1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy Vọng - Long Tiểu Vũ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/7G1grEZ.png" width="630" height="1500" />


      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/DcCM271.png" width="630" height="1500" />


      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/Cyp9RBw.png" width="630" height="1500" />



      “A” tiếng, miệng tự chủ mở ra, mặc tiến quân thần tốc. Thân mình bị ôm chặt vào trong ngực, thân mình muốn rời khỏi chút, nhưng mà càng dùng sức càng dính sát hơn. cảm thấy rất tốt, nhắm mắt lại, say mê, triền miên môi lưỡi của .

      Cù Nhiên càng hôn càng sâu, luyến tiếc buông ra, chậm rãi buông lỏng vẫn dán tại bên môi chịu rời,“Con mèo , có nhớ ?” Hỏi xong lại nhàng cười tự đáp, “ nhớ em ! Ước gì có thể đem em mang theo người.”

      Đinh Đồng có chút khó thở, vừa định cái gì đó, điện thoại đột ngột vang lên. Cù Nhiên thấy vậy mới đem thả lại chỗ ngồi, xem quần áo xốc xếch của , bàn tay lưu luyến ở sau lưng.

      vỗ vài cái lên tay muốn rời lưng ra, nhưng thành công, cũng cố để càn quấy hơn, vội vàng nghe điện thoại.

      “A lô?”

      Bên kia diện thoại vừa nghe giọng liền khóc lên,“Oa...... Mama, Mama...... mẹ là cần con phải ? MaMa tới đón con......”

      Đinh Đồng vừa nghe đến tiếng khóc của Bành Hạo liền nóng nảy, nước mắt cũng nhịn được ở hốc mắt lưng lưng,“Cục cưng, cục cưng nghe lời được ? Đừng khóc ! Con cho mama biết con ở đâu , mẹ tới tìm con được ?” thấy điện thoại số, lòng có chút sốt ruột, chỉ cầu ông trời phù hộ trăm ngàn lần đừng xảy ra chuyện gì!

      “Mama, dì cảnh sát...... dì...... mẹ tới đón con, con cùng dì ở cùng chỗ......” Tiểu Bành Hạo thương tâm muốn khóc thành tiếng, dở dang, chỉ có thể làm cho nghe được vài câu làm manh mối.

      Cảnh sát? Tự nhiên có chút phải, lại nghe cục cưng có phần nguy hiểm.

      “Cục cưng nghe lời, đừng khóc được ? Con dì cảnh sát nào? Đưa điện thoại cho dì nghe !”

      “A lô, xin chào!” giọng nữ tính rất ngọt ngào.

      “Xin chào, xin hỏi là ai? Con trai tôi sao ở chung với ? Với lại, hai người ở đâu?” hỏi liên tục.
      Đối phương cười thành tiếng,“ so với tôi còn giống cảnh sát hơn nha ? Ha ha...... tôi ở sở cảnh sát Linh Sơn, hôm nay lúc tuần tra gặp đứa này vừa chạy vừa khóc, cho nên liền đem nhóc mang về sở!”

      Đinh Đồng lời cảm ơn thôi, sở Linh Sơn so với trụ sở của Bành Tấn Hoa, quen thuộc cho lắm, vì thế hỏi địa chỉ rỏ ràng, mới tắt máy.

      “Nhanh lên nha! Thất thần làm gì? có nghe a? đường xx sở Linh Sơn.” gấp đến độ như con kiền ở chảo nóng, còn ngồi nhàn nhã.

      Cù Nhiên bất đắc dĩ, rụt tay ra, giúp sửa sang lại quần áo. Vừa rồi chỉ lo nghe điện thoại, cũng lưu ý quần áo mình muốn tuột đến bả vai, Cù Nhiên theo liền nhìn đến nơi mà tối hôm qua mình ở người lưu lại vô số dấu vết loang lổ, nhìn xin đẹp như vậy nghĩ mình sắp chảy cả máu mũi ,vì mãi lo lắng và nghe máy nên hề thấy được chuyện tốt của .

      Ngón tay dừng lại ở mặt trong chốc lát, cúi đầu hôn đôi mắt rưng rưng sắp khóc của ,“Em là muốn đem tra tấn đến chết mới cam lòng mà!” xong , bằng tốc độ nhanh nhất lái xe đến nơi của cục cưng chờ.
      ......

      Lúc Đinh Đồng đến, Bành Tấn Hoa cũng ở bên trong , mặt ràng có dấu vết đánh nhau, đứng trước mặt người đàn ông trung niên, hình như giải thích gì đó với .

      “Bành tổng, là có lỗi, cảnh sát Tả vừa mới đến đây năm nay, ấy làm việc có gì lỗ mãng, mong đừng so đo với ấy.”

      Đinh Đồng nhìn vòng, thấy bóng dáng của cục cưng, đến bên người Bành Tấn Hoa hỏi, “ hai, có chuyện gì vậy?”

      Bành Tấn Hoa cắn răng nhếch miệng, chỉ vào cửa đối diện,“Cục cưng ở phòng trong.” Đinh Đồng vừa thấy bộ dạng này của biết là tức giận cực điểm, trong lòng lại thấy lạ cũng dám thêm cái gì, xoay người tìm cục cưng trước.

      “Mama......” ngồi cái ghế , cái miệng nho khẽ gọi, vừa thấy vào là chạy vội vàng đến, nữ cảnh sát ngồi đối diện nhóc cũng đứng lên, quay lại nhìn .

      ngồi xổm xuống ôm lấy Tiểu Bành Hạo, nước mắt liền tuôn chảy ra, sau đó đổi thành mặt mày giận dữ, đánh cái mông của con.

      “Ai cho con chạy lung tung ! Lá gan của con lớn lắm phải hay ?”

      Bành Hạo vừa ngừng khóc, giờ khóc thét lên, tiến sát vào lòng khóc ngất,“Ma ma ...... con sai rồi...... Lần sau...... dám ......”

      Đinh Đồng vừa nhè đánh con vài cái, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, càng nghĩ càng sợ, nếu cục cưng bị xe đụng phải làm sao bây giờ? Nếu gặp gỡ người xấu làm sao bây giờ? Nếu bị lạc đường làm sao bây giờ? Rất nhiều cái “nếu” dám nghĩ, chỉ biết là, nếu cục cưng xảy ra chuyện, cũng mặt mũi sống thêm nữa.

      Cuối cùng, mẹ con vừa khóc vừa ôm nhau đứng lên.

      Mấy người đàn ông ở ngoài phòng sợ tới mức chạy nhanh vào, vừa rồi chuyện với người đàn ông kia, Bành Tấn Hoa lập tức chấp vấn nữ cảnh sát kia,“ Tả Mộng Lam!! Sao lại thế này? lại làm gì vậy hả ?”

      Tả Mộng Lam nhìn mọi người, lại nhìn mặt còn mang vết thương của Bành Tấn Hoa, khó nên lời, đến mức mặt đều xám ngắt, cuối cùng ủ rũ, cúi đầu.

      Phật tổ a!! Hôm nay tôi như thế nào mà qua được!!

      Em chỉ là thứ bé, có đáng cho làm nhiều điều như vậy ?

      Cù Nhiên đến đem áo khoác choàng lên người Đinh Đồng, vừa rồi gấp đến độ ngay cả áo khoác cũng mặc, chỉ mặc đơn giản chiếc áo lông mỏng. nhàng giúp khoác áo, ngồi xổm bên cạnh giọng an ủi hai người lớn ,“Được rồi, được rồi, khóc nữa. Hạo Hạo nghe lời, đàn ông con trai dù trong hoàn cảnh nào cũng được rơi nước mắt. Đừng khóc nha, tối mang con tìm Mẫn Mẫn chơi nha.” Lại quay qua với Đinh Đồng,“Được rồi, nghe lời, đừng khóc, nhiều người chờ như vậy! Cũng may Hạo Hạo bình an vô ! Về nhà tiếp tục dạy bảo con ......”

      Đinh Đồng với Hạo Hạo giờ so với con mèo hoa giống nhau, lau nước mắt cho con, rồi lau mặt mình, thấy con trai còn ấm ức muốn khóc, dịu dàng :“Con còn nghĩ tới sao? Mama tốt! Được rồi, được khóc, chúng ta về nhà được ?”

      Bành Hạo nghe vậy mới dừng nước mắt gật gật đầu.

      Bành Tấn Hoa với Cù Nhiên giải quyết số thủ tục liên quan, nhìn thấy hai nhân vật lớn này cùng làm thủ tục, Đinh Đồng lại có cảm giác lấy bom mà giết gà, buồn cười, là lãng phí tài nguyên quá mức.

      ôm Bành Hạo ngồi ở bên, nhìn thấy cảnh sát khi nãy ngồi ủ rủ, đem Bành Hạo ngồi lên ghế, bảo con ngồi ở đó, qua.

      “Cám ơn !”

      Nghe được có người hướng nàng lời cảm ơn, Tả Mộng Lam ngẩng đầu lên chút, ngừng xua tay,“Đừng đừng đừng, đừng cám ơn tôi! Là tôi đúng, tôi sai rồi!”

      “Hả?” Đinh đồng có chút vui nhăn mày? Sai rồi? Có ý gì đây? lẽ mang cục cưng về đây khó khăn vậy sao?

      “Tôi sai rồi! Tôi nên ra tay đánh người, chưa xem giấy tờ mà đánh, Tôi lỗ mãng, Tôi vô tổ chức vô kỷ luật, tôi, tôi......”

      Đinh Đồng bị bộ dáng nhận sai của làm cho dở khóc dở cười,“Sao nữa thế? Tôi làm sao?”

      Tả Mộng Lam ngẩng đầu nhìn trông thảm thương,“Tôi ,tôi đúng !”

      cười ha ha, có chút buồn bực,“ vừa rồi ra tay đánh người , đánh ai?” Nhớ lại vết thương mặt mình, có linh cảm tốt.

      Tả Mộng Lam chỉ tay ra phía sau lưng ,“Đó, là ta!”

      Nhìn theo chỗ vừa chỉ, Bành Tấn Hoa ngồi xổm trước mặt cục cưng chuyện, Đinh Đồng khóe mắt thoáng có chút run rẩy, xấu hổ thẳng tay chỉ chỉ vào ,“ giỏi......”

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/R03JpxX.png" width="580" height="1500" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/uN83sDS.png" width="580" height="1500" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/1ONX6tB.png" width="580" height="1500" />
      chịu nổi, ôm con lại chặt, cúi đầu ghé vào lỗ tai nhóc nhàng :“Mama giận, lần này là mama tốt, có chăm sóc tốt cho cục cưng. trách con...... Nhưng sau này con phải nhớ kĩ được chạy lung tung nữa , có biết hay ?”
      Bành Hạo lúc này hơn lúc nào hết đều thành , ngoan ngoãn , nhóc cũng nghe, đến khi xe dừng lại ở trước ngôi nhà, cậu nhóc mới đứng dậy, hỏi:“Cậu, cậu, cậu mang con đến chơi cùng tiểu mật đào sao?” Hôm nay cậu nhà trẻ nên cả ngày chưa gặp Mẫn Mẫn.

      chờ người mở cửa, Cù Nhiên sờ sờ đầu của nhóc,“Đúng vậy, phải mới với con sao?”

      Xem cục cưng có vẻ rất vui, Đinh Đồng tâm tình cũng tốt hơn. Khi xuống xe, Cù Nhiên giúp mở cửa, dang tay ôm Bành Hạo,“Nào, chú ôm con, để mẹ nghỉ ngơi chút.” bé trai bốn tuổi, cũng , Đinh Đồng cố hết sức mới ôm được nhóc, nghĩ người đàn ông này cũng cẩn thận, biết nghĩ cho . Nào ngờ , lúc xoay người ôm nhóc nhân cơ hội nhóc nhìn thấy hôn cái môi , cái hôn chỉ thoáng qua nhưng có cảm giác ấm áp , nhưng trường hợp như vậy vẫn là làm cho có chút nan kham đỏ mặt.

      Lúc họ đến là cả nhà Cù Trà vừa dùng bữa xong, biết họ chưa ăn gì nên Cù Trà sai người làm chuẩn bị làm món mới, Cù Nhiên thản nhiên “Đừng làm ngọt quá đấy”

      Cù Trà ngoài ý muốn liếc cái,“, đổi khẩu vị khi nào vậy?”

      chỉ cười cười “uhm” tiếng, có giải thích nhiều.

      Vợ chồng Lí Khải Văn cùng bọn họ dùng cơm, nhìn đến Cù Nhiên gắp rau vào dĩa cho , vợ chồng họ thể có ánh mát tò mò, làm Đinh Đồng ngồi giữa biết làm gì hơn, ngồi cứ như pho tượng.

      Sau khi ăn xong, nhóc con chơi thấy bóng dáng, Lí Khải Văn nhận lời nhờ vả của vợ, nhất định kéo vợ sang bên chuyện .

      ban công, Lí Khải Văn cùng trầm lặng, lười nhác dựa vào lan can,“Lần này là sao đây? Có ý gì đây? Khẩu vị thay đổi nên cũng thay đổi mẫu bạn luôn sao?”

      Cù Nhiên trực tiếp trả lời, chỉ cười hỏi lại ,“Rốt cuộc cậu muốn gì? Cơ bản là chưa có được lòng ấy! Cả ngày đối với tôi là bộ mặt xa cách, cậu xem, như hôm nay ấy muốn mang con theo, cũng với tôi tiếng tự mình quyết định ......” xả ra số điều hài lòng, mặt lại mất nụ cười .“ ấy đối xử với tôi như vậy, tại sao tôi lại vẫn nhớ, vẫn muốn ấy ở bên mình.”

      Lí Khải Văn kiên nhẫn nghe hết, ra hai người cùng nhau lớn lên từ , hiểu lẫn nhau, sau đó cùng Cù Trà kết hôn, mối quan hệ của hai người thân lại càng thân, trong trí nhớ của mình bộ dạng giờ của là chưa từng có, trước đây cảm thấy tính khí cổ quái có phần ngông cuồng, sợ trời sợ đất , sau đó du học ở nước ngoài liền tạo cho mình khoảng trời riêng, tuy “Tân vũ” ở trong nước có lực ảnh hưởng lớn, nhưng vài năm trở lại đây, cũng làm vài vụ làm ăn lớn, làm cho các vị lão luyện trong thương trường cũng dám xem thường.

      “Cậu có hiểu tôi ?” Cùng Cù Nhiên chuyện, nghĩ vòng vo, tất nhiên là hiểu, tất nhiên là rất hiểu.

      phun ra ngụm khói , nhắm hờ đôi mắt,“Vậy cậu cũng biết, khi tôi quyết định dù ai có gì, làm gì cũng cản được tôi chứ?”

      “Kỳ quá lo lắng, ngày sinh tháng đẻ còn giống nhau, làm như tôi đây hại nước hại dân bằng, tôi đâu phải là đứa con nít !”

      Bọn họ sao mà lo lắng quá vậy nè! Lí khải Văn rất muốn cho , chỉ bằng mang mấy lời này với , cũng chứng minh rồi ......

      vỗ vỗ người Cù Nhiên, thêm lời nào nữa, hai người đứng thêm hồi, chuyện phiếm chút mới vào trong nhà .

      ......

      Cù Trà cùng Đinh Đồng biết chuyện gì, xem ra rất là vui vẻ. Hai đứa nhóc đúng lúc này chạy ra.

      Lí Mẫn Mẫn kéo tay mama nhìn Bành Hạo chu miệng mà :“Mama tớ là xinh đẹp nhất , mama, mama là xinh đẹp nhất !”

      Bành Hạo cũng cam tâm chịu thua, nhóc con rất giống Đinh Đồng, chỉ cần làm việc gì là duy trì đến chết bỏ cuộc,“Tiểu mật đào, ràng mama tớ xinh đẹp nhất, biết xấu hổ, mama tớ là rất xinh đẹp.”

      Người lớn phì cười, hai nhóc tỳ còn gân cổ tranh luận sôi nổi.

      Đinh Đồng ôm chầm cục cưng,“Sao như vậy được !! Con muốn em mến sao? Con phải thường thích nhất tiểu mật đào sao bây giờ lại cùng bạn cãi nhau ?”

      Nhóc con chỉ có câu,“Vốn dĩ mama là mama xinh đẹp nhất mà!”

      Lí Mẫn Mẫn chịu được, chỉ mau rơi xuống giọt nước mắt, bổ nhào vào trong lòng mama ,“Mama......”

      Lí Khải Văn qua ôm con “Ô ô ô, xem tiểu mỹ nhân của chúng ta bị ức hiếp này!”

      “Ba ba...... Hạo Hạo...... Khi dễ con, cậu ấy mama xinh đẹp......”

      “Đừng khóc đừng khóc, ba ba phải với con rồi sao? Con là do mama vất vả sinh ra, cho nên con đối với mama là tốt nhất. Hạo Hạo cũng vậy! Hạo hạo đối mama tốt cũng sai, có phải hay ?”

      nhóc hai mắt còn ướt đẫm nghe baba , cảm thấy có phần đúng, hơi hơi gật gật đầu, nghĩ lại chút, lại cảm thấy được, thể so sánh như vậy, như vậy chẳng có cái nào thắng Hạo Hạo sao.

      “Hạo Hạo, Hạo Hạo mama của mình là vất vả mới sinh mình nha, bụng mama có cái sẹo như này này ~~~~~ rất là dài nha!” vừa vừa khoa tay múa chân loạn xạ.[ Con nít luôn có kiểu như vậy, này đều so với......]

      “Này......” Bành Hạo trả lời, bụng của mama nhóc có sẹo như vậy a ,“Mama, sẹo bụng mama đâu có?”

      Đinh Đồng nghĩ tới chuyện này mà hai nhóc cũng đem ra tranh cãi, khó trả lời ,“Ách...... Cái này......”

      Cù Nhiên nhân cơ hội tìm cái đề tài giúp giải vây, hai nhóc chịu chạy ra ngoài.

      Cù Trà lại hứng thú đối chuyện vừa rồi, nghĩ đến cũng biết quanh co trả lời như thế nào với hai nhóc được,“Tiểu Đồng, sinh Hạo Hạo là sinh thường?”

      Đinh Đồng tránh ánh mắt của , gật gật đầu có lệ.

      “Lúc tôi trở dạ, bác sĩ đứa cuống rốn được bình thường , thể sinh thường được, phải mổ bụng dưới. Sau cũng lành lại, nhưng vẫn để lại sẹo, khó coi chết được, mặc quần áo kín đáo cẩn thận lại.”

      Sinh đứa có bao nhiêu đau đương nhiên nhớ , năm đó, chị dâu Thiến Nhan cũng là chết sống lại, hai có ở đó, chị dâu nắm chặt tay mình để bớt đau...... Sau đó, cục cưng là bình an sinh ra, nhưng lại thể......

      Trong trí nhớ ngày đó, trong ngôi nhà bằng trúc đầy ánh hoàng hôn,người đỡ đẻ cho ấy sắc mặt trắng xanh, môi run run. Liễu Thiến Nhan suy yếu rất nhiều, phải mang đứa đến bên cạnh ấy, chỉ nhìn thoáng qua liền ngã vào lòng Đinh Đồng,“Đồng Đồng………Đồng Đồng em giúp chị, em hãy chăm sóc cục cưng cho đến lớn, để nó gọi em là mama...... Về sau...... Về sau...... em chính là mama của nó!”

      “Thiến Nhan, chị cái gì vậy? Chị đừng , có việc gì , hai lập tức đến ngay , chị phải kiên trì chờ chút, sau đó chúng ta có thể bệnh viện......” Những lời này nàng cũng biết đến cuối cùng là cho Liễu Thiến Nhan nghe hay là cho chính mình nghe. Đứa bé nằm trong lòng òa khóc cũng khóc, biết bây giờ tiếp theo nên làm gì...... hơn năm nay Thiến Nhan giống như chị ruột thịt ở bên cạnh mình, chỉ dẫn công việc cùng mỗi ngày, nếu chị ấy có chuyện gì, giờ phải làm sao? làm sao bây giờ......

      “Chị...... Chị...... Chị đừng ngủ, chị chuyện với em nha! Chị xem xem đứa , nó còn như vậy......”

      Liễu Thiến Nhan có lẽ là nghe thấy “Đứa ”, lại nắm chặt tay Đinh Đồng,“Đồng Đồng, em hứa với chị, hứa với chị...... chị chỉ tin tưởng em thôi!”

      Đinh Đồng biết nên làm gì bây giờ, trong mũi tràn ngập mùi máu tươi, thậm chí có thể cảm nhận nhiệt độ của Thiến Nhan giảm xuống.

      Bối rối gật đầu,“Em hứa với chị, em hứa, em cái gì đều hứa...... Chị, Chị...... Chị có việc gì đâu nha......”

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 17: Nghỉ…
      Edit: Icon
      Beta: Tuyết Nhi


      Bị ai đó nhàng ôm chặt lưng, quay đầu nhìn thấy, biết Cù Nhiên ngồi bên cạnh từ lúc nào,“Em nghĩ gì vậy?”
      “Uhm?” Đinh Đồng và có thể thấy chính mình trong mắt của nhau,“Ah! xin lỗi vừa rồi mải suy nghĩ !”


      Cù Trà cười cười, có chuyện gì. Nhìn thấy Cù Nhiên trân trọng Đinh Đồng như vậy, trong lòng cũng vui mừng, từ cùng lớn lên, mặc kệ thế nào, trước sau đều mong hạnh phúc. phải là đàn ông con trai, có tài trí mưu lược hơn người, cũng để ý gia tài, tuy rằng cũng phải rất tin tưởng về chuyện thiên trường địa cửu, nhưng ít ra hai có quyền sống cuộc sống mà mình mong muốn, tương lai thế nào, ai dám đảm bảo......


      Rời khỏi nhà Cù Trà, Đinh Đồng muốn về phòng trọ của mình.


      Trong lúc dừng chờ đèn xanh đèn đỏ, Cù Nhiên mặt lạnh nghiêm nghị,“Chỉ có đêm làm gì? Em cùng con theo được sao?”


      chút!” nhìn Tiểu Bành Hạo ngủ trong lòng, giọng :“ phải là em rồi sao, em làm sao có thể mang con của ấy được chứ!”


      “Lúc ấy là qua ở cùng , giờ chính là tối thôi mà!” như thế nào lại sống chết cãi lý với , thay đổi chút cũng được a...... Hôm nay cùng trải qua nhiều chuyện như vậy, lại xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn, cũng trách móc gì , bây giờ chẳng qua muốn mẹ con ở cùng tối , cũng chịu, cố chấp!


      chiếc xe tuần tra qua, Cù Nhiên tức giận đến độ bóp kèn inh ỏi, Đinh Đồng trừng mắt nhìn , với tay đánh lên mu bàn tay nhàng ,“Đừng tức giận ! lắm chuyện.”


      Cù Nhiên thấy như vậy, nghĩ mình vừa rồi nên tức giận như vậy, nhưng thèm để ý tới .


      Đinh Đồng thấy để ý tới , liền nghiêng đầu nhìn ,“Ha ha...... ghen sao? Ăn dấm chua với cục cưng?”


      “Đúng vậy đúng vậy, em rất giỏi, ngay cả Cù thiếu gia đây đều ăn dấm chua của em! Vừa ý chưa ?!”


      Cù Nhiên nhìn Đinh Đồng đắc chí cười hì hì, vươn tay ra miết cái cằm của , buổi tối ngã ba đường xe nhiều lắm, liền tay cầm lái, tay mang mặt xoay về hướng mình, nặng cắn cắn miệng chút, lại rất nhanh buông ra.


      “Đừng......” Đinh Đồng sờ sờ chỗ bị cắn, muốn mắng vài câu, nhưng nhóc con nằm trong lòng cựa quậy chút, liền lên tiếng, nhàng vỗ về cục cưng, dỗ dành cho nhóc ngủ ngon.


      Đợi vào, Cù Nhiên thấy cũng thèm mời mình vào nhà ngồi, trong lòng hài lòng, quay đầu ngồi vào xe chạy .
      Vừa mới vào tới cửa, Bành Hạo liền tỉnh, Đinh Đồng giúp nhóc con tắm rửa xong, mới tắm. ra bạn nào đó ngoan ngoãn nằm giường lớn của , ràng như chú gà con đầu cứ gục gật buồn ngủ mà chịu ngủ.


      Đinh Đồng qua rồi ngồi xuống, ôm nhóc nhét vào chăn,“Đứa ngốc này, mệt như vậy sao ngủ?”


      “Con chờ mẹ!”


      “Chờ mẹ để làm gì?”


      Ánh mắt Bành Hạo yếu ớt, cái đầu nho dụi vào lòng cọ qua cọ lại,“Chờ mama ôm con ngủ.”


      Đinh đồng nghe xong cười ôm lấy con cưng, vừa ôm vừa dỗ,“Được rồi, mama ôm cục cưng ngủ......”


      hồi lâu, nhóc con mới bĩu môi :“Mama, mẹ cần đem con đưa đến chỗ baba, con muốn !”


      “Sao con muốn ?”


      “Bởi vì...... Bởi vì...... Bởi vì con thích baba.”



      muốn nhân dịp này cùng con chuyện nghiêm túc,“Vì sao con thích baba?”


      “Baba hung dữ, baba cũng ru con ngủ, còn...... Baba ôm con thoải mái bằng mama, người baba cứng quá......” Nhóc con tìm hết mọi lí do mà nhóc biết.


      Đinh Đồng buồn cười,“Baba cũng phải hung dữ đâu nha! Cho dù hung dữ cũng là do con làm sai chuyện gì đó, con có phải hay ? Đừng baba, cho dù đổi là mama, con làm sai mama cũng như vậy.” xong nàng nhớ tới hôm nay ở sở cảnh sát đánh nhóc mấy cái, lấy tay xoa xoa lên mông nhóc,“Cục cưng, hôm nay mama đánh con, có đau hay ?”


      “Ưm...... chút.”


      “Về sau cho con lung tung nữa , có biết hay ?” Thấy nhóc con gật gật đầu, mới tiếp tục :“Con xem, mama phải cũng hung dữ sao? Nhưng là hung dữ với con như vậy, đều là muốn tốt cho con!” từng chút từng chút với con,“Con baba muốn ru con ngủ, vậy con có muốn ngủ với baba ? Baba nhiều cái còn chưa , cho nên còn cần chúng ta cho baba biết, con hãy với baba những gì con muốn, baba biết mà làm cho con.”


      Nhóc con có chút giật mình nhìn Đinh Đồng,“Ba ba cũng có chuyện biết ?” Cho dù ở gần, trong mắt nhóc baba giống như vị thần to lớn, ngờ baba cũng có chuyện biết.


      Đinh Đồng hôn trán con,“Đương nhiên rồi! Ba ba cũng có lúc biết, cho nên con phải cho baba biết! Còn có, Hạo Hạo thích baba vì người baba rất thoải mái, con trai khi còn đều là như vậy a, chờ con trưởng thành cũng giống baba, có bả vai rộng, vóc dáng cao cao, thân thể khỏe mạnh. Có nhớ Tiểu Mật Đào , bạn ấy rất thích bạn nam cao cao đẹp trai ......”


      “Mama, mẹ , con trai về sau đều giống baba như vậy a? Con có phải cùng baba ở chung nên mới như vậy?”


      Được rồi, vì quan hệ của hai cùng cục cưng có thể tiến gần bước, thành dạy dỗ con lần cũng tốt!


      “Đúng vậy, con nít ở cùng ai đó, sau lớn lên giống người đó. Vậy cục cưng muốn giống baba là phải ở chung với baba lâu đó!”


      Tiểu Bành Hạo bị những lời này lừa cho sửng sốt thôi ,“ vậy sao? Nhưng mà...... Nhưng mà con lại thích baba......”


      “ Cục cưng ngoan, con sao lại có thể thích baba chứ? Nhưng mà baba rất thích con, về sau thể như vậy, làm baba đau lòng , biết ?”


      Nhóc con ngáp cái,“Vâng, con biết rồi. Vậy, mama, mẹ cũng cùng con đến ở với baba được , như vậy chúng ta được ở chung chỗ rồi!”


      Đinh Đồng than ,“Cục cưng, bây giờ con còn nên có nhiều chuyện biết, chờ con trưởng thành mama cho con hiểu. Ngày mai mama đưa đến con đến chỗ baba, con ngoan ngoãn sống cùng baba,có được ?”


      “Đừng~~” nhóc con có vẻ muốn, cứ vặn vẹo trong lòng .


      Đinh Đồng dỗ dành phen, làm mọi cách để nhóc con chấp nhận, lại dụ dỗ hồi lâu, nhóc mới chịu gật đầu đáp ứng, còn làm cho cam đoan, cuối tuần là phải đến thăm nhóc con.


      lâu sau , ôm nhóc con còn ngủ, Đinh Đồng cũng bắt đầu mơ mơ màng màng, điện thoại trong phòng khách lại vang lên. rón ra rón rén trèo xuống giường, ra ngoài nghe điện thoại.


      Cù Nhiên gọi tới .


      “Trễ rồi sao còn gọi tới?”


      “Hừ......em thèm gọi cho nên tự gọi cho em thôi!” Rốt cuộc muốn xem thử trong đầu có những thứ gì,“Em thực là có thành ý? Cũng thèm gọi điện thoại chúc ngủ ngon? Em sợ giữa đường xảy ra chuyện gì sao?”


      có chút á khẩu trả lời được, bây giờ có chút hiểu cái loại cảm giác này nên cảm thấy có lỗi đôi chút,“Vậy, về nhà rồi sao?”


      sớm về rồi!” sớm xử lý giấy tờ mà trợ lí mang đến, cũng thấy gọi điện thoại tới hỏi han, thiếu chút nữa tưởng rằng di động của mình bị hư, gọi cho , vậy mà ngay cả nghe người ta còn muốn nghe.


      Đinh Đồng chạy đến sopha ,“Hôm nay cám ơn !”


      “Ừ, Sau đó còn gì nữa?”


      “A? Sau đó cái gì?”


      “Em đó ‘Cám ơn’ như vậy sao có thành ý? cần!”


      “Vậy muốn thế nào?”


      muốn thực tế ...... ví dụ -- ăn em?”


      ......” Đinh Đồng vừa nghe đến sau hai chữ nghĩ tới chuyện tình đêm qua, sợ đối phương trông thấy bộ dáng chính mình, vẫn là cảm thấy mặt nhịn được mà đỏ bừng xấu hổ.


      Cù Nhiên giọng điệu cười trêu chọc:“Con mèo , thích nhất nhìn dáng vẻ thẹn thùng của em!”


      “Còn !”


      cho ? Vậy...... Chúng ta -- làm?”


      “Lưu manh, còn như vậy em cúp điện thoại !”


      Cù Nhiên mệt mỏi cả đêm tâm trạng rốt cục tốt ít, cười,“Ngày mai có phải đưa Hạo Hạo đến chỗ Bành Tấn Hoa hay ?”


      “Ừ.”


      “Vậy ngày mai em tự đến đây, với dì Cầm ở nhà chờ em!”


      “Em đến đó làm gì?”


      “Em đừng có mà giả bộ quên mất, em cái gì! Hôm nay nghe thấy cả rồi, Bành Tấn Hoa em trong khoảng thời gian này cần làm, vừa lúc Hạo Hạo lại bị ta mang về nhà, em còn điều gì phải lo lắng, thành đến đây giúp , có nghe hay !”



      Người gì mà bá đạo quá!


      nghe! Chuyện là chuyện của em, với có quan hệ gì! Xì......” khó chịu đáp lại .


      có liên quan đến ? ngày mai trực tiếp đến công ty em đón em, dù sao cũng để ý tới chuyện lãng phí thời gian ngày, nhìn xem em đến lúc đó còn dám chúng ta có quan hệ gì!”


      Đinh Đồng hận nghiến răng nghiến lợi càng sợ làm như vậy, chỉ bằng việc buổi sáng có thể trước mặt người nhiều cùng “tán tỉnh”, nếu chính mình đồng ý chừng có thể làm cho ở trước mặt mọi người càng có nhiều điều xấu hổ hơn!


      Đối phương đợi được câu trả lời của , lại hỏi lần,“Con mèo , thế nào? Là em tự đến hay để đón?”


      “Biến, Con mèo cái gì ! Em em , được rồi chứ?!” xong, đối phương như thực được ý đồ, liền trực tiếp tắt máy.
      ......


      Sáng sớm hôm sau đưa Bành Hạo đến nhà trẻ, tùy tiện cầm theo hai bộ quần áo ở nhà, quét tước chút trong nhà vệ sinh, lại đem ít cây cảnh do có thời gian chăm sóc đến nhà Lô Phương.


      Lô Phương với quan hệ nhiều, chung cũng coi như bạn bè, biết cùng Cù Nhiên ở với nhau, ấy vẫn là nhịn được mà mở miệng vài câu.


      “Chị Đồng Đồng, chị cùng với Cù tổng của ‘Tân vũ’ là cặp à ?”


      Đinh đồng ngồi ở sô pha lật lật tạp chí rồi nhìn Lô Phương,”Em tin hay cũng chẳng có ý nghĩa gì!”


      “Chị Đồng Đồng!!!”


      “Ha ha...... có việc gì, chị có chừng mực. Mấy ngày nay chị đến công ty, em làm, qua bên chỗ Tiểu Ngũ giúp tay, có chuyện gì nhớ điện thoại cho chị.” Đinh Đồng đơn giản bàn giao công việc vài câu.


      Lô Phương thấy muốn , cũng đành im lặng, những lời dặn dò nhất định phải thực . Hai năm ở chung, Lô Phương cảm thấy, đối với Bành tổng, Đinh Đồng có khoảng cách kính sợ.


      Tính xuống, trừ bỏ Tề Thiên ra, là trợ lí nho thân cận với ấy nhất. Lúc trước còn là bé, được Tề Thiên phát , biến hóa nhanh chóng thành thành phần tri thức bên cạnh Đinh Đồng. Cơ hội như vậy phải mỗi người đều có thể gặp được, cho nên rất cảm kích mà ở bên cạnh ấy làm hết thảy chuyện giao cho, cần thắc mắc, lại càng cần phản bác.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 18: Ở chung
      Edit: Icon

      Beta: Tuyết Nhi


      Buổi chiều Bành Tấn Hoa gọi điện thoại cho Đinh Đồng đến đón Bành Hạo, xem thời gian sai lệch lắm, cũng lái xe, trực tiếp ngồi taxi đến biệt thự ở sườn núi.

      Bác tài nhiều nha.

      à, khu đó chỉ toàn là người giàu có sống ! chúng tôi chạy thuê qua đây nhiều lần rồi! Ha ha...... Ở đây ai cũng có vài cái xe riêng, sao lại ngồi xe của chúng tôi mà đến đây?” Tài xế mỉa mai hỏi Đinh Đồng qua kính xe.
      đến đây tìm người hay làm gì khác?”

      Đinh Đồng “ừ” tiếng quan tâm nghĩ nhiều, xoay đầu qua bên nhìn ngoài cửa sổ.

      Dọc theo đường chỉ thấy người đường càng ngày càng ít, cổng lớn biệt thự lưng chừng núi hiên ngang ra ở trước mắt. Lúc này xe taxi có khó coi chăng nữa cũng thành đặc biệt nổi trội.

      Đinh Đồng trả tiền xuống xe, xốc ba lô lên vai chuẩn bị vào, nhưng lại bị nhân viên an ninh ngoài cửa ngăn cho vào.

      “Thưa , xin hỏi nhà ở bên trong sao?” Khu dân cư xa hoa như vậy, ra vào cơ hồ bộ , cho dù giúp việc nhà ai bọn họ cũng đều quen thuộc, thực hiển nhiên, trước mặt xa lạ này bọn họ chưa từng gặp qua.

      phải!” Phiền chết mà, Cù Nhiên chết tiệt, làm gặp nhiều phiền toái như vậy.

      Đối phương lễ phép :“Xin hỏi muốn tìm hộ nào ạ? Có thể cho chúng tôi biết tên chủ hộ hay ? Chúng tôi xin xác nhận chút.”

      biết sao cho phải, Đinh Đồng có chút kiên nhẫn,“ Nhà của Cù Nhiên!”

      Cù tổng? nhân viên an ninh trẻ tuổi nghi hoặc nhìn cái. Buổi sáng lúc Cù Nhiên , sơ qua với họ mọt chút, hôm nay có vị tiểu thư tìm đến...... Chẳng lẽ chính là trẻ tuổi này?

      Đinh Đồng thấy vẻ mặt hoài nghi, liền lấy điện thoại ra gọi .

      “Em vào được!”

      Lời đầu đuôi này làm cho Cù Nhiên hiểu ra sao, quyết định lấy văn kiện đưa cho Leo, mới hỏi: “Cái gì mà vào được?”

      “Em vào được cửa lớn nhà giàu các ! Người ta cho!” tức giận mắng to.

      Cù Nhiên nghe xong, cười đem điện thoại đưa cho nhân viên an ninh giữ cổng.

      Đinh Đồng đem điện thoại đưa cho trước mặt ta, tiếp nhận điện thoại,“A lô” tiếng, ngay,“Thực xin lỗi Cù tổng, tôi ko có mắt , vị tiểu thư này mặc quần áo thể thao nên tôi nghĩ là người hồi sáng dặn dò.

      có lỗi có lỗi...... Vâng...... Vâng......” Lại đem điện thoại trả cho Đinh Đồng,“Tiểu thư, Cù tổng muốn chuyện với .”

      “A lô?” nhận điện thoại với bao nhiêu là tức giận.

      “Hôm nay mặc quần áo thể thao? Cho rằng giống lần trước à?”

      “Mặc gì liên quan gì đến !”

      “Ha ha...... Tốt lắm, đừng giận,bảo vệ cho em vào mới lạ! rồi, sao, em vào ! Còn nhớ đường ? Nếu họ đưa em ?”

      cần!”

      Lại thêm vài câu, Cù Nhiên buổi tối có xã giao nên tối nay trở về muộn, cùng dì Cầm cần chờ . Tắt điện thoại, Đinh Đồng lại hỏi bảo vệ câu:“Giờ vào được chưa?”

      Đối phương dáng vẻ hối lỗi xong tiếng xin lỗi, nghiêng người mở đường lộ,“Đương nhiên đương nhiên, mời !”
      ......

      Lần trước và về đều vội vàng nhanh chóng, Đinh Đồng chỉ nhớ sơ sơ đường , căn bản thể để ý đến cảnh vật hai bên. Hôm nay vừa thấy, quả nhiên là khu biệt thự xa hoa, kiến trúc mang phong cách chủ đạo màu xanh, thể phong cách cao quý thanh lịch làm cho người bên ngoài khó có thể tiếp cận. Hừ...... Người với người bất đồng, ngay cả những thứ này mà cũng thể ràng như vậy.

      Có lẽ là Cù Nhiên gọi điện, nên lúc Đinh Đồng vừa đến nhà , dì Cầm chờ sẳn ở cửa .

      Đinh!”

      “Chào dì Cầm!”

      Dì Cầm nhìn phải trái, có chút nghi hoặc,“ Đinh có hành lý sao?”

      vỗ vỗ ba lô,“Tất cả ở trong này .”

      Dì Cầm cảm thấy này là...... xe , liền ngay cả hành lý đều mang ít như vậy...... Thiếu gia chưa từng đưa con về nhà, ngoài mình ra chưa thấy qua nào, cho dù lần này chính miệng , vất vả mang về , mà còn đặc biệt như vậy......

      Dì bảo Đinh Đồng ngồi nghỉ ngơi, còn mình phòng bếp. Đinh Đồng vòng vo hồi cảm thấy nhàm chán, vào bếp,“Dì Cầm, con giúp dì nha!”

      “A? biết nấu ăn?”

      “Biết chút.” cười cười, nhìn đầy bàn nguyên liệu nấu ăn lại có chút hơi nhíu mi,“Dì Cầm, Cù Nhiên buổi tối về ăn cơm ,dì nên làm nhiều như vậy!”

      Dì Cầm thành thạo cắt thái nguyên liệu,“ phải còn có sao? Ha ha......”

      “Con cũng ăn hết nhiều như vậy, làm ít tốt hơn , hai món là được.” thấy dì Cầm còn muốn cái gì đó, lại thêm câu,“Làm như vậy , hai món là tốt rồi!”

      “Ách...... Này...... Được rồi, liền làm theo ý vậy!”

      Đinh Đồng mang nguyên liệu dư cẩn thận cho vào túi xong để vào tủ lạnh, sau đó vừa phụ làm cơm vừa trò chuyện với dì Cầm ngay trong bếp. Qua đó mới biết dì Cầm vốn được nhà họ Cù thuê từ nhiều năm trước, em Cù Nhiên gần như là tay dì nuôi lớn, lần này Cù gia biết Cù Nhiên trở về, sợ ăn ngon, bảo dì chiều nào cũng đến đây nấu cơm cho nhân tiện quét tước phòng ốc.

      Làm cơm xong cơm, dì Cầm phải về,“ Đinh, trong khoảng thời gian này tôi đến đây .”

      “Tại sao?”

      “Ha ha...... bà già như tôi ở đây làm cản trở hai người , với lại, có ở đây dì còn có cái gì lo lắng nữa .”
      Đinh Đồng nghe xong, có chút ngượng ngùng cúi thấp đầu.
      ......

      Cù Nhiên về nhà khi gần mười hai giờ đêm, trong nhà màu tối như mực, chỉ còn ánh sáng phát ra từ TV. bật đèn, trực tiếp nhắm ghế sô pha đến, quả nhiên, thân hình nho như nắm tay cuộn tròn lại ngủ say. xuyên qua ngồi bên cạnh , động tác muôn phần dịu dàng sờ mặt của , giống như có cảnh giác cao độ, lập tức thức tỉnh.

      “Đừng sợ, là !” xong mặt liền vùi vào hõm vai của , ngửi thấy mùi sữa tắm tươi mát người , men rượu dường như tan nửa.
      Đinh Đồng đẩy ngồi xuống,“Em xem TV rồi ngủ quên, về lâu chưa?”
      càng nhìn càng nên lời, có chuyện gì tốt hơn có thể so sánh người mình thương ngủ trong phòng khách nhà mình, còn đợi mình về nữa chứ? Vuốt ve tóc ,“Sao vào trong ngủ? Trong phòng cũng có TV mà! Ở đây dễ bị cảm lạnh lắm.”

      “Ách...... xem ngủ quên thôi! Ha ha......” ngượng ngùng cười cười. sao có thể thành thành cho biết bởi vì chính mình dám nằm giường kia chứ? Đêm qua ôm cục cưng, mơ mơ màng màng rồi sáng sớm ngủ dậy lại mang này mang kia, vừa rồi cơm nước xong qua loa dọn dẹp vài cái bát liền cảm thấy vậy được được, nghĩ tới chuyện phòng ở, liền nghĩ tới tối hôm đó hai người làm gì giường. Bây giờ chính miệng mình chủ động, chừng làm lại nghĩ rằng mình rất khẩn trương nha ! Cho nên liền chạy qua sô pha ngồi, ý thức rằng mình lại ngủ quên

      Còn chờ lấy lại tinh thần, Cù Nhiên liền tắt TV, đột nhiên thấy tối om , làm cho biết phải làm sao,“ làm gì vậy?”

      duỗi hai tay ra, cúi xuống ôm , Đinh Đồng đành phải thuận theo ôm cổ ,“Nè...... Tối như vậy, đừng làm em ngã !”

      Bị ôm trong ngực, lập tức cái hôn cuồng nhiệt đưa đến, sờ soạng vào phòng ngủ, Cù Nhiên có vẻ cầm giữ được, quan tâm đem đặt giường liền cởi bỏ quần áo của . Buổi tối xã giao uống rượu là tất nhiên , nhưng cũng có say, ra bây giờ cảm thấy chính mình là say ......

      tiến vào có chút vội vàng, người bên dưới ràng còn có chuẩn bị tốt, khó chịu đẩy ngực muốn ra ngoài.

      ôm eo ,“Ngoan” “Mèo con” “Nghe lời” Giọng đứt quãng dụ dỗ.

      Cuối cùng, người bên tận hứng , vừa thẹn vừa đau khóc ướt bên gối. Cù Nhiên đem ôm vào trong ngực, nơi gần trái tim nhất, bàn tay qua lại vuốt ve dỗ dành , lâu sau, hai người đều mệt mỏi ngủ thiếp .
      Người đẹp trong lòng, đêm ngon giấc......

      Cù Nhiên thức dậy là trời tờ mờ sáng, mở to mắt thấy lườm mình.

      “Sao em thức sớm như vậy?” Ôm chặt eo ,“Ngủ thêm lúc nữa......”

      Đinh Đồng thuận thế dựa vào người , cắn cái ở trước ngực .

      “Ưm......” hít hơi khí lạnh, hé nửa con mắt ,giọng khàn khàn,“Con mèo , đêm qua còn chưa đủ sao?”

      nằm trong lòng ngẩng đầu lên ,“ còn ! uống rượu rồi phát điên cái gì hả?!”

      đem ôm vào trước ngực, cả người gần sát mình, liếm vành tai của ,“Nghe lời, để ngủ tiếp! Bằng chúng ta liền mang chuyện tối hôm qua làm lại lần nữa!”

      Cù Nhiên khỏi, Đinh Đồng còn nằm giường, mệt là chính, chủ yếu vẫn là có chút quá tự nguyện.

      nhắm mắt lại, mơ mơ màng màng chợt nghe trong phòng vệ sinh có tiếng nước phát ra từ vòi hoa sen, sau đó là tiếng quần áo rơi phát ra tiếng vang nho , lát sau còn có người ngồi xỗm trước mặt , mang theo hơi nước thơm mát, hôn mặt,“ phải rồi!”

      lắc lắc cái đầu vẫn nhắm mắt lại làm bộ ngủ, cười cười, giúp đắp chăn lại mới ra ngoài.

      Đinh Đồng vốn tính chờ rồi mình xuống giường , lại nghĩ rằng lại ngủ quên giường, tỉnh lại là giữa trưa. Trong nhà có người để thân mình trống mà vào phòng tắm, nhìn trong gương thấy người toàn vết hồng lan rộng, còn có vài vết cắn nho , trong lòng nhịn được trách tội cái người chết tiệt kia, là bá đạo lại dã man......

      Tắm xong, thay bộ sạch quần áo, nhìn phòng ngủ đống hỗn độn còn tràn ngập hơi thở ái muội, tìm kiếm hồi, rốt cục từ tủ quần áo tìm được bộ drap giường, xắn tay áo, nhanh gọn đem drap giường thay đổi, đem theo bộ quần áo ngày hôm qua mặc tất cả ném vào máy giặt.

      Trong tủ lạnh nguyên liệu nấu ăn đúng là ít, vậy còn có cái bánh ngọt hoa quả, lấy nó ra mang đến phòng khách, vừa xem vừa ăn, buổi chiều chỉ qua loa như vậy . Đến khi tiếng khóa mở cửa vang lên mới giật mình nhớ tới chuyện dì Cầm hôm qua, đương nhiên là phải chuẩn bị cơm, nhưng mà đến bây giờ còn chưa chuẩn bị cái gì nha......

      Cù Nhiên vào liền thấy cắn cắn cái muỗng ngơ ngác đúng tại chỗ nhìn mình, đến cạnh nhìn thấy tàn sát cái bánh ngọt,“Em ăn nhiều như vậy, sợ sâu răng à?”

      Đinh Đồng cầm đĩa bánh lên,“Ách...... phải, cái kia......”

      Cù Nhiên tâm tình thay đổi, lau khóe miệng còn dính bơ của ,“Làm gì? cũng phạt em đứng góc tường đâu!”

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 19 : Hứa hẹn …
      Edit: Icon
      Beta: Tuyết Nhi
      Cù Nhiên tiến vào liền thấy cắn cắn cái muỗng ngơ ngác đúng tại chỗ nhìn mình, đến cạnh nhìn thấy tàn sát cái bánh ngọt,“Em ăn nhiều như vậy, sợ sâu răng à?”
      Đinh Đồng cầm cái muỗng chỉ chỉ bàn,“Ách...... phải, cái kia......”
      Cù Nhiên tâm tình thay đổi, lau khóe miệng còn dính bơ của ,“Làm gì? cũng phạt em diện bích tư quá đâu!”
      Diện bích tư quá, ra lúc ở nhà Cù Trà, Tiểu Bành Hạo làm nên chuyện hay. Hôm đó, hai đứa chơi đùa khắp nơi trong nhà, lúc đó, mua bánh ngọt qua, bọn tự nhiên là thích vô cùng, thừa dịp người lớn chú ý , hơi ăn hơn phân nửa cái bánh.
      Cù Trà hài lòng dạy bảo con :“Hai con sao có thể ăn nhiều như vậy? hồi lại ăn cơm ngon ! Mẹ chưa đồ ngọt ăn nhiều đau bụng sao? Còn có thể bị sâu răng nha !”
      nhóc tiến tới tựa thân mình mềm nhũng vào trong lòng mẹ,“Mama, mẹ là tốt nhất , cần mắng chúng con ! Mẫn mẫn về sau ăn ít chút!”
      Tiểu Bành Hạo nắm lấy vạt áo của Cù Trà kéo kéo,“Dì ơi, đừng cho mama con biết nha!”
      “Sao vậy? Giờ biết sợ sao ?”
      “Mama mà biết, con, con bị phạt đứng góc tường đó!” Nhóc con chu chu miệng than thở.
      Cù Nhiên lúc ấy cảm thấy rất là kinh ngạc, nhóc con này gì? vậy còn biết cả hình phạt này, vì thế hỏi cậu bé: “Hạo Hạo, con có biết cái gì kêu là diện bích tư quá ?”
      “Diện bích tư quá chính là đứng ở góc tường đến đau cả chân! Mỗi lần con làm sai chuyện gì, mama liền phạt con như vậy, chính là bắt con đứng ở góc tường, đến khi nào chân đau chịu nỗi mới thôi phạt nữa.”
      ......
      kinh ngạc,“Ôi chao? Sao biết ‘Diện bích tư quá’?”
      “Hạo Hạo , cậu bé làm sai em đều phạt nó bằng cách này mà.”
      “ồ” tiếng, lại nghĩ tới chuyện vừa rồi muốn , hai tay ôm lên lưng ,“ chưa ăn cơm phải ?”
      “Đúng vậy!” Cù Nhiên giờ mới phát dì Cầm có ở đây,“Dì Cầm đâu? Sao còn chưa đến?”
      “Dì Cầm ngày hôm qua trong khoảng thời gian này tới!”


      “A?” Sao lại thế?
      Đinh Đồng gật gật đầu,“Ngày hôm qua có , em quên cho !”
      nhíu nhíu mày, phát thái độ của bây giờ giống,“Dì Cầm hiểu thói quen của , gì mà đến, trừ phi dì biết em có thể nấu cơm!”
      “...... Biết...... có biết! Nhưng mà quên rồi!”
      quên rổi?” Cù Nhiên làm bộ nghiêm mặt.
      “Ha ha......” lập tức nịnh nọt đứng lên,“Đừng đừng đừng, trong tủ lạnh cái gì cũng có sẵn , bây giờ em nấu, ngay bây giờ là được rồi!”
      Đinh Đồng lập tức đẩy ra liền chạy tới phòng bếp, , có tức giận cũng phải là dễ đối phó, đánh là khẳng định , nhưng chắc chắn rằng tuyệt đối có biện pháp trừng trị mình. Cái gì trừng phạt? là người tinh trùng lên não, còn có thể trừng phạt cái gì...... nghĩ tới mặt liền nóng như bị thiêu cháy.
      Cù Nhiên đứng tại chỗ sửng sốt phen, nhìn vào phòng bếp cười lắc đầu, liền xoay người lên lầu tắm rửa thay quần áo.
      Bữa tối gồm hai món mặn, món canh, lúc Cù Nhiên xuống lầu vừa vặn nhìn thấy Đinh Đồng mặc tạp dề bưng đồ ăn mang lên bàn, qua rồi từ phía sau đem ôm vào trong lòng, cằm đặt vai ,“Như vậy giống mẹ hiền vợ đảm nha! Em ở bên cạnh có nên lo lắng nhỉ?” Trong lời vừa chính cũng nghĩ tới, kết hôn sao? Ha ha...... Trước kia thuận theo tự nhiên, có lẽ tại chính là có thể “thuận” người kia!
      Đinh Đồng đem đẩy ra, ấn đến chỗ ngồi ,“Ngoan ngoãn ăn cơm! Em làm tay nghề chắc có thể so với dì Cầm được, được kén chọn, bằng mấy ngày nay em bỏ đói luôn......”
      Đậu hũ tự làm, sườn chiên mềm, cộng thêm món canh trứng đơn giản. Cù Nhiên nhận cơm mà đưa tới,“ đúng là có cách nào khác so với dì Cầm!” tới lui, chiếc đũa vẫn ngừng đĩa rau.
      Cuối cùng, trừ bỏ canh hoàn toàn uống ra, mặt khác hai món ăn kia đều ăn sạch . Đinh Đồng rữa chén, lầm bầm lầu bầu oán giận:“ có cách nào khác so với dì nấu mà còn ăn sạch như vậy! Xí......”
      Phía sau lập tức có giọng vang lên,“Sau lưng còn dám xấu !!”
      bị hoảng sợ, quay người lại lườm cái,“ có tiếng động? Muốn hù chết em !”
      Cù Nhiên vòng từ phía sau ôm , cọ cọ mặt vào người “Em quở trách phải, sao lo lắng đến đây lúc nào!” Vốn hôm nay là muốn tăng ca hoàn thành đống công việc, nhưng nghĩ trong nhà có hình ảnh của liền nhịn được trở về trước, vừa rồi cơm nước xong định trở về thư phòng làm việc, kết quả trong đầu lại trống rỗng, xuống lầu uống nước, liền nhìn thấy dáng vẻ chuyên tâm dọn dẹp của , cảm thấy nỡ rời .
      “Đừng ồn! Em dọn dẹp ở đây!” Lần này tình nghe lời ngoài ý muốn nha, cũng chỉ là ôm thôi có hành động gì hơn.
      Rửa xong tất cả, chén bát được xếp giá cho khô nước, Đinh Đồng muốn lấy cái khăn mặt bên cạnh, đẩy đẩy hai tay của người nào đó sau lưng động đậy, “Em muốn lấy khăn!”
      chuyển thân mình qua bên kia, lấy khăn mặt đưa lại cho .
      “Sao em lái xe đến?” Tối hôm qua trở về kịp quan tâm gì, giờ ôm người trong lòng mà hỏi han.
      “Phiền toái.” cũng từ chối, thả lỏng thân mình tựa vào trước ngực , lại mặc cho ôm vào phòng khách, hai người đến sô pha.
      Cù Nhiên điều chỉnh chút tư thế đem ôm ngồi vào đùi,“ đưa xe cho em, ra ngoài nhớ cho biết.”
      cần đâu, dù sao em cũng lười ra ngoài, có chuyện gì em gọi điện thoại kêu xe taxi là được rồi. Chỉ có mấy ngày, cần phiền toái như vậy!”
      Cù Nhiên có chút mất hứng, nhưng cũng cái gì.
      Trước khi ngủ, Đinh Đồng cái gì cũng muốn chung giường với ,“Em muốn ra phòng khách!”
      “Sao vậy?”
      “Ý em là......” thế nào cũng là người mới đến, ngày hôm qua tỉnh lại người chút sức lực, bị ép buộc cả đêm, tại nhìn đến giường đều run sợ.
      cười, dùng chút lực nắm cổ tay kéo vào lòng,“ chưa đêm nay muốn làm chuyện gì hết, chỉ là ngủ thôi! Khó mà theo ý em nghĩ đâu......”
      tin,“Lời có thể tin ?! Em mặc kệ, em phải qua phòng khách!”
      Cù Nhiên thấy mềm được, trực tiếp mạnh bạo ,“ được bướng! Hoặc là nghe lời để ôm em ngủ, hoặc là...... phòng khách cũng được......đổi phòng cho em trải nghiệm mới cũng hay......” Câu kế tiếp càng càng , đầu của cũng càng thấp, trực tiếp đụng tới lỗ tai của , luồng khí ấm theo miệng liền phả tới.
      Đinh Đồng lùi chút,“Đê tiện!” Liền xoay người bỏ vào phòng tắm.
      ......
      Đinh Đồng vẫn là có chút quen bị người gắt gao cưỡng bức như vậy! Đúng ! Chính là cưỡng bức ! Bị đem làm gối ôm là cảm thấy được tốt lắm...... Mấy ngày nay, quả làm gì hơn ngoài việc trước khi ngủ ôm hồi thôi!
      cần ôm cũng được mà? Em khó thở lắm!” nắm lấy đôi tay ôm trước ngực mình.
      Người phía sau thay đổi lực mạnh chút,“Con mèo , có thể cho biết chuyện về em hay ?”
      “Ưhm?” có chút khựng người,“Chuyện gì?”
      “Chỉ cần là chuyện của em là được! Cái gì cũng được!” Hai ngày này thường cùng kể ít chuyện chính mình, đại khái là từ chuyện gia đình đến chuyện công ty ở nước ngoài của , thậm chí cả chuyện nhà giục kết hôn, lúc ấy trả lời sao nhỉ ?“A!” Thái độ chút cũng thay đổi, dạng như phải chuyện của mình...... Tức giận gặm cắn nửa ngày.
      hơi nghiêng người,“Em có chuyện gì! Đều giống nhau thôi, cứ như vậy trưởng thành, thực là nhàm chán, ngủ!”
      Đây phải lần đầu tiên tránh né , đương nhiên biết tâm tư của -- đơn giản chút, cái này gọi là hiểu. Giải thích thêm tí nữa , đây là ở gần nhau cảm tình dành cho nhau sâu sắc, vân vân. Nhìn Cù Nhiên chủ động đem chuyện của mình phơi bày trước mặt , Đinh Đồng phải cảm động, chỉ là chính mình biết phải làm sao...... Có lẽ là tự ti!
      Sau lúc lâu, nghe được người ở phía sau thở dài,“Con mèo , em rốt cuộc khi nào mới có thể mở lòng với ?”
      xoay người, đối mặt với , nhưng cũng biết giải thích như thế nào, tự động đem mặt vùi vào ngực , nghe tiếng đập của con tim , hồi lâu mới từ từ :“Em lớn lên ở nhi viện!”
      Cù Nhiên giật mình, nghĩ tới chuyện như như vậy, vẻ mặt hối hận ôm chặt ,“Thực xin lỗi! biết...... được rồi được rồi nữa! Về sau cũng hỏi, ngủ !”
      Đinh Đồng cảm thấy cổ họng chua xót, nên lời. Nước mắt liền như vậy tiếng động tuôn rơi...... Bí mật của chẳng những có bị trách móc, ngược lại bởi vì câu của mà bắt đầu tự trách bản thân mình! chưa bao giờ nghĩ còn có người có thể khơi lại nỗi đau của mình, nghĩ đến chính mình luyện liền mình đồng gia sắt rồi, có thể che giấu tất cả, đủ để bảo hộ chính mình thời điểm, chỉ cái ôm của người đàn này vậy mà có thể dễ dàng đánh tan phòng bị của !
      Nước mắt càng lúc càng rơi nhiều, Cù Nhiên cảm giác trước ngực mình ẩm ướt , thả lỏng ra chút vừa thấy, mặt như đầy nước, hai mắt đẫm lệ mông lung.
      “Đừng khóc đừng khóc...... sai rồi, sai rồi được ? biết việc này! đáng chết...... Đừng khóc được ?” tưởng bởi vì lời của mình chạm vào vết sẹo của , trong lòng tự trách thôi.
      Đinh Đồng lắc lắc đầu, tiếng khóc cũng lớn hơn, nên lời, chỉ có thể mặc ôm vào trong ngực dỗ dành . Tiếng khóc chậm rãi ngừng lại, tay tự động vòng qua ôm cổ .
      “Đừng khóc! Là sai rồi......” chưa hết, bị hôn đến bất ngờ.
      Này chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng phải nghĩ quá biến thái hoặc là để ý tới sao? Sao lại xảy ra tình huống như thế này?
      Đây là lần đầu tiên chủ động với , Cù Nhiên mặc dù có chút khó hiểu, nhưng quá hai giây liền từ bị động chuyển sang chủ động nhận lấy nhiệm vụ gian khổ...... Liên tiếp vài ngày vì làm cho thích ứng với mình tốt hơn, mỗi đêm ôm ngủ kiềm chế muốn phát cuồng, nay đến lúc được nhận, là thỏa mãn, có chút mừng rỡ như điên.
      Hai người triền miên hôn nhau biết bao lâu, đến khi quần áo người đều bị sàn nhà, vuốt ve nhàng hỏi bên tai :“Có thể chứ?”
      Người bên dưới cũng có chút mê say, có trả lời, lại trực tiếp đem hai chân vòng qua thắt lưng của . Khắc chế dục vọng đến cực hạn giờ khắc này mới được đáp ứng, đem chân của nâng lên ít, làm cho chân đặt lưng mình, hai người ngay tại lúc này ngừng cảm thụ lẫn nhau, cảm thụ chuyện tình tốt đẹp nhất của nhân gian, thân thể va chạm càng lúc càng sâu, mà lòng cũng chậm rãi hướng về nhau cùng chỗ......
      Kích tình qua , Đinh Đồng mềm nhũn nằm ở người , phía sau tóc dài dán vào hai người.
      vuốt ve làn da trơn bóng nhẵn nhụi của , tay kia nắm lấy bàn tay bé mềm mại như xương của .
      “Sau này luôn bên cạnh em!”
      Giọng nhàng, nhưng rất có lực, câu hứa hẹn ấm áp như vậy, làm cho Đinh Đồng cảm thấy vậy là đủ......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :