1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Just The Sexiest Man Alive - Julie James ( 35c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 5
      "Cuộc gặp gỡ của mày với người luật sư ra sao rồi?"
      Jason liếc sang ghế hành khách, ngạc nhiên là Jeremy còn nhớ chuyện này. đề cập sơ chuyện này với bạn vào khoảng 4 giờ sáng thứ Sáu tuần trước ở Vegas, khi họ ngấu nghiến burritos (đồ ăn Mễ) tại quán ăn cách khu The Strip khoảng 7 tòa nhà. (Jeremy dùng kế dụ cũ là "ít nhất ai nhận ra mày ở đó").
      Đương nhiên, Jason là cuộc hẹn ở văn phòng luật sư lẽ ra là cùng ngày hôm đó, ngay lúc và Jeremy nghiêng ngả ở bàn chơi bài ở phòng VIP của khách sạn Bellagio. Nếu Jeremy biết như vậy, chắc chắn vài câu chế giễu mà Jason - lúc đó thua khoảng 100k - có tâm trạng để nghe.
      phải vì tiền, Jason thường lại với Jeremy ( chỉ ra cách thiếu thông cảm là có thể kiếm gấp 10 lần số đó trong ngày quay phim) - nhưng là vấn đề nguyên tắc. ghét bị thua.
      Jason quay lại nhìn đường trong khi cân nhắc nên trả lời câu hỏi của Jeremy thế nào. Lái xe giống Mario Andretti trong cơn phê ma túy - cách duy nhất từ lâu học được để tránh paparazzi - điệu nghệ điều khiển chiếc Aston Martin Vanquish đen bóng xuống dốc đến Staples Center. với Jeremy có vé để coi trận bóng rổ giữa Lakers và Knicks tối đó. Hàng ghế đầu, đương nhiên rồi. Nó là trong những quyền lợi do danh tiếng của Jason đem lại mà Jeremy chịu hạ mình tận dụng.
      Jason cố tìm cách tốt nhất để miêu tả cuộc gặp gỡ của với Quý danh tiếng lừng lẫy Taylor Donovan.
      "Buổi gặp mặt...cũng hay."
      Jeremy ngừng bám chặt thành ghế da bóng lộn của ghế hành khách, thư giãn vì Jason rời khỏi đường xa lộ. " ta giỏi ?"
      "Tao cho mày biết, ta làm cuộc thẩm vấn cực kỳ".
      Jason và tự mỉm cười.
      Jeremy liếc qua và nhìn chăm chú. "Còn gì mày chưa kể đây?"
      hiểu thế nào, Jeremy là trong vài người luôn luôn biết che giấu điều gì. Cả hai cùng nhau đến Los Angeles gần 16 năm trước, với tham vọng thành công trong ngành công nghệ điện ảnh. Khi nghiệp diễn xuất của Jason lên vù vù như hỏa tiễn, gần như mọi khía cạnh cuộc sống của đều thay đổi. Tình bạn của họ là trong vài thứ vẫn như xưa. Jeremy như cầu nối cuối cùng với bình thường trong thế giới của Jason - mà Jeremy bao giờ bỏ lỡ dịp để nhắc nhở .
      "Điều gì khiến mày nghĩ tao còn có chuyện chưa mày nghe?" Jason ngây thơ hỏi.
      "Lần cuối mày có vẻ mặt đó là cách đây 2 tháng tại quán Four Seasons, sau cuộc phỏng vấn với nữ phóng viên báo Vanity Fair. Mày kêu tao canh 1 giờ sau chạy lên la ầm ĩ "Cháy! Cháy!" ngoài phòng mày."
      Jason phì cười. Những ngày tháng tuyệt vời! "Thôi mày, kế đó hiệu quả chứ. Trong lúc vội vã rời tòa nhà, tao phải hứa là gọi cho nàng."
      "Tao chắc 40 người mà phải chạy bộ xuống 20 lầu lúc 1 giờ sáng hôm đó rất vui vì biết họ giúp được mày thoát khỏi những giây phút rắc rối sau khi làm tình."
      "Coi nào - đó là cảm giác cuộc sống. Tất cả họ đều nghĩ tao vĩ đại vì đề nghị ở lại giữ cửa thoát hiểm cho họ."
      "Chứ gì nữa - mày là người duy nhất biết chẳng có trận cháy nào hết."
      Jason gạt ngang. "Chuyện , chuyện ."
      Jeremy đảo tròn mắt. "Kể tao nghe về người luật sư ."
      Có quá nhiều cách trả lời, Jason nghĩ thầm. có thể kể với Jeremy là bực thế nào vì " Donovan" làm phí mất của ngày trong khi chỉ còn vài ngày để chuẩn bị trước khi bộ phim bấm máy, hay cáu thể tả khi quá cứng đầu chịu nhượng bộ và bỏ qua chuyện quá khứ (ừ thất hẹn vài lần, đó đâu phải là tội ác), hay tệ nhất là, điên thế nào khi xoay sở để thắng trong lúc luyện tập thẩm vấn.
      Hay có thể về chôn chân tại chỗ theo đúng nghĩa đen khi lần đầu tiên xoay người và nhìn .
      Vì Taylor Donovan đẹp mê hồn.
      hoàn toàn chờ đợi điều này.
      Tóc dài, màu sẫm - màu nâu hạt dẻ sẫm - che bên mặt và đổ dài lên vai thành từng lớp gợn sóng. Làn da trắng mịn ửng đỏ khi giận dữ (và tận mắt chứng kiến), và đôi mắt xanh lá cây đầy biểu cảm.
      Chính là đôi mắt của làm chết sững. Có linh lợi, sống động trong mắt như rằng luôn trước người khác vài bước và biết như vậy.
      Đương nhiên, cũng có thể là đôi chân của , Jason thừa nhận. kiêu kỳ bắt quả tang nhìn lén chân của điều này cũng làm cáu. Nhưng cưỡng nổi: trong chiếc váy thon thả dài tới gối, và đôi giày cao gót Mary Jane, trông vừa khêu gợi vừa quý phái như những phụ nữ trong phim đen trắng họ chiếu cho trong các lớp học diễn.
      Nhưng Taylor Donovan trông thế nào cũng vậy, Jason mạnh mẽ kết luận, ý nghĩ sỉ nhục ở tòa án rồi bỏ là điều hoàn toàn lố bịch.
      Hoặc rất thú vị. vẫn chưa quyết định được.
      Jason liếc qua và thấy rằng Jeremy vẫn chờ câu trả lời của .
      " ấy nổi giận với tao," cuối cùng trả lời với nụ cười, nghĩ rằng đó là cách tốt nhất để tổng kết cuộc đụng độ của hai người.
      "Nổi giận với mày?" Jeremy ngẫm nghĩ. "Và mày thậm chí vẫn chưa làm tình với ta." Rồi cân nhắc "Chưa phải ?"
      Jason nhìn . "Đây phải là kiểu giận dữ vậy-3-đêm-vừa-qua-ở-Luân-Đôn--có-ý-nghĩa-gì-với--sao". giả giọng oán trách của phụ nữ.
      "Vẫn còn chuyện với siêu mẫu à?"
      "Marty lo rồi."
      Jason nghiêng đầu cẩn thận tính toán. "Với luật sư khác. ấy..." chìm vào suy nghĩ để tìm đúng từ. Và hơi ngạc nhiên khi câu trả lời ập đến. "coi thường tao".
      "Coi thường mày?" Jeremy lập lại như hoảng hốt. "Coi thường Jason Andrews? Tao có thể hỏi tại sao ?"
      Jason nhún vai khi dừng chiếc Ashton trước cửa lối vào của VIP ở Staples Center. "Tao thất hẹn vài lần với ta vào tuần trước".
      tắt máy xe và nhìn Jeremy cách ngây thơ "Tao nghĩ nó có gì khác nếu tao xuất ở đó sáng nay?"
      Jeremy ôm ngực vờ xỉu. "Ý mày là ta lập tức quỳ xuống chân mày tỏ lòng biết ơn vì mày chịu đến?"
      Jason mỉm cười bước ra khỏi xe. "Thành đó phải là cách ta phản ứng."
      "Và đảm bảo là ấy nhận được lời nhắn ngay."
      Jason và Jeremy ngồi ở hàng ghế đầu của trận đấu giữa Lakes và Knicks. Họ vừa mới vào chỗ ngồi là Jason rút điện thoại ra khi trận đấu mới bắt đầu được 2 phút. Trong lúc lái xe đến đây, quyết định. Sáng nay phải là lần cuối cùng gặp Donovan.
      Vì quyết định như vậy, Jason gọi người quản lý của cầu ông ta trực tiếp truyền tin nhắn sau đến , thiếu chữ: "Ngài Andrews rất thưởng thức bài học Donovan dạy và trân trọng đề nghị cơ hội gặp gỡ khác."
      biết thích chí với nội dung tin nhắn. mỉm cười khi tưởng tượng phản ứng của : mỉm cười làm duyên - có lẽ thậm chí đùa với lọn tóc của mái tóc đen dài tuyệt đẹp đó - khi suy nghĩ lời đáp có vẻ tán tỉnh.
      Sau khi cúp máy, Jason vui vẻ tập trung vào trận đấu, chỉ suy nghĩ lan man hoặc hai lần khi suy đoán Taylor Donovan mặc gì trong lần hẹn gặp sắp tới của họ. Nếu cởi bớt hoặc hai cúc áo của áo sơmi của , có thể được gọi là luật sư nghịch ngợm. Có lẽ có đâu đó cặp kính đạo mạo của người giữ thư viện để trông hoàn hảo. có thể bới tóc cao theo kiểu "công việc là công việc, vớ vẩn", và đương nhiên mái tóc tung ra cách " công việc" chút nào khi họ...
      Di động của Jason kêu, gián đoạn những đấu tranh tư tưởng của về tư thế làm tình dễ nhất bục bồi thẩm đoàn. thấy thích những khả năng mà cái bức tường thấp đó gợi ý.
      nhíu mày khi thấy người gọi là người chuyên việc quảng cáo của Marty. hi vọng người gọi là quản lý của , với tin là Donovan vờ miễn cưỡng nhận lời đề nghị của . Và nhíu mày vì hiểu người đại diện, người quản lý và cả luật sư của đều tin rằng Marty biết cách xử ra sao với khi đem tin xấu đến loan báo cho .
      Jason trả lời khi chuông báo lần thứ hai.
      "Chào Marty. Có chuyện gì?"

      Ngồi kế Jason, Jeremy liếc qua và nhận xét là tin mà người chuyên lo quảng cáo của bạn truyền đạt phải rất bất ngờ. Jeremy suýt phá lên cười khi nghe câu trả lời của Jason.
      "Ý ông là gì? ấy rất tiếc phải từ chối lời mời của tôi?"Jason kinh ngạc hỏi. " ấy có thêm gì nữa ?"
      Dù Jeremy ít khi quan tâm đến những cuộc ăn chơi của Jason, tò mò lắng nghe cuộc đối thoại đặc biệt này. tình cờ nghe được lời nhắn của Jason gửi cho Donovan và ngạc nhiên khi thấy nó gận như là lời xin lỗi. Theo tất cả những điều Jeremy biết, Jason chưa bao giờ xin lỗi bất kỳ người phụ nữ nào khác ngoài mẹ , trong suốt 15 năm qua.
      Jeremy thấy vẻ mặt Jason đầy thích thú khi Marty truyền đạt phần còn lại của lời nhắn của Taylor Donovan.
      " ta như vậy?" Jason ngả lưng vào ghế cười khoái trá. "Chà, với ta là tôi thấy cặp mông của ta khi ta ào ra khỏi tòa, và tôi có thể bị cám dỗ để làm đúng như vậy". (mình nghĩ Taylor nhắn với Jason là "kiss her ass").
      Jason lắng nghe Marty thêm lúc rồi chỉ chỉ vô điện thoại của như muốn nhấn mạnh. "Nghe này, Marty, tôi muốn làm việc với ai khác. Tôi muốn ta, người mà nghĩ là có thể bỏ tôi. Đảm bảo là công ty của ta hiểu như vậy. Và rồi tôi muốn ông tập trung vô vụ Luân Đôn."
      khoát tay sốt ruột với những gì Marty . "Tôi bảo rồi, cả câu chuyện là hiểu lầm. Tôi chỉ mời nàng Luân Đôn chứ tôi chưa hề nàng cùng về với tôi. quản lý của nàng là tôi muốn thấy tên nàng cạnh tên tôi trong những tờ báo lá cải nữa. Chuyến quảng cáo ké kết thúc."
      dập điện thoại lại.
      Jeremy liếc . " siêu mẫu nữa hả?"
      Jason cau mày. "Tin tao , nếu mày phải nghe nàng lăng nhăng liên tục ba ngày liền, mày cũng chạy trốn khỏi Luân Đôn luôn, cần biết nàng trông thế nào khi mặc đồ tắm - hay mặc đồ tắm."
      Nghe giọng giận dữ của Jason, Jeremy gì hết và quyết định để trận đấu làm họ tạm quên mọi chuyện. biết rất Jason cảm thấy phiền phức như thế nào khi bị vướng vào tò mò của giới truyền thông. Nữ diễn viên, ca sĩ, người mẫu - chưa bao giờ sai: cuộc gọi từ Jason Andrews và ngay lập tức họ đặt bàn tại nhà hàng nổi tiếng Ivy và có số điện thoại của Ted Casablanca ở danh sách quay số nhanh (Ted là nhà báo của tạp chí E! có riêng chuyên mục gọi là The Awful Truth viết về các bí mật đời tư của sao).
      Jeremy liếc nhìn 2 người thanh niên vừa ngồi xuống dãy ghế trống sau lưng họ. loáng thoáng nhận ra trong hai người là Rob cái-gì-đó, diễn viên của trong các shows CW (show truyền hình nhiều tập như: Smallville, 90210...), mà Jeremy gặp tại bữa tiệc do đạo diễn mới mua kịch bản phim mới nhất của tổ chức. Nếu nhớ sai, Rob luôn là trong những người theo hầu Scott Casey.
      Khi Jeremy gật đầu chào Rob cái-gì-đó, để ý thấy các trong nhóm cổ vũ đội Lakes nhảy lên và vẫy họ rối rít.
      "Tao nghĩ có người cố làm mày chú ý." Jeremy chỉ trưởng nhóm cổ vũ cho Jason. nàng vẫy tay mơ màng khi Jason ngó qua ta. nhá với nụ cười nửa miệng lịch rồi quay quan tâm. đảo tròn mắt với Jeremy.
      "Đến rồi. Chơi rồi." Rồi kềm được, cười tinh quái, và tự hào chỉ vô số cổ vũ của đội Lakes. "Và đó, ồ, đó nữa, và cả đó luôn." nháy mắt láu cá. "Cùng lúc."
      "Và ngạc nhiên, kết hợp lại họ chỉ có bộ óc." Jeremy khô khan đáp lại.
      Jason lắc đầu tiếc nuối.
      " may là chưa được đến mức đó".
      Khoảng gần chiều hôm thứ Năm, khi Taylor uống nốt ly cà phê latte thứ hai trong ngày, xoay sở được vài phút rảnh để ngồi trong văn phòng và xem lại bản soạn thảo lần thứ 3 của Derek về hướng dẫn kiến nghị đến bồi thẩm đoàn.
      nhận thấy rằng thời gian ở phía trong 3 ngày qua, kể từ khi gặp Jason Andrews. Và kể từ lúc Frank của UBBQ khiêu chiến và tố khổ thân chủ của phương tiện truyền thông cách thương tiếc.
      nhận ra ngay dụng ý chiến thuật của đối phương: cố gắng làm ầm ĩ để gây cái nhìn xấu cho bị cáo trong mắt bồi thẩm đoàn. Và để đáp trả, đích thân gửi Frank lệnh Tòa cho cuộc bảo vệ bằng chứng khẩn cấp. Và sau những lý lẽ hùng hồn đưa ra, Chánh án ra lệnh cấm cãi và khiển trách nặng và có thể bỏ tù bất cứ luật sư nào bị nhìn thấy hoặc nghe thấy phương tiện truyền thông. Và lần thứ hai trong tuần đó, Frank đùng đùng rời khỏi Tòa mà với tiếng nào.
      Bây giờ, sau khi phải làm thêm trong 3 ngày vừa qua để chuẩn bị cho cuộc cãi khẩn cấp, Taylor cảm thấy bị tụt lại so với thời khóa biểu lên tòa của . vừa ngồi xuống bàn và xem lại bản dự thảo của Derek điện thoại reo.
      Khi nhìn thấy mã vùng 312 quen thuộc máy, bắt máy và bắt đầu ngay lời thỉnh cầu.
      "Tao biết, tao biết. Tao là đứa bạn tệ hại."
      Đầu dây bên kia, Kate phì cười. cũng làm việc ở công ty luật hàng đầu ở Chicago nên biết công việc có thể bận rộn đến cỡ nào.
      "Mày được tha bổng vì phải chuẩn bị ra tòa. Công ty cho mày vào Đoàn Luật sư chưa?"
      Taylor thở dài đầy ao ước khi nghĩ đến mục tiêu của , điều duy nhất muốn hơn bất cứ điều gì trong đời. "Hai năm, tháng và ba tuần nữa. Nhiều hoặc ít hơn 1 tí".
      "Tao thực thấy sợ khi mày biết như thế. Chắc tao cần hỏi là mày có nghỉ ngơi chút nào ở đó hả?"
      "Trước khi mày giảng cho tao bài, mày phải biết là phần của bận rộn này phải lỗi của tao. Tao tạm thời bị lôi kéo bởi..."
      Taylor dừng ngay, nhớ ra là nếu Kate nghe việc gặp Jason Andrews, cuộc điện thoại bị kéo dài hàng giờ để phải kể hết từng chi tiết , rồi chưa kể là, để công bằng phải gọi Val nữa. Và cuộc thảo luận kéo thành vài ngày.
      "Thôi kệ ," Taylor khỏa lấp. "Tao kể chuyện đó lúc khác, khi tụi minh uống nước." Có thể sau 2 hay 3 li, nghĩ. Phải uống như vậy mới có thể quên đôi mắt xanh lấp lánh của Jason ánh lên thế nào khi nhìn .
      Ôi trời.
      Cái ý nghĩ quái quỷ đó từ đâu, nảy ra mong đợi trong đầu như vậy, cũng biết.
      phải là phủ nhận là Jason đẹp trai. Cao, thân hình săn chắc với đôi mắt xanh cobalt, và gương mặt góc cạnh. (link xem màu mắt của Jasonhttp://citaenhawaii.wordpress.com/2008/09/)
      biết đó là những thứ phụ nữ hay mơ về. Nhưng thôi .
      ta như con gà trống đẹp mã ấy.
      Taylor cố tập trung vào cuộc trò chuyện với Kate, người mới hỏi sắp tới có rảnh tối nào .
      "Tao chưa biết nữa. Sao - có chuyện gì?" lơ đãng hỏi.
      Kate ngập ngừng. "Có người ở L.A. tao muốn hẹn cho mày."
      "Đừng."
      Giọng điệu của thể chắc chắn hơn thế.
      " cần phải là hẹn hò, chỉ là quen biết để đôi khi rủ chơi thôi," Kate lấn tới. "Họ phải đều khốn kiếp như Daniel đâu, mày hiểu ." Kate bất chợt im lặng, có lẽ định lỡ miệng ra điều đó.
      Taylor cũng im lặng, vẻ mặt dịu lại bởi những lời của Kate.
      "Tao biết, Kate, nhưng..." Giọng lơi dần vì đầu óc chợt nghĩ tới Chicago.
      Nhưng rồi định thần lại. Đơn giản vì muốn nghĩ đến chuyện này ở chỗ làm.
      "Tao cảm kích quan tâm của mày," với Kate, cố giọng. "Nhưng tao bận ngập đầu nè mày. Bây giờ phải là lúc thuận tiện. như vây, may tao phải chạy thôi - tao phải nộp tài liệu vào ngày mai mà tới giờ tao vẫn chưa làm xong." ấp úng câu tạm biệt rồi cúp máy.
      Sau khi cúp máy, Taylor dựa lưng vào ghế, bỗng nhiên thấy mệt mỏi. Nhưng vừa lúc đó, từ khóe mắt, thấy Linda lưỡng lự nơi cửa phòng.
      Dường như hiểu là Taylor vui, Linda mỉm cười ái ngại. "Xin lỗi. Nhưng ông Blakely muốn gặp . Ngay lập tức."
      Tim bỗng hụt nhịp. Ở công ty Luật, "Ngay lập tức" bao giờ báo hiệu điều tốt. Nó thường có nghĩa là phạm lỗi nghiêm trọng hai là sắp bị giao vụ khẩn cấp xin "lệnh cấm lại gần tạm thời" . (TRO - temporary restraining order)
      Nghĩ vậy, Taylor gật đầu. giữ nét mặt chuyên nghiệp và cố trấn tĩnh, đứng dậy nhàng chỉnh lại váy. Rồi bước ra hành lang tiến về phòng luật sư Đoàn Sam Blakeley.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 6
      thể làm được.
      Tối hôm đó, khi ngồi trong chiếc Chrysler PT Cruiser màu bạc thuê cho thời gian ở L.A., đậu trước cửa bar Reilly's Tavern, Taylor cố tìm xem có mánh khóe nào giúp thoát khỏi tình thế nay . Nghĩ đến gương mặt nghiêm nghị của Sam, nghi chuyện đó là thể.
      Từ giây phút bước vô văn phòng của Sam trưa nay, biết ngay họ bàn về vụ xin lệnh TRO khẩn cấp. Luật sư Đoàn thường cho những vụ như vậy cách vui vẻ như những chú lùn tí hon của ông già Noel trao kẹo que, nhưng Sam ngược lại, trông chẳng vui vẻ tí nào khi Taylor ngồi xuống trước bàn của ông.
      "Hôm nay tôi có cú điện thoại," ông nghiêm giọng bắt đầu. " có thể vui lòng cho tôi biết có chuyện gì với dự án Andrews vậy?" Sam nhìn xuống từ trong chiếc ghế cao của ông.
      Trời ạ, làm ơn mà, Taylor muốn la lên. ta chỉ diễn viên.
      Nhưng thấy vẻ mặt của Sam, đành cố làm êm chuyện.
      "Sam, tôi nghĩ tôi phù hợp với loại dự án này. Tôi chắc rằng người nào ông chỉ định làm sắp tới hơn..."
      Sam lập tức ngắt lời .
      "Jason Andrews muốn ai khác. Người của ta rằng ta đặc biệt chỉ định muốn làm việc với ."
      Taylor thấy thêm bực bội khi nghe vậy. "Người" của ta? Chao ôi, vậy tên diễn viên đó cũng biết tự bắt điện thoại. Lười lĩnh, tự nghĩ, kiêu căng, ích kỷ, khinh người, ta đây...
      để ý thấy Sam lom lom nhìn , và chợt tự hỏi hay là lớn tiếng kể tội ta.
      Tập trung lại, chắc chắn có thể làm Sam hiểu vị thế của trong chuyện này.
      "Coi nào, nó chỉ là chuyện kiêu hãnh vớ vẩn với ta thôi mà. Tin tôi , Jason Andrews quên ngay à. Hơn nữa, tôi vướng vụ ra tòa sơ thẩm. Tôi biết tôi cần nhắc ông tính sống còn của vụ kiện với UBBQ. Đơn giản là nó tiện cho tôi..."
      Sam lại ngắt lời . "Taylor, tôi rất tôn trọng . Tôi tin là luật sư trẻ tài giỏi nhất công ty này tôi từng biết. Do đó, đừng hiểu sai khi tôi rằng tôi quan tâm đến vấn đề của là gì."
      Ông giơ tay lên khi thấy định . "Jason Andrews là thân chủ quan trọng của công ty này. Chúng ta lo việc thuế của ta, và chúng ta nhiều năm nay cố gắng trở thành luật sư đại diện của ta. ta kiện mọi người và bất cứ ai in bậy bạ về mình."
      Taylor nhìn lên trần nhà, cố giữ im lặng. Từ những điều biết, chẳng có chuyện nào là bậy.
      Rồi Sam chồm tới nhìn xuống với vẻ nghiêm trọng và những từ làm ớn lạnh.
      "Quay lại tìm Jason Andrews. Và làm cho mọi chuyện ổn thỏa."
      Và đây 5 tiếng sau, ngồi trong xe đậu đại ở đường khu West Hollywood, Taylor nhìn qua cửa kính để xem cái bar như thế nào và tự hỏi chỗ với cái tên Reilly's Tavern lại là điểm tụ tập của các sao ăn khách. kiểm tra lại địa chỉ tờ ghi chú mà Linda đưa để chắc chắn là đến đúng chỗ.
      Taylor hồi hộp gõ gõ tay lái xe. Nghĩ đến chuyện quay lại tìm Jason Andrews làm bẽ mặt. Nó làm cho giận dữ, chỉ vì "vị thế" của ta (điều mà tin ta có được chủ yếu là do vẻ bề ngoài và may mắn gặp thời), mọi người tự nhiên phải tuân phục ta, với chỉ cái búng tay, côbắt buộc phải mỉm cười lịch và xin lỗi ta.
      Hi vọng là Jason biết cứu người bị mắc nghẹn, Taylor nghĩ thầm. Vì chắc chắn bị nghẹn với các ý nghĩ của .
      Thấy thể ngồi ngoài cửa quán bar suốt đêm, đành ra khỏi xe và bước vội với đôi giầy cao gót về phía cửa quán. Nhìn lẹ qua cửa sổ, biết sai - quán tuyệt nhiên phải là chỗ tụ tập của các sao.
      Khi Taylor mở cửa bước vô, cảm thấy nhu vừa được đưa về khu phía nam Chicago, trở lại trong các điểm mà các bạn cảnh sát của bố hay đến khi làm nhiệm vụ.
      Quán là bar nửa thể thao, nửa phong cách Ai-len, với chỗ chơi phóng tên, bàn bi-da, và 2 ti-vi treo tường cùng chiếu đấu bóng rổ. đám đông tan sở gồm các ông trung niên, nhiều người vẫn còn mặc đồng phục ngồi trong quán.
      Hiển nhiên đây là những người để ý thấy có sao ngồi trong quán của họ, Taylor nghĩ, và cũng chẳng quan tâm nếu họ thấy. Có lẽ đó là lý do Jason chọn quán này.
      đứng do dự ở cửa quán, nhìn lướt qua các khuôn mặt đàn ông ngồi trong quán, lúc này tất cả quay lại nhìn . ràng, cánh phụ nữ thường đến đây.
      Và khi Taylor nghĩ thể cảm thấy lúng túng hơn nữa, nghe tiếng lấy hơi lớn đầy giả dối rồi tiếng kêu tên đầy sung sướng.
      " Donovan".
      quay sang và thấy Jason Andrews đứng gần bàn bi-da ở cuối quán. bước về phía , giả vờ sửng sốt.
      "Trời, tưởng tượng thấy ở đây!"
      Nhìn thấy nụ cười tự đắc, kiêu ngạo của , Taylor lảo đảo lùi lại và đụng lưng vào cửa. Trời ạ, thể làm được.
      Cảm thấy chút choáng váng với ý nghĩ phải tiếp tục, nhắm mắt lại và thầm niệm mấy câu kinh chú còn nhớ từ lớp yoga thuở Đại học.
      Khoanh tay trước ngực, - đoán trước chuyện gì đến - Jason cười toét miệng khi thấy phản ứng của Taylor với lời chào của . nàng này làm chết vì cười mất. Nhìn vẻ choáng váng của , nửa lo là quay lưng và bỏ mất tiếng vọng lại.
      Nhưng , hít hơi sâu. Jason ngắm thẳng lưng lên hết chiều cao 1.65 của và kiên quyết bước về phía .
      "Đừng có láu cá, Ngài Andrews", giọng bình thản. "Tôi biết trợ lý của báo là tôi đến."
      Jason tròn mắt ngây thơ. Cái kiểu duyệt binh qua chỗ làm cưỡng lại được mà trêu tới.
      " tìm tôi? Tôi có thể làm gì cho , Donovan?"
      Taylor đứng đó, chăm chú nhìn Jason như muốn gì khác hơn là nắm cổ áo và kéo lên che kín tới chân mày.
      Nhưng lại hít thêm hơi sâu.
      "Có vẻ tôi hơi... vội vã khi bỏ ra khỏi tòa hôm đó," với . "Công ty của tôi rất hi vọng có thể được làm việc với dự án... của ."
      Jason phớt lờ lời mỉa mai chút tế nhị của đối với dự án phim của . "Còn sao?"
      thẳng thắn trả lời "Tôi sẵn sàng dẹp những sở thích cá nhân của tôi về chuyện này qua bên."
      Jason nhìn chằm chằm xuống . chẳng bị tác động tí nào."
      cảm thấy điều này thú vị.
      "Vậy tôi đúng khi hiểu rằng thích tôi, Donovan?" ranh mãnh hỏi trong khi vòng vòng quanh cách thích thú.
      Taylor nhìn theo , giọng đều đều. "Tôi để cảm giác của tôi về làm ảnh hưởng đến nghề nghiệp của tôi, Ngài Andrews. nên biết là gây cho tôi nhiều khó khăn ở chỗ làm."
      Jason khựng lại, ngạc nhiên khi thấy cảm thấy dễ chịu với chuyện này. " nghe," hào hiệp , "để tôi mời uống nước. Chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu - làm quen với nhau đúng cách." cười với nụ cười làm nhiều con tim thế giới rung động. Năm tỉ rưỡi đô la vốn đầu tư cho "dự án " của . Chờ đấy.
      Taylor nghiêng đầu có vẻ như cân nhắc lời mời của . Rồi khoanh tay trước ngực, tiến vài bước về phía . Khi đủ gần để họ gần như chạm vô nhau, ngước lên nhìn , đôi mắt xanh nhìn sâu vào mắt . Jason có thể cảm thấy hơi ấm từ cơ thể tự hỏi có biết lúc đó nghĩ gì .
      Đương nhiên, biết.
      "Hãy làm mọi việc ràng nào, Ngài Andrews", giọng cương quyết. "Đây là công việc. có gì khác nữa."
      Trước khi Jason được từ về vấn đề này, Taylor lùi lại và quay lưng bỏ . "Tôi chờ tại văn phòng sáng ngày mai. Cố đừng để bị trễ."
      Rồi hất tóc qua vai và với điệu bộ bắt chước -tệ-chút-nào, dài giọng ném lại cho những gì với trước đây. "Chắc chắn hiểu rằng... tôi là người phụ nữ rất bận rôn, Ngài Andrews".
      quay lưng bước ra khỏi bar.
      Jason đứng đó, lần nữa nhìn sau lưng . Làm cái quái nào mà nàng luôn là người lời cuối cùng, hiểu nữa.
      Trong khi nhìn Taylor ngang bên ngoài cửa sổ, Jeremy tiến lại gần . Trong thoáng, thậm chí cũng có vẻ lưỡng lự biết gì.
      "À," cuối cùng Jeremy cũng lên tiếng, "nàng khá dễ thương." Trông có vẻ rất thưởng thức cuộc trò chuyện giữa và Taylor. "Rất "nồng nhiệt"".
      "Mày đúng vụ này." Jason bắn cho cái nhìn quỷ quái. "Bây giờ tao chỉ cần hướng "nồng nhiệt" đó vào đường thoát thú vị hơn."
      Jeremy lắc đầu tin. "Tao biết. Tao nghĩ mày gặp đối thủ của mày rồi đó."
      Jason cười khẩy. "Làm gì có chuyện như thế."
      "Ừ, từ những gì tao thấy và nghe được, nàng luật sư thắng 2-0."
      Jason cân nhắc điều này. có thể thích bị thua nhưng lại thích cảm giác hồi hộp của trận đấu.
      "Để coi nó tồn tại được bao lâu..." trầm ngâm thành tiếng. Rồi theo Jeremy trở lại bàn bi-da và khẳng định rằng cú đánh kế là của . nghiên cứu bàn bi-da, bỗng nhiên cảm thấy thư thái hơn, phấn chấn hơn từng cảm thấy trong thời gian dài. Đúng thể nhớ nổi lần cuối cùng cái gì đó làm hứng thú như nàng luật sư.
      Jason nghiêng người và nhắm. thục và điệu nghệ bắn quả bi trúng góc của quả bi chủ làm nó quay vòng và lăn gọn vào túi hứng bi bên trái. đứng thẳng người lên cười tự tin với Jeremy.
      Trận đấu bắt đầu.
      Sáng hôm sau, Taylor có thể cảm thấy tiếng rì rào ngay khi vừa bước ra khỏi thang máy. Có lẽ vì mọi người đều ngừng lại và nhìn chăm chú khi bước qua hành lang để đến văn phòng của . Hoặc có lẽ vì những tiếng khúc khích của các thư ký túm tụm quanh bàn Linda, truyền nhau chiếc gương để tô lại son và làm bồng tóc lại. Chỉ có lý do giải thích chuyện này.
      Jason Andrews ở trong văn phòng của .
      Taylor tiến về bàn Linda. vừa đến đó Linda chỉ ngay vô phòng, giơ ngón tay lên ra hiệu họ nên im lặng.
      Linda trông như sắp sửa nổ tung ra từng mảnh hạnh phúc khi tiếp tục huyên thuyên. "Tôi đưa ấy vô văn phòng ngay - tôi thể nhớ tôi gì sau khi "chào" - ôi Chúa ơi, ngoài đời ấy còn hấp dẫn hơn màn ảnh - và tôi đóng cửa lại bởi vì mọi người bắt đầu nhìn chòng chọc vào ." Rồi Linda nhanh chóng thêm cho Taylor hiểu . "Tôi có làm như vậy đâu nha."
      Taylor gật đầu. nhận ra rằng nghĩ là thực xuất ở đây. Nếu có, mong đợi cuộc gọi giận dữ từ Sam sáng nay, hỏi có kiểu xin lỗi gì mà kèm với việc giả làm Jason Andrews ngay trước mặt ta như vậy.
      quay nhìn cánh của đóng kín của văn phòng của . đến lúc đương đầu với địch rồi. liếc Linda, cố câu thêm vài phút. "À, Linda này, có thể giúp chúng tôi đặt phòng để làm tòa án giả? Có thể..."
      "Chuyện đó được lo xong. dùng phòng họp A."
      "Ồ. Tốt. Được."
      Taylor vẫn thấy trì hoãn. Và cả công ty nhìn .
      Linda chỉ về phía cửa và với cái đá lông nheo. "Nào, . ta hoàn toàn là của đấy."
      Các thư ký khác cười khúc khích.
      muốn có thêm chú ý đến tình thế của , Taylor nắm quả đấm cửa và quả quyết bước vào phòng.
      "Ngài And..."
      Lời của thoảng vì Jason, lúc đó đứng trước cửa sổ văn phòng nhìn xuống cảnh bên dưới, quay lại. Như cảnh trong phim, ánh bình minh chiếu rực rỡ quanh như vị thần - mái tóc sẫm của ánh lên ấm áp trong tia nắng và mắt lấp lánh màu xanh thẫm hơn cả nước biển Thái Bình Dương.
      Đầu óc Taylor trở nên rỗng . Bất thình lình, chẳng nhớ lý do tại sao nổi giận với Jason Andrews.
      Nhưng rồi lên tiếng.
      "Sáng nay ngủ quên hả, Donovan?" dài giọng.
      "Khoảnh khắc" kết thúc.
      " vui gặp lại , Ngài Andrews," Taylor trả lời cách mỉa mai". Ít ra lần này cũng mặc com-lê . Miễn nhận xét về cách ta trông thế nào khi mặc com-lê.
      Từ sau lưng, Jason rút ra hộp có dây ruy-băng xanh buộc quanh nó.
      "Tôi đem đến cho món quà cầu hòa."
      đưa cái hộp ra.
      Taylor nhìn , bất ngờ. Sau khi do dự lúc, cầm lấy cái hộp và ngồi xuống bàn. Jason ngồi xuống trong mấy cái ghế đối diện .
      "Tôi đoán phải là người thích hoa," . Taylor liếc nhanh lên , tự hỏi sao biết điều này khi hai ngưởi chỉ mới quen biết thời gian ngắn.
      "Cái này có vẻ hợp với hơn. Tôi nghĩ có thể mặc nó khi ra tòa lần tới."
      nhướng mày nghi ngờ. Vậy sao? Nhưng vẻ mặt Jason để lộ điều gì.
      Tò mò chịu nổi, Taylor mở cái hộp. lục trong lớp giấy bọc đến khi thấy cái áo thung. Khi rũ nó ra, thấy có hai từ in áo đề cập đến cuộc tranh cãi nổi tiếng của ở tòa lần trước: SHIT HAPPENS.
      Taylor phá ra cười.
      nhìn lên Jason, miễn cưỡng lộ vẻ thích thú với câu đùa và mỉm cười.
      "Được rồi, Ngài Andrews," xuống nước. "Bắt đầu thôi."

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 7
      "Tôi quan tâm kịch bản gì. Như vậy là đúng cách."
      Taylor đứng trước bàn của nhìn Jason cách bướng bỉnh. Họ ở giờ làm việc thứ 10. bất ngờ khi kiểm tra đồng hồ cách đây mấy phút và thấy trễ thế nào. cho rằng mọi việc giải quyết nhanh vì ngoan cố chống lại khi đề nghị những thay đổi trong kịch bản. Như bây giờ nè.
      "Và tôi thấy nó khác chút nào," Jason phản đối. cầm kịch bản trong tay vẫy vẫy.
      "Nó khác nhiều," cãi lại. "Trong khi nghĩ trông "chán" và " bận tâm" - giơ tay ra dấu trích dẫn lời dùng vài phút trước đây - khi cứ ngồi trong khi luật sư đối phương tranh cãi, trong tòa án nó phải như vậy. luôn phải đứng mỗi khi tranh cãi trước Chánh án".
      Rồi chỉ vô kịch bản và nhắc lại biết là lần thứ mấy của ngày hôm đó, " ai chuyện với luật sư trước khi viết nó à?"
      Chà chà. Jason lưu ý. ràng phải là người duy nhất ở đây có chút kiêu kỳ.
      theo dõi Taylor ngồi xuống góc của bục bồi thẩm đoàn, cách xa hẳn bục nhân chứng. Lúc sớm, làm hỏng khoảnh khắc "Shit Happens" đáng của họ bằng cách trở nên nghiêm túc ngay phút họ đặt chân vào phòng dùng làm tòa án giả. Nhưng Jason tính toán là sớm muộn gì lớp áo giáp của cũng nứt - dù chỉ thoáng. Và phải là thích nhìn kiêu hãnh lại trong tòa suốt 10 tiếng qua.
      "Bây giờ, chúng ta về khác nhau giữa hỏi cung và thẩm vấn," Taylor gọi vọng từ góc bồi thẩm đoàn, quay lại giọng điệu giáo. " giống như thẩm vấn, khi hỏi cung trực tiếp, cần đứng cạnh bồi thẩm đoàn, để bắt nhân chứng nhìn những người bồi thẩm khi trả lời câu hỏi. Cách đó lôi kéo chú ý của họ, giống như là nhân chứng chuyện trực tiếp với họ."
      Jason cau mày, nhìn xuống trang của kịch bản.
      "Nhưng nếu tôi đứng ngang tòa án như thế, sao tôi có thể ném cuốn sách vô nhân chứng?"
      Taylor quay phắt lại, hết hồn với xúc phạm đến luật pháp của kịch bản.
      "Kịch bản ném môt cuốn sách vào nhân chứng?" ào đến chỗ giật lấy kịch bản và giận dữ đọc, giở tới giở lui để tìm cho được đoạn có tính công kích đó.
      Sau hồi tìm kiếm, nhìn lên Jason, bối rối. "Đâu có đoạn nào như vậy."
      mỉm cười. Sập bẫy.
      Taylor khoanh tay trước ngực. "Rất tức cười."
      "Quá dễ dàng". phá ra cười. Rồi gồng lên chuẩn bị đón chờ những lời châm chích trả miếng của .
      Nhưng thay vào đó, Taylor lại im lặng, tiếp tục đọc tiếp kịch bản. giở qua nhiều trang. "Lời thoại này...". ngừng , như cảm thấy có khúc mắc. ngồi xuống bàn cạnh Jason.
      nhìn qua và đọc đoạn trong kịch bản mà đặc biệt để ý: vào khoảng giữa phim, nhân vật của làm suy sụp nhân chứng chủ chốt trong cuộc thẩm vấn quan trọng. Cảnh này là trong những cảnh thích nhất, nên ngạc nhiên vì bằng lòng với nó.
      "Có vấn đề gì với đoạn thoại?" hỏi, nhìn qua vai . "Tôi nghĩ nó đâu tệ."
      "Nó phải là tệ," trả lời. liếc nhìn lên và hơi đỏ mặt, ngập ngừng.
      "Thôi . Tôi hơi bị bịnh nghề nghiệp thôi."
      Jason nhìn . bao giờ thỏa hiệp trong diễn xuất, dù đó chỉ là chuyện . Và biết vì lý do gì, thấy hơi coi trọng ý kiến của Taylor.
      ", nghiêm túc đấy. Tôi muốn biết ý của ."
      Taylor nhìn vẻ mặt hăm hở của . hơi ngạc nhiên bởi thái độ của trong suốt 10 giờ làm việc với nhau. Thất hẹn với để chơi cuối tuần ở Las Vegas làm nghĩ tốt về thái độ làm việc của . Nhưng ngược lại, bây giờ có thể là Jason có vẻ thực quan tâm đến những kỹ năng lên tòa mà biểu diễn cho và cả ngày hỏi nhiều câu hỏi thú vị.
      Vì vậy Taylor chìa tờ kịch bản có vấn đề qua để cả hai có thể cùng đọc.
      "À, đầu tiên, cảnh này là cảnh thẩm vấn, đúng ?" chỉ vô đoạn.
      Jason nhíu mày. "Đúng, sao?"
      ngồi sát hơn để đọc cho .
      "Đó - vấn đề là có câu hỏi nào trong này là câu hỏi hướng dẫn." thấy nghiêng đầu tỏ ý hiểu nên giải thích thêm. "Tất cả đều là câu hỏi mở. bao giờ hỏi như vậy khi thẩm vấn, bởi vì thẩm vấn là để khống chế nhân chứng. ép nhân chứng những gì muốn, và chỉ những gì muốn mà thôi. cho họ cơ hội để giải thích."
      chỉ vô kịch bản để chứng minh. "Như ở đây - nhân vật của hỏi: "vậy chính xác ý định của tối hôm đó là gì, Ông Robbins?" và tiếp theo vài dòng dưới đây hỏi: "Hãy cho chúng tôi biết chính xác nghĩ gì khi thấy vợ mình chết?"
      "Vấn đề là những câu hỏi này cho nhân chứng của có chỗ để luồn lách. nên hỏi như vầy-"
      đối mặt Jason để biểu diễn và bắt đầu sửa lại những lời thoại.
      "Và ý định của tối hôm đó là kể cho vợ mình nghe về quan hệ ngoại tình của phải ?" vô vai cách dễ dàng. "Thực thấy người khi thấy xác vợ mình nổi trong hồ bơi sao, Ông Robbins?"
      Và khi tiếp tục giải thích và chứng minh - với hết sức mình, ít hơn - Jason còn nghi ngờ gì nữa là làm cho cảnh phim thuyết phục hơn gấp 5 lần. nhìn và bị ấn tượng và bỗng nhiên nhận ra thích nhìn lúc làm việc nhiều đến thế nào.
      , thừa nhận, chỉ thích nhìn .
      Lúc đó, Taylor dường như để ý thấy chăm chú nhìn . dừng lại và cười bối rối.
      "Xin lỗi. Tôi làm chán phải ?"
      Nụ cười đó tạo nên cảm giác kỳ lạ nơi . Jason cố xua nó , hắng giọng. ", có đâu," bảo . "Làm ơn tiếp ."
      Taylor nghiêng đầu tò mò.
      " thực rất nghiêm túc về chuyện này hả? Ý tôi là diễn vai luật sư đâu có phải là khó nhất đối với ?"
      Jason chăm chú ngó khá lâu như cân nhắc câu hỏi của . Rồi chồm tới gần - đủ sát để cánh tay chạm vào .
      " làm luật bao lâu rồi?" thình lình hỏi.
      Taylor chớp mắt ngạc nhiên bởi chuyển đề tài. "6 năm. Tại sao?"
      " thắng bao nhiêu vụ?"
      mỉm cười thản nhiên. "Thắng hết".
      "Vậy bây giờ có muốn làm việc dở hơn, vì quá quen việc ?"
      "Tất nhiên là rồi."
      "Tại sao ?"
      "Vì tôi luôn muốn làm xong việc cách tốt nhất."
      Jason nhìn đầy ý nghĩa. "Tôi cũng vậy."
      Taylor nghiêng đầu thừa nhận. "Vậy cũng phải."
      Jason mỉm cười với , và trong thoáng, họ như hai người bịnh thường ở cùng nhau, có chuyện gì khác đáng quan tâm.
      Cho đến khi điện thoại của reo lên inh ỏi phá vớ tâm trạng của họ.
      miễn cưỡng, Jason lấy điện thoại ra khỏi áo khoác. kiểm tra xem ai gọi, và liếc sang giải thích. "Xin lỗi - người lo quảng cáo của tôi, Marty. Ông ta lên cơn nếu gặp được tôi." đảo tròn mắt để phóng đại ý mình.
      Taylor mỉm cười. Giống các luật sư Đoàn thôi.
      "Marty! sao rồi?" Jason thân mật trả lời điện thoại, biết hay làm cho ông ta nổi điên. Và như Jeremy hay đùa, Marty là người bận rộn nhất giới điện ảnh."
      Taylor nhìn lắng nghe tin gì đó mà Marty truyền đạt. thấy vẻ mặt biến đổi nghiêm trọng cách lạ lùng.
      "Tôi hiểu." Jason trả lời có vẻ rất thất vọng. Taylor tự hỏi hay là mất vai nào đó. "Tôi đoán chuyện đó phải là ngoài mong đợi." Với câu chào ngắn gọn, cúp máy.
      Taylor để ý thấy Jason nhìn chăm chú cái điện thoại thêm lúc. Khi ngước lên, ánh mắt bắt gặp ánh mắt , thề là trông có vẻ giận dữ.
      "À, Donovan này. Có lẽ chúng ta có chuyện rắc rối rồi."
      Taylor nhìn qua cửa sổ hội trường công ty xuống đám đông khổng lồ các tay săn tin tập trung bên dưới. Lởn vởn như những con kền kền đánh được mùi, với ống kính lăm lăm tay, họ hồi hộp chờ đợi bức hình trị giá 500k đô xuất . Thậm chí vài tay còn bạo dạn hơn, leo lên các cây bên hông tòa nhà.
      "Ngoài đó hỗn loạn", ngạc nhiên lẩm bẩm. "Tôi nghĩ tôi thấy nhiều máy quay và máy hình ở chỗ như vậy".
      Jason đứng sau lưng , ngạc nhiên tí nào.
      "Có biết tại sao họ biết tôi ở đây ?"
      bị thu hút bởi đám truyền thông bên dưới, Taylor để nhận thấy gay gắt trong giọng của .
      rời mắt khỏi cửa sổ và phát cả tòa nhà còn ai. thường làm việc trễ kể từ khi đến L.A. nên biết quy trình làm việc của tòa nhà.
      "Họ khóa tất cả các cửa sau 7 giờ tối," . "Đây là lối ra duy nhất."
      " trùng hợp."
      Jason buồn che giấu vẻ cay đắng trong giọng . Vì lý do nào đó, thấy như mình bị đấm vào bụng khi Marty gọi và báo rằng ai đó mách cho giới truyền thông biết ở đâu. Đương nhiên phải hiểu là Taylor Donovan rồi cũng dùng tên tuổi của để tạo danh tiếng cho . Chuyện điển hình mà. chỉ biết tại sao lần này chuyện này làm khó chịu đến thế.
      Bất thình lình quay lưng khỏi cửa sổ và đối diện . Đến lúc rồi đây, Jason nghĩ, vờ bực mình, rồi hỏi trông có đủ nghiêm trang để quay phim/chụp ảnh chưa. Sẵn sàng để lấy cận cảnh, Mr. Demille (câu thoại nổi tiếng trong phim Sunset Boulevard).
      Và Taylor nhún vai, như chấp nhận số phận của cả hai. "À , tôi nghĩ đến lúc làm chuyện của ." và chỉ ra lối thoát duy nhất của họ. "Chúc vui vẻ." Và làm chuyện ngờ.
      bỏ .
      mới được vài bước khẽ nghiêng người lại, là còn ý cuối chưa xong. "Cuộc gặp hôm nay rất là... thú vị, Ngài Andrews". và nhanh chóng bước về phía thang máy.
      Jason đứng đó được lời nào. Tức cười là hình như hay bị như vậy bất cứ khi nào ở cạnh .
      nhìn theo lúc, hoàn toàn bối rối, rồi chợt gọi. "Chờ ."
      Tiếng la lớn làm dừng bước đột ngột và quay lại nhìn . chỉ về phía cửa. " chung sao?"
      Taylor nhìn vẻ tin. " điên sao? Ngoài đó có ít nhất hàng trăm cái máy quay, máy ảnh. Khi nào mọi người hết, tôi mới ra."
      Jason há hốc miệng muốn rớt quai hàm. "Để tôi làm cho ," hỏi từng chữ. " muốn bị nhìn thấy chung với tôi?"
      nhìn với vẻ nghi ngờ làm Taylor nhịn cười nổi. Nét mặt bỡ ngỡ của trông dễ thương.
      " tuần nữa tôi phải lên tòa," bảo . "Tôi thể để bị tố cáo là gây thiên vị nơi bồi thẩm đoàn bằng cách để giới truyền thông bắt gặp chung với sao. Chánh án tống cổ tôi khỏi vụ này."
      Rồi nhìn Jason đầy ngụ ý. "Hơn nữa, thân chủ của tôi cố thắng vụ kiện quấy rối tình dục, họ cần được thấy là họ người đạo đức. Nó gần như có tác dụng ngược nếu vì tôi mà họ bị là có liên quan đến ."
      Jason chớp mắt, rồi phì cười, thấy bị sỉ nhục chút nào.
      Và ngay giây phút đó, với thản nhiên khác thường của đối với giới truyền thông luôn vây quanh cả cuộc đời, Jason bỗng cảm thấy cảm xúc lạ lùng - cảm giác hụt hơi và hơi hốt hoảng, như vòng quay cảm giác mạnh.
      Nó là cảm giác kỳ lạ đối với - điều thể nhận diện - nhưng có điều biết . muốn bỏ .
      "Còn bộ phim sao?" buột miệng, cố nghĩ xem có điều gì, bất cứ điều gì có thể giữ khỏi bỏ . " chính miệng là kịch bản có nhiều vấn đề." nhìn nhấn mạnh trong khi nhanh. "Và còn tôi nữa? Chúng ta chưa tập xong hết các cảnh tòa án trong phim - tôi cần chắc chắn là tôi trông giống như tôi biết tôi làm gì."
      Taylor quay hết người lại để đối diện Jason. ngắm lúc rồi mỉm cười. " luật sư giỏi, Jason ạ."
      Đó là lần đầu tiên gọi tên .
      Và như thế quay bước nhanh về phía thang máy. Và trước khi Jason có thể thêm gì, mất.
      đứng mình nơi đại sảnh, nhìn theo lưng . Nhưng Jason chú ý đến cánh săn tin lúc này bắt đầu di chuyển, vì họ thấy và họ bắt đầu ùa tới với máy quay, máy hình sẵn sàng, họ đứng dọc theo cửa sổ, vây quanh thành từng nhóm. cũng chú ý đến những ánh đèn flash chói mắt nhá lên quanh bởi vì đầu óc chỉ tập trung vô ý nghĩ.
      Chuyện này chưa xong đâu.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 8
      Jeremy hoàn toàn đúng khi người quảng cáo của Jason là người bận rộn nhất giới điện ảnh. Marty Shepherd, người sáng lập công ty Shepherd/Grillstein - công ty quảng cáo hàng đầu ở L.A., thể nhớ lúc nào là lần cuối ông ngủ được 4 tiếng.
      Là con mắt, cái tai và giọng của các sao nổi tiếng trong giới phải là việc dễ. Ông có ngại đại diện các đạo diễn hay biên kịch nhưng ai thèm biết họ làm gì. Tin Ron Howard hay M. Night Shyamalan hít bạch phiến mông của nữ trợ lý kịch bản vẫn kém giá trị bàn tán hơn chuyện Jennifer Lopez có đeo nhẫn cưới khi ăn trưa ở Polo Lounge hay .
      Để được trả 5% tổng số thù lao của diễn viên, trách nhiệm của Marty có thể tóm gọn trong 1 câu thần chú mà bất cứ nhân viên nào của công ty cũng nhớ dù ăn, ngủ hay là chết: đảm bảo rắc rối của thân chủ đáng đồng tiền và gây rắc rối cho những tên làm tiền từ chuyện bịa về thân chủ.
      Chính phần thứ 2 của câu chú giữ Marty ở lại công ty trễ như tối thứ Sáu này. Rebecca, người được chỉ định hỗ trợ Marty xử lý các vấn đề của thân chủ đặc biệt vừa ghé qua văn phòng ông.
      "Chúng ta có điện thoại từ Us Weekly, In TouchStar. Họ đều muốn biết Jason Andrews làm gì ở tòa nhà văn phòng phố," Rebecca báo cáo. "Họ khẳng định ta ở cùng với phụ nữ nhưng ta lẻn trước khi họ kịp chụp hình ta."
      Trong thoáng chốc, Marty tự hỏi người phụ nữ - ông cho rằng ta là Taylor Donovan , người Jason nhất định phải làm việc chung - xoay sở cách nào để thoát được khỏi tòa nhà mà bị chụp hình. Chuyện này đâu phải dễ khi chung với Jason Andrews.
      "Bảo họ là ta rút tiền ở máy ATM" - Marty suýt phì cười vì ý tưởng này - "và người phụ nữ đó là nhân viên của tòa nhà chặn ta lại để xin chữ ký." Nghe hướng dẫn xong, Rebecca gật đầu và ra.
      Và nửa tiếng kế tiếp đó, Marty ngồi mình trong văn phòng và thầm tính xem vấn đề Taylor Donovan nghiêm trọng như thế nào.
      cần , Jason Andrews là khách hàng số của ông. , Jason Andrews là số , hết. Tên tuổi lớn nhất Hollywood - vị thế duy trì trong thời gian dài.
      Đó là điều làm Marty lo lắng, ông được trả tiền để lo chuyện ai thèm lo mà.
      Trời biết lên được đỉnh cao phải là dễ. Nhưng ở đó còn khó hơn nhiều. Jason có phẩm chất hiếm có của ngôi sao mà mỗi thế hệ chỉ có : phụ nữ mến , đàn ông muốn được như . Tạp chíRolling Stone tóm gọn chính xác như vầy: nhanh trí và vẻ quyến rũ tự nhiên của gợi nhớ đến Cary Grant hoặc Clark Gabe. Nhưng có nét gì đó ở Jason nó thực tế và dễ mến hơn các sao trong phim cổ điển. Marty chưa bao giờ có thể hiểu được nét đó là gì nhưng ông thầm nghi rằng nó có liên quan đến là Jason sinh ở Missouri.
      may là, Hollywood, cũng như cư dân Hollywood, luôn tìm tòi cái khác lạ. có gì họ thích hơn là "gương mặt mới" hoặc phát người mà mọi người nghĩ là "đến thời và lên". Và sau 16 năm trong nghề, với tuổi đời ở khoảng "ba mươi mấy", Jason Andrews hoàn toàn có những điều này.
      May mắn thay, chưa đến lúc mọi kết thúc như vậy. Phim mới của Jason, Inferno, ra mắt trong vài tuần và được dự đoán là bộ phim bom tấn của mùa hè này. Tiếp theo đó, ta quay bộ phim trinh thám hình với hãng Paramount, mà Marty hi vọng cao là thắng giải Oscar thứ 3.
      Trong suy nghĩ của Marty, điều Jason Andrew cần bây giờ là làm mọi thứ như ta làm trong suốt 16 năm qua, đó là tiệc tùng với các nữ minh tinh, ca sĩ, siêu mẫu nổi tiếng nhất và đôi khi cả với vài người thừa kế bạc tỉ nữa.
      Taylor Donovan lại là người như vậy. Như Marty hiểu , trong giới truyền thông, điều tệ hơn việc có bồ là bồ với người có thân phận.
      Với phim Infernosắp công chiếu, công chúng sẵn sàng chờ nghe đầy đủ câu chuyện tình lãng mạn của Jason Andrews. Và Marty Shepherd - người quảng cáo cho các sao và nhân vật quyền lực thứ 8 ở Hollywood - quyết định trao cho họ câu chuyện.
      Với ý nghĩ này, Marty nhặt tờ tạp chí People mà Rebecca đưa ông lúc đầu tuần. Ông lướt qua bài "Những người phụ nữ của Jason Andrews" đến khi nhìn thấy tấm hình của Jason với nữ minh tinh, người đóng chung với trong bộ phim trinh thám hình sắp tới - Naomi Cross.
      Marty mỉm cười nghĩ Naomi trông xứng đôi với Jason. là biểu tượng của ngây thơ và được giới truyền thông thích. Tốt hơn nữa, là người , nghĩa là công chúng và Châu Âu cũng để ý.
      Đúng, Naomi Cross là câu trả lời ông tìm kiếm.
      Nơi xa thành phố, ở ngôi nhà 5 phòng ngủ mới tậu gần đây nằm ở trung tâm Hollywood Hills, có người khác cũng nhìn tấm hình của Jason Andrews và Naomi Cross.
      Nhưng giống Mary, Scott Casey thể mỉm cười.
      , rất bực bội.
      Người quảng cáo của hứa là được lên bìa chính tạp chí People tháng Sáu này, chứ phải là Jason Andrews.
      Câu chuyện dự tính đăng là về việc Scott dọn đến L.A. từ Sydney, Úc: quyết định sống luôn ở Mỹ thế nào sau khi thành công với bộ phim gần đây.
      Scoot nghi rằng có ít người ở Mỹ biết chuyện này ( đâu ngại kể kể lại chuyện này với GQ, Vanity Fair, EsquirehayMovieline). Các cuộc phỏng vấn đều tập trung vào những hiển nhiên: bỗng dưng nổi tiếng cách đây 13 tháng sau khi đồng diễn trong phim phiêu lưu mạo hiểm A Viking's Quest. Phụ nữ say mê nhân vật của và trong suốt 5 tháng phim được trình chiếu toàn thế giới, tên của được Google nhiều hơn bất cứ cái gì.
      nằm ngoài dự đoán của Scott và những người làm việc với trong bộ phim đó. Scott phải diễn thử cho vai này trước khi được chọn. Vẻ ngoài của quá "đẹp" để làm cướp biển, người đạo diễn thế. Nhưng đại diện của Scott năn nỉ, phỉnh nịnh, cậy nhờ thế lực, v.v để Scott được diễn thử. Cuối cùng đạo diễn và nhà sản xuất quyết định vẻ đẹp hoàn hảo của Scott là tương phản tuyệt vời với vẻ khắc khổ, phong trần của nam diễn viên chính. Và để phù hợp với vẻ ngoài của Scott, họ chế thêm cho nhân vật của cung tên và nỏ để chiến đấu thay cho thanh gươm bự.
      Và nó đạt kết quả. kết quả tuyệt vời. màn ảnh, hung dữ, hoang dã nhưng cũng đầy phong nhã. Và khi máy quay chiếu gần và lâu ánh mắt có hồn màu hổ phách của , mái tóc vàng rối trong gió, có nữ khán giả nào hụt hơi dán mắt vào màn ảnh
      ngôi sao ra đời.
      Sau khi bộ phim công chiếu, Scott lập tức được đặt biệt danh "It Guy" (mình tìm được từ tương ứng, mình đoán ý tác giả là "that's it, it's the guy", nghĩa là chỉ có ta mới như vậy - hấp dẫn, gợi tình, v.v)
      được cho sống giàu sang ở khu vực tuyệt vời nhất của thành phố. Nắm bắt cơ hội, theo đuổi vai diễn mơ ước từ hồi học trung học, bộ phim văn học đại chuyển thể từ tiểu thuyết Outback Nights.
      Dù đây là vai được nhiều người theo đuổi nhất Hollywood, Scott tin là được chọn. phủ nhận được vào danh sách các sao hạng A chỉ qua đêm, có thêm lợi thế là người Úc. Nên ăn trưa với nhà sản xuất và thậm chí hi sinh cả tối thứ 7 đàn đúm với bạn để ăn tối với đạo diễn của phim ở trang trại của ông ta ở Santa Barbara. Hai ngày sau, đại diện của gọi với tin lớn.
      Họ cho vai diễn phụ.
      Phần vai của tên ngoài lề, tên bạn chết thảm thương ở trang 88 của kịch bản, cái chết của thúc đẩy người diễn viên chính phải đối diện với những yếu đuối và kẻ thù của ta để cứu thành phố, cùng với nhân vật nữ chính.
      Vai chính được trao cho Jason Andrews.
      Đại diện của có được kịch bản vào phút cuối và hứng thú với vai diễn. Nó là điều may hiếm có, nhà sản xuất với Scott và tin rằng hiểu: họ đơn giản thể bỏ qua cơ hội làm việc với Jason Andrews. ai có thể.
      Cùng chuỗi những từ tục tĩu của dân Úc, Scott bảo đại diện của qua cái thời đóng vai phu, trừ khi vai phụ đó trong những phim có thể đoạt Oscar. Và làm nền cho Jason Andrews. Rồi giận dữ bỏ Cabo San Lucax, xả tức trong phòng nghỉ trị giá 2500 đô/đêm.
      Vào ngày thứ hai của chuyến nghỉ ngơi, khi gần xong chai Corona thứ 4 của buổi trưa hôm đó và được Chandra, nữ diễn viên truyền hình tình cờ ở chung khu nghỉ mát "thổi kèn" (blowjob) ngay tại hồ bơi, đại diện của gọi.
      Đoàn làm phim thể thương lượng với Jason Andrew về vấn đề thù lao, và họ muốn Scott nhận vai chính.
      Scott đồng ý, sau khi chờ nhà sản xuất, đạo diễn, đại diện của làm thỏa mãn cái tôi của xong. ghét bị là lựa chọn thứ hai cho vai lẽ ra nên là của ngay từ đầu. Và kiên quyết chứng minh điều đó cho họ biết. Và cả những ai nghi ngờ khả năng của nữa.
      Jason Andrews có gì độc đáo cả.
      đến lúc vua rời khỏi ngai vàng.
      Đó cũng là lời thề Scott lập lại khi tối thứ Sáu đó giở qua những trang tạp chí People. ngồi ở hồ bơi, của ngôi nhà mới mua từ tiền thu nhập của bộ phim A Viking's Quest. Sau khi hoàn tất 500 vòng hồ mà người luyên thể hình của cầu, Scott quay sang với cuốn báo lá cải hàng tuần người trợ lý của đem đến lúc sáng.
      Cảm thấy hơi lạnh với làn gió của Hollywood Hills, nhặt cái áo thung Von Dutch để ghế mặc vô. Từ hồ bơi của nhìn xuống, cảnh đêm L.A. tuyệt vời nhưng nó làm chú ý. Bức hình của Jason cuốn báo nằm ghế làm giảm vẻ đẹp của phong cảnh. Scott xe bức hình Jason khỏi cuốn báo và vo lại thành quả bóng, ném nó vào thùng rác cạnh hồ bơi.
      Câu chuyện trang bìa này là lần cuối cùng thua Jason Adrews, Scott thề. Lần sau, đến lượt Jason là người muốn cái gì đó. cái quan trọng.
      ở đó để bảo đảm Jason có được nó.

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 9
      "Thân chủ của xử ra sao lúc ở tòa?"
      Taylor tự tin nhìn Sam từ phía đối diện của cái bàn họp bằng cẩm thạch xám. Họ chỉ còn 2 ngày là đến phiên tòa sơ thẩm, và ông gọi sáng này để họp phút cuối về "chiến lược". Đây là kiểu của luật sư Đoàn nghĩa là để đảm bảo Taylor biết là làm gì.
      "Họ được chuẩn bị và sẵn sàng," trả lời chút do dự. "Họ làm được lắm."
      Derek ngồi bên phải Taylor ghi chú laptop của khi Sam tiếp tục hỏi. Ông hỏi Taylor cả buổi sáng.
      "Còn cuộc thẩm vấn của với nguyên cáo?"
      "Khi tôi hỏi xong, bồi thẩm đoàn muốn kiện họvì tội làm phí thời gian của họ cho vụ kiện vớ vẩn này."
      Sam, Taylor và Derek đều bật cười vì câu trả lời này. câu đùa nho của giới luật sư.
      Taylor tế nhị kiểm tra đồng hồ và thấy là sắp đến giờ nghỉ trưa. hi vọng là họ sắp xong buổi họp, vì và Derek còn hơn 20 bằng chứng cần biên tập và cần phải viết lời mở đầu phiên xử.
      Như đọc được ý nghĩ trong đầu Taylor, Sam ngừng phỏng vấn và dựa lưng vào ghế.
      "Vậy coi như và Derek lo xong hết mọi việc rồi," ông . " điều cuối cùng chúng ta nên nhanh chóng bàn thảo là bảo đảm thân chủ chúng ta hiểu ..."
      Ngay lúc đó, Sam bị ngắt lời bởi tiếng cửa phòng hội nghị dập mạnh, rung cả tường như cơn lốc vừa quét qua tòa nhà.
      Jason Andrews đầy thịnh nộ ào vào phòng.
      Linda theo sát , vẻ biết lỗi. "Xin lỗi Taylor, tôi cố chận ta lại, " hổn hển .
      chú ý đến (hoặc quan tâm) đến ai trong phòng họp, Jason ào lại chỗ Taylor và chỉ đầy giận dữ.
      "Tại sao trả lời điện thoại của tôi?"
      Bất ngờ với đột nhập và giọng phách lối của , gần như nghẹn lời.
      "Ngày hôm nay tôi gọi 3 lần," Jason tiếp tục làm ầm lên.
      "Đích thân tôi". thêm để nhấn mạnh.
      Taylor nhanh chóng định thần lại và gật đầu với Linda. "Được rồi, Linda. Tôi có thể giải quyết mọi việc từ đây."
      Rồi quay sang Jason.
      "Ngài Andrews..." giọng chuyên nghiệp và bình thản. " bất ngờ thú vị khi ông ghé qua hẹn trước như vậy." lạnh lùng trừng mắt với . Sao dám phá ngang cuộc họp quan trọng của với kiểu giận dỗi lố bịch của sao như thế. Hôm cả hai làm việc với nhau tối thứ Sáu trước, trong khoảng 10 phút, thực nghĩ rằng có lẽ còn chút gì giống người đàn ông bình thường dưới lớp vỏ ngôi sao kiêu căng, ích kỷ.
      ràng, lầm.
      "Tôi biết là hôm nay ông gọi tới," bảo . "Tôi có ở văn phòng mà ở đây suốt cả buổi sáng."
      Jason có vẻ có sẵn câu đối đáp môi, nhưng rồi ngừng lại khi nghe lời giải thích của . Hiển nhiên mong đợi trả lời như vậy.
      "Ồ".
      Nhưng câu kế tiếp còn hay hơn.
      "Tôi thấy rồi".
      Jason nhìn quanh phòng, thấy Sam và Derek ngồi sững ở đó, mắt mở lớn nhìn , rồi quay lại nhìn Taylor cười với nụ cười quyến rũ nhất của .
      " Donovan, sáng nay khỏe chứ?"
      Hai mươi phút trước đây, khi Jason nhảy vào chiếc Ashton Martin và đua đến văn phòng của Taylor, thấy hành động đó hoàn toàn phải lẽ. có ai ở Hollywood lập tức ngưng ngay mọi việc để đón điện thoại của . Vì vậy khi Taylor trả lời ba cuộc điện thoại - đếm nhé, ba tin nhắn để lại cho thư ký của , cho rằng cho leo cây. Và giận dữ khi nghĩ như vậy - đặc biệt sau những tiến triển họ có tối thứ Sáu trước.
      may, bây giờ họ dường như quay lại giai đoạn "Ngài Andrews" nữa rồi. Nhưng trước khi Jason có thể gì để xóa tan những hiểu lầm về phía ai đó ngoài , người đàn ông tóc hoa râm ở bàn họp đứng dậy.
      "Có chuyện quái gì đây, Taylor? với tôi là và Ngài Andrews hoàn tất dự án rồi."
      Nhanh lẹ để cải thiện tình thế, người tóc hoa râm tiến về phía và giơ tay ra. "Ngài Andrews, tôi là Sam Blakeley, luật sư trưởng Đoàn của chi nhánh Gray and Dallas ở đây. Tôi chuyện với quản lý của vài lần."
      Jason bắt tay ông ta. "Ra vậy."
      "Tôi nghĩ là ông và Donovan xong công việc rồi," Sam nhanh. "Tôi thành xin lỗi cho bất cứ vấn đề hay bất tiện nào ấy gây ra cho ông."
      Cao hơn nên Jason có thể nhìn Taylor qua đầu Sam. Ánh mắt gặp ánh mắt trong khi nghe những lời ngọt ngào của Sam. Nếu ánh mắt có thể giết người, nghi ngờ gì, Jason nằm thẳng cẳng sàn với đôi mắt mở lớn kinh hoàng và cái búa 31 cm cắm sâu vào trán.
      Taylor bước vòng qua bàn để tự biện hộ. "Tôi cũng vấn đề là gì cả, Sam ạ. Theo tôi hiểu, thứ Sáu tuần trước Ngài Andrews rất hài lòng với hỗ trợ của tôi."
      " ràng phải như thế," Sam nạt . "Nếu , sao ta lại ở đây?"
      Jason thấy Taylor bị bất ngờ với giọng giận dữ của người đàn ông có lẽ là chủ của .
      "Tôi... tôi biết tại sao ta đến đây," ngập ngừng, quay nhìn Jason bối rối. Và trong thoáng, nhìn như hoàn toàn bơ vơ, lạc lối.
      Nó làm động lòng. Khi Jason thấy Taylor như vậy, cảm thấy... điều lạ, điều cảm thấy trong thời gian dài... cảm giác mới mẻ làm mất lúc mới nhận ra.
      Cảm giác có tội.
      Jason thấy cần phải hành động ngay để cứu vãn tình thế. Nếu vì lý do gì khác hơn là để tránh tương lai với cái chết do búa cắm trán.
      Do đó quay sang Sam. Đương nhiên có thể dàn xếp lại mọi việc - từng thắng giải Oscar mà, trời ạ.
      "Tôi nghĩ có lẽ tôi gây ra hiểu lầm ở đây," Jason . "Taylor và tôi thực ra xong việc hôm thứ Sáu tuần trước. Hôm nay tôi gọi ấy vì chuyện khác - vấn đề mới và tôi hi vọng ấy có thể chia sẻ kinh nghiệm luật vô giá của mình."
      nháy mắt với Taylor, tự hào với câu cuối. Bây giờ ông Sam này nghĩ là đem mối làm ăn mới đến cho công ty.
      là người hùng.
      Nhưng Sam vẫn tỏ vẻ tin.
      " vấn đề mới mà cần lời tư vấn của luật sư chuyên các vụ quấy rối tình dục?" ông nghi ngờ hỏi.
      Jason dừng lại suy nghĩ về điều này - chết tiệt mấy tên luật sư với mấy câu hỏi phiền phức của họ. Và Taylor xen vô.
      "Đúng vậy," , bắt được ý của Jason. "Ngài Andrews có qua chuyện này với tôi lần gặp trước. Ông ấy có công ty sản xuất và cần tư vấn về vấn đề nhân mới xảy ra gần đây ở văn phòng của ông ấy."
      Jason gật đầu đồng ý - coi nào, miễn là nó hiệu quả. "Đúng, đúng, đúng rồi - vấn đề nhân mới phát sinh ở công ty sản xuất của tôi. Đương nhiên rồi."
      Sam nhìn cả hai nghi ngờ. "Loại vấn đề gì?"
      Taylor buồn chớp mắt.
      "À... có vẻ như Ngài Andrews có vài vấn đề khi xác định cư xử thế nào là thích hợp và thích hợp ở chỗ làm."
      Jason - gật gù đồng ý - ngưng ngay và liếc qua . "Ơ, xin lỗi nhé..."
      Phớt lờ , Taylor lắc đầu chê bai. diễn xuất tuyệt vời.
      " may, Ngài Andrews có thói quen xấu là đùa tục tĩu ở chỗ làm." chồm người tới Sam, thầm. "Và phải là những câu hay - toàn những cái nhăng nhít. đấy."
      Thấy Sam nhìn nhanh về , Jason rục rịch trong ghế. Thường ngại thêm lời thoại vô kịch bản, nhưng vụ này hơi bị quá đà rồi.
      "À, ừ... Donovan, có lẽ chúng ta nên bàn vụ này..."
      "Và chuyện khác nữa," lập tức ngắt lời , "ông ta ràng cầu phụ nữ trong công ty gọi ông ta là "Ngài Quyến rũ". Và khi về ông ta khi ông ta có ở đó phải gọi là "Đấng Quyến rũ duy nhất".
      Người tên Derek, người vẫn ngồi ở bàn, vội che miệng cười.
      Jason nhìn Taylor cảnh cáo. "Tôi nghĩ..."
      "Và rồi chuyện xảy ra tuần vừa rồi nữa," , lại ngắt lời .
      "Chuyện gì?" Sam hỏi, vẻ hơi bối rối.
      Liếc Jason ranh mãnh, Taylor giải thích với Sam.
      "Tuần trước, Ngài Andrews nghĩ là rất buồn cười khi phát động chuông báo cháy và la lớn qua điện thoại nội bộ là, trích dẫn nhé "đến lúc các xinh xinh khỏa thân chạy lung tung rồi"."
      Jason bỗng ho tràng - lúc này sẵn sàng làm bất cứ gì để làm im lặng.
      Và Taylor vỗ vỗ lưng .
      "Nào, nào, Ngài Andrews, sao đâu." an ủi. "ông cần gì đâu. Là luật sư của ông, chúng tôi lo chuyện gì." quay sang nháy mắt với Sam. "Phải Sam?"
      Sam nghĩ lúc rồi gật. "Đương nhiên rồi," ông lịch . "Công ty chúng ta luôn sẵn sàng giúp Ngài Andrews với... vấn đề của ông ấy. theo vụ này Taylor."
      Đứng cạnh Jason, Taylor mỉm cười tự hào.
      "Cám ơn Sam. Và ông cần lo đâu - tôi chắc rằng Ngài Andrews nhanh chóng học hiểu rằng có những điều ông ta thể làm ở chỗ làm của người khác."
      trừng mắt với .
      Chẳng cần phải thiên tài cũng hiểu ý .
      Vừa bước ra hành lang, Jason thể kềm được nữa.
      " điên à?"
      Taylor giận dữ suỵt , và chưa kịp gì thêm, kéo góc. nhìn quanh để chắc chắn là họ mình, rồi quay lại nhìn .
      " nghĩ là ai, ào vô văn phòng của tôi như thế?" giận dữ chỉ tay vô mặt . " có thấy bao nhiêu rắc rối suýt gây ra cho tôi ?"
      "Khoan khoan - bực mình tôi?" Jason nhìn Taylor như tin. " có biết vừa gây ra chuyện lộn xộn ?" Nhận ra thời gian là cần thiết, rút điện thoại ra và nhấn phím gọi nhanh.
      "Marty - chúng ta có vấn đề rồi," quát vô điện thoại ngay khi Marty vừa trả lời. "Nghe này, khoảng 15 phút nữa, cơn bão..."
      Taylor với qua, giựt điện thoại, và đóng lại.
      Jason sững sờ nhìn . " làm cái quái gì thế?"
      Bừng bừng giận dữ, lao về phía , đẩy lùi vào tường. Nếu ở tình huống khác, đầu óc có lẽ có những suy nghĩ bất chính với gần gũi này, nhưng lúc này giận quá khả năng tưởng tượng chuyện Luật sư hư hỏng rồi.
      " cho hay, tôi chịu đựng trò diễn vặt vãnh của trong đó vì tôi thấy ngại gây ra khó khăn cho ," Jason rít lên. "Nhưng nếu đưa ngay cái điện thoại cho tôi, tôi thề tôi ..."
      "Bình tĩnh nào," Taylor nhàng ngắt lời . " có chuyện gì đâu."
      " có..." Jason cố kềm chế khỏi hét lên ý còn lại. nhìn lên trần nhà và đếm đến 10 để kềm khỏi bóp cổ .
      " vừa bảo mọi người là tôi là tên bịnh hoạn," qua kẽ răng. "Và là kẻ với trí thông minh của đứa con nít lên 10. Chuyện này đầy internet ngay trưa nay."
      "Họ kể gì đâu."
      Jason trừng mắt với Taylor và giằng điện thoại khỏi tay . " cần biết bài học về cách cuộc sống của tôi vận hành, tiểu thư ạ." nhấn nút gọi lại. "Ai cũng kể hết."
      "Họ nghĩ là tôi ."
      "Chết tiệt"
      "Do đó, nếu họ nghĩ tôi , họ nghĩ là những thông tin này được bảo vệ bởi quyền của thân chủ với luật sư của họ. Họ bị ràng buộc bởi luật pháp nên lập lại những gì tôi ."
      Mắt bắt gặp mắt . Jason ngẫm nghĩ thông tin vừa . Và gác máy.
      nháy mắt. Sập bẫy.
      "Tôi phải là người vô tình, Ngài Andrews," với nụ cười. quay người và hướng về phía văn phòng.
      Jason nhìn bước . Có cái gì đó đầy tự tin nơi thấy rất thích.
      vội vã đuổi theo và bắt kịp Taylor giữa hành lang ồn ào.
      "Chờ - Có chuyện khác tôi muốn với . chưa hỏi lý do khiến tôi gọi ."
      Mọi người dừng lại nhìn họ chăm chú. Taylor và lướt qua họ.
      "Hôm nay tôi rất bận, Ngài Andrews à," . "Có lẽ nên đặt hẹn với thư ký của tôi để chúng ta có thể bàn chuyện vào hôm khác?"
      Jason phá ra cười - chắc chắn đùa. Nhưng khi gì thêm, quyết định tốt nhất là lờ .
      "Sao cũng được, chuyện là như vậy," giải thích, "biên kịch tham vấn luật sư nào khi viết kịch bản của ông ta, bây giờ đạo diễn và tôi thấy nó có nhiều vấn đề quá."
      "Rất tiếc cho ," Taylor lơ đãng . dừng ở bàn Linda để lấy tin nhắn.
      " gọi Tom Jacobs coi ta có vài phút để bàn việc lấy lời khai ở tòa ?"
      Sau khi Linda gật đầu, bước vào văn phòng mình.
      Jason đứng ngơ ngẩn ngoài hành lang, quen với việc ai quan tâm đến . Sau môt hồi thấy Taylor trở ra, đành theo vô văn phòng.
      Bên trong, ngồi xuống bàn và lục lọi giấy tờ. Jason nghĩ tốt hơn hết là thẳng vô việc.
      "Tôi muốn làm việc với tôi để hoàn chỉnh kịch bản."
      Điều đólàm chú ý.
      Taylor ngưng việc làm và nhìn lên. nhìn thẳng vào mắt .
      ""
      "Tại sao ?"
      chỉ sấp hồ sơ trước mặt. "Bởi vì tôi sắp phải ra tòa vào 2 ngày tới."
      Jason phẩy tay. quan tâm mấy chuyện này.
      "Chúng ta làm việc vào buổi tối."
      Taylor nhìn xa xôi, miệng lẩm bẩm "tại sao lại chọn tôi".
      "Tại vì giỏi," Jason bình thản .
      Taylor ngừng lại, Jason để ý thấy cãi lại câu đó.
      " nghe," , giọng mềm hẳn, "tôi biết vài luật sư giỏi trong công ty, họ rất phù hợp với việc này. Tôi gọi..."
      ". Là cơ."
      Taylor nhìn , khoanh tay trước ngực.
      "À, rất tiếc, tôi rảnh."
      "Cả hai chúng ta đều biết tôi có thể làm rảnh chỉ với cú điện thoại," Jason thản nhiên.
      Đôi mắt xanh của lóe lên khi nghe dọa. đứng dậy về phía , dừng cách vài centimet. Jason nhanh lẹ kiểm tra xem có cầm vật nhọn gì trong tay .
      Nhưng thay vào đó, làm bất ngờ khi hỏi. "Tại sao lại là tôi? , Jason. Tại sao?"
      Hmmm... gọi tên thân mật của nữa. Quả là bước tiến. Bước sát lại, Jason nhìn xuống và mỉm cười tinh quái. "Tôi có thể gì nào?... hấp dẫn tôi."
      Ăn tiền!
      Jason nhìn Taylor tỏ vẻ đầu hàng với nụ cười . biết kềm được.
      nhích lại gần thêm chút. "Tôi hấp dẫn ?"
      " biết có," bạo dạn trả lời, mắt rời mắt . Chao ôi - mọi thứ tự nhiên trở nên nóng sốt nhanh quá. tự hỏi họ làm tình ngay bàn làm việc của hay . Ai đó nên dời cái đồ kẹp giấy đó .
      Với cái nhìn ranh mãnh, Taylor kiễng chân lên thầm vào tai Jason.
      "Vậy tôi nghĩ thấy phần kế hấp dẫn," thào.
      nhìn . Điều đó nghe hay. Và nhướng mày chờ đợi khi Taylor cười tinh quái và...
      ...sập cửa lại trước mắt .
      Trong vài giây, Jason chỉ có thể đứng ngay hành lang với mũi dí sát vô tấm cửa gỗ lạnh lùng của phòng . Sau vài giây nữa, lịch gõ cửa.
      Taylor kéo mạnh cửa ra, bực bội.
      Jason cười với . "Tôi cần phải biết: lấy đâu ra câu "các xinh xinh khỏa thân chạy" thế?"
      "Tôi cãi bao nhiêu vụ quấy rối rồi, Ngài Andrews à" lạnh lùng trả lời. "Tôi nghe và thấy những điều thậm chí còn chưa nghĩ tới nữa kìa."
      "Có muốn thử xem đúng như vậy hay ?"
      lại sập cửa vô mặt .
      Lần này, quay lại và thấy cả công ty nhìn chăm chú. lơ đãng chỉ về phía cửa.
      "Trong đó gió hơi lớn." Nháy mắt, thẳng người lên và nhanh nhẹn bước về phía thang máy. Vậy... muốn chơi trò "làm cao", hả? Được thôi, trò này thích nhất mà.
      Jason mỉm cười khi lôi điện thoại ra, sẵn sàng để đối phó với nước cờ của Taylor Donovan.
      "Marty, tôi đây. Gọi Sam Blakely. Ừ, gọi nữa."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :