1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy Vọng - Long Tiểu Vũ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 36: em giả
      Beta: Nguyệt Nhi







      Ba người lớn chọn một nơi thích hợp, chuẩn bị tốt bữa ăn, mọi người đều đã đói meo, Hạo Hạo cùng Tiểu Mật Đào vừa ăn phần ăn của mình được cữa hàng tặng kèm đồ chơi, vô cùng vui vẻ.

      Cù Nhiên cắn miếng bánh hambuger thấy còn nóng nữa, nên oán giận:“Lạnh!”

      Cù Trà cũng hiểu được thức ăn ngon lắm:“Có chút thôi, xem ra đem thức ăn tới đây thích hợp cho lắm, thời gian quá lâu.”

      Đại gia Cù Nhiên nghĩ cắn thêm một miếng nữa rồi bỏ , nhưng lập tứ nhận được ánh mắt cảnh cáo của Đinh Đồng,“Đều cắn ăn rồi, còn ai dám ăn lại, ai dạy lãng phí như vậy, ăn hết cho tôi!”

      Bành Hạo thực thích đả kích người lớn mà, làm biểu như người lớn,“Đúng vậy...đúng vậy, mẹ đều dạy cháu thể lãng phí lương thực nha! Cho nên cậu hãy ăn hết phần ăn của mình nhé!”

      Cù Nhiên dở khóc dở cười, chỉ có thể mẹ con hai người mới dám nói phải ăn xong.

      “Hai người nghĩ sao lại dẫn bọn nhỏ tới đây?” hỏi.

      Cù Trà vét sốt cà chua lên thức ăn cho con gái, chút để ý mà trả lời:“Cửa hàng có quá nhiều khách, cho nên em nói với Đinh Đồng nên tới đây.” Đem khăn tay ném qua bên,“, sao lại ở đây?”

      có một hạng mục cần khai phá, nên đến đây khảo sát chút.” Việc này Cù Trà biết nên hỏi nhiều, nên cho qua chuyện này.

      Đinh Đồng muốn , liền cúi đầu từ từ ăn khoai điều, thường thường quay đầu lại cùng bọn nhỏ cười đùa chút, hoặc là cùng Cù Trà nói chuyện, Cù Trà nói cái gì thì hơi hơi gật đầu phụ họa. Cù Nhiên biết Đinh Đồng thường cùng người ngoài trò chuyện, huống hồ tại quan hệ của và là gì hết, sẽ mở miệng nói gì với cả, nhưng ra Cù Trà luôn luôn suy nghĩ đề tài để nói chuyện.

      “Tiểu Đồng, thời gian trước thấy mang theo Hạo Hạo đến nhà chúng tôi chơi? Đều là Tả tiểu thư dẫn đến, tôi còn nghe Hạo Hạo , tại nó ở cùng ba.”

      “Ừ, đúng vậy, Hạo Hạo đến ở cùng ba.”

      “Kia Tiểu Đồng, dạo này thế nào?”

      “Vẫn vậy thôi.”

      Bành Hạo đánh gãy lời nói của các ,“Mẹ, con muốn tiểu.”

      Ách...... Này, WC công viên ở nơi nào nha? Đinh Đồng nhìn trái phải quanh chút,“Ở đây giống như WC nha!” vừa vừa đứng lên, vỗ vỗ tay cho thức ăn còn dính lại rớt xuống, dẫn Bành Hạo .

      Cù Trà cũng có chút khó khăn,“Tiểu Đồng, dẫn thằng bé tìm WC ở đâu?”

      “Haiz, đứa nhỏ đó mà, tôi dẫn nó qua bên kia tốt rồi.” Ngụ ý là muốn làm cho cục cưng giải quyết ở ngoài trời , Bành Hạo vừa nghe đã chịu, Tiểu Mật Đào của cậu còn ở đây, sao mẹ có thể dẫn cậu tiểu bậy.

      “Mẹ, Con cần tiểu bậy nha, mẹ dẫn con WC, con muốn WC!!” người bạn nhỏ túm lấy tay chịu .

      Đinh Đồng nói,“Muốn mẹ dẫn con WC đương nhiên có thể, cho con bên WC của mấy bạn gái nha, con nghĩ lại , con muốn WC nữ hay là bên ngoài?”

      Tiểu Mật Đào vừa nghe bạn ấy muốn lên WC nữ, nhất thời chê cười,“Nha, Hạo Hạo là bạn nam nha, như thế nào có thể WC nữ,thật xấu hổ.... xấu hổ.”

      Bành Hạo quệt miệng lại càng chịu , cái gì cũng chịu giải quyết bên ngoài, cũng nguyện ý WC nữ.

      Cù Nhiên liền cười đứng dậy, đến chà xát khuôn mặt cậu,“, cậu dẫn cháu được rồi chứ?”

      “Vâng.. vâng, cậu là nam , có thể vào WC nam nha .”Bành Hạo cao hứng ôm lấy , hai tay còn đặt lên cổ .“Mẹ, thôi, cậu cùng chúng ta .”

      Đinh Đồng nghĩ sẽ ở cùng chỗ với Cù Nhiên, từ khi dọc đường gặp có chút được tự nhiên, lúc trước hai người qua lại như thế nào có thể nói quên là quên, hơn nữa chuyện của Hoàng Vĩ Thành thái độ của với tốt, lại làm cho hai người tại xấu hổ thôi. Nhưng để một mình cục cưng theo , lại lo lắng biết chăm sóc đứa thế nào, cân nhắc trái phải, mặc kệ nó, nếu dám đối với có hành động gì thì làm sao ăn nói với Cù Trà, vì thế ba người dọc xuống dưới tìm WC.

      “Tôi nhớ như phía dưới chút có ngôi chùa thu phí, chắc ở đó có WC.” đường như vậy, Cù Nhiên cũng hờ hững , chỉ lo chính mình tới.

      trả lời Đinh Đồng cũng thêm cái gì, dọc theo đường , hai người đều trầm mặc, duy nhất Bành Hạo líu ríu ngừng nghỉ.

      đường gặp được đôi vợ chồng già leo núi, Đinh Đồng chủ động nghiêng người nhường đường cho bọn họ , Bành Hạo bên cạnh rất lễ phép kêu tiếng ông nội bà nội.

      Bà cố nội thích đứa nhỏ lễ phép này,xoa xoa đầu cậu bé:“ là đứa ngoan.”

      Bành Hạo cười rộ lên ánh mắt mị mị , gương mặt hai má nộn thịt đỏ bừng đáng . Bà ấy ràng dừng lại nghỉ tạm đứng lên, vuốt đứa nhỏ trong lòng Cù Nhiên.

      “Cùng ba mẹ chơi phải ?” Bà cố nội hỏi cậu bé.

      phải, đây là cậu, phải ba.”

      “Nha!” bà ấy nghe xong, nhìn Đinh Đồng lại nhìn Cù Nhiên,“Hai người thật giống em nha, bà đây còn nghĩ là cha mẹ của đứa nhỏ. Ha ha......”

      Bị trở thành em, hai người đều có chút giải thích được, miễn cưỡng gật đầu có lệ .

      đường trở về, Bành Hạo mệt mỏi, ở trong lòng Cù Nhiên gục đầu ngủ, Cù Nhiên đem đầu cục cưng hướng vào hõm vai mình, nhàng vỗ lưng cậu bé, quả nhiên một lúc sau liền ngủ say.

      Đinh Đồng nhìn có chút ngượng ngùng,“Ôi chao......để em ôm Bành Hạo cho.”

      “...... Nếu đã ôm rồi, em còn có thể ôm sao?” Cù Nhiên nghi ngờ có phải luôn như vậy, mặc kệ có đủ khả năng hay , luôn muốn đem tất cả mọi việc ôm vào người, bài xích người khác như vậy?  Hay là bài xích ?

      Cù Nhiên biết chính mình đối là cảm giác gì, hoặc là tại đem đặt ở cái địa vị gì, là thích , thậm chí cũng dám khẳng định có phải hay , nhưng là lại đối với mình là việc này, có thể hoàn toàn để trong lòng, làm sao có khả năng!

      Đinh Đồng còn gì để , đầu hơi hơi cúi thấp, chỉ lo nhìn chằm chằm đường, chậm rãi tới.

      “Sao em lại thế này? Sao ở lại CLB?” Từ lần trước nghe Tề Thiên cùng Lưu Lão Thất nói chuyện, bắt đầu cho người chú ý hành động của bọn họ, cho nên đương nhiên biết chức vị của Đinh Đồng do Đao Tắc tiếp quản.

      “Ừ.”

      Cù nhiên nghe ấy “Ừ” một cái, chính là thoải mái,  luôn có bộ dạng lười quan tâm mọi thứ,“ Em thể nói nhiều hơn một chút hay sao ?”

      Đinh Đồng nháy mi, cũng hứng thú,“ quản nhiều làm gì?”

      “Em......” thanh lớn một chút, lại sợ đánh thức đứa , nên đè thấp ,“Em cả ngày biết phân biết người xấu người tốt? Em nghĩ rằng thích quản em lắm sao!” là, phải sợ em chịu thiệt sao?

      Lần này Đinh Đồng có cãi lại , ngẩng đầu nhìn đường phía trước, có việc gì, cám ơn .” Kỳ có cái gì phải cám ơn cả? ấy cũng làm cái gì, chính là quan tâm chút mà thôi, bất quá cho dù chính là quan tâm, trong lòng Đinh Đồng lại có chút ấm áp .

      Thời điểm về thức ăn còn lại rất nhiều, Đinh Đồng đành lòng ném , cùng Cù Trà lo lắng bọn ăn nhiều loại thức ăn này tốt, cuối cùng sau khi dọn dẹp chút, toàn bộ thức ăn nhét vào tay Cù Nhiên,“ mang về ăn , bọn nên ăn nhiều thức ăn này.”

      Cù Nhiên trừng to mắt như chuông đồng, là thùng rác sao? Phải chứ? Được rồi, dù sao các đều cho là mình đúng, mang theo đống thức ăn nhanh, khoát tay hét to kêu mọi người nhanh xuống núi.

      ......

      đưa Hạo Hạo trở về nhà cả, như nửa đường thượng cục cưng liền ngủ, đường trở về Bành Tấn Hoa gọi điện cho bên Tiểu Ngũ có hành động, nói chừng hai ngày nữa thôi, Lưu Lão Thất có thể đến tìm , bảo bình thường ra vào nên chú ý đề phòng Lưu lão thất ra tay với .

      Từ khi đó trở về sau Lô Phương luôn cùng , hai ngày này quả thật quá nhàn rỗi, dù sao cũng có việc gì nên nói Lô Phương sắp xếp thời gian cho du lịch.

      “Chị Đồng, chị tới vừa đúng lúc, mấy thứ đặc sản này là em mang từ nhà lên, chị mang về mà ăn.” Lô Phương vào trong phòng mấy túi thức ăn lớn, đặt ở bàn trà trước mặt .

      Đinh Đồng nhìn mấy túi lớn đặc sản, thở dài:“Em là muốn chị ăn đến tết năm sau sao?” Nhiều như vậy.

      “Haiz, một mình chị đương nhiên ăn hết, phải còn có người khác sao?”Có đôi khi, Lô Phương biết lớn trêu đùa .

      Đinh Đồng đứng dậy qua,“Bà đây có ai chẳng lẽ bà biết à!Thật sự có ai, thế như em lại nói có vài người? Nếu nói như em chẳng lẽ trong nhà này có ma sao!”

      Lúc Lô Phương vừa đến đây, ấy nghi thần nghi quỷ nghe được tiếng vang, khi đó Đinh Đồng cùng cục cưng đã ở tại đây một thời gian. Từ lúc đo Đinh Đồng biết Lô Phương sợ ma sợ quỷ, về sau cứ lấy chuyện này trêu đùa Lô Phương.

      “Được rồi được rồi, em nhận thua, chị đừng làm em sợ !”

      “Em nghỉ ngơi cũng đủ rồi, giờ em tính thế nào? Là muốn quay về bang hay theo chị về công ty?” Đinh Đồng hỏi ý kiến , hai năm nay Lô Phương theo đều làm việc cho bang, cho nên quyết ̣nh rời hay , ̣nh Đồng để Lô Phương tự mình quyết ̣nh.

      Lô Phương hề nghĩ ngợi, liền cười :“Em theo chị, nếu chị còn cần em.”

      Đinh Đồng sửng sốt chút, lập tức khóe mắt kéo lên,“Đương nhiên cần , trừ em ra chị tìm thấy người thứ hai, nếu đổi người khác ai có thể cung cấp cuộc sống bình thản cho chị, phải đồng nghĩ với chết sao!”

      Đinh Đồng Ném cái gối đệm vào người Lô Phương, hai gái xấp xỉ tuổi nhau cứ như vậy đập nhau cười đùa, giống như lưng các đeo trách nhiệm trầm trọng vậy, cho tới bây giờ đều giống như những gái bình thường, giờ khắc này, cái gì cũng quan trọng, chỉ có bằng hữu cùng chỗ chơi đùa, có gì có thể so sánh được giờ khắc thoải mái này......

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 37: Bệnh viện…
      Beta: Nguyệt Nhi







      Mọi chuyện diễn ra đúng kế hoạch, bây giờ công ty cần quản lí, bất quá về sau nếu muốn đem trọng tâm công ty  chuyển vào “Thánh Thiên”, thì Đinh Đồng biết chắc chắn sẽ có một đoạn thời gian ép thở nổi, cho nên thừa dịp này muốn nghỉ ngơi. Nhưng ngờ lại bị bệnh.

      Lô Phương lái chiếc xe GT-R của Đinh Đồng, hưng phấn có chút che dấu được, sờ sờ này mò mò kia , thời điểm chờ đèn xanh đèn đỏ còn cố ý ở vài giây cuối cùng nhấn mạnh ga, làm cho tiếng gầm rú motor vang dội chung quanh, đưa tới tiếng mắng của mọi người, nhưng Lô Phương cũng vui vẻ tả được.

      “Được rồi.” Đinh Đồng ngồi ở bên cạnh, vừa liền nhịn được ho khan.

      Phát sốt làm cho người thống hận mà, ít nhất ở trong mắt Đinh Đồng là như vậy, choáng váng, dậy nổi tinh thần, chỉ muốn ngủ, nhưng vừa ngủ là gặp ác mộng.

      Lô Phương hai tay như thế nào cũng chịu rời tay lái, bất kể Đinh Đồng cái gì,“Chị Đồng, xe này thực đẹp, thực đẹp nha!!! Chị nói sao lúc trước chị nghĩ mua nó thế?”

      phải chị mua .” Đinh Đồng đem đầu dựa vào một bên cửa xe, xe bắt đầu chạy mới dựa lưng vào ghế.

      “A? Ai đưa chị ?” Kỳ quái nha, ai chịu chi lớn như vậy?

      “Hầu Tử đưa...... Khụ khụ......”

      Tề Thiên? ta chịu chi như vậy sao? Lô Phương có điểm tin,“ Chị Đồng, chị đùa em phải ? Tề Thiên có khả năng làm như thế sao?”

      “Được rồi, đừng nhiều như vậy, chị là bệnh nhân nha, chờ chị khỏi bệnh sẽ kể e nghe được , lái xe cho tốt vào.” Đinh Đồng khí lực chuyện , cả người đều như nằm mộng .

      “Dạ!” Lô Phương thở dài, nhún nhún vai, là rất hưng phấn, ngay cả chị Đồng  bị bệnh đều quên.

      Thời điểm năm đó, Tề Thiên xem Ninh thị như căn cứ của , mọi vật dụng của đều do Tề Thiên cung cấp, lúc ấy Đinh Đồng mang theo Hạo Hạo thật sự rất khó khăn, khi đó công ty lại vừa mới thành lập, mọi chuyện chưa vào quỹ đạo, việc lại của cũng cực kì phức tạp. Khi đó, Tề Thiên ngây thơ đem xe mình mới mua vận chuyển từ nước ngoài về công ty khoe với mọi người, Đinh Đồng thấy thế thì phiền toán liền đoạt lấy chìa khóa của , lấy làm phương tiện lại cho mình, cứ như vậy mà ngang nhiên đoạt . Tề Thiên buồn bực đấm ngực dậm chân, chiếc xe này chịu đưa, lại càng muốn đó? Có vài lần tìm cưỡng bức, lợi dụ, cầu xin, khóc rống......mọi biện pháp đều dùng thử như Đinh Dồng chịu trả lại chìa khóa cho . Cũng chính vì biết vô luận muốn thế nào Tề Thiên hoặc cả đều dung túng , cho nên cuối cùng vẫn đem chiếc xe quí giao cho Đinh Đồng.

      đoạn thời gian về sau, mọi ngày Tề Thiên lái chiếc xe siêu cấp thể thao với tốc độ bò sát, nhìn mà tim thể đập nổi, còn ngừng nhắc :“Em có thể vũ nhục người của như được làm bẩn xe !!!!”

      Ở Bệnh viện, người luôn nhiều như vậy, Đinh Đồng nhìn cảnh tượng xếp hàng đăng ký kia, liền nhịn được mắng câu thô tục, Lô Phương giúp đăng ký, để ngồi một chỗ nghĩ ngơi.

      Đinh Đồng dùng áo choàng dày bao bọc lại mình, nhắm mắt ngồi chờ gọi tên, bao lâu chợt nghe gặp người bên cạnh khe khẽ .

      “Ui, ăn trộm dó sao? Chị xem tay hắn kia, tay......”

      “Á, đúng vậy, ông già đó có cảm giác gì sao.”

      Đinh Đồng mở to mắt nhì theo hướng mắt của hai người đó, chỉ thấy một người đàn ông trung niên, khuôn mặt dữ tợn, bàn tay chạm vào người ông ấy, hai đầu ngón tay hướng túi tiền.

      Đầu năm nay phần lớn ăn trộm kết thành bè đảng, hơn nữa bệnh viện tư nhân này, cơ bản mọi người ở đây đều bận việc của mình, cho dù có người nhìn thấy ăn trộm, cũng giống như hai người bên cạnh đây, đều thờ ơ lạnh nhạt, dám tiến tới giúp đỡ.

      Đầu óc Đinh Đồng kêu ong ong, nếu như bình thường, sẽ cố gắng ngăn lại chút, bởi vì bị trộm là người già, đành lòng, có thể hôm nay có thấy sự có thời gian rỗi. Huống chi thấy bộ dạng ông ấy phải người dân bình thường, người ông ấy toàn là hàng hiệu, trộm thì trộm , những người này thiếu ít tiền này đâu.

      tiếp tục nhắm mắt lại ́ gắng giảm bớt khó chịu.

      làm gì?” tiếng hét giận dữ, lập tức nổi lên trận xôn xao.

      , theo tôi đến cục cảnh sát!!” Đại khái là ông ấy phát chính mình bị trộm, thanh quát lớn leng keng hữu lực.

      Đinh Đồng miễn cưỡng hướng bên kia nhìn thoáng qua, giọng nói giống như người bệnh nha, chờ đến khi nhìn thấy đối phương, lại là người biết nha, ba của Cù Nhiên -- Cù Văn Thanh. liền cảm thấy buồn bực, ông ấy tới đây xem náo nhiệt cái gì? Cho dù có bị bệnh cần đến bệnh viện thật, cũng cần tự mình đến đại sảnh làm thủ tục nha!

      Lúc này hai bên vẫn tiếp tục giằng co, Cù Văn Thanh muốn bắt đối phương tới cục cảnh sát, tên ăn trộm đương nhiên chịu, thế như phía sau xuất hiện vài người, Đinh Đồng sợ xảy ra việc lớn, vội vàng qua chen vào giữa.

      “Được rồi được rồi, có việc gì liền nhanh , mất mặt xấu hổ có cái gì tốt?” đem ba Cù che ở phía sau, hướng đối phương hét vài cái, am thanh khàn khàn.

      “Ai da, cái quái gì liên quan đến , ở đây làm gì?!”

      Đinh Đồng chút cũng yếu thế, nói đùa sao, xử lí mấy tên này đối với giống như hàng ngày phải ăn cơm vậy.

      “Từ trước tới giờ chưa từng có ai dám nói với tôi như vậy!!”Khu vực này là của hai, biết hết tất cả đàn em, cũng dám cam đoan mấy người này có thể nhận ra --Đinh Đồng, nhưng đàn của bọn họ nhất định biết .

      Mấy người đó vừa nghe đại ca mình cứ như vậy bị con đàn bà này nói lại, chỉ cảm thấy người phụ nữ này đơn giản, cũng liền ngây ngẩn cả người.

      “Nghĩ cái gì? Còn chưa cút ! Chờ bảo vệ dẫn các người đến cục cảnh sát a?” Đinh Đồng nghiến răng nghiến lợi .

      Cù Văn Thanh phía sau đáp ứng ,“ cái gì mà , một đám người kết bầy kết đảng ăn trộm, được thả, phải đưa đến cảnh sát cục .”

      Đinh Đồng quay đầu nhìn về phía Cù Văn thanh hét một tiếng “Á”, sao lại muốn thế này, ông ngại tình đủ náo nhiệt sao? Nhóm người này mà nổi giận đem bọn họ vây đánh chút, người bỏ chạy , chịu tội cũng chỉ có hai người bọn họ nha?

      đám người vừa mới bình tĩnh lại nổi nóng lên, chút liền vây quanh lại đây, trong đó hai người trực tiếp đánh tới, Đinh Đồng vốn bị bệnh lại muốn che chở người phía sau, người liền trúng vài cái, mọi người xung quanh ai chịu ra tay giúp đỡ, tất cả đều nhìn cảnh náo nhiệt.

      May mắn lúc này bảo vệ bệnh viện chạy lại đây, đám ăn trộm lập tức giải tán, Lô Phương vừa mới tiến vào đám người, nhìn đến đinh đồng ở bên trong, sợ hãi,“Chị Đồng, sao lại thế này a?”

      Đinh Đồng ôm bụng bị đánh, đau,“bà mẹ nó, đám làm phản bọn! cho Tiểu Ngũ điều tra cho chị, NND ai đánh bà,  bà đánh trở lại...hừ!!”

      gã bảo vệ lại đây hỏi Đinh Đồng có sao hay , khoát tay,“Tôi biết chắc chắn các sẽ đến nhanh mà, hừ....., chờ các đến tôi đã đánh bọn họ tới 8 lần rồi!!”

      Cù Văn Thanh thân thiết hỏi:“ gái, sao chứ?” Vừa rồi hỗn loạn trận, hơn nữa Đinh Đồng đứng trước ông, ông căn bản thấy là ai.

      “Tôi sao! Về sau bác gặp được loại tình này đừng xúc động như vậy được ? Rất nguy hiểm a!” Đinh Đồng cũng quản ông muốn gặp mình, chính là muốn ông về sau đừng làm như vậy nữa.

      “Sao có thể là ?” Lúc này Cù Văn Thanh mới nhìn rõ .

      “Bác mình đến đây à? Đến bệnh viện để làm gì?”

      Về điểm này ông được tự nhiên,“Đến bệnh viện đương nhiên là xem bệnh nha, bằng tới làm gì?”

      Đinh Đồng cũng vô tâm tư cùng ông đấu võ mồm ,“Bác vẫn là tìm người cùng, người như vậy sao được!” biết Cù Văn Thanh thích , cũng nghĩ ở trước mặt ông nói nhiều, xong muốn .

      “Ôi chao ôi chao ôi chao...... đâu?”

      “Bác à, tôi đến bệnh viện cũng là xem bệnh, đương nhiên xếp hàng đăng ký nha.”

      Cù Văn Thanh lấy ra điện thoại ra gọi,“ viện trưởng Hình, giúp tôi an bài bác sĩ tốt...... tại ......” Ông ôm điện thoại hỏi Đinh Đồng,“ bệnh thế nào?”

      “Phát sốt.” Lô Phương thay đáp, vừa lúc nha, các đỡ phải xếp hàng chờ kêu tên.

      “Phát sốt...... Ừm, đúng, tại tôi ở đại sảnh...... , phiền toái ông .”

      Cúp điện thoại ông cũng gì nữa, Đinh Đồng dựa vào lời nói của ông đại khái cũng biết được ông đã an bài giúp mình, nghĩ giúp người để rồi người đó báo ân, nhưng đối phương ngay cả cơ hội cự tuyệt cũng cho , trực tiếp bỏ chạy lấy người, cảm thấy tốt, lại như thế nào đó cũng là ba Cù Nhiên phải sao, haiz...... Quên , dù sao đối với mình mà cũng là chuyện tốt, liền chờ khám vậy.

      lâu sau, hai bác sĩ liền tự mình xuống dưới đón bọn họ, Đinh Đồng nhìn bảng tên của một người có ghi “Phó viện trưởng”, cùng vào phòng khám với , toàn bộ quá trình đều khách khí vô cùng, một loại bệnh phát sốt nho nhỏ bị bọn họ nhìn xem giống như bị nan y.

      Nhưng ra bác sĩ trong phòng khám kia còn có vẻ bình tĩnh, viết đơn thuốc cho , lại dặn vài câu uống nhiều nước, tăng cường dinh dưỡng a, mọi việc linh tinh, giống như cảm thấy nên đối người nhà bệnh nhân cái gì đó, thầy thuốc đánh giá thân phận mấy người bọn , đối Cù Văn Thanh :“Trở về bổ sung dinh dưỡng, bị thiếu dinh dưỡng trầm trọng.”

      Cù Văn Thanh liếc mắt nhìn cái, hỏi bác sĩ:“Tôi thấy ấy chỉ hơi gầy thôi! Như thế nào lại thiếu dinh dưỡng trầm trọng?”

      “Thiếu dinh dưỡng cũng phải căn cứ vào mức độ béo gầy của con người, tuổi gái này còn nhỏ, có khả năng từng giảm béo a, hoặc là áp lực công tác lớn a, hoặc là ăn uống chú ý a, có rất nhiều nguyên nhân.”

      Cái gì dinh dưỡng trầm trọng, người đến đây bệnh viện đều bị các ngươi phê cái này thì cái kia, tìm ra bệnh, đều lấy thiếu dinh dưỡng mà !!, Người bị bệnh khẩu vị tốt thôi, nhiều lắm chính là mấy ngày nay ăn mà thôi, chờ khi hết bệnh, ông xem tôi ăn thế nào, còn lấy thiếu dinh dưỡng mà nói, chuyện bé xé ra to, gạt người gạt tiền!

      Từ phòng khám bệnh ra, Đinh Đồng bị mang truyền dịch, Lô Phương giúp lấy thuốc, cũng chỉ còn lại mình nằm truyền dịch, Cù Văn Thanh cũng rồi, nghĩ có lẽ muốn thiếu nợ , cho nên mới cùng khám bệnh như vậy.

      Nhìn bình dịch còn nhiều, lại nghe tiếng nhạc êm dịu, Đinh Đồng mê man liền ngủ.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 38: đến rồi…
      Beta: Nguyệt           Nhi





      Từ phòng khám bệnh ra, Đinh Đồng bị mang truyền dịch, Lô Phương giúp lấy thuốc, cũng chỉ còn lại mình ngồi truyền dịch, Cù Văn Thanh cũng rồi, nghĩ có lẽ muốn thiếu nợ , cho nên mới cùng khám bệnh như vậy.

      Nhìn bình dịch còn nhiều, lại nghe tiếng nhạc êm dịu, Đinh Đồng mê mang liền ngủ.

      Có người chuyện cùng : Thùng Thùng, em lớn, muốn là cho chính mình kiên cường ít, như vậy mới bị khi dễ, mới bảo vệ được chính mình......

      Là chị Thiến Nhan? Khẳng định là chị Thiến Nhan.

      Giọng nói lại thay đổi, tầm mắt mơ hồ, nhưng luôn có cảm giác rất quen thuộc rất quen thuộc nha, lần này là người trước giờ luôn nghĩ tới, trực giác muốn bắt lấy , nhưng sao nắm bắt được, ấy cứ mờ dần mờ dần.

      “Đừng , đừng ......”

      “...... Tiểu Đồng, ́ gắng sống tốt, thay sống......” mặt đều là nước mắt, khó chịu nói lên lời, ai cùng chuyện? Là Đao Diên? Đúng! Những lời này ấy đã từng nói với ......

      cần bỏ em , cần bỏ em , các người thể mặc kệ em!!!

      ......

      “Đồng Đồng, Đồng Đồng......”

      Đinh Đồng bị người gọi tỉnh, ngạc nhiên thấy có mấy người đứng trước mình, hộ lí trẻ tuổi nói:“ có việc gì, chính là phát sốt gặp ác mộng mà thôi, truyền xong dịch là sao.”

      Lô Phương thấy tỉnh lại, nhàng thở ra, mọi người thấy tỉnh lại thì xoay người ra ngoài.

      Đám người của Đinh Đồng ra ngoài là đúng rồi, lúc này mới phát hiện có người ngồi bên cạnh mình, sao có thể là Cù Nhiên, hơn nữa tay còn điều chỉnh nước chảy trong bình dịch, tuy rằng, cũng biết làm vậy có tốt hay .

      Sắc mặt của thay đổi trong nháy mắt, cũng chỉ trong chớp mắt, liền khôi phục lại bình thường.

      tới đây làm gì?”

      Vốn bực, liền bị làm cho tức mà, thôi so đo bệnh nhân như làm gì, Cù Nhiên thèm chấp . còn cảm thấy kỳ lạ đây, ba gọi đến bệnh viện? còn nghĩ người trong nhà có chuyện gì, vô cùng lo lắng đến, lại nói cho biết Đinh Đồng bị bệnh......

      “Như thế nào bị bệnh? Mấy ngày nay chuyển mùa có phải bị lạnh hay ?” hỏi.

      Đinh Đồng nghĩ khi nãy ngồi truyền dịch mà, sao bây giờ lại nằm giường, muốn ngồi lên, nhưng có sức.

      “Được rồi, nằm cho tốt , em muốn ép buộc cái gì nha!” Cù Nhiên cho động, giúp dịch dịch góc chăn, tức giận .

      Thời điểm bị bệnh có lẽ mọi tức giận lúc trước, liền như vậy biến mất tăm, Đinh Đồng cứ như vậy nằm xuống, nhìn , cảm thấy tầm mắt có chút bị sương mù bao phủ, hấp hấp mũi, nước mắt cứ như vậy hề do dự chảy xuống.

      Cù Nhiên kinh ngạc, vội vàng lấy tay lau nước mắt của ,“Khóc cái gì nha, cho em ngồi được! Đừng khóc đừng khóc, nghe lời , đừng khóc......” chính là tiếng động chảy nước mắt, sau lại chậm rãi giọng khóc nức nở.

      “Khóc cái gì? muốn chết sao!!”

      “Đừng khóc được ? nói câu nào chọc giận em?”

      “Được rồi, đừng khóc!”

      ...... chiều em? sai rồi có được hay ?”

      nói một hồi Đinh Đồng vẫn giọng chảy nước mắt, quan tâm , cái gì cũng .

      Cù Nhiên hết cách, thở dài,“Được rồi, ra ngoài nha!”

      lấy cánh tay bị ghim tiêm nắm lấy ,“ đừng !” Giọng nói mang theo tiếng nức nở.

      Phản ứng của làm cho đuôi lông mày Cù Nhiên giãn ra, ngồi lại vị trí ban nãy, đem tay để lại trong chăn, vuốt mặt ,“Mèo con, ở đây em liền khóc, em lại cho. Em rốt cuộc muốn làm thế nào?” Thì ra khi bị bệnh ỷ lại như vậy, thực có lương tâm , lúc ấy Cù Nhiên thậm chí toát ra cái ý niệm trong đầu, mèo con của nếu có thể bị bệnh thêm vài lần thì tốt! .....

      Đinh Đồng lấy tay gạt nước mắt, đáng thương hề hề nhìn ,“...... lấy khăn giấy giúp em, em lau nước mũi a!”

      Cù Nhiên tức giận cúi đầu cắn , có thể nói hai câu có ý đưa tình như vậy được , bộ dạng điềm đạm đáng đó! chuẩn bị nghe nói lời cảm động, kết quả nhờ lấy khăn lau nước mũi!

      cắn mặt , chậm rãi chút chút hôn nước mắt của , sau đó dao động đến đôi môi nóng rực, nhàng hôn lên, cẩn thận cọ sát, ôn nhu cắn cắn, làm cho Đinh Đồng cảm thấy như là có hàng trăm con trùng vào tim, cảm giác khó nhịn, cũng liền theo động tác của , chậm rãi vươn đầu lưỡi chính mình, cùng quấn quýt.

      Cù Nhiên vốn thầm nghĩ nhàng hôn vài cái, sau đó chính khống chế được, mấy tháng chưa từng cảm thụ qua cảm giác hai người quấn lấy nhau, luyến tiếc buông ra. Càng hôn càng sâu, làm cho hơi thể hai người đều giao hòa cùng nhau.

      Đinh Đồng cũng có chút thể kháng cự, hô hấp rối loạn, cái gì đều quan tâm, chỉ biết theo , mặc công thành chiếm đất, cần cứ lấy.

      lúc sau, mới từ trong ngực ngẩng đầu, thở hào hển,“, ở bệnh viện nha!”

      Bởi vì nguyên nhân bị bệnh, sắc mặt của có chút ửng hồng, hơn nữa vừa rồi phen chà đạp, lại hồng bình thường, làm người nhìn thèm dãi. Cù Nhiên thẳng đứng dậy, giúp chỉnh lại tóc,“Biết ở bệnh viện mà em câu dẫn !”

      Đối mặt lo lắng mười phần lại vô lý lên án , Đinh Đồng bị oan vô cùng,“Em câu dẫn thế nào?? khi dễ bệnh nhân thì có!” tiếng nói nhu nhu mềm mại của , giống như một dòng nước ấm chảy vào trong lòng Cù Nhiên, toàn bộ thể bình tĩnh.

      thở nhẹ, giống nhau trước đây cùng Cù Trà, khi đó trong mắt , em gái  giống như đứa nhỏ mới sinh, thể đánh, thể hét, con bé vui vẻ liền khóc, cho nên về sau mang em gái ra ngoài chơi.

      “Mèo con, em có biết hay , chút biện pháp trị em đều có!” tinh tế nhìn bộ dáng của , trong ánh mắt lộ ra vẻ dịu dàng, cũng bởi vậy làm cho nhu thuận hơn.

      “Sao lại tới đây?” Đinh Đồng nghe nói hồi lâu, mới hỏi.

      “Ba gọi điện thoại cho .” buồn bực,“Như thế nào ba biết em bị bệnh?”

      Đinh Đồng lo lắng có nên nói cho vừa rồi gặp phải bọn trộm hay , nghĩ nghĩ, vẫn cảm thấy có vẻ tốt, ít nhất cho ý thức được, về sau đừng người già đến bệnh viện một mình.

      suy nghĩ một hồi rồi kể lại,“...... Về sau đừng người lớn tuổi một mình đến xem bệnh, tại đường lưu manh ăn trộm nhiều như vậy, với tính tình của ông ấy, chừng có khi bị người đánh, nguy hiểm lắm!”

      nghe ba nói tới thăm một người bạn.” cảm thấy có chút kỳ quái , có khả năng chỉ bằng mấy tên trộm làm ba thay đổi cách nhìn, còn gọi điện thoại cho đến bệnh viện,“Mèo con, chuyện vừa rồi em kể là toàn bộ? Có chuyện gì em chưa nói với hay ?”

      Có người gõ cửa, Đinh Đồng vào , Lô Phương mang theo hộ sĩ vào, đầu tiên là cùng Cù Nhiên cười gật đầu, sau đó mới :“Chị Đồng, hộ sĩ tới bôi thuốc cho chị, vừa rồi có chỗ nào bị thương nữa ?”

      Đinh Đồng cho Cù Nhiên biết cùng đám trộm kia đánh nhau, cũng là sợ tự trách mình xử lý tốt làm bị thương đến ba , lúc này bị Lô Phương vạch trần như vậy, có chút chột dạ,“Ách...... có việc gì có việc gì, cần phải bôi thuốc.”

      Hộ sĩ chào qua Cù Nhiên, đến đầu giường, cười :“Vừa rồi lão tiên sinh kia dặn, giúp kiểm tra tốt chút, ông ấy nói bị người ta đánh vài cái. Cho dù vết thương bên ngoài, cũng nên sát trùng mới tốt, bằng qua vài ngày nếu sưng đỏ  mặc quần áo đẹp.”

      Đinh Đồng còn muốn cần, bị bàn tay to của đè lại,“Hộ sĩ, phiền xem giúp ấy.”

      “Được, trước hết chờ truyền dịch xong, đây cũng là bình cuối cùng rồi, một lát sau tôi lại đến.” Hộ sĩ xong liền ra ngoài.

      Lô Phương ở lại lâu, rất tinh mắt mà lập tức rời .

      Đám người vừa , Cù Nhiên liền xốc chăn đắp người Đinh Đồng,“, sao bị thương thế nào ? Sao lại thế này?”

      Đinh Đồng chặn bàn tay lại,“ đừng như vậy nha, nhẹ thôi, em đau a!!”

      Động tác của dừng lại,“Vậy em sao lại thế này? Đem toàn bộ ngọn nguồn mọi việc cho .”

      Đinh Đồng thành đem việc kể lại,“...... Được rồi ! Liền có chuyện như vậy, ! Bảo vệ đến đây bọn họ đã bỏ chạy , kỳ bọn họ còn bị em đánh vài cái. Còn có à, amh nghĩ nếu em và bọn họ đều bị bắt? Như thế nào có thể làm như vậy, chờ điều tra ra em đánh bọn họ......”

      Cù Nhiên hừ lạnh tiếng:“Em có năng lực thật đó!! Em biết tìm bảo vệ sao! Chính mình đánh trả, ngộ nhỡ có chuyện gì phải em cùng ba đều nguy hiểm sao!”

      thì thôi, vừa Đinh Đồng nghĩ tới ba , ba lại có thể ở trước nhiều người hơn bọn họ gào thét muốn đem người đưa đến cục cảnh sát.

      oán giận,“Ôi này, đến cái này!! Ba là, chúng ta thả bọn họ tốt rồi, tốt xấu gì họ nhiều người như vậy, lỡ xảy ra chuyện gì phải mình chịu thiệt sao? Như ba dám đem bọn họ đến cục cảnh sát, làm cho bọn chúng nổi giận, bằng sao em đánh lại!”

      Cù Nhiên thở dài, lắc đầu,“Tốt lắm tốt lắm, tính tình ba cả đời như thế, còn có thể làm thế nào. Em cũng nên sửa đổi một chút, đừng có việc gì liền xông vào đánh nhau, tốt xấu gì cũng nghĩ tới đường lui, nếu xảy ra chuyện gì thì sao?” Thì sẽ làm sao bây giờ? Nhưng câu này chưa ra, rất buồn nôn nha!! Nhưng trong lòng lại sự nghĩ như vậy.

      “Haiz...... Em đương nhiên nghĩ tới nha, nghĩ , đây là bệnh viện, nếu xảy ra chuyện lớn gì bảo vệ lập tức đến! Em đâu có ngốc!” cười , ánh mắt còn hướng lên chút, giống như bé nghịch ngợm.

      Cù Nhiên cũng nhịn được bật cười, nhưng vẫn quên móc hai câu,“Em đâu phải người sắt, cũng quá cuồng vọng rồi!”

      “Ôi chao nha...... đối với ân nhân cứu mạng của ba vậy sao? có biết nếu hôm nay có em, Cù lão tiên sinh khẳng định bị đánh đó!”

      “Cù lão tiên sinh cái gì, Cù lão tiên sinh ! Đó là ba !”

      “Em biết là ba nha!” Bằng em làm nhiều chuyện như vậy.

      nghiêm mặt trừng ,“Biết ba còn gọi như vậy, nếu em gọi chú !”

      “Gọi như thế nào đâu có quan trọng!” thấy Cù Nhiên giống như tức giận, vội vàng nhắm mắt lại,“Đầu choáng váng muốn chết, khó chịu quá!Em bị bệnh còn thể để yên cho em, cho em nghỉ ngơi một lát ! Em khó chịu gần chết nha!” Kỳ thước hạ sốt đã có tác dụng, trừ bỏ sức lực, cả người muốn thanh tỉnh rất nhiều, giống buổi sáng mơ hồ như vậy, để tránh vấn đề khó nói, thể làm bộ.

      Quả nhiên, chiêu này dùng tốt lắm, ấy lập tức nữa, hỏi có cần gọi bác sĩ , cần, muốn nằm nghỉ ngơi thôi.

      Phòng bệnh khôi phục lại im lặng.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 39: Đừng sống như vậy…
      Beta: Nguyệt Nhi





      “Leng keng......”

      Đinh Đồng cần mở cửa cũng biết, khẳng định là dì Cầm lại đưa canh đến đây.

      Mở cửa ra, quả nhiên.

      “Dì Cầm, cháu tốt lắm, dì cần mỗi ngày đưa canh đến, cháu thực sự có việc gì .”

      Dì Cầm quen đường liền trực tiếp đến phòng bếp đem canh giữ ấm rót ra chén,“Đồng Đồng, cháu mau thừa dịp còn nóng uống , hôm nay dì hầm gà rất lâu, cháu ngửi thật thơm. Mau, thừa dịp còn nóng cháu uống .”

      Đinh Đồng tiếp nhận cái chén, còn hơi nóng, chậm rãi thổi thổi. Từ ngày ở bệnh viện trở về sau, mỗi ngày dì Cầm đều đến đưa canh cho , nói là ông chủ bảo thế, giúp bồi bổ, sau khi hết bệnh Đinh Đồng uyển chuyển cự tuyệt cũng thành công, chỉ phải tiếp tục mỗi ngày hưởng thụ phúc lợi này.

      “Đồng đồng, thế nào? Uống ngon ?” mấy ngày này dì Cầm làm uống ít, cũng gọi Đinh, Đinh”, cũng giống như Cù Nhiên ở bên ngoài gọi là Đồng Đồng.

      Đinh Đồng khen dứt miệng, , những việc trong bếp, ở trước mặt dì Cầm có vẻ quá vụng về, canh uống rất ngon, tuyệt đối phải khách sáo.

      Liên tục uống xong hai chén, vị ấm áp dễ chịu, hai má đều hơi hơi phiếm hồng,“Dì Cầm, dì cần làm canh cho cháu nữa, cháu khỏe rồi, mỗi ngày dì làm rồi mang đến như vậy, rất khổ cực.”

      Dì Cầm giúp gọt cây táo,“Dì phải bồi bổ cho cháu, cháu ở một mình, ăn uống lại chú ý.”

      “Cháu đâu có yếu ớt như vậy, dì Cầm, dì xem cháu .”

      Dì Cầm cười liếc cái,“Hơn nữa, đây chính là ông chủ giao nhiệm vụ. Chẳng lẽ dì Cầm nấu canh uống ngon?”

      “Thế nào nha, dì Cầm nấu canh ngon nhất con từng uống!” từ nhỏ đến lớn Đinh Đồng chưa từng có người nhà quan tâm như thế, ít có người đối xử tốt với như vậy, mấy ngày hôm nay dì Cầm cho cảm giác có mẹ quan tâm, tự chủ chính bắt đầu đối với dì Cầm làm nũng .

      Dì Cầm gọt xong táo xếp vào ̃a, sau đó ghim một miếng táo đưa cho ,“Đồng Đồng, dì cảm thấy ông chủ đối với chuyện của cháu và Nhiên Nhiên còn phản đối dữ dội nữa.” Bà chăm sóc Cù nhiên từ nhỏ, cho nên quen gọi thân thiết như thế.

      Đinh Đồng ăn táo, chuyện, kỳ xem vấn đề này là quan trọng, quan tâm ông ấy phản đối ai, cho dù bọn họ thể ở cùng chỗ, nguyên nhân chỉ có thể là chính bọn họ mà thôi, cùng người khác có vấn đề gì.

      “Có lẽ lúc trước ông bà chủ, trực giác của bọn họ đối với cháu...... Ách......dựa vào hoàn cảnh lớn lên của cháu, nên nghĩ cháu phải gái tốt. Đây là có chút thích hợp. Nhưng mà Đồng Đồng, cháu cũng hiểu được, bọn họ làm cha mẹ nghĩ như vậy cũng phải có lý, dù sao Trung Quốc chúng ta từ xưa còn câu môn đương hộ đối đó thôi.” Dì Cầm dừng chút tiếp tục :“Đồng Đồng, cháu đừng nghĩ dì Cầm nhiều.”

      đâu dì!”

      “Cù Trà và Cù Nhiên đều là dì chăm sóc từ nhỏ, hai đứa giống như con dì vậy, dì thích bọn chúng, hy vọng tương lai hai đứa có thể hạnh phúc. Con bé Cù Trà lập gia đình, tuy rằng chồng nó thường ở nhà lại hay công tác nước ngoài, mặc kệ thế nào cũng coi như là cuộc sống mĩ mãn; duy nhất Nhiên Nhiên, nó cũng đã ba mươi tuổi rồi, mấy năm trước luôn ở tại nước ngoài, muốn quản cũng được, khó khăn lắm tại trở về, dì cũng hy vọng nó có thể lập gia ̀nh.” Bà nhìn Đinh Đồng, phát nhìn ̃a trái cây phát ngốc, cái gì cũng nói,“Thời điểm vừa trở về, ông bà chủ an bài cho nó biết bao nhiêu buổi xem mặt, nó hoặc là , hoặc là cho có lệ. Cháu là người duy nhất Nhiên Nhiên dẫn về nhà!”

      Dì Cầm nắm tay Đinh Đồng,“Đồng Đồng à, dì cầm cũng tuổi lớn, nhìn ra hai đứa nhau. Cháu vì cái gì nguyện ý cố gắng làm cho ba mẹ Nhiên Nhiên tiếp nhận cháu? Cứ như vậy mà rời khỏi?”

      Lúc trước bà nghĩ Cù Nhiên nghe lời ba mẹ nên cùng Đinh Đồng chia tay, sau hỏi mới biết được, dĩ nhiên là Đồng Đồng đề nghị trước.

      Đinh Đồng biết trả lời dì Cầm như thế nào, cắn cắn môi dưới .

      “Thời gian Nhiên Nhiên và cháu vừa tách ra, có đôi khi về nhà sớm nó luôn rầu rĩ, thời điểm dì nấu cơm, nó nói với dì hâm lại thức ăn còn thừa để ăn, nên lãng phí thức ăn. Thật ra, nó ít nhiều cũng có tật xấu của mấy đứa trẻ nhà giàu, hồi đó những việc như vậy nó chưa từng nói ra!”

      Đinh Đồng hiểu được, Cù Nhiên bị ảnh hưởng ,“Tiết kiệm lương thực là chuyện tốt a!”

      “Cũng phải là chuyện tốt thôi! Vấn đề chính là tại sao Cù Nhiên lại làm như vậy, nếu có cháu, thử hỏi nó có thể sửa đổi sao? Hoặc nếu phải thói quen của cháu, tiếp nhận cuộc sống của cháu, Nhiên Nhiên nguyện ý sửa đổi sao?” Dì Cầm đem vấn đề vứt cho , mỉm cười chờ trả lời.

      “Dì Cầm, cháu hiểu ý tứ của dì. Có rất nhiều việc phải chúng cháu thay đổi được.” nhàng thở dài,“Cháu và Cù Nhiên bắt đầu đến với nhau đơn thuần là thích đối phương. Dáng dấp của Cù Nhiên, hoặc có thể nói là gương mặt của ấy......rất giống mối tình đầu của cháu, cho nên cháu nhận lầm ấy. ấy cảm thấy phục, cho rằng cháu trêu chọc ấy, và ấy xem như có chuyện gì xảy ra...... Cho nên, bắt đầu chính sai lầm.”

      Dì Cầm thực thản nhiên,“Cái này có quan hệ gì, việc bắt đầu đều có kết quả, nhưng cũng thể nói lên điều gì! Hoặc là , bắt đầu quan trọng, quan trọng là kết quả cháu muốn kìa. Như vậy, Đồng Đồng, cho dì Cầm nghe, kết quả cháu muốn? Cháu có Nhiên Nhiên ?”

      Cái này, có hay đây? Đinh Đồng thoáng chốc cảm thấy thực khó tin, Dì Cầm chính là người dì lớn tuổi ở trong Cù gia nhiều năm sao? Dì ấy phải triết học gia chứ? Nói qua nói lại đã đưa vào vòng lẩn quẩn của dì ấy, như nghe lại rất hợp lí.

      Đinh Đồng nghĩ nghĩ,“Kết quả chính là tan rã trong vui a, ấy cảm thấy cháu lừa ấy, lợi dụng ấy, mà cháu lại bị Cù Gia đuổi ra ngoài.”

      Dì Cầm lắc đầu,“Kết quả này phải!Kết quả là tình cảm của hai đứa. Đó mới là quan trọng, có lẽ gia đình sẽ cản trở hai cháu, nhưng tuyệt đối quan trọng. Chỉ cần các cháu nguyện ý đến cùng, mặc kệ thế nào, gia đình phản đối đều ảnh hưởng đến tình cảm của hai đứa.”

      Triết lí thâm sau nha, Đinh Đồng giống như học trò, chăm chú lắng nghe.

      “Nhưng dì Cầm à, kết hôn cũng phải vấn đề đơn giản, đây cũng phải chuyện đồng thoại ngày xưa, công chúa và vương tử kết hôn, từ nay về sau hạnh phúc suốt đời. có rất nhiều chuyên muốn xảy ra, cho dù có gắng vẫn như ý......”

      Đinh Đồng cảm thấy dì Cầm toát lên vẻ hiền từ, phúc hậu, chính là hình mẫu người già trong sách-- hiền lành. Cho nên nếu máy hát mở ra , nguyện ý cùng dì ấy .

      Dì Cầm giúp đem tóc vén sau tai,“Người ở đời, hôm nay chính xác chuyện ngày mai, giống như cháu khi kết hôn còn có thể ly hôn, cuộc sống thực bình thản vô vị, cho nên biết khi nào thì phát sinh chuyện gì,bất luận ai trong chúng ta đều đoán trước được. Nhưng chúng ta chỉ sống trong vài chục năm, nếu làm cho chính mình vui vẻ chút, cho chính mình dũng cảm chút, tranh thủ chút, ý thích của mình, như vậy cuộc sống chúng ta chẳng phải là càng vô vị sao? Đồng Đồng a, tại hai đứa còn trẻ tuổi chỉ biết lo lắng chuyện trước mắt. Cháu còn rất trẻ, nên nghĩ đơn giản một chút, đừng làm cho mình sống mệt mỏi như vậy!”

      Đinh Đồng ngạc nhiên, đừng làm cho chính mình sống mệt mỏi như vậy, những lời này giống như chỉ người qua với , làm cho mình sống mệt mỏi sao? Chẳng lẽ đúng như vậy sao?

      “Đồng Đồng, cháu nên dũng cảm một chút, cố gắng lần, dù sao cháu có ́ gắng, sau này cháu sẽ tiếc nuối; nếu cháu ́ gắng mà đạt được mục dích phải rất tốt sao?!”

      Có lẽ đúng như vậy. có lý do chính đáng, tất cả đều do chính chô suy nghĩ, muốn tốt cho mình, sẽ ́ gắng một lần, cùng lắm thì chia tay..... đơn giản đạo lý như vậy, hôm nay mới hiểu được, đúng vậy, cùng lắm bọn họ tách ra, có gì dám đâu?

      Đinh Đồng giang hai cánh tay ôm lấy dì Cầm, cọ mặt vào ̉ dì ấy,“cháu hiểu được rồi, dì Cầm, dì tốt, dì tốt!” cảm thấy chính mình nếu có mẹ, khẳng định cũng giống như dì Cầm di vậy,cuộc sống bình thường như vậy, cũng giúp khai thông suy nghĩ như vậy...... chính mình ?

      “Con bé ngốc......”

      ......

      Bởi vì ông bà Cù Gia nghỉ dưỡng hai ngày, mỗi ngày dì Cầm đều ở cùng Đinh Đồng tới chiều mới trở về, hai người hoặc là tâm , hoặc là nấu đồ ăn, dì Cầm đem sở trường nấu vài cái đơn giản dạy cho Đinh Đồng.

      Buổi chiều, dì Cầm giúp làm xong cơm, cởi tạp dề xuống,“Đồng Đồng, dì trước, lái xe chắc cũng đến đón dì rồi, hôm nay cháu nấu sai, nói chừng vài ngày nữa cháu đều có thể vượt qua dì.”

      Đinh Đồng muốn giữ dì Cầm ở lại ăn, dì ấy đáp ứng, có biện pháp, đành để dì về nhà.

      Cửa vừa mở ra, bàn tay vừa vặn ấn chuông cửa kia, thiếu chút nữa ấn vào đầu .

      Cù Nhiên cảm thấy thể tin được, cười,“Hai người sao biết cháu tới đây, còn cố ý mở cửa cho cháu nha?”

      tới đây có chuyện gì!”

      “Đứa này......ăn cơm chưa?” Dì Cầm hỏi .

      có, cháu đến đây đón dì, mấy ngày này dì bỏ cháu.”

      Dì Cầm cười ,“Tốt lắm tốt lắm, phải cần tới đón dì, được rồi, mau vào ăn cơm , vừa làm xong đó!”

      Đinh Đồng chống nạnh ở cửa,“ cho vào, vào cái gì mà vào, ăn cái gì mà ăn nha, đó là của em.”

      Cù Nhiên vòng tay qua thắt lưng của , cả người đều dính vào , hung tợn ở bên tai :“Cái gì là của em? Em đều là của mà!!!”

      Trước mặt dì Cầm, Đinh Đồng mặt có chút liền đỏ, vội vàng đẩy ra, còn mắng lưu manh. Dì Cầm hai người bọn họ cũng chưa lớn, giống đứa , xong liền vào thang máy xuống dưới, dì khoát tay, làm cho hai người đưa xuống, rồi .




    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 40: Hạnh phúc mới đến
      Beta: Nguyệt Nhi







      Cù Nhiên khom người ôm vào nhà, nhìn đến bàn nhiều thức ăn quen thuộc như vậy, giật mình hỏi :“Em làm ?”

      “ Vâng!” Người nào đó có chút đắc ý khoe khoang.

      “Ui, nha, hóa ra là em làm nha, vậy miễn cưỡng ăn cho em vui!”

      “......Là em làm đó, muốn ăn hay thì tùy!”

      Cù Nhiên lông mày nâng lên, biết còn cố hỏi,“Hả? Phải ? Em nấu thế nào?”

      Đinh Đồng gì, vô lại như thế, có đôi khi người đàn ông to xác này lại giống y như đứa nhỏ.

      Cù Nhiên đến bên , ôm vào lòng, theo gương bên trong nhìn về phía , nhìn bộ dạng hai người bây giờ thật giống bức tranh hoàn mĩ,“Mèo con, đến nhà ở nha em!”

      Đinh Đồng còn nghĩ rằng đùa,“ được, ở đâu, cần làm gì cả, chỉ ăn rồi ngủ, em nuôi béo ....hihi.”

      nghe liền cảm thấy buồn cười, chôn ở vai thở ra làm ngứa , liền cắn bả vai ,“Mèo con, đến nhà ! Lần này dù có việc gì thì em đừng rời nữa!”

      biết lần này nói thật, sửng sốt chút, tay còn bị nắm chặt, cả người ở trong lòng ,“...... đây là, có ý gì?”

      Cù Nhiên ôm chặt, làm cho càng sát vào mình, hơi thở của bao quang , :“Gả cho !”

      Đinh Đồng xoay người, đối mặt với ,“ có biết chính mình cái gìhay ?”

      “Đương nhiên biết,  con mèo ngốc của , em nghĩ rằng nói mớ hả?!”

      nghiêm túc !” Đinh Đồng trừng .

      Cù Nhiên rất phối hợp ba cái đầu ngón tay dựng thẳng lên,“Tôi- Cù Nhiên, muốn cùng Đinh Đồng kết hôn, những câu này phát ra trái tim tôi, xin hỏi Đinh Đồng tiểu thư có nguyện ýhay ?”

      ra ngoài ăn cơm , đồ ăn đều lạnh .” giúp ra ngoài, có chút vấn đề trả lời được tạm thời chỉ có thể trốn tránh .

      Chính mình hật cầu hôn như vậy, còn chờ mong có thể cao hứng đáp ứng, kết quả là bị nhàng bâng quơ bỏ qua, trong lòng Cù Nhiên có chút tức giận, ôm thắt lưng của buông.

      có nghe em nói ăn cơm à? ra ngoài a!”

      “Ăn cơm cái gì, vừa rồi với em cái gì, em có nghe?” Tiếng oán than của .

      Đinh Đồng sợ tức giận, liền ôm lấy ̉ , hôn cằm “Để cho em suy nghĩ một chút? bức hôn sao? là!”

      Khó được chịu thua, Cù Nhiên quả thực nên tức cái gì khí, ôm cánh tay của cũng cứng ngắc nữa,“Tốt, cho em suy nghĩ, bất quá em phải nhanh lên, bằng thật sự ra tay đó.” Xem như cho bậc thang, dùng câu vui đùa đem đề tài dẫn dắt rời .

      Thời điểm ăn cơm, hai người cũng chưa cái gì, Cù Nhiên khen tiến bộ,“Ngày mai em có bận hay ?”

      Đinh Đồng dừng đũa, ngẩng đầu lên,“Có việc gì sao?

      có chút bỡn cợt,“Mang em ra ngoài chơi, có hay ?”

      chính là ra ngoài chơi? Vậy sao có bộ dáng giật mình như vậy?“Có cái gì , em nghĩ .”

      “Ách......” mười phần hài lòng câu trả lời của ,“Cùng vài người bạn tụ tập! hỏi lại lần nữa, em có hay ?”

      Đinh Đồng nở nụ cười,“Sao sớm nói, làm bộ giấu diếm, còn nói‘ ra ngoài chơi’, sợ cái gì, thẳng?”

      phải sợ em đáp ứng sao.

       Là ai nói, ban đêm thuộc về thế giới hai người mà cùng nhau điên cuồng.

      Buổi tối Cù Nhiên có trở về, lúc trước cũng có vài ngày đòi đến đây ăn cơm, sau khi ăn xong vẫn là thành trở về nhà mình, như hôm nay   nghĩ về.

      Nhìn Đinh Đồng ở tại nhà bếp thu dọn chén bát, qua ôm từ phía sau, hô hấp nóng rực của phun lên mặt , liền trốn, trốn được nên cười câu xin tha,“Ai nha, đừng quậy a!!em rửa chén bát!”

      ngậm vành tai , cũng nghe nói gì nữa, tay ở eo càng ôm chặt hơn, cả hai dính sát vào nhau, cảm nhận được khỏe khắn đứng lên. dám lộn xộn, chính là tốc độ tay nhanh hơn ít, dám khiêu chiến thần kinh của người đàn ông này, hơn nữa...... Nhất là thời điểm còn ở trong nhà bếp.

      Rửa chén bát xong, đem bỏ vào tủ, vừa muốn ra ngoài, như vẫn quấn quít buông.“Còn , em đều đã dọn dẹp xong.” Đinh Đồng cứ như vậy tìm vị trí thoái mái ngã vào ngực , bên tai nghe tiếng tim đập có lực của .

      Tay vói vào trong quần áo ở nhà của , đại đa số người ở nhà thích mặcquần áo miền mại thoải mái, Đinh Đồng cũng ngoại lệ. tại người mặc bộ đồ rộng thoải mái, quần dài hồng nhạt, toàn bộ vạt áo rộng thùng thình, vì làm việc nên cổ áo có phần thấp xuống thoắt thoắt bộ ngực căng tròn , đem tay luồn vào trong áo ôm chặt cái eo nhắn sát vào thân mình.

      ́ gắng nói với , thở hổn hển,“Đừng…..Đừng...... Đừng ở chỗ này ...... Đây ......đây là phòng bếp......”

      Cù Nhiên đem ép vào bếp, hai cơ thể thân mật dính sát vào nhau khe hở, tay nhào nặn bộ ngực mềm mại của , cứ như vậy cái lưỡi thơm tho từ phía sau vần vờn nơi ̉ . Tóc mai rũ xuống, quần áo rối loạn, cả người Đinh Đồng đều bởi vì mãnh liệt đòi hỏi mà có chút chống đỡ nổi. thoáng buông có ra tí, liền nhìn thấy cả người nhiễm hồng, kiều diễm ướt át như vậy, làm cho muốn ngừng mà được.

      Trong cơn mê loạn cảm giác được cởi quần áo của mình, hoảng hốt, người đàn ông này muốn làm nay tại nhà bếp...... A...... cần nha, chết người đó......

      bắt lấy tay , gắt gao nắm ,“Trở về phòng ngủ ...... vào a!”

      Người phía sau cười xấu xa,“Tốt, tí liền vào......”

      Đinh Đồng còn nghĩ rằng phát lương tâm, mà khi hiểu được ý  vào” Căn bản giống ý của , cả người bị vào, lấy tư thế vào từ phía sau mà chậm rãi xâm nhập vào cơ thể . chỉ có thể đứng bằng mũi chân, vì chống đỡ sức nặng thân thể của chính mình, chỉ có để hai tay tỳ bồn rửa chén, tư thế của lại giống như hùa theo ý của , bỗng nhiên tăng thêm độ mạnh yếu mà ra vào, vài tháng này có quan hệ, vì thế có chút khó thừa nhận , cắn môi chịu đựng.

      “Mèo con...... Em thả lỏng, thả lỏng, em chặt bảo động như thế nào.” dán vào lỗ tai vừa cắn vừa nói, một hơi khí nóng chiu vào tai , mặt càng đỏ hơn, tay hướng phía sau đánh , kết quả trọng tâm cơ thể thiếu chút nữa ngã về phía trước, bàn tay Cù Nhiên ôm chặt , đem cả người đều kéo vào trong lòng mình, trước sau thể như vậy, khó chịu cử thân mình cùng trong lúc đó hình thành cái bán hình cung.

      Hai người đồng thời lên đỉnh, cả hai run run chỉ có thể dựa sát vào nhau, Cù Nhiên thoáng lui về phía sau ít, đem cả người bế lên ngồi bồn rửa chén, chính mình chen vào giữa hai chân .

      hôn lên xương quai xanh của , nhàng cắn cắn, lại hơi hơi xuống, dừng ở vị trí trái tim . Lúc này Đinh Đồng làm sao còn muốn cái khác, để mặc chiếm lấy , phát ra thanh rên rỉ.

      “Nhớ kỹ......Vị trí này chỉ có mình ...... Mèo con có nghe hay ?” giống như ôn nhu lại giống như uy hiếp với trái tim .

      Đầu óc Đinh Đồng mảnh hỗn độn,“Cái gì, cái gì?” cái gì? Là muốn một phòng trong nhà ? Hừ, thể nào, tính tình như thế, nếu ở lại nhà , có thể chịu ngủ một mình sao?

      “Trong lòng...... Trong lòng chỉ có , nhớ kỹ nha?”

      ngẩn ra, mở mắt ra nhìn , trong ánh mắt thậm chí phảng phất tia cầu xin, hai tay ôm lấy , lập tức hôn lên môi , dây dưa , toàn bộ phòng bếp chỉ nghe được tiếng cơ thể va chạm lẫn nhau, tiến đến bên tai , khàn khàn câu:“Vâng, trong lòng em chỉ có mình ......”

      mừng như điên, vội vàng hôn , tăng độ xâm nhập, giống nhau muốn đem du nhập vào cơ thể mình, thẳng đến khi khóc chân bị mặt bàn ma sát nên đau, cầu xin vào phòng, còn hưởng thụ cảm giác sau cao trào, ôm vào phòng tắm, lại choàng khăn tắm cùng ôm nhau ở giường lớn.

      Bị ôm chặt khe hở như vậy, Đinh Đồng có chút cảm thấy , từ trong lòng ngẩng mặt nhìn , lại vừa lúc nhìn mình, hai người đều xì tiếng bật cười.

      Cù Nhiên đem ôm chặt trong ngực, thở ra hơi,“Mèo con...... tốt!”

      “Cái gì tốt?”

      “Cứ như bây giờ tốt! Có thể đem em ôm vào trong ngực......”

      cắn cắn môi dưới,“Cù Nhiên......”

      thế nhưng liền cúi đầu cắn miệng ,“Còn sửa ? Còn Cù Nhiên Cù Nhiên, em gọi tên thân mật chết à!”

      “Nga? Kia, gọi là Nhiên Nhiên? Nha...... A, đừng cắn, ha ha ha ha......”

      Vài ngày trước khi nghe dì Cầm gọi như vậy, Đinh Đồng đã giễu cợt vài ngày, “tên thật dịu dàng”“thật đáng ”“ tên giống con gái nha”...... kỳ từ đến lớn Cù Nhiên thiếu tên thân mật, ràng chính mình có tên gọi, lại gọi biệt danh, lại cố tình xóa họ, là tức chết người mà!

      Vui đùa đủ, Đinh Đồng vẫn ôm ,“Trước kia em cái gì cũng đều phải cẩn thận, em sợ hãi bị tổn thương, nhưng em ràng làm tổn thương , cho nên...... Thực xin lỗi, là em tốt, về sau em học làm thật tốt, nhưng em biết phải học thế nào cho tốt, vì thế mặc kệ xảy ra chuyện gì, cũng cùng em so đo, được ?”

      câu hứa hẹn như vậy, có thể từ trong miệng ra, Cù Nhiên làm sao còn có thể được, xem ra, thật sự đã được báo đáp!!

      nhàng vỗ về lưng của , nỉ non:“Mèo con của , mèo con của ! Yên tâm, ở bên cạnh dạy em nên học như thế nào , ngoan, ngủ !”

      Ngủ ! Có thể có người đàn ông mình ôm ấp vào giấc ngủ, Đinh Đồng cảm thấy loại tình cảnh này đối với thật xa xỉ, cái này gọi là hạnh phúc? Như vậy, hạnh phúc em, chính là mang đến!!
      mousenho thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :