1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy vọng của Nhan Họa - Vụ Thỉ Dực (Full + Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 105
      Edit: Ngân Nhi

      Kỳ Trạch vì say rượu nên mặt đỏ bừng, nhưng dù uống say nhưng náo loạn giống như những người khác, chỉ yên lặng ngồi chỗ, ánh mắt mơ màng, tóc mái dài xòa xuống che hết phần trán, làm tăng thêm vẻ gợi cảm thành thục của đàn ông.

      yên lặng để cho Nhan Họa lau mặt cho mình, có lúc lại mở mắt nhìn Nhan Họa cái, xác nhận đúng là nên kháng cự lại, bộ dạng rất ngoan ngoãn dễ bảo.

      Lau mặt cho Kỳ Trạch xong, Nhan Họa liền vào bếp pha trà giải rượu cho mọi người uống, mai dậy lại khó chịu, tiếp đó lại ra ngoài dọn dẹp phòng cho khách…

      Nhan gia trừ phòng ngủ chính cho gia đình ra còn có hai phòng dành cho khách, vừa vặn cho hai ông cháu Kỳ Trạch mỗi người phòng.Nhan Họa sửa sang lại sạch căn phòng, thay chăn đệm mới và những vật dụng khác, còn bận rộn Kỳ Trạch bỗng tới ôm từ phía sau.

      “Này, làm gì thế?” Nhan Họa quay đầu nhìn, tay cầm chăn vừa mới lấy từ tủ quần áo.

      Kỳ Trạch cúi mặt xuống gáy cọ tới cọ lui, mơ hồ : “Vẫn còn sớm, vừa cơm nước xong nên bụng vẫn no quá, chúng mình xuống dưới dạo lát .”

      Lời đề nghị này tất nhiên rất ổn, nhưng Nhan Họa có hơi lo lắng cho , : “ say à? Nếu mà say được ra ngoài đâu, nhỡ xảy ra chuyện gì em làm sao mà vác nổi .”

      “Vừa rồi chợp mắt lát, lại uống trà giải rượu nữa nên thấy khó chịu nữa rồi, sao đâu.” Kỳ Trạch quay người lại, nhân cơ hội cúi xuống hôn lên môi cái, lại nhớ đây là nhà , cho nên thể chiếm tiện nghi con nhà người ta ở đây được, nếu cho dù bố Nhan tính tình có hiền lành thế nào nữa cũng phát hỏa mất.

      “Nào, chờ em lát, em trải xong chăn chiếu .” Nhan Họa cũng hôn lại cái, hành động tự nhiên khiến cho cảm thấy hai người như vợ chồng già vậy.

      Kỳ Trạch trong người vẫn còn men say nên cứ bám riết lấy như cái đuôi vậy, vừa giúp làm lại vừa nhân thể quấy rối chút, thấy cáu giận cúi xuống hôn , vừa hôn vừa kể chuyện du học bên Đức của .

      “…Có đôi khi phải xã giao cùng mẹ, tửu lượng cũng vì thế mà ngày càng tăng lên, mặc dù uống hơi nhiều nhưng vẫn giữ được lý trí, biết mình làm gì.Em yên tâm, làm ra những chuyện khiến em chán ghét đâu, cho dù uống rượu vào chăng nữa.” xong, lại hôn cái.

      Nhan Họa bị lời của làm cho vui vẻ, chuyện ở Đức của ra cũng biết khá nhiều, là Kỳ Trạch tương lai cho biết, mục đích là để tránh cho khỏi suy nghĩ lung tung.Kỳ Trạch rất bận rộn, thời gian chuyện qua điện thoại với còn chẳng đủ, lấy đâu ra thời gian mà kể cho nghe về công việc hàng ngày của mình, cho nên mỗi lần đến tương lai, người kia đều rất tốt bụng mà kể hết cho .Cũng phải công nhận rằng qua đó mà an tâm hơn rất nhiều, trong lòng càng thêm tin tưởng Kỳ Trạch hơn.

      Sửa sang lại phòng cho khách xong, hai người liền nắm tay nhau ra ngoài.

      Trong phòng khách, ông Kỳ ngồi vừa xem tv vừa chuyện phiếm với Nhan Lãng, bố Nhan say rượu cũng đáp lại mấy câu, ông gà bà vịt khiến cho ai nghe cũng buồn cười, mẹ Nhan lau chùi lại phòng bếp.Thấy hai người ra ngoài, tất cả mọi người đều nhìn, ông Kỳ cười hỏi: “Các con đâu đấy?”

      “Con và Kỳ Trạch xuống dưới dạo lát cho tiêu cơm ạ, cả nhà cứ tiếp tục trò chuyện .Có muốn ăn gì để bọn con mua?” Nhan Họa đáp.

      Nhan Lãng lập tức đáp: “Chị, thế lúc về mua ít cánh gà và hải sản nướng nhé.”

      Cách khu chung cư xa có chợ đêm rất náo nhiệt, bán rất nhiều đồ ăn vặt, buổi tối có khá đông người đến đây ăn đồ nướng, nghiễm nhiên trở thành khu chợ đêm nổi tiếng nhất của thành phố.

      “Được, nếu có thời gian chị qua đó.”

      Chào cả nhà xong, hai người liền ra ngoài dạo.

      Buổi tối nhiệt độ có phần nóng bức, tuy vậy hai người vẫn ngọt ngào nắm tay nhau dưới ánh đèn, như thể chỉ cần có đối phương bên cạnh là đủ, bọn họ nguyện cứ như vậy mà đến cuối đời, dù cho sau này có già , vẫn nắm tay dạo như lúc này.

      dạo xong, lại đến chợ đêm mua thức ăn khuya rồi cả hai mới về nhà, sau đó tắm rửa chuẩn bị ngủ.

      Kỳ Trạch tắm xong liền mặc đồ ngủ của Nhan Lãng, may là mùa hè nên dù quần áo có hơi ngắn so với người cũng sao cả. lên lầu ngồi trong phòng Nhan Họa lát, thấy muộn mới hôn lên trán , chúc ngủ ngon rồi trở về phòng ngủ.

      Ngày hôm sau, hai ông cháu Kỳ Trạch ăn sáng ở Nhan gia xong trở về nhà, Nhan Họa ngồi ở nhà bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai của mình.

      Tốt nghiệp rồi đương nhiên phải kiếm việc làm nuôi sống bản thân, thể ăn bám bố mẹ nữa.Tuy vậy bố mẹ rất thương , muốn để nghỉ ngơi thời gian rồi tìm việc cũng muộn, với lại lấy kinh nghiệm tích lũy nhiều năm của bố Nhan việc tìm cho con công việc thành vấn đề, mà với khả năng của Nhan Họa dù có cửa sau cũng lo bị người ta bàn tán.

      Vì bố mẹ nên sau khi trở về Nhan Họa cũng tính tìm việc ngay mà nghỉ ngơi mấy ngày rồi mới nộp hồ sơ.Đương nhiên là phải nghỉ ngơi hoàn toàn, ngày thứ ba sau khi trở về, liền cùng Nhan Lãng về nhà ông bà.Ở lại đó mấy ngày, hai chị em liền khuân mấy thùng hoa quả trở về, trong đó riêng quả vải tốn mất mấy thùng, ngoài số ít bố Nhan mang tặng cho đồng nghiệp, Nhan Họa cũng khiêng thùng tới nhà Kỳ Trạch để biếu ông Kỳ.

      Nhan Họa dắt cái xe điện của mình ra, dùng dây buộc chặt cái thùng vải ra đằng sau xe, cứ thế tới nhà họ Kỳ ở khu Lam Vịnh.Đến dưới nhà, gọi điện thoại cho Kỳ Trạch để bảo xuống khiêng cho , có bạn trai nên đương nhiên việc gì nặng phải để bạn trai làm, cần miễn cưỡng mình trở thành nữ hán tử.

      Kỳ Trạch sau khi nhận được điện thoại liền vội vội vàng vàng chạy xuống, đầu tiên là ôm lấy bạn mấy ngày gặp, lại hôn hôn mấy cái, cuối cùng mới bê thùng vải lên nhà.

      “Về quê có vui ?” Kỳ Trạch vừa vừa hỏi .

      Nhan Họa phẩy phẩy tay mình để làm quạt mát, trời tháng bảy quả thực là rất nóng, lái xe dưới cái nắng suốt hai mươi phút khiến mệt lả, mặt đỏ bừng, may là bị rám đen.Nhan Họa trời sinh có làn da dễ bị bắt nắng, hồi học cấp ba hay đại học mỗi lần tập quân ai nấy đều đen thui hết cả, qua mùa đông mới trắng trở lại, thế mà chỉ cần nửa tháng là lớp da bị cháy nắng biến mất, đứng trong đám bạn càng thêm nổi bật.

      Kỳ Trạch vẫn còn nhớ ấn tượng đầu tiên của mình về , đó là năm lớp mười, sau tháng tập quân , chỉ duy nhất mình là giữ được nước da trắng trong cả đám con bị cháy nắng đen thui, khiến cho người ta nhìn vào mà rời mắt được.Cả lớp có nhiều học sinh như vậy, mới vào học được tháng mà để ý đến ai đó là điều rất khó, nhưng Nhan Họa người duy nhất có làn da trắng lại trở thành điểm sáng, lúc ấy ngay cả Đàm Minh Thiên cũng còn bị rám nắng giống như những người khác cơ mà.

      lâu em về quê nên thấy rất vui, đặc biệt còn là mùa trái cây, mấy ngày ở đó em và A Lãng hái hết vải rồi đến xoài, còn cả đống loại quả khác nữa, tiếc là cây nho còn chưa đủ chín, nếu em hái ít rồi mang tới cho nếm thử rồi, đằng sau nhà em có dãy cây nho dại, hàng năm thu hoạch được rất nhiều, tuy hơi chua nhưng có thể dùng để ủ rượu, chờ bà nội em ủ rượu xong em mang bình tới cho .”

      Kỳ Trạch nghe giọng mềm nhũn đáng của trong lòng cực kỳ xúc động, chỉ cười rồi đáp lại tiếng.

      vào nhà Nhan Họa mới biết là hôm nay ông Kỳ ra ngoài, bèn cười híp mắt chào ông, ông Kỳ vui vẻ cười gọi tới uống trà, : “ bé như cháu mà sao bê nổi cả thùng hoa quả tới đây vậy? Sao gọi Kỳ Trạch qua đó lấy, nó là con trai nên có sức hơn.”

      Nhan Họa cười : “ có gì ạ, dù sao cũng nặng lắm, nhân tiện cháu qua đây thăm ông luôn.”

      Lời này nghe rất êm tai, ông Kỳ nghe xong cực kỳ cao hứng.

      “Em rửa mặt , phơi nắng đỏ hết cả mặt lên rồi.” Kỳ Trạch nhìn mà xót, liền đẩy mạnh vào phòng vệ sinh, tự mình cầm cái khăn sạch lau mặt cho .

      Trong phòng có bật điều hòa nên Nhan Họa ngồi lát là hạ nhiệt ngay, toàn thân cực kỳ thoải mái.

      Sau khi trò chuyện với ông Kỳ chút ông phải ra ngoài có việc, để lại Kỳ Trạch ở nhà tiếp Nhan Họa.

      “Có muốn ngủ trưa lát ?” Kỳ Trạch thấy bây giờ mới hai giờ chiều, trởi mùa hè lại dễ khiến người ta mệt mỏi nên mới hỏi .

      Nhan Họa gật đầu, sáng hôm nay dậy sớm, ăn sáng xong cùng em trai trở về thành phố luôn, cho nên lúc này có hơi mệt vì thiếu ngủ.Thời tiết bây giờ lại nóng bức, ông Kỳ cho phơi nắng về nhà vì sợ ốm, còn hôm nay cứ ở lại đây ăn tối, cho nên thể về nhà luôn được.

      Kỳ Trạch dẫn vào phòng mình nghỉ ngơi, bạn của mình, sao mình có thể để ngủ ở phòng khách chứ.Nghĩ đến việc nằm giường mình, Kỳ Trạch lại kìm được mà suy nghĩ miên man.

      Nhan Họa vào phòng của Kỳ Trạch rất nhiều lần rồi, nhưng chưa từng ngủ ở đây bao giờ.Nhưng bởi vì hai gia đình ngầm đồng ý hôn của hai người nên cảm thấy mình có nằm giường cũng có vấn đề gì.

      Nhan Họa vào thấy laptop của mở, nhìn vào thấy là trang thị trường chứng khoán, Nhan Họa suy nghĩ chút rồi quay sang gợi ý cho mua vào mấy loại cổ phiếu, thấy kinh ngạc lặng lẽ quay ra chỗ khác.

      Kỳ Trạch hai tay chống xuống, cúi đầu nhìn , ánh mắt có phần thâm sâu, vuốt ve mặt , nhàng : “Có đôi khi cảm thấy rất lạ, vì em gì cũng đúng, bất luận là mua xổ số hay cổ phiếu, chỉ cần đâu là trúng đó, số em may đấy.” Hỏi lại biết, chuyện này đúng là kỳ lạ.

      “Ơ…” Nhan Họa khẽ đảo mắt, sau đó vòng tay ôm cổ , cười : “Em có khả năng tiên tri đấy, có tin ?”

      Kỳ Trạch nghe vậy bật cười, hôn lên mi mắt rồi : “Có tin hay cũng vậy thôi, dù sao em cũng là của ! Chúng ta mãi mãi ở bên nhau.Được rồi, em ngủ , chờ em tỉnh lại rồi chúng mình mua thức ăn.”

      Nhan Họa thấy thần sắc của vô cùng tự nhiên, liền khẽ nở nụ cười.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Hi vọng sớm quay trở lại. truyện gần hoàn rồi, cũng hiểu nổi bức xúc của các Editor
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 106
      Edit: Ngân Nhi

      Lúc Nhan Họa tỉnh lại là năm giờ chiều, ngủ suốt ba tiếng khiến đầu óc choáng váng như bị say xe, cơ thể cũng chậm chạp nhiều, lười biếng muốn nằm xuống ngủ tiếp.

      Đây là di chứng do ngủ quá nhiều mà khá nhiều người mắc phải.

      Lúc mở mắt ra, liền thấy Kỳ Trạch nằm bên cạnh, tay đặt lên hông , nhắm mắt ngủ rất yên bình.Tuy vậy cũng còn tâm trạng nào để mà thưởng thức hình ảnh mỹ nam ngủ này mà vội vàng bò dậy vệ sinh.Trước khi ngủ uống quá nhiều nước nên bụng căng trướng thể chịu nổi.

      Lúc vệ sinh xong bước ra ngoài Kỳ Trạch cũng tỉnh lại rồi, hiển nhiên ngủ được nhiều lắm nên ánh mắt rất tỉnh táo chứ lờ đờ ngái ngủ giống , mới tỉnh dậy nên thoạt nhìn có phần uể oải.

      Dáng vẻ ngốc ngốc đáng của con rất dễ dàng khiến cho con trai thích, Kỳ Trạch cắn cái lên gò má ửng hồng vì mới ngủ dậy của , sau đó lại giúp buộc mái tóc bị rối, chất tóc của rất tốt, hơi cào chút là thẳng mượt lại ngay, ngón tay luồn qua những lọn tóc đen nhánh, hỏi: “ tỉnh hẳn chưa? Sửa sang lại chút rồi chúng mình mua thức ăn về nấu cơm tối.”

      Nhan Họa ngơ ngác vâng dạ tiếng, lại gãi gãi đầu rồi đứng dậy vào nhà vệ sinh sửa sang lại bản thân, cuối cùng mới tỉnh táo lại rồi cùng ra ngoài mua thức ăn.

      “Dì Lâm hôm nay đến ạ?” Nhan Họa cùng đến chợ, thuận miệng hỏi.Nếu có dì Lâm bọn họ cần phải tự mình làm.

      ấy về quê rồi, mấy ngày qua đều là hoặc ông nội tự mình nấu cơm.” xong khẽ ngắt mũi , cười : “Em tới đúng lúc, hôm nay chúng mình phải tự nấu cơm rồi.Nhưng em yên tâm, ông nội thương em như vậy, nỡ để em làm đâu, chắc chắn là ông làm, giờ tay nghề nấu ăn của ông nội càng ngày càng tốt đấy.”

      Nhan Họa cứu ông Kỳ mạng, cộng thêm tính cách ngoan ngoãn hiền lành nên người lớn ai gặp cũng thích.Mấy năm nay quen biết nhà họ Nhan, ông Kỳ quả coi hai chị em Nhan Họa như cháu trai cháu thương, bình thường còn mua cho hai người ít quà, khiến mẹ Nhan rất áy náy.

      Nhan Họa sẵng giọng : “Để ông nội bận việc còn em ngồi chỗ nhìn, sao nhưng em khác đấy.”

      Hai người đường đấu võ mồm đến chợ mua thức ăn, sau đó chậm rãi bộ về nhà.

      Kỳ Trạch tay xách đồ tay nắm tay mềm mại của bạn , híp mắt nhìn về phía trước, trong lòng cảm thấy rất yên bình, như thể chỉ cần có người kia bên cạnh tất cả mọi thứ đều trở nên còn quan trọng nữa.

      Lúc hai người về nhà thấy ông Kỳ thu dọn lại phòng khách, ông đặt sẵn nồi cơm rồi, đợi bọn họ mua thức ăn về.Quả đúng như lời Kỳ Trạch , ông Kỳ cho Nhan Họa động tay vào bất cứ thứ gì, còn đuổi ra phòng khách ngồi xem tv ăn hoa quả, cưng chiều này khiến cho biết nên làm sao cho phải.Cuối cùng còn bị Kỳ Trạch trêu chọc, đợi đến khi về làm dâu có muốn vào bếp cũng có ai ngăn cản nữa đâu, khiến cho tức muốn phát điên.

      Kỳ Trạch cũng vào bếp giúp ông nội, lúc xào nấu xong món nào đó lại bưng ra quơ quơ trước mặt để hấp dẫn , dáng vẻ xấu xa ngứa đòn khiến Nhan Họa khách khí mà đánh cho cái, đương nhiên là cũng rất nhanh nhẹn lui về đằng sau để tránh.

      người chỉ việc ngồi chờ ăn như Nhan Họa quả buồn chán vô cùng, có việc gì làm đành phải mở điện thoại vào QQ, thấy nhóm chat của bạn mình vô cùng náo nhiệt.

      “Hôm nay mình và Minh Thiên đăng ký kết hôn rồi, ba tháng sau tổ chức đám cưới, các cậu nhớ tới uống rượu mừng của đại ca nhé!”

      Bên dưới còn kèm theo hình ảnh giấy chứng nhận màu đỏ.

      Nhan Họa chớp mắt liên tục, bỗng nhiên kêu lên: “Kỳ Trạch!”

      Kỳ Trạch ngó đầu ra từ phòng bếp, ông Kỳ cũng cầm thìa canh nhìn ra đây, xem xem có chuyện gì.

      Nhan Họa bật dậy, giơ điện thoại ra với Kỳ Trạch: “Âu Dương và Minh Thiên hôm nay đăng kí kết hôn rồi!”

      Kỳ Trạch cũng vô cùng kinh hãi, vội vàng ra cùng nhìn vào màn hình di động, thấy nhóm chat ầm ĩ hết cả lên rồi, cả đám kêu gào tỏ ý tin, đây nhất định là mưu đồ của Âu Dương, hai người họ sao có thể chỉ mới quen có mấy ngày đăng kí kết hôn được? Chuyện này rất khó tin, bố mẹ của Đàm Minh Thiên có ý kiến gì sao?

      phải tên Âu Dương này trộm hộ khẩu nhà Đàm Minh Thiên, sau đó đánh ngất người đẹp rồi khiêng tới cục dân chính đấy chứ? Đúng là cầm thú!!!” Trình Dương xấu xa suy đoán.

      Phía dưới liên tiếp ủng hộ điều này, hiển nhiên ai cũng cảm thấy đó là khả năng lớn nhất.

      Âu Dương Cảnh lập tức gửi liên tiếp mấy icon tức giận, “Mấy người đúng là có tình bạn bè gì hết! Tôi phải tới tận nhà Minh Thiên để xin cưới đấy, bố mẹ Minh Thiên thấy tôi tệ nên bằng lòng cho Minh Thiên kết hôn với tôi! Chúng tôi quang minh chính đại đăng kí đấy! Thu hồi lại mấy lời suy đoán ác độc của các cậu !”

      “Ôi, nếu là tốc độ của Âu Dương cậu phải là còn nhanh hơn so với Kỳ Trạch sao?”

      “Kỳ soái mà lại để thua cậu ta, chẳng lẽ đây là mặt tốt của những người đầu óc ngu si tứ chi phát triển sao? Thích là làm cần nghĩ nhiều! Được lắm người em, cậu làm rất tốt! Chúc mừng nhé!” Chu Dịch khen ngợi.

      “Đúng đó! Kỳ soái à năng lực hành động của cậu đâu hết rồi?”

      “Này, các cậu thể vậy được, Kỳ soái phải là có năng lực hành động, mà là hai tháng nữa cậu ta mới tròn hai mươi hai tuổi, giờ vẫn chưa đủ tuổi hợp pháp để kết hôn, cho nên muốn kết hôn sớm cũng đành bó tay thôi! Các ở cục dân chính nhìn ngày sinh chứng minh thư của cậu ta làm sao có thể cho phép cậu ta làm thủ tục được chứ? Cho nên chỉ đành phải uất hận để cho Âu Dương kia vượt mặt thôi!”

      cũng phải! ngờ cũng có ngày Âu Dương làm ra chuyện khiến Kỳ soái phải ghen tỵ, quả đúng là thể nhìn bề ngoài được!”

      “Sinh trước mấy tháng cũng được lợi ra phết!”

      “…”

      Kỳ Trạch khóe miệng co giật nhìn các tin nhắn được gửi , trong lòng cũng có chút uất ức, đúng như lời họ , còn chưa đến sinh nhật hai mươi hai tuổi, có muốn kết hôn luật pháp cũng chưa cho phép, cho nên mới cực kỳ kinh ngạc với tin tức của Âu Dương Cảnh.

      Âu Dương Cảnh và Đàm Minh Thiên là cặp đôi đầu tiên trong đám bạn thân kết hôn, thậm chí còn có thể coi là tảo hôn ấy chứ.Cả đám người ùa vào chúc mừng rối rít, về phần Kỳ Trạch và Nhan Họa đợi đến sinh nhật Kỳ Trạch rồi sau.

      Có thể là bị kích thích nên lúc ba người ngồi vào bàn ăn cơm, Kỳ Trạch đột nhiên ngẩng lên với Nhan Họa: “Ngày mai chúng mình chụp ảnh cưới !”

      Nhan Họa: “…”

      Ông nội: “…”

      Lúc Nhan Họa được Kỳ Trạch đưa về nhà vẫn còn ngơ ngác như trong mơ, chuyện gì xảy ra, sao lại đồng ý với chụp ảnh cưới chứ, phải là quá sớm hay sao?

      Về đến nhà, chờ mọi người nghe xong chuyện kể, phản ứng mỗi người đều giống nhau.

      thể nào? Chị, chị mới 22 tuổi thôi, cuộc sống tươi đẹp mới chính thức bắt đầu mà, chị muốn lấy chồng sao? Đừng nên nóng vội như thế, có thể đợi thêm mấy năm nữa, khoảng tầm 27 - 28 tuổi kết hôn cũng được mà, con mà lấy chồng sớm có giá đâu, dễ biến thành thiếu phụ luống tuổi lắm.” Nhan Lãng lập tức nhảy dựng lên.

      kêu gào Nhan Lãng bỗng bị mẹ đập cái vào gáy rồi đẩy sang bên, bà vội vàng nắm lấy vai con , : “A Họa, kết hôn sớm chút cũng sao, con lấy chồng sinh con sớm, tương lai con cái lớn các con vẫn còn trẻ, chỉ có thể cho con cái nối nghiệp gia đình mà còn có thể thoải mái làm chuyện mình thích, giống như ba mẹ đây này.Dù sao nhà họ Kỳ với nhà mình cũng thân nhau, ông Kỳ lại tốt tính, sau khi kết hôn các con ở cùng ông Kỳ, phải sống cùng ba mẹ Kỳ Trạch, giảm vấn đề mẹ chồng nàng dâu, chờ sinh con xong còn có ông Kỳ chăm giúp, quá tốt còn gì.Còn nữa này, nhà họ Kỳ với nhà mình thuận đường xe buýt, muốn qua lại chỉ mất bốn đồng, cần phải đổi chuyến, quá tiện lợi luôn, con có nhớ nhà cũng rất dễ trở lại…”

      Nghe mấy lời cuối cùng của bà, người nhà họ Nhan mặt đều tối sầm cả lại, có phải trọng tâm câu chuyện của bà đúng rồi ? Có nhất thiết phải tiết kiệm vài đồng xe như thế hả?

      Nhan Họa cũng bị suy nghĩ của mẹ làm cho choáng váng, trong lòng bối rối vô cùng, nào có ai vừa mới tốt nghiệp đại học vội vã lấy chồng cơ chứ? thể trông cậy vào mẹ rồi, Nhan Họa quay sang nhìn ba, hỏi: “Baba, ý của ba thế nào ạ?”

      Bố Nhan định trông thấy ánh mắt sắc lẹm của vợ, đành cười đáp: “Chỉ cần các con vui là được, baba có ý kiến gì, đến lúc đấy ba chuẩn bị lễ cưới tốt cho con.”

      Nhan Họa khóe miệng co quắp, ba mẹ đều đồng ý rồi, còn gì để bàn nữa đây.

      Cho nên, ngày hôm sau, bọn họ chụp ảnh cưới , ngay cả hẹn trước cũng cần, Kỳ Trạch chỉ cần đập cho công ty váy cưới số tiền lớn là đủ.

      Nhan Họa sau khi biết mặt liền trở nên thế này =.=, sau đó đem chuyện này ra để thảo luận QQ, nhận thấy về chuyện này họ nhanh hơn cặp Âu Dương Cảnh, bọn họ tại phải lo chuyện ra mắt hai bên thông gia, phải mấy ngày nữa mới chụp ảnh cưới.

      *

      “Mẹ ơi dậy , hôm nay Duệ Duệ muốn cùng ba mẹ tới hồ bơi!”

      giọng non nớt vang lên bên tai .

      Nhan Họa ậm ừ vài tiếng, cảm thấy mệt mỏi vô cùng, ngày hôm qua vất vả cả ngày để chụp ảnh cưới, mãi đến tối muộn mới về nhà, về cái là nằm vật ra giường luôn, chưa bao giờ biết ra chụp ảnh cưới lại khổ đến vậy.

      Cậu bé vì biết mệt nên cứ kêu ầm bên tai , sau đó trực tiếp bò lên rồi ngồi bụng Nhan Họa, lại gục xuống áp mặt vào ngực , tí nữa ép đến thở được, cuối cùng đành phải khó khăn mở mắt ra, lập tức nhìn thấy em bé đáng năm tuổi nhìn mình cười toe toét, ánh mắt còn tinh nghịch đảo qua đảo lại, có lẽ vì cảm thấy rất hài lòng vì mình đánh thức được mẹ.
      Tiểu Ly 1111, tart_trung, Sweet you26 others thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 107
      Edit: Ngân Nhi

      Tuy nghịch ngợm ranh ma nhưng dù sao cũng là con mình, Nhan Họa đành phải tuân lệnh ngồi dậy, nhìn đồng hồ mà chỉ biết xụ mặt.

      Mới có sáu giờ sáng thôi mà! Con trai tương lai à, con vẫn chỉ là đứa trẻ thôi mà, sao lại thức dậy sớm thế?

      Nhìn lại con trai thấy cậu nhóc vẫn mặc đồ ngủ, liền đoán ngay ra là cậu bé vừa tỉnh dậy mò vào đây luôn rồi, đoán chừng cũng làm kinh động đến ba nó.

      lúc Nhan Họa bất đắc dĩ ôm lấy con trai nghịch ngợm chuẩn bị rời giường cửa phòng có tiếng gõ cửa, sau đó là người đàn ông hơn 30 tuổi bước vào, vừa thấy là tim của Nhan Họa lại đập nhanh mấy nhịp.

      Đây là Kỳ Trạch tương lai, Kỳ Trạch 32 tuổi, quả nhiên vĩnh viễn tồn tại khoảng cách so với Kỳ Trạch 22 tuổi, đó là khoảng cách về thời gian.

      thể phủ nhận rằng đàn ông và phụ nữ rất khác nhau, đàn ông càng lớn tuổi lại càng toát lên nét quyến rũ của chững chạc thành thục, tuy mặt còn trẻ, nhưng lại có cảm giác lắng đọng của thời gian, giống như rượu vậy, càng ủ càng thơm, người đàn ông này cũng thuộc dạng đó.Nhìn lại cảm thấy bồi hồi về khoảng thời gian mười năm, nhưng tâm trạng cũng quá xúc động, bởi vì còn có Kỳ Trạch ở bên, cùng từ từ già , tương lai lại có thể được nhìn với dáng vẻ giống như Kỳ Trạch tương lai bây giờ.

      Kỳ Trạch vẫn còn mặc đồ ngủ, đầu tóc hơi rối, hiển nhiên là tỉnh lại thấy con trai nằm cạnh đâu nên mới vội vàng chạy vào đây tìm, thấy con trai uốn éo trong lòng Nhan Họa nét mặt vô cùng bất lực.

      “Duệ Duệ, sao con dậy sớm thế?”

      Cậu bé năm tuổi cười hì hì vẫy tay : “Hôm nay Duệ Duệ cùng ba mẹ bơi, Duệ Duệ nhớ mà ~”

      Kỳ Trạch tới bế con lên, cắn gương mặt trắng nõn của con để trừng phạt, : “Buổi trưa mới cơ mà.” Con có dậy sớm cũng vô ích thôi.

      Cậu bạn nghiêng đầu hỏi: “Buổi trưa ạ?”

      “Ừ, khi mà mặt trời lên cao nhất, đồng hồ kim giờ và kim phút đều chỉ vào số 12.”

      Nghe vậy, cậu bé liền lập tức tránh khỏi vòng ôm của ba, chạy nhanh tới trước bàn đọc sách, lưu loát nhảy lên ghế ngồi, ôm lấy cái đồng hồ hình con thỏ màu xanh lam bàn, thấy kim giờ mới chỉ đến số 6, kim phút chỉ số 12 khẽ chép miệng, hai cây kim vẫn còn chưa trùng nhau.

      Lúc cậu nhóc mải nhìn đồng hồ, Kỳ Trạch quay sang nhìn Nhan Họa, nhướn mày hỏi: “Các em bên đó thế nào? Bây giờ em tốt nghiệp rồi, có định kết hôn ?”

      Nhan Họa gật đầu : “Hôm qua bọn em chụp ảnh cưới rồi, mệt muốn chết luôn, thế mà sáng sớm lại bị Duệ Duệ đánh thức.” lau mặt rồi thở dài, tiếp: “Còn hai tháng nữa đến sinh nhật Kỳ Trạch, hôm đó là thứ sáu, bọn em tới cục dân chính đăng kí luôn.”

      Kỳ Trạch nghe xong tâm trạng rất vui vẻ, cười : “Chúc mừng nhé.”

      Nhìn gương mặt này Nhan Họa cảm thấy hơi hoang đường, lại có phần bất lực. người đàn ông ràng là cùng người với bạn trai mình lại chúc mừng mình kết hôn, biết phải thế nào nữa, quá là khó tin.May là mấy năm nay quen nên mới bị bối rối như lúc ban đầu.

      Nhan Họa chần chừ lát rồi : “Kỳ Trạch hơi nghi ngờ rồi, em nghĩ chắc rất nhanh thôi ấy đoán ra được chuyện này.”

      Kỳ Trạch cười : “Chuyện cậu ta hoài nghi phải là quá hiển nhiên sao? Em đừng có nghĩ là bọn ngốc thế chứ. ra việc cậu ta bây giờ mới ra có thể chứng minh được là cậu ta em rất nhiều.” lại chậm rãi thêm câu, “Cũng giống như và A Họa vậy.”

      Nhan Họa: “…” Người đàn ông này đúng là mặt dày, càng già lại càng dày, lúc này rồi mà vẫn còn trêu được.

      “Vậy em định cho cậu ta biết à?”

      Nhan Họa suy nghĩ chút rồi lắc đầu, “, em cho ấy biết, chắc sớm thôi.” xong ngẩng lên nhìn , “Em có dự cảm là sau khi em và Kỳ Trạch kết hôn em tới đây được nữa.Mấy năm nay cảm ơn quan tâm chăm sóc của hai vợ chồng , cả nhà sắp được khôi phục lại cuộc sống bình thường như trước rồi.”

      Kỳ Trạch khẽ mỉm cười, “Tuy có hơi bất tiện nhưng dù sao cũng rất thú vị, quan tâm bọn em cũng giống như quan tâm bọn vậy, vì dù sao chúng ta cũng là mà.”

      Nhan Họa tươi cười, mặc dù vẫn còn hơi mệt nhưng cũng ngủ được nữa, bèn đứng dậy thay quần áo, định ở đây hỏi thêm chút chuyện nữa rồi mới về.

      Lúc rửa mặt rồi thay quần áo xong, liền thấy người đàn ông kia ở trong bếp bận bịu chuẩn bị bữa sáng, Tiểu Duệ Duệ ngồi ghế salon giở cuốn sách màu của trẻ con, tay cầm bút điện tử chọc xuống, chỉ vào tranh nào là đầu bút phát ra tiếng , nghe xong Duệ Duệ lại to giọng đọc theo.

      Thế là trong phòng khách chỉ nghe thấy giọng đọc máy, nào là “quả táo”, “quả lê”, “quả chuối”, “quả vải” vân vân, sau đó là đến giọng đọc trong trẻo của Duệ Duệ.

      Nhan Họa nhìn lúc rồi quyết định ngồi xuống chơi với con trai.

      Lúc này cậu bạn từ hoa quả chuyển đến động vật, thấy Nhan Họa tới cực kỳ vui vẻ.

      Hai mẹ con chơi lúc cậu bé bỏ bút xuống, quay sang nhìn mẹ mình.

      Cậu bé càng lớn càng giống ba, nhưng đôi mắt lại giống Nhan Họa, to tròn đáng .

      “Mẹ ~~” Cậu bạn làm ổ trong ngực mẹ, hai tay thân mật ôm cổ , khuôn mặt bánh bao nhìn mẹ chăm chú, mắt cũng chớp.

      “Sao thế?” Nhan Họa nâng mông của con lên, em bé năm tuổi biết chia sẻ rất nhiều chuyện rồi, đằng này Duệ Duệ còn thông minh hơn những đứa trẻ cùng tuổi khác, Nhan Họa cảm thấy điều này có thể là di truyền từ Kỳ Trạch.

      Cậu bạn nhìn Nhan Họa, tủi thân : “Mẹ, có phải hôm qua mẹ lại cãi nhau với baba ?”

      Nhan Họa: “=.=!”

      Con trai à, sao con lại kết luận như vậy hả? Nhan Họa nghiêm túc hỏi: “Sao Duệ Duệ lại hỏi thế? Ba mẹ vẫn ổn mà.” Hai người ở với nhau khó tránh khỏi cãi vã, nhưng đại đa số đều có thể vượt qua, con trai cũng lớn vậy rồi, lại sống với nhau lâu, hiểu nhau như thế rồi còn có gì để cãi nhau chứ? Quan trọng là hai người rất nhau mà!

      Cho nên trong lúc nhất thời Nhan Họa thể hiểu được suy nghĩ của con trẻ.

      Cậu bạn vẫn có chút thương tâm : “Mẹ dối, Dương Dương bảo với con rồi, tối thứ sáu tuần nào mẹ với baba cũng ngủ riêng, nhất định là cãi nhau.”

      Nhan Họa: “=.=!”

      Dương Dương bảo là chỉ có cãi nhau mới ngủ riêng thôi, chứ bình thường ngủ chung với nhau.Với cả nếu ba mẹ mà cãi nhau ly hôn, Duệ Duệ còn ba mẹ nữa đâu!” Cậu bạn có trí nhớ rất tốt, bạn Âu Dương Dương cậu đều nhớ hết, mặc dù hiểu hết ý nghĩa nhưng vẫn có thể ra được.

      Đây là con cái nhà ai mà lại biết suy nghĩ nhiều thứ vậy hả? Lại còn biết lấy ý kiến của người trai lớn tuổi hơn để xác thực nữa chứ, Nhan Họa chỉ còn thiếu nước quỳ xuống trước mặt con trai tương lai thôi.

      May là Kỳ Trạch nấu xong bữa sáng, lập tức tới giải cứu cho .

      Nghe Nhan Họa kể lại xong, Kỳ Trạch liền ôm lấy con trai vẫn còn buồn bã, đưa tay bấm lên mặt cậu bé cái, lực đạo chút lưu tình khiến cậu bạn phải mím môi chịu đựng, nhưng hề kêu đau.

      “Duệ Duệ sau này được nghe lời Dương Dương nhé, phải nghe baba này, Dương Dương của con suy nghĩ được bình thường giống chú Âu Dương, cho nên lời Dương Dương đúng.”

      đúng ạ?” Cậu bạn nhăn mày, “Nhưng tối hôm qua baba ngủ với Duệ Duệ, bỏ mẹ lại mình!”

      Nhan Họa: “…”

      “Đấy là bởi vì nửa đêm Duệ Duệ vào quấn lấy baba, muốn baba ngủ cùng con, cho nên baba phải sang ngủ với Duệ Duệ, còn cách nào khác là phải để mẹ ngủ mình.” Kỳ Trạch mặt đổi sắc dối, “Tại lúc đấy Duệ Duệ chưa tỉnh ngủ hẳn nên mới nhớ thôi.”

      Cậu bạn mở tròn hai mắt ra nhìn, hiển nhiên là bị đả kích hề , ra cậu mới là người làm cho ba mẹ phải ngủ riêng sao?

      Kỳ Trạch dễ dàng giải quyết được thắc mắc của con trai, liền đưa cậu nhóc ăn sáng, Nhan Họa thấy vậy cũng theo.

      Cậu bạn ngồi vào ghế riêng của mình, tay nắm chặt thành quả đấm, nghiêm túc : “Sau này Duệ Duệ bao giờ…đòi ngủ cùng baba nữa! Baba được bỏ rơi mẹ nhé, cho phép baba tìm hồ ly tinh!”

      Nhan Họa hóa đá rồi.

      Kỳ Trạch mặt đổi sắc đồng ý với con trai.

      Này, sao bình tĩnh thế hả? Rốt cục là dạy con kiểu gì vậy? Chẳng lẽ là vì đợt trước bận nhiều chuyện, lần nào đến đây cũng vội vã rời nên mới phát ra con trai tương lai lại nhận biết được nhiều điều thế này, mà người đàn ông này lại cứ lừa con như vậy sao?

      Sau khi hạ quyết định xong, Duệ Duệ lại ngọt ngào cười với mẹ, như thể vừa rồi cậu bé làm được chuyện vĩ đại nhất thế giới, cần được khen ngợi vậy.Nhan Họa trong lòng rất thông cảm cho cậu bạn bị bố lừa, nhưng ngoài mặt vẫn cười híp mắt khen cậu bé thông minh, là em bé đáng nhất đời.

      Cậu bạn rất vui vẻ, tay cầm đũa trẻ con gắp mì vằn thắn trong bát ăn.

      Nghĩ đến việc sau này mình sinh Duệ Duệ, Kỳ Trạch lại cứ hay lừa con như vậy hay, đến lúc đó phải để ý chút mới được.

      Ăn bữa sáng xong, Nhan Họa lại bắt đầu hỏi thăm về chuyện bên Đức của , coi như tìm hiểu thêm về bốn năm du học của Kỳ Trạch.Dù sao cả hai cũng đều là người, hẳn là trải nghiệm cũng giống nhau, dù hai thế giới có rất nhiều thay đổi, nhưng có rất nhiều chuyện vẫn trùng hợp đến kì lạ.

      “Phải rồi, có điều này em vẫn muốn hỏi, tại sao lúc trước bố mẹ lại ly hôn vậy? Sau khi ly hôn tại sao lại phải lập ra cái ước định kia, để buộc phải Đức?”

      Nghe xong, Kỳ Trạch khẽ cau mày, đây cũng chính là khúc mắc trong lòng .

      Hồi lâu sau mới đáp: “ ra cũng có gì, bố bị bệnh thiếu máu, sau khi lấy mẹ ngoài ra còn sinh được em trai hơn hai tuổi. bị di truyền bệnh này của bố, nhưng em trai …” dừng lại chút rồi mới tiếp: “Em trai từ lúc ba tuổi phát bệnh, mẹ sau khi biết chuyện gần như phát điên lên, sau đó là những trận cãi vã có điểm dừng.Sau khi em trai mất hai người họ ly hôn.”

      Nhan Họa kinh sợ nhìn , ngờ là còn có chuyện này, chẳng trách mà ông nội hình như cũng có ý định chia sẻ cho bất cứ ai biết.
      Tiểu Ly 1111, tart_trung, Sweet you26 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Yeu Co Nhi nhat
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :