1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy vọng của Nhan Họa - Vụ Thỉ Dực (Full + Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Dĩ nhiên là bạn nam chính đẹp chai lạnh lùng goy :th_70::th_70:
      Tiểu ngây thơ, TrâuNgân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 2
      Edit: Ngân Nhi
      Luôn là con ngoan lớn lên bên ba mẹ, suốt quãng thời gian học chưa từng có bạn trai, bỗng sáng tỉnh lại, phát mình nằm ngủ cạnh người đàn ông, liệu có phản ứng như thế nào?

      Phản ứng của Nhan Họa chính là, đầu óc trống rỗng, toàn thân chết lặng.

      cứ ngây ngốc như vậy lúc lâu nhìn gương mặt người đàn ông gần trong gang tấc kia, là quá sợ hãi, sau đó theo bản năng muốn tránh xa người đàn ông này ra, bèn nhanh chóng lui từng chút về phía sau, cho đến khi cả cơ thể rơi vào khoảng rồi ngã ầm tiếng xuống giường.Lúc ngã xuống, trong mắt chỉ nhìn thấy cánh tay của người đàn ông kia muốn bắt lấy , điều này khiến cho càng thêm hoảng hốt, theo bản năng càng muốn tránh xa.

      Đầu bị đập mạnh cái xuống sàn nhà, đau đớn đến mức làm cho phải ôm lấy đầu, toàn thân co rúm lại, nước mắt cũng theo đó mà trào ra như bão tố.

      “Đồ ngốc!”

      lúc còn chóng mặt vì cú ngã lại nghe thấy tiếng cười trêu chút khách khí của người kia, sau đó cơ thể của bị người ta bế lên rồi đặt lại giường.

      Hơi thở nồng đậm của đàn ông mang theo ngang ngược, cướp đoạt hô hấp của , khiến cho càng thêm lo lắng, theo bản năng kêu to lên: “Aaa...Buông ra!”

      “Yên nào!”

      Khuôn mặt của người đàn ông kia tỏ vẻ tức giận, hiển nhiên là người có tính kiên nhẫn.Tuy nhiên động tác của lại trái ngược hoàn toàn so với nét mặt, bàn tay nhàng xoa đầu , mang theo chút thương xót, lúc nghe kêu đau còn cố gắng xoa hơn chút nữa.

      “Đúng là ngốc, ngủ thôi mà cũng ngã được, còn chẳng bằng đứa nhóc con!”

      Nhan Họa: “...”

      Nhan Họa rốt cục phát ra có chỗ đúng, theo bản năng nhìn ngó xung quanh, sau đó kinh ngạc nhận ra đây phải là phòng của mình.

      Đây là phòng ngủ có hướng sáng cực kỳ tốt, diện tích rất lớn, có khi phải hơn gấp đôi phòng , ánh sáng mặt trời chiếu thẳng vào cửa sổ sát đất, làm bừng sáng cả gian phòng, ra đầy đủ thiết kế tinh xảo và phong cách bên trong, khác biệt hoàn toàn so với căn phòng tràn ngập hơi thở thiếu nữ của .

      Nhan Họa ngây dại, phải là mình bị bắt cóc đến đây đấy chứ, nếu sao bỗng dưng sau khi tỉnh lại, đột nhiên lại xuất trong căn phòng xa lạ, sau đó giường còn có người đàn ông tỏ ra như quen biết lắm vậy chứ.

      Tầm mắt của dừng lại ở người đàn ông vẫn ngồi giường kia, mặc bộ đồ ngủ, dung mạo vô cùng tuấn, hình như cũng mới tỉnh ngủ, đầu tóc có chút rối loạn, tóc mái dài ôm trọn lấy vầng trán, khiến cho gương mặt tăng thêm phần mị hoặc, tản ra loại hormone nào đó rất thu hút phái nữ.

      Đối mặt với người đàn ông như vậy khiến cho người chưa từng có kinh nghiệm đương như Nhan Họa xấu hổ đỏ bừng mặt, hơn nữa biết tại sao mà cảm thấy người này trông rất quen.

      Lúc ngồi đánh giá người đàn ông kia, đột nhiên cũng phát ra có cái gì đó bình thường, híp mắt nhìn , thấy hoảng sợ cẩn thận thăm dò mình, trong đầu chợt lóe lên chút suy nghĩ sâu xa.

      “Nhan Họa!”

      “..., sao lại biết tên, tên của tôi?” lắp bắp hỏi, theo bản năng lại bắt đầu lui về phía sau.
      “Đừng lui nữa, em muốn ngã thêm lần nữa à?”

      lên tiếng nhắc nhở, thấy dè dặt nhìn mình, khuôn mặt trắng nõn có chút ngây ngô, thậm chí ngay cả phản ứng cũng rất phù hợp với hình ảnh nữ sinh ngây thơ chưa bước ra xã hội.Song, bắt gặp vẻ xa lạ và phòng bị của , tâm trạng của đột nhiên trở nên xấu .

      Buổi sáng hôm nay là điên rồ quá mất.

      Trong lòng hai người đều hẹn mà cùng có suy nghĩ như vậy lướt qua trong đầu.

      Nhan Họa lo lắng nhìn , sao cũng chỉ là bé học cấp ba, lớn lên trong vòng tay che chở của bố mẹ, sống trong khuôn phép, cho đến nay vẫn chưa làm chuyện gì sai trái, ngày ngày bình yên học, cũng chưa từng qua đêm bao giờ. bé ngoan ngoãn như vậy, bỗng đột nhiên ở trong căn phòng xa lạ, nằm cạnh người đàn ông cũng xa lạ, quả khiến cho vô cùng sợ hãi.Lúc này lại nhận ra người đàn ông kia trở nên vui, càng khiến biết phải làm sao mới đúng.

      Rốt cục chuyện gì xảy ra?

      Nếu phải trước mắt người đàn ông đáng sợ nhìn mình chằm chằm ngồi xổm xuống rồi ôm đầu kêu than rồi.

      Người đàn ông mặc dù tâm trạng rất tồi tệ, nhưng vẫn bình tĩnh hỏi: “Năm nay em bao nhiêu tuổi rồi hả?”

      Ngữ điệu của vô cùng tự nhiên, Nhan Họa cũng theo bản năng đáp: “17 tuổi.” Trả lời xong, cũng dè dặt hỏi lại: “ là ai? Tại sao tôi lại ở đây?” ra điều muốn hỏi đó là ta có phải là bọn cướp hay , nhưng nhìn thái độ của ta có vẻ như là phải.

      sắp bị chuyện này làm cho phát điên rồi, biết là chuyện gì xảy ra nữa.

      Người đàn ông cau chặt chân mày, tâm trạng lại bắt đầu tệ rồi, đặc biệt là khi nhận ra được đề phòng của , cùng vẻ xa lạ hề che dấu, đột nhiên nét mặt trở nên gian tà, giọng trầm thấp phát ra từ đôi môi mỏng gợi cảm: “Được lắm, mặc dù biết tại sao em lại biến thành như vậy, nhưng điều muốn nhắc nhở em, tên là Kỳ Trạch, là chồng của em, còn đây chính là căn nhà mà chúng ta ở sau khi kết hôn!”

      Nhan Họa cau mày, trong lòng hề tin lời chút nào, nhưng lại thể phản bác được câu gì, chỉ biết trơ mắt ra nhìn .

      “Đừng có tỏ ra ngốc nghếch như vậy!” , “17 tuổi? Điều ngớ ngẩn đó mà em cũng ra được à!”

      Thấy vươn tay ra với , Nhan Họa sợ hãi vội vàng lui về sau.

      Cánh tay cương cứng giơ lên giữa trung, cuối cùng đành phải thu tay về, bất lực hất tóc mái ra đằng sau.Động tác này nhìn rất đẹp, song gương mặt lại vô cùng lạnh lùng, thoạt nhìn có chút đáng sợ. chậm rãi bước xuống giường, từ cao nhìn xuống ngắm dáng vẻ ngây ngô của vợ , bỗng nảy sinh ý nghĩ muốn trêu .

      “A Họa, nên rời giường rồi, Duệ Duệ thức giấc chắc đói bụng lắm đó.”

      Nhan Họa: “...”

      Nhan Họa cứ ngơ ngác như thế nhìn vào phòng vệ sinh, sau đó nghe thấy tiếng nước chảy.Người đàn ông tên Kỳ Trạch tự xưng là chồng của tắm, suy nghĩ này càng khiến cho nét mặt của cứng ngắc hơn mấy lần.

      giờ đầu óc của rất rối loạn, cảm giác như mình vẫn nằm mơ vậy, véo mạnh vào đùi mình cái, chỉ thấy đau đớn đến phát khóc.Nhìn xuống người mình, nhận ra mình mặc cái áo choàng ngủ tơ tằm, vừa rồi tình thế hỗn loạn nên phần dưới áo bị hất lên, lộ ra đôi chân trắng thon dài, nghĩ đến việc vừa rồi mình cứ trong bộ dạng thế này đối diện với người đàn ông xa lạ, tâm trạng của càng trở nên xấu hơn rất nhiều.

      rất muốn phủ nhận lời của người kia, nhưng tại khung cảnh xung quanh quá xa lạ, áo ngủ cũng phải loại hay mặc, khiến cho hoài nghi lời ta .Nếu chẳng có ai rảnh rỗi đến mức nghĩ ra trò này để lừa gạt , hoặc là có ai đó bắt cóc đến đây.

      Vậy khả năng duy nhất chính là, lời của người đàn ông kia hoàn toàn là .

      Nếu vậy , rốt cục chuyện gì xảy ra?

      Nhan Họa hoảng loạn ôm đầu, cảm thấy đầu óc như sắp nổ tung ra, ai có thể cho biết được ?

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 3
      Edit: Ngân Nhi
      trong lúc bối rối biết phải làm sao tiếng nước chảy trong nhà tắm bỗng ngừng lại.

      Toàn thân căng cứng lại, cửa phòng vệ sinh lập tức được mở ra, người đàn ông cơ thể vẫn còn ẩm ướt bước ra, người mặc cái áo choàng tắm, tóc dài che trước trán, khiến nhìn có vẻ hiền lành hơn vừa rồi. liếc mắt nhìn cái, sau đó tới trước tủ lấy bộ quần áo, chuẩn bị thay lại phát vẻ kinh ngạc trong ánh mắt . nhíu mày hít hơi sâu, cuối cùng cầm quần áo sang phòng khác để thay.

      Nhan Họa thở phào nhõm.

      ôm đầu nghĩ đến hoàn cảnh xa lạ lúc này, tâm trạng vô cùng kinh sợ ngay từ khi tỉnh dậy, khiến cho nghiễm nhiên hề để ý đến tên của người đàn ông kia.

      Vài phút sau, cửa phòng mở ra, người đàn ông mặc bộ trang phục thoải mái bước vào.

      Lúc mặc áo ngủ, trông ta có phần ngang ngược, mặc trang phục thường ngày trông có vẻ dễ gần hơn, ngũ quan tuấn làm cho đối phương say mê.Tuy nhiên lúc nhìn thấy ánh mắt phòng bị của , gương mặt lại tỏ vẻ tức giận, nhìn cực kỳ đáng sợ.

      Hiển nhiên là cũng nhận ra được dè dặt của , : “Dáng vẻ của em bây giờ...Đúng là ổn lắm.”

      Cái gì ổn cơ? Trong lúc nhất thời Nhan Họa thể hiểu được lời của .

      Ánh mắt của dừng người lúc, xác định có vẻ như diễn trò, bèn rút ra kết luận – vợ của chắc ngâm nước lâu quá nên đầu óc có vấn đề rồi, bỗng dưng từ người phụ nữ thành thục biến thành bé ngây thơ. “Em dậy sửa soạn vệ sinh , sau đó nếu muốn biết gì cho em.”

      Phát ánh mắt hung ác của , giọng cũng lạnh, Nhan Họa giật mình đáp: “Vâng!”

      Chờ sau khi ra ngoài, Nhan Họa chán nản vùi đầu vào giữa hai đầu gối, cảm thấy khi chuyện, tiết tấu đều bị nắm trong lòng bàn tay, điều này khiến cho khẳng định, người vô cùng thành đạt và tinh trong xã hội, tuy có lúc tức giận nhưng lại khôi phục về dáng vẻ điềm đạm rất nhanh, nữ sinh trung học chưa có kinh nghiệm sống như hoàn toàn phải là đối thủ của .

      Nhan Họa mặt như đưa đám, cuối cùng tỉnh táo lại, quyết định phải làm cho mọi chuyện rồi tính tiếp.

      nhảy xuống giường, ngẩng đầu nhìn lên tường, thấy đó có treo bức ảnh cưới khá to, lúc nhìn vào dâu chú rể trong bức ảnh, lại lập tức sững sờ.

      Người đàn ông trong bức ảnh ai khác chính là người vừa mới rời kia, mà nữ chính...Mặc dù ấy được trang điểm rất tinh tế, mặc váy cưới màu trắng tuyệt đẹp, nhưng các đường nét khuôn mặt quả rất giống , nhưng cũng đến mức quá giống.Người phụ nữ trong bức ảnh trông vô cùng thành thục, mỉm cười hạnh phúc ôm lấy chú rể, ánh mắt sáng ngời xen lẫn tự tin.

      Nhan Họa nhìn đến ngây người.

      lúc sau, giống như bị lửa đốt mông chạy thẳng vào nhà vệ sinh, đứng trước gương ngắm nghía khuôn mặt của mình, vẫn là dáng vẻ 17 tuổi đó, thậm chí trán còn có nốt mụn, nhất định nguyên nhân là do hôm qua uống trà gừng.Gương mặt này quá quen thuộc, nhìn vừa giống lại vừa khác trong ảnh, bé ngây thơ, còn kia lại có nét trưởng thành của người phụ nữ.

      rất khó để phủ nhận điều rằng, mặc váy cưới kia phải là .

      Trong lòng đột nhiên nảy sinh ra suy đoán đáng sợ.

      nhìn thấy được hình ảnh lúc trưởng thành của mình trong bức ảnh kia, điều này là sao chứ? ngồi vào cỗ máy thời gian đến tương lai rồi ư?

      Đầu óc khó chịu như muốn nổ tung, cúi xuống dùng nước lạnh rửa mặt, sau đó lại ngẩng lên nhìn gương mặt ướt đẫm trong gương, trừ cái áo ngủ tơ tằm này ra dáng vẻ này đúng là dáng vẻ khi 17 tuổi, nhận định này khiến rất muốn phản bác lại lời người đàn ông kia , nhưng mà...17 tuổi mà có thể lập gia đình rồi sao? Tuy vậy ngữ khí của ta lại cực kỳ chắc chắn, cộng thêm bức ảnh cưới kia nữa, làm cho muốn phủ nhận mà đủ chứng cứ.

      Có lẽ nên xem lại lịch xem sao.

      Lau khô mặt sạch , vệ sinh cá nhân xong xuôi, Nhan Họa trở lại phòng ngủ.

      Trước tiên tìm kiếm thứ gì đó có khả năng chứng minh thời gian, thấy bàn đặt chiếc điện thoại di động rất đẹp, thậm chí kiểu dáng của nó còn chưa từng nhìn thấy trước kia, song lúc này cũng chẳng có tâm trạng đâu mà ngắm cái điện thoại, bèn run rẩy mở điện thoại ra rồi xem thời gian.

      Khi thấy thời gian màn hình di động, sững sờ như thể bị điện giật.

      Nhan Họa nhận được đả kích khổng lồ, làm cho kịp phản ứng.

      Mười năm sau.

      nhớ hồi trước trong giờ dạy văn từng viết bài có chủ đề “Tôi của mười năm sau.”

      Mười năm sau mình trở thành người như thế nào? tại có thể xác định được điều này rồi, đó là trở nên xinh đẹp và tự tin giống như trong ảnh kia. vừa mới tỉnh ngủ bay tới mười năm sau, nhưng dáng vẻ ràng vẫn là bé 17 tuổi, thế là sao chứ?

      giờ đột nhiên hiểu ra tại sao lúc nãy người đàn ông kia lại bày ra sắc mặt khó coi như vậy rồi, thậm chí đối với ngây ngô của còn có chút tức giận, giống như nghĩ phản bội ta vậy. phải là phản bội , mà là của tương lai biến mất, thay vào đó là của tuổi 17.

      Nhan Họa ngây ngốc hồi lâu, cuối cùng cũng biết giờ phút này ở tương lai mười năm sau, cho nên cũng dần trấn tĩnh lại.Tiếp theo, chỉ còn biết chấp nhận này, ở trong phòng sửa soạn lúc rồi ra ngoài gặp người đàn ông kia.

      Mở tủ quần áo trong phòng ra, bên trong có cả quần áo của nam và nữ, tất cả đều được bày rất có thứ tự, nhưng có thể nhận thấy điều từ đống quần áo kia đó là, chủ nhân của những trang phục này đều quen với việc bị đối phương chiếm dụng gian riêng của mình.

      Phát này khiến cho khá bối rối, nhớ tới vừa rồi người kia có là vợ của , nhưng bộ dạng rất khó chịu, chắc là quan hệ vợ chồng được tốt.

      Nhìn qua lượt mấy bộ quần áo, nhàng lấy ra bộ đồ thể thao.

      Lúc thay áo lót, Nhan Họa lúng túng phát ra, size của cái áo này quá lớn đối với cái bánh bao hấp của bây giờ...

      Sửa sang xong, tâm trạng của lại trở nên tệ hơn, bỗng muốn nằm xuống ngủ lại xem có thể quay về thời điểm mười năm trước hay .

      Hôm nay là thứ tư, vốn còn phải học mà.

      Mở cửa phòng ngủ ra, Nhan Họa thăm dò quan sát hoàn cảnh xung quanh, đây là căn nhà khá rộng với hành lang dài, thiết kế sang trọng tinh tế.Đây là nơi ở của người ta, cho nên cũng dám dò xét kỹ, chỉ lướt qua lượt rồi tới phòng khách.

      Còn chưa tới phòng khách, Nhan Họa nghe thấy tiếng trẻ con cười khanh khách, vừa cười vừa gọi “Ba ba”.

      Bước tới gần, nhìn thấy người đàn ông kia ngồi salon, trong lòng là cậu bé trai rất đáng .

      Cậu nhóc kia khoảng chừng tuổi, bàn tay cầm món đồ chơi, giơ về phía người kia rồi gọi “ba ba, ba ba” ngừng, cười toe toét để lộ răng , nước dãi chảy đầy ra yếm.Mà người đàn ông kia giờ phút này còn vẻ đáng sợ như vừa rồi nữa, trái lại trông vô cùng hiền hòa, dùng khăn giấy nhàng lau nước miếng cho đứa bé, vẻ mặt rất dịu dàng.

      Nhan Họa lại tiếp tục ngẩn người.

      Cảm giác được xuất của , người đàn ông kia lập tức ngẩng đầu lên nhìn.

      quay ngoắt hết bên nọ đến bên kia, đứa bé cũng nhìn thấy , liền cuống quýt vẫy vẫy cánh tay béo mập, vui vẻ kêu lên: “Mẹ, mẹ ~~”

      Nhan Họa suýt chút nữa lăn đùng ra đất.

      mới có 17 tuổi thôi mà, làm sao có thể sinh ra đứa con được tuổi cơ chứ?

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      chuyện gì xảy ra đây, thanks
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 4
      Edit: Ngân Nhi

      Nhan Họa bị từ “mẹ” kia làm cho hoảng sợ , chân tay luống cuống đứng im chỗ, mãi cho đến khi em bé phát sau khi gọi mẹ mẹ lại chạy tới ôm hôn cậu như mọi lần nữa, khuôn mặt nhắn đáng liền nhăn lại, miệng dẹt ra, đôi mắt to tròn bắt đầu long lanh nước, song vẫn cố chấp giơ tay ra với mẹ, vừa mếu vừa gọi “Mẹ.”

      Nhan Họa sợ đến dựng tóc gáy vì hành động của cậu nhóc.

      Mặc dù tay chân lúng túng, nhưng Nhan Họa vẫn phản ứng lại rất nhanh, đứa bé này chắc chắn là con của mình trong tương lai, vì nhóc ràng vừa mới gọi là mẹ.

      Nghĩ tới đây, lại càng thêm bối rối. nữ sinh cấp ba đột nhiên phát mình có đứa con tuổi có tâm trạng như thế nào? Cứ nhìn biết, mặc dù biết đây là đứa con mà chính mình đẻ ra trong tương lai, nhưng ...

      Người đàn ông ngồi salon khẽ nhíu mày, ánh mắt híp lại, vừa ôm lấy em bé ầm ĩ trong lòng, vừa với : “Em lại đây!”

      Giọng điệu ra lệnh khiến cho lập tức vâng lời theo bản năng, song vẫn dám ngồi quá gần , chỉ rón rén ngồi sát vào thành ghế.Lúc này, cậu nhóc kia thấy tới lập tức bày ra dáng vẻ sau cơn mưa trời lại sáng, vừa ê a chảy cả dãi vừa nghiêng người hướng về phía , hai tay đưa ra muốn được bế.

      Đứa này rất đáng , mái tóc dày đen nhánh, gương mặt trắng nõn, làn da mịn màng căng bóng, đôi mắt to tròn linh động, môi hồng răng trắng, giọng mềm mại mang theo hương sữa thơm, là dễ thương muốn chết, mặt mũi xinh đẹp đến mức thể xác định được là nam hay nữ.

      Nhưng cho dù em bé có đáng đến đâu, người chưa từng có kế hoạch và mơ ước về cuộc sống hôn nhân như Nhan Họa căn bản thể khơi gợi chút tâm tư nào, thấy bánh bao kia cứ kiên nhẫn đưa tay về phía , lại nhìn gương mặt lạnh lùng của người đàn ông, mới miễn cưỡng giơ tay ra ôm lấy cậu nhóc.

      Đạt được mục đích, nhóc con kia giống như biến thành ác bá rúc chặt vào lòng , vừa giơ món đồ chơi trong tay lên khua khua, vừa vui vẻ a a kêu to, cười tươi khanh khách khiến cho Nhan Họa cũng nhịn được mà cười theo.

      Tuy nhiên, tâm trạng vui vẻ khó có thể trở lại bình thường của lại ngay lập tức bị người đàn ông ngồi bên cạnh phá hỏng.

      : “ biết có chuyện gì xảy ra với em, nhưng em là Nhan Họa, và việc em là vợ hoàn toàn là .Nếu như em tin có giấy đăng ký kết hôn làm chứng.”

      Nhan Họa theo bản năng quay sang nhìn , đột nhiên phát có đôi mắt rất đẹp, rất giống với đôi mắt của nhóc con trong lòng .Song đôi mắt kia lại như giấu điều gì đó bên trong, nhìn thấy đáy, cũng thể nắm bắt được điều gì.

      “Em tin.” Nhan Họa nhíu mi, khẽ cắn môi dưới, dùng giọng mềm mại như nước của mình : “Vừa nãy em có thấy bức ảnh cưới trong phòng, cũng nhìn cả lịch điện thoại nữa.” Sau khi xong, phát ánh mắt của nhìn chăm chú, sắc mặt có phần đen hơn chút.

      Mặc dù ra, nhưng biết là ngạc nhiên vì giọng của , điều này khiến cho vừa xấu hổ vừa phiền não.

      Nhan Họa là bé vô cùng trong sáng và hồn nhiên, ai gặp cũng mến, nhưng ông trời lại ban tặng cho giọng nghe quá mức yểu điệu, thanh lúc nào cũng như làm nũng, nhiều người còn hiểu sai về , thậm chí hồi mới vào cấp ba, có bạn học còn thẳng với rằng: “Nhan Họa, sau này cậu mà cứ dùng giọng điệu này chuyện với con trai bọn họ rất dễ hiểu lầm đó.Giọng cậu nghe yếu ớt quá , người ta nghe lại cứ tưởng cậu làm nũng, khiến cho nam sinh...suy nghĩ linh tinh!”

      Điều này khiến cho chịu đả kích rất lớn, cho nên sau này, rất ít khi mở miệng chuyện với người xa lạ, đặc biệt là phái nam, dần dần trở nên khá trầm tĩnh.Dĩ nhiên cũng đến mức quá ít , chơi rất thân với các bạn nữ, chỉ ít tiếp xúc với nam sinh thôi.

      Thấy lại bắt đầu phòng bị, người đàn ông khẽ nhíu mày, buông thả dựa về sau, gác chân lên, tay tùy ý đặt đầu gối.Hiển nhiên nghĩ tới việc chủ động tìm kiếm bằng chứng, nhưng hành động thông minh này của làm cho tâm trạng của khá hơn chút.

      Còn về giọng của ... đưa mắt nhìn bé 17 tuổi bên cạnh, đột nhiên nhớ lại chuyện trước kia, tất cả bắt đầu cũng chính từ giọng đó.Khóe miệng khẽ nhếch lên, cảm thấy tình huống bây giờ cũng đến nỗi quá tệ.

      “Xem ra lúc em 17 tuổi cũng phải là quá ngốc nghếch!”

      Nhan Họa vẻ mặt cứng ngắc, trong lòng chỉ muốn đánh vào đầu cái, chợt nghĩ sao tương lai mình lại lấy người đàn ông đáng ghét như vậy chứ? Nhất định là lúc đó mắt có vấn đề rồi.

      Nhìn thấy mím chặt môi, khuôn mặt tỏ ra quật cường, ánh mắt của cũng nhu hòa trở lại.

      Lúc này, cậu nhóc trong ngực đột nhiên rất hứng thú khi thấy “mẹ” xõa tóc, liền vươn bàn tay bé ra nắm lấy tóc , vô cùng hung ác kéo mạnh về phía mình, làm cho tay chân luống cuống biết làm thế nào, song cậu nhóc tinh ranh kia lại cứ ngỡ là “mẹ” đùa với mình, nên càng vui vẻ nhảy nhót điên cuồng hơn, làm cho người hề có kinh nghiệm chăm sóc trẻ như Nhan Họa chật vật vô cùng.

      Nhan Họa dùng ánh mắt cầu cứu nhìn người ngồi bên cạnh mình, nhưng lại chỉ làm ngơ rồi đứng dậy : “Nên ăn sáng rồi.Dì Lâm trước khi ra về làm xong bữa sáng, để vào bếp mang ra, em ngồi đây chơi với Duệ Duệ !Đúng rồi, dáng vẻ của em phù hợp xuất trước mặt người khác, cho nên bảo dì Lâm về trước rồi, hôm nay em phải trông Duệ Duệ đó.”

      xong cứ như vậy chút lưu tình bước , để lại Nhan Họa giờ phút này khóc ra nước mắt.

      nhàng gỡ tóc của mình từ tay của bé mập trong lòng ra, sau đó nắm lấy bàn tay nhắn xinh xinh của cậu nhóc, khi xác định cậu nhóc còn muốn nghịch nữa mới thở phào nhõm.

      Bé con hiển nhiên rất thích ở với mẹ, cho nên rất ngoan ngoãn dựa vào ngực .Thậm chí còn hề hay biết lúc này “mẹ” ra lại phải là “mẹ”.

      Nhan Họa của tuổi 17 và 27 ra cũng có nét tương đồng, Nhan Họa của tuổi 27 tuy đầy tự tin và tài trí hơn, nhưng chung quy hai người vẫn là .Cho nên cậu nhóc mới thể nhận ra điểm bất đồng.

      Nhan Họa thấy cậu nhóc còn nghịch nữa, liền đưa mắt nhìn hướng phòng bếp, sau đó nhanh chóng tụt quần ngoài và bỉm của cậu nhóc xuống, sau khi thấy con chim giữa hai chân mới chắc chắn rằng đây là bé trai.

      Mặt mũi đáng xinh xắn như vậy, làm cho dám khẳng định đây là bé trai hay bé .

      Nhan Họa thầm suy nghĩ, sau đó chuẩn bị kéo lại quần và bỉm cho cậu nhóc, cậu nhóc lại tưởng là mẹ chơi với mình, hai chân liền vui vẻ nhảy chồm chồm, tuổi mà chân tay khỏe như vậy, khiến cho mồ hôi đầy đầu thể đối phó nổi, cuối cùng nhóc con mập mạp kia lại giơ chân lên bỏ bên quần ra, còn cái bỉm vắt vẻo ở bên chân kia...

      “Hai mẹ con làm cái gì thế?”

      Giọng của vang lên, Nhan Họa giật mình ngẩng đầu, liền thấy cầm cái bát trẻ con, lông mày cau lại, ánh mắt kỳ quái nhìn bọn họ, như thể hiểu tại sao mình mới lát mà lại có thể chơi đùa vui vẻ với con đến nỗi làm quần và bỉm của thằng bé sắp rơi ra đến nơi thế kia.

      “Ba ba, chơi ~~”

      Cậu nhóc vang dội kêu to, hai tay ôm lấy cổ Nhan Họa, vừa cười vừa , còn bất ngờ từ trong lòng Nhan Họa nhảy xuống, cuối cùng làm tụt cả bỉm cả quần xuống đất.

      Nhan Họa: “...”

      Thấy đầu sắp cúi gằm xuống ngực, : “Ở trong cái giỏ đằng sau ghế có bỉm, em lấy thay cho con .”

      Nhan Họa thấy bê bát, đành tuân lệnh lấy bỉm, sau đó lại bắt đầu cầm bỉm chiến đấu với cậu nhóc cởi truồng kia.

      Bé con tuổi biết vịn vào thành ghế để bước , vừa chạy trốn vừa cười vui vẻ, thấy Nhan Họa đuổi theo mình, nhóc lại cảm thấy trò này rất thú vị, nên càng chạy trốn nhanh hơn.

      Nhan Họa bị cậu nhóc làm cho bất lực, căn bản biết nên làm gì với cậu bé đáng xinh xắn như vậy, huống hồ cũng rất thích trẻ con, mặc dù chưa hoàn toàn thích nghi được với vị trí người mẹ, song vẫn theo bản năng muốn nuông chiều dung túng cậu bé dễ thương này.

      Nhưng đứa bé trai nào cũng nghịch ngợm như vậy sao? Quả trông đứa nhóc này còn mệt hơn cả khi làm hai tờ giấy thi nữa!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :