1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy Vọng - Long Tiểu Vũ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      <a name="_GoBack'][/URL] Chương 25: Buồn rầu càng sâu
      Edit: Hạ Băng
      Beta: Tuyết Nhi


      “...... ở nhà cùng em, đâu hết!”

      đừng như vậy! ra cần ở đây với em......Đêm 30, Cù Trà thể về nhà với bọn họ, nếu lại về, chừng ngày mai bọn họ có thể đem căn nhà này phá hủy, ép đưa về!”Tay vuốt vuốt trán , đầu ngón tay lạnh lẽo .

      Cù Nhiên  lấy tay áp vào lòng bàn tay của chính mình,“ Sao lại lạnh như vậy?”

      Đinh Đồng lắc đầu, rút tay ra khỏi lòng bàn tay , đứng lên,“Em hơi mệt, em muốn ngủ trước.”

      “Đừng giữ chặt tay ,“Còn sớm,em ngồi lại với thêm chút nữa .”

      Kéo ngã vào lòng mình, ôm ngồi lên đùi mình,“ mèo con , vì sao Lão Tứ - Tề Thiên gọi em là ‘Thùng thùng’?”Trong các em nhà họ Tề Tề Thiên đứng vị trí thứ tư, cho nên mọi người đều gọi cậu ta như thế.

      “Trước kia bọn họ đều nghe nhầm tên của em.”

      “Hả? Bọn họ nghe thành cái gì ?” tựa hồ rất hứng thú.

      Đinh Đồng liếc cái,“‘Leng keng’, bọn họ nghe thành ‘Leng keng’. Cho nên liền gọi em như vậy, em thấy cũng hay hay, cho nên lâu dần sửa.”

      Cù Nhiên nhìn nhìn ,“Vậy sao lúc ấy em giúp bọn họ sửa? Cứ để bọn họ gọi sai như vậy?”

      Lúc ấy? Lúc ấy nào dám......

      Thừa dịp chú ý, tay chui vào trong áo , mặt cọ cọ mặt của , hô hấp của càng ngày càng nặng,“Mèo con, muốn em!”

      “...... Đây là ở phòng khách nha! đừng......” có chút kháng cự.

      mặc kệ, ngay tại nơi này, nghĩ muốn em ở đây......”Con người bá đạo này đem áo kéo xuống tới thắt lưng, cúi đầu cắn nụ hoa trước ngực , khẽ cắn khẽ cắn, động tác tay cũng dùng lại, hết xoa lại nắn, thẳng đến khi nghe thấy miệng của phát ra thanh nho , mới vừa lòng cởi quần áo chính mình, đem chân để cánh tay, tay khống chế thắt lưng của chậm chậm tiến vào.

      “Ừm......” Đinh Đồng khó có thể ức chế phát ra tiếng hừ, động tác dịu dàng của làm cho cảm thấy hưởng thụ,  đầu ngã vào ngực , theo trước sau ra vào, ngừng ma sát , động tác người có chút hung ác, há mồm liền cắn vào vị trí cổ của .

      “Tiểu mèo hoang......” cả đêm muốn buông ra, liền ngay cả phòng khách đến phòng ngủ, đều ôm mạnh mẽ như vậy,buông cũng buông.

      Cuối cùng đến giường, đem toàn thân ngã sấp xuống, lấy tình trạng giờ của , tối nay thể kháng cự tư thế xuyên đến từ phía sau, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng độc, cho đến khi người em của mềm nhũn, mới cảm thấy mỹ mãn, động tác người mới dừng lại, như vẫn chiếm giữ gian lối vào tư mật của , chịu ra, đôi môi hôn từ cái từ cái lên lưng trắng nõn của , từ cổ đến thắt lưng của , đều lưu lại ấn ký thuộc về .

      nhìn khuôn mặt đầy nước mặt của , hôn lên những giọt nước mắt ấy,“Mèo con...... Mèo con...... có cho phép của , em vĩnh viễn cũng được rời xa !”

      xuống nha, nặng quá......” Đinh Đồng cau mày kháng nghị, để ý câu kia của .

      bất mãn cắn cằm của , nha đầu chết tiệt kia, lại dám bỏ ngoài tai lời của .“Ai nha...... Đau......” Nghe được tiếng hô đau của , lại nghĩ tối hôm qua mình dùng sức như vậy, cầu xin , đau, buông ra.

      Thực có biện pháp với !

      Ôm vào phòng tắm, rửa sạch cơ thể dinh dính của hai người, đứng ở vòi hoa sen tắm, nhàng vuốt ve mặt .

      “Hôm nay em sao phản kháng...... Cái kia?”



      dừng lại việc chế tạo dấu hôn ngân người ,“ cần lo lắng, lần sau như thế nữa .”

      cũng , lẳng lặng dựa vào trong ngực , thực rộng lớn, cảm giác rất an toàn...... Nhưng dám tham luyến, thứ thuộc về , chung quy dám nghĩ nhiều ......

      ......

      Đinh Đồng nghĩ tới cuối cùng vẫn là cố chấp cứng rắn muốn đem mang về nhà ......

      Bà Cù điển hình con của đại gia tộc, giơ tay nhấc chân đều lộ ra là người có tri thức hiểu lễ nghĩa tao nhã,“ Đinh phải ? Ngồi !” bà ấy tiếp đón Đinh Đồng, lại đối con trai :“con lên lầu chút , ba con có việc tìm con đó!”

      Cù Nhiên bắt tay khoát lên vai Cù mẹ,“Mẹ, mẹ cùng ấy khách khí cái gì, gọi ấy là Đồng Đồng được rồi!”

      Bà Cù vuốt ve tay con,“con trai hư, gì vậy, làm cho Đinh đây nghĩ người nhà chúng ta hiểu biết lễ nghĩa?!”

      ấy làm sao nghĩ các người hiểu chuyện, kỳ chính là muốn ấy từ trước đến nay có chừng mực!

      ấy dám! Mẹ, tí nữa nếu ấy dám như thế, mẹ cho con biết, con trở về dạy dỗ lại ấy!”

      Để lại mình Đinh Đồng dưới lầu, liền lên lầu .

      Đinh!” có người đặt điểm tâm bàn, giọng quen thuộc, vừa ngẩng đầu nhìn lên, ra là dì Cầm.

      ra gặp qua hai lần, lúc này làm cho cảm giác thân thiết, dì Cầm đặt tay lên đùi vỗ ,“ có việc gì , ông chủ cùng bà chủ kỳ đều là người tốt, có việc gì đâu!”

      “...... Cám ơn Dì Cầm!”

      Đinh Đồng cảm thấy chính mình sợ, nhưng là, loại cảm giác này phải sợ là cái gì? Trái tim bị treo ở giữa trung, tiến lui đều thể, biết tiến thêm bước có kết quả gì, cũng hiểu được lui từng bước là trời cao biển rộng hay ? Cảm giác như vậy là cho chính mình thất tốt.

      Thời điểm Cù Nhiên nghiêm mặt xuống lầu, đoán xem tình huống bên trong, Đinh Đồng gì thêm, dù sao hôm nay đến đây, thứ nhất là vì cự tuyệt , thứ hai làm cho chân chính hết hy vọng , làm cho hiểu được hai người bọn họ có bao nhiêu khoảng cách.

      Dì Cầm tuy rằng là người làm trong nhà, nhưng dù sao cũng nhiều năm, Cù gia nghiễm nhiên đem xem Dì ấy là người giúp việc, cho nên đêm 30 Dì ấy  cũng cùng người giúp việc trong nhà ở phía sau dùng cơm, mà là cùng người nhà Cù gia ngồi vây quanh bàn ăn.

      “...... Nếu may mắn, năm tới ba tiếp nhận nhiệm vụ của Cù tộc trưởng!” Cù Văn Thanh cầm đôi đũa gắp thức , ông cố gắng làm cho khí trở nên quá mức nghiêm túc.

      “Ba......” Cù Nhiên nhíu mày.

      Bà Cù trừng liếc mắt cái,“như thế nào có qui tắc , sao có thể cùng ba con chuyện như vậy?!”

      “Công ty ba quản lý rất tốt! Ý của con, ba phải hiểu ràng chứ, ba nên đem đem công việc giảm bớt, công việc bên nước ngoài ba nên giao cho người khác quản lý. Ba cũng còn trẻ, có nhiều thứ còn quan trọng hơn, ba cũng phải nghĩ tới gia đình này, mấy năm trước, ba cả ngày đông nhất búa tây nhất cây gậy , làm cho con và mẹ mỗi ngày lo lắng!”

      Cù Nhiên liếc mắt nhìn Đinh Đồng bên cạnh, đem tay nắm chặt,“Ba, ba rất đúng, đối vấn đề này con với ba cùng nhau lầu, con biết kết hôn quan trọng, hơn nữa người con cũng mang về cho ba mẹ nhìn rồi, chính là Đồng Đồng.”

      cảm giác được bàn tay cứng đờ, bên kia, ba bị tức ,“ bậy!” Chiếc đũa mạnh ném bàn,“ quậy đủ chưa? Cù Nhiên, phải biết rằng chính mình cái gì? Hôn nhân phải trò đùa, sao có thể để quyết định!”

      Cù Nhiên muốn mở miệng phản bác, lại bị mẹ cùng dì Cầm ngăn lại, người bên cạnh thủy chung vẫn cúi đầu, biết nhìn gì trong bát, biết suy nghĩ cái gì, giống như tất cả đều cùng liên quan.

      Tất cả mọi người đều nghĩ tình trạng im lặng vẫn tiếp tục, nhưng người nãy giờ tiếng nào, đột nhiên buông đũa trong tay,“Thực xin lỗi, tôi làm cho mọi người mất vui ! Ông Cù, bà Cù cần lo lắng, Cù Nhiên bất quá là nhất thời xúc động, vừa rồi những lời này nên , các người coi như ấy cái gì cũng chưa có .”

      Tất cả mọi người á khẩu, trả lời được.

      Cù Nhiên tức giận đến đập bàn,“ được quậy!” thấp giọng hét .

      “Cù Nhiên......” Bà Cù cân nhắc phải trái, lên tiếng quát ngừng lại,“con hét cái gì, khó có được người như Đinh thông tình đạt lý như vậy, con còn so đo, con muốn thế nào! Tốt lắm tốt lắm, ăn cơm ăn cơm.”

      “Mẹ...... Các người......” nghẹn lời, còn có thể cái gì, còn có thể lo lắng điều gì, ở trước mặt ba mẹ duy trì bộ dạng kiên định thế như ấy lại phá hủy, rốt cuộc có cần ?, Có từng đặt trong lòng hay ? Đối với chỉ cần chuyện liên quan đến chút do dự, còn chút do dự bỏ qua !!!

      Thế nhưng nhìn thấy, người nào đó tay trái nắm chặt thành nắm đấm, giống nhau đau đớn tay có thể làm cho lực chú ý của tập trung lại, có thể thấy trong lòng ngừng cuồn cuộn chua xót.

      Rối loạn như vậy, ai cũng có tâm tình đón giao thừa, cơm nước qua loa xong, Cù Nhiên lôi kéo Đinh Đồng trước, Cù Văn Thanh giống như muốn gì đó, như lại bị vợ ép ngồi xuống. Nhìn hai người bọn họ chút, Cù Văn Thanh vẫy vẫy tay,“Vì sao em để cho con trai như vậy? Nó làm việc chừng mực gì cả, quả thực là quậy phá mà!”

      Người vợ theo ông nửa đời, ôm cánh tay ông ,“Đừng tức giận ! Chúng ta nên nhiều, có tác dụng sao? Tính tình con trai chẳng lẽ biết? Quan trọng là thái độ của kia, vừa rồi ông cũng thấy , theo ý tứ trong lời của ấy, đừng chúng ta quan tâm, con trai có thể đem ấy thuyết phục được hay ! Làm gì có thể? Để cho bọn nó trước cũng tốt, ông phải thường thôi – Đạo kinh doanh, việc gì cũng có nguồn gốc của nó, sợ người bên ngoài phá hoại mà là nội bộ bên trong rối loạn!!”

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 26: dám tham luyến
      Edit: Hạ Băng
      Beta: Tuyết Nhi
      Tốc độ xe làm cho con người ta sợ hãi, Đinh Đồng đem mặt hướng qua bên, có gì phải sợ , muốn thế nào cũng được! Chết, chưa bao giờ cần can đảm, còn sống mới cần......

      Thời điểm xuống xe, Cù Nhiên đem cửa đập mạnh, đến bên , mở cửa liền nắm chặt cổ tay , kéo vào nhà. Tay to lớn nắm chặt tay , làm đau, thế như cố gắng chịu đựng, rên tiếng.

      dùng lực ném lên sô pha,“Em có biết chính mình làm cái gì hay ?”

      Đinh Đồng ngây ngốc lắc lắc đầu, từ sô pha đứng lên,“Ba mẹ phải thích em sao? Em làm theo hy vọng của bọn họ nha!”

      “Ha ha......” Cù Nhiên đột nhiên cười to ra tiếng,“Em biết bọn họ thích em! Em cũng biết bọn họ hy vọng em làm như thế nào! Em thông minh như vậy, em có phải hay cũng nên biết hy vọng diều gì nhất ở em?”

      “Đinh Đồng, rốt cuộc ở trong lòng em là cái gì? Là cái gì? Đúng rồi! Ở trước mặt Hạo Hạo, em là người mẹ tốt. Ở trước mặt Bành Tấn Hoa, em là hợp tác tốt, cánh tay đắc lực. Ở trước mặt người nhà của em lo lắng cảm xúc của họn họ, hoàn thành ‘Hy vọng’ của họ. Nhưng sao?” dùng ngón trỏ chỉ chỉ vào ngực chính mình,“ đâu? Em có suy nghĩ cho hay ? Chỉ sợ giây phút em chưa từng suy nghĩ cho ?”

      bàn cơm, vừa nghe trong lời của ba cố ý làm khó , lập tức che chở , khi đó chẳng qua đơn thuần muốn bảo vệ mà thôi, đều phải quyết tâm thể  , cứng rắn muốn cùng kết hôn. Thực hiển nhiên, trước mặt ba đạt được mục đích, nghĩ chính mình liều mạng với ba là kết hôn với Đinh Đồng, để bảo vệ tôn nghiêm của ấy, thế như ấy sao?  Lạnh lùng làm sáng tỏ đó chỉ là “Hiểu lầm”......

      Đinh Đồng nhìn thẳng vào mắt ,“Như vậy em sao? hứa hẹn như vậy, có nghĩ đến em hay ?”

      nghĩ tới em?” là vớ vẩn,“Nếu nghĩ cho em, em nghĩ dẫn em về nhà sao? nghĩ cho em, em nghĩ ở trước mặt ba mẹ công khai chấp nhận kết hôn sao? tại em lại hỏi ,‘có suy nghĩ cho em hay ’!”

      “Nhưng điều đó...... Là muốn , phải em..... Cù Nhiên, có từng hỏi qua em hay ?” cười khổ lắc đầu,“Em nghĩ đến nhà , nhất là ba mẹ đều thích em. Em cũng chưa bao giờ muốn con mình sau này kết hôn với người hai bàn tay trắng như em. Cho nên, có biết tàn nhẫn bao nhiêu ?! làm như thế, nghĩ là mình lo lắng cho em, nhưng thực tế tàn nhẫn lấy máu trong tim em......”

      “...... Chúng ta kỳ thích hợp ở bên nhau, cho nên...... Coi như hết!”

      Ba chữ cuối cùng, ra bình tĩnh, giống như chuyện bình thường.

      “Đinh Đồng!!!” cắn chặt răng,“Buổi tối hôm nay,em rất nhiều điều nên , nếu em còn có lý trí, thông minh nhất nên thu hồi lời cuối cùng lại, có thể làm như chưa nghe gì hết!”Hốc mắt đỏ au, giống như con mãnh thú tức giận chờ bùng nổ.

      “Làm gì đâu! Chúng ta cũng phải là hiểu đối phương! Cù Nhiên, nếu cảm thấy em ‘Chia tay’ làm mất mặt, như vậy !” làm ra vẻ thoải mái.

      Trong giây lát, nhưng lại từng bước từng bước về phía , ngay lúc Đinh Đồng nghĩ đến tức chết muốn đánh , cả người liền ngã vào vòng ôm của ,  rất nhanh làm khó thở.

      “...... rồi , cho phép của , em được rời xa ! được......” tựa như sợ hãi, chỉ cần buông tay ra, biến mất, vì thế gắt gao ôm , hơn nữa càng ngày càng chặt, vùi đầu vào cổ , hít sâu, cắm cái mạnh.

      “A......” Đinh đồng rên ra tiếng, giãy dụa, nhưng vậy cứ để mặt cắn.

      Cảm giác được thờ ơ của , mùi máu tươi tràn ngập trong miệng, Cù Nhiên mới buông ra,“Biết tới khi nào em mới học quí trọng người bên ngoài, khi nào mới có thể biết nắm giữ hạnh phúc! Đinh Đồng, em nhớ kỹ, em nợ ......”

      ......

      Thời điểm Cù Nhiên trở về, dì Cầm định đem thức ăn bàn dọn .

      “Dì Cầm, đừng lãng phí , hâm lại là tốt rồi.” ngăn cản.

      Dì Cầm cười,“Ừ, đây là thói quen tốt, dì thấy Đinh thành công đem tật xấu của con bỏ .”

      hai tháng sau khi Đinh Đồng rời .

      Từ miệng dì Cầm nghê được tên ấy, vẫn thể để chính mình quên đoạn thời gian qua. Trong phòng tất cả vẫn bài trí như cũ, vật dụng của vốn nhiều lắm, thời điểm thu dọn sạch , giống như chưa từng xuất trong cuộc sống của . Mới đầu, tự chủ nhìn bên cạnh rất lâu, nằm mơ cũng nghĩ còn ở bên cạnh mình, chờ khi tỉnh giấc, tàn khốc bày trước mặt , nhắc nhở , thế như bị kia đá ......

      “Kỳ ông chủ bà chủ thích Đinh, con có thể làm cho bọn họ từ từ phát ấy tốt! Vì cái gì liền...... rời ? Dì hiểu sao con ở thời điểm đó nghe lời như vậy.”

      “Dì Cầm, là con sao, là ấy cần con, cần tình cảm của con, quan tâm tới con, là ấy tự rời !”

      Thời điểm rời vẫn muốn, nhưng chỉ câu đầu tiên làm cho thể buông tay, :“ phải rồi sao? Em là người xứng đáng sống độc suốt quãng đời còn lại......”

      Câu đó hoàn toàn quên thế như lại nhớ kĩ, đúng vậy ấy sao có thể quên những lời đó của , nghĩ lúc ấy ma xui quỷ khiến thế nào mà lại như vậy?! Kết quả bây giờ giống như sớm quyết định vào lúc ấy , xem ra có biện pháp cứu vãn rồi......

      ......

      Cứ như vậy kết thúc sao, chúng ta thể trở lại giống trước đây sao?

      Đinh Đồng cũng hy vọng có thể như vậy, nhưng thực tế......

      Cuộc sống tại của còn có Cù Nhiên! Tất cả đều thay đổi.

      cả đem Hạo Hạo qua đây chơi với , chính là cho, cha con bọn họ có có dịp xây dựng tình cảm, thể bởi vì mà phá hủy.

      Ở công ty có Lô Phương giúp đỡ Tiểu Ngũ, cũng quá quan tâm, chính là tùy thời gọi vài cuộc điện thoại, hoặc là tự mình qua công ty chuyến, trừ lần đó ra cũng ít nhúng tay vào, tất cả đều theo qui định mà làm.

      Văn phòng tổng giám đốc “Thánh thiên”

      “Gần nhất bên Tiểu Ngũ có nhiều động tĩnh, mọi chuyện phát triển thuận lợi hay ?”

      Đinh Đồng hướng Bành Tấn Hoa gật gật đầu,“Ừ, bên này Tiểu Ngũ có vấn đề gì lớn, chính là nghe tư lệnh có chút ý kiến.”

      “Lệnh kia có cần hay , giải thích chút......” có chút do dự.

      lắc đầu,“Quên , chờ thêm vài ngày, em tự mình tốt hơn, lời của em có thể có chút tác dụng.” Thái độ của ông ấy có chút khó nắm bắt, nếu ông ấy mất hứng ai có gì ông ấy cũng nghe, muốn điều gì có tác dụng, đại khái cũng chỉ có mới có hy vọng ít.

      “Ông cụ gần đây tính tình tốt mấy.”

      hai, ông có khi nào tính tình tốt?”

      Bành Tấn Hoa từ chối cho ý kiến, sắc mặt có chút ảm đạm,“Ông cụ vừa mất nhà lại có tang mặc cho ai như thế nào ông cũng khó tự kiềm chế được. Tiểu đông, em......”

      hai, em biết muốn gì.” Đinh Đồng đánh gãy lời của ,“Có những thứ chung qui thuộc về em, em như thế nào có thể ép buộc. Lần này thử qua, ha ha...... chứng minh quả nhiên em chỉ có thể sống cuộc sống độc này!”

      Bành Tấn Hoa ngạc nhiên, nhưng chưa vạch trần.

      Kỳ muốn , là về Đao Diên...... Vừa rồi nhắc tới đến, nghĩ đến làm nhớ lại chuyện trước kia, nhưng ấy lại hiểu lầm. Bất quá cũng vì như vậy, mới phát ra, giống như , cho nên coi trọng đoạn tình cảm mới này......

      Buổi tối, trở lại nhà trọ trống rỗng, Đinh Đồng có chút quen. Tắm rửa xong nhìn vào gương sấy tóc, nhìn vào cổ mơ hồ thấy hai dấu cắn mờ, ngừng động tác tay, nhàng vuốt ve. nghĩ ấy bị làm tổn thương. Đêm 30 đó, nghe được với người nhà muốn kết hôn với , phải quan tâm, thậm chí còn có chút mừng thầm, đúng , chính là mừng thầm. giống như đúa trộm đồ của người khác, rất rất thích, nhưng đó là đồ trộm, sợ bị  người khác phát , phải cẩn thận cất giấu ...... Đinh Đồng chán ghét loại cảm giác này, cho nên đối với thể quá sâu, thể sáng suốt!

      nhìn chính mình trong gương,“Ngươi đau khổ cái gì! Ngươi cho là mình là ai? thấy sắc mặt ba mẹ ấy sao? Hơn nữa, ngay cả ấy cũng khinh thường ngươi, ngươi nhớ cảm giác lúc ấy sao ? Là ai trốn trong phòng khóc đến  tối? Còn vờ ngớ ngẩn......”

      Ban đêm, lại bị ác mộng bừng tỉnh, Đinh Đồng rất sợ, trong tiềm thức bấm điện thoại, chốc lát đối phương bắt máy, giọng có chút khàn khàn khiếp sợ:“...... Đồng Đồng?”

      hoảng sợ, vội vàng cúp máy, đáng chết, vì cái gì gọi điện thoại cho Cù Nhiên? Giây tiếp theo, có người ngừng gọi điện thoại đến, là số máy di động, biết làm sao có cam đảm,nhận điện thoại.

      “......Alô”

      “Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Đối phương giọng nó khẩn trương.

      , gọi lầm thôi!”

      “...... Có phải hay ...... gặp ác mộng ?”

      Nên trả lời như thế nào? Là hoặc trả lời!

      “Con mèo ......”

      Nghe gọi thân mật, rốt cục nhịn được khóc nghẹn ngào ra tiếng.

      “......Em rốt cuộc làm sai cái gì? Em hiểu, vì cái gì đối với em như vậy? Em cũng từng nghĩ mình giống như công chúa lên lớn trong lòng bàn tay ba mẹ, nhưng là...... ai thương em, em có thể thế nào? Em muốn sinh tồn...... Nếu ai có thể mạnh mẽ bảo vệ em...... Vì cái gì, vì cái gì? Còn có , ngay cả cơ hội giải thích cũng cho em...... ràng là chọc em , vì cái gì đem mọi tội lỗi đổ lên đầu em...... Cũng nghe giải thích......” Rốt cục đến cực hạn cảm xúc giống như nước vỡ đê cuồn cuộn chảy ra, Đinh Đồng ôm chân cuộn mình ở giường, nếu lúc này Cù Nhiên có thể thấy, như vậy biết đây là may mắn của khi gặp qua Đinh Đồng khóc thương tâm nhất, cũng là lần đầu tiên bất lực......

      “Mèo con,… mèo con,… đừng khóc,.... được ? Em ở đâu? cho biết em ở đâu?” gấp đến độ lắp.

      “Em......” vừa định trả lời, điện thoại đầu bên kia vọng vào câu giọng nữ.

      “Người nào nha? Khuya vậy còn gọi......” Giọng nũng nịu oán trách vào thời gian này, ai cũng biết có chuyện gì.

      Cù Nhiên thầm mắng, nhìn giường trong phòng khách sạn, biết nên bóp chết Hà Cường hay là chính mình. Buổi tối Hà cường cùng bọn tụ tập, uống rượu hơn nữa trong nhà cũng có ai chờ mình, đơn giản thuê phòng ở khách sạn, ai ngờ vừa tiến vào phòng ngủ gặp ngay ta, hai lời liền cọ vào người , cũng nghĩ thử ỡm ờ, có thể nghe mùi nước hoa gay gắt của ta, theo bản năng chán ghét...... nghĩ tới ta cũng , nhưng lại ở ngay gường bên cạnh ngủ......

      câm miệng cho tôi!” ôm điện thoại gầm , nhưng đối phương nghe được rành mạch.

      Tốt lắm, xem ...... Ngươi Đinh Đồng tính cái gì? xoay người là có thể cùng khác lên giường, ngươi còn có cái gì chịu từ bỏ được ?

      “Con mèo , em nghe giải thích! phải như em nghĩ......”

      “Cù nhiên, tôi xem trọng !!!”

      “Con mèo ...... Đinh Đồng......”

      “Tít, tít, tít......”

      Cù nhiên nổi giận đem điện thoại đập, đứng dậy rời giường kéo ta ném ra ngoài,“Nha...... Làm gì vậy, làm đau người ta ......”

      “Nếu , tôi đều có thể giết .....” chỉ vào trang điểm xinh đẹp, cảnh cáo.

      bứt tóc chính mình, nhìn cái gì cũng vừa mắt, đá cái vào giường,“A...... Mẹ nó, ngay cả giường đều cùng ông đối nghịch, sống được ......”

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 27: Chuốc lấy phiền toái
      Edit: Hạ Băng
      Beta: Tuyết Nhi
      , bác em đến tìm ......”

      Cù Nhiên cảm thấy mất mặt thôi , người bà con này của . Em họ Hoàng Vĩ Thành của , là cháu trai duy nhất của dòng họ Hoàng, từ tới lớn ăn chơi quậy phá, danh xứng với thực chính là cậu ấm.

      Cù Nhiên kiên nhẫn, liếc cậu ta cái,“Có chuyện mau!”

      Hoàng Vĩ Thành hi hi ha ha , tiến đến,“, em gần nhất......có điểm quá tay, có thể cho em mượn ít hay ?!”

      Cù Nhiên khinh miệt, kéo khóe miệng,“Mượn? Xin hỏi cậu chừng nào quá tay? Cậu trưởng thành , có thể hay cả ngày đừng ra ngoài quậy phá nữa?” Vừa vừa điền chi phiếu đưa Hoàng Vĩ Thành,“Đây là lần cuối cùng! Chạy nhanh cho ......”

      , nghe , em biết rất tốt với em!” Hoàng Vĩ Thành nắm chi phiếu lắc lắc, chờ ra khỏi văn phòng, cậu ta liền lập mã thay đổi sắc mặt, thầm :“Hừ...... Có cái gì  tốt chứ! Có ngày ngươi phải khóc!” sắc mặt tiểu nhân mười phần.

      Khi có tiền, Hoàng Vĩ Thành xoay người CLB Hào Đình.

      “Hoàng thiếu gia như thế nào mới đến nha? Mấy chờ em lâu !” chuyện là bạn của Hoàng Vĩ Thành, đều là đám ăn chơi trác táng, bình thường chuyện tốt làm, phàm việc gì xấu thể có bọn họ tham gia.

      cậu con trai tóc dài hướng chỉ chỉ,“Hoàng thiếu gia,bạn đại học , tiểu mỹ nhân Bãi Bình của cậu tới sao?”

      “Đừng hỏi tao, ông đây rất phiền, muốn sống im , đau cả tai, ...... nửa tháng tiền tiêu của ông đều người ta.” Mấy người chiếm vị trí khá rộng ở lầu 3 CLB.

      Những người khác nghe xong, cũng chen vào trêu ghẹo,“Hoàng thiếu đến đây, chỗ này người có tiền đến? Cậu đừng theo chúng tôi khóc than!”

      lập tức giải thích:“Ai theo các theo các cậu khóc than, con mẹ nó cháu trai! Tiền này là hôm nay tao tới chỗ Cù Nhiên mà lấy, bà mẹ nó......vẻ mặt của lúc ấy, mất mặt, tiền này có bao nhiêu sạch! Nhìn bộ dạng ta keo kiệt......” cười nhạt.

      “Ha ha...... Hoàng thiếu gia,tao đây tự tôn bị thương! Tao đem tiền của ta vào đây chơi bời, sau đó buổi tối đổi thành tiền xu, mấy em các cậu giúp ta đến “Tân vũ’, giết sạch tự cao của , xem về sau có dám xem thường tao .” mạnh miệng như vậy, nhưng có ai trong bọn họ dám làm.

      CLB Hào Đình bên ngoài giống như khu du lịch, như thực tế chỉ có bọn họ cùng tầng lớp thượng lưu mới biết được, nơi này kỳ chính là sòng bạc! tầng thượng này nhìn như hoạt động bí mật ra là công khai. Thế như người tới đây chơi ít nhiều cũng kiêng kị.

      Bách gia nhạc, bài cửu, hai mươi mốt điểm, đĩa quay...... loại gì cần có đều có.

      Có câu là như vậy : Hợp pháp đánh bạc gọi là đánh cờ, mà phi pháp đánh cờ  gọi là đánh bạc.

      Hợp pháp cùng phi pháp luôn tồn tại châm chọc như vậy, ràng việc biểu đạt hai hình thức mà thôi, chỉ cần cấp cho nó cái mũ hợp pháp là được. Cho nên những người tới nơi này này tự nhiên là cần cái gì hợp pháp, mấu chốt có chỗ vui chơi, có chỗ tìm cảm giác kích thích lợi thế trong tay mà thôi.

      Đại đa số đám người Hoàng Vĩ Thành giống nhau, đều có cảm giác: mừng như điên, phẫn nộ, chụp bàn, chợt cười...... Theo vòng chấm dứt, tay tiền càng ngày càng ít.

      “Rầm......” Cái bàn bị lực đập xuống.

      “Tao tin còn có thể ra hai mươi sáu khẩu bài? Ông đây còn có thể thế chấp, cuối cùng đây, thế chấp mười vạn, tiếp tục...... Tao cũng tin còn...... Mở bài!” Hoàng Vĩ Thành ngay cả thua gần mười khẩu bài, nhìn trong tay lợi thế càng ngày càng ít cậu nóng nảy chỉ thiếu lật bàn.

      thanh chia bài máy móc mang theo tia cảm tình, vẻ mặt chút dao động

      “Qui định khoảng cách mua” “Nhàn” “Trang” “Nhàn”......

      “Nhàn số

      “Trang số

      Hai bên đều tự mở ra đều là số .

      “Nhàn tăng bài”,“Trang tăng”

      Nín thở tập trung suy nghĩ, kết quả......

      “Trang thắng điểm nhàn

      Kết quả thảm hại nhất! Hoàng Vĩ Thành cảm thấy người khi đen đủi, phải là chính mình lấy số tám bị đối phương số chín đè chết. Đối phương tăng bài chút, mà chính mình lại thu thập ba tờ công bài làm cho nhà người ta thắng được như thế kinh ngạc vui mừng......

      Thẹn quá thành giận Hoàng Vĩ Thành cái đá văng ghế dựa, chỉ vào người chia bài ồn ào:“Ngươi mẹ nó đùa giỡn tao? Cho tao là kẻ ngốc sao? Tao cho mày biết, ông đây phải dễ chọc vào đâu nha ......”

      “Vị đây, mời cậu bình tĩnh chút......”

      “Bình tĩnh cái rắm, ông đây hôm nay mất gần trăm vạn, nhưng các ngươi tao bình tĩnh, bình tĩnh như thế nào!”

      Cãi nhau như vậy, quản lí kêu bảo vệ vào

      Đến nơi này người nào phải có thân thế, thế nào chứa người ở đây gương oai? Thình thịch thình thịch, bảo vệ tới hai lời đem Hoàng Vĩ Thành ném ra ngoài, bản tính nuông chiều của thiếu gia làm sao có thể để người khác đối xử như vậy, đơn giản liều mạng muốn ngăn cản người khác tới chỗ . Trong lúc bối rối cậu biết trong tay mình cầm cái gì, chỉ nghe có người thất thanh gọi:“Tai nạn chết người rồi!”

      ......

      Thời điểm Cù Nhiên nghe được tin, 2h sáng, Hoàng Vĩ Thành bị đánh cho ra bộ dáng gì, tuy rằng rất giận, dù sao cũng là cháu của mẹ , vô luận như thế nào cũng phải nghĩ biện pháp cứu nó.

      “Đối phương chết sao?” hỏi giống như cảnh sát thường hỏi.

      “Tôi nên như thế nào?” Cậu hài lòng với cách hỏi của ta.

      “Đừng với tôi lời vô nghĩa! Hỏi cậu cái gì trả lời cái đó.”

      “...... Khụ, chết......” Bị cường thế của ép, cậu mới trả lời.

      “Cù tổng, mời lại đây chuyện chút!”người cùng kéo qua bên,“ Hoàng lần này phỏng chừng gặp phiền toái , mấu chốt là người bị hại là thân thích của ông chủ phía sau, khẳng định họ bỏ qua dễ dàng như vậy, bệnh viện người đó bị thương đến động mạch chủ, may mắn sâu, nếu ngay cả cứu chữa đều thể ......”

      nhíu mày,“Còn chống trả lại bọn họ ? Cảnh sát can thiệp sao?”

      “Việc này nếu cảnh sát tham gia, Hoàng gặp phiền toái càng nhiều, nghĩ , chuyện đánh bạc tôi trước để qua bên, vụ cãi vã này tôi thấy từ đầu, từ cãi nhau đến động tay, đều là Hoàng ra tay trước! Này muốn giải quyết việc này nhất định là tai nạn thương tổn, huống hồ...... Sợ là sợ vào trại tạm giam, người ở bên trong cũng phải là hiền lành gì, bên ngoài chỉ cần chút tin tức truyền vào, ai nghĩ muốn giúp lão đại hung ác, tương lai ra có thể tiếp tục theo kiếm cơm mưu sinh......”

      Cù Nhiên mím môi, biết ta sai,“Vậy tại nên làm cái gì?”

      “Biện pháp duy nhất chỉ có thể thương lượng với người cùng cấp của người bị thương, thậm chí so còn thể phải thương lượng với người ở vị trí cao hơn, ở trong xã hội đen quan trọng nhất chính là mặt mũi. tại với loại tình huống này,bồi thường tiền phải là biện pháp hay, đối phương cũng , nếu cho họ lời giải thích hợp lí, tuyệt đối buông tha Hoàng!”

      Phiền toái!! Thằng thối tha này, nhắm mắt cũng có thể đánh người có thân phận ! Là vận cứt chó gì đây......

      “Tìm ai thích hợp?”

      “......‘Thánh thiên’ Bành tổng!” Người chuyện có chút mất tự nhiên ho khan,“Phỏng chừng có thể hòa giải, cũng chỉ có ta!”

      ......

      Nếu quan tâm, tới mẹ , Cù Nhiên muốn lo lắng cho Hoàng Vĩ Thành, chờ ở phòng họp “Thánh thiên”, kiên nhẫn đút tay vào túi quần.Cảm giác cầu cạnh người khác rất hận, nhất là đối phương với mình cũng xem như có nửa quên biết, lại có liên quan đến nhiều người.

      Cửa phòng họp bị đẩy ra, Bành Tấn Hoa mình tiến vào.

      “Làm cho Cù tổng đợi lâu, mời ngồi.” dẫn đầu ngồi vào.

      Cù Nhiên cúi thấp người,“Hôm nay tới là có việc có việc muốn nhờ...... mong Bành tổng giúp đỡ!”

      “A?” Bành Tấn Hoa khóe mắt nhếch lên,“ Có việc gì Cù tổng cần tôi giúp đỡ ?”

      Cù Nhiên ngắn gọn đem toàn bộ chuyện Hoàng Vĩ Thành lần, tin Bành Tấn Hoa còn biết chuyện này, nhưng mà tại đây thể biểu cảm xúc bất mãn.

      Bành Tấn Hoa sờ sờ cằm, gật đầu,“Nhưng mà, Cù tổng, việc này nên tìm cảnh sát nha, như thế nào tìm đến tôi?”

      “Bành tổng cũng đừng cùng tôi vòng vo, chúng ta cũng phải hai giao dịch, về thù lao là cái gì Bành tổng cứ việc !”

      Tốt lắm, lần này làm ăn này, ! Bành Tấn Hoa có lý do nhận.

      “Ha ha, vậy muốn trả thù lao cái gì?”

      “Chỉ cần hợp tình hợp lý, tôi lại có thể đáp ứng , thế nào cũng được!” tin tưởng Bành Tấn Hoa đòi hỏi quá đáng, đương nhiên cũng dơn giản.

      “Tốt lắm, Cù tổng rất sảng khoái! Tôi tự nhiên là có gì cự tuyệt , chính là...... chuyện trả thù lao chúng ta trước đặt ở bên.”

      “Có ý tứ gì?”

      Bành Tấn Hoa hai tay nắm chặt đặt ở bàn,“Ý tứ là việc này phải tôi có thể quyết định , nhờ là người khác, chỉ cần người kia đáp ứng giúp , chúng ta lại đến bàn điều kiện cụ thể.”

      Cù Nhiên vừa mới bắt đầu còn tưởng rằng ta đùa, nghe ta như vậy, cũng có chút buồn bực .“Vậy ai có thể quyết định?......Hơn nữa, nếu phải có thể quyết định , tôi đây vì cái gì chờ người khác đáp ứng, rồi  sau đó đáp ứng điều kiện của ?”

      Bành Tấn Hoa hướng ghế dựa phía sau lưng dựa vào,“Bởi vì, người muốn nhờ là -- Đinh Đồng!”

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 28: Tùy tính
      Edit: Hạ Băng
      Beta: Tuyết Nhi
      còn tâm trạng quay về công ty, vừa về đến nhà, Cù Nhiên liền đem chìa khóa vứt mạnh bàn trà phòng khách. Lời của Bành Tấn Hoa  vẫn còn vọng ở bên tai, khi đó thậm chí nghĩ chính mình nghe lầm , hỏi lại ta lần nữa,“ lầm chứ? Đinh Đồng?”

      Bành Tấn Hoa lạnh nhạt gật đầu,“Lúc trước tôi cũng kinh ngạc, bất quá vài năm trở lại đây dùng hành động thực tế chứng minh, ấy làm tốt hơn bất kỳ người nào khác!”

      Cù Nhiên tức giận,“ để cho người phụ nữ quản lí chuyện đó? nghĩ mình làm đúng sao!!”

      là cảm thấy phụ nữ thích hợp, hay là Đinh Đồng thích hợp?”

      “Tôi biết hai cái này có gì khác nhau!”

      “Đương nhiên là có!” Bành Tấn Hoa mặt chút thay đổi,“Nếu kết quả, ràng, ấy làm rất tốt. Nhưng nếu là vì đối phương là Đinh Đồng cho nên có ý kiến, như vậy, xin cho tôi hỏi chút, có quyền gì quyết định cuộc sống ấy?”

      Cù Nhiên còn gì để , chỉ đem ánh mắt nhìn về bên.

      Bành Tấn Hoa đứng dậy sửa sang lại quần áo,“Cù thiếu gia! phải tất cả mọi người đều có số mệnh tốt, sinh ra ngậm thìa vàng. Cho nên, cách sống của mỗi người khác nhau, cái gọi là chuẩn mực đạo đức chỉ có những người thuộc tầng lớp thượng lưu mới nghĩ tới, đối với đại đa số người mà , ở có chỗ ở, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình.” xoay người chuẩn bị rời ,“Đương nhiên , nếu tiểu Đồng nguyện ý dựa vào , tôi tự nhiên có ý kiến, chẳng qua, còn phải xem có khả năng làm cho ấy sống như vậy ......”

      Cù Nhiên ngồi xuống sa lon, tay phải xoa mắt. Làm thế nào mới tốt? tìm ấy? giỡn sao?Sau cuộc điện thoại lần trước, chưa từng thấy ấy, vẫn luôn gọi điện cho , ấy hoặc là mặc kệ, hoặc là cúp máy, cứ như vậy vài lần cũng chủ động tìm ấy, ra cam lòng buông tha như vậy, nhưng lại nghĩ đến chuyện thỏa hiệp.

      Tiếng chuông điện thoại vang lên.

      Là điện thoại trong nhà, Cù Nhiên nhận điện thoại, người bên kia máy hỏi dồn dập.

      “Nhiên Nhiên, thế nào rồi con? Chuyện Vĩ Thành như thế nào? Cậu con lo lắng muốn chết!” Buổi sáng Vĩ Thành gọi điện thoại bà, khóc với bà, bà đến chỗ Cù Nhiên mà lấy tiền, nghĩ đến chỉ qua mấy giờ, xảy ra chuyện lớn như vậy.

      Day day huyệt thái dương,“Mẹ? tại thể nóng nảy? Tính tình thằng đó như vậy, sớm muộn cũng xảy ra chuyện?như vậy xứng đáng!”

      “Vĩ Thành phải còn sao! Mọi người trong nhà chỉ hơi chiều nó thôi, bất quá lần này chuyện xảy ra quá đột ngột , cậu con nghĩ ra biện pháp mới nhờ nhà mình giúp đỡ.” Gần đây, chuyện xấu của Hoàng Vĩ Thành xảy ra ít, cho nên thái độ Cù Văn Thanh kiên quyết: Mặc kệ! Phải làm cho nó có bài học, nhưng mà đó là tính mạng của cháu trai. Hoàng Tố Vân như thế nào ông ấy cũng giúp,  có biện pháp, bà mới nhờ con trai.

      “...... Được rồi, con biết! Bất quá, mẹ, hôm nay con câu, đây là lần cuối cùng!”

      Sau khi cúp máy Hoàng Tố Vân gọi điện cho em trai, chủ yếu bọn họ đừng sốt ruột, lần nay xem như bài học cho Vĩ Thành, có lẽ sau này nó chững chạc hơn chút.

      ......

      Đinh Đồng nghe thân thích của bảy trong khi làm việc xảy ra tai nạn, nên Đinh Đồng gọi điện thoại đến hỏi chút, xem như biểu đạt tâm ý.

      Giọng của lộ vẻ thân thiện,“ bảy, người em thân thích của có sao ?”

      “Haizz, cái người nên thân kia còn phải để cho em quan tâm rồi, ra cũng chỉ đánh vài gậy, cũng chẳng phải thân thích gì lắm.”

      Ôi! Mặt mũi của đúng là lớn, cậy già lên mặt. ! Đinh Đồng tôn trọng gọi tiếng “ Bảy”, phải là muốn gọi, còn chưa có tư cách !!

      “Nghe bảy thế! Chắc người có gì phải ?”

      “Bị ghế đánh gãy chân ảnh hưởng đến động mạch, sau đó đưa đến bệnh viện, còn chưa có tỉnh. ...... Cái gì vậy, dám địa bàn của tôi, đánh người của tôi, lột da thằng ranh đó được.” Lưu Lão Thất càng càng tức, hùng hùng hổ hổ đứng lên.

      Ngay lúc đó Đinh Đồng còn chưa biết chuyện này liên quan đến Cù Nhiên lớn như vậy, cho nên, đương nhiên đáp ứng: “dạ, bảy đúng, làm cho cái tên có mắt kia có thêm kiến thức, đỡ phải về sau ai cũng nghĩ có thể xúc phạm quyền lực của Đinh Đồng em!” lời hai ý.

      Buổi tối, hẹn Tiểu Ngũ cùng nhau ăn cơm, bản tính người này xưa nay vẫn vậy,“Đinh Đinh, chậc chậc...... Quả nhiên là càng ngày càng đẹp nha!”

      “Biến ......” nhấc chân đá .

      Trước kia có vài người, phần lớn đều gọi “Thùng thùng”,“Tiểu Đồng”, nhưng là người đầu tiên biết tên là “Đinh Đồng”, thế mà cứ gọi “Đinh Đinh, Đinh Đinh”, làm cho nhớ đến phim hoạt hình của mấy bé trai.

      Tiểu Ngũ ở trong phòng lải nhải,“ , em nấu có thể ăn sao?”

      Đinh Đồng mặc tạp dề thái thức ăn, vừa nghe lời này, mang theo dao ra ngoài,“Hôm nau có tin hay ? Em còn xử được sao!!!”

      “......” Còn có tới kịp gì, sợ tới mức lập tức tạo động tác phòng thủ, tỏ vẻ dám lỗ mãng !

      Thời điểm ăn cơm, Tiểu Ngũ bỏ áo khoác, xoắn tay áo, có cảm giác người đàn ông của gia đình, làm bộ thưởng thức đồ ăn, gật gật đầu,“Coi như được thông qua !”

      Đinh Đồng cười cười gì.

      “Ôi chao, sao đột nhiên muốn về nhà nấu ăn vậy?” Lúc trước có cùng nhau ăn bữa, nhưng khi đó vừa mới bắt đầu tiếp nhận công việc, thể phân thân, khoảng thời gian này cuối cùng thoải mái chút, nên hôm nay hai người hẹn nhau ăn cơm, đến khi hỏi muốn đâu ăn, ấy muốn nấu ăn, cho nên theo về nhà.

      “...... Lười ra ngoài.” biết là dối gạt mình  hay là dối người? thể thừa nhận, bị tính tình của Cù Nhiên ảnh hưởng.

      Mỗi lần tan tầm sớm luôn về nhà ăn cơm chiều, cũng giống Tiểu Ngũ vậy, chờ kịp liền đem áo khoác cởi ra,xoắn tay áo sơ mi bốc thức ăn, khi đó dùng đôi đũa đánh vào mu bàn tay , nên rửa tay trước, hoặc là nghe, hoặc là kéo cùng , hai người đứng trước lavabo, đứng phía sau ôm , thỉnh thoảng hôn trộm . Mới đầu còn có thể lấy khủy tay huých cái, như càng về sau đối với còn tác dụng.

      Nghĩ thế, khóe miệng Đinh Đồng tự chủ kéo lên.

      “Đinh Đinh à!! Em đừng có bộ dạng tư xuân như vậy? tốt đâu...... Hai chúng ta đều trưởng thành rồi, em có thể ra tay?” Tiểu Ngũ làm biểu tình hèn mọn, lấy trêu đùa.

      Đinh Đồng gắp miếng rau trước mặt,“Kỳ , Tiểu Ngũ, em tại ăn  thức ăn rác rưởi!” Dứt lời chậm rãi đem đồ ăn bỏ vào trong miệng nuốt.

      “...... Đinh Đinh, em về sau có đàn ông theo đuổi!!” là thức ăn rác rưởi? Hừ...... là cực phẩm cá muối được rồi?!! nguyền rủa em, nguyền rủa em về sau có đàn ông theo đuổi!!

      “Yên tâm ! Em ăn thức ăn rác rưởi, nếu tìm đến rồi!”

      “......”

      Thấy bị tức xanh mặt, Đinh Đồng nhân từ đả kích tiếp.

      “Chuyện của Lưu lão thất gần đây chưa thấy đưa ra cầu gì sao?”

      Tiểu Ngũ cắn miếng thịt, dùng sức ăn cho hả giận. Chờ nuốt xuống mới :“ có, chắc nghĩ đối phương có nhiều tiền, sau đó lấy lại chút mặt mũi, chúng ta cũng đừng nhúng tay vào, miễn cho này nọ.”

      Đinh Đồng gật đầu phụ họa,“Đối phương là loại người nào nha? Có thể để Lưu lão thất lòng dạ nghĩ tới tiền?”

      “Em đoán xem!”

      “Đoán cái gì chứ, thôi .”

      Tiểu Ngũ rung đùi đắc ý,“Ô ô , đúng là nhẫn tâm nha,  sao có thể cho người ta chết sống mặc kệ ......”

      có ý gì?” Đinh Đồng có chút cảnh giác.

      nhún nhún vai,“Người bị thương là do Hoàng Vĩ Thành đánh.”

      “Em biết người này.”

      “Cậu ta gọi Hoàng Tố Vân bằng bác, Hoàng Tố Vân có con trai, gọi-- Cù Nhiên!” nhíu mày quan sát phản ứng Đinh Đồng.

      “...... thế nào, cùng em liên quan.” Đinh Đồng cố ý tránh .

      “Cũng đúng, cũng cảm thấy như vậy. Dù sao cùng cũng liên quan, chúng ta quan tâm.” cười.

      Tiểu Ngũ cũng thêm gì, hai người im lặng ăn cơm, Đinh Đồng mới từ từ mở miệng,“ ấy ra mặt ?”

      Giả ngu,“A? Ai?”

      “...... Cù Nhiên.”

      Tiểu Ngũ thế này mới vừa lòng nhếch môi,“ ta tìm cả, cái này có tính ra mặt ?”

      ấy tìm đến hai?”

      “Đúng vậy!” Hơn nữa cả muốn đem việc ta giao cho em,“Em tính làm như thế nào?”

      “Chờ xem có biến động gì !”

      Tiểu Ngũ cân nhắc chút, cẩn thận hỏi:“Đinh Đinh, em cùng ta là sao?”

      buông bát đũa, lấy khăn ăn lau miệng,“Có hay đến tại em mới hiểu được, ra căn bản quan trọng, có nhiều yếu tố bên ngoài nữa, đủ để cho em từ vô cùng kiên định bị đánh tan xương nát thịt.”

      “Đinh Đinh......Em đừng suy nghĩ nhiều, giống như trước đây , tùy tiện chút, như vậy mới mệt!” Đinh Đồng trước kia, luôn luôn sợ trời sợ đất, phàm là chuyện định , mặc kệ thế nào đều tranh giành bằng được, khi đó biết nghĩ tốt xấu, kỳ tại mới hiểu được, biết sợ, nghĩ là việc tốt biết bao......

      “Tùy tiện? tại làm sao em dám!” là dám cũng thể.

      Giống như chúng ta lớn thể lại, có rất nhiều chuyện khi xảy ra liền có khả năng quay lại, tất cả mọi chuyện lúc trước tựa như đám mây, chúng ta thường ngửa đầu liếc mắt cái, nhưng cách nào đụng được.

      “Mấy ngày này Hạo Hạo ở bên cạnh, em cảm giác thế nào?” chuyển hướng đề tài.

      “Đừng nữa!” uống nước,“Mấy ngày vừa rồi em đều cảm thấy trong nhà trống rỗng , thói quen đáng sợ. Trước kia có cục cưng, em cảm thấy trong nhà giống như vườn bách thú, líu ríu ngừng, tại ngược lại em chờ đợi lại xuất thanh này! Tiểu Ngũ ...... Làm sao bây giờ? Em làm mẹ rất bi thảm phải !!”

      xong ngã gục vào salon, Tiểu Ngũ cũng ăn nữa, cầm đĩa trái cây bàn, ngồi ở salon vừa ăn vừa :“ nghe Tề Thiên cả phải đưa Bành Hạo đến đây ở với em sao? Em với làm gì, sao lúc đó lại cần?”

      “Khó khăn lắm hai mới có thời gian bồi dưỡng tình cảm với Hạo Hạo, em đem cục cưng tới đây, phải những việc làm trước kia đều uổng phí sao?” đoạt lấy đĩa trái cây trong tay , lấy miếng đào bỏ vào miệng.

      “Sao chính mình lấy? là!” Oán giận cứ oán giận, Tiểu Ngũ vẫn đứng dậy về phòng bếp lấy thêm đĩa trái cây.

      Hai người bao nhiêu năm nhàn nhã như vậy, ở cùng chỗ hưởng thụ thời gian sau khi ăn xong , chến bát cũng rửa. Hai người ngồi salon vừa ăn hoa quả vừa trêu ghẹo đối phương, TV chiếu tiết mục giải trí, thường thường liền truyền đến trận cười, rất khó làm con người cười.
      mousenho thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 29: Quyết định
      #993366;']Beta: Nguyệt Nhi
      Di động vang lên, Đinh Đồng nhìn tên hiển thị, ý bảo Tiểu Ngũ chính mình vào nhà bếp nhận điện thoại.

      alo tiếng, đầu bên kia liên ,“Rốt cục cũng nhận điện thoại của ?”

      !” có thể đoán được tại sao cách lâu như vậy, mới gọi lại.

      “Vì sao em làm việc đó?” Cù Nhiên chỉ cần nghĩ đến việc đó liền khó chịu.

      Đinh Đồng đến cửa sổ,“ có vì sao, có chuyện gì thẳng !”

      nhấn mạnh từng chữ có có chút khó khăn,“Em ở đâu?..... đến đấy.”

      nghĩ nghĩ,“Em ở nhà.” Đến rồi , dù sao chính là như vậy, ở nhà  tốt hơn bên ngoài.

      Cúp điện thoại ra ngoài, Tiểu Ngũ mặc xong áo khoác,“ trước, buổi tối còn phải vài cái quán ăn đêm.”

      “Ừ” gật gật đầu,“ đường cẩn thận chút.” Vào những lúc này hai người cần khách sáo.

      Thừa dịp Cù Nhiên chưa đến, thu dọn thức ăn bàn, ngoài cửa sổ, bóng đêm phủ xuống, bạn Bành Hạo gọi điện thoại tới, cùng đủ thứ chuyện lâu mới chấm dứt.

      Vừa cúp điện thoại bao lâu, Cù Nhiên gọi tới.

      ở dưới lầu.” Vừa rồi liên tục gọi điện thoại cho , như máy luôn báo bận, cho tới bây giờ mới gọi được.

      Đinh Đồng số nhà cho ,“ lên .”

      Đây là lần đầu tiên đến nhà , vào nhà quan sát nhà xem như cũng rộng, xây theo kiểu hai tầng, toàn bộ trong nhà sạch nhàng khoan khoái, lộ ra cỗ cổ xưa.

      Đinh Đồng đem tóc dài tùy ý búi gọn ở sau đầu, đem cho ly nước, rồi tựa vào phòng bếp cửa chờ chuyện.

      “Gần đây thế nào?” Cù Nhiên biết như vậy có chút giả dối, nhưng muốn biết thời gian qua sống có tốt hay .

      “Tốt lắm.”

      Vẻ mặt của có chút cứng đờ, tốt lắm sao? có hay , ấy đều có thể sống tốt.

      Cù Nhiên chậm rãi đến trước mặt ,“ nhớ ?”

      lui từng bước về phía sau,“ nhớ!”

      “Nhưng rất nhớ em!” nghĩ tiến lên ôm , lại bị đẩy ra.

      “Đủ rồi!” có chút phát giận,“ cần!”

      “Tốt lắm! Đừng tức giận ! Chuyện lần trước giống như em nghĩ, nghe giải thích được ?” Cù Nhiên gắt gao giữ chặt tay hướng trong lòng , đặt tại vị trí ngực cho né ra.

      “Con mèo , nghe lời, ngoan ngoãn nghe !” đem tình huống hôm đó kể lại cho lần,“ kia phải tìm ! tại đều thẳng thắn ra, em còn có tức giận cái gì?!”

      kể chuyện xưa đúng là hay” lạnh lùng .

      “Hả......” nắm chặt hai tay,“Ai kể chuyện xưa cho em, bé con này sao em tin đây là !”

      Ngửi thấy mùi yên thảo quen thuộc quần áo của , muốn dứt bỏ hết tất cả, lồng ngực rộng lớn như vậy, rất rất nhớ.

      “Được rồi, trừ bỏ chuyện này ra? thẳng mục đích hôm nay đến .” Đinh Đồng vẫn đem đẩy ra.

      Cù Nhiên vừa nghe liền hơi hơi nhăn mày lại,“Em phải quản lí ‘Thánh thiên’ sao? Vì sao lại quản lí việc này? Vì sao? Xã hội đen, du côn, lưu manh......Em là phụ nữ,  sao có thể quản lí những việc nơi đó!”

      Đinh Đồng nghe như vậy, liền đáp lại,“Tôi làm gì cùng có liên quan hệ sao? vung tay múa chân cái gì! Du côn, lưu manh? A...... hay, tôi cho , tôi chính là nữ du côn đó, e ngại chưa? Chưa tới lượt bình phẩm tôi đâu?”

      “Đinh Đồng!!” ngày liên tiếp nhận hai tin chẳng muốn nghe, nếu có thể chịu đựng,đầu ốc bị nước vào rồi! Đem hai tay bắt chéo về phía sau lưng, tay kia của nắm lấy mông xinh đẹp của kéo dựa sát vào cơ thể , sau đó cúi đầu hôn , làm mọi tiếng kháng nghị của bị nuốt vào .

      “A.....a.......” Chung quy sức lực nam nữ khác nhau, bị kiềm chế như vậy, theo bản năng Đinh Đồng dựa sát vào người , lưỡi bá đạo luồn lách trong khoang miệng , tức giận muốn cắn . Nhưng giống như hiểu được suy nghĩ của , mỗi lần nghĩ cắn , liền dây dưa càng mãnh liệt, hận thể đem lưỡi cắn nuốt vào trong, đau đến đổ mồ hôi.

      lâu Cù Nhiên mới chịu buông ra, để cho có thể hô hấp, nhưng tay vẫn buông , vừa mới được buông ra, liền há miệng cắn môi dưới cái. Cơn đau đột nhiên truyền đến, thế như tức giận mà cười tươi, nhàng liếm vành môi của , cảm giác mền mại kia, giống như món bánh dẻo.

      Đinh Đồng thấy có phản ứng đau gì cả, liếc mắt trừng oán giận, môi còn vương chút máu. Bị nhìn chăm chú trong lòng giống như bông liễu rất nhanh liền dịu xuống, Cù Nhiên nhịn được muốn đem ăn sạch , nhưng từ đầu đến cuối vẫn làm như vậy, chính là trán cuối thấp xuống dán vào trán , chóp mũi ma sát chop mũi của , giọng có chút khàn khàn,“Con mèo , còn dám có quan hệ với em? Lần sau, liền làm nhiều chút cho em có thể nhớ lại mối quan hệ của chúng ta!” Cũng chỉ có loại uy hiếp này có thể trấn trụ , nới lỏng tay, trực tiếp giữ chặt ở lưng ,“Mèo con, tha thứ cho , là sai rồi được ? được náo loạn, nghe lời, a?” Ngữ khí của giống như lừa đứa trẻ bình thường, ai phải đâu, thực tế phải là bé sao, nghĩ như đứa trẻ nâng niu trong lòng bàn tay mà từ từ dỗ dành.

      ngày đó phải tìm đến, hai người bọn có phát sinh chuyện gì, sau khi em cúp máy, rất tức giận ném thẳng ta ra ngoài, biết ta ngủ giường khác trong phòng, ......”

      tức giận được em? Em là giống đứa , nhưng sao tính tình bướng bỉnh như vậy? Cũng cho cơ hội giải thích, gọi bao nhiêu cuộc điện thoại cũng nhận......”

      “...... tại cơm ăn đều do dì Cầm mang đến, em vừa , giống như muốn ăn gì hết, mèo con, theo về nhà được ?”

      Cù Nhiên cứ câu rồi câu, còn tiếng.

      “Mèo con, chuyện em!”

      “Hai chúng ta hợp nhau !” Đinh Đồng cảm giác vòng tay ôm có có chút cứng lại.

      “...... Còn giận dỗi ?” chọn cách hiểu sai lời ,“ phải nhận sai với em rồi sao? Được rồi, tức giận! Nếu tới lượt tức giận đó! Nghe lời, nếu ...... em , em làm thế nào mới bằng lòng tha thứ cho ?”

      nhìn , trong giây nhìn vào mắt , sợ, đem cả người ôm vào lòng,“Đồng Đồng được ,  bằng ….. ! Ngoan......”

      “Cù Nhiên......” cúi đầu, quan tâm bây giờ là tình huống gì, gọi thẳng tên họ .

      Trước kia cực kì thích cách gọi này của ấy, giống học sinh tiểu học gọi bạn , cho nên sửa đổi cách gọi của , tưởng tượng cảm giác Đồng Đồng dịu dàng gọi “Ông xã”, nhịn được trong lòng ngọt lịm. Nhưng mặc kệ làm gì, sống chết gọi , cho dù thời điểm buổi tối sắp đạt tới đỉnh dừng lại,  với ý đồ làm cho mềm mại đáng gọi tiếng “Ông xã”, nhưng nha đầu này thà khó chịu ôm khóc đến hai mắt đỏ bừng cũng nguyện ý thỏa hiệp lần, như kết quả mọi lần là hầu hạ từ trong ra ngoài.

      cũng biết phải em giận dỗi mà. Cho nên......” Giọng của có vể bình thản, giống như chuyện bình thường.

      Cù Nhiên đè thấp tiếng ,“Đinh Đồng! rồi, có chừng có mực!!” muốn quát lớn để ngăn cản lời tiếp theo của , lại có vẻ như muốn ngăn cản ý tưởng của !

      muốn giãy dụa ra khỏi , cố gắng hai lần, như cuối cùng vẫn phí công. Hơi hơi ngưỡng cằm gác lên vai ,“Thế giới sống của hai chúng ta quá khác nhau, dùng ánh mắt của người bình thường nhìn, cuộc sống của em quá mức đen tối, nhận ra hình dạng.” Ít nhất trước mắt vẫn là,“...... Buông tay !”

      Thừa dịp nhất thời sửng sốt, Đinh Đồng liền trốn khỏi vòng ôm của .

      Cù Nhiên sắc mặt rất kém, mày gắt gao nhíu lại,“Em có biết chính mình làm cái gì hay ?”

      mỉm cười, chưa cái gì.

      “Đinh Đồng! Chính em đây là lần thứ mấy ? Em đến tột cùng muốn thế nào? Em tìm mọi cách gặp ? Em chúng ta thích hợp, ai đời này biết mình có hợp với đối phương hay ? Em ngay gặp cũng muốn, em chúng ta thích hợp là như thế nào?” Cảm xúc có chút kích động, Cù Nhiên nới rộng cổ áo,“Em ngay có ý đón nhận cũng muốn, thay đổi để dung nhập vào cuộc sống của em, nghĩ kĩ rồi, chỉ cần em đứng ở chỗ, chờ về phía em! Như thực tế sao, em ngay tại chỗ đứng chờ , em cũng chịu, còn cố gắng lui về phía sau. Như vậy, đến khi nào mới tới chỗ em? Em , em , em làm như vậy sao chúng ta có thể thích hợp ?”

      làm sao mà chỉ biết lui về phía sau, chẳng qua là khi vừa mới bắt đầu bị đẩy về phía......

      nghĩ như thế nào đều tốt, tùy .”

      “Cái gì gọi là tùy như thế nào? đối với em thế nào? Đinh Đồng, em.....” tức giận, biết nên hình dung tâm trạng mình thế nào.

      “Em biết, em xứng nhận được tình cảm của người khác! từng , có cần em nhắc lại ?!”

      ...... Mặc kệ bây giờ có tác dụng hay , nghĩ nên giải thích câu đó, ra câu đó chỉ là do nhất thời xúc động mà thôi. biết câu đó có bao nhiêu vô liêm sỉ, cho nên, thực xin lỗi.” Thái độ vô cùng thành khẩn.

      nắm chặt bàn tay chính mình,“ cần giải thích, kì cũng sai.” thực tế chính là như vậy nha, ra khi dùng trái tim đối xử người, cuối cùng đều phải rời bỏ sao?

      “Được rồi, chuyện này nữa! mọi chuyện là quá khứ, cần đề cập đến.” hai tay ôm chính mình ngồi vào salon,“ chuyện chính . Hôm nay tìm em hẳn phải việc này!”

      Cù Nhiên có chút kinh ngạc, trong suy nghĩ có chút hốt hoảng, chuyện lớn như vậy, chỉ bằng vào vị trí của như thế nào biết chuyện đó. Nhưng nếu là Đinh Đồng, có cần thiết vào lúc này trực tiếp đem đặt ở người thương lượng trước mặt là đúng sao?

      tại việc lớn nhất của , chính là muốn làm ràng chuyện của hai chúng ta!!” Cù Nhiên cái gì cũng quan tâm, ít nhất tại là như thế, chuyện của Hoàng Vĩ Thành thể quan trọng bằng người trong lòng .

      “Chuyện của chúng ta tất cả đều là quá khứ, cho nên, chúng ta, có việc gì.” mặt chút thay đổi nhìn thẳng .

      “Đây là quyết định cuối cùng của em?”

      “Ừ.”

      “......”

      Cù Nhiên rốt cuộc lời nào để , nhìn chằm chằm vào đôi mắt của , lông mi tựa hồ run rẩy, cuối cùng, thể thừa nhận chính mình thua, hoàn toàn thua trước người con mình nâng niu trong tay, còn có thể làm cái gì, lê thân thể mệt mỏi rời .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :