1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 29. Đậu hủ... Chính là bị ăn như vậy (1)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng


      Vất vả chịu đựng bãi triều, Quý Ngữ Hàm vừa rời khỏi triều liền từ trong lòng nhảy ra.

      đợi Quý Ngữ Hàm mở miệng, Đoan Mộc Ly trước cười "Về sau mỗi ngày cùng ta vào triều."

      " được!"

      Quý Ngữ Hàm lời lẽ nghiêm khắc chính nghĩa "Nhiều người như vậy đều nhìn thấy, ngươi là vua nước, thể hồ đồ!"

      Nàng mới vào triều đâu!

      Thứ nhất nàng cũng dậy sớm nổi, thứ hai...

      Thời gian lâm triều là thời cơ tìm kiếm con đường chạy trốn tốt nhất!

      "Cũng tốt, chỉ cần ngươi ngại tẩm cung buồn là được." Đoan Mộc Ly cười gật đầu.

      Ủa?

      Sao lại dễ dàng đồng ý như vậy?

      Đợi nửa ngày cũng thấy câu tiếp theo, Quý Ngữ Hàm vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.

      Chẳng lẽ lần này ?

      Ha ha ha...

      thể cười, thể cười, tại phải giả bình tĩnh, thể để cho nhìn ra sơ hở!

      Bởi vì phải nhịn cười, Quý Ngữ Hàm thể mở miệng chuyện, thập phần ngoan ngoãn mặc cho mang về tẩm cung.

      Bên trong tẩm cung chuẩn bị tốt đồ ăn sáng, Thanh Long nhìn thấy bọn họ trở về, cả người đều rút vào.

      Kỳ vẫn thấy đây là lỗi của mình.

      Nếu tận trung công tác, chuyên tâm ở đó "phơi nắng người", Quý Ngữ Hàm chạy, lại càng đánh bậy đánh bạ ăn Tiên Hạc quả.

      Bởi vì chuyện này, bị ba người Bạch Hổ quần ẩu n lần, nên nhìn thấy Quý Ngữ Hàm nghĩ trút...

      Đoan Mộc Ly thích có người ở bên cạnh quấy rầy, đem đồ ăn sáng chuẩn bị xong, Thanh Long liền cáo lui.

      Vui vẻ đường, Quý Ngữ Hàm muốn mất cảnh giác, đơn giản sau khi rửa mặt chải đầu, tâm tình khoái trá ngồi vào bàn ăn.

      Ôi... thơm a!

      Bưng lên biết là nguyên liệu gì để nấu cháo liền uống ngụm, thanh ôn hòa "quan tâm" của Đoan Mộc Ly vang lên bên tai nàng.

      "Đúng rồi, mình ngươi ở tẩm cung rất buồn, chi bằng ta nuôi mấy con cá sấu trong hồ cho ngươi giải buồn."

      "Phốc... Khụ khụ khụ..."

      Hu hu, lời này sao lại thốt lên như thế chứ?

      Dùng ngay "Thời khắc chuẩn bị"! Nàng sao có thể bị khinh thường? Phụt...

      Đoan Mộc Ly sớm có chuẩn bị, lúc Quý Ngữ Hàm sắp đem cháo phun về phía trước, cũng đem đầu của nàng xoay chuyển hướng bên kia.

      Cho nên tại, điểm tâm bàn hề tổn hao, chỉ có mình Quý Ngữ Hàm sặc thực bi phẫn.


      Chương 30. Đậu hủ... Chính là bị ăn như vậy (2)


      "Sao cẩn thận như vậy?"

      Trong lời của Đoan Mộc Ly thấy thầm oán, giống như chỉ là do tiểu bảo bối phạm sai lầm, đùa giỡn nàng giống nhau quở trách câu.

      Thừa dịp Quý Ngữ Hàm ho ngừng, có khí lực giãy giụa, Đoan Mộc Ly thuận thế đem nàng ôm lại.

      tay giúp nàng vuốt lưng thuận khí, tay thực ôn nhu giúp nàng lau miệng.

      "Buông... Khụ khụ..."

      Buông nàng ra!

      Ô ô..."Khụ khụ."

      "Đừng vội chuyện." Đoan Mộc Ly còn thực "quan tâm" nhắc nhở.

      "Khụ khụ..." A a a... Đủ các loại bi phẫn a!

      Ho nửa ngày, rốt cục Quý Ngữ Hàm có thể hô hấp bình thường, chuyện thứ nhất là đẩy ra "Nam nữ hữu biệt!"

      Đoan Mộc Ly ôn hòa cười cười "Ta tin tưởng ngươi chiếm tiện nghi của ta."

      "..." Hu hu, nam nhân này ràng thực xấu xa, vì sao lớn lên lại có khuôn mặt đẹp đến như vậy!

      Phát Đoan Mộc Ly muốn đem mình kéo trở về, Quý Ngữ Hàm vội vàng lui về phía sau "Ngươi muốn gì chứ?"

      "Ngươi ăn cơm rất cẩn thận, vẫn là để ta đút ngươi."

      "... Ta ràng bị ngươi làm tức giận mới có thể sặc!"

      "Ta sao có thể làm ngươi tức giận?" Đoan Mộc Ly giống như thực khó hiểu hỏi.

      Giả vô tội cũng có cửa đâu!

      "Ực" ...

      Quý Ngữ Hàm, bình tĩnh, được chảy nước miếng! thể trúng mỹ nam kế!

      "Êm đẹp, việc gì phải nuôi cá sấu?"

      Quý Ngữ Hàm dùng ngữ khí thập phần nghiêm túc hỏi.

      Hu hu, nếu nàng định chuồn , phải bơi vào bụng cá sấu dạo sao?

      "Thụy vương gia của Phong Gian Quốc vừa vặn kêu người tặng hai con cá sấu, ta cảm thấy mới mẻ mới muốn nuôi ở trong hồ giải buồn cho ngươi."

      Đoan Mộc Ly hoàn toàn hiểu ý, ngữ khí ôn nhu săn sóc.

      Thụy vương gia?

      Quý Ngữ Hàm trong lòng mở ra sổ đen, ghi nhớ cái tên này, tặng cái gì tặng lại tặng cá sấu!

      Hu hu...

      "Ha" Quý Ngữ Hàm cười gượng "Vật mới lạ như thế, rất quý giá, ngươi vẫn là tự mình chơi , ha..."

      Hu hu.

      tại nên làm cái gì bây giờ?

      Nếu đồng ý nuôi cá sấu, nhất định mang nàng vào triều.

      Ra tay trước mới là thượng sách...

      Nàng hẳn nên lập tức ra ý kiến mới



      Chương 31. Đậu hủ... Chính là bị ăn như vậy (3)

      "Cái kia, Hoàng Thượng... He he."

      Quý Ngữ Hàm thập phần nhu thuận nhìn Đoan Mộc Ly.

      "Ừm, thực ngoan, trực tiếp kêu tên ta là được."

      Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu nàng, thuận thế đem nàng ôm lên đùi của mình.

      "..."

      Vừa rồi còn ôm, sao bây giờ còn làm trầm trọng thêm, trực tiếp đem nàng ôm đùi?

      Quý Ngữ Hàm cắn răng đem ngọn lửa trong lòng tiêu diệt.

      Nhịn!

      tại nàng phải giả ngoan ngoãn, thể phát giận!

      Đoan Mộc Ly cũng quản trong lòng nàng nghĩ như thế nào, đem người ôm lại sau đó liền tự mình đút nàng ăn điểm tâm.

      "..." Nhịn!

      A a a... hãy để cái đao đầu chữ nhẫn mạnh mẽ chút !

      "A... Cái kia, kỳ bên trong tẩm cung cũng rất buồn."

      "Ngươi vẫn muốn theo ta vào triều?"

      " phải!"

      Quý Ngữ Hàm vội vàng phủ nhận, sau đó cố gắng xuất ra ánh mắt của con thỏ "Lâm triều cũng thực buồn a."

      "Ngươi rất sợ buồn?"

      "..." Cạm bẫy!

      Dựa theo kinh nghiệm hai ngày nay cùng Đoan Mộc Ly "đấu trí so dũng khí", Quý Ngữ Hàm phán định những lời này nhất định là cạm bẫy.

      Nếu nàng gật đầu, nhất định tìm nhiều chuyện kỳ quái đem tới cho nàng "giải buồn"!

      Cắn răng nhịn nhịn, Quý Ngữ Hàm bi phẫn trong lòng, mặt miễn cưỡng đưa ra nụ cười.

      "Kỳ , ta cảm thấy... nếu tiếp tục buồn nữa, ta bị mốc meo hết, thể ăn ..."

      Hu hu!

      Thiếu chút nữa phì cười, Đoan Mộc Ly nhịn cười, ôn nhu vỗ vỗ nàng.

      "Đừng sợ, nếu mốc meo, tắm rửa tẩy sạch sau đó lấy ánh mặt trời phơi nắng tốt rồi."

      "..."

      Hu hu, vì sao có thích khách xông tới! Mau tới ám sát người này !

      Kế hoạch thành công, Quý Ngữ Hàm nhịn nổi nữa, muốn từ trong lòng nhảy dựng lên.

      Đoan Mộc Ly đem nàng kéo trở về, nhéo mặt nàng "Sao nghiêm chỉnh như vậy? Thực ngoan."

      "... Tại sao ta phải ngoan!"

      Mắt Đoan Mộc Ly cong lên, cười " ngoan cần nuôi nữa, xem ra nên sớm chút nghĩ xem đem ngươi ăn như thế nào."

      "..." Hu hu, đây là uy hiếp trắng trợn mà!

      "Kỳ ta rất ngoan..."

      Quý Ngữ Hàm trông mong nhìn , nàng ngoan được chưa... Meo meo ~


      Chương 32. Con trai của Hoàng Thượng (1)


      " đáng " Đoan Mộc Ly cười nhéo mặt nàng "Vậy, nuôi lâu chút sau đó mới ăn."

      "..." Hu hu, đừng coi khinh nàng, nuôi nhiều nàng nhất định bắt ăn luôn!

      Lần này kết quả là...

      cải thiện tại, bị ăn đậu hủ vô số, còn lâm vào tình cảnh sau này đều phải giả ngoan.

      Quý Ngữ Hàm hoàn toàn bị đánh bại...

      Điều này làm nàng bi phẫn suốt ngày, thẳng đến sáng hôm sau tỉnh lại, phát mình còn ở tẩm cung, mà Đoan Mộc Ly lâm triều.

      Rời giường rửa mặt chải đầu, nàng vừa ngồi vào bàn ăn, chợt nghe tiếng hô mang chút tính trẻ con.

      "Thức ăn! Thức ăn!"

      Hả?

      Bên trong tẩm cung sao lại có tiểu bằng hữu ở đây?

      Quý Ngữ Hàm tò mò quay đầu, nhìn thấy đứa nhóc năm sáu tuổi vô cùng xinh đẹp sôi nổi chạy tới, miệng còn kêu "Thức ăn"

      Là ngửi được mùi vị bữa sáng?

      Quý Ngữ Hàm cười tủm tỉm cúi thân, muốn ôm tiểu nam hài chạy đến, dẫn ăn bữa sáng.

      Sau đó,

      Tiểu nam hài được nàng ôm, cao hứng phấn chấn kêu to "Thức ăn!"

      "..." Khóe miệng Quý Ngữ Hàm run rẩy.

      Bất chấp cảm thấy tiểu nam hài xinh đẹp đáng , nàng trước sửa .

      "Em nên gọi ta là tỷ tỷ mới đúng, kêu bằng dì cũng được."

      "Thức ăn tỷ tỷ!" Tiểu nam hài kêu lên ngọt ngào.

      "... Bỏ chữ 'thức ăn' cứ kêu tỷ tỷ là được."

      Tiểu nam hài khó hiểu nháy mắt "Nhưng phụ hoàng tỷ là thức ăn!"

      "..." Đoan Mộc Ly!

      Quý Ngữ Hàm nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng sửng sốt.

      "Em là con của Đoan Mộc Ly?"

      "Hắc hắc hắc..."

      Tiểu nam hài lộ ra nụ cười gian xảo hợp tuổi "Thức ăn tỷ tỷ, tỷ cần ghen, phụ hoàng phải thân sinh của ta."

      Quý Ngữ Hàm khóc ra nước mắt "Ta đâu có ghen."

      "Hắc hắc hắc..."

      Tiểu nam hài vẫn cười xảo quyệt, giống như quá tin tưởng lời của nàng.

      Chuyện này... Hình như giải thích ?

      Quý Ngữ Hàm tạm thời buông tha đề tài này, tại việc cấp bách là...

      "Ta phải thức ăn." Hu hu.
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 33. Nhi tử của Hoàng Thượng (2)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng


      Phải được dạy từ ... Nàng nhất định phải sửa cho đúng quan niệm này!

      "Ta gọi là Quý Ngữ Hàm." Nàng cười tủm tỉm .

      "Thức ăn Ngữ Nhi tỷ tỷ." Tiểu nam hài cũng nhu thuận kêu nàng.

      "... Bỏ hai chữ "thức ăn" kia ..."

      Hu hu, nàng xin !

      Tiểu nam hài nâng lên khuôn mặt nhắn ngây thơ nhu thuận, nghiêm túc hỏi nàng "Ngữ nhi tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ thể ăn sao?"

      "..."

      Hu hu, Đoan Mộc Ly đem bạn này dạy hư rồi!

      " thể ăn." Quý Ngữ Hàm nghiêm trang .

      "Vậy có thể là phương pháp ăn tỷ đúng nha."

      Tiểu nam hài cũng nghiêm trang "Phụ hoàng thức ăn, vậy nhất định là thức ăn."

      "..."

      "Thức ăn tỷ tỷ, sao tỷ ?"

      "... Em chỉ có năm sáu tuổi?"

      "Đúng vậy!"

      Tiểu nam hài kiêu ngạo ngẩng đầu "Nhưng ta từ chính là phụ hoàng dạy bảo, ta so với tiểu hài tử khác thông minh hơn!"

      "..." Hu hu...

      có biện pháp sửa đúng tên của mình, Quý Ngữ Hàm thập phần bi phẫn chấp nhận số phận.

      "Vậy em tên gì?"

      Tiểu nam hài rất kiêu ngạo lui về phía sau hai bước, lớn tiếng tuyên bố "Ta gọi là tiểu con riêng!"

      "..." Quý Ngữ Hàm cảm thấy đạo thiên lôi đánh xuống.

      Thông minh là thông minh, chỉ là tuổi quá a...

      "Cái kia, ai gọi em như vậy?"

      Vẻ mặt tiểu nam hài càng kiêu ngạo "Mọi người đều bảo ta như vậy, bọn họ ta là con riêng của phụ hoàng!"

      "..." Quý Ngữ Hàm nổi giận.

      Người trong cung sao với đứa trẻ như vậy?

      Chuyện này Đoan Mộc Ly biết sao? Sao mặc kệ lo như thế?

      Tiểu nam hài ràng thực biết sát ngôn quan sắc (tùy mặt gửi lời), bàn tay mập mạp bé bắt lấy nàng.

      "Thức ăn tỷ tỷ, tỷ đừng tức giận."

      kiêu ngạo ưỡn ngực "Ta biết con riêng là có ý gì, ta rất vui khi bọn họ bảo ta như vậy!"

      "..."

      Quý Ngữ Hàm cảm giác cơn "động kinh" thân thiết vẫy vẫy bàn tay bé về phía nàng, kêu nàng qua từng chút ...

      Đây là chuyện đáng để tự hào sao?

      Hu hu, rốt cuộc là ai trắng ra càng tốt?

      Nàng ở cổ đại lại gặp được người bình thường!


      Chương 34. Nhi tử của Hoàng Thượng (3)

      "Thức ăn tỷ tỷ, nếu tỷ thích gọi ta là tiểu con riêng, cứ kêu ta là Tiểu Dật ."

      Tiểu nam hài bĩu môi, có chút hài lòng cái tên vốn là của mình.

      "... Tiểu Dật." Quý Ngữ Hàm lệ nóng lưng tròng .

      Tiểu Dật nhảy lên ghế, cùng nàng giải thích "Thức ăn tỷ tỷ, mấy năm nay ít nhiều có ta, bằng trong sạch của phụ hoàng liền khó giữ được!"

      "..."

      Nàng vẫn quên hỏi quốc gia này tên gì, kỳ nơi này chắc là Lôi Thần quốc (đất nước sấm sét) ...

      "Vì, vì sao?" Quý Ngữ Hàm nhanh chóng hỏi tiếp.

      "Bởi vì con riêng như ta đó, rất khó đối phó a! Muốn làm mẹ kế của ta, trước hết phải đem ta giải quyết rồi hãy !"

      "..." Quý Ngữ Hàm mờ mịt nháy mắt mấy cái.

      Ý nàng hiểu được, nhưng vấn đề là...

      Tuy rằng so với đứa của thống lĩnh trưởng thành sớm, nhưng Tiểu Dật thực nhu thuận đáng , có cái gì "khó đối phó"?

      "Ta rất lợi hại nga!"

      Tiểu Dật kiêu ngạo ưỡn ngực, sau đó thần sắc lại ảm đạm "Khoảng chừng ba tháng trước, ta đá công chúa Phong Gian Quốc đến bên trong nhà vệ sinh nhốt vài canh giờ, nữ nhân nào dám đến tìm phụ hoàng nữa."

      hề thiếu những trò thú vị thế này...

      chán ghét.

      "..." Quý Ngữ Hàm bị thu hút.

      "Công chúa vùng lân cận? Như vậy có thể được ..."

      Như vậy là vũ nhục công chúa, hoàng đế Phong Gian Quốc bão nổi sao?

      Làm như vậy dễ dàng phá hỏng quan hệ hai nước, nếu đánh nhau làm sao bây giờ?

      Tiểu Dật cúi đầu, lại ngước khuôn mặt, nước mắt lưng tròng "Ta muốn người khác cướp phụ hoàng..."

      "Hu hu... Cha mẹ ruột của ta đều chết, ta chỉ có mình phụ hoàng, ta muốn người khác cướp !"

      "Được, được, được, cướp, cướp, Đoan Mộc Ly phải cần Tiểu Dật."

      Quý Ngữ Hàm bị bộ dáng khóc tội nghiệp mà lòng chua xót, vội vàng ôm lấy thằng nhóc trấn an.

      "Hắc hắc, thức ăn tỷ tỷ, tỷ cũng bị lừa!"

      "..." Ách...

      Quý Ngữ Hàm há mồm nhìn Tiểu Dật mặt còn nước mắt, nhưng cười giống như bộ dáng tiểu hồ ly.

      Đây là giả khóc? Cũng giống như quá...

      Tiểu Dật còn cười "Hắc hắc", cười cười, chu miệng lên, có vẻ rất hài lòng.


      Chương 35. Nhi tử của Hoàng Thượng (4)


      Tiểu Dật giống như ông cụ non thở dài "Phụ hoàng thực cố gắng, lớn đến từng tuổi này, còn tìm nương về cho ta! Ta xem, việc này vẫn là ta quan tâm giúp phụ hoàng rồi!"

      "..."

      Quý Ngữ Hàm lệ chảy mà nâng bát, uống hớp cháo lớn.

      Hu hu, nàng cần bồi bổ...

      Tiểu Dật còn trong lòng nàng "Thức ăn tỷ tỷ, tỷ ôm thơm mềm, so với phụ hoàng ôm còn thoải mái hơn."

      đợi Quý Ngữ Hàm cao hứng, Tiểu Dật liền cao hứng phấn chấn tiếp.

      "Ta nhớ rồi, ôm rất giống nắm gạo nếp! Tỷ quả nhiên là thức ăn tỷ tỷ a!"

      "..." Khụ...

      Quý Ngữ Hàm thanh thanh yết hầu, nhanh chóng thay đổi đề tài "Cái kia, Đoan Mộc Ly, giống như còn rất trẻ tuổi ..."

      Hẳn là mới hơn hai mươi tuổi?

      " hai mươi lăm, trẻ tuổi cái gì! Như ta, vậy mới là tuổi trẻ!"

      "..."

      Hu hu, nàng chuyện với nữa đâu...

      Vẫn là ăn cháo thôi.

      "Thức ăn tỷ tỷ, tỷ muốn gả cho phụ hoàng sao?"

      "A? Khụ khụ, khụ..."

      Quý Ngữ Hàm ăn cháo bị sặc, liên tục xua tay.

      "Em... Khụ khụ, em đừng hiểu lầm, khụ, ta phải muốn gả cho , em cần đem ta đá đến bên trong nhà vệ sinh đóng cửa."

      "Ta vốn cũng định làm như vậy."

      Bàn tay bé mập mạp của Tiểu Dật cầm lấy nàng "Thức ăn Ngữ nhi tỷ tỷ, ta thực thích tỷ nha, nếu tỷ gả cho phụ hoàng, ta nhất định phản đối!"

      "..."

      Hu hu, thích nàng, vì cảm thấy nàng giống "thức ăn" sao?

      Dường như sợ nàng tin, Tiểu Dật lại nhiều bỏ thêm vài câu giải thích.

      " , ta phải cố ý khi dể các nàng, ai bảo các nàng đáng ghét như vậy, phải lớn lên có ngực sao! Gì chứ, lại dùng biện pháp lộ ra hết ở trước mặt phụ hoàng, phụ hoàng lại muốn xem!"

      "..."

      Nơi này trang phục thực bảo thủ, đừng ngực, ngay cả cổ đều chỉ có thể lộ ra nửa, dám tùy tiện đem ngực lộ ở trước mặt nam nhân...

      Quả quá lớn mật.

      Nhưng Tiểu Dật vẫn là đứa nhóc.

      Hu hu, sớm chín chắn.

      "Khụ, bằng chúng ta đổi đề tài?"

      "Được, về nữ nhân chán ghét!" Tiểu Dật muốn tìm đề tài lần nữa.
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 36. Nhi tử của Hoàng Thượng (5)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng


      "Thức ăn tỷ tỷ, tỷ muốn gả cho phụ hoàng sao?" Tiểu Dật thực chờ mong nhìn nàng.

      "Khụ, Tiểu Dật, em hiểu lầm."

      Quý Ngữ Hàm ai oán "Đoan Mộc Ly, đem ta mang về, là tính đem ta ăn, phải ý tứ như em nghĩ."

      "Vậy tỷ có thể làm cho phụ hoàng luyến tiếc ăn tỷ !"

      "..." Hả?

      Quý Ngữ Hàm nghĩ chút.

      Vào lúc nào nàng luyến tiếc ăn này ăn nọ?

      Bình thường đều là vì rất đắt, tiếc tiền a...

      "Ta cảm thấy phương pháp này quá khó có thể làm."

      Hu hu, Đoan Mộc Ly chính là hoàng đế, nào có thứ quý giá gì khiến luyến tiếc mua?

      " ràng có thể làm."

      Tiểu Dật hưng trí bừng bừng lắc tay nàng "Đem tỷ ăn, người thấy tăm hơi, tỷ phải làm cho phụ hoàng cảm thấy thấy tỷ là chuyện tốt!"

      Ừm...

      Lời này, ý tứ là, phải cố gắng biểu , làm cho Đoan Mộc Ly quên nàng là "giá trị để ăn", phát "giá trị thực dụng" của nàng?

      Nhưng mấu chốt vấn đề là...

      Nàng trước hết phải hiểu "giá trị để ăn" của mình cao bao nhiêu mới được.

      "Tiểu Dật, Tiên Hạc quả ra là gì chứ?"

      "Nghe thực thần kỳ, khi phụ hoàng còn , có thích khách muốn giết , lúc ấy đoản kiếm thiếu chút nữa đâm trúng tim, Thái y bỏ ra sức lực rất lớn mới cứu sống phụ hoàng."

      Ách... Quý Ngữ Hàm nháy mắt, thảm.

      "Vậy bệnh cũ của hết chưa?" Nàng hỏi thực vội.

      Đoan Mộc Ly nhìn thực khỏe mạnh.

      "Di?"

      Tiểu Dật cười thực gian xảo "Thức ăn tỷ tỷ, tỷ thực quan tâm phụ hoàng nha!"

      "... Ta chỉ là cảm thấy thực thảm."

      Hu hu, bạn cần tưởng tượng phức tạp như vậy!

      "Sau đó phụ hoàng vẫn luyện võ, điều dưỡng thân thể sai biệt lắm, nhưng Thái y vẫn yên tâm, khi đó phụ hoàng còn quá , bị thương nặng như vậy, tại ở bên ngoài thoạt nhìn tốt..."

      Tiểu Dật thực chán nản bĩu môi "Thái y sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nên nghe Tiên Hạc quả có thể điều trị hết thảy nội thương, gia tăng dương thọ, tăng tiến công lực muốn tìm cho ăn."

      "..." ra là như vậy.

      Quý Ngữ Hàm bắt đầu ảo não chính mình mơ hồ ăn Tiên Hạc quả.



      Chương 37. Nhi tử của Hoàng Thượng (6)

      Ý của Thái y, nàng hiểu được.

      Bình thường thoạt nhìn có thể giống như người bình thường, nếu gặp thời điểm sống chết trước mắt, Đoan Mộc Ly cần liều mạng, vết thương cũ trước kia có thể đối với ảnh hưởng.

      Nhưng nàng thể đem chính mình kho tàu bưng lên bàn...

      lớn , hai người đều bĩu môi, chán nản ngồi bên cạnh bàn nhìn nhau.

      "Tiểu Dật, đời chỉ có Tiên Hạc quả sao?"

      "Hẳn là phải..."

      Tiểu Dật lắm "Ta chỉ biết Tiên Hạc quả rất khó tìm, hơn nữa nó rất có thể mới ở cây gì đó xuất , mọi người cũng biết đâu để tìm."

      "..." Ai...

      Quả kia sao lại bị nàng đụng phải?

      "Thức ăn tỷ tỷ, chúng ta đừng chuyện này nữa."

      Tiểu Dật lắc tay nàng, "Vẫn là phải như thế nào mới có thể làm cho phụ hoàng đem tỷ ăn."

      Nàng cảm thấy có biện pháp ...

      Như vậy xem ra, Tiên Hạc quả đối rất quan trọng, căn bản chính là có thể cứu mạng.

      Nàng dù biểu tốt cỡ nào, cũng có khả năng quan trọng hơn so với mạng của ?

      Ai... Vẫn nhanh nghĩ ra kế hoạch chạy trốn.

      Nhưng nếu chạy rồi, nàng cũng muốn giúp tìm Tiên Hạc quả.

      Tuy thực xấu xa, nhưng cũng phải người xấu.

      "Thức ăn tỷ tỷ, tỷ có thể gả cho phụ hoàng, như vậy phụ hoàng nhất định ăn chính nương tử của mình."

      "..." Quý Ngữ Hàm bị nghẹn bởi suy nghĩ can đảm lớn như vậy.

      "Khụ, cái kia, Tiểu Dật, vậy cũng phải được đồng ý cưới ta trước mới được."

      "Ta cảm thấy phụ hoàng thực thích tỷ, bằng phụ hoàng làm sao có thể mang tỷ đến tẩm cung ở?"

      "... Bởi vì sợ Tiên Hạc quả của chạy."

      Hu hu, vừa như vậy, nàng cảm giác chính mình ai oán.

      " Thức ăn tỷ tỷ, tỷ rất được, hơn nữa thực đáng ."

      "..."

      Hu hu, cảm động!

      Người bình thường đều thấy ngoại hình liền nhận định nàng là hồ ly tinh, nàng rất ít nghe thấy người khác nàng đáng ...

      Nhưng lấy Đoan Mộc Ly xấu xa, người trong lòng cũng nhất định là khác người thường...

      Nhưng nàng biết Đoan Mộc Ly thích chính mình.

      Hơn nữa lui vạn bước mà ... dù muốn cưới, nàng cũng dám gả.


      Chương 38. Khối băng đại gia khó hầu hạ (1)

      Hu hu, tuy rất đẹp, rất tuấn tú, cũng là cao thủ võ lâm, chính là hình tượng bạch mã hoàng tử tiêu chuẩn trong lòng nàng.

      Nhưng... Gả cho nam nhân như vậy...

      phải trong lòng rất luẩn quẩn là rất có dũng khí khiêu chiến người đời...

      lớn hàn huyên thẳng đến khi Tiểu Dật miệng , "Thức ăn tỷ tỷ, ta nên luyện võ, lần khác lại tới tìm tỷ chơi."

      "Ừ, lần khác gặp."

      như vậy luyện võ?

      Đúng là kinh dị, Tiểu Dật cùng nàng vẫy vẫy tay, thân mình nhảy lên, nhàng bay đến bờ bên kia...

      Hu hu, làm cao thủ tốt, nàng hâm mộ Tiểu Dật!

      Tiểu Dật phải học gì đó rất nhiều, thời gian mỗi ngày tới tìm nàng chơi cố định, nhưng nàng ở trong tẩm cung cũng buồn.

      Ở trong cung coi như tự tại, thẳng đến ba ngày sau.

      ngủ say Quý Ngữ Hàm lui lui vào bên trong chăn.

      Sao lại đột nhiên lạnh như thế? Chẳng lẽ là hạ nhiệt độ?

      Nhưng nàng sắp lui thành đống cũng đều dùng được, vốn có chăn ấm đột nhiên trở nên như mới từ kho lạnh lấy ra.

      Sao lại thế này?

      Quý Ngữ Hàm mơ mơ màng màng mở mắt...

      "A!"

      Miệng thở ra khí lạnh, nàng sợ tới mức lập tức ngồi dậy, lui về phía sau, rơi lệ nhìn khối băng nam nhân trước giường.

      Trách được nhiệt độ đột nhiên giảm nghiêm trọng như vậy...

      Hu hu, bạn học khối băng à, bạn biết mặt bạn trắng, nhìn trầm tối tăm sao?

      Đột nhiên xuất ở bên giường người khác như vậy, thực dọa người!

      "Ngươi... Khụ, ngươi có việc tìm ta?"

      Khối băng nam nhân lạnh buốt bay ra câu "Ngươi lấy giải dược."

      "... Trong hồ vừa nuôi con cua."

      Hu hu, nàng hoài nghi đây là Đoan Mộc Ly lừa nàng, nhưng cũng dám xuống nước thử.

      Khối băng nam nhân cái gì cũng chưa , chính là "bay" ra ngoài.

      "..."

      Sợ run cả người, Quý Ngữ Hàm nhanh chóng phủ thêm áo khoác, lại thêm áo choàng chống lạnh, cũng theo ra cửa, muốn nhìn vị bạn học khối băng "Khí chất độc đáo" này muốn gì.

      Đứng bên cạnh tẩm cung, khối băng nam nhân hai tay mở ra, đưa vào trong hồ.

      Tuy rằng mắt trừng lớn, Quý Ngữ Hàm cũng vẫn nhìn ra làm gì, chỉ cảm giác mặt hồ có gợn sóng .
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 39. Khối băng đại gia khó hầu hạ (2)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng


      Khối băng nam quay đầu, lạnh buốt tung câu " tại có."

      "..." Có ý gì?

      "Có cũng chết."

      "..." Quý Ngữ Hàm trước mắt đen lại.

      Bạn học khối băng này bình tĩnh...

      "Muốn giải dược, tìm ta."

      xong như cơn gió , cái bóng của khối băng nam nhân bay thổi qua mặt hồ...

      "..." Quý Ngữ Hàm ở tại chỗ, cố gắng nhắc nhở mình đừng run.

      Hu hu, lớn như vậy mang theo!

      Người tới đây, liền trực tiếp đem giải dược đưa cho nàng được sao, việc gì còn muốn nàng qua đó chứ!

      có biện pháp, Quý Ngữ Hàm nhận mệnh cởi áo choàng, chuẩn bị, chuẩn bị xuống nước.

      Tê... Lạnh a.

      Hai ngày nay ràng ấm hơn chút, nước nên lạnh như vậy mới đúng.

      Chẳng lẽ bởi vì bạn học khối băng vừa "bay" qua?

      Quả nhiên mạnh mẽ...

      Bơi tới bờ bên kia, tránh thoát thị vệ, Quý Ngữ Hàm thẳng hướng cấm địa nơi rừng trúc.

      "Khụ, ngươi ở đâu?"

      phát bóng người, nàng giọng gọi .

      "Trong phòng."

      "..." Quý Ngữ Hàm sợ run cả người.

      Vừa rồi thanh hình như từ trong lăng mộ truyền ra?

      là "Trong phòng" ...

      "Khụ, cái kia... Ta vào quấy rầy."

      "Tiến vào."

      Hu hu, nàng sợ hãi!

      Quý Ngữ Hàm cười gượng " tốt lắm đâu... A!"

      Như có bàn tay vô hình bắt lấy, đem Quý Ngữ Hàm từ từ lui về phía sau bắt vào lăng mộ.

      Quý Ngữ Hàm vội vã nhắm hai mắt, ô...

      Nàng phải cố ý đến quấy rầy, mặc kệ nơi này là ai ở, buổi tối cần tìm nàng "giảng đạo lý" ...

      bàn tay lạnh lạnh sờ mặt nàng.

      "... Ngươi, ngươi sờ ta làm gì?" Quý Ngữ Hàm thanh phát run hỏi .

      Khối băng nam nhân trả lời, vẫn như cũ làm theo ý mình mở mí mắt của nàng, mở miệng nàng ra, nhìn đầu lưỡi của nàng.

      Hu hu, sao lại có cảm giác giống như kiểm dịch ở lò sát sinh để xuất xưởng...

      trúng độc?

      Khối băng nam nhân mắt hơi hơi nheo lại, nàng uống máu của , làm sao có thể có việc gì?

      Thanh lạnh buốt lại vang lên "Ta cho ngươi giải dược."

      "A?"

      Quý Ngữ Hàm cả kinh, vậy mạng của nàng phải nguy hiểm sao?


      Chương 40. Các ngươi có quan hệ thân mật sao? (1)


      "Ban đầu phải rồi sao? Ta cũng cùng người khác qua chuyện nơi này, sao ngươi lại giữ lời gì hết vậy?"

      Tầm mắt như hai khối băng khóa ở mặt nàng, có người trả lời nàng.

      Nàng sốt ruột khẩn trương giống như giả vờ, ngay cả nàng cũng biết chính mình trúng độc?

      Khối băng nam nhân nhìn nàng trong chốc lát, bàn tay hướng bóng đêm, sau đưa ra thứ gì giống như đồ vật.

      "..."

      Đây là giải dược?

      Quý Ngữ Hàm rùng mình.

      Nơi này tối như mực, tùy tay đưa ra, vạn nhất lấy sai làm sao bây giờ?

      Nơi này chính là lăng, lăng mộ... Lấy sai có tai nạn chết người.

      Thấy nàng do dự, khối băng nam nhân đơn giản nắm cái mũi của nàng.

      "Hô..."

      phản ứng, chuyện gì xảy ra, nhưng vì thở, Quý Ngữ Hàm theo bản năng hé miệng.

      Sau dược bị nhét vào miệng ...

      Hu hu, nàng rốt cuộc ăn cái gì!

      "Mở mắt." Đốt cây đuốc xa xa, khối băng nam nhân ra lệnh.

      Quý Ngữ Hàm nhát gan nhướng lông mi lên ——

      "A..."

      Khối băng nam nhân bày ra khuôn mặt trắng bệch bị ánh đuốc lay động chiếu lấy trở nên quỷ dị, Quý Ngữ Hàm vẫn sợ quỷ, sợ tới mức kêu tiếng, đôi mắt phút chốc liền đỏ.

      Sao lại nhát gan như vậy?

      Khối băng nam biết lăng mộ này có cái gì đáng sợ, nhưng nhìn bộ dáng đáng thương của Quý Ngữ Hàm...

      Đưa tay ra, đem cây đuốc cách xa khoảng bắt lại đây, chuyển qua chỗ gần.

      Mặt như vậy thoạt nhìn bình thường hơn, Quý Ngữ Hàm yên lặng rơi lệ "Ta có phải có thể rồi?"

      Khối băng nam nhân để ý tới cầu của nàng, trực tiếp bắt đầu thẩm vấn "Đầu choáng váng?"

      "... choáng váng."

      "Buồn nôn?"

      "... Ta đói bụng."

      " có khó chịu ở đâu hết?"

      Làm sao có thể?!

      vừa cho nàng ăn phải giải dược, mà là kịch độc, tại hẳn là phát tác mới đúng.

      "... Chân nhuyễn" Quý Ngữ Hàm cảm thấy mất mặt trả lời.

      Hu hu, đó là sợ quá ...

      Khối băng nam nhân được lời, nhìn chằm chằm Quý Ngữ Hàm.

      "..." Hu hu, nhìn nàng làm gì? Vì sao thả nàng ?

      hay ho, vì sao nàng gặp nhiều quái nhân toàn làm việc lạ lùng đến như vậy...


      Chương 41. Các ngươi có quan hệ thân mật? (2)

      Sợ nhìn đến chuyện kỳ quái gì đó, Quý Ngữ Hàm tầm mắt cũng dám loạn, chỉ có thể cùng khối băng nam nhân đối diện.

      Tuy rằng lạnh lùng mười phần có ý tốt, càng nhìn càng dọa người, nhưng tốt xấu cũng là người a...

      Nhìn nhìn, nàng liền phát ...

      "Ngươi chảy mồ hôi?"

      tại vốn là mùa thu, hơn nữa nơi này rất... râm mát.

      Khối băng lời nào, mặt chút thay đổi nhìn chằm chằm nàng.

      Khụ, gặp được bạn học mặt tê liệt lại ít, ta nên tự lực cánh sinh, cố gắng tìm kiếm đáp án.

      Quý Ngữ Hàm cố gắng nhớ lại, nàng lúc trước ở trong tẩm cung thấy , giống như còn rất bình thường.

      Chẳng lẽ là...

      Tầm mắt hoài nghi bay tới cây đuốc.

      Vị bạn học này làm từ khối băng, nên bị phản ứng “lửa đốt hóa”...

      Định thí nghiệm, Quý Ngữ Hàm vươn tay, muốn đem cây đuốc lấy lại đây.

      ... Tay nàng bị bàn tay lúc nóng lúc lạnh bắt được.

      Ách... Chẳng lẽ nàng đoán đúng, sợ nóng?

      Sau khi sửng sốt, Quý Ngữ Hàm bắt đầu cảm thấy khối băng đồng học trước mắt bắt đầu đáng .

      lo cho nàng, mới đem cây đuốc di chuyển tới?

      Ngoài lạnh trong nóng... Thực nhìn ra rất biết quan tâm người khác.

      Chỉ là, hơi có tính đại gia chút.

      nghĩ tới, khối băng nam nhân lên tiếng "Các ngươi có quan hệ thân mật sao?"

      "..." Quý Ngữ Hàm run lên, thiếu chút nữa bị nghẹn

      "Cái gì, cái gì?"

      Văn hóa khác biệt... Quý Ngữ Hàm tự an ủi chính mình.

      "Quan hệ thân mật" ở cổ đại, khẳng định phải ý như đại!

      Khối băng nam nhân ngữ khí lạnh băng "Ta ở tẩm cung Đoan Mộc Ly tìm được ngươi."

      "..." Hu hu, đúng là ý đó!

      "Chúng ta có vấn đề gì!"

      Khối băng nam nhân lời, tựa hồ quá tin.

      Quả thể tin, đều "bắt gian tại giường" ...

      Hu hu, Đoan Mộc Ly, còn đâu tên tuổi đời của nàng!

      "Cái kia... Tóm lại đây là hiểu lầm, chúng ta thực có vấn đề gì!"

      " ?" Khối băng nam nhân cẩn thận xác nhận lại.

      " !"

      Hai lời chưa , khối băng nam nhân đưa tay cầm cổ áo Quý Ngữ Hàm.

      "A..."

      "A..."

      Liên tiếp hai tiếng thét chói tai.
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      ngocanh, AikoNguyen, PhongVy4 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 42. Nàng giống như đột nhiên biến thành bảo bối (1)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng

      <img class="aligncenter" title="(Đọc tiếp...)" src="https://cungquanghang.wordpress.com/wp-includes/js/tinymce/plugins/wordpress/img/trans.gif" alt="" />



      Lần đầu tiên thét chói tai là nàng nghĩ khối băng muốn phi lễ nàng, nhưng động tác kế tiếp làm nàng phát ra tiếng thét chói tai thứ hai càng khủng bố hơn.

      Cắn, cắn người?

      ràng hung hăng cắn ngụm phía dưới xương quai xanh của nàng a!

      Hu hu... Bị điểm huyệt đạo, động cũng thể động, Quý Ngữ Hàm có biện pháp chuyện, khóc cũng khóc được.

      Nàng đề phòng sai người, ra người chân chính muốn ăn nàng là ở chỗ này...

      Cắn lần thứ nhất, khối băng nam nhân tiếp tục cắn xuống.

      "Ực".

      Bên trong lăng mộ thập phần im lặng, Quý Ngữ Hàm da đầu run lên nghe được thanh nuốt xuống.

      Nàng thực xác định thịt mình còn ở người, bị cắn mất.

      Vậy tại nuốt là... nước miếng?

      Hay là máu của nàng?

      Hai ý tưởng này đều tốt đẹp...

      lo lắng mình có nên trực tiếp cắn lưỡi tự sát hay , miễn cho thời điểm bị ăn nuốt chậm, khối băng ngẩng đầu.

      Ánh mắt như viên đá đen ở mặt trắng bệch rạng rỡ lóe sáng, bên môi còn mang theo tơ máu đỏ sẫm...

      Hu hu, ma cà rồng!

      tại nàng xác định, vừa rồi nuốt máu của nàng!

      Khối băng nam nhân thần sắc nhìn nàng, thế nhưng ngón tay có chút độ ấm xoa miệng vết thương ở xương quai xanh của nàng.

      "..."

      Hu hu, muốn ăn cứ ăn, cần kéo dài thời gian dọa người như vậy!

      Thực kỳ dị, vốn miệng vết thương rất đau nhưng xuất cảm giác mát lạnh, hơn nữa tê tê, có chút ngứa.

      Theo bản năng co rụt lại, Quý Ngữ Hàm phát huyệt đạo của mình biết giải khi nào, nàng có thể tự do di động.

      "Miệng vết thương ngày mai tốt."

      đợi Quý Ngữ Hàm thét chói tai, khối băng nam nhân mở miệng trước.

      "..." Lời muốn hét đều nghẹn lại trong cổ họng.

      Ngày mai?

      Chẳng lẽ nàng có thể còn sống để thấy ngày mai?

      tính ăn hoặc uống máu của nàng?

      Chẳng lẽ vừa rồi là "nghiệm hóa", kết quả phát nàng thể ăn?

      Ý nghĩ loạn thất bát tao trong đầu trong óc chạy tới chạy lui, Quý Ngữ Hàm giữ chặt quần áo, đề phòng nhìn .

      "Đừng để Đoan Mộc Ly phát người ngươi có miệng vết thương."

      "..."

      Đây là nguyên nhân vừa rồi thốt nên những lời đáng sợ như vậy?


      Chương 43. Nàng giống như đột nhiên biến thành bảo bối (2)

      như vậy, ngay từ đầu định để cho nàng chết tại đây?

      "Cái kia... Ngươi rốt cuộc muốn gì?"

      Khối băng trả lời, hỏi lại nàng "Sư phụ ngươi là ai?"

      "... có."

      Mặt lạnh lên như phủ thêm tầng sương lạnh " !"

      "... Thực có, a... Có!"

      Phát tay lại siết đến cổ mình, Quý Ngữ Hàm vội vàng sửa miệng.

      Hu hu, đây là cứng rắn buộc người khác dối a!

      "Là ai?"

      Khối băng nam nhân buông tay, sẵn giọng hỏi nàng.

      "Tà đại thúc!"

      Hu hu, Tà thúc, ta phải cố ý tên của thúc đâu, là nàng nghĩ đến lão sư (sư phụ), người đầu tiên nghĩ đến là người khiến nàng oán khí tận trời trong ba năm trung học...

      Dù sao khối băng này cũng có khả năng tìm đến đại, hu hu, Tà thúc, thúc tha thứ cho ta!

      Khối băng khẽ nhíu mày.

      Tà đại thúc?

      giang hồ chưa từng nghe qua cao thủ này.

      Nhưng người nghe qua tên mới càng có thể tin.

      Đại hiệp cùng thần y nổi danh giang hồ, tìm từng người, người nào có thể giải hàn độc người .

      Nhưng vừa mới uống chút máu người tiểu nha đầu, hàn độc thế nhưng có chút bị ngăn chặn ...

      Quả nhiên giống như nghĩ, tiểu nha đầu này ăn qua linh đan gì đó có thể giải trăm độc!

      Sư phụ của nàng nhất định có biện pháp giúp giải độc!

      Tự nhận tâm tư có vẻ kín đáo, khối băng bị Tà đại thúc uy vũ hàng đầu hù dọa...

      Quý Ngữ Hàm biết trong đầu có ý niệm đó, rụt lui sát tường.

      "Cái kia, nếu ta quay về, Đoan Mộc Ly cũng sắp trở lại."

      Hu hu, biết có phải vì so sánh với khối băng ma cà rồng hay , ấm hồ Đoan Mộc Ly quả thực rất đáng !

      Khối băng hai bước, đẩy ra mộ bia, nhìn xem bầu trời.

      "Còn nửa canh giờ."

      "..."

      Hu hu, biết cái gì tốt, hở ra là nhìn lên trời...

      Sau đó khối băng dùng loại ánh mắt quỷ dị nhìn nàng, nhìn đến mức da đầu Quý Ngữ Hàm run lên, khóc ra nước mắt.

      Là thấy sai sao?

      Vì sao nàng cảm giác ánh mắt này thực rối rắm, giống như ....

      "Rốt cuộc nên ăn hay "? ...


      Chương 44. Nàng giống như đột nhiên biến thành bảo bối (3)

      Khẽ cắn môi, Quý Ngữ Hàm bất cứ giá nào.

      "Ngươi muốn ăn cứ việc thẳng, cần trước cho ta hy vọng, lại lật lọng..."

      Hu hu, loại kháng nghị ăn uống hề có chút đạo đức này!

      "Ta ăn ngươi." Khối băng nam nhân lạnh như băng cam đoan.

      "..."

      Quý Ngữ Hàm rùng mình.

      ràng cam đoan, sao lại có thể để lạnh như thế?

      " ?"

      Ánh mắt híp lại chút, khối băng cam đoan "Chẳng những ăn, ta còn cam đoan an toàn của ngươi."

      "..." A?

      Sao lại từ thực khách lập tức liền biến thành "người chăn nuôi"?

      Thân phận chuyển hoán cũng quá nhanh.

      Khối băng dùng ngón tay dài từ trong lòng lấy sáo ngọc tinh xảo bỏ trong túi, "Gặp phiền toái có thể thổi nó, tự nhiên có người tới cứu ngươi."

      "..." Quý Ngữ Hàm sợ run cả người, dám nhận.

      Ai biết có người tới cứu nàng hay có người đến "liên hoan", cùng nhau đem nàng ăn...

      Hu hu, nàng phát sau khi vào cổ đại thế nào cũng thoát khỏi vận mệnh lo lắng bị ăn?

      A a a... Nàng thể ăn!

      Sáo ngọc cứng rắn bị nhét vào tay nàng, chạm tay thấy ấm, dĩ nhiên là khối ngọc ấm.

      Có thể từ bạn khối băng cầm ấm ngọc trong tay, Quý Ngữ Hàm cảm thấy thần kỳ giống như thỏ cắn củ cải đột nhiên cắn trúng khối thịt dấu bên trong.

      Phục hồi tinh thần, nàng phát khối băng ra khỏi lăng mộ.

      A a a...

      Đừng để nàng ở chỗ này mình a!

      Quý Ngữ Hàm sợ tới mức chân mềm nhũn, vội vàng chạy ra khỏi lăng mộ, ở dưới mặt trời hảo hảo mà rùng mình.

      "Ta có thể chưa?"

      "Ta đưa ngươi."

      Uy uy uy, cần tiễn!

      còn chưa ra khỏi miệng, người bị đá đến giữa trung, cảnh vật trước mắt cũng thay đổi.

      A a a...

      Quả nhiên lại loại phương pháp đưa tiễn này!

      Nhìn Quý Ngữ Hàm tại trung giương nanh múa vuốt, khối băng nhíu mi.

      Nhất thời thuận tay đem người đẩy ra, quên tại nàng là bảo bối quý giá, phải đối đãi tốt mới đúng.

      Nhanh chóng bay theo, khối băng nam nhân bắt lấy Quý Ngữ Hàm ở trung, mang về cấm địa to lớn sát bên hồ.

      (Giải thích chỗ này: Ảnh đá chị xong mới nhớ nên đối xử tốt với chị nên bay lên ôm lại)

      A?

      Lại làm sao vậy?

      mặt lạnh buốt lộ ra vẻ mặt cổ quái, ra vẻ "nhe răng nhếch miệng" ...

      (Hình như là ảnh cười đó các nàng :))
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :