1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 10. Trông ngươi có vẻ ăn rất ngon (1)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng

      <img class="alignnone size-full wp-image-23752" title="2d397b8b4892f620884dda8bc6865b0a978a0ad7" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/2d397b8b4892f620884dda8bc6865b0a978a0ad7.png" alt="" width="590" height="785" />


      Sau đó nàng cảm giác nam nhân bị mình ôm phát ra trận chấn động rất .

      Đây là...

      Đây là đại biểu phản xạ bình thường của Hoàng Thượng này có vẻ hơi chậm chút, tại mới bắt đầu cảm thấy đau xót, hay bị vẻ mặt của nàng dọa?

      Khả năng thứ hai có vẻ phải...

      đại, mọi người đều nàng bộ dạng xinh đẹp, cho dù đại và cổ đại có chút chênh lệch về thẩm mỹ, nàng cũng thể bị xem giống như người có diện mạo dọa người khác?

      như vậy là Hoàng Thượng phản ứng chậm?

      Quý Ngữ Hàm nháy mắt cảm thấy chiêng trống vang trời, pháo sáng tứ phía, thắng lợi hướng về phía nàng vẫy bàn tay bé.

      Hắc hắc hắc, phản ứng chậm, phản ứng chậm a!

      Nhẫn tâm véo cái mu bàn tay của mình, Quý Ngữ Hàm tìm cách đem càng nhiều nước mắt xuất ra.

      "Hoàng Thượng, Ngữ Hàm ngày nhớ đêm trông, rốt cục cũng gặp được ngài ~ "

      Lời này được mang theo rung, so với lời vừa rồi nghe qua còn ủy khuất đáng thương hơn.

      Hu hu, nàng rất đáng thương, nàng sắp bị lời của chính mình làm đau thương đến chết!

      Nam nhân bị nàng ôm lấy chấn động càng ngày càng kịch liệt, cuối cùng muốn sai biệt lắm tần suất chấn động bắt đầu run lên.

      Ách...

      Là Hoàng Thượng chịu kích thích quá lớn, hay lão nhân gia bị... động kinh?

      Nghi hoặc, Quý Ngữ Hàm nhất thời quên chớp lệ, tầm mắt sai biệt lắm khôi phục bình thường, liền nhìn đến...

      Môi hồng răng trắng, mặt mày như họa... chính là mỹ nhân vừa rồi trêu cợt nàng... Mỹ nam?

      "A..."

      Quý Ngữ Hàm hoảng sợ, lập tức buông tay nhảy về phía sau.

      Sau nàng liền nhàng ...

      Đoan Mộc Ly bắt lấy áo của nàng, tâm tình rất tốt mỉm cười, "Ven hồ Đại Minh ta nhớ , trong hồ Lạc vừa rồi ta nhớ rất ."

      "..." A a a... thực xin lỗi, nam nhân này để lộ ra khuôn mặt đẹp như vậy a!

      "Chủ nhân, thuộc hạ thất trách!"

      Đoan Mộc Ly rốt cục mở miệng, ba nam nhân phía trước lập tức quỳ xuống thỉnh tội, Chu Tước đem chuyện lúc trước lần.

      Đoan Mộc Ly hơi hơi nhíu mày "Ngươi ăn Tiên Hạc quả?"

      "... Cái kia, ta căn bản biết đó là Tiên Hạc quả..."

      Hu hu, nàng rất oan!

      Đoan Mộc Ly chuyện, hơi hơi nhíu mày đánh giá nàng.

      Khuôn mặt đẹp nha...

      Quý Ngữ Hàm, tại phải là lúc chảy nước miếng!

      thể bị nam nhân này mê hoặc a a a...

      Chương 11. Trông ngươi có vẻ ăn rất ngon (2)

      " biết cũng sao."

      mặt Đoan Mộc Ly lộ ra nụ cười cực kỳ ôn hòa, xoa xoa đầu Quý Ngữ Hàm.

      Cảm thấy chơi rất vui, lại xoa cái thứ hai.

      Sau đó lại tiếp tục vò đầu...

      phải Quý Ngữ Hàm cắn răng, khi còn xem Ninja rùa phải xem chơi, nàng nhịn!

      Tuy rằng có chút ác liệt, nhưng nam nhân này vẻ mặt thực ôn hòa, hơn nữa phải mới vừa " sao" sao?

      Xem ra giống thủ hạ của hung ác như vậy.

      Đôi mắt Quý Ngữ Hàm bắt đầu hướng về phía mỹ nam hoàng đế ôm thêm đường hy vọng.

      Đối với đầu của Quý Ngữ Hàm trái vỗ vỗ phải xoa xoa, chơi nửa ngày Đoan Mộc Ly rốt cục mở miệng chuyện.

      " biết cũng sao, ngươi tại chính là Tiên Hạc quả, ta đem ngươi ăn là được."

      Tâm tình của sai vỗ vỗ đầu Quý Ngữ Hàm "Yên tâm, ta ăn kiêng, hơn nữa ngươi thoạt nhìn ăn rất ngon."

      "..."

      A a a... Quả nhiên là thể đem làm người tốt mà!

      Bình tĩnh, Quý Ngữ Hàm đình chỉ phê phán nam nhân này, giải quyết việc đại trước.

      "Khụ, cái kia, Hoàng Thượng, ngươi nhìn lầm rồi, kỳ ta chút đều thể ăn!"

      Đoan Mộc Ly hưng trí theo nàng thảo luận "Ngươi từng ăn qua?"

      "..." Hu hu, xuất sư bất lợi!

      "Khụ, ngươi đem ta ăn, cũng nhất định có thể hấp thu dinh dưỡng của Tiên Hạc quả a."

      Đoan Mộc Ly thần thái thập phần ôn hòa xoa đầu nàng, như cảm tạ nàng tri kỷ đưa ra ý kiến bất đồng như vậy.

      Nhưng lần này Quý Ngữ Hàm dễ bị lừa như vậy, tiểu lí tàng đao (*) chính xác là !
      (Nụ cười chứa đao kiếm)

      Quả nhiên, Đoan Mộc Ly cười mở miệng " có việc gì, ăn trước rồi hãy ."

      "..." Quý Ngữ Hàm nghẹn chút.

      Sau đó nàng miễn cưỡng cười "Nhưng ăn lần đủ, nên nhất định phải thận trọng suy nghĩ, thể ăn tùy tiện..."

      Hu hu, nàng tại thế nào cũng coi như là động vật quý hiếm nha!

      " cũng đúng."

      Đoan Mộc Ly lại xoa xoa đầu nàng "Trước mang về cung nuôi, sau để cho đám đầu bếp của ngự thiện phòng nghiên cứu nên ăn như thế nào."

      "..."

      Nghe lời này... Sao lại giống như chuyện với người vậy nè?

      Nhưng chỉ cần phải giết nàng ngay lúc này là tốt rồi, nàng tiếp tục nhịn!

      Trong hoàng cung rất rộng rãi a, đến bên trong, nàng nhất định có nhiều cơ hội chạy trốn đếm được!

      Chương 12. Vào ở tẩm cung của Hoàng Thượng (1)

      Lôi kéo Quý Ngữ Hàm, Đoan Mộc Ly về hướng xe ngựa.

      "Cái kia, ta phải cùng ngươi ngồi xe ngựa sao?"

      Nam nhân quay đầu lại, đối với nàng lộ ra nụ cười mị hoặc "Ta sợ Tiên Hạc quả của ta chạy mất."

      "..."

      Chủ nhân lên xe , người bên ngoài lập tức thu hồi bàn, chuẩn bị xuất phát.

      Xốc lên nhuyễn liêm (tấm mành), Quý Ngữ Hàm hướng ra phía ngoài nhìn lên mới phát bức họa bày ra bàn, thoạt nhìn...

      Chính là nàng?

      "Ngươi vẽ ta làm gì?"

      "Muốn bắt ngươi trở về." nghĩ nàng lại bị bọn người Chu Tước bắt trở lại.

      "... Lúc trước ta căn bản có trêu chọc ngươi!"

      Hu hu, ràng chịu thiệt là nàng!

      Nàng tại nhớ tới câu của "Ta có" đều muốn đâm đầu chết quách!

      Đoan Mộc Ly tiếp tục lấy tóc nàng làm sợi len vo thành đống, "Lai lịch , ta muốn biết ngươi là loại người nào."

      Ánh mắt sáng lên, Quý Ngữ Hàm đột nhiên lại có chủ ý.

      "Ta , kỳ ta là đến từ thời khác!"

      "Ừ."

      Đoan Mộc Ly cũng bị dọa, vẫn cười khẽ, gật đầu.

      có phản ứng?

      Quý Ngữ Hàm do dự nhìn , "Ngươi sợ ta là ma quỷ quái sao?"

      " sợ."

      "... Quả nhiên là được dạy qua thế nào là an toàn thực phẩm mà! Thức ăn nguồn gốc sao có thể ăn tùy tiện chứ!"

      "Ăn bị đau bụng sao?" Đoan Mộc Ly cười hỏi.

      "... !" Quý Ngữ Hàm cắn răng nhịn.

      " có việc gì" Đoan Mộc Ly tiếp tục xoa đầu nàng "Trở về tắm rửa phơi nắng, phơi nắng tốt rồi."

      "..." Quý Ngữ Hàm nghe được thanh hộc máu của chính mình.

      Hu hu, nàng thua rồi!

      Nàng vẫn an phận dựa vào hai cái đùi chạy trốn, ràng như vậy chỉ vì !

      Nàng lời nào, Đoan Mộc Ly cũng mở miệng, chỉ dùng ngón tay linh hoạt chơi đùa tóc nàng.

      Trước kia chưa thấy qua có người tóc rối tung ra cửa như vậy, nhưng ra chơi rất vui.

      Đoan Mộc Ly chơi đến nghiện, đường hồi cung, mượn chuyện này tiêu khiển...

      Vài lần phản kháng đều bị trấn áp, Quý Ngữ Hàm chỉ có thể tiếp tục nhịn.

      A a a...

      phải quân tử, báo thù ba năm muộn!

      Nàng muốn tìm Hoàng Thượng láng giềng gả cho , nàng muốn cho lão công giúp nàng trả thù mỹ nam này!


      Chương 13. Vào ở tẩm cung của Hoàng Thượng (2)

      Đến hoàng cung, xe ngựa vừa dừng lại, Quý Ngữ Hàm bi phẫn mở cửa xe nhảy xuống.
      "Phù phù"

      "Răng rắc"

      Hai tiếng vang hợp lại.

      Thanh thứ nhất là vì... Nàng rơi vào trong nước.

      Tiếng thứ hai là ở trong lòng nàng, nàng cảm thấy thanh mặt mũi mình rầm rầm vỡ vụn.

      A a a...

      Ai lại đem xe ngựa đậu ở bên hồ, chút đất để đứng cũng có!

      Đoan Mộc Ly cười từ cửa xe lộ ra thân người, đưa tay đẩy mái che xe ngựa, nhàn nhã đứng thẳng.

      "..."

      phải xe ngựa có mái che rộng rãi sao, có cái gì ... Ô ô!

      Vẫy tay ý bảo thủ hạ cần lại đây hỗ trợ, Đoan Mộc Ly cúi người, đem Quý Ngữ Hàm theo trong hồ vớt ra.

      " vất vả mới phơi khô, lại bị ướt ."

      xong liền mang theo Quý Ngữ Hàm, giữa trung giũ, rồi lại giũ...

      "... Ngươi tên gì?"

      Thất sách thất sách, lúc trước sao lại quên hỏi tên của !

      "Đoan Mộc Ly."

      Hít sâu hơi, Quý Ngữ Hàm rống to, "Đoan Mộc Ly!"

      "..." Bọn người Thanh Long, tứ đại thị vệ đều hoảng cả lên.

      phải bị tiếng la làm hôn mê, mà là vì...

      Có người dám hô thẳng tên chủ nhân như vậy?

      Tiên Hạc quả quả nhiên phải vật phàm, sau khi ăn có thể làm người ta trở nên điên cuồng ngang ngược như vậy!

      Đoan Mộc Ly vẫn mỉm cười như cũ, mặt tung tóe bọt nước, ánh mặt trời chiếu xuống rạng rỡ ánh sáng lấp lánh, có vẻ khuôn mặt kia lại càng câu lòng người, đẹp đến thể tin nổi.

      Hình dáng duyên dáng của đôi môi hơi hơi nhếch, cười hỏi, "Dễ nghe chứ?"

      "..." hơi thở lên, Quý Ngữ Hàm thiếu chút nữa bị nghẹn.

      Ai "Tướng từ tâm sinh"?(hình dáng do tính tình sinh ra)

      Ô ô, tuyệt đối là lầm người rồi!

      Nam nhân này tính cách cùng khuôn mặt, xu cũng đều có quan hệ gì!

      "A... Ngươi làm gì?"

      Thắt lưng đột nhiên bị ôm, Quý Ngữ Hàm bi phẫn bị làm sợ tới mức lập tức hoàn hồn.

      "Mang ngươi ."

      Tay vẫn ôm thắt lưng nàng, cũng thấy nàng có động tác gì, Đoan Mộc Ly đột nhiên nhàng bay lên.

      Tuyệt đỉnh cao thủ a...

      Xem ra nàng muốn chạy trốn, nhất định phải chờ thời điểm nam nhân này vào triều hoặc sủng hạnh tần phi linh tinh nào đó, thời gian dài để rời .
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương14. Vào ở tẩm cung của Hoàng Thượng (3)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng


      Tính toán trong lòng, Quý Ngữ Hàm ngẩng đầu, nhìn xem bốn phía.

      Nàng tại biết vì sao xe ngựa lại đứng ở bên hồ .

      Bởi vì chính giữa hồ xây cung điện xanh vàng rực rỡ huy hoàng, mà hồ... Lại có cầu.

      Cảm giác ổn a...

      Quý Ngữ Hàm quay đầu nhìn nam nhân bên cạnh "Kia là chỗ nào?"

      "Tẩm cung của ta."

      "... Ngươi dẫn ta tẩm cung làm gì?"

      "Ở."

      "... Chổ ở của ngươi, sao ta tới ở!"

      Rất khủng bố, dù nam nhân này bộ dạng so với nàng còn đẹp hơn, nhưng nàng thể cùng ở chung, rất nguy hiểm!

      Đến lúc đó nàng còn chưa bị bưng lên bàn, bị nam nhân này lấy loại phương thức làm đồ ăn, ăn sạch rồi!

      "Ta sợ Tiên Hạc quả của ta chạy, nên lúc nào cũng phải đặt ở bên người trông chừng."

      "Hì hì..."

      Quý Ngữ Hàm cố gắng lộ ra nụ cười ngoan hiền nhất của bản thân, "Ngươi xem ta trung hậu thà như vậy, ta làm sao có thể chạy?"

      Ánh mắt Đoan Mộc Ly mặt nàng quét vòng, " giống trung hậu thà."

      "..." Hu hu, như đâm vào tim của nàng, đau đầu quá!

      Từ , khuôn mặt Quý Ngữ Hàm biết bi phẫn.

      Đến thời kỳ trưởng thành, ngay cả dáng người của mình nàng cũng bi phẫn, toàn bộ ngoại hình đều làm cho nàng mỗi ngày cắn răng phẫn hận.

      Kỳ bộ dạng của nàng chút cũng khó coi, ...

      Hu hu, bình thường dưới tình huống này...

      Các trưởng bối chuyện có vẻ hàm súc, khen câu "Đứa này bộ dạng thực xinh đẹp"

      Nam sinh đánh giá trước hết xem , nàng vẫn muốn hỏi, về phần nữ sinh...

      Gần như muôn miệng lời, các nàng nhắc tới tên của nàng ngay lập tức nghiến răng nghiến lợi.

      "Hồ ly tinh kia!"

      Hu hu, bộ dạng phải có chút mị, khuôn mặt thực "nguyên bộ" (đồng dạng) với thân phận sao?

      Đáng thương nàng lớn như vậy ngay cả tình cũng chưa nếm qua, mỗi ngày lưng còn phải đeo tội danh hồ ly tinh.

      Nàng bị oan a!

      Dáng dấp như vậy, cũng phải lỗi của nàng a...

      Ô ô, nàng ràng là bé đáng năm tốt bốn dễ thương nha.

      Sao lại có người xem bản chất của nàng, phát tâm tính thuần lương, tính khiết ngây thơ trong sáng của nàng chứ?

      ——————

      Chương 15. Vào ở tẩm cung của Hoàng Thượng (4)

      Quý Ngữ Hàm chìm trong bi phẫn xót xa cho bản thân, phát Đoan Mộc Ly mang nàng đáp xuống phía trước tẩm cung.

      Tinh thần nàng còn chưa trở lại, Đoan Mộc Ly cũng kêu nàng, cứ mãi lấy tay nghịch tóc nàng.

      Đồng thời nâng lên hai bên tóc mai, Đoan Mộc Ly lui về phía sau.

      Ừm.

      thực vừa lòng với đầu tóc nàng, rất giống lỗ tai “cẩu”, đáng .

      Quý Ngữ Hàm biết trong lòng suy nghĩ cái gì, nhưng thập phần buồn bực lấy tóc của mình chơi nữa rồi.

      "Tóc ngươi ràng cũng dài!"

      Nàng thở phì phì đem tóc mình kéo trở về.

      "Chơi tóc của mình có ý nghĩa."

      Đoan Mộc Ly xong lại đem nàng kéo về bên người của mình, bàn tay to tiếp tục đưa tới đỉnh đầu nàng "tàn sát bừa bãi".

      "..." Quý Ngữ Hàm run rẩy khóe miệng.

      "Khụ, này, Hoàng Thượng, ngươi... Tuổi thơ của ngài có niềm vui nào sao?"

      "Tuổi thơ? Vẫn vội vàng học bài, tập võ, có tuổi thơ."

      Quả nhiên giống như nàng nghĩ!

      Ô ô, mỹ nhân Hoàng Thượng này rốt cục phát vật giống như có thể làm cho tìm được cảm giác thơ ấu, nên chơi để yên sao?

      Rất khiến cho người ta bi phẫn!

      Ba năm muộn, ba năm muộn... Quý Ngữ Hàm ở trong lòng nhắc nhở chính mình.

      Còn chưa đến thời điểm báo thù, nàng tại tiếp tục nhịn!

      Quý Ngữ Hàm cứng ngắc cười cười "Hoàng Thượng, ta ở chỗ nào?"

      Nụ cười mặt Đoan Mộc Ly còn tự nhiên hơn, thập phần khoái trá cho nàng đáp án "Đương nhiên là theo ta, bên trong tẩm cung chỉ có cái giường."

      "..." Quý Ngữ Hàm hóa đá .

      "Yên tâm ."

      Đoan Mộc Ly thập phần ôn nhu sờ sờ tóc của nàng, "Ta ngủ thực nghiêm túc, đem ngươi đè bẹp, ngươi cần lo lắng mình vẫn chưa vào nồi, bì đè chết."

      "..."

      A a a... Mau xuất thích khách giết nam nhân này !

      Càng nhìn càng cảm thấy bộ dáng nàng nổi giận đùng đùng chơi cũng rất vui, Đoan Mộc Ly chọc chọc vào mặt nàng.

      "Bánh bao tức giận."

      "..." Chờ lúc nàng báo thù, nàng muốn đem vặn lại thành bánh quai chèo!

      "Ta muốn ngủ cùng giường với ngươi!"

      Đoan Mộc Ly trực tiếp trả lời vấn đề của nàng, ngược lại hỏi nàng, "Ngươi sợ ma sao?"

      "... Ngươi hỏi ta chuyện này làm gì?"

      Hu hu, nàng sợ, rất sợ...

      Chương 16. Bị lừa cùng giường (1)

      "Trong cung oan hồn rất nhiều, đến buổi tối, bọn họ thích ra ngoài tụ tập."

      Ngữ khí của Đoan Mộc Ly thoải mái, nghe lời này, ở trong lòng liền có ý nghĩa "Nơi này, buổi tối thường xuyên có người tụ hội, rất náo nhiệt " ...

      Oan, oan hồn?

      Lại còn rất nhiều?

      Quý Ngữ Hàm nháy mắt cảm thấy da đầu run lên, gió lạnh từng trận.

      Nàng gượng cười hai tiếng "Hắc hắc, làm chuyện thẹn với lòng, sợ quỷ gõ cửa, dù nơi này có oan hồn, ta cũng cần sợ."

      Hu hu, những lời này là giả!

      "Vậy là tốt rồi."

      Bộ dáng của Đoan Mộc Ly giống như thực yên tâm "Bọn họ đều là thành viên cũ, lần này rốt cục có thể có nhiều bạn để chơi"

      "..." Quý Ngữ Hàm khóe miệng run rẩy "Có ý gì?"

      "Ngươi cũng chưa làm qua chuyện xấu, bọn họ bắt ngươi làm bạn, như vậy các ngươi mỗi đêm có thể chơi cùng nhau."

      "..." Tưởng tượng chút, có rất nhiều quỷ chạy tới tìm mình để "chơi" ...

      Quý Ngữ Hàm nháy mắt mặt còn chút máu, hu hu, nàng chơi được sao...

      Người trước mắt giống như có chút sợ hãi, thiện tâm hiếm thấy của Đoan Mộc Ly rốt cục ra.

      "Đừng sợ" vỗ vỗ đầu nàng "Bọn họ đều sợ ta, ngươi theo ta, cần sợ có ma tới tìm ngươi."

      Thiện tâm vẫn nhiều lắm a...

      "..." có cửa đâu!

      Bên trong tẩm cung cũng chỉ có mình , nàng phòng cung nữ ngủ!

      Nhưng tìm lượt cả tẩm cung, Quý Ngữ Hàm bi phẫn.

      nơi lớn như vậy chỉ có hai người bọn họ?!

      Hoàng đế phải đều dáng vẻ rất kiêu ngạo, đến chỗ nào đều có vô số người hầu hạ sao?

      Vì sao nơi này ngay cả cái thái giám lẫn cung nữ đều có!

      Đoan Mộc Ly nhìn ra suy nghĩ trong lòng nàng, cười giải thích "Ta thích người khác quấy rầy, nên đem tẩm cung xây giữa hồ."

      "... Ha ha" Quý Ngữ Hàm gượng cười "Ta cũng ở chỗ này quấy rầy, ngươi tìm người khác coi chừng ta ."

      Đoan Mộc Ly thực ôn nhu vỗ vỗ đầu nàng "Ta thích 'người' quấy rầy, thức ăn sao."

      "..."

      Tuy thể tin lời của , nhưng xem tivi nhiều, nghĩ thế nào hoàng cung đều có thể có rất nhiều oan hồn.

      Vào ban đêm, Quý Ngữ Hàm dám rời , nhưng chết sống lên giường.


      Chương 17. Bị lừa đồng giường (2)

      Nàng cứ như vậy đứng bên giường giống như tiểu cung nữ hầu hạ .

      " muốn theo ta ngủ cùng giường?" Đoan Mộc Ly cười hỏi.

      Quý Ngữ Hàm thực kiên quyết " muốn!"

      "Vậy được rồi." Đoan Mộc Ly thỏa hiệp cười cười.

      ổn!

      Nam nhân này làm sao có thể thỏa hiệp?

      Quý Ngữ Hàm vừa định bỏ chạy, tay Đoan Mộc Ly duỗi tới.

      Nhanh chóng điểm huyệt đạo của nàng, làm nàng nửa phần khí lực đều dùng được, Đoan Mộc Ly cười đem nàng kéo lên giường.

      Tay đặt ở tóc của Quý Ngữ Hàm xoa xoa, Đoan Mộc Ly cười đến thập phần vừa lòng "Chơi rất vui."

      "..." xấu xa!

      Đoan Mộc Ly đùa giỡn với nàng nữa, nâng tay vung lên, tắt đèn, nhắm mắt chuẩn bị ngủ.

      Ngủ đơn giản như vậy?

      Quý Ngữ Hàm thể nào yên tâm, thần kinh khẩn trương nhìn chằm chằm mặt Đoan Mộc Ly.

      Sau đó nàng liền cảm thấy... Làm sao có thể có người có bộ dạng đẹp như vậy?

      Ngừng! Bài học kinh nghiệm tàn khốc lại xảy ra trước mắt!

      thể bị khuôn mặt này lừa!

      Trong lòng giáo huấn chính mình phen, Quý Ngữ Hàm thay đổi đôi mắt đối với sắc đẹp phía trước thờ ơ, đối với trợn mắt nhìn.

      Mỹ nam trước mắt giống như ngủ say, Quý Ngữ Hàm phát tay biết khi nào đến phía sau nàng, động tác nhanh chóng ở lưng nàng điểm chút.

      Hô ~

      Huyệt ngủ bị điểm trúng, vừa rồi người còn trừng mắt liền ngoan ngoãn nhắm mắt lại, tiến vào mộng đẹp.

      Đoan Mộc Ly cũng mở mắt ra, tay sợi tóc nàng sờ sờ, tâm tình vui vẻ cong môi lên, lần này ngủ .

      Sáng hôm sau, Quý Ngữ Hàm tỉnh lại phát giường chỉ có mình.

      Nàng ngủ khi nào?

      Hoảng sợ, nàng nhanh chóng ngồi xuống, phát quần áo vẫn mặc, tốt.

      ... Được rồi, nam nhân kia tuy thực xấu xa, nhưng ít ra có ưu điểm, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.

      Bên giường để bộ quần áo, ánh mắt lại hướng xa, thấy bàn bày đồ ăn gì đó, còn có khí nóng bốc lên.

      Bữa sáng?

      phải chứ... Nam nhân này còn có thể đối với nàng tốt như vậy sao?

      Quý Ngữ Hàm theo trực giác nghĩ đến lại chỉnh người, đứng dậy đến cạnh bàn, phát là bữa sáng.

      Hơn nữa mọi thứ đều ngon lành, nhìn khiến cho ngón tay cũng phải động.
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      thuyt, Tiểu Bạch Thỏ XXX, ngocanh7 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 18.Hoàng cung cấm địa bí mật (1)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng


      Sao chỉ trong đêm, nam nhân kia liền đổi tính?

      Quý Ngữ Hàm thập phần nghi hoặc rửa mặt chải đầu, sau khi trở về phát bữa sáng vẫn còn nóng.

      Sờ sờ cái bàn, nàng phát cái bàn này có độ ấm giống như thân mình, như tiểu ấm lô làm ấm đồ ăn phía .

      Thần kỳ a...

      Quý Ngữ Hàm từ xuống dưới nhìn nửa ngày, xác định đây là cái bàn có thể tỏa nhiệt trong thời gian dài.

      Thuận tiện!

      Cổ đại có lò vi sóng, cái bàn này đúng là bảo bối.

      Chờ nàng trả thù xong nam nhân này, nhất định phải đem cái bàn này cướp !

      Ở trong lòng định ra kế hoạch chạy trốn như thế nào, Quý Ngữ Hàm rất nhanh ăn qua bữa sáng, ra ngoài xem xét địa hình.

      Hồ này diện tích rất lớn, đứng ở ngoài tẩm cung, cảnh sắc bờ nàng chỉ có thể nhìn đại khái, phân biệt lắm có người hay .

      Ngày hôm qua lúc xuống xe ngựa...

      Nàng nhớ chung quanh có thủ vệ.

      Nhưng trong cung cứ ba bước có tốp, năm bước có trạm canh gác, nàng vẫn cẩn thận hơn.

      Đông tây nam bắc bốn phương tám hướng đều nhìn lần, ánh mắt Quý Ngữ Hàm quyết định lựa phía đông.

      Xem ra phía đông là rừng cây linh tinh gì đó, hẳn có nhiều người lắm.

      Quyết định chủ ý này, nàng chuẩn bị vận động, "Phù phù" tiếng nhảy vào trong nước.

      Hắc hắc, cho dù tẩm cung bốn phía có cầu cũng sợ.

      Nàng biết bơi, hơn nữa kỹ năng bơi lội tương đối tốt!

      Bơi tới phía Đông, nàng cẩn thận thò đầu ra...............
      A... Có người!

      Vội vàng lùi vào trong nước, thân mình Quý Ngữ Hàm kề sát bên bờ, nghe có tiếng bước chân đầu tới gần rồi lại rời xa.

      Lại đợi trong chốc lát, nàng mới lại từ trong nước chui ra, nhìn bốn phía, xác định có người mới dám bò lên.

      ngoài dự đoán của nàng, nơi này là rừng trúc u tĩnh, hơn nữa...

      Phía trước rừng trúc có tấm bia đá, có khắc chữ to "Cấm".

      Chẳng lẽ nơi này là cấm địa hoàng cung?

      Do dự chút, Quý Ngữ Hàm quyết định nhìn khối bia đá này.

      Nó cũng .

      Ai biết nó nơi này là cấm địa, thể tự tiện xông vào, hay là cấm dừng xe, cấm chụp ảnh, cấm đốt lửa...

      Rón ra rón rén , Quý Ngữ Hàm xông vào rừng trúc.

      Nơi này ràng nhìn rất bình thường, vì sao phải "Cấm?"

      chương 19. Hoàng cung cấm địa bí mật (2)

      Nhưng lại về phía trước hơn ba mươi thước, Quý Ngữ Hàm nghĩ như vậy nữa.

      Hu hu, tò mò hại chết mèo...

      Cơn gió lạnh lẽo thổi, Quý Ngữ Hàm chân mềm nhũn nhìn bia mộ trước mắt.

      Nơi này là lăng mộ hoàng gia?

      Vậy vì sao phái trọng binh gác! Hu hu...

      Vừa định xoay người nhanh chóng chạy trốn, nàng nghe được tiếng "Két".

      A a a...

      Ta phải cố ý đến quấy rầy các ngươi, ! Các ngươi đừng tới bắt ta!

      Tiếng thét chói tai này chỉ có thể ở trong lòng, Quý Ngữ Hàm mở lớn miệng, ngay cả cũng ra được.

      Bởi vì... Bia mộ bị đẩy ra, lộ ra khuôn mặt dò xét...

      Trước mắt đen lại, Quý Ngữ Hàm bi phẫn phát mình lại thể ngất xỉu.

      Hu hu, để cho nàng được chết cách thống khoái !

      Trắng có chút sắc máu, thậm chí khuôn mặt có chút màu xanh bắn ra, ánh mắt lướt nhanh nhìn chằm chằm Quý Ngữ Hàm.

      "..." Quý Ngữ Hàm định há mồm chuyện, nhưng mở miệng vài lần, đều là tiếng răng mình run cầm cập.

      Kỳ nếu nàng phải sợ hãi như vậy, nàng phát nam nhân này lộ ra khuôn mặt tuấn tú giống như được điêu khắc cách hoàn mỹ, nhưng mà thần sắc lạnh như băng, nhìn có chút nhân khí.

      Run lên nửa ngày, Quý Ngữ Hàm ý thức được mình tiếp tục sợ hãi như vậy nữa, chỉ có thể bị quỷ ăn.

      Mạnh mẽ bình tĩnh lại, nàng miễn cưỡng cố ra vẻ tươi cười, tận lực dùng ngữ khí thoải mái vui vẻ cùng chào hỏi.

      "Buổi sáng tốt lành."

      Ánh mắt nam nhân có tâm tình nhìn nàng, có ý định đáp lại.

      "Khụ, cái kia... Ta là quỷ trong hồ nước, hôm nay ra dạo vòng, ha..."

      Nàng mới từ trong hồ ra, giọt nước tí tách, kỳ còn rất giống thủy quỷ(quỷ nước) ...

      Nam nhân vẫn phản ứng.

      "Ha ~ ngươi vẫn chưa ăn sáng sao? quấy rầy, ta trước."

      Lần này nam nhân rốt cục có chút phản ứng, tầm mắt thay đổi, chăm chú nhìn mặt đất.

      Quý Ngữ Hàm theo tầm mắt của vừa nhìn ——

      Hu hu, nàng có bóng, thể giả quỷ!

      "Hắc hắc... rất giống, nhìn ra sơ hở đúng ? Ta tu luyện rất lâu mới tu luyện ra cái bóng đó."

      Quý Ngữ Hàm lại bắt đầu bịa chuyện, cảm thấy chính mình muốn từ quỷ nước tiến đến cấp bậc quái ngàn năm...

      Thấy phản bác, Quý Ngữ Hàm cười gượng hai tiếng.

      Chương 20. Hoàng cung cấm địa bí mật (3)

      "Ta trước, lần khác lại tán gẫu tiếp nha."

      xong Quý Ngữ Hàm liền giả bộ mạnh mẽ bình tĩnh xoay người, thể chạy thể chạy, nếu chạy có thể nhìn ra nàng chột dạ ...

      A a a... lúc này nàng muốn chạy cũng chạy được!

      Sau lưng giống như đột nhiên bị cỗ lực kéo lại, Quý Ngữ Hàm khóc ra nước mắt, ở giữa trung nhanh chóng lui về phía sau, tới trong tay "Quỷ" kia...

      Hu hu, nàng có phải nên lựa chọn cắn lưỡi tự sát, còn có thể thống khoái chút hay ? !

      Người bị rơi xuống, nhìn thẳng vào nam nhân kia.

      Tay lạnh giống như khối băng bóp ở cổ nàng, đôi mắt có chút tình dừng ở mặt nàng.

      "..." Hu hu, đừng ăn nàng, tha cho nàng !

      "Cái kia, ngươi có việc tìm ta?" Quý Ngữ Hàm cố gắng cười hai tiếng.

      "Ngươi là ai?"

      Nam nhân rốt cục mở miệng chuyện, ràng là thanh trầm thấp dễ nghe, nhưng bởi vì ngữ khí lạnh như băng, làm cho người nghe có cảm giác như rơi vào Bắc Cực, rét mà run.

      "... Quỷ nước..."

      Quý Ngữ Hàm ở trong trận tiếng giọt nước tí tách, thanh run rẩy trả lời.

      Tay bóp cổ nàng chậm rãi siết chặt lại.

      " đúng đúng, ta phải quỷ nước, ta là người!"

      Phát đáp án này hù được người kia, Quý Ngữ Hàm vội vàng sửa miệng.

      ... Vẫn siết chặt lại như cũ.

      Là quỷ hay phải quỷ đều muốn bóp chết nàng?

      Cái này, căn bản cho người ta con đường sống a!

      Dù sao đều chết, tay chân Quý Ngữ Hàm đều bị kẹp động đậy, chỉ có thể thập phần bi phẫn va chạm phía trước, hướng về phía mặt của nam nhân này liền hung hăng cắn xuống!

      Trả thù được, nàng để lại ký hiệu!

      Sau khi chết nàng cũng là quỷ, cần sợ , đến lúc đó lại đến trả thù!

      nghĩ tới nàng đột nhiên có loại hành động này, nam nhân sửng sốt, nhất thời quên đẩy nàng ra.

      Cảm thấy chính mình hẳn phải chết thể nghi ngờ, Quý Ngữ Hàm ngụm cắn dùng sức, thậm chí cảm giác được dòng máu ấm áp chảy ra.

      Ủa, ủa, ủa?

      Ấm áp ?

      Chẳng lẽ phải quỷ, là người?

      Quý Ngữ Hàm ngây ngẩn cả người, kinh ngạc buông miệng, ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mắt sắc mặt tái nhợt.

      Quỷ? Người? Đều rất giống...

      Nam nhân cũng sửng sốt, hơi hơi nhíu mi.

      Nhưng phải vì phản ứng của Quý Ngữ Hàm, mà là...

      Tay bóp cổ nàng lỏng rồi rời ra, vỗ về cái ấn ký màu vàng bên gáy của nàng.

      Chương 21. Hoàng cung cấm địa bí mật (4)

      Tay lạnh như khối băng ở cổ mình nhích tới nhích lui, Quý Ngữ Hàm nhìn thấy cổ làm sao, nhưng cảm giác lông tơ dựng thẳng.

      lần nữa nâng mắt nhìn Quý Ngữ Hàm, nam nhân lạnh giọng hỏi "Ngươi là người của Đoan Mộc Ly?"

      "..."

      tại nên trả lời có hay đây?

      Đoan Mộc Ly thực xấu xa, hẳn là cừu gia đầy đất mới đúng.

      Nhưng nam nhân trước mắt biết người hay quỷ, cũng phải người lương thiện gì, tục ngữ thường vật họp theo loài...

      Trong lòng thiên thần và ác quỷ giao chiến phen, Quý Ngữ Hàm cắn răng gật đầu "Phải!"

      Đánh cược vậy!

      Tay dời, nhưng cũng siết cổ nàng nữa, nam nhân lẩm bẩm , "người của Đoan Mộc Ly..."

      "..." Bi phẫn!

      Sống hay chết, ngươi câu cho thống khoái , kéo dài như vậy phải làm cho nàng khẩn trương đến chết sao... Hu hu!

      Lúc thần kinh của Quý Ngữ Hàm căng thẳng sắp đứt đoạn, nam nhân rốt cục buông lỏng tay ra.

      "Chuyện hôm nay, được tiết lộ nửa chữ."

      Đây là muốn thả nàng ?

      Ha ha ha, nàng thành công!

      Quý Ngữ Hàm liên tục gật đầu "Ta nhất định ra ngoài!"

      "Ngay cả Đoan Mộc Ly cũng thể."

      "Được!"

      Quý Ngữ Hàm miệng đáp ứng, nhưng trong lòng ra có điểm nghi hoặc.

      Còn tưởng rằng hai người bọn họ quen biết, kỳ ngay cả Đoan Mộc Ly cũng biết có người sống trong lăng mộ này?

      "Ngươi uống máu của ta, tại trúng độc."

      "..."

      Hu hu, quả nhiên bạo lực là đúng, phải lấy đức thu phục người...

      Nàng dám cắn người nữa!

      "Về sau cứ cách năm ngày, đến nhận giải dược lần "Thanh của nam nhân lạnh lẽo "Nếu ngươi tiết lộ chuyện hôm nay..."

      "Ta biết, ta biết!"

      Cũng muốn phải thêm nửa câu, Quý Ngữ Hàm liên tục gật đầu đáp ứng.

      "Nếu ta đem bí mật này ra ngoài, ngươi cho ta giải dược nữa, ta chỉ có thể chờ chết."

      Hu hu, nàng biểu tốt, tự giác a, cần uy hiếp nàng nữa.

      Nàng hiểu được, người khác xuyên qua tới hưởng phúc, nàng xuyên qua là mạo hiểm mà ...

      Hu hu, nhất định nhân phẩm của nàng tốt mới có thể gặp chuyện hay ho như vậy!

      "Được rồi, ngươi ."

      "... Được." Quý Ngữ Hàm dùng tốc độ nhanh nhất, ra khỏi lăng mộ.
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      Chương 22. Nam nhân mặt lạnh như khối băng(1)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng


      lần nữa đứng dưới ánh mặt trời, nàng bỏ chạy.

      Hu hu, nàng dám tùy tiện thám hiểm nữa!

      "Trở về."

      tiếng gọi lạnh buốt ở phía sau làm Quý Ngữ Hàm chân mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.

      Hu hu... Chẳng lẽ còn tính đem nàng ăn? Quỷ lật lọng đáng ghét!

      Run run quay đầu lại, Quý Ngữ Hàm phát nam nhân kia hoàn toàn từ trong lăng mộ ra.

      Có bóng?!

      như vậy là người?

      Nhưng như vậy cũng khiến Quý Ngữ Hàm bớt sợ hãi chút nào, dù có bóng, nhìn cũng có chút nhân khí a...

      nghĩ tới, nam nhân nhàng tiến lại.

      "..." Quý Ngữ Hàm lại bắt đầu run rẩy.

      Đây là khinh công?

      Cái này cùng "khí chất" của quá giống nhau, luyện khinh công đều luyện loại quỷ khí dày đặc này!

      "Biết nấu ăn ?" Nam nhân hỏi nàng.

      "... Vậy phải xem làm cái gì."

      Nếu bảo nàng đem chính mình kho tàu, nàng tuyệt đối làm!

      Nam nhân trả lời, tay trái nâng lên, năm ngón tay cong .

      Nam nhân quá mị, chuyện cứ , sao còn muốn bày ra tư thế...

      "Sưu" tiếng, khối măng mùa đông từ trong đất nhảy lên, bay vào trong tay nam nhân.

      "..."

      Quý Ngữ Hàm, bình tĩnh, hãy bình tĩnh!

      Đó phải măng mùa đông thành tinh, mà là nam nhân này dùng nội lực cách chộp tới!

      Ở trong lòng an ủi chính mình, Quý Ngữ Hàm ngẩng đầu hỏi nam nhân như khối băng này "Ngươi muốn ăn măng mùa đông?"

      có người trả lời nàng, nhưng măng mùa đông kia bị quăng vào trong tay nàng.

      "..." Trời lớn...

      Khóe miệng Quý Ngữ Hàm run rẩy.

      Được rồi, khách mời thử vai đầu bếp cũng mất miếng thịt nào...

      Nhưng nàng nhìn nhìn chung quanh...

      "Cái kia... Phòng bếp ở nơi nào?"

      Khối băng nam nhân mặt chút thay đổi nhìn nàng.

      "..."

      Bình tĩnh, bình tĩnh, chúng ta nên kỳ thị người khác thiếu thốn biểu lộ cảm xúc...

      "Ta hỏi nồi chén muỗng bàn, còn có... gọi là bếp? Ở đâu?"

      Khối băng nam nhân mặt vẫn như cũ, chút thay đổi, nửa điểm phản ứng đều có.

      "..."

      Kiên nhẫn, kiên nhẫn, đối với trẻ em phản ứng chậm phải giống như mùa xuân ấm áp...

      Nhưng đợi đến năm sáu phút, Quý Ngữ Hàm cảm thấy ấm áp của mình thể nào bừng dậy được.

      Chương 23. Nam nhân mặt lạnh như khối băng(2)

      Hu hu, cùng nam nhân, khuôn mặt như khối băng hư hư tê liệt, chơi trò mắt to trừng mắt rất thiệt thòi, nàng sắp thua, thể nghi ngờ!

      "Ngươi nhìn ta cũng vô dụng, ngươi cho ta biết phòng bếp ở đâu, ta có cách nào nấu cơm."

      Khối băng nam nhân rốt cục mở miệng " có."

      "... Ngươi nơi này có phòng bếp?"

      có người trả lời nàng, xem ra đáp án là khẳng định.

      "Cái kia... Ngươi đến ở tạm?"

      Vẫn như cũ có người trả lời, Quý Ngữ Hàm hôn mê.

      Nàng còn tưởng là phiên bản nam của Tiểu Long Nữ, là nơi này thường có người ở.

      Lấy lăng mộ làm quán trọ tạm thời, thưởng thức cũng quá độc đáo a...

      Rùng mình cái, Quý Ngữ Hàm mở miệng " có phòng bếp, ta làm."

      Cái kia, nam nhân lúc trước nghĩ tới vấn đề này sao?

      Xem ra phải... Chỉ số thông minh có chút vấn đề, hay căn bản chỉ vì hỏi đại thiếu gia chút "việc vặt" a.

      Xem bộ dáng như đại gia của nam nhân này, xem ra khả năng thứ hai đúng hơn.

      Quả nhiên, khối băng đại gia ra lệnh "Ta muốn ăn măng mùa đông."

      "... có phòng bếp." Quý Ngữ Hàm run rẩy khóe miệng nhắc lại lần.

      "Trộm cái ."

      "..." Quý Ngữ Hàm hoài nghi căn bản biết phòng bếp là cái gì.

      "E hèm, phòng bếp là gian trong phòng ở, trộm được."

      Hu hu, vì sao nàng có cảm giác giống như chuyện với người bạn vậy nè?

      Sau đó hai người tiếp tục mắt to trừng mắt ...

      Quý Ngữ Hàm quyết định buông tha vụ trừng mắt cùng "Khụ, kỳ ngươi muốn ăn có thể đến tửu lâu bàn."

      Mọi người ngay cả nàng là người đại đều biết tửu lâu, nam nhân này phải ngay cả cái này cũng biết chứ?

      " tại được."

      "..." Đại gia, ngươi rất tàn nhẫn!

      "Nếu có phòng bếp ta thể bắt nó biến thành thức ăn chín."

      Khối băng nam nhân lạnh buốt nhìn nàng cái, hạ lời bình, "ngốc."

      "..." Nhịn!

      Cùng người từng thưởng thức cuộc sống có lời nào để !

      "Ta đây về trước."

      Nếu trở về quá muộn, Đoan Mộc Ly phát nàng chuồn êm ra.

      "Ta đưa ngươi."

      Ủa? Khối băng nam nhân này còn có lòng tốt đến như vậy?

      Ý niệm này trong đầu vừa xuất , Quý Ngữ Hàm liền bi phẫn phát chính mình bị người ta đá lên trung.

      A a a...



      Chương 24. Biến thành vật sở hữu của (1)

      Quả nhiên phải hảo tâm! Tùy ý đá loạn rất có đạo đức a a a...

      Sợ kinh động thị vệ, cũng dám kêu to, Quý Ngữ Hàm chỉ có thể trơ mắt nhìn mình sắp bay về hướng đại môn tẩm cung.

      A a a... Khối băng nam nhân, ta phải tìm ngươi báo thù!

      Tình huống lập tức bi tráng, Quý Ngữ Hàm nhắm chặt mắt, dám nhìn nữa.

      Chân muốn đạp đến nơi, thế nhưng lại xảy ra tình huống như trong dự kiến.

      Ủa?

      Hay nàng trước khi đụng vào cửa bị hù chết, nên hoàn toàn có cảm giác đau?

      Quý Ngữ Hàm trong lòng run sợ mở mắt ra, mờ mịt nhìn đại môn trước mắt hoàn hảo tổn hao gì.

      Thế nhưng đụng phải?

      Do dự chút, nàng xoay người nhìn về phía cấm địa.

      phải khối băng kia khống chế lực chân vừa tốt, vừa vặn đem nàng đá tới trước cửa chứ?

      Quý Ngữ Hàm hít hơi khí lạnh, rất kì diệu ...

      Gã này nếu làm xiếc Ấn Độ vân vân, có nhiều đất dụng võ nha...

      Thời gian còn sớm, Quý Ngữ Hàm ở trong phòng tìm vòng, có quần áo dư.

      cách khác nàng tại phải đem bộ quần áo người phơi khô, bằng bị nghi ngờ.

      Nhưng cổ đại cũng có máy làm khô...

      có biện pháp, Quý Ngữ Hàm đành phải đem cơm canh bàn bỏ , chính mình nằm sấp lên .

      Ai, đành hong khô như vậy ...

      tại là mùa thu, nằm bàn ấm áp dễ chịu thập phần thoải mái.

      Hơn nữa sáng sớm bị khối băng nam nhân kia vừa rồi làm hoảng sợ, Quý Ngữ Hàm nằm sấp trong chốc lát, mơ mơ màng màng liền ngủ.

      Nàng bị cọ tỉnh.

      Cảm giác có vật kỳ lạ đầu mình cọ cọ lại, ngủ say Quý Ngữ Hàm mơ mơ màng màng mở mắt ra.

      "Mỹ nhân..."

      Nước miếng Quý Ngữ Hàm thiếu chút nữa chảy ra, đẹp quá a... A?

      Là Đoan Mộc Ly!

      Sợ tới mức giật mình, Quý Ngữ Hàm nháy mắt liền thanh tỉnh, muốn ngồi dậy.

      Đoan Mộc Ly cười đè nàng lại, còn vuốt tóc của nàng "Ngươi thực tự giác, nhưng ta tại vội."

      "..." Cái gì cùng cái gì?

      ràng là thanh tỉnh, sao chữ đều nghe hiểu?

      Đoan Mộc Ly vẫn cười, dùng loại ngữ khí đầy cưng chiều "Ngươi là tiểu bướng bỉnh" tiếp tục .

      Chương 25. Biến thành vật sở hữu của (2)

      "Tự mình còn biết chạy đến nằm bàn, nhưng ta tại muốn ăn ngươi vội, lần sau ngươi cần nằm ở bàn chờ ta."

      "..." A a a... Rất bi phẫn!

      Quý Ngữ Hàm từ bàn nhảy xuống, vừa định nổi giận, chợt nghe Đoan Mộc Ly dùng ngữ khí ôn hòa hỏi làm cho da đầu nàng run lên.

      "Buổi sáng đâu?"

      Sao lại có cảm giác ngữ khí của kỳ quái như vậy?

      Lén lút sờ sờ tay áo, khô rồi mà, hẳn là nhìn ra.

      "A, làm gì, dạo chung quanh, sau đó liền nằm sấp ở bàn ngủ."

      Quý Ngữ Hàm dùng ngữ khí thành khẩn nhất thành trả lời.

      "Phải ?" Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu nàng.

      "Đúng vậy!" Quý Ngữ Hàm liên tục gật đầu.

      "Vậy đầu ngươi sao lại có rong bèo?"

      "..." Quý Ngữ Hàm khóc ra nước mắt, nhìn trong tay nắm bèo.

      Hu hu, bại lộ rồi...

      "Cái kia... A, ta bơi vòng trong hồ."

      "Buổi sáng lạnh như vậy, sao lại xuống hồ bơi lội?"

      Ách...

      Quý Ngữ Hàm cười gượng "Buổi sáng ta có thói quen thức dậy phải tắm lần nữa, nên phải xuống hồ."

      " biết." Đoan Mộc Ly cười ôn hòa gật gật đầu.

      " biết" Là tỏ vẻ tin?

      Quý Ngữ Hàm run như cầy sấy, chỉ e lại nhả thêm câu phía sau.

      Quả nhiên, Đoan Mộc Ly còn có việc muốn ...

      "Về sau buổi sáng ta giúp ngươi tắm trước, sau đó vào triều."

      "..." Sét đánh ngang tai, Quý Ngữ Hàm lung lay.

      "A, ha ha... cần làm phiền ngươi, ta tự mình tắm là được."

      " sao" Đoan Mộc Ly cười "Vật thuộc của mình, đương nhiên phải trông nom tốt, ta giúp ngươi tắm rửa là đương nhiên."

      "..." Quý Ngữ Hàm cảm thấy mình sắp tới bị động kinh xa "Ta phải vật của ngươi!"

      "Ta in lại con dấu."

      "..." Quý Ngữ Hàm theo tầm mắt của , nhìn về phía bên gáy của mình.

      A...

      quên nhìn lúc trước khối băng nam nhâm kia phát gì đó nên mới xuống tay với nàng!

      Chạy như điên đến trước gương đồng, Quý Ngữ Hàm cẩn thận nằm úp ở phía trước xem.

      Đó là dấu ấn... màu vàng?

      Gương đồng phản xạ ra hình ảnh ràng, hình như là khắc rồng còn với cái gì đó?
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 26. tham quan lâm triều (1)

      Edit: Gom Tang_e
      Beta: Quảng Hằng


      A a a...

      Quý Ngữ Hàm nổi giận "Ngươi ấn cái gì, ấn khi nào!"

      "Tối hôm qua sau khi ngươi ngủ ấn."

      Đoan Mộc Ly để ý đến nàng nổi giận đùng đùng, vẫn cười thực ôn hòa như cũ "Như vậy ai ai cũng đều biết ngươi là của ta, ai dám khi dễ ngươi."

      "..."

      Cái gì "Ngươi là của ta", lời ái muội như vậy là ý gì chứ?

      Nhưng xem ra hôm nay, con dấu này cứu nàng, bằng nàng có thể bị khối băng nam nhân bóp chết.

      Nghĩ như vậy, Quý Ngữ Hàm cũng tức giận.

      Nhưng xem chính mình trong gương, nàng vẫn thập phần buồn bực.

      May mắn là màu vàng, phải màu xanh, bằng càng nhìn càng giống như cái dấu thịt heo qua kiểm dịch...

      Hu hu, bi phẫn, ai oán.

      Đoan Mộc Ly cười nhìn vẻ mặt của nàng, đột nhiên mở miệng "Ngày mai theo ta cùng lên triều."

      Miễn cho nàng muốn bơi hồ, muốn chạy trốn.

      A?

      Quý Ngữ Hàm ngẩn ngơ, lâm triều cũng phải chợ, dù là Hoàng Thượng, cũng thể khiến nàng ?

      hẳn là tùy tiện thôi?

      Chuyện này nàng cũng để trong lòng, ngày hôm sau...

      ngủ mơ mơ màng màng, Quý Ngữ Hàm muốn trở mình, lại bị người kéo lại.

      Chán ghét, đừng ngăn cản nàng trở mình chứ!

      Nàng ngủ sắp bị dẹp rồi, muốn đổi tư thế!

      Động hai cái, nhưng có người ngăn cản nàng, Quý Ngữ Hàm nổi giận.

      Kỳ người nửa ngủ nửa tỉnh, thực dũng mãnh ...

      Quý Ngữ Hàm tại ở loại trạng thái này, cho nàng trở mình, nàng liền trở mình!

      biết mình bị nhốt lại bên trong chăn, Quý Ngữ Hàm ra sức uốn éo.

      "Rầm", "Phách", "A............ "

      Liên tiếp thanh hổn loạn cùng trận tiếng kêu la sợ hãi xen lẫn cùng nhau.

      Làm ra thanh lớn như vậy, Quý Ngữ Hàm đương nhiên bị đánh thức .

      Mở mắt ra, nàng đầu tiên nhìn thấy cái ghế dựa màu vàng.

      Thực khí phái, thực xa hoa, thực quen mắt a...

      Mồ hôi lạnh rơi xuống, Quý Ngữ Hàm cảm giác ổn "ghế dựa" này sao lại giống long ỷ trong truyền thuyết vậy trời?

      Lời của Đoan Mộc Ly ngày hôm qua lập tức quay về trong đầu nàng, thể nào...

      Cúi đầu nhìn, nàng phát mình bị chăn bông cuốn lại, chỉ lộ ra cái đầu.

      Chương 27. tham quan lâm triều (2)

      tại có vẻ "Chăn bông cuốn" này ngã mặt đất.

      Nhưng sao lại đau?

      Quý Ngữ Hàm nửa xoay người nhìn xem, phát "đệm thịt" vô cùng xinh đẹp ở phía dưới mình cười.

      "..." Da đầu run lên, Quý Ngữ Hàm hít sâu hơi, lại xoay người.....

      Hu hu, quả nhiên là văn võ bá quan sắp hóa đá!

      hai lời, Quý Ngữ Hàm thực sáng suốt lựa chọn đem đầu lùi về bên trong chăn.

      Hãy cho bão táp xông tới mãnh liệt ! Dù sao nàng muốn trốn ...

      Ngã mặt đất để lót, Đoan Mộc Ly thực bình tĩnh nâng tay lên, dùng nội lực đem long ỷ nâng lên, sau đem chăn bông cuốn trong lòng mang lên, chính mình như có việc gì đứng lên.

      "Đồ đại nhân, tiếp ."

      thần thái tự nhiên vỗ vỗ góc áo, sửa sang lại long bào người chút.

      "..." Bị điểm danh, Đồ đại nhân run lên, miễn cưỡng mới bình tĩnh.

      "Lương châu, Lương châu..."

      Lương châu là cái gì thế?

      Đồ đại nhân bình tĩnh lại, nhưng sớm quên lúc trước mình cái gì, chỉ có thể nhìn đồng nghiệp xin giúp đỡ.

      "..." Những người khác cũng đều lấy ánh mắt mờ mịt trả lời.

      Lương châu là chỗ nào?

      Khụ, mọi người đều điên rồi...

      "Đê đập ở Lương châu."

      Đoan Mộc Ly thực bình tĩnh giúp Đồ đại nhân nhắc tuồng.

      Đúng đúng đúng, muốn là chuyện gia cố đê đập ở Lương châu.

      Đồ đại nhân vất vả nhớ ra, bản thân chưa kịp có thể bảo trì chút năng lực suy nghĩ trong màn đả kích vừa rồi.

      Ngẩng đầu lên, Đồ đại nhân lại cảm thấy... Chính mình sắp chống đỡ được.

      Sửa sang xong quần áo của mình, Đoan Mộc Ly ngồi trở lại long ỷ, "chăn bông cuốn" kia còn nằm đùi .

      Kỳ lúc trước, bên trong “chăn bông cuốn” lộ ra cái gì đó rậm rạp đen đen, mọi người đều nghĩ Đoan Mộc Ly mới nuôi con chó lông rậm...

      Khụ, tại đáp án được công bố, mọi người đều biết.

      Đó là người, là nữ nhân mị.

      Mấu chốt là...

      nương nhà người ta đem đầu lùi về bên trong chăn, Hoàng Thượng minh thần võ thanh tâm quả dục của bọn họ thế nhưng còn đưa tay đem tóc của nàng lôi ra, ngón tay xoắn tóc thưởng thức.



      Chương 28. thăm lâm triều (3)

      Rất thân mật, rất ái muội!

      Hơn nữa đây chính là lâm triều...

      Trước mắt đen lại, Đồ đại nhân cả cuộc đời đối mặt với lựa chọn trọng đại! chuyện trước nay chưa từng có.

      Ngất xỉu, hay ngất xỉu?

      đúng là vấn đề.

      Trước mắt, Hoàng Thượng đột nhiên biến đổi, phía sau là đám quan lại cùng triều ánh mắt sắc như dao.

      Khụ, mọi người đều lo lắng Đồ đại nhân sắp hôn mê, thần chí sắp , bọn họ phải mở miệng chuyện.

      Nên tại trong mắt mọi người, chuyện quan trọng nhất là làm cho Đồ đại nhân kiên trì.

      có biện pháp, Đồ đại nhân hoảng rồi lại hoảng, rốt cục vẫn chịu đựng.

      Cũng dám ngẩng đầu nhìn long ỷ nữa, Đồ đại nhân bắt đầu miễn cưỡng bình tĩnh lên vấn đề phòng bị ở Lương châu.

      Triều đình chậm rãi khôi phục bình thường... Ít nhất nghe qua là như thế này.

      Bên tai căn bản nghe hiểu đại , Quý Ngữ Hàm lui ở bên trong chăn bi phẫn, a a a...

      Nàng muốn đâm đầu vào đậu hủ!

      Nàng còn muốn lôi kéo Đoan Mộc Ly đâm đầu vào đậu hũ lạnh!

      Nhớ lại tình huống vừa rồi, nàng cảm thấy tình huống chân là Đoan Mộc Ly ôm nàng bao thành chăn bông cuốn vào triều, nàng lại mạnh mẽ xoay người...

      Nên nàng liền bị mang đến đây, thuận tiện còn trở mình long ỷ...

      Mà Đoan Mộc Ly biết vì nguyên nhân gì tiếp được nàng, làm đệm thịt cho nàng.

      Hu hu, tám phần là sợ "Tiên Hạc quả" rớt xuống hỏng, có cách nào ăn được... (┬_┬)

      Mất mặt a!

      Hu hu, đời lẫy lừng của nàng... Khụ, nàng ở chỗ này giống như còn thanh danh nữa.

      Tóm lại là rất mất mặt!

      Hơn nữa nàng chút cũng muốn bị ôm ở đùi như vậy!

      Nam nhân này dù định đem nàng ném , cũng thể đem nàng làm hoa quả a!

      Nam nữ hữu biệt! rốt cuộc có từng nghe qua chưa?

      Nhưng nàng tại dám lại lộn xộn ...

      Hu hu, tiếp tục nhịn!

      Nghe triều thần thượng tấu, Đoan Mộc Ly phân tâm, buồn cười cảm nhận được oán niệm rất lớn từ chăn bông cuốn trong lòng tỏa ra.

      mặt , vẻ mặt vẫn như bình thường, vừa vặn hơi hơi chấn động, Quý Ngữ Hàm trong lòng thực dễ dàng cảm thấy được.

      A a a... thế nhưng còn cười!

      Chờ đến lúc nàng báo thù, nhất định đem chiên xào xé phay, dùng các loại phương thức làm chín!
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :