1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 593: Giấy hưu thư cho ai (2)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Vặn vặn cổ hắng hắng giọng, giọng trầm, bắt đầu nhớ lại, "Đã rất nhiều năm, ta ~~~ cũng từng ôm ấp giấc mộng, phải làm ~~~ người, bình, thường!"

      "..."

      Mọi người kiên nhẫn được đánh choáng váng, sau đó bình tĩnh vuốt vuốt ống tay áo, "Miêu Diệu, vẫn là ."

      Miêu Diệu tỏ vẻ ngạc nhiên, "Động tác của các ngươi giống như thường xuyên luyện tập vậy đó."

      "Đúng, chúng ta thường xuyên rèn luyện thân thể như vậy."

      "..." Miêu Diệu thán phục.

      đã hôn mê, nhiệm vụ nhớ lại chuyện cũ đương nhiên liền đặt đầu nàng, may mà Miêu Diệu là một người bình thường, có thể khiến thần kinh mọi người giảm bớt căng thẳng chút.

      Dưới cầu mãnh liệt của mọi người, nàng bắt đầu kể lại từ nguyên nhân hai người thành thân.

      "Năm đó lúc ta xuyên qua liền rơi lên giường Tư Đồ , xui xẻo là... Lúc ấy Thái Hậu tận tình khuyên bảo cưới vợ, cho nên ta liền trúng thưởng ‘thân phận hoàng hậu trời ban cho hắn’."

      "..."

      Mọi người đồng tình nhìn nàng.

      Vừa xuyên qua, chưa quen với cuộc sống lại gặp phải phu quân động kinh như , nàng ta dễ chịu gì.

      "Việc hôn nhân này liền ̣nh như vậy, Thái Hậu vô cùng vui vẻ, dưới cầu mãnh liệt của ta, Tư Đồ trực tiếp đá văng ta , mà theo ta chuyện."

      "Ngươi cầu thế nào?" Mọi người có vẻ tò mò.

      "... Ta mọi người đều là người trưởng thành rồi, hẳn là chuyện bằng thực lực."

      "Ngươi biết võ công?" Quý Ngữ Hàm ngạc nhiên hỏi.

      Miêu Diệu xoa trán, "Ta dùng chiêu bao kéo búa."

      "..."

      Mọi người co rút chút, sau đó cổ vũ nàng, "Có thể thắng kéo búa bao cũng tệ, cho thấy vận khí ngươi tốt."

      Miêu Diệu cảm thấy vẫn nên ăn ngay , "Kỳ ta đã giở trò, lúc ấy ta ra ‘giếng’."

      Cho nên nếu ra búa hoặc kéo, đều lọt vào bên trong ...

      Mọi người lại co rút chút, "Vậy ra bao sao? phải bao giếng lại sao?"

      "..." Miêu Diệu uống trà nhìn trời.

      Đoan Mộc Ly bình tĩnh cười cười, "Bao quá nhỏ, cũng lọt xuống."

      "... đúng." Miêu Diệu gật đầu thừa nhận.

      Mọi người run rẩy nhìn nàng, thực phải người bình thường mà...

      Nhưng có thể bị loại lý do này thuyết phục... Aizzz, chỉ số thông minh...
      Chương 594: Giấy hưu thư cho ai (3)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Miêu Diệu tiếp tục nhớ lại, "Hai chúng ta chuyện nửa ngày, sau đó phát kỳ muốn cưới ta, ta cũng muốn gả cho , nhưng ta có thể giúp ngăn cản Thái Hậu, có thể giúp ta giải quyết ấm no, cho nên chúng ta quyết định hợp tác chút, giả thành thân."

      Mọi người gật đầu, đây phải rất tốt sao?

      Vậy sao sau đó lại còn bị dọa phải trốn thoát?

      Đối mặt với đôi mắt nghi hoặc của mọi người, Miêu Miêu bình tĩnh, "Ngày thành thân, Thái Hậu trừng trừng nhìn chúng ta uống rượu giao bôi, nghe ... Tiểu Mễ, hay là ngươi đến kể ."

      Từ kinh nghiệm bản thân sau màn diễn kia, Tiểu Mễ đồng tình nhìn vẫn còn ngất.

      "Buông chén rượu, chưa kịp câu gì, hoàng hậu nàng hề báo trước ... Liền lột sạch , chúng ta đều kịp ngăn cản."

      "..." Mọi người bị chấn động, thâm tàng bất lộ mà...

      Miêu Diệu cho là đúng, "Đó là do ta uống say, trước đó ta cũng biết tửu lượng của mình kém như vậy, nhưng mọi người đều tin có người uống chén là có thể say."

      "Đúng vậy, lúc ấy tất cả chúng ta đều tin, thừa dịp chúng ta chú ý, bỏ chạy suốt đêm."

      "Bỏ chạy suốt đêm?"

      Mọi người khinh bỉ nhìn , một đại nam nhân mà năng lực thừa nhận lại kém như vậy!

      Tiểu Mễ đồng tình giải thích hộ , "Lúc ấy mọi người đều muốn náo động phòng, cho nên... Kêu tất cả mọi người trong cung đến xem."

      Cũng chính là tương đương với nhìn thấy trần truồng lần...

      "Khụ." Mọi người hắng hắng giọng, sau đó thế nào.

      Miêu Diệu cũng thực hối hận, "Ta thực cố ý, vì việc này ta sám hối năm."

      Tiểu Mễ gật đầu, "Sau khi chạy, ta vốn muốn hả giận giúp , sau đó chúng ta làm một thí nghiệm, phát hình như hoàng hậu uống say thực liền có tật xấu cởi quần áo người khác."

      Miêu Diệu kinh ngạc, "Ta lại uống say khi nào? Ta lột sạch ai?"

      "... Ta vụng trộm bỏ rượu trong bữa tối của ngươi, còn bảo cung nữ cùng thái giám đều rời ."

      "Kết quả ra sao?" Miêu Diệu thực khẩn trương, chỉ e thảm kịch của lại trình diễn.

      Tiểu Mễ đen mặt, cảm thấy nhớ lại chuyện cũ có chút đáng sợ, "Kết quả tìm thấy người... Ngươi liền lột sạch cả mâm quả cam."

      ——————

      Trước kết thúc công việc, tám giờ tiếp tục, đàn sao sao ╭(╯3╰)╮

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 595: Giấy hưu thư cho ai (4)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "..." Mọi người sợ hãi than, ...  người kiên cường mà ~

      Miêu Diệu ho khan hai tiếng, "Khụ, ta tiếp tục kể nhé."

      "Được, tiếp tục ! Vậy sao giờ ngươi còn mạnh mẽ hơn ?"

      "Việc này..."

      Miêu Diệu thể bình tĩnh uống trà, " phải là do ta phái sám hối sao? Cảm thấy mình nên biểu tốt, sau đó liền biểu quá tốt..."

      "..." Có ý gì?

      Miêu Diệu lại hắng hắng giọng, "Thái Hậu lão nhân gia bà ấy cảm thấy có vẻ ta thích hợp làm hoàng đế."

      "..." Mọi người hóa đá.

      Quý Ngữ Hàm run lên chút, "Diệu Diệu, ngươi mạnh mẽ rồi..."

      "Kỳ phương pháp này đều do ta sao chép, trước đó ta có xem quyển sách nổi tiếng là Tư Trì Thông Giám, aizzz, còn là bản tự thoại, kỳ ta căn bản biết gì về lịch sử!"

      "Ta cũng từng xem qua!"

      Quý Ngữ Hàm kích động, "Ta xem là bản hoàn chỉnh, quyển Bách Dương gì đó! Nhưng xem xong cái gì ta cũng nhớ rõ..." Ô.

      Nhưng mà nhìn lão công nhà mình ở bên người xem...

      Ô, cho dù cái gì cũng nhớ kỹ, nàng cũng thể mạnh mẽ hơn Đoan Mộc Ly... Ô.

      Những người khác cắn răng, "Lạc đề!"

      "Khụ." Hai người đại đồng thời hắng giọng, ngồi nghiêm chỉnh.

      Miêu Diệu tiếp tục nói, "Sau đó cũng có gì, ta đồng ý, nhưng tại đại đa số việc triều chính đều do ta xử lý..."

      Những người khác run rẩy hỏi nàng, "Vì sao đồng ý?"

      Miêu Diệu thực bình tĩnh, "Làm Hoàng Thượng còn phải bò dậy lâm triều, rất vất vả."

      "..." Mọi người bị đánh bại.

      Phi Phi lắc tỉnh , sau đó hỏi Miêu Diệu, "Ly hôn với xong, ngươi có tính toán gì ?"

      "Vẫn ở lại hoàng cung thôi."

      Mọi người ngạc nhiên, "Ngươi vội vã muốn hưu thư như vậy, còn tưởng rằng ngươi muốn xuất cung chơi."

      "Ta chỉ muốn lưu lại thân phận kết hôn thôi."

      Miêu Diệu cười tủm tỉm, "Nhưng mà tay nghề của ngự trù quá tốt, ta luyến tiếc rời ."

      Phi Phi đồng tình vỗ vỗ bả vai , "Bạn hữu, mị lực của ngươi còn bằng món ăn, ngươi bi kịch."

      " bậy!"

      Đặt mạnh ly trà xuống, thực hào khí vỗ cái bàn, "Nàng là hoàng hậu, ăn cơm làm sao có thể chỉ ăn món!"
      Chương 596: Giấy hưu thư cho ai (5)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "..." Mọi người gì nhìn , "Cho nên?"

      "Cho nên ta bằng bàn đồ ăn! phải món!"

      "..." Quý Ngữ Hàm rơi lệ nhìn , khác nhau lắm sao...

      Phi Phi còn nhíu mày, thực nghiêm túc, "Cục than nhỏ, phải ngươi từng có cái loại gọi là dầu cá gì đó, có thể bổ não?"

      "..." Quý Ngữ Hàm che mặt rơi lệ, những người khác lại còn nhìn , ngừng gật đầu.

      quả nên ăn nhiều đồ bổ chút...

      Miêu Diệu giúp chuyện, "Nghe chỉ cần vừa lên triều khôi phục thành người bình thường."

      Ừ, ra bọn họ tin tưởng điều này, bằng Đại Lương quốc hẳn là sớm diệt vong.

      thực tức giận, "Kỳ bình thường ta cũng là người bình thường! Là nhãn lực của các ngươi tốt!"

      xong nhìn về phía Quý Ngữ Hàm - người thiện lương nhất trong nhóm, "Quý tiểu thư, ngươi đúng hả?"

      "..." Quý Ngữ Hàm đành lòng đả kích tâm hồn động kinh của .

      Thực nghiêm túc, nàng gật đầu, "Ta cảm thấy vấn đề của ngươi chính là lúc bình thường che giấu quá kỹ."

      Ô...

      cân nhắc, "Ta cảm thấy đây là sự thật ~ "

      Phi Phi khinh bỉ nàng, "Cục than nhỏ, ngươi thực dối trá! ràng động kinh đến có thể bốc khói luôn rồi!"

      " bậy! Ta đây là do bình thường biết che giấu!" càng nghĩ càng hài lòng cách này.

      Đoan Mộc Ly ôn hòa cười , "Có thể là ăn mặc quá nhiều."

      "... rất đúng!"

      Sửng sốt xong, mọi người đều trầm trồ khen ngợi, xắn tay áo lột sạch người.

      "Các ngươi được làm càn —— "

      bi phẫn kéo nhanh vạt áo, "Nam nam cũng thụ thụ bất thân!"

      "..."

      Miêu Diệu thực gì nhìn bọn họ nháo thành một đoàn, "Hàm Hàm, ta cảm thấy... Mọi người đều tập luyện rất thành thạo."

      "Đúng vậy."

      Quý Ngữ Hàm gạt lệ, "Bọn họ thường xuyên động kinh như vậy." Ô.

      Quay đầu, Miêu Diệu thực đồng tình nhìn nàng, "Vậy sao ngươi lại động kinh thế?"

      "..." Quý Ngữ Hàm co rút chút, câu hỏi này cùng biểu cảm này, bộ dạng hình như hợp lắm...

      Nàng cảm giác ổn lui về phía sau, trốn sau người Đoan Mộc Ly, "Vì sao phải động kinh... Làm người bình thường tốt sao?"

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 597: Rốt cục cũng tìm được cơ hội báo thù! (1)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Miêu Diệu lời thấm thía, "Động kinh chỉ càng khỏe mạnh, huống chi sinh mệnh lại ̣nh ở chỗ động kinh, ví như động kinh kinh chút, như trẻ lại mười năm..."

      Quý Ngữ Hàm nháy mắt khóc ròng, quả nhiên là người nhà mà, Diệu Diệu động kinh lại rất biết cách che giấu ...

      lại còn nhăn mày, "Ngươi sử dụng nhiều từ như vậy... Các ngươi gọi là gì?"

      "Liên từ?"

      Miêu Diệu rất cao thâm cười, "Ta chỉ là cảm thấy như vậy có vẻ càng động kinh."

      "Phải ?"

      còn bắt đầu cân nhắc vấn đề này, ", chúng ta nghiên cứu chút ."

      Vì thế hai người trước đó còn rối rắm vấn đề hưu thư rốt cục cũng tìm được tiếng chung, cũng rất hài hòa cùng nhau rời ...

      Mọi người gì nhìn bóng dáng bọn họ, sau đó Phi Phi lắc đầu thở dài, "Động kinh, hổ là mối liên kết giữa hai tâm hồn!"

      "..." Quý Ngữ Hàm che mặt khóc lớn, đây là chuyện gì vậy nè...

      Nàng kéo kéo Đoan Mộc Ly, " bằng chúng ta đến tiên giới ở vài ngày ."

      Ô, nàng muốn rời xa những người này, ổn định lại thần kinh bình thường của nàng...

      Đoan Mộc Ly quả mang Quý Ngữ Hàm đến tiên giới, nhưng những người khác cũng đều theo giúp vui ...

      Đương nhiên, dưới uy hiếp của Đoan Mộc Ly, mấy người bọn họ cũng dám tới động kinh trước mặt Quý Ngữ Hàm, chỉ ở trong tiên giới đánh tới đánh lui.

      Sau đó, việc liền xảy ra...

      rằng có ngày, bọn họ vừa vặn động kinh đến bên cạnh đá cầu nguyện, Phi Phi nhìn về phía rống lên câu "Lăn " ~ (LPH: ta nghĩ là ‘cút’, nhưng thế lại hợp với tình huống phía sau ^^)

      Sau đó tựa như viên thịt đường lăn mất...

      Mọi người đều gì nhìn trời, nghĩ rằng sau mấy ngày luận bàn cùng Miêu Diệu, công lực động kinh của nâng cao.

      Bất quá ngay sau đó bọn họ chợt nghe thấy ——

      "Sao lại thế này! Ta ngừng lại được!"

      Mọi người đều hoảng sợ, vội vàng chạy tới, muốn chặn viên thịt viên ngừng lăn về phía trước lại.

      Ngăn cản cứ ngăn cản, nhưng chỉ thể tiến tới mà thôi, vẫn giống viên thịt ngừng lăn qua lộn lại tại chỗ...

      Mọi người kinh ngạc, "Phi Phi, lúc ngươi động kinh cũng nhân tiện rút gân?"

      "... Lăn !"

      Vì thế mọi người đều lăn...

      đám thịt viên ở tiên giới lăn qua lăn lại, lăn qua lăn lại, tiên giới vốn ít thần tiên, chỗ đá cầu nguyện này lại càng hẻo lánh...
      Chương 598: Rốt cục cũng tìm được cơ hội báo thù! (2)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      tại rốt cục bọn họ cũng hiểu được cái gì là "Gọi nát cả yết hầu cũng ai để ý" ...

      Giận, sớm biết hôm nay, lúc trước bọn họ cũng sẽ cười lạnh châm biếm!

      "A... Ta muốn dừng lại!"

      Lăn lâu nhất nhịn được rít gào.

      Sau đó liền dừng lại...

      Sau khi ngẩn ngơ, những người khác cũng học theo rít gào, "Ta muốn dừng lại!"

      Thực thần kỳ, lời của bọn họ lúc đó liền ứng nghiệm.

      Thần kỳ như vậy?

      Phi Phi phản ứng rất nhanh nhìn về phía , "Lại lăn tiếp cho ta ~"

      Vì thế liền lại bắt đầu lăn...

      "Ta muốn dừng lại!"

      Rít gào xong, Phi Phi hô to, "Những người khác đều lăn cho ta!"

      Trải qua đoạn hỗn loạn thịt viên đại chiến xong, Đoan Mộc Hồng mở miệng kêu ngừng.

      "Tất cả đừng náo loạn! quên Ngữ Hàm từng sao? Muốn hiểu rõ một tượng phải nhìn vào bản chất của nó!"

      "Bản chất gì? phải hể là có thể ứng nghiệm sao?"

      chỉ thuận miệng hỏi, nhưng mọi người nghe được đều sửng sốt.

      Đúng vậy, chính là bản chất này!

      Bọn họ náo qua các nơi tiên giới, cũng phải lần đầu tiên như vậy, nhưng chỉ hôm nay mới xuất tình huống này.

      Về phần nơi đặc thù này...

      "Đá cầu nguyện?!"

      Mọi người đồng thời ý thức được đây là vấn đề mấu chốt.

      "Tiên đế lại nhốt chính mình ở bên trong sao?" Phi Phi đoán.

      "Làm sao có thể? Mọi người đều biết rõ chân tướng, ai đến cầu nguyện, hơn nữa tiên đế vội vàng theo đuổi nương tử, làm sao có thời gian đến quản khối đá cầu nguyện này?"

      Chẳng lẽ...

      "Đá cầu nguyện khôi phục bình thường?" Mọi người cũng dám tin hỏi.

      Phi Phi lập tức làm thí nghiệm, "Ta muốn chén trà nóng!"

      Mọi người thấy hoa mắt, trong tay Phi Phi liền xuất chén trà nóng.

      "... muốn con thỏ?"

      con thỏ trắng mập mạp xuất bên chân bọn họ.

      Mọi người cảm thấy vô cùng thần kỳ, thí nghiệm hỏi, "Muốn trời mưa?"

      đám mây đen thổi đến, trời đất tối đen nổi mưa rầm rầm.

      " đúng là khôi phục bình thường!" Mọi người hoan hô.

      ", cho người khác!"

      "Chậm !"

      Dạ Cẩm gọi bọn họ lại, hiểm cười, "Bây giờ còn chưa thể !"

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 599: Rốt cục cũng tìm được cơ hội báo thù! (3)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Dạ Cẩm vô cùng cao thâm, "Nửa đời sau của chúng ta, liền trông cậy vào khối đá cầu nguyện này!"

      "Ý ngươi là..."

      Vẻ mặt mọi người từ nghi hoặc đến tỉnh ngộ, hắc hắc hắc...

      Đúng vậy, Đoan Mộc Ly lợi hại, cũng thể lợi hại hơn đá cầu nguyện thần kỳ!

      " bằng chúng ta ước nguyện, để trở nên ngu ngốc vài ngày!"

      Đoan Mộc Hồng nhíu mày, " thể độc ác như vậy, sao các ngươi lại có thể phúc hắc như vậy?"

      Aizzz, chẳng phải bọn họ bị tra tấn mà oán khí quá nặng sao?

      Thấy Đoan Mộc Hồng lời lẽ nghiêm khắc như vậy, mọi người đều sám hối chút.

      Nhưng mà...

      Từ Đoan Mộc Hồng bị đệ đệ tra tấn, chẳng lẽ muốn báo thù?

      Còn nghi hoặc, Đoan Mộc Hồng mở miệng ——

      " là báo thù, kỳ cũng chính là náo loạn, vài ngày rất nghiêm trọng, ngày thôi!"

      "..." Mọi người do dự, "Cũng đúng!"

      ngày ngày, so ra cũng nên quá quyết liệt!

      là làm, mọi người đều chuẩn bị lừa Đoan Mộc Ly đến.

      Đoan Mộc Hồng còn đứng tại chỗ, "Ừ, để biến thành ngu ngốc ngày ~ "

      loạt thanh ngã xuống đất "rầm rầm"...

      Mọi người run run quay đầu nhìn , "Hai người các ngươi quả nhiên là huynh đệ!"

      Bọn họ chỉ là biến ngu chút, liền trực tiếp làm cho người ta biến thành ngu ngốc!

      Phương pháp báo thù như thế thực nghiêm trọng...

      Mọi người cảm thấy sai ~

      Nhưng Đoan Mộc Hồng còn có việc muốn , " thể cứ dễ dàng như vậy! Ánh mắt Đoan Mộc Ly rất xảo quyệt, vừa thấy vẻ mặt chúng ta hưng phấn chắc chắn biết là có vấn đề!"

      Vậy làm sao bây giờ?

      Bảo bọn họ ngưng cười?

      Làm sao có thể? Tích tụ oán khí lâu như vậy rốt cục cũng có thể phát tiết, bọn họ trực tiếp cười đến động kinh đã là thực bình tĩnh rồi!

      Vì thế nhiệm vụ này liền rơi lên người Mặc Kỳ Thụy có khuôn mặt khối băng...

      Khối băng đương nhiên cũng cao hứng, nhưng khối băng cao hứng hay mất hứng cũng nhìn ra được, dù sao đều trương ra gương mặt lạnh...

      Mang theo hy vọng của mọi người, khối băng lên đường chinh chiến.

      Nhìn bóng dáng rời , mọi người nhìn thấy thời khắc chính mình báo thù rửa hận, đều chảy xuống nước mắt vui mừng.

      cảm khái nhìn ra phương xa, làm ra bộ dáng cảm thán, "A! ngày này, ta, đợi ~~~ lâu!"

      ————

      Kết thúc công việc, đàn sao sao ╭(╯3╰)╮ ngày mai gặp, mọi người ngủ ngon
      Chương 600: Rốt cục cũng tìm được cơ hội báo thù! (4)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Lập tức có thể báo thù lớn, tâm tình mọi người đều vui vẻ như nhau, cho nên ai ngăn cản động kinh.

      Rốt cục có cơ hội phát huy, lại ngẫu hứng "đọc diễn cảm" mấy bài thơ tủ, cảm xúc hưng phấn cũng khiến cho động vật đều lã chã rơi lệ, chạy chạy lại như điên.

      Kết thúc xong, chỗ của rốt cuộc cũng tìm thấy bóng dáng động vật nào... Khụ, việc này sau .

      Lúc Mặc Kỳ Thụy tìm Đoan Mộc Ly, điều chỉnh khuôn mặt thành khối băng hoàn mỹ, ngay cả ánh mắt tinh tường như Đoan Mộc Ly cũng nhìn ra sơ hở gì.

      Lúc bọn họ sắp tiếp cận đá cầu nguyện, bọn Phi Phi sớm núp vào, miễn cho việc vẻ mặt của mình có vấn đề, có thể khiến sinh nghi.

      Nhưng mà...

      Đá cầu nguyện có chỗ bất đồng, Mặc Kỳ Thụy đột nhiên gọi đến đây, việc này vốn có vẻ khả nghi.

      Nhưng chuyện nhỏ như vậy lại bị bọn họ xem ...

      tại là mùa đông, mặt đất có tuyết, dấu chân đều có thể nhìn thấy rõ ràng rành mạch.

      Cho nên Đoan Mộc Ly liếc mắt cái liền nhìn ra nơi này từng có đám người, hơn nữa dấu chân lại hỗn độn, hẳn là bọn họ ngừng lại đùa giỡn ở chỗ này.

      Nghĩ như vậy, Đoan Mộc Ly quét mắt nhìn đá cầu nguyện xa xa, mỉm cười dừng bước.

      Muốn tâm nguyện trở thành , phải đứng ở bên cạnh đá cầu nguyện một khoảng cách nhất định mới được.

      tại còn chưa tiến vào phạm vi ứng nghiệm, lại đột nhiên chịu nữa, trong lòng Mặc Kỳ Thụy lo lắng, phát điều gì sao?

      thể nào, mặt của tuyệt đối có sơ hở.

      Khối băng nghĩ phải làm thế nào thực tự nhiên mà thúc giục Đoan Mộc Ly tiếp tục tiếp...

      nắm tay Quý Ngữ Hàm, Đoan Mộc Ly đột nhiên vọt đến trước đá cầu nguyện, thực bình tĩnh cười ——

      "Mọi người mặc váy cỏ khiêu vũ ." (ặc)

      Bởi vì có Quý Ngữ Hàm ở đây, lại bỏ thêm câu, "Mặc thêm váy cỏ là được, cần cởi quần áo."

      "..." Quý Ngữ Hàm nhìn Đoan Mộc Ly vừa mới rời đã trở lại bên người, co rút chút.

      Nhưng  nàng lập tức liền mãnh liệt co rút...

      Đoan Mộc Ly mới vừa trở về, trước mắt đột nhiên xuất đám người...

      Một đám người mặc váy cỏ...

      Mặc váy cỏ, đám người khoa trương vặn vẹo...

      Ô...

      Quý Ngữ Hàm nhịn được, che mặt khóc ròng, Đoan Mộc Ly lại còn ôm nàng, cười đến thực bình tĩnh.

      "... Đoan Mộc Ly!"

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 601: Rốt cục cũng tìm được cơ hội báo thù! (5)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      thanh tràn ngập tức giận cùng oán khí, bất quá người thì... nhiệt tình dào dạt xoay xoay.

      "Ngươi rất..." Xoay...

      Mọi người gì cũng dứt khoát, thân thể chỉ có thể chịu khống chế mà xoay đến xoay .

      Nước mắt hối hận chảy ròng ròng mặt bọn họ ——

      Vừa rồi sao bọn họ chỉ nghĩ đến việc làm cho người khác lăn?

      Sao bọn họ nghĩ tới ý "tốt" mặc váy cỏ khiêu vũ này?!

      Nhảy nhảy, mọi người liền bình tĩnh.

      sao chứ?

      Dù sao cũng đều là động kinh, rất động kinh và siêu cấp động kinh có khác nhau sao?

      Kệ , coi như là biểu diễn ~

      Vì thế đám người thực bình tĩnh tiếp tục khiêu vũ...

      Động kinh, kỳ có thể rèn luyện lòng người, để ý chí thừa nhận năng lực hoạt động hạng nhất...

      Mặc kệ màn khiêu vũ này, dắt Quý Ngữ Hàm, Đoan Mộc Ly đến đá cầu nguyện.

      "Xem ra là nó có thể cho phép ước nguyện bình thường lại rồi."

      A?

      Quý Ngữ Hàm buông tay che mặt, sờ sờ đá cầu nguyện, " phải hỏng lâu rồi sao?"

      "Lúc ấy phải là vì cục than nhỏ bỏ nên mới hỏng sao?"

      "Đúng, chừng ngươi về đến nên nó liền khôi phục bình thường."

      Bởi vì bình tĩnh, hơi thở của mọi người đều khôi phục vững vàng, có thể chuyện dút khoát.

      Cho nên bọn họ liền như vậy mà vặn vẹo vây đến bên cạnh đá cầu nguyện, gia nhập thảo luận...

      Khóe miệng Quý Ngữ Hàm run rẩy nhìn bọn họ, "Các ngươi..."

      Mọi người nổi giận, "Làm sao vậy? Khó coi?"

      Quý Ngữ Hàm rơi lệ, lập tức gật đầu, "Đẹp lắm đẹp lắm, là đẹp mắt..."

      Phi Phi hoài nghi nhìn nàng, "Đẹp mắt chỗ nào? cụ thể xem!"

      "Chính là!"

      cũng phụ họa, " cho chúng ta nghe xem, có phải ngươi thực biết thưởng thức hay !"

      "..." Thưởng thức...

      Quý Ngữ Hàm khóc lớn, nhìn bọn họ xoay đến vặn vẹo, liều mạng tìm kiếm từ ngữ thích hợp.

      "Cái kia, các ngươi nhảy ... Lay động... Lay động ra tư thế..."

      Ô, nàng khinh bỉ chính mình!

      Nghe xong lời của nàng, mọi người lộ vẻ nghiêm túc.

      Hai mắt Quý Ngữ Hàm đẫm lệ nhìn bọn họ, chẳng lẽ hài lòng với từ này?

      Ô, đừng lại tra tấn nàng như vậy chứ!

      Nghiêm túc xong, Phi Phi là người đầu tiên vừa xoay vừa gật đầu, " rất đúng, chính là lay động ra tư thế!"

      "Ừ, Quý tiểu thư, ngươi thật biết thưởng thức ~" cũng khen ngợi nàng.
      Chương 602: Rốt cục cũng tìm được cơ hội báo thù! (6)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "..."

      Ô, để thiên lôi tới giáng sét mãnh liệt chút !

      Bọn họ náo loạn, Đoan Mộc Ly luôn luôn đánh giá đá cầu nguyện trước mặt.

      Sau đó gõ gõ vách đá, "Lần trước Quả Quả trở về, đá cầu nguyện cũng khôi phục bình thường, hẳn là phải vấn đề của nàng."

      "Vậy ngươi là bởi vì sao?"

      Đoan Mộc Ly lại gõ gõ vách đá, "Có người ?"

      "Có nha."

      Khối đá lớn lập tức vỡ ra một khe nhỏ, đầu nhỏ của Oa Nhi chui ra...

      Mọi người ngẩn ngơ, "Oa Nhi, vừa rồi là ngươi làm cho nguyện vọng của chúng ta trở thành ?"

      " có nha."

      Oa Nhi vô tội nháy nháy mắt, "Ta biết nên làm thế nào nha."

      "Trong tảng đá còn có ai?"

      "Còn có Trong Suốt nha."

      Tiểu Trong Suốt?

      Tiểu gia hỏa kia luôn ngủ, cũng thể dư hơi chạy tới giúp bọn thực nguyện vọng.

      Cho nên...

      "Oa Nhi, hai người các ngươi ra trước ." Đoan Mộc Ly cười với nàng.

      "Được nha."

      Oa Nhi chui trở về, trong nháy mắt lại mang theo Tiểu Trong Suốt ngủ ra, nhảy lên tay Quý Ngữ Hàm mở ra.

      Thử lại lần nữa.

      Ngay lúc mọi người khẩn trương chờ mong, Đoan Mộc Ly mở miệng, "Có thể dừng lại."

      có phản ứng, đám người vẫn mặc váy cỏ khiêu vũ.

      "Ta muốn dừng lại!" Phi Phi cũng mở miệng.

      Vẫn phản ứng.

      Chẳng lẽ thực giống như bọn họ nghĩ?

      Khối đá cầu nguyện này thực là vì có Oa Nhi cùng Tiểu Trong Suốt tồn tại mới có được năng lực thần kỳ?

      "Oa Nhi, ngươi lại trở về thử xem."

      "Được nha."

      Để Tiểu Trong Suốt lại, Oa Nhi tự mình quay về trong tảng đá.

      Nhưng chờ bọn lại thí nghiệm lần nữa, nguyện vọng vẫn trở thành .

      Chẳng lẽ bọn họ đoán sai?

      Kỳ vọng quá cao, mọi người đều bị như vậy đả kích vô cùng buồn bực.

      Chỉ có Đoan Mộc Ly vẫn thực bình tĩnh, nhặt Tiểu Trong Suốt ngủ lên, cũng thả vào bên trong khối đá.

      "Có thể dừng lại."

      Giống như kỳ tích, đám người vừa rồi còn nhiệt liệt vặn vẹo lập tức ngừng lại, váy cỏ mặc người bọn họ trước đó cũng cánh mà bay.

      "..." đám người mờ mịt ngơ ngốc.

      Đại khái sau vài giây ——

      "Thành công!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :