1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy vọng của Nhan Họa - Vụ Thỉ Dực (Full + Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Dung day Co Nhi. Biet roi se co cai ket happy nhu van mong duoc nhin thay duoc ket .. Hi vong Due Due tuong lai cung xuat hien o hien tai, thanks Co
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 98
      Edit: Ngân Nhi

      “Mai là ngày cưới của Đàn Tử Quỳnh đấy.”

      Nhan Họa cùng con trai tương lai chơi xếp gỗ, nghe thấy lời của Kỳ Trạch khỏi kinh ngạc, nhíu mày hỏi: “Chú rể là ai vậy ạ?”

      “Tất nhiên là bạn trai ấy rồi.” Kỳ Trạch liếc nhìn rồi : “Tình cảm chủ yếu là do tích tụ lâu ngày mà thành, Đàn Tử nếu quyết định rồi ai cũng vô dụng, đây là tương lai mà ấy tự lựa chọn, người kia cũng đối với ấy rất tốt, chắc chắn hai người cuộc hôn nhân bền vững.Cho nên em cũng đừng suy nghĩ quá nhiều.”

      Nhan Họa cúi đầu suy nghĩ, đột nhiên : “Nếu như em…”

      Kỳ Trạch thấy ấp a ấp úng hiểu ngay được muốn gì, “Em có thể tự quyết định xem có nên cứu Đàn Tử Quỳnh ở thế giới đó hay .Nhưng em cũng biết đó, em phải trả giá rất nhiều, theo cách nào biết được.”

      “Có khi nào lại gãy chân lần nữa nhỉ?” Nhan Họa nghiêng đầu hỏi.

      Kỳ Trạch đáp: “Ai mà biết được, có khi em chẳng mất gì mà cũng có thể thay đổi vận mệnh của người cũng nên.”

      tới đây, Nhan Họa bỗng hồi tưởng lại vào lần xuyên đầu tiên của mình vào tháng chín năm ngoái, cũng gần năm, Tiểu Duệ Duệ cũng chạy nhanh lắm rồi.Nghĩ đến khoảng thời gian bận rộn của lớp mười hai có bạn bè bên cạnh, lại có thêm những kinh nghiệm mỗi lần bay tới tương lai, liền khỏi nở nụ cười.

      Kỳ Trạch ép bình nước trái cây tới, màu nước vàng óng khiến cho cậu nhóc ngồi chơi xếp gỗ phải vội vàng bò dậy chạy tới, chỉ vào bình nước với ba: “Baba, Duệ Duệ, muốn muốn ~~”

      Kỳ Trạch cầm lấy cái cốc hình hoạt hình, rót vào nửa cốc rồi đưa cho con trai cầm uống, sau đó lại rót cốc cho Nhan Họa.

      Nhan Họa lời cảm ơn với , sau khi uống ngụm lớn, quay sang nhìn Duệ Duệ cầm cốc uống, gương mặt phình lên trông đáng cực kì, kìm được mà bật cười.Gương mặt tươi cười của bớt ngây thơ của thiếu nữ, trở nên sâu sắc hơn nhiều, hiển nhiên năm kinh nghiệm khiến cho trở nên thành thục hơn.

      Tuy vậy vẫn cứ là bé thôi, cần có thời gian mới trưởng thành lên được.

      Kỳ Trạch nhìn Nhan Họa, phảng phất như nhìn thấy được quá trình trưởng thành của vậy, từ thiếu nữ đơn thuần trở nên chín chắn hơn. nghĩ có lẽ trời cao để cho tới đây là để cho được tận mắt nhìn thấy cuộc sống khác của bọn họ, đền bù những nuối tiếc trong lòng mà bấy lâu muốn cho người khác biết.

      tốt quá.

      “Phải rồi, các em chọn xong trường chưa?” hỏi.

      Nhan Họa nhìn , cười : “Bọn em vẫn còn suy nghĩ.” Chần chừ lát, lại : “Ba mẹ Kỳ Trạch hi vọng cậu ấy ra nước ngoài học.”

      Kỳ Trạch quay đầu nhìn , hỏi: “Còn em sao? Nếu cậu ta nước ngoài, vậy em…”

      “Cậu ấy muốn cứ để cậu ấy !” Nhan Họa cười đáp: “Bất luận cậu ấy có đâu nhất định quay về, bởi vì…ông nội cậu ấy vẫn còn ở thành phố N mà.” tinh nghịch cười, dáng vẻ như thể cái gì mình cũng biết.

      Khuôn mặt giảo hoạt của khiến khỏi bật cười.

      Đúng như vậy, đối với Kỳ Trạch có gì quan trọng hơn ông nội, cậu ấy nhất định trở về thành phố N, vì đó mới chính là nhà của cậu ấy.Hơn nữa, ở nơi đó chỉ có ông nội, mà còn có Nhan Họa!

      Đây là chuyện chắc chắn tuyệt đối!

      “Nhưng em cảm thấy tiếc sao? Hai em vốn có thể cùng nhau học tập ở cùng thành phố, đó là khoảng thời gian vô cùng đẹp và quý báu, em còn được chứng kiến quá trình cậu ta từ thiếu niên trở thành người đàn ông chững chạc nữa.”

      Nhan Họa suy nghĩ chút rồi gật đầu, “Cũng hơi đáng tiếc , nhưng em tin tưởng cậu ấy, em để cậu ấy phải hối tiếc bất cứ điều gì.”

      Kỳ Trạch nghe vậy gì nữa.

      Trước khi quay về mười năm trước, Nhan Họa với : “Ngày mai em thể tham dự hôn lễ của Đàn Tử Quỳnh rồi, giúp em gửi lời chúc mừng đến cậu ấy nhé, mong rằng cậu ấy hạnh phúc.Còn nữa, năm này rất cảm ơn giúp đỡ và quan tâm của !”

      Kỳ Trạch mỉm cười với coi như đáp lại.

      *

      “A Họa, có vẻ Kỳ Trạch du học đó, cậu lo lắng sao?” Đàn Tử Quỳnh cúi đầu nhìn Nhan Họa ngồi đọc cuốn ‘Hướng dẫn thí sinh dự thi làm thủ tục vào đại học cao đẳng’.

      Nhan Họa ngẩng đầu nhìn bạn thân xinh đẹp hoạt bát của mình, khỏi nở nụ cười, hôm nay ở thế giới kia ấy gả cho người đàn ông khác rồi, còn ở đây ấy vẫn hồn nhiên vui vẻ, phiền não duy nhất chính là bây giờ nên đăng ký xét tuyển vào trường nào cho vừa sức mình.

      Số điểm thi vào đại học của Nhan Họa khá cao, cách khá xa so với Đàn Tử Quỳnh, cho nên chắc hai người học cùng trường với nhau rồi.Tuy nhiên dù có vậy cũng ảnh hưởng đến tình bạn của hai người đâu.

      “Sao mà phải lo chứ? Tương lai chỉ có thể lựa chọn lần, mình hy vọng rằng cậu ấy theo đúng con đường mà mình thích.” Nhan Họa chân thành .

      Đàm Minh Thiên ngồi bên cạnh cũng đọc cuốn hướng dẫn xét tuyển đại học, nghe thấy lời Nhan Họa liền quay sang nhìn , : “Ý của Đàn Tử là, nếu Kỳ Trạch nước ngoài hai cậu phải xa đó, cậu lo lắng sao?”

      Nhan Họa suy nghĩ chút, kết hợp giữa biểu của Kỳ Trạch tương lai và Kỳ Trạch tại, cuối cùng rút ra kết luận, “Mình nghĩ cậu ấy mới chính là người lo lắng đấy.”

      Hai bạn nghe xong liền chăm chú nhìn , hiểu ý của là gì.

      Đàn Tử Quỳnh cảm thấy hình như dung lượng não của mình đủ dùng phải, bèn đưa tay ấn lên huyệt thái dương, bộ dạng có phần choáng váng.

      Đàm Minh Thiên thấy Nhan Họa có chút lo lắng nào liền nở nụ cười, gì thêm nữa.Nếu quyết định từ bỏ chú ý quá nhiều đến người kia nữa, đặc biệt người ta còn là bạn trai của bạn thân, tốt nhất là nên xen vào chuyện riêng của bọn họ, cứ để họ tự giải quyết .

      Lúc này Tô Trọng Tuấn và Liêu Vinh cùng nhau tới, hai người ngồi xuống cạnh ba , trong tay mỗi người cũng cầm quyển hướng dẫn xét tuyển.

      Mọi người ngồi chỗ thảo luận với nhau xem nên chọn trường nào, khí vô cùng sôi nổi, thu hút cả chú ý của những học sinh khác.

      Bàn bạc trao đổi xong, Đàm Minh Thiên gấp sách lại, nghiêng đầu cười với Nhan Họa: “Nhan Họa, có khả năng bọn mình lại là bạn học bốn năm nữa đó.”

      Đàn Tử Quỳnh nghe mà ghen tỵ cực kỳ, số điểm của Nhan Họa và Đàm Minh Thiên chênh lệch bao nhiêu, nếu như hai người cùng ghi danh vào trường chắc chắn trúng tuyển.Còn phải tách ra rồi, nỡ chút nào.

      “Được rồi được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa, ra ngoài ăn bữa , sau này chắc chỉ có nghỉ đông và nghỉ hè trở về thành phố N mọi người mới lại tụ tập được.” Đàn Tử Quỳnh đứng bật dậy với cả bọn, “Mình hy vọng rằng, trong tương lai chúng ta cho dù đường ai nấy mãi luôn nhớ đến tình bạn này, vì những bộn bề lo toan của cuộc sống mà quên mất.”

      Câu của Đàn Tử Quỳnh khiến cho cả bọn vô cùng xúc động, mọi người liếc nhìn nhau, sau đó cùng nở nụ cười.

      Đúng vậy, ba năm làm bạn, dường như tạo thành thói quen, dẫu biết rằng sau này trong cuộc đời gặp thêm được những người bạn tốt khác, nhưng tình bạn hồn nhiên trong sáng thời học vẫn là đáng quý nhất, cho dù tháng năm có đổi dời đến đâu tình bạn đó vẫn mãi mãi bao giờ thay đổi.

      Hôm nay là ngày đầu tiên điền nguyện vọng xét tuyển vào đại học, ở trường có mở rất nhiều phòng truyền thông trong năm ngày để các học sinh hoạt động tự do.Đối với các học sinh tốt nghiệp đây là dịp rất quan trọng, chưa chắc chỉ trong ngày mà quyết định học trường nào và chuyên ngành gì.Thậm chí có số học sinh số điểm cao lắm, vào trường cao điểm được mà vào trường thấp điểm cũng xong, còn lo đến chuyện thi lại rồi.

      Nhan Họa biết trong số các bạn có ai phải thi lại cả, thành tích của mọi người tuy đồng nhất nhưng cũng đến nỗi quá tệ, người có số điểm kém nhất là Âu Dương Cảnh, vì cậu ấy là học sinh chuyên thể dục, tuy nhiên điểm thi văn hóa cũng coi như đủ qua.

      Xế chiều, Kỳ Trạch lái xe đèo Nhan Họa về nhà.

      Tuy nhiên lúc qua bờ sông, Kỳ Trạch chợt dừng xe lại rồi dắt Nhan Họa ngồi ở bờ đê, vừa vừa nghịch nước vui đùa.

      “Nhan Họa, mình quyết định du học.” Kỳ Trạch ném viên sỏi trong tay rồi với Nhan Họa, “Cho mình bốn năm, bốn năm sau mình trở về.” xong cậu có phần lo lắng nhìn Nhan Họa, cậu suy nghĩ rất nhiều về chuyện này, mỗi khi lo nghĩ đều phải cố gắng tìm cách kìm nén lại.

      Cậu lo cho mình, chỉ lo Nhan Họa chịu được xa cách.

      Chuyện này Nhan Họa thấy bất ngờ chút nào, vì Kỳ Trạch tương lai cũng du học bốn năm mới về, cho nên rất bình tĩnh với lựa chọn lúc này của cậu ấy, thậm chí còn chuẩn bị sẵn tâm lý để đối mặt rồi.

      “Ừ, mình chờ cậu về.” Nhan Họa chân thành nhìn cậu .

      Kỳ Trạch khẽ sửng sốt, sau đó xúc động ôm vào lòng, : “Cậu yên tâm, cho dù có ở nước ngoài mình vẫn tận dụng ngày nghỉ để về thăm cậu, hàng ngày gọi video chuyện với cậu, có bận rộn đến đâu cũng gửi tin nhắn cho cậu, bao giờ để ý đến những khác, đợi đến khi tốt nghiệp trở về rồi chúng mình kết hôn…”

      Nhan Họa đỏ bừng cả mặt, đây là lần chuyện ngọt ngào nhất từ trước đến giờ của hai người đấy, Kỳ Trạch chắc vì xúc động quá nên cứ hứa hẹn hết cái nọ đến cái kia ngừng.

      Lời hứa của tuổi trẻ liệu có thể tin tưởng được ?

      Ít nhất ngay lúc này đây, Nhan Họa đồng ý tin tưởng.Bởi vì cậu ấy là Kỳ Trạch, người dễ dàng hứa hẹn với ai điều gì, nhưng khi hứa nuốt lời.

      Đây là đạo đức làm người cơ bản nhất của cậu ấy, là giá trị quý báu được ông nội truyền dạy, kiên định mà chững chạc.

      Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.

      khẽ nắm lấy cổ áo của Kỳ Trạch, kiễng chân hôn lên môi cậu, cười : “Được, em chờ quay về.”

      Kỳ Trạch cũng nở nụ cười, cúi đầu đáp lại nụ hôn của , nhìn đắm chìm trong sắc trời chiều, cậu cảm thấy tuyệt đẹp hệt như giấc mơ vậy.
      Tiểu Ly 1111, tart_trung, Sweet you33 others thích bài này.

    3. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      Tình cảm hai người đẹp quá <3 , cám ơn ngân nhi, mong kết thúc có bé duệ duệ ở thế giới này ^^
      HangbaobinhNgân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 99
      Edit: Ngân Nhi

      Sân trường bị tiếng chuông phá vỡ tĩnh lặng, khí bỗng trở nên vô cùng náo nhiệt.

      Sau khi giảng viên ra khỏi lớp, trong phòng học các sinh viên cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời .

      Lúc Nhan Họa định đứng lên chỗ ngồi của bỗng nhiên bị đám nữ sinh vây quanh.

      “Nhan Họa, cậu nộp luận văn chưa?”

      “Nhan Họa, tối nay có liên hoan ?”

      “Nhan Họa, ngày mai khoa kinh tế có tổ chức tiệc, rất nhiều người đến tham dự, bạn đẹp trai bên khoa đó chỉ đích danh muốn mời cậu , cậu có ?”

      Nhan Họa mỉm cười đáp: “Hôm trước mình nộp rồi, Phương Nhụy, liên hoan có những ai vậy? Lão Cao, khoa kinh tế có tiệc gì vậy? Có những ai ? Nếu cậu ấy có mục đích gì khác cậu đừng phí công dụ dỗ mình nữa, mình có bạn trai rồi.”

      Nghe thấy câu cuối cùng của , đám con đều đồng loạt thở dài.

      Bốn năm đại học, Nhan Họa chơi rất thân với các bạn nữ trong lớp, còn với con trai luôn duy trì khoảng cách nhất định, mặc dù cũng có tham gia rất nhiều câu lạc bộ, làm việc chung với cả nam lẫn nữ, nhưng chưa ai từng thấy gần gũi với con trai bao giờ.

      như vậy đương nhiên là rất được các bạn học nữ chào đón, còn các chàng trai cũng vì vậy mà sinh ra hảo cảm.

      Theo thời gian trôi, lên đại học các học được cách ăn mặc đẹp, nhịp sống đa dạng của trường học cũng khiến sinh hoạt của các trở nên muôn màu muôn vẻ, trở nên tự tin và xinh đẹp, chỉ cần trang điểm lên chút là có thể dễ dàng thu hút được các chàng trai rồi.

      Nhan Họa cũng phải ngoại lệ, nhìn thành thục hơn rất nhiều so với trước đây, khí chất vẫn điềm đạm như hồi học trung học, khuôn mặt trắng bóc thay đổi mấy, làn da nốt mụn nào…, khi cười càng thêm xinh đẹp, dễ dàng khiến cho các chàng trai rung động, người theo đuổi ít, nhưng tất cả đều bị từ chối vì lý do có bạn trai rồi.

      Đối với lời tuyên bố của Nhan Họa, mới đầu mọi người đều tin, nhưng sau lại thấy các buổi tối nếu có thời gian rảnh Nhan Họa đều nấu cháo điện thoại, còn đưa ảnh của bạn trai cho mọi người xem nữa, lúc đấy nếu muốn tin cũng phải tin rồi.Nhưng nghe bạn trai của du học ở Đức, cả năm chỉ gặp nhau mỗi dịp nghỉ hè và nghỉ đông, xa lại còn là mối tình đầu nữa, chắc chắn có kết quả gì đâu.

      Mặc dù hay bị mọi người trêu là xa được lâu dài đâu, mối tình đầu cũng thường đến đâu cả, nhưng Nhan Họa vẫn kiên trì mà tiếp tục, mặc kệ người ta gì.Những người theo đuổi thiếu người có gia thế tốt, nhưng cuối cùng vẫn được để mắt tới, chỉ nguyện lòng người bạn trai du học nơi đất khách thôi.

      Hai người đều vô cùng kiên định, quả là kỳ tích, nhưng càng kỳ tích hơn chính là kiên trì của hai người kéo dài được bốn năm rồi.

      Tuy nhiên, mặc dù thái độ của Nhan Họa rất kiên quyết, hơn nữa còn tỏ vẻ chắc chắn thay lòng, tuyệt đối chia tay, nhưng trong xã hội rối ren này, chẳng có ai coi trọng chuyện giữa Nhan Họa và bạn trai cả, thậm chí còn có người đánh cược rằng sớm muộn rồi bọn họ cũng chia tay.

      Cho nên, dù biết người bạn trai du học bên Đức, nhưng vẫn có rất nhiều người con trai thường rủ chơi, chạy đến ký túc xá nữ tìm gặp , tin chắc rằng xa có kết quả tốt, chỉ cần bọn họ kiên trì chắc chắn theo đuổi được .

      Đối với chuyện này Nhan Họa cũng bó tay, vốn thích qua lại với con trai, cho nên lần nào cũng chỉ lạnh nhạt mà đối diện với họ, đa phần họ bỏ cuộc hết rồi, nhưng vẫn còn hai người là vẫn cố cưa cẩm .

      “Thôi nào, bạn trai cậu còn chẳng biết lúc nào về nước, cũng bốn năm rồi mà cậu còn kiên trì như vậy.” Nghiêm Phương Nhụy kéo tay Nhan Họa ra khỏi lớp học, “Cậu sinh viên giỏi bên khoa kinh tế kia theo đuổi cậu lâu lắm rồi, cậu nhất định muốn cho cậu ấy cơ hội sao? Mình thấy cậu ấy đáng thương.”

      “Đúng đấy Nhan Họa, cho chị đây chút mặt mũi , cùng nhau nào.” Cao Thược Dã phụ họa theo.

      Hai người này đều là bạn cùng phòng thời đại học của Nhan Họa, cũng là bạn thân nhất của ở đây, Nghiêm Phương Nhụy vóc dáng bé, có đôi mắt rất cuốn hút, thay bạn trai như thay áo, được lòng phái nữ cho lắm nhưng lại rất được các nam sinh hoan nghênh.Còn Cao Thược Dã lại có dáng người khá cao và thô, tận mét bảy lăm, khung xương hơi to, nhìn từ đằng sau còn tưởng là con trai, tính tình của này rất hảo sảng, trai gì cũng chơi được hết, Nhan Họa cảm thấy tính cách của bạn này có phần khá giống với Đàn Tử Quỳnh.

      Bốn năm đại học, ba với ba tính cách hoàn toàn bất đồng, nhưng lại có tình bạn vô cùng thắm thiết, mặc dù mỗi người đều có cách nhìn nhận và đối xử với cuộc sống khác nhau, nhưng đều dành cho nhau tôn trọng.Điều khiến cho các tiếc nuối chính là ba người lại đến từ ba thành phố khác nhau, sau khi tốt nghiệp đại học rồi lại đường ai nấy , sau này có muốn gặp lại nhau cũng khó.

      Nhan Họa bị hai người ép buộc ra khỏi khu giảng đường, vẻ mặt hoàn toàn bất lực, đưa tay xoa lên mặt mình, buồn bực : “Các cậu nhìn , mình đâu có xinh đẹp động lòng người như Phương Nhụy, cũng mạnh mẽ hiên ngang như Lão Cao cậu, thế mà vẫn có mấy người chịu hết hy vọng là thế nào nhỉ? Mình có bạn trai mà, còn tính sau khi tốt nghiệp đăng ký kết hôn luôn, tuyệt đối chần chừ!”

      Nghiêm Phương Nhụy nghe xong liền đưa tay sờ mặt , trêu chọc : “Ngũ quan của cậu tuy rằng được như mình, nhưng làn da đẹp lắm, trắng trẻo mềm mại, khí chất cũng tốt, vừa nhìn biết là có thể yên tâm cưới về nhà mà sợ ấy buồn bã đơn nếu chồng công tác, có nhiều người đàn ông thích kiểu con như cậu lắm.”

      Cao Thược Dã cũng cười : “Đúng đó, Trâu Kình cũng cậu là mẫu người mà cậu ta muốn lấy về làm vợ, hy vọng trước khi tốt nghiệp cậu có thể quay đầu nhìn cậu ta cái.”

      “… quay!”

      “Đáng thương quá!”

      “Đúng đó, ràng còn có mình để ý đến cậu ta đây, thế mà mắt cậu ta bị dính gì mà thèm liếc mình lấy lần!” Nghiêm Phương Nhụy khẽ xoay người, tạo dáng vô cùng kiêu sa.

      Nhan Họa và Cao Thược Dã khách khí mà phì cười, cười đến mức khiến cho mỹ nữ Nghiêm Phương Nhụy phải hóa thân thành quỷ dạ xoa, đuổi theo đòi đánh các .

      náo loạn Cao Thược Dã bỗng chỉ vào đám người phía trước : “Này, mau nhìn , là Trâu Kình đó, đúng là vừa nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến.”

      Nghe vậy, Nhan Họa và Nghiêm Phương Nhụy liền quay đầu lại nhìn, vừa hay thấy các sinh viên khoa kinh tế tới, trong số đó dẫn đầu là chàng rất đẹp trai, tỏa sáng như ánh mặt trời, trước lúc tốt nghiệp với mơ hồ về tương lai của các sinh viên, cậu ta vẫn rất tự tin, căn bản là vì gia thế khiến cho cậu ta phải lo lắng gì cho tương lai hết.

      Có thể vì có gánh nặng cuộc sống, nên lúc này cậu ta mới có thời gian rảnh để mà theo đuổi con .

      Đám người kia hiển nhiên cũng nhìn thấy các , lập tức có nam sinh lên tiếng trêu ghẹo, “Ô kìa, kia phải là nữ thần trong lòng cậu sao? Còn mau tiến lên!”

      Trâu Kình cười đá cậu kia cái, nhưng vẫn nhanh chân bước tới, sau khi chào hỏi ba người, cuối cùng ánh mắt thể rời khỏi Nhan Họa.

      Nhan Họa cũng rất tự nhiên chào hỏi cậu ta, yên lặng đứng bên cạnh Nghiêm Phương Nhụy, quá nhiệt tình mà cũng quá lãnh đạm.

      Trâu Kình ngờ có thể gặp ở đây, trông cậu ta có vẻ rất cao hứng, : “Nhan Họa, ngày mai khoa chúng mình có tổ chức tiệc, cậu có tới ?” Sau đó cậu ho tiếng, “Vừa lúc mình thiếu bạn nhảy, muốn mời cậu nhảy với mình.”

      Nhan Họa có phần bối rối, tuy vậy vẫn nhàng từ chối.

      Trâu Kình theo đuổi Nhan Họa hai năm, bị từ chối cũng quen rồi, bèn bất đắc dĩ nhìn Cao Thược Dã : “Lão Cao, giúp mình khuyên bạn thân này của cậu !”

      Cao Thược Dã đảo mắt cái, cười : “Mình khuyên có lợi gì chứ?”

      Nghiêm Phương Nhụy tiến lên đứng trước mặt Nhan Họa, tiếc nuối : “Cho dù được lợi từ cậu cũng chịu thôi, mặc dù đàn ông rất quan trọng, nhưng bạn thân còn quan trọng hơn.Nhan Họa nhà chúng mình muốn cũng còn cách nào đâu!”

      Mặc dù cuộc sống riêng có phần bừa bãi, nhưng Nghiêm Phương Nhụy đối với bạn bè luôn rất trượng nghĩa, đây cũng là nguyên nhân khiến tuy được lòng con , nhưng lại rất thân với Nhan Họa và Cao Thược Dã.

      Trâu Kình buồn bã cúi đầu, thăm dò nhìn Nhan Họa, “ thể sao?”

      Nhan Họa cười : “Xin lỗi, ngày mai mình có việc rồi, có thể đến trường.” Thấy cả đám có vẻ tin, lại : “ đó, mình đến khoa tiếng Nhật để tìm Đàm Minh Thiên rồi cùng cậu ấy gặp bạn cấp ba.”

      Nghe Nhan Họa nhắc tới Đàm Minh Thiên, đám con trai theo Trâu Kình liền trở nên kích động, chen chúc tới hỏi: “Nhan Họa, Minh Thiên bạn cậu gặp ai vậy? Có phải là cái tên gấu lớn suốt ngày đến tìm cậu ấy đúng ? Ôi, người đẹp và quái vật, đúng là nét bút hỏng của Thượng Đế mà, chẳng xứng đôi chút nào! bằng cậu giới thiệu Đàm Minh Thiên cho tôi .”

      chết , xấu như cậu mà cũng dám tơ tưởng đến mỹ nữ khoa Văn à?”

      “Sao mà được? Mình sao hả? Còn hơn khối lần cái tên đầu gấu ở trường bên cạnh kia ý! Ít ra mình còn hào hoa phong nhã, giống tên gấu lớn kia, nhìn chẳng khác gì dân xã hội đen!”

      “Này, cậu đừng có mà lung tung, đó đều là bạn cấp ba của Nhan Họa đấy, cậu ta dù sao cũng là dân thể thao mà…”

      Này này này, mấy người tìm chỗ khác mà tranh cãi có được ?

      Nhan Họa mặt tối sầm, kéo tay áo Nghiêm Phương Nhụy : “Sắp đến trưa rồi, cậu đói à? ăn , mình mời!” xong, lại liếc mắt nhìn đám con trai kia cái.

      Nghiêm Phương Nhụy nhịn được bật cười, vì để thoát khỏi Trâu Kình mà bạn này còn chịu bỏ tiền mời cơm luôn, xem ra Trâu Kình muốn nhờ các thuyết phục Nhan Họa là điều thể rồi. với Nhan Họa: “Được rồi, nghe cậu hết!”

      xong liền xắn tay áo, lớn tiếng : “Này, mau tránh đường, chúng tôi phải ăn trưa rồi!”

      Mấy nam sinh nghe thấy liền trăm miệng lời : “Bọn mình mời mấy người đẹp bữa có được ?”

      Trâu Kình hai mắt sáng rực nhìn Nhan Họa.

      Nhan Họa cực kỳ khó xử.

      Tuy nhiên, nhìn người từ xa bước tới kia, Nhan Họa bỗng trở nên ngơ ngác, sau đó lập tức đẩy Trâu Kình chắn đường ra, bước nhanh xuyên qua đám người, trong ánh mắt kinh ngạc của cả bọn, liền tươi cười nhào vào lòng người con trai kia.

      “Kỳ Trạch!”

      chàng đẹp trai kia cũng cười tươi rồi giang tay ôm chặt , thậm chí còn xúc động bế lên quay vòng, lấy hành động để diễn tả nỗi vui sướng trong lòng.

      Người xung quanh nhìn màn kia, tròng mắt suýt nữa rơi xuống.

      Chuyện gì diễn ra vậy?
      Tiểu Ly 1111, tart_trung, Sweet you35 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Con mot chuong nua, thang tien luon di Co Nhi, thanks Co

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :