hiihi , bóc tem cái nào. Cám ơn tình iu @Betty tag mình hihiih. Chúc mừng chương mới toanh , thich quá
Chương 10 Edit: Betty Từ Dật Luân thầm cảm thấy ổn, bé ngốc hình như có chút dao động ? Mềm lòng phải là chuyện tốt, phải nhanh chóng loại trừ mối nguy.“Triển Phàm, thích người rất đơn giản, cần phải ép buộc như thế, sau này em đối với người khác tốt, có lẽ người ta cũng tốt đối với em, cho dù đối phương có đáp lại, ít nhất em cũng cố gắng thử qua.” “Vậy còn sao?” Ông Triển Phàm ngẩng đầu hỏi lại. “Ít nhất biết phải bỏ ra thứ gì, luôn cố gắng, chờ đợi đối phương cũng có cảm nhận giống như vậy, cũng bắt buộc người khác phải ở cùng chỗ với , tình mong muốn là cả hai bên đều cam tâm tình nguyện.” Lão đại hay! Lời vàng ngọc như thế, cần phải đóng khung để lưu truyền muôn đời! Trang Khải Lam thầm trầm trồ khen ngợi, nhưng lại nghĩ đến có phải lão đại có người trong lòng hay ? tại giả làm bạn trai của , còn tỏ vẻ như thế với tất cả mọi người, cái này chẳng phải là làm chậm trễ hạnh phúc của sao? “Được, Dật Luân, em nghe theo lời khuyên của , sau này em ép A Khải nữa.” Lời này của Ông Triển Phàm làm cho hai người nhàng thở ra, nhưng ai ngờ được cậu ta còn chưa xong.“A Khải, từ giờ trở tôi theo đuổi !” “Ách...... Tôi có bạn trai.” Vị thiếu gia này tuổi vẫn còn trẻ sao lại có thể lảng tai như thế chứ? “ còn chưa có kết hôn, mọi người đều có cơ hội, cũng có thể bắt cá hai tay, tôi để ý làm người thứ ba!” Suy nghĩ của người trẻ tuổi bây giờ là gì a? Xem tình cảm cũng thay đổi dễ dàng sao? Trang Khải Lam muốn té xỉu, cầu xin cậu ta đừng náo loạn nữa có được hay ? “ bận việc gì vậy? Tôi phụ tay!” Ông Triển Phàm vỗ hai tay, bỗng nhiên nghĩ đến việc.“ còn chưa có ăn cơm trưa phải ? Tôi giúp mua đồ ăn nhanh, tôi biết có cửa hàng thức ăn mà thích, tôi mua ngay!” “Này......” Nhìn thiếu gia chạy vội vàng, Trang Khải Lam chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm, tuy rằng phong thủy lần lượt xoay chuyển, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới có ngày bản thân được thiếu gia phục vụ. Từ Dật Luân cũng đoán được đứa này càng bị áp chế lại càng quyết tâm, quả thực phải kẻ dễ bắt nạt, sao, có so sánh mới có cao thấp, tin tưởng Trang Khải Lam có mắt nhìn người biết được ai mới là hùng, nhưng là nhìn bộ dáng ngơ ngác ngây ngốc kia của , có thể vén mây mù để thấy được trăng sáng sao? Trong lúc nhất thời mây đen giăng đầy, ánh trăng cũng lưu mờ rồi. “Lão đại, làm sao bây giờ?” muốn làm hồng nhan họa thủy, tuy rằng rất có cảm giác vinh quang nhưng cũng rất phiền phức. “Giữ vững đến cùng!” sai, con đường tình tràn đầy khảo nghiệm, ít nhất phải cố gắng mới hối hận, đem cố gắng đến phút cuối cùng, nếu như lựa chọn người khác, so với người khác vẫn cảm thấy hạnh phúc hơn, nếu chết tâm ! Ba người đều có nỗi lòng riêng, có chút căng thẳng, Ông Triển Phàm ở lại giúp đỡ, Trang Khải Lam đành phải tìm chút việc cho cậu ta làm, dù sao cậu ta cũng là cháu trai, giúp ông cậu ta làm việc vặt cũng có vấn đề gì. Ba giờ chiều, Ông đại giáo sư tự mình đến phòng nghiên cứu dẫn cháu trai trở về, là buổi tối trong gia tộc có tiệc, được. Đối với việc Hoa vương xuất Ông Kì Nam cũng bất ngờ, sớm dự đoán được người đàn ông này có ý đồ, chỉ là gật đầu :“Dật Luân, con cũng đừng đem A Khải trộm , chúng ta rất cần ấy.” “Chuyện của Tiểu Lam chính là chuyện của cháu, cháu hy vọng nhìn thấy ấy quá mệt mỏi.” Từ Dật Luân nắm bả vai bạn , bày ra tư thế bảo vệ người. Tiểu Lam? Bản thân Trang Khải Lam nghe xong cũng muốn nôn, nào có ai dùng loại nhũ danh nũng nịu này kêu chứ? Tuy là giả làm bạn trai, nhưng Hoa vương đại nhân lại diễn giống như , hại tim nhảy loạn lên, giống như là của bảo bối bạn trai vậy. “Được rồi, sau này ta chia ít việc cho Triển Phàm làm, cháu cần đau lòng.” Ý tứ cảnh cáo của đối phương hàm xúc nặng nề, Ông Kì Nam cố gắng thỏa hiệp, dù sao cũng là nhân vật đắc tội nổi. “Vậy mọi việc xin nhờ bác, nếu cháu nhìn thấy ấy mệt mỏi, cháu mang ấy nghỉ phép.” Ý tứ của Từ Dật Luân rất ràng, hy vọng mọi người có thời điểm trở mặt, tuy rằng việc học của A Khải quan trọng, nhưng cũng thể để mặc cho người khác ức hiếp. “Được rồi.” Ông đại giáo sư hiếm khi ở thế hạ phong, lắc đầu :“A Khải, đúng là có số tốt.” “Ha ha!” Trang Khải Lam chỉ có thể ngây ngô cười đáp lại, lòng ngực của Hoa vương đại nhân rộng, nhiệt độ cơ thể ấm, lần đầu tiên cảm thấy mình như chú chim nép dựa vào người như thế. Ông Triển Phàm cam lòng bị vắng vẻ, xen mồm :“Về sau có em chăm sóc A Khải, ấy mệt mỏi đâu?” “Mau thôi!” Ông Kì Nam mang theo cháu trai bước , mặc kệ tên nhóc oa oa kêu lên kháng nghị. Ông cháu phiền phức cuối cùng cũng rời khỏi, Trang Khải Lam nhàng thở ra hơi, cũng nhàng tránh khỏi cánh tay của bạn trai giả.“Lão đại, cám ơn , em nghĩ sau này bọn họ dám ngược đãi em nữa.” “ cần lại gọi là lão đại, chúng ta phải giả làm người cho giống, em gọi là A Luân !” “A Luân ? gọi quen, cũng nên gọi em là Tiểu Lam, khó nghe chết được.” “Em cố ý ghét bỏ tên hả.” đưa tay bóp mặt , lực đạo nhàng như vuốt ve.“Còn kêu mau?” “A Luân......” Kêu tên của như vậy, cảm giác thân thiết. “Tiểu Lam, em thât ngoan.” cười cong hai mắt, mâu quang sáng ngời, những người quen đều kêu là A Khải, muốn cái biệt danh chỉ thuộc riêng mình . Xưng hô như vậy giống như là người , nhăn mũi.“Tiểu Lam quá nữ tính, em chút cũng thích hợp.” “Em vốn chính là con , vì sao thích hợp?” “Em có nơi nào giống con đâu?” mỗi ngày đánh răng rửa mặt soi gương cũng nhìn ra. “Em có ngực cũng có mông, bụng bằng phẳng, còn có chân của em rất dài.” đàng hoàng, như là miêu tả loại hoa cỏ. “Oa dựa vào! Con mắt nào của thấy được chứ?” nhớ tới lần đó vừa tắm rửa xong ngoài ý muốn bị xem sạch bách, ra tất cả đều đặt ở trong lòng nha, đàn ông chính là đàn ông, thời gian chỉ có vài giây ngắn ngủi cũng có thể nhớ như thế, tiếp, Hoa vương đại nhân có ý nghĩ xấu đối với nhỉ? Tối hôm qua bọn họ cùng nhau ngủ dưới sàn, cảm giác có ý nghĩ đàng hoàng nào, lần sau phải cẩn thận quan sát chút! “Đương nhiên là hai mắt, cũng phải độc nhãn long.” nắm lấy tay , để cho mười ngón của hai người giao triền. “Còn có, sau này chúng ta phải thường thường nắm tay hoặc ôm vai, như vậy mới giống người bình thường, biết chưa?” “Biết rồi!” Đáy lòng có chút ngọt ngào lại có chút cam lòng, loại tâm tình đó nên lời.“Nhưng em giống như đều ăn đậu hủ của , A Luân cảm thấy chịu thiệt ?” “Đồ ngốc.” Từ Dật Luân nín cười, cần trách cố ý làm như thế, là tình trường cũng như chiến trường, thể có thời gian buông lỏng, nếu nắm chặt tay bé ngốc, sợ bị người khác cướp mất. Cũng là hai mươi lăm tuổi, công việc và bài vỡ đều nằm lòng, phương diện cảm tình lại giống như đứa bé, bản thân cũng là người mới, gặp ngây thơ hồn nhiên như vậy, cũng có chút căng thẳng, vì tình xông về phía trước! Sáu giờ tối, đóng cửa phòng nghiên cứu, Từ Dật Luân lái xe chở Trang Khải Lam đến Vương gia, ở đường :“Người bạn này của tên là Thi Thiệu Dương, sở trường mua, bán, nhà đất, có người gọi cậu ta là Địa Vương, vợ cậu ta là Từ Tĩnh Dĩnh là giáo viên tiểu học, mang thai.” “ Địa Vương? Nhất định là doanh nhân nha! Lão đại, vì sao có thể quen biết nhân vật lợi hại như vậy?” “Em vừa gọi là gì?” vui nhắc nhở. phát mình vừa sai, vô tội hỏi:“Thời điểm chỉ có hai người chúng ta cũng phải diễn trò sao?” “Kỹ thuật diễn là từ cuộc sống mà ra, tại em quen, sau này dễ dàng để lộ.” “ biết! A Luân,bạn của đều rất giỏi nha! Ngay cả cũng rất giỏi, ở trước mặt luôn bình dị gần gũi, nhưng giấu được khí thế vương giả của bản thân, có khi ngẫm lại thực hiểu, vì sao bằng lòng chịu thiệt vì như vậy? chỉ vì tình nghĩa mà cố làm ? “Mọi người đều là người, cần hồi hợp, kết bạn chỉ cần tình là đủ rồi.” “A Luân đúng, A Luân thông minh, A Luân tuyệt nhất!” cười vui vuốt tóc , trán bị chạm vào cảm giác nóng nóng. Đến nhà Địa Vương, diện tích rất lớn, trang hoàng phong cách tự nhiên, Địa Vương Thi Thiệu Dương xem ra là người phong khoáng, bộ dáng thỏa mái, Trang Khải Lam lập tức xuất cảm giác thân thiết, Vương phu nhân Từ Tĩnh Dĩnh còn mỹ nữ có phong độ, xứng đáng là người dạy học. Từ Dật Luân ôm bên cạnh giới thiệu:“Đây là bạn mình Trang Khải Lam, hai ngươi có thể kêu A Khải, Tiểu Lam là riêng của mình.” Cái gì kêu Tiểu Lam là riêng của mình ? Trang Khải Lam mặt đỏ đến rỉ máu, cảm thấy hai má nóng bừng, làm sao đoán được Từ Dật Luân lại những lời như vậy. Địa Vương và Vương phu nhân rất kinh ngạc nhưng cũng quên chúc mừng, dám hỏi Trang Khải Lam là trai hay là , nếu Hoa vương đại nhân kiểm tra qua, vậy nhất định là con ! Sau khi chào hỏi, bốn người vào phòng khách uống trà, Trang Khải Lam tự giới thiệu :“Em năm nay hai mươi lăm tuổi, là nghiên cứu sinh môn lịch sử học ở Trường Đài Bắc, bởi vì làm thêm ở Hoa vương Hoa Uyển mới quen biết A Luân.” “ nhìn ra nha, nghĩ em chỉ mới mười mấy hai mươi tuổi, định Hoa vương làm sao có thể nhẫn tâm tàn phá mầm non của tổ quốc đó!” Thi Thiệu Dương kinh ngạc . Từ Dật Luân hung hăng trừng mắt liếc nhìn bạn tốt cái, Trang Khải Lam cười hắc hắc :“Lúc tụi em vừa mới quen, ấy nghĩ rằng em là con trai, em cũng nghĩ ấy là con , sau này là người khác cho tụi em biết, mới cởi bỏ hiểu lầm.” tại nhớ lại, chuyện trước kia giống như trải qua lâu, bọn họ chỉ mới biết nhau hơn hai tháng sao? Vì sao cảm thấy như rất nhiều năm qua? Thi Thiệu Dương và Từ Tĩnh Dĩnh nghe xong đều cười to, Hoa vương có tìm hoa tiên tử bình thường, lại quen bạn giống như con trai, có lẽ cái này gọi là trời sinh tuyệt phối ! Bốn người trò chuyện lát, quản gia đến thông báo, vì vậy chuyển tới phòng ăn ăn cơm, nhìn món ăn bày đầy bàn trông vô cùng hấp dẫn, nữ chủ nhân Từ Tĩnh Dĩnh cười :“Các nguyên liệu nấu ăn phần lớn là bạn bè đưa đến, có Gạo vương ở Đài Đông, Rau vương ở Đài Nam và Quả Vương ở Cao Hùng, hai người ăn nhiều chút!” Trang Khải Lam đương nhiên khách sáo, mùi vị quả nhiên là hạng nhất, nguyên liệu nấu ăn tươi mới độ lửa vừa đủ, trông vô cùng đơn giản cũng rất mỹ vị. Thi Thiệu Dương cười đến cực kì vui vẻ.“A Khải, nhờ phúc của em! Hôm nay là lần đầu tiên Dật Luân tới tìm , trước kia toàn là đến Chương Hóa tìm cậu ta, người này cùng thần tiên giống nhau, ra ngoài gặp ai hết.” Từ Tĩnh Dĩnh cũng phụ họa :“Chị cũng vậy là lần đầu tiên gặp Hoa vương, khi chị và Thiệu Dương kết hôn ta cũng có đến, chỉ thấy hoa của ta đưa đến.” Trở thành đối tượng bị thảo luận làm cho Từ Dật Luân dễ chịu, rầu rĩ :“Mình tự bế có việc gì, nhưng thể để cho Tiểu Lam cũng tự bế theo mình.” Lời này làm cho Trang Khải Lam cảm động, ra là vì suy nghĩ cho , hy vọng khi hai người cùng chỗ thế giới chỉ có hai người, sợ buồn chán cho nên mang ra ngoài quen biết bạn bè. “Còn nghĩ rằng cậu độc thân cả đời, lần này xem ra là được cứu rồi.” Thi Thiệu Dương dùng sức đánh vào vai bạn tốt cái.“Sao nào? Năm nay có cơ hội uống rượu mừng hay ?” Từ Dật Luân ngây người chút, chuyển hướng bạn :“Cái này phải hỏi ấy.” Cái gì? Cư nhiên đem củ khoai lang phỏng tay quăng cho ? Trang Khải Lam cực kỳ lúng túng, trừng mắt nhìn mỗ nam nghĩa khí :“ dám cưới em liền dám gả!” “ có cái gì dám?” cười đến mức ôn nhu, ngược lại là biết nên trả lời thế nào. “ tốt quá, vậy chúc mừng hai người, mình cạn trước kính sau!” Tâm tình Thi Thiệu Dương vô cùng tốt, nâng ly lên liền uống cạn, Từ Dật Luân cũng khách khí, hai người đàn ông tửu lượng đều sâu như biển, ly lại ly uống hết. Từ Tĩnh Dĩnh sớm quen tình huống này, cũng mời rượu, chuyển hướng sang Trang Khải Lam :“ em bọn họ rất ít gặp mặt, vừa gặp mặt chính là như vậy.” “Đúng vậy, giống như những đứa trẻ vậy.” Mỉm cười nhìn nam nhân bên cạnh, Trang Khải Lam cũng cảm thấy muốn cười, nhìn vui vẻ cũng vui vẻ theo. “A Khải, sau này nếu có chuyện gì, Hoa vương mà đến kịp, cần khách khí, cứ việc tìm chúng ta giúp đỡ.” “Cám ơn.” Trang Khải Lam cảm thấy bản thân may mắn, hôm nay Từ Dật Luân chỉ cho quen biết thêm bạn bè, còn thêm hai tòa núi dựa, tránh cho khi ở Chương Hóa thể chăm sóc tới cho ở Đài Bắc. “ tại em vừa học vừa làm, bình thường chắc ăn uống ngon? Đưa địa chỉ của em cho chị, chị gửi ít gạo, rau xanh cùng hoa quả cho em.” Mang thai nên Từ Tĩnh Dĩnh thể bản năng người mẹ, thường lo lắng người thân có ăn cơm ngon hay , trước mắt vị bạn Hoa vương này, càng quan tâm hơn. “Thực có thể chứ? Cám ơn giáo Từ!” Nghe được có ăn ngon, Trang Khải Lam tuyệt đối khách sáo. “Gọi chị là Tĩnh Dĩnh được rồi, làn da của em đẹp nha, em dưỡng da thế nào vậy?” “Ách, trong từ điển của em có hai chữ dưỡng da này......” Trang Khải Lam và Từ Tĩnh Dĩnh trò chuyện về đề tài con , Từ Dật Luân tiếp tục cùng Thi Thiệu Dương cụng ly, nhưng tay trái vẫn đặt ở vai bạn , dường như muốn với , nơi này quan trọng nhất vẫn là . Bỗng nhiên nghĩ rất muốn dựa vào lòng , rất muốn lớn tiếng ra ...... như thế nào nhỉ? Kỳ quái, ràng nảy lên trong lòng, vì sao lại mở miệng được? Rốt cuộc phải đến khi nào mới có thể nghĩ sao vậy đây?
Chương 11Edit: Betty có gặp mặt có ly biệt, chiều Chủ nhật, Từ Dật Luân phải về Chương Hóa, Trang Khải Lam tiễn đến trước ngõ, lưu luyến rời câu:“Tuần sau em đến thăm .” “ biết em có nhiều việc, đến gặp em là được rồi.” “Em bận, em thăm .” Giáo sư Ông chắc là lại nô dịch nữa, thiếu gia cũng có phụ giúp làm việc, chỉ cần mang theo máy tính đến Chương Hóa viết báo cáo là được. Từ Dật Luân thêm gì nữa, dù sao cũng đến trước khi , đến lúc đó cũng có cách nào làm khó , đưa tay vuốt tóc của , dặn dò :“Chăm sóc bản thân tốt, tên nhóc kia còn dám làm phiền em nữa, lập tức cho biết, đến cứu em liền.” “Cám ơn A Luân, đối với em tốt.” Trang Khải Lam có tài năng gì, có thể có người tri kỷ như vậy. “ đời này chỉ có Tiểu Lam, đối tốt với em phải đối với ai tốt đây?” “Vậy...... Em cũng muốn đối với tốt, để cảm thấy tốt đến thể tốt hơn.” thể thua , đều là muốn tốt cho nhau, nếu như đời này nợ nhiều, kiếp sau sợ là hoàn lại gấp mấy lần mới đủ. “Ngoan, uổng phí đối xử tốt với em.” lại vuốt tóc , thuận tay lướt qua gương mặt , thích người là có lý do, bất kể mặt tròn mặt chữ điền hay là mặt trái xoan, chính là càng xem càng đáng . gật đầu, cổ họng có chút nghẹn ngào, muốn vài lời vui vẻ nhưng lại được.“ lái xe cẩn thận.” “ cẩn thận, đến nơi gọi điện thoại cho em.” “Vâng, hẹn gặp lại.” Nhìn người và xe cuối cùng cũng rời , trong lòng là mảnh trống rỗng, như là bị mang cái gì, kỳ thực rất nhanh gặp lại, hiểu vì sao lại cảm thấy chua xót? Sống hai mươi lăm năm nay, chỉ biết cúi đầu chịu đựng, vì sao giờ phút này lại muốn đuổi theo? Có số việc phải nghiêm túc suy nghĩ, nghiêm túc tìm đáp án, thể lại mơ mơ màng màng, mặc cho tình cảm thoát khỏi lòng bàn tay, có loại dự cảm, đáp án này làm thay đổi cả đời . Trong cuộc sống xa cách, suy nghĩ của Trang Khải Lam giống như thông suốt rất nhiều, cũng suy tư số chuyện mà lúc trước chưa từng suy nghĩ qua. Mỗi ngày Từ Dật Luân đều gọi điện thoại cho , vừa có thời gian liền lên Đài Bắc tìm , còn có thể nắm tay , sờ mặt , ôm vai , đó phải là việc bình thường mà tình nhân hay làm sao? Mặc dù lúc trước giả vờ làm người , là vì chặt đứt bụi cây hoa đào Ông Triển Phàm này, nhưng giống như là làm giả thành ? Ông Triển Phàm vẫn đối hy vọng hoang tưởng, hoặc có thể là suy nghĩ chưa thoáng! Hơn nữa cậu ta cũng có dũng cảm mà ra, ngược lại giống như con ong , bay tới bay lui bên cạnh , còn giúp rất nhiều việc, nếu phải có hứng thú đối với chuyện tình chị em, và trước đây lại bị cậu ta bắt nạt đến khổ sở, chừng từ cảm động biến thành động lòng luôn! Chỉ tiếc, trước đó có người xông vào lòng của , mà lòng của lại lớn, chỉ có thể chứa được người. Thứ Bảy đầu tiên trong tháng 10, Trang Khải Lam ngồi xe lửa xuống miền Nam, đường chỉ nghĩ đến người, đáy lòng vừa ngọt ngào vừa chua xót. Mới ra khỏi nhà ga Chương Hóa, liền nhìn thấy Từ Dật Luân đứng bên cạnh xe, ăn mặc đơn giản là quần Jean và áo sơmi, nhưng khí chất trời sinh, làm cho người ta chỉ cần liếc mắt cái phát ngay. Lúc đầu mặt chút biểu cảm, vừa thấy lại nở nụ cười, giống như hoa hướng dương gặp phải ánh mặt trời, nở rộ xán lạn như vậy. Người này thời điểm cười cũng đẹp, khi nở nụ cười lại là khuynh quốc khuynh thành, aizz, xinh đẹp cũng là cái tội, hại khỏi cảm thấy tự ti, lời muốn đều mắc lại ở trong cổ họng. “Ngồi xe có mệt hay ?” thực tự nhiên vuốt tóc , còn thuận tay nắm tay . “ có gì.” Những hành động thế này đều là diễn xuất sao? cho là đúng, giỏi về biểu đạt cũng thích giao tiếp, chắc là có lĩnh ngộ đó mới phải. ngu ngốc cũng cảm giác được, Từ Dật Luân đối với tốt đến thể hiểu nổi, sớm vượt qua phạm vi tình cảm em, nhưng vẫn rất khó tin tưởng, có khả năng coi trọng người kỳ quái như ? Tiểu thư Lí Cốc Lan là đối tượng hoàn mỹ như vậy cũng hợp ý, lại lựa chọn người như con trai lại ngu ngốc? muốn dẫn ta kiểm tra xem đầu óc có phải có vấn đề hay ? Lên xe, nhìn như có điều suy nghĩ, chủ động thay thắt dây an toàn.“ Thư ký Lã bọn họ muốn mời em ăn cơm, chúng ta tới nhà hàng gặp bọn họ trước, tối nay về nhà.” Về nhà? Hoa vương Hoa Uyển là nhà ? sửng sốt chút mới :“Ah, được!” “ chuyện của chúng ta với bọn họ, đến lúc đó đừng làm lộ.” “Vâng......” Hai người này cũng biết Ông Triển Phàm, phải nghiêm túc diễn trò, mới để lộ ra, làm cho tên nhóc kia cảm thấy khả nghi. “Đừng lo lắng, có ở đây.” lại véo mặt , chút cũng đau, chỉ ngứa chút. mỉm cười tươi, bỗng nhiên cảm thấy có chút xa lạ, có chút xa xôi, ra nếu nhìn ở khía cạnh khác, ngoại trừ là ông chủ tốt của , em tốt, bạn tốt, còn là người đàn ông tốt nhất đời, nhưng có thể được sao? Những điều này có phải chỉ là hiểu lầm? “Làm sao vậy?” phát có biểu tình thích hợp. “ có gì, chỉ là đói bụng !” tiếp tục mỉm cười với , nghĩ rằng thực có thể như vậy sao? Vì bảo vệ bị thiếu gia nhẫn tâm hủy hoại, nên làm tổn hại danh tiếng của ? Chờ mọi người đều cho rằng bọn họ là đôi, đến lúc đó muốn làm sáng tỏ hiểu lầm này làm như thế nào đây? đường đều suy nghĩ miên man, tế bào thần kinh của thích hợp suy nghĩ về chuyện trai , trước kia cũng nghĩ tới có ngày va vào loại vấn đề này, chỉ có thể người định bằng trời định mà, khi xe dừng lại trước cửa nhà hàng, còn chưa có lấy lại tinh thần. “Tiểu Lam?” Từ Dật Luân kề sát vào bên tai , thanh trầm thấp làm cho người ta hoảng hốt.“Chúng ta đến rồi.” “Ah!” Nhìn gõ đầu mình, cầm lấy tay , cười :“Đừng gõ, rất ngốc rồi.” chỉ có thể cười khổ, sai, rất ngốc, ngay từ đầu hề suy nghĩ, đến bây giờ suy nghĩ phức tạp, chuyện tình cảm sao lại mệt như vậy chứ? Hai người tay trong tay vào cửa, nhìn về phía vị trí gần cửa kính, Lã Tông Lâm cùng Lâm Y Hoa ngồi ở đó, đối với đôi chị dâu em chồng trước này dĩ nhiên là bộ dáng thương khắn khít, khi nhìn thấy cậu chủ và sinh viên làm thêm, nhất là cảnh tượng mười ngón tay giao nhau, tròng mắt đều muốn rớt ra. Tuy rằng cậu chủ có trước, nhưng khi tận mắt nhìn thấy vẫn chấn động nha! Phải biết rằng cậu chủ chưa bao giờ gần nữ sắc, ngay cả bạn là nam cũng tới vài người, người chỉ biết si mê trồng hoa bỗng nhiên thay đổi tính tình, cùng với con bộ dáng tính tình như là con trai mà qua lại, cho dù là ai cũng nhìn vừa mắt, quen mà! “Chờ có lâu lắm lắm ?” Từ Dật Luân với hai người. “Ách...... Chúng tôi cũng vừa mới đến.” Lã Tông Lâm từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần trả lời. Từ Dật Luân nắm tay Trang Khải Lam ngồi xuống, chỉ thay rót trà, còn bưng đưa đến bên miệng ,“Nào, em nhất định là khát rồi.” “Cám ơn......” Trang Khải Lam lúng túng nghĩ muốn trốn xuống gầm bàn, nhưng thư ký Lã và kế toán Lâm đều chăm chú nhìn , phải phát huy kỹ thuật diễn cao thâm, vì thế cố sức cười thẹn thùng, để cho bạn trai đút mấy hóp trà. Từ Dật Luân gì, chỉ dùng cặp mắt hoa đào nhìn chằm chằm , khóe miệng tràn đầy tình cảm dịu dàng. “Chậc chậc, từ ngày hai người cùng nhau ngủ ở nhà ấm, tôi nên đoán ra hai người có chân !” Lã Tông Lâm rốt cục nhịn được châm chọc vài câu. Lâm Y Hoa nhíu mày trách cứ bạn trai.“Sao lại khó nghe như vậy? Phải là bọn họ...... Sớm có gian tình!” “Này này này!” Trang Khải Lam dĩ nhiên muốn kháng nghị, vì sao quen bạn trai lại trở thành gian phu dâm phụ? Từ Dật Luân véo má bạn .“Tiểu Lam, em nên tranh chấp với người kém hiểu biết, bọn họ là ghen tị tình cảm của chúng ta quá tốt.” Bạn trai như vậy, Trang Khải Lam chỉ có thể gật đầu đồng ý, lúc thâm tình nhìn như vậy, giống như bọn họ thương nhau, lâu rồi cũng có nghĩ đến tâm tư mơ mộng của thiếu nữ. “Tiểu Lam......” Lã Tông Lâm thiếu chút phun trà đầy miệng, vẻ mặt buồn nôn hỏi:“Chúng ta cần gọi ấy như vậy chứ? Cậu chủ?” “Đó là đương nhiên, chỉ có mình tôi mới có thể kêu như thế.” Lời này của Từ Dật Luân làm cho mọi người đều nhàng thở ra. Món ăn rất nhanh liền bưng lên, Trang Khải Lam đương nhiên khách khí, cầm chén đũa lên chính là hồi đoạt lấy mạnh mẽ, Từ Dật Luân ăn nhiều lắm. Chỉ lo gấp đồ ăn cho , múc canh, thậm chí lấy khăn giấy lau miệng thay . “Ăn chậm chút, nếu tiêu hóa tốt.” “Vâng!” nên để cho phục vụ, nuôi thành thói quen này rất thảm, suy nghĩ vừa chuyển, cũng gấp miếng cá cho bạn trai, nhìn cười đến híp mắt, quả nhiên làm so với nhận cũng rất hạnh phúc nha. Lã Tông Lâm cùng Lâm Y Hoa ngồi ở đối diện cũng nghĩ đến, cậu chủ lớn lên cho dù giống con , đến chuyện đương còn đặc biệt dịu dàng, cũng ngại Trang Khải Lam lớn lên giống con trai, còn em em giống như đứa trẻ, nhìn thế nào cũng làm cho người ta giơ hai tay đồng ý. Ăn đến thỏa mãn, Trang Khải Lam cuối cùng cũng buông chén đũa.“Em toilet chút.” “Chị cùng em!” Lâm Y Hoa ý cười trong suốt lập tứcđi cùng. Hai cùng đến nhà vệ sinh nữ sạch thông thoáng, cùng làm vệ sinh, đương nhiên cũng muốn trò chuyện chút về đề tài riêng tư. “Hai người bắt đầu qua lại từ khi nào vậy?” Lâm Y Hoa nhìn gương, vừa thoa son vừa hỏi, Trang Khải Lam nhìn hành động nữ tính của , cảm thấy đáng cũng vô tình làm theo. “Tháng trước, thời điểm ấy lần đầu tiên đến Đài Bắc tìm em.” Đây tính là dối, chính là lúc đó Từ Dật Luân muốn giả làm bạn trai , hơn nữa còn đóng vai trông rất sống động, ngay cả chính còn tưởng là . “Lại có thể kéo dài lâu như vậy sao?” Lâm Y Hoa hé miệng cười.“Theo chị thấy, cậu chủ em từ lâu rồi.” ? Ở trong mắt người khác, Từ Dật Luân Trang Khải Lam sao? Lời này làm cho được thương lại lo lắng.“ vậy sao?” “Em biết đến gần cậu chủ có bao nhiêu khó, đừng là con , ngay cả con trai cũng chỉ có vài người em kia của ta tới lui cùng ta chút. Em là người duy nhất phá vỡ băng sơn mỹ nhân đó, tuy rằng trông em giống con lắm, nhưng là hút nhau khác phái, làm sao có thể xảy ra chuyện?” “Ngay từ đầu ấy cũng chỉ là xem em là em tốt......” “Từ tình bạn biến thành tình cũng bình thường! Em là [trong nhà chưa tỏ, mà ngoài ngõ tường], bọn chị là người ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, chi cam đoan với em, ngay cả Lí Cốc Lan cậu chủ cũng chưa từng cảm thấy hứng thú, toàn tâm toàn ý chỉ có người là em.” Lâm Y Hoa làm cho có chút hy vọng, có lẽ Từ Dật Luân đối với có tình cảm kia, có lẽ có thể thử bước đầu tiên, chỉ sợ là bước lên bước mà lùi ba bước thôi...... Đêm đó, hai người tản bộ ở trong Hoa vương Hoa Uyển, thời tiết có chút chuyển lạnh, hoa Cúc đều nở đầy vườn, ban đêm nhìn trông như cây Phong Diệp, hoa theo gió mà rơi, hoa rụng đầy đất. Từ Dật Luân vẫn nắm tay Trang Khải Lam, nhìn trái phải cũng thấy ai, nhắc nhở :“Nơi này có người khác a!” “Chưa chắc, nếu có người đột nhiên chạy đến làm sao bây giờ?” “Uhm.” Lão đại luôn đúng, liền ngoan ngoãn nghe lời vậy. “Em hôm nay làm sao vậy? Trong lòng giống như yên.” Lúc đầu cho rằng xe nên mệt mỏi, hoặc là ở trước mặt người khác diễn trò được thoải mái, nhưng tại chỉ có hai người, nhìn tâm thần vẫn yên, phải là vì vị kia thiếu gia kia chứ? “Em...... em suy nghĩ ít vấn đề.” “Có quan hệ cùng với Ông Triển Phàm ? Cậu ta phải lại dây dưa em nữa chứ?” nắm chặt tay , tâm tình cũng căng thẳng theo. “ cần khẩn trương, cậu ta gần đây rất an phận!” như thế nào nữa tên nhóc kia cũng chỉ là người phối hợp diễn, trong cảm nhận của nam nhân vật chính đứng ở trước mặt, nhưng biết có phải là nữ nhân vật chính của hay ? “Rốt cuộc là vấn đề gì?” Nhìn ánh mắt mến của , cúi đầu thẹn thùng, bỗng nhiên giống như mới lớn, nghĩ muốn lấy ra khăn tay thêu uyên ương hồ điệp xoắn vài cái, thuận tiện giẫm đôi chân mang giày thêu vài cái, đáng tiếc thực là chân to mang giày sandal. “Tiểu Lam, em có chuyện gì cũng có thể với , tin tưởng , nhé?” thanh của làm cho an tâm, cái gọi là mua bán chỉ thấu tình đạt lí, cho dù buôn bán thành, bọn họ ít nhất có thể làm bạn bè! Vì thế cố lấy dũng khí từ lúc trưởng thành đến nay hỏi:“A Luân, em nghĩ muốn hỏi ...... Vì sao đối với em tốt như vậy? Vì em làm nhiều chuyện như vậy?” “Cái này rất đơn giản? Bởi vì muốn đối tốt với em, muốn nhìn bộ dáng vui vẻ của em.” cười dịu dàng, tóc dài ở trong đêm gió khẽ bay, đẹp như ngàn đóa hoa Quỳnh cùng nở rộ. “Em vẫn hiểu...... Em đối với quan trọng như vậy sao?” Nếu là vua của các loài hoa, chính là xe bên đường, bình thường mặc cảm như vậy, nhưng mà khi đối mặt với tình ai có thể lo lắng? “ hiểu?” Nếu lời đủ hiểu được, có lẽ nên dùng hành động chứng minh. buông tay ra, lại ôm vào trong lòng, cảm giác được toàn thân cứng ngắc, ban đầu anhcòn muốn từ từ đến, nhưng là tên nhóc Ông Triển Phàm kia như hổ rình mồi, lại thể mỗi ngày ở cạnh , rất sợ nhất thời mềm lòng, đối với tên nhóc kia từ ngượng ngùng chuyển thành thương hại rồi biến thành tình . Thiên thời địa lợi đều rất quan trọng, thể kéo dài nữa, bất kể đêm nay có thể như thế nào thắng được lòng của , chỉ mong có cũng đủ may mắn. “A Luân......” ngẩng đầu nhìn , nai con trong lòng loạn đến sắp chảy máu mũi, dáng người Hoa vương đại nhân khá tốt, cảm giác rắn chắc, còn có nhịp tim của cùng gần như đập cùng nhịp. “Thích người, đương nhiên muốn đối với ấy tốt, hy vọng mình có thể mang lại vui vẻ cho ấy.” “Ý của là...... thích em? phải diễn trò ?” tự chủ trương suy luận như vậy, phải là hy vọng xa vời hoặc là ? “ thích em, cho tới bây giờ cũng diễn trò, Tiểu Lam, có thể cho thích em ?” “Em......” Lỗ tai nhất định là hư rồi, nếu sao lại sinh ra ảo giác, sao có thể nghe thích ràng như thế? đợi trả lời, cúi đầu bao phủ bờ môi của , tuy rằng có kinh nghiệm nhưng cũng xem qua phim ảnh về tình , hôn môi chắc là như vậy sai, kết quả là...... kinh nghiệm chính là kinh nghiệm, cũng biết điều chỉnh góc độ đầu như thế nào, lại bị hàm răng va vào nhau, mũi đụng mũi, nụ hôn đầu tiên này chỉ có chút ngốc, vẫn làm cho hai người đều động lòng say đắm. Đây là firstkiss mà mọi người sao! trong lòng Trang Khải Lam thở dài, khó trách nhiều người thích hôn môi như vậy, trao đổi nước miếng, ra lại sinh ra cảm giác mất hồn như thế, giống như ăn phải thuốc phiện, thử lần thành nghiện. “Đau!” dùng sức hôn, môi của đều sưng lên, việc này so với ăn cay còn lợi hại hơn. “ có lỗi, có lỗi.” cần luyện tập nhiều hơn, nhưng đối tượng chỉ có thể là . Hai người hơi tách ra chút, bầu khí ngượng ngùng làm cho người ta muốn thét chói tai, tuổi còn nhưng lại như tờ giấy trắng, kinh nghiệm sống như trở về con số , nghĩ đến cũng là có chút bi thương thay cho lão đại, nhưng mà tài lớn trưởng thành trễ cũng có sao, tồn đọng lại nhiều năm nhất định bùng phát đến rực rỡ.