1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoa Tử Đằng Nở Đầy Trên Hàng Rào - Thiên Tầm (10)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 10.2

      Trong phòng khách, Tiểu Kí mặc lễ phục màu lam nhạt nhảy lên nhảy xuống, hưng phấn thôi, Tiểu Lục đứng trước gương chải tóc, mái tóc ngắn ngủn của nó được chải suốt 20 phút rồi.

      Trong phòng Hựu Huyên, Lệ Bình mặc xong áo vest, ngồi ở mép giường lẳng lặng xem Hựu Huyên chải đầu. Trong tủ quần áo treo bộ váy cưới trắng tinh. Bộ váy quá dài, cũng đính quá nhiều hạt trang trí- do đặt may riêng cho đùi đỡ đau khi mặc.

      Chuyện gì cũng đều thay nghĩ cả rồi- sợ nhìn kết quả khám bệnh, luôn luôn thúc giục bệnh viện giao kết quả cho xem, sau đó lại gọi báo cho : lại chiến thắng bệnh tật; đau lòng ông cụ sống 1 mình, thường xuyên mời ông đến nhà dùng bữa…… làm vô số chuyện, cần cảm ơn, chỉ cần .

      Rốt cục, tình của chiến thắng cảm giác an toàn nơi , vì thế, hôm nay họ kết hôn.

      Nhìn gương, Hựu Huyên phát nhìn đăm đăm. quay lại:“ nghĩ gì vậy?”

      “Nghĩ có lẽ nên dệt hoa gấm mới phải.”

      “Hoa à? Được thôi được thôi.”

      nghĩ muốn đưa cho em thứ tốt hơn hoa nhiều.” kéo lại gần, ôm eo , để tựa vào vai .

      “Tốt hay xấu là do người được tặng phán xét chứ nhĩ? , em tò mò rồi đấy.”

      “Tiểu Lục được nghỉ hè.”

      Lệ Bình nâng tay trái , vuốt ve năm ngón tay rồi đan ngón tay vào tay , từng ngón từng ngón . Mười ngón đan xen- kết đồng tâm- tay đứt ruột xót, mười ngón liền tâm, ngón đan xen ngón, tay áp sát tay, đồng tâm kết sức, vì hạnh phúc hai người mà cố gắng.

      “Em biết. Bọn trẻ ở Đài Loan nghỉ hè cả rồi.” Hựu Huyên đặt tay phải lên bàn tay , thích bàn tay ấm áp của - đó là đôi bàn tay cứu người và cứu cả nữa.

      “Gia sư của Tiểu Kí ấy có thể dành tháng cho chúng ta.”

      “Vì sao phải dành tháng cho chúng ta? Tính gì tính, dù có cưới được triệu phú cũng phải tiết kiệm chứ, tiền đâu mà thuê người lung tung vậy?”

      vừa vừa cười khanh khách vì môi lướt qua cổ . cười vì bị làm nhột.

      ấy Czech hay Hungary cũng tạm được, xong tiện đường ghé Vienna. Nơi đó là thủ đô của nhạc, đến đó rất có ích cho Tiểu Kí.” biết dâu nên mang dấu hôn vào lễ đường nhưng thi thoảng, vị bác sĩ mẫu mực cũng muốn tùy hứng 1 chút.

      muốn đưa Tiểu Kí, Tiểu Lục nước ngoài?” từng hỏi định tổ chức tuần trăng mật thế nào, kết quả là lịch mổ của kín mít, vì người bệnh, bác sĩ có quyền nghỉ ngơi.

      Lệ Bình hôn lên mặt , mùi nam tính dễ ngửi lẫn vào hơi thở .

      “Đúng, về sau, lên trung học Tiểu Lục được rảnh rỗi như bây giờ nữa, nhất là khi thằng bé muốn theo học trường y.”

      Hựu Huyên bật cười, thằng bé ngây thơ, chưa biết được học y vất vả thế nào. phải ai cũng có lợi thế như Lệ Bình.

      ôm cổ , đáp lại nụ hôn của . ở cạnh , thích chính mình là phần của . Nụ hôn của từ từ trượt xuống.

      “Cũng tốt, có người trông chừng bọn trẻ em yên tâm rồi.” ngửa người ra sau.

      “Em muốn sao? được, đặt 5 vé máy bay rồi.”

      đột nhiên ngồi dậy, chợt thấy lành lạnh trước ngực, thế mới biết quần áo 2 người bay xuống sàn tự bao giờ.

      “Mình cũng sao? phải ……”

      “Em nghĩ tại sao tháng trước bận đến thở nổi thế?” cười tủm tỉm.

      ?” Hựu Huyên vui quên trời đất. Tuy luôn cố gắng muốn làm vợ hiền đảm biết thông cảm cho công việc của chồng nhưng nếu được hưởng tuần trăng mật vẫn thất vọng lắm lắm. ngờ hiểu hết, còn thầm sắp xếp tất cả cho được vui vẻ. “Cám ơn , em vui lắm, em vĩnh viễn ghi nhớ chuyến trăng mật này.”

      Nếu là Phương Hựu Huyên trước kia cho dù có vui vẻ cũng chỉ nhếch môi cười nhạt, ấy luôn lo sợ nếu thể quá mức ông trời thu hồi niềm vui đó. Bây giờ hiểu, thượng đế rất nhân từ, phải sống trong lo sợ như trước kia nữa.

      hôn nồng nhiệt, nụ hôn, hai nụ hôn, ba nụ hôn……

      Làm sao chịu nổi nhiệt tình đó, thế là nắm chặt tay , biến bị động thành chủ động, lưỡi lướt qua trước ngực .

      Nhiệt độ trong phòng tăng lên vùn vụt, mê say nhìn người trước mắt mình, tim đập thình thịch……

      “Chị ơi xong chưa?” Tiểu Kí gõ cửa, la lớn.

      Aiii, Lệ Bình tức giận đáp lại,“Chị em bị Tào Tháo rượt, em xuống dưới chờ chút .”

      “Dạ.”

      Hai người nghiêng tai nghe ngóng, im ắng, tốt lắm, tiếp tục, môi phủ lên người , nóng rực, tay cũng nhàn rỗi, chiêm ngưỡng từng đường cong cơ thể . Làn da non mềm làm muốn càng nhiều càng nhiều……

      “Bao lâu nữa chị xuống?” Tiểu Lục chợt hỏi lớn, người trong phòng bị buộc dừng lại.

      Lệ Bình đập mạnh xuống giường, aiii…… thở sâu, nuốt nước miếng, bình tĩnh lại,“Còn 30 phút. Em chải đầu .”

      “Em xong rồi.”

      “Vậy dẫn Tiểu Kí đến thăm Cố mẹ, 2 giờ sau hẵng về.”

      phải 30 phút sao? Giờ lại thành 2 giờ!……” Tiểu Lục than thở bỏ .

      Bọn họ nhìn nhau cười, Hựu Huyên bật cười, Lệ Bình cũng cười theo.

      có chắc muốn dẫn bọn trẻ cùng tuần trăng mật ?”

      “Yên tâm, giáo bọn trẻ có ngốc đến để bọn trẻ rong đâu. Muốn tiếp tục ?” Lệ Bình hỏi.

      “Đương nhiên, nếu còn biết làm gì nữa?” xong, ôm cổ kéo lên giường.

      Họ cứ thế mà hạnh phúc cả đời……

      HẾT

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :