1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Huyền huyễn, Tiên hiệp] Tiên vốn thuần lương - Chính Nguyệt Sơ Tứ (255)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      :yoyo40:mới đầu đọc theo dõi xem n9 là ai tới khi gặp Mập mạp luôn em ếch này rồi

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 147: nấm đỉnh núi
      “Ta chờ ngươi quá lâu rồi, động tác nhanh chút, mau tới, lên mau chút nữa.”

      Trong đầu Kim Phi Dao ngừng truyền tới tiếng thúc giục làm nàng nghe mà phiền chán muốn chết, nhịn được mắng to lên: “Kêu la cái gì, ta vội muốn chết, còn nữa ta lên.”

      “A, cứu mạng!”

      Phía sau đột nhiên vang lên tiếng hét thảm, Kim Phi Dao nhìn lại, hóa ra là lão tam trong bốn huynh đệ kia bị huyết bắt được. Vô số huyết bám lên, lập tức bao phủ cả người .

      “Lão tam!” Ba người còn lại bi phẫn kêu lên, lão nhị bước chân , muốn cứu lão tam ra khỏi đám huyết .

      bị lão đại giữ chặt, “Lão nhị, thể tới đó. Lão tam còn nữa, mau chạy , nếu tất cả đều phải chết ở đây.”

      Bốn người bọn họ kết làm huynh đệ ba mươi mấy năm, sớm chiều ở chung, tình cảm sâu nặng, tại trơ mắt nhìn lão tam bị huyết cắn nuốt, ba người lòng đau như dao cắt, thống khổ vạn phần.

      mau!” lão đại lôi kéo lão nhị, xoay người chạy về phía trước, nhưng vừa mới ngoảnh mặt nhìn thấy lão tứ vốn đứng ở tiền phương ngăn trở huyết cho bọn họ bị huyết cắn mất nửa đầu.

      “Ta liều mạng với các ngươi!” lão nhị giật ra khỏi lão đại, ném chồng phù chú lên, sau đó cầm Hổ Chấn Thiên chùy vọt vào đàn huyết .

      Lão đại cũng chú ý tới gì nữa, thét dài tiếng, chui vào trong đám huyết .

      “Oa, đây là chỉ cầu cùng chết cùng ngày cùng tháng cùng năm nha, là nghĩa khí.” Kim Phi Dao nhìn bọn họ bị bao phủ trong huyết , tán thưởng tiếng, sau đó lại dấn thân vào con đường giết huyết .

      Ra sức bước thảo nguyên, cuối cùng Kim Phi Dao cũng tới được chỗ thang đá lên nấm sơn. Ngẩng đầu nhìn đám huyết dày đặc thang đá, Kim Phi Dao thở dài tiếng, dùng sức lắc lắc đầu, muốn ném thanh chán ghét kia ra khỏi não, sau đó hô to tiếng, vung Thông Thiên Như Ý lên bắt đầu đánh giết.

      Huyết bị đánh rớt trùng trùng, đám huyết ở đây dễ đối phó hơn ở dưới chân núi. Dưới núi, huyết sau khi bị đánh thành toái khối cần bao lâu lại tụ lại thành huyết mới, con nọ nối tiếp con kia xông lên, giết xuể. Còn ở thang đá này chỉ cần đánh vỡ chúng nó, nếu chúng muốn tấn công nàng phải trèo lên .

      Kim Phi Dao biến cái Thông Thiên Như Ý thành bức tường rộng hai trượng cao ba trượng, che toàn bộ thang đá lại, đám huyết chỉ có thể nhảy cao trượng, lại thể bay nên toàn bộ bị chặn ở phía sau Thông Thiên Như Ý.

      Theo từng bước mở đường của Kim Phi Dao, huyết những bậc thang phía sau càng lúc càng nhiều, chúng dùng sức đẩy Thông Thiên Như Ý, muốn tiến lên.

      Để ngăn chặn huyết , ngay cả Mập Mạp cũng phải biến lớn gấp hai lần bình thường, cả người dán vào Thông Thiên Như Ý để đẩy lại đám huyết .

      Huyết thấy thể đẩy đổ được Thông Thiên Như Ý liền bắt đầu xếp chồng lên nhau, muốn leo qua bức tường.

      Lúc này Kim Phi Dao tới tầng thứ nhất của nấm sơn, nàng đánh đám huyết này xuống dưới rồi truyền cho Mập Mạp, “Mập Mạp, mau tới đây.”

      Mập Mạp buông Thông Thiên Như Ý ra, nhảy vài bước, nhanh chóng tới bên người Kim Phi Dao.

      ‘Biến!” Kim Phi Dao quát tiếng, Thông Thiên Như Ý lập tức hóa thành cây gậy, đám huyết chồng chất như núi đột nhiên bị mất chỗ bám, đổ ập xuống, Thông Thiên Như Ý lại vung lên cuồng mãnh, hơn ngàn con huyết thang đá bị đánh rơi xuống dưới.

      Thang đá lập tức thoáng đãng hơn, đám huyết bên dưới muốn xông lên còn cần chút thời gian, Kim Phi Dao liền nhân lúc đó mà kéo Mập Mạp vội vàng chạy lên .

      Hai nàng dùng chiến thuật này lên từng tầng nấm sơn. Ngay lúc Kim Phi Dao bước chân lên tầng cùng, đám huyết phía sau đột nhiên ngừng truy đuổi, dừng lại chút rồi tất cả quay đầu bỏ chạy.

      Tầng cùng là bình đài chừng năm trượng, so sánh với phía dưới đầy rẫy huyết nơi này có vẻ an bình hơn.

      Toàn bộ bình đài được làm từ đá bạch ngọc, do thời gian lâu mà mặt đá trắng phủ đầy rêu xanh, ít cỏ dại mọc ra từ các khe hở tiếp giáp giữa các phiến đá, có vài cây còn nở hoa trắng muốt, khi có gió thổi qua lại rời ra bay .

      Trong gian hài hòa này lại có vật ảnh hưởng nghiêm trọng tới khí nơi đây.

      Chính giữa bình đài có cái ao chứa đầy máu tươi, trong ao có nam nhân. Lưng và cánh tay bị những cái móc đen bóng đâm thủng. Phía đầu viên tinh thạch màu đen, vài sợi dây vươn ra từ tinh thạch, nối chặt với mấy cái móc, giữ người này chìm trong ao máu.

      Nửa người của trần trụi, nửa người dưới ngâm trong máu, biết có mặc quần hay . Đầu gục xuống, tóc dài đen bóng che hết khuôn mặt, đuôi tóc nhúng vào máu. Kỳ lạ là đầu có hai cái sừng dài thước.

      “Người ma tộc?” Từ lúc Kim Phi Dao bước lên đây tiếng kêu gọi trong đầu nàng liền biến mất. Nàng chưa từng gặp qua người ma tộc nên rất hiếu kỳ với nam nhân này.

      Nàng muốn dùng thần thức xem xét xem người này còn sống hay chết nhưng thần thức vừa tiến vào phạm vi ao máu liền bị cản lại, xem ra lại có cấm chế.

      Nghĩ nghĩ, Kim Phi Dao từ bỏ ý định, biến Thông Thiên Như Ý thành cây côn dài, tới gần ao máu, định dùng Thông Thiên Như Ý nâng đầu người ma tộc kia lên để nhìn.

      Kim Phi Dao nghe người ma tộc chỉ có thân mình là giống người, còn mặt lại là dạng thú, họ là đám thú nhân, cho nên nếu thể nhìn được mặt của kẻ này nàng cam tâm.

      Thần thức vào được trong ao máu nhưng Thông Thiên Như Ý lại rất thuận lợi tiến vào. biết người này còn sống hay chết, nàng nhàng chọc chọc Thông Thiên Như Ý vào người , phát có động tĩnh mới lớn mật dùng Thông Thiên Như Ý nâng cằm người đó lên.

      “Đúng là lừa đảo. Quả nhiên là những lời nghe được phố phần lớn đều là giả.” Lúc đầu của người ma tộc được Kim Phi Dao nâng lên, gương mặt vô cùng tuấn lại nam tính xuất .

      Nếu như xóa hình xăm mặt , lại cắt cái sừng đầu, rồi ném người này vào giữa đám tu sĩ chắc chắn làm ngàn vạn nữ tu sĩ chết mê.

      Đúng lúc này, hai mắt vẫn nhắm của đột nhiên mở bừng, trận hàn quang bắn ra từ đôi con ngươi đen bóng.

      Kim Phi Dao sợ tới mức co giò bỏ chạy, tới tận mép bình đài mới dừng lại, vạn phần cảnh giác theo dõi .

      “Tu sĩ nhân tộc các ngươi đúng là vô dụng, lên đỉnh núi mà cũng mất nhiều thời gian như vậy, ta đợi đến mức ngủ quên.” Nam tử Ma tộc ngẩng đầu, lộ vẻ mặt khinh bỉ với Kim Phi Dao.

      Dù thấy chìm trong ao máu hẳn phải là tu luyện công pháp gì đó mà là bị nhốt, nhưng Kim Phi Dao vẫn cảm thấy kinh hãi. Nguyên nhân lớn nhất là nàng nhìn ra tu vi của người này, dùng linh thuật lên người giống như rơi vào biển sâu vô tận, ngay cả tu sĩ Nguyên kỳ cũng có cảm giác khiến người khác run rẩy như thế.

      Mà Mập Mạp lúc này chủ động nhảy vào túi linh thú, bỏ Kim Phi Dao ở bên ngoài mà lủi vào túi linh thú dám cử động.

      “Tới đây!” Nam tử ma tộc lạnh lùng với nàng.

      Kim Phi Dao thấy lạnh ngắt từ lưng tới sau đầu, nàng dùng sức lắc đầu: “!”

      “…” Nam tử Ma tộc trầm mặc lát, tìm khẩu khí tự cho là tương đối hòa ái, : “Ngươi tới đây, chúng ta làm bút giao dịch được ?”

      “Giao dịch?” nghe có vẻ có lợi, ánh mắt Kim Phi Dao sáng lên, lá gan cũng to ra, người Ma tộc kia tựa hồ cũng trở nên có gì đáng sợ nữa.

      “Ta có thể cho ngươi thứ tốt, sau đó ngươi chỉ cần làm việc như nhấc tay chi lao thôi. Sau khi thành, ta còn có thể trả ngươi trở lại biển.” Tuy khẩu khí nam tử Ma tộc tận lực hòa ái nhưng Kim Phi Dao nghe được vẫn cảm thấy đáng sợ như trước.

      Kim Phi Dao như muốn sống hỏi: “Ngươi muốn ta làm gì? phải là làm điểm tâm cho ngươi chứ?”

      “Đừng có cợt nhả với ta, có phải người ngươi có Minh hỏa ?” nam tử Ma tộc đột nhiên trầm mặt, lạnh giọng hỏi.

      Kim Phi Dao kinh ngạc trả lời: “Bảo sao từ lúc đến đây Minh hỏa nghe sai sử, có phải là do ngươi giở trò ? Rốt cục ngươi muốn làm gì? Nếu quả là chuyện tốt ta làm, ta từ trước tới giờ vẫn thích hỏi lai lịch xuất thân của đối phương.”

      “Ngươi cũng may mắn, lại vớ được Minh hỏa. Tới gần chút, để ta xem xem phẩm chất Minh hỏa của ngươi như thế nào, sau khi xem xong mới có thể chuyện được.” nam tử Ma tộc liếc mắt đánh giá nàng rồi bảo nàng tới gần.

      Kim Phi Dao khoanh tay, rụt vai né tránh, : “! Ai biết được ngươi có làm gì bất lợi cho ta mà tới gần. Có chuyện gì trước , ta muốn nghe xem rốt cục là chuyện tốt gì rồi mới nghĩ xem có nên giúp ngươi hay .”

      Nàng cảm thấy nam nhân Ma tộc này luôn tỏa ra luồng khí nguy hiểm, nhưng nghĩ rằng còn ở trong ao máu, hẳn là thể uy hiếp gì tới mình cho nên nghe theo lời .

      tại ngay cả con kiến cũng biết nghe lời…” nam tử Ma tộc lạnh lẽo thốt lên, hai mắt trợn to.

      Kim Phi Dao đột nhiên cảm thẩy cổ như bị cái gì đó bóp chặt, sau đó cả người bị nhấc lên. Nàng bị bóp cổ, há miệng thở hổn hển, vung hai tay lên sờ loạn chung quanh, muốn tìm xem cái gì tập kích mình.

      Nhưng lại sờ thấy cái gì, cổ vẫn bị bóp đau nhói, nàng bị lực lượng đó lôi kéo tới ao máu.

      Kim Phi Dao hoảng sợ trừng mắt nhìn ao máu, trong yết hầu phát ra tiếng cầu cứu trầm thấp: “Đừng… Cứu mạng!”

      Giãy dụa vô dụng, Kim Phi Dao vẫn bị đưa tới bên cạnh ao máu mới dừng lại, thấy mình vẫn chưa bị ném vào trong ao nàng mới yên tâm nửa.

      đợi nàng thêm câu cầu xin nào, hai mắt nam tử Ma tộc đột nhiên bắn ra hai luồng sáng đen, trực tiếp chui vào trong cơ thể Kim Phi Dao.

      Kim Phi Dao cảm thấy trong cơ thể có luồng khí lạnh chạy về phía thức hải, toàn thân phát run. Sau đó trong thức hải đột nhiên rét lạnh đến cực độ, luồng khí lạnh tới thức hải, đúng lúc này, Kim Phi Dao chớp mắt, ngất lịm.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 148: bảo hổ lột da



      Lâu sau, Kim Phi Dao mới chậm rãi tỉnh lại. Vừa tỉnh lại, nàng vội vàng sờ tới sờ lui người, sợ cơ thể bị thiếu mất thứ gì.

      Hoàn hảo, tứ chi lành lặn, lại kiểm tra trong cơ thể, thức hải hoàn chỉnh, Minh hỏa vẫn còn, ngay cả nguyên thần cũng có dấu vết bị cắn.

      Kim Phi Dao thở dài nhõm hơi, lại phát mình nằm ngay bên cạnh ao máu, lập tức sợ tới mức vọt ra ngoài. Trong hoảng loạn, biết chân nàng mắc phải cái gì, cả người ngã nhào ra đất, ngẩng đầu lên liền bắt gặp người máu chảy đầm đìa nằm dưới đất.

      Cẩn thận nhìn lại, Kim Phi Dao nhận ra là lão đại trong bốn người kia, liền : “Mạng ngươi cũng lớn nha, lại có thể bò lên tới đây. Tuy nhiên, nhìn ngươi bị thương thành dạng này sợ là cũng sống được bao lâu nữa.”

      Lão đại quỳ rạp dưới mặt đất nhúc nhích, biết là nghe thấy lời của nàng hay là căn bản có sức phản bác.

      Nam tử Ma tộc trong ao máu vẫn quan sát Kim Phi Dao, thấy nàng tỉnh lại liền té chạy, ấn tượng trong lòng về nàng càng thêm xấu. Người tu luyện sao có thể có hành vi như thế, nữ nhân làm sao có thể biết phép tắc như thế, nhìn thế nào cũng thấy thuận mắt.

      Nhưng lại có việc cần nàng, đành phải dỗ dành trước , “Chất lượng Minh hỏa của ngươi tồi, ta coi như vừa lòng, tại chúng ta bàn chính thôi.”

      “Ngươi làm gì ta?” Kim Phi Dao đưa hai tay lên che trước ngực, cảnh giác hỏi.

      Nam tử Ma tộc hừ lạnh tiếng, “Bằng vào tư sắc bậc này của ngươi dù rửa chân cho ta còn chưa đủ tư cách đâu. Đừng kỳ vọng ta làm gì với ngươi, đó phải là chuyện ngươi có thể muốn.”

      “Ai kỳ vọng? Đồ tự đại, cũng nhìn tình huống tại của mình , có gì đáng để cuồng vọng chứ.” Kim Phi Dao dám lớn tiếng , chỉ giọng lầu bầu.

      Kể cả Kim Phi Dao có giọng nam tử Ma tộc vẫn nghe thấy được, nhưng cũng thèm so đo với con kiến như nàng. Những người đứng cao cần phải để ý tới con kiến, buông tha hoặc giết chết chỉ cần ý niệm.

      “Ngươi chỉ tu luyện Thiên Địa Tịch Diệt quyết mà tu luyện Ma Thể Trúc Hình pháp, đến sau này ngươi sử dụng Thất Hồn Tụ Thần thân thể chịu được lực lượng của Minh hỏa, bị Minh hỏa phản phệ mà chết. Ta dùng Ma Thể Trúc Hình pháp trao đổi với ngươi, ngươi suy nghĩ .” Nam tử Ma tộc bình tĩnh .

      Kim Phi Dao kinh ngạc, Thất Hồn Tụ Thần mà nam tử này đến chính là pháp thuật duy nhất trong Thiên Địa Tịch Diệt quyết mà nàng có thể học sau khi tiến vào Kết Đan kỳ.

      Nàng thể dùng Thất Hồn Tụ Thần? Nàng có chút khó hiểu với tin tức này, vì thế lớn mật hỏi: “Tại sao nhất định phải học Ma Thể Trúc Hình pháp gì đó? Kể cả ta dùng được Thất Hồn Tụ Thần có thể dùng cái khác, loại pháp quyết kỳ lạ đó nghe qua có vẻ nếu học tu thành ma nhân nha.”

      “Hừ, ngươi biết cái gì. Nếu dùng Thất Hồn Tụ Thần hai loại pháp thuật sau đó ngươi cũng đừng mơ tưởng dùng được. Thiên Địa Tịch Diệt quyết chính là loại công pháp của Ma tộc ta, uy lực Minh hỏa rất hung mãnh cho nên ngươi mới phải dùng đan dược trúc thể ghi lại trong đó. Nhưng cũng chỉ có thể duy trì tới bây giờ mà thôi, nếu ngươi tu luyện Ma Thể Trúc Hình pháp đừng đến chuyện sử dụng pháp thuật, kể cả ngươi chỉ gọi Minh hỏa ra cũng bị Minh hỏa thiêu chết.” Nam tử Ma tộc hừ lạnh tiếng, khinh thường .

      Kim Phi Dao nghe thấy mà da đầu run lên, nàng từng bị Minh hỏa thiêu đốt lần từ rất lâu trước kia, nhưng đây là người Ma tộc, ai cũng bọn họ vừa xấu xa vừa dã man, người như vậy nàng có thể tin tưởng ?

      Từ khi Kim Phi Dao còn thường xuyên bị người lớn hù dọa, nếu nàng nghe lời bị người Ma tộc tới bắt ăn thịt. Chuyện người Ma tộc bắt tiểu hài tử rồi ăn thịt khắc sâu trong lòng mỗi hài tử ở Địa cấp giới, bây giờ nhất thời muốn Kim Phi Dao tin tưởng đúng là có chút khó khăn.

      “Luyện Ma Thể Trúc Hình pháp đến tầng cao nhất có thể làm cho xương cốt, da thịt của ngươi trở thành pháp bảo cực phẩm. cách khác, cho dù ngươi có chết, chỉ cần tìm được khúc xương của ngươi là có thể luyện chế được pháp bảo cực phẩm mà dùng. Kể cả có công năng phòng ngự khi pháp thuật và pháp bảo công kích, ngươi đều có thể dùng thân thể để ngăn cản.” nam tử Ma tộc tin tưởng vững chắc rằng có tu sĩ nào có thể chống cự lại được dụ hoặc đó.

      Kim Phi Dao nghe xong đúng là động tâm, nàng vươn tay với nam tử Ma tộc: “Ta có mười ngón tay, nếu ta tu luyện Ma Thể Trúc Hình pháp tới tầng cao nhất mười ngón tay của ta còn là mười ngón tay nữa mà là mười pháp bảo cực phẩm?”

      Nam tử Ma tộc có chút khó hiểu nhưng vẫn lên tiếng trả lời: “Đúng vậy, tất cả đều là pháp bảo cực phẩm.”

      Sau đó liền thấy Kim Phi Dao bấm ngón tay tính: “Như vậy bán hai ngón út là có thể đổi cái giới tử cảnh vực có công năng gì. Tuy nhiên, thế trông hai tay có chút khó coi, nên đổi sang ngón chân hơn.”

      Nam tử Ma tộc bị chấn kinh mạnh, sống vạn năm, tự nhận kiến thức quảng đại, từng gặp vô số chuyện và người quái dị, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy kẻ tiền thế này. Những người ái tài lại có thực lực, muốn có gì đó hẳn là phải nghĩ đến cường đoạt đầu tiên chứ? Thế mà người này lại nghĩ đến việc chém bản thân đổi lấy tiền.

      Đợi đến khi Kim Phi Dao khoa tay múa chân xong, nàng vô cùng cao hứng hỏi: “ , ngươi muốn ta giúp ngươi làm gì?”

      Nam tử Ma tộc nén vui sướng lại, lạnh giọng như trước : “Ta muốn ngươi dùng Minh hỏa thiêu hủy khối hắc tinh thạch phía đầu ta, còn gì khác nữa.”

      “Oa, ngươi dễ nghe nhỉ. bằng ngươi thẳng là ta thả ngươi ra cho xong. Ngươi là người Ma tộc, nếu thả ngươi, phải ngươi quay lại ăn thịt ta bổ thân thể chứ?” Kim Phi Dao giật mình, nàng nghĩ tới rất nhiều khả năng lại nghĩ tới việc giúp rời . Minh hỏa lại có thể làm loại chuyện này, như vậy nàng phải là có thêm nhiều chỗ tốt sao?

      Tuy nhiên ưu việt này cũng thể quá lố, nếu làm cho người này tức giận, trực tiếp giết người phiền toái. Kim Phi Dao cũng quên vừa rồi nam tử Ma tộc chỉ cần dùng ánh mắt cũng suýt bóp chết nàng.

      Vì thế, Kim Phi Dao liền bày ra bộ dáng do dự, ấp a ấp úng : “Việc này… việc này tốt lắm đâu. Nếu để người khác biết ta thả người Ma tộc chạy thoát bị các danh môn chính phái trói lại rồi thiêu sống.”

      Nhìn bộ dáng ấp a ấp úng của Kim Phi Dao, cộng với ánh mắt xem xét từ nãy tới giờ, nam tử Ma tộc đột nhiên cảm thấy buồn cười. Đây hoàn toàn là muốn kiếm thêm chút tiện nghi, lại dám bảo hổ lột da, lá gan thực .

      “Ta cho ngươi thêm giọt Ma đan huyết, dùng lúc Kết Đan có thể tăng thêm nửa cơ hội Kết Đan.” Nam tử Ma tộc rất hào phóng . giọt Ma đan huyết tuy rất quan trọng nhưng thể so sánh với việc thoát ra khỏi đây, rất khó để thêm người có Minh hỏa xuất ở nơi này.

      ngừng bắt tu sĩ mấy ngàn năm rồi, cũng ít người thông qua được đám huyết bên dưới, những thứ kiếm được từ bọn họ đều dùng để tu bổ thân thể. Chỉ tiếc tu sĩ cao giai lại có ai, chiếm được tài liệu tốt, muốn dùng sức của mình giải vây chỉ sợ phải mất vạn năm mới được.

      tiếc cấp thêm cho tu sĩ Nhân tộc tham lam này vài thứ, dù sao những cái đó với cũng quan trọng bằng việc được ra ngoài.

      Có thể nâng cao nửa cơ hội Kết Đan, tuy nàng biết Ma đan huyết là thứ gì nhưng chỉ cần có thể giúp Kết Đan là được, Kim Phi Dao lập tức mở miệng : “Ta đồng…”

      được đồng ý với .” đợi Kim Phi Dao xong, lão đại vốn nằm im dưới đất đột nhiên hô lên.

      liều mạng hét to, gắng gượng đứng dậy, sau đó lại nôn ra mấy búng máu rồi mới hổn hển với Kim Phi Dao: “Ngươi thể thả . là người Ma tộc, cùng chúng ta thế bất lưỡng cập. Người Ma tộc giết nhiều tu sĩ của chúng ta như vậy, sao có thể thả . Tuyệt đối được, ngươi thân là tu sĩ Nhân tộc lại muốn phản bội Nhân tộc sao?”

      “Ngươi cũng đâu phải là người tốt gì, vừa rồi còn muốn giết ta, tại lại còn đòi lời chính nghĩa. Ngươi cũng quá xấu xa.” Kim Phi Dao kinh ngạc nhìn , sao lại đột nhiên trở nên chính nghĩa như vậy.

      Lão đại ho ra máu, gian nan đến cạnh Kim Phi Dao, “ cần biết trong Nhân tộc chúng ta có ân oán gì, nhưng đối với Ma tộc đều là cộng đồng đối kháng. Chẳng lẽ ngay cả điều này ngươi cũng ? Chúng ta là đồng loại, bọn họ là dị tộc.”

      Nhìn dáng vẻ phẫn nộ của , Kim Phi Dao lùi về sau mấy bước, hoàn toàn thế này là thế nào.

      Đúng lúc này, nam tử Ma tộc đột nhiên mở miệng, “Sau khi ta ra ngoài, ngươi có thể tới địa giới Ma tộc tìm ta, ta cho ngươi cái giới tử cảnh vực.”

      sao?” Kim Phi Dao thể tin nổi, hỏi.

      “Đương nhiên, với tu vi của ta còn lừa gạt ngươi sao?” nam tử Ma tộc cười lạnh .

      “Phi, đồ Ma tộc vô sỉ, ngươi cho là tu sĩ Nhân tộc vì chút lợi mà làm ra chuyện nguy hại tới Nhân tộc sao? Ngươi quá coi thường chúng ta rồi.” Lão đại phun máu, lớn tiếng mắng.

      Nam tử Ma tộc cười rộ lên: “Tu sĩ Nhân tộc các ngươi biết đổi được bao nhiêu lợi lộc từ trong này ra rồi, ngươi có tư cách gì mà gầm rú ở đây. Nếu ngươi biết ở chỗ ta có thể đổi được nhiều thứ tốt ngươi còn liều mạng giết huyết xông lên đây làm gì? Ta đâu có gọi ngươi.”

      “Cái gì? Hóa ra ngươi sớm biết có thể đối được đồ tốt ở đây, thế mà còn có mặt mũi ta, biết xấu hổ.” Kim Phi Dao ghét bỏ nhìn lão đại, vẻ mặt khinh bỉ, những người này thực đúng là đạo đức giả.

      Lão đại nghẹn lời lát, sau đó lớn tiếng phản bác: “Ta nghe những tu sĩ đó chỉ dùng ít linh đan tài liệu để đổi lấy vài thứ. Nhưng ngươi lại muốn thả , việc này vạn vạn thể.”

      “Ý ngươi là nếu giam giữ ở đây để đổi chút lợi lộc thành vấn đề, còn ta thả đổi lấy thứ tốt là vạn ác? Ngươi đây chính là ghen tỵ. Ta ghét nhất là những người như ngươi, thực ghê tởm.” Kim Phi Dao ngồi xổm xuống, nghiêm túc nhìn .

      xong những lời này, Kim Phi Dao đứng dậy, đột nhiên co giò đá lão đại đá, đẩy xuống khỏi đỉnh nấm sơn.

      Sau đó nàng xoay người, điềm nhiên cười với nam tử Ma tộc: “Ngươi phải giữ lời nha.”
      laula thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 149: Thiên Địa Tịch Diệt



      “Đơn giản vậy sao? Ý ngươi là ta chỉ cần liên tục phóng Minh hỏa ra là được?” Kim Phi Dao vốn định cẩn thận nghe xem phải làm sao mới cứu được , nào biết lại đơn giản như thế, căn bản cần phải chú ý gì cả.

      “Nhưng từ khi ta đến đây thể khống chế được Minh hỏa, làm sao mới lấy được Minh hỏa ra?” Kim Phi Dao đột nhiên nhớ tới việc mấu chốt, cào cào tóc .

      Nam tử Ma tộc lạnh giọng : “Ngươi yên tâm, ta giúp ngươi dẫn Minh hỏa ra, ngươi chỉ cần giữ mình tỉnh táo là được.”

      “Được. Tuy nhiên, ngươi có thể để chút tiền đặt cọc ra ?” Kim Phi Dao đứng bên cạnh ao máu, nghiêm trang nhìn .

      Nam tử Ma tộc mặt biểu cảm nhìn Kim Phi Dao, ánh mắt sắc bén phảng phất muốn đục thủng mấy chục cái lỗ người nàng, khiến nàng phải quay đầu sang bên, dám nhìn vào mắt .

      “Ta trước truyền Ma Thể Trúc Hình pháp cho ngươi, đỡ cho ngươi đến lúc đó tâm thần bất ổn, ảnh hưởng đến hành động.” Nam tử Ma tộc rốt cục thu hồi ánh mắt, .

      Kim Phi Dao chà xát hai tay, có chút ngượng ngùng bảo: “Vậy đa tạ ngươi, là ngại quá.”

      Đối với bộ dáng thay đổi liên xoành xoạch của nàng, nam tử Ma tộc cũng muốn so đo. nhìn thoáng qua ao máu, thứ gì đó ướt đẫm máu tươi liền bay ra, trực tiếp hướng tới chỗ Kim Phi Dao.

      Kim Phi Dao đưa tay bắt lấy vật đó, nhìn kỹ, hóa ra là miếng da dính đầy máu tươi. Chất da cũng tệ, sờ rất mềm mại, nàng xoa xoa nó lên mặt cỏ xanh, lau hết máu đó, lộ ra màu sắc trắng xanh bên dưới.

      miếng da viết ít chữ màu đỏ, Kim Phi Dao cẩn thận xem xét, nội dung bên trong rất thâm ảo, quả nhiên là pháp quyết cao giai.

      Thấy Kim Phi Dao nhíu mày, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa nhìn chằm chằm vào miếng da, nam tử Ma tộc hỏi: “Ngươi biết ngôn ngữ Ma tộc?”

      “…”

      Kim Phi Dao ngẩng đầu, nhìn cái tựa như rất oán hận, sau đó giơ tấm da lên : “Ngươi có pháp quyết gì đó sạch chút sao? Hay là ta cho ngươi cái ngọc giản, ngươi viết lại cái bằng ngôn ngữ Nhân tộc, thứ này máu chảy đầm đìa, người biết còn tưởng ta lột da của ai đó ra.”

      “Ngươi mù à? Nếu ta có thể tự do khống chế thần thức ghi chép ngọc giản còn cần tìm ngươi làm gì?” Nam tử Ma tộc mặt vẫn lạnh lùng biểu cảm như trước, trong câu bắt đầu có chút kiên nhẫn.

      Kim Phi Dao cầm miếng da, cam tâm nhìn nhìn vào trong ao máu, hoài nghi biết trong đó có phải dấu rất nhiều thứ tốt hay .

      “Thứ ngươi cầm chính là miếng da người, là ta cắt từ người của đám tu sĩ làm ta mất hứng, dùng để ghi chép đúng là rất tốt, tiện hơn ngọc giản nhiều. Chỉ cần dùng ý niệm khống chế máu tươi là viết được, cần lãng phí thần thức. Nếu ngươi còn muốn ta còn có thể tặng ngươi bộ Ma nhân song tu công pháp, nếu ngươi hiểu chữ Ma tộc ta có thể tự tay giải thích cho ngươi bộ song tu pháp quyết đó.” Tựa hồ nhìn thấu tâm tư của nàng, nam tử Ma tộc híp mắt .

      Nghe xong lời , Kim Phi Dao cũng thèm nhìn thêm miếng da tay cái nào, ném luôn vào trong túi càn khôn, sau đó chép miệng : “Ngươi vừa mới tư sắc của ta còn đủ tư cách rửa chân cho ngươi, tại sao lại nhằm vào ta? Ma nhân song tu công pháp gì chứ, phương pháp thải dương đúng hơn, ngươi giữ lại mà tự dùng , ta có hứng thú. Ta đâu phải là người có thể bị dọa vì tấm da người, ngươi mau tỉnh .”

      “Hừ!” nam tử Ma tộc hừ lạnh tiếng, thêm gì nữa, chỉ nhắc nhở nàng hãy bớt sàm ngôn, ít làm việc ngốc nghếch mà bắt đầu làm chính .

      Gặp phải loại gia hỏa lãnh huyết vô tình lại có tu vi cao như thế này, Kim Phi Dao cũng dám chế nhạo nhiều, cả người tỏ vẻ nghiêm trang.

      Nàng ngoan ngoãn ngồi xếp bằng bên cạnh ao máu, nghe chỉ đạo, tiến vào trạng thái tu luyện bình thường, để áp chế Minh hỏa, nàng phải ngồi càng gần nam tử Ma tộc càng tốt.

      Nàng quả thực là muốn tiền muốn mạng mà, đến loại việc mạc danh kỳ diệu thế này cũng dám làm. Ngay cả Kim Phi Dao cũng tự kinh thán lá gan của mình. Ma tộc là Ma tộc, chỉ tùy tiện cho chút ưu việt là có thể trực tiếp nắm được ngươi trong tay. Đây chính là điều khiến Kim Phi Dao cảm thán nhất, nhân vì tài tử, điều vì thực vong a, ngày nào đó bản thân phải chịu thiệt vì việc này.

      Dựa theo lời của nam tử Ma tộc, mạnh mẽ rút Minh hỏa ra cũng có trở ngại gì, ý thức chỉ hơi mơ hồ, phải bảo trì thanh tỉnh là được. Thế nên Kim Phi Dao hề lo lắng, tự tin rằng chút chuyện ấy nàng hoàn toàn làm được.

      Kim Phi Dao ngồi ổn định rồi liền nhìn thẳng vào nam tử Ma tộc trong ao máu, ánh mắt tự chủ dõi theo cơ bắp thân , đánh giá làn da của . Màu da của phải là loại mà Kim Phi Dao thích, nàng thích nhất là màu da vịt nướng, còn da của nam tử Ma tộc này lại nhợt nhạt quá, nàng thích ăn thịt gà, da gà quá trắng, trông béo ngậy thơm ngon.

      Ngay lúc nàng còn miên man suy nghĩ chợt nhìn thấy cái gì đó vươn lên từ vùng thắt lưng của nam tử bên dưới làn máu, vừa to vừa dài.

      Kim Phi Dao tò mò, tập trung nhìn vào nó, sau khi xem xét cẩn thận nhịn được thầm mắng: “Gì chứ, hóa ra là cái đuôi, ta còn tưởng là gì khác cơ. Người Ma tộc đúng là khác Nhân tộc.”

      Cái đuôi dài với lớp da cứng vươn ra khỏi ao máu, dài tới năm sáu thước, bên mặt da còn có vô số mũi nhọn ngắn đen bóng.

      biết thò đuôi ra làm cái gì, nhưng trước đó dặn Kim Phi Dao được động đậy cho nên nàng chỉ có thể tò mò mở to hai mắt ra mà nhìn.

      Vèo tiếng, đuôi đột nhiên xẹt qua trước mặt Kim Phi Dao, trán nàng lập tức xuất lỗ hổng. Tốc độ công kích rất nhanh, miệng vết thương thậm chí còn có máu chảy ra.

      Sau đó, nam tử Ma tộc hét lớn tiếng, hai mắt lên ánh sáng, Kim Phi Dao lập tức hôn mê bất tỉnh, tiếp theo, ngọn Minh hỏa to tầm nắm tay liền bay ra từ miệng vết thương trán nàng.

      Ngay khoảnh khắc Minh hỏa xuất , nấm sơn liền rung lên, toàn bộ đám huyết tựa như phát điên, trùng trùng hướng lên đỉnh núi, khác hẳn bộ dáng tránh né lúc trước.

      Máu trong ao vốn tĩnh lặng giờ cũng sôi trào hừng hực, phát ra tiếng nổ lách tách, chỉ chốc lát liền bốc hơi hết, lộ ra vô số xương trắng dưới đáy ao.

      Dưới khống chế của nam tử Ma tộc, Minh hỏa nhanh chóng phân thành mấy phần, dừng lại ở những cái móc phía sau . Vài thanh thanh thúy vang lên, ngoài hai cái móc ở xương tỳ bà ra những cái móc khác đều bị tháo ra.

      Lại tụ tập hết Minh hỏa lại, tập trung thiêu đốt tinh thạch màu đen đầu, nam tử Ma tộc bắt đầu hoạt động hai cánh tay mấy ngàn năm thể di động nửa phần, ngón tay bi ấn cho kêu lách cách, vừa ấn vừa cười tà ác, nhìn về đám huyết dưới núi điền cuồng nhảy lên.

      Huyết lên tới rất gần, chỉ còn tầng bình đài nữa là tới đỉnh núi. Ngay lúc mấy chục con huyết dẫn đầu nhảy lên bình đài viên tinh thạch đen đầu nam tử Ma tộc phát ra tiếng rào rạo.

      Lập tức, đỉnh nấm sơn phát ra luồng ma lực khiến người ta hít thở thông, kìm hãm thân hình của đám huyết lại.

      “Thiên địa tịch diệt ”

      Nam tử Ma tộc cũng nhìn cái, vươn bàn tay ra quát lạnh, bóng đen bắt đầu khuếch tán ra dưới chân . Những huyết tiến vào phạm vi bóng đen liền bị hình ảnh những độc thủ trong bóng đen kéo xuống, lập tức rơi vào trong bóng đen, hề có chút giãy dụa, cứ thế biến mất trong bóng tối vô tận.

      Theo phạm vi khuếch tán của bóng đen tăng lên, huyết nhanh chóng biến mất, cuối cùng toàn bộ gian đều bị bóng đen của nam tử Ma tộc phủ kín. Đám huyết có số lượng gần mười vạn, có thể chen chúc đứng chật ních cả gian giờ bị bóng đen đảo qua cái cả chút cặn bã cũng còn lại giọt.

      Thu dọn xong toàn bộ huyết bóng đen lại nhanh chóng lui về. Ở nơi bóng đen qua, cỏ xanh lúc trước bị nhiễm máu tươi liền trở nên nhàng khoan khoái, mặt cỏ cũng có hài cốt tu sĩ. Bên trong đám cỏ, vô số linh dược sinh trưởng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

      Đáng tiếc, Kim Phi Dao lại mê man, có cơ hội thưởng thức biến hóa kinh thiên này.

      Nam tử Ma tộc tháo cái móc ở chỗ xương tỳ bà ra, vươn ngón tay chỉ vào viên tinh thạch bị Minh hỏa của Kim Phi Dao nướng cho vỡ vụn, ngón tay xuất đốm Minh hỏa đen sì, trong hỏa diễm có những đốm sáng lóng lánh, giống như vô số vì sao nổi lên giữa nên trời đen, phi thường xinh đẹp.

      Ngọn Minh hỏa toàn màu đen này bay về phía viên tinh thạch vỡ vụn, còn Minh hỏa của Kim Phi Dao được nam tử Ma tộc gọi về, nhàng bắn vào mi tâm nàng.

      Tinh thạch màu đen vừa bị Minh hỏa của nam tử Ma tộc chạm vào lập tức bị đốt thành hư vô. Tinh thạch vừa bị hủy diệt, huyết sắc bầu trời cũng lui hết, khôi phục bộ dạng vốn có.

      Nhìn gian khôi phục nguyên dạng, nam tử Ma tộc ngửa đầu cười ha hả, còn dùng ma ngữ mắng gì đó. Mắng đủ rồi, ôm Kim Phi Dao còn mê man dưới đất lên, thân hình biến mất đỉnh núi.

      Trong nháy mắt, hai người bọn họ xuất tại dải san hô lúc đầu, thi thể Hắc Lân giao vẫn còn nằm đó, ở chỗ miệng vết thương máu vẫn giọt xuống chiếc chậu châu báu, màn sương trắng sớm tiêu tán, hết thảy lại trở lại bình thường như chưa từng có chuyện gì xảy ra, chỉ là thiếu mất bốn người mà thôi.

      Nam tử ma tộc dùng thần thức quét vòng, phát có người tới gần, còn thú trong phương viên trăm dặm hoảng hốt bỏ chạy từ lúc xuất .

      Nước biển ngập quá gối, nhìn nhìn, cảm thấy thả Kim Phi Dao xuống thích hợp cho lắm, liền ném nàng lên thi thể Hắc Lân giao, sau đó vươn tay, liên tiếp cho nàng mấy bạt tai.

      Đây đúng là biện pháp tốt để làm người ta thanh tỉnh, dưới bàn tay , Kim Phi Dao chậm rãi tỉnh lại.

      Nàng mờ mịt ngồi thi thể Hắc Lân giao, tựa hồ hoàn cảnh tại của mình, đợi đến khi nhìn xung quanh, Kim Phi Dao kinh hỉ hô lên: “Chúng ta ra ngoài rồi? tốt quá, vậy là làm xong việc.”

      Sau đó nàng sờ sờ mặt, cảm thấy hơi sưng sưng, nghi hoặc hỏi: “Quái lạ, sao ta lại cảm thấy mặt hơi béo nhỉ?”

      Nhìn gương mặt bị đánh cho sưng phù lên, nam tử Ma tộc lạnh giọng : “Đó là do ngươi hôn mê quá lâu nên hơi bị phù lên.”

      “À…” Kim Phi Dao nghe xong, vuốt vuốt mặt, đăm chiêu gật đầu.
      laula thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 150: Ma đan huyết



      “Ngươi có chai ?” nam tử Ma tộc đột nhiên lạnh mặt hỏi.

      “Làm gì?”


      “Ta đồng ý cho ngươi giọt ma đan huyết, ta luôn luôn giữ lời hữa, ngươi tìm cái chai tới đựng .”

      Nhìn bản mặt lạnh lùng của , Kim Phi Dao cảm thấy người này là phúc hậu, lập tức vui vẻ lấy ra cái chai đưa qua.

      Nam tử Ma tộc nhận cái chai mà lẳng lặng : “Nếu ngươi tiếp tục làm như vậy sớm hay muộn cũng có ngày bị người ta làm thịt, nghiền xương thành bột phấn.”

      “Vì sao? Ta làm gì?” hai tay Kim Phi Dao ôm cái chai, hiểu hỏi.

      Nam tử Ma tộc nhàn nhạt nhìn thoáng qua cái bình cao bằng nửa người kia, rũ mắt xuống, lạnh giọng : “Đổi cái bình . Ta giọt.”

      mọn.” Kim Phi Dao thu cái chai lại, vừa lải nhải vừa lấy ra cái bình màu trắng ngà cao bằng ngón tay ném sang.

      Đón lấy cái bình, nam tử Ma tộc hé miệng, viên châu đen bóng sáng loáng bay ra, dừng lại phía miệng bình. Từ thân hạt châu chậm rãi thẩm thấu ra giọt huyết châu màu đỏ, huyết châu rơi vào trong bình, lập tức che miệng bình lại, ném trả lại cho Kim Phi Dao.

      Sau đó viên ma đan kia lại chui vào người nam tử, nam tử Ma tộc quay người lại chuẩn bị rời .

      Thấy định , Kim Phi Dao vội vàng hô lên: “Tiền bối, từ từ…”

      Nam tử Ma tộc quay đầu, có chút vui : “Lá gan của ngươi cũng to đấy. Được rồi, ngươi chỉ cần tới địa giới Vạn Thiện sơn của Ma tộc tìm ta, báo tên của ta, Lang. Nếu ngươi có thể còn sống mà vào ta cho ngươi giới tử cảnh vực.”

      “A?” Kim Phi Dao ngẩn người, sau đó có chút dè dặt cẩn trọng : “Tiền bối, ta việc này. Tuy nhiên, ngài đến như vậy mà ta còn tìm ngài đúng là nể mặt ngài rồi. Cái ta muốn là, chẳng lẽ tiền bối cứ để mông trần như vậy mà trở về sao?”

      Đôi chân trần của Lang dẫm lên mặt biển, người trần như nhộng, mặt biểu cảm, bình thản nhìn Kim Phi Dao, câu cũng . biết thu cái đuôi đâu, chỉ có mái tóc dài đen thùi lùi là buông thả tới tận chân.

      “Nếu tiền bối chê ta có bộ nam trang đây, ngài cầm lấy mặc .” Kim Phi Dao bị nhìn cho hoảng sợ, vội vàng lấy bộ quần áo trong túi càn khôn ra.

      Từ khố đến ngoại sam, cả giày đều đầy đủ, đó chính là bộ đồ của Bạch Giản Trúc bị nàng cướp năm đó. Những chỗ rách, thủng được vá lại bằng thủ pháp cực kỳ vụng về, lại phải dùng cùng loại vải mà là da thú để vá.

      Những miếng vá này nổi bật nền quần áo trắng, rất dễ thấy, rất khó coi, tựa như nền tuyết trắng đột nhiên rơi xuống mấy đống phân chó.

      Thấy Lang chịu nhận bộ quần áo này, mặt lạnh như sương như tuyết, Kim Phi Dao hơi hối hận, sớm biết thế gọi lại, mặc kệ trần truồng trở về cho xong. Vốn định nịnh hót chút, sau này đòi giới tử cảnh vực có thể đòi cái tốt tốt, tốt nhất là có công năng gia tốc linh thảo trưởng thành. ngờ lại phản tác dụng. Bộ quần áo này là do thể bán được nên nàng mới giữ lại cho tới giờ, dù sao cũng thể đưa quần áo nữ nhân cho được.

      Nhìn dáng người của , đừng quần áo của mình, ngay cả bộ này của Bạch Giản Trúc cũng có khả năng quá . biết tên Ma tộc tên Lang này có tức giận mà nâng tay đập chết mình .

      Ngay lúc Kim Phi Dao còn bất an nghe thấy thanh lạnh lùng: “ cần, thứ đó mang lót ổ cho linh thú của ngươi .”

      Sau đó, đoàn hắc khí xuất chung quanh , dán lên người , hóa thành bộ khôi giáp màu đen uy phong lẫm lẫm, đừng là mông, tuốt tuột các bộ phận trừ mặt ra đều được bao bọc.

      “Bộ khôi giáp này của tiền bối là uy phong, xem ra là ta đa tâm rồi, hắc hắc.” Kim Phi Dao tự giễu cười .

      Lang lạnh lùng nhìn Kim Phi Dao, sau đó trận cuồng phong thổi qua, vọt lên trung, trong nháy mắt liền biến mất thấy.

      là, cậy có tu vi cao, có việc gì cũng thả uy áp lung tung.” Vù cái thấy bóng người, Kim Phi Dao rốt cục thoát khỏi tâm trạng bất an.

      Xác định ôn thần này quay lại, Kim Phi Dao liền ném việc này ra sau đầu, trước hết phải thu thập Hắc Lân giao trời rơi xuống này , sau đó trở về thuyền Hải Thạch xử lý vài thứ, đợi đến khi về Vạn Tiên Thủy thành hỏi tội tên Nhạc Vô Thanh kia.

      Nàng ở đây vô cùng cao hứng xử lý Hắc Lân giao, mà ở trong điện Tiên Lâm Lăng Thương sơn cách đó vạn lý, viên tinh thạch màu đen đột nhiên vỡ vụn.

      hay rồi, Khốn Ma tinh vỡ.”

      “Trưởng lão, mau tới xem, Khốn Ma tinh bị vỡ rồi.”

      “Làm sao bây giờ?”

      Tinh thạch màu đen vỡ tan, kinh động những tu sĩ trong điện Tiên Lâm.

      lão giả thân thể gày gò với bộ râu trắng như tuyết chống gậy gỗ đứng im lặng bên đám mảnh vỡ của Khốn Ma tinh thạch, đứng lâu, sau lưng là đám tu sĩ ầm ĩ nghị luận.

      “Yên lặng!” thanh lão giả thong thả mà uy nghiêm đột nhiên vang lên trong Tiên Lâm điện, mọi người lập tức im lặng, tất cả ánh mắt dồn về phía lão giả

      “Lang chạy thoát.” Lão giả thở dài tiếng, bất đắc dĩ .

      “Sư tôn, bằng vào năng lực của mình thể thoát khỏi Khốn Ma tinh, khẳng định là có ma nhân trà trộn vào Bắc Thần Linh giới, giúp đào tẩu.” Trong đám người, lão nhân còn già hơn cả lão giả kia ra, mở miệng .

      “Sư tôn, ta cảm thấy phải là Ma tộc làm.” Lại có lão phụ ra, đưa ra ý kiến bất đồng, “Tất cả các cửa thông nhau giữa Ma tộc và Bắc Thần Linh giới đều bị cấm chế bịt kín, người Ma tộc chỉ cần qua biên giới là bị lộ hơi thở, thể nào lại nghênh ngang xuất ở hải vực nơi Lang lão ma bị nhốt như vậy. Ta thấy chuyện này là do đám người tu tà công làm ra.”

      “Sư tôn, ta thấy vậy, chắc chắn là Ma tộc.”

      “Liệu có phải là có tu sĩ nào đó trong lúc vô ý thả ra ? Lang lão ma ở hải vực chưa từng an phận, vẫn thường xuyên bắt số tu sĩ vào để đổi lấy đan dược. chừng là thực lực của khôi phục cho nên mới tự đánh vỡ được Khốn Ma tinh mà trốn .”

      “Sư đệ, ngươi gì vậy? Khốn Ma tinh kia chỉ có Minh hỏa của Ma giới mới có thể đánh vỡ, tuy Lang lão ma có Thiên Địa Tịch Diệt quyết nhưng khi Khốn Ma tinh chưa bị phá thể điều khiển được Minh hỏa, làm sao có thể dùng Minh hỏa để thiêu hủy Khốn Ma tinh trước chứ?”

      “Vậy chắc chắn là có người học được Thiên Địa Tịch Diệt quyết nên mới thả ra.”

      Trong điện Tiên Lâm ầm ĩ, người người đều bảo vệ ý kiến của mình, bảy miệng tám lời.

      “Yên lặng! Yên lặng!” lão giả gõ cây trượng xuống sàn nhà vài cái mới khiến cho đám người chung quanh ngừng tranh cãi.

      cần biết là ai thả , tại Lang về tới địa giới Ma tộc, Ma tộc còn chia năm xẻ bảy nữa. Các ngươi hãy mau chóng đưa tin cho các đại môn phái, canh phòng nghiêm ngặt biến hóa của Ma tộc, hơn nữa bảo bọn họ hãy chú ý xem trong địa bàn của mình có dấu hiệu Ma tộc xuất , đặc biệt là những tu sĩ có tu vi cao với hơi thở lãnh lại càng phải chú ý đặc biệt.”

      “Dạ.” Các đệ tử lập tức chạy ra ngoài điện, phát tin tức tới các môn phái lớn trong Bắc Thần Linh giới. Các môn phái trong Bắc Thần Linh giới tổng cộng cũng phải tới vạn, phát truyền tới tất cả số đó cũng phải là việc .

      “Các ngươi lập tức phái đội nhân mã tới hải vực đó kiểm tra cẩn thận, nếu phát ra có tu sĩ sử dụng dị hỏa có màu sắc kỳ dị bắt hết lại.” lão giả nghĩ ngợi, lại ra lệnh.

      Việc đến nước này, cũng chỉ có thể thở dài tiếng, làm thêm vài việc mất bò mới lo làm chuồng vậy.

      Mà bên này, Kim Phi Dao thu xong Hắc Lân giao liền vui tươi hớn hở trở lại thuyền Hải Thạch. Cửa hàng thuyền của Thượng Tiên lâu ngoài việc bán hàng ra còn là nơi chuyên môn thu mua hàng hóa, tuy rằng giá thấp hơn so với mua ở Vạn Tiên Thủy thành nhưng được cái là làm việc nhanh nhẹn. Các tu sĩ có thể tới phía sau cửa hàng để bán tài liệu cho Thượng Tiên lâu, sau đó lại tới phía trước cửa hàng, dùng linh thạch mới kiếm được mua đan dược của Thượng Tiên lâu.

      Rốt cục vẫn là cấp cho Thượng Tiên lâu món lợi lớn.

      Kim Phi Dao tạm thời thiếu đan dược, mà đan dược cấp thấp cũng có thể dùng linh thạch hạ phẩm để mua nên nàng muốn dùng những thứ săn được bán lấy linh thạch trung phẩm ở đây. Nàng muốn đợi về tới Vạn Tiên Thủy thành mới bán, như vậy có thể kiếm được nhiều hơn chút.

      Tuy nhiên nàng cũng nhàn rỗi, tạm thời rời bến mà ở thuyền cả ngày uống rượu dạo, lặng lẽ hỏi thăm chuyện về ma huyết đan. ngờ thứ mà Kim Phi Dao tưởng là bí mật ngay cả người bán rượu thuyền cũng biết.

      Sau khi được Kim Phi Dao thưởng cho mấy trăm linh thạch hạ phẩm, nhân lúc vắng khách, liền đứng trước bàn với Kim Phi Dao, “Tiền bối, chắc chắn ngươi cả ngày khổ tu, hỏi thế rồi. Ma đan huyết là thứ rất tốt, nghe chỉ cần giọt là có thể làm cho tu sĩ Luyện Khí kỳ vọt thẳng tới Trúc Cơ kỳ, kể cả là tu sĩ Trúc Cơ kỳ dùng giọt ma đan huyết là cũng coi như bước chân vào Kết Đan kỳ.”

      “Lợi hại vậy sao? Vậy mọi người tu luyện quá thoải mái rồi.” Kim Phi Dao chậc lưỡi, nếu biết là đồ tốt như vậy lúc trước mặt dày mày dạn xin thêm giọt nữa.

      Phục vụ nghe Kim Phi Dao bất đắc dĩ trả lời: “Tiền bối… Ma đan huyết này là lấy từ trong ma đan, phải là người Ma tộc từ Nguyên kỳ trở lên tu thành ma đan mới có. Hơn nữa, bọn họ lại thích tự bạo ma đan trước khi chết nên rất ít khi có cơ hội lấy được ma đan huyết. ma đan nhiều nhất cũng chỉ có mấy trăm giọt ma đan huyết, chỉ cần vừa xuất là bị các tu sĩ cao giai cướp sạch, làm sao tới tay những tiểu nhân vật như chúng ta được.”

      “Tu sĩ cao giai cướp thứ này làm gì? phải là chỉ giúp Kết Đan thôi sao? Làm gì có tác dụng gì nữa?” Kim Phi Dao khó hiểu hỏi.

      Phục vụ hạ giọng : “Bọn họ dùng nó để luyện đan. Nghe có loại đan dược giúp phá tan bình cảnh nếu được bỏ thêm ma đan huyết là có thể đề cao dược hiệu. Vì thê cho nên tự nhiên có phần của chúng ta. Nếu ta có ma đan huyết chắc chắn lập tức ăn luôn.”

      Lúc này vừa vặn có đám tu sĩ tiến vào, phục vụ nhanh chóng xong, chạy tiếp đón nhóm tu sĩ, còn Kim Phi Dao quá đỗi vui mừng mà gọi thêm vài món ăn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :