1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy Vọng - Long Tiểu Vũ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 46: Nóng vội có ích
      Beta: Nguyệt Nhi





      Bạn nhỏ Bành Hạo tính tình quật cường, khuôn mặt nhắn tuy bị bẩn như cũng hề yếu thế,“Mẹ tôi là Đinh Đồng, ông là đồ bại hoại mau thả tôi ra, bằng ba mẹ sẽ khách khí với ông!!”

      Lưu Lão Thất dùng hai đầu ngón tay véo khuôn mặt nhỏ nhắn của Bành Hạo,“Hắc hắc...... Tao cho mày biết, Đinh Đồng phải là mẹ mày!!! Mẹ mày chết, biết chết như thế nào ? Là sinh mày mà chết!Ách......Mày  tin hỏi ta , mày còn có thể thuận tiện hỏi luôn mẹ ruột của mày có phải đã chết rồi hay ?!”

      Bành Hạo vừa nghe mẹ phải là mẹ, còn mẹ mình chết, cậu tin, vừa khóc vừa dùng chân đá :“Ông bậy......ông bậy...... mẹ tôi ở ngay tại kia, mẹ tôi ở ngay tại kia!”

      Lưu Lão Thất bị đá trúng vài cái, còn đau, thằng nhóc này vẫn đá đánh, lập tức liền tức giận, hung hăng đánh Bành Hạo vài cái, Bành Hạo khóc lớn hơn nữa, cậu vừa thương tâm vừa đau đớn người, cậu muốn chạy qua chỗ mẹ, lại bị lưu Lão Thất nắm chặt, vì thế cậu liền hướng về phía Đinh Đồng, nghẹn ngào khóc “Mẹ..... Mẹ...... Mẹ cho ông ta biết, cho ông ta, con chính là con...... Mẹ......”

      Nhìn bộ dáng khóc lóc của cục cưng, Đinh Đồng cảm thấy trái tim như bị ai cứa vào, ̉ họng khô khốc , muốn nói một câu cũng nên lời.

      Lưu Lão Thất thấy mọi việc đúng như dự liệu của mình, vì thế thả Bành Hạo ra cho nó tùy ý chạy về phía Đinh Đồng.

      Đinh Đồng mạnh đẩy người nãy giờ ngăn cản , chạy đến ngồi xổm xuống đem cục cưng ôm vào trong lòng, nhanh chóng giúp cục cưng cởi bỏ dây thừng cổ tay, nhìn vẻ mặt đầy nước mắt của Bành Hạo, tay vừa được đến tự do liền ôm ̉ khóc chứng thực vấn đềvừa rồi:“Mẹ...... Mẹ , mẹ nói cho người xấu biết, mẹ chính là mẹ của con, mẹ cho ông ta mẹ!!”

      “Mẹ đương nhiên là mẹ của Hạo Hạo, chúng ta tin người kia , hưu vượn đó.”

      Lưu Lão Thất đắc chí, đối với tâm linh đứa tiếp tục làm thương tổn lần nữa,“Nhóc con, ta ta là mẹ mày, vậy mày nghĩ lại , tại sao ta ở cùng với ba mày? A? Các bạn của người ở nhà trẻ phải ba mẹ đều ở cùng nhau sao? Hoặc mày nói với mẹ đem giấy kết hôn cho mày xem.....”

      “Lưu Lão Thất, mày câm miệng cho tao!!!” Đinh Đồng gắt gao ôm con, gào thét.

      Bành Hạo biết phân phải trái như thế nào, nhưng cậu biết đánh cậu là người xấu, cậu nên tin tưởng lời nói của người xấu! Nhưng cái tên xấu xa này lại giống như ...... Ba mẹ cậu có ở cùng chỗ, nhưng mà chẳng lẽ ở cùng chỗ mẹ phải là mẹ sao? Cậu ......

      “Ông đây rảnh dong dài với mày!” Lưu Lão Thất phiền chán hề quan tâm nữa, ngược lại đến hỏi Tam Hổ:“Hổ tử, tiền đủ chứ?”

      Tam Hổ gật đầu, đủ, tổng cộng ba vali, tất cả đều để trong xe.

      Lưu Lão Thất qua, nhìn thoáng vào vali, thấy tiền tới tay, cũng cần khách khí với bọn họ. lấy ra khẩu súng,“Oành” tiếng hướng về vị trí bên cạnh Đinh Đồng nả phát súng, nhìn Đinh Đồng như chim sợ cành cong gắt gao ôm Bành Hạo vào trong ngực, hắn cảm thấy rất thõa mãn, liền nả thêm vài phát súng nữa.

      Bắn hết đạn trong súng, cười lớn, nạp thêm đạn vào, hắn đem khó chịu mấy năm nay đọng lại trong lòng tất cả đều phát tiết ra,chỉ vào Đinh Đồng, “Cảm giác thế nào? A? Trái phải đều phải tránh, có biện pháp chống trả, mày cảm thấy mọi việc theo ý mình như thế nào? Ba bốn năm nay, Lưu Lão Thất ta cả ngày đều như vậy!! Mày là ai nha? Dựa vào cái gì chúng tao phải nghe mầy! Chỉ dựa vào mày là mẹ của con trai Bành Tấn Hoa hả? Tao hiểu được , Bành Tấn Hoa phải rất lợi hại sao? Sao hắn có thể để tiện nhân như mày tác oai tác quái? Bất quá hắn đụng tới mày thì tao xử......”

      Vẫn bị áp chế này giờ, Tả Mộng Lam thật sự sợ hãi, người này lại dám làm...., là ai cái khó ló cái khôn, lúc này Tả Mộng Lam vội muốn chết!

      Cuối cùng, nói một câu mà mấy người để đây đều giật mình:“ được nhúc nhích, tôi là cảnh sát!!”

      Vừa nghe lời này, Đinh Đồng tức muốn chết, mang theo ấy tới đây quấy rối sao?

      Lưu Lão Thất thì giật mình, bởi vì nghĩ cảnh sát ngu xuẩn như vậy, tại đây hai bên đối ̣ch mà bên ta có lợi thế gì, nói như thế phải muốn chết sao? Cho nên để ta hù dọa bọn họ.

      Ngược lại, Lưu Lão Thất dùng thương chỉ vào ,“Tốt, nếu mày là cảnh sát thì ta cũng nên thả mày phải ?” xong cùng đám Tam Hổ cười rộ lên.

      “Cười cái gì mà cười, nghiêm túc !!!” Lời này vừa nói ra, mọi người cười càng lợi hại.

      Bọn họ cười càng vui vẻ, như cùng thời khắc đó, một tiếng phanh xe kịch liệt thắng gấp, ở ngõ lập tức xuất hiện vài chiếc xe, phía sau còn có xe cảnh sát.

      Nhất thời mọi người đều hoảng hốt, chưa có phản ứng gì, chợt nghe thanh khuếch đại qua loa “Buông vũ kh픓Để tay đầu” Linh tinh . Lưu Lão Thất thẹn quá thành giận, đối với Tả Mộng Lam chuẩn bị bóp cò, Đinh Đồng nhìn thấy khoảng trống, lập tứ đá Lưu lão thất, sau đó nhanh chóng ôm lấy con vừa chạy vừa nói với Tả Mộng Lam:“Chạy nhanh!”

      Lưu Lão Thất còn trong tình trạng biết gì bị Đinh Đồng đá mạnh, toàn thân đau kịch, ́ gắng đứng dậy nả súng vào các ......

      ......

      Nhà Bành Tấn Hoa.

      Bác sĩ vừa xử lí xong miệng vết thương cho Đinh Đồng, rất may là viên đạn chỉ bay ngang qua, trừ bỏ có chút vết thương ngoài da, cũng có gì nghiêm trọng.

      dựa lưng vào tường, cúi đầu nghe Bành Tấn Hoa răn dạy,“Em có biết vừa rồi em có bao nhiêu lỗ mãng hay ??Nếu xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ? Em bảo làm sao ăn nói với Bành Hạo, là sao...... làm sao nói với Thiến Nhan?”

      “...... Em, cái gì kia, phải tại Lưu Lão Thất muốn bắn cảnh sát Tả sao? Cho nên, em mới......”

      Trong ánh mắt Bành Tấn Hoa có chút khác thường chạy qua,“ ấy? Hừ...... phân biệt phái trái!” ấy theo bọn trở về, mà chờ bắt bọn Lưu Lão Thất xong liền đến cục cảnh sát.

      , kỳ ấy cũng......” còn chưa đến nửa, cửa đã bị người nào đó thô bạo đẩy ra, Cù Nhiên nhìn Đinh Đồng giống như bốc hỏa, bước nhanh đến đến trước mặt , làm sợ tới mức lấy tay bụm mặt theo bản năng, giống như sợ bị đánh.

      Bành Tấn Hoa thấy người đến là Cù Nhiên, cái gì cũng chưa , giọng ra ngoài.

      Cù Nhiên vừa tiến vào nhìn thấy chắp tay sau lưng đứng dựa tường, cổ còn dán băng gạc, muốn tức mà tức được, đến trước mặt , thế như dọa đến phải bụm mặt...... biết thói quen này đã có từ lâu , lúc trước khi ở cùng với , có lần ấy dọn dẹp nhà cửa đập hư bình hoa ̉, nghe tiếng vỡ liền chạy ra xem có sao hay , lúc ấy cũng có bộ dạng này,  nhìn rất giống đứa nhỏ, chắp tay sau lưng thấp đầu đứng bên cạnh bình hoa bị vỡ...... Sau nghe giải thích, mới biết trước đây mấy đứa nhỏ ở nhi viện phạm sai lầm, các mẹ sẽ phạt bọn họ như thế, lâu ngày hình thành thói quen.

      Kéo Đinh Đồng vào trong ngực, chặt đến nỗi thở nổi, Cù Nhiên dùng tay vỗ vào mông thật mạnh, a tiếng, liền hung tợn trợn mắt nhìn :“ cho kêu, em còn biết đau hả?”

      “Ai cho lá gan lại dám làm như thế? Đối phương có làm bị thương !” Lúc ấy chỉ có Lưu Lão Thất có khẩu súng trong tay, nếu hậu quả thể tưởng tượng nổi.

      “Đứa ngốc !”

      “Trong đầu đều là nghĩ như thế à?”

      tại rất vui!”

      “......Nếu còn có lần sau, em sẽ xoay người tìm người khác đó, thèm quan tâm ......”

      “Em làm sợ muốn chết có biết hay ?......”

      “Nếu xảy ra việc gì, em phải làm sao bây giờ?”

      ......

      Hốc mắt Đinh Đồng đỏ hồng, mặc kệ ôm chặt thế nào nữa, đều cảm thấy tốt, muốn hưởng thụ cảm giác ấm áp này, từ lâu hai tay đã choàng qua ̉ , cả hai đều tập trung lắng nghe nhịp đập của nhau.

      “Thùng Thùng, cục cưng chịu tắm rửa, em đến đây xem !”Tề Thiên đúng là biết sát phong cảnh, ôm cục cưng vào, nhìn thấy bọn họ như thế, còn làm bộ ngạc nhiên :“Ôi...... Thực xin lỗi, tôi biết hai người...... Ai...... Tôi thực có mắt......” Kỳ phải có mắt, mà rất có mắt nữa là khác, chính là muốn gặp Cù Nhiên, tại sao vậy? Chính là muốn gặp thôi!

      Tề Thiên làm bộ ra ngoài, cục cưng trong lòng đã nhìn thấy mẹ thì chịu , nước mắt cứ như thế chảy xuống, đòi mẹ ôm.

      Cù Nhiên bất đắc dĩ buông ra, hai người cùng nhau qua, nghĩ người có vết thương, nghĩ giúp ôm thằng nhỏ kia, ai ngờ Hạo Hạo lắc lắc thân mình cần, chỉ muốn Đinh Đồng ôm cái.

      sao, để em.”Đinh Đồng qua ôm cục cưng vào lòng vỗ nhẹ hai cái, cũng giống bình thường mắng cậu bé gây sự, mà vô cùng cưng chiều Hạo Hạo, Cù Nhiên tiếng liền ôm ôm cục cưng tắm.

      Đám người Tề Thiên vừa , Đinh Đồng trừng mắt nhìn Cù Nhiên, liền để lại một mình, lắc lắc eo , rời .

      Cù Nhiên lắc đầu, Tề Lão Tứ, cậu quá ngây thơ rồi!!!

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 47: Xin Lỗi….
      Beta: Nguyệt Nhi







      Cả ngày bận rộn rốt cục cũng khôi phục yên tĩnh, Đinh Đồng bế Hạo Hạo tắm, Bành Tấn Hoa thì đến quầy bar lấy chai rượu mình thích nhất cùng hai ly.

      Hai người đàn ông ngồi sofa, áo khoác đều ở bên. Bành Tấn Hoa rót rượu vang vào hai ly, sau đó nâng lên,“Chúc mừng!” rồi chính mình uống hơi cạn sạch.

      “Hôm nay tôi thiếu một ân tình!”

      Cù Nhiên cũng uống cạn rượu trong ly, rồi tiếp tục rót thêm vào,“ nên thế, tôi cũng có làm gì, cho dù có, cũng bởi vì Đinh Đồng, cho nên, thiếu tôi ân tình nào cả.”

      biết bao nhiêu về quá khứ của Tiểu Đồng?” Bành Tấn Hoa hỏi.

      nhiều lắm, tôi biết ấy muốn nhắc tới, cho nên tôi muốn ấy nhớ lại.”

      Bành Tấn Hoa ngửa đầu nhìn về phía sau, ánh mắt xa xa, sau lúc sau :“Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Đinh Đồng, ấy theo người phụ nữ của tôi, chính là mẹ Hạo Hạo, đó là người phụ nữ tôi nhất đời này......” Bành Tấn hạo thở dài, Cù Nhiên có cắt ngang , chỉ lẳng lặng nghe.

      “Năm năm trước, Tiểu Đồng cùng bạn bị lừa đến sòng bạc, lúc ấy sòng bạc của tôi nằm sát biên giới. Có lẽ người kia cũng điều tra rõ thân phận của các ấy, cuối cùng chơi đến có tiền trả mới biết hai là trẻ mồ côi. Lúc ấy hai ấy biết chắc chắn mình sẽ bị mang bán, bạn kia liền giãy dụa chạy trốn...... Kết quả, vừa vặn bị xe tôi tông vào mà chết. Dù sao cũng là một mạng người, tôi lại sợ phiền toái, cho nên thương lượng đối phương thả Tiểu Đồng ra......Nhưng nhân duyên đôi khi thật kì lại, nghĩ tới sau khi thả Đinh Đồng lại gặp Thiến Nhan, vì thế, Thiến Nhan liền dẫn ấy trở về.”

      “Ngay từ đầu Đinh Đồng giống như bây giờ, em ấy giống như đứa bé gái, nhát gan lắm, ngay cả nhìn tôi cũng dám. Em ấy có nói với vì sao chúng tôi gọi em ấy là Tiểu Đồng ? Ha ha...... Lúc ấy chúng ta nghe nhầm, thành ‘Leng keng’.” Bành Tấn Hoa thở dài, chuyện cũ chôn sâu tròng lòng, kể ra có chút thoái mái.

      Cù Nhiên nghe Bành Tấn Hạo kể mà tay đã nắm chặt quyền, lông mày nhíu chặt. Cù Nhiên dám nghĩ năm đó Đinh Đồng sống ra sao, nghĩ đến ngay cả tên mình bị gọi sai cũng dám sửa lại cho đúng, có thể tưởng tượng được đó là một gái bất lực run rẩy đứng trước người khác, trong lòng thật chua xót.

      “Qua vài ngày, tôi cùng Thiến Nhan đều đưa em ấy , nhưng em ấy muốn, từ đó về sau tôi nhắc lại. Tiểu Đồng rất hợp Thiến Nhan, em ấy có cái gì hiểu Thiến Nhan đều dạy, Tiểu Đồng là nhi, Thiến Nhan...... Cũng có người thân bên cạnh...... Cho nên hai người xem nhau như chị em.” Bành Tấn Hoa ngừng chút.

      Cù Nhiên do dự chút, hỏi:“Đao Diên là ai?”

      Bành Tấn Hoa cười, biết Cù Nhiên vẫn để ý, chuyện này có thể hiểu, bất quá tươi cười mặt cuối cùng trở nên chua sót,“Đao Diên là một trong những người tôi thật sự xem trọng!! Cậu ấy là con trai lớn của tư lệnh đặc khu: Đao Tổ Vượng. theo các ngươi này đó trong nước quan lại đệ tử, hào môn thế gia đứa bất đồng, là cái loại này chân chính hiểu biết cái gì là nhân gian khó khăn, hơn nữa theo sinh ra liền nhất định để người của dân mà sống cái loại này nhân. người có cái loại này dáng vẻ kệch cỡm tật, càng nhiều là trọng trách, là làm như vậy thân phận mà phải kiên khiêng lên lòng chua xót khó khăn sứ mệnh.”

      “Trời sinh ai tự nguyện làm chuyện ác, nhưng có những việc bắt buộc phải làm. Đặc khu chủ yếu hoạt động hai việc, một là sòng bạc, hai chính là thuốc phiện. Đương nhiên Đao Diên phải tiếp nhận công việc này...... những việc này tốt nhất nên nói. Dù sao cậu ấy cũng là mối tình đầu của Tiểu Đồng, thể nghi ngờ Đao Diên chính là người khác phái đầu tiên đối xử tốt với em ấy. Lần đầu tiên...... Giống như trong cuộc đời mỗi người đều có rất nhiều kỷ niệm đáng giá, trong đó có mốt cái thể vứt bỏ, nói chừng Tiểu Đồng cũng là người đầu tiên cho cậu ấy cảm giác như vậy, hai người bọn họ,  tình cảm tốt lắm...... Nhưng sau đó quân chính phủ Miến Điện tấn công, Đao Diên chết.” đến đây, Bành Tấn Hoa đem ly rượu uống hết, cảm giác nóng rực nơi ̉ họng...... Bởi vì cùng ngày đó, Thiến Nhan cũng rời khỏi thế gian, mà hề liếc nhìn một cái , chỉ câu......

      “Từ đó trở về sau, chúng tôi rời đặc khu, Đinh Đồng tiếp nhận vị trí của Đao Diên, Tiểu Đồng muốn thay cậu ấy sống tốt. Những lời này cũng là câu duy nhất trước khi chết Đao Diên nói với em ấy. Khi đó Đinh Đồng rất phụ thuộc vào cậu ấy, có lẽ Đao Diên muốn em ấy có thể tự mình sống tốt......”

      Rốt cục xong , Bành Tấn Hoa thở dài hơi nhõm, Cù Nhiên dựa vào ghế sofa, hai người bộ dạng đều có chút suy sụp, giống như vừa trải qua lễ rửa tội, rất lâu hai người cũng nói gì với nhau.

      lầu truyền đến tiếng động, Đinh Đồng đứng đó, đầu trùm khăn mặt, người thì mặc áo tắm thật to, ôm Bành Hạo chưa mặc quần áo nhìn xuống. Đinh Đồng từ lầu nhìn xuống, thấy bộ dạng mệt mỏi của hai người, bàn chai rượu vang đã uống hơn một nửa, chớp mắt một cái, khi nãy thiếu chút nữa nghĩ hai người bọn họ đánh nhau nha.

      “Các ...... Uống rượu a?” biết nên dùng cái gì để hình dung nghi vấn của mình.

      Cù Nhiên ngửa đầu nhìn cười, nhìn có vẻ hơi say. Bành Tấn Hoa :“Đêm nay ở lại đây , tôi làm cho người ta dọn dẹp một phòng khách cho . Tiểu Đồng em ngủ với Hạo Hạo......”

      Đinh Đồng cũng tính như vậy, chính là nghĩ tới Cù Nhiên vẫn còn ở đây.“Ách...... Cái kia...... Kia......”

      Cù Nhiên nhìn kĩ Đinh Đồng,“Kia cái gì, em lạnh sao, nhanh vào phòng .”

      Lúc này mới cúi đầu nhìn chính mình, tuy rằng lộ, bên trong cũng có mặc nội y, nhưng thật sự lịch cho lắm, biết có nên để hai người bọn họ tiếp tục ở lại phòng khách hay , trái phải đều khó xử.

      “Mẹ, con mệt!” Đứa nhỏ trong người hướng cọ cọ, ngáp cái. Vừa rồi ở trong phòng tắm giúp cục cưng rửa sạch miệng vết thương, trong đó có dính vài thứ miếng thủy tinh nhỏ, cục cưng kêu to vì đau.

      bế mông nhỏ của cục cưng nâng lên,“ hai, em mang cục cưng ngủ trước.” nhìn Cù Nhiên, biết nên cái gì cho phải,

      nên nghĩ ngơi sớm”.

      Thời điểm trước kia Đinh Đồng ngẫu nhiên cũng có mang Hạo Hạo đến bên này ngủ lại, cho nên ở đây có phòng cố định phòng của , bên trong cũng có vài bộ quần áo của , thay áo ngủ rồi đến giường ôm cục cưng, la hét cục cưng nên ngủ sớm.

      “Mẹ.....” Giọng nói nho nhỏ lộ vẻ ủy khuất,“Mẹ là mẹ của con đúng ?”

      Đinh Đồng lập tức véo mũi con trai,“Đương nhiên...... Cục cưng đừng nghe người xấu nói, ông ta nói bậy đó!”

      Bành Hạo nâng mặt nhìn , gương mặt tròn trĩnh đầy thịt còn có thể nhìn ra mấy vết xanh tím,“Mẹ, mẹ cùng ba ở chỗ được ? Con cần ở cùng ba mà có mẹ, ở cùng mẹ thì có ba.”Hạo Hạo nhích người hôn Đinh Đồng chút, giống như hối lộ ,“Mẹ, được ? Mẹ đáp ứng con được ?”

      “Này......” Đinh đồng biết phải trả lời thế nào, chuyện này là có khả năng, như thể trực tiếp từ chối cục cưng.“Cục cưng, hiện tại con còn nhỏ nên hiểu, sau này mẹ nói con biết được ?”

      được!! Mẹ, có phải bởi vì cậu của Tiểu Mật Đào mà mẹ với ba thể ở cùng một chỗ hay ?” Vẻ mặt ai oán của bạn nhỏ Bành Hạo.

      Đinh Đồng chỉ có thể phủ định cách của cục cưng cho có lệ, biết giải thích cho cục cưng sao đây? Căn bản là mở miệng được a, cho nên cái gì cũng nói. May mắn là hôm nay cục cưng thật sự mệt mỏi, nên nằm trong lòng chốc lát liền ngủ.

      Bành Tấn Hoa nhìn thời gian, người giúp việc nói cho phòng khách đã dọn dẹp xong,“Sớm chút nghỉ ngơi !”

      Hai người đều đứng lên, nãy giờ bọn họ uống hơn nửa bình rượu, cũng may bọn họ thường ra ngoài xã giao, bấy nhiêu rượi đó cũng đáng kể, tuy nhiên vừa đứng lên có chút nghiêng ngả.

      Buổi tối hôm nay đối với Cù Nhiên cũng bình yên, biết nhiều điều về quá khứ của Đinh Đồng, tại việc muốn làm nhất chính là ôm Đinh Đồng cái, nói chuyện cùng .

      “Tôi xem Đồng Đồng một chút.”

      Vừa mới dứt lời bị Bành Tấn Hạo giữ chặt, Bành Tấn Hoa có chút được tự nhiên,“...... được! Con tôi còn ở bên trong......”

      Cù Nhiên nề hà nhìn Bành Tấn Hạo,“ yên tâm...... Tôi cầm thú như vậy!”

      ......

      nhàng đẩy cửa ra, chiếc đèn nhỏ tường nhẹ nhàng chiếu sáng nửa canh phòng, chậm rãi đến gần, ngồi ở bên giường. Cù Nhiên cúi thấp mình hôn lên mặt Đinh Đồng, độ ấm có chút hơi hơi mát. Kỳ thật từ trước đến nay luôn bài xích quá khứ của Đinh Đồng. Với lại thời gian gần đây, Đinh Đồng làm chuyện gì đều nghĩ cho , nghĩ rằng chính mình đã được hồi báo. Thẳng đến hôm nay khi biết rõ về quá khứ của , mới hoàn toàn tỉnh ngộ, hồi báo cái gì đều là hoang đường, so với những gì ấy đã trải qua thì những việc làm của nhỏ bé đáng kể.

      Cù Nhiên áp mặt vào mặt , nỉ non:“Mèo con, em chịu đựng quá nhiều như vậy...... Nhiều như vậy...... Thực xin lỗi......” biết mình là vì cái gì mà xin lỗi, chính là cảm thấy nên làm như vậy, có lẽ vì thể ở bên cạnh khi ấy cần, có lẽ, hay là tình cảm của và ...... Tóm lại chính là cảm hổ thẹn với .

      biết Hạo Hạo nằm mơ thấy gì, hay hai mẹ con ôm nhau ngủ có chút nóng, chỉ thấy cục cưng đá dá hai cái liền ngủ yên. Đinh Đồng chắc cũng mệt, vì thế một chút cảm giác cũng có, vẫn ngủ sâu như vậy.

      Cù Nhiên vừa định ra ngoài, thằng nhỏ giường lại thành , tay nâng lên liền hướng ̉ Đinh Đồng đánh, Cù Nhiên sợ muốn chết vội vàng nắm tay Bành Hạo lại, cẩn thận xem kĩ lại vết thương của Đinh Đồng.

      Trời ơi, Bành Hạo cứ ngủ như vậy, Khẳng ̣nh buổi tối chắc chắn đạp trúng Đồng Đồng! Cù Nhiên lo lắng suy nghĩ, cuối cùng vẫn nằm vào chỗ trống bên cạnh, cẩn đem Hạo Hạo ôm vào trong lòng. động tác của có chút cứng ngắc, loại chuyện chưa từng trải qua, tuy rằng thường chăm sóc cháu gái mình, nhưng ôm đứa ngủ vẫn là lần đầu.

      Bành Hạo giống như muốn tỉnh, vội vỗ nhẹ vào lưng Hạo Hạo hai cái, cậu bé liền an phận ngủ tiếp. mơ màng suy nghĩ, nếu tương lai mình có con, cũng vì sợ con đem mẹ đánh thức, thì mình phải dỗ con ngủ như vậy. Nghĩ nghĩ miệng bất giác kéo lên, quay sang nhìn Đinh Đồng còn ngủ say, mặt mày liền vui vẻ...... Vợ đẹp con xinh còn muốn gì nữa!!

      Trong lòng suy nghĩ những điều tốt đẹp, tự nói với mình “ngày mai mọi chuyện đều tốt đẹp”......


    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 48: Câu trả lời thỏa đáng…
      Beta: Nguyệt Nhi





      đôi tay mền mại xương ở trước ngực sờ soạng, Cù Nhiên cố gắng mở mắt ra để nhìn người trêu chọc là ai, nhưng hơi thở quen thuộc quanh quẩn nơi chóp mũi , Cù Nhiên mừng như điên, nghĩ có nên làm chút chuyện vào buổi sáng hay ...... Đột nhiên, bên tai vang lên tiếng gào khóc, đáng chết! Đứa nhà ai vậy? Giật mình thức giấc, vừa mở to mắt, nhìn còn hơi mơ hồ, đã bị người nào đó đánh thẳng vào cằm.

      “A......Cháu cần chú, chú tránh ra, cháu cần chú a!!”

      Sáng sớm , Bành Hạo thói quen biết người ngủ bên cạnh mình chắc chắn là mẹ, Hạo Hạo vẫn nhắm mắt hướng người đối phương sờ soạng, kết quả như thế nào cứng rắn như vậy, chút cũng mền mại giống mẹ, ngược lại cảm giác giống thời điểm ba ôm mình ngủ. Bành Hạo tiếp tục nhéo vài cái nữa, xác định phải mẹ, lúc này mới tình nguyện tỉnh lại, như cậu vừa mở mắt ra thấy người ôm mình dĩ nhiên là cậu của Tiểu Mật Đào, sao lại có thể thế này?Sao cậu của Tiểu Mật Đào có thể ngủ cùng giường với mình và mẹ!!Chỗ này là của ba mới đúng!

      “Ngoan !! Ngoan, nghe lời, đừng quậy nha!” Cù Nhiên thấp giọng dỗ, Hạo Hạo sao có thể thức dậy sớm như vậy, nếu cứ để nó tiếp tục quậy như thế khẳng ̣nh Đinh Đồng sẽ tỉnh giấc, muốn ngủ nhiều thêm một chút.

      Cù Nhiên vội bịt miệng Hạo Hạo rồi ôm chắc vào lòng, như thằng nhỏ này lại ra sức giãy dụa , thì lại dám dùng sức, sợ làm bị thương cậu bé, một bên lôi một bên kéo, hơn nữa Bành Hạo lại kêu to, Đinh Đồng ngủ được mới lạ.

      Vừa thấy hai người trước mắt, Đinh Đồng giật mình, sao Cù Nhiên lại ở đây?

      “Cục cưng, lại đây.” dang hai tay chờ Hạo Hạo từ trong người Cù Nhiên đến, lúc cũng quên đá một cái.

      “Mẹ, mẹ, tại sao cậu ngủ cùng chúng ta!! Vừa rồi cậu còn ôm con......”

      Cù Nhiên ủy khuất muốn chết, Bành Hạo nói giống như chiếm tiện nghi của nó vậy,“Ách..,nhóc con! Còn tố cáo nữa chứ!!” dở khóc dở cười,“Đêm qua đến đay xem hai người, thấy Hạo Hạo ngủ thiếu chút nữa liền đá vào ̉ bị thương của em, sợ nên mới ôm Hạo Hạo ngủ...... là......” Bị trả đũa , ôi chao ...... ngồi dậy tựa vào đầu giường, tay xoa huyệt thái dương, tối hôm qua uống rượu, tại đầu còn đau.

      “Cục cưng, con để mẹ ngồi dậy được !” Cả người Bành Hạo nằm vào người , năm này cục cưng phát triển rất tốt, bây giờ Đinh Đồng thể vừa ôm cục cưng vừa tự mình ngồi dậy giống như trước kia được, huống hồ ̉ còn bị thương, hơi chút chú ý liền đau.

      Bành Hạo trả lời, cứ nằm đè lên người , cho ngồi dạy, đầu thì chôn vào ngực .

      “Lớn như vậy còn dính lấy mẹ, xấu hổ à!” Bên trong phòng tràn ngập vị chua.

      Đinh Đồng nghe được giọng nói muốn ê răng của , nhịn được cười cười lườm cái, vật nhỏ trong lòng cũng trả lời, cậu bé xoay mặt trừng Cù Nhiên, bày ra bộ dạng hung ác,“Chú mới xấu hổ!! Vì cái gì chú đến ngủ giường cháu, cháu cùng mẹ ngủ nha, chú tới làm gì!”

      “Hắc...... Cậu bé, cháu......” Có thể cái gì cùng đứa , cảm thấy mình trở nên ngây thơ muốn chết, mới buổi sáng cãi nhau cùng đứa . Nhưng là...... haiz......

      “Đó đó đó, phản đối nha, hừ......” Bành Hạo bĩu môi “Đó” bộ dáng nhìn đầy oán trách, là đáng cực kì, Cù Nhiên nhìn xem cũng vui vẻ.

      vỗ vỗ ngực,“Là ai đã sờ sờ chú nha? À? Còn có a, tối hôm qua chú bị người nào đó nằm mơ đá vài cái, trừ cháu ra còn có thể là ai? Chú đều mệt chết!”

      “...... Hứ, hứ......cháu, cũng phải cháu muốn chú ôm cháu nha......”

      “Đúng vậy, cháu đáng như vậy, chú phải cướp cháu mà ôm ngủ chứ!”

      “Hừ......” Bành Hạo thấy mình nói lại Cù Nhiên, cậu liền giả bộ đáng thường nhìn mẹ,“Mẹ, cậu khi dễ con, khi dễ con a!!!”

      Cù Nhiên vừa nghe xưng hô “Cậu” thì nghĩ ngay đến lần trước bị người khác hiểu lầm với Đinh Đồng là em, tuy trước kia đem cách xưng hô này để trong lòng, như tại được nha, nếu cứ xưng hô như vậy thì số lần hiểu lầm thể tính nổi nha!

      được gọi ‘Cậu’, gọi......gọi ‘Chú’.” suy nghĩ nên gọi cái gì mới đúng, gọi......“Ba ba” chắc chắn được, ba của đứa nhỏ êm đẹp, hơn nữa Đinh Đồng cũng đâu phải li hôn với người kia, tình huống của bọn họ có chút đặc thù, gọi “Chú” là được rồi.

      Bạn nhỏ Bành Hạo hiểu “Vì sao”

       Đinh Đồng cũng hiểu, hai người đều nhìn Cù Nhiên.

      Cù Nhiên xoa đầu bành hạo, mu bàn tay của có thể chạm vào cằm Đinh Đồng,“Hỏi nhiều như vậy làm gì, cho gọi chính là cho gọi!!”

      cho sờ đầu cháu, làm kiểu tóc người ta rối loạn hết! gọi thì gọi, về sau cháu cũng thèm gọi, hừ......”.

      Đinh Đồng hỏi :“Mấy giờ rồi? xem giúp em .”

      “Mới hơn 6h. Hai người ngủ tiếp .”

      Đinh Đồng nhàng vỗ vỗ lưng Bành Hạo,“Cục cưng, ngủ tiếp được , còn sớm mà.”

      “Dạ.”Cậu vẫn còn buồn ngủ, có thể ngủ tiếp đương nhiên tốt.

      Cù Nhiên xuống giường, tay chỉnh chăn giúp hai người, Đinh Đồng :“  muốn đâu? Còn sớm mà?”

      vừa sửa sang lại quần áo vừa nói,“ về nhà thay quần áo, còn phải làm nữa, hôm nay công ty có nhiều việc.”

      Đinh Đồng nghĩ nên ngồi dậy, lại bị đè lại cho,“Đừng ngồi dậy, Hạo Hạo mới vừa ngủ, nó thức giấc lại mất hứng!” sờ sờ đầu Hạo Hạo,“Khí rời giường lớn như vậy! Ngực đều bị nó đánh, thế như lại biến thành chiếm tiện nghi của nó.....”

      nghe xong giọng cười ha ha,“Nói chừng vuốt người xúc cảm bất đồng.” Người vô tâm người nghe cố ý, lời này rơi vào tai người nào đó, liền trở nên cực kì phiến tình.

      cúi thấp người, tiến đến sát tai ,“Xúc cảm? Xúc cảm cái gì? Cho cảm thụ chút xem có phải bất đồng như vậy hay ?! A?......”

      “...... đừng đến đây, bậy đâu à, !” đỏ mặt, cũng dám làm động tác gì, chỉ có thể duy trì tư thếnhư vậy, chờ đứng lên.

      Cù Nhiên biết phải có chừng có mực, hôn xong, liền đứng lên, một lần nữa thay bọn họ chỉnh góc chăn, rồi mới rời buổi tối qua đây đón .

      ......

      Mấy ngày kế tiếp đều như vậy, ban ngày Đinh Đồng đều ở bên cạnh Bành Hạo, buổi tối Cù Nhiên qua đón , cùng nhau về biệt thự lưng chừng núi.

      Màng đên buông xuống, từng ngôi nhà, toàn nhà đều bật đèn sáng rực, Đinh Đồng ngồi trong xe nhìn ra, đèn sau của vô số chiếc xe phía trước, bật sáng vô cùng chói mắt, Đinh Đồng nghiêng người nhìn dáng dấp Cù Nhiên lái xe.

      Bị nhìn đến sợ hãi, Cù Nhiên hỏi:“Nhìn cái gì vậy? mặt dính gì à?”

      lắc đầu, cũng gì, khóe miệng còn hơi hơi nhếch lên, Cù Nhiên nở nụ cười,“Mở nhạc cho em nghe nha?”

      cần, em muốn nhìn !”

      Cù Nhiên ách tiếng,“ là trò tiêu khiển của em à!”

      Thấy còn lái xe, dám véo nặt , chính là lấy tay chụp lên vai ,“Đến, cười cái cho bà!”

      “Đinh Đồng, em tìm việc phải ? dừng xe vào lề, em có tin hay !”

      Cái này dám nha, vội vàng đầu hàng,“ chơi, chơi!! lái xe , người gì chuyên tâm vậy!”

      đúng là, quấy rối là ai, còn nói thế.

      Về nhà tắm rửa xong, hai người ngủ sớm, Cù Nhiên từ phía sau ôm giống như con tôm. Lâu dần Đinh Đồng cũng quen cách ôm này của , biết thích ôm có như thế, lúc vừa mới bắt đầu cảm thấy cảm thấy thoải mái, tại tốt hơn rồi.

      “Kỳ có thể đón em, em có thể tự mình lái xe về.” , cảm thấy đành lòng, mệt mỏi ngày còn lái xe hơn nửa vòng thành phố đến đón .

      “Buổi tối lo lắng.”

      “Vậy em về sớm một chút, nếu muộn em sẽ ở lại đó! Như vậy cần mệt như bây giờ!”

      hừ tiếng,“ đến đón em, cha con người ta em nhào vào làm gì, ban ngày đến chơi là được.” xong còn ôm chặt, giống như , em chính là của , cho rời xa .

      Đinh Đồng hiểu được suy nghĩ của , cũng cùng so đo, kỳ hiểu được, miệng nói là như vậy, thực tế thì phải như thế . Chuyện lần trước Hạo Hạo bị bắt cóc, thật ra cần phải hỗ trợ, sau nghe Tiểu Ngũ , Lưu Lão Thất có thể nhanh như vậy bị phán án, chính là ấy nhờ mấy vị bộ trưởng ra mặt...... Hơn nữa mấy ngày này biết chắn chắn muốn ở bên chơi với Hạo Hạo, cũng nói hai lời, mỗi ngày đưa , đón về .

      “Cám ơn !”

      Người phía sau ngây ra lúc,“Đứa ngốc, cảm ơn em cái gì.”

      áp chặt mặt vào ngực ,“ , cám ơn!”

      “Em a...... Hạo Hạo theo em từ nhỏ tới lớn, gọi em một tiếng mẹ, chuyện xảy ra lớn như vậy, em ở bên Hạo Hạo là đúng, bất quá chỉ đưa đón em mà thôi, cái gì cũng chưa làm a, em cám ơn cái gì?”

      , làm nhiều lắm .” ngẩng mặt nhìn đường công cằm .

      Cù Nhiên hôn mặt , thở dài,“...... Chúng ta thể gặp nhau sớm hơn chút, cũng biết cái này có tính là tiếc nuối hay , lúc trước thể cùng em vượt qua những cửa ải khó khăn. Nhưng ít nhất tại chúng ta ở cùng chỗ, mọi khó khăn của em, đều có trách nhiệm thay em gánh vác. Trước kia tin số mệnh, cảm thấy mọi việc đều nằm trong tay mình.” hôn mắt , hôn lên những giọt nước mắt của .“Bây giờ chúng ta ở cùng một chỗ. Cho nên mèo con...... biết, biết Đao Diên đối với em rất quan trọng, nhưng từ nay về sau, có ...... Được ?” Có ở bên cạnh em, em cần chịu đựng một mình.

      “...... Ách, Đao Diên......, hai biết?” nghĩ đại khái chính là đêm đó bọn họ cùng nhau uống rượu nói !Vì sao tức giận?

      cam chịu,“Trước kia nên như vậy...... Nói như vậy......” Lúc trước câu kia của đã tổn thương biết bao,“Sống độc quãng đời còn lại......” tại nhớ lại, đều cảm thấy chính mình khốn kiếp,“Tha thứ cho , về sau...... về sau như vậy nữa, cam đoan.”

      Đinh Đồng , hai người cứ ôm nhau như vậy, vẫn chưa ngủ, trong lòng suy nghĩ miên mang. Cái này có tính là sở hữu ? Cù Nhiên là của mình ? Đáp án trong lòng là khẳng định. tình cảm như vậy, nếu đáp trả, mà trốn tránh thì thật sự rất ngu ngốc. Như vậy, nếu như vậy, cảm thấy mình phải làm việc, hẳn là phải cho một câu trả lời thỏa đáng......

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 49: Tình…
      Beta: Nguyệt Nhi







      Gần nhất Cù Nhiên phát Đinh Đồng có chút khác thường, luôn ngồi ngẩn người, cùng chuyện cũng yên lòng, cũng biết phải thế nào, nghĩ mấy ngày dì cả đến thăm phụ nữ đều mẫn cảm như vậy. Thật ra mà nói, điều làm càng đau đầu, chính là ba mẹ trong nhà ném vấn đề khó giải cho .....

      Hoàng Tố Vân tận tình khuyên bảo, cầm đống ảnh chụp ở phòng khách cho chọn,“Con nhìn xem! Mấy gái này mẹ cảm thấy rất tốt, gia thế cũng tốt, công việc tốt, có mấy người là cháu gái của bạn cũ ông ngoại con, thư hương dòng dõi nha......”

      Cù Nhiên thực kiên nhẫn, mỗi lần về nhà đều như vậy,“Mẹ!!! Mỗi cuối tuần con về cùng ba mẹ ăn cơm, có thể miễn bàn vấn đề này hay ! Con nói lại lần nữa, đừng giúp con làm những việc nầy!”

      Hoàng Tố Vân vẫn từ bỏ ý định,“Con xem này,đây là cháu gái của giáo sư trường đại học XX, chính là mới trước đây ông ngoại con còn mang con đến nhà bọn họ đó!”

      “Mẹ......”

      “Nhiên Nhiên!! Con nghe lời chút! Con xem vài người nữa , người nào thể so...... thể so Đinh Đồng xinh đẹp!”Bà quay đầu nhìn thư phòng,“Mẹ làm điểm tâm cho con nha! Đã trưởng thành rồi, sao giống đứa nhỏ tùy hứng như vậy.”

      “Ba mẹ đã biết con còn nhỏ rồi? Vậy chuyện của con để con làm chủ!” Cuối cùng còn bổ sung câu,“Con ở lại ăn cơm!” Đã biết lớn, bọn họ vì cái gì đều dựa vào ý của mình, bắt phải làm theo?

      Ngoài cửa truyền đếntiếng nói líu ríu, bé đáng biết vì cái gì mà cười đến khanh khách, bé vừa vào tới cửa liền nhìn thấy Cù Nhiên, ánh mắt mừng rỡ đều cong lên,“Cậu, cậu......” Giương cánh tay bỏ chạy qua.

      Tới thật đúng lúc, Cù Nhiên chạy nhanh qua đón cháu gái. Tiểu Mật Đào liền nhào vào lòng , tiếng cười thanh thúy như chuông bạc vang lên ngừng.

      , đừng chọc con bé, vừa rồi mới uống một bình sữa, cười như vậy lát nữa sẽ ói đó.” Cù Trà đem mấy túi đồ, từ ngoài vào nhà.

      Cù Nhiên ôm cháu gái đến bên người ,“Sao lại thế này? Một mình em đến hả? Lí Khải Văn đâu?”

      Cù trà cười cười, làm bộ lơ đãng,“ ấy bận!”

      “Hừ! Có thể bận cái gì!” ngược lại hỏi cháu gái,“Mẫn Mẫn, bao lâu rồi con gặp ba ?”

      đếm ngón tay, lại giống như càng đếm càng loạn,“...... Ách......dạ...... Vài ngày...... Nhưng mà ba sinh nhật Mẫn Mẫn, ba nhất định về với con!”

      Lúc này Cù Nhiên mới phát bọn họ có chỗ thích hợp, ở mặt ngoài thoạt nhìn giống như hòa thuận, nhưng trừ một số trường hợp đặc biệt, nếu hai người bọn họ đều cùng nhau. vốn tưởng rằng tình cảm em gái với em rể rất tốt, với lại cuộc hôn nhân của bọn họ thuận buồng xuôi gió, bao lâu sau thì sinh Mẫn Mẫn, chẳng lẽ bao nhiêu đó đủ chứng minh? Tính cách Cù Trà người làm trai như hiểu rất rõ, em gái cũng phải người phiền chán đến nỗi phải quay về nhà mẹ đẻ. Cho dù có liên quan đến Lí Khải Văn, Cù Trà cũng chưa tới nỗi có thái độ như thế này phải sao? Ở bên ngoài có quan hệ rõ ràng, những người như phải là ít, nhưng phần lớn vẫn phân biệt được cái nào quan trọng cái nào , rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

      ...... đừng hỏi Mẫn Mẫn......”

      Cù Nhiên đem cháu gái thả xuống, để con bé tự tìm đồ chơi, sau đó nhìn Cù Trà,“ hỏi con bé, vậy em cho biết. Rốt cuộc sao lại thế này?”

      đừng hỏi, có gì......”

      Cù Nhiên thở dài, vốn là người đàn ông, mấy thứ này nên hỏi đến, như thế rất nhiều chuyện, nhưng Cù Trà thì khác, đây là em gái , từ nhỏ đến lớn đều nâng trong tay.

      “Đừng gạt , có chuyện gì nói với , trai em!”

      Cù Trà trầm mặc,“Kỳ có gì. Có thể là cảm thấy tình cảm có chút phai nhạt! biết...... Có lẽ chúng em bắt đầu liền thuận theo tự nhiên, cho nên chờ tất cả mọi chuyện đều vào đúng vị trí của nó, về sau lại cảm thấy đây phải là cảm giác mình muốn, ấy mệt...... em cũng hiểu được ấy mệt mỏi......” có chút bất đắc dĩ, Cù Nhiên nghe mà tức giận.

      “Cái gì gọi ấy mệt? biết trong lúc đó hai đứa bị làm sao, vì cái gì có thể đem đứa giao cho một mình em chăm sóc, còn hắn thì tiêu diêu tự tại?”

      Cù Trà thấy trai sự tức giận,“!! đừng như vậy...... Ngay từ đầu em cũng hiểu được, như thời gian trôi qua, ngay cả em đều cảm thấy việc này có gì.” tự giễu,“Rất kỳ quái, em ngay cả chút thương tâm đều có. Cẩn thận nghĩ lại, hai chúng em, giống như đều có thứ tình cảm gọi là thề non hẹn biển, cuộc sống cứ bình thản như thế trôi qua, thậm chí...... Thậm chí còn có nói qua từ “ ”!”

      ngạc nhiên, có “” Sao? Nhưng là...... Bọn họ phải vẫn sống tốt sao? Vẫn làm cho tất cả mọi người ganh tỵ, có bất luận kẻ nào phản đối bọn họ...... Cũng có lẽ tại mọi người nhận định hai người nhau, cho nên bọn họ cũng tin tưởng như thế?, Nhưng thực tế thì phải!

      “Ăn cơm !”

      Tiếng dì Cầm truyền đến, Cù Trà kéo ống tay áo , cùng nhau ăn cơm, mặt biểu tình lo lắng sợ hãi, giống như hai em nói chuyện bình thường.

      Bởi vì có cháu gái làm trung tâm chú ý, nên có ai đem lực chú ý lên người , bữa cơm xem như ăn tệ, trừ bỏ chuyện của em gái,haiz...... trong lòng Cù Nhiên như là lạc thượng khối khó có thể bóc ấn ký, cứ như vậy đổ tại kia, khó chịu , lại có chút thể nề hà......

      Buổi tối về nhà, Đinh Đồng xem tivi. Thấy trở về, liếc mắt nhìn cái,“ trở về.” Xem như chào hỏi, tiếp tục chuyển mắt nhìn màn hình.

      Cù Nhiên đến ngồi bên cạnh , cởi áo khoác, tựa lưng vào sofa.

      “Ăn cơm rồi?”

      “Ừ.”

      bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi :“Sinh nhật Hạo Hạo vào tháng mấy?”

      Thân mình Đinh Đồng cứng ngắc chút, lập tức trả lời, nghĩ có nghe, nên đẩy đẩy ,“ hỏi em đó, khi nào thì sinh nhật Hạo Hạo?”

      “...... Cuối tháng sáu.”

      Cù Nhiên gật gật đầu, ngày hôm nay có chút mệt, cho nên nghe ra trong giọng hơi run run của Đinh Đồng. Hôm nay nghe cháu gái đến sinh nhật của con bé, mới cảm thấy quen biết Đinh Đồng gần năm , thấy tổ chức sinh nhật cho Hạo Hạo, nghĩ hay là trong khoảng thời gian này? Vừa hỏi xong, quả nhiên là cuối tháng.

      “Sinh nhật Hạo Hạo nên tổ chức như thế nào?” nghĩ chắc chắn sẽ cao hứng.

      Đinh Đồng nghiêm túc nói,“Hạo Hạo tổ chức sinh nhật!”

      “...... Vì cái gì tổ chức? Đứa nhỏ nào thích tổ chức sinh nhật?”

      đột nhiên đứng lên,“Đã nói tổ chức là tổ chức!” xong liền về phòng.

      Hôm nay Cù Nhiên về nhà bên kia căn cơm, nghĩ khi về còn buồn rầu như vậy, vốn nghĩ mình làm việc tốt, kết quả cho mặt mũi liền phát giận, lần này nhịn được nữa!

      Đuổi theo , phen đẩy cửa phòng ngủ ra, cửa đập thật mạnh vào tường, rồi bắn ngược trở lại, lại dùng sức đá mạnh vào cửa một cái.

      “Mấy hôm nay em làm sao vậy? Có cái gì hài lòng, em nói ràng , vô cớ phát hỏa cho ai xem !!”

      Đinh Đồng xoay người nhìn , nâng tay lên làm tư thế thủ,“Dừng dừng dừng!!! Em nghĩ cãi nhau...... để em ở một mình được ?”

      Cù Nhiên đánh quyền vào tường, vốn là vô lí bỏ , bây giờ ngược lại thành chính mình là người quậy phá.

      “Đinh Đồng! Mỗi ngày em suy nghĩ cái gì có thể nói cho biết hay ? nghĩ mình giống như...... Giống như nửa người xa lạ cùng sống với em! Cái gì em cũng , vừa hỏi em liền trốn! Rốt cuộc em muốn thế nào?”

      lời nào.

      thật sự tức lắm rồi, giọng nói ràng cao hơn rất nhiều,“Em còn muốn trốn tránh bao lâu?Ai cũng có thời điểm hề như ý! Nhưng ít nhất em nói cho biết em bị làm sao? Trong khoảng thời gian này...... Rốt cuộc em......em suy nghĩ cái gì? Lo lắng chuyện gì? Cảm giác biết gì, con mẹ nó khó chịu nổi!!”

      Đinh Đồng cảm thấy phiền, vào cuối tháng 6, sinh nhật Hạo Hạo...... Hàng năm khó nhất chịu nhất, chính là mấy ngày nay, biết là thời tiết oi bức hay sao, nói chung là cảm thấy thở nổi, loại cảm giác này giống như cây thiếu nước, rất khó chịu...... biết Cù Nhiên đúng, chuyện gì cũng muốn nói cho biết, nhưng mà lại nghĩ ...... nghĩ nhắc lại những chuyện đã qua..... như có những chuyện thể quên được, đuổi , mỗi thời mỗi khắc đều nhớ , nó ảnh hưởng đến , nhưng lại dám nhắc tới, chỉ dám chôn sâu nó dưới đáy lòng...... có dũng khí nói với !

      “Em sao, để em yên lặng chút, như thế là tốt, để em ở một mình.” Cuối cùng còn bổ sung:“Cầu !”

      Cầu?

      Cù Nhiên cái gì đều , còn có thể thế nào, cầu để im lặng chút...... Có chút chua sót, nhẹ nhàng thở dài, cũng quay đầu liền ra khỏi phòng.

      mình ngủ ở khách phòng, nửa đêm theo thói quen duỗi tay ôm cơ thể quen thuộc của ai đó vào lòng, như tại bên người là khoảng trống, ngủ được. Lăn qua lộn lại, nghĩ chính mình làm sao vậy, cùng cãi vã làm gì, phải đều chiều theo ý ấy sao? Kỳ ấy đã có chút giống như người phụ nữ của rồi, ấy vô luận chuyện gì có thể nhân nhượng đều nhân nhượng, tuy rằng rất ít làm nũng, cũng rất ít tùy hứng. Nhưng biểu hiện như lần này vẫn là lần đầu tiên...... như thế nào nhàng với Đồng Đồng? La hét cái gì nha!

      Sáng sớm hôm sau, giống như mọi ngày Đinh Đồng chuẩn bị bữa sáng, tựa hồ hoàn toàn đem chuyện tối hôm để trong lòng, Cù Nhiên càng thêm có chút áy náy, tự trách, cảm thấy tối hôm qua chính mình nên nổi điên...... nghĩ mình có thể làm cho vui vẻ, nghĩ cho , đến lúc đó làm cho bất ngờ, tưởng tượng bộ dạng kích động của , nhịn được vui vẻ.

      Đinh Đồng hỏi làm sao vậy, có việc gì, ăn xong bữa sáng, ôm chặt , cứng rắn cho . Ôm vào trong ngực,“Tối hôm qua...... Ách, thái độ tốt, thực xin lỗi......”

      nghe xong, cười cười, lắc đầu,“ có việc gì, gần nhất cảm xúc của em tốt, bất quá em sao, có việc gì, chính là...... Chỉ là có chút nóng mà thôi. Cho nên, đừng lo lắng, qua vài ngày tốt......” giải thích .

      nhàng ôm vào mắt ,“Được, em nghĩ hỏi!” nghĩ sao cả, qua vài ngày nữa có thể làm em vui vẻ, nhất định......

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 50: Sinh Nhật….
      Beta: Nguyệt Nhi







      Ngày 28-6......

      Đinh Đồng cảm xúc nóng tới cực điểm, cái loại cảm giác này làm muốn nghẹn thở chỉ chờ bộc phát, như chỉ cần có người nào chọc tức , thì căn bản việc gì...... Chẳng qua, có người nghĩ như vậy, có người nào đó thật muốn làm tức giận mà......

      Buổi chiều, Đinh Đồng nghĩ tốt nhất vẫn là ra ngoài, thói quên hàng năm của vào ngày này đều dùng ma túy hoặc ̀n để tê liệt thần kinh.

      Hôm nay Cù Nhiên vẫn ở nhà, thấy muốn ra ngoài,“Hôm nay đừng đâu cả, buổi tối có chút việc, em ở nhà .”

      nghĩ muốn cự tuyệt, như lại cảm thấy ổn. Cho nên gật đầu đồng ý, ra ngoài nữa.

      Cù Nhiên :“Buổi tối cũng đừng nấu cơm, tí nữa có mấy người ở công ty lại đây bàn việc, đến lúc đó gọi thức ăn bên ngoài.”

      Trước đó lâu ở buổi tiệc xã giao gặp Tề Thiên, hỏi sinh nhật Hạo Hạo ngày mấy, lúc ấy Tề Thiên còn làm vẻ kinh ngạc,“ hỏi cái này làm gì?”

      “Gần nhất tâm trạng Đinh Đồng được tốt, tôi muốn làm gì đó, cho ấy vui vẻ chút.”

      Tề Thiên tình nguyện xem xét , nghĩ rằng, nghĩ tổ chức sinh nhật cho Hạo Hạo, Đinh Đồng có thể vui sao? tự tìm phiền toái cho mình đó!

      Cù Nhiên đợi một hồi thấy Tề Thiên trả lời, hỏi lại lần nữa,“Này, nói hả?!”

      xác định muốn tổ chức sinh nhật cho Hạo Hạo? Đinh Đồng đồng ý chưa?”

      “Tôi Tề Lão Tứ, sao giống đàn bà nhiều chuyện thế? Tôi phải mới vừa muốn tạo bất ngờ cho ấy hả! Sao có thể cho Đồng Đồng biết?”

      Tề Thiên giận, dám là“Đàn bà nhiều chuyện”, tốt, Cù Nhiên, lần này thù mới hận cũ ông đều đáp trả lại ......Tề Thiên vươn tay lấy một ly rượu, Cù Nhiên hỏi gì đều đáp nấy, sinh nhật Hạo Hạo ngày nào cũng nói cho ta biết luôn, cuối cùng cũng còn có chút lương tâm nhắc nhở Cù Nhiên:“này, kỳ , cảm xúc của Thùng Thùng tốt là vì gần đến ngày giỗ Đao Diên......” Tề Thiên nghĩ nói ràng cho Cù Nhiên, cảm thấy, dù sao chính mình cũng thể nói rõ một năm một mười, chỉ cần nhắc nhở ta một chút là tốt, với lại việc này cũng phải việc của !

      Đinh Đồng nằm ở trong phòng ngủ, đeo tai phone nghe kịch radio. nghe thật nhập tâm

      Câu chuyện kể về nữ nhân vật chính là tàn hoa bại liễu, sống đơn đến già

      , bởi vì thân phận thấp kém như vậy, bà thể cho con mình một hoàn cảnh trưởng thành tốt, vì thể bà dứt khoát nhịn đau đem con đưa đến nhi viện, nói dối là nhặt được đứa nhỏ cha mẹ. Đối với một người mẹ mà , làm ra quyết định như thế là cực kỳ thống khổ. Trong quá trình trưởng thành của con, bà chỉ có thể ở bên vụng trộm nhìn con chơi đùa, học tập. Sau khi lớn lên thấy con học thành tài, đảm nhiệm chức vị luật sư, nhưng vận mệnh thật trớ trêu, vụ án đầu tiên con mình thụ lí lại chính là biện hộ cho bà. Khi biết con mình làm luật sư biên hộ cho mình, lần bà đánh mất ý niệm xin biện hộ trong đầu, bởi vì bà thể để cho người khác biết con bà có một người mẹ như vậy......

      Nhưng bà biết đứa con  luật sư lương thiện của mình vẫn cho rằng bà vô tội, vì thế ở dưới áp lực, vẫn bất khuất tranh đấu cùng quan tòa nổi tiếng khó khăn, qua nhiều lần gian khổ, rốt cục sắp được đến thắng lợi, như thẩm phán nhận hối lộ, sau đó lại đưa ra quyệt ̣nh triệu tập nữ tu sĩ ra tòa, để chứng minh bị cáo cùng nam luật sư chính là quan hệ mẹ con......

      Cuối cùng, nữ tu sĩ nhi của viện, tay cầm giá chữ thập đặt trước ngực, -- đứa nhỏ có phải hay do người phụ nữ kia sinh, căn bản quan trọng, như quan trọng nhất người phụ nữ kia có quan tâm hay , có đứa con của mình hay , thậm chí vì con mà hy sinh, người phụ nữ như vậy mới có thể gọi là mẹ. Vì thế, xin quan toà hỏi lại bà ấy một lần nữa về mối quan hệ này, chắc chắc bà ấy sẽ trả lời :NO!!

      Đinh Đồng đã khóc khi nghe kết thúc của vở kịch này, ôm đầu cuộn mình nằm giường, dùng khăn tay để đầu giường lau nước mắt, giọng nói cuốn hút, tang thương ấy vẫn văng vẳng bên tai , một lúc sau ngẩng đầu tựa vào đầu giường, nhìn trời bên ngoài cũng sắp tối, mặt trời ngã về tây, ngăn trở Lạc Nhật ánh chiều tà vân bị độ thượng tầng viền vàng, nhìn như hào quang bắn ra bốn phía, kì thực lập tức đem còn nữa tồn tại.

      Đinh Đồng tháo tai phone xuống, chợt nghe bên ngoài vang lên tiếng ồn ào, biết đó là Cù Nhiên chuyện với nhân viên công ty,  cũng để ý lắm. Qua hồi, Cù Nhiên vào phòng gọi .

      “Cùng nhau ra ngoài ăn chút gì nha em.”

      muốn , lại biết mấy người đó, như Cù Nhiên kiên trì, đành phải thỏa hiệp, thay xong quần áo, mặt mày vẫn cau có giãn ra.

      Tất cả mọi thứ đều đã an bài thỏa đáng, chỉ mong sau khi mở cửa liền có biểu hiện vui sướng, nhưng ngờ tất cả đều ngược lại mong muốn của ......

      Phòng được đặt nằm ở lầu hai, vừa mở cửa phòng, là có thể nhìn thấy toàn bộ phòng.

      Có người bắn chùm dải băng lên,tiếng mọi người hoan hô nổi lên bốn phía, mọi người đều là người quen biết cả, thậm chí có người đầu còn đội mũ chúc mừng, mặt mỗi người đều tươi cười sáng lạn. Mặc dù Bành Tấn Hoa cao hứng giống như mọi người, nhưng cũng phụng phịu, còn Tề Thiên sớm bỏ chạy đến góc nào đó rồi, sợ một hồi nguy hiểm đập đến mình.

      Sắc mặt Đinh Đồng càng ngày càng lạnh, bên tai chợt nghe tiếng ầm ầm rất lớn, biết là tiếng gì, chỉ thấy Cù Nhiên bắt tay lên vai Đinh Đồng,“Hôm nay là sinh nhật Hạo Hạo, chúng ta cùng nhau vui vẻ......”

      “Ai cho làm như vậy ?”

      khí huyên náo làm cho rảnh chú ý lúc này giọng nói của Đinh Đồng lạnh như băng, vẫn là cao hứng nghĩ đến thích niềm vui bất ngờ này,“ hỏi Tề Thiên sinh nhật Hạo Hạo, cậu ta cho biết là hôm nay, nghĩ cho em một bất ngờ, Hạo Hạo cũng......”

      “Đủ rồi!” Đinh Đồng hét lớn, đánh gãy lời của , trong phòng nhất thời liền im lặng, chỉ còn nghe nhìn tiếng dội lại của những thanh vừa rồi.

      “Ai cho tổ chức sinh nhật của Hạo Hạo! Em đã nói Hạo Hạo được tổ chức sinh nhật!! hiểu hả!”Mấy hôm này đã khó chịu, bực tức trong người, Cù Nhiên làm như thế, khác gì lửa cháy còn đổ thêm dầu, giận thể tả.

      Cù Nhiên cảm thấy bất thình lình phát giận, rất lý, những việc làm chính là muốn thay đổi tâm trạng cho , còn đáp lại như thế nào ,“Đinh Đồng! Rốt cuộc em muốn thế nào? làm như vậy có cái gì sai sao? Còn phải là vì em!”

      “Vì em? Vì em, nên dựa theo của em mà làm, để cho em yên tĩnh trôi qua mấy ngày này, chứ phải giống như tại làm những việc này-- khua chiêng gõ trống chúc mừng!!!”

      Đinh Đồng nhìn mọi người trong phòng, còn chờ có thêm phản ứng gì, cửa phòng đã mở ra, chiếc sinh nhật được đẩy vào, Bành Hạo cao hứng từ phía sau chiu ra,“Mẹ, mẹ, bánh ngọt rất lớn nha......” Bành Hạo rất vui, từ nhỏ đến lớn đây là sinh nhật đầu tiên của cậu nha!! Thậm chí, cậu còn biết sinh nhật của mình vào ngày nào, cậu chỉ biết mấy bạn ở nhà trẻ đều có sinh nhật, cậu chưa bao giờ có. Trước kia cậu từng hỏi mẹ, tại sao mình có sinh nhật, mẹ chỉ cho cậu cũng có, nhưng thể tổ chức, chính là thể...... Rốt cục lần này cậu có thể khoe với bạn bè, cậu cũng có sinh nhật !

      “Hạo Hạo, tìm ba , về nhà nha! Chúng ta thể tổ chức sinh nhật!”

      “A? Nhưng mà...... Mẹ......”

      có nhưng mà, mẹ nói con tìm ba, về nhà !”

      Nhìn Hạo Hạo khóc, Cù Nhiên biết Đinh Đồng phát điên cái gì, kéo đối diện với mình,“Em muốn thế nào? Tổ chức sinh nhật cho Hạo Hạo thì đã sao? Em bị sao vậy?”

      cần quan tâm, Cù Nhiên!! Em đã rồi, Hạo Hạo có sinh nhật! Con em có sinh nhật!” tức sùi bọt mép, hoàn toàn để ý hình tượng gì nữa.

      Mọi người bắt đầu giọng thầm, cũng có người khuyên , mọi người đến đây đều là bạn bè, đừng nóng giận nữa, nhưng tất cả đều bị Đinh Đồng trừng mắt câm miệng. Lí Mẫn Mẫn bị làm cho phát khóc, Bành Hạo cũng tốt hơn, trong lòng Cù Nhiên may mắn lúc trước Bành Tấn Hoa đồng ý mời bạn bè Hạo Hạo đến, nếu đêm nay làm sao giải quyết đám nhỏ cùng nhau khóc?! Nhưng mà, cho dù giải quyết được, thì đã xong việc sao? Đinh Đồng, em nhìn thấy người khác đối với em trả giá sao?

      Cù Nhiên nhẫn nhịn nổi nữa,“Đinh Đồng, có phải hay ..... có phải hay cần quan tâm?”

      “Đúng! cần quan tâm! nên thu hồi cảm giác đồng tình của ! Em cần!!!”

      Cù Nhiên cắn chặt răng, sợ chính mình chịu nổi tiến đến bóp chết người phụ nữ chết tiệt này! Vì cái gì ấy có bản lĩnh ảnh hưởng đến cảm xúc của ? Hai mắt nhìn chằm chằm , lúc sau hướng tay lên trung,“Các vị, thực xin lỗi, hôm nay party hủy bỏ!”

      Cù Trà la hét bảo con gái nên ngoan, sau đo nắm con bé ra cửa tiễn khách, bé cũng thật thục nữ cùng mọi người lời từ biệt.

      Trong phòng, Cù Nhiên kiềm chế tức giận, ở trong lòng nhắc nhắc lại trăm lần, đừng vì ấy mà tức giận, đừng vì ấy mà tức giận..... Nhưng một khi nghĩ đến chuẩn bị lâu như vậy chỉ hy vọng được vui, nhưng ấy hoàn toàn phủ nhận công sức của , còn cái gì “Cảm giác đồng tình”?!!

      tức đến nên lời , kỳ cũng là sợ chính mình một khi mở miệng thì hai người lại càng thể vãn hồi, cho nên cái gì cũng .

      Bành Tấn Hoa bất mãn liếc Tề Thiên cái, cái người này, còn phải thích chuyện xấu bình thường đâu!!, Nhưng mặc kệ thế nào vẫn cảm thấy như vậy cũng tốt, Đinh Đồng cũng nên ra vòng sương mù này, nếu càng ảnh hưởng tới cuộc sống tương lai của bọn họ. Chẳng qua, có lẽ thời cơ còn quá sớm, nên gấp như vậy, đều là tại thằng nhãi này gây họa......

      Tề Thiên nhận được ánh mắt cảnh cáo của hai, chột dạ rụt cổ, chạy nhanh ôm tiểu tổ tông lại đây, chỉ mong tạm thời có thể bảo vệ mình.

      Bành Tấn Hoa qua, ho hai tiếng,“Hôm nay nghỉ ngơi sớm , Tiểu Đồng, ngày mai em qua chỗ , có việc.”

      Bành Tấn Hoa qua vỗ nhẹ vào vai Cù Nhiên hai cái, thêm cái gì liền rời .

      Nguyên bản phòng khách còn náo nhiệt, lập tức bước hết, Cù Trà ra ngoài, quên giúp hai người đỏng cửa lại, Đinh Đông vẫn còn tức, nhưng vẫn đến sofa ngồi xuống.

      nền nhà vẫn còn rải rác những dải băng, mùi bánh kem tràn ngập trong phòng, nếu phải khí cương trực trong phòng, đó làm cho người ta có chút thèm ăn.

      Cù Nhiên vẫn là đưa lưng về phía ,“ ở trong mắt em có phải đáng một đồng hay ......”Giọng nói của lộ vẻ nản lòng, xong cũng chờ đáp lại, liền cầm chìa khóa bàn, ra cửa .

      Nghe thấy tiếng xe của càng lúc càng xa, lúc này Đinh Đồng mới dám thở thật mạnh, ảo não lầm bầm lầu bầu trút giận lên sofa,“Đều tổ chức sinh nhật, ai cho làm như vậy ?Khốn kiếp, em liều mạng kiềm chế để cãi nhau với , còn cố tình đến gây chuyện với em......”
      mousenho thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :