1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 493: Kỳ thực mọi người đều rất hạnh phúc (1)
      Edit: Ashita Iku
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      nhìn về phía Đoan Mộc Ly bên cạnh Quý Ngữ Hàm, nhíu mày, cảm thấy gương mặt tươi cười của nam nhân này có chút chướng mắt.

      "Ngươi bị bắt đến bên cạnh à?"

      Lạc Lạc mở miệng hỏi, giống như Đoan Mộc Ly khiến rất giận.

      "..........." Quý Ngữ Hàm run lên chút, khóe miệng co rút phủ nhận, " phải."

      Nàng là tự nguyện nhảy vào "hố lửa"..... Ô.

      " phải?"

      Lạc Lạc lại càng giận hơn nữa, "Mắt của ngươi bị sao vậy? Sao lại coi trọng loại nam nhân này? Căn bản là nên chuyện với , vừa nhìn thấy gương mặt tươi cười kia là biết phải người tốt!"

      "Ánh mắt của Tiểu Tiểu mấy vạn năm qua cũng tiến bộ." Đoan Mộc Ly trầm mặc nửa ngày đột nhiên nhàn nhạt cười tiếp lời.

      "Đúng vậy, nàng....."

      Giọng giận dữ dừng lại, Lạc Lạc đảo mắt nhìn Đoan Mộc Ly, "Ngươi... Ta lại bị ngươi lừa!"

      Vốn muốn giả vờ nhớ ra bọn họ, nghĩ nhanh như vậy lại bị Đoan Mộc Ly lôi ra lời .

      À! còn nhớ chuyện năm đó?

      Quý Ngữ Hàm khẩn trương lui về phía sau, trốn sau lưng lão công nhà mình.

      lại muốn đánh trận với Đoan Mộc Ly, để cướp nàng chứ?

      Nhìn thấy động tác của nàng, Lạc Lạc rất bất mãn, "Ngươi trốn cái gì? Ai ta muốn cướp ngươi ? Nếu muốn như vậy, lần trước ta cứ vậy mà rời sao?"

      "........." Vậy xuất để làm gì?

      Quý Ngữ Hàm mờ mịt nhìn , lại nhìn lão công nhà mình thực bình tĩnh cười cười.

      Nhìn qua theo tầm mắt của Đoan Mộc Ly...... dưới đất chỉ có bao đồ cao nửa người biết của ai, cũng có gì đặc biệt.

      Tình hình tại hẳn là rất căng thẳng mới phải?

      Sao Đoan Mộc Ly lại còn thất thần?

      nghĩ ngợi, Lạc Lạc mở miệng, thu hồi cơn tức, có chút tình nguyện khen ngợi Đoan Mộc Ly, "Tiểu Tiểu, phải ai cũng có thể qua mấy vạn năm mà thay lòng đổi dạ, kỳ thực ngươi chọn nam nhân rất tốt."

      Đúng vậy đúng vậy, lão công nhà nàng quả được đến mức còn gì để , chỉ là......

      Những lời này là có ý gì?

      Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của nàng, Lạc Lạc trực tiếp trả lời, chỉ vươn tay về phía sau.

      Thái dương Quý Ngữ Hàm đổ mồ hôi lạnh.

      rất tuấn tú rồi, cần vài câu lại đứng tạo dáng chứ?

      ai bắt lấy tay mình, gân xanh nơi thái dương của Lạc Lạc giật giật.
      Chương 494: Kỳ thực mọi người đều rất hạnh phúc (2)
      Edit: Ashita Iku
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Khi quay đầu, gương mặt đẹp trai đến thể hình dung lập tức vặn vẹo, nặng nề ho khan tiếng.

      ....... có phản ứng.

      Tiếng ho khan này hiển nhiên phải tiên thuật gì, cảnh vật đường cũng có biến hóa gì.

      ".......Lạc Nhân!" Lạc Lạc nghiến răng nghiến lợi gọi.

      ........ Vẫn có phản ứng.

      "Nghiêm Lạc Nhân!" rít gào kinh thiên động địa.

      "Dạ....."

      Tiếng trả lời chậm rì rì vang lên, "gói đồ" vô danh mặt đất bắt đầu thong thả biến đổi hình dáng, từ từ cao lên, biến thành gầy, cho đến khi "biến" thành người.

      Lúc này mọi người mới nhìn ra, vừa rồi chỉ là có người co tròn ngủ đường cái.

      Vừa mới tỉnh ngủ, mắt còn chưa mở ra được, Nghiêm Lạc Nhân lấy tay dụi mí mắt, chăm chú nhìn mái tóc đỏ thực bắt mắt của Lạc Lạc.

      Xác định phương hướng, nàng bắt đầu giống như mộng du lắc lư qua.

      Lạc Lạc nhịn được, mấy bước, nửa kéo nửa ôm nàng qua.

      Nghiêm Lạc Nhân mừng rỡ là mình cần cử động, tựa vào người , lười biếng hỏi, "Đến đâu rồi?"

      "Đến nơi rồi." Lại là rít gào.

      "Hả?"

      Nghiêm Lạc Nhân nháy mắt liền thanh tỉnh, dụi dụi mắt, nhìn về phía Quý Ngữ Hàm.

      "Tình địch!"

      Nàng vui mừng hô to, thực nhiệt tình ôm lấy Quý Ngữ Hàm, "Tình địch, rốt cuộc ta cũng gặp được người là ngươi nha!"

      "......A" Quý Ngữ Hàm co rút chỉ có thể cười gượng.

      Mặt Lạc Lạc vặn vẹo, lửa giận bừng bừng kéo Nghiêm Lạc Nhân về, "Ai cho nàng ôm nàng ấy?"

      "Được được được, đừng ăn giấm, ta cũng ôm ngươi chút."

      Nghiêm lạc nhân xong liền ôm lấy , còn thuận thế dụi dụi.

      Đậu hũ ngon như vậy, ăn thực uổng phí mà.

      "......" Mặt đen của Lạc Lạc nháy mắt hơi hơi đỏ lên.

      "Nàng..... nơi đông người như vậy, còn ra thể thống gì!"

      Rống là rống như vậy, cũng đẩy người ra.

      Mọi người đứng bên thưởng thức, mỹ nam bị đùa giỡn nè, xem vui.
      AikoNguyen thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 495: Kỳ thực mọi người đều rất hạnh phúc (2)
      Edit: Ashita Iku
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      " là, mọn vậy sao, vừa ra ngoài liền cho ra ăn đậu hũ của ngươi." Nghiêm Lạc Nhân giọng oán hận.

      "......." Mặt Lạc Lạc càng đen, bất quá màu đỏ khả nghi mặt cũng gia tăng.

      Nghiêm Lạc Nhân rất có kinh nghiệm, Lạc Lạc thường xuyên nổi bão, nhưng ôm như vậy, cơn giận của giảm rất nhiều.

      Cho nên bây giờ nàng ôm , quay đầu chuyện với Quý Ngữ Hàm.

      "Tình địch, tình địch! Thấy ngươi ta rất kích động!"

      "......" Đúng vậy, nàng cũng nhìn ra.....

      "Ngươi còn xinh đẹp hơn bức tranh Lạc Lạc vẽ, ra tài vẽ tranh của kém như vậy, chả trách chưa từng đồng ý vẽ tranh cho ta."

      "...... Nghiêm Lạc Nhân!"

      "Lời thôi, có phê bình mới có tiến bộ, tiểu tử, chuyện ngươi phải cố gắng còn rất nhiều. . . . . . Ưm. . . . . ."

      Khụ, cơ hội ngàn năm có kìa!

      Những lúc này phải đạp "phi lễ chớ thị" qua bên, lấy " xem ràng là được" ra ~

      Mọi người hứng trí bừng bừng vây xem cảnh tuấn nam mỹ nữ mãnh liệt hôn nồng nhiệt tại chỗ, chỉ thiếu chưa vỗ tay trầm trồ khen ngợi thôi.

      Đương nhiên, nếu mặt diễn viên nam chính có thể đen như vậy, vặn vẹo như vậy liền càng đẹp mắt........

      Hôn xong, mặt Lạc Lạc giống như vặn vẹo lợi hại hơn, như là rất giận bản thân lại khống chế được lúc ở đường.

      Trái lại Nghiêm Lạc Nhân.......

      Tuy rằng mặt có chút hồng, nhưng vẫn thoải mái cười thập phần thỏa mãn, "Ha, lại chiếm được tiện nghi của ngươi."

      ".........." Mọi người có cảm giác muốn hộc máu.

      "Hai người các ngươi...." thực độc đáo.

      Bị nhiều người vây xem như vậy, Lạc Lạc giận quá, đưa tay muốn kéo Nghiêm Lạc Nhân rời .

      Ôm lấy bên cột hành lang, Nghiêm Lạc Nhân đứng ỳ , muốn vài câu với Quý Ngữ Hàm.

      "Tình địch, hôm nào ta lại đến tìm ngươi chơi, ta có nhiều điều muốn với ngươi....... Này, lại kéo cánh tay bị đứt đó."

      Sắc mặt Lạc Lạc tuy rằng cực kém, nhưng vẫn giảm lực đạo, sửa thành chưởng đánh vào cây cột, chuẩn bị đem cả người và cột mang .

      "...... Được"

      Quý Ngữ Hàm nhìn qua lại hai người bọn họ, đôi mắt lướt nhanh như nhìn kịp.

      Nghiêm Lạc Nhân còn tưởng nàng (Quý Ngữ Hàm) vì lo lắng cho nàng ta, giải thích, " sao, sao đâu, đại lão gia mỗi ngày luôn mang bộ mặt đen như vậy, kỳ ta biết, căn bản vẫn nỡ làm ta bị thương."
      Chương 496: Kỳ mọi người đều rất hạnh phúc (4)
      Edit: Ashita Iku
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "Đúng vậy đúng vậy."

      Tất cả mọi người gật đầu, "Thoạt nhìn thực ngươi."

      "Ai ta nàng ấy?" Lạc Lạc lập tức phản bác.

      "Các ngươi xem, luôn có thái độ này."

      " còn cường điệu ta là của , nhưng khi ta hỏi có phải của ta hay , đều đáp."

      Nghiêm Lạc Nhân thực "ưu thương", "Vậy cũng quá công bằng rồi, kỳ thực ta cảm thấy mình nên tìm cơ hội bỏ trốn theo người."

      đám nam nhân lập tức phối hợp, "Ý tưởng hay, chúng ta bỏ trốn thôi!"

      "....... Cút!"

      Rống đuổi đám người dám cướp người của , Lạc Lạc gắt gao giam người vào trong lòng mình, bá đạo lại được tự nhiên , "Ngươi là của ta!"

      "Vậy ngươi có phải là của ta hay ?"

      Nghiêm Lạc Nhân vừa hỏi vừa bắt lấy thời cơ ăn đậu hũ.

      "......" Nhìn móng vuốt của tiểu sắc lang ở trước ngực mình sờ tới sờ lui, Lạc Lạc hé ra khuôn mặt tuấn tú đen đen lại hồng hồng.

      Nữ nhân này biết nghĩ gì, đậu hũ đều để nàng ăn, mà lại còn hỏi loại vấn đề này!

      Mọi người vây xem nhiệt liệt vỗ tay trong lòng, rồng hung dữ phun lửa thẹn thùng kìa, là khó gặp ~

      "Xem ra là phải rồi."

      Nghiêm Lạc Nhân thập phần "đau thương" quay đầu, "Vừa rồi là ai bỏ trốn với ta?"

      "Ta ta ta!" đám người nhấc tay.

      "..... Ngươi thành theo ta về nhà!"

      Lạc Lạc nhịn nổi nữa, khiêng nàng bước .

      "Tốt, về nhà ngủ thôi."

      Hướng Quý Ngữ Hàm vẫy tay tạm biệt, Nghiêm Lạc Nhân tiếp tục ở vai Lạc Lạc ăn đậu hũ.

      Mọi người đổ mồ hôi lạnh, là nắm chặt tất cả cơ hội mà......

      Nghe được lời của Nghiêm Lạc Nhân, đưa lưng về phía mọi người, nhanh chóng rời , mặt Lạc Lạc đều đỏ, tốc độ đường cũng tăng nhanh cách khả nghi, hình như là vội vã trở về làm gì đó........

      Nghiêm Lạc Nhân chú ý khác thường, ngáp cái, tựa vào vai , "Ta ngủ trước, buổi tối hay ngày mai gặp lại."

      "......." Mọi người nhìn Lạc Lạc hóa thạch bằng ánh mắt đồng tình.

      Chúc mừng ngươi, tưởng tượng quá rồi......

      --------

      năm sau, tiên giới.

      "Hàm Hàm, cục cưng nhà ngươi ràng rất ngoan nha, ngươi buồn gì chứ?"

      Nghiêm Lạc Nhân mới thăng cấp làm mẹ vừa ngáp vừa hỏi.

      "Nhưng ta cảm thấy ổn mà......."
      AikoNguyen thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 497: Kỳ thực tất cả mọi người đều rất hạnh phúc (5)
      Edit: Ashita Iku
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Quý Ngữ Hàm thập phần rối rắm nhìn hai tiểu bảo bảo trước mắt.

      "Ngươi xem, cục cưng của ngươi cười rộ lên ngây thơ, bộ dáng có tâm cơ, sao bảo bảo nhà ta cười lên đều khiến người ta cảm thấy thân thiết vậy..... "

      Thân thiết đến.... rất giống Đoan Mộc Ly..... Ô ô.

      Nghiêm Lạc Nhân cúi đầu nhìn nôi, "Con ta hơn con ngươi hai tháng, có thể chưa có cảm xúc gì đâu."

      "Đúng đó, Hàm Hàm, ngươi đừng lo lắng."

      Miêu Diệu vừa mới mang thai, ở bên an ủi nàng, "Lại cục cưng nhà ngươi ngoan nha, dù đói cũng chưa từng khóc nháo, cho bé ăn bé liền ngoan ngoãn ăn."

      Trong này chỉ có Nhiễm Nhiễm.....

      Cũng chính là vị Phó bảo chủ nữ phẫn nam trang của Phi Phi cảm thấy được tình thế quá lạc quan ------

      "Lúc ta hai tuổi chảy nước miếng với bảo chủ, trẻ cũng có suy nghĩ mà."

      "......."

      Khóe miệng Quý Ngữ Hàm run rẩy nhìn nàng, "Ngươi là trường hợp đặc biệt, trẻ hai tuổi bình thường nên chảy nước miếng với đồ ăn ngon chứ."

      "Lúc đó ta chính là xem bảo chủ giống chuỗi mứt quả mà!"

      Phi Phi mới đến nghe thấy thế, nháy mắt liền nổi giận.

      "Sao lại là mứt quả? Lần trước phải ngươi là giống bánh bò sao?

      "Ta muốn cho ngươi chút cao hứng thôi."

      Nhiễm Nhiễm bị bắt quả tang, áy náy , "Kỳ thực lúc ấy sư phụ mới đồng ý cho ta ăn thức ăn cứng, đoạn thời gian đó ta cảm thấy mứt quả là ngon nhất."

      "........" Giống bánh bò lại có thể làm người ta cao hứng sao?

      Quý Ngữ Hàm rơi lệ nhìn vợ chồng Phi Phi đường tranh luận rốt cuộc là giống bánh bò tốt hay là giống mứt quả tốt mà rời .

      Nghiêm Lạc Nhân có chút mê man, đầu bắt đầu gà gật.....

      Lạc Lạc đen mặt xuất , hạ giọng "mắng" nàng, "Mệt thành như vậy còn về nhà!"

      xong liền ôm lấy nàng, lại nhấc nôi lên, đem vợ con về nhà.

      Vẫn là trước kia tốt hơn, cả tòa Tiên trạch chỉ có hai người bọn họ.

      Bây giờ đảo ngược, nữ nhân này vốn có thể ngủ, hiếm có thời gian thanh tỉnh trừ khi chiếu cố đứa con, lại dùng để chạy ra đây chuyện phiếm!

      Tự thấy bị vắng vẻ, Lạc Lạc đen mặt, bước bước lớn về nhà.

      Lần này nhất định phải khiến nữ nhân này luôn luôn theo cạnh !
      Chương 498: Kỳ thực tất cả mọi người đều rất hạnh phúc (6)
      Edit: Ashita Iku
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Nghĩ như vậy, Lạc Lạc gửi đứa lại trước, lời ôm nương tử rời , chuẩn bị hưởng thụ thế giới hai người trong ngày.

      Miêu Diệu từ lúc mang thai trở nên thích ngủ, cũng về nhà với .

      tại chỉ còn mình Quý Ngữ Hàm ngồi đó rối rắm nhìn hai tiểu bảo bảo.

      Người khác mượn rượu tiêu sầu, tửu lượng Quý Ngữ Hàm kém cỏi, chỉ có thể mượn nước tiêu sầu, ùng ục ùng ục ngừng uống nước.

      Uống nhiều nước..... Nàng tất nhiên muốn WC.

      Vô số năm sau, mỗi lần Quý Ngữ Hàm lệ nóng doanh tròng nhớ lại chuyện cũ, đều cảm thấy lần WC đó là lần ý nghĩa nhất trong đời.....

      Bởi vì khi nàng trở về, từ ngoài cửa, nàng thấy được...........

      Cục cưng nhà mình được mọi người khen "ngoan", khóc nháo, vươn tay béo ngắn ngủn.....

      Vỗ cục cưng của Lạc Lạc và Nghiêm Lạc Nhân chút.......

      Đứa trẻ bị vỗ, đương nhiên là mất hứng, mà phương pháp trẻ biểu đạt mất hứng chính là ------

      "Oa...."

      Nghe được tiếng khóc quen thuộc, Quý Ngữ Hàm nháy mắt rơi lệ đầy mặt.

      Ô.... Mỗi lần bọn họ nghe thấy tiếng khóc nháo này chỉ biết là cục cưng đói bụng, nên đút thức ăn bọn họ.

      nghĩ đến là vì con nàng vỗ đứa trẻ kia!

      Căn bản là con nàng đói bụng!

      Ô..... Chả trách bé chưa bao giờ khóc nháo, ra bé vẫn bắt người khác khóc nháo.....

      Đây đây đây...... Đây căn bản là phiên bản của Đoan Mộc Ly! "Ô ô ô... Ly hôn, ly hôn!"

      Quý Ngữ Hàm khóc chạy vào nội viện, kéo Đoan Mộc Ly luyện công qua, "Cục cưng quả nhiên là đứa trẻ phúc hắc..... Ô, ta phải ly hôn!"

      Đoan Mộc Ly bật cười qua, xem ra Quả Quả phát bí mật con khóc nháo?

      Ôm nương tử nhà mình, Đoan Mộc Ly hôn nàng mạnh, "Tiểu Quả Quả, nàng chán ghét phúc hắc như vậy, là hài lòng về ta sao?"

      "......." Câu hỏi này sao vừa hỏi liền quấn nàng vào.......

      Hai mắt Quý Ngữ Hàm đẫm lệ, "Nhưng ta muốn làm kẻ thông minh thứ hai trong nhà."

      Ô, tại nhất định là nàng đứng nhất từ dưới lên!

      "Hay là chúng ta vẫn nên ly hôn ......."

      "Đến lúc đó trong nhà chỉ có mình nàng, mặc kệ thế nào nàng đều thông minh nhất?" Đoan Mộc Ly bật cười đoán ý đồ của nàng.
      AikoNguyen thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 499: Kỳ thực tất cả mọi người đều rất hạnh phúc (7)
      Edit: Ashita Iku
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Quý Ngữ Hàm che mặt.

      Ý tưởng động kinh như vậy nàng ngượng ngùng phải thừa nhận....... ô.

      "Chàng đưa cục cưng nhà Lạc Nhân về trước , hai đứa hẳn là đói rồi."

      Chờ cho cục cưng ăn xong, nàng nhất định phải nghĩ biện pháp khiến Đoan Mộc Ly đồng ý ly hôn.

      Sau khi ly hôn vẫn ở cùng nhau, bất quá chủ hộ liền biến thành nàng......

      nên nên, tiên giới có hộ khẩu, bọn họ nên dọn đến đại, như vậy mới có thể ràng nhìn ra trong nhà chỉ có mình nàng, nàng là người thông minhh nhất.........

      Uống sữa xong, tiểu bảo bảo vừa lòng ợ tiếng, tay béo ú cầm tay Quý Ngữ Hàm lắc lắc, gương mặt lộ ra vẻ đáng , có chút cười ngây ngô.

      Đối với cục cưng mỗi ngày đều cười thân thiết, cười "bình thường" như vậy chỉ có thể lộ ra khi đối mặt với Quý Ngữ Hàm, ngay cả Đoan Mộc Ly cũng rất ít có phúc khí mà nhìn thấy.

      Ô, đáng .......

      Quý Ngữ Hàm nháy mắt nhẫn tâm xóa tên cục cưng trong hộ khẩu.

      "Cục cưng, hay là mẹ lưu con lại, chỉ đá cha con ra ngoài thôi, như vậy mẹ vẫn còn là người thông minh thứ hai trong nhà........"

      Quý Ngữ Hàm hiển nhiên thập phần kiên trì điểm này, đạt mục đích bỏ qua.

      Đoan Mộc Ly vừa trở về nghe thấy những lời này.

      cười nhíu mày, luyến tiếc con, nhưng lại bỏ được ?

      "Tiểu Quả Quả?" thanh quá mức ôn nhu vang lên......

      Quý Ngữ Hàm quay đầu, làm bộ biết trở lại, tiếp, "Mẹ đương nhiên luyến tiếc đá cha con ra, bất quá cha con rất thương mẹ, nhất định đồng ý."

      Ô..... Chết chắc rồi.

      "Tiểu Quả Quả," Đoan Mộc Ly từ phía sau ôm lấy nàng, "Cục cưng ăn no rồi?"

      "...... Cũng chắc, ta cảm thấy còn phải quan sát chút." Quý Ngữ Hàm thực nghiêm túc.

      "Vậy giao cho bọn Thanh Long quan sát, chúng ta về phòng thảo luận chút việc trước."

      Ô, Quý Ngữ Hàm ôm lấy bàn, nhìn ra cửa sổ, "Thời tiết bên ngoài tốt, đúng là thời điểm tốt để xuất hành nha!"

      Vừa dứt lời, mưa bụi lác đác rơi......

      Ô, " dạo trong mưa cũng thực lãng mạn nha."

      Sét đánh........

      "Ngươi ngươi ngươi.... tiên thuật của ngươi lại tiến bộ! Ly hôn! Ô..... Ngươi thông minh, sao còn cố gắng đến vậy chứ......"

      Ô, còn cho người ta sống nữa đây!
      Chương 500: Kỳ thực tất cả mọi người đều rất hạnh phúc (hoàn)
      Edit: Ashita Iku
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      "Tiểu ngu ngốc"

      Đoan Mộc Ly ôm nàng, vô cùng thân thiết đong đưa, bật cười hôn nàng chút.

      Quý Ngữ Hàm bi phẫn, " cần cười chế nhạo người như vậy!"

      "Nàng chính là tiểu ngu ngốc."

      Đoan Mộc Ly luôn luôn chìu chuộng nàng lần này lại theo tâm ý nàng mà sửa miệng, ngược lại còn kêu nàng thêm tiếng.

      Quý Ngữ Hàm buồn bực, phồng mặt, bắt đầu cân nhắc nên báo thù thế nào.

      Đoan Mộc Ly vẫn ở sau lưng ôm nàng, buộc chặt tay, chặt chẽ bao nàng trong ngực mình.

      "Tiểu Quả Quả, nàng có biết vì sao ta cố gắng như vậy ?"

      " biết." Quý Ngữ Hàm bĩu môi.

      rất lợi hại rồi, nhưng sau khi vào tiên giới, mực cố gắng luyện tiên thuật, cũng biết là vì cái gì.

      "Bởi vì ta hy vọng, chính mình, mặc kệ ở nơi nào, cũng là người mạnh mẽ nhất, như vậy ta mới có thể bảo vệ nàng vĩnh viễn bị tổn thương."

      ngờ nghe được đáp án như vậy, Quý Ngữ Hàm kinh ngạc lại cảm động quay đầu, đối diện với ánh mắt rất rất dịu dàng của .

      "Nhưng ngươi rất lợi hại mà..... Hơn nữa ngươi thông minh như vậy, cho dù có người có thực lực mạnh hơn ngươi, ngươi nhất định cũng thắng."

      Đoan Mộc Ly cười cười, nhàng hôn nàng, "Ta chỉ muốn chắc chắn hơn chút."

      Trong lòng quan tâm đến nàng nhiều như vậy, giống như có bảo vệ nhiều thêm bao nhiêu cũng đủ, chỉ e chính mình ngày sơ sẩy, khiến nàng chịu ít thương tổn.

      Điều muốn làm, điều nghĩ đến, chính là giống như bây giờ, gắt gao ôm nàng, vì nàng chống đỡ cả thế giới thị phi hỗn loạn, để nàng vĩnh viễn cảm thấy cuộc sống tràn đầy hạnh phúc ngọt ngào, hoàn toàn có chút phiền não nào.

      nâng gương mặt ngượng ngùng của nàng lên, ấn xuống nụ hôn , bọn họ đều nhớ mấy vạn năm trước lần đầu tiên bọn họ cùng nhau hẹn thề. Tình cảm lưu luyến, quan tâm vô hạn.

      Với bọn họ, trời già đất sụp, lời thề vẫn luôn được thực .

      (Hoàn chính văn)
      AikoNguyen thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 501: Phiên ngoại đại - chuyến động kinh (1)
      Edit: Ashita Iku
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Khi mới quen biết bọn Phi Phi lâu, vẫn chưa phát bản chất động kinh của bọn họ, Quý Ngữ Hàm từng có lúc nghĩ đến nguyện vọng hoàn toàn thực tế -- mọi người cùng nhau trở về đại chơi vui vẻ lần.

      tại nàng hiểu được, đây phải nguyện vọng, mà là hoang tưởng!

      Đám người bọn họ cùng nhau, vui hay vui kỳ thực quan trọng, động kinh vĩnh viễn vẫn là vấn đề chính đó...

      Cho nên đứng ở trước "Cửa Như Ý" trong thạch thất ở tẩm cung, Quý Ngữ Hàm sám hối.

      mình nàng bị lây bệnh động kinh còn chưa tính, sao có thể mang theo nhóm người này trở về gây tai họa cho đồng bào đại đây?

      Nàng quay đầu, vẻ mặt thành khẩn "Cái kia... kỳ đại cũng có gì vui, chúng ta vẫn là đừng nên trở về."

      càng thành khẩn hơn nàng " cần chơi vui, cứ đến cái quán bán đầu người lần trước là đủ cho ta chơi vài ngày."

      "..." Nước mắt của Quý Ngữ Hàm "Bộp" tiếng, rơi xuống.

      Vì chuyến đến đại này, Phi Phi cùng còn đem hai vị nương rất có thể là nương tử tương lai của bọn họ bỏ lại.

      Lúc trước, Quý Ngữ Hàm hoài nghi bởi vì bọn họ ý thức được chuyến lần này đến đại là chuyến động kinh, sợ để cho nương tử tương lai phát bọn họ kỳ phải người bình thường.

      tại xem ra, hoài nghi này tuyệt đối chính xác!

      Bây giờ còn chưa xuất phát, liền bại lộ . . . . . .

      Nhìn ánh mắt cổ vũ của Đoan Mộc Ly, Quý Ngữ Hàm lần nữa tích góp lại từng tí dũng khí.

      sao, nếu ổn, còn có thể bảo lão công nhà mình đánh bọn họ bất tỉnh mang về.

      Cho nên lần thứ n, nàng dặn dò mọi người "Lạc đường ..."

      "Lạc đường có thể gọi 110, dọa ngất người ta nhất định phải lập tức gọi 120, kẹt xe được xuống khiêng xe , từ trời rơi xuống nhất định là cướp đường, rất có thể là người ta đến tiếp thị hoặc phạt tiền, ngàn vạn lần thể chưởng đánh qua ~"

      Mọi người mang gương mặt khinh bỉ thuộc lòng lời dặn dò vô số lần của Quý Ngữ Hàm. Chuyện đơn giản như vậy sao bọn họ lại có thể nhớ được?

      Kết quả ba phút sau, nhìn nam nhân trẻ tuổi trước mắt bị chưởng đánh bất tỉnh, Quý Ngữ Hàm phẫn nộ rơi lệ.

      "Chỉ thuộc lòng được, các ngươi phải căn cứ theo đó mà làm chứ!"

      Phi phi năng hùng hồn đầy lý lẽ, "Ai bảo có việc gì làm lại cầm dao thái từ trời nhảy xuống? Tuyệt đối là cướp đường!"
      Chương 502: Phiên ngoại đại - chuyến động kinh (2)
      Edit: Ashita Iku
      Beta: Lam Phượng Hoàng
      Quý Ngữ Hàm rơi lệ, "Người ta tiếp thị dao làm bếp mà...... thấy viết 'Đây là nhãn hiệu dao cực bén' sao?"

      "....." Mọi người mới chú ý tới thông tin bị che khuất này.

      Làm tiếp thị dễ dàng, Quý Ngữ Hàm cảm thấy cứ như vậy mà đánh người ngất , rất áy náy.

      Cho nên nàng đuổi những người khác , tự mình lưu lại chờ nam nhân kia tỉnh.

      Mở mắt ra, phát trước mắt có người, nhân viên tiếp thị chuyên nghiệp lập tức tiến vào trạng thái công tác.

      Hai mắt tỏa sáng xoay người đứng lên, giơ dao làm bếp lên, nhiệt tình hỏi, "Tiểu thư, muốn mua dao làm bếp ?"

      "...." Quý Ngữ Hàm bị động tác đột ngột của làm cho sợ tới mức run lên chút, lui về sau từng bước.

      "Dao làm bếp của công ty chúng tôi --"

      Nhân viên tiếp thị xong lấy củ cải ra, cầm dao mạnh mẽ chặt, "Chính là rất sắc bén!"

      ".... Được, được, ngươi cần nữa, ta mua.........."

      Quý Ngữ Hàm run rẩy , còn phất tay ra dấu bảo bọn Phi Phi cần đến đây, nàng còn kiên trì được.

      "Chỉ mua con dao sao?"

      Nhân viên tiếp thị lập tức vứt hai nửa củ cải bị chém ra phía sau, rút ra con dao khác, giơ cao hai dao "Vì chúc mừng con trai ông chủ của chúng tôi tốt nghiệp nhà trẻ tròn sáu năm..."

      nghe nổi nữa, tiến tới xen lời, "Tốt nghiệp nhà trẻ tròn sáu năm phải là tốt nghiệp tiểu học sao?"

      Chẳng lẽ kiến thức đại mà bọn họ học sai rồi sao?

      Nhân viên tiếp thị nhiệt tình cũng sửng sốt, lúc sau giải thích, "Con trai ông chủ học hai năm lớp, nên bây giờ còn chưa tốt nghiệp."

      "Vì sao?" Tất cả mọi người tò mò.

      Cho tới bây giờ chưa ai hỏi qua vấn đề này, bạn học hai dao cũng rối rắm, chỉ có thể phỏng đoán, "Có thể là để học cho vững căn bản."

      "......" Mọi người bị đáp án này làm chấn động.

      Mắt thấy bạn học hai dao vừa muốn tiếp tục đẩy mạnh tiêu thụ, Quý Ngữ Hàm kinh hồn, chỉ sợ còn chưa bắt đầu, nàng liền trực tiếp động kinh, cho nên lưu lại miếng vàng lá rồi cùng mọi người bỏ chạy.

      Mới vừa đến đại liền gặp được bạn học hai dao chấn động như vậy, tất cả mọi người sinh ra hoài nghi với xứ sở đại này.

      "Cục Than , đại của các ngươi có nhiều cuộc thi đấu như vậy, tại sao làm cuộc thi "Tìm kiếm người bình thường"? Ta cảm thấy ngươi có thể lấy được phần thưởng."

      Quý Ngữ Hàm lệ nóng doanh tròng "Cám ơn tổ chức khẳng định...."
      AikoNguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :