1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy Vọng - Long Tiểu Vũ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 5: Gặp lại
      Edit: Hạ Băng
      Beta: Dạ Tử Yên


      Trong bữa tiệc, Đinh Đồng cười ứng phó với vị XX tổng đối diện, ra ngay cả tên đối phương còn . “Thánh Thiên” tiếp xúc với đủ loại việc kinh doanh, dựa mối quan hệ kết giao trong vài năm phiêu bạt của Bành Tấn Hoa cộng thêm thế lực gia tộc Tề Thiên, chỉ trong vài năm ngắn ngủi phát triển vượt bậc. Nhưng sau lưng, ai cũng đều ràng, phía sau “Thánh Thiên” có thế lực bên ngoài cực lớn, tác dụng quan trọng cho tồn tại của nó chính là tiến hành tẩy trắng lần cho cuộc giao dịch đen thể lộ ra ánh sáng này, sau đó công khai trở thành tài sản hợp pháp.
      Tất cả sớm còn tồn tại cùng với cuộc chiến tranh năm đó, tuy rằng bọn họ đặt thế lực chính vào trong nước, nhưng giống như năm đó, những việc cần phải làm vẫn ít.
      Dưới tình hình chung, Tề Thiên phụ trách hầu hết các vụ xã giao, đôi khi thậm chí Bành Tấn Hoa đích thân làm, Đinh Đồng muốn chăm sóc cho Bành Hạo cho nên rất ít khi tham dự các bữa tiệc như vậy, may hôm nay Tề Thiên lại có việc, Bành Tấn Hoa lại thể phân thân, đành phải để gắng gượng chống đỡ.
      Đinh Đồng nghiêng người hỏi hỏi Lô Phương tên của đối phương, nâng ly lên mỉm cười khẽ khàng,“Trần tổng, nhờ có coi trọng của ngài, giao việc kinh doanh cho ‘Thánh thiên’ chúng tôi, ly rượu này tôi kính ngài, chúc cho chúng ta hợp tác thành công!”
      Ánh mắt của Trần Thiên Phú ở đối diện liếc xuống nhìn Đinh Đồng từ cao, cười rất kỳ quái, “Vẫn biết Bành Tấn Hoa có nhân viên siêu việt như Tề thiếu, ngờ rằng phía sau còn có người đẹp tài năng!”
      “Trần tổng quá khen rồi, chẳng qua chỉ là kiếm cơm ăn mà thôi, còn phải dựa vào đơn hàng Trần tổng giao cho chúng tôi lần này có kiếm được tiền sống qua ngày !” Phụ nữ tỏ ra thua kém đàn ông có thể gọi là vẹn toàn, nhưng tên cáo già đó cứ hai ba câu là lại đến bản thân .
      “Chuyện hợp đồng đơn giản thôi, lần đầu tiên chúng ta gặp mặt Đinh tiểu thư phải nể mặt tôi uống thêm mấy ly!”
      Đinh Đồng liên tục bị trút mấy ly rượu, may mắn lúc này có điện thoại gọi đến, mượn cớ đứng dậy nhận điện thoại, để lại Lô Phương tiếp tục trò chuyện với bọn họ.
      Việc của Bành Tấn Hoa bên đó có thay đổi giữa chừng nên có thời gian rảnh, biết Đinh Đồng thích xử lý mấy vụ xã giao này, liền gọi điện thoại với lát nữa qua.
      “Thôi khỏi đại ca, cũng bận việc mấy ngày rồi, dù sao bên này em tới rồi, có thành công hay phải ăn bữa cơm với Trần tổng xong mới biết được, đừng để cho Trần tổng có cớ sau này làm khó chúng ta.” tựa vào cửa sổ ở phía cuối hành lang, cơn gió mát lạnh thổi mấy sợi tóc rớt trán bay bay, “Con ở chỗ chị Lưu, đón nó giúp em, đường về nhớ mua suất KFC trẻ em cho nó, lần trước em hứa với nó nhưng có thời gian đưa nó , hôm nay mua cho nó quậy quá nữa. Nhưng nhớ là đừng cho nó uống quá nhiều cola, nếu buổi tối nó tè dầm!” luôn giúp có dịp gần gũi với con, e rằng con lại ngoan như lần trước, quên cho biết cách dùng chiêu đạn bọc đường để dụ dỗ đứa kia.
      “Ừm” Bành Tấn Hoa hơi ngượng ngùng, “Mấy năm nay, cám ơn em......”
      Điện thoại im lặng, lát sau, Đinh Đồng mới : “Vậy em vào trước đây, mình Lô Phương ở bên trong đối phó lâu phết rồi, có chuyện gì gọi điện thoại cho em.”
      Cúp điện thoại, sợ Lô Phương đối phó nổi, nên gọi tới vài tiếp rượu, sau đó mình dựa lên bức tường ngoài hành lang đứng lúc.
      Khách sạn xa hoa tràn ngập hơi thở mùi tiền bẩn thỉu, phần đông khách đến nơi này đều dùng cơm, thức ăn bàn có ngon hơn nữa cũng thể hấp dẫn chú ý của mọi người được, ai ai cũng chỉ lo phỏng đoán tâm tư đối phương, chỉ lo thầm cân nhắc lợi ích bản thân, chỉ lo lợi dụng lẫn nhau để đổi lấy lợi ích......
      Khi Cù Nhiên ra ngoài hít thở khí, đúng lúc nhìn thấy bóng dáng của vọt vào phòng bao. nhếch bên khóe miệng, kia vẫn quanh quẩn trong tâm trí lâu đến vậy, lại có thể gặp ở đây.
      Khi Đinh Đồng bước vào, đám người Trần Thiên Phú ôm người đẹp uống rượu, nhưng đối với chuyện hợp đồng đám người lõi đời này lại giả ngu gắt gao chịu nhả miệng. kiềm chế khó chịu trong lòng, hai tay siết chặt thành quyền, sợ rằng bản thân xúc động lật bàn bỏ chạy.
      Lúc này, cửa phòng bao chợt bị đẩy ra, Cù Nhiên thò đầu vào, “Là Trần tổng à, vừa rồi có người với tôi Trần tổng ở đây, tôi tới chào tiếng.”
      Họ Trần vừa nhìn thấy Cù Nhiên, lập tức thay đổi sắc mặt, đứng dậy : “Trần tôi trong mắt ngài sao có thể coi là “tổng” gì đó được! Ngược lại Cù tổng ngài để mắt đến tôi, còn có ý qua đây chuyến, tôi mà sớm biết Cù tổng ở đây qua kính rượu rồi!”
      Cù Nhiên từ chối cho ý kiến, cũng quan tâm Trần Thiên Phú nhường chỗ ngồi cho , thẳng đến bên người Đinh Đồng, tay trái khoác lên lưng ghế dựa của , tay phải chống lên cạnh bài, hề đụng tới nhưng lại mờ ám ôm cả người trong vòng tay.
      cúi đầu tiến đến bên tai , “Lần trước có hứng thú gì với tôi, sao lần này lại đổi sang loại người này, còn vui vẻ chịu đựng nữa?”
      Đinh Đồng thấy từ lúc ta bước vào, Trần Thiên Phú chuyển sang tỏ vẻ nịnh hót biết ngay người này cũng có địa vị, hai người bọn , người vừa mới về nước, người phụ trách những vụ xã giao này, thế nên chẳng biết ai vào với ai cả. chỉ cảm thấy Cù Nhiên có chút quen mặt, lại nhớ gặp ở đâu, cho đến khi ra câu kia, mới nhớ đến chuyện say rượu ngày hôm đó.
      Cù Nhiên thấy trong mắt lên tia kinh ngạc, hài lòng thỏa dạ đứng thẳng dậy với Trần Thiên Phú: “Nếu Trần tổng việc làm ăn tôi quấy rầy nữa, lát nữa xong việc tôi lại đến.”
      Trần Thiên Phú hoàn toàn muốn có quan hệ thân thiết gì với “Thánh thiên”, đối với hạng mục này chẳng bõ bèn gì, cần thiết phải vì hạng mục này mà lội bùn với “Thánh Thiên”, chẳng qua dám đắc tội với bọn họ nên mới đến buổi hẹn này. Nhưng với tình thế ngày hôm nay, quan hệ giữa Cù Nhiên của tập đoàn Tân Vũ với Đinh Đồng hẳn là bình thường, thế nhân dịp này mượn tấm ván “Thánh thiên” để bắc cầu quan hệ với “Tân Vũ”, Tập đoàn “Tân vũ” có nhiều công ty con như vậy, nhúng tay vào đủ các loại ngành nghề, nếu nhờ cậy được mối lớn như vậy sau này lo gì kiếm được tiền??!
      Đinh Đồng biết Cù Nhiên này rốt cuộc muốn làm gì, đến mức vì đêm đó mà tìm gây phiền toái chứ? Dù sao cơn gió đông này thổi tới, việc gì nhờ cậy chứ, đơn giản ném những suy nghĩ nhất thời ra sau đầu.
      Quả nhiên, Cù Nhiên vừa , Trần Thiên Phú đuổi những tiếp rượu ra ngoài, chuyện hợp đồng với , gặp phải ý kiến bất đồng, đều “Được thôi được thôi”, đảo lại thành xin xỏ Đinh Đồng nhanh ký kết.
      “Đinh tiểu thư, sau lần hợp tác này của chúng ta chắc hẳn có thể kiếm khoản tiền lớn, phiền vài lời tốt đẹp trước mặt Cù thiếu, có việc gì nhớ giao cho chúng tôi làm, ha ha......”
      Vài câu tốt đẹp? Ông ta mấy câu thoại trong phim ảnh sao? Đinh Đồng dường như cũng bị ông khiến cho có cảm giác giống gian thần lấy lòng phi tần của hoàng đế. ...... Bà đây thèm làm phi tần của tên đó!
      Lúc Cù Nhiên quay tở lại, người theo ta lúc trước giờ thấy đâu, “Trần tổng, hai người bàn chuyện xong chưa?” xong còn liếc mắt nhìn Đinh Đồng.
      Trần Thiên Phú liền hiểu được ý của , vội vàng : “Xong rồi xong rồi, chúng tôi vừa mới ký xong hợp đồng rồi, vậy tôi đâu, về sau còn phải nhờ cậy Cù tổng!”
      Cù Nhiên khẽ gật đầu với .
      Đinh Đồng cảm thấy việc này mình đúng là mất mặt, nhìn đứng đó nhúc nhích, đành xoay người bảo Lô Phương trước.
      Lô Phương có vẻ yên tâm, “Chị Đồng, hay là em chờ chị ở dưới nhé? Hay là...... Gọi Bành tổng đến chuyến?”
      lắc đầu cần, ngày nay làm gì có ai tốt bụng giúp đỡ vô điều kiện như vậy, đơn giản là đối phương muốn gì đó người bạn mà thôi. Chờ Lô Phương rồi, Đinh Đồng liền trừng mắt nhìn , “ , rốt cuộc muốn gì?”
      Tâm trạng của Cù Nhiên cực kỳ tốt, đến trước mặt , tay ôm lấy hông , kéo kề sát người mình.
      Đinh Đồng hơi ngẩng đầu mới có thể nhìn , hơi thở phảng phất mùi rượi và thuốc lá phả lên mặt .
      “Tôi giúp em giành được hợp đồng, em cảm ơn tôi sao?”
      “Sao lại có thể giúp được? Vừa nãy gì sao? có nha! ràng chính Trần tổng thay đổi thái độ!” phục với .
      cũng phản bác, nhưng cánh tay ôm hông càng siết chặt thêm, làm cho giữa hai người còn khe hở, tay kia chạm lên má , ngón tay nhàng vuốt ve. “ như vậy, hình như tôi nên gọi điện thoại cho Trần tổng, gạt bỏ hiểu lầm về mối quan hệ của hai chúng ta!” Giọng đàn ông trầm thấp, quyến rũ, chạm vào trái tim của Đinh Đồng.
      thẳng , muốn gì?”
      “Tôi muốn...... có đêm với em.” Vừa dứt lời liền cúi đầu xuống hôn lên môi . Nụ hôn vội vàng mãnh liệt này, làm cho thể phản ứng, thời điểm đầu lưỡi mềm mại tiến vào, Đinh Đồng tức giận muốn đẩy ra, nhưng trong mắt đối phương, đây chính là lời mời trực tiếp nhất, bàn tay đỡ lấy đầu xoa dịu cứng ngắc cổ , Cù Nhiên ngậm chặt lấy đầu lưỡi bởi vì chống đối mà đưa ra của , mút vào khiến lưỡi đau, hai tay tức giận siết chặt thành quyền đập vào lưng , liền dựa vào mức độ đánh của , mỗi cú đánh càng mạnh liền hôn càng sâu.
      Sau khi kết thúc, Đinh Đồng chỉ có thể mềm yếu dựa vào ngực thở dốc.
      Cù Nhiên cười xấu xa bên tai , “Sao vậy? Mới vậy được rồi? Vậy đêm nay phải làm sao đây?” Nhưng tay lại vỗ lưng giúp thuận khí.
      Đinh Đồng khôi phục trở lại, “ thôi! Đến khách sạn nào? Cứ coi như bị chó cắn phát!”
      Bị chó cắn phát? Cù Nhiên nghe lời này của trong lòng càng thêm khó chịu, vẻ mặt lại hề thay đổi.
      “Yên tâm, chắc chắn cho em đêm khó quên!!”
      ......
      Biệt thự ở lưng chừng núi, lúc Cù Nhiên đặt Đinh Đồng lên giường, mặt đỏ bừng, hai tay tự chủ được cởi nút cổ áo của mình. ngồi ở bên người , tay chống hai bên sườn , nhìn lúc rồi gỡ búi tóc của ra, vẫn thích mái tóc xõa tung giống đêm đó của .
      Đêm nay Đinh Đồng mặc chiếc áo sơmi màu trắng đơn giản với váy bút chì màu tro, đôi chân thon dài lộ ra dưới gấu váy, vừa đoan trang lại mất vẻ gợi cảm. Chưa cần ra tay, nút áo sơmi của được cởi ra tới trước ngực, khe rãnh như như hoàn toàn kích thích dục vọng tìm kiếm bên dưới của .
      Cù Nhiên lộ ra nửa người , cơ bắp cường tráng phập phồng theo hơi thở, cúi đầu liền trực tiếp dùng răng cắn những chiếc cúc áo chưa cởi của .
      Đinh Đồng chỉ cảm thấy hơi nóng trong cơ thể thầm dâng lên, khiến nhịn được mà hét lên, mà tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng lại yếu ớt. Hơi thở ấm áp khác đến từ người lúc này lại chôn trước ngực , nhấc chân cọ xát theo bản năng, hai tay ôm lấy cổ .
      Áo váy của cởi sạch, Cù Nhiên hôn thẳng từ bụng lên , cuối cùng hôn lên cánh môi mọng của . Khác với lành lạnh của lần đầu tiên, cũng bá đạo như lần thứ hai, lần này hai người đều được hưởng thụ hương vị của đối phương cách mỹ mãn.
      “Ưm......” Tiếng thở dài giống như mèo kêu khiến xương cốt của Cù Nhiên đều mềm nhũn, khẽ nhích ra, chăm chú nhìn kĩ lượt, trán hơi nhăn lại, ánh mắt nhìn mê ly rời rã, đôi môi bởi vì nụ hôn vừa nãy mà sưng đỏ ướt át.
      vừa định cởi bỏ nốt chướng ngại vật còn lại người cả hai, nhưng người dưới thân bỗng nhiên ôm lấy cổ ,“Đao Diên? Diên! trở về rồi? đừng ......” Nước mắt trút xuống như đê vỡ.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 6: Dang dở
      Edit: Hạ Băng & Dạ Tử Yên


      vừa định cởi bỏ nốt chướng ngại vật còn lại người cả hai, nhưng người dưới thân bỗng nhiên ôm lấy cổ ,“Đao Diên? Diên! trở về rồi? đừng ......” Nước mắt trút xuống như đê vỡ.
      Cù Nhiên như bị tạt gáo nước lạnh vào mặt, , là nước đá! Khi người bừng lên ngọn lửa dục vọng bị tạt gáo nước đá......
      Khắp người Đinh Đồng như có kiến bò, nhiệt độ cơ thể ngừng tăng lên, chỉ cảm thấy thân thể cường tráng của Cù Nhiên cọ xát mới có thể giảm bớt phần nào.
      Giờ đây Cù Nhiên hối hận vô cùng, chết tiệt, tại sao lúc trước lại cho uống ly rượu có thuốc, tức điên lên vì câu “Bị chó cắn phát” kia của , bây giờ hay rồi, khi hai người gần như thành tin tưởng nhau, lại dám gọi bằng tên người đàn ông khác! Mà lại còn khóc đáng thương như vậy! Nếu lúc này tiếp tục thân mật với , vậy phải làm thế thân cho kẻ khác sao? Làm trai bao cho ấy sao?
      càng nghĩ càng tức giận, người trong lòng lại còn rơi lệ, cọ đầu vào cổ “Em khó chịu......”
      Lý trí của Cù Nhiên bị câu mềm mại của đập tan, cũng chẳng phải cái tên Liễu Hạ Huệ chó má gì đó, còn khó chịu hơn , chợt cúi đầu xuống ngậm lấy môi , tức chết được! Cách lớp vải mềm mại, bàn tay của ôm lấy mông cọ xát vào mình, trong lòng ngừng vang lên tiếng : cần nghĩ nhiều như vậy, coi như nghe thấy gì ......
      cảm thấy nếu phải này hiểu được suy nghĩ trong lòng , chính là ông trời trêu ngươi !
      bị cắn môi dưới, lại có thể lẩm bẩm câu: “Diên, làm đau em......”
      Cù Nhiên hoàn toàn tuyệt vọng, cả người như thể bị rút hết sức lực, đè nặng lên người Đinh Đồng, khó chịu vừa giãy dụa vừa muốn đẩy ra, lại đổi lấy tiếng gầm trầm thấp: “Còn động đến nữa quăng em ra ngoài đường mặc kệ!!” vùi mặt vài cổ , giống đứa trẻ chán nản nên hờn dỗi, sau đó lại mệt mỏi bế lên, đưa vào phòng tắm.
      Lúc Đinh Đồng được ôm vào bồn tắm, lạnh tới mức cảm thấy rùng mình, nước lạnh như vậy, muốn giết à!
      Cuối cùng đầu óc mới tỉnh táo hơn chút, ngẩng đầu nhìn thấy Cù Nhiên ôm mình, lập tức phản ứng lại — Tên khốn này dám bỏ thuốc ! dùng hết sức lực toàn thân, gắng gượng lắm mới yết ớt mắng câu, “! tên khốn khiếp này...... tự nhiên ...... tự nhiên bỏ......”
      Chữ “thuốc” cuối cùng còn chưa thốt ra, bị chặn lại, nụ hôn trừng phạt khiến khó chịu nhíu mày, muốn đẩy ra, nhưng cảm thấy của cơ thể lại lưu luyến muốn rời khỏi lồng ngực vững chắc này.
      “Nhớ cho kỹ, phải là ‘tự nhiên*’ mà là ‘Cù Nhiên*’! Nhớ kỹ cho , Cù Nhiên!” siết chặt lấy , như muốn hòa cùng thân thể .
      [*居然 jūrán <Hán Việt: cư nhiên> và Cù Nhiên 瞿然 Qúrán, phát gần giống nhau. 居然 mang nghĩa “tự nhiên”, mà là “lại/lại có thể” nhưng trong trường hợp này để là “tự nhiên” hợp hơn.]
      Đinh Đồng có sức tranh cãi với , cũng trả lời, nhưng đầu vẫn ngoan ngoãn dựa lồng ngực , bên tai chỉ nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ của mà thôi.
      Cù Nhiên lại như thể bắt được cơ hội, chưa bao giờ cảm thấy bị mắng lại vui đến vậy, có thể mắng , chứng minh rằng lúc đó người trong mắt là Cù Nhiên chứ phải tên Diên gì đó kia. đợi được lên tiếng, ôm lấy mà lắc,“ ! Nhớ chưa?”
      vẫn nhúc nhích, cũng buông tha mà dùng tay siết chặt lấy cằm , ép ngẩng đầu nhìn mình, uy hiếp: “ chúng ta ra ngoài tiếp tục, cam đoan mấy ngày sau đêm nay, em cũng có sức để chuyện!!”
      Bị ép nhìn thẳng vào như vậy, Đinh Đồng cảm thấy được tự nhiên lắm, lại nghĩ tới hai người gần như mặc gì, mặt khỏi đỏ lên, mà thứ gì đó mơ hồ chạm lên eo cũng chứng minh lời chỉ để dọa chơi.
      “Biết rồi!”
      Lần đầu tiên Cù Nhiên thấy dáng vẻ ngoan ngoãn của , mặc dù trong giọng vẫn mang vẻ phục, nhưng cũng tự động xem việc đó. Lẳng lặng ôm vào trong lòng, cằm đặt đỉnh đầu , nước trong bồn tắm vừa qua ngực , tóc dài bồng bềnh trong nước như rong biển, càng tôn lên hai nhũ hoa đỏ rực. Cù Nhiên nuốt nước bọt cách khó khăn, quay đầu qua chỗ khác dám nhìn thêm nữa.
      Khi ánh bình minh chiếu vào, Đinh Đồng nhắm chặt mắt, co người lại ngủ tiếp, cảm thấy hình như nằm mơ cả đêm, đầu óc trì trệ muốn suy nghĩ gì nữa.
      Người ở bên vừa nhúc nhích, chợt có người dán sát vào mặt , hơi thở lướt qua má khiến nhột, câu theo bản năng: “Bé con đừng quậy!”
      Cù Nhiên sửng sốt, bé con? Tên gọi thân mật ngọt lịm mà dễ thương như vậy, làm cúi đầu bật cười, dọc theo mặt hôn xuống cái cổ trắng như tuyết của , lại tiếp tục hôn dần xuống, xuống đến đâu châm lửa tới đó......
      Cuối cùng Đinh Đồng cũng tỉnh lại vì những động tác vượt quá giới hạn này, khi thấy mái đầu lớn hơn bé con biết bao nhiêu lần của Cù Nhiên vùi trước ngực , tâm lý chịu đựng luôn mạnh mẽ của giờ phút này cũng ngăn nổi tiếng kêu bên khóe miệng.
      Từng đoàn kí ức dần dần về trong tâm trí , tuy rằng muốn dùng thân gán nợ cho ta đêm, nhưng tình thế cuối cùng lại vượt qua phạm vi khống chế của , chỉ nhớ là lúc lên xe có uống ly rượu với ta, những chuyện sau đó lại vỡ vụn hoàn chỉnh.
      Hai tay vội vàng đẩy vai , “ tránh ra cho tôi!”
      Cánh tay chống bên giường của Cù Nhiên dùng sức, thân thể liền nhích lên trước, trán tựa vào trán , với giọng hơi khàn: “Tỉnh rồi à?”
      Mặt Đinh Đồng liền đỏ lên, ánh mắt lộ vẻ né tránh, chỉ có thể dùng giọng dữ dằn để che giấu, “Tôi buông ra!”
      Dáng vẻ trẻ con lúc vừa thức giấc của khiến Cù Nhiên tràn ngập niềm vui trong lòng, cười ha ha hôn , “Mèo con của xấu hổ sao?” Mặt càng đỏ hơn, nghiêng đầu cho hôn.
      Nhưng lại đột nhiên ôm xoay người lại, để cho nằm người , tư thế dưới như vậy, khiến sức nặng toàn thân Đinh Đồng đều phải giao hết cho , hai người cũng vì thế mà càng thêm thân mật. Đinh Đồng giãy dụa muốn dậy, nhưng hông lại bị hai tay của Cù Nhiên ôm chặt, cuối cùng đành phải mặc cho ôm , mặt kề trước ngực , nhiệt độ mặt bị làn da nóng bỏng của làm cho nóng hơn nữa.
      Cù Nhiên cũng có động tác tiếp theo, nhưng hai tay vẫn nhàng vuốt ve lưng , phả khí bên tai , hỏi: “ cho biết, là ai?” Đinh Đồng siết chặt bàn tay trắng như phấn nện lên người , thuốc tuy hết tác dụng, nhưng thể lực của vẫn chưa khôi phục được bao nhiêu, nếu cú nện của gọi là đánh, dùng từ đánh có vẻ thích hợp hơn.
      là đồ khốn kiếp!”
      dùng môi che hàm răng mình, cắn tai , “ tên của , đêm qua ở trong phòng tắm cho em biết rồi! , tên gì?” rất kiên nhẫn tiếp tục hỏi.
      Đinh Đồng nghe thấy hai chữ phòng tắm, trong đầu liền lên cảnh tượng bồn nước lạnh, thả vào nước lạnh là vì muốn để dễ chịu ư? Tên này bị bệnh hả? ràng là là ta bỏ thuốc , sau đó lại trong sáng chỉ dùng nước lạnh giúp giảm hiệu quả của thuuốc.
      Cù Nhiên tưởng lại ngủ, vòng tay ôm hông càng chặt thêm, khiến người thân duyên dáng kêu :“Ưm......” tiếng. cố nén dục vọng muốn , vò rối tóc , kiến quyết buông tha câu hỏi vừa rồi “ hỏi em. Trả lời !”
      “Cù Nhiên, Cù Nhiên” ngẩng đầu trừng mắt nhìn , “ tên là Cù Nhiên, được chưa?!”
      Cù Nhiên có được đáp án luôn mong mỏi trong lòng, hay quá, lần này nhớ tên , “Nhớ kỹ tên , về sau nếu gọi sai, xem trừng trị em thế nào!” thấp giọng uy hiếp, nhưng lại dùng giọng điệu hờn giận của tình nhân.
      Đinh Đồng thở hổn hển trừng mắt nhìn , cho đến khi nhìn đến mức ngứa ngáy khó chịu, chuẩn bị xoay người áp xuống lần nữa, tiếp tục chuyện dan dở đêm qua, nhưng di động đầu giường lại vang lên.
      thấp giọng mắng câu: “Shit!” tay ôm lấy hông Đinh Đồng nâng lên, khỏi phân bua nuốt phản kháng của vào trong lòng.
      “Ưm...... Ưm......”
      Cho đến khi điện thoại kêu lúc lâu, Cù Nhiên mới buông ra cầm điện thoại vào phòng tắm.
      Đinh Đồng thừa dịp ở đây, vội vàng dùng tốc độ nhanh nhất nhặt quần áo nhăn nhúm dưới đất mặc lên người. Lúc Cù Nhiên chuyện điện thoại xong bước ra ngoài, mặc chiếc quần thoải mái ở nhà, mặt còn bọt nước chưa khô, nửa người vẫn ở trần.
      “Nhìn cái gì mà nhìn? Quay , lưu manh!” vẫn chưa mặc xong áo sơmi, cài cúc áo, lại bởi vì bị nhìn chằm chằm mà căng thẳng cài mãi được.
      Ánh mặt trời chiếu lên người , mái tóc rối tung thả xõa đầu vài, động tác tay hơi bối rối. Cù Nhiên suy nghĩ nhìn lúc, chậm rãi đến sau lưng , ôm vào trong lòng, cầm lấy tay giúp cài cúc áo.
      Lúc cài đến cúc áo cuối cùng liền dừng lại, Đinh Đồng nhìn qua chiếc gương phía trước, xấu xa nhếch khóe miệng, vén tóc lên cúi đầu hôn cổ . Đinh Đồng chỉ cảm thấy tê tê nhói nhói, lại đẩy ra được, khi ngẩng đầu lên cổ vết ràng.
      bảo tôi phải gặp người thế này đây?” Đinh Đồng nhíu mày hét .
      Cù Nhiên vẫn hôn , “Vậy đừng gặp người nữa! Cứ ở lại đây?”
      nằm mơ!” mặc xong quần áo, đến bên cửa sổ nhìn ra ngoài, “Đây là đâu?”
      Cù Nhiên cũng tranh cãi với nữa, thay quần áo xong đến bên người , “Là nơi sống!”
      Đinh Đồng nhìn dáng vẻ mặc đồ nhàng thoải mái hoàn toàn đối lấp với vẻ chật vật của mình, lườm , “Mặc quần áo cũng là mặt người dạ thú!” Sau đó búi tóc tùy ý, sau đó vào phòng tắm dùng nước lạnh rửa mặt.
      Đinh Đồng địa chỉ, khi Cù Nhiên đưa đến nơi, còn suy nghĩ xem phải chuyện muốn hẹn như thế nào, nghiêng người tinh nghịch nhìn , “Cù Nhiên, thấy tôi có xinh đẹp ?”
      “Sao vậy? Muốn nghe khen em sao?”
      phải trả lời bề ngoài của tôi thế nào!”
      ho tiếng, “Miễn cưỡng cũng coi như là phụ nữ!”
      Đinh Đồng cũng giận, tay phải mở cửa xe bước ra chân, cuối cùng cũng có cơ hội cho suy nghĩ sáng nay của , “Ôm người miễn cưỡng cũng coi như là phụ nữ ngủ đêm, lại có thể chẳng làm gì cả! Chậc chậc......” Lúc tặc lưỡi còn dùng ánh mắt xem thường liếc nhìn bộ phận nào đó của Cù Nhiên, sau đó ngay lúc giơ tay tóm lấy mỉm cười né mình chạy trốn.
      Cù Nhiên ngồi ở trong xe khó lắm mới nhịn được cười, xem ra phải dạy bảo mèo con nghe lời này cẩn thận mới được!

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 7 Hoang mang...
      Edit: Hạ Băng & Tiểu Mập Mạp
      Beta: Quảng Hằng

      Buổi tối hôm nay là sinh nhật ba tuổi của Lý Mẫn Mẫn, cháu Cù Nhiên, bé đặc biệt thích người cậu này, rằng nhất định phải kéo cậu đến.
      bé mặc bộ váy công chúa,trước sau tiếp đón bạn học. trong trường hợp đó Cù Nhiên phải giúp đỡ tiếp đón cha mẹ mấy đứa , thời điểm Cù Trà tìm được cơ hội giải cứu , nhàng thở ra,“Chỉ là bữa tiệc sinh nhật của đứa nhưng cũng có thể trở thành việc làm ăn lớn! Các người có mệt hay ?”
      Lí Khải Văn lúc này vào nhà, đứng bên cạnh bà xã nhà mình, hai nhà Lý ,Cù đều là đại gia tộc ở Ninh thị , bọn họ gặp nhau ở vài bữa tiệc thượng lưu, mà cùng Cù Trà có giai thoại tình .
      “Có mệt hay chính phải cũng biết sao? Lần này phải cha là vì hương khói Cù gia mới đem gọi trở về sao ?!”
      “Biết cái gì mà biết, cậu đừng cho ai cũng giống cậu nha, có thể tìm được người tốt như em của tôi làm vợ.”
      Cù Trà ngã vào trong lòng chồng cười đến vẻ mặt ngọt ngào:“, em nghe trước đây lâu dẫn theo về biệt thư lưng chừng núi nha !” chưa bao giờ đem phụ nữ về nhà, có thể làm như vậy tự nhiên làm cho mãi suy nghĩ thôi.“ kia của đâu?”
      “Nhiều chuyện!” hàm hồ quát hai người.
      Sau ngày hôm đó, Cù Nhiên thấy nữ thư ký lộ ngực lộ nhũ ngoài cửa kia được tự nhiên, tìm lý do đem ta đuổi , điều trợ lí đặc biệt Leo từ Mỹ trở về giúp , mấy ngày tiếp theo Leo công việc rất bận thể giúp , chỉ có thể mình mà làm, có thời gian gặp Đinh Đồng.
      Khó khăn lắm mới có buổi tối hôm nay có xã giao, chính là cân nhắc có nên “Thánh Thiên” đón , lại cảm thấy làm như vậy mất mặt, nhưng mà càng nghĩ trong đầu càng lên bộ dáng của vào buổi sáng hôm đó. Rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào? Lần đầu tiên gặp cảm thấy có chút thô lỗ, lần thứ hai gặp ở bữa ăn lại quật cường, mặt khác chính là kiều mỵ, nghịch ngợm...... Trùng hợp em gọi điện tới, cháu bên kia muốn gặp cậu, thanh trong trẻo làm nũng khiến có biện pháp từ chối.
      “Cậu, cậu, cậu mau tới ! Hạo Hạo đến đây rồi! con dẫn cậu xem......” bé túm góc áo kéo .
      Cù Trà lúc này cùng giải thích:“Cùng Mẫn Mẫn học chung ở nhà trẻ , con bé cùng em rất thích bạn kia.”
      Ui, hóa ra là mối tình đầu của nhóc nhà bọn họ! Còn sớm hơn cả năm đó, muốn đến nhìn xem cậu bé nào có thể đem cháu đáng của mê hoặc đến như vậy.
      Thời điểm Đinh Đồng nhìn thấy Cù Nhiên, trong mắt lên tia kinh ngạc, liên tục vài ngày cũng thấy xuất , nghĩ muốn hoàn toàn rời khỏi cuộc sống của , sao lại cố tình ở nơi này gặp lại.
      “Tiểu mật đào!” Bành Hạo nhìn thấy Lí Mẫn Mẫn bỏ tay Đinh Đồng chạy tới.
      Cù Nhiên cũng sững sờ, thời điểm vừa nhìn thấy , trong đầu thậm chí mạc danh kỳ diệu nghĩ, đến tìm ! Cháu vui vẻ nắm tay cậu bạn bé cùng giới thiệu:“Cậu, đây là Bành Hạo, cậu có thể gọi bạn ấy là Hạo Hạo!” xong quay lại khoe với cậu bé :“Hạo Hạo, đây là cậu mình nha! Bạn xem cậu mình đẹp trai ? bạn về sau chắc chắn cũng đẹp như cậu mình vậy ?”
      “Ách...... mẹ mình , đứa sau này càng cao càng tốt, cho nên mình nhất định cũng cao cho xem!”
      bé cắn ngón tay nghĩ nghĩ,“Vậy, cậu mình cũng rất cao nha!”
      Bành Hạo nhìn ra chút, đúng vậy, rất cao, lòng tự trọng nho của cậu sao có thể bị quả đào đả kích,“Ba mình cũng rất cao! Mình về sau nhất định cũng có thể cao như vậy !”
      bé vừa nghe Bành Hạo về sau có thể vừa cao vừa đẹp trai, cao hứng lôi kéo Bành Hạo chạy vào bên trong, Bành Hạo quay sang mẹ tiếng,“Mẹ, con vào trước, mẹ mau vào nha!”
      Cù Nhiên nghe Bành Hạo gọi “Mẹ” cả kinh giống như bị đánh đấm vào mặt, sao lại là mẹ đứa ?? Ông trời ơi,sao người lại đùa giỡn con như thế!
      Hôm nay Đinh Đồng mặc bộ lễ phục dài sát đất, tóc dùng cây trâm cài cố định ở sau đầu, khuyên tai cùng kiểu với cây trâm nằm tại vành tai khéo léo, cổ tay mang trang sức, chỉ cầm cái ví đồng bộ với trang phục. nghĩ đến ở trường hợp này cùng dây dưa, lễ phép hướng gật gật đầu vào.
      Cù Nhiên chờ đến bên người, nghĩ đến giải thích chút gì đó với , nhưng thế nào cũng hiểu được lại chỉ chào hỏi giống như người xa lại, hướng cười cười gật đầu rồi qua , nắm cánh tay kéo lại, đôi mắt nhìn gò má , cười lạnh lùng :“Như thế nào? biết ? Đừng quên chúng ta vài ngày trước cùng nằm chung giường!”
      “Tôi nghe Tiểu mật đào gọi là ‘Cậu’? nghĩ muốn làm loạn ở buổi tiệc sinh nhật cháu chứ! Cho nên trước khi người khác chú ý tới chúng ta, nên buông tay tôi ra!” Đinh Đồng chắc chắn rằng ở loại trường hợp này làm ra hành vi khiếm nhã nào.
      Cù Nhiên ghét nhất cảm giác bị uy hiếp, nhưng đúng, xác thực muốn làm loạn tại bữa tiệc sinh nhật của cháu , nhưng vẫn muốn buông tha cho như vậy,“Buông ra cũng được, nghĩ em hẳn là ngại dùng nụ hôn để đổi chứ?”
      Đinh Đồng hừ tiếng, thừa dịp cơ hội có người ở phía sau bước tới, đẩy tay ra vào trong.
      Cù Nhiên căm giận nhìn Đinh Đồng ở đối diện bị đám bà chủ gia đình vây quanh ở giữa, ngửa đầu tiếp tục uống rượu, giống những người phụ nữ khác chỉ thích tán dóc tâng bốc nhau, phần lớn thời gian đều chỉ khẽ mỉm cười nghe mọi người .
      Cù Trà đến bên cạnh , cũng chú ý, theo ánh mắt của trai nhìn qua, chợt hiểu cười cười,“Đó là mẹ Hạo Hạo!”
      “Ừ” cau mày, sắc mặt khó coi đến dọa người, vừa rồi cũng biết là mẹ của đứa kia.
      “Bởi vì Mẫn Mẫn cùng Hạo Hạo có quan hệ tốt, có mấy lần chúng em ở nhà trẻ gặp qua , ấy giống như mới hai mươi tư tuổi! Xem ra sau khi sinh đứa , dáng người khôi phục rất tốt, cơ bản nhìn qua đều biết ấy sinh con?” Cù Trà chỉ lo chuyện, mà chú ý tới biểu tình biến hóa của Cù Nhiên.
      mang theo lửa giận, hô hấp dồn dập, ấy có đôi chân thon dài, bụng bằng phẳng, còn có khuôn ngực mềm mại bị lưu lại dấu hôn...... Làm sao có khả năng sinh con cho người khác? Cù Nhiên trầm thấp hỏi:“ Ba đứa là ai?”
      “‘Thánh Thiên’ Bành Tấn Hoa. Tuy nhiên cũng gặp qua ta tới đón đứa , cho tới bây giờ đều là mẹ Hạo Hạo đón!”
      Đầu tiên là Đao Diên, giờ lại xuất thêm Bành Tấn Hoa...... Đinh Đồng, muốn bóp chết !
      Cù Nhiên buông chén rượu, để ý tới em , liền tới phòng ăn.
      Đinh Đồng tiến vào phòng ăn, bọn ăn điểm tâm cuối, chỉ muốn tìm nơi yên tĩnh mà nghỉ ngơi chút, nghe mấy phú bà khoe khoang, bốc phét chịu được nữa. Mặt khác là do giày cao gót dưới chân, cả đêm như vậy, cảm thấy rất đau. Phòng ăn ở ngay phía trước, kiên trì được, liền dựa vào tường xoay người xoa xoa mắt cá chân.
      “A......” Đột nhiên bị người bế bổng lên, sợ tới mức hét thành tiếng.
      Cù Nhiên tức giận :“Là !”
      tới phòng bên cạnh phòng ăn, xoay người liền đem để ở cửa, hai lời cúi đầu liền cắn vào mặt .
      “Cái gì vậy, Cù Nhiên! , con mẹ nó, biến thành chó hả?” Đinh Đồng đau đến thô tục, thuận miệng .
      Hôm nay cũng uống rượu, lực đạo tay rất mạnh đánh vào người , đau đến nhe răng trợn mắt, lại vẫn gắt gao dùng thân thể đem đặt ở cửa,“Em rốt cuộc có mấy người đàn ông? Trước kia là Đao Diên, hôm nay lại xuất ba của đứa , em , rốt cuộc em còn có mấy người đàn ông?”
      Đinh Đồng nghe ta gọi tên Đao Diên, thể làm cho chính mình bình tĩnh được, giống như con thú bị đâm, đánh kêu gào,“Tôi có mấy người đàn ông cùng có quan hệ gì! cho là ai? Bởi vì chúng ta ở giường ngủ đêm? liền la hét bà đây!”
      Cù Nhiên sợ đụng bị thương, nên đem cánh tay ôm chặt chống đỡ, để đánh,“Em phát điên cái gì thế?? Đủ rồi...... bảo em đừng đánh nữa! Dừng tay......”
      cũng nghe vẫn tiếp tục đánh càng đánh càng mạnh, ngoài cửa truyền đến giọng trẻ con, Đinh Đồng lập tức dừng lại động tác, Cù Nhiên còn biết sao lại thế, nghĩ đến hết giận,“Quậy đủ rồi?”
      Đinh Đồng vội vàng bổ nhào vào trong lòng , che cái miệng của .
      “Các bạn có nghe được bên trong có tiếng động ?”
      “A? Tiếng động gì?”
      “Là tiếng động đánh nhau đó!”
      “Ai u, Hạo Hạo, chắc chắn là bạn nghe lầm , chúng ta lấy điểm tâm !”
      “Nhưng mà, hình như mình cũng nghe thấy!”
      “Các bạn đều nghe nhầm, thôi thôi!”
      ......
      Bước chân chậm rãi rời , Đinh Đồng nhàng thở ra, nếu để cho bọn nhìn thấy cùng Cù Nhiên ở bên trong, biết bị người ta thành bộ dạng gì đây!
      cảm thấy lòng bàn tay truyền đến cảm giác nóng ẩm ướt, vội vàng thu tay lại, đầu lưỡi của còn ở bên ngoài, Đinh Đồng nhìn trong lòng bàn tay ướt át, liền chà xát vào bộ comple đắt tiền của .
      Cù Nhiên nhìn động tác của mà nở nụ cười, tức giận sớm biết chạy đâu, tay thuận thế ôm thắt lưng , tay đặt lên mảng da thịt lộ ra ở phần lưng, làm cho run run trận. theo trực giác muốn đẩy ra, lại nghe lời gần như cầu xin của ở bên tai,“Con mèo , mèo con...... mèo con của , em rốt cuộc muốn thế nào?”
      Cằm đặt ở vai , hơn nửa sức nặng đều đặt ở vai , Đinh Đồng bị ép tới bả vai đau nhức, nghĩ, kỳ cũng thoải mái gì? Vóc dáng so với cao hơn cái đầu, lại xoay người tựa vào vai như vậy, có lẽ còn khó chịu hơn cả .
      Đinh Đồng thở dài,“Cù Nhiên, hẳn là tôi phải hỏi , muốn làm gì?”
      Cù Nhiên bị hỏi, đây phải cũng là vấn đề muốn làm sao, đến tận cùng nghĩ muốn cái gì? Thích sao? Hoặc là ? Hai người bọn họ tổng cộng mới gặp nhau vài lần, cũng tin tưởng cái gì gọi là nhất kiến chung tình! Nhưng mà vì sao lại luôn suy nghĩ về ? Chính cũng biết đáp án!
      Cuối cùng ra:“Đến bên cạnh ! Người khác có thể cho em những gì, còn có thể cho em nhiều hơn thế!”

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      <!--[if gte mso 9]><xml>
      <o=DocumentProperties>
      <o:version>12.00</o:version>
      </o=DocumentProperties>
      <o:-OfficeDocumentSettings>
      <o:RelyOnVML/>
      <o:AllowPNG/>
      </o:-OfficeDocumentSettings>
      </xml><![endif]-->



      background: none repeat scroll 0% 0% yellow; color: #ffcc00;']

      #ffcc00;']Chương 8: Trốn tránh
      #ffcc00;']Edit: Hạ Băng & Tiểu Mập Mạp
      #ffcc00;']Beta: Quảng Hằng





      Đinh Đồng nghe xong lời của , cười vang làm cho lạnh cả người.



      “Cù Nhiên! nghĩ thế giới này là của mình sao?”



      ôm đứng thẳng dậy, tức giận :“ muốn có thứ gì nhất định vật đó phải là của !”



      Ánh mắt của nhìn thẳng , chút sợ hãi,“Tôi phải ‘Đồ vật’! Hơn nữa tôi muốn !!!” Cuối cùng cũng ra, Cù Nhiên, phải muốn tôi liền nhất định có tôi, có lẽ Đinh Đồng của năm năm trước cái gì cũng biết, bị người ta dọa, nhưng tại, !



      xoay người, còn trong trạng thái kinh ngạc, liền mở cửa ra ngoài.



      Sau đó Cù Nhiên suy nghĩ lại, là bị câu kia của làm cho tức giận ? Đến bên cạnh ! Người khác có thể cho em những gì, còn có thể cho em nhiều hơn thế!” khẳng định là hiểu nhầm muốn làm tình nhân, có ý này mà!!



      ảo não, cả người ngã lưng vào ghế dựa phía sau, ngẫm lại đứng dậy gọi điện thoại nội tuyến, kêu Leo tiến vào.



      “ Cậu xem xem chúng ta cùng ‘Thánh Thiên’ có dự án hợp tác nào ?”



      Leo là con lai Trung-Mĩ, tiếng Trung có chút cứng ngắc,



      ‘Thánh Thiên’? mấy ngày nay tôi xem qua hồ sơ dự án hình như có cùng công ty này có quan hệ hợp tác”. Ở Ninh thị “Thánh Thiên” Cùng “Tân Vũ” khu bắc, khu nam, rất ít giao tiếp.



      Cù Nhiên do dự chút, khoát tay ý bảo cậu ta ra ngoài, sau đó gọi điện thoại cho Hà Cường.



      Thời điểm gọi điện đến, Cù Nhiên còn có thể nghe được dùng khẩu khí đứng đắn giao phó:“Bàn giao xuống cho mọi người sắp xép, nhớ báo tình hình sản phẩm mới với tôi bất cứ lúc nào.” Nhưng giây tiếp theo liền lộ ra bản tính,“Chuyện mới nha,Cù Tổng trăm năm khó gặp của chúng ta, tự nhiên hôm nay gọi điện thoại cho !”



      “Giúp em điều tra người”



      Đối phương nghe ra   nghiêm túc,“ !”



      “Đinh Đồng”



      “Đinh Đồng?...... Cậu tổng giám đốc nữ giấu mặt của‘Thánh Thiên’?”



      “Đúng!”



      Hà Cường trầm mặc lát,“Cù Nhiên,‘Thánh Thiên’- cậu tốt nhất nên cách xa bọn họ chút, hơn nữa cậu vừa mới  trở về tiếp nhận tập đoàn Tân Vũ, xí nghiệp nhiều người như vậy, hơi vô ý chút liền xảy ra việc lớn đó.” Thấy phản ứng, đối phương tiếp tục :“ chỉ biết ‘Thánh Thiên’ đại khái xuất được hơn ba năm ở nội thành phía Nam, trong mấy năm ngắn ngủi phát triển rất nhanh, nhưng mà...... bối cảnh của bọn họ đơn giản, trắng ra là bọn họ từ bang phái xã hội đen chuyển sang kinh doanh. Cù Nhiên, tin lần, bọn họ phải loại xã hội đen bình thường đâu!”



      Vẻ mặt Cù Nhiên hờ hững,“Được rồi, em tự có chừng mực, nhớ giúp em điều tra!”



      ......



      Giữa tháng, Tề Thiên bị Đinh Đồng hẹn ra ngoài.



      Chờ tới quán bar “ 8h30” quản lí tự mình ra nghênh đón, dẫn lên phòng Đinh Đồng thuê lầu, cẩn thận cười giúp bọn đóng cửa lại.



      Đinh Đồng quỳ gối ngồi ở bên cửa sổ, Tề Thiên có chút suy nghĩ ra, chỉ khi nào tức giận mới có thói quen như vậy, mà thời gian gần đây cũng có sóng to gió lớn gì mà? Phỏng chừng vừa rồi quản lí cũng là nghĩ đến có chuyện xảy ra, dường như rất khẩn trương, nghiêng người ngồi vào đối diện ,“Làm sao vậy?”



      “Khỉ con, nếu Đao Diên biết việc làm tại của em ấy có vui ?” Ánh mắt của chơm chớp, Tề Thiên giống như thấy được to gan lớn mật thích cười thích năm đó.



      tại vẫn nhớ năm đó, theo phía sau Đao Diên, Khi Đao Diên giới thiệu tên của , liền bật cười,“Tề Thiên? em còn nghĩ là đại thánh đấy! Sao có thể gọi tên như vậy, cũng sợ tổn thọ? Tề Thiên? Nào có người nào dám cùng trời đối nghịch !”



      Đao Diên lúc ấy cười có phép tắc, Tề Thiên đừng so đo với , nhưng lại buông tha ,“Em về sau gọi là khỉ con nha! Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ phải là khỉ con sao......” xong bị Đao Diên cốc đầu, cười to cầu xin tha thứ, khi đó còn tưởng rằng cả đời này liền ngu ngốc như vậy, hồ đồ nghịch ngợm đứng ở bên cạnh Đao Diên, cũng nghĩ đến mới vài năm ngắn ngủi, nụ cười của đều làm cho cảm thấy khổ nổi.



      Tề Thiên biết phải cái gì cho phải, trầm mặc nhìn cái ly bên cạnh.



      đột nhiên quay sang nhìn , giống như suy nghĩ lâu vẫn xác định có nên hay , tiếng tim đập lớn khiến cho nghĩ đến có phải căn phòng cũng bắt đầu chấn động theo.



      “Khỉ con...... em gặp lại Đao Diên!”



      Tề Thiên gần như bị làm cho kinh sợ kinh sợ, toát thân mồ hôi lạnh, lập tức khôi phục bình tĩnh,“Em là đến Cù Nhiên?” chuyện như vậy, cho dù cố ý hỏi thăm cũng phải biết,“Đồng Đồng, ta phải là Đao Diên!”



      lại nhụt chí ngồi trở về, lầm bầm :“Em nghĩ tin cũng phải thôi......”



      Tề Thiên muốn hét lên bảo đừng lừa gạt chính mình, Đinh Đồng là ai! luôn luôn sống bình tĩnh hơn so với bất cứ người nào khác, nếu phải cứ bình tĩnh như vậy có lẽ cũng mệt đến như thế này!



      “Đồng Đồng, Đao Diên chết! cậu ấy thể trở về được, bằng...... bằng thử làm cho bản thân thoải mái chút !”



      “Thoái mái như thế nào?” bốn năm trôi qua, đây là lần đầu tiên bọn họ trực tiếp đối mặt với vấn đề này,“ nghĩ em nên quên cậu ấy , sau đó sống cuộc sống của chính mình?”



      “Em biết ấy chết...... Cho nên việc duy nhất em có thể làm đó là quên ấy!!”



      có biết em dựa vào cái gì mà sống tới tận hôm nay ? Vừa mới bắt đầu là vì ấy, em nghĩ em sống thay ấy, em làm thay những chuyện ấy chưa làm, con đường về sau em thay ấy...... Sau lại có cục cưng, em liền cảm thấy em có trách nhiệm làm cho cục cưng lớn lên vui vẻ, cho nên em lại bắt đầu sống vì cục cưng!” ngửa đầu hít thở, cổ họng hơi hơi có chút run,“Nhưng bắt đầu từ ngày đó gặp được Cù Nhiên, em có biện pháp ......” biết phải là Đao Diên, tuy giống nhau nhưng cũng phải. Cho nên cố ý để cho chính mình nghĩ quan tâm, có lúc nghĩ bọn họ bao giờ gặp lại nhau nữa.



      Tề Thiên rất muốn đem kéo đến trong lòng mình cho : Khổ sở khóc ra ! Thời gian qua lâu như vậy, hôm nay mới cảm thấy Đinh Đồng choàn toàn thay đổi, giống như khi ở bên Đao Diên vui vẻ chơi đùa. nghĩ nghĩ làm ra vẻ thoải mái : “Đồng Đồng, nếu em thích Cù Nhiên như vậy đánh thuốc mê đem cậu ta về nhà ? Khi nào thích nữa, đá ra ngoài!”



      !” Đinh Đồng đá cái, lại vẫn là nhịn được bị lời của làm cho nở nụ cười.



      “Hoặc là...... thử cho cậu ta cơ hội?” hai ngày trước Bành Tấn Hoa cùng qua ở bên ngoài có người lặng lẽ điều tra Đinh Đồng làm cho lưu ý chuyện này, loại việc này đối với bọn họ tốt, cùng lúc Tề Thiên cản trở bọn họ điều tra, phí nhiều sức biết đối phương là Hà Cường của “ Gia tộc Đông Phương”, mà Hà Cường cùng Cù Nhiên đều là thế hệ giàu thứ hai ở Ninh thị, người người đều biết.



      Đinh Đồng phì cười:“ biết ? ta cho rằng em là tình nhân bị bao nuôi!” tự giễu dùng từ “Bao” Từ đó khó nghe,“ ta em đến bên cạnh ta, cái gì ta cũng đồng ý cho em.”



      “Sao em đánh chết ta ?”



      “Vậy trước tiên phải phá hủy gương mặt ta, bằng dạy dỗ cho ta bài học!”



      khí cuối cùng cũng có chút tăng lên. Qua vài năm quen biết , hiểu rất nguy hiểm như thế nào, nhưng nếu bạn là huynh đệ cùng sinh ra tử với , vậy chúc mừng bạn, người của bạn cũng được bảo vệ chăm sóc #c00000;'].



      Di động trong túi vang lên tiếng chuông, Đinh Đồng lười biếng, dùng chân đá đá đùi Tề Thiên, bộ dạng đại gia tiếng.



      “Cái gì vậy, xem ra nhất định bị em sai khiến cả đời !” Cả đời cả đời ! Đinh Đồng, sống tốt chút, để cho em sai khiến thế nào cũng được!



      “Alo...... alo?” Tề Thiên nhận điện thoại, đối phương lại có trả lời.



      “...... Tôi tìm Đinh Đồng!” giọng nam kiềm chế lửa giận truyền đến, Tề Thiên nhìn Đinh Đồng bên kia có động tác gì, bản năng tàn ác cất tiếng ,“ là?”



      “Cù Nhiên!”



      “Ừm!” cố ý kéo dài ,“Đồng Đồng có chút mệt mỏi, tiện nhận điện thoại, có chuyện gì với tôi cũng được!”



      Đinh Đồng lúc này mới tạm dừng suy nghĩ, nhàng hỏi:“Là ai vậy?”



      Tề Thiên nghe được tiếng đối phương nghiến răng, cố nén cười :“Tìm em, chắc có chuyện gì lớn, kêu vài ngày nữa tới văn phòng gặp em?”



      “Ừm”



      Điện thoại bên kia chỉ còn tiếng “Đô đô”, Tề Thiên tưởng tượng thấy đối phương tức giận đến mức muốn đánh người liền cảm thấy thoải mái. Hừ! ta là ai chứ! lễ phép! Chờ xem, tôi cho tức chết......



      Cù Nhiên ở đầu dây bên kia quả nhiên đem điện thoại đập nát!



      Đinh Đồng, 24 tuổi, chưa từng lần kết hôn.



      Từ buổi chiều đến giờ qua vài giờ nhìn kết quả điều tra, quả thực hoài nghi có phải năng lực của Hà Cường quá kém hay , vài ngày như vậy mới cho ít thông tin này. Tuy nhiên hai chữ “Chưa kết hôn” này giống như cho cái cớ để tiếp tục đến gần , buông xuống thể diện gọi điện cho , cũng ngờ nhận điện thoại là người đàn ông, giọng ái muội của đối phương cho biết ấy mệt mỏi? Mệt mỏi cái gì? Có việc gì có thể làm cho tại thời gian buổi trà chiều mệt đến mức có sức lực nhận điện thoại?



      Đinh Đồng hoài nghi về cuộc gọi vừa rồi, nhìn nhìn thời gian cũng còn sớm lắm liền tính trực tiếp đến nhà trẻ đón Bành Hạo.



      như thế nào? Em có lái xe đến đây? Lái xe của em cũng có ở đây! là......”



      nhún vai,“Thế giới này còn có cái gọi là taxi mà?”



      Tề Thiên lắc lắc đầu, lấy túi xách đưa , :“, đưa em ! cũng vài ngày gặp tiểu tổ tông! Tự mình chạy tới làm đồ chơi cho cục cưng chơi lát......”



      Đinh Đồng nghe đáng thương đến độ đem chính mình so sánh với món đồ chơi của Bành Hạo, cười đánh chút,“Ai bảo cả ngày ở trước mặt cục cưng đứng đắn, làm cho cục cưng cũng phân biệt lớn ? thôi!”



      Quản lí quán Bar “8h30” nhìn thấy bọn họ cười ra, cung kính đưa bọn họ ra tận cửa.



      <!--[if gte mso 9]><xml>
      <w:WordDocument>
      <w:view>Normal</w:view>
      <w:Zoom>0</w:Zoom>
      <w:TrackMoves/>
      <w:TrackFormatting/>
      <w:punctuationKerning/>
      <w:validateAgainstSchemas/>
      <w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
      <w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
      <w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
      <w=DoNotPromoteQF/>
      <w:LidThemeOther>EN-US</w:LidThemeOther>
      <w:LidThemeAsian>X-NONE</w:LidThemeAsian>
      <w:LidThemeComplexScript>X-NONE</w:LidThemeComplexScript>
      <w:Compatibility>
      <w:BreakWrappedTables/>
      <w:SnapToGridInCell/>
      <w:WrapTextWithPunct/>
      <w:UseAsianBreakRules/>
      <w=DontGrowAutofit/>
      <w:SplitPgBreakAndParaMark/>
      <w=DontVertAlignCellWithSp/>
      <w=DontBreakConstrainedForcedTables/>
      <w=DontVertAlignInTxbx/>
      <w:Word11KerningPairs/>
      <w:CachedColBalance/>
      </w:Compatibility>
      <m:mathPr>
      <m:mathFont m:val="Cambria Math"/>
      <m:brkBin m:val="before"/>
      <m:brkBinSub m:val="--"/>
      <m:smallFrac m:val="off"/>
      <m=DispDef/>
      <m:lMargin m:val="0"/>
      <m:rMargin m:val="0"/>
      <m=DefJc m:val="centerGroup"/>
      <m:wrapIndent m:val="1440"/>
      <m:intLim m:val="subSup"/>
      <m:naryLim m:val="undOvr"/>
      </m:mathPr></w:WordDocument>
      </xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
      <w:LatentStyles DefLockedState="false" DefUnhideWhenUsed="true"
      DefSemiHidden="true" DefQFormat="false" DefPriority="99"
      LatentStyleCount="267']
      <w:LsdException Locked="false" Priority="0" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Normal"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="heading 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 7"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 8"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 9"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 7"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 8"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 9"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="35" QFormat="true" Name="caption"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="10" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Title"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="1" Name="Default Paragraph Font"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="11" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtitle"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="22" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Strong"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="20" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Emphasis"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="59" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Table Grid"/>
      <w:LsdException Locked="false" UnhideWhenUsed="false" Name="Placeholder Text"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="1" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="No Spacing"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light List"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" UnhideWhenUsed="false" Name="Revision"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="34" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="List Paragraph"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="29" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Quote"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="30" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Quote"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 1"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 2"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 3"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 4"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 5"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 6"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="19" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtle Emphasis"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="21" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Emphasis"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="31" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtle Reference"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="32" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Reference"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="33" SemiHidden="false"
      UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Book Title"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="37" Name="Bibliography"/>
      <w:LsdException Locked="false" Priority="39" QFormat="true" Name="TOC Heading"/>
      </w:LatentStyles>
      </xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
      <style>
      /* Style Definitions */
      table.MsoNormalTable
      {mso-style-name:"Table Normal";
      mso-tstyle-rowband-size:0;
      mso-tstyle-colband-size:0;
      mso-style-noshow:yes;
      mso-style-priority:99;
      mso-style-qformat:yes;
      mso-style-parent:"";
      mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
      mso-para-margin-top:0in;
      mso-para-margin-right:0in;
      mso-para-margin-bottom:10.0pt;
      mso-para-margin-left:0in;
      line-height:115%;
      mso-pagination:widow-orphan;
      font-size:11.0pt;
      font-family:"Calibri","sans-serif";
      mso-ascii-font-family:Calibri;
      mso-ascii-theme-font:minor-latin;
      mso-fareast-font-family:"Times New Roman";
      mso-fareast-theme-font:minor-fareast;
      mso-hansi-font-family:Calibri;
      mso-hansi-theme-font:minor-latin;
      mso-bidi-font-family:"Times New Roman";
      mso-bidi-theme-font:minor-bidi;}
      </style>
      <![endif]-->

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #ffcc00;']Chương 9,[ Va chạm ]...
      #ffcc00;'] Edit: Hạ Băng & Tiểu Mập Mạp
      #ffcc00;']Beta: Quảng Hằng


      Bành Hạo sao lại đánh nhau với bạn!!!
      Hôm nay Đinh Đồng đến công ty, lúc nhận được điện thoại, ngay cả quần áo cũng chưa thay, lấy chìa khóa liền trực tiếp lái xe đến nhà trẻ.
      Tiếng gầm rú bá đạo của motor GT-R cùng tiếng phanh xe chói tai ở cửa nhà trẻ, Đinh Đồng thân trang phục thể thao, tóc dài cột thành đuôi ngựa, theo bước chạy của mà tung bay theo gió .
      Đường hành lang tới văn phòng giáo viên, có vài đứa đều cúi đầu dựa vào tường thành hàng, Đinh Đồng gõ gõ cửa, cũng quan tâm có được đồng ý hay liền trực tiếp đến trước mặt Bành Hạo ngồi xổm xuống,“Cục cưng, cho mẹ nghe sao lại thế này?”
      Bành Hạo trừng to mắt hung tợn nhìn về phía đám bạn kia“Là bọn họ đúng trước !”
      Đinh Đồng nhàng xoa mặt cục cưng, “ sao, sao, nhưng cục cưng thể người khác như vậy!”
      Lúc này giáo viên đến bên cạnh :“ là mẹ của Bành Hạo?” giáo viên trung niên nghi hoặc nhìn , phản ứng hôm này cùng phản ứng tức giận lúc trước hoàn toàn khác nhau, nếu nhìn kỹ, bà còn tưởng rằng người này là chị sinh viên của Bành Hạo!
      “Đúng vậy”
      Giáo viên đem tình huống cơ bản mà bà biết kể lại lần cho Đinh Đồng, thời gian nghỉ ngơi Bành Hạo theo thường lệ tìm Tiểu mật đào của cậu chơi, vừa lúc gặp mấy bạn nam cầm trong tay vật gì đó dọa bé, ở nhà Tiểu mật đào sợ trời sợ đất, chính khí của Mẫn Mẫn nổi lên liền ngăn lại, Bành Hạo sợ bé bị khi dễ cũng theo, kết quả, mấy đứa con trai đó đem sâu dọa, làm hai bé kích động gào khóc, giáo viên tới mới tách mấy đứa ra được.
      “Ra tay đánh trước là Bành Hạo, ý tôi muốn bọn tự xin lỗi nhau, vốn cũng là việc , cần mời phụ huynh, kết quả đứa này cái gì cũng chịu giải thích, cậu bé cứ bướng bỉnh, cho nên tôi nghĩ mời phụ huynh đến chuyến. Dù sao việc này lớn lớn, , đừng làm cho đứa tương lai có thói quen bạo lực!”
      Đinh Đồng nghe xong gật đầu,“ giáo, xem như vậy có được ? Hôm nay tôi đưa đứa này về, buổi tối tôi đem chuyện hỏi cho ràng , nếu là Bành Hạo đúng, ngày mai tôi bảo Bành Hạo đứng trước lớp xin lỗi!” Con trai của , biết, có khả năng vô cớ đánh người trước, khẳng định trong lúc đó có người lớn nên Bình Hạo giải thích ràng.
      “Chuyện này......” giáo nghĩ,“Vậy cũng được! Cũng chỉ có như vậy , phụ huynh có thể phối hợp với chúng tôi trong công tác giáo dục tất nhiên là tốt nhất!” trừng phạt đứa được, thể mắng, cũng chỉ có thể trước để phụ huynh mang về .
      Mặt khác, phụ huynh vài đứa liên lạc được, bà nhìn bọn lắc đầu, là kiếm tiền dễ mà......
      ra ngoài văn phòng, Đinh Đồng nhìn con trai ngoan ngoãn cúi đầu,“Sao vậy? tại hung dữ nữa?”
      Đứa kia, rất nhanh lấy tay lau mặt chút, Đinh Đồng kinh ngạc, khóc? Vừa chuẩn bị ngồi xuống nhìn xem, chợt nghe thấy phía trước có tiếng kêu :“Hạo Hạo......”
      Tiểu mật đào nhảy ra khỏi người Cù Trà, đôi mắt đỏ đỏ chạy qua kéo kéo Bành Hạo.
      Cù Trà nhìn thấy Đinh Đồng sửng sốt, đợi ấy mở miệng, Đinh Đồng ngượng ngùng giải thích:“Hôm nay có chút vội vàng, chưa kịp thay quần áo.”
      “Giáo viên gọi điện cho tôi mấy đứa xảy ra chút tranh chấp, Mẫn Mẫn bị dọa đến khóc, nên tôi mới chạy đến, con bé đứt quãng tôi nghe được , chỉ nghe Hạo Hạo cùng người khác đánh nhau , rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Cù Trà vừa vừa cùng chuyện.
      Đinh Đồng mỉm cười,“Cụ thể tôi cũng biết mọi việc cụ thể như thế nào, buổi tối về nhà tôi hỏi Bành Hạo chút, sau đó gọi điện cho !”
      Hai đứa ở giữa người lớn, xe Đinh Đồng để ở ngoài cổng trường, bây giờ cần gạt nước có hai giấy phạt, phía trước lái xe nhà Cù Trà cũng đem xe lái đến, chờ các ấy lên xe.
      Bành Hạo thấy mình phạm lỗi nên lúc này thà dám phát biểu ý kiến gì, tiểu mật đào liền giọng làm nũng:“Mẹ bảo Hạo Hạo về nhà cùng chúng ta ! Chúng con muốn chơi đùa chút!”
      Nhìn xem, xem ra con của đúng là biết rụt rè!
      “Cái này con phải hỏi Hạo Hạo có đồng ý hay hay ? Nhưng con cũng phải hỏi Dì có đồng ý hay .”
      Bành Hạo bày ra bộ dạng lưu luyến, tiểu mật đào liền trực tiếp chạy tới ôm chân Đinh Đồng làm nũng, cuốn lấy , có biện pháp, đành phải gật đầu đồng ý.
      Cù Trà cho lái xe về trước, cùng con lên xe Đinh Đồng.
      Vì chiếu cố hai đứa ngồi ở phía sau, Đinh Đồng đem tốc độ xe khống chế chậm, cố tình như vậy, mà vẫn xảy ra chuyện!
      Chạy ra khỏi con đường, đột nhiên chiếc xe phía sau muốn vượt qua xe , vội vàng phanh lại nhưng vẫn bị đụng vào phía sau xe bọn họ, may mắn tốc độ xe chậm bằng hai đứa phía sau gặp nguy hiểm!
      Cù Trà hoảng sợ, trước xem hai đứa có sao ? mới quay người lại hỏi Đinh Đồng làm sao bây giờ.
      “Đem điện thoại của cho tôi mượn dùng chút!” Phía trước vài nam nhân vẻ mặt dữ tợn bước từ trong xe xuống, Đinh Đồng gọi điện thoại cho Tiểu Trần xong, sau đó đem cửa xe khóa lại, mở nhạc ở lượng to nhất.
      hướng Cù Trà cười cười, an ủi :“ sao đâu , đừng sợ hãi! tôi gọi cho lái xe rồi, mấy người này chính là tìm phiền toái , rất nhanh giải quyết xong!”
      Trái tim của Cù Trà đập loạn, từ đến lớn mọi việc đều có gia đình che chở, đến bây giờ mới gặp chuyện như thế này, nhìn bộ dạng lương thiện của mấy người đó biết phải làm sao, huống hồ còn có Mẫn Mẫn ở đây! Nếu hôm nay Mẫn Mẫn may xảy ra chuyện gì, nghĩ cũng dám nghĩ tiếp nữa?khi nãy, nghe Đinh Đồng chuyện với lái xe của ấy, nhưng vẫn lo lắng gọi điện cho trai , mấy hôm trước Lí Khải Văn ra nước ngoài, chỉ có thể gọi điện cho Cù Nhiên tới giúp đỡ.
      Đinh Đồng căn bản tính chờ Tiểu Trần đến đây rồi sau, nhưng người bên ngoài có cặp mắt nhìn người cứ gõ vào kính xe bảo ra ngoài. Tiểu mật đào bị dọa khóc, Cù Trà ở bên cạnh biết làm thế nào cho tốt, thấy tình hình phía trước rất khó giải quyết, liền với Bành Hạo:“Cục cưng, con chơi với tiểu mật đào , đừng để con bé nhìn ra bên ngoài?”
      Cù Trà thấy Đinh Đồng mở cửa xuống,cầm tay ấy:“Đừng đừng , trai tôi lập tức đến, chờ ấy đến đây rồi xử lý!”
      Vừa nghe Cù Nhiên tới, Đinh Đồng phải nhanh chóng rời , vỗ vỗ “ có việc gì! tôi xuống chuyện cùng bọn họ, miễn cho hai đứa sợ! chăm sóc bọn giúp tôi.”
      xuống xe, bị hai người vây quanh.
      “Mắng ai thế ?” dựa vào cửa xe miệt thị hỏi.
      Người đàn ông kéo cánh tay lộ ra hình xăm nghĩ đến chẳng qua giả vờ giả vịt,“Con quỷ này phá hư xe của ông!! , hôm nay việc này mày tính thế nào? Kĩ thuật lái xe của ông rất tốt, mày lái xe đụng phải ông, ông đây cũng thoải mái , bồi thường tiền rồi , chúng tao cũng muốn làm khó người khác!”
      Nàng dựa vào xe gõ gõ,“Mở to con mắt chó của mày ra!! Đừng là bồi thường tiền cho mày! Dù đem cái xe của mày bán cũng đủ để chị đây phun lần nước sơn. Thức thời chạy nhanh , bằng trong chốc lát chị đây cho mày biết cảm giác răng máu lẫn vào nhau là như thế nào......”
      Mấy người đàn ông bị lời của làm ngây ngẩn cả người, lại cảm thấy bộ dạng phụ nữ của có gì lợi hại? Xe thoạt nhìn cũng có hư hỏng nhiều, nhưng kẻ có tiền sợ nhất cùng bọn họ gây , đến cuối cùng còn phải bồi thường tiền cho xong việc. Dù sao bọn họ có nhiều nhất chính là thời gian, sợ cùng ta làm loạn, nghĩ vậy người đàn ông có hình xăm cũng có chút lo lắng :“Đừng với ông lời vô nghĩa! Mày có gọi điện thoại báo cảnh sát tới, cũng là mày phải chịu trách nhiệm!” con đường này có camera theo dõi, cảnh sát cũng có thể làm được gì.
      Đinh Đồng nhắm mắt lại, muốn làm cho ba người trong xe bị cảnh tượng đánh nhau dọa sợ, hơn nữa dạy hư đứa , hướng phía sau bọn họ nhìn thoáng qua, cười :“Nha! Việc này đến đây xong !”
      Người đàn ông có hình xăm còn tưởng rằng có quyết định, đột nhiên phía sau lại truyền đến tiếng xe va chạm lớn,“Rầm” tiếng, cửa xe thương vụ mở ra, bước xuống là bảy tám người đàn ông có gương mặt dữ tợn mặc Âu phục đen.
      Người đầu đứng phía sau người đàn ông có hình xăm, cúi thấp đầu giọng kêu “ Chị Đồng”.
      “Ai cho cậu làm động tĩnh lớn như vậy? Sao chờ chúng tôi ? Cục cưng còn ở trong xe!” Đinh Đồng nhíu nhíu mày,“Được rồi, chuyện còn lại liền giao cho các cậu! Còn có, gọi điện cho quản lí khu này, tôi mặc kệ mấy người này có phải thuộc hạ của , tôi gặp chuyện địa bàn của ông ta, bảo ông ta tự mình đem xe của tôi sửa. Mặt khác, đem cái người có hình xăm kia xử lí , làm cho biết với tôi những gì!”
      “Vâng!”
      Người đàn ông có hình xăm lúc này hoàn toàn run rẩy , môi răng đánh nhau, bọn họ rốt cuộc là chọc đến diêm vương sao?“...... em, các người làm chuyện...... tốt tốt...... tốt gì, còn đắc tội ...... các người chịu tội châm trà rót rượu cho ấy, các người đều là bọn xấu xa...... đều đáng chết .....!” ta còn giả bộ khí thế mắng đàn em .
      Tiểu Trần giúp mở cửa xe, bảo người phía sau đứng sang bên, chờ GT-R hoàn toàn chuyển bánh, Tiểu Trần đến trước mặt nhón người ,“Yên tâm, tôi giữ cái mạng lại cho các người !” xong kéo bọn họ lên xe, còn lại vài người mang chiếc xe bị phá .
      dọa đến chứ?” Đinh Đồng hỏi Cù Trà.
      ấy vỗ vỗ ngực,“Hô...... , , sao lại lợi hại như vậy?”
      Đinh Đồng bật cười, đây là thực tế của xã hội, mạnh bị người mạnh hơn ăn thịt, chẳng qua là thương trường, bọn trực tiếp tiếp xúc nhiều hơn mà thôi!
      Cù Trà vừa mới lấy lại tinh thần, chiếc màu đen SUV lại đột nhiên ngừng lại trước mặt bọn họ, lần này xem như hoàn toàn dọa khóc tiểu mật đào.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :