1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Just Like Heaven - Julia Quinn ( 23 c + Kết )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương kết

      năm sau

      A nh chắc hàng ghế đầu là chỗ ưu thế nhất,” Marcus , ném cái nhìn khao khát về những cái ghế trống còn lại. và Honoria đến sớm vào buổi nhạc hội của nhà Smythe - Smith vào năm nay, nài nỉ họ đến sớm để được chỗ ngồi “tốt nhất”.

      phải về vấn đề ưu thế,” , nhìn lên xuống hàng ghế đầu với đôi mắt sáng suốt. “Đó là về chuyện lắng nghe.”

      biết,” rầu rĩ .

      “Dù sao , cũng là vấn đề nghe, đó là về việc thể ủng hộ của chúng ta. trao nụ cười tỏa sáng khi ngồi xuống cái ghế chọn – hàng đầu tiên, ngay chính giữa. Thở dài, ngồi xuống bên phải .

      “Em có thoải mái ?” Honoria mang thai, và đủ lâu để nên xuất nơi công cộng, nhưng cứ khăng khăng rằng buổi nhạc hội là ngoại lệ.

      “Đó là truyền thống gia đình,” trả lời. Với , đó là lời giải thích đầy đủ.

      Với , đó là lí do tại sao .

      kì lạ, là phần của gia đình của riêng mình. chỉ có gia tộc Smythe – Smith, là quân đoàn đông đúc mà vẫn thể theo kịp. Mỗi đêm khi nằm xuống bên cạnh vợ mình, vẫn thể tin được rằng thuộc về . với . Là gia đình.

      Và sớm thôi họ là ba người.

      Tuyệt vời.

      “Sarah và Iris vẫn còn bất bình về màn trình diễn,” Honoria thầm, mặc dù xung quanh có ai.

      “Ai thế chỗ em?”

      “Harriet,” , rồi thêm vào, “em của Sarah. Con bé mời mười lăm tuổi, nhưng còn ai trước con bé cả.”

      Marcus nghĩ về việc hỏi liệu Harriet có giỏi , nhưng nghĩ muốn biết câu trả lời.

      “Có hai chị em ruột trong nhóm tứ tấu vào năm nay,” Honoria , hình như chỉ vừa nhận ra điều đó. “Em tự hỏi chuyện này có từng xảy ra trước đây chưa?”

      “Mẹ em biết,” lơ đãng.

      “Hoặc là dì Charlotte. Dì ấy hoàn toàn trở thành người thông thạo lịch sử gia đình.”

      Ai đó qua họ đến chỗ ngồi ở trong góc, Marcus liếc nhìn xung quanh và nhận ra căn phòng dần đông lên.

      “Em hồi hộp quá,” Honoria , cười phấn khởi với . “Đây là lần đầu tiên em làm khán giả, biết đấy.”

      bối rối chớp mắt. “Vậy còn những năm trước khi em chơi sao?”

      “Cái đó khác,” , nhìn với vẻ -hoàn-toàn--hiểu-được-đâu. “Ồ, đây rồi, đây rồi. Bắt đầu rồi.”

      Marcus vỗ vào tay , rồi ổn định chỗ ngồi của mình để xem Iris, Sarah, Daisy và Harriet ngồi vào chỗ của họ. nghĩ có lẽ nghe tiếng rên của Sarah.

      Và sau đó họ bắt đầu chơi.

      Tệ khủng khiếp.

      biết trước nó khủng khiếp, dĩ nhiên; nó luôn kinh khủng. Nhưng bằng cách nào đó tai xoay xở để quên nó khủng khiếp thế nào. Hoặc có lẽ năm nay họ còn tệ hơn cả bình thường. Harriet làm rớt cây vĩ của mình hai lần. thể tốt được.

      liếc nhìn Honoria, chắc chắn thấy vẻ mặt đồng cảm mặt . Dù sao , ở đó. biết chính xác cảm giác như thế nào sân khấu đó, tạo ra những tiếng ồn.

      Nhưng ít nhất Honoria nhìn có vẻ buồn cho các em họ của mình. Thay vào đó, nhìn họ với nụ cười rạng rỡ, gần giống như bà mẹ tự hào đắm mình trong ánh sáng chói lọi của trách nhiệm vẻ vang của mình.

      phải nhìn hai lần để chắc là nhìn thấy những thứ đó.

      “Họ tuyệt vời sao?” thào, nghiêng đầu về phía .

      Môi hé mở vì sốc. Ông biết làm sao để trả lời.

      “Họ tiến bộ rất nhiều,” thầm.

      Điều đó là đúng có lẽ rất tốt. Nếu như vậy, cực kì vui mừng rằng cần ngồi trong bất kì buổi diễn tập nào của họ.

      dành phần còn lại của buổi nhạc hội để ngắm Honoria. tươi cười, thở dài; lần đặt tay lên tim mình. Và khi các em họ của đặt nhạc cụ của họ xuống ( hoặc trong trường hợp của Sarah, đảo mắt khi nhấc tay ra khỏi bàn phím ), Honoria là người đầu tiên đứng lên và vỗ tay nhiệt tình.

      tuyệt vời sao khi chúng ta có con để chúng chơi trong nhóm tứ tấu?” với , trao nụ hôn bốc đồng lên má.

      mở miệng để , và trung thực mà , biết định gì. Nhưng chắc chắn phải là những gì , đó là, “ mong đợi.”

      Nhưng khi đứng đây, đặt bàn tay nhàng lên tấm lưng nhắn của vợ mình, lắng nghe trò chuyện với những người em họ, mắt lướt xuống bụng , nơi mầm sống mới hình thành. Và nhận ra rằng đó là . rất mong đợi. Bất kì phần nào của chuyện này.

      nghiêng người xuống và thầm, “ em,” vào tai Honoria. Chỉ vì muốn làm vậy.

      nhìn lên, nhưng mỉm cười.

      cũng vậy.

      HAPPY ENDING

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :