ vô các tấm hình. Rồi nén nổi, phá ra cười.
      Khi các thư ký khác cũng phá ra cười, Taylor đứng đó, cố nén cười, nhưng cuối cùng đành đầu hàng và phá ra cười chung với họ
      Ừ, thôi. đáng bị trêu như vậy.
      Vì buổi trưa phải ra tòa như dự tính, Taylor có vài phút rảnh để gọi lại cho Val. Val trả lời ngay khi Taylor vừa ngồi xuống ghế.
      "Ê, tao nè," Taylor . "Tao nhận được tin nhắn của mày - cái quái gì..."
      Hiển nhiên, Linda và đội quân các thư ký của ấy dán thêm tấm hình trang bìa đó lên ghế của Taylor đề phòng trường hợp nhìn thấy 50 tấm dán được cửa phòng.
      "Có chuyện gì à?" Val hỏi, như buồn cười vì câu chào của Taylor.
      Taylor kéo tờ tạp chí dưới mông ra. " có gì, tao vừa phát tao ngồi mặt Jason Andrews".
      ". 1 giờ nữa gọi lại cho tao để cho tao biết nếu chuyện đó tuyệt vời như tao tưởng tượng."
      Taylor phì cười. "Thư ký của tao để cuốn tạp chí Peoplelên ghế tao ngồi." giải thích.
      "Tao mới mua cuốn hồi sáng đường đến chỗ làm," Val thào. "Mày có biết đây là lần thứ ba họ bầu ấy là "người đàn ông gợi tình nhất còn sống" ? Như vậy là hơn lần các người thắng khác đó."
      "Mày là giáo sư dạy nhạc ở Đại học Ivy League, thời gian đâu ra để mày theo mấy tin này?"
      "Mày giỡn chơi. Mình về Jason Andrews đó. Tao coi tất cả các phim chàng đóng rồi. 6 lần là ít."
      Nụ cười của Taylor nhanh chóng biến mất, cau mày. Lại cái thông số quái quỷ.
      trừng mắt với Jason tấm hình vì đúng. Và tấm hình thứ hai ở góc dưới bên phải tạp chí thu hút ánh mắt .
      "Ê, tao thích tấm hình của Scott Casey," trong ngưỡng mộ. Dưới tiêu đề ""Những người được đề cử khác" là tấm hình của nam diễn viên chính trong trang phục của phim A Viking's Quest.
      " ta đẹp quá mày ha?" Val thở dài đầy ước. "Tao muốn là tao biết mày thường dùng từ này để miêu tả đàn ông nhưng Scott Casey thực định nghĩa từ này mày ơi."
      "Mày có nghĩ ta gần như quá đẹp ?" Taylor nghiên cứu tấm hình. thở dài tạo vẻ kịch tính. "Tao cho rằng tao có thể đối phó vẻ đẹp này nếu tao phải chịu," , rồi phì cười với ý nghĩ đó. Làm như...
      " tới chuyện đối phó..." Val định lòng vòng nhưng rồi thẳng luôn. "Kate tao là mày phí thời giờ của mày, suốt ngày trốn trong cái văn phòng thôi."
      Nhận xét này lập tức làm Taylor vô thế phòng thủ. " ai hiểu là tao phải ra tòa à?"
      "Tao biết mày ám chỉ ai, nhưng Kate và tao là bạn mày. Tụi tao làm đúng trách nhiệm của tụi tao trong giai đoạn hậu chia tay của mày nếu tụi tao khuyến khích mày tiếp tục vui sống."
      Taylor hứ Val. "Tao đâu có bị khổ sở hậu chia tay đâu. Tao hứa với tụi mày, tao vui sống đây nè." Và khi những lời này, nhận ra đó là . hề nghĩ đến Daniel từ ngày nhận được hoa của gửi. bị nhiều cái khác chi phối.
      "Và nếu để mày thấy yên tâm hơn," tiếp, "tao có kế hoạch ra ngoài vào tối mai, nhưng mày đừng phấn khởi quá, nó chỉ là kiện - nghĩ mãi mới tìm được từ hợp lý - liên quan đến công việc."
      Val nghe có vẻ hài lòng với tin này. "Ít nhất có liên quan đến đàn ông chứ?"
      Taylor cân nhắc xem nên trả lời câu hỏi này như thế nào. rất muốn cho Val nghe về Jason, nhưng quyết định tốt nhất nên trực tiếp kể khi Val và Kate đến thăm . cần tập tự chủ đặc biệt khi Val dính líu vô. Taylor thương bạn muốn chết nhưng ấy thể kín miệng.
      " người đàn ông bảo trợ cho kiện này." Taylor nghĩ ít nhất câu này là đúng .
      "Có cơ may nào đó là người đẹp trai?" Val hỏi trong hi vọng.
      Taylor liếc xuống tấm hình Jason bìa tạp chí People. Ồ, thực đẹp, nghĩ thầm, chỉ là người đàn ông hấp dẫn nhất còn sống thôi.
      "Tao nghĩ số người có thể ta quyến rũ." khúc khích cười với câu đùa của mình.
      Và lập tức che miệng lại.
      Ôi trời.
      Val phản hồi ngay suy nghĩ này. "Chết tiệt." ngừng lai. "Mày vừa cười khúc khíchphải ?"
      Taylor lắc đầu. "," lẩm bẩm cách ngây thơ sau bàn tay vẫn che miệng. "Tất nhiên là ."
      "Bởi vì mày chưa bao giờ khúc khích cả," Val tiếp. "Đó phải là cách của Taylor Donovan."
      Taylor mạnh mẽ gật đầu. "Đúng rồi. Tao như vậy. Tao chỉ vừa à ừ... ho."
      Nhạt.
      Val vẫn nghi ngờ. "Mày biết, tao truy chuyện này đến cùng để biết chuyện gì xảy ra với mày ngay khi tao đến đó."
      Taylor mỉm cười. "2 tuần, Val, tao hứa, tao kể mày nghe mọi thứ."
      Scott Casey liếc nhìn cuốn tạp chí People mà người quảng cáo vừa bị đuổi của Leslie đem đến.
      "Những người được đề cử khác."
      vui với tiêu đề là quá .
      Đây là lần thứ 2 trong gần 2 tuần được hứa lên trang bìa để rồi chỉ thấy lời hứa theo gió bay với hình thằng quái Jason Andrews đó. Nó đủ làm nổi điên lên và muốn sa thải người quảng cáo của .
      làm đúng như vậy chỉ sau 3 phút đến Chateau Marmont và thấy cuốn tạp chí được Leslie đem đến trong buổi họp và ăn trưa kết hợp. có thể làm gì khác nào?
      chắc chắn có thời gian để nghe lời giải thích cũ rích của hứa được lên trang bìa chứ phải hứa là trang bìa của báo. Sao cũng được. phủi và những lời giải thích cũ rích của với chỉ cái phẩy tay.
      Scott biết thời của đến - hấp dẫn hơn cả lúc mới đóng xong A Viking's Quest và được mời đóng Outback Nights. cần người quảng cáo tốt nhất mà 5% tiền thù lao có thể mua được.
      Vì thế, ngồi tại bàn ở hồ bơi của khách sạn, Scott tìm cách lên kế hoạch. nhìn sang Rob, người ngồi xuống ăn trưa với thay Leslie khi ghế vừa được trống.
      "Tao cần Marty Shepherd," Scott mạnh dạn tuyên bố.
      Rob gật đầu đồng ý trong khi cắn thêm miếng bánh mì kẹp thịt và phô mai. "Mày nên để Adam lo," vừa vừa nhai, đề cập đến quản lý của Scott. " Shepherd là năm tới, mày chịu cái gì khác ngoài chức "người đàn ông quyến rũ nhất còn sống" và "người đẹp nhất năm".
      Scott trừng mắt với Rob. " phải vì chuyện này."
      Roby nhìn nghi ngờ, với miệng đầy đồ ăn. "? Vậy vì chuyện gì?"
      "Vì muốn đảm bảo tao bao giờ là diễn viên lót đường trong những show truyền hình với những vai như là tên bị rắn cắn mông trongAnaconda 4".
      Rob có vẻ bị xúc phạm. "Ê, tao tạm ngừng diễn thôi. Ừ tao lên vài kg... tao xuống lại vào mùa thu." chỉ cái bánh mì kẹp thịt của Scott. "Đừng trút cơn bực Jason Andrews lên tao."
      "Tao bực mình," Scott bắt bẻ. giơ tờ tạp chí khác cũng do Leslie đem đến, cuốn mới ra của tờ Us Weekly, về người phụ nữ bí mật của Jason Andrews.
      "Tao chỉ muốn bịnh khi lúc nào cũng phải nghe về tên này. Và tao tin ai cũng thấy vậy."
      "Ghen tị", Rob lẩm bẩm.
      Scott đảo tròn mắt. "Kệ mày."
      Thấy Scott giận dữ, Rob vội tỏ vẻ thông cảm. Scott ở vị trí cao hơn trong giới sao nên chuyện đôi khi nịnh bợ, vỗ về và khen ngợi là điều cần thiết.
      "Coi nào, mày nên gọi Marty Shepherd sớm. Ông ta là bậc thầy quảng cáo." Rob nhe răng cười. "Thậm chí diẽn viên quèn mới có vai quan trọng trong phần tiếp của Ocean như tao cũng biết điều đó." tự hào nhặt miếng khoai tây chiên lên và cắn cách khoái chí.
      Scott ngạc nhiên. "Mày được vai đó?"
      "Tao quay ở Vegas thứ Sáu này."
      " ngày thôi? Vậy là vai rồi."
      Rob quyết định phớt lờ nhận xét này. "Sao cũng được, với Marty Shepherd, trong vài tuần tới, đó - chỉ tờ trang bìa của Us Weekly - là mày."
      Scott để tờ tạp chí xuống trước mặt cả hai. "Vậy mày có nghĩ toàn bộ chuyện người phụ nữ bí mật chỉ là cách quảng cáo thôi?"
      Rob nhún vai quan tâm, mải nhìn 2 trẻ dễ thương mặc bikini vừa ngang bàn họ. Đây là vòng thứ 4 mà 2 cố gắng cách tế nhị để thu hút chú ý của Scott. cá họ thêm vòng nữa trước khi chịu thua để áp sát lại và điều gì đó.
      " phải bây giờ lúc nào cũng như vậy sao?" Rob trả lời, mắt dán vào mông mập hơn, chắc cũng gần size sáu rồi (vậy là khá mập, dáng mảnh khảnh là size 0 hoặc size 2)
      Khi mà chọn giữa 2 , chắc chắn được mông bự.
      "Jason Andrews sắp có phim công chiếu phải ?"
      Scott gật. "Inferno, tháng sau."
      "Vậy đó chắc chắn là cách thuận lợi để làm mọi người điên cuồng vì trước khi phim được chiếu."
      Scott thấy có vẻ đúng. ngắm tấm hình của Jason đứng với người phụ nữ được gọi là kỳ bí trước nhà hàng Mr. Chow's. Người phụ nữ tóc nâu đó đứng quay mặt tránh máy chụp hình.
      "Mày nghĩ ta là ai?" hỏi.
      Rob rời mắt khỏi hai xinh xắn lúc này nửa đường vòng quanh hồ lần nữa và nghiêng sang ngó kỹ tờ tạp chí. "Tao biết... nhìn khá giống Kate Beckinsale. , khoan, giống Eva Green." huýt gió ngưỡng mộ. "Đúng là nữ James Bond tuyệt vời. nghi ngờ gì nữa."
      Scott đồng ý với phán đoán của Rob. Mái tóc dài sẫm màu và thân hình, từ những gì có thể nhìn thấy, rất giống trong hai nữ diễn viên này. "Có lẽ trong hai người này... chính xác được," trầm ngâm. "Nhưng trông ta gợi cảm đấy."
      " ta ở cùng Jason Andrews nếu ta trông gợi cảm."
      Khi Scott nhìn lên khó chịu, Rob nhún vai. "Xin lỗi, nhưng đó là ."
      "Ai ta "ở cùng" Jason Andrews?" Scott chỉ tấm hình. "Tao chỉ tháy hai người bước ra khỏi nhà hàng thôi."
      Rob hài hước. "Tao nghĩ Jason Andrews tham dự những cuộc giải trí mang tính thuần khiết."
      Trước khi Scott có thể đối đáp, hai xinh xắn lúc nãy dừng lại ngay bàn của họ. "Chúa ơi", size 2 kêu mừng rỡ, "tôi đúng rồi, tôi bảo ta chính là mà."
      chỉ size 6 lúc này mắt mơ màng. "Chúng tôi rất hâm mộ ."
      Scott ngắm họ từ xuống dưới. Cảm thấy hơi thoải mái trong lòng nên cười và liếc Rob với cái bánh mì kẹp thịt ăn gần hết.
      "Nào, bạn tôi ơi, cậu còn bụng để ăn tráng miệng ?"

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 13
      Khi chiếc xe dừng nơi nó cần đến, Taylor nghĩ chắc có nhầm lẫn ở đây. Nhưng rồi người tài xế bước ra và mở cửa cho , dập tan các hi vọng của về nhầm lẫn.
      "Ông Andrews chờ bên trong," người tài xế với cái gật đầu chỉ hướng . Khi Taylor xuống xe và nhìn cảnh tượng hùng vĩ trước mắt, tất cả các kế hoạch bỏ về sớm đều tan thành từng mảnh.
      Trước mắt chiếc máy bay khổng lồ.
      chiếc máy bay riêng, từ cái nhìn bên ngoài lên điều đó, chứ phải Taylor từng bay trong chiếc như vậy.
      thấy cái xe chạy tới nơi nên Jason bước ra cửa máy bay và mỉm cười đón tiếp . "Chào Donovan. Sẵn sàng chưa?"
      chắc là sẵn sàng chút nào, Taylor nhìn cái máy bay với vẻ dè chừng khi băng ngang đường bay và leo lên cái cầu thang kim loại dẫn đến khoang hành khách. Khi lên đến đỉnh, dừng lại trước Jason tỏ vẻ ấn tượng.
      "Độc đáo . phải tôi từng thấy nó trong phim Pretty Woman sao?"
      Jason mỉm cười dịu dàng. " Hãy hi vọng là buổi tối kết thúc tốt đẹp cho tôi giống như với Richard Gere." nháy mắt.
      Làm im ngay lập tức
      Taylor bình thản lách qua và bước vào trong máy bay. ngắm nhìn chiếc ghế bằng da màu kem sang trọng, 8 cái tất cả, và những ghế đôi cùng màu nằm sát hai bên thành máy bay, rồi quầy bar ở gần đuôi. Bài trí tệ.
      " thuê nó hả?"
      Jason nhìn , hài lòng.
      "Tôi mua nó 3 năm trước. máy bay thường có quá nhiều trở ngại."
      Mắt Taylor đảo nhanh về phía khoang lái. "Làm ơn với tôi là lái nó."
      Nhìn vẻ hoảng sợ của , Jason phì cười. " an toàn mà. Tôi ngồi đằng sau với ."
      Taylor nhìn phần khoang hành khách . Tuyệt, nhìn ấm cúng.
      ngồi xuống cái ghế gần cuối khoang, gần với bar nhất, nghĩ rằng có thể kêu vodka Grey Goose sớm. Jason nhàng ngồi xuống cạnh .
      "Bây giờ có thể tôi biết chúng ta đâu chứ?" hỏi khi loay hoay cài dây an toàn.
      lắc đầu. "Chưa đâu. Dù tôi cho manh mối trước: từ những gì tôi thấy, chỗ này rất hợp với ."
      Taylor cân nhắc manh mối này. Rồi phấn khởi hỏi. "Thung lũng Napa?"
      Jason lắc đầu. " phải là Napa. Và đừng đoán nữa."
      "Tôi hi vọng là ít nhất tôi diện đúng chỗ," , chỉ vào quần áo người. " nơi mà "dạy tôi số điều" chẳng cho tôi biết nhiều để mà quyết định."
      Jason khoan thai ngắm trong chiếc sơ-mi cổ chữ V màu đen và váy xám ôm sát. Ánh mắt làm Taylor lúng túng bắt chéo chân, vô tình thu hút chú ý của vào vết xẻ của váy nay lên đến nửa đùi.
      "Tôi nghĩ ổn thôi, Donovan," .
      Taylor vừa chợt nghĩ đây có lẽ là lúc thuận tiện để củng cố bài diễn thuyết "đây chỉ là công việc", tiếng động cơ máy bay thình lình gầm lên. Nghe tiếng ồn, xoay người nhìn ra cửa sổ và chân bắt đầu nhịp nhịp cách lo lắng.
      Sau vài giây nhìn đường băng, liếc lại và thấy Jason tò mò nhìn chân nhịp. hề muốn để lộ nhược điểm với ai, Taylor ngồi yên lại và gượng nở nụ cười.
      "Vậy... tôi nghĩ chúng ta vừa cất cánh. Tốt. Tuyệt."
      Chiếc máy bay chạy lấy đà đường băng, và vọt thẳng lên trời với tiếng gấm như sấm rền của động cơ. Taylor sợ hãi gõ gõ tay lên thành ghế.
      Được mà. Ổn thôi. Đúng, đúng vậy
      ghét máy bay.
      Cảm thấy Jason nhìn, cố che giấu lo lắng với việc trò chuyện như bình thường. "Vậy bảo trì loại máy bay này như thế nào? Tôi đoán phải có dịch vụ bảo trì thường xuyên."
      Jason nhún vai quan tâm. "Tôi chẳng biết nữa. Tôi trả tiền cho người ta lo mấy chuyện như vầy rồi."
      Mắt Taylor mở lớn khi nghe vậy. Chúa ơi, họ tiêu rồi. quay nhanh lại và nhìn ra ngoài cửa sổ.
      Máy bay bay cao lên và họ bay êm ái trong vài phút. Rồi họ gặp khí động và tay Taylor vội nắm chặt lấy thành ghế. nhắm mắt, cố xua khỏi đầu các ý nghĩ về việc rơi xuống chết tươi. Chắc số chưa tới đâu, nghĩ, Jason là bảo đảm cho . Thế giới ngừng quay quanh trục của nó nếu có chuyện gì xảy đến cho Người Đàn ông Hấp Dẫn Nhất Còn Sống.
      "Tôi đọc tin về phiên sơ thẩm của báo," nghe Jason .
      mở mắt. " đọc rồi?"
      Máy bay hạ chút và tim Taylor muốn nhảy ra khỏi ngực. liếc nhìn ngoài cửa sổ tìm xem mặt đất khi máy bay bắt đầu đổi hướng.
      Trong khi đó, jason bình tĩnh ngả ra ghế. "Tôi có câu hỏi cho ."
      "Hmmm". Taylor nhìn lên. "Khoan ." chắc chắn vừa nghe tiếng động lạ mà chưa nghe thấy máy bay bao giờ. vội vàng nhìn Jason.
      "Tiếng động đó thấy có bình thường ? Tôi nghĩ chúng ta bị mất độ cao."
      phớt lờ. "Tôi suy nghĩ về phiên sơ thẩm của ..."
      "... người phi công này có bằng lái ? ta lái bao lâu rồi? Thường người ta được huấn luyện những gì để lái máy bay riêng như vầy?"
      "...và câu hỏi tôi định hỏi là: Taylor, là phụ nữ mà lại chuyên bảo vệ các công ty khỏi các vụ kiện quấy rối tình dục, có thấy đó là phản bội lại giới của hay ?"
      Ái chà!
      Bỗng dưng được định thần lại, Taylor quay lưng nhìn ra cửa sổ nữa mà trừng mắt với Jason.
      Cái nhìn đầy chết chóc.
      " phản bội lại giới của tôi?" thầm với vẻ tin.
      tay giơ lên.
      "Để tôi cho quý ông nghe..."
      Họ lên đến độ cao 12000 km trước khi dừng lại lấy hơi để thở lần thứ nhất để lại tiếp.
      "...và phải tôi đồng ý là có những vụ quấy rối tình dục ngoài kia..."
      "... những vụ vớ vẩn càng làm giảm lý do nữ quyền chính đáng khi gây trở ngại cho các phiên tòa và tạo ra các ấn tượng xấu..."
      "... những thân chủ tôi đại diện làm mọi thứ họ có thể để ngăn ngừa các hành vi xấu như vậy và trong các vụ hiếm hoi này, khi tôi nhận thấy vấn đề, tôi là người đầu tiên..."
      "... đáng vài triệu đô la chỉ vì người nào đó với chức danh giám đốc lâu có sex nay coi phim sex máy vi tính..."
      Jason ngồi đó, lắng nghe toàn bộ bài diễn văn của . Khi Taylor vừa xong, khoanh tay trước ngực. "Sao? thấy thỏa mãn thắc mắc của về việc tôi là phản bội của giới của tôi chưa?"
      chờ bắt bẻ. Nhưng thay vào đó, lại làm ngạc nhiên khi gật đầu đồng ý.
      "Tất cả các quan điểm đều hay. Tôi nghĩ về vấn đề này theo hướng đó."
      đứng dậy và tiến về phía bar. " muốn uống gì ?" lịch hỏi.
      Taylor chớp mắt. Khoan - vậy thôi đó hả? chỉ... đồng ý với ?
      Jason nhướng mày hỏi , vẫn đứng nơi bar. Taylor cố nghĩ trong bất ngờ.
      "À, rượu đỏ, tôi nghĩ vậy, nếu có."
      nhìn Jason mở chai rượu rồi đổ ra 1 ly cho và làm cho ly vodka martini. Khi đưa ly rượu cho , nhìn vẻ hiểu biết.
      " cố ý làm tôi lơ đễnh với câu phản-bội-giới-của-tôi, đúng ?"
      Jason cười ngại ngùng. "Tôi cảm thấy kế đó có thể thành công. luôn lo lắng khi bay như vậy à?"
      Taylor đấu tranh xem có nên trả lời . Rồi nhận ra có đường nào khác, ngả lưng vào ghế cho thoải mái - lần thứ nhất từ lúc lên máy bay.
      "Từ năm tôi còn làm phụ tá mùa hè ở công ty." thừa nhận. "Họ kêu chúng tôi làm các bồi thẩm đoàn giả cho vụ họ xử lý, vụ rớt máy bay. phần của bằng chứng là phần thu của chiếc hộp đen mà họ bắt chúng tôi nghe, để các luật sư có thể cảm thấy phản ứng của bồi thẩm đoàn như thế nào khi nghe nó." ngừng lại chút. " cần phải , đó là mùa hè tôi bắt đầu sợ máy bay."
      "Ghê vậy đó hả?"
      Taylor nghiêng đầu suy nghĩ. "Nó làm tôi nghĩ mọi thứ có thể hoàn toàn vuột khỏi kiểm soát của tôi khi có chuyện xảy ra máy bay."
      Jason chăm chú nhìn . "Tôi cảm thấy chuyện kiểm soát được mọi thứ rất quan trọng với ."
      "Vậy ai ào ào vào văn phòng tôi khi tôi trả lời điện thoại của ta ngay lúc đó."
      Jason toét miệng cười. "Phải thôi." Rồi phấn khởi nhìn .
      "Tôi cảm thấy tôi nên hiểu về hơn."
      "Chẳng hạn như..."
      " có hay hẹn hò ?"
      "Đừng có khùng."
      Jason phì cười, giơ tay lên cách ngây thơ. "Sao? Câu hỏi của tôi có gì làm thoải mái hả, Donovan?"
      Cái nhìn trêu chọc của làm hiểu từ chối trả lời chỉ gây thêm tò mò về vấn đề này.
      "Tôi chắc rằng nếu so với tiêu chuẩn của Người đàn ông quyến rũ nhất còn sống - , tôi hẹn hò nhiều."
      Jason rạng rỡ. " đọc nó rồi?"
      Taylor nghĩ đến 50 tờ trang bìa che kín cửa văn phòng . "Thư ký của tôi mang vài cuốn đến văn phòng," chung chung.
      "Và nghĩ sao?"
      "Về cái gì?"
      " đồng ý với miêu tả của cuốn tạp chí?"
      Taylor phẩy tay. " có đủ người khen rồi."
      "Đó phải là phủ nhận," Jason lưu ý.
      Taylor thấy mắt lấp lánh vẻ thích thú. " thực cần tôi ra suy nghĩ của tôi?"
      "Đương nhiên. Ý kiến hay của luôn được thưởng thức, Donovan ạ."
      ngắm Jason. , nhìn ngồi đó, áo sơ-mi gài khuy đơn giản, ống tay áo gấp lên, đôi chân dài duỗi thẳng, thấy có gì để tranh cãi với lời khẳng định của cuốn tạp chí.
      "Tôi thấy quyến rũ," bảo . "Về mặt hình thức."
      "Thôi - làm tôi đỏ mặt nè."
      "Về tính cách, ngược lại, ràng là có nhiều thiếu sót."
      "Ra vậy. Ví dụ?"
      " đoán còn bao lâu nữa chúng ta đáp?"
      Jason phá ra cười. Và kềm chế được, Taylor cũng mỉm cười. Ngay lúc đó, phi công thông báo qua điện thoại nội bộ là phần còn lại của chuyến bay rất êm ả.
      Taylor nhõm thở ra. Tận dụng gián đoạn này, hướng cuộc trò chuyện sang các đề tài an toàn hơn. Thời gian trôi nhanh trong lúc và Jason chuyện phiếm về mọi thứ và có khi chẳng về cái gì cả; và ngạc nhiên khi người phi công lại ngắt lời họ để thông báo họ chuẩn bị đáp.
      Taylor lập tức tìm dây an toàn cài vô, và thấy thấp thoáng cảnh ngoài cửa sổ. nghiêng qua để nhìn hơn cảnh huy hoàng bên ngoài. Hàng trăm nghìn ánh đèn lấp lánh trước mắt . Cảnh này ai nhầm lẫn được - chỉ có chỗ duy nhất trái đất có thể thắp sáng bầu trời như vậy.
      Taylor quay lại nhìn Jason ngạc nhiên.
      mỉm cười. "Đến Las Vegas lần nào chưa, Donovan?"

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 14
      Mọi thứ diễn ra nhanh chóng khi Taylor và Jason hạ cánh nên chẳng kịp có thời gian để lấy lại sức. chiếc xe hỏi ra tận máy bay đón họ, và người tài xế cùng 2 bảo vệ đưa ngay họ tới The Strip ( tên con đường ánh sáng của Las Vegas). Jason vẫn từ chối cho biết kế hoạch của họ tối đó là gì.
      Họ dừng trước cửa chỗ là lối vô sau của a khách sạn - khách sạn lớn, nhưng chỉ biết vậy thôi. Hai người bảo vệ hộ tống họ vô trong xuyên qua mê cung các hành lang và lối , đến khi bằng cách nào đó, họ đến sòng bài và được nhanh chóng đưa vào phòng VIP.
      Khi Jason và Taylor an toàn ngồi xuống sau lớp nhung đỏ của khu giành riêng cho VIP, Jason gật đầu ra hiệu cho người bảo vệ rút lui. Taylor nhìn họ bước , trong đầu cố ghi nhận những gì xảy ra. Lúc đó, giám đốc sòng bài bước đến bắt tay Jason, và lúc đó nhận ra họ ở đâu.
      "Chào mừng đến khách sạn Bellagio, ông Andrews," người giám đoc chào đón họ với nụ cười ấm áp. Khi ông dẫn 2 người đến bàn chơi bài, Taylor kéo Jason lại gần.
      " đưa tôi chơi bài?" thấp giọng thầm.
      chưa bao giờ đánh bài hết. Thú , chẳng thấy có gì quan trọng cả.
      " phải đánh bài thường," Jason đầy phấn khích. Họ đến bàn chơi độ khá lớn và tự hào chỉ.
      "Chơi súc sắc." tự hào .
      Taylor theo dõi trò chơi. Từ những gì thấy, có cái gì đó xảy ra khi người thảy cục xí ngầu và mọi người bắt đầu la hét. Người đàn ông cầm cây dài đứng ở trung tâm của cái bàn la lên "Yo!" và con chíp tiền được thảy khắp nơi bàn.
      gật đầu. "Ồ, chơi súc sắc, được thôi."
      Sau khi ngó thêm hồi, nghiêng người sang phía Jason. "À, ờ... Mấy lá bài ở đâu?
      Mỉm cười, Jason nắm tay và dẫn vô bàn.
      "Được rồi, hãy ôn lại những gì học nào."
      ràng quá thích thú với vị trí uy quyền của , Jason lập lại những gì học. Sau đợt thất bại đầu tiên - đến lượt thảy và quên nên chuyển tay trước khi thảy cục xí ngầu - mọi thứ tiến triển hơn. Lúc làm vậy, mọi người hét lên khiến Taylor tưởng như có ai vừa bị bắn. Khi hiểu là mọi người la lối với , hồi hộp nên làm rớt cục xí ngầu. Và lúc đó mọi người làm nhặng xị lên.
      Nhưng bây giờ, dưới được coi là dạy dỗ của Jason, Taylor hiểu hai thứ về trò chơi này. Sẵn sàng, gật đầu nôn nóng khi vẫn tiếp tục giảng giải.
      uống ngụm vodka tonic. Người tiếp viên hay mang đồ uống vòng quanh bàn và với Jason mỗi người uống vài li.
      "Và khu vực 2,3,4,9,10,11,12," chỉ khu màu xanh lá bàn.
      "Tôi rồi, đừng cá khu đó,"Jason dạy đời. "Đó là khu cho dân chuyên."
      Taylor xua tay. "Nhưng tôi thích khu đó. có tới 7 cơ hội để thắng."
      " muốn nhìn như là biết làm gì hay muốn nhìn như phụ nữ?"
      Taylor đảo tròn mắt. "Tôi thể tin vừa câu đó."
      "Tôi buột miệng trước khi kịp nghĩ."
      Taylor mỉm cười. Có lẽ vị vodka ấm nóng bắt đầu có tác dụng. " được trau chuốt như lúc diễn với kịch bản, phải ?" trêu.
      Jason nghiêng đầu. "Ồ tôi đâu biết, tôi thấy tôi làm cũng được đấy chứ."
      Taylor bỗng nhận ra cả hai đứng gần nhau như thế nào. có ý định lơi lả như thế. Nó tự nhiên tuôn ra như vậy. Vodka đáng ghét. phải hãm phanh cái vụ uống thoải mái này mới được.
      "Xin lỗi, ơi?" nghe có người gọi.
      Rời mắt khỏi Jason, nhìn sang và thấy người cầm cây gõ hột xí ngầu bàn trước mặt .
      " có vào ?" ta hỏi. "Tới lượt ."
      Taylor có thể cảm thấy Jason chăm chú nhìn . Gật đầu, uống thêm ngụm vodka, cần phút để được bình tĩnh, rồi nhặt hột xí ngầu.
      "Được rồi, quý vị...," tự tin . "Để tôi cho quý vị biết chơi trò này như thế nào."
      Nghe vậy, Jason chỉ đống tiền chíp trước mặt .
      "Từ từ nào, chuyên gia - đừng có hoang phí mấy đồng 5 đô chứ." gật đầu cảm kích người quản sòng bài miễn cho họ mức cược ít nhất 500 đô/lần. "Cám ơn lần nữa vì để ấy cược như vậy."
      " sao cả, thưa ông." người quản sòng .
      Taylor bực bội quay sang Jason. "làm ơn thôi chỉ điều đó ra cho tất cả mọi người đều biết ?"
      bàn cách bàn của Jason bàn, Rob thể tin được điều nhìn thấy: Jason Andrews và người phụ nữ bí mật ngồi cách chỉ vài mét, ngay trước mắt .
      Scott rất đúng điều - ta gợi cảm.
      Khoảng chiều chiều hôm đó, Rob xong phần quay cảnh tuy nhưng quan trọng của phimOcean đến ngay phòng VIP của khách sạn Bellagio, chẳng phải để chơi, chỉ để có xuất ở đó vì người ở đoàn làm phim Ocean rằng có hàng tấn các tay săn ảnh bên ngoài Bellagio và đây là cơ hội tốt để được nhìn thấy. Đương nhiên, bàn của thua nhiều và phải vội vàng ngưng chơi - diễn viên truyền hình như đâu thể trụ lâu ở bàn mà mỗi lần cược ít nhất là 500 đô.
      để ý họ khi mới bước vô nhưng bây giờ Rob chú tâm theo dõi từng trao đổi của Jason và người phụ nữ bí mật, như điệp viên vừa lọt được vào trong nội bộ của kẻ thù. Từ những gì có thể biết chắc, Scott đúng thêm điều nữa: trong khi nó gần như buồn cười khi nghĩ rằng diễn viên ngôi sao lớn nhất của thế kỷ 21 dan díu với trông khờ khạo như vậy, Rob có ấn tượng sâu sắc là họ thực phải cặp bồ. Ít nhất là chưa.
      Nhưng có điều Rob chắc chắn, đó là nghi ngờ gì hết, Jason Andrews thích người phụ nữ bí mật hanày. Rất nhiều. Vì cách ta nhìn ta với tất cả quan tâm, hay vì cách ta làm ta cười, hay cách ta ràng cố làm cho ta cười, Rob thể được. Nhưng ngay từ thời trung học có thể đoán khi gã nào đó cố làm đủ trò để tạo ấn tượng với nàng. Dù cho gã đó là Jason Andrews.
      Người phụ nữ trái lại, khó hiểu. bí mật . ta đeo dính Jason Andrews như nhiều nàng khác; ta dường như tránh đến gần ta. Rob ước có thể nghe thấy họ gì nhưng điều đó là viển vông từ chỗ đứng đối diện họ. Nhưng vẫn thấy đủ để rút điện thoại ra và lén lút nhấn nút. hạ giọng khi nghe bạn trả lời, tin rằng những tiếng nhốn nháo của sòng bài lấp mất lời .
      "Scott - ê mày, mày tin tao nhìn thấy ai ngay lúc này đâu."
      Khuya hôm đó, sau khi Jason ngắm Taylor tự hào đổi đống tiền chíp trị giá 300 đô sang tiền mặt - trông rất duyên dáng - đưa ra ngoài ban công riêng tầng 2. Từ đó họ có thể nhìn thấy cảnh núi non sông hồ hùng vĩ.
      Khi ra đứng gần lan can, Jason để ý thấy trời trở lạnh, và Taylor co ro khoanh tay trước ngực, đề nghị lấy áo khoác của mặc. Taylor làm ngạc nhiên khi chấp nhận lời đề nghị.
      Jason lên kế hoạch cho cả buổi tối hôm đó và yếu tố quan trọng của kế hoạch này là: tuyệt đối được hôn Taylor. nghi nghi ngờ thử làm như vậy và muốn cứ tiếp tục đoán. Hơn nữa, họ có nhiều thời gian cho việc đó sau này. Và khá tự tin về điều này.
      ngắm Taylor đứng tựa lưng vào lan can chiêm ngưỡng cảnh thấc đổ. Bản Clair de Lune vang qua loa của ban công và nước nhảy theo điệu nhạc trước mắt họ. Làn gió từ sa mạc thổi tóc tung bay. chưa bao giờ trông đẹp hơn lúc này. Và nhận ra tại sao.
      " cười," , chưa bao giờ thấy thư giãn và mãn nguyện như thế.
      Taylor quay sang . "Tôi chỉ vừa mới nghĩ tới gia đình tôi, họ gì nếu thấy tôi bây giờ. Các của tôi bao giờ để yên cho tôi nếu họ biết về tối nay."
      Lúc đó Jason nhận ra rằng chưa kể với gia đình về . tin có những người khác thế giới giữ mối liên hệ của với họ như bí mật như vậy.
      " có mấy em?" hỏi, bắt lấy cơ hội hiếm hoi để tìm hiểu thêm về .
      "3. Đều lớn hơn tôi."
      " Đều là luật sư hết?"
      lắc đầu. ", cảnh sát, như ba tôi. Trừ Michael, nhất, người nổi loạn và trở thành lính chữa lửa."
      Jason đến gần cạnh lan can. "Và rồi xuất ."
      Taylor mỉm cười. "Và rồi tôi xuất ."
      "Họ có biết làm như thế nào với ?"
      cười vì câu hỏi gần đúng với . " hẳn. ."
      "Họ nghĩ gì về tôi?"
      Lúc đầu, có vẻ ngạc nhiên vì hỏi chuyện như vậy. "Họ nghĩ là hơi đồng bóng," .
      "Cám ơn," khô khan, vì bị tổn thương.
      Taylor ngừng lại và ngắm kỹ. Rồi cho câu trả lời ý nghĩa hơn.
      "Họ nghĩ đúng như họ tưởng tượng nhưng lại đúng như họ mong đợi, cùng lúc."
      Jason thích câu trả lời này hơn nhiều. nhích gần hơn. "Tôi nghĩ đó là điều nghĩ."
      quay và đổi đề tài. "Bộ phim làm thế nào rồi?"
      "Chúng tôi bắt đầu quay hồi tuần rồi."
      Jason thấy ngạc nhiên. "Chúng tôi quay theo thứ tự," giải thích, "cho nên chúng tôi tránh những cảnh và tôi cố sửa."
      Nhìn chăm chú, tự nhiên thêm. "Lúc nào đó nên đến phim trường coi."
      Lời mời phát ra trước khi kịp cân nhắc nó. chưa bao giờ mời phụ nữ đến coi đóng phim hết.
      Nhưng Taylor lắc đầu. " may, thời gian của tôi trong những ngày tháng tới dành hết cho phiên tòa của vụ quấy rối."
      Jason ngạc nhiên nhìn sững . chưa từng nghĩ có người từ chối lời đề nghị này của .
      " hình mẫu hoàn hảo, biết ," .
      "Gì cơ?"
      Thấy hiểu, giải thích. "Nhân vật tôi đóng trong phim là luật sư tận tụy vì công việc và chưa bao giờ thua vụ nào. Khi tôi thể vai diễn..." ngừng lại, giong hẳn. Làm sao đó, bây giờ hai người đứng chỉ còn cách nhau vài centimet. "Tôi nghĩ đến em."
      Khi ánh mắt cả hai gặp nhau, Jason mỉm cười thêm. "Với dương vật." (Nghĩa là nghĩ về Taylor nhưng như người nam luật sư, chứ phải Jason muốn bậy)
      "Mọi chuyện đều quy về nó à?"
      "Dương vật?"
      Taylor phì cười. "Ý tôi là cần hình mẫu cho nhân vật của mình. Có phải đó là lý do..." ngập ngừng như chắc nên thế nào cho tròn câu.
      "Có phải đó là lý do... gì?"
      Jason nhận ra là dù bị kẹt giữa và thành lan can nhưng hề tỏ vẻ như muốn tránh ra chỗ khác.
      nhìn sâu vào mắt . "... lý do tại sao cứ quấy rầy tôi," giọng mềm mại.
      "Như bây giờ tôi làm?" Jason thầm và bước lại gần hơn.
      Bị lôi cuốn, mắt Taylor say đắm khép lại khi ngước mặt lên. "Đúng," thầm, " rất là phiền phức."
      Và bỗng nhiên, Jason thể tự chủ được nữa.
      lên kế hoạch kỹ càng, vẫn thể..., đưa tay lên ôm gáy kéo vào lòng... và ngăn cản , giơ tay đặt lên ngực và môi khẽ hé ra mời gọi khi kéo gần lại và môi cúi xuống môi và...
      "Ôi trời ơi, Jason Andrews kìa!"
      Tiếng la hét vọng lên từ ban công tầng dưới.
      Jason ngơ ngác nhìn việc xảy ra kế đó: ánh mắt mơ màng của Taylor biến mất như diễn viên chuyên nghiệp chìm đắm trong vai diễn và đạo diễn bỗng la lên "Cắt!". Trở về với thực tại.
      lập tức bước ra xa khỏi chỗ như vừa bị bắt quả tang. nhìn xuống và thấy đám đông tập hợp dưới ban công tầng dưới. Nhiều phụ nữ la hét cuồng dại, chỉ tay, gào khóc tên . Các tay săn ảnh từ đâu ra, máy ảnh nhá liên tục và mọi người tranh nhau chụp ảnh. Bỗng nhiên mọi thứ giống như trong nhà thương điên, Jason bước lùi lại và đưa tay tìm Taylor...
      ... nhưng bỏ vào trong.
      Thất vọng, Jason đưa tay vẫy chào đám đông và quay lưng vào.
      Tiếng la hét của người hâm mộ đuổi theo suốt đường .
      Khi Jason đưa Taylor đoạn ngắn về nhà của , thầm nhõm là buổi tối sắp kết thúc. thầm la mắng bản thân về chuyện suýt xảy ra ngoài ban công nhưng ngoài mặt cố hết sức để Jason biết là chuyện nghĩ suýt xảy ra ở Las Vegas bao giờ xảy ra.
      Đương nhiên, biết là chuyện gì đến vào giây phút đó.
      Chỉ có trời biết lúc đó nghĩ gì nhưng khi ấy định hôn Jason. cử chỉ chuyên nghiệp và có tính đạo đức nghề nghiệp, chưa kể là rất ngu ngốc nữa. đổ tội cho ly vodka và nóng bức của Las Vegas làm ảnh hưởng đến , dù lúc đó chỉ khoảng 18, 19 độ ngoài ban công và có thể tỉnh táo ngay khi đám đông bắt đầu la hét.
      "Tối nay vui ?" Đó là lần thứ 4 hỏi như vậy, từ lúc cả hai đáp ở sân bay.
      gật đầu. "Vui."
      Lần đầu tiên từ lúc cả hai quen biết, họ tìm thấy gì để . May sao, họ đến cửa nhà . Taylor cẩn thận giữ khoảng cách an toàn với trong khi họ tạm biệt.
      "À, cám ơn lần nữa vì dạy tôi chơi bài và, biết rồi, vì mọi thứ," cách dở tệ.
      Jason dường như cũng chật vật tìm cái để .
      "Ừ,... được rồi." rục rịch vẻ thoải mái.
      Thêm giây phút ngại ngùng nữa trôi qua, Taylor gật đầu dứt khoát. "Tạm biệt, Jason." quay lưng và mở cửa định bước vào nhà ...
      "Thứ bảy này tôi tổ chức buổi tiệc."
      Taylor nhìn lại qua vai , Jason vẫn đứng nơi cửa, với điệu bộ lúng túng đáng thể tối đầu tiên khi cả hai cùng làm việc rồi bỏ lại mình khi các tay săn ảnh bao vây bên ngoài tòa nhà văn phòng.
      " nên đến dự," vừa vừa nhún vai với nụ cười trẻ con đáng . "Nếu như chưa có kế hoạch nào khác, ý là vậy."
      "Thứ bảy tới?" Taylor cố tìm nhanh lý do để từ chối.
      Jason gật đầu. "21 tháng Sáu. Đánh dấu ngày đó vô cái Blackberry mà đâu cũng đem theo ."
      Lời của như xô nước lạnh cóng dội lên đầu , sững sờ lập lại. "21 tháng Sáu?"
      Ngày cưới của .
      Hay đúng hơn là ngày cưới dự tính của , trước khi hủy bỏ nó sau khi thấy Daniel và trợ lý của chơi kiểu chó giữa ban ngày. Vì mọi thứ dồn đến liên tục, quên mất ngày này.
      Jason thấy vẻ mặt của liền hỏi. " có kế hoạch khác hôm đó hả?"
      Taylor chầm chậm lắc đầu. ", à, còn nữa."
      Jason mỉm cười, như tính là mọi việc ổn thỏa. "Tốt. Hẹn gặp lúc đó."
      Dĩ nhiên là dựng nên toàn bộ câu chuyện về buổi tiệc.
      Jason khổ sở tìm cái gì để , bất cứ cái gì, để có thêm buổi hẹn/họp/ gì gì đó thứ hai với Taylor và chỉ buột miệng ra câu chuyện đó. tổ chức tiệc nhiều năm rồi, ghét mời người khác đến nhà, nhưng nó là điều đầu tiên nghĩ ra mà để biết ý muốn của .
      " buổi tiệc?" Marty ngạc nhiên khi sáng hôm sau Jason ghé qua văn phòng của ông để thông báo tin trước khi ra phim trường.
      Jason gật đầu. "Tôi để quyết định khách mời." ngồi thoải mái ghế sa-lông trong phòng của Marty.
      "Có nhân vật nào đặc biệt tôi cần đưa vào danh sách ?" Marty hỏi.
      "Ai cũng được. Những khách thông thường." Giọng Jason bình thản. "Và Taylor Donovan."
      Marty ngập ngừng rồi gật đầu. Rồi ông lại gật thêm "Chắc rồi, chắc mà, Donovan, đương nhiên rồi. Nhưng tôi nghĩ mình nên mời thêm vài diễn viên trong phim In the Dark," ông , nhắc đến bộ phim trinh thám hình Jason quay. "Như Naomi Cross."
      Jason bắn cho Marty cái nhìn đầy hiểu biết. Người quảng cáo của ngừng đẩy Naomi Cross về phía kể từ ngày được chọn diễn cùng . Nó tạo tiếng tăm cho phim, Marty thường xuyên lập lập lại. trong những chiêu ưa thích của Hollywood là để lộ lên trang web vài thông tin, vài gợi ý, ám chỉ hay thầm là cặp diễn viên chính của phim phim giả tình . Đương nhiên, tất cả những điều này bị cương quyết phủ nhận bởi chính những người quảng cáo nó.
      "Tôi chuyện với người quảng cáo của Naomi, và chúng tôi đồng ý là nó tốt cho bộ phim nếu hai người được nhìn thấy ở cạnh nhau," Marty tiếp tục . "Người quảng cáo của ấy có lẽ cũng có cuộc trò chuyện tương tự với ấy ngay lúc này."
      Jason thở dài. Bình thường, chẳng ngại phần này của công việc. chẳng cần phải được cầu để công chúng thấy với bạn diễn bởi vì ngủ với họ rồi. Nhưng lần này có điều gì đó đúng. thích ý nghĩ Taylor đọc được tin về với người phụ nữ khác báo. sẵn cần xử lý mọi việc cách khéo léo với . muốn có thêm trở ngại nào nữa.
      "Cứ tự nhiên cho Naomi hay ai ông muốn vào danh sách khách mời," Jason bảo Marty. "Nhưng tạm thời, buổi tiệc này là điều duy nhất ông cần tập trung vào."
      Marty hơi lo sợ khi Jason thẳng thừng từ chối bàn thêm về chuyện Naomi. Họ là bạn diễn, cả hai lại đều độc thân, đương nhiên có tin đồn về họ. Đó là cách làm việc của Hollywood. Ông hiểu tại sao Jason trở nên cố chấp với chuyện này.
      May mắn, trong vòng 24 tiếng, khó chịu của Marty với khách hàng số của ông biến mất khi lời truyền ra khắp thành phố là Jason Andrews tổ chức tiệc vào cuối tuần tới. Tất cả Los Angeles đều về buổi tiệc. Scott Casey nhắc nó với Marty khi cả hai ăn trưa tại Ago vài ngày sau đó để bàn về khả năng Marty trở thành người quảng cáo cho . Trong lúc ăn, Scott tự nhiên luôn luôn tò mò muốn biết tòa lâu đài nổi tiếng của Jason.
      Đương nhiên, Scott bây giờ là khách hàng tiềm năng rồi, nên Marty ngại ngần gì mà cho tên ta vào danh sách khách mời.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :