1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 45. Nàng giống như đột nhiên biến thành bảo bối (4)

      "Ta đưa ngươi qua."

      xong khối băng mang Quý Ngữ Hàm cùng nhau bay qua hồ.

      "..." Quý Ngữ Hàm cảm thấy chính mình sắp kiên trì được, rất vui vui vẻ vẻ mà hít khí...

      "Khụ, cái kia, vừa rồi ngươi cười sao?"

      "Đúng." Khối băng giọng lãnh cứng rắn ở đầu.

      Sau đó, động cơ bắp mặt, lại "nhe răng nhếch miệng" ...

      "..."

      Quý Ngữ Hàm rùng mình "Ta cảm thấy... Ngươi vẫn là đừng cười, động tác này hợp với khí chất của ngươi."

      Hu hu, khí chất đại gia ngài rất độc đáo, cười rất giống muốn cắn người!

      Đem Quý Ngữ Hàm đưa đến cửa tẩm cung, khối băng đặt hai tay vai nàng.

      "..."

      Này, lại muốn gì chứ?

      Hu hu, bạn khối băng à, ta biết ngươi ít, nhưng hành vi của ngươi rất quỷ dị, tốt xấu cũng báo trước tiếng chứ...

      Nhưng cần báo trước, hiệu quả lập tức xuất .

      Cảm giác trận gió lạnh từ đầu thổi đến chân, Quý Ngữ Hàm cúi đầu phát quần áo mình hoàn toàn khô.

      Cũng chào hỏi, khối băng nam nhân xoay người rời .

      Hơn nữa tay phải của còn buông thẳng, cùng mặt song song đặt ở bên chân.

      "..." Khóe miệng Quý Ngữ Hàm run rẩy, đây là... Muốn múa ba lê?

      Chờ khối băng bay qua hồ, Quý Ngữ Hàm mới nhìn ra hiệu quả ——

      Vốn mặt đất còn có chút nước đọng, vừa qua, mặt cũng hoàn toàn khô mát.

      Quý Ngữ Hàm nháy mắt mấy cái.

      Chẳng những tự mình đưa nàng trở về, còn phụ nàng hong khô quần áo cùng lau sạch mặt đất giống như phục vụ...

      Rất tri kỷ!

      Nhưng vấn đề là... Khối băng vì sao làm như vậy?

      trận gió lạnh thổi qua, Quý Ngữ Hàm đột nhiên nhớ tới trước kia khi xem qua ngụy trang văn nghệ thanh niên thường .

      Đáp án ở trung bay .

      Sợ run cả người, Quý Ngữ Hàm trở về phòng.

      bay , nàng vẫn đừng đoán...

      ngày như vậy liền qua , Đoan Mộc Ly vội đem nàng bưng lên bàn, Quý Ngữ Hàm mỗi ngày bóng gió theo Tiểu Dật hỏi thăm kết cấu bố cục trong cung.

      Ai, Đoan Mộc Ly rất giảo hoạt, nàng dám trực tiếp ở chỗ lời khách sáo, chỉ có thể ở bên Tiểu Dật hỏi thăm chút tin tức .

      Hu hu, nàng phải lợi dụng Tiểu Dật, nàng tâm thích cậu nhóc đáng này.


      Chương 46. Mọi người ai ai cũng nham hiểm (1)

      Quý Ngữ Hàm sám hối, cảm thấy mình nên lợi dụng bạn có cảnh giác, tìm hiểu tin tức.

      "Phụ hoàng, phụ hoàng!"

      Tiểu Dật kích động vọt vào ngự thư phòng, chạy thẳng đến chỗ Đoan Mộc Ly.

      Đoan Mộc Ly buông tấu chương trong tay, cười khom người ôm lấy .

      "Lại đến giành công?"

      "Đúng vậy!"

      Tiểu Dật cao hứng phấn chấn vung bàn tay mập mạp "Thức ăn tỷ tỷ hôm nay lại muốn từ miệng con hỏi về bố cục hoàng cung!"

      "Ừm, vậy Tiểu Dật thế nào?"

      Đoan Mộc Ly cười giúp nó lau vụn đường bên khóe miệng.

      Tiểu Dật thực tự hào hất mặt lên "Con cho nàng vị trí vài cung điện, nhưng đông tây nam bắc đều đảo lộn hết!"

      xong cười gian trá "Phụ hoàng, thức ăn tỷ tỷ dù muốn chạy cũng chạy thoát, nàng chỉ có thể ở lại trong hoàng cung!"

      Đoan Mộc Ly bật cười xoa mặt của "Tiểu lừa đảo."

      Tiểu nha đầu trong tẩm cung nếu biết mình bị cậu nhóc này lừa, phỏng chừng tức muốn chết rồi?

      Tiểu Dật đối với tên gọi này... Thập phần tự hào.

      "Phụ hoàng, phụ hoàng, phụ hoàng cưới thức ăn tỷ tỷ sao?"

      Tay mập mạp bắt lấy vạt áo , thực vội đong đưa ngừng.

      "Tiểu Dật thích nàng?"

      "Đúng vậy, bằng con mới dối, ngăn cản nàng chạy trốn!"

      "Phụ hoàng sao? Phụ hoàng thích thức ăn tỷ tỷ ?"

      Đoan Mộc Ly mỉm cười, vỗ vỗ mặt của "Tiểu Dật ngoan, đáng , lần khác phụ hoàng cùng con chơi."

      "Vâng!" Tiểu Dật cao hứng phấn chấn vỗ tay.

      "Con về trước học bài đây, đem bài học mấy ngày nay học hết!"

      Đoan Mộc Ly tuy thực sủng Tiểu Dật, nhưng định ra quy tắc cũng thực nghiêm, muốn chơi, trước đó cũng phải an bài cho tốt thời gian mới có thể.

      "Ừm, ." Đoan Mộc Ly lộ ra nụ cười ôn hòa.

      Bị kích động, chạy ra khỏi ngự thư phòng, trở lại nơi ở của mình, Tiểu Dật mới hồi phục lại tinh thần.

      phải hỏi phụ hoàng có phải thích thức ăn tỷ tỷ hay sao?

      Người này sao lại đem đề tài chơi để gạt , sau đó nó còn bỏ chạy trở lại?

      Chán ghét, phụ hoàng lại lấy sắc mê hoặc lòng nó!

      Mỗi lần Phụ hoàng cười, nó liền quên mình lúc trước cái gì!


      Chương 47. Mọi người ai ai cũng nham hiểm (2)

      Vì thế đứa này cũng bi phẫn ...

      Ai, bụng đen vẫn đấu lại đại nham hiểm a.

      Tiểu Dật lâu, thân ảnh Chu Tước xuất ở cửa ngự thư phòng "Chủ nhân, thuộc hạ có chuyện quan trọng bẩm báo."

      "Vào ."

      Sau khi vào cửa, Chu Tước hạ giọng mở miệng, ngữ khí nghe có chút ngạc nhiên.

      "Phong Gian Quốc Thụy vương gia kêu người đưa cá sấu tới sau đó giả vờ rời khỏi kinh thành, kỳ là che giấu tung tích, lập tức thuê ngôi nhà , hơn nữa mấy ngày nay hoạt động thường xuyên."

      "Nga?"

      Đoan Mộc Ly buông tấu chương, ngẩng đầu "Bọn họ làm gì?"

      "..."

      Chu Tước do dự nửa ngày, cuối cùng có chút hổ thẹn " biết"

      giải thích "Bọn họ mỗi ngày đều ra ngoài, thần sắc cổ quái, chưa bao giờ cùng người khác chuyện, cũng biết làm gì, nhưng..."

      "Nhưng làm sao?" Đoan Mộc Ly truy vấn.

      "Mấy ngày hôm trước, bọn họ chạy loạn khắp nơi, có mục đích cố định, sau đó ra thích chợ, hôm qua thiếu chút nữa đem nam nhân trung niên bán cà tím (*) bắt ."

      "Bán cà tím?"

      Đoan Mộc Ly chau mày "Tra được lai lịch ?"

      " dò xét qua, tổ tông tám đời cùng tất cả quan hệ đồng hương đều tra qua, có điểm khả nghi."

      Cho nên họ biết thủ hạ của Thụy vương gia muốn gì...

      êm đẹp, sao tìm người bán cà tím để phiền chứ?

      Luôn luôn thông minh, Đoan Mộc Ly cũng ràng, đây là có chuyện gì?

      Hai chủ tớ suy nghĩ, Thanh Long ở ngoài gõ cửa.

      "Chủ nhân, thủ hạ của Thụy vương gia đưa bái thiếp tới, ở kinh thành?"

      Bởi vì quá mức kinh ngạc, những lời này của Thanh Long là câu hỏi.

      Thụy vương gia đại danh đỉnh đỉnh Phong Gian Quốc mọi người đều biết, là người có tiếng thích náo nhiệt.

      ở kinh thành cũng nên chọn nơi ai chú ý mới đúng, nhưng sao có thể chủ động đưa bái thiếp?

      Đây phải kêu chủ nhân bọn mở tiệc chiêu đãi sao? chẳng lẽ sợ yến hội nhiều người ầm ỹ chết ?

      Hơn nữa hai ngày này thủ hạ Thụy vương gia lại hành động cổ quái...

      Thanh Long cảm thấy Thụy vương gia đại khái là ở Phong Gian Quốc chịu buồn lâu năm, đầu óc xảy ra ít vấn đề....

      (Mọi người còn nhớ lúc bạn khối băng ở chương trước hỏi sư phụ của chị là ai, chị trả lời là Tà Đại Thúc, thực ra nguyên văn chính là Cà Tím đại thúc, nên chắc giờ các bạn hiểu lai lịch của bạn khối băng và hành động bắt người bán cà tím chưa ;)
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 48. Vương gia thần bí Phong gian quốc (1)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng



      Mặc kệ Thụy vương gia tại có bình thường hay , nếu Đoan Mộc Ly biết ở chỗ này, tại nhất định phải mời vào cung làm khách.

      Quý Ngữ Hàm nghe tin tức này, thập phần hưng phấn.

      Tuy Thụy vương gia kia vì đem tặng Đoan Mộc Ly cá sấu, xuất trong sổ đen của nàng, nhưng nàng thập phần hoan nghênh đến!

      Ha ha ha... Hãy để Đoan Mộc Ly cùng ăn cơm !

      Hi hi, như vậy tìm cớ sợ nàng ăn cơm bị sặc, đòi đút nàng ...

      ràng tìm cách ăn đậu hũ của nàng mà!

      Nhưng nhìn vẻ mặt Đoan Mộc Ly lại giống...

      Ai, có lẽ đem nàng trở thành hoa quả, nên nghĩ tới nam nữ hữu biệt sao?

      Hừ hừ, tổng kết so với bị sỗ sàng tốt hơn.

      Ha ha ha, mặc kệ , như thế nào, nàng có thể tạm thời thoát khỏi Đoan Mộc Ly!

      Cao hứng như vậy?

      Đoan Mộc Ly bất mãn nhìn bộ dạng cố nén cười của Quý Ngữ Hàm, chính mình cũng mỉm cười.

      "Ta còn chưa xong, ngươi chuẩn bị chút, tối ta mang ngươi cùng ."

      "..."

      chậu nước lạnh đổ xuống, Quý Ngữ Hàm nháy mắt lệ rơi đầy mặt.

      Hu hu, khách quý đến cũng buông tha cho nàng, quá đáng mà!

      "Vị Thụy vương gia kia thân phận thực tôn quý sao?" Quý Ngữ Hàm tội nghiệp hỏi.

      Hoàng thượng cùng Vương gia cũng giống nhau, vài Vương gia chỉ là họ hang xa với hoàng gia...

      "Ừ, khi lão hoàng đế Phong Gian Quốc qua đời, vốn được chọn làm người kế vị, biết vì sao, lại đem ngôi vị hoàng đế tặng cho Tam đệ của , nên ở Phong Gian Quốc lời của cũng rất có trọng lượng."

      "Nga..."

      Xem ra là nhân vật lợi hại a.

      Hắc hắc hắc, vậy nàng an tâm, Đoan Mộc Ly có khả năng trước mặt người như vậy biểu rất "quá đáng" ...?

      Ngẫm lại lúc trước lâm triều, trải qua lần đó, da đầu Quý Ngữ Hàm tê dại, phải thực xác định.

      Hu hu, nàng về sau còn muốn chạy trốn nữa mà.

      Cái Phong Gian quốc kia biết chỗ nào, xinh đẹp hay , chừng còn có thể trở thành điểm dừng chân của nàng!

      Nàng kiên quyết ở trước mặt Thụy vương gia làm chuyện mất mặt!

      Nghĩ nghĩ, Quý Ngữ Hàm trông mong nhìn Đoan Mộc Ly "Ta có thể mang khăn che mặt hay ?"


      ————

      Chương 49. Vương gia thần bí Phong Gian quốc (2)

      Cho nàng mang khăn che mặt , dù mất mặt, Thụy vương gia kia cũng biết nàng là ai.

      ai oán... Thế nhưng cần thường xuyên đề phòng chuyện mất mặt.

      "Có thể." Đoan Mộc Ly cười đáp ứng.

      Vừa vặn cũng muốn nhiều người thấy mặt nàng, đề nghị này rất hợp ý .

      Vào ban đêm, Đoan Mộc Ly mang theo Quý Ngữ Hàm trang phục cầu kỳ, nhưng oán khí tản ra tận trời bay qua hồ, đến Hiên Di cung dự tiệc.

      Quý Ngữ Hàm nghiến răng đều sắp nát, hận thể trực tiếp đem nam nhân bên cạnh ném như ném cái nồi.

      "Ta cũng che mặt, việc gì còn phải chải kiểu tóc phức tạp như vậy?"

      Đoan Mộc Ly mặt đổi sắc, tim đập loạn, ôn hòa cười cười "Đây là lễ nghi."

      "... Người khác căn bản nhìn thấy, lễ nghi cái gì!"

      Quý Ngữ Hàm nổi giận "Ngươi nhất định là cố ý!"

      "Cố ý cái gì?" Đoan Mộc Ly giả vô tội.

      "Cố ý chải đầu cho ta!"

      Hai người đến bờ bên kia, Quý Ngữ Hàm xốc khăn che mặt lên, cho xem ánh mắt sắc bén của mình.

      A a a... Dùng ánh mắt giết chết !

      "Cổ nhân các ngươi phải thực coi tóc như bảo bối sao? Chuyện chải đầu phải thực thân mật sao?"

      Quý Ngữ Hàm thập phần có khí thế trừng mắt nhìn , thể thỏa hiệp!

      Hôm nay nhất định phải hỏi !

      Nàng thế nào đều cảm thấy cố ý chiếm tiện nghi của nàng!

      "Ý của ngươi là ta chiếm tiện nghi của ngươi?"

      Theo thói quen, Đoan Mộc Ly lại đưa tay tới đầu Quý Ngữ Hàm.

      Chậc, tóc chải rồi chơi đùa được.

      Vì thế, tay vòng sang hướng khác, sửa lại sờ mặt...

      "... Đoan Mộc Ly!"

      Quý Ngữ Hàm phen đẩy tay ra.

      Nàng "xét hỏi" , thế nhưng lại phạm tội nặng hơn, cố tình ăn thêm đậu hũ!

      Quý Ngữ Hàm trợn mắt nhìn "Ta chính là ý này!"

      nhìn tức giận của nàng, Đoan Mộc Ly vẫn cười rất chi là ôn nhu hòa hoãn.

      Thanh thực bình tĩnh nhàng bâng quơ "Ta cảm thấy ta xinh đẹp hơn ngươi."

      "..." Vẫn khí thế mười phần, nháy mắt Quý Ngữ Hàm còn có cảm giác muốn hộc máu.

      Hu hu, đây là vấn đề trọng điểm!

      Nàng cảm thấy bộ dạng của mình rất xinh đẹp, nhưng so với Đoan Mộc Ly ...

      Hu hu, đừng so, vẫn là thay đề tài .



      Chương 50. Vương gia thần bí Phong Gian quốc (3)

      Ai mỹ nam thể là sắc lang?

      Hơn nữa...

      Nàng vẫn cảm thấy khuôn mặt này của Đoan Mộc Ly cùng khí chất của rất xứng, nàng hoài nghi đeo mặt nạ da người, gương mặt này là giả!

      Kỳ ý tưởng này tồn tại trong lòng của Quý Ngữ Hàm rất lâu, nhưng cũng chỉ dừng lại ở giai đoạn hoài nghi.

      Nhưng hôm nay...

      A a a... trầm mặc bị bùng nổ, ngay lúc trầm mặc bị diệt vong!(nguyên văn: Bất tại trầm mặc trung bạo phát, tựu tại trầm mặc trung diệt vong!)

      Mạng quan trọng, thể diệt vong, nàng muốn bùng nổ!

      liền làm, vốn trừng người nào đó, Quý Ngữ Hàm đột nhiên vươn tay đặt ở mặt bắt đầu nhéo.

      Đoan Mộc Ly cũng ngăn cản, thành thành đứng bên, để nàng "chà đạp" mặt mình.

      Như thế nào cũng tìm thấy mặt nạ, Quý Ngữ Hàm tin kết quả này.

      Nàng đem ánh mắt tiếp cận gần chút, như sắp dán đến mặt Đoan Mộc Ly.

      Kỳ động tác này cũng có gì, nhưng kết quả từ góc nhìn bên cạnh ...

      Quý Ngữ Hàm giống như hôn bên gáy Đoan Mộc Ly, mà Đoan Mộc Ly cũng phản kháng.

      Thấy màn như vậy, tứ đại thị vệ bên cạnh Đoan Mộc Ly đều hoảng hốt.

      Trong lòng bọn họ đối với Quý Ngữ Hàm có chút bóng ma tâm lý, Thanh Long trước hết kiên trì nổi.

      Nhưng huấn luyện dài lâu dưỡng thành thói quen, muốn ngất cũng dễ dàng ngất như vậy ...

      xin giúp đỡ, nhìn ba người khác, muốn bọn Chu Tước vốn đánh theo thói quen, đem đánh đến hôn mê, giải cứu chút.

      Cút!

      Ba người đồng thời dùng ánh mắt trừng , tức giận đem đẩy qua bên.

      xem diễn, lộn xộn cái gì!

      ... Thanh Long ai oán.

      Quý Ngữ Hàm lòng muốn "vạch trần" Đoan Mộc Ly, chú ý bên người xảy ra chuyện gì.

      Tìm nửa ngày, cảm giác mặt cùng cổ giống như là "nhất thể hóa", Quý Ngữ Hàm đành buông tha.

      Là mặt sao?

      Khi nàng buông tay ra mới phát mặt Đoan Mộc Ly bị nàng nhéo tới nhéo lui, muốn đỏ lên, còn mơ hồ thấy dấu ngón áp út.

      Ách... Nàng giống như nhất thời kích động... Bạo lực.

      muốn xin lỗi, Đoan Mộc Ly ngược lại mở miệng trước.

      " ra ngươi thích sờ mặt của ta."

      "..." Hơi thở kịp lên óc, trước mắt Quý Ngữ Hàm toàn là ánh sao bay loạn, thiếu chút nữa ngất xỉu.

      "Đó phải là sờ!"
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen4 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 51. Phong gian quốc thần bí Vương gia (4)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng


      Đoan Mộc Ly thập phần "khoan dung" cười cười "Ta biết ngươi ngại thừa nhận, sao."

      "... Ngươi biết võ công! Nếu thấy ta sờ mặt ngươi, ngươi sớm né tránh!"

      Đoan Mộc Ly lộ ra nụ cười thập phần làm người ta chảy nước miếng, bình tĩnh mở miệng.

      "Nhiều người nhìn như vậy, ta muốn làm nương mất mặt."

      "..."

      "Nhiều người như vậy"?

      "Đều nhìn"?

      Hai tổ hợp từ này làm da đầu Quý Ngữ Hàm run lên, cảm giác từng đạo thiên lôi liên tiếp đánh xuống.

      thể nào...

      Run như cầy sấy quay đầu nhìn, tầm mắt Quý Ngữ Hàm chống lại đám quần chúng vây xem muốn hóa thạch.

      Có tứ đại thị vệ, có vài vị trọng thần trong triều được sủng ái, ngay cả cung nữ thái giám cùng thị vệ vốn bình thường ngang qua, cũng đều đồng loạt giống như tượng điêu khắc mở lớn miệng vây xem bọn họ.

      Hu hu...

      Quý Ngữ Hàm biết mọi người nghĩ chuyện gì, vừa rồi nàng đối Hoàng Thượng minh, thần vũ, vô địch, mỹ mạo của bọn họ động thủ động cước lại thêm chuyện...

      Nhưng nhìn vẻ mặt bọn họ, cũng biết thích hợp.

      Quý Ngữ Hàm nhanh chóng kéo váy lên, bỏ chạy.

      ... Nhưng nàng vừa bước bước chân, bị Đoan Mộc Ly cấp tốc kéo lại.

      thực bình tĩnh mở miệng "Ngươi thể chịu trách nhiệm bỏ như vậy."

      "..."

      A a a... cần khoan dung như vậy làm người ta hiểu lầm đó!

      Thực ra hẳn là đem kéo đến đại, học khóa ngữ văn là tốt nhất! Hu hu...

      Quý Ngữ Hàm nghiến răng nghiến lợi, hạ giọng "Ngươi như vậy, mọi người tưởng ta làm gì đó với ngươi, nên phải cần phụ trách!"

      Đoan Mộc Ly bình tĩnh mỉm cười "Chẳng lẽ ngươi làm sao?"

      "..." Trước mắt là màu đen, Quý Ngữ Hàm kiên trì nổi nữa.

      Người té xỉu vốn hẳn là ngã về phía sau, nhưng nàng đứng trước mặt Đoan Mộc Ly a...

      Tay chân lung lay, Quý Ngữ Hàm mềm mại ngã vào lòng .

      mặt vẫn cười bình tĩnh như cũ, Đoan Mộc Ly đưa tay tiếp được nàng.

      màn này...

      Ai, đặt ở đại là chàng trai galăng, ở cổ đại... coi như là hùng cứu mỹ nhân .

      Mọi người cũng thực bình tĩnh, biểu tình chút biến hóa cũng đều có ——

      Bởi vì bọn họ hoàn toàn hóa đá...

      tại có sét đánh xuống, phỏng chừng ánh mắt bọn họ cũng nháy cái.



      Chương 52. Vương gia thần bí Phong Gian quốc (5)

      Nhưng mà...

      đám "người đá" đột nhiên cảm giác được trận hàn khí thấu xương.

      Có võ công hoàn hảo mà , người thường nháy mắt liền cảm thấy tầng vỏ ngoài hóa thạch của mình đều bị nứt, đều tỉnh táo lại.

      "Đoan Mộc huynh."

      Giống như bình thường đột nhiên nổi lên bão táp, từng cơn mưa băng vèo vèo đánh tới.

      "..." Run lên chút, Quý Ngữ Hàm muốn ngất xỉu cũng bị đông lạnh mà tỉnh.

      Ảo giác... Sao giống như nghe được thanh của khối băng đại gia bên trong cấm địa vậy?

      Run run chút, Quý Ngữ Hàm cảm thấy trận hàn ý quen thuộc.

      Quay đầu...

      Aaa! đúng là vị đại gia kia!

      Cũng giống như bình thường, vẫn thân trường bào màu bạc, có trang sức, hơn nữa mặt như đắp thêm trận hàn sương——

      Hoan nghênh đến xem triển lãm khắc băng tại hoàng cung... Hu hu, khắc băng sống a.
      (mọi người phụ vỗ tay nào)

      "Thụy vương gia."

      Đoan Mộc Ly buông Quý Ngữ Hàm ôm ở cánh tay, đem nàng đưa đến bên cạnh mình, hướng tới khối băng cười cười.

      Thụy, Thụy vương gia?

      Quý Ngữ Hàm hóa thạch.

      ra chính là Thụy vương gia đăng nhập sổ đen của nàng?

      Êm đẹp làm Vương gia, việc gì phải chạy đến cấm địa lăng mộ hoàng cung nước láng giềng ở ...

      Trong nháy mắt, trong đầu Quý Ngữ Hàm chạy qua n loại suy nghĩ.

      Trong đó nhiều nhất, tất nhiên chính là... mưu!

      Muốn tìm thời cơ ám sát Đoan Mộc Ly?

      Nhân cơ hội tìm hiểu tình báo, sau khi diệt vụ này nàng lại quên hỏi tên nước này gọi là gì?

      Tóm lại phải chuyện tốt, hơn nữa có thể làm Thụy vương gia địa vị rất cao ở Phong Gian quốc tự xuất mã, nhất định là đại .

      Có nghĩa là...

      Hu hu, nàng gặp nguy hiểm!

      Nàng đại khái là người duy nhất biết thân phận chân của lại biết là người ở tại lăng mộ!

      tại trăm ngàn lần thể để nhận ra, miễn cho ——

      "Ngươi biết rất nhiều"

      "Tha cho... A!"

      Chỉ đoạn đối thoại đơn giản như vậy, nàng phải tìm Diêm vương chơi rồi...

      Hu hu, phải bí mật! Đêm nay nhất định phải cẩn thận!

      Đơn giản chỉ là tiệc tối, trong lòng Quý Ngữ Hàm lập tức tăng cao trạng thái chiến đấu, biến thành chuyện sống còn.

      Trong lúc tâm tư Quý Ngữ Hàm xoay chuyển đủ loại, khối băng chỉ gật đầu , cũng nhìn Quý Ngữ Hàm lâu.


      ---------------------------------------------------------------------------------

      Chương 53. Giống như có người ghen? (1)

      là Hoàng Thượng, là Vương gia, hai người hàn huyên vài câu...

      Khụ, kỳ Đoan Mộc Ly chỉ khách sáo vài câu, khối băng vẫn mang khuôn mặt đông lạnh có biểu tình, trừ bỏ gật đầu, ít có đáp lại.

      Thụy vương gia có tật xấu thường mở miệng, mọi người đều nghe qua, cũng người nào cảm thấy như vậy là cố ý khiêu khích, khi chuyện, bọn họ vào Hiên Di cung ngồi xuống.

      Ngươi là bồn hoa, ngươi là bồn hoa...

      Quý Ngữ Hàm luôn luôn ở trong lòng thôi miên chính mình, tận lực giảm xuống tồn tại của chính mình, hy vọng khối băng kia đừng phát ra mình.

      Hu hu, đêm nay mang cái khăn che mặt đến là rất sáng suốt!

      Ngồi giữa Quý Ngữ Hàm vẫn khẩn trương, chỉ e khối băng kỳ lúc cẩn thận nổi dậy mà làm chuyện bát quái, đột nhiên tò mò xem bồn hoa như nàng có hình dáng ra sao, lại đem khăn che mặt của nàng xốc lên.

      May mà, chuyện như vậy phát sinh, khối băng đại gia vẫn mực yên lặng lên tiếng, ăn cơm, giống như nửa điểm cũng muốn để ý tới những người khác.

      Ở đây các đại thần cùng dự tiệc đều trợn tròn mắt.

      Bọn họ biết Thụy vương gia Phong Gian quốc tính tình gì, có loại phản ứng này cũng kỳ quái.

      Nhưng vấn đề là...

      Lần này tìm tới cửa.

      Nếu có việc gì, sao phải chạy đến hoàng cung, còn câu?

      Chẳng lẽ là... Xuất môn quên mang tiền?

      Bọn người Thanh Long tứ đại thị vệ trong đầu hốt hoảng lại còn ý tưởng khác.

      Đồn rằng Thụy vương gia thực thông minh...

      Suy nghĩ giống như quả có chút vấn đề ...

      Đáng tiếc!

      hùng vẫn chưa đến tuổi xế chiều, vậy mà hồ đồ, aiiiii.

      Cảm giác người ngồi bên cạnh nhúc nhích, giống như bị điểm huyệt, Đoan Mộc Ly nghi hoặc nhìn nàng.

      Tiểu nha đầu làm cái quỷ gì?

      nên nhìn nàng, để nàng làm bồn hoa !

      Hu hu, đừng đem lực chú ý của người khác dẫn tới người nàng!

      Cũng thể chuyện, tay Quý Ngữ Hàm dưới bàn liên tục ra dấu với Đoan Mộc Ly.

      Hu hu, ăn cơm ngoan ngoan, đừng nhìn loạn chung quanh!

      Cũng biết Đoan Mộc Ly nghe hiểu hay , tóm lại nhìn Quý Ngữ Hàm tay loạn lên, phản ứng là ——

      Bình tĩnh đưa tay cầm.

      màn này đều phát sinh ở dưới bàn, vẻ mặt của đều chút biến hóa, nhìn ra nửa điểm sơ hở.


      Chương 54. Giống như có người ghen? (2)

      Quý Ngữ Hàm muốn đem tay rút ra, lại sợ động tác quá lớn khiến khối băng chú ý, chỉ có thể cong ngón tay lên, lấy móng tay đâm Đoan Mộc Ly.

      Đoan Mộc Ly đương nhiên thể khiến nàng đâm xuống, cho nên ...

      Thực bình tĩnh thay đổi tư thế, cùng mười ngón tay của Quý Ngữ Hàm nhanh chóng giữ chặt lại.

      "..." Quý Ngữ Hàm bi phẫn.

      Tại sao mặc kệ ở tình huống nào, đều có thể chiếm tiện nghi của nàng?

      Chẳng lẽ đặc biệt học qua?!

      Rất có thể! Hu hu, sắc lang khoác da mỹ nhân...

      Động tác hai người bọn họ, người bình thường nhìn ra, nhưng lừa gạt được ánh mắt của khối băng võ công cao thâm, sức quan sát sâu sắc.

      Nhưng cũng biểu gì, vẫn như cũ vùi đầu ăn cơm.

      Đại thần dự tiệc thực ai oán.

      Hoàng Thượng gọi bọn đến đây, bọn họ lại thể ăn cái gì.

      Nhưng mấu chốt là...

      Ai, có Thụy vương gia lạnh buốt ở chỗ này, có cảm giác ăn cơm bị đau bụng?

      Càng kỳ quái... ràng Hiên Di cung thực sạch , sao khí đột nhiên liền lên men (bị chua)?

      Bạn khối băng vẫn như cũ cúi đầu cũng để ý đến ai, căn bản ý thức được đầu mình có chữ “chua” to.

      buổi cơm rốt cục ăn xong, sau vài câu hàn huyên nhạt nhẽo, bạn khối băng đột nhiên như vừa chú ý tới Quý Ngữ Hàm, lạnh buốt mở miệng hỏi "Vị này là?"

      Đúng vậy, đây là ai a!

      Cả đêm mọi người ai oán đột nhiên kích động giống như đấu gà.

      Phía trước cái khăn che mặt của Quý Ngữ Hàm xốc lên, bọn họ nhận thức khuôn mặt xinh đẹp này mị, đây là người lần trước lâm triều...

      Ngừng, thể nhớ lại màn kia!

      Da đầu mọi người đều run lên, cố gắng ngừng nhớ lại.

      Hoàng Thượng rốt cuộc đem tiểu thư này thành người có vị trí như thế nào?

      Lúc này có thể tiết lộ chút hàm ý cho bọn họ biết được ?

      thể , Thụy vương gia lạnh như băng hỏi vấn đề quá đúng!

      Bạn khối băng ở trong cảm nhận của mọi người nháy mắt liền tuấn ...

      Khụ, kỳ người ta vốn là đại soái ca kinh thiên động địa, chẳng qua mặt lạnh chút, thân thiết với dân chúng như Đoan Mộc Ly vậy.

      phòng mọi người chờ đáp án của Đoan Mộc Ly.
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 55. Lãng mạn.....Dưới ánh trăng? (1)

      Edit: Gom Tang_E
      Beta: Quảng Hằng


      Ngay cả Quý Ngữ Hàm cũng thực khẩn trương, trả lời như thế nào?

      Có thể trăm ngàn lần cần tiết lộ thân phận chân của nàng!

      Nhiều người nhìn mình như vậy, Đoan Mộc Ly cũng cảm giác áp lực, mặt vẫn như cũ là chiêu bài tươi cười ôn hòa.

      Giọng của đầy vẻ thoải mái đáp câu "Người trong cung."

      "..." Mọi người hóa đá.

      Đáp án này... được rất "dễ hiểu"! cùng chưa có cái gì khác biệt chứ...

      Quý Ngữ Hàm vừa 囧 lại vừa buồn bực phẫn nộ, thập phần mâu thuẫn.

      Nàng rồi mà, Đoan Mộc Ly cần học khóa ngữ văn!

      Đáp án này ... Rất nghệ thuật.

      Nhưng điều này phải cũng , lúc trước căn bản ý thức được chính những lời này đều có nghĩa khác?

      Giận... ra cố ý!

      Khối băng nghe đáp án như thế cũng có phản ứng quá lớn.

      Như thuận miệng hỏi chút, cũng chú ý vấn đề này nữa.

      Tiếp tục hàn huyên vài câu, Đoan Mộc Ly sai người mang bạn khối băng nghỉ ngơi, chính mình mang Quý Ngữ Hàm về tẩm cung.

      Vừa ly khai khỏi tầm mắt mọi người, khuôn mặt Quý Ngữ Hàm liền nghiêm túc.

      "Đoan Mộc Ly! Ta về sau muốn cùng ngươi bảo trì khoảng cách!"

      " ?"

      bay đến tẩm cung, Đoan Mộc Ly có dừng lại, mà vòng đến hoa viên sau tẩm cung.

      " !"

      "Vậy được rồi, ta trước."

      Đoan Mộc Ly xong liền buông tay, mỉm cười muốn rời khỏi.

      A...

      Quý Ngữ Hàm thiếu chút nữa thét chói tai, tay chân luống cuống bắt lấy , "Phía dưới là đất đó!" Ngã xuống nàng có thể trở thành nhân bánh thịt mất!

      Đoan Mộc Ly xem câu kia, cúi đầu nhìn Quý Ngữ Hàm tay nhanh chóng ôm chặt lấy thắt lưng của mình, cố ý nâng tay ôm nàng, chỉ lắc đầu thở dài.

      "..." Giả vờ giả vịt!

      tại nàng biết, mặc kệ khuôn mặt nam nhân này có đẹp hoặc ôn nhu đến bao nhiêu, cũng thể tin tưởng !

      Nhưng tại vì ở giữa trung, phía dưới lại là đất cứng...

      Hu hu, đây phải thời cơ thương lượng tốt, nhịn!

      Cho nên Quý Ngữ Hàm đành phải bi phẫn, vẻ mặt thực ngoan.

      "Vì sao trở về tẩm cung?"

      Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu nàng "Bởi vì phải ở bên ngoài ngắm phong cảnh."

      "..." Hu hu, kia đúng với câu hỏi!


      Chương 56. Lãng mạn.....Dưới ánh trăng? (2)

      Nàng cũng căn bản phải muốn đáp án, là nhắc nhở , nên trở về!

      Tuy biết Đoan Mộc Ly giả ngu, nhưng tình thế bằng người ta, Quý Ngữ Hàm giận mà dám gì.

      Đợi đến ngày nào đó nàng báo thù... Hắc hắc hắc.

      Ở trong lòng tưởng tượng chút hình ảnh chính mình hành hung Đoan Mộc Ly, Quý Ngữ Hàm cảm thấy thoải mái hơn.

      "Ngươi như vậy mệt chết ."

      Quý Ngữ Hàm tiếp tục dùng ngữ khí nhu thuận " bằng chúng ta xuống mặt đất trước ?"

      "Tiểu Quả Quả, ngươi thực biết quan tâm." Đoan Mộc Ly cười .

      "..."

      Quý Ngữ Hàm nháy mắt mấy cái "Ngươi gọi sai tên."

      Quả nhiên Hoàng Thượng có ba ngàn giai nhân ở hậu cung, quen biết lâu như vậy, thế nhưng cả tên cũng đều nhớ lầm.

      "Sao lại nhớ lầm?"

      Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu nàng " phải tiểu Tiên Hạc quả sao?"

      "..." A a a a a... Nhịn!

      Đoan Mộc Ly mang Quý Ngữ Hàm tức giận bay đến cây đại thụ, ngồi ở nhánh cây.

      "Được rồi, ăn cơm trước ."

      Quý Ngữ Hàm nổi nóng, tại lại thập phần bất mãn trừng .

      cây ăn cơm cái gì? Cắn lá cây sao?

      "Người đâu." Đoan Mộc Ly cười kêu thủ hạ.

      Thanh Long vẻ mặt bi tráng xuất , trong tay cầm cái giỏ đồ ăn, lễ độ cung kính đưa qua.

      @#¥%&*! ! !

      Ba gã có tình nghĩa kia, sao lại đá ra đây!

      Đem giỏ đồ ăn đưa cho Đoan Mộc Ly, Thanh Long xoay người bỏ chạy, nhìn cũng dám nhìn Quý Ngữ Hàm cái, miễn cho chính mình thực run rẩy té ngã ở chỗ này.

      "Thanh Long." Đoan Mộc Ly gọi lại.

      "..." ở giữa trung Thanh Long run lên, vì thế thiếu chút nữa ngã xuống.

      Run run xoay người lại, Thanh Long rơi lệ nhìn chủ nhân, chỉ e mình còn phải lưu lại hầu hạ.

      "Ngươi nghỉ vài ngày , trong tay còn chuyện gì giao cho ba người bọn ." Đoan Mộc Ly cười .

      "..." Thanh Long thiếu chút nữa rơi lệ.

      Chủ nhân, ngài tốt nhất! Ba tên đó phải người mà!

      Ách...

      Quý Ngữ Hàm gì, nhìn ánh mắt lộ ra biểu tình đẫm lệ của Thanh Long thực uy vũ.

      Chờ Thanh Long rời khỏi, Đoan Mộc Ly đem hộp mở ra "Ăn , Quả Quả."

      "..." Quý Ngữ Hàm tự động xem cái tên gọi kia.


      Chương 57. Lãng mạn.....Dưới ánh trăng? (3)

      "Đây là cho ta ?"

      Buổi tối vì giả thành bồn hoa, nàng cái gì cũng chưa ăn, tại đói bụng.

      Nhưng nàng nghĩ tới Đoan Mộc Ly nghĩ đến điểm ấy... tốt như vậy sao?

      Đoan Mộc Ly ôn nhu vỗ vỗ đầu nàng "Gầy thể ăn"

      "..."

      Hu hu, quả nhiên là thể đối với ôm tia hy vọng nào mà!

      Quý Ngữ Hàm căm giận nâng tay, chuẩn bị ăn cơm, "A..."

      Tay vừa rời khỏi nhánh cây dưới thân, nàng liền cảm giác chính mình muốn ngã xuống, vội vàng lại bắt tay nắm lại chỗ cũ.

      "Đừng lo lắng, ta đút ngươi tốt rồi." Đoan Mộc Ly thực "quan tâm" .

      Quý Ngữ Hàm cắn răng, "Ta ăn!"

      Đoan Mộc Ly nghe lời của nàng, trực tiếp bắt đầu đút nàng ăn, "Ngoan, há miệng."

      "..." ăn ăn!

      Quý Ngữ Hàm nghiêm mặt, ngậm miệng.

      Tươi cười mặt Đoan Mộc Ly càng sâu sắc "Quả Quả, muốn ta tự mình đút cho ngươi sao?"

      "... Ngươi tại phải tự mình đút cho ta sao?" Quý Ngữ Hàm cảm giác ổn.

      Đoan Mộc Ly thực bình tĩnh "Ta là dùng miệng."

      "Răng rắc" đạo sét đánh xuống, Quý Ngữ Hàm lắc lư.

      "Đoan Mộc Ly"

      Người bị hét lên mặt vẫn cười ôn nhu như cũ, thực tự nhiên nhìn nàng.

      "..." Cười thế này nhất định là được vẽ mặt ... Hu hu!

      Bị buộc bất đắc dĩ, Quý Ngữ Hàm đành để cho đút.

      Ba năm muộn, ba năm muộn đâu, hu hu!

      Hộp đồ ăn lại để đùi mình, Đoan Mộc Ly tay đút cho Quý Ngữ Hàm, tay động tác rất nhanh cởi tóc nàng, sau đó bắt đầu xoay tròn tóc nàng chơi đùa...

      Ừm, chơi rất vui.

      mặt Đoan Mộc Ly lộ ra nụ cười vừa lòng.

      Còn Quý Ngữ Hàm lại cảm thấy mình tức đến đầu muốn bốc khói.

      "Đừng đùa với tóc ta!"

      Đoan Mộc Ly thực "vâng lời" gật đầu "vậy sờ mặt?"

      "..." bi phẫn.

      Hai người đều ngồi nhánh cây, thế nào tay nàng hơi chút rời nhánh cây liền cảm giác muốn ngã xuống, lại có thể chuyên tâm n lần mà dùng như vậy, còn ngồi vững như vậy?

      Quý Ngữ Hàm cảm thấy cổ quái, khỏi nhìn nhìn nhánh cây dưới thân của .

      đút cho nàng ăn cơm Đoan Mộc Ly đột nhiên thở dài "Ngươi nhìn ."

      ".... " Cái gì?


      Chương 58. Lãng mạn.....Dưới ánh trăng? (4)

      Đoan Mộc Ly "Khoan dung" cười cười, "Ta ngươi muốn nhìn cái gì nhìn , ta cũng phải cho nương nhà ngươi chút mặt mũi."

      "..."

      Quý Ngữ Hàm hít sâu hơi, rống to "Ta căn bản muốn nhìn ngươi! Hơn nữa cần gạt người! nếu muốn như vậy, ngươi sớm bị người khác ăn sống nuốt tươi!"

      Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu nàng "Các nàng là các nàng, ngươi khác."

      "..."

      Đánh bài ôn nhu cũng... Vô dụng! Hơn nữa căn bản hươu vượn!

      Quý Ngữ Hàm căm giận nhìn mặt , cười đẹp như vậy làm gì chứ...

      "Có cái gì giống!" Nàng hung hồn.

      "Chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, ngươi cũng đem ta xem hết."

      "... nữa!"

      Sau khi xong, Quý Ngữ Hàm ý thức được chính mình gì, vội vàng đỏ mặt sửa miệng.

      "Kỳ ta lúc ấy cái gì cũng thấy! Nước... Đúng, nước vào trong mắt !"

      " sao" Đoan Mộc Ly vẫn cười "Dù sao ta cũng đều xem hết."

      Sau còn trầm trọng bổ sung câu "Mắt của ta bị nước vào, nên xem đều thấy rất ."

      "..." A a a...

      Ngày đó màn dọa người lại chạy tới chạy lui trong đầu nàng, Quý Ngữ Hàm bi phẫn.

      Hu hu, nàng muốn đập đầu vào đậu hủ!

      "Về sau cần nhắc lại chuyện này!"

      "Được" Đoan Mộc Ly mỉm cười "đây là bí mật của hai chúng ta."

      "... cần ái muội như vậy!"

      "Ái muội sao?"

      Đoan Mộc Ly vẫn mỉm cười như cũ "Quả Quả, trong lòng ngươi có quỷ mới có thể cảm thấy ái muội?"

      "..." Giận!

      Tay chân thể tùy tiện di động, nhưng Quý Ngữ Hàm rất muốn ra sức đánh bẹp chút.

      Tức giận dâng lên, nàng đơn giản dùng đầu va mạnh vào đầu , hừ, đụng choáng váng ngươi!

      Quý Ngữ Hàm có "sở trường", chính là ót so với người bình thường cứng rắn hơn nhiều.

      Mới trước đây chơi trò chơi đụng đầu, nàng vẫn thắng nhất.

      Cho nên hôm nay, nàng nghĩ đến mình nhất định đem người này đụng choáng váng, nhưng kết quả là ——

      "Cạch" thanh vang lên, ót đánh lên ... Miệng cũng đánh lên .

      Quý Ngữ Hàm mờ mịt nháy mắt, có chút phản ứng xảy ra chuyện gì.


      ------------------------------------

      Chương 59. Nhịp tim ái muội (1)

      Lông mi dài chớp chớp, lướt nhanh mặt Đoan Mộc Ly, thân mật lại ái muội.

      Con ngươi đen tối tăm, nhưng vẫn nhịn xuống, trực tiếp hôn.

      Cũng lui về phía sau, bảo trì tư thế bất động như vậy, Đoan Mộc Ly cười mở miệng "Tiểu Quả Quả, ta biết tâm ý của ngươi, ta cân nhắc."

      Môi của hai người dán lại chỗ, vừa , giống như hôn môi lên cánh môi khít lại nhau liên tục lau chạm, ái muội nên lời.

      Mặt nháy mắt đỏ bừng, Quý Ngữ Hàm phục hồi lại tinh thần

      Vội vàng ngửa đầu về phía ra sau, tránh , "Ngươi..."

      "Làm sao vậy?"

      Bỏ qua cái giỏ đồ ăn vướng bận, Đoan Mộc Ly ôm chầm thắt lưng của Quý Ngữ Hàm, cho nàng cách xa mình như vậy.

      Tâm tư Quý Ngữ Hàm đều nghĩ về chuyện vừa rồi, ý thức được chính mình bị ôm.

      Về điểm ái muội này muốn đem nàng vốn cũng sắp bị tức đầu hồ đồ biến thành lại giống như sôi lên, suy nghĩ chợt loạn, hoàn toàn thể suy nghĩ như bình thường.

      "Quả Quả, ta nghĩ tới ngươi chủ động hôn ta." Đoan Mộc Ly cười .

      "..."

      Những lời này làm cho đầu của Quý Ngữ Hàm minh mẫn ít "Đó là trùng hợp! Ta chỉ muốn đụng người!"

      "Được."

      Đoan Mộc Ly cười đến ôn hòa lại sủng nịch, như trấn an đứa trẻ giận dỗi, "Ngươi cái gì là cái đó."

      "..." Đầu lại sôi lên.

      Thừa dịp nàng choáng váng, vô cùng choáng váng, tay Đoan Mộc Ly lại càng nghiêm túc, trực tiếp làm nàng tựa vào lòng mình.

      "Tiểu Quả Quả, ngươi chủ động thổ lộ như vậy, ta nhất định suy nghĩ nghiêm túc."

      "..."

      Nâng tay lên, xoa cái trán Quý Ngữ Hàm bị đụng hồng, ngữ khí Đoan Mộc Ly đầy ôn nhu.

      "Lần sau muốn hôn ta cứ việc thẳng, đừng lén lút như vậy, có thể làm bị thương chính mình."

      "... Đoan Mộc Ly!"

      cười thở dài, "Được, cho ngươi hôn."

      Đoan Mộc Ly xong cúi đầu, nhanh chóng hôn nàng cái...

      A a a...

      "Ta là hét với ngươi, phải muốn hôn ngươi!"

      "Phải ?"

      gương mặt đẹp lộ ra vẻ mặt vô tội, "là ta hiểu sai rồi, ta còn tưởng ngươi muốn hôn ta."

      "... cần giả vô tội! Ngươi làm sao có thể hiểu lầm chuyện này!"

      "Bởi vì ngươi chảy máu mũi ." Đoan Mộc Ly thực bình tĩnh.
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, AikoNguyen4 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 60. Nhịp tim ái muội (2)

      Edit: Gom Tang_E
      Beta: Quảng Hằng


      "..."

      Vốn khác gì quả cà chua, mặt hồng lại càng thêm hồng, Quý Ngữ Hàm luống cuống tay chân lau máu mũi.

      Ủa, có?

      nghiến răng nghiến lợi muốn mắng , Đoan Mộc Ly mở miệng trước, "Nga... Nhìn lầm rồi."

      Đem Quý Ngữ Hàm muốn há mồm, nhưng thời điểm sắp phát ra thanh, lại bỏ thêm câu ——

      "Nhưng lần trước ta nhìn khi ngươi đó quả chảy máu mũi."

      "..." Trước mắt trận trăng sao bay loạn, Quý Ngữ Hàm ngất .

      Đoan Mộc Ly cười tiếp được nàng, người muốn ngất, tự nhiên có thể càng thêm kiêng nể giở trò đối với nàng...

      Khụ, chỉ nhằm vào tóc.

      Thân ái ôm Quý Ngữ Hàm, Đoan Mộc Ly chơi rất vui vẻ

      "Chủ, chủ nhân." Thanh vang lên có chút run rẩy.

      Thanh Long được nghỉ phép, lần này bi kịch là Chu Tước trong tứ đại thị vệ có khinh công tốt nhất, nhưng võ công lại kém bậc.

      ... chính xác bị Bạch Hổ cùng Huyền Vũ liên kết đá tới đây.

      "Ừ."

      Trước mặt tâm phúc, Đoan Mộc Ly kiêng dè, mặt vẫn cười đầy cưng chìu, cúi đầu nhìn Quý Ngữ Hàm, ngón tay xoay vòng tóc nàng chơi đùa.

      Chu Tước dao dộng "Thủ hạ của Thụy vương gia đêm nay chưa xuất môn, hơn nữa đều hợp lại, hình như là muốn họp."

      Thủ hạ của Thụy vương gia phải kẻ đầu đường xó chợ, bọn người Chu Tước là sợ rút dây động rừng, dám tùy tiện tới gần, chỉ có thể trở về tìm Đoan Mộc Ly tự thân xuất mã.

      "Ừ."

      Đoan Mộc Ly hiểu được ý tứ thuộc hạ, ôm Quý Ngữ Hàm hôn mê nhảy xuống đại thụ.

      Đem người trở về tẩm cung đặt giường, động tác của Đoan Mộc Ly rất nhàng, giúp nàng đắp chăn, sau đó xoay người.

      " thôi."

      "... Chủ nhân, thuộc hạ phải đợi chút..."

      Chu Tước đỡ vách tường, miệng sắp sùi bọt mép .

      Chủ nhân, ngài tự mình qua trước...

      Đoan Mộc Ly bật cười nhìn tâm phúc " quen như vậy sao?"

      "..." Chu Tước gì mà chống đỡ.

      đến việc này... Chỉ có lệ trào như suối a!

      vẫn có thói quen chủ nhân trước kia ra vẻ ôn nhu, kỳ hiểm giảo hoạt, thủ đoạn độc ác, lạnh bạc vô tình... Khụ, kỳ muốn minh thần võ...

      vẫn quen chủ nhân kia, nhưng chủ nhân tại "hoàn lương" ...


      .................................................

      Chương 61. Khối băng Vương gia ghen (1)

      Sợ run cả người, Chu Tước yên lặng rơi lệ.

      Chủ nhân cũng "hoàn lương", bọn họ cũng từ từ quen .

      Hai chủ tớ rời , Quý Ngữ Hàm còn choáng váng giường.

      Kỳ nàng ngủ, bởi vì nàng tại nằm mơ.

      Trong mơ, nơi với ánh trăng mông lung mờ ảo đầy sương mù, trước mắt chỉ có cái gì đó màu hồng phấn .

      Nhìn ăn rất ngon nha...

      Trong mộng hai tai Quý Ngữ Hàm dài như hai lỗ tai thỏ ngoan ngoãn, vừa vặn ngạc nhiên nhìn chằm chằm cái hồng phấn gì đó.

      Càng xem càng cảm thấy ăn ngon, tiểu bạch thỏ kiềm chế được lòng hiếu kỳ, thuận bước từ từ qua.

      Ừm, ngọt mềm, quả nhiên ăn rất ngon!

      Hai lỗ tai lắc lắc, tiểu bạch thỏ cười tủm tỉm cắn ngụm ——

      Sương mù đột nhiên tản ra, Đoan Mộc Ly đuôi sói xuất ...

      Mà tiểu bạch thỏ vô tội cắn môi của ...

      "Tiểu Quả Quả, ngươi lại trộm hôn ta."

      Tiểu bạch thỏ hóa đá tại chỗ, hai lỗ tai "Sưu" cụp xuống dưới.

      lúc con sói cảm thấy mỹ mãn chuẩn bị đem tiểu bạch thỏ khiêng về nhà "hưởng dụng" trong mơ cảnh xuân hoa nở đột nhiên trở thành trời đông giá rét.

      Bạn khối băng từ trời đáp xuống, phen đoạt lấy tiểu bạch thỏ ——

      "Theo ta xem khắc băng !"

      ...

      Quý Ngữ Hàm bị lôi kéo tỉnh dậy .

      Nàng quả nhiên sắp bị người bình thường tra tấn điên rồi, nằm mơ đều mơ thấy tình tiết quái dị như vậy.............ô...

      lạnh, nàng run run, lui về phía trong rụt lại.

      Ủa? đúng!

      Nhanh chóng mở mắt, quả nhiên chống lại tầm mắt của bạn khối băng phẫn nộ.

      Phẫn nộ?

      Chẳng lẽ thân phận bại lộ?

      Quý Ngữ Hàm sợ tới mức co rụt lại, lập tức ngồi dậy "Ngươi muốn gì?"

      Nàng nhìn chung quanh, Đoan Mộc Ly đâu?

      Hu hu, bình thường đuổi cũng đuổi , phải cùng nàng ngủ giường, tại chạy đâu?

      Khối băng cúi người, hai tay chống giường, gần sát nàng "Ngươi dám gạt ta!"

      ", có!"

      Đêm nay nữ nhân ngồi bên cạnh Đoan Mộc Ly phải nàng, nàng cái gì cũng biết, !

      Hu hu...

      "Ta tìm khắp nơi, hoàn toàn là có cà tím đại thúc!"

      "..." A?

      Quý Ngữ Hàm nháy mắt mấy cái, là chuyện này?


      Chương 62. Khối băng Vương gia ghen (2)

      Nhìn bộ dáng nàng nhất thời biết gì, khối băng cảm giác phiền muộn trong lòng, lạnh nhạt mở miệng, " được nháy mắt, bằng ta đem lông mi ngươi nhổ xuống."

      "..." Hu hu, cuồng bạo lực mà!

      Quý Ngữ Hàm lập tức che mắt, lúc nàng mờ mịt chính là thường hay nháy mắt a...

      "Bỏ tay xuống!" Hơn phân nửa khuôn mặt của nàng đều bị che khuất, khối băng đại gia lại khó chịu ra lệnh.

      "..." Bạo quân! Độc tài!

      có biện pháp, Quý Ngữ Hàm đành đem tay dời , bảo trì ánh mắt bất động, cùng khối băng mắt to trừng mắt .

      "Sư phụ ngươi rốt cuộc là ai!"

      "Cà tím đại thúc..."

      "Còn dối! Căn bản là có người này!"

      Ô... Hung cái gì mà hung.

      Quý Ngữ Hàm thập phần vô tội "Ta ta có sư phụ ngươi lại tin."

      " sư phụ, bản lĩnh của ngươi là học ở đâu!"

      "Ta có bản lĩnh?"

      Ánh mắt của Quý Ngữ Hàm lập tức sáng rỡ "Bản lĩnh gì?"

      Đến cổ đại, nàng vẫn bị Đoan Mộc Ly cao thủ chèn ép, chẳng lẽ nàng có bãn lĩnh thần kỳ gì chưa bị đào móc ra?

      Khối băng nam nhân bị phản ứng của nàng biến thành sửng sốt.

      Nàng đến tột cùng quá đơn thuần hay quá mức xảo quyệt?

      Trong mắt lên hoài nghi, đột nhiên vươn tay, mặt Quý Ngữ Hàm sờ sờ.

      "..." Lạnh a.

      Quý Ngữ Hàm sợ run cả người "Cái kia, ta dịch dung, ngươi cần..."

      Hành động này lúc chạng vạng nàng vừa làm, đương nhiên biết đại biểu có ý tứ gì.

      Xác nhận khuôn mặt này của nàng là , khối băng hơi hơi nhíu mi, nhanh chóng nhìn nàng chằm chằm.

      "..." Quý Ngữ Hàm rơi lệ đưa tay kéo áo choàng bên giường, thêm cái chăn chống lạnh.

      Hu hu, máy đông lạnh nhà ai chạy lạc đến đây, mau đem trở về ...

      Nhìn nàng nửa ngày, khối băng lựa chọn tin tưởng nàng.

      "Ngươi ăn qua cái gì?"

      "... Rất nhiều, ta ăn kiêng."

      Khối băng mặt đen lại "Ta hỏi ngươi có ăn qua cái gì đặc biệt !"

      "... Sau khi tiến cung, ăn gì ta cũng đều biết."

      Tóm lại đều phức tạp, đoán cũng đoán ra cái gì.

      Hai người hoàn toàn “ông gà bà vịt”...

      Luôn luôn chỉ biết lạnh buốt, bạn khối băng cũng nổi giận, mạnh tay bắt lấy bả vai nàng.
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      minhminhanhngoc, ngocanh, Thiên Thanhh5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :