1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hy vọng của Nhan Họa - Vụ Thỉ Dực (Full + Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongvutyty

      phuongvutyty Active Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      246
      Kỳ Trạch nai thế:yoyo69:
      linhkumikoNgân Nhi thích bài này.

    2. ElaineNguyen

      ElaineNguyen Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      72
      Tuổi 17, mối tình đầu !?, suy nghĩ pha chút rụt rè và lẫn chút ngây thơ, trong sáng ~>v<~ Dù vậy 10 năm sau tất cả những điều kia đều chắp cánh bay xa xa. có lẽ lại thêm phần phúc hắc để dụ dỗ chị về dinh. Kỳ ca tuổi 17 cố lên . Hahahahaha
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      truyện hay quá lịch post kiểu gì vậy nàng ơi?
      Ngân Nhiquỳnhpinky thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @thích su su Bình thường ngày nào mình cũng post, nhưng tháng này bận thi nên ko post đều được T__T cố gắng :yoyo65:
      Kola295, quỳnhpinky, phuongvutyty3 others thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 28.2
      Edit: Ngân Nhi

      Nhan Họa về nhà tắm rửa sạch rồi bắt đầu ngồi làm bài tập.Mãi cho đến 12 giờ đêm nghe thấy mẹ gõ cửa nhắc nhở mới giật mình, vội vàng thu dọn sách vở rồi lên giường ngủ.

      Nếu có chuyện gì bận mỗi ngày Nhan Họa đều luôn tuân thủ ngủ lúc 11 giờ và thức dậy vào đúng 6 giờ sáng hôm sau, hôm nay ngủ hơi muộn, đoán chắc ngày mai tinh thần sa sút, có khi phải pha ly cà phê hòa tan để uống cho tỉnh táo.

      Mới ngủ được chút, Nhan Họa liền bị quấy rầy tỉnh lại.

      Sau khi mở mắt trông thấy người quấy rầy kia, Nhan Họa lập tức sung sướng ôm chặt vào lòng, cọ cọ mặt vào gương mặt bé, nghe thấy cậu cười lên khanh khách cũng vui vẻ cười theo.

      Vừa thức dậy nhìn thấy gương mặt đáng , khiến cho tâm trạng trở nên rất tốt.

      “Tiểu Duệ Duệ, chào buổi sáng.”

      “Mẹ ~~” Bánh bao rướn người lên rồi cúi xuống hôn đến ướt nhẹp cả má, sau đó lại sung sướng cười to.

      Dường như vì tiếng động của hai người hơi lớn, nên bên ngoài liền có tiếng gõ cửa, sau đó là giọng nữ nhàng : “A Họa, cháu dậy chưa? Nếu dậy rồi ra ăn sáng luôn nhé.”

      Nhan Họa cứng đờ người, theo phản xạ liền ôm chặt lấy em bé trong lòng, dùng thân thể của bé để che mặt mình lại, quay đầu nhìn thấy người đứng ngoài cửa là người phụ nữ chừng 50 tuổi, vóc dáng thấp béo, thoạt nhìn rất phúc hậu, giọng và nét mặt của bà cũng rất ôn hòa, tạo cho người ta cảm giác vô cùng thân thiết.

      Chắc bà chính là thím Lâm, người giúp việc chăm sóc cho Duệ Duệ rồi.

      Duệ Duệ nghe thấy tiếng của bà cũng quay ra cười : “Bà ~”

      Thím Lâm đáp lại Duệ Duệ tiếng rồi với Nhan Họa: “Trước khi A Trạch ra ngoài với thím rồi, hôm qua cháu làm việc đến tối muộn, hôm nay nộp bản vẽ nên cần làm, ở nhà mà nghỉ ngơi, lát nữa để Duệ Duệ cho thím chăm, cháu ăn sáng xong cứ vào ngủ tiếp .”

      Nhan Họa ngắn gọn vâng, dám thêm gì, mãi đến khi thím Lâm đóng cửa lại, mới thở phào nhõm.

      Với dáng vẻ này của Nhan Họa mà xuất trước mặt người quen lộ ngay, nghe Kỳ Trạch tương lai , ngay từ khi Duệ Duệ ra đời, thím Lâm chăm sóc từ lúc ở cữ và Duệ Duệ cho đến tận bây giờ, cho nên cũng coi như quen thân rồi.

      Ấy vậy mà bây giờ Nhan Họa dám ra ngoài, lo lắng biết nên làm thế nào.

      Cuống quá, Nhan Họa bèn cầm lấy điện thoại ở đầu giường, đặt Duệ Duệ sang bên, xoa đầu bảo con đừng chuyện rồi bắt đầu mần mò điện thoại.Mười năm sau công nghệ thay đổi nhiều, các chức năng đa dạng của di động làm Nhan Họa hoa cả mắt, vất vả lắm mới tìm được danh bạ, tìm lúc thấy số của Kỳ Trạch.

      Nhan Họa lòng như lửa đốt bấm vào, chưa đầy nửa phút kết nối được.

      đây, A Họa, có chuyện gì vậy?”

      Nghe thấy giọng nam dịu dàng kia, Nhan Họa có chút mất tự nhiên, song cũng suy nghĩ nhiều mà luôn: “Kỳ...Kỳ Trạch, xin lỗi làm phiền , em là Nhan Họa mười năm trước, bây giờ phải làm sao ạ?”

      Kỳ Trạch tương lai rất bận rộn, vốn cũng rất thông minh, chỉ nghe vậy cũng hiểu là Nhan Họa gặp tình huống gì, suy nghĩ lát liền : “Em đừng cuống, gọi điện với thím Lâm tiếng, bảo bà bế Duệ Duệ ra ngoài, sau đó em cứ tiếp tục ngủ nhé.”

      Nhan Họa lúc này cũng thể nghĩ ra cách nào tốt hơn, nếu bây giờ bảo thím Lâm về ai chăm sóc Duệ Duệ bây giờ? tại có kinh nghiệm, nếu có người khác giúp, nhỡ lại chăm sóc tốt cho Duệ Duệ sao? Con trai mà có làm sao đau lòng chết mất.

      Cho nên, trong tình huống cấp bách này Nhan Họa chỉ còn biết phụ thuộc vào chồng tương lai của mình, người rất đáng để tin tưởng vào.

      Nghĩ tới đây, Nhan Họa liền =.=! Suýt nữa đập đầu vào tường.

      Nhan Họa nằm yên giường, cho đến khi con trai tương lai nhào tới từ đằng sau ôm lấy , mới phục hồi lại tinh thần, nhéo cái mũi của con rồi ôm con chờ động tĩnh bên ngoài.

      bao lâu sau lại nghe thấy tiếng gõ cửa, Nhan Họa vội vàng chui vào trong chăn, kéo cái gối che mặt mình lại, làm bộ như vẫn còn muốn ngủ.

      Thím Lâm tới trông thấy tư thế ngủ của Nhan Họa cũng thấy lạ, chỉ : “A Trạch vừa gọi điện về, dặn thím cứ để cho cháu nghỉ ngơi, nếu cháu đói bụng cứ ngủ tiếp , thím bế Duệ Duệ ra ngoài, làm phiền cháu ngủ nữa.Duệ Duệ, ra chơi với bà nhé.”

      Nhan Họa trong lòng vô cùng cảm kích, : “Cảm ơn thím Lâm.”

      Thím Lâm đáp lại tiếng rồi dỗ Duệ Duệ ra ngoài.

      Lúc cửa phòng đóng lại, Nhan Họa như quả bóng xì hơi co quắp nằm giường, chẳng còn thấy buồn ngủ chút nào.Chuyện này làm cho ý thức được chuyện, đó là mặc dù có thể bay đến mười năm sau, nhưng trời cao lại cho được như ý, vẫn để giữ lại bộ dạng này, hạn chế xuất trước mặt người khác.

      Mặc dù buồn bực, nhưng vẫn phải tự thôi miên rằng mình học sinh phải giành giật từng giây từng phút cho việc ngủ, liền nhanh chóng nhắm mắt lại.

      Lần nữa mở mắt, nghe thấy tiếng chuông báo thức chói tai, nhìn căn phòng quen thuộc của mình, Nhan Họa liền khóc thầm trong lòng.

      Xuyên qua xuyên lại như chợ vậy, bao giờ mong đợi điều này nữa!

      Có thể do buổi tối ngủ muộn, lại phải xuyên trong tình huống éo le, cho nên sáng thứ năm học tinh thần Nhan Họa được tốt lắm, Đàn Tử Quỳnh hỏi thăm , biết thiếu ngủ liền đồng cảm vỗ vai : “Mấy ngày này đúng là mệt , chờ chúng ta hết trách nhiệm là ổn thôi.” Hiển nhiên tối qua cũng ngủ rất muộn.

      Nhan Họa mệt mỏi gật đầu, khoanh tay gục mặt xuống bàn, trong đầu suy nghĩ về nguyên nhân xuyên của mình.Liên tục mấy lần liền, cảm thấy nếu cứ đột ngột như hôm qua sớm muộn có ngày bị bệnh tim mà chết mất thôi, nhất định phải tìm ra nguyên nhân.

      *

      Cuối cùng sang tuần thứ hai của tháng Chín, nhóm học tập bắt đầu hoạt động, thực hành luôn vào buổi chiều thứ hai sau khi tan học.

      Tiếng chuông tan học vang lên, cả sân trường vô cùng náo nhiệt, Nhan Họa và Đàn Tử Quỳnh thu dọn sách vở rồi chuẩn bị đến thư viện.

      Đám Tô Trọng Tuấn cũng rất nhanh nhẹn, mấy người cùng nhau rời khỏi lớp học.Vừa đến thư viện tầng thấy mấy người bên khoa học tự nhiên ở đó rồi.Vì khoa của bọn họ tương đối gần thư viện nên bọn họ đến sớm hơn, chiếm luôn hai cái bàn lớn.Trừ bọn họ ra cũng có rất nhiều học sinh tới đây tranh chỗ ngồi học.

      Bàn của thư viện là bàn chữ nhật, mỗi bàn cho sáu người ngồi, như từ trước là bốn nam sinh bên khoa học tự nhiên chiếm trước hai cái bàn rồi.

      “Bàn Tử, Đàn Tử, ở đây.” Chu Dịch từ xa vẫy tay với bọn họ.

      “Ôi, đây chẳng phải là bá chủ Liêu có giọng phát thanh vạn người mê đó sao?” Trình Dương cười cách rất gợi đòn, tay kéo Liêu Vinh ngồi xuống bên cạnh mình.

      Liêu Vinh nhìn về phía Nhan Họa, thấy ngồi vào chỗ bên cạnh Đàn Tử Quỳnh, đối diện là Tô Trọng Tuấn, liền thu hồi tầm mắt, cười hì hì ngồi vào vị trí bên cạnh Trình Dương, : “Bạn học Trình, tiếng của mình được tốt, mong được cậu giúp đỡ!”

      “Cậu chết , dám đểu tôi à? Mấy cậu có ai mà biết là môn của tôi kém chứ! Nhưng ở đây có người đẹp Đàm là cán môn của lớp Văn rồi, cậu cứ tìm cậu ấy mà học.” Trình Dương xong liền nháy mắt với Đàm Minh Thiên ngồi đối diện Kỳ Trạch.

      Đàm Minh Thiên cười : “Mình rất hoan nghênh, với lại các môn nghệ thuật tổng hợp mình cũng hơi kém, mong được giúp đỡ của lớp trưởng và Liêu Vinh.”

      Liêu Vinh rất vui vẻ : “Chúng ta cùng giúp nhau, mấy môn đó Nhan Họa cũng khá tốt, có dịp chúng ta cùng nhau thảo luận.”

      Nhan Họa nghe vậy cũng rất nể tình mà đồng ý.

      Tô Trọng Tuấn mở sách bài tập ra, thầm giơ ngón cái với Trình Dương, Đàm Minh Thiên nhanh chân ngồi đối diện Kỳ Trạch rồi, cậu thể để Liêu Vinh được như ý được.Mặc dù đây chỉ là chuyện , nhưng là em tốt, thỉnh thoảng cũng phải giúp đỡ nhau đến tiếc cả mạng sống, loại bỏ tất cả mọi tình huống có thể phát sinh.

      Trình Dương cũng là người khá nhạy cảm, ràng cậu có thể cảm nhận được thái độ khác biệt của Kỳ Trạch đối với Nhan Họa, là em, đương nhiên cậu phải giúp Kỳ Trạch rồi.Về phần Liêu Vinh, tuy từng là bạn cùng lớp năm, nhưng quan hệ cũng thể thân bằng Kỳ Trạch, cho nên đành phải xếp hạng của cậu ấy ở phía sau vậy.

      chuyện mấy câu, mọi người liền bắt đầu lấy bài tập của mình ra làm.Đối với học sinh cấp ba bài vở luôn là vấn đề thể thay đổi được, vừa mới vào năm cuối chưa được tháng, bọn họ bị đủ các loại bài tập đề thi xoay quanh đến chóng mặt rồi.Trừ học ra, mỗi ngày còn có cả bài tập lẫn đề thi thử, đề bài được các thầy tự ra, thứ hai học, thầy rất dân chủ cho các học sinh được chọn đề để làm.

      giờ, chương trình học của mọi người có thể là vừa học kiến thức mới lớp 12, vừa ôn lại các kiến thức cũ của lớp mười lớp mười .

      Hôm nay Nhan Họa vẫn giống như mỗi ngày tự học ở nhà, nếu có thời gian rảnh, việc đầu tiên làm là làm bài tập số học, cố gắng bổ sung kiến thức mình còn kém, tự giới hạn thời gian tiếng để làm đề thi thầy giao, nếu làm xong mà vẫn còn thời gian lại quay về giải các dạng toán khác, nếu giải được tìm Tô Trọng Tuấn bảo cậu ấy giảng cho.

      Hai tiếng đồng hồ nhanh chóng trôi qua, ngoài trời cũng tối, mọi người ai cũng đói bụng, liền thu dọn đồ đạc rồi về nhà.

      Về đến nhà, ăn xong cơm tối, Nhan Họa lại tiếp tục vào bàn làm bài tập, đến mười giờ nghe mẹ nhắc mới lên giường ngủ.
      Last edited: 4/11/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :