1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy vọng của Nhan Họa - Vụ Thỉ Dực (Full + Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @susu Còn mười hai chương nữa cơ mà :v
      quỳnhpinky, Dionsusu thích bài này.

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      khong muon roi xa hai ban tre nay dau cung khong muon xa ngan nhi co nuong
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 100
      Edit: Ngân Nhi

      biết là có chuyện gì, nhưng chỉ cần nhìn nam nữ tươi cười ôm nhau kia, vui vẻ đó có thể lan truyền tới mọi người xung quanh, càng khiến cho người ta nhận ra mối quan hệ bình thường giữa bọn họ.Có rất nhiều người nghĩ liệu cậu con trai kia có phải là người bạn trai trong truyền thuyết của Nhan Họa hay .

      Đây là lần đầu tiên bạn trai của Nhan Họa xuất trước mặt mọi người, chứ phải chỉ trong những lời kể.

      Ngoại hình của người con trai này vô cùng tuấn, Nghiêm Phương Nhụy ban đầu rất ngạc nhiên, sau đó lại dùng ánh mắt xoi xét đánh giá lại lần chàng trai này.Khuôn mặt của cậu rất đẹp, dáng cũng chuẩn, ăn mặc phong cách, thoạt nhìn giống học sinh lắm, ngược lại trông giống những người tinh trong xã hội, hoàn toàn áp đảo Trâu Kình luôn rất tỏa sáng trong trường, chẳng trách mà Nhan Họa nhất quyết chịu thay lòng đổi dạ.

      Nếu Trâu Kình là chàng hoàng tử, chàng trai này chính là hoàng đế, người có thể dễ dàng khiến cho phái nữ rung động kể cả trong suy nghĩ hay hành động.

      Nhưng mà…

      Nghiêm Phương Nhụy có phần khó hiểu nghiêng đầu, phải bạn trai của Nhan Họa là bạn học cùng thời cấp ba của ấy sao? Sao trông cậu ta chẳng giống mấy tên con trai cùng lứa chút nào, mà giống mấy người đàn ông thành đạt hơn. người con trai thành thục thế này làm sao mà mấy tên nhóc con kia địch lại nổi.Nghiêm Phương Nhụy nhìn Trâu Kình há hốc mồm, ánh mắt vô cùng đồng tình và thương cảm với cậu ta.

      Đáng thương quá, có phải lúc này tự tin của cậu tan biến còn mẩu rồi đúng ?

      “Nhan Họa…” Trâu Kình bỗng lên tiếng gọi.

      Nhưng Nhan Họa vẫn chìm đắm trong xuất bất ngờ của Kỳ Trạch, hoàn toàn nghe thấy bất cứ tiếng động nào xung quanh, hai tay ôm lấy cổ Kỳ Trạch, khuôn mặt vô cùng vui sướng, hận thể dính chặt người .

      nhớ lắm!

      Cho dù trưởng thành sau những kinh nghiệm từng trải tại nước ngoài, nhưng Kỳ Trạch vẫn rất nhạy cảm với hai chữ “Nhan Họa”, ngẩng đầu nhìn lên thấy người đàn ông ngây dại nhìn Nhan Họa, khẽ nhíu mày, nhưng sau đó lại giãn ra ngay.

      Cuối cùng vẫn là Kỳ Trạch lên tiếng nhắc nhở Nhan Họa rời ra, ôm vai Nhan Họa tới, ánh mắt nhìn qua lượt, chẳng thèm quan tâm đến đám con trai mà chỉ dừng lại hai người Nghiêm Phương Nhụy và Cao Thược Dã.

      “Xin chào, lần đầu gặp mặt, tôi là Kỳ Trạch, bạn trai của Nhan Họa!” Kỳ Trạch với hai , “Cảm ơn các cậu mấy năm nay quan tâm chăm sóc Nhan Họa.”

      Là bạn cùng phòng của Nhan Họa, Nghiêm Phương Nhụy và Cao Thược Dã ra cũng nhìn thấy Kỳ Trạch màn hình chat rồi, hay qua những tấm ảnh được Nhan Họa đưa xem, nhưng dù sao cũng là bạn trai của bạn nên có phần kiêng kị tìm hiểu kỹ.Mà thực tế mỗi lần Kỳ Trạch về nước lại đều vào kỳ nghỉ, cho nên càng có cơ hội để ra mắt các , cho nên đúng như Kỳ Trạch , đây là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.

      Lần đầu tiên nhìn ở khoảng cách gần thế này, Nghiêm Phương Nhụy và Cao Thược Dã đều cảm thấy chàng trai này vừa tuấn lại vừa có phần cao ngạo, nhìn lúc là khiến cho các mê muội đến choáng váng đầu óc rồi.

      chỉ có hai nghĩ vậy, mà thậm chí cả những nam sinh khoa kinh tế cũng đành cam lòng thừa nhận điều đó.Bạn trai trong truyền thuyết của Nhan Họa đúng là tuấn đến mức ngay cả con trai cũng thể phủ nhận được.

      Sau khi lịch chào hỏi hai người bạn của Nhan Họa, Kỳ Trạch cũng quay sang xã giao với mấy nam sinh chút, tránh cho người ta lại nghĩ rằng kiêu ngạo thất lễ.

      Nhan Họa ngẩng đầu nhìn góc mặt nghiêng của Kỳ Trạch, nhìn thành thạo chuyện với những người cùng tuổi với mình, dáng vẻ thong thả tự tin áp đảo tất cả mọi người, thậm chí đạt đến trình độ khiến cho Nhan Họa tưởng rằng người đứng bên cạnh chính là Kỳ Trạch ở thế giới tương lai.Cậu thiếu niên điềm đạm thích móc người ta, lại hay xấu hổ đỏ cả mang tai kia, dường như vĩnh viễn ở lại mùa hè năm đó rồi.

      Bốn năm du học, khiến trưởng thành hơn rất nhiều.

      Kỳ Trạch xã giao mấy câu, sau đó : “Hôm nay làm phiền mọi người rồi, bọn mình có việc phải trước, hôm khác rảnh chúng ta lại tán gẫu nhé.”

      Mọi người nghe xong ngừng đáp: “Được được, các cậu nhé.”

      Chờ người con trai kia quang minh chính đại ôm bạn rời , mọi người mới quay đầu nhìn Trâu Kình vô cùng chán nản, vỗ vai cậu an ủi: “Người em, trời đất bao la chỗ nào chẳng có cỏ thơm, đừng cố bám mãi vào thân cây nữa!”

      người khác lại : “Tình địch cùng đẳng cấp, cậu có cố mười năm nữa cũng vô ích thôi, người ta vẫn chẳng thèm nhìn cậu đâu, mau thay đổi mục tiêu !”

      “Để ăn mừng Trâu thất tình, tối nay chúng ta mở party đê ~~”

      “Đúng đó, nhân tiện mời cả mấy người đẹp bên khoa Văn , để cho các em ấy an ủi trái tim tan vỡ của Trâu.”

      “Quyết định thế nhé!”

      nhóm người cười vô tư, cố gắng quên ảnh hưởng mà Kỳ Trạch vừa mang tới.

      Đây dù sao cũng chỉ là những cậu con trai trưởng thành chưa bước ra ngoài xã hội, rất dễ dàng bị đả kích, nhưng cũng rất dễ dàng đứng lên, chưa trải qua tàn khốc của xã hội, khiến cho bọn họ vẫn giữ lại được đơn thuần như những đứa trẻ.

      Nghiêm Phương Nhụy và Cao Thược Dã liếc nhìn nhau, hai nàng nhún vai cái, nhìn Trâu Kình chỉ thất tình mà còn bị tụi bạn xấu xa lôi kéo rời , cuối cùng hai cũng chỉ khẽ cười rồi quay hướng khác.

      *

      Ở vị trí kín đáo được bao bởi các loại cây cao trong quán cà phê, có cặp tình nhân nhiệt tình trao đổi hơi thở của nhau.

      Nhan Họa bình thường luôn bảo thủ cũng hoàn toàn buông thả, hai tay ôm lấy vai người con trai, khẽ mở miệng, tùy ý để cho bạn trai chiếm đoạt hơi thở của mình.

      dung túng của nên Kỳ Trạch cũng nhịn nổi mà hôn sâu, cuồng dã liếm láp môi lưỡi , giống như bao đôi tình nhân ở trong thời kỳ đương nồng nhiệt khác, hận thể nhập vào làm , vĩnh viễn rời xa nhau.

      xa gần bốn năm, nhưng vì thế mà tình cảm của hai người trở nên phai nhạt, hoặc cảm thấy mỏi mệt thể tiếp tục được nữa, ngược lại họ dành cho nhau gian để trưởng thành, thể nhìn thấy nhau hàng ngày, khiến cho họ càng thêm quý trọng mỗi lần gặp lại, sau đó lại mong chờ đến những lần gặp sau.

      Mãi đến khi hô hấp của trở nên khó khăn, yếu ớt gục vào ngực mới chịu buông ra, nhưng vòng tay vẫn ôm chặt, thậm chí khiến cho cảm nhận được biến hóa cơ thể .

      Mặt của Nhan Họa đỏ bừng bừng, dám nhúc nhích, tránh cho lại có phản ứng mạnh hơn nữa.Nhan Họa được dạy dỗ rất nghiêm, tuy được phép đương, nhưng nếu còn học được quá giới hạn.Cho nên lần nào bên nhau hai người cũng chỉ ôm hôn thôi chứ làm gì khác.

      Hai tai của Kỳ Trạch hơi đỏ, dán môi lên tai , khàn giọng : “Hai tháng nữa là tròn 22 tuổi rồi, lúc đấy chúng mình kết hôn luôn .”

      Nhan Họa: “…”

      ấp úng vài ba câu, nhưng Kỳ Trạch đều quan tâm, chỉ nhàng cọ lên vành tai mềm mại trắng nõn của , đáp lại. ai có thể ngăn và Nhan Họa kết hôn hết, nếu nhịn nữa nổ tung mất.

      Nhan Họa ho tiếng, nhàng nhổm dậy từ trong ngực , đưa tay vuốt lại mái tóc hơi rối, khẽ cắn đôi môi sưng đỏ, tiến lại cắn lên môi cái, hỏi: “Sao lại đột ngột trở về vậy? Còn trước với em tiếng.”

      Cho nên lúc nhìn thấy người bạn trai vốn ở Đức của mình xuất , mới vui sướng mà chạy tới ôm như vậy, mất hết cả hình tượng.Nghĩ tới đây, Nhan Họa liền xấu hổ che mặt.

      Kỳ Trạch cầm bình cà phê rót cho ly, ánh mắt vẫn rời khỏi , : “Chuyện ở Đức xong hết rồi nên quay về. muốn tạo bất ngờ cho em mà.”

      “Đúng là bất ngờ lắm đó.” Nhan Họa lần nữa cắn môi , lúc tiến tới muốn hôn lại vội vàng che miệng lui ra sau, nhìn dáng vẻ bất mãn của , liền đắc ý bật cười. “À phải rồi, đột nhiên về nước như vậy, mẹ của ?”

      Nét vui vẻ mặt Kỳ Trạch bỗng trở nên nhạt hơn, cầm tách cà phê lên uống ngụm, : “Mẹ có thể gì chứ? hoàn thành xong việc học, cũng qua công ty bà làm giúp bà mấy việc, thỏa mãn cầu của bà rồi.”

      Nhan Họa đặt tay lên tay , lại bị nắm ngược trở lại.

      Tay của rất lớn, có thể bao trọn lấy tay , lại ấm áp khiến cho cảm thấy an toàn.

      Thấy dùng ánh mắt ướt át quan tâm nhìn mình, Kỳ Trạch cười : “Đừng lo, sao đâu.”

      Nhan Họa nhìn , lần đầu tiên cảm nhận được ràng rằng còn là cậu thiếu niên Kỳ Trạch năm đó nữa, bốn năm du học khiến thành thục và tự tin lên rất nhiều, biết là dùng bao nhiêu thời gian và công sức để lột xác thành ra thế này.

      có chút đau lòng, nhưng dù sao đó cũng là lựa chọn của .

      Ra khỏi nước, phải chỉ vì muốn du học, làm sinh viên thuần túy, mà là để hoàn thành lời hứa giữa và gia đình.

      Kỳ Trạch tiến lại gần hôn lên môi cái, sau đó dùng răng khẽ cắn lên đó, áp trán vào trán , hơi thở tương giao, ánh mắt sâu nhìn .

      : “Nhan Họa, về rồi, hoàn thành ước định của chúng ta!”

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Vay ma mat tui nham mo sao do nhin co 100 chuong, so ko thay duoc Due Due o hien tai, thanks Co
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 101
      Edit: Ngân Nhi

      Buổi chiều đầu hè, ráng trời nhuộm đỏ cả bầu trời, đường mọi người đều mặc quần áo mùa hè, thỉnh thoảng có cơn gió thổi tới khiến cho bầu khí trở nên mát mẻ hơn.

      Nhan Họa và Kỳ Trạch nắm tay nhau chậm rãi bước đường, trái ngược hoàn toàn so với vội vã của những người xung quanh.Bởi vì bên cạnh , nên Nhan Họa vô cùng vui vẻ, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên rồi bắt gặp cũng nhìn lại mình, hai người bèn nhìn nhau cười, trong lòng vô cùng thỏa mãn.

      “Hành lý của đâu?” Nhan Họa lắc tay hỏi.

      để ở khách sạn rồi, sau đó gặp em luôn.”

      Nhan Họa ngẩng đầu nhìn , chẳng trách dáng vẻ của lại có phần mỏi mệt như vậy, e là máy bay cũng nghỉ ngơi tốt, thế vừa về nước là trực tiếp đến tìm luôn.Nghĩ vậy cực kỳ đau lòng, : “Vậy lát nữa ăn tối xong về khách sạn ngủ giấc .”

      Kỳ Trạch cười đồng ý, sau đó thân mật ôm hông rồi hôn lên môi cái, cọ lên chóp mũi : “Tối nay em ở khách sạn với , đừng về ký túc xá nữa.”

      Nhan Họa bị hành động thân mật của làm cho đỏ mặt, kích động lúc mới gặp lại hết rồi, lý trí của quay về nên bây giờ có hơi ngượng ngùng.Mặc dù hai người nhau nhiều năm, nhưng ranh giới cuối cùng vẫn chưa được phá bỏ, với lại hai người bọn gần nhau ít mà xa cách nhiều, hành động thân mật cũng làm bao nhiêu, cho nên mỗi lần gần gũi là lại thấy xấu hổ.

      So với ngượng ngùng của , Kỳ Trạch chỉ cảm thấy rằng mấy chuyện này chỉ cần làm nhiều là quen thôi mà.

      Hai người dạo phố, nhân tiện nghĩ xem tối nay ăn gì chuông điện thoại của Nhan Họa vang lên, là Nghiêm Phương Nhụy gọi.

      “Nhan Họa, tối nay lớp chúng mình liên hoan đấy, cậu có đến ?” Nghiêm Phương Nhụy .

      Nhan Họa nghe được đầu bên kia rất ầm ĩ, có vẻ như rất náo nhiệt, chỉ còn mấy ngày nữa là tốt nghiệp rồi, giờ các từ chỗ thực tập trở về trường là để tham gia lễ tốt nghiệp, lấy bằng tốt nghiệp, hai là để thu dọn đồ đạc.

      Chắc vì sắp phải chia tay nên ngày nào cả lớp cũng tổ chức liên hoan, như thể muốn tận dụng hết quãng thời gian cuối cùng này, Nhan Họa dạo này tối nào cũng bị gọi , hôm nay nếu Kỳ Trạch tới cũng , nhưng mà…

      “Phương Nhụy, cậu giúp mình với mọi người tiếng là mình tới đâu.Bạn trai mình mới từ Đức về, bị lệch múi giờ, mình muốn cùng ấy.”

      Giọng của Nghiêm Phương Nhụy có phần xấu xa : “Ok ok, mình hiểu rồi! vậy chắc tối nay cậu cũng về ký túc xá đâu nhỉ, chỉ còn lại mình và Lão Cao hai đứa lẻ loi trong phòng thôi! Ôi, đúng là tịch mịch như tuyết mà! Được rồi, chúc các cậu tối nay có đêm nóng bỏng nhé ~~”

      Nhan Họa: “…”

      Cái gì mà đêm nóng bỏng chứ, e là chỉ đơn giản đắp chăn chuyện rồi ngủ thôi!

      Nhan Họa bật cười, nhét điện thoại vào túi rồi với Kỳ Trạch: “Được rồi, em với bạn là tối nay theo rồi.”

      Kỳ Trạch véo lên mặt cái, cười : “Ngoan lắm.”

      Hai người chọn đại quán ăn gần đó để ăn tối, sau đó dạo chút rồi mới nắm tay nhau đến khách sạn mà Kỳ Trạch ở.

      Đến nơi, Nhan Họa nhìn lên số sao, nhịn được : “ đúng là tên phá của! định ở đây mấy ngày?”

      Kỳ Trạch dắt vào thang máy, : “Đương nhiên là chờ em tốt nghiệp rồi cùng nhau trở về thành phố N rồi.”

      Nhan Họa tính toán thời gian, còn tận mấy ngày nữa, càng nghĩ càng cảm thấy đúng là tên phá của.

      Kỳ Trạch cười híp mắt nghe cằn nhằn, cầm thẻ mở cửa vào phòng, đóng cửa lại, còn chưa bật đèn đè vào ván cửa rồi trao cho nụ hôn nóng bỏng.

      Liếm láp cái miệng mềm mại của Nhan Họa, tay của cũng nhân tiện mò xuống lần vào trong vạt áo , mơn trớn vòng eo trơn mịn, từ từ lên đẩy áo ngực của ra…

      Lúc Nhan Họa từ trong mơ màng tỉnh táo lại, phát mình sắp bị lột sạch sợ hết hồn.Tuy vậy còn chưa kịp yếu ớt kháng cự tay ôm chặt lấy , đem thân thể dán sát vào ngực mình, gần gũi này khiến cho cảm giác được biến hóa cơ thể , cộng thêm hơi thở nam tính mang tính xâm chiếm mãnh liệt càng làm cho đầu óc choáng váng hơn, chút khí lực nào để phản kháng.

      vất vả mới đè nén được dục vọng, Kỳ Trạch đỡ thẳng dậy, sau đó cúi đầu giúp cài lại áo ngực và cúc áo sơ mi.Nhan Họa đỏ bừng cả mặt, tỏ vẻ muốn tự mình làm nhưng bị từ chối.

      Giúp mặc quần áo chỉnh tề xong, Kỳ Trạch lại hôn lên má cái, khàn giọng : “ mong thời gian trôi nhanh chút để chúng mình kết hôn, nhịn thêm mấy lần nữa chắc nổ tung mất!”

      Nhan Họa: “…” biết phải gì bây giờ đây?

      Hai người ôm nhau lúc Nhan Họa bảo tắm rửa.

      Lúc Kỳ Trạch cầm quần áo vào nhà tắm, Nhan Họa liền quan sát căn phòng chút, phát trong phòng chỉ có cái giường đôi liền bất lực bóp trán, cảm thấy tối nay có phần gian nan rồi… Đương nhiên người gặp gian nan phải là , đối với việc này cũng đành lực bất tòng tâm mà thôi.

      Lúc mới nhau, bố chỉ có cầu duy nhất với Kỳ Trạch là phải đợi sau khi kết hôn mới được phát sinh quan hệ.Bố dù sao cũng là người nông thôn, luôn lấy suy nghĩ từ thế hệ trước để áp đặt, nghĩ rằng nếu người đàn ông được làm những chuyện làm tổn thương đến đối phương, ông cho rằng phát sinh quan hệ trước hôn nhân là hành vi tôn trọng phụ nữ.Điều kiện này tuy có phần khó khăn nhưng Kỳ Trạch vẫn rất nghiêm túc đồng ý với ông.

      Điều này về sau Nhan Họa mới biết, mỗi lần thân mật thấy khổ sở, chỉ nghĩ nếu sâu đậm làm chuyện đó cũng vấn đề gì, nhưng sau khi từ chối mới biết ra bố của đưa ra cầu đó với , lúc đấy chỉ còn biết dở khóc dở cười.

      Cho nên, lần nào người khó chịu cũng là thôi.Đối với con dục vọng cho dù có nổi lên cũng bình thường lại nhanh chóng, giống như đàn ông, chỉ cần cọ xát tí là nổi lên phản ứng rồi, nghĩ cũng thấy thương .

      Nghĩ tới đây, Nhan Họa vỗ vỗ mặt mình, tự nhủ được suy nghĩ lung tung nữa.

      lượn quanh căn phòng xa hoa này vòng rồi buồn chán mở TV lên xem.

      lúc sau tiếng nước chảy trong phòng tắm dừng lại, sau đó liền trông thấy Kỳ Trạch mặc áo choàng tắm để lộ ngực bước ra ngoài, tóc vẫn còn ướt, Nhan Họa cầm lấy khăn ngồi sau lưng lau tóc cho , chờ tóc ráo nước, thấy mệt mỏi vuốt mi tâm, : “ nghỉ ngơi trước , em tắm .”

      Thời tiết tháng sáu rất nóng, ban ngày nếu mưa khí trời rất oi, người rất dễ ra mồ hôi, Nhan Họa thể cứ như vậy mà lên giường nằm được.

      Kỳ Trạch gật đầu, ngồi giường nhìn lấy từ trong túi ra quần lót dùng lần mới mua lúc chiều, sau khi thấy bước vào nhà tắm đóng cửa lại mới nằm xuống.

      Mặc dù rất mệt mỏi, nhưng tinh thần của lại cực kỳ phấn khởi, khiến cho tài nào ngủ nổi, phải làm chút gì đó mới được.

      Nhan Họa tắm rửa xong ra, tay còn cầm quần áo vừa mới giặt rồi tới hành lang phơi, đến sáng mai chắc là khô rồi. còn giặt cả quần áo của Kỳ Trạch luôn, cả quần lót cũng ngoại lệ, tuy hơi xấu hổ nhưng vẫn làm rất tự nhiên.

      Làm hết mọi chuyện xong, Nhan Họa lau tóc tới bên giường, lập tức phát Kỳ Trạch vốn tưởng ngủ bỗng mở mắt nhìn , sau đó trở mình ngồi dậy, cầm lấy khăn lông lau tóc cho .

      Ở bên cạnh người mình thương, cho dù có làm những chuyện khô khan vô vị nhất thế giới cũng cảm thấy có ý nghĩa, bọn họ giờ cũng cảm thấy như vậy.

      Sau khi lau khô xong, Kỳ Trạch từ phía sau thân mật ôm lấy hông Nhan Họa rồi in nụ hôn vào gáy , nụ hôn bất ngờ khiến cho giật bắn mình, khỏi yếu ớt muốn tránh , nhưng lại bị ôm chặt vào ngực.

      mệt ngủ trước , bây giờ mới tám giờ, em chưa ngủ được.” Nhan Họa vỗ cái đầu cọ tới cọ lui vai .

      “Em ngủ cùng , ngủ được.” Ngữ điệu của yếu đuối như làm nũng.

      Nhan Họa nghe mà lòng mềm nhũn, cuối cùng bị ôm trong ngực nằm xuống.

      Trong phòng bật điều hòa nên đắp chăn thấy nóng, cho nên dù có bị ôm chặt cũng bị ngột ngạt, đành để yên để ôm.

      “Sáng sớm mai em phải về trường, buổi trưa gặp Đàn Tử và Minh Thiên, đến tối chúng ta ăn bữa nhé…” Nhan Họa cho lịch trình của mình, “Bọn Đàn Tử mà nhìn thấy chắc vui lắm, cả hội cũng lâu rồi tụ tập, tiếc là đám Trình Dương ở đây, biết sau khi tốt nghiệp bọn họ có về thành phố N làm việc hay nữa.” Hoặc giống như thế giới tương lai, đường ai nấy , vài năm sau mới trở về quê hương.

      Nghĩ đến thế giới bên kia, Nhan Họa có phần phiền muộn, đưa tay vuốt ve mặt , trong lòng nghĩ ông trời ưu ái , để cho năm lớp mười hai được xuyên tới tương lai.Nếu như đến đó, chừng quen nhanh như vậy, cũng kiên định với tình cảm này đến thế.

      “Đợt trước liên lạc với bọn Trình Dương, Chu Dịch rồi, hai người đó muốn đến thành phố S làm việc, Bàn Tử tính trở về thành phố N, nhưng phải là trong năm nay.” hôn lên trán , thở dài , “Em đừng gấp gáp, thành phố N là quê hương của chúng ta, sau này mọi người trở về thôi.”

      Giống như vậy, bất luận có đến đâu, nhìn thấy bao nhiêu cảnh đẹp nữa, trong đầu vẫn chỉ nhớ đến từng con phố, hàng cây, nhớ người thân của ở thành phố N, và hơn hết là nhớ .

      chiếm trọn vị trí trong những giấc mơ của cậu thời niên thiếu!

      Hai người trò chuyện lát, đến lúc giọng của dần dần rồi chìm vào giấc ngủ.

      Nhan Họa vòng tay ôm eo , vốn chưa thấy buồn ngủ, nhưng vì có bên cạnh nên thấy rất an tâm, liền nhắm mắt lại rồi ngủ cùng .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :