1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy vọng của Nhan Họa - Vụ Thỉ Dực (Full + Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Bóng đèn Nhan Lãng à, cậu có tin tôi ngắt điện cho cậu tối thui luôn hok? :05(1)::05(1)::05(1):
      13emap, stella2412Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 59
      Edit: Ngân Nhi

      Hôm nay là ngày Nhan Họa đến bệnh viện kiểm tra, lúc còn thong thả ngồi ăn sáng Kỳ Trạch tới rồi.

      Mẹ Nhan lúc mở cửa trông thấy cậu lập tức nở nụ cười, hẳn là ai cũng nhận ra là mẹ Nhan rất vui, nếu ai biết còn tưởng là mẹ vợ chào đón con rể vào nhà đấy.

      Nhan Họa méo miệng, ngồi trước bàn ăn lên tiếng chào hỏi Kỳ Trạch.

      “A Trạch ăn sáng chưa cháu? Có muốn ngồi xuống ăn chút ?” Nghe thấy cậu bé từ chối, mẹ Nhan cũng miễn cưỡng, lại : “A Họa còn chưa ăn xong, cháu đợi lát nhé.” Sau đó còn giả vờ cả giận với Nhan Họa: “A Trạch người ta cũng tới rồi, con còn định ăn đến khi nào? kén ăn sớm ăn xong rồi.”

      Nhan Họa nghe vậy liền ngoan ngoãn cúi đầu xuống ăn.

      Kỳ Trạch nhìn dáng vẻ đáng thương của , lại nhìn vào bàn ăn phong phú các món, cháo trứng muối thịt nạc, bánh bao hấp, cháo ngô, trứng mặn, củ cải muối, có thể vì để kích thích cảm giác thèm ăn của con mà mẹ Nhan chuẩn bị rất công phu, làm nhiều chút cho lựa chọn, nhưng hình như Nhan Họa vẫn ăn nổi.Kỳ Trạch suy nghĩ, cảm thấy vì đợt này đứng tiện, cả ngày chỉ ngồi chỗ, thể vận động để tiêu hóa làm sao mà ăn nhiều được?

      Chỉ có thể thương cho tấm lòng của cha mẹ.

      Nghĩ vậy, Kỳ Trạch khỏi có phần hâm mộ.

      Kỳ Trạch ngồi bên vừa uống trà hoa quả trong lúc đợi Nhan Họa ăn xong, vừa chuyện với mẹ , “Bác , bác trai ra ngoài rồi ạ.”

      “Ừ, bế Nhan Họa xuống lầu, ăn sáng xong vội vàng rồi, lát nữa từ bệnh viện trở về, chắc phải phiền cháu bế Nhan Họa lên lầu giúp bác rồi.” Mẹ Nhan vừa vừa đấm vai mình, “Bác nhiều năm làm việc nặng rồi, có sức, sợ nó ngã nên dám bế nó.”

      Kỳ Trạch nở nụ cười ấm áp, : “Bác yên tâm, cứ giao cho cháu ạ.”

      Mẹ Nhan nghe vậy mỉm cười, càng nhìn càng thấy đây là đứa bé ngoan, mặc dù bố mẹ ly hôn từ nhưng lại vì thế mà hư hỏng, tính cách lại rất tốt, chưa biết tương lai thế nào nhưng tại khiến cho người ta cảm thấy là cậu bé này rất có tiền đồ rồi.

      Nhan Họa cuối cùng cũng ăn xong, liền với hai người chuyện vui vẻ kia: “Mẹ, con ăn xong rồi, chúng ta thôi.”

      Mẹ Nhan tới kiểm tra, xác nhận ăn hết gương mặt có phần hớn hở, thu dọn bát đũa xong liền xuất phát luôn.

      Hôm nay là thứ ba nhưng bệnh viện vẫn rất đông người, tuy có hẹn trước nhưng vẫn phải làm thủ tục, mà Kỳ Trạch chính là người đích thân chạy tới chạy lui làm mọi chuyện.

      “Đứa này đúng là tệ, người ta đặc biệt vì con mà tới, con phải cảm ơn nó đấy.” Mẹ Nhan dặn con .

      Nhan Họa cau mày : “Mẹ, con rất rất biết ơn cậu ấy đó.Mẹ đừng lúc nào cũng nhắc con nữa, ai biết còn tưởng con là được mẹ nhặt về, còn cậu ấy mới là con ruột đấy! Con biết rồi, có phải mẹ chỉ hận nỗi là cậu ấy phải con ruột của mẹ đúng ?” tỏ ra ghen tỵ .

      Mẹ Nhan nghe vậy cũng khách khí mà đả kích con ngốc: “Nếu như con là do mẹ nhặt về mẹ càng vui đấy, như vậy phải tốn công lo lắng cho đứa con ngốc như con làm gì.Vì con mà mẹ già cả chục tuổi rồi đấy.”

      “Mẹ đáng ghét, đả kích con mẹ chịu được ạ? Mẹ yên tâm, sau này con kiếm tiền mua cho mẹ bộ trang điểm tốt nhất, đảm bảo mẹ trẻ ra hẳn hai chục tuổi.”

      “Tôi còn phải cần chút tiền đó của à? Cái đó ba có thể mua cho tôi được! Chờ đến ngày báo hiếu chắc hoa cũng tàn rồi!”

      Lúc hai mẹ con đấu võ mồm với nhau Kỳ Trạch trở lại, tuy nhiên cậu lại bất ngờ thấy Nhan Họa trừng mắt nhìn mình cái, bèn có chút hiểu, đến khi nghe thấy mẹ Nhan cậu mới biết là hai mẹ con nhà này cãi nhau, mà cậu lại bị vạ lây rồi, trong lòng bất đắc dĩ cười khổ, càng ngày càng cảm thấy người nhà họ Nhan vô cùng hài hước.

      Kết quả kiểm tra có vấn đề gì, trạng thái rất bình thường, nếu như có việc gì ngoài ý muốn hai tuần nữa là có thể tháo bột rồi.

      Nhan Họa nghe xong liền thở phào nhõm, mặc dù bác sĩ đến việc sau khi tháo bột có thể lại bình thường hay , nhưng cũng nên hy vọng phải sao?

      Mẹ Nhan nghe xong cũng cả người, sau khi lấy thuốc liền rời khỏi bệnh viện.

      Thời gian ở bệnh viện nhiều lắm, xong việc vẫn chưa đến buổi trưa, Nhan Họa cảm thấy hôm nay thời tiết rất tốt, bèn quay sang với mẹ: “Mẹ, khó có dịp được ra ngoài, con vẫn chưa muốn về nhà, chúng ta dạo bên ngoài chút có được ạ?”

      Mẹ Nhan trợn mắt nhìn con , : “Con như vậy mà còn muốn đâu? Về dưới khu nhà mình dạo cũng được mà.Nhỡ đâu đến chỗ đông người bị va đụng sao?”

      Nhan Họa bị mẹ làm nản luôn, chuẩn bị cùng mẹ về nhà Kỳ Trạch bỗng lên tiếng: “Bác , để cháu đưa Nhan Họa dạo, ở nhà mãi chắc cũng khó chịu lắm.”

      Mẹ Nhan cũng rất thương con, thấy con mở to mắt nhìn mình cảm thấy rất đau lòng, thầm nghĩ từ sau khi bị thương, con ăn rất ít, người càng ngày càng gầy, nên cuối cùng cũng đồng ý.

      “Các con muốn đâu? Mẹ lái xe đưa các con .” Mẹ Nhan vốn muốn cùng nhưng lại bị con từ chối.

      “Bọn con đến nhà sách, con muốn mua mấy quyển tham khảo, mẹ cần cùng đâu ạ, vì có lẽ phải tìm sách hơi lâu, cũng gần nhà thôi ạ.”

      Mẹ Nhan suy nghĩ chút rồi gật đầu đồng ý.

      Lái xe đến nơi, mẹ Nhan liền để hai người xuống, với Kỳ Trạch: “A Trạch, hôm nay làm phiền cháu rồi.”

      phiền ạ.” Kỳ Trạch cười đáp, “Bác yên tâm, cháu chăm sóc tốt cho Nhan Họa, chúng cháu mua sách xong về ngay ạ.”

      Mẹ Nhan lập tức nghĩ ngay ra chuyện để làm rồi, tinh thần phấn chấn : “Được rồi, để bác mua thức ăn rồi về nấu cơm trưa cho hai đứa.” Trong lòng bắt đầu nghĩ đến chuyện nấu món gì, mặt là cho con ăn no cho mập lên, hai là phải chiêu đãi tốt cho Kỳ Trạch.

      Mẹ Nhan yên tâm rời để lại hai người đứng đường, nhất thời ngượng ngùng biết gì.Nhan Họa bối rối bấu tay mình, những ngày qua tuy vẫn thường xuyên gặp Kỳ Trạch, nhưng bọn họ chưa từng có cơ hội ở riêng với nhau, trong lòng có lời nhưng thể .Nhưng bây giờ có gian riêng rồi, hồi hộp dối.

      May là tại Nhan Họa vẫn phải ngồi xe lăn, Kỳ Trạch ở đằng sau đẩy xe, cho nên phải mặt đối mặt với nhau, cũng vì thế mà đỡ căng thẳng hơn.

      “Có phải là hiệu sách ở ngã rẽ cách đây 500m ?” Kỳ Trạch hỏi.

      Nhan Họa lấy lại bình tĩnh, đáp: “Sao cậu biết?”

      “Mình thường xuyên đến nhà cậu, nên cũng hay để ý xung quanh chút.”

      Kỳ Trạch đẩy xe lăn, để ý đến ánh mắt của người đường nhìn bọn họ, bước rất thong dong, ánh mắt dịu dàng nhìn trước mắt mình.Vì đứng sau nên cậu nhìn được mặt , nhưng vẫn khiến cho trái tim cậu tràn ngập hạnh phúc, xúc động như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.

      Rất kích động!

      Nhưng cũng rất hồi hộp!

      Tình thời niên thiếu chỉ đơn giản như vậy thôi, chỉ cần ở gần đối phương là thấy vô cùng thỏa mãn rồi, thậm chí chỉ bởi vì ánh mắt của đối phương mà cảm thấy như có toàn bộ cả thế giới, thèm quan tâm đến bất kì ai nữa.

      Nhan Họa tuy nhìn Kỳ Trạch nhưng lòng vẫn cuống quýt thôi, bắt đầu mấy câu vô nghĩa: “Cậu bị lạc đường sao? Hồi còn bé mình có lần lạc vì rẽ nhầm hướng, may mà có hàng xóm qua bắt gặp nên đưa mình về nhà, lúc về nhà mẹ mình như phát điên lên ấy, suýt nữa là báo cảnh sát rồi…”

      ra cậu là người mù đường hả, nhìn ra đấy.”

      Kỳ Trạch cười trêu , đến mức khiến da mặt nóng bừng cả lên, tức giận : “Mình phải người mù đường, chẳng qua đến chỗ lạ phải cần thời gian để nhớ đường thôi.”

      “Phải phải phải, cậu phải là người mù đường…”

      Hai người chuyện với nhau lúc tới nhà sách.

      Kỳ Trạch đẩy Nhan Họa vào, chuông gió treo trước cửa vang lên, giọng nữ điện tử “Xin chào quý khách”

      Bởi vì phải chủ nhật, lúc này lại là giờ học làm nên trong hiệu sách chỉ có nhân viên mà có khách, ngoài tiếng nhạc ra bốn bề rất yên tĩnh.

      Kỳ Trạch đẩy Nhan Họa tới chỗ sách tham khảo thi tốt nghiệp trung học.

      “Cậu muốn tìm sách gì?” Kỳ Trạch đứng trước tủ sách hỏi.

      Nhan Họa lấy di động ra mở tin nhắn của Đàn Tử Quỳnh gửi đến, sau đó đưa di động cho cậu, “Đây này, cậu giúp mình xem xem ở đây có bán mấy cuốn này .”

      Bởi vì đọc tin nhắn nên Kỳ Trạch ngồi xổm xuống, kề sát vào mặt Nhan Họa, lúc hai người kịp nhận ra phát khoảng cách giữa hai người cực kỳ gần.

      Đôi mắt hạnh của mở to, nhìn rất dịu dàng nữ tính, giống như bé bỗng nhiên nhìn thấy con vật vậy.

      Trong lòng Kỳ Trạch thấy vậy khỏi dâng lên cảm xúc khó có thể ức chế được, bèn đưa tay đặt lên vai .

      Hành động này càng khiến cho mắt Nhan Họa mở to hơn, biểu mặt rất tế nhị nên Kỳ Trạch nhất thời hiểu được, căn bản là vì khoảng cách quá gần nên chẳng có tâm tư đâu mà suy nghĩ làm gì.

      Tủ sách của cửa hàng che khuất hai người, lúc này xung quanh như thể chỉ có bọn họ mà thôi, tiếng nhạc vang lên êm ái, có thể là vì hơi thở mập mờ khiến cho người ta thể cảm nhận được gì nữa.

      “Nhan Họa, chúng mình kết giao !” Kỳ Trạch nhìn chằm chằm , căng thẳng , “Mình…Mình thích cậu.”

      “…”

      Mặc dù có nghi ngờ, nhưng khi nghe thấy Kỳ Trạch thẳng ra như vậy Nhan Họa vẫn có phần thể tin được. nghi hoặc : “Cậu…Khụ khụ khụ, mình, mình biết đó, nhìn ra.” xong liền có ý định cắn lưỡi mình.

      Sao lại vậy chứ hả? Người này là Kỳ Trạch mà! Hơn nữa tương lai còn có khả năng trở thành chồng của (nếu như tương lai có gì thay đổi)! Sao lại dùng cái giọng nghi ngờ đó để với cậu ấy chứ? muốn đào hố chôn mình.

      Có thể là ra được điều mình muốn nên về sau có phần thoải mái hơn rồi, Kỳ Trạch khẽ nhếch môi, vẻ mặt biểu cảm theo thói quen, rất tự nhiên đưa tay véo mặt cái, cười : “Cậu nghi ngờ mình đấy à? Mình thích là thích, sao phải lừa cậu làm gì?”

      Nhan Họa vốn còn căng thẳng ngượng ngùng lại bị giọng điệu này của cậu làm cho ngây ngốc, sau đó can đảm lại trở về, liền đẩy tay cậu ra, ra vẻ hung hăng : “Ai biết được! Cậu, cậu…Mình còn nhớ là trước đây miệng cậu rất hư, suốt ngày trêu chọc mình đó.”

      Con thường rất thích lôi chuyện cũ ra để , Nhan Họa cũng phải ngoại lệ, tâm trạng nhất thời bấn loạn nên nghĩ gì nấy thôi.

      Kỳ Trạch hề tức giận, bởi vì tuy trước mặt ra vẻ tức giận, nhưng mặt đỏ như táo rồi, điều này khiến cậu rất vui vẻ, hai mắt cong lên vì cười, tóc mái rủ xuống trán nên khiến cậu thoạt nhìn có vẻ non nớt, nhưng lại tràn ngập hơi thở thanh xuân, đẹp trai đến mức khiến người ta thể rời mắt.

      “Đó là bởi vì cậu phải là ai đó của mình, nên sao mà mình phải đè nén tính cách của mình để làm vui lòng cậu chứ? Nhưng nếu cậu làm bạn mình, bất luận cậu gì, mình cũng nhường cậu.”

      Đối với lứa tuổi trưởng thành, nếu thổ lộ trực tiếp cho người ta thấy thành ý của mình, tuyệt đối mập mờ vòng vo, mà Kỳ Trạch chỉ đưa ra cầu kết giao mà còn thêm cả chữ “thích” nữa, quá hoàn mỹ rồi.

      Nhan Họa bị cậu áp sát mặt vào khiến cho kinh sợ, vội đưa tay ngăn cản, hoảng loạn : “Cậu cách xa mình chút .”

      ! Trừ phi cậu đồng ý làm bạn mình!” Kỳ Trạch lưu manh trêu , trong lòng ra quyết định, nếu hôm nay đồng ý cậu đưa về nhà nữa mà trực tiếp đẩy về nhà cậu rồi tính tiếp.

      “Mình…mình đồng ý, cậu mau lùi lại .”

      Ngay khi nhận được đồng ý của là Kỳ Trạch lùi về sau ngay, nhưng lại nắm lấy bàn tay mềm mại của , sau đó đan chặt hai bàn tay vào nhau.

      Nhan Họa bị hành động này làm cho kinh ngạc, tay của cậu lớn hơn tay rất nhiều, trừ bố và Nhan Lãng ra đây là lần đầu tiên nắm tay người khác giới, cảm xúc lạ lẫm truyền vào lòng, rồi giống như bám rễ, làm cho mặt lại đỏ lên.

      Tìm đập ngày càng nhanh, nhưng vui sướng trong lòng làm sao cũng áp chế được, khiến cho đôi môi nhịn được mà nở nụ cười.

      ngẩng đầu nhìn Kỳ Trạch, thấy cậu ấy cũng chăm chú nhìn mình, ánh mắt sáng như sao trời, đẹp cực kỳ, cứ nhìn mãi như vậy làm cho đỏ mặt ngượng ngùng.

      -----
      Editor: Nhanh gọn chính là tác phong của :064:đảm bảo để con mồi có cơ hội chạy thoát :dai ca:
      Last edited: 4/11/16
      Tiểu Ly 1111, Anhdva, tart_trung32 others thích bài này.

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      vui qua co .the la ban trach to tinh thanh cong roi
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. olphuit

      olphuit Active Member

      Bài viết:
      169
      Được thích:
      139
      **tung bông** **tung bông** cuối cùng cũng tỏ tình :yoyo40::yoyo40::yoyo40::yoyo40:
      HangbaobinhNgân Nhi thích bài này.

    5. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      quá nhanh, quá nguy hiểm
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :