1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 583: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (7)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "Có gì khác nhau sao?"

      phải đều là để cho nàng sỗ sàng sao?

      "Đương nhiên là có khác nhau, lỡ như ngày nào đó bảo chủ thanh tỉnh, xúc động, phải nửa đêm sẽ từ giường nhảy dựng lên ném ma trảo sắc nữ của ta sao?"

      Bọn họ từ lớn lên cùng nhau, tính tình của nàng hiểu rất rõ.

      Vì để về sau càng có nhiều cơ hội sỗ sàng, nàng nhất định phải bảo vệ ma trảo sắc nữ của mình.

      Cái này tương đương với đồ ăn nha...

      "..." Quả giống như tự mình gây chuyện.

      Phi Phi hơi chần chờ chút, "Cho dù ta hối hận, cũng gây phiền đến ngươi, ta cam đoan!"

      Cam đoan?

      Bảo chủ luôn luôn là lời đáng giá ngàn vàng, cam đoan này tuyệt đối có thể tin!

      Ha ha ha, đậu hủ, ta đến đây ——

      Thấy ánh mắt Phó bảo chủ vô cùng dọa người, Phi Phi có chút cảm giác co rút.

      ràng là khuôn mặt nhỏ nhắn đáng , sao vừa nhắc tới sỗ sàng liền trở nên hung mãnh như vậy?

      Quả nhiên đầu chữ sắc có con dao mà...

      Nhưng Phó bảo chủ kia ràng là đem lưỡi dao đầu chỉ về phía người khác ...

      Phó bảo chủ xoa tay chuẩn bị lâu mà vẫn hạ thủ, Phi Phi phát hỏa.

      "Ngươi còn muốn làm nóng người tới bao giờ? Đây là cho ngươi sỗ sàng, phải cho ngươi đánh quyền!"

      "..." Khuôn mặt hưng trí bừng bừng của Phó bảo chủ suy sụp.

      "Bảo chủ, ta cũng muốn động thủ... Nhưng ta có sắc đảm!"

      Ô ô ô.

      "..."

      Phi Phi cảm thấy mình kìm nén run rẩy nổi nữa, cho nên thống thống khoái khoái co giật chút.

      Phó bảo chủ làm thất vọng biệt danh cấp cho nàng mà, ngay cả sắc cũng có thể sắc thành như vậy "Rất khác biệt" ~

      "Bảo chủ, ta có thêm một thỉnh cầu."

      "."

      Phi Phi bận rộn động kinh, cho nên tâm tình rất tốt.

      Đúng vậy, đúng là tâm tình tốt, chính cái gọi là mỗi ngày run rẩy một chút, còn hơn đua thuyền rồng thôi ~

      Về phần động kinh có cái gì để so sánh với đua thuyền rồng...

      Giận, co giật thành như vậy, có thể kìm nén là tốt lắm rồi, đừng cầu cao như vậy!

      ...

      Phó bảo chủ biết tâm tư động kinh của , nàng còn rối rắm về vấn đề tiểu sắc nữ theo đuổi, do dự mở miệng ——

      "Bảo chủ, bằng ngươi cầm tay của ta, đặt lên 'Đậu hủ' ."

      "..."
      Chương 584: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (8-)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Vừa chấm dứt lần động kinh, Phi Phi cảm thấy mình cần khẩn cấp co giật lần nữa.

      Mặt lại bắt đầu vặn vẹo, Phi Phi thừa dịp chính mình còn thanh tỉnh, hỏi nàng, "Ngươi là do sư phụ ngươi nhặt về từ núi?"

      "Đúng vậy."

      "Ngươi tìm Đoan Mộc Ly hỏi chút, nhất định là có muội muội biểu muội thất lạc gì gì đó..."

      "... Bảo chủ, nhắc tới Đoan Mộc Ly, mặt của ngươi giống như càng vặn vẹo lợi hại hơn."

      "Đây là vì oán niệm quá lớn..."

      Phi Phi chảy xuống nước mắt chua xót.

      "Nhưng mà cho dù bảo chủ nhăn thành bánh quai chèo, cũng vẫn khiến người ta chảy nước miếng..." Phó bảo chủ cảm khái .

      "..." Chống đỡ được mà run rẩy ngã xuống đất, oán niệm của Phi Phi càng mãnh liệt.

      Đoan Mộc Ly, Nguyệt Tịch thực phải do ngươi cố ý huấn luyện đưa đến giày vò ta chứ...

      "Bảo chủ, mặt đất lạnh!"

      "..." cũng biết mặt đất lạnh, phải run rẩy đến đứng lên nổi sao!

      Phi Phi quăng ánh mắt phẫn nộ tới Phó bảo chủ, còn kéo đứng lên!

      ra Phó bảo chủ nhìn hiểu ý tứ của , nhưng mà...

      "Bảo chủ, ta có sắc đảm..."

      Phi Phi vừa giận vừa run, cái này có quan hệ gì với sắc đảm!

      Phó bảo chủ rối rắm, "Ta dám đụng vào ngươi..."

      Ánh mắt đảo đến cái gì đó bàn, Phó bảo chủ đột nhiên cao hứng , "Có rồi!"

      Sau khi Phi Phi hôn mê, Phó bảo chủ vẫn canh giữ ở bên người , ngay cả ăn cơm cũng chưa rời khỏi phòng này, cho nên bàn có bộ bát đũa đã dùng rồi.

      tại chiếc đũa này thực hữu dụng ...

      Lấy chiếc đũa gắp quần áo Phi Phi, Phó bảo chủ liền cứ vậy nâng người trở về giường...

      Phi Phi nhìn đôi đũa nâng chính mình, tuyệt vọng phát ra còn có loại chuyện động kinh thể giải quyết.

      Còn có thể gì đây?

      Đừng do dự, choáng váng ~

      Chờ khi lại mở mắt ra, trời tối rồi.

      Nhưng cần đốt đèn cũng có thể tinh tường thấy cảnh vật trong phòng, đây phải vì võ công cao, thị lực mạnh hơn người bình thường.

      Mà vì ánh mắt Phó bảo chủ phát ra tia sáng mãnh liệt...

      Phi Phi bi phẫn thay đổi sắc mặt, "Đưa tay đây!"

      Chờ Phó bảo chủ đưa ma trảo sắc nữ đến trong tay mình, ngay cả nói Phi Phi cũng nói, bi tráng kéo tay nàng thả vào trước ngực mình.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 585: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (9)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "Ăn ăn , đậu hũ động kinh có gì ngon mà ăn!"

      Bởi vì nói tiếng nào, chút tâm lý chuẩn bị Phó bảo chủ cũng có để ăn đậu hủ chảy nước miếng mười ba năm...

      Điều này khiến nàng quá mức khẩn trương, thể tránh khỏi một màn máu tươi...

      Đương nhiên, là máu mũi.

      Nhưng mà chuyện lớn như vậy, chỉ chảy máu mũi là đủ, Phó bảo chủ thực vui vẻ mà hôn mê bất tỉnh.

      Bởi vì quá mức kích động, nàng choáng váng có vẻ rất khác biệt, nàng trợn tròn đôi mắt giảo hoạt giống như kẻ trộm ...

      Phi Phi thực sự co quắp nghĩ đến một câu, chết nhắm mắt...

      Sau đó cũng ngất .

      Cửa "ki-ét" tiếng mở ra, Quý Ngữ Hàm rơi lệ vào, "Sao chỉ ăn đậu hủ cũng có thể khiến hai người bọn họ ăn thành bộ dáng trải qua nguy hiểm sống chết thế này chứ?"

      Quả nhiên đều là nhân tài mà... Ô.

      "Sao bên này cũng hôn mê?"

      Thấy cảnh tượng trước mắt, Dạ Cẩm vừa chạy tới thập phần phẫn nộ.

      "... phải ngươi vây xem bọn sao?"

      " đã co quắp rồi, ta còn tưởng thừa dịp này chạy qua nhìn hai người bên này!"

      ngờ bên này cũng giống, phí công chạy xa như vậy !

      Quý Ngữ Hàm rơi lệ an ủi , "Chấp nhận , mấy người chúng ta, co quắp là thái độ bình thường, co quắp mới cần tìm Thái y..."

      "Cái gì mà chúng ta? Ta và các ngươi giống nhau, ta luôn luôn chỉ vây xem động kinh, tham dự!"

      Những người khác phóng ánh mắt khinh bỉ tới , "Ngươi , lúc ngươi đói sắp chết thấy con bò cùng giỏ cà chua, lúc này ngươi ăn cái nào!"

      "Đương nhiên là ăn bò!"

      Dạ Cẩm đáp đương nhiên, thích ăn chua nha ~

      "Sai! Còn ngươi động kinh, hẳn là nên ăn cà chua nấu với thịt bò!"

      "..." Quý Ngữ Hàm hoàn toàn mờ mịt.

      Đây là cái gì?

      Cổ đại cũng có trắc nghiệm tâm lý?

      "Cái kia... Vì sao muốn ăn cà chua nấu với thịt bò?" Nàng thực "ham học" hỏi.

      " phải do ngươi sao? Anbumin tốt cho tiêu hóa, sắp chết đói, ăn bò có thể tiêu hóa sao? phải tổn thương dạ dày à!"

      "..."

      Quý Ngữ Hàm hoảng sợ vịn vách tường, run run rơi lệ.

      Cái này cùng co rút và động kinh có quan hệ gì? Ô... Rất rút! Lại tiếp tục co rút nữa mặt của nàng rút gân !
      Chương 586: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (10)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Bởi vì thấy hai nhân vật chính trong phòng có dấu hiệu sắp thanh tỉnh, bọn họ lập tức ngừng thảo luận về động kinh, lách khỏi gian phòng, tiếp tục vụng trộm vây xem.

      Hai người cùng nhau tỉnh lại, lau máu mũi, Phó bảo chủ vẫn như cũ trợn tròn hai mắt sáng lấp lánh.

      "Đây phải đậu hủ, đây là đậu phụ khô..."

      Hơi thở của Phi Phi sắp mong manh, " cần quan tâm nó là cái gì, ngươi muốn ăn liền ăn , dù sao về sau ta cũng cần ..."

      "Vì sao cần?"

      Lúc Phó bảo chủ phát sinh nghi vấn, người bên ngoài cũng đều nghi hoặc.

      Dạ Cẩm vẫy vẫy tay, ý bảo mọi người đều chú ý đến .

      Sau đó dùng khẩu hình hỏi, chẳng lẽ Phi Phi chuẩn bị đến đại nâng ngực?

      "..."

      Quý Ngữ Hàm bi phẫn nhìn , sao còn ở lại chỗ này?

      cũng tỉnh lại, trở về vây xem ta , đừng ở chỗ này biểu diễn động kinh!

      Bất quá ngay sau đó nàng liền phát , mọi người đều thực nghiêm túc gật gật đầu, thực đồng ý phán đoán của Dạ Cẩm.

      Ô... Quý Ngữ Hàm khóc ròng nằm úp sấp trong lòng Đoan Mộc Ly, vẫn là lão công tốt nhất, vĩnh viễn động kinh!

      Nhưng nàng lập tức liền nghĩ tới, mọi người đều bị Đoan Mộc Ly bức động kinh ...

      Ô, mạng nhỏ đáng thương của nàng...

      Bọn họ ở bên ngoài vui vẻ động kinh, tình hình Phi Phi tựa hồ quá tốt đẹp.

      Ánh mắt bi thương nhìn bên bàn, "Cục than nhỏ từng câu ở đại, tại ta mới cảm nhận được nó có bao nhiêu sâu sắc."

      " cái gì?"

      Ánh mắt Phi Phi tập trung ở cái hộp đen nhỏ bên cạnh bàn, "Cái hộp nhỏ kia mới vĩnh viễn là nhà..."

      Phi Phi hiển nhiên có thể bị tra tấn đến nổi còn hy vọng gì đối với nhân sinh...

      Phó bảo chủ nhìn cái hộp hắn nói, rối rắm chút, cuối cùng vẫn thành cho .

      "Bảo chủ, cái hộp kia... Là ta lấy để đựng hạt dưa vân vân..."

      "..."

      Nước mắt hối hận nháy mắt liền mãnh liệt tuôn trào mặt Phi Phi.

      Vì sao trước đó cầm hộp đựng lá trà ở trà lâu đến?! Đây là cái hộp vuông được dùng khi tiếc hận!

      Cái gọi là bi kịch, chính là muốn chết lại tìm được hòm...

      ——————

      Kết thúc công việc, đàn sao sao ╭(╯3╰)╮ mọi người Noel khoái hoạt! ~(≧▽≦)/~

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 587: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (11)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Tuy rằng vì ăn đậu hủ, chút lòng riêng của Phó bảo chủ vô cùng mênh mông, bất quá nàng cũng chưa quên quan tâm đến Phi Phi chút.

      "Bảo chủ, sao nhìn ngươi thật sa sút vậy?"

      Phi Phi giận, "Mỗi ngày của ta đều phải trải qua nhiều tra tấn như vậy, có thể sống sót cũng thực kiên cường!"

      Phó bảo chủ lập tức đồng ý, "Đúng vậy, bảo chủ tuyệt đối phải khối đậu hủ bình thường!"

      "..."

      Phi Phi mãnh liệt đấm ngực.

      Cuộc sống cho khảo nghiệm rất ác liệt ...

      "Nguyệt Tịch, ngươi có nóng hay ?" Phi Phi bên đấm ngực bên hỏi.

      "... nóng?"

      Phó bảo chủ hồn nhiên trả lời, bởi vì nàng hoàn toàn hiểu được sao bảo chủ lại đột nhiên hỏi như vậy.

      Phi Phi liếc mắt xem thường, "Ta nóng."

      "Bảo chủ muốn cởi quần áo?"

      Ánh mắt Phó bảo chủ cam đoan, " sao đâu, ngươi tận tình thoát , cần sợ ta ngượng ngùng!"

      "..."

      Phi Phi rút gân chút, "Ta là tay ngươi đặt ở chỗ quá lâu, giống như một cái chăn bông!"

      "..."

      Phó bảo chủ xấu hổ nhìn tay mình, "Cái kia, bảo chủ, ngươi giúp ta di động chút , ta dám..."

      "..." Phi Phi run rẩy bắt lấy tay nàng chuyển sang chỗ khác.

      chưa từng thấy sắc nữ có sắc đảm như vậy!

      Nhưng mà xét phần sắc tâm này của Phó bảo chủ, chỉ cần nàng hơi có chút sắc đảm...

      Vậy hiển nhiên nàng có thể thống nhất cả hai phe hắc bạch trong giới sắc nữ, xưng bá địa cầu thuận tiện còn uy chấn hỏa tinh!

      Sau đó là toàn bộ vũ trụ cũng chừng?

      Phi Phi run lên chút, bắt đầu phẫn hận chính mình nghe Quý Ngữ Hàm nhiều tri thức về vũ trụ như vậy.

      được, thể tiếp tục, muốn nhanh chóng đổi đề tài khác!

      "Nguyệt Tịch, ngươi ... Khụ, lúc trước Tề Mị Nhi muốn tìm sát thủ trong Bảo ám sát cục than nhỏ, sao ngươi còn muốn để nàng ta làm Bảo chủ phu nhân?"

      đến việc này, Phó bảo chủ cảm thấy mình vô cùng mất mặt, ấp úng nửa ngày mới mở miệng giải thích.

      "Ta thấy Bảo chủ giống như vẫn có ý ̣nh tìm nương tử, ta lo lắng ngươi quên, cho nên muốn làm ra kiện như vậy nhắc nhở ngươi..."

      nghĩ tới Bảo chủ thích Quý tiểu thư.

      Aizzz, nàng vất vả đùa giỡn tâm cơ lần, kết quả liền thê thảm...
      Chương 588: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (12)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Nàng vẫn nên an phận làm người thành thôi.

      Phi Phi tức giận mắng nàng, "Đây là cái phương pháp rách nát gì? Cũng chỉ có ngươi mới nghĩ ra được chủ ý này!"

      "Ta cũng phát ..." Phó bảo chủ vô cùng buồn rầu.

      Phi Phi có chút áy náy, "Quên quên , ta cũng tùy tiện thôi, ngươi đừng tưởng !"

      Phó bảo chủ kỳ quái ngẩng đầu, "Bảo chủ, tại ngươi ăn khách khí với ta rất nhiều đó."

      Đây tuyệt đối phải vì Bảo chủ biết thân phận chân của nàng, thực ra gần đây Bảo chủ luôn muốn quấn lấy nữ nhân của hắn mà hung dữ...

      Phi Phi tức giận nhìn nàng, "Chính ngươi tự soi gương , tại ngươi mang khuôn mặt này, ta hơi có chút nặng lời liền cảm giác mình khi dễ kẻ yếu!"

      Phó bảo chủ thực vui mừng, "Vậy về sau có phải ta có thể lợi dụng khuôn mặt này mà tác oai tác quái ?"

      "..."

      Phó bảo chủ co rút chút, "Nguyệt Tịch, về sau lại có ý tưởng đen tối như vậy, nên để trong lòng chậm rãi thực hành là tốt rồi, đừng ra..."

      "Ngươi phải là Bảo chủ sao ~ "

      Trừ nàng là nữ nhân cùng với việc nàng thích Bảo chủ, nàng cũng gạt chuyện gì.

      "..." Phi Phi nhìn nàng giống như nhìn quái vật.

      "Làm sao vậy?" Phó bảo chủ mờ mịt sờ sờ mặt.

      "... có gì."

      Ngoài miệng như vậy, Phi Phi mặt lại viết ràng "Đại gia ta thực khủng hoảng".

      vừa phát , Tiểu Trừu Trừu đối xử với rất tốt, hơn nữa hai người cùng nhau lớn lên, chút cũng chán ghét nàng.

      Tiếp tục như vậy... ngày nào đó thực có thể bị nàng cảm động.

      Được, thừa nhận , tại liền cảm thấy rất cảm động.

      Phát triển thêm chút nữa, có thể cũng thích nàng hay ?

      Đoan Mộc Ly liền đủ làm cho muốn sống, nếu lại thích một Nguyệt Tịch động kinh như vậy...

      Ngày chết còn cách bao lâu đâu!

      Càng nghĩ càng khủng bố, Phi Phi từ giường nhảy dựng lên, "Khiếu Thiên Bảo liền giao cho ngươi!"

      chuẩn bị chạy trốn, bao giờ trở về nữa!

      Nhưng mà đây nhất định chỉ có thể là ảo tưởng...

      Bởi vì cơ hồ vừa nhảy lên, cửa liền mở ra, trông thấy Dạ Cẩm cầm đầu đám người chắn ở cửa.

      Bọn họ bắt lấy Phi Phi, vô cùng chính nghĩa lớn tiếng quát hỏi, "Đậu hủ, ngươi muốn trốn ~~~ đâu!"

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 589: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (13)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "..." Quý Ngữ Hàm che mặt khóc ròng, lui vào trong góc tiếp tục xem diễn.

      Nhóm người này tuyệt đối có quan hệ gì với nàng...

      Phi Phi mạnh mẽ bắt lấy ̣t giường, "Các ngươi là bức người làm đậu hủ!"

      "Hắc hắc, ngươi đúng!"

      Phi Phi chống đỡ nổi nữa, dứt khoát buông ̣t giường ra, ngẩng đầu ưỡn ngực đứng trước mặt bọn họ, vẻ mặt phẫn nộ.

      "Thà chết chịu nhục! Các ngươi còn muốn bức bách đường đường nam tử hán như ta làm khối đậu hủ, ta —— ta suy nghĩ lại chút ~ "

      "..." chờ "Thề sống chết bảo vệ trong sạch" mọi người chống đỡ hết nổi ngã xuống đất, miệng run rẩy sùi bọt mép.

      Phó bảo chủ sùng bái nhìn , "Bảo chủ, ngươi mạnh mẽ hơn rồi."

      "Đó là ~ "

      Phi Phi thay đổi sắc mặt, đắc ý vòng xung quanh mọi người ngã xuống đất.

      "Ta xem như hiểu được, thói đời ngày nay, người bình thường có đường ra, nghĩ đến sứt đầu mẻ trán, nhất định phải động kinh!"

      chỉa chỉa đám người mặt đất, chia sẻ chút kinh nghiệm "Thành công", "Quật ngã hết người khác, ngươi liền thắng!"

      "Sâu sắc nha..." Phó bảo chủ cũng có xu thế động kinh...

      Lệ Quý Ngữ Hàm rơi từng giọt từng giọt, "Hai người các ngươi, thực co giật mà..."

      Chính cái gọi là phải người nhà, cùng co giật... Ô.

      Phi Phi cảm thấy tại thế nào mình cũng là "Nhân sĩ thành công", sau đó nhất định phải thể tinh thần thắng kiêu bại nản.

      Cho nên thực "Khiêm tốn" cười cười, "Mọi người đều co giật, mới là co giật."

      "..." Quý Ngữ Hàm hỏng mất ngã xuống đất.

      Phi Phi nhìn xem bốn phía, tại chỉ có hai người cùng Phó bảo chủ còn kiên cường đứng mặt đất.

      Về phần cái gã thể nào ngã xuống đất - Đoan Mộc Ly... Có thể trước đó tính là người ~

      Cho nên hiện tại trong lòng hắn dâng trào loại cảm giác tự hào " trai thực mạnh mẽ", khiến khỏi nổi "hứng thơ ca".

      Xoay người mài mực nhấc bút, Phi Phi múa bút viết xuống vài nét chữ to cứng cáp ——

      "Mạnh mẽ hơn, động kinh trước "!

      Phi Phi vừa lòng buông bút, "Treo lên, đặt ở trong phòng nghị !"

      "..." Vừa mới từ mặt đất đứng lên, mọi người lại ngã xuống.

      Phó bảo chủ có chút rối rắm, "Bảo chủ, cái này... vần lắm."

      phải Phi Phi phát vấn đề này, do dự nên sửa thế nào.
      Chương 590: ai là người động kinh nhất (1)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Muốn trúng gió, động kinh trước?

      được, ngụ ý đúng ~

      Có rồi, "Muốn thành phượng, động kinh trước!" (LPH: ta phản đối)

      "Thuận gió? Bảo chủ, ai muốn thành tiên ư?" (LPH: động kinh=trừu phong lại bị bạn tiểu Trừu Trừu nghe thành thừa phong=thuận gió)

      "..." Phi Phi run rẩy quay đầu.

      được, những lời này nghe qua còn có nghĩa khác, cũng thể dùng!

      Suy nghĩ nửa ngày, cũng nghĩ ra cách hợp vần nào.

      Vung tay lên, chỉ vào câu đối viết trước đó, "Ai hợp vần? Người động kinh cao câu nệ tiểu tiết! Chính là ý này!"

      "..." đám người té mặt đất giúp nâng nhau ngồi dậy, dồn sức vịn lấy tường.

      "A —— cuộc đời này của ta ~~~ nhấp, nhô!" lời cảm khái thực trữ tình.

      Là ai?

      Là ai ra tiếng lòng của bọn họ?

      Mọi người giãy dụa quay đầu, phát đến đây.

      nhìn mọi người té mặt đất, đứng ở trước mặt Đoan Mộc Ly, thực thành khẩn vỗ vỗ ngực, "Nghe ngươi đem ta bán, còn chịu trách nhiệm hậu mãi?"

      "..."

      Lần đầu tiên Quý Ngữ Hàm cảm thấy nguy hiểm khi đứng bên người lão công nhà mình như vậy, vội vàng buông tay, giãy dụa trốn sang bên.

      Đoan Mộc Ly hổ là người mạnh mẽ, nhiều người động kinh vây xem như vậy, còn có thể bình tĩnh bảo trì mỉm cười.

      "Đúng" cười gật đầu, ôn hòa hỏi, "Ngươi muốn về bảo trì sao?"

      "..."

      cảm thấy vết thương chồng chất trong lòng nháy mắt bị chưởng đánh trúng, sắp chịu được.

      "Ta là trở về xin bảo hộ!"

      rơi lệ đầy mặt, vẻ mặt phẫn nộ, "Tốt xấu gì chúng ta cũng đã từng đồng cam ̣ng khổ, hơn nữa, ta là thành viên của nhóm động kinh chúng ta, tốt xấu gì ta cũng ở cấp bậc chúa tể sơn lâm! Ta là giống quý hiếm!"

      "..." Quý Ngữ Hàm run run sửa đúng , "Là gấu trúc..."

      Nước mắt càng thêm mãnh liệt, lòng đầy căm phẫn tiến hành khiển trách nghiêm khắc với nàng.

      "Quý tiểu thư, ta vốn tưởng rằng ngươi là người thiện lương, ngờ, ngờ..."

      dùng thanh nghẹn ngào , " ngờ ngươi đối với người động kinh thành như vậy còn muốn cầu nghiêm khắc! Ngươi xem, ngươi như vậy làm thất vọng tiểu đội động kinh chúng ta sao!"

      "..." Quý Ngữ Hàm dậm chân khóc lớn.

      Giả trang thành khối băng, Mặc Lỳ Thụy động kinh cũng động kinh quá nghiêm trọng.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 591: Ai là người động kinh nhất (2)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Cho nên là người đầu tiên trong đám người đứng lên.

      Vỗ vỗ bả vai , trong ánh mắt Mặc Kỳ Thụy luôn luôn lạnh buốt chứa đầy thương hại, " tại Phi Phi động kinh hơn cả ngươi."

      "Cái gì —— "

      phát ra tiếng kêu bi phẫn, chất vấn Phi Phi cười đắc ý, "Vì sao ngươi muốn cướp vị trí gấu trúc của ta!"

      "Ai mà thèm tranh đoạt với gấu trúc chứ?"

      Phi Phi đắc ý chỉa chỉa "Lời răn" mình vừa viết, " tại ta là gấu trúc lão đại!"

      "..." Mọi người điên cuồng cắn khăn tay bé, chỉ e hai người bọn họ muốn tỷ thí xem ai động kinh hơn.

      May thay, tiết mục giày vò như vậy trình diễn, bởi vì ——

      "Tư Đồ ?" thanh thực có sức sống vang lên.

      thanh này... Hình như là của Miêu Diệu mua ?

      Thấy sắc mặt thay đổi, mọi người biết mình đoán đúng rồi.

      Thời gian cấp bách, có hơi sức lý luận với Phi Phi, chỉ bi phẫn hỏi Đoan Mộc Ly.

      "Ta thể xin bảo hộ? Được lắm, ta cảm thấy mình là hàng thứ phẩm, ta muốn được quay về, tiếp thu 'Giáo dục' của ngươi!"

      "..." Mọi người đều run lên, cố gắng bị động kinh nữa.

      gặp phải cái gì, sao lại như muốn sống nữa?

      Chẳng lẽ đời này còn có người đáng sợ hơn Đoan Mộc Ly?

      Mọi người lập tức sinh ra loại cảm giác kính ngưỡng với Miêu Diệu...

      "Ha, quả nhiên là ngươi ở đây!"

      Miêu Diệu nhanh chóng tiến tới, chào hỏi mọi người, sau đó kéo qua, ", chúng ta tiếp tục trở về nghiên cứu."

      "Ta quay về —— "

      tỏ vẻ bi tráng ôm lấy cây cột, nhất quyết , "Thà chết chứ chịu nhục!"

      Mọi người đều tò mò, cũng tạm thời đình chỉ động kinh.

      Quý Ngữ Hàm đứng lên, lau nước mắt, "Diệu Diệu, ngươi làm gì với ?"

      " có gì, ta chỉ muốn một phong hưu thư thôi."

      Quý Ngữ Hàm quay đầu, dùng ánh mắt hoài nghi với vẻ mặt bi phẫn của .

      phải thực hối hận vì cưới Miêu Diệu sao?

      tại nàng ta chủ động muốn hưu thư, phải chính là  hợp tâm ý của sao?

      Nhưng mà nàng lập tức phát , khác hẳn với phản ứng của nàng, những người khác đều lấy ánh mắt thương hại nhìn về phía .

      Ặc...

      Nàng nổi giận?

      Có điều gì nàng còn chưa biết sao?
      Chương 592: Giấy hưu thư cho ai (1)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Đoan Mộc Ly cười giải thích với nàng, "Luật pháp của Đại Lương quốc có vẻ thiên về bảo vệ... chính là nhóm người được cho là yếu thế."

      "Hiểu được hiểu được." Quý Ngữ Hàm gật đầu.

      "A... Nhân ~~~ sinh!"

      phát ra tiếng cảm thán than thở, mạnh mẽ quay lưng… .

      Đoan Mộc Ly để ý tới , tiếp tục , "Trong chuyện hưu thư này cũng vậy, giữa hai vợ chồng ai yếu thế hơn mới có thể viết hưu thư."

      "..."

      Quý Ngữ Hàm nháy mắt nửa ngày, cách khác tại Miêu Diệu mạnh mẽ hơn rồi sao?

      Giống như mọi người, nàng ngưỡng mộ nhìn Miêu Diệu, "Diệu Diệu, ngươi làm sao mà ..."

      Nếu nhớ lầm, tuy rằng động kinh, những vẫn là hoàng đế...

      Miêu Diệu có chút cảm khái, "Việc này ra thật dài..."

      " vội vội, ngươi chậm rãi , chúng ta nghe!"

      Mọi người vừa nói vừa bận rộn chạy tới chạy lui, chờ xong bọn họ dọn xong cái bàn cùng mâm đựng trái cây, trong tay còn cầm theo một bọc hạt dưa...

      vẫn duy trì tư thế thẳng lưng trước đó, nghẹn ngào , "Các ngươi đồng tình với đồng loại..."

      " , ngươi muốn oán trách cũng nên xoay qua đây mà oán trách, bằng có vẻ rất khí thế."

      "Ta cũng muốn xoay qua!"

      Bi phẫn xong, tạm dừng chút, " phải tại động tác vừa rồi quá mạnh, bẻ gãy cổ sao!"

      Khinh bỉ xong xuôi, mọi người cũng nhìn , "Được rồi, Miêu Diệu, ngươi ."

      "... Các ngươi là đồ có lương tâm, giúp ta vặn về !"

      "Như vậy thực phiền toái, trực tiếp vặn gãy nó là được!"

      Mọi người nâng cánh tay xắn tay áo tiến lên "Giải cứu"

      " nên nên!" Miêu Diệu vội vàng ngăn cản.

      chảy nước mắt cảm động xuống.

      Lúc hoạn nạn mới thấy chân tình, rốt cuộc Miêu Diệu vẫn có lương tâm hơn bọn !

      Miêu Diệu vội vàng chắn ở trước mặt mọi người, "Các ngươi vặn gãy cổ , ai tới viết hưu thư cho ta?"

      "..." Nước mắt nảm động xuống đài, đổi thành nước mắt bi phẫn lên sân khấu...

      Nắm lấy ̉ của mình, cố sức xoay đầu lại, "Các ngươi muốn nghe chuyện xưa? Được, ta kể cho các ngươi!"

      Cổ vừa vặn lại có hơi méo, đúng lúc xứng với bộ dáng muốn nhìn thẳng vào hiện thực của .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :