1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 288: cho nên nàng cùng nam nhân khác ở chung! (2)

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng

      Quý Ngữ Hàm cười vô cùng xấu hổ, khiêm tốn , "Nếu , ta có kinh nghiệm, sợ nhất thời có cách nào quản lý triều chính."

      ". . . . . ." Đoan Mộc Ly muốn hộc máu.

      "Quả Quả. . . . . . Ta phải rời lập tức, nàng muốn với ta điều gì sao?"

      "Có."

      Quý Ngữ Hàm có chút băn khoăn, rất nghiêm túc hỏi, "Ngươi sau này ta nên gả cho người nào mới tốt?"

      ". . . . . . Quý Ngữ Hàm!" Khuôn mặt tươi cười của Đoan Mộc Ly  kềm được .

      "Ừ?" Cười híp mắt.

      Đoan Mộc Ly tức cười, "Tiểu Quả Quả, nàng sớm biết ta tiến vào?"

      sớm nên nghĩ đến, tiểu nha đầu này bây giờ nội lực cao hơn so với , chẳng qua là trước kia vẫn ở cùng chỗ, tính cảnh giác đủ cao mà thôi.

      Quý Ngữ Hàm tiếp tục cười híp mắt, "Ta còn tức giận đó, cẩn thận ta đánh chàng nga."

      Đoan Mộc Ly lại bắt đầu cười, "Nghe ta giải thích qua rồi đánh muộn."

      "Ừ, ."

      Theo động tác khom người của Đoan Mộc Ly, Quý Ngữ Hàm mới chú ý tới mang đến bọc quần áo to, đặt ở nơi cao gần nửa người.

      Đoan Mộc Ly trước tiên từ bên trong lấy ra cái hộp lớn, "Đây là bản ghi chép về việc nhiều lần sửa đổi của y phục trang sức, bên trong còn có bản vẽ."

      Kết quả cái hộp, Quý Ngữ Hàm từ bên trong lấy ra quyển sách gốc, rất hoang mang.

      Chuyện này cùng giải thích có quan hệ gì?

      Sau đó Đoan Mộc Ly rút ra bức họa, "Nàng thấy bức họa này?"

      "Phải" Quý Ngữ Hàm mặt lộ ra vẻ ‘Ta rất tức giận’.

      Đây chính là bức họa vẻ thiếu nữ mà nàng nhìn thấy ở mật thất tẩm cung.

      "Bức này?" Đoan Mộc Ly vừa lại vừa lấy ra bức.

      ". . . . . . ra chàng còn có hai bức?"

      "Quả Quả, lại nhìn kỹ chút."

      Quý Ngữ Hàm giận mặt, nhìn kỹ cái gì, ràng là cùng vị thiếu nữ. . . . . . Khoan?

      Ánh mắt thay phiên quét qua hai bức họa giống nhau, Quý Ngữ Hàm phát có chuyện được bình thường.

      Cùng gương mặt, cùng tư thế, ngay cả sắc hoa y phục cũng giống nhau, cho nên thoáng nhìn là cùng bức họa.

      Nhưng mà. . . . . . kiểu dáng y phục bất đồng, hơn nữa nàng chưa từng thấy qua bức họa ràng càng ngày chất giấy cũng cũ hơn chút.

      Ách. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm lập tức cúi đầu lật lật quyển sách trong tay.

      Nàng chưa từng thấy qua y phục này, là kiểu dáng của ba mươi năm trước.

      Chương 289: cho nên nàng cùng nam nhân khác ở chung! (3)

      Hai mẹ con?

      Quý Ngữ Hàm hoang mang, dáng vẻ giống nhau như đúc, ngay cả thần thái, khí chất đều là giống nhau.

      "Còn có bức này." Đoan Mộc Ly vừa cười vừa mở ra bức họa khác.

      Sau đó động tác như thế ngừng tái diễn, Quý Ngữ Hàm liền thấy được cùng gương mặt nhưng y phục người này càng ngày càng rất cũ, xuất ràng cho thấy rất có tính lịch sử trong bức họa.

      Ách. . . . . .

      Mẹ con lớn lên dạng còn được là quá khứ, nhưng chung quy thể nào hai người khuôn mặt đều toàn bộ giống nhau, ngay cả đối với sắc hoa thích y phục cũng giống nhau?

      buổi tối, Quý Ngữ Hàm đột nhiên bắt đầu cảm thấy quỷ khí xâm nhập.

      Hic hic. . . . . .

      Đoan Mộc Ly rất hài lòng tự mình thấy hiệu quả, tới rửa sạch sẻ bánh đậu đỏ y phục, vén tay áo lên, chuẩn bị bắt đầu tính sổ.

      "Tiểu Quả Quả, rời cung trốn , cướp sạch tẩm cung, bắt cóc thủ hạ của ta, tại lại cùng nam nhân khác ở chung, nàng món nợ này nên tính thế nào?"

      ". . . . . . Ở chung phải là ý này, cái này gọi là mướn chung. . . . . ."

      "Mướn chung cũng được."

      Quý Ngữ Hàm phồng mặt lên, "Đem bức vẽ lấy ra, chàng còn chưa giải thích ."

      " có gì để giải thích , " Đoan Mộc Ly cười , "Nàng ấy là quỷ."

      ". . . . . . Chàng còn gạt người ta."

      "Ai ta gạt nàng ? Nàng ta ở phía sau nàng đó."

      "A. . . . . ." Quý Ngữ Hàm sợ hết hồn, căn bản cũng dám xoay người nhìn, trực tiếp nhào vào trong ngực .

      Hài lòng ôm nàng, Đoan Mộc Ly xiết chặc cánh tay, thu hồi vẻ mặt cười đùa, "Quả Quả, đừng rời ta nữa." Quý Ngữ Hàm đưa tay, vỗ vỗ .

      "Ừ?"

      Có thể ôm nàng vào ngực, Đoan Mộc Ly muốn buông tay, chẳng qua là quay đầu , nhìn mặt nàng.

      "Ta rất tức giận, " Quý Ngữ Hàm vẻ mặt thành , "Hơn nữa chàng mới vừa rồi gạt ta có quỷ muốn làm ta sợ, ta càng tức giận hơn , tại cho ôm!"

      ". . . . . ."

      Đoan Mộc Ly dở khóc dở cười, thể làm gì khác hơn là lại ôm chặc nàng cái sau đó tạm thời buông tay ra, đàng hoàng giải thích.

      " Người bức họa họ Đại, Đại Gia thay mặt buôn bán, đến nàng khi nàng ta xuất , là phú thương nhất nhì ở đại lục này, nàng là Tam tiểu thư của Đại gia, tất cả mọi người gọi nàng là Tam nương."

      ". . . . . . Chưa nghe qua họ Đại nổi danh." Quý Ngữ Hàm buồn buồn hồi tưởng.

      Chương 290: Có nàng ta, được thiên hạ (1)

      "Bây giờ nàng chưa từng nghe qua, nhưng mà hơn ba trăm năm trước, là đại gia thương hào trải rộng bốn nước ."

      "Xuống dốc sao?"

      " phải."

      Đoan Mộc Ly lắc đầu cái, "gia tộc Đại gia mặc dù giỏi về buôn bán, chẳng qua cả gia tộc có số người trưởng thành rất ít, tất cả đều thể chất yếu đuối, thuốc bổ trân quý ăn vào hàng đống, cũng thể khiến bọn họ khỏe mạnh giống người bình thường, cho nên đến năm Tam nương mười tuổi, Đại Gia dưới cũng chỉ còn lại có ba chủ tử ."

      Ách. . . . . . Chắc là có bệnh di truyền gì?

      Quý Ngữ Hàm nghe được đáng tiếc, "Sau đó sao?"

      "Sau đó hai người kia cũng qua đời, Tam nương liền đóng cửa toàn bộ thương hào, chuyên tâm nghiên cứu làm sao có thể để cho người nhà Đại Gia khỏe mạnh, nghe nàng thề ở trước bài vị tổ tông, nhất định phải chấn hưng đại gia."

      A?

      Quý Ngữ Hàm trợn to mắt, "Sau đó sao. . . . . ." Chuyện xưa này sao có chút quỷ dị?

      Đoan Mộc Ly bình tĩnh cười cười, "Vì nghiên cứu này, nghiên cứu hơn ba trăm năm."

      Sau đó tăng thêm câu, " có sau đó ."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm  thanh lắp ba lắp bắp, "Ta vẫn quên hỏi, các ngươi là người. . . . . ."

      Đoan Mộc Ly cười gật đầu, "Phải"

      ". . . . . . Tuổi thọ trung bình là bao nhiêu a?"

      "Bảy tám chục tuổi."

      ". . . . . . Vậy Tam nương. . . . . ."

      "Nàng ấy có thể sống tương đối dài, " Đoan Mộc Ly cười , "Đại khái là sắp bốn trăm tuổi."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm té xỉu.

      Bất quá mới đến giường, nàng lập tức liền chấn tỉnh, níu lấy Đoan Mộc Ly, "Làm sao có thể, người làm sao có thể sống mấy trăm tuổi!"

      "Đây cũng là điều mà Quốc Quân bốn nước muốn biết, nhưng cho tới bây giờ Tam nương vẫn hề giải thích."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm chóng mặt.

      Đây mới là nữ nhân cường đại a. . . . . .

      " phải bốn Quốc Quân cũng đều muốn nàng đến quốc gia của mình chứ?"

      Đoan Mộc Ly gật đầu, "Bởi vì Tam nương, bốn Quốc Quân vụng trộm cạnh tranh vẫn chưa dừng, lúc nghe có được Tam nương có thể trường sanh bất lão, còn có người có Tam nương có được thiên hạ."

      Quý Ngữ Hàm vẫn còn trong khiếp sợ, gật đầu liên tục cũng quên.

      Xem phim Tần Thủy Hoàng biết, trường sanh bất lão, đây cũng là mơ ước của đại đa số quân chủ?
      AikoNguyenJuuni thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 291: được nàng, được thiên hạ (2)

       Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng



      <img class="alignnone size-full wp-image-30533" title="IMG_0469" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/11/img_0469.jpg" height="601" width="590" />


      Hơn nữa Tam nương đến tột cùng làm sao lại biến thành như vậy? Bí mật này quá mê người , bốn nước có thể vì chuyện này mà giành đến vỡ đầu.

      "Tiểu Quả Quả, đối với giải thích của ta có hài lòng ?"

      Quý Ngữ Hàm trước đem khiếp sợ vứt qua bên, " hài lòng! Trước đó chàng cho ta biết!"

      Đoan Mộc Ly cười cười tiếp tục từ trong bao quần áo, sau đó đưa cho  nàng hộp gấm.

      "Quả Quả, Tam nương là người hơn ba trăm năm trước, theo quy củ, chỉ có Quốc Quân cùng Hoàng Hậu mới có thể biết bí mật này, ta vốn định chính thức sau lễ thành thân mới cho nàng biết."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm cúi đầu nhìn phượng ấn trong hộp gấm, "Nhưng Tề Mị nhi ràng cũng biết."

      Nụ cười biến mất, sắc mặt Đoan Mộc Ly thay đổi, " phải là Thanh Long cho nàng biết?"

      Chú ý đến tâm tình của , Quý Ngữ Hàm cũng bắt đầu khẩn trương, giọng rất nhanh, " phải, nàng ấy mang ta tới mật thất tẩm cung, nhưng chưa thân phận cuả Tam nương  ."

      "Chờ ta trở lại."

      Đoan Mộc Ly lập tức xoay người, ra ngoài phòng sau đó đưa tay vỗ cái, giải huyệt đạo của bọn Phi Phi, "Giúp ta trông coi nàng!"

      Vừa liền phi thân ra cửa.

      Quý Ngữ Hàm cùng bọn Phi Phi mới vừa tỉnh lại mắt to trừng đôi mắt mất mấy giây.

      Tình huống rất nghiêm trọng? !

      Ý niệm này ở trong đầu thoáng , Quý Ngữ Hàm lập tức xông về phòng, xách lên tiểu trong suốt vẫn còn ngủ lao ra cửa.

      "Hàm chủ nhân. . . . . ."

      Thanh Long lại ngăn được nàng, thể làm gì khác hơn là khẩn trương đuổi theo.

      xảy ra chuyện gì?

      Phi Phi cùng Mặc Kỳ Thụy càng cảm thấy giải thích được, nhưng vẫn chần chờ mà đuổi theo.

      Quý Ngữ Hàm lên đường chậm hơn, đợi đến lúc thấy bóng lưng Đoan Mộc Ly, vào Bắc Hòa Cung.

      Cảm giác có người xông vào, Đoan Mộc Hồng giường còn ngủ cảnh giác mà ngồi dậy, trước đưa tay đem Tề Mị nhi kéo ra phía sau che chở.

      "Xảy ra chuyện gì?" hỏi đệ đệ mình.

      Đoan Mộc Ly có trả lời, chỉ nhìn về phía Tề Mị nhi, thanh lạnh lùng chất vấn, "Ngươi là ai?"

      Tề  Mị nhi thoạt nhìn có chút sợ hãi, núp ở sau lưng Đoan Mộc Hồng, "Nhị ca, sao huynh ngay cả ta cũng nhận ra?"

      Đoan Mộc Ly cười, từng bước tới, "Ta dĩ nhiên biết ngươi, nhưng mà ta tại muốn biết, sao ngươi biết mật thất ở tẩm cung ?"

      Chương 292: phải là tình nhân cũ? (1)

      "Ta, ta nghe người khác . . . . . ."

      "Người nào?"

      Tề Mị nhi do dự liếc nhìn Đoan Mộc Ly, có trả lời.

      Quý Ngữ Hàm xông tới lúc đúng thấy màn như vậy, nghi ngờ đứng ở bên.

      Biết nàng có nghe lời mình ở lại phòng, Đoan Mộc Ly cũng mở miệng đuổi nàng , chẳng qua là làm dấu tay, ý bảo Quý Ngữ Hàm đừng tới gần.

      Nhìn thấy Quý Ngữ Hàm xuất , Tề Mị nhi sửng sốt, Quý Ngữ Hàm phải bị nàng ta lừa gạt ra khỏi hoàng cung rồi sao?

      Vốn muốn đem chuyện này đổ thừa lên người Dạ Cẩm cùng Quý Ngữ Hàm, nhất cử lưỡng tiện, tại chỉ có thể tạm thời thay đổi kế hoạch.

      Nàng ta có chút hốt hoảng mở miệng, "Dạ Cẩm cho ta biết . . . . . . khi đó cho là ta thích huynh, muốn cho ta chết tâm, trong lòng huynh chỉ có nữ nhân, còn đem bức họa của nàng giấu trong mật thất."

      Đoan Mộc Hồng vẫn biết nàng quen biết Dạ Cẩm, tại thần sắc kinh ngạc, xoay người, "Nàng làm sao biết Dạ Cẩm?"

      " sai, ta cũng muốn hỏi vấn đề này."

      Đoan Mộc Ly mặt cười, lại nhìn tàn khốc vô cùng.

      tại thần sắc hai huynh đệ thoạt nhìn rất cổ quái, trả lời hơi đúng, hôm nay nàng ta có thể phải mất mạng.

      Bởi vì tạm thời thay đổi kế hoạch, chuẩn bị phải đầy đủ, Tề Mị nhi khẩn trương, sắc mặt trắng bệch.

      "Năm năm trước có người đuổi giết , vừa đúng trốn trong phòng ta, sau đó chúng ta liền biết nhau."

      Sắc mặt Đoan Mộc Hồng hơi hòa hoãn, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm mặt của nàng ta, nghiên cứu lời này là hay giả.

      Còn Đoan Mộc Ly là ——

      "Năm năm trước. . . . . ."

      nheo lại mắt nhớ lại, "Năm năm trước tháng ba đến tháng sáu, Cửu hoàng tử Dạ Cẩm vô cớ mất tích, sau đó lại bị thương mà trở về hoàng cung, là lần đó?"

      "Đúng!"

      Tề Mị nhi nghĩ tới thời gian mình thêu dệt vừa đúng hành tung của Dạ Cẩm, lập tức gật đầu.

      Đoan Mộc Ly cười, "Ngươi mới vừa sai, phải là tháng bảy đến tháng mười mới đúng."

      Phốc. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm thiếu chút nữa bật cười, cứng rắn nén xuống, an tĩnh ở bên nghe.

      Mặt Tề Mị nhi liền biến sắc, sau đó đáng thương dẫu môi, "Nhị ca, ta quá khẩn trương, ta sợ huynh tin ta. . . . . . Nghe huynh thời gian, ta lập tức liền gật đầu."

      Đoan Mộc Ly nhíu mi, "Ý của ngươi là. . . . . ."

      Chương 293: phải là tình nhân cũ? (2)

      Tề Mị nhi lập tức tiếp lời, "Là tháng bảy đến tháng mười!"

      "?" Đoan Mộc Ly cười , "Cũng có cơ hội đổi ý nữa đâu."

      ". . . . . ." Tề Mị nhi đột nhiên sửng sốt, trước bởi vì khẩn trương mà sáng suốt giờ cũng bắt đầu khôi phục vận chuyển bình thường.

      Lấy xảo trá của Đoan Mộc Ly, thể nào nghe nàng đổi lời liền tin, ngược lại rất có thể nhàn nhã ra câu

      " ra căn bản là tháng ba đến tháng sáu" .

      Nghĩ tới đây, Tề Mị nhi hít thở sâu hơi, có chút đánh cược mà mở miệng, "Mị nhi hồ đồ, chính xác là tháng ba đến tháng sáu."

      Nụ cười mặt Đoan Mộc Ly cứng đờ, "Ngươi nhớ lầm?"

      " có." Tề Mị nhi ở trong lòng thở phào nhỏm.

      Xem ra nàng đoán sai, trước đó Đoan Mộc Ly đúng là đào cái bẫy rập muốn cho nàng nhảy vào.

      Đoan Mộc Ly nheo mắt lại, " như vậy Dạ Cẩm ở chỗ của ngươi ba tháng, ngươi có nhiều thái giám cung nữ như vậy, hoàng huynh cũng mỗi ngày đều tìm ngươi, tại sao những người khác lại biết?"

      Tề Mị nhi mặt ủy khuất, "Dạ Cẩm cho Mị nhi ăn độc dược, còn uy hiếp Mị nhi, muốn ở nước giếng trong cung. . . . . . Mị nhi dám lung tung."

      "Năm năm trước ngươi còn chưa lớn, lại từ sống sung sướng, có thể chiếu cố người trọng thương sao? Còn mình chiếu cố đến ba tháng?"

      Tề Mị nhi vành mắt đỏ lên, " luôn đem tính mạng người trong cung uy hiếp. . . . . ."

      Đoan Mộc Ly nhướng mày, "Ba tháng đó, ngươi cực khổ rồi."

      Tề Mị nhi gì nữa, chẳng qua là yếu đuối mà tựa vào người Đoan Mộc Hồng sớm hoàn toàn tin tưởng nàng.

      Liếc nhìn hoàng huynh mình, Đoan Mộc Ly đột nhiên cười , "Nhưng năm ấy Dạ Cẩm ràng chỉ mất tích nửa tháng."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm thiếu chút nữa lại phun.

      Đây chính là ma cao thước, . . . . . .

      đúng, thể dùng chữ "" này, nên là ma cao mười thước, còn có ma cao mười trượng!

      ". . . . . ." Tề Mị nhi hoàn toàn bị Đoan Mộc Ly xoay vòng đến hôn mê, phân biệt câu nào câu nào giả.

      . . . . . . Hoặc là căn bản cũng câu nào .

      "Ta sớm muốn hỏi ngươi, " Thanh ôn nhu của Đoan Mộc Ly  khiến người khác sợ hãi, "Ngươi cùng Dạ Cẩm rốt cuộc là quan hệ thế nào?"

      Đoan Mộc Hồng cũng xoay người, "Mị nhi, chuyện nàng gạt ta có phải quá nhiều ?"
      ngocanh, AikoNguyenJuuni thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 294: thử nghiệm hiệu quả xuân dược  . . . . . . Khóc (1)

       Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng



      <img class="alignnone size-full wp-image-30537" title="IMG_0681" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/11/img_0681.jpg" height="768" width="525" />



      Ánh mắt Tề Mị nhi lóe sáng, đột nhiên lộ ra nụ cười quyến rũ , "Ta thấy mọi người là mau chạy ."

      "Ngươi làm cái gì!"

      " có gì, xuân dược mà thôi."

      Lời vừa ra khỏi miệng, trong phòng, mặt mọi người tất cả đều biến sắc.

      Thanh Long cùng Đoan Mộc Hồng thấy tận mắt Đoan Mộc Ly nổi điên qua nhất thời khẩn trương, Thanh Long lập tức xông nhanh ra phía ngoài, "Ta gọi người giúp tay."

      " cần! Các ngươi cũng ra ngoài!"

      Cảm giác thân thể bắt đầu nóng lên, Đoan Mộc Ly nghiêm mặt bắt đầu đuổi người.

      Mắng câu, Đoan Mộc Hồng muốn dắt Tề  Mị nhi chạy trốn, hướng ngoài cửa xông ra.

      " . . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm khẩn trương mà cà lăm, "Chính lưu lại tổn thương mình sao?"

      ai trả lời nàng, vấn đề này căn bản ai có thể bảo đảm.

      Lần trước có thể đánh người, lúc này có ai đánh, có thể bắt đầu đánh mình ?

      Quý Ngữ Hàm khẩn trương, "Thanh Long, gọi những người khác tới đây!"

      " được! ra ngoài!" Đoan Mộc Ly giận tái mặt quát nàng.

      Lần trước là bốn người bọn Thanh Long thêm hoàng huynh liên thủ muốn chế phục , năm bọn họ đều bị trọng thương.

      Hai năm qua võ công của tiến triển quá nhiều, nếu nổi điên, uy lực kia có thể cách nào tưởng tượng.

      "Đầu chàng tại ràng, nghe ta! Còn có tiểu trong suốt, nhất định có thể trị phục cho chàng!"

      Vừa chuyện, Quý Ngữ Hàm vừa dùng sức lay động tiểu tử ngủ nhiều.

      Hu hu. . . . . . Đừng ngủ ngon như vậy chứ!

      "Thanh Long!" Đoan Mộc Ly gọi to, muốn cho thủ hạ mang nàng ra ngoài.

      Hai bên chủ nhân đồng thời ra lệnh , Thanh Long nắm được chủ ý, nhất thời sững sờ ở tại chỗ.

      Cứ như vậy chậm chậm, trước đó sắc mặt Đoan Mộc Ly còn cứng ngắc mặt bỗng đột nhiên lộ ra nụ cười kỳ dị, chợt đánh về phía Quý Ngữ Hàm.

      A?

      Quý Ngữ Hàm sợ hết hồn, vội vàng muốn chạy.

      Nhưng trúng xuân dược, Đoan Mộc Ly giống như võ công trống rỗng lại lợi hại gấp đôi, động tác hết sức nhanh nhẹn  vung về Quý Ngữ Hàm muốn chạy trốn , ôm chặc lấy nàng.

      . . . . . . Còn ngửi cái.

      Những người khác bị dọa cho sợ đến nín thở, thở lớn cũng dám ra ngoài, chỉ sợ kích thích nổi điên.

      Chương 295: thử nghiệm hiệu quả xuân dược  . . . . . . Khóc(2)

      Về chuyện Đoan Mộc Ly trúng xuân dược sau đó nổi điên, Quý Ngữ Hàm cũng chỉ nghe , cũng chưa từng thấy tận mắt thấy.

      Cho nên tại nàng hết sức, hết sức muốn khóc.

      Hu hu. . . . . .

      Bọn họ có tính sai chứ?

      là nổi điên đánh người, phải là. . . . . . Ăn thịt người sao?

      Sao nàng lại có cảm giác mũi Đoan Mộc Ly  mới vừa rồi ở cổ nàng ngửi ngửi, giống như là phán xét món này có giống thức ăn hay ?

      lâu có cảm giác lo lắng bị ném xuống cái nồi hôm nay lại quay  trở lại, sợ kinh động nam nhân sau lưng tâm tình biết có ổn định hay , Quý Ngữ Hàm dám tùy tiện mở miệng, chỉ có thể liên tiếp ra hiệu đối với bọn Thanh Long.

      Ăn nàng, Bánh ngọt?

      Bọn Thanh Long theo tay Quý Ngữ Hàm nhìn sang, xác định nàng chỉ đúng là vật này.

      Thần trí ràng Đoan Mộc Ly ý thức được bọn họ bận rộn, chẳng qua là đem mũi tiến tới bên người Quý Ngữ Hàm, lại ngửi cái.

      Hu hu, đừng do dự , nàng chỉ chính là miếng bánh đậu đỏ!

      Thanh Long phản ứng kịp trước tiên, dùng khẩu hình miệng cho hai người khác, "Chủ nhân thích ăn ngọt !"

      Ba nam nhân lập tức động thủ, đem bánh đậu đỏ bóp nát sau chia làm phần , phần đánh hướng Quý Ngữ Hàm.

      Mặc dù bởi vì sợ kinh động Đoan Mộc Ly, bọn họ dám dùng lực quá lớn, Quý Ngữ Hàm chính là bao lâu liền từ nguyên vị  biến thành vị bánh đậu đỏ thơm lừng . . . . . .

      Biến hóa như thế khiến cho "Người nổi tiếng"  Đoan Mộc Ly an tĩnh sau lưng nàng bất mãn, ngẩng đầu lên, để cho Quý Ngữ Hàm xoay người, ngay mặt đối diện với mình.

      Hu hu. . . . . .

      chóp mũi Quý Ngữ Hàm còn dính miếng bánh, đáng thương nhìn .

      thể ăn sống a. . . . . .

      Dầu gì cũng phải tìm nồi nấu, đốt lửa, để cho nàng có cơ hội chạy trốn chứ. . . . . .

      Ánh mắt đỏ hồng đầy tia máu của Đoan Mộc Ly nheo lại, ở mặt nàng quét vòng, rơi vào miếng bánh.

      đợi mọi người kịp phản ứng ——

      Cúi đầu, miệng hé ra, cắn mũi Quý Ngữ Hàm. . . . . .

      A a a. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm thét chói tai ở trong lòng, muốn phản kháng, liền phát Đoan Mộc Ly lui ra, trong miệng còn cắn miếng bánh kia.

      Sau đó. . . . . .

      Mặt nhíu lại, thần sắc chán ghét, Đoan Mộc Ly đem miếng bánh phun ra, khiêng Quý Ngữ Hàm liền .

      ". . . . . ." Buồng tim trải qua lên xuống, Quý Ngữ Hàm khóc òa.

      Chương 296: thử nghiệm hiệu quả xuân dược  . . . . . . Khóc (3)

      Đừng im lặng như vậy a. . . . . . Hu hu, muốn làm gì thể báo trước   tiếng sao. . . . . .

      Đoan Mộc Ly căn bản ngang qua mỗi cửa cũng dừng chút, ở cửa Ngự Thiện Phòng dừng lại, trái tim Quý Ngữ Hàm treo lên , cùng bọn Thanh Long rón rén vẫn dám lên tiếng theo sát ở phía sau  .

      Đoan Mộc Ly tại chẳng qua là nhìn bình tĩnh, ra căn bản thần trí , cũng phân biệt người và. . . . . . Heo?

      Nếu tìm nồi, nàng phụ trách trốn mau, bọn Thanh Long cũng nhanh chút tới trước ném heo vào. . . . . .

      Hu hu. . . . . .

      Ngoài dự liệu của mọi người, Đoan Mộc Ly chẳng qua là ở cửa Ngự Thiện Phòng đứng lát, sau đó lại về phía trước.

      Hiển nhiên Ngự Thiện Phòng cũng phải là mục đích của .

      Chẳng lẽ là muốn đốt nướng ngoài trời? Hu hu. . . . . .

      Cho đến khi tới Ôn Tuyền, bước chân Đoan Mộc Ly mới hoàn toàn dừng lại, chút do dự ôm Quý Ngữ Hàm nhảy xuống.

      ". . . . . ." ra là rửa sạch rồi ăn. . . . . .

      A a a. . . . . .

      Ý nghĩ này của Quý Ngữ Hàm lập tức liền bị hành động thực tế của Đoan Mộc Ly bác bỏ.

      Nàng ở trong lòng thét lớn, Đoan Mộc Ly cởi y phục nàng!

      Chẳng lẽ bọn họ sợ quá nên nghĩ sai, lần này xuân dược phát huy căn bản là "Vốn là hiệu quả" của nó ?

      Điều này cũng có cách nào để bọn Thanh Long vây xem nữa, Quý Ngữ Hàm khóc nức nở mà để cho bọn Thanh Long mau.

      ra căn bản cần nàng ra lệnh, ngay từ lúc Đoan Mộc Ly mới kéo váy nàng, mấy người ... nam nhân kia liền vội vàng rời .

      mình lưu lại nơi này, Quý Ngữ Hàm rơi lệ nhìn Đoan Mộc Ly lời cởi y phục nàng .

      Chuyện gì, . . . . . . Nàng khẩn trương.

      Sao cảm giác cổ quái như vậy. . . . . .

      Đem nàng cởi sạch, Đoan Mộc Ly nhìn cũng nhìn nàng, bắt đầu. . . . . . cởi đồ mình.

      Quý Ngữ Hàm rơi lệ, cuối cùng tìm cơ hội chạy trốn!

      Cởi xong  nhìn cũng nhìn cái, giống muốn chạm vào, tám phần chính là muốn ăn nàng!

      Nhanh chóng về hướng bên bờ, Quý Ngữ Hàm mới vừa hai bước, chân liền bị người kéo lại, người cũng bị ôm trở lại.

      Hu hu. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm rơi lệ theo sát Đoan Mộc Ly đỏ mắt mắt to trừng đôi mắt, cố gắng cùng giảng đạo lý.

      "Hắc ~" Quý Ngữ Hàm lộ ra khuôn mặt tươi cười thê thảm.

      Tay đánh nỡ khuôn mặt tươi cười, há mồm chắc cũng nỡ ăn khuôn mặt tươi cười đâu . . . . . .
      ngocanh, AikoNguyenJuuni thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       Chương 297: thử nghiệm hiệu quả xuân dược  . . . . . . khóc (4)

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-30626" title="493c2c5ahc71c39ea1308690" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/11/493c2c5ahc71c39ea1308690.jpg" height="680" width="481" />




      ai để ý tới nàng, Đoan Mộc Ly chuyên tâm mà rửa sạch sẻ "Thức ăn" trước mắt .

      . . . . . . Đây là từ thị giác của Quý Ngữ Hàm phân tích .


      "Cái đó, chàng bây giờ có thể biết ta, nhưng nếu chàng ăn ta, sau này nhất định hối hận!"


      Tiếp tục rửa.


      ". . . . . . Chàng ăn lão bà!"


      Rửa rửa.

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm bi phẫn , "Ăn ăn , ta có võ công! Nếu chàng dám cắn ta, ta đánh rụng răng chàng!"

      Rửa sạch sẻ, Quý Ngữ Hàm lại biến trở về nguyên vị  . . . . . . Cho nên Đoan Mộc Ly ôm lấy Quý Ngữ Hàm, vẻ mặt lười biếng nhắm mắt lại


      ". . . . . . Mọi người ở đây có dùng răng giả ? Nếu có răng, đẹp trai, đẹp trai hơn nữa cũng còn đẹp trai, ta liền hưu phu!"


      Vẫn nhắm hai mắt, Đoan Mộc Ly kéo tay Quý Ngữ Hàm, cắn cái.


      ra là hôn cái, nhưng thần kinh Quý Ngữ Hàm khẩn trương quá ..., bây giờ nhìn lại chính là cắn. . . . . .


      Xác nhận mình ít khối thịt, Quý Ngữ Hàm rơi lệ.

      Cảm thấy ăn ngon sao?

      Vậy buông nàng ra . . . . . . Hu hu, để cho thức ăn khẩn trương như vậy, quá có đạo đức mà


      Thần kinh căng thẳng hồi lâu, lâu đến mức Quý Ngữ Hàm bắt đầu xuất ảo giác, cho là Đoan Mộc Ly ngủ thiếp .


      Ách. . . . . .

      Giống như phải là ảo giác?


      Đúng là ngủ thiếp !

      Nhận thức này khiến cho Quý Ngữ Hàm mừng rỡ thiếu chút nữa nhảy đứng lên, cẩn thận muốn rút người rời .


      Nhưng nàng mới vừa động cái, Đoan Mộc Ly lập tức ngẩng đầu lên, mở hai mắt đỏ bừng nhìn nàng.


      "Ngài ngủ, ngài ngủ ngoan ngoan. . . . . . Ta động ." Hu hu.


      phải chỉ có hai con ngươi đỏ sao, ánh mắt con thỏ cũng đỏ đó. . . . . .

      Cũng biết nghe có hiểu bảo đảm của Quý Ngữ Hàm hay , Đoan Mộc Ly nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ.


      Quý Ngữ Hàm khẩn trương tới cực điểm, hoàn toàn dám lộn xộn nữa.

      lần này"Nổi điên",  triệu chứng chính là như vậy sao?

      Nhưng thân thể của rất nóng, đơn giản là nóng người, hai người dán rất gần, nàng có thể cảm giác được tim của nhảy nhanh hơn bình thường.


      có vấn đề gì chứ. . . . . .


      Quý Ngữ Hàm nhờ giúp đỡ mà nhìn về phía tiểu trong suốt sớm tỉnh, từ đầu nàng nhảy xuống, trôi ở trong Ôn Tuyền bơi qua bơi lại.


      mảnh chồi chỉ lo đẩy nước, tiểu tử đó hoàn toàn để ý nàng, xoay người qua lại .

      Chương 298: thử nghiệm hiệu quả xuân dược  . . . . . . khóc (5)

      ". . . . . ." Nó nháo nháo, nhưng đối với hai người bọn họ thấy chết mà cứu chứ?

      Chỉ có thể an ủi mình ở trong lòng như vậy, Quý Ngữ Hàm bình tĩnh tựa vào bên cạnh Ôn Tuyền.

      Theo thời gian trôi qua, nhiệt độ cùng nhịp tim của Đoan Mộc Ly từ từ khôi phục bình thường, nàng càng yên tâm.

      Yên tâm, yên tâm, yên tâm. . . . . . Sau đó nàng liền bi phẫn .

      Hu hu, còn muốn ngủ bao lâu nữa!

      Bọn họ nửa đêm hôm qua tới đây, bây giờ nhìn thấy mặt trời, nhất định qua buổi trưa, nhiệt độ cùng nhịp tim của hoàn toàn khôi phục bình thường, sao còn ngủ!

      Hu hu, nàng đói. . . . . .

      Đoán chừng bọn Thanh Long cho là nơi này tại trình diễn hình ảnh hạn chế, cũng dám vào, làm sao bây giờ?

      Do dự chút, Quý Ngữ Hàm bắt đầu cẩn thận di động, muốn từ trong ngực tránh ra.

      Người có tỉnh.

      Quý Ngữ Hàm chấn phấn, cọ a cọ, cọ a cọ. . . . . .

      Nửa người tự do mà nằm ở bên bờ , Quý Ngữ Hàm định tiếp tục cố gắng, lúc đem chân rút ra  ——

      Quay đầu, nàng đối mặt với ánh mắt ửng đỏ  của Đoan Mộc Ly

      A a a. . . . . . sao hết lần này tới lần khác tỉnh lại đúng lúc như vậy!

      Quý Ngữ Hàm cũng dám thở mạnh, hi vọng Đoan Mộc Ly chẳng qua là tỉnh lại ngắn ngủi, liền lập tức lại tiếp tục ngủ.

      Nhưng nàng thất vọng. . . . . .

      Đưa tay kéo nàng, chóp mũi của Đoan Mộc Ly cọ người nàng, "thức ăn ~"

      ". . . . . ." Cả người Quý Ngữ Hàm cứng đờ, khóc ra nước mắt.

      Trước đó vô số lần hi vọng có thể mở miệng chuyện, cũng phải hi vọng cái này !

      Đoan Mộc Ly đột nhiên hôn nàng cái, cười mị, "Ngọt."

      ". . . . . . Chua . . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm vô cùng hi vọng bây giờ nhìn Đoan Mộc Ly phản ứng chậm lại có thể bị nàng lừa gạt, sau đó chán ghét mà đem nàng vứt qua bên.

      Chính là hi vọng này cũng rơi vào khoảng . . . . .

      Đoan Mộc Ly đột nhiên cúi đầu, hôn hai cánh môi thoạt nhìn rất tròn trịa, ăn ngon, "Ăn" rất vui vẻ.

      Cái đó. . . . . . hiệu quả của xuân dược chính xác giống như rốt cục bắt đầu phát huy. . . . . .

      Thời điểm trong đầu còn dư lại tia lý trí  cuối cùng, Quý Ngữ Hàm khóc, cần nhiệt tình như vậy. . . . . .

      Đợi đến thời điểm nàng tỉnh lại, phát mình nằm ở cỏ, người đắp chăn bông hình người. . . . . .(chăn này ấm, luôn 37 0 dù trời nắng hay mưa,……)

      Chương 299: thử nghiệm hiệu quả xuân dược  . . . . . . khóc (6)

      Quý Ngữ Hàm bi phẫn nhìn chằm chằm Đoan Mộc Ly nhắm hai mắt, vẻ mặt ăn uống no đủ thoả mãn, a a a. . . . . . Cho nên lại ngủ thiếp!

      Đây là xuân dược gì, tác dụng phụ gì!

      Mấy người bọn Thanh Long nhất định là tun tin đồn nhảm đây!

      A a a. . . . . . Nàng tự do sau đó nhất định buộc ăn chậu khổ qua cho đắng chết luôn! Bi phẫn mà vẽ nên bức họa. . . . . .

      Nghỉ ngơi lát, ước chừng đủ thể lực, Quý Ngữ Hàm lại muốn muốn từ dưới người Đoan Mộc Ly chui ra .

      Lúc này nàng chậm rãi, tốc chiến tốc thắng, tay đẩy, đem Đoan Mộc Ly ngủ rất sâu đẩy ra, lập tức chạy về phía để y phục  .

      Sau đó, nàng liền bị đụng ngã . . . . . .

      Mới lần đại chiến, hình ảnh hạn chế độ tuổi kết thúc, chăn bông hình người lại đắp trở lại. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm đưa đôi mắt đẫm lệ nhìn trời, chấp nhận số mệnh, chỉ cần nàng di động, cũng rất có thể bị ăn, cho nên bây giờ chính là đàng hoàng  .

      Bên cạnh Ôn Tuyền im ắng, căn bản cũng có người đến gần, đương nhiên cũng có người cho nàng đưa ăn.

      Đói quá. . . . . .

      Hả?

      Hai mắt Quý Ngữ Hàm tỏa sáng nhìn quả táo chạy qua trước mắt mình, trời ban cho nàng !

      Tay lập tức đưa ra, muốn đem quả táo giống như có chân dài  đoạt lấy——

      Piu~

      Tiểu trong suốt từ sau quả táo lộ ra, rất khách khí mà vung lên nhánh chồi, đánh bay bàn tay của Quý Ngữ Hàm, tự mình khiêng quả táo chạy.

      Mấu chốt là nó còn chạy xa. . . . . .

      Ngay chỗ mà Quý Ngữ Hàm nhìn thấy rất ràng, nhưng với tới được , nó nhanh chóng cắn quả táo.

      Tiểu trong suốt. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm đứa đôi mắt đẫm lệ nhìn nó, dầu gì cũng cho nàng ăn miếng . . . . . . Hu hu.

      Rất nhanh ăn xong quả táo, tiểu trong suốt no rồi, thỏa mãn mà té ở cỏ.

      Quý Ngữ Hàm tiếp tục ngước đôi mắt đẫm lệ.

      biết có phải là chịu nổi ánh mắt tấn công của Quý Ngữ Hàm  hay , nhánh chồi chống lên, tiểu trong suốt lại đứng lên, sôi nổi mà .

      lát sau, tiểu tử với giỏ đồ ăn, đem giỏ đồ ăn ném tới trước mắt Quý Ngữ Hàm, lại mình nhảy chơi.

      Hu hu. . . . . . tên tiểu tử này rất có lương tâm mà!

      Quý Ngữ Hàm ngừng khóc , nhanh chóng mở giỏ đồ bắt đầu ăn.

      Ăn uống no đủ, nàng muốn ngủ, lại ngủ được, chỉ có thể nhìn sân cỏ bên cạnh.

       
      AikoNguyenJuuni thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 300: thử nghiệm hiệu quả xuân dược  . . . . . . khóc(7)

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-30674" title="100APPLE_IMG_0994" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/11/100apple_img_0994.jpg" height="386" width="580" />


      Đặt tên cho chúng nó là đuổi bắt thời gian. . . . . .

      Cao, tròn kia là Tiểu Lục, lùn tròn kia là Tiểu Phì, gió thổi qua, tiểu Lục nghiêng người hôn tiểu Phì, nhưng mà tiểu Phì trốn được, hôn chàng đẹp trai hơi tròn cao bên cạnh nó. . . . . .

      Tam giác tình a. . . . . .

      Cho đến khi Quý Ngữ Hàm đem tất cả cây cỏ bên cạnh cũng đặt tên, vẫn còn ở trong đầu trình diễn  vở kịch cẩu huyết tình của các loại hoa cỏ, chăn bông hình người người nàng rốt cục tỉnh lại.

      Quý Ngữ Hàm tại vừa nhìn thấy mở mắt ra liền khẩn trương, mặc dù ánh mắt của khôi phục bình thường, nhưng nàng vẫn lo lắng cho mình phải bị ăn thêm lần.

      ". . . . . . Ta là ai?" Nàng cẩn thận hỏi.

      Đoan Mộc Ly lắc đầu, trí nhớ toàn bộ trở lại, sau đó mặt biến sắc đứng dậy, khẩn trương mà kéo Quý Ngữ Hàm, kiểm tra dưới, "Ta làm gì nàng?"

      ". . . . . . có gì, lần này chàng rất yên tĩnh, chỉ có chút ‘sắc’. . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm thở phào nhỏm, xem ra lần này tỉnh lại.

      Đoan Mộc Ly sửng sốt chút, đau lòng nhìn sau lưng nàng bị cỏ cọ đến đỏ lên, " có bị thương?"

      ". . . . . ." Khuôn mặt Quý Ngữ Hàm trong nháy mắt liền đỏ hơn so với sau lưng, " có."

        Đoan Mộc Ly đưa tay cầm lấy y phục, giúp nàng mặc vào, "Sao để ta nằm dưới? Nàng phải là có thể đánh lại ta sao?"

      ". . . . . . Đoan Mộc Ly!" Quý Ngữ Hàm bi phẫn , "Đừng hỏi nữa!"

      Hu hu. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm bi phẫn, thời điểm hai người mặc quần áo cũng rất thuần khiết mà nhìn lên ngôi sao trời, giả bộ làm như trước đó cũng chưa từng xảy ra chuyện gì.

      sai, ngôi sao, tại là buổi tối. . . . . .

      "Sao chàng vội."

      Sau khi mặc quần áo tử tế, Quý Ngữ Hàm liền thúc giục , "Chuyện Tề Mị nhi còn chưa hỏi đó."

      Có phải mới vừa thanh tĩnh, nên còn chưa nhớ tới chuyện này?

      Đoan Mộc Ly lắc đầu, "Nếu nàng ta dùng xuân dược với ta, nhất định có ý định chạy trốn."

      "Nhưng Đoan Mộc Hồng. . . . . ." Quý Ngữ Hàm  ngừng thanh .

      Ai, trước đó tình huống hỗn loạn, tất cả mọi người sợ Đoan Mộc Ly nổi điên, cho nên cũng theo bọn họ, trông chừng Tề Mị nhi chỉ còn lại Đoan Mộc Hồng.

      Mà Đoan Mộc Hồng chỉ sợ nỡ xuống tay với nàng ấy, nếu như Tề Mị Nhi muốn chạy, cũng rất dễ dàng tìm được cơ hội?

      Chương 301: khích bác quan hệ bốn nước (1)

      Quả nhiên, sau khi bọn họ ra ngoài, chưa được mấy bước liền gặp Huyền Vũ phải canh giữ ở bên ngoài, thoạt nhìn ủ rũ cúi đầu  .

      "Chủ nhân, ngài sao chứ? Có muốn tìm ngự y đến xem chút ?"

      " cần."

      Trừ ngủ quá lâu, đầu có chút hôn mê, tại có gì đáng ngại.

      "Tề Mị Nhi chạy rồi?"

      "Dạ, " Sắc mặt Huyền Vũ rất kém cỏi, "Nàng còn đả thương Hồng Vương gia, Đỗ thái y xem cho Vương gia rồi, nghỉ ngơi tháng, nhất định có thể khỏi hẳn."

      " xem chút." Đoan Mộc Ly trầm mặt ra lệnh.

      Quý Ngữ Hàm cũng bị dắt .

      Vốn có chuyện muốn với , bây giờ phải là thời cơ tốt . . . . . . Chẳng qua thời điểm chậm chút rồi hãy .

      Đoan Mộc Hồng nằm ở giường, ngực quấn băng, sắc mặt tái nhợt.

      Nhìn thấy Đoan Mộc Ly vào, vội hỏi, "Đệ sao chứ?"

      " sao, lần này nổi điên rất yên tĩnh."

      Sau khi vào cửa, thần sắc Đoan Mộc Ly hòa hoãn chút.

      ". . . . . . Huynh xin lỗi đệ."

      Đoan Mộc Hồng có chút tự giễu cười cười, "Huynh vẫn cho rằng Mị nhi chẳng qua chỉ là dây dưa ngừng với hai người chúng ta, chưa từng nghĩ tới nàng ấy có thể là gian tế nước láng giềng."

      Chân tướng. . . . . . biết có đúng thế , nhưng muốn khích bác quan hệ hai  huynh đệ bọn họ là .

      Đoan Mộc Ly từ trong lòng đưa ra Tiên Hạc quả, Huyền Vũ lập tức đón lấy, cắt thành miếng , đút cho Đoan Mộc Hồng bị trọng thương.

      Đoan Mộc Ly ở trong lòng than thở, " trước đừng nhiều như vậy, an tâm dưỡng thương ."

      Từ nơi Đoan Mộc Hồng rời , Quý Ngữ Hàm hỏi nam nhân bên cạnh, "Tề Mị nhi là gian tế những nước khác?"

      Trước đó chuyện Tam nương chỉ giải thích đến nửa, , nàng còn chưa hiểu quan hệ giữa Tam nương tại cùng các quốc gia là như thế nào.

      "Rất có thể, Tề Mị nhi từ lớn lên ở trong cung, rất có thể là thầm bị người nào đó mua chuộc."

      Đoan Mộc Ly nhíu mi, "Là gian tế ba nước khác cũng có gì, chỉ sợ nàng ấy là người củaTam nương  ."

      A?

      Quý Ngữ Hàm sửng sốt, " Người của Tam nương  ? Tại sao nàng ấy lại muốn an bài gian tế bên cạnh chàng?"

      Đoan Mộc Ly lắc đầu cái, "Ta cũng nghĩ ra, chẳng qua là cảm thấy Tam nương có gì đó đúng lắm."

      Chương 302: khích bác quan hệ bốn nước (2)

      ". . . . . ." Vốn rất thích hợp. . . . . . Người bình thường làm sao có thể sống hơn ba trăm năm.

      Quý Ngữ Hàm hiểu nhìn , chờ nghe giải thích.

      "Nghe lúc Tam nương đóng cửa tất cả cửa hàng, nàng ấy cũng trường sanh bất lão, nhưng mà nàng ấy cũng muốn cho mọi người biết. Chẳng qua hơn ba trăm năm trước, Đại Gia còn rất hiển hách, nhà bọn họ có động tĩnh gì, đều là tiêu điểm của bốn nước, chuyện này tự nhiên cũng gạt được bốn Quốc Quân."

      "Phát sinh xung đột sao?"

      "Thiếu chút nữa, Tam nương lúc ấy uy hiếp : nếu như nàng chết, cũng ai biết được bí mật về trường sanh bất lão, sau đó ai còn dám hành động gì."

       "Vậy quan hệ  của Tam nương cùng bốn nước  chắc là rất kém. . . . . ."

      "Vốn là như vậy, cũng biết bắt đầu từ đâu, Tam nương học được võ công, hơn nữa nàng ấy có nội lực thâm hậu, là đương thời ai sánh bằng."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm im lặng gật đầu.

      Cho dù là tư chất, chỉ cần luyện trong thời gian đủ dài, nội lực cũng rất thâm hậu.

      Điểm này. . . . . . đúng là ai có thể so sánh lại với Tam nương.

      "Sau hội vũ, Tam nương hề sợ có người tập kích nàng ấy nữa, bắt đầu cùng bốn quốc hữu  lui tới, hơn nữa khi đó  quân chủ đều có chút sợ nàng, cũng đều tương đối cung kính đối với nàng."

      Sợ?

      Suy nghĩ chút, Quý Ngữ Hàm nữa gật đầu, hiểu hiểu.

      Quân chủ đời thứ nhất  có thể còn cảm thấy có cái gì, nhưng đến đời con cháu bọn họ, đến chắt trai. . . . . .

      Phát nhân vật từ đời tổ tông trong truyền thuyết, lại thanh xuân xinh đẹp mà đứng ở trước mặt ngươi. . . . . . ra chính là hù dọa người.

      Giọng đột nhiên chuyển thành trầm lắng, chân mày Đoan Mộc Ly cũng nhíu lại.

      "Nhưng đến bảy tám chục năm trước, Tam nương đột nhiên bắt đầu giấu giếm hành tung của mình, chẳng qua là thỉnh thoảng gặp các Quân Chủ nước, những thời gian khác, ai biết nàng ở nơi nào."

      Ách. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm mờ mịt, "Làm như vậy đối với nàng ấy có ích lợi gì?"

      Đoan Mộc Ly trực tiếp trả lời, "Đối với chúng ta có chỗ xấu, cũng bởi vì hành tung bí bình thường của nàng, mỗi Quân Chủ cũng bắt đầu hoài nghi nàng ở nước láng giềng, bởi vì hiểu lầm lẫn nhau, bốn nước ngoài mặt vẫn cùng hòa bình sống chung,  nhưng thực tế quan hệ xuất vết nứt."

      Kinh ngạc. . . . . .

      Quả nhiên như thế này, Tam nương gần như đạt được mục đích. . . . . .

       

       
      AikoNguyenJuuni thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :