1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/npVVSG3.png" width="630" height="1500" />

      "Giống như muốn nổ tung..." Quý Ngữ Hàm giọng với .

      Vừa rồi biên độ động tác quá lớn, nàng cảm thấy tại nếu mình buông tay, nhất định sẽ nổ tung...

      Buồn cười lại đau lòng, Đoan Mộc Ly bất đắc dĩ đến gần sát nàng, để nàng tựa vào người mình.

      "Thả lỏng, đừng khẩn trương, người nổ tung."

      "Nhưng trong bụng và dạ dày ta khó chịu..."

      Quý Ngữ Hàm sợ hãi, đáng thương hề hề .

      Bởi vì tựa vào người nên giảm rất nhiều khí lực, loại cảm giác nổ mạnh cũng giảm bớt rất nhiều, Quý Ngữ Hàm đẩy ra.

      Ô, kỳ tại cho dù nàng muốn cũng dám động...

      "Đừng sợ."

      Đoan Mộc Ly trấn an vỗ vỗ đầu nàng, ôn nhu hỏi, "Vừa rồi thuốc mỡ thoa ở nơi nào?"

      "Dạ dày, còn có huyệt phía trong cánh tay phải..."

      "Tiểu Quả Quả, phải ta chiếm tiện nghi của nàng."

      Đoan Mộc Ly khó có khi thu hồi tươi cười, còn nghiêm túc nhìn nàng, "Đừng khẩn trương."

      A?

      Quý Ngữ Hàm còn chưa khịp phản ứng lại, tay Đoan Mộc Ly cũng với vào trong tay áo nàng, bám vào phía trong cách tay phải, vị trí nàng bôi thuốc mỡ.

      A a a...


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/F8aEQ8h.png" width="630" height="1500" />

      Lòng bàn tay ấm áp dán làn da nàng, thấy chút ý khinh bạc, chỉ cảm thấy chính mình được che chở cẩn thận, cảm giác ngọt ngào cũng bắt đầu lan tràn trong lòng.

      Ban đêm im lặng ngã tư đường, có tiếng bước chân vang lên.

      A... Bây giờ xem như quần áo nàng chỉnh tề phải ?

      "Đừng sợ."

      An ủi nàng xong, Đoan Mộc Ly kéo áo choàng của mình qua, cẩn thận bao nàng ở trong lòng mình, chỉ lộ ra đôi mắt đen lúng liếng.

      "Nàng đó..."

      là tiểu nha đầu đáng .

      Đoan Mộc Ly hơi hơi thở dài, chìu cọ cọ ̉nh đầu nàng.

      Quý Ngữ Hàm đỏ mặt bị ôm vào trong ngực.

      Đêm nay... Sao cảm giác lại khác biệt như vậy?

      Tiếng bước chân càng ngày càng gần, lúc xoay người qua khúc cua, đến chỗ bọn họ đứng, Quý Ngữ Hàm mới nhìn ra đó là ông lão dẫn theo một con chó.

      Nửa đêm đột nhiên nhìn thấy người đường, ông lão cũng hoảng sợ, cho đến khi thấy Đoan Mộc Ly thân thiết gật gật đầu với mình, mới nhàng thở ra.

      "Tiểu tử, sao trễ như vậy mà còn chưa ngủ?"

      " ra dạo chút." Đoan Mộc Ly cười trả lời, "Sao ông lão còn chưa ngủ?"

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/rBQln7L.png" width="630" height="1500" />

      Ô, đại khái phải cười hơn mười phút đúng ?

      Đoan Mộc Ly bật cười giữ chặt nàng, "Tiểu ngu ngốc, phải ta cũng muốn cười nàng."

      "Nhưng ràng vừa rồi ngươi cười."

      Nhẹ bóp gương mặt của nàng, Đoan Mộc Ly lấy tay về, thực nghĩa khí xoay người.

      "Ta chỉ cảm thấy thú vị, cảm thấy nàng đáng ."

      "..." Quý Ngữ Hàm đỏ mặt kéo kéo vạt áo của mình.

      Nam nhân này giống như chỉ có miệng thối chút, kỳ người cũng tốt lắm nha...

      "Cái kia, ngươi có thể xoay lại đây ..."

      Xoay người, Đoan Mộc Ly tự nhiên dắt tay nàng, cười hỏi, "Còn muốn nữa ?"

      "Ngươi còn phải lâm triều đó..."

      Đoan Mộc Ly lắc lắc tay hai người nắm chặt, "Nàng còn muốn , ta liền cùng nàng."

      ——————

      Cái kia, hai ngày nay nhắn lại rất ít a, mọi người có hứng thú với phiên ngoại? Ta đây viết... 囧, cần sợ đả kích ta, mọi người cứ việc .

      Vẫn là đằng tấn lại rút? Thường xuyên nhìn đến bình luận sách sổ ràng tăng, nhưng dưới biểu có cái mới nhắn lại...
      Chương 576: Từ từ tình đến (5)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "..."

      "Tiểu ngu ngốc."

      Nhìn nàng đỏ bừng mặt, Đoan Mộc Ly bật cười nàng câu, nhưng nghe thế nào cũng giống như mắng nàng, ngược lại là thực chiều thực chìu.

      "..."

      Quý Ngữ Hàm mặt đỏ tim đập bị dắt .

      nên đột nhiên lại thay đổi lớn đến vậy chứ...

      Điều này căn bản chính là vượt quá khả năng chịu đựng của trái tim bé của nàng mà!

      Nhưng ngẫm lại, dường như vẫn luôn đối xử với nàng quá xấu, nhiều lắm chỉ là hù dọa nàng thôi...

      Lúc đem nàng về cung muốn để ngự thiện phòng nghiên cứu chút xem nên ăn nàng thế nào, nhưng cũng chỉ là thôi, có làm .

      Chẳng lẽ nàng nên cân nhắc đề nghị của Tiểu Dật, khiến Đoan Mộc Ly luyến tiếc muốn ăn nàng sao?

      Nàng có thể làm được sao?

      Hơn nữa... Nàng muốn làm như vậy sao?

      Nếu thành công, cả đời đều ở lại bên cạnh .

      Cả đời...

      Mặc kệ sau bao nhiêu năm, nếu vào ngày nào đó thân thể nàng thoải mái, đều như vừa rồi, cẩn thận dỗ dành nàng sao?

      Cả đời như vậy, dường như cũng thực rất hạnh phúc...

      Đoan Mộc Ly dừng bước, xoay người nhìn Quý Ngữ Hàm biết nghĩ gì mà xuất thần, khi nhíu mày, khi cười ngọt ngào.

      là tiểu ngu ngốc đáng .

      nhàng ôm lấy nàng, Đoan Mộc Ly mang nàng nhảy lên nóc nhà.

      Bởi vì động tác rất , Quý Ngữ Hàm căn bản còn chưa hoàn hồn, vẫn đắm chìm trong ảo tưởng của mình.

      Cởi áo choàng của mình xuống khoác người nàng, Đoan Mộc Ly nhàng ôm chầm lấy nàng, để nàng tựa vào vai mình.

      Quý Ngữ Hàm vẫn tự suy tự nghĩ mà ngây ngô, Đoan Mộc Ly vẫn luôn cười nhìn nàng ngẩn người.

      Quý Ngữ Hàm vẫn tưởng tượng về tương lai của mình, mà Đoan Mộc Ly nhìn tương lai của mình.

      Đúng vậy, tương lai của .

      Cõi đời này luôn có người, khiến ngươi cam tâm tình nguyện muốn chia xẻ tất cả những điều tốt đẹp và vui vẻ trong cuộc sống với nàng, cách tự nhiên mà xem nàng là người quan trọng nhất trong cuộc sống của ngươi.

      chính là , muốn kháng cự, cũng muốn chần chờ.

      chưa từng cảm thấy trong lòng có thêm mối ràng buộc có gì tốt, ngược lại, còn cảm thấy mình thực may mắn.

      May mắn tìm được nữ nhân đáng giá biết bao, may mắn tương lai có thể có người sớm chiều chăm sóc lẫn nhau với ở chung, cùng làm bạn cả kiếp này.

      Nghĩ đến việc ôm nàng còn ngẩn người, cũng chính là ôm cả đời hạnh phúc.

      ——————

      Kế tiếp muốn viết phiên ngoại Phi Phi thực động kinh, nữ chủ có sắc tâm sắc đảm ...


    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 577: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (1)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Chuyện kể rằng từ lúc Phi Phi bị Phó bảo chủ của Khiếu Thiên Bảo "mua" về tay xong... liền lâm vào tình trạng u mê kéo dài.

      Đây là chuyện thường tình của đời người thôi...

      Lúc Phó bảo chủ Khiếu Thiên Bảo mới năm tuổi, chính cũng mới mười tuổi, có thể là từ nhỏ hai người cùng nhau lớn lên.

      Bởi vì mỗi lần Phó bảo chủ nhìn thấy đều kích động quá độ, thấy thế nào cũng rất giống người bình thường, cho nên Phi Phi vẫn kêu "" là Tiểu Trừu Trừu.

      Theo tuổi tác dần lớn lên, Tiểu Trừu Trừu càng lớn càng đàn ông, "Đàn ông" nhanh nhẹn dũng mãnh mà quen nhìn thấy tại lại đột nhiên gỡ hầu kết xuống, nũng nịu với , nàng là nữ ...

      Kỳ Phi Phi trực tiếp rút gân, thực kiên cường ...

      Sắp thanh tỉnh Phi Phi cảm thấy chính mình có nguy hiểm.

      Kỳ tại đầu óc còn mơ hồ, cũng tạm thời nhớ tới chuyện phía trước, chỉ là tính cảnh giác của người luyện võ cho , bị nhìn chằm chằm.

      Mục tiêu của kẻ ̣ch là nhắm ngay ngực , tại tựa hồ dùng loại ánh mắt thực hung hãn nhìn chằm chằm mục tiêu này.

      Bại lộ ràng như vậy, thế mà lại còn muốn ám toán ?

      Cười lạnh tiếng, còn chưa thực thanh tỉnh Phi Phi mạnh mẽ mở mắt ra, muốn thấy kẻ địch.

      Sau đó liền thấy Tiểu Trừu Trừu kia trưng ra gương mặt quen thuộc...

      đúng, khuôn mặt đàn ông này quả là Tiểu Trừu Trừu, nhưng ánh mắt kia...

      Ánh mắt mãnh liệt chăm chú vào ngực , ràng viết "Ta thực vừa ý ngươi", đôi mắt híp lại...

      Phi Phi cảm thấy trận khí huyết cuồn cuộn, cổ họng cảm thấy cỗ tanh ngọt.

      Kỳ hộc máu là chuyện thực dễ dàng mà...

      "Bảo chủ, ngươi tỉnh rồi?!"

      Giọng kêu nũng nịu phát ra, gương mặt đàn ông lộ ra vẻ co quắp, luống cuống tay chân lau lau nước miếng, thân hình Tiểu Trừu Trừu vạm vỡ, vẻ mặt lại ngượng nghịu đứng ở bên...

      Động tác liên tiếp này làm cho Phi Phi vừa mới thanh tỉnh bị đả kích trầm trọng...

      Hai mắt tối sầm, vừa chống đỡ nửa thân mình lại ngã về giường.

      được, thể choáng váng!

      Phi Phi cắn răng nhắc nhở chính mình.

      Nếu lại ngất xỉu, ngực mình lại bị nhìn!

      Khụ, nam nhân sao chứ, nam nhân cũng có "Băng thanh ngọc khiết" đó...

      Mang tâm lý kiên định "Bảo vệ trong sạch", rốt cục Phi Phi cũng nhịn qua được trận mê muội này.
      Chương 578: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (2)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Chờ hơi thở khôi phục tệ lắm, chuyện đầu tiên cần phải làm chính là dùng sức lôi kéo vạt áo, bảo hộ "Trong sạch".

      Nhưng chờ khi cúi đầu ——

      Quần áo mặc người vẫn còn hoàn hảo?

      Ngay cả cổ áo cũng lộn xộn, chút "Cảnh xuân" cũng chưa lộ ra.

      Vậy vừa rồi nàng nhìn cái gì đấy?

      Chẳng lẽ quần áo có chỗ nào rách một lỗ, chỉ là còn chưa phát ?

      Càng nghĩ càng lo lắng, Phi Phi đơn giản trực tiếp hỏi nàng, "Ngươi nhìn cái gì đấy?"

      "... Cơ ngực." Phó bảo chủ nuốt nước miếng xuống trả lời.

      "..."

      Phi Phi kinh ngạc, nhanh chóng kéo chăn che trước ngực mình.

      Nhưng lập tức liền ý thức được động tác này... là quá khoa trương mà, cho nên cứng ngắc nâng mặt, dùng ngữ khí như xem xét học hỏi , "Cái chăn này chất liệu thật tốt đó."

      "Đúng vậy."

      Phó bảo chủ máy móc trả lời, ánh mắt vẫn chăm chú vào người Phi Phi.

      Phi Phi phát hỏa, "Cách lớp chăn ngươi vẫn có thể nhìn thấy?"

      "..." mặt đàn ông lộ ra vẻ rối rắm.

      "... Có chuyện thì !"

      "Khụ, kỳ thuộc hạ làm được ..."

      Do dự nhìn mắt Phi Phi, Phó bảo chủ vẫn thành thừa nhận, " đạt được cảnh giới dù trong mắt thấy cơ ngực, trong lòng cũng có thể nhìn ra cơ ngực!"

      Nói một cách khác, mặc kệ bảo chủ phủ kín bao nhiêu chăn, nàng vẫn có thể muốn nhìn cái gì thì ra cái đó...

      "..." Hai mắt Phi Phi tối sầm, hỏng mất mà hôn mê bất tỉnh.

      Lúc này cần kiên trì chịu đựng, dù sao mặc kệ giãy dụa thế nào, đậu hủ vẫn nhất ̣nh đều bị ăn rồi...

      Khi Phi Phi tỉnh lại, cảm thấy cuộc sống còn hy vọng gì nữa rồi, hơi thở mong manh mở miệng, " tại ngươi dịch dung?"

      "Phải."

      "Bỏ mặt nạ xuống, cho ta nhìn xem ngươi là cái dạng gì."

      Phi Phi đầy ngập bi phẫn, "Ta sợ sau khi ta bị tức chết, biết nên tìm ai báo thù."

      "Bảo chủ, ngươi thật tổn thương trái tim ta mà ..."

      Phó bảo chủ thực ai oán, nước mắt tí tách lăn dài má..."Có thể cho ta ăn chút đậu hủ bồi bổ hay ?"

      Phi Phi sắp hỏng mất, "Ngươi đổi khuôn mặt rồi hãy chuyện với ta!"

      Vì suy nghĩ cho cuộc sống lâu dài với Phi Phi, Phó bảo chủ lấy viên thuốc thơm mát ra đặt khăn mặt bôi bôi lên mặt, bóc mặt nạ ra.

      "Hình như là khuôn mặt này đó?"

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 579: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (3)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      rất lâu Phó bảo chủ chưa dỡ lớp ngụy trang xuống, sắp quên mình mang bao nhiêu lớp mặt nạ ...

      Phi Phi nhìn khuôn mặt trước mắt này, tức giận , " phải!"

      "A."

      Lại bôi bôi... Lại bôi bôi?

      Sao bóc mặt nạ ra được?

      Lấy gương đồng qua nhìn xem, Phó bảo chủ gật đầu, "Đây chính là mặt của ta nè!"

      Phi Phi cảm giác mình bị nghẹn ở ̉, nhìn nàng như nhìn quái, "Ngươi trông như vậy?"

      Câu tướng sinh ra từ tâm này... Cũng thể hoàn toàn tin tưởng.

      Ví như vợ chồng Đoan Mộc Ly bọn họ, đều là bộ dáng hoàn toàn xứng với cá tính, mà Phó bảo chủ... Cũng là như thế...

      Từ khuôn mặt đàn ông lúc trước giờ đến khuôn mặt nhắn nhu nhược ai thấy cũng thích trước mắt này, chênh lệch lớn khiến trước mắt Phi Phi đều nổi đom đóm.

      Trời, đây là nhân sinh gì vậy!

      Phi Phi còn bi phẫn, Phó bảo chủ liền nhân cơ hội tiếp tục chảy nước miếng.

      Nàng vẫn thực thẳng thắn thừa nhận... Nàng là một sắc nữ hơn kém.

      Nhớ đến năm nàng mới hai tuổi, cũng bị bảo chủ bảy tuổi làm cho nổi lên nước miếng, còn vì nghiệp lớn sỗ sàng của nàng, lúc năm tuổi dịch dung trà trộn vào Khiếu Thiên Bảo.

      Nhưng nhiều năm trôi qua, bảo chủ vẫn thực an toàn, bị nàng "Lạt thủ tồi hoa".

      Về phần nguyên nhân... Đây là nỗi hận lớn nhất trong lòng của nàng!

      Làm sắc nữ, bi kịch nhất chính là có nỗi lòng sắc tâm mênh mông, nhưng chút ít sắc đảm cũng có.

      Nàng cứ như thế này, ôm ấp tấm lòng vui vẻ phù phù phù phù toát ra sắc tâm, lại trèo tường đập bàn cũng tìm thấy chút sắc đảm nào...

      Cho nên nhiều năm qua, nàng vẫn chậm chạp nâng dậy nổi dũng khí để xuống tay, chỉ có thể bóp cổ tay nhìn khối đậu hủ bảo chủ lúc lúc ngay trước mắt, lúc lúc , phí công chảy nước miếng.

      Nhưng tại nàng gặp may!

      Đoan Mộc Ly là người tốt mà! Lại có thể nghĩ đến việc xem bảo chủ bọn họ như đồ vật bán !

      Đây...

      tại bảo chủ là người của nàng, nàng dám tự mình nhào qua, nhưng cũng có thể gọi nhào lại đây chứ?

      Trong lòng luân chuyển những ý nghĩ tốt đẹp, Phi Phi ngồi dậy, từ giường bước xuống.

      "Ta đây!"

      Phó bảo chủ nháy mắt từ trong ảo tưởng hoàn hồn, đậu hủ muốn chạy?

      ——————

      Tạm thời kết thúc công việc, tám giờ tiếp tục càng, đàn sao sao
      Chương 580: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (4)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "Chờ chút!"

      Phó bảo chủ vội vàng gọi lại, "Đậu... Bảo chủ, ngươi là người của ta!"

      "..." Phi Phi nổi giận, "Ngươi xuống tay rồi?!"

      "Chưa đâu." Phó bảo chủ vô cùng đáng tiếc.

      Nhưng ra nàng rất muốn "Xuống tay" đó, chỉ là nàng có sắc đảm, aizzz.

      "Bảo chủ, ý ta là ta mua ngươi từ tay Đoan Mộc."

      Phi Phi vừa nghĩ tới Đoan Mộc Ly liền lửa giận đầy bụng, muốn tìm người đánh nhau phát tiết chút.

      "Tiểu Trừu Trừu, gần đây ngươi luyện võ công thế nào? Tỷ thí tỷ thí!"

      "Được!"

      Từ đến lớn hai người thường xuyên đánh nhau như vậy, Phó bảo chủ lập tức gật đầu đồng ý.

      Phi Phi cũng nâng tay lên, nhưng nhìn khuôn mặt nhắn điềm đạm đáng trước mắt...

      " đánh!"

      Phi Phi buồn bực.

      Đây là chuyện gì chứ, huynh đệ từ cùng nhau lớn lên liền biến thành tiểu nương nhìn thấy hắn sẽ chảy nước miếng?

      Phó bảo chủ ngồi xuống bên người , "Bảo chủ... Ta biết ngươi thích Quý tiểu thư, nhưng cho ta cơ hội theo đuổi ngươi ."

      Phi Phi hoài nghi nhìn nàng, " phải cho ngươi cơ hội ăn đậu hủ của ta?"

      Phó bảo chủ ngượng ngùng, "Bảo chủ, ngươi thực ràng ..."

      "... Là sắc tâm của ngươi quá ràng!"

      "..." Phó bảo chủ thực xấu hổ thu hồi tầm mắt.

      Aizzz, hôm nay tâm tình rất kích động ...

      Thấy nàng thu hồi ánh mắt, ngược lại Phi Phi có chút hối hận.

      Bình thường đã quen lòng ngay dạ thẳng với nàng, tại nàng khôi phục nữ trang, lại như vậy giống như rất đả kích người.

      "Khụ, Nguyệt Tịch." Phi Phi gọi nàng.

      "Bảo chủ, ngươi gọi ai?"

      Phó bảo chủ mờ mịt nhìn xem bốn phía, có người khác đến mà.

      "..."

      Gân xanh thái dương Phi Phi dựng thẳng đứng, "Ta gọi ngươi! phải ngươi tên là Nguyệt Tịch sao?"

      "..."

      Phó bảo chủ thập phần xấu hổ, cảm thấy chính mình thực dọa người, "Ta nghe bảo chủ gọi ta Tiểu Trừu Trừu nghe riết quen rồi, hơn nữa rất nhiều năm có người gọi ta như vậy, nhất thời quên..."

      Nàng ăn ngay , Phi Phi lại nghe hơi hơi sửng sốt, "Nguyệt Tịch, vì sao ngươi muốn giả dạng làm nam nhân đến Khiếu Thiên Bảo?"

      "Lúc ấy lão bảo chủ vẫn tại vị, nói trong Bảo chỉ nhận nam nhân."

      "Vậy sao lại muốn trà trộn vào?"

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 581: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (5)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "..." Phó bảo chủ cẩn thận liếc cái, "Ta ở trong núi chảy nước miếng ba năm, chờ khi sư phụ cho phép ta xuống núi, ta liền đến Khiếu Thiên Bảo."

      Nàng chính là muốn mỗi ngày đều nhìn thấy bảo chủ đó...

      Phi Phi biết mình nên tức hay nên cười.

      Vì là tổ chức sát thủ, trong Khiếu Thiên Bảo đều bắt đầu huấn luyện từ khi còn bé, hơn nữa cực kỳ khắc nghiệt, tuyệt đại đa số đứa đều chịu đựng nổi thống khổ, nửa đường rời khỏi.

      Trong đám người được huấn luyện lúc ấy nàng ít tuổi nhất, tiểu nha đầu, liền vì mỗi ngày có thể chảy nước miếng với mà chịu đựng được huấn luyện của Khiếu Thiên Bảo?

      Năm tuổi nàng vào Bảo, tại qua mười năm.

      Giả trang nam nhân mười năm, giả đến ngay cả nghe thấy tên của mình cũng có phản ứng, nàng là sắc tâm kiên định, hay là...

      "Ngu ngốc." Phi Phi phê bình.

      Ngoài miệng mắng nàng, trong lòng lại trăm mối tơ vò.

      Bao nhiêu người có thể thầm "ngu ngốc" như vậy trong suốt mười năm?

      mắng câu như vậy, nhưng Phó bảo chủ đáp lại, ngẩng đầu, Phi Phi mới phát nàng vẫn còn duy trì tư thế nhìn về phía trước, nhìn .

      "... Tức giận?"

      Tức giận cái gì?

      Phó bảo chủ bị hỏi sửng sốt, sau đó xấu hổ giải thích, " phải, nếu ta xoay lại có thể liền sẽ chảy nước miếng."

      Phi Phi bất đắc dĩ cười, "Quên , ngươi xoay lại đây ."

      Đầu nhỏ lập tức xoay lại, Phó bảo chủ cười với , sau đó liền khống chế được xu hướng chảy nước miếng.

      Muốn cười, nhưng lại muốn thở dài nhiều hơn, Phi Phi bất đắc dĩ, "Mấy năm nay, ngươi vất vả rồi."

      " vất vả vất vả!"

      Chỉ cần khối đậu hủ Bảo chủ này có thể luôn ở trước mắt nàng, nàng liền cảm thấy vất vả!

      đúng đúng...

      Trả lời xong Phó bảo chủ liền cảm thấy thích hợp, vội vàng sửa miệng, "Đúng vậy, ta thực vất vả, bảo chủ, ta có thể có chút phần thưởng ?"

      "... Ngươi muốn được thưởng gì?"

      Phi Phi cảm giác trong sạch của mình lại gặp nguy hiểm, hơi hơi di chuyển sang bên, muốn tránh khỏi đôi mắt như hổ rình mồi của nàng.

      Bất quá sao Phó bảo chủ chịu để cho khối đậu hủ là hắn chạy khỏi tầm mắt của nàng chứ?

      Ánh mắt lập tức đuổi theo, "Ta... Muốn cùng đậu hủ tiếp xúc gần gũi chút."
      Chương 582: Sắc tâm mênh mông, sắc đảm quá thiếu (6)
      Edit: Ishtar
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "... được!"

      Mắt Phó bảo chủ sáng lên nhìn , "Bảo chủ, mấy năm nay ta lập hơn mười công lao, lúc ấy ngươi đều ta muốn thưởng gì cũng được."

      "..." Phi Phi co rút chút, cảm thấy nhân sinh nháy mắt liền u ám.

      Năm đó sao có thể nghĩ đến nàng là nữ nhân chứ?

      thể lung tung, xúc động đúng là ma quỷ mà... Phi Phi rơi nước mắt hối hận xuống.

      "Bảo chủ, ngươi đừng như vậy, ta bắt buộc ngươi!" Phó bảo chủ còn nghiêm túc cam đoan.

      "..."

      "Khụ, ta sai rồi, ý ta là ta chờ ngươi tự nguyện!"

      Phó bảo chủ vẫn thực làm thất vọng cái tên "Tiểu trừu trừu" này...

      "..."

      Phi Phi nhịn được nữa, "Vậy ngươi muốn ta thưởng cái gì?"

      "... Cho ta cơ hội theo đuổi ngươi." Phó bảo chủ có chút thẹn thùng.

      Trước kia đã quen mang mặt nạ, còn biết mình lại dễ đỏ mặt như vậy.

      "... phải vừa rồi ngươi mới muốn... Tiếp xúc gần gũi chút?"

      Phó bảo chủ mơ hồ, " phải Bảo chủ đồng ý sao?"

      Chuyện quan trọng như vậy, nàng thể nghe lầm.

      Phi Phi cứng lại, "Ta đáp ứng, ngươi liền đổi cầu khác?"

      "Đúng vậy."

      Phó bảo chủ cảm thấy kỳ quái nhìn , hôm nay sao bảo chủ lại phản ứng chậm như vậy?

      Nhưng mà vẫn làm cho người ta chảy nước miếng như cũ nha..."ực" ...

      Bị đôi mắt mờ mịt của Phó bảo chủ nhìn sang, Phi Phi bắt đầu băn khoăn.

      Người ta căn bản định mượn cơ hội lừa bịp tống tiền gì hết, ngay cả dong dài hơn hai câu cũng nghĩ tới, ngược lại lại nghĩ người ta thành xấu xa như vậy.

      Nàng canh giữ bên người mười năm, nếu lần này Đoan Mộc Ly ầm ỹ chuyện bán người, căn bản nàng cũng định lộ ra diện mạo thực , thầm nghĩ vẫn cứ vậy yên lặng mà chảy nước miếng?

      Aizzz, chỉ có thể Phó bảo chủ thoạt nhìn sắc tâm rất ràng, thực dễ làm trái lương tâm...

      Càng nghĩ càng cảm thấy băn khoăn, Phi Phi dường như bất chấp tất cả , "Ngươi muốn tiếp xúc liền tiếp xúc !"

      Ngoài dự kiến của , Phó bảo chủ chảy nước miếng vội vàng lắc đầu, " nên nên!"

      Phi Phi nổi giận, "Đây phải là cầu vừa rồi của ngươi sao?"

      "Ta là muốn bảo chủ cam tâm tình nguyện đồng ý, nhưng tại thoạt nhìn bảo chủ là nhất thời xúc động..."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :