1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 197: Nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ. . . . . . (7)

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-28122" title="IMG_0504" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/img_0504.jpg" height="720" width="323" />





      Chương 197: Nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ. . . . . . (6)

      Quý Ngữ Hàm lệ rơi đầy mặt, bi phẫn mà nhìn mọi người, rồi nhìn về phía mặt tiểu Dật cười  như kẻ trộm.

       Tiểu Dật, rốt cục ngươi vẫn xem ta là mẹ kế. . . . . .

      Hu hu, nên chỉnh người như vậy chứ!

      mặt thâm trầm, "Quý tiểu thư, ra chúng tôi chỉ muốn tốt cho nương, nương quả thể suốt ngày ở trong phòng đờ đẫn mãi."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm khinh bỉ , nàng biết gạt người!

       "Ta , nghe bọn Thanh Long , cây có thể cho ra Tiên Hạc quả thân cây thấp nhất  cũng cao bằng hai người, đến lúc đó đầu nương có thân cây cao như vậy, trong cung ở chứa được nương."

      ". . . . . ." Gào khóc. . . . . .

        là mùa đông , chẳng lẽ nàng còn phải uống khí ngủ ngoài trời sao? Hu hu, Hu hu. . . . . .

       Nơi này rốt cuộc có ny lon lớn bằng lều hay ! Hu hu. . . . . .

      Mọi người vốn mỗi lần thấy dáng vẻ tội nghiệp của nàng cũng cảm thấy chơi vui, nhưng lần này. . . . . .

      "Trời ơi! Tại sao lại héo rồi!"

      "Có phải sữa chua vô dụng? Cầm sữa tươi tới!"

       Phát gốc cây đỉnh đầu Quý Ngữ Hàm lại bắt đầu buồn bã ỉu xìu rũ xuống, tất cả mọi người đều phát điên.

      "Ta uống. . . . . . Ngô. . . . . ."

      Nàng muốn nàng uống sữa chua mấy ngày nay, ràng có ảnh hưởng gì.

      Nhưng nàng có cơ hội kháng nghị, sữa tươi cũng rót vào.

       Ở , cầm gương đồng nhìn mình trong đó, Quý Ngữ Hàm lệ chảy thành dòng.

      ràng lớn lên rất tốt , sao đột nhiên lại như vậy?

      "Điên rồi, vô dụng! Lại càng héo!"

      do dự, mấy người bọn họ cùng nhau xốc Quý Ngữ Hàm lên, hỏa tốc tìm Đoan Mộc Ly.

       Mọi người lâm triều, N người từ trời giáng xuống, ở giữa còn có cây. . . . . .

      phải, là, là đỉnh đầu hoàng hậu tương lai của bọn họ có cây lại cao hơn a. . . . . .

      Các quan lại suy nghĩ lộn xộn đủ loại, cũng vì chuyện này đột nhiên biến thành co giật.

       Đầu năm nay toàn chuyện lạ, trước đây trong triều cũng bất an đến như vậy.

      Quý Ngữ Hàm sắp khóc lên, mặc dù nhìn thấy, nhưng thần sắc sắp điên rồi của mọi người cũng cho nàng biết cây đầu mình nhanh chóng khô héo.

      Trong mấy người, tính tình Mặc Kỳ Thụy là lạnh nhất, lúc này cũng còn có thể gắng giữ tĩnh táo, dùng lời ngắn gọn nhất đem chuyện phát sinh trước đó lần.

      Xem bộ dáng Quý Ngữ Hàm gấp đến độ vành mắt cũng đỏ  . . . . . .

      Chương 198: nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ. . . . . . (7)

       Nhìn lại cây đầu nàng giống như sắp ngã, Đoan Mộc Ly đột nhiên đem bọn Phi Phi đá văng sang bên.

      Ôm lấy Quý Ngữ Hàm, ôn nhu cười cười, trấn an , "Cây lại khôi phục trạng thái héo úa, có thể là do bọn họ gây ra, đến chỗ ta là tốt nhất."

       A?

      Quý Ngữ Hàm mắt đỏ, có chút dám tin tưởng, "Đúng ?"

      Khi nàng chuyện, đồng thời bọn Phi Phi bị đá văng khiếp sợ phát cây đầu nàng run lên, phấn chấn giống như muốn đứng thẳng.

      " sai."

      Đoan Mộc Ly cũng nhìn thấy biến hóa đầu nàng, biết mình đoán đúng, tiếp tục trấn an.

      "Đúng vậy, nó tại giống trước kia, tin nàng cứ hỏi bọn họ."

       ". . . . . . Đúng đúng đúng!"

      Phục hồi lại tinh thần tất cả mọi người gật đầu mạnh mẽ, ngay cả bá quan sao hiểu được chuyện gì  xảy ra cũng gật đầu theo.

      Há há. . . . . . Quý Ngữ Hàm yên tâm.

      Vì vậy lại mọi người nhìn thấy. . . . . .

      Vốn là vàng, cây muốn ngã xuống, nay bỗng chốc chuyển xanh, run rẩy đứng thẳng ở đầu Quý Ngữ Hàm.

       "Sao nữa vậy?"

      Phát tất cả mọi người sững sờ chăm chú mà nhìn đầu của nàng, Quý Ngữ Hàm lại khẩn trương .

       " có sao, có sao!" Mọi người cùng nhau mạnh mẽ lắc đầu, chỉ sợ hù dọa nàng lần nữa.

      Xem ra trạng thái lớn lên của cây này có quan hệ đến cảm xúc của Quý Ngữ Hàm! Sau này cũng phải cẩn thận chút.

       Quay đầu dặn dò mấy câu, để cho bá quan bãi triều trước, tất cả mọi người có dị nghị mà .

      Ai cũng biết Tiên Hạc quả liên quan đến tính mạng hoàng thượng của bọn họ, tại Quý Ngữ Hàm chính là tổ tông, phải cung kính!

      Bất quá địa vị của nàng ở trong cung vốn cũng sai biệt lắm. . . . . .

      Bọn người , Đoan Mộc Ly ôm nàng ngồi xuống, "Tiểu Quả Quả, trước đó sao thế, vui à?"

      Quý Ngữ Hàm mặt lại xụ xuống, "Chờ cây cao hơn, ta phải ở bên ngoài . . . . . ." Hu hu.

      Bọn Phi Phi còn chưa rời hoảng sợ nhìn kia gốc cây lại có khuynh hướng héo.

      Thảm, sau này cũng dám tùy tiện trêu chọc nàng nữa, bọn họ ít chuyện vui đùa rồi.

      "Tiểu ngu ngốc, sao ta chịu để cho nàng ở bên ngoài chứ?"

      Đoan Mộc Ly cười siết chặc mặt của nàng, "Ta cũng chuẩn bị xong, chờ cây cao hơn, chúng ta liền dời đến Lăng Phong các ."

      "A. . . . . . Ngươi tòa tháp cao kia sao?"

      ']  Chương 199: Nàng là . . . . . . Thực vật cần trân quý bảo vệ (8-)

      Tòa tháp kia cao chừng mười tầng lầu, trung tâm thông suốt đến đỉnh, cho dù cây này lớn lên cao hơn nữa, cũng đủ cho nàng ở.

       Quý Ngữ Hàm yên tâm, há há.

      Chỉ có lão công nhà nàng tốt nhất, sớm giúp nàng nghĩ xong, nàng căn bản là cần phải lo lắng.

       Thấy nàng khôi phục nụ cười, Đoan Mộc Ly cũng cười, cúi đầu hôn nàng cái.

      Tất cả mọi người nhìn ra được nàng cười, cũng nhìn thấy. . . . . .

      Cây   đầu nàng giống như rất có tinh thần mà run lên cái?

      Chẳng lẽ tâm tình nàng tốt, cây còn có thể lớn lên nhanh hơn?

      Mọi người cùng nhau nhìn Quý Ngữ Hàm.

      cũng lại, nàng thường đau thương tức giận, đại đa số thời gian đều là cười híp mắt, hơn nữa tại cũng rất thư thái, cho nên rất ít có chuyện gì có thể làm cho tâm tình nàng tốt.

      Mọi người đột nhiên đều có ý tưởng bỏ đói nàng mấy ngày, để cho nàng ăn bữa cơm no  . . . . . .

      Bất quá điều này cũng chỉ có thể là suy nghĩ chút, nếu làm cho nàng đói bụng, thứ nhất Đoan Mộc Ly nhất định đành lòng, chừng lại đập bọn họ bữa.

      Thứ hai. . . . . . Điều này cũng ảnh hưởng đến sinh trưởng của cây ?

      Hai người long ỷ ngọt ngào mà thủ thỉ nhàng, tất cả mọi người đau đầu, lúc này. . . . . .

       Giọng non nớt của Tiểu Dật vang lên.

      Khụ, khụ, cái này. . . . . . Nếu "Lời của trẻ con cấm kị" , ra cũng đồng nghĩa là lời của thằng nhóc này có thể làm cho người ta động kinh!

       Đây là chân lí khi họ nghe xong lời của tiểu Dật.

      Đứng ở trong triều đình, khuôn mặt nhắn hồng hồng của tiểu Dật cực kỳ nghiêm túc, mang theo giọng non nớt nghiêm túc lên đề nghị ——

       "Phụ hoàng, người cỡi quần áo !"

      ". . . . . ." Run lên cái, Quý Ngữ Hàm thiếu chút nữa từ long ỷ té xuống.

      Chuyện này là sao a. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn tiểu Dật, nhóc con à, suy nghĩ của ngươi quá thoáng . . . . . .

       Mọi người cũng đều theo kịp suy nghĩ của tiểu Dật, hơi động kinh mà nhìn người bạn nghiêm túc này.

      Tiểu Dật giống như ông cụ non, giọng rất có khí thế hào hùng dẫn dắt giang san, về phần những điều mà nó . . . . . .

       "Phụ hoàng, thức ăn nương nhìn thấy người có mặc y phục liền rất cao hứng đó, đến lúc đó cây có thể lớn lên nhanh!"

      ". . . . . ." Đập bàn mà khóc lớn. . . . . .

      Nàng xác định, tiểu Dật nhất định là rốt cục cảm thấy nàng là mẹ ghẻ mà!

      Hu hu. . . . . . cần trả thù phải thảm như vậy. . . . . .
      minhminhanhngoc, AikoNguyenJuuni thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 200: nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ. . . . . . (9)

      ']Edit: Gom Tang_E

      ']Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-28238" title="IMG_0467" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/img_0467.jpg" height="720" width="492" />




      Bởi vì lời của tiểu Dật, tất cả mọi người đều động kinh. . . . . .

      Chỉ có Đoan Mộc Ly vẫn bình tĩnh, mang theo Quý Ngữ Hàm đứng lên.

      "Phương pháp này thể nào có tác dụng, mấy người các ngươi trở về nghĩ cách nên làm thế nào để cho Quả Quả vui vẻ."

      xong lời này, liền thần sắc như thường mà dẫn Quý Ngữ Hàm ra cửa.

      " có hiệu quả sao?"

      Tiểu Dật khổ não.

      ràng cảm thấy mỗi lần phụ hoàng cùng thức ăn nương chơi trò hôn , thức ăn nương mặc dù mặt đỏ hồng, nhưng ánh mắt lại cười .

       Mặc dù rời triều, còn mất mặt nữa, nhưng Quý Ngữ Hàm lại rơi lệ ngừng.

      Bởi vì nam nhân bên cạnh quá bình tĩnh, rất giống như Đoan Mộc Ly nàng biết. . . . . .

      Như thường ngày, Đoan Mộc Ly thi triển khinh công mang theo nàng trở về tẩm cung , cho nên bây giờ bọn họ ở giữa trung.

      Cùng ở chung chỗ lâu, Quý Ngữ Hàm cảm giác mình cũng học được gian trá .

      Cho nên nàng chỉ vào đất, dùng thanh vui mừng , "Ta giống như nhìn thấy cây trâm ngày hôm qua ta làm mất! Chúng ta xuống tìm ~"

       Đoan Mộc Ly nhìn cũng nhìn đất, chỉ cúi đầu cười hôn nàng cái.

      "Tiểu Quả Quả, gạt người là phải thêm tội danh ."

      ". . . . . ." Hic hic, đạo hạnh gạt người của nàng còn chưa đủ mà. . . . . .

      "Ngươi muốn về dùng đồ ăn sáng?" Quý Ngữ Hàm đôi mắt đẫm lệ lưng tròng, còn ôm tia hi vọng hỏi.

      "Dĩ nhiên."

      Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu của nàng, "Bất quá đề nghị của tiểu Dật mới vừa rồi tệ, dùng qua đồ ăn sáng, ta ăn thêm nàng."

      ". . . . . ." Tiểu Dật, ta hận ngươi. . . . . .

      Nàng cũng biết con sắc lang này thể nào bình tĩnh như vậy!

      Đây hoàn toàn là ra vẻ đạo mạo tiêu chuẩn a a a —— Quý Ngữ Hàm bi phẫn hô to ở trong lòng.

      Bất quá may mà có ở trước mặt bọn Phi Phi như vậy, còn giúp nàng tạo tiểu hình tượng trong sạch thuần khiết  . . . . . .

       Hu hu, gả cho sắc lang, thuần khiết trở thành người lạ vẫy vẫy tay với nàng!

      Trở lại tẩm cung, chờ Đoan Mộc Ly ăn xong điểm tâm, Quý Ngữ Hàm kháng nghị .

      Khóc lớn. . . . . . Nàng đều có phản kháng, tại sao trực tiếp ăn, tại sao lại muốn dùng mỹ nam kế!

      " cho cỡi quần áo!" Quý Ngữ Hàm che mắt.

       Đoan Mộc Ly lộ ra nụ cười mị hoặc, ngữ điệu chậm rãi mang theo tia hấp dẫn, "Tiểu Quả Quả, cỡi quần áo làm sao ăn nàng?"

       Chương 201: nàng là thực vật trân quý cần bảo vệ. . . . . . (10)

      ". . . . . ."

      Ý của nàng là bí mật cỡi, nên để cho nàng nhìn thấy a!

      Phản kháng có hiệu quả. . . . . .

      Dưới những nụ hôn nóng bỏng cùng tấn công của đại sắc lang, tiểu bạch thỏ mơ mơ màng màng mà mở mắt ra, bị lừa gạt mà thưởng thức nửa thân trần của mĩ nam.

       Hic hic. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm bi phẫn che cái mũi rục rịch của mình, muốn chảy máu mũi. . . . . .

       "Chảy máu mũi ảnh hưởng  đến cây sinh trưởng. . . . . ." (┬_┬)

      Đoan Mộc Ly cười nhìn giống như cây rất có tinh thần, "Tiểu Quả Quả, nàng giống như dối."

      ". . . . . ." Nàng hận tiểu Dật, nàng hận cây !

      ————

       Sáng sớm ngày thứ hai, Đoan Mộc Ly lại lâm triều.

      Quý Ngữ Hàm buồn bực ở tẩm cung, đỏ mặt cắn khăn tay bé, yên lặng rơi lệ.

      "Thức ăn nương?" Tiểu Dật từ cửa thò đầu vào.

      "Ừ, sao sớm như vậy ngươi tới rồi?"

      Quý Ngữ Hàm lập tức ngồi nghiêm chỉnh, làm ra tình huống nghiêm túc kín đáo.

      "Con đến vì người."

      Đôi chân của Tiểu Dật chạy tới, bắt được váy nàng.

      "Thức ăn nương, bọn họ cũng buồn bực ở phòng của mình nghĩ cách làm thế nào giúp người vui vẻ, con tới đây cùng người trước."

      Tiểu mao đầu lém lỉnh, chẳng qua. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm ngước đôi mắt đẫm lệ, hôm nay nàng muốn để cho người khác giúp!

      Hu hu. . . . . .

       "Thức ăn nương, hôm qua người cùng phụ hoàng trở về tẩm cung làm gì vậy ạ?"

      Tiểu Dật nháy nháy mắt to tựa như đá đen, thanh ngây thơ hỏi.

       Quý Ngữ Hàm trong nháy mắt liền khẩn trương, mặt cũng càng làm ra vẻ nghiêm túc kín đáo, "Ngươi cũng biết ta biết dùng bút lông, hôm qua phụ hoàng ngươi luôn luôn dạy ta viết chữ."

      "Nga. . . . . . Thức ăn nương, người rất hiếu học."

      "Đúng vậy a, ta là người hiếu học  ."

       Quý Ngữ Hàm lau mồ hôi lạnh, tiếp tục thâm trầm.

      "Ta còn tưởng rằng phụ hoàng đem người mang về, rồi dùng mỹ nam kế với thức ăn nương." Tiểu Dật mặt như đưa đám.

       ". . . . . ."

      thể mềm lòng, thể mềm lòng, Quý Ngữ Hàm thầm nhắc nhở mình trong lòng.

      Hu hu thằng nhóc này chỉ là khả ái, còn là đứa bé rất giảo hoạt!

      Quý Ngữ Hàm rất bình tĩnh, "Phụ hoàng ngươi phải rồi sao, cái phương pháp đó có hiệu quả."

      "Nhưng tại sao hôm nay cây cao hơn nhiều như vậy?"

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm suýt nữa hộc máu.

      Chương 202: nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ. . . . . . (11)

      Hu hu. . . . . . Đây chính là nguyên nhân hôm nay nàng buồn bực  !

      Cây này bởi vì ngày hôm qua. . . . . . là khỏe mạnh lên ít a. . . . . . (┬_┬)

      Hừ hừ cổ họng, Quý Ngữ Hàm rất nghiêm túc nhìn tiểu Dật.

      " phải mới vừa   sao, ngày hôm qua phụ hoàng ngươi dạy ta viết chữ a, ta là người chăm chỉ hiếu học, cho nên tâm tình tốt hơn, cây liền lớn lên nhanh hơn."

       Khóc lớn. . . . . .

      "Nga. . . . . ." Tiểu Dật đáp tiếng.

      biết có phải là có tật giật mình hay , nàng chung quy cảm thấy thanh kéo dài kia rất có"Thâm ý" a.

       Hu hu, đừng hỏi nàng nữa, nàng là tòng phạm, thủ phạm . . . . . . Vào triều rồi.

      Tiểu Dật mặt cười ngoan ngoãn, đứng lên, "Thức Ăn Nương, vậy con cho bọn họ biết, nương là người chăm chỉ hiếu học, để cho bọn họ mỗi ngày đều dạy người học giúp ngươi vui vẻ ."

      ". . . . . . Được."

      Chân bước ngắn, tiểu Dật chạy ra cửa.

      Quý Ngữ Hàm chuẩn bị bi phẫn mà tiếp tục cắn khăn tay bé, khuôn mặt nhắn hồng hồng lại dò xét vào.

      Lần này, tiểu Dật mang mặt nụ cười như kẻ trộm.

       "Thức ăn nương, người lừa được con đâu! Nhất định là bởi vì phụ hoàng dùng mỹ nam kế, cây mới cao như vậy !"

      ". . . . . ."

      "Hắc hắc hắc, thức ăn nương, nương bị lộ rồi ~ nương là sắc nữ!"

      ". . . . . ." Gào khóc. . . . . .

      ———————

      Bởi vì. . . . . . Khụ, khụ, "Tìm đúng phương pháp rồi " , cây đầu Quý Ngữ Hàm ngày càng khỏe mạnh lớn lên.

      Đây là kết quả tất cả mọi người muốn nhìn đến, chính Quý Ngữ Hàm cũng rất vui vẻ.

      Chẳng qua. . . . . . Hu hu, nếu cây lớn lên ở chỗ khác nàng càng vui vẻ hơn!

      Trước kia thấy liễu rủ bên bờ cũng cảm thấy rất đẹp, nhưng nếu nó sinh trưởng ở đầu mình. . . . . .

      Nàng muốn trước mắt mình có màn cửa nhiều màu xanh biếc  !

       Đem cành liễu tựa như chạc cây gỡ qua bên, tránh cho nó ngăn trở tầm mắt, Quý Ngữ Hàm cực kỳ buồn bực mà đến ngự thư phòng tìm Đoan Mộc Ly.

      "Minh Chủ, là người sao?"

      Bên cạnh núi giả đột nhiên phát ra tiếng người.

      Quý Ngữ Hàm sửng sốt chút mới lấy lại tinh thần, nhìn chung quanh chút, có ai, "Trương đại hiệp?"

      đầu trong phút chốc trợt xuống giọt mồ hôi lạnh, "Sao ngươi lại tới đây? Khụ, khụ, ngươi ra , nơi này có ai."

      "Minh Chủ, nơi này chuyện bất tiện. . . . . ."

      Trương đại hiệp nhô đầu ra, thân ăn mặc như thái giám.
      minhminhanhngoc, AikoNguyenJuuni thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       Chương 203: Có người muốn giết nàng (1)

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-28294" title="IMG_0596" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/img_0596.jpg" height="642" width="454" />




      Lúc núp ở trong núi giả, Trương đại hiệp còn chưa nhìn , tại ra ngoài, hình tượng thần kỳ của Quý Ngữ Hàm lập tức bị thấy rất ràng.

       "Minh Chủ, ngài đây là. . . . . ."

      Trước kia bịa ra kế hoạch hành thích từng qua Quý Ngữ Hàm nấp vào cung, cho nên lần này Trương đại hiệp mới tìm đến trong cung.

      Nhưng núp phải cũng nên khiêm tốn chút sao?

      Trương đại hiệp kinh ngạc đến ngây người mà nhìn cái cây tính là quá đầu nàng.

      "Khụ, khụ, ta luyện võ tăng sức nặng lại."

       Quý Ngữ Hàm mặt thâm trầm, " thể thư giãn, bước chân cũng phải luyện sức chịu đựng."

      Sau khi sửng sốt, Trương đại hiệp vẻ mặt kính nể, trách được Minh Chủ còn trẻ, có thể thân thủ kinh người như vậy!

       "Trương đại hiệp, ngài tới hỏi chuyện hành thích hoàng đế sao?"

      Chuyện hoàng thúc của Đoan Mộc Ly xử lý tạm ổn, sớm nhất ngày mai, trễ nhất ngày mốt là có thể ra kết quả, bất quá bây giờ nàng nhìn thấy Trương đại hiệp vẫn có chút khẩn trương . . . . . .

        tại là ở hoàng cung, nàng cũng quá dễ dàng bại lộ thân phận.

      "Lão phu biết chuyện hành thích Minh Chủ tự có định đoạt, dám thúc giục, hôm nay tới là muốn nhắc nhở Minh Chủ cẩn thận. . . . . ."

       Nghe được có tiếng bước chân đến gần, Trương đại hiệp vội vàng im miệng, lắc mình tránh trở về trong núi giả.

      Cẩn thận cái gì?

      Quý Ngữ Hàm vội vã muốn nghe câu sau, đối với tiểu cung nữ tới làm động tác chớ có lên tiếng, ý bảo các nàng cần thỉnh an.

       Mặc dù hiểu tại sao nàng lại ra lệnh như vậy, tiểu cung nữ còn chưa mở miệng chuyện, cùng nàng cười chào hỏi sau liền bỏ chạy.

      "Tốt lắm, người ."

      Lần nữa từ trong núi giả ra ngoài, vẻ mặt Trương đại hiệp ngưng trọng, "Mấy ngày trước, chúng tôi nhận được hồi báo, có người hỏi thăm tin tức của  Minh Chủ  ."

       "Nga? Là người muốn khiêu chiến sao?"

      " phải, người hỏi thăm tin tức giống như hoàn tòan biết ngài là Minh Chủ, chẳng qua là cầm bức họa ngài, chạy đến đặc biệt dò xét tin tức  nhờ Phi Ưng bang hỏi thăm ngài."

      Hả?

       Quý Ngữ Hàm kinh ngạc.

      Ở cổ đại, người nàng quen biết tính là ít, ai cũng đều biết thân phận của nàng, người này là ai?

      " dò xét tin tức của ta làm cái gì?"

      "Hình như là mời người ra giá, muốn tìm sát thủ tới giết ngài."

       "Giết ta?"

      Nàng mà cũng có cừu gia sao?

       Chương 204: Có người muốn giết nàng (2)

      "Đúng, từ lúc rời khỏi Phi Ưng bang, muốn đến Khiếu Thiên Bảo mời sát thủ, đó là tổ chức sát thủ đệ nhất giang hồ, được xưng chỉ cần có thể ra giá tiền được Phi Ưng bang đánh giá tốt, cũng chưa có người nào mà bọn họ giết được."

      Cho nên mới vội vàng chạy đến hoàng cung thông báo cho Minh Chủ.

       Lòng hiếu kỳ của Quý Ngữ Hàm lại nổi lên, "Ta bị ra giá bao nhiêu?"

      Trương đại hiệp do dự chút, " Người của Phi Ưng bang biết bang chủ, lại tra được bối cảnh của ngài, cho nên tạm thời định giá. . . . . . Hai lượng bạc."

      ". . . . . ." cần xem thường người ta như vậy chứ . . . . . .

      "Ít tiền như vậy, người của Khiếu Thiên bảo cũng chịu nhận sao?" Quý Ngữ Hàm rơi lệ hỏi.

      Cũng biết Khiếu Thiên bảo ở nơi nào, chỉ hai lượng bạc, cũng đủ lộ phí. . . . . .

      Lại do dự chút, Trương đại hiệp có chút do dự mà mở miệng, "Bọn họ nhận."

      ". . . . . ." Nhận? 囧.

       Xem ra người trong giang hồ giống cảnh tượng như trong tiểu thuyết võ hiệp viết như vậy a.

      Tổ chức sát thủ được xưng giang hồ đệ nhất, vậy mà cũng nhận hai lượng bạc để sống. . . . . .

      giàu có.

      Trương đại hiệp đoán ra nàng hiểu lầm, lúng túng giải thích, " ra bọn họ phải là muốn hai lượng bạc kia, là, là . . . . ."

      "Là cái gì? Ngươi thẳng , sao." Quý Ngữ Hàm tò mò cực kỳ.

      ". . . . . . Là Phó bảo chủ của bọn họ thấy  bức họa của ngài, rất đẹp, vừa đúng lúc Bảo chủ bọn họ thiếu nương tử."

      ". . . . . ."

       Quý Ngữ Hàm co giật cái, cái thế giới này đúng là là quá chấn động mà. . . . . .

      Xem sắc mặt Trương đại hiệp, Quý Ngữ Hàm cảm giác có chút ổn, "Còn có cái gì chưa ?"

      ". . . . . . Phó bảo chủ bọn họ đường đường bảo chủ phu nhân Khiếu Thiên bảo, hai lượng bạc trị giá con người quá thấp, muốn nâng cao đến hai trăm vạn lượng."

       ". . . . . ." Hu hu, đây là Phó bảo chủ gì, khoe giàu àh. . . . . .

      Hơn nữa nàng nhất định đáng giá hơn hai trăm vạn lượng, cái khác , chỉ riêng cây đầu nàng chính là bảo vật vô giá . . . . . .

      Quý Ngữ Hàm rơi lệ, "Mặc kệ tên Khiếu Thiên bảo đáng chết đó, thân phận người muốn giết ta ra sao?"

       Trương đại hiệp lắc đầu, thần sắc ngưng trọng, " vẫn che mặt, lời cử chỉ cũng có lộ ra thân phận, lão phu từng tìm người thử qua thân thủ của , nhìn ra thuộc môn phái nào, cũng chỉ có thể là thân thủ trung đẳng."

       Chương 205: có người muốn giết nàng (3)

      Thân thủ trung đẳng, lại biết thân phận của nàng. . . . . . Muốn giết nàng?

      Kỳ quái a, có người đồng thời phù hợp hai hạng điều kiện này sao?

      Cám ơn đặc biệt Trương đại hiệp nhắc  nhở nàng, chờ sau khi rời , Quý Ngữ Hàm cứ mãi nghi ngờ về hướng phía ngự thư phòng.

       Buồn bực. . . . . .

      Đứng ở cửa ngự thư phòng, Quý Ngữ Hàm gọi lão công mình ra ngoài.

      Hic hic. . . . . . Cây quá cao, nàng vào cửa được. . . . . .

      Lúc Đoan Mộc Ly ra ngoài, liền thấy nàng vẻ mặt đau khổ đứng ở cửa, khỏi bật cười ôm lấy nàng hôn cái.

      "Theo tốc độ này, chưa tới hơn nửa tháng nữa nó có thể kết quả."

      Suy nghĩ sau này cần lo lắng cho Đoan Mộc Ly nữa, đành nhịn thời gian vậy. . . . . .

       " Ta đường tới đây mới vừa rồi gặp phải Trương đại hiệp ."

      Quý Ngữ Hàm đem chuyện có người muốn giết nàng tất cả lần, "Kỳ quái, vậy mà có người muốn giết ta."

       Nàng suy nghĩ hồi lâu cũng có cảm giác mình có cừu nhân.

      Nàng tới thế giới này, người đầu tiên nàng gặp chính là Đoan Mộc Ly, sau đó dường như hề rời khỏi , bên cạnh mình người tới người cũng chỉ mấy người kia.

       Kỳ quái. . . . . . Căn bản có kết thù.

      Mặc dù chuyện này nghe có gì uy hiếp, nhưng có người muốn bất lợi đối với Quý Ngữ Hàm, ở trong mắt Đoan Mộc Ly dĩ nhiên là đại .

      Ở trong đầu sàng lọc mấy lần, Đoan Mộc Ly cũng tìm được nhân vật khả nghi.

       "Gần đây sao chuyện lạ nhiều như vậy a. . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm nghi ngờ , "Còn nữa, chúng ta cũng trở về lâu, tại sao người đem Tề Mị nhi bắt còn chưa xuất ?"

       Kể từ khi trở lại hoàng cung, Đoan Mộc Hồng vẫn sống ở cung điện trước kia Tề Mị nhi ở qua, ít ra ngoài.

      Trong lòng nhất định vội vàng muốn chết ?

      Đoan Mộc Ly nhíu mày, "Có lẽ luôn luôn ở gần chúng ta, chờ cơ hội ra tay. Nếu có thể làm cho chúng ta nghĩ ra được là ai, nhất định là người am hiểu che giấu."

      "Ừ. . . . . . Cũng đúng a."

      Người nọ nhất định là cực hận Đoan Mộc Hồng, nếu như am hiểu che giấu, hận ý hoặc nhiều hoặc ít cũng lộ ra ở mặt, Đoan Mộc Hồng sớm hoài nghi đến .

       Đoan Mộc Ly vuốt tóc của nàng, "Có lẽ bắt Tề Mị nhi, cùng muốn giết nàng, đều là cùng người."

      "Hả?"

      Quý Ngữ Hàm rất kinh ngạc, "Làm sao như vậy?"
      minhminhanhngoc, AikoNguyenJuuni thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 206: Đại hỗn chiến bi kịch. . . . . và hài kịch. (1)

       Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-28381" title="1b4cfdaf1d62cf941e17a2d" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/1b4cfdaf1d62cf941e17a2d.jpg" height="442" width="590" />


      thể nào!

      Bắt Tề Mị nhi chính là cừu nhân của Đoan Mộc Hồng, nàng là lão bà tương lai của đệ đệ  Đoan Mộc Hồng, trả thù người nàng. . . . . .

      Giống như có chút vòng vèo? Nghe thể tin được.

      Nhìn ra suy nghĩ của nàng, Đoan Mộc Ly bật cười hôn nàng cái, "Tiểu ngu ngốc."

      Quả Quả đúng là hiểu được tâm tư hoàng huynh  .

      "Cái gì, " Quý Ngữ Hàm bĩu môi, "Ngươi bận, ta về trước."

      Nàng vốn là tùy tiện dạo ở trong cung, mới tới nhìn chút, có chuyện gì quan trọng.

       "Ta tiễn nàng."

      " cần."

      Quý Ngữ Hàm rất buồn bả, "Ta muốn để cho cây phơi chút mặt trời, đến bên hồ để cho bọn Thanh Long đưa ta trở về là được."

      Bật cười, hôn rồi lại hôn nàng, "Ta cũng sắp xong, đến canh giờ nữa trở về cùng nàng."

       "Ừ."

      Rời khỏi Đoan Mộc Ly, Quý Ngữ Hàm do dự chút, chuyển tìm Đoan Mộc Hồng.

      Cũng biết sao rồi? 

      Dù sao ở trong cung buồn bực như vậy, sợ rằng còn chưa tìm được Tề tiểu thư trở về , người sụp đổ trước.

      Đoan Mộc Hồng đứng ở trong sân, nhìn thấy Quý Ngữ Hàm vào cửa, ràng sửng sốt.

       "Sao ngươi lại tới đây?"

      "Tới thăm ngươi chút." Quý Ngữ Hàm khẽ mỉm cười.

      Đoan Mộc Hồng lắc mình, "Ta có gì."

      "Ngươi đừng rầu rĩ quá, có tin tức chính là tin tức tốt."

       "Nga?"

      Đôi mắt tinh tế như hoa đào hơi nhíu, động tác lơ đãng liền có vẻ nghiệt mê hoặc lòng người.

       Tỉnh táo, tỉnh táo nào, người của người ta tung tích còn , tại tuyệt đối phải là thời điểm chảy nước miếng. . . . . .

       Ở trong lòng cảnh báo mình xong, Quý Ngữ Hàm bình tĩnh.

      "Đem nàng bắt chính là cừu nhân của ngươi, nếu như muốn thương tổn Tề tiểu thư, coi như có can đảm động thủ ở trước mặt ngươi, cũng nhất định làm cho ngươi nghe được tin tức này, như vậy mới có thể làm cho ngươi thống khổ, nếu căn bản tính là trả thù gì, cho nên Tề tiểu thư tại nhất định rất an toàn."

      Tĩnh lặng chốc lát, Đoan Mộc Hồng cười, "Ngươi rất biết an ủi người khác."

      "Hắc. . . . . . Ta ."

      "Đúng là . Cũng cùng lời giống như nhau, nếu như là Đoan Mộc Ly ra, ta có thể cho là kiếm cớ an ủi ta, nhưng ngươi. . . . . . Thoạt nhìn cũng giống như gạt người."

      Chương 207: bi kịch hài kịch. . . . . . Đại hỗn chiến (2)

      Quý Ngữ Hàm buồn bực, dáng dấp nàng lại giống nghiêm trang, khéo léo, cho nên. . . . . .

      " phải ngươi ta đần chứ?"

      nhịn được bật cười thành tiếng, Đoan Mộc Hồng lắc đầu cái, "Ta chỉ là ngươi rất đơn thuần."

      ". . . . . . Nga, cám ơn." Quý Ngữ Hàm có chút ngượng ngùng mà cười cười.

      Híc híc, lại mất mặt. . . . . .

      Nụ cười của nàng khiến cho ánh mắt Đoan Mộc Hồng  lóe lên cái, sau lại hồi phục ảm đạm, "Mang cây này mệt chết ? Hay là về sớm chút nghỉ ngơi ."

      Hả?

      Quý Ngữ Hàm sửng sốt.

      Mặc dù lời của rất khách khí, nhưng ràng thấy đuổi người nha, hơn nữa ngữ khí của cũng thay đổi có chút xa cách.

      Mới vừa rồi ràng còn bình thường. . . . . .

      Nghĩ ra tại sao mình lại bị hạ lệnh trục khách, Quý Ngữ Hàm cảm thấy có chút lúng túng, nhanh chóng cáo từ.

      Mất mặt quá. . . . . .

      Có chút buồn bực mà về hướng tẩm cung, Quý Ngữ Hàm thấy được vẻ mặt buồn thiu, . . . . . . Khụ, khụ, cào tường.

      " ?"

      Quý Ngữ Hàm tới, "Ngươi cũng có chuyện phiền lòng sao?"

      phải là vẫn luôn mang bộ dáng rất giống cao tăng đắc đạo sao?

      Mặc dù căn bản cũng phải là hòa thượng . . . . . .

      "Dĩ nhiên phiền, ai. . . . . ."

      thở dài hơi, tiếp tục cào tường, " tại ta bị đuổi giết, ngày ngày đều phải dựa vào các ngươi bảo vệ, quá uất ức."

      "Bọn họ nhiều người, lại luôn đánh lén." Quý Ngữ Hàm an ủi .

      Bất quá đến đây, nàng cũng nghi ngờ , "Ngươi chọc cừu gia gì lợi hại vậy, hơn nữa còn nhất định phải giết ngươi?"

      Trước đây bọn họ còn tưởng rằng muốn tránh né chẳng qua muốn làm nhân vật giang hồ bình thường, nhưng sau đó lại mới phát , người tới võ công cũng rất cao, tài nghệ hề thua kém bọn Thanh Long, hơn nữa phối hợp tương đối ăn ý, rất có tính tổ chức.

      Bây giờ bọn họ trở lại hoàng cung, đám người kia còn có buông tha đuổi giết , cách mấy ngày xuất lần.

      Như thế dù nhìn  như thế nào cũng đều giống giang hồ chém giết bình thường.

      do dự chút, đáp qua loa, "À. . . . . . Bọn họ muốn cướp đồ của ta."

      "Nga." Quý Ngữ Hàm cũng hỏi nhiều.

       Chắc là bảo bối ly kỳ gì đó.

      ——————

      Chương 208: bi kịch hài kịch. . . . . . Đại hỗn chiến (3)

       Thành , kể từ khi vô tình ăn Tiên Hạc quả cùng Ảnh Linh Chi, nàng đối với bảo bối ly kỳ có chút bóng ma trong lòng . . . . . .

      Quý Ngữ Hàm hỏi tới, càng cảm thấy băn khoăn.

      bây giờ còn dựa vào người ta bảo vệ, nhưng ngay cả chuyện tình cũng để cho bọn họ biết, nhưng. . . . . .

       Ai, hay là đừng , nếu lại thêm cuộc phiền toái.

      Nhìn ra lúng túng, Quý Ngữ Hàm nhìn chung quanh chút, "Nhà của ngươi có gì ăn ? Ta đói bụng."

      "Có, đều ở bàn đây, tự ngươi lấy , ta rửa tay, mới vừa rồi cào tường, làm dơ tay."

       ". . . . . . Ừ."

      Khóc, sao có thể đem chuyện cào tường này cách tự nhiên như vậy?

      về khoảng của  gian phòng, bàn quả nhiên bày mấy đĩa điểm tâm tinh xảo.

       Chẳng qua nàng ban ngày thích ăn ngọt a. . . . . . quên , ăn.

      muốn xoay người, Quý Ngữ Hàm lại dừng bước, nhìn bàn chớp mắt. . . . . . Cây củ cải?

      Đúng là cây củ cải, bất quá mùa này có vật này sao?

      Quý Ngữ Hàm nhớ lại chuyện, sau đó phát . . . . . . biết.

      Quá mức thiếu hụt cuộc sống như người bình thường mà. . . . . .

       Cây củ cải hình như là mới vừa rửa xong, phía còn mang theo giọt nước lướt qua, càng thêm vẻ tươi ngon mọng nước, rất mê người rất muốn ăn.

      trở lại, liền thấy Quý Ngữ Hàm ngồi ở bên cạnh bàn ăn cái gì đó.

      để ý, thẳng tìm khăn lau tay.

      “Cây củ cải này, ăn rất ngon nha." Hự hự, cắn củ cải.

       "Củ cải gì?"

      Lau khô tay, hướng về phía gương đồng sửa sang lại y phục, "Ta đây nào có cây. . . . . . củ cải? !"

        câu thờ ơ đổi lấy tiếng thét chói tai, gương đồng chiếu rọi ra bộ dáng tại nghẹn họng nhìn trân trối, giống như là bị sét đánh trúng.

      Quý Ngữ Hàm bị tiếng thét chói tai đột nhiên dọa cho sợ đến thiếu chút nữa nghẹn, cũng hóa đá.

       "Gì đó, gì đó?" Phi Phi mặt hưng phấn xông tới.

      Nghe được thét chói tai, còn tưởng rằng là người đuổi giết lại tới, hưng phấn lại có thể đánh nhau trận.

       Vào cửa liền thấy hai tòa tượng đá, vỗ vỗ Quý Ngữ Hàm, "Cục than , các ngươi làm sao vậy?"

      Quý Ngữ Hàm vỗ ngực cái, hoàn hồn , " sao, biết tại sao lại đột nhiên hét tiếng."

      Vừa lại hỏi tượng đá trước gương đồng, " , ngươi làm sao vậy?"
      AikoNguyenJuuni thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 209: bi kịch hài kịch. . . . . . Đại hỗn chiến (4)

      ']Edit: Gom Tang_E

      ']Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-28385" title="1e182d155544ebe96538dbd" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/1e182d155544ebe96538dbd.jpg" width="590" height="442" />




      ". . . . . ." đứng ở trước gương, thân thể còn cứng đơ như vậy .

      " ?" Quý Ngữ Hàm gọi tiếng.

        có phản ứng.

      " phải là trúng độc chứ?"

      Phi Phi cảm giác ổn mà suy đoán, sau đó cất giọng hô to, "Lạnh buốt, tới đây cứu người!"

      . . . . . . có phản ứng.

       "Điên rồi, có lòng đồng cảm mà!"

      Phi Phi sửa lại miệng, rống to, "Cục than trúng độc!"

      Những lời này lập tức có hiệu quả. . . . . .

      Chỉ mấy giây sau, Mặc Kỳ Thụy xuất ở trước mặt bọn họ, còn có hai huynh đệ Đoan Mộc Ly cùng Đoan Mộc Hồng đồng thời chạy tới  .

      Ách, khinh công Đoan Mộc Ly ngược lại lợi hại, ràng cách là xa nhất, lại có thể theo chân bọn họ đồng thời chạy tới.

      Phỉ Phỉ khinh bỉ bọn họ, "Trọng sắc khinh bạn, đám lòng mang ý xấu."

      ". . . . . . Ta sao." Quý Ngữ Hàm có chút lúng túng .

      Ba nam nhân đều thở phào nhỏm, nhưng biểu cũng khác nhau.

      Mặc Kỳ Thụy đối với Phi Phi thoáng nhìn lạnh như băng, trong phòng thoáng chốc biến thành băng tuyết ngập trời.

      Đoan Mộc Ly cười cười, ôm lấy Quý Ngữ Hàm, rất bình tĩnh mà đạp Phi Phi cước.

      Đoan Mộc Hồng  xuất có vẻ đột ngột nhất, cho nên tại vẻ mặt cũng là mất tự nhiên nhất.

      Cùng Đoan Mộc Ly gật đầu cái, coi như là chào hỏi, nhìn lại Quý Ngữ Hàm mà rời .

      Mặc Kỳ Thụy kiểm tra giúp .

      " trúng độc." lạnh buốt mà .

      Nhưng còn ra trạng thái hóa đá, ai kêu cũng để ý.

      Phi Phi nhịn được nổi bão , quyền đánh thẳng tới, "Ngươi làm sao vậy!"

      Người đụng vào gương đồng, giống như rốt cục hoàn hồn , bất quá có xoay người, người liền dính vào gương đồng, chỉ có thanh cứng ngắc vang lên.

      "Ngươi ngươi ngươi. . . . . . Ngươi ăn củ cải?"

      ". . . . . ." Mọi người im lặng.

      Đợi nửa ngày, còn tưởng rằng là đại gì, phải chỉ là cây củ cải sao!

      "Đúng vậy. . . . . ." Quý Ngữ Hàm cũng giải thích mà trả lời.

      " là củ cải sao?"

      ". . . . . . "

      " sao!" Thanh lại bắt đầu cất cao bén nhọn.

      Phi Phi nhịn được , "Trời ơi, tin ngươi liền tự mình quay đầu lại nhìn, dài dòng cái gì!"

       ". . . . . . Ta dám."

      Nghe thanh của , giống như là bị dọa, đúng là dám.

       Chương 210: Ăn cái đó. . . . . . Là có nguy hiểm  (1)

      Giống như là muốn phối hợp với ý nghĩ này của bọn họ, ở trước gương đồng, bắt đầu giống như trúng tà tự lẩm bẩm, "Củ cải,củ cải,củ cải. . . . . . A a a a a. . . . . . thể nào ngươi lại ăn là củ cải!"

      Làm này thanh hô to, chợt xoay người, vọt tới trước mặt Quý Ngữ Hàm vừa nhìn ——

      " đúng là nó. . . . . ."

      Trước mắt tối sầm, ngất .

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm bắt đầu có cảm giác ổn.

      Mọi người cũng đều ý thức được có cái gì đó đúng, ánh mắt đồng loạt rơi vào “củ cải” trong tay nàng.

      "Mùa này có củ cải sao?" Đoan Mộc Ly hỏi.

      ai trả lời , bọn họ đều mua thức ăn. . . . . . ai biết.

      " là đồ tốt gì nữa chứ?" Phi Phi bắt đầu ghen tỵ .

      "Theo may mắn của Cục than , rất có thể!"

      " Sao ta cảm thấy đây phải thế. . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm muốn sắp khóc, "Nhìn vẻ mặt , giống như là nhìn thấy quỷ, phải là kịch độc gì chứ . . . . ."

      có do dự mà xuất thủ đánh tỉnh , Đoan Mộc Ly an ủi nàng, " sao, nàng ăn Tiên Hạc quả, có thể giải trăm độc."

      như thế, nhưng bởi vì phản ứng quá kỳ quái của , tất cả mọi người vẫn có chút khẩn trương.

      Cho nên chờ mở mắt ra, mọi người cùng nhau vội hỏi, "Đó là cái gì?"

      ". . . . . . biết."

       “Sao ngươi có thể biết!"

      cũng sắp phát điên, " ai biết nó là tốt hay xấu. nó là thánh vật, ai ăn xong cũng có thể chết!"

      Đều có thương lượng, mấy người đồng loạt ra tay, bắt được Quý Ngữ Hàm bắt đầu lắc mạnh, muốn thúc giục nàng ói ra.

      . . . . . . Vì vậy vừa trận đãi ngộ làm thùng lắc lư.

      Nhưng cũng giống như trước kia, cái gì cũng phun ra, ăn vào tựa như sinh trưởng ở trong bụng của nàng.

      ". . . . . . Ta có cảm giác có gì đúng , sao nữa vầy nè?" Quý Ngữ Hàm chảy lệ.

      Đây mới là họa từ miệng mà ra. . . . . .

      Nếu nàng còn có sau này, nhất định cũng dám ăn đồ lung tung nữa đâu!

      lau mặt, "Đây là Phật Đà Thánh quả."

       "Hả! Sau đó sao?"

      tại người nào có ý định quan tâm nó tên gì!

      " có sau đó!"

      cũng nổi giận, "Trừ cái tên, ai cũng biết nó là cái gì! nghe tên này giống như đồ tốt, các vị tổ sư ăn xong đều chết hết!"

      Chương 211: Ăn cái đó. . . . . . Là có nguy hiểm  (2)

       "Ăn xong? Ăn rồi còn có quả khác. . . . . ."

      Chẳng lẽ Phật Đà Thánh quả  này có rất nhiều quả sao?

      Qua tức giận, hữu khí vô lực mà ngồi xuống, "Nó lập tức liền biến về nguyên dạng ."

      ". . . . . ."

      Theo những lời của , "Củ cải" ăn nửa trong tay Quý Ngữ Hàm. . . . . . Lại hoàn hảo như lúc ban đầu . . . . . .

      Sửng sốt, Quý Ngữ Hàm nhanh chóng đem nó ném trở về bàn.

       Hu hu, củ cải tinh. . . . . .

      Đoan Mộc Ly ôm lấy nàng, cười hôn nàng cái, "Đừng sợ, có ta cùng nàng."

      Vành mắt đỏ lên, Quý Ngữ Hàm buồn , "Ta cần ngươi cùng ta."

      " cần ta?"

       Nắm tay của nàng lên cắn cái, Đoan Mộc Ly vẫn cười rất ôn nhu, "Tiểu Quả Quả, vốn còn nhiều tội danh như vậy, bất kể nàng đâu, ta đều phải theo nàng, từ từ phạt."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm vừa cảm động, vừa muốn đánh .

      khí lãng mạn như vậy, sao laoij tréo ngoe như thế…… Huh u.

       Có Đoan Mộc Ly an ủi, cảm xúc của Quý Ngữ Hàm ổn định rất nhiều.

      Chết chết, dù sao còn có lão công phụng bồi, cũng có gì đáng sợ .

      Nghĩ như vậy, nàng bắt đầu tính sổ, ánh mắt khi nhìn vừa buồn bã, vừa bi phẫn.

       "Đây mới là nguyên nhân ngươi bị đuổi giết? Vật trân quý như thế tại sao ngươi lại bỏ bàn?"

      Hu hu, còn nữa, gọi "Phật Đà Thánh quả" Cái tên uy vũ như vậy, sao lại có hình dáng như củ cải vậy chứ. . . . . .

       Bởi vì cảm xúc Quý Ngữ Hàm biến chuyển, khí trong phòng  cũng bị đè nén như vậy.

      cũng rất buồn bực, "Ngươi chưa từng nghe qua giả giả sao, chưa từng nghe qua chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất sao! Quan trọng như vậy, bọn họ cũng cho là ta mang theo bên người, ai có thể nghĩ tới bàn! Hơn nữa có nhiều đồ ăn như vậy, sao ngươi lại ăn củ cải!"

      ". . . . . . Nhìn ngon. . . . . ."

      Hu hu, sau này nàng cũng dám ăn kiêng nữa!

       Phi Phi khinh bỉ nàng, "Người giống con thỏ , ăn thức ăn cũng giống con thỏ!"

      ". . . . . ." Hu hu. . . . . .

      "Nhìn cái gì, cùng lắm ta cũng chết cùng ngươi!"

      (Câu này Phi Phi đó nha!)


      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm hóa đá.

      Cái đó, đề tài biến đổi quá nhanh. . . . . .

      "Nhìn cái gì vậy!"

       
      AikoNguyenJuuni thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :