1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy Vọng - Long Tiểu Vũ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 41: Gặp bạn cũ
      Beta: Nguyệt Nhi





      Lên tầng cao nhất của toà nhà Thiên Vũ, Cù Nhiên buồn bực thôi, Tề Lão Tứ này lúc nào cũng chọn nhà ăn làm nơi gặp mặt, văn phòng ủy khuất ta sao?

      Có vết xe đổ lần trước, nên lần này Cù Nhiên cũng thúc giục ta, để cho Tề Thiên chậm rãi ăn, mặc kệ như thế nào, tình lần trước nếu ta hỗ trợ, cũng thể giải quyết nhanh như vậy.

      Thời gian buổi chiều trà của Tề Thiên chấm dứt, bồi bàn đem bàn ăn dọn , mới lấy khăn lau miệng,“Lần này nóng nảy nha?”

      Cù Nhiên tuy cười như , trong lòng lại , ai giống như đâu, ăn no, sẽ nói chuyện mới lạ.

      Tề Thiên thấy tính đấu võ mồm với mình, nên nghiêm mặt :“Tôi đến nói với về điều kiện lần trước.”

      , muốn cái gì.” thấy kỳ quái.

      “Rất đơn giản, vẫn liên quan đến Lưu Lão Thất, lần này cần đem cái này giao cho cảnh sát, bắt giữ Hoàng Vĩ Thành phi pháp, còn tống tiền .”

      Tề Thiên đem bút ghi đưa tới trước mặt , nhấn nút mở, bên trong lập tức truyền đến đoạn đối thoại của Lưu Lão Thất cùng Tề Thiên, đại khái nội dung ta hỏi Lưu Lão Thất, nếu Cù Nhiên đáp ứng số tiền bọn họ đưa ra. Khi đó, Lưu Lão Thất trả lời thực kiêu ngạo, hắn ta nói sẽ đem chuyện này công bố với truyền thông, muốn cho gia tộc Cù gia nếm mùi đau khổ, trong đó còn nhắc tới việc ̉ phiếu rớt giá.

      Cù Nhiên tiếp tục nghe, ấn ngừng,“Đây mới là mục ́ch giúp tôi?” sau khi Hoàng vĩ Thành, hỏi bóng gió ba, có đáp ứng điều kiện gì . Bây giờ xem ra đây là ý của Tề Thiên.

      Tề Thiên khoanh tay trước ngực,“Cũng có thể như vậy! Dù sao đây cũng là việc nhỏ, chẳng qua chỉ cần lấy thân phận người bị hại nói rõ với cảnh sát. Hẳn làm khó chứ?”

      khó sao? Bởi vậy tôi chính mình đem Hoàng gia báo với cảnh sát, cũng giống như đoạn ghi này, ảnh hưởng cũng phải có khả năng. Hơn nữa, nội bộ các mâu thuẫn, lôi kéo tôi vào thanh lí môn hộ, ngày mai em các người đồng lòng, phải đem tôi xử lí sao?” Cù Nhiên nuốt ngụm cà phê.

      yên tâm, Lưu Lão Thất có chứng cớ về việc Hoàng Vĩ Thành từng gây chuyện ở CLB Hào ̀nh, càng miễn bàn tới xử lí , nói tóm lại tôi để cho hắn bắt được nhược điểm gì xử lí . Thế nào?”

      Ngụ ý chính là muốn Cù Nhiên phủ nhận toàn bộ chuyện của Hoàng Vĩ Thành với người bên ngoài, chỉ là lấy chuyện Lưu Lão Thất bắt cóc tống tiền mà báo án.

      Lúc này Tề Thiên đánh vào điểm yếu của Cù Nhiên,“ phải biết rằng, sở dĩ Đinh Đồng rời khỏi, là vì . Trong đó có bao nhiêu phiền toái, tôi nghĩ cũng biết, cho dù các có là tổng tài hay quản lí đều có chuyện phiền toán, huống chi nghề chúng tôi làm vốn trong sạch.”

      “...... Được rồi, việc này cứ như vậy , chúng ta hết nợ!” đứng dậy lấy bút ghi rời .

      Tề Thiên nhìn Cù Nhiên, hết nợ sao? khả năng nha! lừa em gái của chúng tôi, đời này đừng nghĩ trả hết nợ!!

      Cù Nhiên có cảm giác bị người khác hại, tuy rằng rất có thể là do người phụ nữ của . Mọi việc thực ràng, bọn họ muốn loại bỏ Lưu Lão Thất, có lẽ là kế hoạch này là bí mật à, nhưng là vì để ngừa chuyện xấu xảy ra, vẫn là muốn biến thành quân cơ trong kế hoạch của họ. Cho nên việc vốn rất đơn giản, bị làm cho phức tạp, đem đám người Lưu lão Thất nở mặt, trước đề cập tới vì cái gì rời khỏi bang, lúc đó đưa ra kế hoạch làm cho nhiều người tức giận, cũng chính là giúp , sau này gặp phiền toái.

      Cù Nhiên lo lắng tự hỏi lo, bất quá khi nãy Tề Thiên mới , Đinh Đồng rời khỏi là vì ...... nghĩ đến đây lo lắng trong lòng liền biến mất, là như vậy sao? ấy vì mà lựa chọn rời khỏi xã hội đen? Được rồi, mặc kệ có phải hay , chính lựa chọn tin tưởng như vậy.

      Bởi vì buổi tối có việc, buổi chiều tan tầm về sớm, khi sáng đã gọi cho dì Cầm, nói dì ấy cần qua chỗ Đinh Đồng, muốn dẫn Đồng Đồng ra ngoài.

      Thời điểm ở dưới lầu đợi Đinh Đồng, mặt Cù Nhiên trắng bệch rồi.

      phải đã nói với em rồi sao, buổi chiều tới đón em, sao còn ra ngoài?” có chìa khóa nhà , ở dưới lầu bấm chuông cửa hồi lâu, thấy ai đáp lại, gọi điện thoại , lại còn   mình siêu thị.

      Hai túi thức ăn lớn trong tay bị nghiêm mặt đoạt lấy, Đinh Đồng biết mình đuối lý cũng dám trêu chọc , chạy nhanh lấy chìa khóa mở cửa, lại bị tức giận lướt qua.

      Trong thang máy, Đinh Đồng vụng trộm nhìn , kéo kéo cánh tay của ...... Qua vài lần, vẫn có động tác gì,“Em là ra ngoài mua một chút đò mà thôi! nghĩ tới trùng hợp như vậy, em vừa thì tới!!”

      Cù Nhiên hừ tiếng, mở cửa vào nhà, liền lấy chìa khóa cất vào túi.

      Đinh Đồng hét lớn,“Làm cái gì vậy, lấy chìa khóa cũng nói với em tiếng!! là......”

      là cái gì nha, nhanh lên, thay quần áo , theo .”

      “Tuân mệnh.” nghiêm trang chào kiểu quân đội, thế này mới xoay người chạy lên lầu thay quần áo.

      Buổi tối Cù Nhiên mang đến trang viên rượi của người bạn, nhìn xung quang, thì ra hôm nay có tiếp khách nha, mỗi người ở đây chắc là bạn tốt của .

      Hà Cường đến trước mặt Cù Nhiên nghênh đón,“Ái chà, hôm nay đến sớm nha.”

      Cù Nhiên ôm Đinh Đồng, chỉ chỉ Hà Cường,“Nhìn qua giống du ̀n này, em có thể miễn cưỡng xem như một người.”

      “Bà mẹ nó!!” Hà Cường thu hồi thái độ vui đùa, hướng Đinh Đồng cười gật gật đầu,“ Đinh, gọi tôi là Hà Cường là được.”

      “Hà Cường, gọi tôi là Đinh Đồng .” gọi tên đối phương lần, ý chính là cũng gọi tên như vậy.

      “Ha ha, tốt, về sau tôi gọi là Đinh Đồng .” Hà Cường đối Đinh Đồng vẫn có chút thích, bởi vì trong mắt , là loại phụ nữ bám dính đàn ông, lại có bối cảnh gia ̀nh rõ ràng. Nhưng là em mà, nếu Cù Nhiên đã nhận định như vậy, sao có thể làm Cù Nhiên mất mặt.

      Cù Nhiên nhìn thoáng trái phải,“Dương Thụ đâu?”

      “Trước khi các người đến, Yến Tử đến đây quậy phá, la hét kêu nó về.”

      Đinh Đồng ngồi một bên, nghe Hà Cường giải thích, thì biết Dương Thụ chính là ông chủ của quán rượu này.

      Đinh Đồng nghe xong gật gật đầu, tò mò,“ Yến Tử là ai?”

      Cù Nhiên xoa xoa huyệt thái dương,“Giống như em, đều thích ầm ĩ.” Ở nơi công cộng thế này, Đinh Đồng cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn .

      Nói đến Yến Tử, kỳ ta cũng tính như một nửa thanh mai trúc mã với Dương Thụ , sở dĩ là nửa, bởi vì bọn họ gặp nhau vào thời trung học, sớm muộn. Thời điểm vừa vào trung học, Yến Tử thuộc loại nữ sinh quậy phá, có lần Yến Tử nghe thấy có một chị em trong nhóm bị nam sinh đẹp trai trường khác ghét bỏ, thấy người chị em của mình cả ngày rầu rĩ, liền tức giận tìm nam sinh đẹp trai kia dạy dỗ một tí..

      “Em biết đâu, lần đó bọn ra ngoàn ăn. Lập tức có một đám con gái chạy đến trước mặt, ăn mặc......Ách, thật ra...., dù sao vừa thấy chính là giống nữ lưu manh, giống tên côn đồ, cầm đầu là một gái, ăn mặc trang điểm nhìn ra bộ dạng gì chính là Yến Tử!” Cù Nhiên đến nửa đột nhiên im lặng, Đinh Đồng chờ nói tiếp, ngờ cũng học theo mấy tên lưu manh trong tivi, đùa giỡ nữ sinh như vậy, chống tay lên cằm,“ trai thân , tiếp tục kể nữa !”

      Đinh Đồng mặc kệ , nghĩ cho mặt mũi, nói em sẽ vui nha! Cù Nhiên lập tức giật mình, đành tiếp tục nói,“Lúc ấy bọn vừa thi vượt cấp xong, thành tích cũng tệ lắm, lập tức liên hoan. Em nếu đám nam sinh tới đập phá, bọn khẳng định hai lời xông lên đánh lại, cố tình người tới là một đám con gái, ai có thể xuống tay với nữ sinh a. Lúc ấy Yến Tử chỉ vào mọi người hỏi:‘Trong các ai là Dương Thụ? Đứng ra cho tôi!’ ra ấy chỉ biết tên thôi biết mặt, tất cả mọi ngượi bọn chờ xem náo nhiệt, đều thằng quỷ đó nợ phong lưu nha, chờ chế giễu nó. Em đoán thử , thằng quỷ đó trả lời thế nào?”

      “Trả lời thế nào?”

      Cù Nhiên nhịn được cười,“Ha ha......Thằng quỷ đó tỏ vẻ có chuyện gì, cầm đũa gắp đồ ăn, vừa ăn vừa :‘Dương Thụ? Mới vừa rồi, tại đuổi theo còn kịp đó!’ ha ha ha ha......” Ngay lúc đó tình hình còn gay cấn...haha.. “Vấn đề là, con nhóc tin thật, mang theo đám nữ sinh xoay người rời !”

      Đinh Đồng cũng hiểu được, có chút buồn cười,“Sự việc cứ xong như vậy sao?”

      đâu!! Sau khi Yến Tử biết mình bị lừa, cả đám con gái đó chờ bọn ở trước công trường, thừa dịp thời điểm Dương Thụ một mình, mười mấy cái gái đem Dương Thụ đánh tơi bời. Năm đó, Dương Thụ cũng coi như nhân vật phong vân a, cũng thế...... Ai, em đừng có tin a,người đàn ông của em cũng rất lợi hại! Từ chuyện đó trở về sau Dương Thụ trở thành trò cười trong trường, cứ oan oan báo báo như vậy cũng đã vài năm rồi.”

      Hóa ra có chuyện xưa như vậy, Đinh Đồng cảm thấy chuyện bọn họ ngọt ngào nha, Cù Nhiên hướng phía sau chỉ chỉ,“Dương Thụ, ở đây!”

      Dương Thụ kéo Yến Tử được tự nhiên tới, trước nói xin lỗi mọi người, sau đó chào hỏi mọi người, như trong lúc ấy cầm lấy tay người phía sau thủy chung buông ra.

      Bọn họ đến gần chỗ Cù Nhiên ngoài xuống, Yến Tử thấy Đinh Đồng liền hổi,“Ôi chao? Cù Nhiên, đây là người nào của nha?”

      Dương Thụ túm lấy ấy,“Có kiểu nói chuyện như vậy sao?” xong liền hướng Đinh Đồng,“Đừng quan tâm ấy, tính tình ấy xấu như vậy đó.” Lúc trước Cù Nhiên gọi điện cho mang tới người, có thể coi trọng như vậy, hiển nhiên phải bạn bình thường.

      Cù Nhiên cũng khách khí Yến Tử,“Dương Thụ, người của cậu tốt! Về sau dạy dỗ lại !”

      Dương Thụ thấy Yến Tử muốn xù lông nhím, chạy nhanh đến nói ấy đừng gây chuyện với Cù Nhiên.

      giới thiệu chút ” Hai người đều có một nỗi khổ tâm, cho nên Cù Nhiên đặc biệt thông cảm với Dương Thụ, giống như trước làm khó Yến Tử.“Yến Tử, đây là Đinh Đồng, gọi chị dâu !” Đinh Đồng vừa nghe thế liền lấy khuỷu tay huých .

      Yến Tử cũng yếu thế,“A? Chị dâu? Chị là người quan trọng của ấy? Đúng ......”

      Đinh Đồng thấy có biểu hiện gì, Vì thế vươn tay ra,“Xin chào, Đinh Đồng.”

      “Gọi tôi là Yến Tử , bọn họ đều gọi tôi như vậy. Chậc chậc...... Đáng tiếc , người tốt như vậy, tại sao gặp Cù Nhiên, giậm chân giận dữ a, đây là......”


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 42: Tưởng tốt…

      Beta: Nguyệt Nhi
      Yến Tử cũng yếu thế,“A? Chị dâu? Chị là người quan trọng của ấy? Đúng ......”

      Đinh Đồng thấy có biểu hiện gì, Vì thế vươn tay ra,“Xin chào, Đinh Đồng.”

      “Gọi tôi là Yến Tử , bọn họ đều gọi tôi như vậy. Chậc chậc...... Đáng tiếc , người tốt như vậy, tại sao gặp Cù Nhiên, giậm chân giận dữ a, đây là......”

      Ở trong quá rượu này ăn qua bữa tối, đám đàn ông ở một bên bình phẩm rượu, Đinh Đồng đối với rượu thích, huống chi bình phẩm về rượu vang, lại biết gì cả, cho nên cùng bọn họ, vừa lúc Yến Tử cũng cực kì nhàm chán, Đinh Đồng đến chỗ ấy nói chuyện phiếm .

      Hai người bọn dạo ở vườn hoa trong quán rượu, Yến Tử là một gái thể ngồi yên, vừa ra bên ngoài thấy cái gì cũng phải sờ bên này mò bên kia, trò chuyện cùng Đinh Đồng một chút, chưa đến hai ba câu, liền đề cập tới công tác của ấy,“ biết ánh mắt đám Boss trong công ty của tôi có cao bao nhiêu đâu nha!”Yến Tử , liền quay lại đối mặt với Đinh Đồng,“Tôi vừa mới vào công ty, bọn họ nhìn tôi vừa mắt, dù sao tôi cũng tốt nghiệp từ trường đại học lớn nhất nhì nước, vậy mà họ xem tôi như chân pha trà mà sai việc, tôi làm báo cáo, làm đề án, nói chung làm bất kì cái gì, bọn họ ngay cả xem cũng thèm nhìn một cái, liền nói câu ‘ làm lại , rất nhiều cái làm đúng, theo mọi người học tập nhiều vào.’ cái gì nha, bọn họ là....!!”

      Yến Tử lòng đầy căm tức, Đinh Đồng lại thấy nhưng thể trách,“Bọn họ có cân nhắc của bọn họ nha! Xã hội đó mà, phần lớn tám chín phần mười xin việc đều dựa vào quan hệ cá nhân, thân thế, hoặc là vận may. Kỳ chúng ta nghĩ lại , đời này có mấy ai được như ước muốn đâu? Người có năng lực nhiều lắm, cho nên mọi người có tiêu chuẩn khác nhau.”

      Yến Tử nghe Đinh Đồng có đạo lý như thế, cảm thấy rất kỳ quái, ràng ấy cùng mình lớn bao nhiêu, nhưng ấy chín chắn như vậy, thật sánh bằng, ấy có chút oán giận đều có.

      “Đinh Đồng, bao nhiêu tuổi?”

      Đinh Đồng bị câu hỏi của Yến Tử làm cho sửng sốt,“Ách...... Tôi mới hai mươi lăm.”

      “Á..! so với tôi còn tuổi hơn nha, sao tôi có vẻ ngây thơ hơn nhỉ.” Yến Tử nhìn cười tà hỏi,“ phải cố ý nói nhỏ tuổi hơn chứ? Mà, phải thật chứ?”

      Đinh Đồng bật cười,“Vâng..vâng, tôi đã bốn mươi tuổi rồi!”

      Thời điểm Đinh Đồng cùng Yến Tử trao đổi số điện thoại, Cù Nhiên kéo lên xe, thấy vậy Yến Tử cam chịu, hướng Đinh Đồng thét to,“Đinh Đồng, nhớ gọi điện thoại cho tôi nha, hai chúng ta cùng chơi!”

      “Ừm, biết.”

      Cù Nhiên lái xe , lúc này đoạn đường có vẻ hơi nhiều xe nên bị kẹt. Lúc dừng xe Cù Nhiên liền kéo tay qua hôn, hỏi,“Có mệt hay ?”

      lắc đầu, mệt cái gì a, chơi rất vui vẻ.

      “Em cùng Yến Tử nsao lại ở cùng một chỗ? còn lo lắng tính tình ta hợp với em.” Yến Tử cùng bọn gặp mặt vài lần, duy nhất chính là thấy bọn họ mang theo bạn , có lần Hà Cường mang theo bạn nhỏ tới, bị lời lạnh nhạt của ta, làm cho phát khóc.

      “Như thế nào, nghĩ bọn em sẽ đánh nhau sao.”

      , Yến Tử có thể đánh thắng em sao, em rất mạnh nha!”

      “Em nghĩ muốn cùng em đánh nhau thì có?! Hừ? , có phải hay ?”

      “Về nhà xem xử em thế nào, bây giờ lái xe được quậy!” Hai người ngồi đàng hoàng lại, Cù Nhiên hỏi:“Đêm nay đến nhà ? Nếu đưa em về còn phải nửa vòng thành phố.”

      “Vâng.”Sao cũng được, nhà nào gần hơn thì đến nhà đó.

      Xe tiến vào nội thành mà đến biệt thự lưng chừng núi của .

      Sau khi tắm rửa xong, Đinh Đồng liền cảm thấy mệt mỏi, mặc áo sơ mi của Cù Nhiêntrên người, áo mặc rộng thùng thình, chiều dài vừa tới bắp đùi, biết ở thư phòng làm gì, Đinh Đồng cũng tìm , sấy tóc xong liền chui vào giường, thời điểm Cù Nhiên vào phòng, đã ngủ.

      nhẹ nhàng thay đắp lại chăn, sau đó ôm chặt lòng mình, nghe tiếng hít thở của , chậm rãi vỗ về lưng , coi như hết , cho dù chuyện Lưu Lão Thất có tính kế với , cũng quan trọng bằng việc ở bên cạnh ,“Về sau cần nghĩ tính kế ai cả, tất cả đều có rồi!”

      “Ừ..?” Trong lúc ngủ mơ nang, nói ra câu, vỗ hồi, liền chìm vào giấc ngủ.

      Sáng sớm, Đinh Đồng tỉnh dậy trước, trợn mắt nhìn gương mặt phóng đại của người nào đó, khi nãy còn bị dọa chút, nhìn Cù Nhiên ngủ thực say, dám làm động tác mạnh sợ thức giấc. Đinh Đồng nhẹ nhàng chui ra từ trong lòng , giúp đắp lại chăn, chân xuống lâu làm bữa sáng.

      Đêm qua ăn ở bên ngoài, Cù Nhiên ăn rất ít, vốn nghĩ về nhà làm cho thức ăn khuya, kết quả nằm một tí liền ngủ, cái gì cũng làm.

      Mấy hôm nay, dì Cầm đều biết đến nhà , cho nên chuẩn bị nhiều nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh, đem đậu đen rửa sạch sau đó bỏ vào cùng với sữa đậu nành xay, lại lấy ra mấy quả trứng gà, mấy cây hành, ít jam bông, hai ngày nay theo dì Cầm học nấu ăn, cũng có xem trong sách nấu ăn có hướng dẫn cách làm bữa sáng dùng bã đậu với hành thành bánh, vừa có dinh dưỡng lại lãng phí nguyên liệu nấu ăn.

      Sữa đậu nành đánh lên dùng tấm vải để loại bỏ bã đậu nành. Thái hành cùng jam bông cho vào tô bột khuấy đều, bỏ thêm chút gia vị hay dùng lên bề mặt đảo lên cho thấm vào bột.

      Toàn bộ đều đã chuẩn bị xong, dọn ra bàn, tính lên gọi , nghe tiếng bước chân của Cù Nhiên xuống, cũng quay đầu, vừa dọn chén đũa vừa :“Thức ăn còn nóng, mau đến ăn.”

      Mới sáng sớm vừa bước xuống lầu liền thấy mặc áo sơmi to đứng bên bàn ăn, có đôi khi bởi vì làm động tác mạnh mà vạt áo cơ hồ kéo qua bắp đùi, lộ đôi chân dài trắng nõn, nhìn mà nóng cả người. Từ phía sau ôm lấy , tay liền theo trợt theo đùi trượt vào trong.

      Đinh Đồng để cho ôm, nhưng tay thì ấn lại cho hành động, Mới sáng sớm muốn bị ép khô,“ còn làm mà, đừng quậy!”

      qua cuối năm, hơn nữa nhiều chuyện đều vào quỹ đạo, Cù Nhiên bận rộn như trước nữa, liền dán vào tai :“Hôm nay làm.” Ôm thân hình mềm mại thơm mát trong ngực có cảm giác thích thú, an toàn, ngay cả Đường Huyền Tông đều nói“Từ nay về sau quân vương còn hướng ”, huống chi chỉ là người đàn ông bình thường.

      Đinh Đồng biết nói đùa, cảm giác tay lại càng thành , vội vàng đem suy nghĩ vài ngày trước của nói với , hy vọng có thể dời chú ý của .

      “Vừa đúng lúc, chúng mình đến nhà .”

      “Cái gì?” Cù Nhiên còn nhắm mắt vùi đầu vào ̉ , lập tức ngẩng đầu lên, thể tin nhìn nàng, nghĩ phải mình nghe lầm chứ.

      Đinh Đồng đẩy ngồi vào ghế,“Nhanh ăn , đêm qua em thấy ăn nhiều. Nếm thử xem, lần đầu tiên em làm đó.”

      Cù Nhiên cắn một miếng, xốp giòn ngon miệng, hương vị bên trong có chút mùi dầu vừng, bất quá quên,“Em đừng ngắt lời, vừa rồi em thế nào? đến nhà của ?”

      Đinh Đồng đem sữa đậu nành rốt vào ly, để trước mặt , chờ uống ngụm mới trả lời,“Đúng vậy, ba để dì Cầm chăm sóc em lâu như vậy, em cũng nên nói lời cảm ơn.”

      quan trọng!” Cù Nhiên cúi đầu ăn, mất hứng.

      được, con bọn họ ở với em lâu như vậy, em cũng phải cầu cái danh phận chứ, phải......”

      Cù Nhiên nghe thế, ngẩng đầu thật mặt, mặc kệ ấy cười, ấy giống như biết có phản ứng này. biết đùa giỡn mình, đè tay mặt bàn,“Em lặp lại lần nữa.”

      “Em phải cầu bọn họ cho em danh phận, con bọn họ ở với em lâu như vậy, cũng thể để như vậy, em bắt chịu trách nhiệm!!” nói xong liền nhịn được nở nụ cười, đem bộ dạng cố ý giả vờ nghiêm túc phá hủy.

      “Em nghĩ kĩ?” Cù Nhiên thận trọng hỏi , giống như sợ câu kia là nói đùa.

      bàn ly sữa đậu nành còn lượn lờ hơi nóng, ̃a thức ăn thơm ngon, bàn cơm nam nữ ngồi đối diện, ăn mặc đơn giản bất quá nhàng thoải mái, rất giống khí gia ̀nh. Nhưng ngay bây giờ tại gian phòng này, gì tồn tại, chỉ có giờ này khắc này, hai con người, hai trái tim, chính là toàn thế giới!

      Đinh Đồng trịnh trọng gật gật đầu,“Mọi chuyện em đều sẽ nổ lực ́ gắng , cùng lắm có kết quả, lần này em ́ gắng hết sức để sau này nuối tiếc.”

      , chỉ cần em nguyện ý từng bước về phía , còn lại chạy tới bên em.” biết Đinh Đồng nghĩ như thế nào, là vì sao? có làm cái gì a, thậm chí sau đó cũng có nhắc lại về tương lai hai người, nhưng mặc kệ như thế nào, ấy có thể tiếp nhận phải sao? nguyện ý về phía , nguyện ý vào cuộc sống của , tuy rằng ấy cũng xác định có thể làm được hay , nhưng ít ra bước ra bước đầu tiên, cho nên chuyện sau này liền giao cho .

      Đinh Đồng bị nhìn có chút ngượng ngùng,“Ăn nhanh lên, bằng nguội bây giờ.” Lúc trước có lẽ gây cho nhiều thất vọng quá, cho nên bây giờ chỉ vì hai người mà ́ gắng một chút đã làm cho cao hứng như thế. Cho dù miệng đầy thức ăn, Cù Nhiên vẫn nhịn được mừng rỡ, khóe miệng giơ lên, giúp lau mảnh bánh vụn bên miệng,“ ăn chậm chút! Lần đầu tiên em làm, ăn được ?”

      “Ừ...... Ăn ngon......Em có tố chất làm bà chủ gia ̀nh đó.”

      Người này, đúng là......................

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 43: vui trong tan rã
      Beta: Nguyệt Nhi





      Giữa trưa, Cù Văn Thanh nhàn nhã đùa nghịch quân cờ trong tay, cảm giác về hưu thật sự làm cho con người ta thoải mái mà, cần tính kế với nhau, cần tìm hiểu tâm tư người khác, cần tranh đoạt..... , cứ sống cuộc sống bình thường như bây giờ, mấy năm này lớn tuổi ông mới hiểu được điều này, kỳ cuộc sống thản nhiên mới là vui vẻ.

      Hoàng Tố Vân ở trong phòng bếp hầm canh, bà hỏi dì Cầm bên cạnh,“bà hôm nay Nhiên Nhiên trở về rốt cuộc có chuyện gì? Như thế nào đột nhiên nghĩ về nhà nha?”

      Dì Cầm cũng phải biết , nhưng kỳ trong lòng bọn họ đều có chút cảm giác, lần này trở về có liên quan đến Đinh Đồng.

      Hai người vừa vừa nói.

      Dì Cầm theo sau Hoàng Tố Vân từ phòng bếp bước ra, thấy hai người Đinh Đồng đứng dậy chào hỏi, cho dù Hoàn Tố Vân muốn thì vẫn mang phong cách quý phái hướng Đinh Đồng mỉm cười. Nhưng khi nhìn con trai nắm tay Đinh Đồng buông, trong lòng vẫn có chút vui .

      Cù Nhiên biết mẹ vui, nên cười nói,“Mẹ, mẹ vui khi thấy con về nhà sao, cười cái nha, mẹ làm mặt nghiêm như vậy mau già lắm.”

      “Thằng oắt con, con nói chuyện với mẹ như thế hả?!” Hoàng Tố Vân thấy con trai làm nũng, sắc mặt cũng khó coi nữa.“Nhanh rửa tay, chuẩn bị ăn cơm.”

      Cù Nhiên dẫn Đinh Đồng đến phòng vệ sinh rửa tay, nghĩ đến con mèo nhỏ sợ trời sợ này, từ sáng đến giờ vẫn yên tâm, cho dù ấy nói có việc gì, vẫn nhìn mà lo lắng.

      Đinh Đồng để tay vào vòi nước, nghĩ tí nữa có thể phát sinh chuyện gì, mà nghĩ biện pháp giải quyết, rất sợ hãi, trách được có câu con dâu xấu cuối cùng vẫn phải gặp mẹ chồng. Vốn nghĩ có nên mang theo quà hay , như nghĩ lại bọn họ có thiếu cái gì sao? Cù Nhiên cũng theo tính tình của ba , mang theo quà cáp đến ngược lại ông ấy càng mất hứng, cuối cùng hai người tay mà đến...... tại lại cảm thấy có phải hay rất sơ suất, mặc kệ như thế nào, lễ nghĩa vẫn phải có, biết vậy như vẫn tay mà tới đó thôi, kỳ cục...... Ai nha...... Loạn  muốn chết! Quên , bọn họ có thể ăn thịt sao. Bất quá...... cũng khó nói. Con trai người ta bị ............

      “Nghĩ cái gì thế?” Cù Nhiên giúp đóng vòi nước, dùng khăn lau tay , liền kéo vào lòng, xoa mặt,“ có việc gì, có ở đây! Lát nữa em đùng nói cái gì, mọi việc giao cho .”

      Đinh Đồng biết nên gì, có thể vì làm như vậy, còn có lý do trốn tránh sao? cảm thấy nếu mình trốn tránh sẽ bị thiên lôi đánh chết.

      Thời điểm ra ngoài, đồ ăn đều đã dọn xong bàn, thức ăn thật phong phú, Đinh Đồng biết nhà khi ăn có phải đều như vậy hay , nghĩ lần trước tới đây ăn bữa cơm tất niên, cùng tại đều giống nhau, chỉ hy vọng cần giống như lần trước, tan rã trong vui......

      Cù Văn Thanh từ lầu xuống, thấy Đinh Đồng cũng có phản ứng gì lớn, vẫn giống như mọi lần ngồi vào vị trí chủ nhà, nói mọi người bắt đầu ăn cơm.

      Đinh Đồng hiểu được bây giờ chưa phải lúc nói chuyện, tính chờ ăn cơm xong sẽ nói, ngờ Cù Văn Thanh mở miệng trước,“Sức khỏe thế nào? Có chỗ nào tốt?”

      dừng đũa, gật đầu,“ sao rồi, thời gian qua ít nhiều cảm ơn ngài để dì Cầm đến chăm sóc cháu, về sau dì Cầm cần phiền toái nữa.”

      “Ừm, tôi cần chính là những lời nói này?” Cù Văn Thanh nghĩ  nếu mục ́ch ta đến đây để nói mình sao, bằng liền hoàn toàn đẩy ra.

      “Ba......” Cù Nhiên nghe ra giọng nói của ba có chút mất hứng, tự giác căng thẳng.

      Đinh Đồng buông đũa, ngồi thẳng,“ chỉ chuyện này, cháu còn muốn nói chuyện của cháu cùng Cù Nhiên. Chúng cháu nghĩ nên nói cho người lớn trong nhà biết, đương nhiên cũng hy vọng hai bác đồng ý.”

      Thật điên rồ, chuyện này phải nên để bạn trai đến nhà gái nói phụ trách sao? Sao hai đứa nó có thể làm trái ngược lại như thế?

      Ở dưới bàn Cù Nhiên cầm chặt tay Đinh Đồng,“Ba, mẹ, chuyện của con cùng Đồng Đồng mọi người đều đã biết, con hy vọng ba mẹ có ý kiến gì” Bằng chúng con cũng hạnh phúc ...... - Cù Nhiên là những lời này sao? , ngay cả nghĩ cũng có nghĩ như vậy, cho nên, nói câu khác:“Đương nhiên , nếu ba mẹ có ý kiến con cũng có biện pháp, sau này chúng con sẽ dọn ra ngoài, tuy rằng từ nhỏ đến bây giờ con đều thích sinh hoạt ở nhà, nhưng thật sự cần phải , con có chút đành lòng.”

      “Câm miệng!!! Hai đứa theo tôi lên lầu!!” Cù Văn Thanh đem chiếc đũa ném xuống, chắp tay sau lưng liền lên lầu .

      Hoàng Tố Vân có chút lo lắng, tính tình ông xã cùng con trai đều cực kì cố chấp, nếu nói hai ba câu hợp liền đem cái nhà này phá tan thành từng mảnh, bà gấp đến độ muốn chết, biết nói gì, chỉ có thể chỉ vào hai người,“Hai đứa.....hai đứa, ai......hai đứa nhỏ này!!!”

       Cù Nhiên cũng có biện pháp, thật sự muốn làm cho ba mẹ tức giận, cho nên biết chính mình làm cái gì, cho dù tình cảm là thứ khó nắm bắt nhất thế giới, nghĩ cho mình điên cuồng lần, cho dù tình cảm này là sai lầm, cũng muốn sai lầm một lần!! Huống chi, nếu ́ gắng, thì ngay tình cảm này có sai lầm hay cũng biết.

      vỗ vỗ bàn tay hơi lạnh của mẹ để trấn an bà, sau đó nắm tay Đinh Đồng lên lầu. Ngay tai chỗ rẽ cầu thang, Đinh Đồng dừng bước chân lại, nắm chặt tay dặn,“Lát nữa đừng xúc động nói cái gì, để em nói được rồi, phải nhớ kỹ, còn nữa đó là ba , bất kể thể nào cha con thể đoạn tuyệt quan hệ, cho nên quên ngay ý nghĩ đó . Em có con, em biết tâm tình của bậc làm ba làm mẹ, hiểu em chứ?”

      Như thế nào hiểu! Con mèo của , trước sau đều lo lắng thay người khác, chẳng qua lần này rốt cục thay đổi “Người khác” là , Cù Nhiên gật đầu đáp ứng, nhàng nhéo chóp mũi ,“ thôi, lên.”

      Hít sâu, hít sâu......Cái gì đến sẽ đến, hai người ngồi đối diện sắc mặt xanh mét của Cù ba.

      “Hai đứa đã còn nhỏ! Chẳng lẽ muốn mấy người già chúng tôi dùng thái độ la hét trẻ con dạy dỗ hai đứa??” Vốn những lời này chỉ nên nói với con trai là được rồi, như ông biết sẽ có tác dụng, vì thể ông cũng nên nói thẳng với Đinh Đoồng, hy vọng gái này có thể nghe một chút.

      “Chú” lần đầu tiên Đinh Đồng xưng hô ông như vậy,“cháu biết thân thế hoàn cảnh của cháu cùng cù nhiên rất môn đăng hộ đối.”

      “Hừ......” Ông Cù hừ lạnh tiếng.

      Cù Nhiên nhịn được muốn phản bác, cho dù là ba mình cũng thể đối đãi Đinh Đồng như vậy a! biết thân thế của có cái gì tốt để người khác xem ! Mặc dù ba mình, cũng rất khó chịu. Đinh Đồng ấn chặt tay đùi, biết muốn bảo vệ , nhưng cần phản ứng mạnh như vậy.

      Đinh Đồng luôn mỉm cười,“Chú lo lắng rất đúng, chú cảm thấy cháu xứng với hoặc là thế nào, đều đúng. Nhưng là, chú à, thân thế là thứ cháu thể lựa chọn a! Cháu cũng rất muốn sinh ra trong một gia ̀nh bình thường, có ba có mẹ, cuộc sống cả đời cứ như vậy trôi qua.”

      “Chúng tôi quan trọng xuất thân của , chúng tôi cũng phải gia ̀nh muốn chọn con dâu môn dăng hộ đối, nhưng là loại người nào, hẳn biết rõ hơn bất cứ người nào!”Một người liên quan lớn đến xã hội đen, dựa vào cái gì nghĩ Cù gia bọn họ có thể tiếp nhận ta.

      Cù Nhiên phát tức,“Ba, ba nói những lời này có ý gì, cái gì gọi ấy là loại người nào, từ nhỏ ba đã giáo dục con cùng Cù Trà nên khinh thường người khác, tại chính ba làm như thế sao?” có biện pháp dễ dàng tha thứ người khác nói Đinh Đồng như vậy.

      Đinh Đồng cũng giận, mấy năm nay người trước người sau châm chọc, khiêu khích ít,“vâng, chú rất đúng, trắng ra cháu là xã hội đen , lưu manh đầu gấu. Nhưng đối với nhiều người khác, bề ngoài khoác chiếc áo giả nhân giả nghĩa, miệng thì đạo lý, thực tế làm những chuyện so với chúng cháu càng xấu xa tồi tệ hơn, cho nên cháu ngược lại cảm thấy mình càng sạch hơn người khác.” Cho tới bây giờ chưa bao giờ lương thiện, để người khác coi thường .

      “Giả nhân giả nghĩa? A......”

      “Ba, ba đừng quên, người khác , ngay đây có Vĩ Thành đó thôi. Muốn đến xuất thân, Vĩ Thành cũng có, ông ngoại cũng tính là dòng dõi tri thức, gia ̀nh cậu cũng giàu có, ba thấy Vĩ Thành thế nào? trắng ra Vĩ Thành dựa vào gia ̀nh, cho nên có ưu thế hơn người khác một chút? Suốt ngày khoe khoang, gây họa!”

      “Được rồi, hai đứa đừng phí lời với ta!! Đinh, chuyện lần trước ở bệnh viện, cám ơn , nếu đến tới Cù gia chúng tôi làm khách rất hoan nghênh. Nhưng cùng con trai tôi, có khả năng!! Hai đứa ra ngoài !” Mọi lời nói của đều bị ông gạt bỏ, nhất thời suy nghĩ của ông ấy sẽ có chuyển biến gì tốt. Tuy rằng trước đó Đinh Đồng nghĩ đến kết quả này, nhưng thời điểm trở thành sự thật, trong lòng thất vọng .

      Cù Nhiên cũng biết suy nghĩ của ba nhất thời dễ dàng thay đổi. kéo Đinh Đồng đứng lên, ra từng bước rồi quay đầu lại,“Ba, con vẫn nói câu kia, chuyện con cùng Đinh Đồng đã như thế, con cùng ấy kết hôn, mặc kệ ba mẹ có phản đối hay !!”

      Ngay lúc đó Đinh Đồng có cảm giác chỉ như thế là đủ, đủ, đời này có người đàn ông vì mà bất chấp mọi thứ như vậy, thấy viên mãn lắm rồi! Cả đời sống như vậy !

      Đương nhiên, Cù Văn Thanh bị tức , thằng con thối, ông nuôi nó lớn như thế, cút , có tiền đồ , có tiền đồ !!!

      Sau khi xuống lầu, Cù Nhiên cùng mẹ nói vài câu, con trước, Hoàng Tố Vân cũng biết trường hợp như vậy, giữ hai đứa ở lại cũng vô dụng, chỉ sợ càng thêm phiền, bà dặn vài câu, bảo “Có chừng có mực”,“Lúc còn ít”,“Đừng suy nghĩ nhiều”...... bà nói rất nhiều.

      Lại lần tan rã trong vui, đường trở về hai người cũng nói gì, Cù Nhiên nghĩ dù sao buổi chiều đều bận việc, trong lòng lại phiền, liền dẫn lên núi.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 44: Bắt cóc…
      Beta: Nguyệt Nhi







      Theo góc độ từ trong xe nhìn ra, có thể quan sát toàn bộ thành phố, nhưng Đinh Đồng có tâm tư thưởng thức, lại bị ôm chặt cử động được,“Chúng ta làm như vậy có phải sai lầm rồi hay ? Em muốn có kết quả như vậy?”

      Cù Nhiên đè lên người mà hôn, cho đến khi thở hồng hộc mới buông,“Em đúng vậy, cũng muốn như vậy, việc này sớm hay muộn đều xảy ra, trách em!” chần chờ chút,“Mèo con, lời của ba , em đừng để ý, bọn họ nghĩ có nghĩa là ......”

      Những lời tiếp theo của bị hôn mà nuốt vào trong, thẳng đến khi thở nổi mới buông ra.

      “Cù Nhiên, em có nên nói cho biết những chuyện trước kia của em hay ?” xác định, cũng tự tin, biết với , về sau có kết quả ra sao. Đoạn kí ức kia đã bị che giấu rất tốt, nếu phải nguyện ý nói ra, người bên thể điều tra ra được.

      Cù Nhiên ôm ,“ cần! Em cần cho biết. Quá khứ của em có tham gia, nếu nói hiếu kỳ là có khả năng, nhưng biết em muốn nhắc tới, đã muốn nhắc tới lại thể quên nhớ, em nên đặt nó vào nơi sâu nhất trong đáy lòng. cần em kể lại, chỉ hy vọng em nguyện ý cùng nói đến tương lai.”

      Đinh Đồng ngây ngốc nhìn , ánh mắt sụp xuống nước mắt theo đó mà chảy ra,“...... Cù nhiên, cám ơn , . Cám ơn !”

      “Đứa ngốc.” hôn đỉnh đầu của , mọi người sinh ra đều giống nhau, tại Cù Nhiên chỉ muốn nói cho Đinh Đồng biết quá khứ đã qua quan trọng.

      Thời điểm Đinh Đồng cảm thấy vô cùng cảm động, điện thoại của vang lên. Giọng nói Tề Thiên thật hoảng hốt, làm cho trái tim đập nhanh hơn.

      “Thùng Thùng...... Hạo Hạo mất tích, em mau trở về !” Sắc mặt liền tái nhợt, cúp điện thoại, Đinh Đồng vội vàng nói Cù Nhiên mau mau trở về nội thành.

      “Hạo hạo mất tích...... Mau, mau trở về......”

      Cù Nhiên nghĩ sự việc có lẽ nghiêm trọng như vậy,vừa khởi động xe vừa an ủi :“ có việc gì có việc gì , có lẽ Hạo Hạo chạy tới nơi nào đó chơi thôi, em đừng nóng vội.”

      Đinh Đồng gắt gao nắm chặthai tay, trong đầu nghĩ rất nhiều nguyên nhân, từ từ :“ tốt ! Lưu Lão Thất, nhất định là lưu Lão Thất......”

      Sắc mặt Cù Nhiên nhanh chóng trầm xuống, buổi chiều ngày hôm qua đem đoạn ghi kia cùng chi phiếu ngân hàng giao cho cảnh sát làm chứng cứ, hơn nữa lợi dụng quan hệ của mình trước tiên đem đối phương điều tra. nghĩ sự việc xảy ra nhanh như vậy, mới ngày bị làm cho đối phương chó cùng rứt giậu, tại đem cục cưng bắt cóc, chắc cái gì cũng đều có thể làm được.

      ......

      Đến nhà Bành Tấn Hoa, Tề Thiên, Tiểu Ngũ sớm có mặt ở bên trong thương lượng biện pháp, mọi người cũng ai kiêng dè Cù Nhiên, Tề thiên trước hết nói với ,“Thùng Thùng, vừa rồi Lưu Lão Thất gọi điện thoại tới , Hạo Hạo bị ta bắt cóc. ...... muốn em tự mình đến đó, mới  thả cục cưng.”

      Đinh Đồng hề nghĩ ngợi,“Được, em , hắn có nói ̣a điểm ?”

      Tiểu Ngũ cau mày,“ được, ràng là muốn mạng của em, em còn có thể sống trở về sao?!”

      “Cho dù thế nào em cũng phải cứu cục cưng.”

      “Được rồi!”Bành Tấn Hoa vẫn đưa lưng về phía bọn họ rống to,“Bình tĩnh chút, biết là cái bẫy còn phải chịu chết sao! Đừng có ngu ngốc làm việc vô dụng như vậy, con mẹ nó! ai được đâu hết.” Con trai bị bắt cóc, so với ai đều lo lắng hơn, tính cách đứa nhỏ kia cứng mềm ăn, ở trong tay Lưu Lão Thất, còn biết chịu bao nhiêu khổ đâu, cũng hoảng sợ,  nhưng chỉ có thể bắt buộc chính mình bình tĩnh, tìm ra biện pháp tốt nhất, nếu , chỉ cứu con trai được, còn bị mất vài người.

      “Vậy bây giờ phải làm sao? Em thể để Hạo Hạo ở bên kia một mình, cục cưng của em làm sao bây giờ?” Đinh Đồng hoảng loạn đứng lên, hai tay ôm lấy chính mình, sốt ruột liền khóc lên.

      Cù Nhiên đến ôm vào lòng,“Có cần giúp gì ?”

      đợi  có người đáp lại, cửa lớn bị người đẩy ra, một đám người mang theo thiết bị phía sau Tả Mộng Lam vào nhà.

      “Mọi người mau đem thiết bị lắp đặt lại, bọn cướp tùy thời có khả năng gọi điện thoại tới...... mấy người lên lầu, mấy người khác ở dưới, Tiểu Trương cậu mau nhìn xem bên ngoài xe chưa? đúng lập tức thúc giục bọn họ rời ......”

      Trong cơn giận dữ Bành Tấn Hoa, vặn chặt ̉ tay của Tả Mộng Lam:“ quậy còn đủ sao? tại lại là đùa cái gì?”

      “...... Tôi phụ trách đón Hạo Hạo về nhà, đứa nhỏ là từ trong tay tôi bị bắt cóc, tôi  thể mặc kệ ngồi xem!”

      “Mang theo người của , cút cho tôi!! Tôi có báo án!! cần các những người này!”

      đừng có như vậy được ? Loại việc bắt cóc này cảnh sát so với các có kinh nghiệm hơn, tin tưởng tôi được !” Tả Mộng Lam cũng sốt ruột, nếu chú ý hơn, Bành Hạo có thể bị người khác bót cóc sao, cho nên bị Bành Tấn Hoa mắng to tiếng, nhưng nghĩ lại, chắc ta nghiêng về phía .

      “Bị bắt cóc là con tôi......” hiểu rõ mấy người trong hắc bang, đơn giản chỉ bắt cóc như vậy, cảnh sát đối với , có tác dụng!!

      Nước mắt Tả Mộng Lam đảo quanh hốc mắt, bắt buộc chính mình khóc.“Tôi biết tại hận tôi, chỉ cần tìm đứa trở về , tùy muốn đánh muốn mắng thế nào cũng được.” Gương mặt rất nhanh đầy nước mắt,“Ít nhất chúng ta có thể truy tung tích bọn cướp qua điện thoại, xác định ̣a điểm của bọn họ, việc này các có thể làm được .”

      Đám người cảnh sát nghe như vậy, vui, bon họ ngờ có ngày mình làm trợ thủ cho người khác?

      Bành Tấn Hoa nghe xong, nhìn những người khác, sau đó buông ra, hỏi người phía sau:“Ai phụ trách ?”

      “Lần này hành động này tôi chỉ huy, Lí Lâm.” Một người đàn ông mặc thường phục nhìn bọn họ nói.

      Bành Tấn Hoa gật gật đầu, xem như chào hỏi, chuyện quan trọng trước mắt là đứa , mặc kệ , coi như buông tay một lần, bây giờ Lưu Lão Thất bị dồn đến bước đường này, cái gì cũng dám làm, cho nên tình nguyện tin tưởng cảnh sát, làm cho sự việc rối loạn hơn. Đinh Đồng là phụ nữ, vì thế Bành Tấn Hoa bảo với dưới lầu bình tĩnh lại, mấy người còn lại đều theo lên lầu thương lượng việc.

      Cù Nhiên trấn an chút, mới theo Bành Tấn Hoa.

      Ngồi ghế salon Đinh Đồng cảm thấy thời gian trôi qua vô cùng lâu. bàn có ảnh chụp của Hạo Hạo, cầm trong tay cách lớp thủy tinh lạnh như băng vuốt ve khuôn mặt đáng của con. Đứa đáng như thế, là bảo bối nuôi từ nhỏ, ngày trước còn gọi điện thoại cùng tố cáo baba cho cục cưng ăn kem ly, còn la hét muốn dẫn cục cưng , thích ở cùng ba. Lúc ấy còn mắng cục cưng hai câu..... mắng cục cưng vì cái gì? Cục cưng từ nhỏ đã ở cùng ba, cho nên mấy tháng này, giao cục cưng cho hai, nghĩ làm như thế thì tình cảm hai cha con tăng lên, nhưng cục cưng là đứa nha? nhẫn tâm như vậy, giống như bỏ rơi cục cưng có khác gì nhau đâu?

      Tả Mộng Lam cẩn thận bên cạnh Đinh Đồng, cách một khoảng cách, chính là dám tới gần, tất cả đều do sai, là chăm sóc tốt đứa nhỏ, tất cả đều do . Nhìn Đinh Đồng khóc, hốc mắt của cũng hồng theo, là, người lớn như vậy chăm sóc đưa nhỏ cũng được, tại còn có thể diện đối mặt với Đinh Đồng?

      Thời điểm Đinh Đồng lấy khăn tay, vừa lúc nhìn thấy gương mặt và hốc mắt đỏ bừng của Tả Mộng Lam. Theo lời nói của ấy, Đinh Đồng biết chuyện này xét đến cùng phải lỗi của ấy, Lưu Lão Thất theo dõi thời gian ấy đón Hạo Hạo, cho nên dù phải ấy ,  cục cưng vẫn bị bọn họ bắt cóc, chẳng qua thủ đoạn giống mà thôi.

      Đinh Đồng lau nước mắt, :“ cũng đừng sốt ruột, bọn họ và hai thương lượng biện pháp .”

      Tả Mộng Lam thấy Đinh Đồng trách mình, ngược lại còn an ủi, trong lòng biết phải làm thế nào, liền khóc,“Tôi...... Tôi thực xin lỗi...... Đều là tôi sai...... mắng tôi , nếu đánh tôi cũng được...... Chỉ cần có thể làm nguôi giận , thế nào cũng tốt!”

      Đinh Đồng kéo Mộng Lam ngồi vào bên cạnh mình, hai người ôm kéo nhau cùng khóc. hồi sau mới buông ra :“ đừng tự trách, xảy ra chuyện này ai cũng muốn, chẳng qua vừa vặn người trong tay bị bắt cóc...... Muốn trách, cũng chỉ có thể trách bọn tôi, trách bọn họ thể cho cục cưng...... môi trường an toàn mà trưởng thành.”

      Đinh Đồng càng nghĩ càng khó chịu, thực xin lỗi chị Thiến Nhan!! thể chăm sóc tốt cục cưng, lúc trước Thiến Nhan có “Chị chỉ tin tưởng em”, nhưng đã làm như thế nào? để cục cưng lâm vào nguy hiểm, chính mình lại bất lực!!!

      nghĩ tới Đao Diên, hiện tại làm gì, vì mà sống, nhưng nếu là Đao Diên, khẳng định việc này sẽ phát sinh. Nếu đổi lại là, vô năng như vậy, đúng! Chính là vô dụng!! Diên, em ngay cả thay sống đều sống tốt. Em có lòng nhưng có sức......em còn có thể làm gì......

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 45: Chuộc người
      Beta: Nguyệt Nhi







      Mấy người đàn ông còn vẫn chưa ra, điện thoại phòng khách liền vang lên, nhân viên cảnh sát đưa ông nghe cho Đinh Đồng :“ tiếp điện thoại , nhớ kỹ phải kéo dài thời gian. Trong lời đừng chọc giận đối phương.”

      Mấy người lầu nghe chuông điện thoại vang, mọi người đều chạy xuống, Đinh Đồng nhìn mọi người, mới ấn nút trò chuyện,“Alo......”

      Lưu Lão Thất phát điên khi nghe giọng nói bên kia truyền tới,“Đinh Đồng? Thối, có phải hay ?”

      Bà mẹ nó, NND, hiện tại mày là ông lớn, bà đây có cách nào so đo với mày.“Đúng, tôi là Đinh Đồng. Lưu Lão Thất, con tôi đâu?”

      “Con mày? Ha ha, vừa rồi ông phải qua sao? Nếu muốn con mày còn sống trở về, mày tự mình đem cho ông năm trăm vạn, nếu , mày chờ nhận xá con mày ! Đúng rồi, mày phải thích báo án sao? Báo , cứ việc báo, ông nội mày đây sợ, nhiều lắm đến lúc đó ông cùng con mày chôn cùng!!! Đừng đùa giỡn với ông, con đàn bà như mày, ông phải gặp ngày một ngày hai, còn dám ngấm ngầm chơi ông, mày thử xem....... xem......”

      Tiếng nói bên kia đột nhiên liền cắt đứt, ngay sau đó biến thành trận đánh chửi cùng tiếng Bành Hạo khóc lớn, từng trận từng trận ngừng đâm vào trái tim Đinh Đồng.

      “Lưu Lão Thất, tên khốn kiếp này, có giỏi đừng lấy đứa ra...... Thả con tôi, muốn cái gì tôi đều chịu, đều chịu!!!” Đinh Đồng đối với điện thoại kêu gào, nhưng muốn có tác dụng, kia đầu truyền đến thanh tít….tít…tít…

      Lí Lâm cầm kết quả giám sát đến cho bọn họ điểm là một kho hàng ở phía bắc ngoại ô, Tiểu Ngũ bừng tỉnh,“Đây là ̣a bàn mới tiếp nhận của Lưu lão thất.”

      Đinh Đồng đem điện thoại ném vào ghế sofa,“Có thể xác ̣nh rõ địa điểm kho hàng nào ?”

      Lí Lâm lắc đầu,“Chỉ có thể xác ̣nh phạm vị, địa điểm cụ thể thiết bị của chúng tôi làm được.”

      Tề Thiên nhận cuộc điện thoại, sau đó đến bên tai Bành Tấn Hoa thầm, năm trăm vạn phải số tiền , huống hồ là tiền mặt, căn bản tập đoàn “Thánh Thiên” ngay lập tức thể huy động nhiều tiền mặt như vậy, nhanh nhất cũng phải ngày mai.

      Trong cơn giận dữ Bành Tấn Hoa quát ầm,“Đám người kia là thùng cơm sao? Tôi nuôi bọn họ làm cái quái gì? Năm trăm vạn tiền mặt đều huy động đủ, đám phế vật.”

      Cù Nhiên hỏi Tề Thiên:“Còn thiếu bao nhiêu?”

      “Đại khái hai trăm vạn.”

      “Tôi lập tức cho người đưa đến đây, , để tự tôi lấy. Cứ như vậy , bây giờ tôi lấy.” Cù Nhiên đến trước mặt Đinh Đồng, giúp lau nước mắt, thấp giọng an ủi:“ có việc gì , Hạo Hạo sẽ bình an trở về. Hiện tại lấy tiền, em đừng lo lắng!”

      “Cù Nhiên......”

      hiểu mà, em cần phải gì cả, em yên tâm ở lại đây chờ !” thật chặt vào lòng, sau đó dẫn thêm mấy người lấy tiền.

      Trong đầu Tề Thiên nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng nhất có thể xảy ra.Nói chừng Lí Lâm cũng cảm thấy ổn......

      Cù Nhiên chưa bao lâu, Lưu Lão Thất lại gọi điện thoại tới, thời điểm đó Cù Nhiên còn chưa trở về,“Thế nào? Đã chuẩn bị xong chưa?”

      Đinh Đồng cho hắn còn chưa chuẩn bị đủ, đợi thêm một chút nữa.

      “Năm trăm vạn mà các người cũng chưa chuẩn bị xong? Lừa ai chứ!! Ít nhảm , có bao nhiêu ?” chờ lâu như vậy được, hôm nay phải có tiền trong tay, sau đó mới rời được.

      tại chỉ có ba trăm vạn! Lưu Lão Thất, con tôi đâu? Rốt cuộc đã làm cái gì Hạo Hạo? Tôi cho , muốn cái gì tôi đều chịu, đừng làm gì con tôi, nó vẫn là đứa !”

      Lưu Lão Thất kiên nhẫn,“ con mà? Đâu phải con tôi, có chuyện gì tôi cũng đau lòng!! Đinh Đồng, nếu con trai an toàn liền ngoan ngoãn đem tiền đưa đến XXX, nhớ kỹ, chơi xỏ tôi!!”

      cho địa điểm quả thực chính là kho hàng kia, nhưng vị trí cụ thể chưa .

      Vừa cắt điện thoại, Cù Nhiên tới, kéo vali tiền.“Đủ hai trăm vạn.”

      Lí Lâm nhìn ba vali tiền,“Để cho một mình chỉ sợ được? Ba vali này một mình ấy mang rất khó.”

      “Tôi có thể làm được......”

      “Tôi với ấy......”

      Đinh Đồng và Tả Mộng Lam đồng thời lên tiếng.

      Tả Mộng Lam tới trước,“Tôi với ấy, tôi là phụ nữ, đối phương nghĩ gì đâu. Cho dù tôi là cảnh sát cũng chỉ là cảnh sát nho nhỏ, ai biết, ai để ý .” Mặc kệ thế nào, phải góp một phần sức lực.

      Đinh Đồng cho bọn họ nghĩ lâu, trong đầu chỉ có hình dáng con trai, nghĩ nhiều, vội vàng nhét vaili tiền vào tay Tả Mộng Lam,“, hai chúng ta cùng !”

      Bọn người Bành Tấn Thiên nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể làm như vậy.

      Đinh Đồng lái xe, Tả Mộng Lam ngồi ở vị trí ghế phụ, bên tai Mộng Lam đem tai nghe điện thoại rất nhỏ dùng để liên lạc với Lí Lâm. Bọn họ cũng cầu Đinh Đồng mang vào, như nói gì Đinh Đồng cũng chịu.

      “Chị Đinh Đồng, lát nữa nhìn thấy bọn họ, chị nhớ kỹ nghe theo em nha!”

      , em biết những người này, đừng tự tiện hành động, hơi cẩn thận một chút liền nguy hiểm. Em sau chị, nghe ?”

      Thói quen nghề nghiệp của Tả Mông Lam, cảm thấy vào thời điểm này cảnh sát nên chỉ đạo, nhưng đã quên lần này đối mặt là người nào. Suy nghĩ kĩ, vẫn cảm thấy Đinh Đồng rất đúng, nên gật đầu đáp ứng.

      Thời điểm đến kho hàng đã hẹn, có bao nhiêu người. Đây là khu ngoai ô phia bắc còn khai phá, nên có nhiều công trình xậy dựng, nhất là kho hàng này. Hóa ra đây là kho chứa hàng của các công ty xí nghiệp trước kia, hiện tại khai phá nên có ai tới.

      Kho hàng này so với phòng trong dân cư lớn hơn nhiều, xung quang toàn sắc thép, tấm gỗ bao quanh.

      Vừa tiến vào bao xa, hai bị một chiếc xe đột nhiên chặn ngang. Lần này chỉ chọn đại chiếc xe mà vốn phải xe riêng, vốn dĩ tâm trạng rối bời lại bị chặn đột ngột tay lái lệch qua bên va chạm bồn hoa lâu ngày bị bỏ hoang tạo nên thanh chói tai.

      Tam Hổ cùng vài người từ trong xe bước ra, Tan Hổ là thuộc hạ theo Lưu lão Thất đã nhiều năm, ta cái gì cũng tốt, chính là trung thành quá mức ngu xuẩn. ta nhận Lưu Lão Thất là đại ca, sẽ mãi mãi là đại ca, cho nên Lưu Lão Thất  nói cái gì đều nghi ngờ nửa phần.

      Lần này gặp lại Đinh Đồng, Tam Hổ có chút được tự nhiên,“Chị Đồng, xin lỗi !”

      “Tam Hổ, con tôi đâu?” Đinh Đồng ánh mắt lãnh nghiêm nhìn Tam Hổ.

      Tam Hổ đứng thẳng lưng,“Chị Đồng, chị đã mang đủ tiền tới sao?”

      “Tam Hổ!!! Tôi hỏi cậu lần, con tôi đâu?” Đinh Đồng vĩnh viễn có thái đọ hung thần ác sát như vậy, chính là lần này hề làm bộ, mà là biểu hiện ra, bây giờ còn sợ gì nữa.

      Mấy người phía sau Tam Hổ ưa bộ dạng của ,“ cho là ai! Hung dữ với Hổ của chúng tôi! cần nói nhiều, tiền đâu?”

      Đinh Đồng gọi Tả Mộng Lam tiếng, nói ấy đem mấy vali ra.

      “Chị Đồng, bảy nói một mình chị đến mà, chị như thế nào......?”

      “Quy ̣nh cái rắm, con mẹ nó ai định quy ̣nh? Đây là năm trăm vạn! Các cậu nghĩ là năm trăm nghìn hả?Một mình tôi có thể mang mấy vali tiền tới sao? ấy là bảo mẫu của Hạo Hạo, tiền nhiều như vậy, cho nên tôi mang ấy tới giúp! Cậu hỏi Lưu Lão Thất một chút , ngay cả bảo mẫu cũng sợ!”

      Tam Hổ nghe lời gọi điện cho Lưu Lão Thất, đại khái được hắn ta cho phép, nói Đinh Đồng mở vali kiểm tra tiền.

      Đinh Đồng gật đầu, nói Tả Mộng Lam mở vali, cho bọn họ nhìn bên trong tiền.

      Mấy người theo Tam Hổ có lẽ cả đời chưa bao giờ thấy tiền nhiều như vậy, trong đó có một người tiến về phía trước hai bước, ý đồ muốn lấy, bị Đinh Đồng đá cước vào tay,“ qua bên kia, có hiểu quy tắc hay !” Đối phương giận mà dám , Tam Hổ thấp giọng mắng ta hai câu.

      “Tam Hổ, tiền đây, con trai tôi đâu?”

      Tùy tiện nhìn các từ xuống dưới, Tam Hổ :“Mang theo tiền, hai người lên xe cùng chúng tôi.”

      Tả Mộng Lam giúp mang hai vali, Đinh Đồng cho bất luận kẻ nào tới gần vali, hơn nữa bọn họ nghĩ Mộng Lam chỉ là bảo mẫu, nên dọc theo đường cũng chưa có ai chú ý đến ấy.

      Bọn họ Tam Hổ lái xe đến một kho hàng khác liền dừng lại, Đinh Đồng ngảy ra từ cửa xe, nhìn trái nhìn phải tìm con trai.

      Đúng lúc này Lưu Lão Thất tay mang theo Bành Hạo ngừng giãy dụa từ trong phòng ra, cánh tay Hạo Hạo đánh vào người hắn, liền hướng ót cục cưng vỗ mạnh cái,“Đánh cái gì, thành thật một chút.”

      Đinh Đồng nhìn con bị đánh, hận nghiến răng nghiến lợi, quan tâm tiến lên, lại bị người Lưu Lão Thất chặn ngang, tát vào mặt hắn ta,“Cút ngay, để cho tôi qua!” chỉ vào Lưu Lão Thất,“Lưu Lão Thất, con mẹ nó, đồ con hoang, mày người mà! Bà mày đã đến đây, mày còn muốn thế nào? Đem con tao thả ra! Thả ra......”

      Lưu Lão Thất chẳng những giận, ngược lại cười đến đáng khinh,“A? Tao là con hoang ? Vậy còn mày? Mày mày có bản lĩnh gì? phải là ỷ vào Bành Tấn Hoa mới ngồi vào vị trí Chị Cả sao? Nếu mày có chừng có mực, nhưng mày có, mày muốn dồn tao vào chỗ chết, lúc trước kia mày cùng Đao Tắc trình diễn thật ra trình diễn thật hay, người vào vai phản diện người xem đỏ mặt, làm cho tao tin tưởng mấy người, còn nghĩ rằng có thể đá mày xuống ghế, kết quả đá được còn liên tiếp gặp chuyện may, tao khẳng định tụi mày muốn loại bỏ tao, ha ha......nghĩ loại bỏ tao!! có cửa đâu nha!!!”

      Đinh Đồng lên tiếng, chỉ nhìn , mặc .

      Lưu Lão Thất đem Bành Hạo buông ra, nắm chặt hai bả vai Bành Hạo, nhìn Bành Hạo,“Nhóc con, muốn biết mẹ mày là ai ?”

      Đinh Đồng mở to hai mắt nhìn, thể tin được, biết giấy thể gói được lửa, điều tra ra thân phận của cục cưng, bất ngờ, nhưng Hạo Hạo đối với việc này hoàn toàn biết gì cả, thể tin được, tên khốn kiếp này lại muốn đem loại chuyện này làm lợi thế đối phó với đứa nhỏ!!

      “Lưu Lão Thất, mày phải người!! Có cái gì mày nói với tao, nói với đứa nhỏ làm cái gì!!” khó thở . Bên kia Tả Mộng Lam cũng mắng to vài tiếng, lại bị người đàn ông bên cạnh tát một cái, may mắn lúc trước ấy đem tai nghe giấu vào quần áo, bằng khẳng định bại lộ.

      “Đúng vậy, tao trời sinh chính là du côn, là lưu manh, là tên khốn kiếp!!! Tao cần mày tới nhắc nhở tao...... Bất quá có số việc, tao cảm thấy nên nhắc nhở bé cưng này một chút, nó thể biết mình là ai!”

      ......mày là tiểu nhân ti bỉ!! Lưu Lão Thất, hôm nay nếu mày dám , trừ phi mầy đem bà đây giết chết, nếu mày đừng muốn sống mà rời .”

      “Yên tâm!! Tao cho mày có cơ hội, làm cho mày chết thoải mái!!!” xong hướng Bành Hạo,“Nhóc con, dù thế nào? Có muốn biết mẹ mầy là ai ?”


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :