1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 92. Vì nữ nhân huých tường (3)

      Eddit: Gom Tang_ E
      Beta: Quảng Hằng


      Quý Ngữ Hàm đối với chuyện năm đó thập phần hiếu kỳ, nhưng tại nàng càng quan tâm là ——

      "Đừng chơi tay của ta!"

      Nhưng móng vuốt sói Đoan Mộc Ly lôi kéo tay nàng để ý, còn nắm cùng chỗ lắc lắc.

      "..." Kẻ hảo sắc này hôm nay thực quỷ dị.

      Quý Ngữ Hàm thập phần cảnh giác.

      Tuy luôn làm việc kỳ quái, nhưng hôm nay động tác sắc lang của giống như đặc biệt nhiều hơn?

      Vì thế đôi tay Quý Ngữ Hàm liền cùng móng vuốt sói Đoan Mộc Ly triển khai giằng co đại chiến...

      Nhưng ký ức Đoan Mộc Ly còn tiếp tục diễn ra bình thường.

      "Đêm đó nàng gọi người tới tìm ta, là thân phận sau khi thành thân còn giống lúc trước, nên chuẩn bị rượu ngon, ba người rất vui vẻ."

      Ừ, đêm độc thân trước khi kết hôn.

      Quý Ngữ Hàm gật đầu, lấy cớ tốt.

      "Sau khi tới mới phát hoàng huynh ở đó, lúc nàng biểu lộ tâm tư còn muốn chứng minh ta đối với nàng ấy kỳ có tình nam nữ."

      Cái gì?

      Nga... cho cùng mịt mờ, khụ.

      Quý Ngữ Hàm trải qua quá trình từ mờ mịt đến ngộ đạo.

      vậy phương pháp chứng minh có vẻ... Trực tiếp quá.

      đầu Quý Ngữ Hàm chảy mồ hôi lạnh, đây chính là đệ đệ hôn phu của mình, nhưng lại trước đêm tân hôn...

      "Sau đó xảy ra chuyện gì?"

      "Vốn có gì, ta muốn cự tuyệt nàng ấy, nhưng sau đó ta lại nổi cơn điên."

      ? ? ? Quý Ngữ Hàm nghe hiểu ra sao, tay kéo mạnh về phía sau.

      Bệnh chó dại?

      Cổ đại có vắc-xin phòng bệnh...

      "Tiểu Dật chắc qua với nàng, ta trước đây bị thương quá nặng, uống rất nhiều dược, ngày đó nàng ấy trong phòng bỏ xuân dược hương, Thái y là dược bên trong máu của ta kết hợp lại, tạo nên phản ứng."

      Ách... Quý Ngữ Hàm sửng sốt, hay ho.

      "Sau đó ..." Nàng cẩn thận hỏi.

      "Chuyện sau đó ta có ấn tượng, lúc tỉnh lại, bốn người Thanh Long đều bị ta đả thương, Tề Mị Nhi chết, hoàng huynh đuổi tới, cùng bọn người Thanh Long chế ngự ta, bằng người chết còn có thể nhiều hơn."

      "..." Aiiiii.

      Ở trong lòng nàng Đoan Mộc Ly thực đáng giận bỗng trở nên đáng thương, Quý Ngữ Hàm náo loạn, vỗ vỗ móng vuốt sói của , muốn an ủi .

      thực tế... Suy nghĩ của đại sói hoang giảo hoạt dị thường khác xa người thường .


      Chương 93. Vì nữ nhân huých tường (4)

      "Aiiiii..."

      Thở dài tiếng, Đoan Mộc Ly thuận thế đem Quý Ngữ Hàm ôm lại, vùi đầu vào cổ của nàng.

      "..." Được rồi, thương tâm, để cho ôm chút.

      Quý Ngữ Hàm cũng giãy giụa, đưa tay an ủi vỗ vỗ .

      "Ngươi cho hoàng huynh ngươi tình hình thực tế sao?"

      "Ta , nhưng tin ta."

      "... Cái kia, hay là ngươi xích ra trước ."

      Cảm giác như vậy rất kỳ quái a... Mặt Quý Ngữ Hàm chậm rãi đỏ.

      "Hoàng huynh thực Tề Mị Nhi, ngày đó ngươi nhìn thấy cầm bức thêu vẫn chưa thêu xong, chính là Mị Nhi thêu."

      Được rồi, có thể rơi vào hồi ức, nghe thấy nàng cái gì.

      Quý Ngữ Hàm đành phải nín thở ngưng thần, tận lực bình tĩnh tiếp tục nghe .

      Cũng chính là người nọ dựa vào cổ nàng, khi chuyện khí nóng thổi qua làn da, cảm giác rất kỳ quái.

      sao, coi như là con chó được rồi...

      " căn bản tin ta , cho rằng ta cố ý giết nàng ấy."

      Ai...

      Suy nghĩ của Quý Ngữ Hàm lại bắt đầu theo hồi ức của .

      Tề Mị Nhi ngay trước hôn lễ hiểu suy nghĩ của nàng ấy, càng đừng hoàng huynh của Đoan Mộc Ly.

      Kia chính là vị hôn thê thanh mai trúc mã của , làm sao có thể dễ dàng tin tưởng nàng đột nhiên chính đệ đệ của mình, còn có ý đồ câu dẫn Đoan Mộc Ly?

      Aiiiii.

      "Sau đó?"

      "Sau đó hoàng huynh ai khuyên cũng nghe, muốn đem bài vị Tề Mị Nhi cưới về, hơn nữa những lễ nghi cần thiết đều thiếu."

      Đoan Mộc Ly dừng chút "Ngày đó đến đây mời rượu ta, mọi người vẫn nghĩ trả thù ta... nghĩ tới chính uống rượu độc, trước mặt ta tự sát."

      Đoan Mộc Ly cười khổ chút, "Hoàng huynh nhất định rất hận ta, muốn ta cả đời lương tâm bất an."

      Ngẫm lại ngày đó nhìn thấy người đó thân y phục đỏ thẫm ^

      Quý Ngữ Hàm nhớ lại có chút run run, ra là hỉ phục.

      em cãi cọ nhau, bi kịch a... Ai, ràng hiểu lầm, nhưng lại biến thành kết quả như vậy.

      Quý Ngữ Hàm vỗ vỗ "Đừng khổ sở, chết nhất định cái gì cũng đều biết, trách ngươi."

      "Ngươi nhìn thấy , giống như trách ta sao?"


      -----------------------------------------------

      Chương 94. Như vậy cho nên coi như gả! (1)

      Ách...

      Quý Ngữ Hàm nhớ lại chút.

      Ngày đó vì bị dung mạo mỹ nhân áo đỏ làm kinh sợ, nhớ được bao nhiêu.

      Kỳ ... Mi tâm hoàng huynh Đoan Mộc Ly mang theo chút tàn bạo a.

      Quý Ngữ Hàm nghĩ mà sợ run cả người.

      như vậy kỳ ngày đó nàng thiếu chút nữa đánh mất mạng ?

      "Đừng sợ, " Đoan Mộc Ly trấn an nàng, "Ta để cho ngươi có chuyện ."

      "... Đúng vậy, nếu ta có chuyện gì ngươi cũng có thức ăn ..."

      Quý Ngữ Hàm vội vàng sửa lại lời cho khác nghĩa, phiên bản "Chính xác".

      Đoan Mộc Ly bật cười ôm thắt lưng của nàng, "Tiểu Quả Quả, ngươi đáng ."

      Bình tĩnh, bình tĩnh, những lời này có ý là "Nhìn cũng ăn rất ngon".

      Ở trong lòng lại lần "Phiên dịch" lời của , Quý Ngữ Hàm cảm thấy thích hợp .

      "Sao ngươi còn cười được?"

      "Vì sao cười được?"

      "... Ngươi vừa rồi nhớ lại, phải nên rất khổ sở sao?"

      Đó cũng phải là ký ức vui vẻ gì, cho dù Đoan Mộc Ly giống người bình thường, cũng lưu lại bóng ma tâm lý.

      "Tâm tình ta tốt, cho nên mới muốn tìm chuyện có thể làm cho lòng ta tốt chút."

      Kỳ cũng đủ loại dấu hiệu cho thấy hoàng huynh của căn bản chết, bằng tâm tình của cũng nhàng như vậy.

      "..." Quý Ngữ Hàm nổi giận.

      Dùng sức muốn đẩy ra, "Ngươi cố ý chiếm tiện nghi của ta!"

      A a a... Nàng bao giờ cùng giải quyết mọi chuyện với tên đại lừa đảo này nữa!

      Đoan Mộc Ly cũng buông tay, ngược lại càng ôm nàng chặt hơn, "Ngươi là của ta , vì sao thể ôm?"

      "... Ai ta là của ngươi !"

      Đoan Mộc Ly rốt cục như Quý Ngữ Hàm mong muốn đem đầu từ cổ của nàng nâng lên, cười mở miệng.

      "Ngươi gả cho ta , vì sao là của ta?"

      "..." Quý Ngữ Hàm khống chế xúc động muốn chưởng đập tới.

      A a a... được cười nữa!

      tại thực là cuộc chuyện nghiêm túc, thể dùng mỹ nam kế mê hoặc nàng!

      Quý Ngữ Hàm đem biểu tình hung ác nhất, nghiêm túc nhất, "Ai ta gả cho ngươi !"

      "Buổi sáng ngươi cũng theo ta vào triều, " Đoan Mộc Ly cười " tại chỉ là thiếu nghi thức mà thôi, nhưng mọi người đều biết thân phận của ngươi rồi."
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen3 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 95. Như vậy cho nên coi như gả! (2)

      Edit: Gom Tang_ E
      Beta: Quảng Hằng


      Trước mắt xuất vô số ánh sao, phản ứng quái dị của các đại thần lúc trước lên trước mắt, dự cảm mãnh liệt làm cho Quý Ngữ Hàm... hôn mê.

      Đoan Mộc ly tâm tình thập phần tốt ôm tân hôn nương tử ngất xỉu, hướng ngự thư phòng tới.

      Dọc đường , màn thu hoạch vô số ánh mắt "Ấm áp".

      Các cung nữ đều hâm mộ nhìn Quý Ngữ Hàm "Hạnh phúc" trong lòng Đoan Mộc Ly "Từ từ nhắm hai mắt".

      Hoàng Thượng săn sóc a, ngay cả đường cũng nỡ để cho nương nương , còn phải bế nàng.

      Đúng vậy ‘Nương nương’.

      Trong cảm nhận của mọi người, danh phận của Quý Ngữ Hàm được xác định...

      Đến cửa ngự thư phòng Tiểu Dật trông mong chờ ở cửa.

      "Phụ hoàng, phụ hoàng, người đem thức ăn tỷ tỷ về rồi!"

      Đoan Mộc Ly bảo thủ hạ lấy ghế dựa ra, sau đó cười nhắc nhở Tiểu Dật "Còn gọi tỷ tỷ? Con nên sửa lại"

      "A? Gọi là phi gì đó khó nghe nha..." Tiểu Dật mất hứng.

      Sau đề nghị "Gọi Thức ăn nương được ?"

      "Có thể." Đoan Mộc Ly chấp nhận đề nghị vô lương này.

      Đem Quý Ngữ Hàm đặt bên trong ghế dựa, Đoan Mộc Ly vào thư phòng, chốc lát sau cầm bức thêu ảnh của mình ra, đặt trong tay Quý Ngữ Hàm.

      "Tiểu Dật, biết nên làm như thế nào chứ?"

      "Biết!"

      Tiểu Dật cười hắc hắc, đem viên đường bỏ vào miệng, hai má hồng hồng gật đầu "Phụ hoàng, người làm việc của người , nơi này cứ giao cho con!"

      ... Quý Ngữ Hàm choáng váng hoàn toàn.

      Cho nên tới bây giờ nàng cũng chưa tỉnh, biết mình lập tức rơi vào hai ma trảo của phụ tử này...

      Khụ, kỳ nàng sớm rơi vào rồi, vẫn trốn được...

      Chờ Đoan Mộc Ly vào ngự thư phòng, Tiểu Dật nhìn trái nhìn phải cảm thấy quá vừa lòng.

      Cho nên chạy vào ngự thư phòng, bưng chén trà ra, sau chấm vài giọt nước trà, chảy đến khóe miệng Quý Ngữ Hàm...

      Huyền Vũ lòng canh giữ ngoài cửa, đột nhiên bắt đầu đồng tình với Quý Ngữ Hàm.

      Chủ nhân cùng chủ nhân Tiểu Dật... Aiiii,

      là ban ngày, ngoài cửa ngự thư phòng tự nhiên có người lại.

      Nếu bình thường, mọi người sợ ầm ĩ đến Đoan Mộc Ly, ai dám tùy tiện dừng lại, chuyện ở bên ngoài ngự thư phòng.

      Chương 96. Như vậy cho nên coi như gả! (3)

      Nhưng hôm nay... Coi như ngày hỉ.

      Hơn nữa Quý Ngữ Hàm nhắm mắt ngồi ở ghế dựa ngay cửa ngự thư phòng... Rất kỳ quái.

      tiểu cung nữ hơn mười tuổi kiềm chế được lòng hiếu kỳ, hạ giọng hỏi.

      "Tiểu con riêng, nương nương ngủ sao? Như vậy dễ bị cảm lạnh a."

      Đây cũng phải bọn họ dám bất kính đối với chủ nhân, nếu bọn họ kêu như vậy... Tiểu Dật đánh bọn họ, aiiiii.

      Tiểu Dật thập phần nhu thuận trợn tròn ánh mắt "Nương nhìn ảnh thêu của phụ hoàng, nhìn xong bị mê ngất thôi."

      xong ngón tay mập mạp hướng khóe miệng Quý Ngữ Hàm phát ra ánh sáng "Ngươi xem, còn chảy nước miếng!"

      "Nga..."

      Tiểu cung nữ thập phần kinh ngạc, bình thường nhìn nương nương như thích Hoàng Thượng a, lúc trước bọn họ còn đoán Hoàng Thượng cưỡng bức đem người bắt về.

      Nhưng nghĩ lại, nàng "tỉnh ngộ".

      Cũng đúng, bộ dạng Hoàng Thượng đẹp, người lại săn sóc ôn nhu, nương nương nhất định da mặt mỏng, ngượng ngùng để mọi người thấy tâm tư của nàng, nên cố ý biểu thích Hoàng Thượng.

      "Nghĩ thông suốt" điểm này, tiểu cung nữ thập phần hưng phấn muốn đem tin tức tốt truyền ra, thăm hỏi chút rồi vui vẻ chạy .

      Tiểu Dật vẫn canh giữ bên người Quý Ngữ Hàm, mỗi người qua, đều ngoan ngoãn đem " " giải thích lần, nửa điểm kiên nhẫn đều có.

      Đương nhiên phải kiên nhẫn a...

      Lúc Quý Ngữ Hàm tỉnh lại, vừa vặn nghe được thanh trẻ con của Tiểu Dật cùng người khác lời này.

      Tiểu Dật ai thế? Háo sắc như vậy.

      Khi mở mắt, nàng chỉ nhìn thấy bóng dáng tiểu cung nữ bị kích động.

      Nhưng cúi đầu liền thấy...

      ơ! Thêu cái gì đây?

      Gió thổi qua, khóe miệng cảm giác lạnh lạnh ...

      Quý Ngữ Hàm sờ sờ bên miệng, trước mắt đen lại, hận thể lại ngất xỉu.

      "Tiểu, Tiểu Dật, ngươi vừa rồi với người kia... phải ta chứ?"

      "Chính là nương."

      Tiểu Dật nhào qua, hôn nàng cái, ngoan ngoãn kêu "Thức ăn nương."

      "..." Quý Ngữ Hàm hơi suýt nữa thở được.

      Hu hu... Cuộc đời rất u ám !

      "Tiểu Dật, đừng lung tung... Ta với phụ hoàng ngươi có quan hệ!"


      Chương 97. Như vậy cho nên coi như gả! (4)

      "Nhưng người cũng cùng phụ hoàng lâm triều rồi."

      "... Vậy lên điều gì?" Quý Ngữ Hàm run sợ trong lòng hỏi.

      Rơi nước mắt, nàng giống như... Rơi vào bên trong cạm bẫy?

      "Đương nhiên có quan hệ a! Tề Loan quốc chúng ta chỉ có hoàng hậu mới có thể cùng Hoàng Thượng lâm triều, bằng tùy tiện ngồi long ỷ, phải chém đầu!"

      "... Ta, ta lần trước cũng bị mang theo!"

      "Nhưng lần trước thức ăn nương bị phụ hoàng ôm, tính ngồi long ỷ."

      Quý Ngữ Hàm ôm tia hi vọng hỏi "Người thể, vậy hoa quả cũng thể sao..."

      Hu hu, đến lúc này, cứ tận tình đem nàng trở thành Tiên Hạc quả , nàng chút cũng ngại!

      "Hoa quả đương nhiên có thể." Thanh Đoan Mộc Ly vui vẻ vang lên ở phía sau nàng.

      Hu hu, nàng mới tin tên gian ác này giúp nàng chuyện!

      Quý Ngữ Hàm xoay người, thập phần bi phẫn giận dữ trừng mắt nhìn nam nhân tuấn tú.

      "Nhưng nếu ngươi có thể chứng minh mình là hoa quả mới được."

      Đoan Mộc Ly cười kéo nàng qua "Quả Quả, cho ta cắn miếng."

      "Xấu hổ, xấu hổ, xấu hổ!"

      Tiểu Dật đưa tay che mặt, ánh mắt quay tròn giữa khe hở lộ ra "Phụ hoàng muốn hôn thức ăn nương!"

      "..." Hu hu, Tiểu Dật, cần ngươi báo trước !

      Quý Ngữ Hàm vội vàng đẩy nam nhân muốn cắn người ra "Chuyện này tính toán gì hết! Ta căn bản biết chuyện gì! Ngươi lừa hôn! Ta muốn cùng những người khác trong cung vạch trần ngươi!"

      Đoan Mộc Ly ôn nhu cười cười, vỗ vỗ đầu nàng "Vừa rồi Tiểu Dật những gì, hẳn truyền khắp hoàng cung."

      "..." Hu hu...

      Nàng muốn trả thù, trả thù!

      Ách...

      Nghĩ đến trả thù, Quý Ngữ Hàm đột nhiên cứng đờ.

      Nguy rồi, hôm qua kêu các nương của Vũ Linh Phường hỗ trợ đem bao vải ra ngoài.

      Hu hu, khi đó nàng nghĩ rằng mình thành công chạy ra!

      Cái này thảm rồi ... Hu hu, có thể bị ném vào trong nồi nấu lập tức hay ?

      Nghĩ vậy, Quý Ngữ Hàm ngay cả tâm tư phản kháng đều có .

      Dù sao cũng là Đoan Mộc Ly chỉnh nàng thôi, cũng phải muốn kết hôn với nàng.

      Trước mắt thoát thân mới là quan trọng hơn!
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen3 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 98. Tập tranh bí mật của Hoàng thượng(1)

      Edit: Gom Tang_E
      Beta: Quảng Hằng


      "Hắc... Cái kia, gả gả."

      Quý Ngữ Hàm cười gượng "Hoàng Thượng, ngài bề bộn nhiều việc? Ta quấy rầy, ta tự về tẩm cung."

      Đoan Mộc Ly hoài nghi nhíu mày, tiểu nha đầu làm chuyện gì đuối lý rồi?

      "Chủ, chủ nhân..." Chu Tước thanh run run đột nhiên gia nhập bọn họ chuyện.

      từ xa xa chạy tới, khi qua người Quý Ngữ Hàm, còn nhìn nàng cái.

      Quý Ngữ Hàm cảm thấy... ánh mắt kia chính là "Ca ca cầu phúc cho ngươi".

      Hu hu, nhất định bại lộ rồi!

      Quý Ngữ Hàm muốn bỏ chạy, đáng tiếc bị Đoan Mộc Ly vẫn mang cười kéo lại.

      "Chuyện gì?"

      Chu Tước run chút, đưa qua chồng giấy "Trong kinh thành tại bán cái này rất đắt khách... Thuộc hạ thu hồi về."

      Kỳ bên ngoài muốn cướp đến điên rồi, bọn họ bỏ ra ít sức lực, cũng chỉ cướp về bộ phân ... Thiếu chút nữa bị móng tay của các tiểu thư cào chết.

      Ô...

      Chạy cũng chạy được, Quý Ngữ Hàm chỉ có thể rơi lệ nhìn trong tay Đoan Mộc Ly "Kiệt tác" của mình.

      Kỳ đó là tập tranh...

      Đầu đề có tên “Mỹ nam nấp bên trong hoàng thượng - Vén lên bí mật chân của Đoan Mộc Ly".

      Kỳ nàng chỉ đưa ra đầu đề để thu hút người đọc, vén lên bí mật gì, mà.

      Xem vài tờ Chu Tước cướp về biết "Mỹ nam mị nhãn đồ", "Mỹ nam dục đồ", "Mỹ nam thay quần áo đồ" ...(tranh về mỹ nam liếc mắt đưa tình,mỹ nam tắm, thay đồ)

      Đoan Mộc Ly cúi đầu lật xem chút, ngẩng đầu, thập phần ôn nhu vỗ vỗ đầu Quý Ngữ Hàm.

      "Tiểu Quả Quả, kỹ thuật vẽ tranh rất tốt."

      "..." Ô, nàng có học qua vẽ...

      Nhưng nàng tại hi vọng mình vẽ đâu vào đâu, cần giống như bây giờ, vừa thấy biết đó là mặt của Đoan Mộc Ly a!

      "Quả Quả" Đoan Mộc Ly làm cho nàng cúi đầu nhìn mấy bức họa kia "Mặt rất giống, dáng người hoàn toàn giống lắm."

      Nàng vốn cũng biết dáng người của a... Ô.

      "Ta muốn về tẩm cung." Quý Ngữ Hàm đáng thương .

      "Được, về trước ."

      Đoan Mộc Ly ôn nhu vỗ vỗ đầu nàng "Chờ ta trở về cho ngươi dáng người nên vẽ thế nào, ngươi vẽ lại cho ta lần nữa."


      Chương 99. Tập tranh bí mật của hoàng thượng (2)

      "..."

      "Muốn nhìn bây giờ sao?"

      Đoan Mộc Ly đối với Quý Ngữ Hàm hóa thạch lộ ra nụ cười sủng nịch "Được, nghe lời ngươi."

      xong liền nâng tay, làm bộ muốn tháo vạt áo...

      Quý Ngữ Hàm trước mắt đen lại, vội vàng đè tay " cần! Ta vội, ngươi làm việc của ngươi !"

      Hu hu... Nàng phải chạy trốn! Bằng đêm nay bị buộc chờ xem Đoan Mộc Ly cởi sạch...

      Rời khỏi ngự thư phòng, Quý Ngữ Hàm phải là khóc chạy.

      Nhìn chung quanh, nàng phát Đoan Mộc Ly phái người theo mình.

      tại bỏ chạy?

      Vừa rồi ở trong hoàng cung vòng, đại khái phương hướng nàng có thể hiểu , tại...

      "Cục than !"

      tại trộm bộ quần áo cung nữ?

      Nhưng người trong cung cơ bản đều biết nàng a, lần này càng phải cẩn thận mới được.

      Quý Ngữ Hàm trong lòng nghĩ nên làm gì bây giờ, chú ý thanh hét lên.

      Có người "Phách" chưởng chụp ở vai nàng "Cục than , gọi ngươi đấy!"

      Ách...

      Quý Ngữ Hàm nhìn khuôn mặt trang điểm quá tay y như cái bàn trang điểm.

      "Phi Phi”?

      Phi Phi cao thấp đánh giá nàng "Vẻ mặt sao đau khổ vậy?"

      ra cục than này rất trắng, biết chỉ số thông minh có phải cũng trắng như vậy hay ...

      Chủ nhân muốn nàng đem cục than mang , nơi này là hoàng cung, nếu nàng giãy giụa phản kháng, đúng là quá dễ dàng mang người .

      Phi Phi trong lòng nghĩ như thế nào đem người lừa , Quý Ngữ Hàm giống như nhìn thấy người thân bắt lấy tay nàng.

      "Lần trước ngươi phải dẫn ta sao? Ngươi thể chuyện giữ lời được!"

      Hu hu, nàng được cứu rồi!

      Hắc ~ Cục than chủ động muốn theo nàng chạy?

      Phi Phi mừng rỡ thoải mái ", ta mang ngươi ra ngoài!"

      Dễ dàng đồng ý như vậy?

      Quý Ngữ Hàm mắt sáng rực theo phía sau Phi Phi.

      Ha ha ha... Đây là hi vọng!

      Cuộc sống tự do... Nàng đến đây!

      theo Phi Phi trở về Vũ Linh phường thay quần áo, xen lẫn trong đám vũ linh ra khỏi cung, Quý Ngữ Hàm kích động sắp rơi lệ.

      Hu hu, nàng rốt cục thoát khỏi đại ma đầu kia!

      Mà gần đến cửa cung, Tiểu Dật khó hiểu nhìn bọn họ ra ngoài.

      "Phụ hoàng, vì sao người đem Thức ăn nương bắt trở về nha?"

      ----------------------------------

      Chương 100. Cuộc hành trình trốn cung náo nhiệt (1)

      Đoan Mộc Ly thập phần bình tĩnh lắc lắc cổ tay mình "Nếu nàng chạy ra ngoài vài ngày, ta cũng có cớ để phạt nặng nàng."

      "Nga..." Tiểu Dật tỉnh ngộ.

      Vẫn là phụ hoàng thông minh! còn phải học hỏi nhiều.

      "Được rồi, ta phải bảo vệ nương ngươi."

      Đoan Mộc Ly nhìn theo bóng dáng Quý Ngữ Hàm lộ ra ôn nhu mỉm cười.

      "Con cũng muốn , con cũng muốn !"

      Tiểu Dật đem hai chân ngắn phát huy, nghĩ muốn đuổi kịp.

      Nắm thằng nhóc lên, Đoan Mộc Ly đầu quay lại đem ném cho Chu Tước ở xa xa "Ngoan ngoãn ở trong cung ."

      Hu hu... Phụ hoàng khi dễ người, chơi cũng dẫn theo!

      Bay giữa trung Tiểu Dật cũng bi phẫn.

      Về sau muốn dẫn thức ăn nương rời cung trốn , hừ!

      Quý Ngữ Hàm biết phía sau có ác ma bí mật theo dõi nàng, đắm chìm trong hưng phấn.

      "Phi Phi, Phi Phi! Ngoài cung bầu trời càng thêm xanh!"

      Phi Phi khóe miệng run rẩy hai cái " ràng cùng bầu trời."

      "Tâm tình giống... Hả?"

      Quý Ngữ Hàm trả lời lại thấy thích hợp, hoảng sợ quay đầu.

      "Phi Phi, thanh của ngươi..."

      Sao lại đột nhiên biến thành trầm thấp?

      "Thanh có gì đúng?" Phi Phi bất mãn trở mặt xem thường.

      "... Rất giống thanh nam nhân a..."

      "Vô nghĩa! Ta vốn là nam nhân!"

      "..." Cái gì?

      Nhìn xem nàng... , tại nên là "", Quý Ngữ Hàm run lên.

      "Vậy ngươi việc gì mặc nữ trang, còn hoá trang..."

      "Bộ dạng quá đẹp trai, che lại!"

      "..."

      "Ngươi, đó là ánh mắt gì!"

      Phi Phi bất mãn "Ta vốn rất đẹp trai mà!"

      "Ừ, đẹp..."

      Quý Ngữ Hàm cười gượng "Cái kia, cám ơn ngươi dẫn ta ra cung, ta trước."

      "Đứng lại!"

      Phi Phi ngăn cản nàng "Ngươi dễ bị lừa như vậy, ra ngoài vài bước biết bị người ta bán bao nhiêu lần!"

      "... Làm gì có chứ." Quý Ngữ Hàm nghĩ phải vì mình giải thích chút.

      Thế nhưng đem làm người tốt, còn dễ bị lừa?

      Phi Phi xem thường " phải nam nhân có cái gì phải sợ! Ngươi sợ ta chiếm tiện nghi của ngươi, ta còn sợ ngươi chiếm tiện nghi của ta kìa!"
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen2 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 101. Cuộc hành trình trốn cung náo nhiệt (2)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-25826" title="IMG_0461" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/img_0461.jpg" alt="" width="492" height="720" />


      "..." có gì tốt để chiếm tiện nghi vậy...

      Nhưng chờ Phi Phi rửa mặt, đổi nam trang, Quý Ngữ Hàm thay đổi suy nghĩ.

      Được rồi, vẫn rất nên chiếm tiện nghi mà...

      Đẹp, rất đẹp, đẹp đến kinh thiên động địa!

      vào cổ đại, nàng mới phát từ ngữ của mình thiếu thốn biết bao nhiêu a...

      Nhưng cũng là khuôn mặt bộ dạng bọn vốn thể dùng lời hình dung được.

      Nhìn thấy diện mạo của Phi Phi, Quý Ngữ Hàm yên tâm.

      Cũng phải ai đều bình thường giống Đoan Mộc Ly, người có bộ dáng đẹp như vậy, đối phó với bị truy đuổi đều ứng phó kịp, sao có thể chủ động chiếm tiện nghi người khác?

      Phát Phi Phi kỳ là nam nhân, Đoan Mộc Ly vẫn theo phía sau bọn họ tâm tình cũng thập phần tốt.

      Cùng nam nhân chạy ra cung?

      Ừ, tội thêm bậc, "Trừng phạt" của còn có thể nặng chút.

      Nhìn bóng dáng Quý Ngữ Hàm, Đoan Mộc Ly cười đến cực kỳ ôn nhu.

      Đột nhiên cảm giác sau lưng lạnh lạnh, Quý Ngữ Hàm sợ run cả người.

      "Phi Phi, vẫn nhanh rời kinh thành trước ."

      Chỉ cần còn trong kinh thành, nàng liền cảm thấy thuận tiện, giống như đại ác ma trong cung kia bất cứ lúc nào cũng có thể đem nàng bắt trở về, trước sỗ sàng, sau ăn thịt...

      ", ngươi theo ta trước."

      Chủ nhân muốn đem cục than đen mang về, cũng quy định thời gian, vừa vặn có thể đem nhiệm vụ khác làm trước.

      Dù sao cục than đen này nhìn rất nghe lời, cũng quấy rối .

      "Ngươi có mục đích chưa? Có vui ?" Trong đầu Quý Ngữ Hàm nghĩ đều là du sơn ngoạn thủy.

      ", nhưng có bảo bối."

      "Bảo bối gì?"

      "Tiên Hạc quả."

      "..." Quý Ngữ Hàm giật mình chút.

      "Ngươi cũng nghe qua Tiên Hạc quả?"

      Truyền thuyết Tiên Hạc quả mọi người đều nghe qua, nên nhìn Quý Ngữ Hàm hóa thạch, Phi Phi cũng cảm thấy có gì đúng.

      "... Hắc, nghe qua a."

      Quý Ngữ Hàm cười gượng "Chính là loại quả thực thần kỳ, ngươi tìm?"

      "Đúng vậy."

      Đúng hơn là chủ nhân muốn tìm, hơn nữa tìm hơn năm, gần đây mới nghe chút tin tức.

      Phi Phi liếc nàng cái "Cục than , được tiết lộ, muốn tìm Tiên Hạc quả, cũng phải có mình ta."


      chương 102. Cuộc hành trình trốn cung náo nhiệt (3)

      "... Được."

      Quý Ngữ Hàm hai mắt đẫm lệ nhìn trời.

      Nàng hiểu được, bi kịch của nàng căn bản là từ việc ăn Tiên Hạc quả.

      tại nàng hiểu được tinh đều muốn ăn miếng thịt Đường Tăng là cảm giác gì ...

      Hu hu, nàng sống chết cũng thừa nhận nàng ăn Tiên Hạc quả!

      Nghe Phi Phi muốn tìm Tiên Hạc quả, Đoan Mộc Ly càng cao hứng.

      theo người lai lịch, vào nhầm tay địch?

      Ừ, tội càng thêm bậc.

      Khụ, Quả Quả sắp gặp bi kịch ...

      Chẳng qua tại nàng vẫn chưa biết.

      Quý Ngữ Hàm hoàn toàn ý thức được có đại sói hoang giảo hoạt tủm tỉm theo sau mình, tính toán nên đem nàng ăn sạch như thế nào, chỉ là ở trong lòng nghĩ đến chuyện Tiên Hạc quả.

      "Cái kia... Phi Phi, ngươi bị trọng thương sao?"

      " có!"

      Phi Phi xem thường, Cục than đen rủa ?

      "Vậy sao ngươi muốn tìm Tiên Hạc quả?"

      Phi Phi tùy tiện lấy cớ "Cường thân kiện thể!"

      "... Nga."

      Vậy có công dụng gì to lớn sao.

      Kỳ trong lòng Quý Ngữ Hàm vẫn thực ảo não ăn Tiên Hạc quả có thể cứu mạng Đoan Mộc Ly, tại...

      bằng nàng chạy trốn nữa, đường theo Phi Phi tìm Tiên Hạc quả, sau đó nghĩ biện pháp đoạt lấy đưa cho Đoan Mộc Ly?

      Ai nha, Đoan Mộc Ly ràng xấu xa, sao nàng vẫn nghĩ đến làm gì?

      Mâu thuẫn đấu tranh chút ——

      Quên , cùng so đo! Vẫn là mạng người quan trọng nhất.

      Quý Ngữ Hàm quyết định, cười tủm tỉm "Vậy Phi Phi, chúng ta tìm Tiên Hạc quả ."

      Phi Phi tim đập dồn dập, sau đó tức giận liếc nàng cái.

      "Cười nhìn thực ngốc!" phải cục than đen, là tiểu ngốc!

      "... Cho tới bây giờ có người ta cười nhìn thực ngốc."

      Hu hu, người ta đều nàng cười rất dễ thương.

      "Ta ngốc chính là ngốc!" Phi Phi xoay người bước .

      "..." Thẩm mỹ có vấn đề...

      Đoan Mộc Ly ở cách đó xa, cười nhìn màn này.

      Ừ, trêu chọc tâm nam nhân khác, lại ghi tội.

      Cảm giác lành lạnh phía sau lưng lại xuất , Quý Ngữ Hàm run lên chút, bước nhanh đuổi kịp Phi Phi.

      Ngốc ngốc, còn hơn so với giống Đoan Mộc Ly, cưỡng bức cho rằng nàng là "Thức ăn"...


      chương 103. Cuộc hành trình trốn cung náo nhiệt (4)

      Quý Ngữ Hàm vội vã rời kinh thành, Phi Phi cũng phải vội vàng tìm Tiên Hạc quả, hai người ăn nhịp với nhau, tăng tốc chạy , đêm đó liền ăn ngủ nơi hoang dã.

      "Ngươi có thể chịu đựng?" Phi Phi hoài nghi liếc mắt nhìn Quý Ngữ Hàm.

      Nơi hoang dã cũng phải nơi ở tốt, nàng là nương, nửa điểm võ công có, có thể chịu được sao?

      " thành vấn đề!" Quý Ngữ Hàm thực tin tưởng .

      Coi như chơi ngoại ô .

      Phi Phi quăng cho nàng cái thảm "Chịu được kêu ta, chúng ta tìm khách điếm."

      " biết."

      Quý Ngữ Hàm tâm tình tốt dùng thảm bao lấy chính mình, ngã đầu chuẩn bị ngủ.

      Phi Phi phải biết nàng trước kia có bao nhiêu thê thảm nha... Hắc hắc, chỉ cần bên người có Đoan Mộc Ly, ngủ ở đâu đều thoải mái!

      Chờ hai người đều ngủ, Đoan Mộc Ly từ chỗ tối thân, đưa tay tiếp nhận tay nãi to Chu Tước vừa chạy tới đưa cho .

      "Ngươi về trước ."

      "Chủ nhân tại đem nương nương về?"

      "Có tin tức Tiên Hạc quả, ta vừa vặn đuổi theo." Đoan Mộc Ly đơn giản trả lời.

      "Dạ."

      như vậy lại có hi vọng tìm được Tiên Hạc quả ? Chu Tước sắc mặt vui vẻ, dừng lại.

      nhìn ra người nam nhân tên Phi Phi võ công thấp, ít nhất hề dưới .

      Nếu theo dõi thực dễ dàng bị phát .

      Nhưng nương nương lần này... Bi kịch.

      Lặng yên tiếng động xẹt qua , Đoan Mộc Ly điểm huyệt ngủ hai người, mở ra tay nãi.

      Lấy ra mấy thảm lông mềm mại lót mặt đất, đem người ôm vào lòng, lại phủ chăn gấm lên , Đoan Mộc Ly cười xoa mặt Quý Ngữ Hàm.

      Tiểu nha đầu muốn từ bên người đào tẩu?

      Chờ sau khi hồi cung, xem phạt nàng như thế nào.

      Quý Ngữ Hàm đêm ngủ thoải mái.

      Đương nhiên thoải mái a... Có người làm đệm lót, dưới thân mềm mại thêm ấm áp mà ôm nàng.

      Nhưng trước khi nàng tỉnh lại, Đoan Mộc Ly rời , thức dậy cũng đều thu dọn xong xuôi, nửa điểm cũng chưa lộ ra dấu hiệu từng tới.

      Quý Ngữ Hàm nghĩ đến nguyên nhân mình ngủ ngon như vậy vì có thể thoát khỏi Đoan Mộc Ly.

      Cảm giác tỉnh lại, nàng thần thanh khí sảng hô hấp khí mới mẻ nơi hoang dã.

      A... Tự do nha!

      Hắc hắc hắc, ngày lành của nàng bắt đầu!
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen3 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 104. Hành trình trốn cung náo nhiệt (5)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng



      Đương nhiên có cướp tốt ...

      Quý Ngữ Hàm nhìn đạo tặc che mặt từ trời giáng xuống, quay đầu nhìn Phi Phi.

      "Kẻ thù của ngươi?"

      " biết" Phi Phi vẻ mặt hưng phấn "Kẻ thù ta quá nhiều, nhớ được!"

      Giả thành nữ nhân trong thời gian dài như vậy, lâu đánh nhau, xương cốt sắp rỉ sắt rồi!

      "..."

      Khóc, nàng giống như tìm nhầm "Đồng lõa" chạy trốn.

      Quý Ngữ Hàm tự hiểu mình phải lui ra sau, cái kia... lên trước, nàng có thể cổ động,...

      Bóng người chớp động, hai người ra tay rất nhanh, Quý Ngữ Hàm mới đầu còn nhìn ra tình huống gì, dần dần, thân ảnh Phi Phi chậm lại.

      Ách... ổn!

      nghĩ tới chạy trốn, người bịt mặt điểm trúng huyệt đạo Phi Phi, làm thể động đậy.

      mặt nạ, đôi mắt lãnh liệt nhanh chóng nhìn chằm chằm Quý Ngữ Hàm muốn chạy trốn.

      "Cái kia... Ngươi muốn bắt ta?"

      Đạo tặc che mặt gật đầu.

      "Khụ, cái kia... Kỳ ta cùng mới quen, các ngươi có thù hằn gì chút đều liên quan với ta... Ta vô tội."

      Quý Ngữ Hàm cười gượng ngừng giải thích, tận lực kéo dài thời gian, muốn đem sáo ngọc khối băng từng đưa trong tay áo lấy ra.

      Lúc trước , thời điểm nguy hiểm đều có thể bất cứ lúc nào cầu cứu.

      Tìm nơi nương tựa là khối băng đương nhiên so với rơi vào tay đạo tặc thân phận ràng, tất nhiên đáng giá hơn!

      Nếu khối băng là Vương gia, chắc là có năng lực giành thiên hạ tới mấy lần.

      Đạo tặc che mặt chuyện, thẳng hướng Quý Ngữ Hàm tới.

      "Cái kia, ngươi cần ép buộc ta, muốn , ta theo ngươi."

      Ô... Sáo ngọc vướng trong túi tiền! Quần áo thiết kế có tính người mà!

      Nghe nàng như vậy, hắc y nhân có ép buộc nàng, xoay người hướng nơi khác .

      Nhìn Phi Phi động đậy bên cạnh, Quý Ngữ Hàm rơi lệ nhìn .

      Ta muốn cứu ngươi nhưng ta có võ công...

      Phi Phi muốn nổi giận.

      Trời ơi, sớm biết bắt cục than đen chạy nhanh đem đưa cho chủ nhân, nghĩ tới tại lại bị người khác bắt mất!

      Hơn nữa, cục than ngốc này liền cùng người khác như vậy?

      Nàng có chút tự giác nàng là nữ nhân hay , có biết cùng nam nhân như vậy có bao nhiêu nguy hiểm hay ?


      Chương 105. hành trình trốn cung náo nhiệt (6)


      Mất cả lực nửa ngày, vừa đem sáo ngọc từ trong tay áo lấy ra, đạo tặc che mặt phía trước đột nhiên quay lại, nhìn chằm chằm tay nàng.

      Trong lòng cả kinh, Quý Ngữ Hàm vội vàng đem sáo ngọc tiến đến bên môi.

      " cần thổi." Đạo tặc che mặt cũng ngăn cản nàng, chỉ dùng thanh lạnh lẻo .

      Quý Ngữ Hàm tự nhiên nghe , dùng sức thổi.

      Thanh giá rét thẳng tới tận trời, Quý Ngữ Hàm ngược lại cảm thấy hoảng sợ.

      Thanh sáo ngọc lớn... Trách được có thể dùng để báo tin.

      "Thổi cũng vô dụng" Đạo tặc che mặt lập lại lần nữa " có người tới cứu ngươi đâu."

      "... Vì sao?"

      Bạn che mặt lạnh như băng tháo khăn xuống "Bởi vì sáo ngọc này là ta đưa cho ngươi."

      "..." Quý Ngữ Hàm hóa đá nhìn trước mắt che... , bạn khối băng.

      Chuyện cười này hoàn toàn thể nào cười được...

      Vốn muốn Quý Ngữ Hàm biết chút người đời hiểm ác, ở cạnh có bao nhiêu an toàn, hạnh phúc hơn lại ra tay đem người cứu trở về.

      Nhìn khuôn mặt của người bịt mặt, Đoan Mộc Ly đánh mất chủ ý cứu người.

      Quả Quả cùng Thụy vương gia sớm quen biết?

      mặt xinh đẹp xuất tươi cười ôn nhu, tốt lắm, tiểu nha đầu tội danh lại nhiều thêm cái.

      "A... Hắc... Sao ngươi ở chỗ này?"

      Bạn khối băng trước sau như , chữ như vàng "Cướp người."

      "... Cướp về làm nha hoàn sao?"

      "Trong vương phủ thiếu người."

      Tuy rằng câu trả lời lúc này mang đến gió lạnh vù vù, nhưng tâm tình Quý Ngữ Hàm vẫn lập tức liền dễ chịu.

      ra đến thông báo tuyển dụng!

      "Thiếu người nào?"

      Nếu thiếu nha hoàn gì đó, đường đường là Vương gia nhất định tự mình đuổi theo.

      Hắc hắc hắc, nhất định là chức vụ quan trọng!

      "Thiếu quản gia sao? Hoặc kế toán, tuy ta học kế toán, nhưng quản lý kế toán nhất định so với người cổ đại ràng, công khai hơn."

      Quý Ngữ Hàm hưng trí bừng bừng tự tiến cử mình.

      Ở phủ Vương gia làm quản gia hoặc kế toán, cũng xem như thành phần lãnh đạo?

      Thụy vương gia mặt chút thay đổi nhìn nàng, thanh lạnh buốt tuyên bố đáp án "Vương phi."

      A?

      Quý Ngữ Hàm có chút hiểu được cái gì.

      Bạn khối băng khó được lần nhiều lời "Ta thiếu Vương phi."


      chương 106. Hành trình trốn cung náo nhiệt (7)


      "A... Ha ha... Vậy ta tìm cho ngươi." Quý Ngữ Hàm cười gượng mặt đần ra.

      Hu hu... Chuyện cười chút cũng buồn cười!

      "Ngươi còn muốn trở về bên Đoan Mộc Ly?"

      Bởi vì tin Tiểu Dật lần trước , khối băng thực nghĩ đến nàng sớm gả cho Đoan Mộc Ly.

      Đương nhiên muốn!

      Nhưng tại tuyệt đối thể , bằng khối băng đại gia trước mắt phải càng có lý do đem nàng bắt sao!

      Quý Ngữ Hàm khẽ cắn môi "Đương nhiên! Trái tim ta đều ở người , đương nhiên trở lại bên cạnh !"

      Nôn...

      "Vậy ngươi còn ra cung?"

      "Khụ, cái này, cãi nhau thôi."

      Quý Ngữ Hàm sợ buồn nôn bậy bạ " thực sủng ta, nên ta giận dỗi làm nũng với , sau chờ tới tìm ta."

      xong nàng kiểm điểm "Ta cảm thấy làm vậy rất nên, về sau ta nhất định ngoan ngoãn nghe lời ."

      A a a... Những lời này cũng !

      Kỳ nàng thầm nghĩ đem tên khốn kiếp kia đập trận thành làm nhân bánh thịt sắc lang!

      Khối băng dễ lừa như vậy, mắt lạnh nhìn nàng "Ngươi mặt đỏ."

      A?

      "Vì sao phải đỏ mặt..."

      Thanh lạnh buốt vang lên "Ngươi lúc thường thẹn thùng."

      Ách... Có sao? Quý Ngữ Hàm nghi hoặc.

      Xa xa, nhìn màn Đoan Mộc Ly hơi hơi nhíu mày, Quả Quả chưa từng thẹn thùng trước mặt ?

      Tốt lắm, thêm tội.

      ... tay đúng là có bản ghi tội danh.

      Lật qua lật lại, Đoan Mộc Ly cảm thấy tội danh gom lại sai biệt lắm.

      Đoan Mộc Ly ôn nhu cười cười, giúp Quả Quả nghĩ thập phần "Chu đáo".

      Chờ phạt xong, còn có thể tiếp tục cho nàng phạm lỗi sai , tiếp theo lại phạt.

      Bên kia Quý Ngữ Hàm có ý đồ giải thích " có, kỳ ta rất rộng rãi, cái gì đều đỏ mặt, ngươi nhất định nhớ lầm."

      Khối băng lạnh lạnh liếc nàng cái "Mặc kệ ngươi gì, hôm nay ta phải cướp ngươi."

      "..." Khóc, sao sớm, nàng cần phải nhiều lời dối buồn nôn như vậy.

      Tuy nàng chán ghét khối băng đại gia này, nhưng có nghĩa nàng muốn gả cho !

      "Điên à, ngươi cướp liền cướp sao! Cưỡng bức cưới nữ nhân có năng lực phản kháng, ngươi được tính là nam nhân sao!"

      Rốt cục phá tan á huyệt Phi Phi nhịn được mắng.
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :