1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy vọng của Nhan Họa - Vụ Thỉ Dực (Full + Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Truyen nay cang thoi doi cang thay de thuong, thanks
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Phương Viio

      Phương Viio Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      44
      Mình chưa đọc chương nào của truyện này luôn, cơ mà hai hôm nay vừa cày xong thể quên em do bạn edit nên phải vào comt cảm ơn và nhận thông báo chương mới :)) bạn toàn edit truyện hay thôi cảm ơn nha :-* lại lọt hố này rồi :yoyo66:
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @Phương Viio : Cảm ơn nha :3 Tằng vẫn được thích quá nhỉ :v Truyện này trong sáng ngây thơ lắm :3 Khác hẳn 3 truyện mà tớ edit :v
      Phương Viio thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 80
      Edit: Ngân Nhi

      Ngày đầu tiên của năm mới, Nhan Họa tỉnh giấc trong bầu khí lạnh lẽo, lúc này thế mà mười giờ sáng rồi.

      Tối hôm qua về đến nhà, mới vừa đóng cửa lại chuẩn bị tắm nước nóng, ngờ mẹ của lại giống như môn thần đứng sừng sững trước cửa phòng , khiến hoảng sợ đến mức suýt quẳng quần áo trong tay mà chạy.

      Nửa đêm canh ba, vị đại nhân này sao lại xuất như pho tượng đứng ở đó làm gì hả?

      Bắt gặp bộ dạng sợ hãi của Nhan Họa, mẹ Nhan liền đưa tay vỗ cái vào gáy , mắng: “Lá gan mà dám học đòi người ta đón giao thừa ở bên ngoài cơ đấy, chưa xem thời chiều đúng ? sợ nửa đêm canh ba đứa con như con về nhà gặp nguy hiểm hả! Xã hội này thanh niên xấu rất rất nhiều, đặc biệt rất thích ra tay với mấy trẻ như con, chúng nó kéo con vào ngõ vắng người…”

      Nhan Họa nghe mà mặt đầy vạch đen, mặc dù biết mẹ vì lo lắng cho mình nên giờ này vẫn chưa ngủ, nhưng giọng điệu đe dọa kia khiến cho người ta khó chịu lắm đó.

      Ngoan ngoãn cố nghe cho hết lời của mẹ, mãi đến khi lên tiếng là tối nay Kỳ Trạch đưa về mẹ mới dừng lại.Nhưng được lúc bà lại tiếp tục có nội dung để rồi, lại lo cho Kỳ Trạch nửa đêm nửa hôm về mình có biết bao nguy hiểm, trách nên làm thế, trong nhà có phòng cho khách, để Kỳ Trạch ở lại đây đến mai rồi về cũng được…

      Nhan Họa đờ đẫn, bất luận mẹ cũng càm ràm được, tốt nhất là im lặng mà tắm thôi.Nhưng ai biết lúc chuẩn bị tắm mẹ lại cằn nhằn về cái chân của , lúc tắm xong ra ngoài, mẹ lại bê vào chậu nước nóng thảo dược vào phòng , giúp xoa bóp chân.

      Nằm giường lăn qua lăn lại, mãi đến bốn giờ sáng mới ngủ được.

      Nhan Họa ngáp cái, lục lọi mở di động ra, thấy có vài tin nhắn tới, cũng biết là của bạn bè chúc năm mới vui vẻ. cũng vội rời giường mà dựa lưng vào con khỉ bông Kỳ Trạch tặng, ngồi trả lời tin nhắn của mọi người.

      Đương nhiên trong số tin nhắn có cả của Kỳ Trạch, cậu hỏi dậy chưa, thời gian gửi đến là chín giờ sáng.Điều này khiến cho Nhan Họa tò mò biết hôm qua cậu ấy ngủ lúc mấy giờ, chẳng lẽ thể lực của con trai luôn tốt vậy sao?

      Nhan Họa xem xong liền trả lời: Mình vừa dậy xong.

      Mới gửi được vài giây thấy bên kia nhắn lại: Ừ, mình ở ngoài phòng khách nhà cậu đây.

      Nhan Họa: =.=!

      Mãi mới phản ứng lại được, Nhan Họa liền nhảy dựng lên, vén chăn ra xuống giường, lại bị khí lạnh ùa vào nên lại chui vào chăn tiếp, nỡ rời khỏi cái ổ ấm áp này chút nào.Nhưng bạn trai cũng đến nhà rồi, xuống được, lại càng thể bảo cậu ấy vào phòng được.

      “Chị, Trạch tới kìa, sao chị còn chưa chịu dậy?” Nhan Lãng đẩy cửa vào, thấy chị vẫn còn làm ổ giường quệt miệng : “Nếu tỉnh rồi đứng lên , đừng để người ta phải chờ lâu.”

      “Biết rồi.”

      Nhan Lãng thấy bộ dạng sợ lạnh của chị mình lập tức mở miệng chê cười, sau đó lại chớp mắt : “Mẹ hôm qua các chị đón giao thừa đến hơn hai giờ mới về cơ à? Hội chị có đông ? Ai đưa chị về nhà? Có chuyện gì xảy ra ?”

      Câu cuối cùng mới là điều mà cậu nhóc quan tâm nhất.

      Nhan Họa liếc xéo, em trai ngốc mới mười bốn tuổi, quan tâm đến chuyện đương như vậy có tốt đó? “Yên tâm, có gì xảy ra hết, ngài quản gia, ngài có thể ra ngoài được ạ, tôi phải thay quần áo.”

      Nhan Lãng bị lời của chị làm cho hơi bực, hậm hừ : “Cứ cho là em thích quản chị , nếu chị phải con em cũng chả thèm quan tâm đâu. là, sao mẹ sinh ra chị là con trai chứ? Nếu là con trai em được lòng rồi.”

      Nhan Họa cũng rất sắc bén phản kích: “Nếu tôi mà là con trai mẹ cũng sinh ra cậu nữa đâu, cậu nên cảm ơn vì tôi là con mới đúng đấy.”

      Nhan Lãng câm nín, hừ hừ : “Biết rồi, nhanh rời giường , Trạch ở dưới chờ đó.” xong liền khó chịu rời .

      Thể chất của Nhan Họa trời sinh sợ lạnh, thời tiết thế này khiến muốn đứng dậy tí nào.Mẹ bảo con chú ý chăm sóc cơ thể sinh ra nhiều bệnh, sau này ảnh hưởng đến việc kết hôn sinh con, cho nên tuyệt đối được để bị lạnh.

      Cũng bởi vì như vậy nên dù trong ngày hè nóng nực, mẹ cũng chỉ cho bật điều hòa tí vào ban ngày thôi, buổi tối nhất định cho nằm điều hòa mà chỉ cho bật quạt.Mặc dù cảm thấy mẹ mình hơi cẩn thận quá mức, nhưng qua kiên trì suốt mười mấy năm của mẹ, thế mà tạo thành thói quen rồi =.=

      Run lẩy bẩy mặc quần áo vào rồi đánh răng rửa mặt, chỉnh sửa lại tóc tai, sau khi đứng trước gương kiểm tra lượt, thấy có vấn đề gì mới ra khỏi phòng.

      Trong phòng khách, Kỳ Trạch ngồi uống trà chuyện ăn điểm tâm với gia đình .

      Hôm nay là ngày đầu tiên của Tết Nguyên Đán, bố Nhan phải đến công trường giám sát, lúc này ngồi uống trà chuyện với hai cậu con trai, mẹ Nhan tự mình làm ít đồ ngọt, mọi người cùng nhau trò chuyện rất náo nhiệt.

      Nhan Họa đứng ở lan can nhìn xuống, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Kỳ Trạch cũng nhìn lên, nhớ tới bước tiến trong quan hệ của hai người tối hôm qua, có chút ngượng ngùng tránh né ánh mắt của cậu.

      “A Họa, mau xuống đây, Kỳ Trạch tới này.” Mẹ Nhan nhìn thấy con liền gọi to, lại sợ Kỳ Trạch nghĩ con bà lười biếng nên vội vàng giải thích: “A Họa tối qua về nhà muộn quá, sau bác lại pha nước ấm thảo dược bóp chân cho nó, phải tầm bốn giờ nó mới lên giường ngủ nên hôm nay mới dậy muộn thế.”

      Mặc dù mẹ Nhan rất thích chê bai con , nhưng vẫn giữ cho ấn tượng tốt trong mắt mọi người, đây là điều rất cần thiết, vì con nếu giữ được hình tượng tốt mới tự tin được.

      Kỳ Trạch là người biết suy nghĩ nên hiểu được ý của mẹ Nhan, liền : “Bác , nước thảo dược đó có tốt ạ? Tối hôm qua trời mưa rét, cháu cứ lo chân của Nhan Họa bị nhiễm lạnh rồi bị đau nhức.”

      “Đấy là thuốc được sản xuất gia truyền ở quê bác, thảo dược cũng là mấy ông chú tìm mua hộ, bọn họ khá hiểu biết về trung y, trước đây cũng từng chữa chân cho người ta nên chắc là tốt đấy.Mấy ngày nay trời trở lạnh, bác đều xoa bóp chân cho nó, cũng thấy nó kêu đau nữa…”

      Nhan Lãng liếc nhìn Kỳ Trạch lúc này có vẻ như rất chăm chú nghe mẹ mình , lập tức thầm bĩu môi, cảm thấy tên này đúng là am hiểu cách tán mà, biết được rằng trước khi chinh phục con phải chinh phục được người nhà của người ta trước, sau đó mới có thể công khai tiến dần từng bước, cuối cùng phát bắt gọn trái tim ngốc nghếch của chị cậu.

      gọi là số trời thể ngăn cản được rồi.

      Kỳ Trạch hiển nhiên được giữ lại nhà họ Nhan ăn trưa, ăn xong Kỳ Trạch liền muốn dẫn Nhan Họa ra ngoài dạo lát, dù sao ngày đầu năm mới đường phố rất náo nhiệt, là thời điểm tốt cho các cặp tình nhân xuất hành.

      “Ba mẹ, con với Kỳ Trạch ra ngoài đây ạ, thuận tiện chúng con vào hiệu sách mua sách tham khảo luôn.” Nhan Họa vừa quàng khăn vừa .

      Bố mẹ Nhan Họa nghe xong đương nhiên ngăn cản, hai người bây giờ chỉ nghĩ hai đứa trẻ là quan hệ bạn học đơn thuần thôi, bởi vì thành tích học của Kỳ Trạch rất khá, làm gia sư cũng tốt, tính tình vừa lễ phép vừa biết quan tâm, nhìn thế nào cũng thấy là đứa bé ngoan, cho nên hai người nghĩ rằng để cho hai đứa lui tới hoàn toàn có vấn đề gì, căn bản quên mất hai đứa là nam nữ rất dễ sinh ra chuyện.

      Nhan Lãng hoàn toàn tuyệt vọng với hai vị ba mẹ lúc khôn khéo lúc lại ngây thơ đơn thuần của mình, sau này con bố mẹ mà bị cướp mất đừng có hối hận nhé! Hừ!

      “Con cũng muốn !” Nhan Lãng có chút xấu hổ nào mà lao ngay tới làm bóng đèn.

      Kỳ Trạch có ý kiến, Nhan Họa quen với việc có cậu em trai ngốc luôn ngồi cạnh lúc và Kỳ Trạch học bài rồi, cho nên cũng lên tiếng, hai chị em liền nhận chút tiền tiêu vặt bố đưa rồi hoan hỉ bước ra cửa.

      Hôm nay trời mưa, gió cũng thổi , mặt đường khô ráo sạch , còn ướt át như đêm qua nữa.Cũng bởi vậy nên đường phố cực kỳ náo nhiệt, người đến người , phần lớn là các cặp tình nhân trẻ tuổi mặc đồ mùa đông dạo, rất có khí của năm mới.

      “Em muốn ăn đồ ngọt, chị, ở đây này!” Nhan Lãng lôi kéo tay chị rồi chỉ vào cửa hàng đồ ngọt khá có tên tuổi ở thành phố N.

      Nhan Họa cũng muốn ăn nên hai chị em liền vui vẻ vào, Kỳ Trạch thấy vậy đương nhiên cũng theo luôn.

      Kỳ Trạch hôm nay biết thêm được mức độ thích đồ ngọt của chị em nhà họ Nhan rồi, Nhan đệ thế nào cậu quan tâm, cậu chỉ chăm chú để ý Nhan Họa thôi, thấy ăn đến phồng cả má liền thầm ghi nhớ kỹ sở thích này của .

      Những buổi hẹn hò thế này là cơ hội tốt nhất để biết thêm được sở thích cá nhân của đối phương, cho nên mặc dù có bóng đèn Nhan Lãng xen vào, Kỳ Trạch cũng thấy bực bội.

      Đúng, nếu chinh phục được người nhà của còn sợ chạy mất sao?

      Cậu thiếu niên thầm đưa ra quyết định trong lòng, sau đó càng thêm dung túng hào phóng với cậu em trai này.

      mua sách xong rồi trở về, Nhan Lãng : “Chị, sau Tết là đến kỳ thi tháng của trường chị đúng ? Lần này có tự tin ?” Lúc , cậu lại thầm nhìn Kỳ Trạch cái.

      Kỳ Trạch làm như thấy gì.

      “Cũng bình thường.” Nhan Họa cầm khăn quàng kéo lên che kín mũi, gió lạnh thổi vào khiến mũi đỏ rực rất khó coi. tại có bạn trai rồi, còn tùy tiện như trước kia nữa mà lúc nào cũng chú ý giữ hình tượng, chỉ sợ Kỳ Trạch nhìn thấy mình lúc xấu xí. “Bình thường dù có học khá lúc thi cũng chắc chắn được, có đôi lúc bị những chuyện khác làm ảnh hưởng khiến cho kết quả tốt.Cho nên chị thể trước được điều gì.Nhưng mà, Kỳ Trạch chắc là có vấn đề gì đúng ?”

      Thấy hai chị em đều quay sang nhìn mình, Kỳ Trạch liền thoải mái : “Đề thi của trường có thay đổi về cơ bản cũng như nhau cả thôi, cho nên chắc là sao đâu.”

      câu đó thôi cũng đủ khiến cho hai chị em nhà họ Nhan ghen tỵ và uất hận, ước gì mình cũng có được cái đầu thông minh giống Kỳ Trạch.

      Sau khi về nhà họ Nhan, ba người ngồi chuyện với bố Nhan dưới phòng khách lát rồi lại lên thư phòng học, đến tối Kỳ Trạch mới ra về.

      Nhan Họa tới cửa sổ nhìn xuống bên dưới khu nhà, nhà ở tầng 15, lúc nhìn xuống cũng chỉ có thể trông thấy hình người rất , dù vậy Nhan Họa cũng bận tâm, cứ đứng đó nhìn Kỳ Trạch bước rồi dần dần khuất dạng.

      “Chị à, đừng nhìn nữa, người ta rồi, có nhìn người ta cũng quay lại đâu.” Nhan Lãng tiếp tục chút lưu tình , thầm chịu nổi mấy thứ đương nam nữ này, nếu phải là chị mình cậu tránh xa rồi, còn lâu mới làm bóng đèn rồi bị bọn họ làm cho ngứa mắt.

      “Liên quan gì đến em hả? ăn cơm , đừng nhiều!” Nhan Họa lần nữa thẹn quá hóa giận lên tiếng đuổi người.

      Sau khi đuổi được cậu em ngốc , Nhan Họa lại liếc nhìn cái lịch bàn bàn học, ngày thứ nhất của Tết Nguyên Đán là thứ sáu, mai là thứ bảy.

      Thứ bảy, lại phải đến tương lai rồi…Quy luật này kéo dài được thời gian, biết lúc nào bị xáo trộn lại.Đến bây giờ vẫn hiểu tại sao ông trời lại để tới tương lai nữa.

      *

      “Hôm nay có buổi họp lớp 12 chuyên Văn cũ, em có muốn tham gia ?”

      Nhan Họa tỉnh lại được lúc, ngồi ôm con trai đáng hôn hít nghe thấy Kỳ Trạch tương lai .

      Ngay lập tức nhớ đến chuyện lần trước Đàn Tử Quỳnh với , Tết buổi họp lớp, người cử hành là lớp trưởng cũ Tô Trọng Tuấn.Nhan Họa khó xử : “ ổn lắm đâu, em cũng phải là chị ấy…”

      “Có gì mà ổn.” Kỳ Trạch cắt ngang lời , “Tối qua và A Họa bàn với nhau rồi, ấy nếu em muốn gặp những người đó thành vấn đề, cùng em.”

      Nhan Họa nghe vậy liền nghĩ tới lời của chị họ Nhan Vân , rằng những dịp hội họp thế này mục đích chủ yếu là khoe đối tượng của mình cho mọi người biết, có chồng mang theo chồng, có bạn trai mang theo bạn trai, sau đó cùng nhau ngồi chỗ giao lưu chuyện bồi dưỡng tình cảm giữa các đôi với nhau.

      Nhan Họa vẫn có phần yên tâm, dù sao cũng phải là Nhan Họa tương lai, có trải nghiệm mười năm giống như ấy, kinh nghiệm giao tiếp cũng bì kịp, sợ bị người ta phát ra điều bình thường.Nhưng Kỳ Trạch lại trực tiếp bác bỏ lý do của , “ với em, em sợ gì chứ? Với lại sau khi tốt nghiệp hầu như đều đường ai nấy , lâu lắm gặp nhau, giờ có gặp lại bọn họ cũng nhận ra đâu. nhé, quyết định vậy !”

      Này, đừng có mà cường thế ép buộc người ta như vậy có được ?!

      Nhan Họa cảm thấy như bị nắm mũi dắt vậy, lúc này lại càng nhận ra là mình nhớ cậu thiếu niên Kỳ Trạch vừa dịu dàng, biết quan tâm lại dễ xấu hổ kia nhiều đến mức nào.

      ---
      Gớm, lão Trạch già muốn vợ gặp lại người cũ nên mới bắt bé Họa thay chứ gì :059: đúng là thùng giấm mà :059:
      Last edited: 4/11/16

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 81
      Edit: Ngân Nhi

      Bởi vì đồng ý với họp lớp cấp ba nên Nhan Họa đành phải trang điểm chỉnh chu phen, cố gắng làm cho mình trông có phần thành thục ở tuổi 27.Tuy vậy trong lòng vẫn có phần thấp thỏm, nhăn nhó trở về phòng thay quần áo, lúc thay đồ lại theo thói quen cho tay vào túi tìm con ếch giấy màu xanh.

      biết Nhan Họa tương lai nghĩ gì, mấy dịp thế này ấy hẳn phải nên mới đúng chứ? Chẳng lẽ muốn tạo cơ hội cho được nhìn mặt bạn bè lúc mười năm sao?

      Mở con ếch giấy ra, lúc đọc nội dung bên trong, Nhan Họa lập tức ngạc nhiên trợn tròn mắt.

      nhìn lúc rồi mới chậm rì rì gấp lại rồi nhét trở về túi, trong lòng vẫn cảm thấy chưa được bình tĩnh cho lắm.

      Trang phục của phụ nữ 27 tuổi vừa lịch lại vừa xinh đẹp, lúc Nhan Họa bước ra khỏi phòng, Kỳ Trạch nhìn thấy khẽ nhướn mày, như thể nghĩ mặc thế này cũng tệ.Tuy nhiên lúc mở miệng chuyện lập tức toát ra hơi thở ngây ngô của bé, chứ có chút cảm giác nào đây là phụ nữ thành thục giỏi giang bước vào xã hội cả, là cực kỳ thuần khiết.


      “Lúc ở đó nếu có việc gì buộc phải em cần đâu.” Kỳ Trạch , sau đó mở tủ lấy chiếc khăn quàng đeo cho , khăn hình tam giác rũ xuống trước ngực , trông cá tính và phong cách hơn hẳn.

      Nhan Họa cảm thấy trông mình khá ổn rồi, nên cự tuyệt mà đồng ý với : “Lúc đấy em bế Duệ Duệ rồi ít chuyện là được.”

      Kỳ Trạch suy nghĩ chút, cảm thấy đây vẫn có thể xem là biện pháp tốt, với lại còn có trẻ con, những người khác cũng ầm ĩ rót rượu cho .Tuy nhiên trong buổi họp lớp tuyệt đối thể thiếu rượu, nếu A Họa mà biết để cho chưa đến tuổi vị thành niên uống rượu chắc chắn trách mắng cho xem.

      Nghĩ xong, lại nhìn Nhan Họa cái, chỉ cần chuyện thoạt nhìn rất giống với Nhan Họa 27 tuổi…

      “Sao vậy? Chẳng lẽ nhìn em có vấn đề gì à?” Nhan Họa thấy nhìn mình nhất thời rất lo lắng, sợ mình để lộ ra điều gì.Những bạn học khác sao, nhưng đám Đàn Tử Quỳnh, Tô Trọng Tuấn, Đàm Minh Thiên này nọ cũng , những người đó thể gạt được họ.

      Thấy dáng vẻ ngốc nghếch đơn thuần của , Kỳ Trạch lại thầm thở dài trong lòng, quả nhiên khí chất của Nhan Họa 17 tuổi và 27 tuổi là quá lớn.Năm tháng là vũ khí mạnh nhất của phụ nữ, nó có thể khiến cho thay đổi biến hóa đến chóng mặt, rũ bỏ được ngây thơ và trở nên chín chắn.

      có gì, em xõa tóc ra , cần buộc lên đâu.”

      Nhan Họa nghe lời xõa tóc ra rồi cầm lược chải lại cho thẳng, thấy đến tủ quần áo lấy bộ đồ trẻ em thời trang, bế con trai chơi đùa lên liền chạy tới giúp thay quần áo cho Duệ Duệ.

      Em bé xinh mặc gì nhìn cũng đáng cả, mà Kỳ Trạch chọn quần áo cho con rất đẹp, mặc vào nhìn như mấy người mẫu nhí ở vậy, đầu đội mũ nồi, tóc mái màu đen xòa xuống gương mặt trắng trẻo trông càng thêm đáng .

      Nhan Họa lần nữa bị con trai tương lai làm cho rụng tim, lúc Duệ Duệ nhoài ra muốn bế, bèn lập tức ôm chặt lấy con, cúi xuống hôn lên mặt cậu bé cái.

      “Mẹ, thơm thơm ~” Tiểu Duệ Duệ cũng chu môi lên hôn lại.

      Kỳ Trạch nhìn cảnh hai mẹ con ôm ấp thân mật thầm gật đầu, cảm thấy hai người ra ngoài tuyệt đối khiến cho người ta hoài nghi rằng họ phải là mẹ con, mặt liền bày ra nụ cười thỏa mãn.

      Ba người sửa soạn xong xuôi liền cùng nhau ra cửa.

      Trong xe bật điều hòa nên Nhan Họa bèn cởi áo khoác ra rồi để sang bên, sau đó ôm Tiểu Duệ Duệ nhìn hai bên đường, hỏi: “Mấy giờ có mặt ạ? Địa điểm là chỗ nào?”

      “Mười giờ bắt đầu, chỗ nhà hàng khu Giang Nam.”

      Nhan Họa rất hồi hộp, sợ lúc gặp người ta phát ra điều gì, Kỳ Trạch qua kính chiếu hậu nhìn , : “Em sợ cái gì? Cứ thoải mái tinh thần thôi, ai biết được? Nếu lúc nào đó em biết phải ứng phó ra sao cứ đem Duệ Duệ ra làm lá chắn là được.”

      Nhan Họa ngơ ngác nhìn , biết là có ý gì.

      Sau đó, Kỳ Trạch lại cách đơn giản với về những chuyện từ hồi cấp ba trở về sau, giúp chút ấn tượng để biết cách ứng xử.

      Lúc nghe được kha khá, Nhan Họa đột nhiên : “ biết nhiều chuyện quá nhỉ.”

      thần sắc khó lường nhìn qua kính chiếu hậu, đáp lại câu của , ngược lại bắt đầu hỏi thăm chuyện tình cảm giữa và Kỳ Trạch.

      yên tâm, chuyện của bọn em có vấn đề gì.” Nhan Họa qua loa đáp, muốn kể cặn kẽ cho biết, cảm thấy đây là chuyện riêng tư của hai người, cho dù người ngồi bên cạnh cũng là Kỳ Trạch nhưng cũng muốn .

      Đáng tiếc, mặc dù muốn , nhưng khả năng ứng phó lại đủ, nên chỉ lúc sau là được kha khá chuyện cho nghe rồi, thậm chí còn toàn đoán đúng nữa chứ. giống như có người thứ ba đứng đó chứng kiến chuyện đương của hai người vậy, Nhan Họa thiếu chút nữa là nổi giận.

      cũng chính là Kỳ Trạch, đương nhiên có thể đoán được chính mình hồi trẻ có những suy nghĩ thế nào, em có gì phải ngượng chứ?” Kỳ Trạch lơ đễnh , lại bắt đầu công cuộc tẩy não , “Với lại sau này em cũng phải kết hôn với cậu ta, cũng nên tạo thành thói quen .Về phần ba mẹ em, nghĩ bọn họ cũng phản đối đâu, chờ sau khi có kết quả thi tốt nghiệp là có thể thông báo với họ chuyện hai em hẹn hò rồi.À, có cần tìm giúp đề thi tốt nghiệp năm đó ?”

      Nhan Họa bị mấy lời ngừng của khiến cho đầu óc choáng váng, lời cuối lại càng làm cho bối rối hơn, “Vậy có phải gian lận ?”

      “Thế sao?” Kỳ Trạch thản nhiên hỏi lại, “Nếu như em cần chuyện gian lận cũng chẳng vấn đề gì.Nhưng mà năm đó thành tích thi tốt nghiệp của em rất tốt, điểm thi khá cao đấy.”

      Nhan Họa giật mình nhìn , sau đó khẽ sờ lên ngực, cảm giác đầu óc càng choáng váng hơn.

      Kỳ Trạch nhìn cái, thấy hai gò má của ửng hồng chỉ hơi cười . biết bé rất biết cố gắng, đạt được điểm cao trong kì thi tốt nghiệp cũng là chuyện rất bình thường.

      Cho tới khi đến bãi đỗ xe của khu Giang Nam, đầu óc Nhan Họa mới thanh tỉnh chút, lý trí đồng thời cũng trở về thực tế, khỏi chẹp miệng.Mặc dù rất vui khi biết được chuyện thi tốt, nhưng dù sao cũng là chuyện sau này, bây giờ vẫn phải tiếp tục cố gắng, cho dù có thể giúp tìm đề thi năm đó… nhưng Nhan Họa nghĩ nếu như vậy chứng minh được thực lực của bản thân, có đỗ cũng chẳng thấy vui vẻ gì…

      “Em xuống .” Kỳ Trạch cắt đứt dòng suy nghĩ của .

      Nhan Họa lập tức bế Duệ Duệ xuống xe.

      ra bên ngoài, khí lạnh tràn vào khiến cho lạnh run người, vội vàng cầm áo khoác trong xe mặc vào, sau đó ôm lấy Duệ Duệ, hỏi: “Duệ Duệ có lạnh ~?”

      Cậu nhóc lần đầu đến nơi xa lạ, ngó nghiêng nhìn xung quanh, nghe thấy mẹ liền quay sang cười với , đầu ngo ngoe như trống lắc, trông vừa đáng vừa buồn cười.

      “Nhan Họa.”

      giọng nam trầm đột ngột vang lên, giống như giọng từ tính mị lực của Kỳ Trạch, thanh này nghe nhàng như tiếng đàn violin vậy, giống hệt giọng của người dẫn chương trình thời bảy giờ tối, rất êm tai.

      Nhan Họa nghe tiếng nhìn lại, thấy cách đó xa có người đàn ông mặc tây trang màu xám đậm đứng cạnh chiếc ô tô con, nhìn rất chững chạc và thành thục, gương mặt trông rất quen, nhưng nhất thời vẫn chưa nhận ra đó là ai.

      Người đàn ông kia gọi tiếng rồi lập tức về phía này.

      Lúc này Kỳ Trạch khóa kĩ cửa xe, tới bên cạnh Nhan Họa rồi ôm lấy con trai trong ngực .

      “Nhan Họa, Kỳ Trạch, hai người cũng tới à? Nhan Họa, cứ nghĩ là hôm nay em tới cơ.” Người đàn ông với Nhan Họa. (Vì là người cũ nên xưng hô thế nha :3 )

      Nhan Họa nhìn lát, cuối cùng cũng nhận ra người đàn ông này là ai rồi. “Liêu Vinh!!!”

      Liêu Vinh cười với , lộ ra chiếc răng khểnh, trong nháy mắt rũ bỏ hình tượng đĩnh đạc, thay vào đó là cảm giác rất đáng dịu dàng.

      Nhan Họa có phần ngây ngốc, ngờ trong tương lai Liêu Vinh lại thay đổi nhiều như vậy, cơ hồ thể tìm lại được Liêu Vinh thời niên thiếu người .Lúc này rất tự nhiên chào hỏi Kỳ Trạch, sau đó đưa tay vuốt mặt Tiểu Duệ Duệ, với Kỳ Trạch: “Đứa bé giống cậu quá, đáng tiếc, tôi còn nghĩ là bé giống Nhan Họa cơ.”

      Kỳ Trạch rất tự nhiên : “Con trai tôi đương nhiên phải giống tôi rồi.”

      Liêu Vinh khẽ nhếch môi cười, trêu chọc : “Vậy sao? Nhưng mình vẫn cảm thấy đáng tiếc vì bé giống Nhan Họa.”

      “…”

      Đây là thế nào vậy? Sao trông hai người có vẻ như giằng co với nhau thế? Xảy ra chuyện gì rồi?

      lúc Nhan Họa còn cuống quýt lại có chiếc xe tới, màu đỏ diễm lệ đủ để đoán chủ chiếc xe có thể là phụ nữ.Quả nhiên, cửa xe mở ra, lập tức xuất đôi chân mang giày cao gót bước xuống, sau đó là người phụ nữ đeo kính râm ra.

      “A a ~” Tiểu Duệ Duệ đột nhiên hưng phấn kêu lên.

      Người phụ nữ kia tháo kính râm xuống, lộ ra gương mặt xinh đẹp, chính là Đàn Tử Quỳnh.

      Đàn Tử Quỳnh nhìn thấy bọn họ ngạc nhiên vô cùng, giày cao gót cộp cộp tới, thoạt nhìn rất có khí thế, đầu tiên lên tiếng chào hỏi hai vợ chồng Nhan Họa, đưa tay véo mặt Tiểu Duệ Duệ, sau đó với Liêu Vinh: “Ông chủ Liêu, khó có dịp thấy cậu trở về thành phố N, có phải muốn về đây phát triển nghiệp ? Nếu đúng vậy quá tốt rồi.”

      Liêu Vinh bật cười lớn, “Cái này chắc được, nhưng nghe Đàn Tử cậu ở đây làm ăn tệ, nếu mình có trở về chắc phải nhờ cậu giúp đỡ rồi.”

      “Mình chỉ là công chức nghèo làm thôi, cậu đừng có trêu mình, mình làm sao mà vượt được ông chủ như cậu.”

      Mấy người chuyện mấy câu rồi liền vào địa điểm tổ chức, đường Đàn Tử Quỳnh hưng phấn kéo tay Nhan Họa đằng trước, Kỳ Trạch bế con cùng Liêu Vinh đằng sau hai .

      “Kỳ soái đúng là người chồng tốt, còn cùng cậu tới đây nữa.Nhưng may là hai người cùng nhau, nếu để cậu đối mặt mình với Liêu Vinh lúng túng lắm, còn biết người khác nghĩ sao nữa, dù biết có gì nhưng người ta cũng xôn xao lên cho mà xem.” Đàn Tử Quỳnh .

      Nhan Họa mơ hồ hiểu có ý gì.

      “Họp lớp mấy năm trước, cậu hết vì bận việc, sau lại vì mang thai, phải chăm sóc Duệ Duệ nên tới tham gia, cậu biết đâu, mọi người bàn tán vụng trộm ghê lắm, đúng là rỗi hơi!”

      Thời gian khiến con người ta thay đổi rất nhiều, bất luận là giọng , dáng điệu hay cách ứng xử, sau khi trưởng thành, tâm lý của các cậu học trò có nhiều biến hóa, cách nhìn đối với mọi chuyện cũng thay đổi, thậm chí còn có phần hả hê ác ý với chuyện của người khác.

      Nhan Họa nhanh chóng hiểu được ý của Đàn Tử Quỳnh, lúc bị các vây lại hỏi han, đầu muốn hôn mê luôn, những người trước mắt này thậm chí còn khiến cho có cảm giác xa lạ, quả nhiên sau mười năm, mọi thứ đều thay đổi, mặc dù họ có ác ý gì, nhưng tò mò vẫn làm cho kịp thích ứng.

      Nếu là Nhan Họa 27 tuổi có thể dễ dàng ứng phó với chuyện này, nhưng mới 17 tuổi thôi, thử thách này cũng quá khó rồi.

      May là Kỳ Trạch biết nên rất nhanh liền ôm con trai tới ứng cứu.

      “Trời ơi, đây là con của hai cậu sao? Đáng quá! Em bé tên gì vậy?” ăn mặc thời trang đưa tay véo mặt bánh bao của Tiểu Duệ Duệ.

      Kỳ Trạch bế con trai : “Bé tên Duệ Duệ, sinh vào tháng tám, giờ được 17 tháng rồi.”

      “Trần Minh Hà, cậu đừng nhéo em bé nữa, người ta giận bây giờ.” Có người lên tiếng trêu.

      Nhan Họa: “…”

      ra ăn mặc thời thượng này là Trần Minh Hà ngày xưa vừa to vừa đen, quả nhiên năm tháng còn có thể thay đổi cả ngoại hình của người ta nữa.

      Kỳ Trạch chịu được cảm giác bị đám phụ nữ vây quanh, bèn kín đáo giao con trai cho Nhan Họa, để lại cho ánh mắt trấn an rồi ra chỗ mấy người đàn ông.

      Chờ Kỳ Trạch rồi, mấy người phụ nữ liền bắt đầu buôn chuyện, “Mình thể tin được là cậu lại kết hôn với Kỳ Trạch, còn sinh cả con trai nữa.Bọn mình vẫn cứ nghĩ là cậu ở bên Liêu Vinh cơ.”

      Nhan Họa: “…”

      “Đúng đó đúng đó, các cậu nhìn xem, Liêu Vinh mặc dù tuấn giàu có như Kỳ Trạch, nhưng cũng là người đàn ông thành đạt đầy mị lực, nghe mấy năm nay cậu ấy làm ăn rất tốt ở thành phố S, còn làm chủ công ty do chính mình mở ra nữa, biết sau này nào hưởng phúc đây.” độc thân .

      “Aizz, Nhan Họa tốt số đấy, lại được cả hai người đàn ông xuất sắc chọn, cuối cùng lấy được người tốt nhất…”

      Nhan Họa: &gt_&lt…Các ấy rốt cục cái gì vậy? Xin hãy tha cho mà!
      Last edited: 4/11/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :