1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy Vọng - Long Tiểu Vũ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 51: Ai sai….
      Edit: Ishta
      Beta: Nguyệt Nhi

      Bành Tấn Hoa có việc muốn , cần phải cái gì? Đinh Đồng có chút đứng ngồi yên, chờ mang ̃a đựng trái cây lại đây.

      “Căng thẳng như vậy làm gì? đáng sợ vậy sao?” Bành Tấn Hoa cười hỏi .

      cũng hiểu được làm như vậy có chút buồn cười, đúng vậy, nhìn bây giờ giống như học sinh tiểu học.“, Hạo Hạo đâu?”

      “Hạo Hạo tìm Tả Mộng Lam, cho người đưa Hạo Hạo qua đó rồi.”

      “Ừm” gật gật đầu,ngẩng đầu nhìn :“Ách...... muốn nói gì với em sao?”

      Bành Tấn Hoa cũng cùng khách sáo,“Chuyện ngày hôm qua chúng ta nên trách Cù Nhiên, cũng tại Tề Thiên đem mọi chuyện ràng với Cù Nhiên.” Ngày đó cùng Cù Nhiên chuyện về Đao Diên nhưng ́ ý tránh về Thiến Nhan, bởi vì cũng nghĩ rạch lại vết sẹo trong lòng, như  cũng nghĩ đến khiến cho Tề Thiên dựa vào đó mà gây chuyện.

      Sau khi bình tĩnh lại Đinh Đồng chắc chắn việc này ít nhiều cũng có liên quan đến Tề Thiên, nếu Cù Nhiên trực tiếp hỏi hai, khẳng ̣nh sẽ nói cho Cù Nhiên biết, nói tóm lại, chuyện này là từ Tề Thiên mà ra......

      cũng có chút oán giận, như giọng nói rất nhỏ“Em cảm thấy đúng như vậy......”.

      Bành Tấn Hoa đưa cho miếng trái cây, phảng phất giống như những người bạn tán gẫu, kỳ vài năm này, bọn họ vài cái trong lúc đó quan hệ muốn minh minh trung hướng về thân tình chuyển biến, quan hệ huyết thống hiểu nhau làm bạn, dĩ nhiên là siêu việt tình nhân gian cái gọi là tương cứu trong lúc hoạn nạn, chính là người nhà.

      “Đó là lỗi Cù Nhiên? Cậu ta muốn cho em vui vẻ hơn, muốn tổ chức sinh nhật cho Hạo Hạo là sai sao?”

      phản đối.

      biết em khó chịu, nhưng gì đã qua thì cho nó trôi qua . Đừng làm cho chính mình ở trong vòng lẩn quẩn đó, thoát ra được! Lúc trước Đao Diên cũng nói với em rồi, thay cậu ấy sống cho tốt, tin tưởng điều cậu ấy muốn nói với em nhất là ‘sống thật tốt’ mà phải thay cậu ấy sống...... Cậu ấy chính là hy vọng em sống tốt......”Bành Tấn Hoa nhìn quả bóng cao su nhỏ bãi cỏ,“Còn nữa, thật ra chúng ta làm như vậy đối với Hạo Hạo công bằng! Chúng ta thể vì tổn thương của người lớn mà cướp vui vẻ của một đứa nhỏ cần có, về sau chúng ta khó tránh khỏi nói cho Hạo Hạo biết việc này, Nếu tương lai Hạo Hạo hỏi em vì sao tổ chức sinh nhật cho nó? Có khi Hạo Hạo sẽ nghĩ chúng ta đem chuyện Thiến Nhan đổ người nó, như vậy em nghĩ , Hạo Hạo sao có thể chịu đựng nổi......”

      “......” chưa từng nghĩ qua việc này, tổ chức sinh nhật cho Hạo Hạo chính là cảm thấy nên dùng ngày này đến chúc mừng, mà cũng chính là giúp phân tâm, thẳng đến hôm nay mới nghĩ đến chính mình bất tri bất giác là làm cho cục cưng gánh vác khổ sở của bọn họ.

      Hai người im lặng rất lâu, Đinh Đồng nghĩ nghĩ,“ hai, em nghĩ vài ngày nưã em đặc khu, thăm tư lệnh cũng như Đao Diên......”

      Bành Tấn Hoa gật đầu,“Cũng tốt, vậy em chuẩn bị , khi nào muốn thì nói thông báo cho người bên kia đến đón.” Năm đó trở về đem tro ́t Thiến Nhan mang về, Đinh Đồng cùng, trong lòng em ấy luôn luôn thể tiếp nhận sự thật này, vì thế tìm vô số lý do, vô số cớ từ chối sự thật đó. tại em rốt cục chấp nhận trở về nơi đó để chấm dứt quá khứ.

      “Gần nhất công ty rất bận hả ?”

      “Ừ, hơi bận, mọi việc tiến hành theo đúng kế hoạch, nói chừng đến cuối năm có thể hoàn thành.” Đây là kế hoạch đem toàn bộ công ty hoàn toàn tẩy trắng, đăng kí công ty mới,...... Đến lúc đó công ty bọn họ sẽ kinh doanh trong sạch. Việc này cùng với việc lúc trước Tiểu Ngũ tiếp nhận vị trí của Đinh Đồng là điều mà em ấy mong muốn nhất, biết Đinh Đồng làm mọi việc đều vì Bành Hạo, em ấy muốn Hạo Hạo sống mà bị người khác chỉ trỏ, cho nên bọn họ ́ gắng xây dựng lại công ty, thật ra trong lúc đó bọn trả giá cũng ít, có đôi khi bọn họ dễ dàng cân nhắc xem việc nào nặng việc nào nhẹ, em trong thế giới ngầm phải nói muốn bỏ là bỏ được, nhưng đối với bọn họ Bành Hạo vẫn quan trọng nhất, chỉ cần Hạo Hạo sống tốt, muốn làm điều gì cũng được cả.

      Buổi chiều, Đinh Đồng  trở về nhà sớm, cố ý chuẩn bị vài món ăn chờ Cù Nhiên trở về, đến khi trời tối vẫn thấy về, thức ăn đều đã lạnh......Trời càng tối hơn vẫn thấy Cù Nhiên đâu.

      Bầu trời đêm trong thành phố bị những ánh đèn màu vàng chấm chấm sáng, so với những ngôi sao đều ảm đạm thất sắc, như là bị bịt kín lớp mỏng, ngay cả là tốt như vậy thời tiết cũng chỉ là từ phía sau lộ ra chợt lóe chợt lóe mông lung nhiều điểm tinh lượng.

      Đinh Đồng có chút lo lắng , gọi điện thoại cho , điện thoại vừa thông thì bên trong truyền đến giọng nói của một người phụ nữ--“Thực xin lỗi, điện thoại này tôi vừa nhặt được......”

      Chưa bao giờ xảy ra tình huống như vậy, lo lắng giống như kiến bò trong chảo, ở trong phòng qua lại, muốn ra ngoài tìm nhưng biết tìm ở đâu? muốn gọi điện thoại cho Tiểu Ngũ......thì bên ngoài cửa sổ truyền đến tiếng xe  ôtô, vội vàng mở cửa nhìn thử.

      Dương Thụ giúp Cù Nhiên xuống xe, Đinh Đồng mới vừa đến, ngửi thấy mùi rượi nồng nặc, nhíu mày,“ ấy uống bao nhiêu?”

      Dương Thụ lắc đầu,“Cậu ấy xã giao xong mới đến chỗ tôi, khi đó đã uống rất nhiều rồi, thế nhưng sống chết muốn uống tiếp, uống rồi lại uống...... Chưa bao giờ rượu vang có thể làm người ta say!!”

      Cù Nhiên uống say cũng rất thành thật , nói nhiều, hai người bọn họ đỡ Cù Nhiên vào phòng. Sau đó Dương Thụ về, Đinh Đồng giúp Cù Nhiền lau mặt, nhưng lại túm tay ôm vào lòng, cho lau.

      “Đừng quậy, uống say còn quậy nữa hả!”

      lí nhí than thở gì đó, nghe rõ, thế như Đinh Đồng bị ôm vai lắc có chút khó chịu,“Muốn lắc chết em sao, em đứng lên cho khỏi lắc!”

      “ Đừng ~~~” .

      “...... Vậy nằm yên để cho em lau người, nếu bẩn chết được!” lau đến mặt thì Cù Nhiên nhớ tới lần trước thấy trong nhà bừa bộn tí, khi đó  đã thể chịu được, còn tự mình dọn dẹp, nếu sạch quyết ngừng dọn, làm cho Đinh Đồng quá chú trọng hình tượng mặt ngoài......

      Cù Nhiên thấy cuối cùng cũng đã xong, liền lấy khăn mặt trong tay , đầu ngẩng lên một chút, rất nhanh liền cuối xuống, sau đó ́ gắng ngồi dậy,“Lấy nước giúp , muốn tắm rửa.”

      Đinh Đồng đáp ứng,“ uống nhiều rượu như vậy, sao có thể tắm rửa? Còn chú ý hình tượng cái gì! Lau mặt là được.”

      cần, đem khăn mặt đưa ......”

      lay chuyển được , cuối cùng cũng phải phòng tắm chuẩn bị nước cho .

      Nước chảy ào ào vào bồn tắm lớn, mắt thấy liền đầy một nước, lo lắng, nghĩ có phải nên để tắm vòi hoa sen hay , lại sợ đầu choáng váng ngã thì làm sao bây giờ......Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, biết đã tới liền kiễng mũi chân lấy khăn tăm trong ngăn tủ ra, lại giúp đặt sát bên cạnh bồn tắm.

      “Em đã chuẩn bị nước rồi đó, đừng có ngủ ở bên trong nha.” vừa làm vừa dặn dò , lưng lại bị ôm, mang theo hơi thở rượu phả vào mặt , cằm gác lên vai , hôm nay mặc áo cánh dơi thật to, cho nên nửa bả vai bị lộ ra ngoài, lại bị râu châm đau.

      rụt cổ trốn,“ phải muốn tắm rửa sao, em chuẩn bị nước xong rồi, còn muốn em giúp cái gì thì gọi em......”

      muốn ? muốn em......Em cho ......” say, như uống rượu xong, lòng người so với lí trí càng thanh tỉnh, còn thiếu cái gì sao? thiếu! Duy nhất ......  cảm thấy chính mình bị coi thường, bằng như thế nào người ta càng gặp , càng hãm sâu......

      đem bế lên, cùng nhau ngồi vào bồn tắm lớn, người còn mặc tây trang, quần áo người hai người gặp nước liền dính vào người, nước vốn chỉ có một nữa như bởi vì động tác hai người lập tức tràn ra ngoài. Đinh Đồng chụp lấy , thầm oán,“Đem em ôm vào đây làm gì? Tắm uyên ương cũng phải tắm như vậy!”

      Cù Nhiên cũng quan tâm, cứ ôm như vậy, làm cho nằm ở trong lòng mình. cũng đã tỉnh rượu một nửa, ngồi trong lòng thế này.... từng nói phải là người bình thường, huống chi, vào thời điểm này, cũng muốn làm quân tử...... Tay vói vào vạt áo thật rộng của Đinh Đồng, người trong lòng vui muốn giãy dụa đứng lên, kì thật Đinh Đồng rất bảo thủ, cơ bản, loại tình này, trừ bỏ phòng ngủ ra, vẫn là thể chấp nhận ̣a điểm khác.

      Lúc này người sau lưng lộ ra bộ mặt sắc lang, trực tiếp đem áo cởi xuống bên hông, một ngón tay thoát nút thắt nội y của , cứ như vậy từ phía sau xoa nắm, miệng hôn một đường từ ̉ xuống xương vai xanh, lại theo xương vai xanh chậm rãi hôn lên cằm, sau đó hôn lên khuôn mặt của , mắt, hai má, chân mày...... Như có ý ̣nh buông tha , cực kì có kiên nhẫn.

      Đinh Đồng bắt lấy tay , kỳ ...... Kỳ theo bản năng muốn ôm ngực mình...... Chẳng qua...... Tay đặt ngực ......

      Hơi nóng từ bồn tắm bốc lên, lượn lờ phảng phất trán, lông mi tựa hồ có nước đọng lên, cảm giác nâng được mí mắt lên, hơi thở mang theo mùi rượu của giống như muốn làm say.

      Được rồi, tùy vậy, muốn thế nào thì thế đó.

      Quần áo ướt đẫm bị cởi ra, cả người bị ánh ném vào bồn tắm, bình thường đều định kỳ tập thể dục, cho nên bình thường nhìn ra cơ bắp cơ thể, nhưng khi cởi quần áo ra cũng làm cho người ta cảm thấy rất cường tráng.

      khẩn cấp đem kéo vào lòng, thấy có phản đối gì, liền làm ra những hành vi ác liệt hơn, cảm giác người càng lúc càng nóng, hơn nữa ở trong nước hề làm thêm động tác dư thừa nào, liền vào..............................................[ tác giả lược n dòng]

      Vội vàng va chạm, giống như phát tiết cái gì, chính là cứu tế cho chịu đều đắm chìm tại đây trong lúc đó, Đinh Đồng thở phì phò ngã vào người Cù Nhiên, nơi mền mại của vẫn bị chiếm lấy.

      thích bộ dạng Đinh Đồng hoàn toàn ỷ vào , mềm mại như nước, giống nhau bây giờ mới hoàn toàn thuộc về , dưới thân nhàng động, liền đưa tới tiếng hừ của , tay lưng trơn bóng của nhàng trượt, hai người đều mệt mỏi, cứ như vậy lẳng lặng nằm trong nước.

      Đinh Đồng nằm ngực , nhắm mắt nghỉ ngơi, nhìn thấy vẻ mặt của ,“Nước lạnh.” Giọng nói có chút khàn khàn.

      Cù Nhiên nhàng rời khỏi cơ thơể , dẫn tới  run nhẹ một cái, bước ra ngoài trước, chân có chút mền nhũn, từng bước từng bước ́ gắng đến dưới vòi hoa sen, liền tiến đến ôm , cùng nhau tắm.

      chờ em tắm xong, rồi vào tắm......”

      say, tắm một mình được, có sức......”

      ...... Dọa sao! Cái này gọi là sức sao? có sức mà vừa rồi làm chuyện gì? Lời này nói ra một chút cũng có lý.

      Lần này giống như tiêu hao rất nhiều sức lực , cho dù da thịt có tiếp súc thân mật cũng có thêm động tác gì nữa, sau khi tắm xong, Cù Nhiên lười sấy tóc, dù sao tóc cũng ngắn, liền chui vào giường ngủ. Đinh Đồng tùy tiện sấy tóc một chút, tóc vẫn còn hơi ẩm ướt vẫn chui vào chăn, nằm đưa lưng về phía , đem cả người nằm sát vào lưng nhưng ôm, chính là để mặt dán vào lưng , lẳng lặng dựa vào. Thời điểm sắp ngủ, mơ hồ cảm giác quay người lại, tiếp theo liền rơi vào vòng ôm quên thuộc, bên tai nghe được tiếng tim đập trầm ổn, từng từng vào giấc ngủ......

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      52. rồi ...
      Edit: Ishtar
      Beta: Quảng Hằng





      Liên tục vài ngày Cù Nhiên đều có ý tránh né .

      Ngày đó, vào buổi sáng tỉnh lại bên giường đã sớm là trống , lúc ấy cũng quá để tâm, chỉ là nghĩ vội vàng làm, nhưng liên tiếp vài ngày gần như đều như vậy, xã giao tựa hồ lập tức tăng lên, buổi tối lúc trở về trời khuya, hoặc là cái gì cũng ngã đầu liền ngủ, hoặc là...... Hoặc là đem ép buộc đến nửa đêm, làm mệt mỏi ngay cả sức chuyện cũng có......

      cũng hiểu được là vì chuyện ngày đó mình có chút quá đáng, trước mặt nhiều người như vậy, làm cho xấu hổ. muốn giải thích, hoặc là giải thích chút, nhưng đều bởi vì thái độ của , khiến cho ngay cả cơ hội chuyện đều có.

      Lần này Đinh Đồng dám lại kiêu ngạo ương ngạnh chắn đường , lại cứng rắn ép buộc hắn phải nghe nói.

      Lại là thời điểm cơm chiều, vẫn trở về, Đinh Đồng nghĩ nghĩ, cầm lấy điện thoại gọi qua, điện thoại reo vang ba tiếng, mỗi tiếng vang lòng của đều theo chấn động.

      “Alo......” Thanh rõ ràng chút do dự.

      “Tối nay trở lại ăn cơm sao?”

      Bên kia trực tiếp trả lời , hình như là suy nghĩ hồi “...... về, có việc, cần chờ .” Sau đó hai người cũng nói thêm cái gì, hàn huyên càng cần thiết, liền cúp điện thoại.

      Nét mặt nghiêm túc của Cù Nhiên rốt cục có chút dịu xuống, sao lại có thể tức giận, gần như là đem nâng niu ở trong lòng bàn tay , nhưng có cảm kích sao? Mấy ngày nay phớt lờ , sợ chính mình mấy ngày nay tâm đủ kiên quyết trừng phạt , dù thế nào cũng phải để cho biết mình phải quả hồng mềm mặc nắm trong tay...... Để xem còn dám, hơi một tí liền lên mặt với hắn......

      Ai cũng có lúc giận dỗi, giống như đứa bé chiếm được kẹo, kỳ phải muốn cùng ai tranh cao thấp, chẳng qua là nhất thời quá tức giận, lại thể chịu được mà thôi.

      Đinh Đồng nghĩ, chưa thấy qua người nào nhỏ mọn như vậy , sao lại có thể ghi hận như vậy chứ, cũng biết thiếu gia muốn giận dỗi tới lúc nào đây “Sao có thể như vậy chứ? Ngay cả cơ hội nhận sai cũng cho.” lầm bầm lầu bầu.

      Phiền muộn nghịch nghịch tóc, đồ ăn bàn cũng ăn vào nữa, liền tùy tiện dọn dẹp, trở về phòng tắm rửa sạch sẽ liền leo lên giường nằm.

      Buổi tối Cù Nhiên bị Hà Cường lôi kéo bắt tụ họp, nghĩ buổi chiều Đinh Đồng gọi điện thoại tới, cũng muốn trở về sớm chút, tìm vài lý do cũng chưa thoát ra được, lại đều là đám em tốt bình thường hay qua lại, cũng biết xấu hổ thừa nhận chính mình phải về dỗ người . Mãi đến nửa đêm mới khó khăn tan tiệc, lại uống ít rượu, gần đây kiểm tra lái xe uống rượu nơi đầu sóng ngọn gió, dứt khoát sai người lấy cho hắn một gian phòng, trở về.

      Sáng sớm hôm sau, thanh di động chấn động đem đánh thức , mơ hồ tiếp điện thoại, còn chờ hắn lên tiếng, đối phương đã kích động gào to mang theo thanh độc đáo bá đạo vang lên.

      “Đinh Đồng điện thoại cho tôi biết, nhanh lên, tôi tìm ấy dạo phố......”

      Trời ạ, đây tuyệt đối phải phụ nữ mà!! Cù Nhiên lập tức đem điện thoại để ra xa, sợ hãi lỗ tai bị tạp đê-xi-ben cao này chọt thủng, mới sáng sớm , ta còn gân hét to mười phần như vậy, tên Dương Thụ chết tiệt quả nhiên bị yếu thận mà!!

      “...... giọng một chút, Tả Thư Nhi, là phụ nữ đó? Sao chút ôn nhu cũng biết vậy!” Mắt còn mở ra được đây, buồn ngủ muốn chết.

      “Ôn nhu cũng phải đối với đâu! Nhanh lên , Đinh Đồng có ở bên cạnh ? Tôi muốn cùng ấy chuyện.”

      “Tôi ở bên ngoài......”

      Bên kia có tiếng hút khí, gào lên “Tốt nhỉ!! dám ở sau lưng Đinh Đồng ăn vụng! Bọn đàn ông các nửa người dưới đều là động vật! , ...... chờ đó!” Tiểu Yến tức giận thở phì phì muốn mắng người, lại cố kỵ tốt xấu cũng là bạn bè chuyện thể quá mức, đến nỗi năng lộn xộn .

      kích động làm cái gì!!! làm sao chắc chắn biết tôi ở bên ngoài liền sẽ làm cái gì , tối hôm qua tôi ở cùng với bọn Hà Cường, uống quá nhiều lái xe về được.”

      Tiểu Yến kinh ngạc “ muốn nói là ở bên ngoài cùng phụ nữ làm?”

      hừ tiếng “ nương ngài đây là ngài sao!” “Muốn làm” cái gì “Muốn làm”, vậy mà ta cũng được, giống như con trai.

      Người bên kia cười cười “ sai sai!! Xem ra Nhiên Nhiên của chúng ta rốt cục cũng lớn, cai sữa rồi ! Ha ha ha......” Thừa dịp chưa trở mặt, Tiểu Yến vội vàng đổi đề tài “Đem số điện thoại của Đinh Đồng cho tôi biết, tôi muốn tìm ấy dạo phố.”

      Cù Nhiên xoay người, xoa xoa huyệt thái dương, số điện thoại di động nhớ được, đơn giản đem điện thoại nhà cho nàng, trước khi cúp điện thoại còn quên dặn ta đừng nói lung tung với Đinh Đồng về . Sau đó vẫn còn mệt mỏi chết được, hơn nữa công ty mấy ngày nay đại đều được xử lý tạm ổn thỏa, dứt khoát vùi đầu vào gối tiếp tục ngủ, vừa mới ngủ được bao lâu, chiếc điện thoại di động chết tiệt lại vang lên .

      Buồn bực nhận điện thoại, thanh khó tránh khỏi có chút lớn “!”

      Vẫn là Tiểu Yến “ đừng nóng đừng nóng, tôi gọi điện thoại nhà các người, có ai nhận hết! Ạnh lại một lần cho tôi xem?”

      có người nghe máy? Sao lại như vậy? Chuyện này làm cho hắn tỉnh táo lại “ gọi đúng số ?”

      Tiểu Yến đọc lại lần dãy số vừa rồi cho, sai “Có lẽ ra ngoài mua đồ ăn rồi? chờ một lát lại gọi lần nữa xem.”

      nàng thổn thức “Đinh Đồng mua đồ ăn? ấy có thể nấu cơm à?”

      Cù Nhiên từ chối cho ý kiến, hừ, cho là ai cũng giống như một cái thùng cơm, chỉ biết ăn sao! Ánh mắt của tôi đương nhiên cao hơn Dương Thụ một bậc rồi!

      Bị cú điện thoại thứ hai quấy nhiễu, Cù Nhiên cũng còn buồn ngủ, chống thân mình ngồi dậy, vừa thấy thời gian hơn tám giờ, quần áo đều là mùi rượu nồng nặc, cũng lười ở khách sạn tắm rửa, chỉ tùy tiện dùng nước vỗ vỗ mặt định về nhà thay quần áo. Nửa đường nhận được tin nhắn của Tiểu Yến, trong nhà điện thoại vẫn có người tiếp, nên tìm được Đinh Đồng để dạo phố, nhưng nói nhớ cùng Đinh Đồng nhắn tiếng, quay lại có rảnh thì tìm ấy dạo.

      Về nhà chỉ mới hơn chín giờ một chút, Đinh Đồng quả nhiên ở nhà, để ý, tắm rửa sạch sẽ liền tiếp tục nằm giường ngủ bù. Chỉ vừa đặt lưng xuống đánh thằng giấc đến xế chiều, khỏi cảm thán, quả nhiên vẫn là ở nhà thoải mái. mặc quần dài vận động, nửa người để trần , xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ xuống lầu tìm đồ ăn , phỏng chừng lúc này Đinh Đồng có lẽ nấu cơm xong rồi? Sao lại lên gọi tiếng.

      Dưới lầu vô cùng yên tĩnh, cảm thấy kỳ quái, kêu Đinh Đồng hai tiếng, có người trả lời. Cái này mới khiến cho hắn chú ý, từ xuống dưới tìm vòng, vẫn là có người; kéo ra tủ quần áo vừa thấy, thiếu mấy thứ quần áo của , vội vàng gọi điện thoại cho , đều báo là đã tắt điện thoại. nóng nảy, cảm thấy có thể cùng chơi trò rời nhà trốn hay ? thể nào, Đinh Đồng phải người thích làm chuyện như vậy! Cù Nhiên cẩn thận hồi tưởng, rốt cục nhớ tới buổi chiều ngày hôm qua có gọi điện thoại cho mình, chắc là muốn cùng mình cái gì, kết quả cả đêm trở về.

      “Đáng chết!!” có chút ảo não cào cào tóc, hắn mới vài ngày quan tâm a, liền bỏ ?!!

      có biện pháp, làm một chuyện cực kỳ ngu xuẩn -- Gọi điện thoại cho Tề Thiên hỏi thăm tình huống...... Cứ mỗi lần nhắc tới  cái tên Tề Thiên này, nhất ̣nh phải ở trong lòng mắng là cái “Miệng ăn mắm ăn muối nói được thứ gì tốt hết”, bất quá những chuyện này đều là sau .

      “Cù tổng, chuyện gì thế?” Đối mặt với Cù Nhiên, Tề Thiên vĩnh viễn là bộ dáng tiểu nhân đắc chí, cho dù là trong điện thoại khẩu khí cũng vô cùng đáng đánh đòn, bất quá Cù Nhiên còn tâm trạng để ý tới điều đó, vội vàng hỏi có thể liên hệ với Đinh Đồng hay , có biết ấy đâu hay .

      “Ái chà chà......” Giọng điệu của Tề Thiên nghiêm túc hiếm thấy “Sao lại thế này? biết sao? Đông Đông với à?” đây là lạt mềm buộc chặt, thẳng đến khi làm cho Cù Nhiên vô cùng lo lắng, nghĩ đến thực sự đã xảy ra chuyện gì “Tề Thiên, xảy ra chuyện gì? mau nói a!”

      Giọng điệu của Tề Thiên tràn đầy tiếc hận “Ai...... Đông Đông ấy...... ấy rồi!”

      rồi? đâu vậy?”

      “Quay về đặc khu đó! ấy còn cố ý cùng tôi nói tiếng, nhờ tôi giúp đỡ đại ca chăm sóc cho Hạo Hạo.”

      “Có ý gì? ấy khi nào? Sao lại cho tôi biết?”

      “Chuyện này...... Chuyện này tôi cũng biết, nhưng là chuyến bay sáng nay, tư lệnh đặc khu trực tiếp cho trực thăng lại đây đón ấy cùng Tiểu Ngũ. À, chính là Đao Tắc, là con trai tư lệnh...... Sao ấy nói với ?”

      Chắc là muốn ! Nhưng mà...... có trở về...... Chết tiệt......

      “À, ừm, Cù Nhiên a...... Lúc Đông Đông tôi cảm thấy cảm xúc của ấy được tốt lắm! Bộ dáng dường như vô cùng buồn bực, các người phải có hiểu lầm gì chứ?” Tề Thiên đứng đắn thể đứng đắn hơn.

      “......” nghẹn lời. Vốn dĩ đối với tức giận chưa nguôi, toàn bộ biến thành sâu tự trách, Tề Thiên lúc ấy tâm trạng tốt, cảm xúc của ấy đúng...... Hiểu lầm sao? Có cái gì hiểu lầm chứ! Còn phải tại làm ra chuyện ngu ngốc này sao, có cái gì thể bình tĩnh cùng ấy , muốn tức giận cũng nên đối mặt phát tiết mà, chiến tranh lạnh cái gì chứ! Bây giờ người bị bức bỏ rồi......

      “Cù Nhiên, cái đó, cũng đừng...... Aiz...... tính tình của Đông Đông chúng ta đều biết, có chút cứng đầu, dù sao tuổi còn , tùy hứng! cũng đừng so đo với ấy, về sau đối xử với ấy tốt một chút là được......” Tề Thiên giả nhân giả nghĩa , bất quá cảm thấy sai, đúng vậy, Đông Đông nhà bọn họ tuổi còn nhỏ, Cù Nhiên lão đại ngài sao nhường nhịn chứ? Sao cưng chiều ấy nhiều thêm một chút chứ? tại người rồi, hợp ý rồi đó, tìm người khác , tôi chống mắt chờ xem thử có thể tìm ra được rùa rắn gì đó hay , hứ......

      “...... ấy, ấy trở lại ?”

      “Chuyện đó à...... Ha ha......” cười gượng hai tiếng, nói cũng phủ nhận, đã nghĩ, dù sao cũng đâu có gì đâu, Cù Nhiên tự nghĩ như thế nào, muốn nhúng tay vào cũng được.

      Cù Nhiên ngơ ngác cắt đứt điện thoại, cả người ngồi lặng sô pha một hồi lâu. Con mèo của hắn rồi, trở lại , nhớ tới mấy ngày trước đó mình còn hờ hững với ấy, ngay cả mấy câu cũng nói cùng , trong lòng liền cảm thấy rầu rĩ đau đớn. ra mình thể ! Đột nhiên cảm thấy ở lâu trong căn phòng này như vậy thực đáng sợ, trống rỗng , giống như cái gì đều có, chỉ là cái hộp, bên trong chỉ có một mình . Hơi thở quen thuộc giống như xúc tua bủa vây lấy hắn, nhưng khi chìa tay ra bắt lấy thì cái gì cũng có, cho tới bây giờ chưa từng cảm thấy mất một người như mất tất cả...... Trước kia cho rằng bản thân đã có được tất cả, tại mới hiểu được, ra mất , mới là mất toàn bộ thế giới, chỉ còn lại chính mình, cái gì cũng tồn tại!

      thể, thể buông tya như vậy được! Cù Nhiên như hạ quyết tâm, ngẩng đầu nhìn thẳng về phía trước ánh mắt kiên định mà sâu xa, bản thân sai nhất định phải tự mình bù lại, tin tưởng, có thể vãn hồi , nhất định có thể!!

      Mèo con, hãy chờ ......

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      53. Tư lệnh ...
      Edit: Ishtar
      Beta: Quảng Hằng




      Phi cơ còn chưa hạ cánh, cảm giác oi bức cũng ùn ùn đánh úp lại, cánh quạt trực thăng phát ra thanh đinh tai nhức óc, Tiểu Ngũ ở bên cạnh chuyện cũng đều phải quát to .

      “Sắp tới rồi !”

      Đinh Đồng nghe xong gật gật đầu, cảm thấy rống lên thật điếc tai.

      Phi cơ đáp xuống, Đinh Đồng trực tiếp cùng Tiểu Ngũ trở về phủ tư lệnh. Sáng sớm nhận được điện thoại của Tiểu Ngũ, vừa lúc cũng muốn trở về, nghe đại ca nói Đinh Đồng mấy ngày nay cũng muốn đặc khu, liền trực tiếp kêu chung với hắn.

      Vào đại viện chỉ thấy Đao Tổ Vượng tuổi tác cao đội mũ rơm xanh lá được cắt tỉa, Đinh Đồng có chút giật mình, mắt nhìn Tiểu Ngũ, đối phương cũng là nhún nhún vai.

      “Ba, chúng con trở lại.” Tiến đến gần, Tiểu Ngũ .

      Đao Tổ Vượng xoay người, dấu vết năm tháng chinh chiến cả đời của ông muốn hiện rõ mặt, từng nếp nhăn, sâu sắc khúc chiết, như là đem những đau khổ đã trải qua của cả đời toàn bộ khắc ở mặt, ánh mắt nhìn về phía bọn họ, bình tĩnh lại ảm đạm.

      “Tư lệnh.” Đinh Đồng nhàng gọi một tiếng, ông lão khẽ gật đầu. Tháo xuống cái bao tay cùng cây kéo lớn cắt tỉa cành giao cho người ở phía sau “Vào nhà , tắm rửa cho thoải mái, sau đó xuống dưới ăn cơm.” hề khách khí, cũng có quá nhiều cảm xúc, vô luận là đối với con trai mình hay là Đinh Đồng, ông cũng biểu ra vui sướng gì, giọng điệu thản nhiên giống như tất cả tập mãi thành thói quen, tựa hồ hai người kia đều là ngày ngày bồi ở bên người ông, thực tự nhiên cũng quá thân thiện.

      “Dạ, chúng con vào trước.” Tiểu Ngũ giúp Đinh Đồng xách hành lý, cùng ba tạm biệt liền dẫn lên phòng lầu.

      Lúc lên lầu, Đinh Đồng giọng : “Có thể cho tôi ở trong phòng của ấy ?”

      Tiểu Ngũ có chút chần chờ, từ sau khi hai qua đời, phòng của ấy vẫn được giữ lại, ba nghiêm khắc thậm chí cho bất luận kẻ nào xê dịch thứ gì bên trong, có đôi khi còn tự mình quét dọn, sau đó ở bên trong ngồi một mình cả ngày. Đinh Đồng cầu dám tùy tiện đáp ứng , nhưng lại sợ trực tiếp cự tuyệt sẽ tổn thương lòng của , có chút buồn bực, đem hành lý đưa cho , : “ ở đây chờ tôi, tôi một lát sẽ trở lại.”

      Việc này phải được ba đồng ý, tuy rằng dám khẳng định có thể khi mở miệng sẽ bị đánh trận hay , nhưng quản được , dù thế nào cũng phải thử, dù sao trong chuyện của hai, tổn thương mà Đinh Đồng phải chịu cũng thua kém gì ba mình, cầu như vậy, dù hắn muốn, cũng nên lời!

      Đao Tổ Vượng ở bồn rửa tay, vài năm nay ông tựa hồ già ít, có lẽ từ ngày con trai mất ông liền già trong nháy mắt? Đứa con trai mình đặt tất cả kỳ vọng, đứa con ưu tú nhất, đứa con thương nhất, chỉ chớp mắt thôi còn nữa......

      Khi còn trẻ Tiểu Ngũ đối với việc ba thiên vị như vậy vẫn luôn canh cánh trong lòng , ba luôn hướng nội, ba luôn tin tưởng vào số mệnh đã thỉnh người xem bát tự cho ba, sau đó, liền bắt ấy học, chỉ cần ấy ngoan ngoãn đọc sách. Mà đồng dạng ở lại bên cạnh chính là hai mà hắn có làm thế nào cũng sánh được, hắn cũng thực cố gắng học bài, thực cố gắng bộ đội học bắn súng, luyện thể năng, nhưng cho dù tất cả mọi người khích lệ , cũng thể làm cho ba cười hài lòng với hắn một lần.

      Khi đó cố chấp cho rằng, tất cả đều bởi vì mẹ hắn phải là vợ cả, cho nên hắn mới thể được mọi người thưởng thức. phục, nhưng lại bất lực. Kỳ quan hệ của cùng hai coi như hòa hợp, cũng từng nghĩ tới muốn tranh giành cái gì.

      ra cũng thật buồn cười, với bọn họ mà , giang sơn chẳng qua chính là vài miếng đất nhỏ bé thuộc đặc khu quản hạt, phân tranh dứt, ai tiếp nhận, ngược lại cũng xem như rước lấy đống phiền toái. Mặc kệ người ta như thế nào, có chí khí, mạnh mẽ thao lược, cũng để ý, muốn chẳng qua chỉ là câu thừa nhận của ba mà thôi.

      Thẳng đến lần đó hai bỏ mình ở chiến trường, thời điểm nhìn thấy vẻ mặt đờ đẫn của ba ở trước thi thể của hai, cảm thấy trách nhiệm của mình đối với gia ̀nh này bỗng nhiên đặt nặng vai, ba tính tình mềm yếu, muốn ấy chọn ở lại trong đại trạch là tuyệt đối thể , cho dù vạn lần muốn, thời điểm đó cũng chỉ có ......

      Tiểu Ngũ qua, tiếp nhận khăn mặt trong tay vệ binh, đưa cho ba “Ba, có thể để cho Đinh Đồng ở trong phòng hai ?”

      Bàn tay cầm khăn mặt của Đao Tổ Vượng dừng lại chút, lên tiếng.

      “Ba......?” Tiểu Ngũ lại cẩn thận gọi ông tiếng.

      Ông lão thở dài hơi, nhắm mắt lại chậm rãi gật gật đầu, ngay tại lúc Tiểu Ngũ muốn xoay người rời ông lên tiếng:“Tiểu Ngũ.”

      dừng lại “Ba còn còn gì muốn dặn?”

      Đao Tổ Vượng vỗ vỗ cánh tay con, vóc dáng thằng nhóc này vốn dĩ muốn vượt qua ông nhiều như vậy .“Ở bên ngoài có khổ hay ?” Chưa từng nuông chiều con cái, Đao tư lệnh có thể ra những lời như vậy, đúng là dễ.

      Đột nhiên dòng nước ấm rót vào khắp thân thể của Tiểu Ngũ, biết mình nên trả lời như thế nào, câu nói bất thình lình làm cho thể chống đỡ, chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm đứng ngơ ngác ở đó.

      Đao Tổ Vượng giống như cũng chờ trả lời, cười cười “Tốt tốt!! Ba thể lại mất một người trong số các con !”

      Tiểu Ngũ có chút run run, dám lời nào, chỉ sợ vừa lên tiếng nước mắt thể kiềm chế mà rơi xuống, cũng chỉ có thể nhìn theo bóng dáng già yếu của ba từ từ chậm rãi rời trong tầm mắt mình.

      Ở bồn rửa tay vốc nước lên mặt mình, chờ nỗi lòng bình tĩnh lại chút, mới quay lại chỗ Đinh Đồng. Đinh Đồng thấy vẻ mặt còn vương chút nước “Có phải tư lệnh cho hay ?”

      có, ông ấy đồng ý, có thể ở trong phòng hai.”

      Trong lòng có chuyện đè nặng, Đinh Đồng cũng có quá nhiều tâm tư truy vấn cái gì. Chỉ theo ở phía sau Tiểu Ngũ, từng bước, rất chậm.

      Phủ Tư lệnh trước kia cũng đến nhiều, nơi này rốt cuộc là tổng khu của tư lệnh quyền cao chức trọng nhất, ngay cả Đao Diên trước kia từng cho biết rằng lão tiên sinh rất thích , cũng dám lỗ mãng ra vào giống như gia ̀nh bình thường, có thể đến liền tận lực đến quấy rầy, bởi vậy phòng của Đao Diên bất quá cũng chỉ vào một hai lần.

      Tới trước cửa, Tiểu Ngũ mở cửa, trong cái chớp mắt Đinh Đồng có thể cảm giác cửa phòng được người từ bên trong mở ra, sau đó người đó sẽ nhìn cười ôn nhu, sau đó kêu tiếng “Tiểu ngu ngốc”...... Nhưng mà, chung quy có khả năng ! Tiểu Ngũ đẩy cửa ra, bên trong trừ bỏ bài trí giản lược cái gì cũng có, nghiêng người đứng ở cửa chờ vào.

      “Tất cả vật dụng bên trong đều còn nguyên như lúc hai còn sống, ba cho bất luận kẻ nào động vào, mấy năm nay đều gìn giữ như vậy, ông vẫn như khi ấy còn sống, hai tuần một lần sẽ thay đổi ra giường một lần, ngẫu nhiên còn tự mình lại đây giúp đỡ quét tước chút tro bụi...... Sau đó, ở trong phòng ngồi suốt cả ngày, ai cũng dám quấy rầy.” Tiểu Ngũ với .

      Việc này Đinh Đồng biết , vài năm qua bọn họ ai cũng ở trước mặt nhắc đến chuyện này, vô luận là đối với hay là Bành Tấn Hoa, mọi chuyện có liên quan tới đặc khu, mọi người đều cố ý lảng tránh.

      bước vào trong phòng, phòng phải rất lớn, bàn học, tủ quần áo, giường, đều là đồ dùng bằng gỗ vô cùng đơn giản, khắp nơi đều phản ánh tính cách của chủ nhân căn phòng, Tiểu Ngũ buông hành lý, yên lặng rời khỏi phòng, đem nơi này lưu lại cho một mình .

      Đinh Đồng nên lời lúc này trong lòng là cảm giác gì, nghĩ mình ở nơi Đao Diên từng ở qua, có thể chạm vào tất cả đồ vật ấy từng sử dụng , đây là cảnh còn người mất sao? bàn học, đặt một cái đèn bàn, bên cạnh là cái ống đựng bút, bên trong cắm linh tinh mấy cây bút, nhìn qua phải là khung ảnh, ảnh chụp Đao Diên từ phía sau ôm lấy , mặt dán vào , hai người đều cười thực vui vẻ...... cầm lên, miệng bất giác cũng nhịn được giương lên, tuy tươi cười nhưng nước mắt lại lặng yên rơi xuống. Đúng lúc này vang lên tiếng gõ cửa, là Tiểu Ngũ đến kêu xuống , trở tay kịp, vội vàng lau nước mắt mặt, trả lời: “Được, tôi biết rồi, ra ngay.”

      Buông khung ảnh, từ trong hành lý lấy ra đồ dùng rửa mặt, vào phòng vệ sinh rửa mặt hơi sửa sang lại, liền ra . Hốc mắt có chút hồng hồng , nhưng cũng may tính là ràng, Tiểu Ngũ cũng có hỏi , có lẽ ta cũng phát .

      Trong phòng ăn, vài người hầu đem đồ ăn lên bàn, hương vị cay ê ẩm, làm cho nghe có chút thèm ăn, ăn chút cơm, thế nhưng liền ăn hơn hai chén, nhất là kia vài món rau trộn, dùng chanh thay thế dấm chua, vị chua tỏa ra mùi hương thơm ngát, tại lúc khí trời oi bức là vô cùng ngon miệng.

      Đao Tổ Vượng ăn rất ít, sau khi buông đũa  nhìn ngừng tấn công đĩa rau, sang sảng cười rộ lên “Nha đầu, ăn chậm chút, có người giành với con đâu! Đúng rồi, thế này mới gọi là ăn, giống chị con......” Ông chỉ chị Tiểu Ngũ “Nó nói cái gì giảm béo, rồi giảm béo, ăn có một chút giống như mèo vậy, ăn xong lại kêu đói, lấy đồ ăn vặt ăn ngấu nghiến. Cần gì phải thế chứ, có cơm ăn, thật là!”

      Tiểu Ngũ biết chị tư của hắn thích trưng diện, phù hợp : “Chị tư phải vừa sinh đứa đó thôi, chị ấy cảm thấy dáng người biến dạng , nhưng Đinh Đinh ấy ra, cho tới bây giờ thấy qua ấy ăn ít, nhưng thịt lại có bao nhiêu.” lại nhìn vào hai mắt của , cái miệng nhếch lên nói “Bất quá, Đinh Đinh, gần đây có phải có chút béo hay ? Sao tôi lại cảm thấy so với trước kia thô hơn?”

      bậy!” Đinh Đồng trừng hắn “Chắc là món này ăn ngon, mấy năm qua tôi cũng được nếm qua món ngon như vậy !” nhìn tư lệnh nở nụ cười ngượng ngùng chớp chớp mắt.

      Đao Tổ Vượng giống như đặc biệt cao hứng, lại nghe cùng con trai qua lại vài câu, tình cảnh như vậy từng xảy ra lúc nào ông sớm quên, từng người phụ nữ lần lượt rời khỏi ông, vợ ba của ông cũng để cho bọn họ tách ra ở tại biệt viện, thường thường ông có lúc cũng tới chỗ bọn họ dùng cơm, còn lại thời gian đều là một mình ở chủ viện bên này, ông cảm thấy như vậy rất thuận tiện.

      “Đừng quan tâm nó, con cứ ăn của con, thế này mới gọi là ăn cơm, béo một chút có là gì, con phải béo một chút mới xem được, trước kia......” đến bên miệng ông lại nuốt trở vào, trước kia nhìn bộ dáng cùng con đứng cùng nhau, đơn bạc, còn lo lắng về sau sinh được đứa ...... Ông con chưa kịp oán giận với con, người đã còn......

      Hai người còn lại cũng biết ông tất nhiên nhớ tới chuyện trước kia , cũng tiếp, chỉ để ý vùi đầu vào ăn, qua hồi lại tìm chuyện nói dời lực chú ý của ông, nhưng thế nào cũng là gợi lên chuyện cũ, lúc sau cũng còn vui vẻ như trước đó nữa.

      Cơm chiều xong, Đao Tổ Vượng kêu hai người vào thư phòng.

      “Được rồi, chuyện nghiêm túc .” còn thái độ thân cận trước đó, tại ông lại là Đao tư lệnh phát ra khí thế uy nghiêm.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      54. Vì ai ...
      Edit: Ishtar
      Beta: Quảng Hằng





      Cơm chiều xong, Đao Tổ Vượng kêu hai người vào thư phòng.

      “Được rồi, chuyện chính .” còn thái độ thân cận trước đó, ông tại là phát ra uy nghiêm khí thế của Đao tư lệnh.

      Tiểu Ngũ trả lời trước  “Ba, từ lúc  con  tiếp nhận tới nay tất cả mọi chuyện đều coi như thuận lợi, hạ gục đối thủ, trừ bỏ mấy mối trước kia cùng hợp tác, con tại ở xem xét ‘Đối tác’ mới. Trong nước, có vài vị chức trách đương nhiệm chuẩn bị được thay thế, cũng cơ hội tốt cho chúng ta......” cùng ba báo cáo những vấn đề quan trọng, Đao Tổ Vượng nghe rất chăm chú, cuối cùng gật gật đầu, ông đối với hạng mục phía sau tỏ ý đồng ý hay đồng ý, giống như một thương nhân doanh nghiệp bình thường nghiên cứu vấn đề mở rộng công ty sau nay, vô cùng bình tĩnh.

      “Nha đầu, thì sao? Có phải nên cho tôi câu trả lời hay ? Tại sao đột nhiên rút lui thì rút lui?” Đao Tổ Vượng nhìn , mặt nhìn ra vui giận.

      “Tôi......” Đinh Đồng lắp bắp “Tôi muốn làm cho tương lai Hạo Hạo...... Lưu lại bóng ma......”

      Nghe như vậy, Đao Tổ Vượng hơi nhíu mi, ánh mắt trở nên sắc bén “Như thế nào? Lúc trước phải muốn thay hai làm việc này sao? tại sao lại muốn quay đầu ? Cảm thấy người chết như đèn tắt có phải ?”

      khí lập tức liền căng thẳng, Tiểu Ngũ nghĩ muốn thay Đinh Đồng một chút hoà giải, lại bị ba trừng nuốt trở vào, chỉ phải yên lặng ngồi ở bên.

      Chung quanh yên tĩnh lại, chỉ nghe được ngoài cửa sổ tiếng gió thổi qua làm lá cây rơi xào xạc, Đinh Đồng chậm rãi mở miệng “Đao Diên -- tôi vĩnh viễn cũng quên được! Nhưng nuôi dưỡng Hạo Hạo vài năm qua, tôi dần dần hiểu được, đối với cha mẹ, đứa vĩnh viễn là bảo bối của mình thể nào bỏ rơi được. Tôi muốn cho thằng bé cuộc sống vui vẻ hạnh phúc nhất, cho nên...... Tôi thể rời khỏi...... Tôi nghĩ, Diên nếu biết, cũng nhất định phản đối ......”

      Đao Tổ Vượng cười lạnh “Phải ? Nhưng hai chết, làm sao biết nó sẽ nghĩ như thế nào?” Mấy năm nay Đinh Đồng vất vả bao nhiêu ông đều biết, suy bụng ta ra bụng người, nếu đây là con gái của ông, ông sớm nỡ, nhưng nha đầu kia tính khí nóng nảy, một khi đã nhận định điều gì liền sẽ nghe ai khuyên nhủ cả, tính khí như vậy, cực kỳ giống ông năm đó...... Ông cũng hy vọng con bé có thể sống tốt, nhưng từ lúc đó tới nay, con bé thoát khỏi quá khứ mà sống một cuộc sống tốt đẹp, trong lòng ông lại có muôn vàn tư vị nói nên lời ngừng quấy nhiễuông! Đúng, ông chính là phục, cam lòng! Đều là đứa tốt như nhau, vậy tại sao con trai của ông còn kịp làm ra được đại liền sớm rời khỏi nhân thế? Tại sao một gái tốt như vậy lại nhất ̣nh thể trở thành con dâu ông?

      “Đừng tìm lý do với tôi, là vì thằng nhóc họ Cù kia đúng ?” Ông ngồi ở ghế xoay người, chỉ chừa bên mặt quay về phía bọn “Đừng tưởng rằng trời cao hoàng đế xa tôi liền đối với chuyện của các người hoàn toàn biết gì cả! Nha đầu, tôi hỏi lại lần nữa, thành cho tôi biết, là vì cái gì?”

      Đinh Đồng than tiếng, ngữ khí thành khẩn trước nay chưa từng có “Tư lệnh, chuyện của tôi tôi muốn gạt ngài, đúng, tôi đã người, ấy gọi là Cù Nhiên. Nhưng chuyện này cùng chuyện tôi muốn rút lui hề liên quan! Mặc kệ ngài tin hay , tôi chính là vì Hạo Hạo, tôi muốn thằng bé bị người chỉ trỏ lớn lên, tôi phải bảo vệ nó, cho nên, tôi thể rời khỏi......”

      “Tôi có thể tin tưởng sao? Cái cớ như vậy cũng được xem là lý do sao!”

      “Ba......”

      “Câm miệng, có chuyện của con!”

      Tiểu Ngũ lên tiếng lại lần nữa bị áp chế xuống dưới.

      “Tư lệnh, tôi đều là . Nếu ngài cảm thấy tôi lừa gạt ngài, lần này tôi đến chính là mặc cho ngài xử trí.” xong đứng lên, cúi đầu, dám nhìn thẳng vào ông.

      “Thằng nhóc nhà họ Bành cũng phải do sinh , sao có thể đối với nó tốt như vậy?” Sau lúc lâu, giọng điệu của Đao Tổ Vượng mới hòa hoãn một chút.

      Đinh Đồng trả lời “Thằng bé là do tôi nuôi lớn, chúng tôi trong lúc đó trừ bỏ cùng chung huyết thống còn lại đều giống như mẹ con ruột thịt, mỗi lần thằng bé khóc tôi đều lo lắng, mỗi lần thằng bé cười tôi cũng vui cùng nó, trong lúc đó thân tình cái gì cũng thay thế được, tôi có biện pháp suy nghĩ cho thằng bé.”

      Thân tình, đứa ......

      Đao Tổ Vượng thở ra hơi, tựa lưng vào ghế ngồi, hướng bọn họ khoát tay áo “Được rồi, ra ngoài !” Ông còn lời nào để , còn có thể thế nào đây? Năm đó ông làm sao nghĩ vì người thân mình mà suy nghĩ, nhưng ông chung quy vẫn là thân bất do kỷ, hôm nay, có thể thành toàn cho người khác , ông cũng nên thanh toàn thôi, bởi vì đau đớn nhất là khi mất người thân, chỉ sợ sẽ có ai hiểu ràng hơn ông.

      biết như thế nào, bên ngoài thời tiết có chút thay đổi. Đinh Đồng ra đứng cạnh cửa, nhìn đám mây nơi chân trời nặng chịch che khuất thái dương, câu cũng . Tiểu Ngũ ở bên cạnh cũng biết nên nói cái gì “...... Ách, Đinh Đinh à......”

      phải muốn thăm mẹ sao? , cần phải lo cho tôi.” Hoàng hôn dần dần biến mất, ánh chiều tà đơn chiếu mặt đất, trong khí oi bức , mồ hôi từ trán Đinh Đồng chậm rãi trượt xuống.

      “Những lời ba đừng để ý, nếu ông ấy thực muốn làm như vậy cũng đợi tới hôm nay, đừng để ở trong lòng.” Tiểu Ngũ vừa vừa nhìn .

      xoay người lại, nhìn cười cười “Tôi biết mà, nếu tư lệnh muốn đối phó tôi, sao còn có thể cho tôi cơ hội giải thích.” Thở dài, vẫy vẫy tay  “ thăm mẹ , tôi trở về phòng nghỉ ngơi , hôm nay cảm thấy mệt chết được!”

      Tiểu Ngũ biết an ủi người khác, tuy rằng nhận ra tâm tình của Đinh Đồng được tốt , nhưng đàn ông mà, biết quan tâm nhiều như vậy. Có đôi khi cảm thấy nếu bên cạnh có người có thể nói chút lời đường mật, vậy nhất định có thể vui vẻ hơn rất nhiều, ít nhất cần cái gì cũng đều để ở trong lòng , có thể có người tâm sự. Lô Phương từng với , kỳ cũng phải cần bạn bè, mà là bởi vì quá để ý, sợ hãi cuối cùng cũng mất , cho nên, đơn giản ngay từ đầu liền muốn, như vậy ít nhất cần trả giá, lúc chia ly cũng quá đau buồn.

      Nghỉ ngơi đêm, ngày hôm qua tàu xe mệt nhọc hoàn toàn biến mất hầu như còn . Đinh Đồng đưa mắt nhìn đồng hồ báo thức đặt đầu, cư nhiên đã tới mười giờ, có thể ngủ như vậy, tối hôm qua cứ tưởng chính mình khó có thể ngủ được, nhưng thực tế hình như ý thức được đây là nơi thuộc về Đao Diên, người là cái chăn ấy từng đắp qua, cái loại cảm giác an toàn này làm cho có thể hoàn toàn dỡ xuống gánh nặng, vì thế, đêm ngon giấc, nhưng trong tiềm thức vẫn cảm thấy tựa hồ thiếu cái gì, thiếu...... vòng ôm ấm áp quen thuộc......

      Vừa rời giường thu thập tốt xong, còn ̣t tóc, đã có người gõ cửa .

      Đinh Đồng mở cửa ra, là bé, ngày hôm qua có nhìn thấy ấy ở phòng bếp làm việc, hỏi: “Có chuyện gì sao?”

      bé dùng tiếng phổ thông chuẩn lắm “Tư lệnh bảo xuống, có người đến tìm .”

      “Tìm tôi?”

      bé dùng sức gật gật đầu, bộ dáng còn nghiêm túc.

      “Được, thôi, mang tôi xuống.” Đinh Đồng đem cửa phòng đóng lại liền theo ấy xuống lầu.

      Đặc khu có khí hậu nhiệt đới gió mùa tuy rằng sớm có sự chuẩn bị, nhưng sau mấy năm lại trở về đúng ngay ngày hè, Đinh Đồng vẫn là có chút thoải mái, thời điểm xuống lầu trong đầu vẫn nghĩ là giữa trưa ăn cái gì, quyết ̣nh lát nữa bảo phòng bếp trước chuẩn bị cho một phần thịt nướng chanh, mùi vị lạnh lạnh chua chua kết hợp với miếng thịt mềm tan trong miệng , hương vị đó tại nghĩ tới liền chảy nước miếng.

      Trong phòng khách, Đao Tổ Vượng ngồi ngay ngắn, thần sắc tựa hồ có chút thích hợp, Đinh Đồng theo ánh mắt ông nhìn qua, ngồi ở đầu khác phải Cù Nhiên thì là ai! hoảng sợ, vội vàng chạy nhanh đến bên người , vô cùng kinh ngạc, giọng hỏi: “Sao lại đến đây?”

      Cù Nhiên thấy lại đây cũng đứng lên, hạ thấp người ôm , chuyện.

      Đinh Đồng biết cục diện nên làm cái gì bây giờ, có chút cẩn thận vụng trộm nhìn về phía Đao Tổ Vượng bên kia.

      Đao Tổ Vượng híp mắt, nhìn chằm chằm Cù Nhiên tha. Trước đó mười phút người thanh niên này mang theo người tới nơi này, chỉ là muốn tìm Đinh Đồng, vệ binh canh cửa sao có thể đáp ứng, làm ra tiếng động lớn như vậy, vệ binh bắt đầu cảnh giác, may mắn ông góc trong hoa viên cách cửa lớn xa hoạt động gân cốt, bằng , có lẽ thằng nhóc ngu ngốc này sẽ bị xử ngay tại cửa .

      Đinh Đồng kinh hoảng mở miệng “Tư lệnh...... ấy là Cù Nhiên.”

      “À.” Tư lệnh lạnh lùng nhìn cái “ gọi đến?”

      Cù Nhiên cướp lời lên tiếng “Là tôi tự mình tới, liên quan tới ấy!” xong giống như lại cảm thấy đúng “, cũng có quan hệ, tôi đến vì tìm ấy, cháu có gì mạo phạm , mong rằng ngài làm người lớn bỏ qua cho.” Ngữ khí thành khẩn khiêm tốn, nhưng cũng kiêu ngạo siểm nịnh.

      Đao Tổ Vượng sống sáu mươi năm qua đời này cái gì trải qua, mà khi Cù Nhiên xuất ở trước mặt ông khắc kia, ông mới cảm thấy có loại cảm giác hoảng thần. Khuôn mặt này, thần thái này, cho dù là nhất cử nhất động của hắn...... Trừ bỏ hình dáng có chút bất đồng, xa xa nhìn thấy trong chốc lát, ông gần như đều lầm tưởng con trai mong nhớ ngày đêm trở lại!

      “Cậu lại đây!” Ông lão giơ tay hướng về phía Cù Nhiên, cứ giơ lên như vậy chờ qua.

      Cù Nhiên dự đoán được tình huống này, có chút sửng sốt, nhưng hai giây sau mỉm cười đứng lên, về hướng ông lão.

      “Ngồi xổm xuống.”

      Cù Nhiên nghe lời, chân sau nửa quỳ , ngồi xổm trước mặt Đao Tổ Vượng.

      Đao Tổ Vượng, nổi danh vùng biên giới thậm chí là vài quốc gia nhỏ xung quanh- Đao tư lệnh, và cứ như thế nhìn chăm chú vào người đàn ông trước mắt, hốc mắt thế nhưng sớm ươn ướt. Đôi mắt ông sắc bén, đôi tay ông cầm súng kinh qua biết bao trận chiến, chậm rãi giơ lên xoa mặt Cù Nhiên, đầu tiên là dám chạm vào, giống như sợ hãi cái gì, Cù Nhiên có chút hiểu được tâm tư của ông, chính mình liền chủ động giơ tay lên sau đó nhàng bắt lấy tay ông để lên mặt mình......

      Trong nháy mắt, nước mắt của Đao Tổ Vượng tràn mi mà ra...... ở mặt ông rốt cuộc ức chế thương cảm được chôn sâu trong lòng.

      Bốn năm trước, lúc thi thể của con trai bị nâng đến trước mặt ông, ông giọt nước mắt đều chảy xuống, nhưng cái loại cảm giác như bị người lấy một miếng thịt thân thể này, làm ông đau đến thắt ruột thắt gan! Nhưng trong tình thế nguy cấp lúc đó, ông có khổ sở cũng tuyệt đối dám biểu ra, hai quân giao chiến, sĩ khí quyết thể tại thời điểm mấu chốt bị ảnh hưởng, cho nên ông chịu đựng, cố nén...... Đến cuối cùng ký hiệp nghị ngưng chiến, nhường nhịn , cấp cho, nhưng lại có cách nào nhìn giang sơn năm đó bản thân vất vả đổ máu giành được dâng vào tay người khác...... Chờ hết thảy lại khôi phục lại thời điểm yên bình, tâm tình của ông thể phát tiết ra được nữa, cứ như thế, nổi đau đó vẫn lưu tại nơi sâu nhất trong đáy lòng, mà ông có thể làm giống như cũng chỉ có thể ở phía sau ngẫu nhiên đến phòng con, làm như nó còn sống, sau đó cùng nó một chỗ nghỉ ngơi cả ngày.

      Đinh Đồng lần đầu tiên nhìn thấy Đao Tổ Vượng rơi nước mắt, chỉ có , mọi người, có ai từng gặp qua đâu? biết ông nhớ tới cái gì, phụ nữ vốn rất dễ rơi nước mắt, bởi vậy, sớm là rơi lệ đầy mặt , vì thế cắn cắn môi xoay mặt dám nhìn đến.

      Cù Nhiên kiên nhẫn mặc ông cầm mặt mình, tuy rằng là lần đầu tiên nhìn thấy ông, nhưng ông quyền cao chức trọng, phát ra khí thế đủ để khiến người xung quanh kinh sợ, bất quá lúc này, biết mình đối mặt chỉ là một người cha mà thôi, bình tĩnh giúp ông lau nước mắt...... Nhìn những gipjt nước mắt già nua của người trước mặt kgoong ngừng tuôn rơi, Cù Nhiên khát khao cảm thấy hình dáng cha mình chen lẫn chồng chéo trước mặt, nếu mình có chuyện gì, người cha luôn luôn cùng mình bất đồng ý kiến kia đại khái cũng khổ sở như thế này!! Lúc này Cù Nhiên, từ đến lớn chưa bao giờ giống như bây giờ cảm thấy đối diện với một người tâm tình lại vui vẻ như vậy, cứ như thế lẳng lặng trấn an đối phương, lời.

      mousenho thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      55. Đuổi tới ...
      Edit: Ishtar
       Beta: Quảng Hằng

      Thời gian dường như ngưng đọng, Đao Tổ Vượng lúc đầu còn chìm đắm trong bi thương, sau đó lại nhìn lẩm bẩm Cù Nhiên, đại khái đều là những câu xin lỗi, sám hối bởi vì địa vị của mình là nguyên nhân tạo nên cái chết của con trai, sám hối mình chưa từng dành thời gian bồi ở bên cạnh nó......

      biết khi nào Tiểu Ngũ đến, liền đứng ở bên người Đinh Đồng, nhìn ba than thở khóc lóc đối với Cù Nhiên bộc bạch tưởng niệm đối với con mình, vẻ mặt của có chút khác thường.

      Đinh Đồng giật ống tay áo , hai mắt đẫm lệ mông lung hướng lắc đầu, Tiểu Ngũ liền miễn cưỡng cười, sau đó rất gật gật đầu, ngắn ngủi trong giây lát, hề lên tiếng, nhưng song phương đều hiểu được ý tứ lẫn nhau.

      Cũng biết qua bao lâu, Đao Tổ Vượng như là hoàn toàn phát tiết xong, sau khi gắt gao ôm chặt Cù Nhiên, liền buông lỏng ra, đứng lên có chút lảo đảo, người bên cạnh chạy nhanh tới muốn dìu ông, ông khoát tay áo cần, liền mình tập tễnh thong thả trở về phòng.

      Đinh Đồng tới bên cạnh Cù Nhiên, để cho dựa vào mình đứng lên, ngồi lâu như vậy, chân sớm tê rần, trong lúc nhất thời có chút sức lực.

      Tiểu Ngũ cũng bước đến “Để chê cười rồi! Cha tôi hơi có chút kích động......”

      thấu hiểu cười cười “ nên nhìn xem, dù sao tuổi đã lớn, cảm xúc kích động chỉ sợ tốt.”

      “Quên , loại thời điểm này ông ấy muốn tôi quấy rầy .” Tiểu Ngũ ho tiếng, có chút xấu hổ “Kia cái kia...... Các người...... Để cho Đinh Đinh mang ra ngoài dạo !” Đem chìa khóa xe ném cho “Lấy xe của tôi, làm ơn thương bảo bối của tôi chút!”

      Đinh Đồng tiếp nhận chìa khóa, kéo Cù Nhiên ra ngoài, tình hình tại, hai người bọn họ ở tại chỗ này xác thực cũng thích hợp, tuy rằng biết nên dẫn đâu, nhưng chỉ có thể rời khỏi phủ tư lệnh trước.

      Hai người tới cạnh xe, trong lòng Cù Nhiên đối với việc bỏ nói tiếng nào vẫn có chút hờn dỗi, lúc đến phía sau xe, Đinh Đồng gọi lại muốn gì đó, hừ lạnh tiếng, cố ý để ý tới, đợi mở khóa xe xong liền thẳng về bên phải cửa xe, chuẩn bị ngồi vào trong.

      ngờ cửa xe vừa mở ra, mặt biểu tình liền cứng lại rồi,NND, là tay lái bên phải...... Thực quá mất mặt rồi!

      “Ha ha ha ha cáp......” Đinh Đồng cười đến ngửa tới ngửa lui, vừa rồi vốn ̣nh cho đây là xe tay lái bên phải bảo ngồi vào bên trái , nhưng lại cũng thèm để ý đến mình, tại nhìn bộ mặt nhăn nhó cơ thể run rẩy, liền là nhịn được , trong lòng tự , cho chịu nghe em , đáng đời!

      “Em còn cười được! Sao sớm cho biết chứ?!” Hắn ra dáng căm giận.

      Oan chết được! vừa cười vừa giơ tay phải lên, làm ra tư thế thề thốt “Em...... em vừa rồi có gọi mà...... Tại giống như phát cáu gì đó, chịu nghe em nói nha...... Ha ha......”

      Mắt thấy muốn phát hỏa, Đinh Đồng vội vàng thu liễm ngưng cười, ngoan ngoãn đến ghế lái, ngồi vào ghế, còn đứng tại đằng kia, liền vươn đầu, mắt chớp chớp nhìn “Lên xe ! Chờ em ôm lên sao?”

       Cù Nhiên lập tức liền cảm thấy lại bị đùa giỡn thêm lần nữa, bất quá lời này sao lại nghe quen tai như vậy? Xem khẩu khí đại gia kia của , này...... Đây là học của sao?

      Đinh Đồng dẫn lên ̀nh nghỉ chân đỉnh núi, cấu tạo đơn giản bằng trúc ở đỉnh núi có cảm giác khác biệt, ở trong này buôn bán là những người lớn tuổi, , nói tiếng Hán rất ít, chỉ đơn giản nói một ít từ giao tiếp. Đinh Đồng khoa tay múa chân nói cho bọn họ nướng con cá, vừa gọi hai chén mì, đây là nơi bán ẩm thực ̣a phương đầy đủ nhất, dùng sữa đặc điều chế thành đồ uống lạnh, ở bên trong cho thêm quả điều, tôm ướp nước gạo, chút cơm nếp, sau đó đem bánh mì xốp giòn vo thành viên nhỏ đặt ở bên trong, ngâm trong đá lạnh là món điểm tâm ưa thích của người bản xứ.

      Cù Nhiên lần đầu tiên ăn được, cảm thấy có chút kỳ quái, cảm thấy nghi ngờ, gạo nếp cùng bánh mì ăn chung với đồ uống lạnh, có thể ăn ngon sao? Nhìn Đinh Đồng ăn ngon lành, nếm thử chút, xác thực tồi, mùi sữa ngọt ngào hòa lẫn với hướng lúa mạch của bánh mì, hơn nữa nhai thêm một chút là phần cơm nếp, làm cho người thích đồ ngọt như hắn thích thôi .

      Đinh Đồng vụng trộm xem ăn hăng say, cao hứng mặt mày cười cong cong .

      Bà chủ đem cá bọc lá sen nướng bưng lên cho bọn họ, có thêm gia vị, chỉ là ở thân cá thoa một chút muối ăn, Đinh Đồng theo thói quen, dùng đũa đem da cá lột ra, tấn công phần thịt cá bên dưới, ăn vào miệng mùi vị vô cùng tươi mới.

      “Ăn ......” Miệng ngốn đồ ăn, vừa ăn vừa hàm hàm hồ hồ với Cù Nhiên.

      “Sao chỉ biết có ăn thôi?” Cù Nhiên trợn mắt liếc một cái “Để cho người biết còn tưởng rằng em ở chung với phải chịu ủy khuất, cho em cơm đều ăn đủ no, vừa rời khỏi liền giống như quỷ đói đầu thai.”

      “A......” cũng cùng so đo, trực tiếp gắp một miếng thịt lên thổi thổi đưa tới trước mặt ý bảo há mồm.

      Cù Nhiên tình nguyện há mồm ăn, liền lại tiếp tục vừa lòng nhâm nhi thưởng thức. Chờ xong ăn vỗ về cái bụng hô to mãn nguyện, mới : “Lá gan của em càng ngày càng lớn nhỉ? nói tiếng liền dám bỏ ?”

      trở lại vấn đề chính.

      Đinh Đồng vẻ mặt vô tội lý sự “Sao em lại nói tiếng nào chứ ? Muốn nói với chuyện gì , vẫn còn giận em, hoằn toàn là để ý tới người ta mà! Buổi tối hôm trước em phải còn gọi điện thoại cho sao? Nhưng thì sao? cả đêm trở về!” đến chuyện này mặt của trầm xuống “! đã đâu? Thành thật một chút cho em! Sao lại thế này? Tới tối còn dám về nhà!”

      … Vai diễn này cũng chuyển biến quá nhanh ! ràng người đúng lý hợp tình chất vấn là , một mới nói câu, liền sĩ khí dâng cao lên án hắn công khai.

      “Tối hôm đó uống say, ở lại khách sạn một đêm ! dám lái xe......”

      “Chỉ thế thôi?”

      Thái độ tỏ vẻ hoài nghi của làm cho người nào đó thẹn quá thành giận “Chỉ thế thôi!! là loại người dối người khác sao? có cần thiết phải làm như vậy sao?”

      Đinh Đồng vỗ bàn “Tốt lắm, , em hay ?”

      Ở một bên bận việc ông bà đại khái hiểu được đây là cãi “”, có chút ngại ngùng che miệng cười, sau đó thường thường liếc mắt ngắm trộm bọn họ bên này. Cù Nhiên cùng Đinh Đồng là ngồi đối mặt nhau, Đinh Đồng lại đưa lưng về phía hai ông bà lão, chỉ có một mình Cù Nhiên có thể nhìn thấy biểu tình của bọn họ. có chút được tự nhiên ở ghế xê dịch, ho “Này, đây là ở bên ngoài, em ý tứ kín đáo một chút có được ?”

      được! phải !”

      Cù Nhiên cảm thấy loại tính tình trẻ con này của Đinh Đồng là đáng , tâm tình bỗng nhiên tốt hẳn lên, đơn giản thẳng thắn đáp án muốn nghe “ em!!” Đều đã đuổi theo người ta tới tận nơi này rồi, có cái gì dám thừa nhận.

      Đinh Đồng đắc ý nhướng nhướng hàng mi, trong lòng lại vui rạo rực, được tiện nghi còn khoe mã “ sai, tốt lắm! Ân chuẩn tiếp tục kiên trì thêm nữa!”

      Bất quá giây tiếp theo, sắc mặt lại trầm xuống, Cù Nhiên có chút nắm bắt được, sao lại vui giận thất thường như vậy chứ ? Nâng tay lên ôm lấy , sau đó hỏi: “Làm sao vậy? lại làm gì chọc giận em nữa sao ?”

      Đinh Đồng hơi hơi chu miệng, có chút đau thương“Em...... Muốn thăm Đao Diên......”

      Cù Nhiên rất muốn đồng ý với , rất muốn vẫy vẫy tay áo chạy lấy người...... Nếu là trước kia, tuyệt đối làm được, nhưng đổi thành tại, chỉ có thể ủy khuất chính mình ở trong lòng như đèn kéo quân đem ý tưởng này bảo mình quên , ngoài ra còn cách nào khác.

      Thở dài, xoa xoa đỉnh đầu của “Muốn cùng em sao? Hay là ở nơi nào đó chờ em?”

      “Chúng ta cùng !” Ánh mắt của kiên định nhìn gật đầu cái.

      Hẳn là muốn cho Đao Diên biết mình có thể sống tốt, cho nên nếu Cù Nhiên đến đây, liền lựa chọn mang theo cùng, hai người cùng nhau cho Diên, cho ấy biết rằng, rất khỏe, ấy cần tiếp tục quan tâm , mà bất kể đến đâu, cũng đều quên ấy......

      Ở giữa non xanh nước biếc, mộ của Đao Diên ở phía nam trung tâm đặc khu lấy nam dựa vào nơi non nước hữu tình. Đinh Đồng cầm nhang đèn mua trước đó cùng với bó hoa nửa đường tự tay hái, cùng Cù Nhiên giống nhau, kỳ cũng là lần đầu tiên đến đây.

      Đúng vậy, trước đó bất đắc dĩ chỉ có thể mau chóng theo đại ca dời về nước, nhưng sau đó vô luận như thế nào cũng có dũng khí đến thăm ấy, bởi vì sợ hãi bản thân như dây cung kéo căng sẽ ở trước ngôi mộ lạnh như băng của sẽ chống đỡ nổi mà gãy rời.

      Cho dù là hôm nay, cũng khó tránh khỏi cảm giác bước chân mình như còn chút sức, có cùng Cù Nhiên có chút động tác thân mật nào, đây là cảm thấy mình hẳn là cho Đao Diên sự tôn trọng, mà Cù Nhiên dường như cũng hiểu được tâm  tư của , xem cố ý tránh khoảng cách nhất ̣nh cũng có làm ra hành động gì khác.

      tấm bia bằng đá hoa cương lục sắc, dáng vẻ trẻ trung được chụp lại tấm ảnh chụp màu xám, nụ cười kia vĩnh viễn ôn nhu sâu vào lòng người như vậy, Đinh Đồng quỳ trước bia mộ, lấy tay quét tro bụi ảnh chụp. Chung quanh cũng chỉ có ngôi mộ như vậy, mặt đất được người dùng đá cẩm thạch cao cấp lát lên, hơn nữa định kỳ đều có người đến quét tước, chăm đèn nến, tràn đầy vẻ thanh u nhã nhặn lạ thường.

      vuốt ảnh chụp lạnh như băng của , nước mắt chậm rãi chảy xuống “Diên, em trở về! Thực xin lỗi, nhiều năm như vậy mới trở về thăm !” tạm dừng chút “Thực xin lỗi...... Thực xin lỗi...... Em sống tốt lắm, còn tìm được người giống chăm sóc em rất tốt......” cuối cùng cũng bật khóc thành tiếng “Thực xin lỗi...... Em có biện pháp, em muốn sau khi mất lại mất một lần nữa! Đại ca , hy vọng em sống tốt, cho nên em trở về muốn cho ...... cho đừng nên lo lắng cho em......” Lời nói của Đinh Đồng đứt quãng, người phía sau rốt cục nhịn được, tiến lên nhàng ôm , để cho tựa vào vai mình.

      Cù Nhiên biết nên nói cái gì, bên đốt nhang, tay trấn an Đinh Đồng “Tôi biết nên nói cái gì, hoặc là như thế nào...... Chỉ là, yên tâm, tôi làm cho ấy hạnh phúc , sẽ bảo vệ ấy.”

      trận gió nhàng thổi qua, Đinh Đồng khóc rấm rứt, lúc  rời phải tựa vào trong ngực Cù Nhiên mới miễn cưỡng trở về.

      Trở lại xe, sau khi hai người đều ngồi vào ghế, Cù Nhiên nhàng ôm dỗ dành “Ngoan, đừng khóc!”

      Đinh Đồng khịt khịt mũi, mạnh miệng “Em sao .”

      “Còn cậy mạnh với ? Mèo con ngoan! Về sau mặc kệ bị ủy khuất gì đều phải cho biết, được chịu đựng một mình , có cái gì thương tâm khổ sở , liền phát tiết ra ngoài, có ở đây, em cái gì cũng cần quan tâm lo lắng !”

      Đinh Đồng ngước đôi mắt nước mắt lưng tròng lên nhìn , mũi lại bắt đầu cay xè, cảm thấy tất cả lời tỏ tình thế gian bày sợ cũng bằng câu cảm động thiên ̣a như vậy .

      ở đây!......

      Cù Nhiên nhàng véo chóp mũi của chút “Nghe lời , đừng khóc nữa!” vẫn còn khóc thút thít, có biện pháp “Nếu em còn khóc nữa chúng ta liền ngủ ở nơi này, lát tìm xe tải kéo chúng ta trở về, lái được xe tay lái bên phải, lúc này em thể lái xe...... Em trông thấy hôm nay ánh mắt lão nhân gia kia ngay từ đầu đều trừng , giống như muốn phun lửa, nếu để cho chiếc xe có vấn đề gì, ông ấy còn lột da sao...... Ai...... Đừng cắn, đừng cắn......”

      Sao lại cắn nữa rồi? Vốn là khí tốt, ngài có thể đừng náo loạn sát phong cảnh như vậy được ? Đinh Đồng bị tức vùi đầu ở trong ngực cắn cắn, oa oa trả thù dường như khóc lớn trận xong đã thông suốt......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :