1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

JQ THIÊU ĐỐT NĂM THÁNG - VÂN CÁT CẨM TÚ(H+) (51C + 2PN)*ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 40
      Convert+ Edit: Sunny

      Tôi tập trung nhìn vào, ra là đồng chí Diệp Tử Ninh biến mất hết buổi tối.


      Giờ phút này ta mặc áo mũ chỉnh tề, dáng người dạ cẩu đứng giữa đám người mà hưởng thự đãi ngộ cấp cao của mình, khác xa với tôi trời vực.

      Đám gà mái vừa rồi còn bùm bùm với tôi, vừa thấy được Diệp Tử Ninh đều lập tức nhắm miệng lại giả bộ làm thục nữ, thế mà còn quên liếc mắt nhìn tôi cái, có thể lúc trước tôi ngồi chung xe với Diệp Tử Ninh làm chắc bọn họ cho là tôi cấu kết với Diệp Tử Ninh, hoặc cho tôi có gian tình với Diệp Tử Ninh, cho nên ít nhiều bây giờ có chút sợ tôi đến khóc lóc kể lể với Diệp Tử Ninh, ảnh hưởng đến công việc của bọn họ.

      khí trong cantin nhất thời trở nên khẩn trương.

      Quả nhiên, Diệp Tử Ninh tới hướng tôi!!!!

      Trong lòng tự nhiên cảm động chút, hình tượng của ta trong lòng tôi cũng nhất thời tăng lên nhiều.

      Cái gì???!!!!!

      Ý ý, bạn học Diệp Tử Ninh ơi, bạn phải là quên mang mắt kính chứ, sao qua luôn thế, mau mau quay lại đây nhanh lên!!!!

      Lúc đấy chẳng biết ai cười lên tiếng vui sướng khi người ta gặp họa.

      Đúng, Diệp Tử Ninh nhàng qua bên người của tôi, chẳng có chút ý định nào dừng lại, mà đừng là dừng lại, khi qua bên cạnh của tôi, ta căn bản còn liếc nhìn tôi cái, toàn bộ tinh thần của ta đều tập trung người ‘Thiên sinh lệ chất’ [ ‘Thiên sinh lệ chất’ chính là cháu của bà Bao Xuân Hoa, là hoa khôi trong bệnh viện đồng thời cũng là thanh mai trúc mã của Diệp Tử Ninh], giống như thế giới chỉ có mình ta thôi ấy, mà tôi cùng ta chỉ là người xa lạ có chút quan hệ!

      Ba chữ ‘ người xa lạ ’ làm trái tim tôi đau đớn!


      Khoảng khắc ta qua bên cạnh tôi, ràng chỉ là cách có nữa thước nhưng lại cảm giác chia cách giống như thiên nhai, gần nhau trong gang tấc mà lại giống như biển trời cách mặt, tại khắc này tôi rốt cuộc cũng cảm nhận được ý nghĩa của bốn chữ này, Diệp Tử Ninh ràng đứng ở trước mặt tôi nhưng tôi lại nhìn thấy được bóng hình mình trong đôi mắt đó, lại càng nhìn thấy chút gì quen thuộc trong đấy, ta đạm mạc, bình tĩnh qua bên người tôi, mà tôi bất quá chỉ là người qua đường vô danh mà thôi!

      ta cùng ‘Thiên sinh lệ chất’ vừa vừa cười song song rời , tuấn nam mĩ nữ, thân ảnh Kim Đồng Ngọc Nữ của bọn họ làm hai mắt tôi đau đớn. Khoảng khắc đó, tôi cảm giác mình giống như bị xát muối vào vết thương, rất đau, rất rát, toàn bộ thế giới đều hướng tầm mắt nhìn về phía tôi, tôi thật囧, cũng có chút khó chịu, tuy rằng tôi biết vì sao mình lại thấy khó chịu…….

      Diệp Tử Ninh và ‘Thiên sinh lệ chất’ rồi, mang theo ánh sáng rồi, mà tôi, giống như bị vô tình vứt bỏ sau khi bị đùa giỡn! Khí – phụ đó =_=

      Cho dù là ‘khí – phụ’, tôi cũng muốn làm ‘khí – phụ’ có tôn nghiêm, cho nên tôi làm bộ như bình tĩnh xoay người, tiêu sái rời , Kim Đồng Ngọc Nữ liên quan gì đến tôi chứ, tôi bị người ta bỏ liên quan gì đến các ngươi chứ???

      Tôi khổ sở, , tôi cảm thấy khổ sở, Kim Đồng Ngọc Nữ gì chứ, tôi là Tinh Đồng Dục Nữ có! Tôi khinh, uyên ương hí thủy, con mẹ nó đều chết đuối hết, bỉ dực song phi, con mẹ nó đều ngã chết hết, buổi tối làm đau thắt lưng của nhau, đều là đôi cẩu nam nữ!

      Tôi trở lại văn phòng, chút tinh thần ăn uống cũng có, tôi miễn cưỡng ăn mấy miếng đem cà mèn cất .

      Các ý nghĩ trong đầu tôi loạn cả lên cứ như dân chạy nạn, aizzz, trăm tư này của tôi thể giải, tôi có khả năng lí giải!!
      Hay Diệp Tử Ninh làm như vậy là để trả thù tôi ngày đó trở về ăn bữa tối dưới ánh nến với ta? Hay là tức giận vì tôi tin tưởng Bạch Thần mà tin tưởng ta? Hay là ta muốn tôi làm bạn của ta, hay là ta lòng thích tôi?

      Tôi hoang mang ruột gan đứt thành từng khúc, tóc bị tôi bức xuống thiệt nhiều, tôi hoang mang làm bàng quang muốn nở ra, hình như làm thận bị mệt báo hại tôi luôn phải chạy về WC. =”=

      Nghe WC là nơi vô cùng ‘ba chấm’, bởi vì trong phim TV hay là trong tiểu thuyết, đó luôn là nơi tập trung những người nhiều chuyện, mà trong tiểu thuyết hay trong phim nữ chính thường xuyên ở đó nghe được ít bí mật trọng đại, sao đó giải khai hiểu lầm với nam chính, hai người tiêu tan hiểu lầm lúc trước, càng thêm ân ái hơn, vì thế tôi quyết định ngồi chồm hổm trong WC lâu chút, có khi có thể nghe được chút tin tức khác thường liên quan đến Diệp Tử Ninh.

      Hương vị trong WC dễ chịu chút nào, tuy rằng điều kiện vệ sinh nơi này vô cùng tốt hơn so với các bệnh viện khác nhưng mà……. Nhưng mà……. Tôi ngồi trong WC tới nửa tiếng mà cái người ngồi ở WC kế bên kia, biết ăn trúng thứ gì mà hoạt động ngừng, là muốn bệnh mà!

      Nhưng mà mưa gió như thế nào ảnh hưởng đến quyết tâm của tôi, trải qua thất bại làm thế làm có thể tới thành công? Vì thế……. tôi ~~ nhẫn~

      Nghe , rốt cuộc cũng có người nhiều chuyện kìa.

      Kẻ chạy cờ giáp: “Tối hôm qua tớ rốt cuộc cũng XXOO với mĩ nam Tiểu Q rồi!”

      Kẻ chạy cờ ất kích động: “Thế nào thế nào? Tớ muốn nghe chi tiết, cái kia của ta lớn ?”

      (⊙o⊙)…….. Má ơi! Đề tài 18+ !!!

      Tôi nhất thời cũng có kích động muốn đập đầu vào tường cho bớt tức, mĩ nam Tiểu Q kia tôi thèm dãi lâu, chỉ tiếc người ta thèm tôi thôi, aizzzz!

      Kẻ chạy cờ giáp: “Ngày hôm qua chúng tớ ăn cơm, sao đó cùng xem phim ‘Tiếng gió’, trong lúc xem, ta còn có chút kích động bảo tớ giúp ta mát xa nơi đó, tuy rằng bên cạnh chúng tớ có người nhưng phía trước phía sau vẫn có, đây là lần đầu tiên tớ ở nơi công cộng làm chuyện này, mặc dù có chút ngượng ngùng nhưng trong lòng cũng có loại cảm giác hưng phấn phạm tội!”

      Kẻ chạy cờ ất: “Các cậu ‘làm’ sao? Sau đó thế nào? Nơi đó của ta thế nào, lúc đó nó có đứng lên ?”

      =_=…….. đề tài của hai này là ……. Quá mức phóng khoán rồi, ngay cả hủ nữ nhưng tôi đây mặt cũng đỏ lên rồi này, quả nhiên là ‘Sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân’ ah! [Sún: ‘Sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân’ là ngoài núi còn có núi, người này giỏi còn có người khác giỏi hơn]

      Kẻ chạy cờ giáp lại bỗng nhiên thở dài: “Aizzz……tớ mang theo tinh thần thần thánh chạm tới nơi đó, nhưng khi tớ đụng tới lại rất kinh khủng, sao lại như thế chứ?”

      Kẻ chạy cờ ất giọng kêu sợ hãi: “Trời ạ, phải là nam son môi chứ?” [Tác giả che mặt giải thích: nam son môi chính là về nơi đó khi ‘lên’ vẫn giống như cũ rất ngắn rất , giống như son môi, nam nhân thế này người ta gọi là nam son môi]

      Kẻ chạy cờ giáp lại thở dài: “ ta cầm tay tớ sờ nơi đó, bắt đầu rất , tớ cẩn thận vuốt ve vài cái, nơi đó cũng lớn hơn chút, bất quá chỉ là chút mà thôi, khi tớ muốn vuốt ve dưới lại phát gian, bởi vì khi tớ nắm lấy căn bản là có vị trí để di động.”

      Kẻ chạy cờ ất: “Trời ạ, thể nào, là vì nội y hay là ta ‘lên’ được?”

      Kẻ chạy cờ giáp: “Cũng phải, tớ vói vào trong nội y của ta, nơi đó của ta cũng cao cao, cho nên chỉ có thể ta chính là nam son môi.”

      Kẻ chạy cờ ất: “ ràng là mĩ nam bên ngoài nhìn rất cường tráng mà sao nơi đó xứng đôi với bề ngoài được thế?”

      Kẻ chạy cờ giáp: “Ai biết được đâu?! Buồn chết tớ mà! Lúc ấy tớ muốn cùng ta ‘làm’ chính ôm tâm lý cái này là do nội y, cho nên xem xong phim, dựa theo kế hoạch lúc trước, tớ cùng ta đến khách sạn thuê phòng.”

      Kẻ chạy cờ ất: “Như thế nào?”

      Kẻ chạy cờ giáp: “Lần này tớ hoàn toàn mất hết hi vọng, khi chúng tớ XXOO, tớ có cảm giác gì, cơ hồ là có vật gì tiến vào nơi đó, điểm chết người chính là, ta còn dám có mặt mũi cầu tớ giúp ta liếm nơi đó, tớ đành lòng tổn thương ta nên giúp ta liếm, có điều lâu nó lại mềm, lập lại vài lần như thế, lão nương rốt cuộc chịu nổi, trực tiếp đẩy ta ra, với ta là tớ từ bỏ, lúc ấy ta còn có dịch, rất thích, lão nương rất thích, tớ bảo ta tự mình lấy tay giải quyết , đêm đó tớ chuồn thẳng!”

      Kẻ chạy cờ ất: “Oh my god~~ nghĩ tới ta nhìn được nhưng dùng được.”

      Kẻ chạy cờ giáp: “Đúng vậy, cũng chỉ lớn bằng ngón tay của tớ, hơn nữa bao da quá dài, người đàn ông này xem như bị hủy, cho dù có đẹp trai cỡ nào lão nương cũng kiên quyết ở cùng chỗ với ta.”
      Kẻ chạy cờ ất: “Cho nên các cậu xem như hoàn toàn tan rã?”

      Kẻ chạy cờ giáp: “Đó là đương nhiên, tớ lấy hạnh phúc nữa đời sau của tớ giỡn đâu, sống cùng loại đàn ông này cũng giống như sống mình ấy.”


      Kẻ chạy cờ ất: “Cậu xem cái kia của phó viện trưởng thế nào? Có thể cũng là loại nhìn được dùng được ?”

      (⊙o⊙)Ách, phải đâu! Tuyệt đối phải thế đâu!!!


      Tôi theo bản năng ở trong lòng trả lời lại, đầu óc tự chủ được nhớ lại hình ảnh XXOO cùng Diệp Tử Ninh, ách…… nơi đó của ta, rất lớn, rất lớn! So với chuối hương còn lớn hơn chút………. Ôi ôi ôi, che mặt…….. tôi sao lại nghĩ tới mấy thứ đó thế này?! Quả biết xấu hổ!

      Kẻ chạy cờ giáp: “Nếu có thể cùng chỗ với phó viện trưởng, cho dù ấy là nam son môi tớ cũng nguyện ý.”

      Kẻ chạy cờ ất: “Đúng vậy, người đàn ông hoàn mĩ như thế, tớ đoán chắc nơi đó phải là son môi đâu, nghe nhìn cái mũi và bàn tay của người đàn ông là có thể đoán được nơi đó như thế nào, tớ trộm quan sát qua, cái mũi của phó viện trưởng rất cao, bàn tay rất lớn, cho nên………. Hì hì hì…………”

      Kẻ chạy cờ giáp cười mắng: “Cậu là dâm đãng đó!!”


      Kẻ chạy cờ ất: “Kẻ tám lạng người nửa cân, chẳng lẽ phải cậu cũng thế sao? Nếu có thể cùng phó viện trưởng ở cùng chỗ, tớ nguyện ý giảm thọ hai mươi năm!”

      Kẻ chạy cờ giáp: “ chỉ là hai mươi năm, cho dù ba mươi năm, tớ cũng nguyện ý.”

      Kẻ chạy cờ giáp, ất, hai người hi hi ha ha rồi, trong WC chỉ còn lại mình tôi, mà mặt của tôi nóng lên cơ hồ có thể tự bốc cháy .

      Tôi hỗn loạn từ trong WC ra, tất cả mọi người đều thích Diệp Tử Ninh như thế, vì có thể ở cùng chỗ với ta mà bọn họ tình nguyện giảm thọ mấy chục năm, cho dù ta là nam son môi bọn họ cũng nguyện ý, nếu như vậy Diệp Tử Ninh chủ động với tôi, tôi đây chẳng phải là chó ngáp phải ruồi rồi ư?!


      Tôi đây có phải là nên cảm ơn ta đến rơi nước mắt rồi đúng ? Hơn nữa ta dường như còn muốn tôi phụ trách ta, bảo tôi làm bạn ta, ta tôi là mối tình đầu của ta, vì cái gì, vì cái gì lại chính là tôi???

      Chẳng lẽ, ta nhất kiến chung tình với tôi sao?

      thể nào, tôi biết bộ dáng của tôi cũng tệ lắm, nhưng mà cũng đến nỗi khuynh quốc khuynh thành, đám con xoay quay người ta người nào cũng ốm hơn tôi, có ngoại hình hơn tôi, khuôn mặt toàn là mặt trái xoan đẹp hơn cái mặt bánh bao của tôi mấy vạn lần, được rồi, cho dù lùi vạn bước, ta có thích con có nội hàm ta từ đâu mà nhìn ra được tôi là nghệ thuật chứ, tôi rất mê văn học, bình thường rất thích lên mạng xem tiểu thuyết H…….. hay là ta cũng thích loại hình nghệ thuật này?? (Tác giả nhìn lên trời: ==#, đám quạ đen bay qua tập thể, lập tức hình thành chữ ‘S’, rồi lập tức hình thành chữ ‘B’)

      Tôi rối rắm, tôi nghĩ ra, sau đó tôi gọi điện gấp cho Tư Đồ.

      Tôi: “Tư Đồ, cậu thấy tớ có đẹp ?”


      Tư Đồ: “Tớ thích cách thức kể chuyện hài này của cậu rồi đấy!”

      Tôi >_<: “………… Im miệng cho tớ……. nếu tớ phó viện trưởng ở chỗ tớ làm thích tớ, cậu có tin ?”

      Tư Đồ: “Ha ha ha, ta nhìn trúng gương mặt thiên thần của cậu hay là dáng người quyến rũ chết người của cậu đó?”


      Tôi = =#: “…………..”

      Xem , ra ai tin cả, ngay cả bạn học Tư Đồ tốt xử với tôi tốt nhất cũng chịu tin tôi rằng chuyện này là , cho nên ai bảo tôi nên tin tưởng chuyện này đâu?


      Tôi yên lặng gác điện thoại, chăm chú nhìn khuôn mặt bánh bao của mình trong gương, thể phủ nhận lời của Tư Đồ được, tôi có gương mặt thiên thần và dáng người quyến rũ chết người, thế ta rốt cuộc là coi trọng tôi cái gì?

      Lão nương chịu đủ rồi, tôi bị chuyện này tra tấn điên rồi, tôi muốn tiếp tục đoán mò nữa, cho nên tôi cố lấy dũng khí, chuẩn bị gọi tới Diệp Tử Ninh để hỏi cho ràng.

      Tôi cầm lấy di động, khí thế bừng bừng gọi cho Diêp Tử Trữ, rất nhanh bên kia bắt máy, nhưng truyền đến giọng trầm thấp của Diệp Tử Ninh mà là liên tiếp tiếng thở dồn dập.


      Tiếng thở nam nữ dồn dập kia rất quen thuộc, giống như buổi tối hôm đó chúng tôi cùng nhau.

      Tôi giống như kẻ trộm bị phát lập tức gác điện thoại, trong đầu lại xuất hình ảnh:

      Trong văn phòng, Diệp Tử Ninh và ‘Thiên sinh lệ chất’ ở cùng chỗ, trong bóng tối, hai người bọn họ hợp hai làm , trong có em, trong em có …… bọn họ vận dụng chính là liên thức xem – – tọa…….. dáng người ta người mà rung động, còn ấy, đôi chân thon dài trần truồng, ……… tiếng ‘uhm uhm’ ngừng vang ra từ đôi môi đào nanh ta của ấy…………..

      Nghĩ vậy, trong lòng tôi giống như bị tảng đá rơi xuống, hô hấp rất khó chịu, mỗi lần hít thở là làm đau tất cả động mạch chủ, tĩnh mạch, tại sao lại có thể như vậy? Gần đây trái tim thoải mái cho lắm, xem ra tôi phải chụp phim X – quang kiểm tra mới được.
      Chậm chạp từ trong WC ra, trong bỗng nhiên nhớ tới câu của Diệp Tử Ninh, ta : “Nếu Trư Trư cự tuyệt , vậy em chính là phá hỏng cơ hội làm người tốt của , từ nay về sau tin tưởng phụ nữ nữa, đùa giỡn với bọn họ!”

      ( ⊙ o ⊙) Oh ~~ my ~~ god!!!!!

      Chẳng lẽ ‘Thiên sinh lệ chất’ là mục tiêu trả thù đầu tiên của ta hay sao? ta bắt đầu lên con đường trêu hoa ghẹo nguyệt sao?



      Làm sao ta có thể sống như thế được? Bởi vì tôi cự tuyệt ta là ta bắt đầu chơi trò ái tình nhân gian ư? được, tôi phải ngăn cản ta! Nghĩ thế tôi nhanh chóng chạy tới văn phòng ta!

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 41
      Convert+ Edit: Sunny

      Làm sao ta có thể sống như thế được? Bởi vì tôi cự tuyệt ta là ta bắt đầu chơi trò ái tình nhân gian ư? được, tôi phải ngăn cản ta mới được! Nghĩ thế tôi nhanh chóng chạy tới văn phòng của Diệp Tử Ninh!

      Thân là nữ thanh niên có tâm hồn nghệ thuật tôi ra nên khẩn trương như vậy, sau này mỗi khi nhớ lại chuyện này tôi đều hối hận vô cùng.
      Ngày đó tôi là ngốc, là khờ dại, là xúc động, tôi cảm thấy được ngày đó tôi chính là phụ thân của thánh mẫu, trong lòng tôi đều lo lắng vì “Thiên sinh lệ chất”, lo lắng ấy sau khi XXOO lại bị tên khốn nạn Diệp Tử Ninh vứt bỏ, đến lúc đó nếu ấy thừa nhận được cú đả kích này, vô cùng có khả năng nhảy lầu tự sát, đến lúc đó tội của tôi là nặng, cho nên tôi có trách nhiệm, có nghĩa vụ ngăn cản bi kịch này phát sinh, tôi là rất người tốt, chính phủ hẳn là thưởng giấy khen công dân tốt cho tôi mới đúng !
      A a a a a. . . . . . Được rồi được rồi, tôi thừa nhận ra tôi có vĩ đại như vậy, tôi là vì cái ý nghĩ điên cuồng trong đầu tôi, nó giống như tấn công đầu óc tôi, hại tôi phiền lòng ý loạn, có được giây yên tỉnh, cho nên tôi muốn cho ràng, mà nguyên nhân khác khiến tôi sợ là sau khi Diệp Tử Ninh vứt bỏ “ Thiên sinh lệ chất” bà già Bao Xuân Hoa đem cục tức này trút hết lên người tôi, đến lúc đó tôi muốn khóc cũng có chỗ mà khóc. Cho nên trước khi bi kịch này phát sinh, tôi phải nhanh chóng ngăn lại, cứu lấy lớn tuổi sắp bị trượt chân và vãn hồi chàng trai lớn đồi bại về tình dục.
      Khi nào bạn bực bội nhất? Chính là khi bạn có việc gấp, ví dụ như bạn vội WC có người nắm bạn kéo lại, dục tốc bất đạt, dục tốc bất đạt nha!
      đường phóng tới văn phòng Diệp Tử Ninh, tôi gặp thần sát thần, gặp phật sát phật, xem, ở đằng trước lại đến người kìa.
      “Này này …… kia……..”
      nghe gì hết, có nghe gì hết, tôi cái gì cũng chưa nghe được!
      “Này, hộ sĩ mặc áo màu trắng ở đằng trước khi, đứng lại cho tôi.”
      phải bảo tôi, phải bảo tôi, cả bệnh viện có rất nhiều hộ sĩ mặc đồ màu trắng, cho nên ai ông ta là bảo tôi đâu?
      “Này, cái ở đằng trước, ngũ quan bình thường, dáng người bình thản, tứ chi ngắn , mặc trang phục hộ sĩ màu trắng, là người của tổ nào, đứng lại cho tôi.”
      Hận!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
      Tôi nổi giận, hai mắt bởi vì phẫn nộ mà biến thành mắt cá vàng, bực mình quá, đầu năm nay người ta là trâu bò, người ta là kiêu ngạo, người ta là quá đáng!!!!!
      Đây là cái xã hội gì vậy trời, a a a a a a! !
      Con mắt nào của ông thấy tôi ngũ quan bình thường, dáng người bình thản, tứ chi ngắn ??? Tôi chỉ là ngũ quan hơi bẹp chút, dáng người có mặt ngoài chút, tứ chi có dài chút, nhưng cái này cũng có ảnh hưởng bộ mặt thành phố, ông làm cái gì mà hô to lên như vậy? Chẳng lẽ ông biết như vậy là vô cùng tôn trọng người ta hay sao?
      Nhưng tôi có dừng lại mà là tiếp tục tới, tôi là đứa có tố chất, có đạo đức, có khí độ, có văn hóa , là nữ thanh niên bốn có chịu giáo dục chủ nghĩa xã hội khoa học, tôi vì người có tố chất như vậy mà tức giận hoặc là lãng phí thời gian !
      Nhưng có điều cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, bạn cố ý quan tâm mà có người cố tình cho bạn làm như vậy! Cái tên đằng sau có lễ phép, có tố chất chính là người như vậy!
      Tôi lòng phía trước nhưng mà lại dự đoán được quyết tâm của ông ta còn kiên quyết so với tôi, phen nắm lấy cổ tôi, “Tiểu Dạng, xem chạy nơi nào!”
      Tôi 囧. . . . . . Tôi phải là Tiểu Dạng, tôi là Tiêu Chu, mau buông ra!
      Cái ông ở sau lưng nắm cổ áo tôi, bực bội tôi quay mặt lại xem, đó là khuôn mặt nghiệt, đôi mắt đào hoa, mang cái mắt kính gọng vàng, da thịt trắng như tuyết, sống mũi cao tắp, hoàn toàn Irie Naoki trung niên! ! [Irie Naoki là nam chính trong bộ truyện Itazura na Kiss, được chuyển thành phim Thơ Ngây, rất nổi tiếng của Đài Loan]
      Tôi vừa thấy mĩ nam, cái đức hạnh vô cùng đáng tự hào là “Người phong lưu uổng công làm con ” lại ra.
      Tôi lập tức thu hồi bộ dạng kiên nhẫn, lộ ra bốn răng nanh, thẹn thùng hỏi han: "Ajusshi bảo em có chuyện gì ?"
      Đại thúc Irie Naoki nheo nheo mí mắt, “ ‘Ajusshi’là cái gì, có thể ăn được ?”
      =__= ………. Tôi đần người!!!!
      thể ăn, từ đó có nghĩa là ‘ chú ’, nó là tiếng Hàn, chú bảo cháu có chuyện gì ?”
      Nghe vậy, ánh mắt của đại thúc Irie Naoki lập tức tối sầm xuống, chuyển thành bộ dáng đứng đắn, đẩy đẩy gọng mắt kính vàng mắt : “ là hộ sĩ nơi này sao?”
      Tôi thục nữ gật đầu: “Đúng ạ đúng ạ, cháu gọi là. . . . . .”
      tới đây tôi đột nhiên im bặt, bởi vì khuôn mặt tuấn tú của đại thúc bỗng nhiên tới gần tôi, càng dựa càng gần, hơi thở của ông ấy cơ hồ tôi cảm nhận được.
      Vì thế tôi vô sỉ mà thẹn thùng chút, hay là gần đây tôi đào hoa quá nhỉ? Mĩ nam người cứ tiếp người mà đến!
      Tôi là nữ thanh niên có tâm hồn nghệ thuật, tôi nên vì nam tử mà đắc chí, nhưng mà được mĩ nam coi trọng cảm giác tồi, cái này gọi là thanh xuân hữu hạn, trâu bò vô địch, gian tình vô tội, khiến cho gian tình càng tới càng mãnh liệt !
      Tay của đại thúc xoa xoa mặt tôi. . . . .
      đúng, là đặt tay vào gần mắt tôi. . . . . .
      "Mặt của còn dính ghèn."
      “. . . . . .”
      rửa mặt sao ?”
      “. . . . . .”
      Tôi bị lời của đại thúc quýnh cho phát chết khiếp. . . .
      Đại thúc bỗng nhiên đem ánh mắt hình viên đạn chỉa vào vào mặt tôi, thực kinh ngạc hỏi han: “ làm thế nào mà trà trộn vào được? Là ai cho vào, khuôn mặt . . . . . .”
      Tôi kinh hỉ. . . . . . Hay là sắp khen ngợi tôi bộ dạng xinh đẹp?
      " Thiết kế hoàn toàn dựa theo gien của công trình nhân loại học, mặt như vậy bị đưa tới cho mấy cho chó lưu lạc.”
      Tôi ngây người giờ lẻ giây, lập tức hiểu được, tôi giận! Ông ta tôi là mặt bánh bao, mà loại mặt này của tôi chỉ có thể kéo tới mấy con chó hoang mà thôi!
      Mụ nội , tôi là bị nhan sắc của ông ta mà làm cho đại não ngừng hoạt động cho nên mới quên ông ta còn có cái miệng đê tiện, căn bản phải là người tốt
      Tôi vươn ngón giữa với ông ta, fuck you! Mặt của ông mới là thiết kế dựa theo gien của công trình nhân loại học, mặt cả nhà ông cũng thiết kế dựa theo gien của công trình nhân loại học!!! Uổng công lớn lên bộ dạng đẹp như thế, tôi khinh bỉ ông!
      Đại thúc thấy tôi vươn ngón giữa, giận mà ngược lại hai mắt còn toát ra ánh sáng, giống như nơi tha hương gặp được tri kỷ, trong bệnh viện gặp được đồng đạo (Tác giả: Ờ, đúng rồi, phái đáng khinh đó), hai tay nắm lấy tay tôi chân, khuôn mặt kinh hỉ: “Con thô tục giống như vậy, trong bệnh viện gặp được nào có mấy lần? ! Ta phải dẫn gặp tri kỷ!”
      O(╯□╰)o bây giờ người ta chuyện quá hàm súc hay là rốt cuộc vẫn tổn hại tôi đó? ! Bởi vì có phán đoán, vì thế tôi tự nhiên đem nó quy về người trước, xem , đây là chuyện đáng tự hào cỡ nào nha, mị lực của Tiêu Chu tôi khôn cùng, đến phút đồng hồ mà tôi chinh phục được mĩ nam!
      Bất quá ý nghĩ của mĩ nam này giống người thường, phải là từ bệnh viện tâm thần viện trốn viện chạy tới chứ??? Toàn thân tôi lâm vào cảnh giác cao độ.
      lúc tôi lo lắng phải làm thế nào mới thoát khỏi cái ông thần kinh này bác sĩ mặc Blouse trắng qua, đại thúc buông tôi ra rồi giống như vừa rồi nắm lấy cổ áo của người kia, : “Việc tôi bảo làm tốt chưa?”
      Vị bác sĩ kia bị nắm cổ như vậy vốn là rất tức giận, nhưng khi nhìn thấy mặt đại thúc, thái độ mặt trở nên rất phức tạp, giống như là tôn trọng người trước, lại giống như là sợ hãi, nhưng nhiều nhất hình như là bất đắc dĩ: “ làm rồi, tôi muốn đưa lại cho ngài đây.”
      Tôi như con mèo dỏng lổ tai lên nhiều chuyện, đây phải là mĩ nam Tiểu Q son môi của khoa lâm sàng sao?? Vì sao ta lại sợ đại thúc đến như vậy, vị đại thúc này xem ra cũng chỉ là người trong bệnh viện, chỉ là giống người khác là ông ấy có mang thẻ nhân viên cho nên biết ông ấy là người khoa nào, bất quả thấy Tiểu Q cung kính với ông ta như vậy chắc cũng là người chức vị cao trong bệnh viện. Ánh mắt của tôi tự chủ dời đến đũng quần của Tiểu Q, ta thân cao thước tám, dựa theo tỉ lệ mà , nơi đó vốn thể chỉ lớn bằng ngón cái như vậy !
      Tôi bỗng nhiên cảm thấy đồng tình với ta, lớn lên bộ dạng đẹp trai như vậy, là đáng tiếc !
      Đại thúc làm bộ nghiêm túc gật đầu, sau đó cầm lấy bộ xương lên, căm giận : “Làm sao nơi này có bằng phẳng thế?”
      “Có sao? Nhưng mà tôi là dựa theo khuôn mẫu để làm cơ mà, vô cùng bằng phẳng.”
      Tôi xem bọn họ tranh chấp, đếm xỉa gì tới tôi, vì thế muốn thừa dịp phía sau trộm chạy trốn.
      Đại thúc có chút kiên nhẫn , nghĩ rằng ngốc giống như sao, cái này làm sao mà bảo là bằng được? !” Đại thúc bỗng nhiên chỉ vào tôi chuẩn bị đào tẩu, : “Đứng tựa vào vách tường .”
      Tôi chuyện gì nhưng đoán thấy thân phận của ông ta cũng cao lớn, tôi lại thể cự tuyệt, miễn cho bát cơm khó giữ được, vì thế đành phải ngoan ngoãn tựa vào vách tường theo lời ông ta .
      “Ưỡn ngực hóp bụng.”
      Mụ nội nó, là nữ thanh niên có tâm hồn nghệ thuật, tôi vốn là nên chửi bậy nhưng mà giờ phút này tôi cơ hồ giống như thùng boom sắp nổ rồi, nội tâm của tôi lặp lại mấy vấn đề dày vò
      Thứ nhất: tại Diệp Tử Ninh có phải XXOO với “Thiên sinh lệ chất” ở văn phòng ?
      Thứ hai: nếu đúng, bọn họ làm tư thế gì: đại hán đẩy xe? Khẩu thiên huyền địa? Tiêu chuẩn ngủ nằm? Hay là giống ngày đó ở trong phòng tắm ? Nếu phải, vậy là cái gì đây?
      Thứ ba, cái ông đại thúc này rốt cuộc là muốn làm gì đây??? Tưởng tượng đến Diệp Tử Ninh tại vô cùng có khả năng XXOO, lòng tôi liền xoắn như dây thừng, tìm thấy xuất đầu, lòng tôi gấp a a a a a a a a a a a a
      Chính là làm nữ thanh niên đầy hứa hẹn “Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt”, tôi làm theo, đứng thẳng, ưỡn ngực hóp bụng, đại thúc vừa lòng gật đầu, chỉa vào người của tôi ngực tôi với mĩ nam son môi: “Thấy được chưa? “
      Có điều mĩ nam son môi cẩn thận nhìn chằm chằm tôi hồi lâu, cuối cùng xoay người lắc đầu với đại thúc bị bệnh thần kinh.
      Đại thúc gật đầu, thái độ tràn ngập sắc thái bi kịch, chỉa vào ngực tôi rồi : “Đúng rồi, cái này mới kêu là bằng phẳng đó, cầm làm lại !”
      =_=!
      Hận !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
      Muốn tổn hại người cũng cần dùng phương pháp đáng ghét như vậy chứ???? Đại thúc tôi với ông thù oán, cớ làm sao mà ông tổn hại tôi đến như vậy?
      Tôi nổi giận, nhưng cái làm tôi tức nhất chính là vẻ mặt của đại thúc từ đầu đến giờ đều vô cùng chân thành, giống như phải ác ý làm tổn hại tôi mà là chuyện vô cùng thản nhiên ấy, cái này mới là làm tôi tức nhất, ” ‘Thái bằng’công chúa” như thế nào chứ, có tội, hay là ảnh hưởng đến bộ mặt của thành phố, hay là phải xin lỗi nữ nhân tên này?
      Hơn nữa, làm ‘Bò sữa’ có cái gì tốt, bộ dáng nơi đó như vậy luôn làm cho người ta chú ý, luôn kéo tới ánh mắt hèn hạ của đàn ông, tôi có đứa bạn cúp 34D, khi dậy rất tự ti, sao hai cái ngọn núi “Hy Mã Lạp Sơn” của nó bắt đầu phát triển, lại tự ti là vì sao nó khác người ta thế, mà chuyện làm nó thống hận nhất nghiến răng nghiến lợi nhất chính là đàn ông nhìn thấy nó là bắt đầu có phản ứng, nhưng nó bất lực thể làm gì được!!! Cho nên nếu mà so sánh vẫn là ” ‘Thái bằng’ công chúa” của tôi tốt hơn, theo góc độ nào đó ít nhất chúng tôi cũng sống tự tại, đàn ông hèn hạ muốn hèn hạ chúng tôi cũng có chỗ mà hèn hạ!!! [Tác giả: = =. . . . . . tinh thần của Tiểu Trư có thể so với AQ rồi đó mọi người!
      Tôi muốn lại vấn đề này với đại thúc bệnh thần kinh nữa nên quay đầu bước , có điều nghĩ tới đại thúc lại sau theo lưng tôi, hô to:
      “Tiểu Bằng chờ ta với……….”
      “. . . . . .” Tiểu Bằng là ai?
      Ông ta chân dài, rất nhanh tới bên cạnh vỗ vai tôi, “Chân của nhìn ngắn như vậy mà ngờ lại nhanh thế.”
      “……….” Trời ơi, ông sai Thiên Lôi xuống đánh chết tôi hay là đánh chết ông ta cho rồi, tôi chịu nổi nữa rồi!!!
      “Tiểu Bình muốn đâu thế?”
      “Sao để ý tới ta?”
      “Tiểu Bằng ………. Sao chuyện?”
      “Tiểu Bằng ……….”
      Tôi chịu nổi : "Ai là Tiểu Bằng?
      đó.”
      “Tôi gọi là Tiểu Bằng.”
      "Vậy gọi là gì?
      “Tiêu Chu.”
      “………..” Đại thúc bị thần kinh bỗng nhiên nữa, giây lát sau chợt cười như điên, “Ha ha ha, cha mẹ rất có năng khiếu tiên tri, đặt cho cái tên như vậy, ha ha ha …….”
      Theo báo cáo của các nhà khoa học cho thấy, người khi bị sét đánh, đại não bị đứt trong thời gian ngắn hoặc là chết lặng, khiến cho thần kinh thể hoạt động, giống như là não tàn, si ngốc, thể ra tiếng nào, trợn mắt há mồm, người ngón tay giật giật giống như điên, mà tôi, lúc này chính là bị vậy trong trạng thái đó, khóc ra nước mắt. Aaaaaaaaaaaa!
      Ngay sau đó, chúng tôi tới trước của văn phòng của Diệp Tử Ninh.
      Cửa bị khóa!
      Bình thường ta đóng cửa, hơn nữa thư kí bên ngoài biết chạy nơi đâu, cái bóng quỷ cũng thấy!
      rất quỷ dị, hay là thư kí bị điều nơi khác để tránh bị phát khi XXOO phát ra thanh?? Để”Thiên sinh lệ chất” có thể càng thêm vô cùng nhuần nhuyễn kêu to?
      Nghĩ vậy, cho dù làm nữ thanh niên đầy hứa hẹn của thế kỉ hai mươi mốt tôi cũng có cách nào để bình tĩnh, tôi đem lổ tai mình dựa sát vào cánh cửa hòng nghe trộm chút gì đó, nhưng mà cửa ở đây cách vô cùng tốt, căn bản nghe được chút thanh nào bên trong cả!
      Đại thúc bị thần kinh liếc mắt nhìn tôi, “Tiểu Bình, đúng, con chó , cũng đúng, Tiểu Trư, tới nơi này làm gì?”
      = =#, gió tiếp tục thổi, Thiên Lôi cũng tiếp tục mà……… quýnh tôi……….
      Tôi muốn để ý đại thúc bị thần kinh này, trong lòng tôi nhận định, ông ấy chính là bệnh tâm thần trong viện trộm trốn ra .
      Tôi đứng ở trước cửa, trong lòng khua chiên gõ trống, rốt cuộc là phải tìm cớ gì để vào mới ổn đây? Nếu ta hỏi tôi tới làm gì, tôi phải trả lời như thế nào? Nếu ta vẫn để ý tới tôi, tôi lại phải làm cái gì bây giờ?
      Bản chất của tôi là thấy biến sợ, gặp nguy loạn, nữ thanh niên thích xem tiểu thuyết — H, nhưng mà cảm thấy giờ phút này tôi có hơi mất khống chế, được rồi, tôi hoàn toàn mất khống chế, lòng tôi tựa như trục lăn của máy giặt, điên cuồng mà quấy, rối thành cục, rốt cuộc bọn họ ở bên trong làm cái gì, chẳng lẽ hoàn thành rồi sao? Tôi lo âu đến bàng quang cũng sắp nổ mạnh, trong đầu tôi nghĩ ra N cái hình ảnh trong sáng, tôi sắp nổ bung ra rồi…….ee
      Ngay sau đó, đại thúc bị thần kinh cũng bắt chước bộ dáng của tôi, cũng dán lỗ tai cửa nghe trộm: “Bé Heo, nghe cái gì vậy? Bên trong xảy ra chuyện gì lớn sao?”
      Bé Heo??? = =!!
      Đại thúc ơi, buông tha tôi , van cầu ông . . . .
      Bỗng nhiên bên trong tiếng động vang lên, giống như có cái đồ vật gì đó bị đụng ngã!
      (⊙o⊙) A! Bọn họ còn ở bên trong!
      Nhưng mà động!
      Tôi khẩn trương tay cũng muốn đổ mồ hôi ra, mẹ nó, bọn họ ở bên trong làm cái gì thế hả? Làm gì mà phải khóa trái cửa! Còn lệnh thư kí chỗ khác!
      “Bé Heo, phải là muốn vào trong chứ?”
      Tôi gật gật đầu, “Đại thúc, ông tìm người khác chơi , trong bệnh viện có trăm ngàn ‘ nương Tiểu Bình’ lận, tôi có chuyện quan trọng phải làm, rảnh chơi cùng với ông.”
      Đại thúc giận mà lại làm giống như kẻ trộm, nhìn trước nhìn sau, sau đó tới gần hướng tôi, thấp giọng, thần bí : “Ta có biện pháp vào đó!”
      Tôi thuận miệng hỏi: “Biện pháp gì?”
      Đại thúc bỏ tay vào trong túi tìm trận, cuối cùng cũng lấy ra cái chìa khóa, nhìn tôi cười tít mắt, trông rất giống con nít nghịch ngợm, : “Xem, ta có chìa khóa!”
      Tôi kinh hỉ, cũng quên hỏi ông ta ở đâu mà có chìa khóa, tôi đoạt lấy chìa khóa trong tay ông ta bắt đầu mở khóa.
      Mụ nội nó, khóa trái !
      Có cái chìa khóa cũng vô dụng ! Tôi tuyệt vọng!
      “Bé Heo, phải muốn khóc chứ?”
      Tôi chuyện, tiếp tục dán lỗ tai cửa nghe trộm động tĩnh bên trong.
      “Bé Heo, còn chưa có cho tôi biết vì sao muốn vào bên trong? Bên trong có phải xảy ra chuyện gì hay ?”
      “Ừ.”
      xảy ra chuyện gì?” Hai mắt đại thúc sáng long lanh , so với sao buổi tối còn muốn sáng hơn!
      “Ai nha, phải tôi bảo ông rồi sao?”
      Đại thúc lộ ra bộ dáng thương tâm: "Bé Heo, ta như vậy, vì cái gì lại chán ghét ta?"
      Ầm ầm ầm. . . . . . luồng điện 10 vạn vôn giáng xuống, thẳng tắp bổ trúng tôi. . . . . .
      Lời này nghe sao mà mất hồn quá thế biết……………
      Ngay sau đó, cửa mở ra, bởi vì tôi vẫn còn ở trạng thái mất hồn, ngốc nghếch nên khi cửa mở ra, lỗ tai tôi còn dán ở cửa, thế nên thuận thế ngã xuống ………
      “Bang” tiếng, toàn thân tôi ngã xuống, đầu đập xuống đất, trước mắt sao Kim bay loạn xạ……..
      ông sao, hai ông sao…….. tôi mờ mắt đếm sao, bỗng nhìn thấy Diệp Tử Ninh đứng ở cao nhìn xuống tôi…………

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 42: JQ cẩu nam nữ
      Convert+ Edit: Sunny

      Trong đám sao Kim bay lập lòe đầu, tôi thấy Diệp Tử Ninh từ cao nhìn xuống, mắt phượng của ta có ba phần kinh ngạc, bảy phần hờ hững, ta cúi đầu, khóe miệng khẽ nhếch, nở nụ cười, nụ cười kia khuynh thành khuynh quốc chứ đùa, khắc đó………… thế giới tựa như ngừng hoạt động, tuy rằng trước kia Diệp Tử Ninh cũng có mỉm cười với tôi như vậy nhưng sao tôi lại có cảm giác như bây giờ, cơ tim dường như bị tắc nghẽn, hô hấp khó khăn, cho dù tất cả mọi người có đứng bên cạnh tôi cũng nhìn thấy, trong mắt tôi, chỉ nhìn thấy người là Diệp Tử Ninh……

      Tôi hít ngụm khí lạnh!!!

      Đây là có chuyện gì?

      Loại cảm giác này giống như từng trải qua, đáng sợ cỡ nào chứ???! Còn nhớ năm đó khi tôi còn ở thời điểm Lolita, khi lần đầu tiên tôi thích người cũng có cảm giác cơ tim bị tắc nghẽn giống như bây giờ.

      Tôi còn nhớ như in người thứ nhất tôi thầm mến, đó là nam sinh trong khu phố tôi ở, tôi gọi là ta là”Kính ca ca”

      Kính ca ca lớn hơn tôi ba tuổi, nhưng có khuôn mặt vô cùng ‘có sức tưởng tượng’ [Sún bon chen vào: chắc cỡ mặt của Tư Đồ ]. Nhưng nếu người nên tâm hồn của người ấy, nếu làm cho người ta thấy mình chân tình. Hơn nữa theo công tác thống kê hoàn toàn, từ cỗ chí kim từ nội đến ngoại, các nhà nghệ thuật gia nổi tiếng đều có khuôn mặt vô cùng ‘có sức tưởng tượng’, cho nên tôi cảm thấy Kính ca ca của tôi sau này lớn lên vô cùng có tiền đồ.

      Nhớ năm ấy, Quách Phú Thành thịnh hành cả nước, vinh quang tột đỉnh, khắp phố lớn ngõ đều biết bài hát của . Có trời làm chứng, khi tôi từ cửa sổ nhìn thấy Kính ca ca giống như bị động kinh vừa vừa lắc tay: “Đối với em em xong…..”
      tại mà nhớ tới tư thế ấy là tôi lại muốn ói ra cho xong, nhưng mà lúc ấy, tư thế kia thịnh hành cả nước, là tư thế đẹp nhất, quyến rũ nhất, cho nên trong mắt tôi, khắc kia ta rất đẹp trai!

      Vì thế tựa như tàu Titanic đụng vào băng ngầm, lòng nhanh chóng rơi vào tay giặc.

      Tôi có dũng khí thổ lộ, nhưng nương theo ưu thế địa lý là gần ban công, tôi thường xuyên nhìn lén “Kính ca ca” khi ta đường.

      Thời kỳ trưởng thành đến, tôi phát ta càng lớn càng nhanh, có thể là thiếu mưa, ta cuối cùng lớn lên giống như quả táo bị thiếu nước.

      Tiền Chung Thư , đối với sửu nhân, nhìn kỹ là loại tàn nhẫn. [Sún: sửu nhân là người xấu xí]

      Cho nên khi tôi chuyện với ta, tôi đều ngẩng mặt lên bốn mươi lăm độ ngưỡng mộ dòm trung, hai mắt mê mang = :-( cụ thể tham khảo thái độ của Mã đại ca, đặc biệt đề cử 《Mai hoa tam lộng 》), ta tôi vô cùng có khí chất nhân văn của Annie Bảo Bối, mang theo chút gì đó ưu thương của đất trời.
      Có trời làm chứng, nghe xong câu đó tôi bị sét quýnh phát thần hồn điên đảo thể tự kiềm chế mà sùi bọt mép, mà ngay sau đó ta lại giống như động kinh ca lên bài hát mới của Chu Kiệt Luân: ‘mau mau sử dụng song tiệt côn’!

      Tôi thể nhịn được nữa, cái tát liền ném tới, lúc ấy ta vô cùng khiếp sợ, cắn môi dưới nhưng môi vẫn run rẩy, nước mắt tiếng động chảy xuống đến ( cụ thể tham khảo thái độ của nữ diễn viên tức giận mà khóc trong phim Hàn).
      囧. . . . . . Tôi thừa nhận là tôi bạo lực chút, nhưng mà đại ca à, cũng đừng có khóc nữa mà . . . .

      Đêm đó mẹ ta mang theo ta tới tìm ba tôi, tuần sau, ba tôi liền mang theo chúng tôi chuyển nhà , từ đó, mối tình thầm mến của tôi chấm dứt.

      Sau kiện "Kính ca ca", tôi cũng còn thích qua chàng boy gây họa, nhưng đó chỉ là đơn thuần mê luyến bề ngoài của ta mà thôi, lần trước sau khi nhìn thấy ta bị lạm phát, tí cảm giác hồi xưa cũng còn, trong lòng còn cảm thấy may mắn vì năm đó ta chấp nhận tôi.

      MM Trương Linh , có sớm giây cũng có muộn giây, chỉ là vừa vặn gặp mặt mà thôi. Ngay lúc tôi nhìn lên Diệp Tử Ninh tự nhiên cảm thấy có dòng điện chạy khắp toàn thân mình, khắc đó, con tim đập loạn như nai con chạy loạn.

      Loại cảm giác này rất khủng bố, khi bạn cho là bạn rời xa hồng trần, khi bạn cho là bạn có thể khống chế được ham muốn của mình, có thể chuyện tình như chuyên gia, khi bạn đối mặt với người mà bạn hận thể đem bầm thây vạn đoạn, lại phát bỗng dưng trong nháy mắt, người kia mỉm cười nhìn mình, sau đó tường thành của bạn liền bị sụp đổ [ là ‘nhất tiếu khuynh thành’ a], tất cả phòng ngự của bạn đều bị sụp đổ………

      lâu sau này, khi tôi chân chính nhận ra được tình cảm của mình, cũng là sau khi kết hôn cùng Diệp Tử Ninh, trong lần XXOO, ta hỏi tôi thích ta từ khi nào, tôi , ta liền ‘tra tấn’ tôi, nâng hai chân của tôi lên mà ngừng ‘đánh’, báo hại tôi toàn thân đau nhức, mà đáng hận hơn nữa là tôi đánh lại quân địch, đến cuối cùng đành phải , khắc khi tôi té ngã dưới chân ta là bắt đầu thích ta.

      Đương nhiên cái này là sau, lúc này đây, tôi nằm té mặt đất nhìn Diệp Tử Ninh, như vậy miễn bàn là có bao nhiêu choáng váng, mà đại thúc đứng ở bên cạnh lại là dùng loại ánh mắt ái muội nhìn chúng tôi.

      “Ông tới đây làm gì?” Diệp Tử Ninh hỏi.

      “A. . . . . . Tôi. . . . . .” Tôi ấp úng biết trả lời như thế nào lát sau tôi mới phát ra ta phải hỏi tôi, mà là hỏi đại thúc ở đằng sau. [Sún: bạn nào hem hiểu comt để Sún giải thích nhé]

      Nhìn ta giống như là muốn nhìn đến đại thúc, trông rất bình tĩnh, giống như khi ăn cái gì đó mà có ruồi bọ bay quanh, mà ngược lại với ta, thái độ của đại thúc bị bệnh thần kinh vô cùng kinh ngạc, ánh mắt phóng điện với Diệp Tử Ninh…….
      Tôi có lầm, là phóng điện đó, Diệp Tử Ninh có bị điện giật hay tôi biết nhưng tôi xác là bị điện giật ! Má ơi, có còn để người ta sống hả? Tài nguyên là mĩ nam vốn hiếm hoi rồi, con tranh giành kịch liệt mà bây giờ lại có đàn ông bay vào giật với chúng tôi, xã hội quái thế nào hiểu nổi.

      Đại thúc phóng điện xong, bắt chước như bà vợ cực kì tức giận, dùng đầu ngón tay run run mà chỉ vào Diệp Tử Ninh: “ là đứa có lương tâm, uổng công tôi lo lắng chăm sóc như thế?! Lo cho hết cả cuộc đời, nghĩ tới lại trở mặt như thế…………. tôi muốn sống nữa…….. hu hu hu ……….”

      Ầm ầm ầm......... cuộc sống nơi nào có lôi??? Muốn bôn ba trong thế giới đại này, nếu chuẩn bị trước cái cột thu lôi lúc nào cũng có thể bị sét đánh cho cái hồn lìa khỏi xát, miệng sùi bọt mép muốn ngừng mà được! aaaaaaaaaaaaa.........

      Lời , động tác, tư thế của mĩ nam đại thúc đều mất hồn đến như thế, giống như Thiên Lôi đánh luồng điện trăm vạn vôn xuống trúng đầu tôi, làm cho tôi giống như bị não tàn, đứng sững sờ ở đương trường, biết nên phản ứng thế nào mới tốt.

      Mà Diệp Tử Ninh nghe xong câu đó lại càng thêm kiên nhẫn, “Đủ rồi, Jason, đừng có giỡn nữa, ông làm sao xuất trong này, còn có, !”

      Diệp Tử Ninh liếc qua bên tôi, “Vì sao ở cùng chỗ với ông ấy?”

      Lúc này tôi vẫn còn mờ mịt nên ngây ngốc nhìn Diệp Tử Ninh, cũng quên nhiệm vụ hàng đầu của tôi lúc này là phải đứng lên.

      Diệp Tử Ninh nhìn tôi hồi lâu, chắc cũng biết tôi bị sét đánh , ta rất có kiên nhẫn đứng đó nhìn tôi nhưng lại có ý định đến đỡ tôi lên, tôi nhìn ta, cũng quên là mình phải đứng lên, cuối cùng vẫn là đại thúc đến đỡ tôi đứng lên, còn giúp tôi phủi bụi bậm người, phút kia biết vì cái gì, tôi bỗng nhiên muốn rơi lệ, ta để ý đến tôi nữa rồi, lần trước khi tôi té ngã, ta vô cùng khẩn trương, còn lần này thái độ đạm mạc, giống như tôi với ta là người qua đường, có chút quan hệ nào vậy.

      Tôi đứng lên nhìn về phía Diệp Tử Ninh, trùng hợp thấy ta cũng nhìn về phía tôi, nhưng ……….. ngay sau đó, ta lại quay đầu qua chỗ khác.
      Tôi là đứa có trình độ tiếng tồi, nếu muốn tôi dùng câu tiếng để miêu tả tâm tình tôi giờ phút này, tôi : I feel very khổ sở now, really!

      =_= đám quạ đen bay tập thể qua phía nam tránh đông. . . . . . Thời tiết lạnh. . . . . . Xã hội này là rất dọa người , người nào cũng đều có thể. . . . . . Cạc cạc. . . . .
      “Các người sao lại cùng nhau?” Diệp Tử Ninh lại hỏi.

      “Chúng tôi. . . . . .”.!

      “Ta cùng Tiểu Trư Trư chuyện, dựa vào cái gì phải báo lại cho ?” Đại thúc trách móc .

      Tôi 囧, từ”Bé Heo” đến”Tiểu Trư Trư” , cái ông đại thúc này giết người đền mạng aaaaaaaaaa!

      Mắt phượng của Diệp Tử Ninh lóe lên tia nguy hiểm, tôi hoảng sợ lui về phía sau bước, trái lại với tôi, đại thúc quái dị kia lại vô cùng hưng phấn, đôi mắt hoa đào nhìn nhìn Diệp Tử Ninh, sau đó......

      Đại thúc quái dị kéo tôi đến bên người ông ta, sau đó đặt tay lên chỗ tôi nhiều thịt nhất, cái nơi phập phồng lợi hại nhất----------- thắt lưng của tôi!!!!! Ông ta ôm tôi!!!!! Aaaaaaaaaaaaaa..........

      Má ơi, hôm nay con bị sét đánh chưa đủ hay sao vậy? Bao giờ đánh con tới nỗi não tàn, thiểu năng mới bỏ qua cho con hay sao?

      Được rồi, nếu coi động tác này là sỗ sàng, tôi phải đáp lại thế nào đây? Làm xinh đẹp có tâm hồn nghệ thuật, trong trường hợp đứng trước cái người tôi XXOO, tôi quả biết đáp lại như thế nào cả. >

      Tôi hẳn là phải giống như trinh tiết liệt nữ, đẩy ông ta ra, sau đó tát cho ông ta cái, chỉ vào cái mũi của ông ta mà mắng rằng: “Đánh chết cái ông già đáng khinh này, bỏ ngay cái bàn tay của ông ra, cho ông đụng vào bổn nương.”

      Hay là để cho đại thúc ăn chút đậu hũ, cùng đứng với đại thúc trận tuyến, chọc cho Diệp Tử Ninh tức chết?

      Tuy rằng tôi là nữ thanh niên bốn có, có lí tưởng, có theo đuổi, có ý nghĩa, có trí lực, bình thường tôi đều phản ứng rất nhanh nhưng hôm nay mọi người phải tha thứ cho tôi, tôi bị sét đánh cho nên não tàn rồi, cho nên lúc tôi chưa biết mình nên làm như thế nào cho phải chợt thấy bóng người yểu điệu về phía chúng tôi.

      Tôi vừa thấy, dụi mắt, nhìn, lại dụi mắt, nhìn tiếp, mẹ ôi, quả nhiên là cẩu nữ, đúng, quả nhiên là"Thiên sinh lệ chất" !
      Nội tâm tôi bùng nổ rồi, ánh mắt lại nhịn được nhìn về phía cẩu nữ, , nhìn về môi cùng cổ của”Thiên sinh lệ chất” , tìm kiếm dấu vết gian tình của bọn họ, tình hình chiến đấu của bọn họ vừa rồi nhất định thực kịch liệt. . . . .

      Xem”Thiên sinh lệ chất” cười đến thỏa mãn như vậy, tôi thấy thế nào cũng vừa mắt, quả nhiên đôi cẩu nam nữ với Diệp ma quỷ mà!

      Tôi phi!!

      Tôi nghĩ, nếu sau đó tôi nghe lời đại thúc, nghênh ngang mà , có lẽ kết cục cũng thảm như vậy, đáng tiếc thế giới này có chữ ‘nếu’ xảy ra, tôi căn bản thể biết được kết cục của tôi thảm như vậy.

      “Thiên sinh lệ chất” lấy tư thế cao cao tại thượng nhìn tôi, mở miệng: “Tiểu Trư, sao lại đến nơi này? Tổ trưởng Bao vừa rồi dương như tìm .”

      Nghe được tên tổ trưởng Bao, theo bản năng tôi lui về phía sau bước, cúi đầu nhìn đôi chắn ngắn của mình, mà chân của ta rất thon rất đẹp. . . . . . So sánh, tôi lại tự ti . . . . . .

      Nếu tôi là đàn ông, tôi cũng lựa chọn ta, ít nhất có xinh đẹp như ta, đặt ở trong nhà, nhìn thấy cũng là cảnh đẹp ý vui, mang ra ngoài có mặt mũi, tương lai sinh em bé , còn có thể sinh ra em bé xinh đẹp chất lượng tốt. . . . . . Cái gọi là người so với người, tức chết người a a a a a a a a!

      Bởi vì xấu, cho nên tôi chỉ có thể tự ti cúi đầu, ngay cả ngẩng đầu ưỡn ngực cũng dám, xem như lần đầu tiên tôi cảm nhận được cảm thụ củaTư Đồ, lần đầu tiên cảm thấy bình thường tôi hơi quá đáng với cậu ta.

      Lần đầu tiên tôi cảm thấy “Thiên sinh lệ chất” cười cũng có thể chói mắt như vậy, làm cho tôi loại xúc động tiến lên bóp cổ, cầm bát a- xít sun-phu-rit, hủy dung của ta!

      Tôi hít sâu hơi, . . . . .

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 43: Tôi chịu đủ rồi!!!
      Convert+ Edit: Sunny


      Tôi hít sâu hơi, chỉ vào mũi ‘Thiên sinh lệ chất’ : “Vậy ở trong này làm gì? Văn phòng của phải ở trong này?”

      Có lẽ ‘Thiên sinh lệ chất’ chưa bao giờ thấy qua bộ dáng tôi như vậy, khí thế lớn như vậy cho nên mở to mắt nhìn tôi, nhất thời ra lời.

      Tôi đắc ý a ~~ nhưng mà tôi đắc ý chưa được hai giây, ‘Thiên sinh lệ chất’ từ trong trạng thái giật mình phục hồi tinh thần lại, lập tức tiến hành phản kích

      “Là phó viện bảo tôi tới, về phần chúng tôi ở bên trong làm cái gì cần thiết phải báo với .”

      Tôi hận nhất là có người cố ý khơi lên lòng hiếu kì rồi chỉ nửa, sao đó ra vẻ thần bí nữa, làm cho người ta hiếu kì đến chết mất. ><

      Tôi chán ghét khuôn mặt trái xoan của ‘Thiên sinh lệ chất’, tôi chán ghét thân hình mảnh mai của ta, tôi chán ghét đôi chân thon dài của ta, tôi càng chán ghét cái cách ta tự cho là ra vẻ cao nhã, tôi nhìn ta bên trái thấy hận bên trái, tôi nhìn ta bên phải thấy hận bên phải, tôi nhìn ta đằng trước thấy hận đằng trước, tôi nhìn ta đằng sau thấy hận đằng sau, dù sao chỉ là câu thôi, lão nương chính là càng nhìn ta càng thấy khó chịu!!!

      Tôi vẫn là nữ thanh niên có tâm địa thiện lương, ngoại trừ ngẫu nhiên xếp hàng, ngẫu nhiên cười nhạo Tư Đồ, tôi chút chuyện xấu cũng có làm, nhưng mà hôm nay, chính là lúc này, tôi chuẩn bị làm người xấu!

      Cho nên khi ta dùng Bao Xuân Hoa để uy hiếp tôi, tính tình của tôi hoàn toàn bị bộc phát ra………..

      Hận!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

      nghĩ có vài phần nhan sắc là rất giỏi sao? có là có bối cảnh rất giỏi sao? có bối cảnh, tôi cũng có chỗ dựa, ai sợ ai???? cho là mới vừa được Diệp Tử Ninh sủng hạnh là có thể bay lên cành cao thành phượng hoàng sao? Chúng tôi buổi tối XXOO hai lần, còn có tắm uyên ương, có sao?

      Tôi có thể thề với Mao chủ tịch, trước khi gặp Diệp ma quỷ, tôi là nữ thanh niên có nội hàm, hiểu tri thức hiểu lễ nghĩa, ngắn câu tôi là người phi thường, dị thường, vô cùng, đặc biệt, có thể là bị đánh đánh lại, bị mắng mắng trả, bị tôi ăn hiếp hai mươi mấy năm qua cũng chưa từng có phản kháng lần nào, cái này đủ để chứng minh tôi có bao nhiêu ôn như rồi chưa? Nhưng mà hôm nay, hận………. tôi hận nhất là người ta hơn tôi, [Tác giả: đàn quạ đen bay qua tập thể, = =~ con hận người ta xinh đẹp hơn con, trắng hơn con, gầy hơn con đúng chưa? Xem ra thế giới này có bao nhiêu người được con thích rồi!] tôi ngửa đầu nhìn ‘Thiên sinh lệ chất’, tất cả tính tốt của tôi, bình tĩnh của tôi, thong dong của tôi, mụ nội nó đều thấy nữa rồi, làm cho chúng nó đều gặp quỷ thôi.

      Linh hồn của tôi rống giận, linh hồn của tôi ở giống như sông Hoàng Hà rít gào, vì thế tôi não tàn, tôi mang theo vài tia ghen tuông, hỏi, “Các người ở bên trong XXOO phải ?”

      Lời này vừa ra, hiệu quả thua gì cây Gậy Quốc trong “Bản thảo cương mục” là do bọn họ sáng tạo, cả phòng nhất thời lặng ngất như tờ, tôi thiếu chút nữa tưởng mình ở dưới đáy biển, chung quanh đều tĩnh mịch……….. mọi người, nhất là đại thúc quái dị, tất cả đều dùng loại ánh mắt thể tin được nhìn tôi…………….

      Tôi quả nhiên là não tàn rồi, nếu phải dùng cấp bậc để bình luận, tôi phỏng chừng là qua thí nghiệm cấp bốn của quốc qua!!!

      ‘Thiên sinh lệ chất’ quả nhiên hổ danh là cao thủ chiến trường, lần nữa từ trong trạng thái giật mình phục hồi lại, lại dùng thêm ánh mắt ái muội, khiêu khích hỏi: “ thử xem có phải ?”

      ta vừa vừa đưa tay vén tóc, cổ lộ ra dấu hôn quỷ dị, nhìn đến dấu hôn này, mỗi cái tế bào, mỗi cái tóc gáy, mỗi cái lỗ chân lông cơ thể tôi đều nổi lên lửa giận vạn trượng!!!!!!!!! AAAAAAA……

      Lỗ Tấn tiên sinh từng , phải là trầm mặc trong diệt vong, chính là trầm mặc giữa não tàn………

      Được rồi, nếu là não tàn, để cho nó tàn thêm chút nữa cũng có gì khác nhau đâu? tại tình hình chiến đấu là địch mạnh tôi yếu, nếu tôi nổi dậy phản kháng, cho ta chút color to see see, ta cho tôi là cái bánh bao dễ bị ăn hiếp, cho nên vào lúc này, tôi đứng trước mặt mọi người, mức độ não tàn của tôi đạt tới lũy thừa cao nhất, tôi học Mã giáo chủ, rít gào: “ thể XXOO với ta!!!”

      “Vì sao?” Đại thúc quái dị và ‘Thiên sinh lệ chất’ đồng thời hỏi.

      “Bởi vì…….. bởi vì chỉ có tôi mới có thể cùng ấy XXOO.”

      trường xuất tiếng hút khí mạnh.

      Mắt phượng của Diệp Tử Ninh lập tức dâng lên tầng sắc thái khác, hai mắt chớp nhìn tôi.

      Mà vào lúc này, sao khi tôi phát ra lời làm chấn kinh mọi người như thế, người nào phát ra tiếng nào cả, thế giới này quá sức im lặng, đến khi đại thúc quái dị đánh rắm cái mọi người lập tức biết ông ta làm ô nhiễm khí, đều đem ánh mắt khiển trách nhìn phía ông ta, mà da mặt của đại thúc quái dị này quả là vô cùng dày, biết làm sao mà hiểu lầm ánh mắt của mọi người thành “Liếc mắt đưa tình”, thẹn thùng , “Thấy ghét……. các người cần nhìn người ta như vậy……… người ta ngượng ngùng……….thấy ghét quá à ~~ ……..”

      Mọi người bị Thiên Lôi đánh như điên, hai mắt trắng dã, miệng sùi bọt mép chuẩn bị gặp Diêm Vương!

      “Là ai?” Diệp Tử Ninh mở miệng hỏi.

      “Là tôi, phó viện trưởng, tôi lại đưa tư liệu cho ngài.”

      cần nhìn lại tôi cũng biết kia là thần thánh phương nào, haizzz, kia chính là ‘Hình trụ’, chủ nhiệm kia trị liệu vấn đề XX của đàn ông, phó giáo chủ nổi tiếng nhiều chuyện trong bệnh viện.

      Tôi bỗng nhiên não tàn nữa, trong đầu bắt đầu vận hành lại, cái ông này rốt cuộc là nghe được nhiều hay biết, câu kinh người vừa rồi của tôi kia có bị ông ta nghe thấy ? Nếu ông ta nghe được, tương đương với mọi người trong bệnh viện đều nghe được………

      Tôi lùi bước, rất muốn chạy ra ngoài hãm hại bọn họ, chà chà cào cào xe BMW của bọn họ, nhưng mà……… đây là có khả năng, cho nên tôi chỉ dám thầm gào thét trong lòng, tôi hẳn là nên trở về làm bạn với Tư Đồ, nơi đó mới thích hợp cho loại người giống như chúng tôi tồn tại……………..

      “Đặt ở bàn .”

      ‘Hình trụ’ cung kính đem tư liệu đặt ở bàn, cúi người muốn lui ra, chốc trước khi ông ta ra khỏi cửa, Diệp Tử Ninh lại hỏi:

      “Mới vừa rồi Viên chủ nhiệm nghe được bao nhiêu?”

      Viên chủ nhiệm………. trách được bộ dạng “châu tròn ngọc sáng” đến như thế, hình tượng chính xác cỡ nào a ~~ Tôi thầm nghĩ ở trong lòng.

      ‘Hình trụ’ lập tức chảy mồ hôi hột, nhưng mặt ngoài vẫn trấn định, lão luyện : “Tôi nghe được cái gì cả, phó viện trưởng yên tâm, lăn lộn trong giang hồ nhiều năm như vậy, cái gì nên cái gì nên , chuyện ấy lão Viên tôi còn phân được ràng.”

      Diệp Tử Ninh gật đầu.

      Tôi cảm kích nhìn Diệp Tử Ninh, xem ra ta cũng tuyệt tình, ta vẫn còn quan tâm đến tôi…………. Nhưng mà ————

      Cảm động tôi còn chưa kịp truyền vào ánh mắt để truyền tới Diệp Tử Ninh ta lại khẽ cau mày, mở miệng, “Viên chủ nhiệm, bệnh viện Cẩm Tú từ trước đến nay luôn là nơi dân chủ, ngày đầu tiên tôi đến công ty tôi , ở trong này, tuyệt đối là tự do ngôn luận.”

      Nghe vậy, cả người béo nụt nịt của ‘hình trụ’ run lên, đôi mắt nhíu lại trầm tư, 0,1 giây sau, nét tươi cười lại tràn ngập khuôn mặt, “Đúng ạ đúng ạ, bệnh viện Cẩm Tú là nơi dân chủ nhất, phó viện trưởng đúng, ở trong này là tự do ngôn luận.”

      Diệp Tử Ninh bộ dạng lãnh đạo gật đầu, “Tốt lắm, Viên chủ nhiệm quả nhiên là người làm cho tôi an tâm.”

      ‘Hình trụ’ trước khi còn dùng đôi mắt hẹp đánh giá tôi chút, bên trong lóe lên tia hiểm……….

      Cả người tôi run lên, mưu, nhất định là có mưu! Tôi ngửi được hương vị của mưu, lần có người nào đó dùng ánh mắt này nhìn tôi là chắc chắn sau đó có chuyện xấu phát sinh.

      Nếu Diệp Tử Ninh giúp tôi, vì sao cảm giác lại thích hợp như vậy? Rốt cuộc là trong hồ lô của ta và ‘Hình trụ’ bán thuốc gì?

      Đúng lúc này, đại thúc quái dị kề kế tai tôi mà , “Rốt cuộc là làm sao đắc tội với cháu ta vậy? Nó phải hãm hại , kêu lão Viên loa kèn kia tuyên truyền nơi nơi, cái này phải là cho toàn bộ người trong bệnh viện biết muốn XXOO với cháu ta sao?”

      Từ đến giờ, phản ứng của tôi luôn luôn chậm hơn người ta nửa nhịp.

      Cha tôi bảo là vì trước đây, lúc tôi còn , có lần tôi bị sốt, nóng rất nóng, bởi vì đến bệnh viện trễ cho nên thiếu chút nữa tôi bị nóng cháy thành con mèo mập si ngốc, nhưng hên là sau đó đích thân viện trưởng ra trận chẩn bệnh cho tôi, nghe lúc đó còn cho tôi vào ở miễn phí trong phòng bệnh đắt nhất, nhưng mà vẫn may, sau lần phát sốt đó tựa hồ để lại di chứng, bởi vì từ lúc tôi nhà trẻ đến giờ, cuộc thi nào cũng chưa từng vượt qua 70 điểm………..

      Tôi quay đầu lại nhìn đại thúc quái dị, cơ mà mặt của đại thúc ý vị sâu xa, giống như là quái thú mặt người thân sư của Ai Cập, cảm thấy vui sướng khi người ta gặp họa……….

      giờ lẻ giây sau, tôi phát ra tiếng thét chói tai đầu tiên———-

      Aaaaaaa, nếu Diệp Tử Ninh là cháu của đại thúc, chẳng lẽ đại thúc là thúc thúc của Diệp Tử Ninh [Sún: thúc thúc là chú] [Tác giả: = =~ cái này phải là thừa sao...... ]

      AAA, vừa rồi ý tứ vừa rồi của Diệp Tử Ninh phải là bảo ông mồm hoa loa kèn kia ra ngoài tuyên truyền sao?! Mụ nội , tôi biết người này có lòng tốt gì mà, chồn làm sao mà có thể suy nghĩ vì gà chứ?!

      Tôi hận, từ lúc bắt đầu là ta nghĩ biện pháp hãm hại tôi rồi, mà tôi lại là ………….. quá ngốc………. quá ngây thơ………….

      giây sau, thế giới của tôi bạo phát!

      It’s enough! I cannot chengshou anymore! !

      Vì cái gì từ ngày thân cận đó, tôi ngừng mà sống dưới bóng ma của ta? Osin minh bạch, có tôn nghiêm, tâm linh cùng thân thể ngừng bị tra tấn, đánh mất trinh tiết còn , lại còn bị hãm hại!

      A a a a a a a! ! ! !

      Tôi chịu đủ rồi! !

      Phó viện trưởng rất giỏi sao, tôi nợ tiền rất giỏi sao [lão nương ta chính là trả, để xem có thể làm như thế nào???], đừng có mà lúc nào cũng phúc hắc như vậy, lúc nào cũng nghĩ biện pháp tra tấn tôi, đùa bỡn tôi sao?

      Tôi phải đứa ngốc, tôi phải là con rối lên dây cót, tôi là con người, là người được giáo dục của nhà nước, tốt nghiệp đại học chính qui, được đến học vị học sĩ, là Lương Đống của quốc gia [Tác giả: =_=|||] là nữ thanh niên bốn có, được nhà trẻ giáo dục hai năm, tiểu học giáo dục sáu năm, trung học giáo dục sáu năm, hơn nữa bốn năm giáo dục ở đại học, tôi có thể tự tin cho biết, tôi chỉ có tri thức, tôi còn có tư tưởng, có tích cách!!!

      Mẹ nó, tới địa ngục hợp đồng cùng osin, “Thiên sinh lệ chất” cũng biến , lão nương lớn lên có mặt bánh bao đó, sao hả, được sao? Tôi sợ ai, tôi có ảnh hưởng đến bộ mặt của thành phố sao? Tôi là nguy cơ ảnh hưởng đến tài chính sao?

      Lão nương hôm nay muốn bị uất ức như vậy, lão nương phải khởi nghĩa phản kháng!!!

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 44: JQ tốt lắm
      Convert+ Edit: Sunny

      Nếu lão nương cứ chịu ấm ức như vậy nữa, lão nương là mĩ nhân [tác giả: = = con à, cho tới bây giờ con chưa bao giờ là mỹ nhân được ?!]

      Nhưng mà….. trong lịch sử hai mươi năm……….bị áp bách cùng phản áp bách, tôi chỉ khởi nghĩa thành công có hai lần, lần là vì trả thù tôi, tôi đem đầu mẩu thuốc lá bỏ vào bể cá bảo bối của ấy, sao đó cá chết, tôi cũng thương tâm muốn chết, vì thế tôi bắt đầu cảm thấy … bất an. Khi định cùng ấy giải thích ấy đem con cá chết đó nấu cho tôi ăn, sau đó……… tôi tiêu chảy tuần =_=||| lần khác cũng là phản kháng tôi, kết quả là tôi đánh lén thành công, nửa đêm giả bộ làm quỷ dọa tôi hôn mê bất tỉnh, kết quả …… ấy sinh ra chứng bệnh kì quái, mà là người gây ra họa, tôi thể chăm sóc tôi. Cuộc sống địa ngục bắt đầu từ đây, chăm sóc ấy, chăm lo ăn uống hằng ngày, tuần sao, hai mắt tôi thâm quầng, tóc tai xù xù, thiếu chút nữa PK với quốc bảo để giành vị trí của nó. Vì thế tôi giúp tôi tổng kết thành quả lớn của hai lần khởi nghĩa , túm tôi trở về : tiền đồ quang minh là nhận mệnh làm nô lệ , có cửa chạy đâu!!!!

      Mà tôi nghĩ thầm trong bụng, làm xinh đẹp trí dũng song toàn, ăn của ăn xin, có cốt khí dũng cảm, tôi hôm nay nhất định phải khởi nghĩa phản kháng.!!!

      Vì thế tôi hai tay chống nạnh, làm ra dạng đậu hũ Tây Hi, chỉa tay ra chỉ thẳng vào lỗ mũi của Diệp ma quỷ, , “ là tên khốn nạn bạc tình bạc nghĩa, cái kia cái kia của tôi @#¥%. . . . . . Bây giờ còn ác ý phá hỏng hình tượng của tôi, . . . . . .”

      “Trư Trư, tôi cái gì cái gì của em? Tôi như thế nào nghe ?”

      Thiên hạ đệ nhất vô liêm sỉ!!!!!!!!!!!

      ……..” Nhìn thấy vẻ mặt kiêu ngạo ương ngạnh xem trò vui của Diệp Tử Ninh, tôi tức đến độ tim phổi cũng muốn nôn ra, mặt tôi đỏ bừng, tôi có thể ra sao? Cái tên khốn này, ràng biết tôi là ý gì mà lại cố ý làm bộ như biết, muốn dụ lão nương chính mồm ra, đúng ? Lão nương đây là sinh viên tài cao tốt nghiệp đại học chính quy —- ngốc như vậy!!!

      “Tôi rốt cuộc là làm gì em? Huống chi Trư Trư em cũng đúng, em vốn dĩ có hình tượng gì rồi, làm sao mà đến phá hỏng hình tượng chứ?” Diệp Tử Ninh độc mồm độc miệng tiếp tục công kích tôi.

      “Thiên sinh lệ chất” vô cùng nể tình mà phối hợp với Diệp Tử Ninh nở nụ cười.

      Tức chết tôi rồi!!!!!!!!

      Nếu có thể được đến độ vui chẳng cần, buồn chẳng sợ, thế lão nương đây sớm gà chó lên trời rồi!! Tôi tức giận thở phì phò cả ngực, chẳng trách tôi luôn tôi ngốc, mồm mép ma xát với tôi hai mươi mấy năm nay mà chẳng mài ra được cái mỏ nhọn. Đều là do ông lang băm năm đó, làm chậm trễ chữa bệnh của tôi, bà nội nó, nếu lão nương có mệnh hệ gì, nam nhân trẻ tuổi đầy hứa hẹn nhất, phong độ nhất, tuấn bất phàm nhất trong gia tộc lang băm đó phải phụ trách tôi!! Nắm tay, trở về tìm ba lấy phương thức liên hệ với ông bác sĩ đó, sau đó bắt đầu tai họa, , bắt đầu tìm kiếm mĩ nam phụ trách tôi.

      Tôi đứng ở đây, có cảm giác mình giống như con khủng long từ quá khứ theo cỗ máy thời gian bay đến đại, vô luận tránh né thế nào cũng thoát được ánh mắt sáng ngời từ bốn phía chiếu tới, bên này tôi quân tâm đại loạn “Thiên sinh lệ chất” lại thổi kèn xung phong, dấy lên tiểu vũ trụ tà ác . . . . . .

      “Ha hả, Tử Ninh, cần như vậy, Tiểu Chu người ta cũng là đáng . . . . . .”

      Con chồn lại tới nữa, bất quá lần này là còn có thêm con đực, quả thực là ổ rắn chuột!

      Diệp Tử Ninh tiếp lời của ‘Thiên sinh lệ chất’ mà dùng ánh mắt tiếp tục nghiền ngẫm nhìn tôi, tự nhiên có cảm giác mình giống như con khỉ trong vườn sở thú.

      “Cái này phải mình em nha, đây là Tiểu Phì phòng bảo vệ cho em biết, cậu ta còn rằng rất thích Tiểu Chu, bảo em giúp cậu ta theo đuổi Tiểu Chu nữa, ha ha —–”

      (⊙o⊙)! ! Tiểu Phì! ! Tôi 囧! Chính là cái tên lớn lên có mũi giống như Trư Bát Giới, vô cùng có mùi hương (ừ, đúng là mùi của người hay ăn tỏi đấy), người hình lập phương???

      Nhưng mà…….. nhưng mà, thích tôi khi nào, sao tôi chút cũng biết thế??? Tôi trừng mắt muốn lồi con ngươi về phía chồn mẹ, vừa muốn mở miệng hỏi ta nghe Tiểu Phì tiên sinh khi nào, tới Diệp Tử Ninh lại mở miệng trước tôi.

      “Bảo vệ?”

      “Đúng vậy, cậu ta là bảo vệ ở bệnh viện chúng ta, ở trong này làm nhiều năm, nghe trong nhà chuẩn bị nhà mới rồi, chỉ chờ cưới vợ thôi.” Khi chồn mẹ những lời này, còn mờ ám nháy mắt với tôi. Nếu là bình thường, mĩ nhân như vậy tôi chắc chắn rất thích xem, nhưng mà hôm nay tôi đặc biệt cảm thấy rất chi là chướng mắt, rất muốn lấy a- xít sun-phu-rit hủy dung của ta, lấy châm châm miệng của ta! ( tác giả: độc nhất là tâm con , quả nhiên tuyệt sai >”<! )

      “Bảo vệ!” Diệp Tử Ninh chậm rãi phun ra câu, sau đó ánh mắt giống như phát ra ánh sáng sắc bén, “Được, tốt lắm.”

      Ách, cái này…….. vì sao cảm thấy giống như là với tôi thế, nhưng mà tôi hiểu mình làm sai ở chỗ nào, tôi cũng nhìn trở lại ánh mắt ánh ta, ách, là khủng khiếp! Tôi chột dạ dời tầm mắt , nhưng, vì sao tôi phải chột dạ chứ???? Ngay trong khoảng khắc này, hình ảnh khác lại chợt lên trong đầu tôi!!! Nhớ lần trước tôi chủ động đùa giỡn bảo vệ ở khu nhà ở của ta, hình như ta cũng rất tức giận, sau thời gian mới lại chuyện với tôi, hay là….. chẳng lẽ…….. ta có sở thích kì quái, thí dụ như là, thích bảo vệ nam, nhưng lần trước còn hiểu được, còn lần này là Tiểu Phì cơ mà, khẩu vị là hơi bị nặng nha?!

      Chồn mẹ tiếp tục thêm mắn thêm muối, “Tiểu Phì vô cùng thích Tiểu Chu đấy, lần trước cậu ấy bữa sáng tình chính tay làm ăn vô cùng ngon, làm cho cậu ấy rất cảm động, cậu ấy là nữ sinh đầu tiên nấu cơm cho cậu ấy ăn, cho nên cậu ấy chuẩn bị lấy thân báo đáp đấy! Tiểu Chu ha, nghĩ tới sức quyến rũ của lớn như vậy đấy, ha ha …..”

      OH,NO! GOD, are you kidding me?

      Nghe vậy, Diệp Tử Ninh là trừng mắt nhìn tôi cái, hình như có ‘hay lắm’ tiếng , nháy mắt toàn thân tôi lông tơ đứng thẳng, giống như cụ già trong gió lạnh, thân thể run lẩy bẩy.

      nghĩ tới Tiểu Chu là hiền thê lương mẫu như vây, bất quá chừng Tiểu Chu cũng thích Tiểu Phì, nếu tự mình làm bữa sáng cho cậu ta rồi, hai người bắt đầu từ khi nào mà giấu mọi người kĩ thế, giảo hoạt nha!!” Chồn mẹ vô cùng đồng tình mà vỗ bả vai tôi chút, thiếu chút nữa chụp tôi bị nội thương.

      Mẹ , mới là hiền thê lương mẫu, cả nhà mới là hiền thê lương mẫu, tôi khi nào làm bữa sáng cho , tôi lại khi nào đương với , cùng mới tốt đó, cả nhà cùng mới tốt đó!!!! Tôi khinh, giở tay ra, cần làm bẩn vai tôi.

      “Bé Heo, coi trọng bảo vệ kia?” Mĩ nam đại thúc lắc đầu giận dữ .

      =__= tôi nào có!!!!!!!

      “Oan uổng quá, tôi có cùng Tiểu Phì…….” Tôi vội vàng đính chính, nhưng mà mĩ nam đại thúc căn bản nghe vào tai lời của tôi, tự mình với mình:

      “Quả nhiên là vật hợp theo loài, heo hợp theo đàn mà!!!” Lại còn lắc đầu mà thở dài.

      O(╯□╰)o . . . . . . Người này thực phải bình thường mà.

      Tôi 囧

      “Được, tốt lắm!” Diệp Tử Ninh nhìn tôi mỉm cười, khóe miệng khẽ nhếch!!!!

      Nếu là trước kia, chắc chắn là tôi vô cùng chân chó giải thích với Diệp Tử Ninh, sau đó nịnh nọt ta, mà nếu tôi là bạn của , tôi có thể nằm đo sàn nhà, sau đó bài trừ hai giọt nước mắt cá sấu giả bộ ‘hoa lê đái vũ’, sau đó ôm cánh tay Diệp Tử Ninh làm nũng , “Ninh Ninh ….. em có mà, là bọn oan uổng cho em……. đó……. nhất định phải tin tưởng em, phải làm chủ cho em nha ~~~”

      Đáng tiếc cái là, tôi bị kích thích đến não tàn, cũng đáng tiếc là tôi phải là bạn Diệp Tử Ninh, bất quá tôi cũng chỉ là osin của ta mà thôi!! Cho nên tôi thể làm nũng với ta mà chỉ có thể đem lửa giận ngập trời hóa thành động tác cùng ba chữ, tôi cao ngạo ngẩng đầu lên, lỗ mũi hướng lên trời nhìn Diệp Tử Ninh, hừ mũi, : “Tôi làm Diệp Tử Ninh gãy rồi!”

      Sau đó xoay người trăm tám mươi độ, tao nhã mà chuẩn bị rời .

      Trong phòng im lặng dị thường……… chỉ có tiếng bước chân của tôi……… ách….. vô cùng dọa người…….. bất quá bước nhanh nhanh, mắt thấy tôi bước ra tới cửa, tôi bay……. Tôi tao nhã bay…….. oh yeah……. thắng lợi nhìn…….. nhưng ai ngờ, áo của tôi bị người ta bắt được!!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :