1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 613: Ngươi dám chịu trách nhiệm với ta?! (11)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "..."

      Mọi người nhìn nâng tay che lồng ngực tạo dáng, tiếp tục kích động, "Thần lẩm bẩm tiểu thư, ngươi thể để người xem thường!"

      "Đúng! tại ngươi phải làm gì đó kích thích nàng!"

      "Đúng vậy! Tiên đế, cởi quần áo!"

      "..."

      Tiên đế phát hỏa, "Liên quan gì đến ta!"

      Phi Phi lộ vẻ chỉ tiếc rèn sắt thành thép dạy , "Nam nhân nhà nàng có thể trần truồng, Đoan Mộc Ly có thể trần truồng sao!"

      "..."

      Quý Ngữ Hàm rơi lệ ngoắc kêu tiểu thư mặc áo choàng cùng nàng bỏ trốn.

      "Cái đó, ngươi nhịn chút , bọn họ vừa bắt đầu động kinh, chưa tới nửa giờ là chưa chấm dứt được..."

      Tiểu thư mặc áo choàng có chút hoài nghi, "Mỗi ngày đại khái động kinh vài lần?"

      Quý Ngữ Hàm nháy mắt rơi lệ, vấn đề này là hỏi đúng trọng điểm!

      Nàng gạt lệ cho nàng ta, "Cũng động kinh lần thứ ba mươi mốt rồi."

      Tiểu thư mặc áo choàng khe khẽ co rút chút, sau đó an ủi nàng, "May mà còn dư lại tám tiếng là bình thường."

      Quý Ngữ Hàm khóc lớn, "Nhưng tám tiếng đó là thời gian bọn họ ngủ..."

      "..." Tiểu thư mặc áo choàng hết chỗ rồi.

      Sau đó nàng nghĩ nghĩ, thực bình tĩnh , "Ngươi dễ chịu, hay là để ta sờ chết ngươi, được ."

      "..."

      chỉ Quý Ngữ Hàm, ngay cả tiên đế tranh luận rốt cuộc có nên trần truồng cùng đám nam nhân hay ở đằng kia cũng bị chấn động.

      "Vì, vì sao sờ có thể sờ chết..."

      Tiểu thư mặc áo choàng bình tĩnh đứng thẳng người, từ trong áo choàng vươn tay, lại tháo bao tay xuống, lộ ra bàn tay vô cùng bé.

      Tay bé quơ lên xuống trong trung hai cái, bọn họ chợt nghe thanh nhấp nhô của tiểu thư mặc áo choàng, "Nghe vật còn sống bị ta sờ qua đều chết."

      "Người chết đâu?" bật thốt lên hỏi.

      Mọi người gì cào tường, lập tức đứng cách xa chút.

      Tiểu thư mặc áo choàng bị vấn đề này dọa đổ, vẫn bình tĩnh như cũ, "Hẳn là sờ sống được."

      "..." Mọi người bị đáp án này chấn động, đều lộ ra đôi mắt ngưỡng mộ.

      Quý Ngữ Hàm run giọng hỏi nàng, "Cái kia, ngươi còn nghe gì nữa ..."

      "Rất nhiều, cơ bản ta làm gì đều có người mất mạng."

      "..." Mọi người gì đỡ lẫn nhau.

      "... Ngươi xuyên thành ai?"
      Chương 614: Ngươi dám chịu trách nhiệm với ta?! (12)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "... nghe !" Rốt cục Tiểu thư mặc áo choàng cũng bình tĩnh được, bắt đầu tốn hơi thừa lời.

      Mọi người đồng tình nhìn nàng, đứa may...

      Phi Phi hoài nghi nhìn trang phục toàn thân của nàng, "Sao ngươi lại che chính mình kín như vậy? Chẳng lẽ người nhìn thấy ngươi cũng có chuyện?"

      Tiểu thư mặc áo choàng bình tĩnh ngẩng đầu, "Hẳn là thành tinh."

      "..." Mọi người rút lui từng bước.

      "Cái kia, đây phải ngươi nghe ?"

      "Đây là ta chính mình thí nghiệm ."

      "... Vì sao muốn thử nghiệm?"

      "Khi ta xuyên qua chính là mặc như vậy, sau lại nghe đống chuyện, lúc ấy ta hoài nghi chính mình xuyên qua thành quái."

      "..." , hoài nghi này rất hợp lý ...

      Tiểu thư mặc áo choàng tiếp tục , "Bởi vì bao tay và tất cả đồ phòng hộ này đều có chút đạo lý, lúc ấy ta đoán chủ nhân lúc trước của thân thể này che mặt lại nhất định là có nguyên nhân của nàng."

      "Sau đó ngươi liền cởi áo choàng xuống nhìn người?"

      Mọi người nhìn nhìn bốn phía, muốn gặp tinh sống.

      " có, ta liền ngồi xổm ở bãi cỏ hậu viện nhìn nấm."

      "..."

      liền đem tinh thần học học hỏi cặn kẽ phát huy cách triệt để, hỏi nàng, "Ra bãi cỏ vì sao nhìn cỏ?"

      Ánh mắt tiểu thư mặc áo choàng cũng nháy, "Ta lúc ấy ta mang giày đế mỏng, đạp lên mặt cỏ, cỏ đều chết, chỉ có cây nấm kia còn sừng sững."

      "..." Mọi người liên tục thối lui vài bước, e sợ nhìn nàng có đôi giày đế mỏng như cục gạch như vậy.

      Tiên đế gì nhìn nàng, "Ta nghĩ ngươi muốn khiến mình nhìn cao chút, mới mang giày như vậy."

      Tiểu thư mặc áo choàng thực bình tĩnh, "Bên trong ta cao rồi."

      "..."

      Rung động xong, đột nhiên cởi áo ra.

      Mọi người dại ra, tầm mắt đều chuyển về phía , "Ngươi làm gì vậy? Bị kích thích mà muốn trần truồng?"

      giận, "Các ngươi cũng quá theo kịp tiến bộ rồi! Nhìn thấy đại nhân mạnh mẽ như vậy, đương nhiên là ta muốn kí tên!"

      Tiểu thư mặc áo choàng cự tuyệt, "Ta biết ta là ai."

      "... Vậy ký tên 'Người mạnh mẽ' ."

      thu xếp , "Ta tìm bút mực."

      " cần."

      Tiểu thư mặc áo choàng nhận cái áo, sau khi vươn tay tháo bao tay xuống, trực tiếp bình tĩnh thể tài năng viết chữ bằng ngón tay.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 615: Ngươi dám chịu trách nhiệm với ta?! (13)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Sau đó mọi người chợt nghe trận thanh "xèo xèo" rất , còn thêm mùi vị cháy khét...

      Mà mảnh áo kia, cũng cháy thành chữ "người mạnh mẽ" to...

      Sau đó nàng lại lấy từ trong lòng ra cái bình sứ, đổ ra chút thuốc bột vẩy vào mảnh áo...

      Bình tĩnh mang bao tay trở lại, tiểu thư mặc áo choàng giương mắt, " có độc."

      "..." Mọi người bị động tác liên tiếp này làm chấn động.

      "Cục than ."

      Hơi thở Phi Phi mong manh gọi nàng, "Đồ ăn vặt của ngươi đâu? Cho ta chút, ta muốn bồi bổ."

      điên cuồng cắn điểm tâm, Quý Ngữ Hàm rơi lệ cống hiến túi đồ ăn vặt của mình, "Mọi người đều bồi bổ ..."

      Cuộc sống này... là rất có tính khiêu chiến.

      đám người chống đỡ được tìm nơi ngồi xuống, điên cuồng cắn đồ ăn vặt.

      Tiểu thư mặc áo choàng vẫn dựa vào hoa quả mà sống, vốn liền dễ đói, tại thấy bọn ăn, nàng cũng muốn ăn.

      Cho nên mọi người lại thấy hình ảnh nàng lần nữa che chính mình lại, vùi đầu cắn hoa quả...

      Vì thế động tác ăn của mọi người càng nhanh hơn ...

      Đều ăn xong rồi, tiểu thư mặc áo choàng tiếp tục kể cho bọn chuyện nàng nhìn nấm.

      "Ta nghĩ cây nấm kia bị ta nhìn chết, nhưng ta nhìn nó hai ba phút, đột nhiên nó chạy ."

      "..."

      Mọi người nhìn quanh bốn phía, muốn tìm nấm tinh sống kia.

      "Sau đó sao..." Quý Ngữ Hàm run run hỏi nàng.

      "Sau đó ta liền bắt nó ăn."

      "..." Mọi người lại lần nữa bị chấn động, "Nấm tinh ngươi cũng dám ăn?"

      "Lúc ấy ta muốn sống nữa."

      "..."

      Cũng đúng, như thế cơ bản muốn sống tiếp ...

      Nhưng mà xem ra có thể ăn nấm tinh nha, nàng còn thở phì phò bình thường, lại sống rất mạnh mẽ.

      "Chờ chút!"

      Dạ Cẩm đột nhiên phản ứng lại đây, "Nấm biết chạy? Nàng gặp Ảnh linh chi sao?"

      " thể nào."

      Những người khác đều lắc đầu, "Ảnh linh chi chạy trốn rất nhanh, sao nàng ta có thể đuổi theo nó?"

      Lúc ấy nếu có cơ duyên xảo hợp, Quý Ngữ Hàm cũng ăn được nó.

      Tiểu thư mặc áo choàng biết Ảnh linh chi là cái gì, nhưng vẫn bình tĩnh giải thích, "Quả nó chạy trốn rất nhanh."

      " phải, ngươi biết, nó chạy trốn chỉ nhanh bình thường, căn bản ngươi đuổi kịp."
      Chương 616: Ta dự định sờ chết ! (1)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "Quả nó chạy trốn rất nhanh."

      "... Vậy ngươi bắt nó thế nào?"

      "Vừa chạy ra hơn mười mét, nó liền lăn ra đất, ta lập tức bắt nó nhặt lên ăn."

      "..." Mọi người run lên chút, vô cùng sùng bái nàng.

      "Ảnh linh chi... té ngã sao..."

      Mọi người đều bị chấn động đến phát run, vấn đề này đương nhiên vẫn do tiểu thư mặc áo choàng trả lời.

      "Ngồi đất lâu như vậy, mặc kệ là cái gì cũng đều tê chân."

      "..."

      "... Cho tới bây giờ ngươi đều chuyện bình tĩnh như vậy sao?"

      " năm này ta bắt buộc chính mình luyện ra."

      "... Vì sao muốn luyện cái này?"

      "Bằng cuối cùng ta phải tốn hơi thừa lời, răng giả nơi này đều là vàng bạc, quá khó coi."

      "..."

      Nhìn thấy mọi người phát run, tiểu thư mặc áo choàng cho rằng bọn họ nghe hiểu, bình tĩnh kể lại chút.

      " tốn hơi thừa lời, ta sợ làm răng rụng còn."

      "..." Mọi người nháy mắt cảm thấy răng đau.

      Cảm thấy bọn họ chiến thắng được mạnh mẽ của tiểu thư mặc áo choàng, run run vỗ vỗ bả vai tiên đế, mộtt đám nam nhân chuẩn bị lui lại.

      "Bạn hữu, chỉ có thể trách ngươi biết trước được người mua."

      Tiên đế hỏng mất, ngửa mặt lên trời rít gào, "Vì sao bị thương luôn là ta?!"

      Đoan Mộc Ly lại bình tĩnh cười hỏi nàng, "Ngươi là vụng trộm chạy đến?"

      "Đúng vậy, ta nghe nửa tháng sau chủ trì hiến tế, vì muốn hại người, ta nghĩ biện pháp chạy ."

      "Hiến tế thế nào lại hại người?"

      "Bọn họ muốn bắt năm mươi làm tế phẩm, hiến cho lão đại gì gì đó ở tiên giới."

      "..."

      Mọi người ngây dại, sau khi phản ứng lại lập tức từ từ quay đầu, nhìn về phía tiên đế xong, xoay người lại, làm bộ chuyện gì cũng chưa phát sinh.

      Tiên đế cũng tự mình ngây dại.

      Nhân gian có người biết tồn tại, ngờ còn hiến tế phẩm cho ?

      Đoan Mộc Ly ôn hòa cười, "Lần đầu tiên bọn họ làm hiến tế như vậy?"

      "Nghe phải."

      Tay mang bao tay của tiểu thư mặc áo choàng đột nhiên vươn vào trong áo choàng, "Lão đại tiên giới kia hại chết nhiều người như vậy, nếu để ta tìm được, ta dự định sờ chết ."

      "..." Mọi người bất ngờ cười to đồng thời vô cùng đồng tình nhìn tiên đế.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 617: Ta dự định sờ chết ! (2)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "..."

      Tiên đế gì lấy áo choàng ra, che phủ chính mình kín mít, phòng ngừa bị sờ chết.

      Phi Phi nhíu mày, vô cùng nghiêm túc, "Bộ dạng ngươi trông thế nào?"

      "..." Quý Ngữ Hàm gì nhìn , sao lại chuyển đề tài đến việc này?

      Nhưng chỉ có mình nàng nghi hoặc, đám nam nhân giống như cũng đều tò mò với việc này.

      Tục ngữ chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu...

      đúng, tiên đế phong lưu nổi, vậy thành quỷ cũng thong dong ~

      Tiểu thư mặc áo choàng bình tĩnh trả lời, " biết."

      "... Sao ngay cả diện mạo chính mình ngươi cũng biết?"

      "Ta sợ sau khi soi gương, chính mình cũng thành tinh."

      Tiểu thư mặc áo choàng bình tĩnh nhìn bọn họ, "Lúc ta rửa mặt cũng dám nhìn bên trong chậu nước."

      "..." Mọi người bị chấn động liên tục lui về phía sau.

      Sợ ngây người hồi, bọn họ đều nhìn về phía Đoan Mộc Ly, "Để xem ! sợ!"

      "Đúng, thành tinh!"

      Nhìn ánh mắt ôn hòa của Đoan Mộc Ly, tiểu thư mặc áo choàng bình tĩnh nhắc nhở, " tinh và tinh, cũng giống nhau. Ngươi là tinh ôn hòa, cây nấm kia biến thành tinh hoạt bát."

      Đoan Mộc Ly sao cả, nhưng mọi người hoảng sợ.

      Bọn họ cũng xác định thứ tiểu thư mặc áo choàng ăn rốt cuộc có phải Ảnh linh chi hay , người nhìn thấy mặt nàng thực biến thành tinh hoạt bát...

      tại Đoan Mộc Ly thích giày vò như vậy, nếu trở nên hoạt bát...

      Tất cả mọi người run lên chút, cùng kêu lên từ chối, " nên nhìn!"

      Tiểu thư mặc áo choàng cũng thèm để ý bọn họ lật lọng, thực bình tĩnh lên lý tưởng của chính mình.

      "Chờ ta tìm được lão đại tiên giới kia, ta định để cho nhìn."

      "... Vì sao?" Mọi người khống chế mắt mình nên liếc về phía tiên đế bi kịch.

      Tiểu thư mặc áo choàng còn nghiêm túc trả lời, "Nghe bị ta sờ phải chết ngay tức khắc, ta muốn trong khoảng thời gian này để thấy mặt của ta."

      "... Vì sao?"

      "Cứu sống ."

      "... Cứu sống làm gì chứ?" Mọi người run run hỏi.

      Tiểu thư mặc áo choàng bình tĩnh đến thể bình tĩnh hơn, "Lại sờ chết."

      Mọi người sắp chống đỡ nổi nữa, "Mục đích làm như vậy là..."
      Chương 618: Ta dự định sờ chết ! (3)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      " hại chết nhiều người lắm."

      Cánh tay mang bao tay lại duỗi ra, quơ quơ trong trung, "Ta muốn làm cho thống khổ hai lần."

      "..."

      Quý Ngữ Hàm kéo áo choàng của Đoan Mộc Ly che lên đầu, lui vào trong lòng khóc lớn.

      Những người khác có nơi để lui...

      Vì vậy bọn liền kéo áo choàng của mình che lên đầu, co lại thành trạng thái chim cánh cụt rơi lệ.

      Tiểu thư mặc áo choàng cảm thấy chính mình rơi vào trại nuôi chim cánh cụt... Còn là trại nuôi dưỡng tốt.

      ... Bằng sao nhóm chim cánh cụt lại đều khóc?

      Đưa mắt nhìn lại, chỉ có Đoan Mộc Ly còn lộ mặt ở bên ngoài.

      Nhưng nàng cảm thấy Đoan Mộc Ly rất thông minh, giống như có nhiều chuyện muốn với .

      Lúc này đứng ở đây, nhàn rỗi lại nhàn rỗi...

      Cho nên nàng lấy quả cam ra, che đầu bắt đầu ăn cam.

      Mọi người từ bên trong áo choàng ngóc đầu tìm hiểu nhìn thấy chính là hình ảnh này...

      thể chịu nổi, bọn họ lại lùi về khóc tiếp...

      Sau đó bọn họ chợt nghe giọng Đoan Mộc Ly thực ôn hòa, "Chúng ta trở về với ngươi."

      đám người đều sửng sốt, từ trong áo choàng ngó đầu ra.

      Đoan Mộc Ly cười nhìn nàng, "Cái nơi ngươi trốn ra đó, chúng ta trở về xem lại với ngươi."

      Tiểu thư mặc áo choàng có chút chần chờ, "Nơi đó dễ thoát ra, quay về, rất có khả năng thể thoát ra được nữa."

      "Điểm ấy ngươi yên tâm, có ở đây, cho dù mọi người đều chết, cũng có thể khiến diêm vương thả người."

      "Vì sao?" Tiểu thư mặc áo choàng hiếm khi có nghi vấn.

      Mọi người cào tường, vẻ mặt thống khổ, "Vì nửa đời sau của mình, diêm vương giữ tai họa này lại."

      " ?"

      "Đừng —— "

      Mọi người hoảng sợ kêu to, khiến Quý Ngữ Hàm vừa chui ra giật mình hoảng sợ.

      囧, lại làm sao vậy...

      Phi Phi lộ vẻ mặt ôm đầu muốn sống, "Ngươi đừng để làm mẫu!"

      "Đúng, xin ngươi ..."

      Những người khác cũng thống khổ ôm đầu, " đến lúc bất đắc dĩ, chúng ta chưa bao giờ dám để ra tay..."

      Bởi vì đây chính là đoàn kết cùng chống kẻ địch mà chịu đả kích...

      Thấy bọn họ thống khổ như vậy, tiểu thư mặc áo choàng luôn luôn bình tĩnh lộ vẻ xúc động, "Ta tin."

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 619: Ta dự định sờ chết ! (4)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Nàng đồng ý , bất quá tiên đế lại kháng nghị.

      kéo mấy nam nhân qua bên, "Quay lại nơi nàng chạy thoát? Nếu ta bị nhận ra phải làm sao?!"

      Mọi người khinh bỉ , "Sao ngươi lại nhìn xa trông rộng như vậy chứ?"

      "Dù gì, tại nàng cũng biết ngươi chính là lão đại của tiên giới, mà ngay cả mặt nàng cũng dám lộ ra, tâm nguyện lưu manh của ngươi có thể thực được sao!"

      "... Ta lưu manh..." Tiên đế kháng nghị.

      Mọi người tự cho là đúng quát hỏi , "Ngươi có muốn sờ tay bé của người ta hay !"

      "..." Tiên đế xa xăm nhìn trời.

      "Ngươi xem đó, còn mình phải lưu manh!"

      "... Sao sờ tay bé lại là lưu manh chứ!"

      "Mao chủ tịch , lấy kết hôn làm mục đích để đương chính là đùa giỡn lưu manh!"

      "... Mao chủ tịch là ai?"

      Phi Phi càng khinh bỉ , "Ngay cả Mao chủ tịch là ai ngươi cũng biết? Lúc cục than giảng bài ngươi nghe cái gì!"

      Tiên đế nổi giận, "Ta căn bản chưa từng nghe nàng giảng bài!"

      "Trốn học mà ngươi còn lý !"

      "..." Tiên đế điên rồi.

      Sau đó nghĩ nghĩ, cảm thấy đúng, "Ai ta muốn cưới nàng!"

      "Ngươi là thành thân, chúng ta là kết hôn!"

      "... giống nhau sao?"

      Tiên đế chỉ nghe Quý Ngữ Hàm nhắc đến vài câu, mơ hồ nhớ hình như là cùng chuyện.

      Mọi người chút do dự, " giống nhau!"

      Ai bảo ngươi trốn học, chúng ta liền lừa ngươi!

      Mọi người thực vui vẻ cảm thấy mình thay trời hành đạo, tiêu diệt trốn học ...

      Tiên đế còn rối rắm, những người khác quay đầu nhìn tiểu thư mặc áo choàng, thực thành khẩn khuyên bảo .

      "Bạn hữu, chúng ta đều là nam nhân, đều có tinh thần mạo hiểm."

      "Đúng vậy, có mất tất có được, ngươi chưa từng nghe sao?"

      "Được rồi, trốn học nhiều lắm, hình như chưa từng nghe, chúng ta giúp phổ cập chút."

      "Để ta để ta! Trường học , chính là bỏ được thói lưu manh, lấy được vợ!"

      "... Lời này có liên quan gì đến ta?" Tiên đế mờ mịt.

      Mọi người khinh bỉ , "Ngươi chính là gã lưu manh!"

      "..." Tiên đế ngất rồi.

      đám nam nhân kéo tiên đế ngất xỉu trở lại, " thôi, tiên đế muốn đồng ý!"

      "Có ..."
      Chương 620: Ta dự định sờ chết ! (5)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Quý Ngữ Hàm hoài nghi lại đồng tình nhìn tiên đế ngất , sao nàng cảm thấy có đồng ý ?

      Mọi người đúng lý hợp tình hỏi tiên đế căn bản còn khả năng phản ứng, "Ngươi có đồng ý hay ? Nếu kháng nghị, liền giơ tay."

      Quý Ngữ Hàm lệ nóng doanh tròng, "Các ngươi có tiến bộ ..."

      Mọi người cũng  rơi lệ, "Tự học, quả nhiên có thể thành tài..."

      Tuy rằng sau đó khi tiên đế tỉnh lại từng kháng nghị n lần, bất quá hai nắm đấm của tuyệt đối đánh lại n cánh tay.

      Lúc bị mọi người tung nấm đấm nhiệt tình trang điểm thành đôi mắt gấu mèo siêu lớn, tiên đế tuyệt vọng.

      Bắt đầu từ ngày đó, bao giờ kháng nghị nữa, mỗi ngày rảnh rỗi ăn chút gì đó.

      Lòng Quý Ngữ Hàm rất đồng tình, hỏi vì sao ăn điên cuồng như vậy.

      Lúc ấy tiên đế nâng đôi mắt gấu mèo lên, "Lỡ như ta bị sờ chết sao? Tốt xấu cũng thưởng thức hết lần mỹ thực của thế gian."

      Phi Phi lăn đến, đánh giá , "Ăn , đến lúc đó nếu tiểu thư mặc áo choàng lại sờ ngươi, nhất định càng cho rằng ngươi là đầu heo."

      "..."

      Tiên đế ném chân giò thủy tinh trong tay, chạy .

      ————

      Tiểu thư mặc áo choàng biết nơi mình trốn là tổ chức tà giáo gì, chỉ biết đó là sơn cốc thực bí , vị trí là ngay tại biên giới của Tề Loan quốc và Phong Gian quốc.

      Còn phải nửa ngày đường là có thể tới nơi, mọi người tìm khách sạn, dự định nghỉ ngơi chút.

      Đương nhiên, bọn họ còn muốn thảo luận nên trà trộn vào cái tổ chức tà giáo kia thế nào.

      Nhưng lâu như vậy rồi, mọi người đều đói bụng, ngồi vào bên bàn bắt đầu ăn điên cuồng, cũng cố thảo luận thêm nữa.

      Chỉ có tiểu thư mặc áo choàng giống người thường.

      Đương nhiên, nàng chỉ có thể ăn hoa quả, muốn ăn cái gì còn phải che kín mình lại... Vốn giống người thường.

      Nhưng tại, nàng ngồi ở phòng góc, ăn gì, hơn nữa còn làm chuyện dường như thực phức tạp.

      Tay trái  của nàng vẫn đeo bao tay, hình như cầm bản đồ huyệt vị gì đó.

      Tay phải mang bao tay, cánh tay bé chọt chọt khối gỗ ở trước mắt, thỉnh thoảng còn tham khảo bản đồ huyệt vị bên tay trái.

      thể nghi ngờ, khối gỗ kia bị chọt ra đám hố , sắp biến thành tác phẩm nghệ thuật điêu khắc trừu tượng ...

      "Ngươi làm gì vậy?" Mọi người kiềm chế được lòng hiếu kỳ, hỏi.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 621: Ta dự định sờ chết ! (6)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Tiểu thư mặc áo choàng ngẩng đầu, thực bình tĩnh , "Ta nghiên cứu thân thể con người chọt cái lỗ nào trí mạng."

      "..."

      Mọi người đột nhiên đều cảm thấy da heo của mình có chút đau nhứt...

      "Vì sao muốn nghiên cứu cái này..."

      "Hai ngày nay ta luôn mơ thấy oan hồn, bảo ta thay các nàng báo thù, ta nghĩ nghĩ, cảm thấy chỉ khiến thần tiên lão đại kia thống khổ hai lần rất tiện nghi cho ."

      Mọi người run lên chút, trong lòng vô cũng đồng tình với tiên đế.

      Nàng xác định kia nằm mơ, phải ban đêm tiên đế phát ra kêu rên khiến nàng nghe thấy được chứ...

      "Vậy ngươi định làm thế nào?" Mọi người run run hỏi nàng.

      "Ta định thống kê chút xem có bao nhiêu người chết vì , sau đó dựa theo số lượng..."

      Tay bé lại quơ quơ, chíu cái tạo nên cái lỗ khối gỗ.

      Sau đó nàng bình tĩnh ngẩng đầu nhìn mọi người, "Cứ như vậy thiêu thiêu ."

      "..." Mọi người cào tường, cảm thấy có thể đoán được bộ dáng tiên đế biến thành cái rổ...

      Ổn định cảm xúc lại chút, mọi người lại đặt câu hỏi, "Vì sao lại muốn tìm chỗ nguy hiểm đến tính mạng mà 'Thiêu'?"

      "Ta sợ động cái liền thiêu chết cháy, lát sau có cách nào thiêu nữa."

      "..." Mọi người đều chấn động.

      Tiểu thư mặc áo choàng cũng rất bình tĩnh, "Hơn nữa ta sửa chủ ý lại, để cho chết."

      "..."

      Mọi người sắp bị chấn động có chút mơ hồ.

      Phi Phi lắc lắc đầu bảo trì tỉnh táo, "Vì sao muốn để cho chết?"

      "Ta nghĩ muốn tiến hành cải tạo lao động với ."

      Tiểu thư mặc áo choàng xong lấy từ trong bao quần áo ra cái chén gỗ, chíu, chíu chỉ vài cái, chén gỗ biến thành cái rổ tiêu chuẩn.

      Nàng bình tĩnh nhìn mọi người, "Mỗi ngày có thể dùng cái này múc nước, chỉ cần có thể múc đầy mười thùng nước là được."

      "..."

      Giọng của tiểu thư mặc áo choàng bình tĩnh, "Ta tạm thời thể nghĩ ra nên trừng trị thế nào, cho nên để cải tạo lao động trước vậy."

      "..."

      đám người đều run lên run lên, đây còn chưa phải là trừng trị?

      Mấy nam nhân kéo tiên đế qua bên, "Bạn hữu, hay là chúng ta động thủ , ngươi còn có thể được yên ổn chút."

      ————

      Kia gì, ta kết thúc công việc , yên, hôm nay liền mười càng... Ngày mai gặp ╭(╯3╰)╮ đỉnh oa cái trốn
      Chương 622: Mạnh mẽ, tự học thành tài! (1)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Tiên đế lộ vẻ bi thương, " có biện pháp khác sao?"

      Những người khác khẳng định gật gật đầu, "Có."

      "Biện pháp gì?" Trong mắt Tiên đế dấy lên ngọn lửa hy vọng.

      Mọi người hứng trí bừng bừng đề nghị, "Ngươi đánh bại Đoan Mộc Ly, đưa vào cái hộp kia vĩnh viễn nhốt trong nhà, sau đó cứ coi như cho tới bây giờ mình chưa từng bị bán, mấy ngày nay đều là ảo giác của ngươi!"

      "..."

      Ngọn lửa vụt tắt, tiên đế bi tráng nhắm mắt lại, "Ra tay ! Hai mươi năm sau, ta vẫn là thần tiên!"

      Vỗ vỗ bả vai , giọng của mọi người vô cùng đau đớn an ủi , "Ít nhất cũng vẫn là kẻ lưu manh!"

      "Yên tâm, chúng ta đều chết được, sau khi ngươi trọng sinh có thể qua tìm chúng ta!"

      "Lỡ như ngươi lờ đờ ngu ngốc, chúng ta có thể bảo bọc ngươi!"

      "Đúng, chúng ta nhất định xem trọng nữ nhi nhà mình, để tên lưu manh ngươi nhìn thấy các nàng!"

      Tiên đế nổi giận, mở tay bọn họ chuẩn bị bóp chết ra, "Có người an ủi như các ngươi vậy sao!"

      “Lo lắng an ủi rất khác biệt như vậy mới có thể thể được ngươi giống người bình thường!"

      "... Ta muốn phương pháp an ủi bình thường!"

      Những người khác khinh bỉ , "Thực tiến bộ!"

      "... Được, ta tự đánh chết chính mình!"

      "Chậm ." Giọng ôn hòa nhàng của Đoan Mộc Ly truyền tới.

      "..." Tiên đế run lên, thần sắc bi thống mặt tăng thêm.

      "Ngươi muốn gì chứ?"

      Đoan Mộc Ly tới, ôn hòa cười, "Ta có thể hỗ trợ."

      Những lời này đương nhiên là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi... Điều kiện tiên quyết là ra từ miệng người khác.

      Đoan Mộc Ly vừa như vậy, thể nghi ngờ là họa vô đơn chí...

      Tiên đế nháy mắt chảy xuống nước mắt hối hận.

      Vừa rồi bọn Phi Phi họ muốn ra tay giết , nhiều lời vô dụng như vậy làm gì chứ?

      Nếu trực tiếp ra tay, tại dễ chịu uống canh nóng qua cầu Nại Hà rồi!

      Sao tại còn có thể đứng ở đây chờ Đoan Mộc Ly tra tấn chứ...

      Lập tức đưa tay kéo ghế dựa qua ngồi xuống, tiên đế chặt chẽ vịn lấy cái bàn, vẻ mặt dũng nhất ngẩng đầu, " , ngươi muốn gì!"

      Đoan Mộc Ly ôn hòa cười, "Ta chỉ vui vẻ giúp người mà thôi."

      Mọi người nháy mắt rơi lệ, đúng vậy, ngươi phải là người tính toán thù lao...

      Ngươi là kẻ tính toán phải người!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :