1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng

      Chương 227: Mĩ thiếu niên a. . . . . . (2)





      "Mị nhi, tại sao nàng nhận ta?"

      Mặt hồng hồng phồng lên, cái miệng nhắn dẹt lại, thiếu niên giống như con nít, rất ủy khuất mà nhìn nàng.

      ". . . . . . Bởi vì ta căn bản cũng biết ngươi."

      Quý Ngữ Hàm đối với gương mặt như vậy là có chút có sức chống cự, đáng a!

      "Nàng lặp lại lần nữa?"

       Khuôn mặt nhắn hồng hồng đột nhiên đen lại, nét khả ái trẻ con trong nháy mắt tựa như hung thần ác sát, rống lên như  muốn ăn thịt người.

      Quý Ngữ Hàm bị chấn động co rụt về phía sau, rùng mình cái.

      . . . . . . Đây là biến thân ? Quý Ngữ Hàm đột nhiên liền nhớ lại truyện cậu bé ba mắt xem khi còn bé. . . . . .

      Vẫn là lão công nhà nàng tốt nhất, cho dù có biến thân thành sói đói, cũng rất tuấn tú, rất mê người.

      "Cái đó, ngươi nhìn kỹ chút , ta phải là Mị nhi, ta tên là Quý Ngữ Hàm, trong cung này mọi người đều biết ta."

      Quý Ngữ Hàm kiên nhẫn giải thích, "Chúng ta thể nào có dáng dấp như đúc. . . . . ."

      Tiếng ngừng, bởi vì từ "Giống nhau như đúc", Quý Ngữ Hàm mới vừa ý thức được có gì đó đúng.

      "Ngươi Mị nhi họ gì?"

      Mĩ thiếu niên biến thân ác sát , sắc mặt hung ác, "Nàng lại muốn gạt ta nàng mất trí nhớ? Nàng họ Tề ! Tề Mị nhi!"

      ". . . . . ." "Rắc rắc" đạo Thiên Lôi đánh xuống.

      Thấy nàng phản bác, tâm tình của mĩ thiếu niên chuyển tốt, nét khả ái lại trở lại.

      "Mị nhi, ra nàng xinh đẹp hơn so với trước kia, vậy tại sao phải gạt ta nàng bị hủy dung?”

      "A. . . . . . Cái đó, ta giỡn với ngươi." Quý Ngữ Hàm cười khan trả lời.

      " giỡn mà gần tháng, thấy ta lo lắng muốn chết cũng lời !"

      Thiếu niên có chút oán giận mà quở trách nàng câu, nhưng mặt tràn đầy vui vẻ, cầm tay của nàng.

      " phải là về nhà sao, tại sao tiếng liền chạy? Ta còn tưởng rằng nàng lại muốn bỏ rơi ta."

      "A. . . . . . Hắc. . . . . ."

      Nhất thời biết trả lời thế nào, Quý Ngữ Hàm chỉ có thể cười khan.

      Gần tháng?

      Nàng muốn hôn mê. . . . . .

      Mới vừa cơm nước xong  tiểu Dật vốn là tìm nàng chơi, xa xa nhìn thấy Đại ca ca nắm lấy tay của nàng, hết sức nghi ngờ chạy tới.

      "Thức ăn nương ——"

      Quý Ngữ Hàm vội vàng đối với nháy mắt, ngăn cản tiểu Dật tiếp tục gọi như vậy.

       Chương 228: diệt nước Tề loan (1)

      Tiểu Dật mắt đều nháy, tiếp tục chạy về phía trước, đến bên người Quý Ngữ Hàm cũng có dừng lại, "Thức ăn nương, thức ăn nương. . . . . ."

      Vù vù, thức ăn nương có phiền toái, tìm phụ hoàng!

      Thiếu niên liếc mắt nhìn bóng lưng tiểu Dật, "Ta còn tưởng rằng gọi nàng."

      ". . . . . . Tiểu hài tử, chuyện ràng lắm, ra ‘ thức ăn’."

                          "Ngược lại đáng , " Thiếu niên dắt tay của nàng nắm chặc, "Mị nhi, nàng cũng sinh cho ta đứa bé ."

                ". . . . . ." Da đầu Quý Ngữ Hàm tê dại trận, "A. . . . . ."

      Liếc mắt nhìn vẻ mặt mất tự nhiên  của nàng, thiếu niên cau mày, " Nàng tin ta, sợ ta làm được chuyện hứa với nàng sao?”

                         ". . . . . ."

                Quý Ngữ Hàm khẩn trương, giống như đến trọng điểm ?

                Đoan Mộc Ly vẫn chưa tới đây. . . . . . Làm sao bây giờ, tại lừa , lộ tẩy chứ?

                Do dự chút, nàng tận lực dùng giọng làm nũng , "Vậy ngươi lặp lại lần nữa hứa với ta cái gì ~"

      Từ lúc "Gặp lại" đến giờ mới thấy dáng vẻ nũng nịu của nàng, thiếu niên tâm tình rất tốt, " phải là giúp ngươi diệt Tề Loan quốc sao?"

                ". . . . . ." Mồ hôi lạnh trợt xuống vèo vèo.

                 Tề Loan quốc. . . . . . Nếu trí nhớ nàng lầm nơi này chính là Tề Loan quốc?

      Xem ra giả dạng làm Tề Mị nhi quả nhiên là đúng.

                         Bất quá là nàng ấy còn sống. . . . . . Vẫn có người giả mạo nàng ta?

                Quý Ngữ Hàm cười khan hai tiếng, "Đúng vậy a, ngươi đừng quên là được, a. . . . . ."

      Thiếu niên nắm chặc tay của nàng, "Mới vừa nhìn thấy nàng ở nơi này, ta còn tưởng rằng nàng quên được hai huynh đệ kia, tiếp tục trở lại."

                ". . . . . . A, sao có thể a. . . . . ." Quý Ngữ Hàm tiếp tục cười khan.

       

                Mặt con nít vẫn béo mập khả như cũ ái, nhưng  sát khí trong mắt thấy vô cùng trầm kinh khủng, " sao? Bây giờ trong lòng nàng chỉ có mình ta?"

      "Dạ tướng quân." Giọng ôn hòa Đoan Mộc Ly đột nhiên vang lên.

                         Hu hu. . . . . . Tới là kip thời.

      Quý Ngữ Hàm ở trong lòng gạt lệ, nàng là bị ấn tượng đầu tiên lừa mà, người trước mắt dáng dấp rất khả ái, nhưng cảm nhận lại là   người có lòng dạ độc ác a.

                Thiếu niên quay đầu, thanh ôn hoà, "Dạ cẩm ra mắt hoàng thượng."

                         ——————


      Chương 229: diệt nước Tề loan (2)

      Quý Ngữ Hàm cũng liền bận rộn tự thông báo "Thân phận" , "Mị nhi ra mắt hoàng thượng."

      "Ừ."

      Nghe nàng nhận thân phận người khác, Đoan Mộc Ly thần sắc có thay đổi gì, chỉ khẽ gật đầu cái. 

      " ra ngươi ở đây, hoàng huynh tìm ngươi."

      là bình tĩnh a. . . . . . Quý Ngữ Hàm bái phục.

      Lấy cớ này, nàng hỏa tốc chuồn thẳng.

      Mới vừa rồi Đoan Mộc Ly gọi là Dạ tướng quân? Quả nhiên phải là thân phận bình thường.

      Nhưng cùng Tề Mị nhi có quan hệ gì?

      Trước đây từng nghe Đoan Mộc Ly qua, Tề Mị nhi và bọn họ từ lớn lên cùng nhau, căn bản là chưa từng rời hoàng cung.

      Hơn nữa. . . . . . tháng, sai biệt lắm chính là thời gian Tề Mị nhi mất tích, kỳ quái a. . . . . .

      Trong đầu chuyển ra đống lớn nghi vấn, nàng nên tìm hiểu thân phận bối cảnh của người này trước,Dạ Cẩm.

      Hơn nửa canh giờ sau, các loại tin đồn cũng nghe được.

      ra đây chính là tuổi thơ hạnh phúc, thỉnh thoảng ngây thơ như thỏ trắng, thỉnh thoảng điên cuồng như mãnh sư, thỉnh thoảng lại biến thân thành mĩ thiếu niên a. . . . . .

      Cửu hoàng tử Dạ Cẩm của Dạ quốc, mới vừa lên làm tướng quân, bất quá chưa từng ra chiến trường, nghe tướng sĩ Dạ quốc có mấy người tin phục .

      Trước đó, mặc dù mọi người cũng biết cha là ai, nhưng bởi vì mẫu thân chỉ là cung nữ bình thường, hoàng thượng cũng có thừa nhận thân phận của , cuộc sống của tốt.

      Cho dù cũng là cuộc sống trong cung, nhưng nửa điểm cũng chưa từng hưởng thụ được đối xử như hoàng tử, ngay cả thái giám có chút địa vị cũng dám khi dễ .

      Bất quá, đây đều là chuyện trước khi mười lăm tuổi.

      Lần đó là ngày sinh nhật mười lăm tuổi của Dạ Cẩm, bọn thái giám đánh cuộc, thua chạy đến trước mặt Dạ cẩm, hai lời, đem mì trường thọ mới vừa nấu xong hất xuống đất.

      Mà Dạ cẩm luôn luôn bị bọn họ khi dễ có gì phản ứng, biểu như con thỏ . . . . . .

      cũng hai lời, chẳng qua là đem người giết. . . . . .

      Từ lúc đó, mặc dù vẻ mặt thoạt nhìn rất khả ái, rất trẻ con, cũng rất tốt để khi dễ, cũng người nào dám chọc nữa, hơn nữa còn ngày ngày lo lắng tại lớn mạnh, bắt đầu trả thù, đem bọn họ cũng từng người giết chết.

      Nhưng lo lắng có phát sinh, cho đến thời điểm năm mới, tên thái giám trước kia ngày ngày mắng chết.

      Sau là Nguyên tiêu, lại chết người, chính là người cùng Dạ Cẩm có thù oán.
      AikoNguyenJuuni thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 230: tựa hồ có gian tình? (1)

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng



      <img class="alignnone size-full wp-image-28877" title="1150489125a19eb64fo" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/11/1150489125a19eb64fo.jpg" height="380" width="590" />


      Sau đó là ngày sinh của Hoàng thái hậu, Mai quý phi sinh con, tết Đoan Ngọ. . . . . .

       Tóm lại chỉ cần là ngày lễ ngày tết, hoặc là trong cung có chuyện vui, nhất định kẻ thù của Dạ Cẩm chết oan uổng.

      Năm đó Dạ Cẩm địa vị thấp, người nào có thời điểm tức giận có chỗ trút cũng muốn tìm , có thể nghĩ được tại nhiều người trong cung hoảng sợ. 

      ai trong lòng muốn có lễ tết, thậm chí cũng bắt đầu hy vọng trong cung cũng có chuyện vui gì, tránh cho người phơi thây chính là mình.

      Hết lần này tới lần khác trừ sinh nhật mười lăm tuổi của , Dạ Cẩm động cơ ra tay, cho dù tất cả mọi người biết người là giết, cũng tìm ra chứng cớ.

      Chuyện này truyền tới tai hoàng đế Dạ quốc, lão hoàng thượng cảm thấy. . . . .

      Đứa con này của ông ta cũng tệ lắm, giết người chớp mắt, lúc này mới giống như nam nhi.

      Quý Ngữ Hàm lúc ấy nghe người ta đến câu này liền rơi lệ, đây là cha kiểu gì thế này.

      Mặc kệ thế nào, hoàng thượng đối với Dạ Cẩm thay đổi cách nhìn, thừa nhận đứa con trai này, Dạ Cẩm cũng lắc mình cái, trở thành Cửu hoàng tử.

      Năm nay, hoàng thượng rất vui vẻ, còn phong cho làm tướng quân.

      Đây chính là toàn bộ tin tức Quý Ngữ Hàm hỏi thăm được.

      Nàng cảm giác có chút ổn.

      Loại người có thể nhẫn nhịn trong thời gian dài, lúc bộc phát ra tay cực kỳ tàn nhẫn ra rất đáng sợ a. . . . . .

      Trước đây bất kể và Tề Mị nhi có quan hệ như thế nào, trước đây có lòng tin mà có thể diệt Tề loan quốc như vậy, nhất định phải là tùy tiện chơi.

      Chẳng lẽ sớm chuẩn bị chu đáo?

      Bởi vì bản thân có võ công, nàng phát có người luôn luôn ở sau lưng theo dõi nàng.

      Chắc là người của Dạ Cẩm. . . . . .

      Nếu trong cung cũng có người nào dám theo dõi nàng.

      Sợ bại lộ thân phận, có cách nào trở về tẩm cung, lại sợ đụng phải người khác cùng nàng thỉnh an, Quý Ngữ Hàm thể làm gì khác hơn là rẽ đường tìm Đoan Mộc Hồng.

      Nàng bây giờ là giả mạo thân phận Tề Mị nhi, tìm vị hôn phu trước của “Mình”, thoạt nhìn chính là quá hợp lý.

      Đoan Mộc Hồng ở  cung điện ai canh giữ, cũng giống như trước kia, đại môn đóng chặt.

      Mấy lần đều gõ cửa cũng có ai để ý, Quý Ngữ Hàm định trực tiếp đẩy cửa vào.

      Có chút ngoài ý muốn, trong sân trống rỗng, Đoan Mộc Hồng có đứng ở đàng kia ngẩn người.

      Xoay người muốn vào nhà tìm, Quý Ngữ Hàm bước chân cứng đờ.

      Giống như có thanh nữ nhân chuyện  ?

       Chương 231: tựa hồ có gian tình? (2)

        Ách. . . . . . phải tòa cung điện này luôn luôn cho người ngoài tới sao?

      Quý Ngữ Hàm hối hận có gõ cửa liền tiến vào.

      Rón rén, nàng định rời .

      "Chi nha" tiếng, cửa phía sau nàng mở ra, "Ngữ Hàm."

      "A, ngươi ở đây." Quý Ngữ Hàm có biện pháp, đành xoay người lại, cười cùng chào hỏi.

       Tầm mắt đối diện với khuôn mặt Đoan Mộc Hồng, Quý Ngữ Hàm ngây ngẩn cả người.

      Chính là vẻ mặt mê người có chút khí, nhưng bây giờ cả người nhiều tia. . . . . . hơi thở Mùa xuân  ?

       Quý Ngữ Hàm lúng túng sờ sờ lỗ mũi, giống như quấy rầy đến chuyện nên quấy rầy ?

      "Khụ, khụ, cái đó, ta trước. . . . . ."

      " vào ngồi ." Đoan Mộc Hồng  ngắt lời nàng, khách khí mà gọi.

      vào?

      sợ nàng nhìn thấy vị tiểu thư bên trong sao?

      Quý Ngữ Hàm thể làm gì khác hơn là giả bộ ngu, còn nữa chừng nàng suy nghĩ nhiều, có lẽ vị tiểu thư trong nhà chẳng qua là cung nữ hoặc là người nào truyền tin tức cho .

      Về phần vẻ mặt   . . . . . . Cái đó, nên nghiên cứu kỹ .

      Vào gian phòng, có dấu hiệu có những người khác ở đây, ngay cả bàn trà đều chỉ có chén, giống như là căn bản cũng có khách nhân từng đến.

      Cảnh tượng như vậy trong nháy mắt lại đẩy ngã kết luận trước của nàng  .

      Cái này. . . . . . Xem ra vẫn là có vấn đề a.

      Quý Ngữ Hàm hỏi nhiều, bất quá trong lòng có chút thất vọng.

      Nàng còn tưởng rằng hai huynh đệ này đều là nam nhân tốt lòng dạ.

      Tề tiểu thư bây giờ tung tích còn , Đoan Mộc Hồng cùng nữ nhân khác ở chung chỗ. . . . . . Ai.

      Bất quá như qua. . . . . . Cũng là Tề tiểu thư phản bội Đoan Mộc Hồng trước .

      Ai, thôi , chuyện tình cảm phiền toái, như nàng cùng Đoan Mộc Ly, đối , là tốt.

      Ở trong lòng suy nghĩ ngổn ngang, Quý Ngữ Hàm vẫn còn cùng Đoan Mộc Hồng chuyện phiếm.

      Mặc dù phân tâm, nàng vẫn cảm giác được thái độ của Đoan Mộc Hồng hôm nay đối với nàng  có chút biến hóa.

       Giống như. . . . . . Thoạt nhìn rất thân thiết?

      Cũng phải là loại thân thiết mập mờ, mà là giống như đại ca rất đúng em dâu mình, đem nàng thân thiết như người nhà  .

      nhiệt tình như vậy, Quý Ngữ Hàm dĩ nhiên là ngượng ngùng lãnh đạm đối đãi, bắt đầu cướp đoạt các loại đề tài cùng tán gẫu.

      Gần đây mới nhất đề tài tiên thoại chính là tiểu trong suốt đầu nàng, tại hai người tự nhiên cũng đến chuyện này.



         Chương 232: tựa hồ có gian tình? (3)

       "Nó sống? Sao chút phản ứng cũng có?"

      Quý Ngữ Hàm có chút buồn cười mà vẫy vẫy đầu, tiểu tử có phản ứng, cũng có rớt xuống, "Có thể là ngủ rồi."

      căn bản, Trong Suốt Đại Gia ngày trừ ăn ra chính là ngủ, ít  thời gian thanh tĩnh cũng đều dùng để trêu cợt nàng. . . . . . Rơi lệ.

      Đợi , nàng mới vừa hất đầu. . . . . .

       Nâng lên chén trà làm bộ uống trà, ánh mắt của Quý Ngữ Hàm nhìn theo hướng sang màn che kín bưng bên cạnh cây cột.

      Đúng là đôi chân có mang giày thêu  .

       Có chân cũng kỳ quái, chỉ là vị tiểu thư kia chưa kịp rời , trốn phía sau màn che .

      Nhưng mấu chốt vấn đề là . . . . . Phía giày còn lộ ra mắt cá chân. . . . . . Khỏa thân .

      Cái này. . . . . . mỹ nữ sau màn che có mặc y phục?

      Quý Ngữ Hàm lúng túng vạn phần.

      Mặc dù biết bản thân chọn đúng thời điểm quấy rầy lại tới quấy rầy, cũng nghĩ đến bọn họ tiến hành đến thời điểm này. . . . . .

      Nàng muốn khóc .

      Trước đó nàng ràng cũng muốn , tại sao Đoan Mộc Hồng phải ra cửa gọi nàng lại, còn mời nàng vào ngồi?

      Đoan Mộc Hồng vẫn còn nhìn tiểu trong suốt đầu nàng, giống như cảm thấy rất có hứng thú, "Ngữ Hàm, có thể đem nó cho ta mượn xem chút hay ?”

      "Có thể, nhưng mà ngươi phải cẩn thận, sau khi nó tỉnh, tính khí lớn, hơn nữa biết lúc nào phát tác."

      Đưa tay đem tiểu trong suốt mềm mại lấy xuống, Đoan Mộc Hồng ngăn cản nàng, "Để ta."

      "Ừ."

      Vừa đúng lúc nàng còn sợ mình nhìn thấy, nắm lấy tiểu gia hỏa kia.

      Mi tâm khẽ nhíu cái bí , Đoan Mộc Hồng vươn tay.

       "Hắc, ngươi cũng cần để ý như vậy, lúc nó ngủ giống như cảm giác cũng có gì, tiểu Dật ngày ngày đem nó lấy xuống chơi."

      Cười cười, lần này Đoan Mộc Hồng cẩn thận hơn, bắt tiểu trong suốt cẩn thận quan sát.

      Thừa dịp bận rộn chuyện khác, tầm mắt Quý Ngữ Hàm lại chạy về màn che.

      Da nhẵn nhụi, hơn nữa rất trắng, rất trắng, trắng đến mức có thể nhìn thấy mạch máu màu xanh, mắt cá chân cũng dài tinh xảo linh lung, người cũng có thể rất đẹp chăng?

      Lòng hiếu kỳ nhô ra, nàng có chút tò mò vị tiểu thư kia hình dáng ra sao. . . . .

      Bất quá cũng chỉ có thể suy nghĩ chút, ai, nàng cũng thể trực tiếp vén màn che?

      ra nàng có chút hiểu, tại sao Đoan Mộc Hồng phải lén lén lút lút như vậy.
      AikoNguyenJuuni thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng
      Chương 233: tựa hồ có gian tình? (4)



      thích ai, muốn cùng ai ở chung chỗ, lại có ai dám chất vấn , ra cũng cần lừa gạt.
      suy nghĩ, chân sau màn che giống như lắc lắc.
      Vị tiểu thư kia đứng vững?
      Quý Ngữ Hàm muốn tìm cớ rời , liền nghe đến tiếng kêu to duyên dáng, "A ~"
      Người sau màn che giống như kiên trì nổi nhào tới trước, mà nàng té xuống, màn che cũng bị kéo rơi.
      Bùm bùm, trận thanh hỗn loạn, màn che dầy nặng bày ra mặt đất lộ ra đôi chân trơn bóng như ngọc gì che đậy, những nơi khác thân thể đều ở trong màn che, cũng thấy dung mạo của nàng ấy.
      Ách. . . . . .
      Lúc này Quý Ngữ Hàm muốn giả bộ ngu cũng được, lúng túng phải biết nên cái gì cho phải.
      “Khụ khụ, cái đó…. Ta trước nhé.”
      xong câu đó, Quý Ngữ Hàm nhấc chân bỏ chạy, xông thẳng ra cửa.
      Nhưng mới qua mấy giây, nàng lại mắt nhìn thẳng mà chạy trở lại, chạy thẳng tới hướng Đoan Mộc Hồng.
      "Thiếu chút nữa quên mất tiểu trong suốt."
      biết có phải là tình huống lúng túng hay , khiến cho nàng sinh ra ảo giác, nàng giống như thấy Đoan Mộc Hồng sững lại khi nghe những lời này.
      Nhận lại tiểu trong suốt mềm mềm, còn ngủ, Quý Ngữ Hàm giải thích câu.
      "Ta sợ tên tiểu tử này sau khi tỉnh lại, cho là ta bỏ lại nó, nếu ngươi thích nó, chờ nó tỉnh lại, ta cùng nó thương lượng chút, để cho nó ở chỗ này vài ngày."
      Dừng chút, vị tiểu thư kia còn té, nàng giải thích nhiều như vậy làm gì a.
      Lúng túng cười cười, Quý Ngữ Hàm xoay người nhấc chân bỏ chạy.
      Chờ nàng xa, Đoan Mộc Hồng đỡ người đất dậy  .
      "Nàng cũng thấy đấy, ta có động tâm đối với nàng ấy."
      "Hừ, ai biết được, chừng ngươi chính là giả bộ!"
      Thanh nữ nhân hờn dỗi, mặc dù là quở trách người, nhưng nghe giống như làm nũng, " phải là nhiều người rất thích nàng sao?"
      "Nàng a. . . . . ."
      Đoan Mộc Hồng có chút bất đắc dĩ cười cười, "Bọn họ là bọn họ, ta là ta."
      Đôi mắt như hoa đào cười rũ xuống, che giấu suy nghĩ.
      Chính xác là giả bộ, nhưng mà. . . . . .
      Cứ giả bộ như vậy , giả bộ làm thích, động tâm, nếu . . . . . . Còn có thể như thế nào đây?

      ——————————


      Chương 234: đụng phải mưu, cần lo lắng (1)


      Vội vội vàng vàng chạy, Quý Ngữ Hàm nhìn thấy Đoan Mộc Ly trước mặt.
      " Người theo dõi nàng rồi."
      Đoan Mộc Ly mở miệng trước.
      "Nga." Thở phào nhỏm, Quý Ngữ Hàm yên lòng để ôm vào trong ngực.
      "Là Dạ Cẩm?"
      " cùng những sứ giả khác của Dạ quốc cùng ở Tứ Phương Quán , ta phái Chu Tước theo dõi, khi có động tĩnh, lập tức trở lại báo cáo."
      Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu của nàng, "Có ta ở đây, đừng lo lắng."
      "Ừ." Quý Ngữ Hàm hạnh phúc mà tiến sát trong ngực .
      "Ngươi có nghĩ cùng Tề Mị nhi quen biết sao?"
      " biết, " Đoan Mộc Ly ôm nàng hướng tẩm cung, "Trước kia ta ngược lại xem thường Tề Mị nhi ."
      "Nghe  ý tứ của , chắc là thích Tề Mị nhi mới đúng, chẳng qua là nhận lầm người. . . . . ."
      Quý Ngữ Hàm cặn kẽ mà đem chuyện trước đó lần.
      Sau nàng mờ mịt sờ sờ mặt, "Hai chúng ta chỉ có thể là có chút giống nhau mà thôi, sao nhận lầm người trong lòng chứ?"
      Đoan Mộc Ly hơi ngưng mi, "Có thể là, chẳng hạn như bọn họ mấy năm gặp, tiểu hài tử lớn lên, luôn luôn có chút thay đổi."
      "Nga. . . . . . Cũng đúng."
      Ở trong đầu Quý Ngữ Hàm bỗng nhớ lại chuyện, " tháng a. . . . . . theo lời của Dạ Cẩm, lần đó gặp mặt bọn họ nhau, ‘ Tề Mị nhi ’ vẫn che mặt, ngươi có phải là người bắt Tề Mị nhi giả mạo nàng?"
      "Có thể. . . . . . Bất quá ba chúng ta cùng nhau lớn lên, nàng ấy cho tới bây giờ chưa đề cập tới chuyện này, có lẽ căn bản cũng có người ngoài biết."
      Ách. . . . . .
      Quý Ngữ Hàm kinh ngạc, "Ý của ngươi người kia chính là Tề Mị nhi? Nhưng nàng ấy trước kia còn là người sống đời sống thực vật."
      Mặc dù người sống đời sống thực vật có thể thức tỉnh, nhưng thời điểm thể nào đúng lúc như vậy?
      Hơn nữa. . . . . .
      "Nếu như là nàng ấy, nàng ấy có thể trực tiếp xuất , cũng cần mưu hại chết chúng ta."
      nghe Quý Ngữ Hàm phổ cập qua từ ngữ đại, Đoan Mộc Ly biết người sống đời sống thực vật là có ý gì.
      lắc đầu cái, "Chuyện này ta cần phải suy nghĩ kỹ."
      "Ừ, đúng rồi, ta chưa chuyên Dạ Cẩm với hoàng huynh ngươi."
      Cho biết thanh mai trúc mã mà mình thương ra còn có tình nhân, rất đau đớn ?

       Chương 235: gặp mưu, cần lo lắng (2)
      Bất quá bây giờ cũng có nữ nhân khác. . . . . . Ai.
      "Ừ, dù sao ra ngoài, trước hết đừng để cho biết." Đoan Mộc ly trong lòng cũng có điểm băn khoăn giống vậy.
      "Còn có. . . . . ." Quý Ngữ Hàm do dự có nên hay .
      "Sao?" Đoan Mộc Ly cười cúi đầu hôn nàng cái, "Với ta còn có chuyện gì thể ?"
      "Cũng có gì, chính là. . . . . . Ngươi sau này đến chỗ hoàng huynh ngươi nhất định phải gõ cửa trước."
      Đừng giống như bi kịch của nàng vậy. . . . . . Hic hic.
      Đoan Mộc Ly hoài nghi nhìn mặt nàng hồng hồng, cười hỏi, "Tiểu Quả Quả, nàng nhìn thấy được cái gì nên nhìn ?"
      ". . . . . ."
      "Tiểu Quả Quả?" cuối cao lên.
      ". . . . . ." Hu hu, thôi được, nàng .
      " Trong phòng hoàng huynh ngươi có nữ nhân, bọn họ . . . . . . Cái đó."
      Đoan Mộc Ly sửng sốt, "Nữ nhân? Nàng nhìn thấy?"
      "Mới bắt đầu nghe được nữ nhân chuyện, sau là thấy bàn chân, sau đó lại nhìn thấy cái chân. . . . . ." Hic hic.
      Nhớ tới trước đó mình quấy rầy cái gì, Quý Ngữ Hàm liền muốn đào hố đem mình chôn.
      Bật cười siết chặc khuôn mặt nhắn đỏ ửng của nàng, trong lòng Đoan Mộc ly có chút kinh ngạc.
      Hoàng huynh từ chỉ thích Tề Mị nhi, sau đó lại có chút động tâm với Quả Quả. . . . . . Đây cũng có thể hiểu.
      Nhưng Kim Ốc Tàng Kiều (nhà vàng cất người đẹp). . . . . . Đây giống chuyện mà hoàng huynh làm.
      Bất quá cũng có thể rốt cục tin chân tướng chuyện năm đó, đối với Tề Mị nhi thất vọng, cho nên bắt đầu đón nhận những nữ nhân khác?
      Trở lại tẩm cung, Quý Ngữ Hàm bắt đầu khổ não.
      "Sau này ta còn phải giả bộ làm Tề Mị nhi sao? Rất sợ lòi đuôi a. . . . . ."
      "Hôm nay là ngoài ý muốn, sau này tự nhiên cần."
      Đoan Mộc Ly cười ôm nàng, tựa vào đầu giường, "Ta mượn cớ, để cho gặp được nàng."
      "Ừ, nhưng người trong cung làm sao bây giờ. . . . . . Hôm nay vừa mới bắt đầu nhìn thấy , ta hô tên."
      "Yên tâm , tính tình của cũng rất cổ quái, hơn nữa những ngày lễ ngày tết ở Dạ quốc đều có người chết, người trong cung tránh ra cũng kịp, coi như vào cung, cũng có nhiều người chuyện với ."
      "Vậy muốn. . . . . . chuyện Diệt quốc?" Quý Ngữ Hàm lo lắng hỏi.
      "Ta cho người thăm dò, nếu như biên cảnh khác thường, lập tức trở lại báo cáo."
      AikoNguyenJuuni thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 236: gặp phải mưu, cần lo lắng (3)

        Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-28995" title="IMG_0487" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/11/img_0487.jpg" height="357" width="351" />


      hôn Quý Ngữ Hàm, "Tiểu Quả Quả, ta có chút hối hận vì gặp nàng sớm như vậy."

      "A? Tại sao?"

      "Gần đây chuyện phiền toái quá nhiều, nàng theo bên cạnh ta, cũng sống được bao nhiêu ngày an ổn."

      Cái này. . . . . .

      Cùng phúc hắc ở chung chỗ, nhất định phải cẩn thận, cẩn thận, nhất định phải cẩn thận!

       Quý Ngữ Hàm cảnh giác mà nhìn về phía Đoan Mộc Ly, sau điều chỉnh vẻ mặt, tinh thần vững chãi, thanh đầy nhịp điệu, dùng giọng như đọc thơ ca  diễn cảm——

      "Có ngươi ở đây, ta cái gì cũng sợ, hơn nữa ngươi thông minh như vậy, bọn họ có mưu, coi như cuộc sống bình thường có thêm trò chơi cũng rất vui."

      Đoan Mộc Ly vẻ mặt buồn rầu, "Nhưng ta vẫn sợ gây nguy hiểm cho nàng, hay là nàng trước theo Mặc Kỳ Thụy trở về Phong gian quốc thời gian ngắn, chờ chuyện nơi đây giải quyết xong hãy trở về, hoặc là cũng có thể cùng Phi Phi đến Khiếu Thiên bảo, thế lực của Khiếu Thiên bảo ở giang hồ rất lớn, cho dù là triều đình cũng tùy ý đối với bọn họ dùng binh."

      ". . . . . ." Khóe miệng Quý Ngữ Hàm co quắp hai cái, tiếp tục tinh thần sung mãn mà "Đọc thơ ca diễn cảm " .

      "Ta , ta muốn vĩnh viễn sống ở bên cạnh ngươi!"

      Còn hài lòng?

      Cái đó. . . . . . Chẳng lẽ còn muốn nàng đọc diễn cảm "Chàng là gió ta là cát, cuốn tung bụi mù về nơi xa xôi" ?

       (Câu ca trong Hoàn Châu Cát Cát 2 Hàm hương hát)

      Quý Ngữ Hàm quấn quýt lấy, lão công nhà nàng rốt cục hài lòng, cười ôm chầm nàng, "Tiểu Quả Quả, phản ứng nhanh hơn so trước kia."

       ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm gạt lệ, "Ta cũng biết ngươi giả bộ!"

      Hu hu. . . . . . Nàng là bị áp bức lâu dài lấn áp, nên rèn luyện tính cảnh giác!

      lão công nhà nàng chẳng qua là thoạt nhìn ôn hòa, ra ý nghĩ độc chiếm rất mạnh, bất kể là xảy ra vấn đề gì, đành lòng để cho nàng rời sao?

       Nằm mơ cũng đừng nghĩ. . . . . .

       Hơn nữa như qua, nàng cũng muốn rời , mới vừa rồi thời điểm thể quyết tâm, giọng mặc dù có chút khoa trương, có thể cũng là lời .

      Hắc hắc, có lão công nhà nàng phúc hắc như vậy ở đây, nàng mới sợ người khác làm ra mưu gì.

       Đoan Mộc Ly vẻ mặt tiếc nuối, "Ta còn tưởng rằng lại có thể cho nàng thêm tội danh."

      ". . . . . ." Hic hic, sớm đoán được có dụng ý này!

      Quý Ngữ Hàm bi phẫn, "Tội sổ ghi nhiều đến mức hơn mười năm cũng phạt hết !"

      "Ừ, " Đoan Mộc Ly cười gật đầu, xoay người ở nàng, "Vậy hay là dùng thời gian này phạt ."

      Chương 237: hai người đồng thời tìm nàng ước hẹn (1)

      ". . . . . . Ngươi ngươi ngươi. . . . . . Ban ngày ban mặt, hơn nữa mấy người bọn họ làm phiền ngươi còn chưa giải quyết đây!"

       " quan trọng bằng nàng."

      ". . . . . ." quan trọng là có "Ăn"  nàng?

      Quý Ngữ Hàm lệ chảy thành hàng, "Ta muốn quan trọng như vậy. . . . . ." Hu hu.

      Đoan Mộc Ly "Bận rộn" nhưng vẫn có tay rãnh, cũng ngẩng đầu mà rút ra cuốn sổ trong quần áo  , "Thêm tội danh."

      ". . . . . ." Hu hu.

       

      ————————

       

      Bởi vì muốn gặp lại Dạ Cẩm, Quý Ngữ Hàm mấy ngày nay luôn luôn ở trong tẩm cung, hề ra ngoài nữa.

       Dù sao tiểu Dật cùng bọn Phi Phi cũng thường xuyên đến tìm nàng, nàng cũng cần sợ nhàm chán.

      Chẳng qua bây giờ là thời gian ngủ trưa, trong tẩm cung chỉ còn lại mình nàng, ưỡn thân duỗi người, lúc Quý Ngữ Hàm chuẩn bị nghỉ ngơi ——

      "…."

      "Mị nhi?"

      Đột nhiên xuất giọng đàn ông khiến cho Quý Ngữ Hàm thiếu chút nữa té xuống.

       "A, sao ngươi lại tới đây?"

      Nàng xoay người, chống lại ánh mắt đầy sát khí  của Dạ Cẩm.

      ban ngày, có thể bị bọn Thanh Long canh giữ ở bên hồ  phát mà xông vào?

      Quả nhiên là cao thủ.

      "Những lời này nên ta hỏi nàng, Mị nhi, sao nàng ở chỗ này?"

       Ách. . . . . .

      có thời gian để cho nàng do dự quá lâu, Quý Ngữ Hàm thể làm gì khác hơn là mơ hồ mà trả lời, "Tới xem."

      Sắc mặt Dạ Cẩm lại đột nhiên thay đổi, chợt bắt lấy bả vai nàng, "Nàng còn chưa tin ta?"

      Gì?

      Quý Ngữ Hàm đổ mồ hôi lạnh, lúc trước cũng giao phó ràng, khiến cho nàng diễn vai phức tạp như vậy. . . . . .

      "Khụ, khụ, ta có."

      " có nàng tại sao tự mình đến tìm!"

      Tìm cái gì?

      Quý Ngữ Hàm tò mò cực điểm, nhưng lại có cách nào hỏi, thể làm gì khác hơn là lắc đầu cái, "Nếu tin ngươi, ta cũng cho ngươi biết chuyện này."

      Những lời này thành công, làm vẻ mặt Dạ cẩm nhanh chóng hòa hoãn xuống, "Nàng tin tưởng ta là tốt rồi."

      ". . . . . ." Phù, vượt qua kiểm tra.

       Sợ tiếp tục hỏi thăm, Quý Ngữ Hàm sang chuyện khác, " Sao ngươi lại tới nước Tề Loan?"

      Nàng hỏi Đoan Mộc Ly, lần này là thái tử Dạ quốc tới chơi, Dạ Cẩm là tự mình cùng tới.

      "Ta muốn giết thái tử."

      ". . . . . . Tại sao phải tới Tề loan quốc hạ thủ?"

      muốn hãm hại người Tề loan quốc, khơi mào mâu thuẫn giữa hai nước?

      Chương 238: Hai người đồng thời tìm nàng ước hẹn (2)

        chứng minh, Quý Ngữ Hàm nghĩ phức tạp, đáp án của Dạ Cẩm là ——

      "Trừ ngày mốt có thái y lễ, gần đây có ngày lễ gì, có thời gian động thủ."

      ". . . . . . A."

      đúng là người kiên trì với đặc trưng giết người vào ngày lễ ngày tết a. . . . . .

      "Mị nhi, ngày thái y lễ, chờ ta giết người xong, đến tìm nàng cùng ra ngoài."

      ". . . . . ." Đây là ước hẹn?

      Nhưng kế hoạch là nàng cùng Đoan Mộc Ly ngày đó ra cung chơi suốt đêm.

      Quý Ngữ Hàm cười khan hai tiếng, " được. . . . . . Ta sợ để cho Đoan Mộc Ly phát hai người chúng ta."

      "Dù sao thải y lễ cũng phải che mặt ."

      Khuôn mặt nhắn khả ái của Dạ Cẩm thoạt nhìn hết sức đáng thương, "Mị nhi, nhiều năm như vậy, nàng cho tới bây giờ có cùng ta nắm tay xuất ở trước mặt mọi người."

      Ách. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm đổ mồ hôi lạnh, Tề Mị nhi rốt cuộc làm cái quái gì với nhà ngươi. . . . . .

      Mặc dù chưa từng gặp Tề Mị Nhi, nhưng khi nhìn biểu của Dạ Cẩm cùng Đoan Mộc Hồng, nàng phải là loại nữ nhân có thể nắm bắt tâm nam nhân.

      Mặc dù Dạ Cẩm thoạt nhìn rất đáng thương, nhưng chuyện này liên quan gì đến nàng. . . . . .

      Hơn nữa thải y lễ là phải chơi đêm, thời gian dài như vậy, quá dễ dàng bại lộ.

      "Khụ, khụ, cái đó. . . . . . Ta còn phải ngủ để dưỡng nhan sắc, còn chưa muốn ra ngoài."

      "Ngủ để dưỡng nhan?"

      ". . . . . . Chính là ngủ sớm dậy sớm thân thể tốt, da tốt."

      "Mị nhi. . . . . ."

      Dạ Cẩm hơi nhíu mi lại, " Gần đây nàng chuyện giống như có chút lạ lạ?"

      ". . . . . ." Ngươi mới phát ra sao?

      Quý Ngữ Hàm khó tin, cho dù hình dáng qua thời gian có đổi khác, thanh cũng giống nhau, nhưng nghe bọn Đoan Mộc Ly miêu tả, tính tình Tề Mị nhi kém hơn nàng rất nhiều, làm sao có thể thời gian dài như vậy còn nhận ra. 

      Chẳng qua tại thừa nhận là tuyệt đối được , Quý Ngữ Hàm dùng rất ánh mắt vô tội nhìn , "Kỳ lạ như thế nào?"

      Dạ Cẩm cau mày, suy nghĩ tìm từ, "Giống như. . . . . . giống nữ nhân."

      ". . . . . ." Hu hu. . . . . . Mắng chửi người ta!

      Quý Ngữ Hàm bị chấn động, "Lời của ta cũng giống nam nhân a."

      "Dĩ nhiên giống, " Dạ Cẩm cười , "Ta nàng chuyện bắt đầu giống như , như vậy cũng rất tốt, rất khả ái, ta thích."

      ". . . . . . A." Quý Ngữ Hàm cười khan hai tiếng.
      AikoNguyenJuuni thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 239: ngươi là nữ nhân tốt (1)

      ']Edit: Gom Tang_E

      ']Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-29140" title="IMG_0505" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/11/img_0505.jpg" height="393" width="590" />




      "Mị nhi, đầu nàng là cái gì vậy?"

      ". . . . . . Trang sức."

      Vì đề phòng Dạ cẩm muốn bước qua nhìn kỹ, Quý Ngữ Hàm quyết tâm kéo tiểu trong suốt còn ngủ xuống , hất tay liền ném vào trong hồ.(chạy lại lấy hàng bà con ơi)

       " thích, đeo nữa." Hu hu, tối nay lại phải dụ dỗ tiểu tử kia đừng nóng giận.

      Ngẩn ra, trong mắt Dạ Cẩm đột nhiên thoáng qua tia cười, gì nữa.

      "Đoan Mộc Ly sắp trở lại, hay là rời trước ."

      "Chờ chút."

      Dạ Cẩm kéo nàng, "Mị nhi, nàng vẫn chưa hứa với ta vào ngày thải y lễ cùng ra ngoài chơi."

       ". . . . . . Ta rồi, ta muốn ngủ để dưỡng nhan sắc."

      "Vậy ta cùng nàng ngủ."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm bị nghẹn cái.

       "Sao nàng lại kinh ngạc như vậy, trước kia chúng ta phải đều là ngủ ở cùng cái giường sao?” 

       

      ". . . . . . A." Quý Ngữ Hàm đổ mồ hôi lạnh, nàng càng ngày càng cảm thấy chuyện tình của Tề Mị nhi cách nào hiểu được.

      "Đây phải là ở hoàng cung sao, ta sợ bị người khác phát ."

      "Ta quan tâm, nàng phải rút ra thời gian ra ngoài theo ta!"

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm rơi lệ.

       

      Người ràng là Tề Mị nhi, tại sao phiền toái lại tìm người nàng! Hu hu.

      "Mị nhi." Dạ Cẩm lắc cánh tay của nàng, bắt đầu làm nũng.

      ". . . . . ."

      ràng là giết người chớp mắt, sao ăn vạ làm nũng có thể tự nhiên như vậy, hơn nữa hoàn toàn có cảm giác ẻo lả, giống như là thân thiết với đệ đệ nhà bên cạnh vừa đáng như vậy?

      ra Dạ cẩm cũng coi là thiếu niên đàng hoàng. . . . . . Hơn nữa nàng nghe như thế nào, cũng cảm thấy Tề Mị nhi lợi dụng .

      Quý Ngữ Hàm quyết định làm chuyện tốt, để cho cùng Tề Mị nhi chia tay.

      Hừ hừ cổ họng, vẻ mặt nàng nghiêm túc lui về phía sau từng bước.

      "Dạ Cẩm, thải y lễ ngày mai ta thể cùng ngươi ra ngoài."

      "Tại sao?"

      "Bởi vì ta hứa với người khác!" Giọng hết sức hùng hồn.

      Thần sắc Dạ Cẩm trở nên cổ quái, "Là ai?"

      "Khụ, khụ, cái này ngươi cần biết, " Quý Ngữ Hàm lui về phía sau từng bước, " Quan trọng là ta trong lòng có người khác!"

      Ánh mắt Dạ Cẩm lóe lên cái, "Ta biết, trong lòng nàng từ trước đến nay phải chỉ có mình ta."

       ". . . . . ." Khí thế của Quý Ngữ Hàm trong nháy mắt còn, thiếu chút nữa té ngã đất.

      Chương 240: ngươi là nữ nhân tốt (2)

      Quý Ngữ Hàm vô lực nhìn , .

      "Ngươi có điều kiện tốt như vậy, nghiêm túc tìm nương tử tốt a, sao giống như bây giờ gặp được người như ý. . . . . ."

      Ánh mắt lóe lóe, Dạ Cẩm cúi đầu, đến gần nàng, "Mị nhi, nàng phải là bảo ta thề, cả đời trong lòng chỉ có thể có mình nàng sao?"

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm sắp hôn mê.

      Đây là người nào, mình chân đạp mấy thuyền, còn để cho người khác thề.

      "Khụ, khụ, tại ta thay đổi chủ ý, ngươi vẫn nên quên ta , hãy thích người khác , đừng tới tìm ta nữa."

      "Nàng cần ta?" Dạ Cẩm lộ ra vẻ mặt như tiểu động vật bị thương.

      ". . . . . ." Hu huÔ, nàng đối với loại vẻ mặt này có cách !

      "Mị nhi?" Dạ Cẩm mong đợi mà nhìn nàng.

      Quý Ngữ Hàm quyết tâm, " cần! Sau này đừng tới tìm ta nữa!"

      Hô xong nàng mới nhớ tới, "Còn có trước kia ta để cho ngươi làm chuyện gì, cũng đừng làm nữa!"

      Nếu có thể để cho buông tha cho suy nghĩ muốn diệt Tề loan quốc, vậy nhất cử lưỡng tiện .

      Ánh mắt Dạ cẩm hơi sẫm, "Mị nhi, ta rồi, ta can thiệp nàng thích người khác."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm đen lại .

      A a a. . . . . . Nàng rất muốn gầm thét!

      Người tốt, làm sao ủy khuất cầu toàn như vậy!

       Quý Ngữ Hàm nổi giận, "Ta quan tâm ngươi có can thiệp hay ! Ngươi bây giờ liền để cho ta thích người khác !"

      "Coi như ta chỉ cầu có thể thỉnh thoảng gặp nàng, ở trước mặt người khác có thể gạt bỏ quan hệ của chúng ta, bất kể nàng muốn ta làm chuyện gì ta cũng đáp ứng, như vậy cũng được sao?"

      Bởi vì tức giận, Quý Ngữ Hàm có nghe ra trong giọng của có cái gì đúng, chẳng qua là mặt đen hơn, " được!"

      Nàng bấm ở cổ của , "Ngươi có thể có chút chí khí hay ! Cho dù là có chút  đem ngươi để ở trong lòng , sao có thể đối với ngươi như vậy! Ngươi bây giờ liền để cho ta quên. . . . . . Ta!"

      Khụ, khụ, kêu kích động, thiếu chút nữa sai.

      Dạ Cẩm trực tiếp mà nhìn nàng, ánh mắt nhìn có chút kỳ quái.

      Quý Ngữ Hàm khí thế mười phần theo sát nhìn thẳng vào mắt, chuẩn bị nếu như cái gì ủy khuất vạn phần hơn nữa, nàng cứ tiếp tục gầm thét.

      Nhìn trạng thái của . . . . . . Phải là còn cần nàng trình diễn sư tử Hà Đông.

      Quý Ngữ Hàm buồn buồn hừ hừ cổ họng.

      Cơm nước xong còn chưa uống nước, có chút khát. . . . . .



      Chương 241: ngươi là tốt nữ nhân (3)

       Hai người nhìn nhau nửa ngày, tầm mắt Dạ Cẩm đột nhiên chuyển qua phía sau nàng.

      " Vật trang sức của nàng bò lên ."

      A?

      Quý Ngữ Hàm quay đầu, ngay sau đó chảy lệ.

       Xem ra tiểu trong suốt ngủ vài canh giờ rốt cục tỉnh lại, tại lảo đảo từ trong hồ bò lên.

      Lập tức xông tới, Quý Ngữ Hàm lần nữa đem nó ném vào trong hồ.

      "A. . . . . ."

      Nàng cười khan, xoay người muốn giải thích, "A! Sao ngươi cũng cùng tới?"

      Dạ Cẩm liền đứng ở sau lưng nàng, nàng quay người lại thiếu chút nữa đụng vào , sợ hết hồn.

      Dạ Cẩm nhìn ánh mắt của nàng, thanh chậm chạp mà cổ quái, "Nàng là nữ nhân tốt."

      Ách. . . . . . sao lại đến phương diện này?

      Tề  Mị nhi đối với như vậy, còn cảm thấy nàng là nữ nhân tốt?

        suy nghĩ phản bác, Dạ cẩm đưa tay tới cổ nàng.

      phải là vuốt ve, mà là muốn bóp. . . . . .

      "Nàng là nữ nhân tốt." Dạ cẩm lặp lại lần nữa.

      Quý Ngữ Hàm muốn khóc, bởi vì nàng"Là nữ nhân tốt" , cho nên muốn bóp chết nàng?

      Suy nghĩ này cũng quá mức vượt bậc . . . . . .

      Quý Ngữ Hàm lần nữa khẳng định ở cổ đại có người nào suy nghĩ bình thường.

       Nàng tại thế nào cũng là cao thủ, cũng phải sợ bị bóp chết, nhưng mấu chốt là. . . . . .

      Tề Mị nhi có võ công cao như vậy, vì muốn lộ tẩy, tận lực thể động thủ.

       Nàng muốn lấy đức thu phục người, ừ.

      "Dạ cẩm, có câu : ‘ xúc động là ma quỷ a’. . . . . ."

       Mặt Dạ Cẩm lạnh lại, "Chưa từng nghe qua."

      "Khụ, khụ, đó là ngươi học thức đủ, phải học tập nhiều hơn. Cái này. . . . . . ra xem sách lâu có thể hóa giải trong lòng ngươi, bằng ngươi bây giờ trở về nước đọc thêm nhiều sách, sau này nhất định cũng phải thua ta."

      " xem."

      "Trong lòng có thơ ca tựa như hoa a. . . . . . Đọc sách vẫn rất có hữu dụng."

      "Ngươi luôn luôn nhiều như vậy?"

      ". . . . . ." Đây phải muốn lấy đức thu phục người sao.

      buồn mà. . . . . . Hu hu.

       "Ta hỏi ngươi nghiêm túc, ngươi luôn luôn nhiều như vậy?"

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm nhìn nghiêm túc mặt, rất vô lực gật đầu, "Ta hình như ít."

      Nhưng cũng phải láo! Hu hu. . . . . .

      " giết." Dạ Cẩm đột nhiên thu hồi tay.
      AikoNguyenJuuni thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :