1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Huyền huyễn] Nương Tử Kỳ Cục: Yêu Nghiệt Điện Hạ Tới Gõ Cửa - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      truyện rất hay. mình nghía bộ này lâu lắm rồi (cũng gần 4 năm) mà nhà làm drop mất. đọc cv ngó cả 1000 chưa. may thay có bạn đào hố. bạn ráng lên nhé. ủng hộ bạn 1 phiếu. cùng nhau lết hết chặng đường này thôi!!!!!
      hganhHuyềnpluss thích bài này.

    2. Huyềnpluss

      Huyềnpluss Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      308
      Chương 214: Nàng chết?

      Edit: Huyềnpluss



      Mà Tề Lạc Nhi Linh lực thấp kém, cho nên rất dễ dàng bị nàng tuyệt đường sống.

      Ngã vào hồ lớn duy nhất của Thận Lâu Thành —— hồ Hải Mị.

      Hồ Hải Mị là nơi ma cung xử trí tù binh hoặc phản đồ, trong hồ oan hồn vô số, bởi vì trong hồ có thiết trí phong ấn của Nguyệt Vô Thương, cho nên những oan hồn này quanh năm bị giam cầm tại đáy hồ mãi mãi thể thoát ra.

      Nếu may có kẻ rơi xuống, lập tức bị quỷ hồ trong nước chia ăn sạch .

      Nguyệt Tử tận mắt nhìn thấy Tề Lạc Nhi ngã vào hồ, bị quỷ nước quấn quanh kéo xuống đáy nước, nàng mới hoàn toàn yên lòng, phủi tay, lặng lẽ rời ...

      Nàng vừa vừa trở về lâu nghe được điều động toàn bộ nhân mã trong Thận Lâu Cung, nhiều đội thị vệ của ma cung đều bị phái .

      Nàng giả bộ biết gì, vờ như vừa mới tỉnh ngủ đến đây xem xét tình hình.

      Lại ngờ rằng còn chưa được hai câu liền bị Nguyệt Vô Thương đuổi !

      Nàng mặt ngoài tỏ ra biết điều, nhưng trong lòng thầm cười lạnh: "Ha, tìm , tìm , chỉ sợ ả tại chết đến mảnh vụn đều thừa rồi, ta xem các ngươi đâu mà tìm!"

      Từng đội ngũ bị phái , cơ hồ lật ngửa toàn bộ Thận Lâu Thành.

      Khách điếm, dịch quán, nhà dân... Phàm là nơi có thể đều tra qua,nhưng lại chút tung tích nào của Tề Lạc Nhi.

      Chẳng lẽ —— nàng gặp chuyện gì bất trắc?

      Nguyệt Vô Thương rốt cuộc thiếu kiên nhẫn, tự mình tìm, bắt đầu từ 'Ngọc Quỳnh Uyển'.

      định cho Đậu Đinh ra giúp đỡ tìm kiếm.

      Dù sao Đậu Đinh cũng là sủng vật của Tề Lạc Nhi, lại mang mình khế ước gia hạn, Tề Lạc Nhi có nguy hiểm hay , nó khẽ ngửi liền có thể biết.

      Nhưng Đậu Đinh uống quá nhiều, thân thể cuộn tròn lại ngủ đến hôn thiên địa ám. Lay thế nào cũng tỉnh.

      Nguyệt Vô Thương tức giận hận thể bắt nó làm bóng đá bay luôn!

      bất dắc dĩ, đành phải gọi Đậu Bảo.

      Đậu Bảo uống cũng ít, nhưng may mà còn có thể mở mắt ra.

      Nghe được Nguyệt Vô Thương phân phó, tuy rằng nó bất mãn chủ nhân coi nó như con chó con, nhưng lời chủ nhân cũng thể nghe.

      Nó híp nửa mắt, rung rung người chỗ này ngửi ngửi, chỗ kia nghe ngóng, lúc sau liền tới bên hồ Hải Mị

      Đậu Bảo là Linh thú, đối với sát khí trời sinh mẫn cảm, nó đột nhiên kêu lên: "Là chỗ này! Chỗ này! Chắc chắn nàng rơi vào trong này!"



      Chương 215: Nàng chết?

      Edit: Huyềnpluss



      Đậu Bảo là Linh thú, đối với sát khí trời sinh mẫn cảm, nó đột nhiên kêu lên: "Là chỗ này! Chỗ này! Chắc chắn nàng rơi vào trong này!"

      Nó lại ngửi ngửi: "Ai nha, trong này nhiều oán linh! Thôi xong! Chủ nhân Đậu Đinh chỉ sợ chết ngoeo rồi..."

      Nó còn chưa gào thét xong, bên người liền 'Ầm' tiếng, Nguyệt Vô Thương cởi xiêm y, lập tức nhảy xuống nước!

      "A, chủ nhân, thể!"

      Đậu Bảo kêu lên.

      Nhưng chủ nhân nhảy vào trong hồ nước, lập tức thấy tăm hơi, khiến câu sau của nó còn nghẹn trong cổ họng.

      Hu hu, xem ra chủ nhân Đậu Đinh chết toi rồi, chủ nhân Đậu Bảo nó cũng muốn tiêu rồi...

      Ây, đúng! Đậu Đinh vẫn còn trong tay áo chủ nhân!

      Nếu thực như vậy, vậy lão công Đậu Đinh của nó cũng cùng theo xong đời đấy!"

      Đậu Bảo lại thiếu kiên nhẫn, như một quả bóng lớn ở mặt hồ lăn qua lăn lại.

      Trước mắt đều là hồn phách kêu gào lưu chuyển.

      Có khuôn mặt ngốc trệ, có diện mạo dữ tợn, có lại như hơi hơi cười lạnh...

      Vô cùng kỳ quặc, cái dạng tư thái gì cũng có.

      Chúng ở trong nước vây quanh Nguyệt Vô Thương, nhất thời chưa dám công kích.

      Nguyệt Vô Thương thèm quan tâm đến chúng, hai con ngươi trợn to, ở trong nước dốc sức liều mạng tìm kiếm.

      " có! Cái gì cũng có!"

      Đừng là thi thể Tề Lạc Nhi, góc áo của nàng cũng tìm được mảnh!

      Nguyệt Vô Thương lòng tiến sâu vào trong hồ.

      Trong hồ nước Lệ Quỷ vô số, với linh lực của Tề Lạc Nhi, làm sao có thể thoát ra?

      Chẳng lẽ —— nàng bị Lệ Quỷ nuốt tươi?

      nhìn đáy hồ trải rộng lởm chởm đá cùng bạch cốt, lòng đau như cắt, trước mắt dần chuyển thành màu đen.

      Tay nắm chặt, đốt ngón tay bị siết đến trắng bệch.

      Phập! Thừa dịp ngây người, cái đầu người ghê rợn bơi lượn tới, tại cánh tay Nguyệt Vô Thương cắn cái!

      đám tơ máu theo nước chảy loang ra, làm cho những oán linh kia hưng phấn mà tiếng rít thôi.

      Nguyệt Vô Thương thân linh lực kinh người, máu của đối với những oán linh này mà là mỹ vị tuyệt vời nhất.

      Chúng rốt cuộc kiềm chế được hấp dẫn, để ý sinh tử tranh nhau lao đến!



      Chương 216: Nàng ở nơi nào?

      Edit: Huyềnpluss



      Nguyệt Vô Thương thân linh lực kinh người, máu của đối với những oán linh này mà là mỹ vị tuyệt vời nhất.

      Chúng rốt cuộc kiềm chế được hấp dẫn, để ý sinh tử tranh nhau lao đến!

      Nguyệt Vô Thương lông mày nhướng lên, hừ lạnh tiếng, trong tay đạo ánh sáng bạc ngưng tụ thành hình...

      dầu gì cũng là Ma Quân, những thứ oán linh này đúng là biết sống chết!

      chiêu Diệt Hồn Quyết đánh ra, bao nhiêu oán linh chung quanh đều trốn thoát vận mệnh tan thành mây khói!

      nhướng mày, trong lúc vô tình nhìn thấy trong những oán linh bóng dáng quen thuộc.

      Động tác của lập tức dừng lại!

      Đó là trưởng lão của tộc năm mươi năm về trước, bởi vì phản loạn nên bị thân thủ của xử tử, linh hồn bị giam cầm trong hồ.

      Chứng kiến lẫn vào trong đám oán linh gào thét tiến đến, trong đầu Nguyệt Vô Thương chợt có linh quang lóe lên:

      Nếu như Tề Lạc Nhi chết trong hồ, chừng linh hồn của nàng cũng ở bên trong đám oán linh!

      Nếu chưởng này bổ xuống, nàng cũng chung số phận hồn phi phách tán!

      Chưởng phong lập tức dừng lại, ngay tại lúc hơi ngây người, lại có mấy cái oán linh sợ chết nhào lên.

      nhất thời có thiết lập kết giới, bị chúng cắn mấy ngụm thân thể!

      Vết cắn của oán linh khác với tổn thương do đao kiếm, hàn thấu xương, nơi bị chúng cắn trúng lập tức tím xanh mảnh, như là trúng kịch độc.

      Nguyệt Vô Thương hơi nhíu mày, ánh sáng người lóe lên.

      Những oán linh cắn lấy như bị nước sôi giội trúng, thanh xèo xèo vang lên, liền hóa làm từng sợi khói xanh.

      Ở trong nước dần tan biến.

      bất chấp vết thương người, thiết lập kết giới, có tầng này kết giới, những oán linh thể lại gần.

      "Vô luận nàng sống hay chết, ta nhất định phải tìm được nàng! Dù tìm được là hồn phách của nàng nữa!"

      cắn răng, ở trong nước đường sàng lọc tìm kiếm trong số những hồn phách.

      tin tưởng vững chắc, chỉ cần tìm, ngừng tìm, nhất định có thể trong ngàn vạn hồn phách tại đây tìm ra Tề Lạc Nhi!

      Những oán linh gào thét tất nhiên cam lòng buông tha cho mỹ vị mê người, bơi đến đâu, chúng liền chen chúc ở đó

      Từ xa nhìn lại, đoàn đông kịt trong nước uốn lượn.
      Last edited: 28/4/16

    3. Huyềnpluss

      Huyềnpluss Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      308
      Chương 217: Nàng ở nơi nào 2

      Edit: Huyềnpluss



      Những oán linh gào thét tất nhiên cam lòng buông tha cho mỹ vị mê người, bơi đến đâu, chúng liền chen chúc ở đó

      Từ xa nhìn lại, đoàn đông kịt trong nước uốn lượn.

      Mà những nơi làn nước qua, sóng bạc cuồn cuộn, vô số oán linh xám bạc réo gọi rầm rĩ...

      Ống tay áo của bị oán linh cắn nát, nước nhanh chóng thấm vào.

      chỉ lo tìm người, căn bản có sử dụng thuật làm khô tay áo.

      Đậu Đinh ở bên trong say mộng đẹp, chợt thấy quanh thân lạnh buốt, như nằm tảng băng.

      khỏi hắt xì mấy cái, rốt cuộc tỉnh lại.

      Nó mở căng đôi mắt to tròn, lại thấy quỷ nước giương hàm răng trắng hếu nhào tới!

      Đậu Đinh bình sinh sợ nhất quỷ nước, bị tiếng kêu kì quái dọa sợ, chút nghĩ ngợi, 'Vèo' tiếng liền từ tay áo Nguyệt Vô Thương chạy ra ngoài!

      Kết giới của Nguyệt Vô Thương chỉ bảo vệ bên trong, nó lại chạy quá nhanh, bay thẳng ra khỏi kết giới hộ thân của Nguyệt Vô Thương, rơi vào trong nước!

      Bị hồ nước kích, nó cuối cùng tỉnh rượu hơn phân nửa.

      Mắt thấy bốn năm ác linh đánh tới, nó kêu to tiếng, liều mạng giãy giụa bơi hướng lên, 'Ầm' tiếng, bay ra khỏi mặt hồ!

      Đậu Bảo vây xem luồng nước di chuyển, chợt thấy Đậu Đinh giống như khối đạn pháo bay lên. Mừng rỡ!

      Vội chạy qua thi triển thuật, đem lông của Đậu Đinh hong khô: "Đậu Đinh, huynh sao chứ?"

      Đậu Đinh vẫn chưa hoàn hồn, nhìn luồng nước phía dưới: "Sao... Làm sao vậy? Chủ nhân của muội sao lại chạy vào trong nước? May mắn ta chạy nhanh, bằng bị những cái quỷ nước buồn nôn kia ăn sạch!"

      Đậu Bảo nhếch cái miệng nhắn như chực khóc: "Chủ nhân của huynh bị quỷ nước ăn thịt, chủ nhân muội tìm nàng, hu hu, cũng biết liệu tìm được ..."

      Đậu Đinh giống như bị người ta đánh quyền, nhảy tưng tưng: "Cái gì? ! Chủ nhân nhà ta chết? ! Làm sao lại như vậy? Nàng phải quay về ngủ sao? Làm sao chạy đến chỗ này? Đây đâu phải đường về!"

      Mắt Đậu Bảo ướt đẫm: "Nàng vẫn chưa trở về. Chủ nhân nhà muội tìm nàng muốn điên rồi. Muội ngửi mùi của nàng tới bên hồ. Nàng rơi xuống nước!"

      Đậu Đinh rùng mình cái, nhớ tới vô số quỷ nước trong hồ, chợt cảm thấy toàn thân rét run!


      Chương 218: Nàng ở nơi nào 3

      Edit: Huyềnpluss

      Đậu Đinh rùng mình cái, nhớ tới vô số quỷ nước trong hồ, chợt cảm thấy toàn thân rét run!

      Hai lỗ tai run run: "A..., chủ nhân nhà huynh linh lực thấp như vậy, rơi vào trong này làm gi còn có đường sống? Huhuhu..."

      Khóc hai tiếng, nó chợt như nhớ ra cái gì đó: "Ồ, con rắn thôi kia đâu? Nó phải luôn ở bên chủ nhân sao? Chẳng lẽ nó cũng bị quỷ nước ăn? Bị cắn rách nát rồi hả?"

      Đậu Bảo kinh ngạc: "Cái gì rắn thối? Chủ nhân huynh lại thu tân sủng hả?"

      Đậu Đinh bĩu môi: " phải. Đấy là Thánh Nữ Lăng đó. Chủ nhân huynh phải Thiên Nữ sao? Thánh Nữ Lăng liền mặt dày theo sát nàng, bộ dạng rắm thối cực kỳ khủng khiếp. Hừ, nhìn thấy là ghét!"

      Đậu Đinh vẫn còn ghi hận vụ đụng chạm với Thánh Nữ Lăng tại Tử Vân, mặt tràn đầy khinh thường.

      Đậu Bảo mở to mắt: "Thánh Nữ Lăng phải Linh vật rất lợi hại sao? Có nó bên cạnh nàng, có lẽ quỷ nước dễ dàng ăn tươi nàng như vậy..."

      câu nhắc nhở Đậu Đinh, nó mãnh liệt gật đầu: "Đúng rồi, nếu như chút khả năng ấy nó cũng có, vậy còn gọi gì Thánh Nữ Lăng, cứ gọi là rắn chết được rồi! Được rồi, huynh thử xem có thể hay phát khí tức của chủ nhân ..."

      Nó hơi nhắm mắt lại, hai cái chân trước ngắn ngủn vẫy vẫy giữa trung, giống như vẽ lên cái bùa chú phức tạp...

      Đậu Bảo dám quấy rầy nó, hai con mắt trợn trừng. bỏ qua cử động nào.

      "Ha ha ha!" Đậu Đinh bỗng nhiên cười như điên.

      Khiến Đậu Bảo sợ hãi kêu lên: "Làm sao vậy? Đậu Đinh, huynh cười cái gì?"

      Đậu Đinh hoa chân múa tay vui sướng: "Chủ nhân nhà huynh tuyệt nhiên chết! Nàng vẫn còn sống tốt đấy!"

      Nó vừa xong, mặt hồ bọt nước tóe lên, bóng trắng thẳng tắp bay đến, phát tóm lấy Đậu Đinh: "Cậu cái gì? Chủ nhân nhà cậu chết?"

      người còn mang theo mấy quỷ nước chưa kịp nhả ra, cứ như vậy bay lên, làm cho Đậu Đinh bị dọa thét lên: "Aaa, ngươi buông tay ra..., nhanh vứt mấy con quỷ hồ này , ta sợ hãi..."

      Nguyệt Vô Thương tùy tiện phất tay cái, những quỷ nước kia lại toàn bộ hóa thành tro bụi: " mau, chủ nhân nhà cậu ở đâu?"

      Đậu Đinh bị tóm kêu loạn lên: "Lão đại, huynh tay chút, tiếp tục như vậy chủ nhân nhà ta chết, nhưng ta lại bị huynh bóp chết trước đấy!"


      Chương 219: Nàng ở nơi nào 4

      Edit: Huyềnnpluss

      Nguyệt Vô Thương lúc này mới phát giác bản thân quá căng thẳng, cơ hồ sắp đem thân thể tròn vo của Đậu Đinh bóp nghiến rồi.

      Vội vàng thả lỏng tay: " mau, nàng ở đâu? Cậu có khả năng cảm ứng được nàng?"

      Thân thể Đậu Đinh run rẩy, mồ hôi toát ra.

      Chậm rãi : "Ta cùng nàng gia hạn khế ước, đương nhiên có thể cảm ứng được nàng, nhưng chỉ có thể cảm ứng được nàng chết mà thôi, còn nàng ở đâu ta cũng biết."

      Hử! Nguyệt Vô Thương có chút thất vọng.

      Nhưng đối với , tin Tề Lạc Nhi chết cũng có thể miễn cưỡng vui mừng.

      Đầu óc vận hành cực nhanh.

      Tề Lạc Nhi nếu như chết, như vậy khẳng định được cứu.

      Nhất định nàng lên được bờ hồ!

      Lại để hai tiểu tử này đánh hơi tiếp!

      Nhất định có thể tìm ra tung tích của nàng!

      Đậu Đinh và Đậu Bảo lại phải thực nhiệm vụ của con chó con, chúng rất chi là bất mãn.

      Nhưng chẳng còn cách nào khác. Đành phải dọc theo bờ hồ ngửi vòng.

      Ngửi qua ngửi lại, Đậu Đinh Đậu Bảo choáng váng.

      Ngoại trừ chỗ Tề Lạc Nhi rơi xuống là có khí tức của nàng, những nơi khác hề có!

      Làm sao lại như vậy? !

      Cái mũi của Đậu Đinh và Đậu Bảo đời này là xuất sắc nhất, so với chó săn còn linh hơn, làm sao có thể ngửi thấy?

      Trừ phi —— trừ phi nàng căn bản hề lên được bờ!

      Điều này có khả năng!

      Trong hồ ngập đầy quỷ nước, là giáo chủ Ma giáo tiến vào trong còn phải cẩn thận từng li từng tí, nàng nếu như còn sống, có đạo lý lên được bờ.

      "Đậu Đinh, có phải huynh cảm ứng sai rồi? Chủ nhân của huynh kỳ chết..."

      Đậu Bảo mở to con mắt tròn vo chất vấn.

      "Đậu Bảo chết dẫm! Muội dám nghi ngờ năng lực tướng công nhà muội! Chủ nhân của huynh còn sống, cảm ứng của ta tuyệt đối sai đâu!"

      Đậu Bảo cao giọng. Khuôn mặt hồng lên.

      Bị nương tử của mình chất vấn, nó cảm thấy vô cùng mất mặt.

      Nguyệt Vô Thương khoát tay, ngăn chúng làm ồn ào, thầm ngẫm nghĩ.

      Nếu như nàng lên bờ rồi, rồi lại tìm thấy khí tức của nàng, việc này chỉ có khả năng.

      —— nàng cố ý tàng khí tức của mình!

      Nhưng với vốn linh lực mèo cào đó, làm sao có thể đem khí tức của mình che giấu đến triệt để như thế? !

      Chẳng lẽ có kẻ giúp nàng?

      Vậy kẻ này là ai? Là người cứu nàng?
      hganh, Ngan Chi TuyetDiệp Băng thích bài này.

    4. Huyềnpluss

      Huyềnpluss Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      308
      Chương 220: Đại kiệu hoa đỏ thẫm

      Edit: Huyềnpluss


      Nhưng với vốn linh lực mèo cào đó, làm sao có thể đem khí tức của mình che giấu đến triệt để như thế? !

      Chẳng lẽ có kẻ giúp nàng?

      Vậy kẻ này là ai? Là người cứu nàng?

      Phép tức vô cùng cao thâm, nhìn khắp toàn bộ Thận Lâu Cung, kẻ có khả năng này có thể đếm được đầu ngón tay.

      Mà những kẻ kia đều là thuộc hạ tuyệt đối trung thành với , có khả năng làm ra chuyện này, như vậy khả năng duy nhất chính là kẻ làm khách tại Thận Lâu Cung —— vương Dạ Thiên Vấn!

      Nguyệt Vô Thương trong lòng mãnh liệt trầm xuống, Dạ Thiên Vấn trời sinh tính tình phong lưu dâm đãng, tàn bạo bất nhân, Tiểu Lạc Nhi rơi vào trong tay của là chuyện cực kì tốt!

      nghĩ tiếp nữa, như sao băng bay về hướng dịch quán!

      Chỉ mong Tiểu Lạc Nhi may mắn chưa bị hạ độc thủ! Chỉ mong còn kịp!

      Trong căn phòng có chút tối, hạt minh châu tỏa ra ánh sáng le lắt.

      Tề Lạc Nhi ngủ say chiếc giường hoa văn lớn, hơi thở nặng nề.

      Nàng hề biết thân phận của Dạ Thiên Vấn, lúc đầu đối với Dạ Thiên Vấn nàng còn rất cảnh giác, nhưng ngờ Dạ Thiên Vấn thập phần quân tử, thấy nàng thân thể bủn rủn, bước nổi, liền tùy ý vỗ tay hai cái.

      Sau đó, bầu trời đêm thế mà xuất cỗ kiệu đỏ thẫm!

      Cỗ kiệu này biết dùng vật liệu gì chế tác thành, màu sắc đỏ tươi, phía có hoa văn phức tạp, phát ra ánh sáng rực hơn cả hồng bảo thạch.

      Cỗ kiệu xuất vô thanh vô tức*, cứ như là nó vốn ở đó, thân rồi hình. (im hơi lặng tiếng)

      Kiệu phu là bốn vị thiếu nữ xinh đẹp, đều ăn mặc sa y* hồng nhạt, gió thổi , vạt áo tung bay, như tiên tử bước mây. (lụa mỏng)

      Kiệu? Quỷ kiệu? trường phim Thiếu Nữ U Hồn? (bộ phim của TQ có nhiều bản, bản 2011 có Lưu Diệc Phi thủ vai ^^ )

      Tề Lạc Nhi nhìn cỗ kiệu thình lình xuất , suýt chút nữa sợ hết hồn.

      Dạ Thiên Vấn cười , bộ dáng cười rất đẹp, có vẻ diêm dúa lẳng lơ khó thành lời.

      Vẫy tay cái, cỗ kiệu liền nhàng hạ xuống bên cạnh Tề Lạc Nhi.

      Tề Lạc Nhi ngẩn ngơ, nhìn cỗ kiệu hoa lệ đến cực điểm, lại nhìn lại bốn vị mỹ nữ xinh đẹp giống như nữ, khẽ toát mồ hôi.

      Này —— kẻ này đến cùng là có thân phận gì đây? cỗ kiệu cũng phong cách như vậy!

      Dạ Thiên Vấn con mắt híp lại, vung tay lên: "Đỡ vị nương này lên kiệu."


      Chương 221: định bắt cóc tân nương tử?

      Edit: Huyềnpluss


      Tề Lạc Nhi ngẩn ngơ, nhìn cỗ kiệu hoa lệ đến cực điểm, lại nhìn lại bốn vị mỹ nữ xinh đẹp mị như nữ, khẽ toát mồ hôi.

      Này —— kẻ này đến cùng là có thân phận gì đây? cỗ kiệu cũng phong cách như vậy!

      Dạ Thiên Vấn con mắt híp lại, vung tay lên: "Đỡ vị nương này lên kiệu."

      Bốn vị mỹ nhân nhất nhất tuân lệnh, hai người lập tức tiến đến, dìu Tề Lạc Nhi: "Mời nương lên kiệu."

      Hai mỹ nhân này nhìn qua yểu điệu, nhưng khí lực .

      Tề Lạc Nhi vừa ngây người liền bị các nàng nâng tiến vào trong kiệu.

      Trong kiệu lại càng hoa lệ đến tưởng.

      Đỉnh kiệu khảm nạm viên bảo thạch mắt mèo, phát ra ánh sáng trắng nhạt.

      Trong kiệu lót đệm cũng đỏ tươi, mềm mại lạ thường.

      Ngồi ở phía như là ngồi mây, vô cùng thư khoái.

      Tề Lạc Nhi cứ ngỡ mình ở trong mộng: "Hả, người này lẽ là tân lang? Mang theo đại kiệu hoa chạy đến đây... Mình, mình may mắn chết lại thành tân nương tử bị bắt cóc?"

      Ý niệm quái dị này làm cho nàng đổ mồ lạnh, rùng mình cái.

      Nàng còn chưa nghĩ xong, cỗ kiệu bị bốn thiếu nữ nâng lên rồi bay lên trời.

      Sau đó ——

      Sau đó liền bay đến dịch quán này.

      Cũng biết Dạ Thiên Vấn lại dùng pháp thuật gì, nàng cùng đội người cộng thêm cái kiệu hoa hoa lệ này đến mà làm kinh động ai.

      Cỗ kiệu trực tiếp hạ xuống đại sảnh.

      Tề Lạc Nhi tuy rằng vẫn mực đề phòng, nhưng Dạ Thiên Vấn luôn đối với nàng nho nhã lễ độ, tuyệt vượt qua Lôi Trì nửa bước*. (vượt quá phép tắc)

      để cho nữ thủ hạ nữ đưa Tề Lạc Nhi tắm, thay bộ quần áo khô thoáng, lúc này mới mời Tề Lạc Nhi sương phòng nghỉ ngơi.

      Tề Lạc Nhi giằng co đến hơn nửa đêm, vừa lao lực vừa mệt mỏi.

      Hơn nữa nàng thấy Dạ Thiên Vấn cũng xác thực là một chính nhân quân tử.

      Phòng bị trong lòng giảm hơn phân nửa.

      lời cảm tạ Dạ Thiên Vấn liền sương phòng nghỉ ngơi.

      Nàng dù sao cũng chưa yên tâm, liền đem toàn bộ cửa sổ và cửa chính khóa trái.

      Lại đem thanh đoản kiếm Nguyệt Vô Thương đưa giấu dưới gối, lúc này mới yên tâm ngủ.

      lâu sau, hơi thở nặng nề, dĩ nhiên ngủ say.



      Chương 222: Ta muốn đòi lại cả vốn lẫn lời

      Edit: Huyềnpluss


      Nàng dù sao cũng chưa yên tâm, liền đem toàn bộ cửa sổ và cửa chính khóa trái.

      Lại đem thanh đoản kiếm Nguyệt Vô Thương đưa giấu dưới gối, lúc này mới yên tâm ngủ.

      lâu sau, hơi thở nặng nề, dĩ nhiên ngủ say.

      biết trải qua bao lâu.

      Trong sương phòng tĩnh lặng, từ khe cửa thổi vào đám khói hồng, đám khói uốn éo như rắn, xoay vòng rồi nhàng hạ xuống mặt đất.

      Trong nháy mắt biến thành hình người.

      Người nọ ai khác chính là Dạ Thiên Vấn!

      nhìn Tề Lạc Nhi ngủ say giường, khuôn mặt xinh đẹp vô song* lộ ra nụ cười tà. (có hai)

      từ từ vươn tay, khuôn mặt Tề Lạc Nhi tinh tế vuốt ve.

      Bộ dáng như sờ món đồ sứ thượng hạng.

      "Ồ..., ngược lại cũng có chút điểm của mỹ nhân, Thiên nữ, ha ha, ngờ Thiên Nữ lại có ngày rơi vào trong tay ta, biết bắt đầu ăn hương vị như thế nào? Có phải hay cùng những nữ tử khác bất đồng đây?"

      thào tự , mắt nheo lại, hồng quang như máu sóng sánh lẳng lơ, mỵ lại u.

      Trong mộng có lẽ Tề Lạc Nhi bị động vào thoải mái, hơi rụt lại thân thể.

      Đôi mắt Dạ Thiên Vấn nheo lại, cười trầm thấp: " biết Thiên nữ ở dưới người ta uyển chuyển hầu hạ liệu có biểu tình gì, A..., nếu như cường bạo nàng, nét mặt của nàng nhất định vô cùng thú vị..."

      Ý nghĩ tăm tối này khiến có chút hưng phấn.

      vươn tay, trong tay liền xuất cái roi da đen tuyền!

      Cái roi giống như con rắn ở tay vặn vẹo, tựa hồ chờ cuộc cuồng hoan biến thái.

      chậm rãi duỗi ngón tay, ngón tay bỗng nhiên biến dài.

      Sắc nhọn như móng vuốt hùng ưng, chậm rãi tiến đến người Tề Lạc Nhi...

      Ngón tay vừa chạm vào da thịt Tề Lạc Nhi, quanh người nàng đột nhiên bùng lên vòng bạch quang.

      Thánh Nữ Lăng tựa hồ nhận ra nguy hiểm cận kề, mãnh liệt ngẩng đầu!

      đầu phát ra tiếng vang linh đinh như cảnh cáo, cho phép vô lễ với chủ nhân của nó...
      Last edited: 9/4/16
      hganh, Ngan Chi TuyetDiệp Băng thích bài này.

    5. Huyềnpluss

      Huyềnpluss Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      308
      Chương 223: Ngươi trốn thoát! Ta tìm được ngươi rồi

      Edit: Huyềnpluss

      Dạ Thiên Vấn hơi ngẩn ra, bỗng nhiên nở nụ cười, trong đôi mắt lên vẻ chế giễu.

      Thánh Nữ Lăng mặc dù là Thần vật, nhưng nó đến cùng cũng chỉ là món vũ khí.

      Nếu chủ nhân đủ Linh lực, sử dụng được triệt để uy lực của nó, Thần vật cũng chỉ đành để trưng.

      Ngón tay Dạ Thiên Vấn duỗi, xoạt tiếng, đạo khói hồng mờ nhạt bay ra.

      Thánh Nữ Lăng lập tức run rẩy, giống như uống rượu say mềm nhũn mà ngả xuống bên người Tề Lạc Nhi, hề động đậy nữa.

      Tề Lạc Nhi gặp giấc mộng rất quái dị.

      Trong mộng nàng đám mây liều mạng chạy trốn, giống như có thứ hung ác đuổi sát phía sau.

      Nàng rất muốn quay đầu lại nhìn xem, nhưng biết vì sao lại thể quay đầu.

      Cho đến khi nàng chạy đến muốn tắt thở, mới nghe được thanh u truyền đến: "Ngươi chạy thoát đâu! Ta tìm được ngươi rồi!"

      Ngay sau đó thân thể bị xiết chặt, giống như bị người vòng lấy, thanh người nọ tiếp tục vang lên: "Ngươi nợ ta mạng, Lạc Nhi, là ngươi nợ ta, ta muốn đòi lại cả vốn lẫn lời!

      Thanh tràn đầy hận ý cùng cam lòng, mang theo loại chế giễu.

      Nàng hoảng sợ, hiểu sao tim như bị dao cắt đau nhức.

      ", ! Ta cố ý... Hãy tin ta, tin ta..."

      Trong mơ màng Tề Lạc Nhi lệ rơi đầy mặt, điên cuồng mà hô to.

      Nàng muốn giãy ra, lại phát thân thể bị thứ lạnh như băng cuốn lấy.

      thứ thô nhọn tiến vào trong váy của nàng...

      Nàng rùng mình, cố hết sức mở to mắt.

      Nhưng bản thân như bị bóng đè, làm sao cũng tránh thoát trói buộc.

      Nàng càng căng thẳng, hét lên: "Nguyệt Vô Thương, cứu ta!"

      Dạ Thiên Vấn nguyên hình, quấn lấy người nàng bỡn cợt.

      Đầu rắn cực lớn lắc lư trước mặt Tề Lạc Nhi, le ra đầu lưỡi dài hơn hai thước, hẹp hình tam giác, trong mắt vẻ ranh mãnh.

      đợi nhìn thấy bộ dạng Tề Lạc Nhi khi thanh tỉnh lại chứng kiến cảnh tượng kinh hãi.



      Chương 224: Ta mới là chủ nhân của ngươi

      Edit: Huyềnpluss


      Dạ Thiên Vấn nguyên hình, quấn lấy người nàng bỡn cợt.

      Đầu rắn cực lớn lắc lư trước mặt Tề Lạc Nhi, le ra đầu lưỡi dài hơn hai thước, hẹp hình tam giác, trong mắt vẻ ranh mãnh.

      đợi nhìn thấy bộ dạng Tề Lạc Nhi khi thanh tỉnh lại chứng kiến cảnh tượng kinh hãi.

      biết nếu nàng phát mình bị đại xà quấn lấy trực tiếp bị hù chết, hay là run lẩy bẩy đây?

      Hô, nàng ta là Thiên nữ, có lẽ cũng tránh khỏi bị hù đâu.

      Thừa dịp nàng sợ tới mức phát run lại làm cho nàng nếm thử tư vị của roi da, ồ, ngược lại là chủ ý tệ...

      Chỉ nghĩ đến thân thể mềm mại mê người lăn lộn dưới roi vọt, thân thể trắng như tuyết ngang dọc những vết máu đỏ tươi...

      Hô! Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến máu huyết sôi sục!

      Chỉ mong —— nha đầu này đừng làm thất vọng.

      Đừng sớm bị chơi đùa chết, tốt nhất nàng có thể cầm cự lâu chút...

      rất lâu gặp được món đồ chơi tốt như vậy rồi!

      Rồi chậm rãi quấn chặt thân thể Tề Lạc Nhi, dùng cái đuôi với vào trong váy, mờ ám lướt bắp đùi nàng...

      Tề Lạc Nhi vẫn đay say ngủ, yên ổn giãy giụa thân thể.

      Giống như gặp phải ác mộng, mí mắt run rẩy như muốn tỉnh lại.

      đem đầu rắn kề sát vào gương mặt nàng, nhìm chằm chằm mí mắt nhắm chặt.

      Chỉ còn chờ nàng tỉnh dậy rồi thét lên.

      ngờ Tề Lạc Nhi tỉnh lại vùng vẫy rồi hét lên: "Nguyệt Vô Thương! Cứu ta!"

      Thân hình của nó đột nhiên cứng đờ, nữ tử này lại là nữ nhân của Nguyệt Vô Thương? !

      Ha, càng ngày càng thú vị.

      Đôi mắt hẹp dài tràn đầy hưng phấn, nếu như đụng đến nữ nhân của Nguyệt Vô Thương, tên kia biết được liệu có tức điên lên ?

      Hô, đối phó được , đối phó nữ nhân của cũng tệ. (Hô hô hoài, biến thái!)

      Dù sao thời điểm ở bên bờ hồ, dùng thuật xoá mọi khí tức, Nguyệt Vô Thương thể tìm tới nơi này...

      "Đậu Đinh! Hu hu, tên phản đồ này, đồ thê nô, ta mới là chủ nhân của cậu, cậu lại chạy theo làm gì..."

      Tề Lạc Nhi lẩm bẩm.

      Dạ Thiên Vấn hơi sững sờ, cái gì? Đậu Đinh?

      Chỉ nghe Tề Lạc Nhi lẩm bẩm hồi: "Linh vật, Linh vật sao nào, tiểu tử để chủ nhân vào mắt! Đinh phu thê... Quả hợp với cái tên..."


      Chương 225: Thoát khỏi miệng rắn

      Chỉ nghe Tề Lạc Nhi lẩm bẩm hồi: "Linh vật, Linh vật sao nào, tiểu tử để chủ nhân vào mắt! Đinh phu thê... Quả hợp với cái tên..."

      Thân thể Dạ Thiên Vấn run lên bần bật. Vội dừng lại động tác!

      Đinh phu thê! Nha đầu này thực thu phục Đinh phu thê rồi!

      Vương, tất nhiên biết tất cả đặc tính của Đinh phu thê.

      Biết chúng có khứu giác cực kì nhạy bén, còn nhạy hơn chó săn gấp trăm lần.

      Hơn nữa chúng cực kì trung thành, có thể cảm ứng được sinh tử của chủ nhân...

      Theo lời nàng, Linh vật còn lại ở trong tay Nguyệt Vô Thương!

      Đinh phu thê có thể cảm ứng được nha đầu này chết, Nguyệt Vô Thương nhất định cũng tìm tới đây!

      Mình địa bàn của Nguyệt Vô Thương, chưa thể rời khỏi đây, linh lực cũng bằng , tạm thời nên xung đột chính diện với ...

      Tề Lạc Nhi bị ép có chút khó chịu, thân thể giãy dụa như sắp tỉnh lại.

      Thấy nàng hơi hé mắt, Dạ Thiên Vấn đột nhiên phun ra luồng khói hồng nhạt.

      Thân thể Tề Lạc Nhi khẽ động, lại rơi vào hôn mê.

      "Cốc! Cốc! Cốc!" Chợt có tiếng gõ cửa truyền vào.

      Gõ cửa gấp gáp vậy làm gì. Ánh sáng màu đỏ lóe lên, chân thân Dạ Thiên Vấn loáng cái biến trở về hình người.

      chau mày , trong mắt lên sát khí.

      vung tay lên, thu hồi kết giới cách , bên ngoài mơ hồ có tiếng huyên náo.

      Trong lòng khẽ động, vung ngón tay, cửa phòng tự động mở ra: "Chuyện gì? Bên ngoài nhao nhao ầm ĩ cái gì?"

      hắc y thị vệ chắp tay thi lễ, cung kính : "Bẩm đại vương, nữ tử của Thận Lâu Cung lạc đường, tại toàn thành ráo riết điều tra, rất nhanh lục soát đến dịch quán chúng ta..."

      "Hử, xem ra địa vị nữ tử này ở trong lòng Nguyệt Vô Thương quả tầm thường, nhanh như vậy có phản ứng..."

      Trong lòng Dạ Thiên Vấn cười lạnh, liếc mắt nhìn thị vệ bên dưới. Chợt thấy kinh ngạc.

      Chuyến này mang theo tổng cộng mười sáu thị vệ, tên này là trong số đó.

      Chân thân của là sói.

      sói này tính nhát như chuột, Dạ Thiên Vấn trước giờ vẫn ưa lắm.

      Chẳng qua sói công phu cao cường, lại trung thành và tận tâm, lần này mới dẫn theo cho đủ người.

      Nhưng cũng để làm người hầu cận, giao cho việc tuần tra ban đêm.
      Last edited: 9/4/16
      hganh, Ngan Chi TuyetDiệp Băng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :