1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 182: đều là bởi vì (2)

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng
      <img class="alignnone size-full wp-image-27643" title="IMG_0479" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/img_0479.jpg" height="788" width="545" />


      Trước kia quả phát Đoan Mộc Ly cũng bá đạo. Cũng có thể . . . . . . Chưa từng có ai làm thực quan tâm, quan tâm đến mức biểu lộ ra mặt bá đạo này

       Tầm mắt lần nữa rơi vào người Quý Ngữ Hàm, nghi treo hai năm án ở trong lòng Đoan Mộc Hồng giống như rốt cục giải khai.

      Đoan Mộc Ly căn bản cũng phải là loại "Ta yên lặng ngươi".

       Người thích, bá đạo mà đoạt đến bên cạnh mình, sau đó hảo hảo mà thương cưng chìu, để cho người mình bị tổn thương dù chỉ chút.

      Nếu như năm đó Đoan Mộc Ly thích Mị nhi, sớm ra tay chiếm đoạt, thể nào đợi đến lúc trước ngày bọn họ thành thân mới muốn cưỡng ép Mị nhi.

      Cho nên chuyện năm đó. . . . . .

      Cúi đầu, mặt nghiệt mê người lộ ra nụ cười khổ.

      lát sau, ngẩng đầu, vẻ mặt vân đạm phong khinh giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra, "Ngươi vào đây làm gì?"

      , Đoan Mộc Ly cũng ăn ý hề nữa, "Thụy Vương gia cùng Phi Phi bị nhốt ở trong thạch thất ."

      "Phi Phi?"

      Đoan Mộc Hồng cười cái, nhìn về phía Quý Ngữ Hàm, "Lần trước ở rừng cây, ta liền nhìn ra toàn bộ tâm tư của Phi Phi đều chạy đến chổ ngươi."

      ". . . . . ." Khụ, khụ, lời này phải là với nàng,  phải là với nàng .

      Quý Ngữ Hàm đem Đoan Mộc Ly kéo đến đối diện tầm mắt nghiệt, bình tĩnh mà giả bộ ngu.

       Coi như cái gì nàng cũng biết. . . . . .

      Hành động của nàng khiến cho hai nam nhân đều bật cười, ánh mắt Đoan Mộc Hồng  u.

       Rất khả ái. . . . . .

      Nhưng cuối cùng phải của .

      Tầm mắt lại rơi vào tay hai người từ lúc gặp mặt vẫn nắm chặt.

       Coi như muốn giành, làm sao mà giành được đây?

      Xoay người, Đoan Mộc Hồng thu lại ý nghĩ này, thanh nghe bình tĩnh chút xúc động, " tìm bọn Phi Phi trước, ngươi để cho bọn họ vào làm cái gì?"

      "Thụy Vương gia thông thạo y thuật, ta để cho vào xem Tề Mị nhi."

      "Ừ."

      "Hoàng huynh." Giọng ôn hòa của Đoan Mộc Ly vang ở trong hành lang dài ánh sáng ảm đạm.

      Đoan Mộc Hồng trả lời.

       Trong lòng còn có khúc mắt, muốn trả lời lại với câu "Hoàng huynh" này, nhưng cũng có phản đối gọi như vậy.

      "Chúng ta tìm được Tiên Hạc quả ."

      Đoan Mộc Ly thẳng, nhưng ý tứ rất ràng.

      Nếu như tìm được Tiên Hạc quả, đem nó nhường cho Đoan Mộc Hồng.

      Chương 183: người thần bí (1)

       Bước chân hơi dừng lại chút, phản ứng đối với những lời này, Đoan Mộc Hồng tiếp tục về phía trước.

       Cấu trúc của thạch thất cũng phức tạp, xuyên qua hành lang dài, quẹo trái là thạch thất Tề Mị nhi ở, còn lại hướng bên phải là gian mật thất cơ quan nặng nề.

      Lúc mở cửa mật thất, Quý Ngữ Hàm thiếu chút nữa bật cười.

      Trong mật thất, Mặc Kỳ Thụy giống như ngày thường, bộ dáng tượng đá có gì khác biệt, chẳng qua là. . . . . .

      Khụ, khụ, nửa của cái gì cũng mặc.

      Mà Phi Phi vùi ở góc tường, người bao quanh là y phục của Mặc Kỳ Thụy, co lại thành đống run lẩy bẩy.

      . . . . . . Đơn giản chính là hình tượng vợ chịu đủ khi dễ.

      Hình tương này. . . . . . Thấy thế nào, đúng thế nào ấy.

      Nhìn thấy bọn họ vào, Phi Phi tựa như nhìn thấy người thân. . . . . . Nổi giận.

      "Lập phu, lập phu!" mồm miệng đông lạnh lắp bắp mà .

      Trong lúc này nàng mặc nhiều nhất, Quý Ngữ Hàm cố nén cười, đem áo choàng của mình đưa qua, sau đó lùi về bên người Đoan Mộc Ly sưởi ấm.

      Phi Phi giống như người máy chậm chạp nhận lấy áo choàng, đem y phục Mặc Kỳ Thụy ném trở về, tức giận nhìn bọn họ.

      "Cười cái gì cười, có lòng thông cảm hay ! Ta sắp bị đông cứng a!"

      "Phốc. . . . . . Khụ, khụ, hai người các ngươi bị giam chung chỗ, sao chỉ có ngươi lạnh như thế?"

       Nơi này gần Hàn ngọc băng, nhiệt độ quả cực thấp, bất quá nhìn phản ứng Mặc Kỳ Thụy, nàng còn tưởng rằng người có võ công căn bản sợ lạnh.

      Phi Phi càng thêm tức giận chỗ phát tiết, " có thể sợ lạnh sao? vốn chính là khối băng, tới nơi quỷ quái này bị nhốt, vừa đúng lúc càng làm thêm khỏe mạnh! Ta thấy là ta tới để nghỉ mát, phải là tới bị nguy hiểm!"

      Tất cả mọi người nhìn về phía Mặc Kỳ Thụy.

      Nhìn bộ dáng , xác giống như thích ý hơn so với bình thường. . . . . .

      Phốc ha ha ha. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm cúi đầu, tiếng động cười to, vì khuôn mặt Phi Phi đông cứng như oán phụ, mặc niệm cái.

       Thời tiết bắt đầu vào đông, bởi vì biết hôm nay phải xuống lòng đất, nên Quý Ngữ Hàm mặc chính là cái aó choàng rất dầy, Phi Phi quấn lấy lát, cũng ấm áp lắm.

        tại mới kịp nhận ra, Đoan Mộc Hồng cũng ở đây.

      Mặc dù là đánh cuộc, nhưng vì thua cuộc, tại gọi Đoan Mộc Hồng là chủ nhân, mọi chuyện cũng phải nghe ta.

      Lần này. . . . . . coi như là triệt triệt để để mà cãi lời ta.

      Chương 184: người thần bí (2)

       "Ta làm trái với lời thề , ngươi , phạt thế nào ta ta cũng nhận!"

      Đoan Mộc Hồng nhìn Phi Phi cái, lại đưa mắt nhìn Quý Ngữ Hàm, "Quên ."

      Quên ?

      Phi Phi chuẩn bị xong tư tưởng bị chém bị giết, liền ngây ngẩn cả người, lâu gặp, "Chủ nhân" liền đổi tính?

       Đoan Mộc Hồng mặc dù hiểm xảo trá giống đệ đệ hồ ly của , nhưng trước đây cũng phải là hiền lành gì

      Phải, hay là trước ra khỏi hầm băng tựa như nơi quỷ ở này rồi hãy .

      Phi Phi đứng lên, hoạt động tứ chi đông cứng, "Trước hết để cho Lạnh Buốt chữa trị cho Mị nhi ."

      . . . . . . Lạnh buốt là tước hiệu cho Mặc Kỳ Thụy  .

       Khối băng ngồi  di động, thanh   so với nhiệt độ thạch thất còn thấp hơn mở miệng, "Ta có điều kiện."

      "Điều kiện gì?" Quý Ngữ Hàm tò mò hỏi.

      "Nếu như có thể trị hết cho Tề Mị nhi, ta muốn hàn ngọc băng ở vách bên cạnh."

      ". . . . . ." Xem ra Phi Phi đúng, bạn khối băng đúng là thích nhiệt độ rét chết người  . . . . . .

      Đoan Mộc Hồng gật đầu hề chần chờ.

      Giường kia vốn chính là tìm vì Tề Mị nhi, nếu như nàng khỏe lại, cái giường kia ở trong tay cũng vô ích.

       Thương lượng xong, mấy người xoay người ra ngoài.

      Trừ tiếng bước chân, mọi người có thể nghe được trong thạch thất đột nhiên vang lên tiếng"Ca"  .

      Sắc mặt đại biến, Đoan Mộc Hồng hướng trước cửa xông tới.

      Người khác biết vì sao, cũng có thời gian hỏi, cũng đều lạnh lung, xông ra ngoài theo , duy nhất Quý Ngữ Hàm biết khinh công  được Đoan Mộc Ly ôm.

       Những người này cũng coi như tuyệt đỉnh cao thủ, khoảng cách ngắn tiến lên tốc độ cũng cực nhanh.

      Nhưng nháy mắt, bọn họ tới cửa vào mật thất cũng bị khối giống như là cửa sắt che lại, ngăn cản bước chân bọn họ.

       Đoan Mộc Hồng ngừng lại, bộ mặt thể tin, "Làm sao có thể?"

      "Đây là cơ quan?" Vẻ mặt Đoan Mộc Ly đầy nghiêm túc.

      "Là cơ quan."

      Đoan Mộc Hồng dừng chút mới mở miệng, "Đây là cơ quan ta bỏ ra hơn năm tâm tư sức lực tạo được , vốn dùng để vây khốn người khác."

       Trong lòng mọi người đều trầm xuống.

      Cơ quan hao phí thời gian dài như vậy mới tạo ra, hơn nữa đây là dùng để đối phó thân thủ tốt  của Đoan Mộc Ly. . . . . .

      như vậy cơ quan này phải là dễ phá như vậy .
      AikoNguyenJuuni thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 185 :Người thần bí (3)

       Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-27870" title="IMG_0460" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/img_0460.jpg" height="720" width="491" />


      Nhìn chằm chằm cửa trước mắt, Đoan Mộc Hồng hít sâu hơi.

      " ra được, lúc ta thiết kế cơ quan từng nghĩ qua tất cả những khả năng, bảo đảm người bị nhốt ở bên trong  nhất định nghĩ ra được biện pháp ra ngoài."

      ". . . . . ." phòng an tĩnh.

      Đoan Mộc Ly ôm chặt Quý Ngữ Hàm, trấn an mà vỗ về nàng, thanh bình tĩnh mở miệng hỏi Đoan Mộc Hồng.

       "Cơ quan cần khống chế ở bên ngoài?"

      "Phải"

      Nghe hỏi đáp như thế, mọi người đều sửng sốt.

      Trong sơn cốc chỉ có mấy người bọn họ, người nào có thể trong lúc bọn họ có chút nào phòng bị bí mật vào, hơn nữa còn buông xuống bộ phận then chốt của cơ quan

      Vấn đề này nhất thời tìm được đáp án, mấy người bọn họ đều phải là người bình thường, mỗi người đều có cừu gia lợi hại, người khả nghi quá nhiều.

      Đoan Mộc Ly thần sắc bình tĩnh, "Bất kể là người nào, tính đúng thời cơ đem chúng ta vây ở nơi này, chung quy có chút mục đích."

      "Mục đích?"

      Bên ngoài thạch thất đột nhiên vang lên thanh khàn khàn khó nghe, rét lạnh quanh quẩn bên tai bọn họ.

       "Mục đích của ta chính là để cho các ngươi cùng chết ở chỗ này!"

      Ở bên ngoài, lúc người nọ mới vừa mở miệng, Đoan Mộc Ly cũng ôm chặt Quý Ngữ Hàm, đưa tay bưng kín lỗ tai của nàng.

       Cho nên nàng cũng nghe thấy người nọ sau đó lại cái gì, bất quá thanh mới vừa mở miệng lạnh lùng, hung ác đầy hận thù khiến cho nàng rùng mình cái.

      Người thần bí bên ngoài vừa dứt lời, bọn Đoan Mộc Ly cũng nghe được loạt tiếng kim loại va chạm .

      Đoan Mộc Hồng sững cái, còn tình hình cho mọi người biết, "Cơ quan bị hủy ."

      tại cho dù có người chạy tới sơn cốc, cũng cách nào cứu bọn họ ra ngoài.

      . . . . . .

      phòng trầm mặc, tất cả mọi người nghe được tiếng bước chân người thần bí rời   .

      Chờ trong thạch thất khôi phục lại an tĩnh, Đoan Mộc Ly quan sát kim loại chướng ngại trước mắt.

      "Đây làm bằng cái gì? Có thể dùng chất thuốc tan ra ?"

       "Theo ta được biết, thể nào." giống Đoan Mộc Ly trấn định tự nhiên, thanh Đoan Mộc Hồng đơn giản bất lực, sắc mặt cũng cực kỳ ảm đạm thất bại.

        hiểu lầm đệ đệ ruột mình hai năm, còn làm cơ quan như vậy muốn nhốt báo thù cho Mị nhi. . . . . .

      nghĩ tới, tại biến thành kết quả này.

      Mặc Kỳ Thụy chạy tới cửa, nghiên cứu cửa bằng kim loại, sau buông tha mà lắc đầu cái.

      Chương 186: nàng thành hùng (1)

      người có mang theo đống dược liệu quý hiếm, cũng có loại nào có thể làm tan ra kim loại kỳ quái này.

       Phi Phi tới, rút ra chủy thủ chém sắt như chém bùn, dùng hết mười phần sức lực chém xuống.

      trận tia lửa vẩy ra, kim loại làm cửa cũng chỉ có vạch .

      Chém được, dùng thuốc thay đổi, cơ quan khống chế phía ngoài bị hủy, bọn họ giống như có hy vọng ra ngoài  .

      "Cái đó. . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm sờ sờ cánh cửa kia, "Ta muốn thử chút."

      Tất cả mọi người nhìn về phía nàng, ánh mắt từ mờ mịt chuyển thành khiếp sợ, sau lại trở nên rất vui mừng cùng mong đợi.

      Quý Ngữ Hàm bị bọn họ nhìn thế áp lực cực lớn, "Ta chỉ thử chút. . . . . ."

      Hu hu, nàng cũng phải là Xuyên Sơn Giáp, cũng nhất định có thể ra ngoài a.

      Thấy nàng cầm lấy chủy thủ của Phi Phi, trực tiếp chém xuống , Đoan Mộc Ly liền vội vàng kéo nàng.

      "Thụy Vương gia, giúp ta bảo vệ cổ tay nàng."

      Võ công của Mặc Kỳ Thụy phải là cao nhất, nhưng y thuật lại là tốt nhất.

      Tay lạnh băng cầm ở cổ tay Quý Ngữ Hàm, xương cốt  đường gân nối bị ngón tay của chế trụ.

      tại cho dù có lực bắn ngược trở lại, cũng chấn động làm gãy cổ tay nàng.

      Thấy khối băng chuẩn bị xong, Đoan Mộc Ly cầm lấy tay Quý Ngữ Hàm, cùng nàng nắm chặt chủy thủ, trấn an mà cười cười với nàng, "Đừng sợ, ta cùng nàng."

      "Ừ."

       Khẩn trương trong lòng Quý Ngữ Hàm bình tĩnh lại, hít sâu hơi.

      Ở trong ánh mắt khẩn trương lại mong đợi của mọi người, Quý Ngữ Hàm dùng sức chém xuống ——

      "Tê lạp lạp"  trận tia lửa văng khắp nơi, kim loại xuất cái cái khe sâu nữa ngón tay.

      Chém chém được, nhưng theo tốc độ này, muốn ra ngoài, có thể phải mất tám đến mười năm.

      Hi vọng thất bại, mọi người trận trầm mặc.

      Nhìn cái khe kia, ánh mắt Đoan Mộc Ly lại đột nhiên sáng lên.

      "Lệnh phù! Chất liệu này giống lệnh phù!"

      A?

      Quý Ngữ Hàm sửng sốt chút mới phản ứng được cái gì, vội vàng đem lệnh phù minh chủ võ lâm lấy ra.

      A a a. . . . . .

      giống nhau!

       Ha ha ha. . . . . .

      Mọi người trong nháy mắt lại có tinh thần, chuẩn bị lại thí nghiệm lần nữa.

      Làm giống lần đầu tiên, Quý Ngữ Hàm chỉ phụ trách dùng toàn lực, hai nam nhân che chở nàng như sẵn sàng đón quân địch, những người còn lại đều nín thở mà chờ kết quả.

       Chương 187: nàng thành hùng (2)

       Lệnh phù giơ cao, chặt xuống ——

      Piu~

      Ách. . . . . .

      Mọi người hóa đá.

       Lệnh phù như băm vào khối đậu hũ chẳng giống chém vào kim loại, đơn giản như có trở ngại gì.

      Nếu phải là Đoan Mộc Ly phản ứng mau, kịp thời cùng rút tay Quý Ngữ Hàm ra, nếu tay của bọn họ bây giờ cũng trực tiếp đánh vào cửa kim loại chắc gảy xương luôn.

      "Thành công!"

      Sau khi sửng sốt, mọi người hoan hô.

      Ha ha ha. . . . . .

       Nàng hình như thành hùng a ~

      Trong nháy mắt Quý Ngữ Hàm cảm thấy bản thân cao lớn uy vũ, hình tượng chói sáng.

      ra đây chính là ngày nàng thực cảm nhận được mình mang mình những trọng trách cao cả với tư cách cá nhân!

       Những đau khổ nàng gặp lúc ban đầu. . . . . . Khụ, khụ, coi như đau khổ, ra là đều là chăn đệm, chăn đệm a!

       Bình tĩnh, bình tĩnh, bây giờ nàng là hùng, phải có khí chất ~

       Rất có phong thái mà ngẩng đầu lên, chuẩn bị nghênh đón ánh mắt sùng bái  của mọi người, nàng phát ——

      Phi Phi rất giận, "Cục than , ta khinh bỉ ngươi!"

      Gương mặt núi băng, "Ta ghen tỵ."

      Quý Ngữ Hàm chớp mắt mấy cái, "Các ngươi mới vừa rồi còn hoan hô. . . . . ."

       "Đó là mới vừa rồi, tại chúng ta cũng còn nguy hiểm, nên ghen tỵ, phải nhân cơ hội ghen tỵ!"

      ". . . . . ."

      Hu hu, lý tưởng tốt đẹp, chẳng qua, chẳng qua thực tế nghe nàng a. . . . . .

      Đoan Mộc Ly đạp bay hai người nhiều chuyện kia , cười ôm lấy nàng lắc lắc, "Tiểu Quả Quả, nàng lợi hại."

       "Hắc hắc. . . . . ."

      Chỉ có lão công tốt nhất, Quý Ngữ Hàm hạnh phúc vui cười.

      "Khí lực nàng ấy sao lớn như vậy?"

      Đoan Mộc Hồng tình huống  mới từ trong khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, hỏi bọn Phi Phi.

      "Nàng ấy rất vạm vỡ dũng mãnh." Phi Phi lập tức cho ra đáp án ‘Chính xác’.

      "Nàng ấy ăn nhiều." Mặc Kỳ Thụy cũng lạnh buốt mà đáp.

      Khụ, khụ, ra đúng là"Ăn nhiều" . . . . . .

       ". . . . . ." Híc híc. . . . . . xấu hình tượng của nàng!

      Quý Ngữ Hàm bi phẫn, ngẩng đầu nhìn Đoan Mộc Ly, "Ta muốn đánh người."

      "Quả Quả, " Đoan Mộc Ly cười vỗ vỗ đầu của nàng, " thể khi dễ trẻ yếu đuối."

      ". . . . . ." Phi Phi cùng Mặc Kỳ Thụy mới vừa rồi còn đắc ý giờ đây lỗ mũi lệch ra.

      Phốc. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm nhịn cười, "Nhưng mà hai người bọn họ hưu vượn."
      minhminhanhngoc, AikoNguyenJuuni thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 188: Nàng thành hùng (3)

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-27905" title="IMG_0462" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/img_0462.jpg" height="720" width="492" />


      "Vậy cũng thể sử dụng bạo lực."

       Thanh của Đoan Mộc Ly cực kỳ ôn hòa, vừa nghe chính là người " thích hòa bình".

      nhìn về phía hai người bọn Phi Phi, cười , "Chờ chúng ta ra ngoài, để cho mình Phi Phi lưu lại nơi này ở thời gian ngắn ."

      ". . . . . . Nam hồ ly đáng chết!"

      "Ở" đoạn thời gian?

      Căn bản là bắt giam đoạn thời gian!

       Phi Phi rất giận, "Hãy tại sao chỉ bắt giam mình ta? Lạnh buốt đâu?"

       Đoan Mộc Ly hết sức"thân mật" mà , "Nơi này quá lạnh, hãy để cho đến nơi ấm áp chút."

      ". . . . . ." Mặc Kỳ Thụy luôn luôn sợ nóng nên mặt đen lại .

      "Ừ, " Quý Ngữ Hàm gật đầu, "Cứ làm như thế , sử dụng bạo lực, đây là lấy đức thu phục người ~"

      ". . . . . ." Hai người kia khinh bỉ nàng.

      Lúc chuyện, Quý Ngữ Hàm vẫn có dừng tay, cầm lệnh phù cố gắng mở ra cánh cửa kim loại trước mắt.

      Chẳng qua lệnh phù quá , cửa kim loai vừa dầy vừa lớn, cho dù làm như vậy dễ dàng, có thể cần hai ba ngày mới có thể ra ngoài. . . . . .

       Quý Ngữ Hàm do dự mà quay đầu liếc mắt nhìn.

      Đoan Mộc Hồng vẫn hề thúc giục, nghe bọn Phi Phi xong chuyện Ảnh Linh Chi, vẫn đứng an tĩnh.

       Nhưng trong lòng nhất định rất sốt ruột?

      Địch nhân thân phận lại xông vào trong sơn cốc, Tề tiểu thư lạivẫn còn ở bên ngoài chứ.

       Hơn nữa Tề Mị nhi có năng lực phản kháng, cũng biết tại thế nào.

      Nàng kéo kéo Đoan Mộc Ly, giọng thương lượng, "Ngươi có nhớ  , ta có thể bẻ lệnh phù?"

      Đoan Mộc Ly có chút tán thành mà nhíu mi, sau đó tầm mắt chuyển tới người hoàng huynh mình.

      Thử chút , dù sao tất cả đều là dạng chất liệu, nếu nàng có thể bẻ lệnh phù, cánh cửa kim loại trước mắt cũng nhất định có gì vấn đề —— Quý Ngữ Hàm dung ánh mắt cùng thương lượng.

      Thấy Quý Ngữ Hàm kiên trì, Đoan Mộc Ly cuối cùng đồng ý . . . . . .

       Cho nên nén nhang sau, bọn họ ra ngoài.

      Đầu Quý Ngữ Hàm cúi gằm, bước nhanh về phía trước.

      Hu hu. . . . . .

      Đoan Mộc Ly luôn luôn nhịn cười, ba nam nhân còn lại ra trạng thái đờ đẫn, thỉnh thoảng lại quay đầu lại nhìn chút.

      Sau lưng bọn họ, cánh cửa kim loại bền chắc thể phá gãy trong truyền thuyết tại phá lỗ thủng to.

      Lỗ thủng to hình dáng quá quy tắc, nhìn giống như . . . . . . Hình người?

      Chương 189: Nàng thành hùng (4)

        sai, là người, còn có tay có chân.

      Phi Phi quay đầu, "Mới vừa rồi đúng là Cục than trực tiếp đụng cửa ra?"

      Lỗ thủng lớn đó đúng là Cục than dung thân thể mình đụng vỡ ra ngoài?

      ". . . . . ." Hu hu. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm bi phẫn , "Sau này cho chuyện này!"

       Hình tượng của nàng a. . . . . . Sao nàng giống như nữ thần kim cương vậy?

      Nhịn cười nửa ngày Đoan Mộc Ly ôm nàng, sờ sờ cái trán của nàng, "Có đau ?"

       ". . . . . . đau."

      Hu hu, chính là đau mới phải rơi nước mắt nè.

       

      Nàng chỉ là đụng , ngờ đụng vỡ cánh cửa kim loại văng ra ngoài, chẳng lẽ là có nội lực của Đoan Mộc Ly  che chở. . . . . .

      Cho nên chút cũng đau?

      Nàng biến thành Transformers (Biến hình kim cương) rồi. . . . . . Hu hu.

      Đoan Mộc Ly bật cười hôn nàng cái, "Tiểu Quả Quả, đây chính là chuyện tốt, sau này ta bao giờ... lo lắng có người khác có thể gây tổn thương cho nàng."

      ". . . . . ." Nhưng nàng cảm thấy như vậy có chút quá mức dũng mãnh. . . . . .

      Hôn rồi lại hôn, Đoan Mộc Ly ôm chặt nàng, "Tiểu ngu ngốc, bất kể nàng lợi hại đến đâu, đều là Quả Quả trong lòng ta."

       ". . . . . . Ừ." Hì hì.

      "Buồn nôn!" Phi Phi khinh bỉ bọn họ, nhưng ngay sau đó người liền bị đạp sang bên .

      Mọi người náo loạn đường, chờ trở lại hành lang dài, tất cả đều cứng đờ.

      Trừ bên bọn họ ra còn hoàn hảo như lúc ban đầu, thạch thất dưới đất đều bị hủy.

      Sau khi ngẩn ngơ, Đoan Mộc Hồng lập tức nhìn về thạch thất tán loạn, xông về gian phòng của Tề Mị nhi.

      Mọi người rối rít động thủ giúp tay, trong lòng có dự cảm xấu.

       Thạch thất mà Tề Mị nhi ở. . . . . . Cũng đống hoang tàn .

      Nhìn trong đống đá vụn lộ ra góc của hàn ngọc băng, Đoan Mộc Hồng cặp mắt đỏ như máu, tựa như điên xông tới.

      Hai chân mày nhíu lại, Mặc Kỳ Thụy lập tức xông tới, điểm trúng hôn huyệt của .

      "Nếu nổi điên."

      Thanh lạnh lùng giải thích cùng những người khác.

      Đem Đoan Mộc Hồng bất tỉnh mang tới chỗ cho ngồi xuống sắc mặt, mọi người đều cực kém, lời động thủ bắt đầu dọn dẹp thạch thất.

      Nhiều đá vụn rơi hàn ngọc băng như vậy. . . . . . có hy vọng.

      Đem hòn đá cuối cùng cũng mang ra, mọi người đều sững lại, có ai?

      Làm sao có thể!

      Có chút dám tin, ngay sau đó cả tòa thạch thất cũng bị bọn họ tìm lần nữa.

      Chương 190:  Nam nhân thay lòng

       Nam nhân thay lòng kết quả chỉ là dạng, Tề Mị nhi quả thấy bóng dáng, ngay cả mảnh vạt áo tìm khắp nơi cũng có.

      Đây là. . . . . .

      "Bị người thần bí mang ?"

      Quý Ngữ Hàm vui mừng hỏi những lời này .

      Đúng là vui mừng, chỉ cần người chết là tốt rồi.

       Mặc dù bị người thần bí bắt , nhưng còn có hi vọng.

      Thở phào nhõm, Đoan Mộc Ly đầu tiên chính là xoay người lại, trước giải huyệt đạo Đoan Mộc Hồng.

      "Hoàng huynh?"

        đè hoàng huynh lại, "Tề Mị nhi chưa chết, nàng bị người khác mang ."

      Đoan Mộc Hồng mắt có chút sững sờ nhìn , giống như thất thần chưa tỉnh.

       Quý Ngữ Hàm cũng theo, ngồi xổm người xuống, "Ngươi nghe ? Tề tiểu thư còn sống, chúng ta còn có thể đem nàng cứu về, nàng còn có thể trở lại bên cạnh ngươi ."

      Trong ánh mắt từ từ có thần thái, Đoan Mộc Hồng lướt nhìn, nhìn về phía hàn ngọc băng hoàn toàn lộ ra .

      "Nàng có ở đây? Còn sống?"

      Sau đau buồn bất chợt mừng rỡ, luân phiên kích thích khiến cho Đoan Mộc Hồng trước mắt tối lại, thiếu chút nữa ngất .

      Cắn răng chịu đựng, đứng lên, "Bất kể nàng bị mang nơi nào, ta cũng đem nàng tìm trở về!"

      Nhìn bóng lưng rời , Quý Ngữ Hàm thở phào nhõm, giọng , "Ta trước đây còn tưởng rằng thích ta đây."

      Xem ra là hiểu lầm.

      Người thích vẫn là Tề Mị nhi, có thay lòng.

      Đoan Mộc Ly ôm chặt nàng, gì.

      phải mỗi người đàn ông chuyên tâm vì nữ nhân, trong lòng, hoàng huynh còn nghĩ đến Tề Mị nhi, cũng nhất động tâm với Quả Quả.

       Có câu Quả Quả rất đúng, nam nhân thay lòng, là rất đáng ghét.

      ——————

      Từ trong thạch thất ra ngoài, mọi người mới phát tất cả vật kiến trúc trong tòa sơn cốc này cũng biến thành đống vỡ nát.

       "Xem ra đây là cừu nhân của ngươi." Phi Phi nhìn Đoan Mộc Hồng.

      Nếu bắt Tề Mị nhi mê man bất tỉnh, còn đem tòa sơn cốc này phá hủy trong chốc lát.

       Đoan Mộc Ly cũng nhìn hoàng huynh mình, "Còn có người biết huynh chưa chết?"

      "Trừ Phi Phi, lúc trước ta hề với người khác, có thể là vô tình phát ."

      Ánh mắt Đoan Mộc Hồng lạnh lùng, ở trong đầu tập hợp những người khả nghi.

       Nếu như kẻ thù là người của , Mị nhi rơi vào trong tay người thần bí liền nguy hiểm!
      minhminhanhngoc, AikoNguyenJuuni thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 191: "Chết mà sống lại"

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng




      <img class="alignnone size-full wp-image-28024" title="IMG_0483" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/img_0483.jpg" height="602" width="590" />




      nhất định đem người tìm ra lập tức!

       Đoan Mộc Ly nhìn đống đổ nát trước mắt, "Tề Mị nhi rơi vào trong tay , tại thời gian cấp bách, nếu là kẻ thù của huynh, đơn giản trực tiếp để cho tới tìm huynh."

      Để cho người thần bí mình tới tìm?

      Dĩ nhiên có thể.

      Bất quá biện pháp của Đoan Mộc Ly là rất khảo nghiệm thần kinh của người trong cung mà. . . . . .

      Mấy ngày sau, đoàn người trở lại hoàng cung.

      "Hoàng. . . . . . Hoàng thượng?"

      Thị vệ canh cửa cung thỉnh an rất cung kính đột nhiên hét vang câu, nghe giống như bị người khác bấm ở cổ, thanh bén nhọn chói tai.

       ". . . . . ." Thị vệ mở miệng mấy lần, cũng đều là phí công, phát ra được nửa lời.

      Ở cửa cung đám thị vệ  đều là bộ mặt hoảng sợ chỉ vào “Quỷ” sau Đoan Mộc Ly.

      Hồng vương trở lại báo thù . . . . .

       "Đừng sợ, đừng sợ."

      Quý Ngữ Hàm dùng giọng hiền hòa nhất cùng giải thích, "Đó phải là quỷ, ra chưa chết."

      ". . . . . ." Người "chết"  hai năm ra có chết?

      Quá mức khiếp sợ, đội thị vệ ở cửa cung hôn mê nửa.

      "Mọi người đều bị ngươi hù dọa ngất hết rồi, " Phi Phi lên án Quý Ngữ Hàm, "Bọn họ cũng nhìn ra ngươi rất dũng mãnh ."

      ". . . . . ." Hic hic, bọn họ vẫn chưa hết ghen tị mà. . . . . .

      Giải thích có hiệu quả, từ khi bọn họ bắt đầu xuất , dọc theo con đường này có N người ngất .

      Bất quá mục đích của Đoan Mộc Ly cũng đạt tới.

      Sáng sớm ngày thứ hai, tin tức Đoan Mộc Hồng "Chết mà sống lại" lại ra cửa cung, bị truyền khắp đường phố,hang cùn ngỏ hẻm đều nghe thấy.

      Biết kẻ thù còn sống từ trong thạch thất ra, người thần bí kia nhất định từ bỏ ý đồ, dùng tốc độ nhanh nhất giết hoàng thượng?

      Chỉ cần người thần bí xuất , vậy hết thảy dễ giải quyết.

      Bọn họ nhiều cao thủ như thế, tin đánh lại !

       Vấn đề này coi như là tạm thời giải quyết, nhưng những vấn đề mới lại xuất .

      Bởi vì bọn họ hồi cung, tứ đại thị vệ luôn luôn ở rừng cây tìm kiếm Tiên Hạc quả  cũng đều chạy trở lại.

      có chút thu hoạch nào.

      Tiên Hạc quả biết núp ở nơi nào, bọn họ đem cả rừng cây lật biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn là tìm được.

       Lúc giang hồ tung tin đồn, cũng từng có chuyện phát sinh như vậy.

      Theo mọi người , chỉ có người có duyên mới có thể tìm được Tiên Hạc quả, những người khác có bỏ ra nhiều sức lực hơn cũng chỉ là phí công.

       Chương 192: Nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ. . . . . . (1)

       Nhớ tới tin đồn trong giang hồ, bọn Phi Phi cũng dùng ánh mắt đỏ hồng nhìn về phía"Người hữu duyên" duy nhất mà bọn họ biết.

      Ách. . . . . .

      uống sữa tươi, Quý Ngữ Hàm rụt về phía sau cái, lúc ấy nàng hề biết tình tiết bên trong chút nào, căn bản biết mình ăn cái gì!

      Hu hu. . . . . .

       Đoan Mộc Hồng cần Tiên Hạc quả cứu người, Đoan Mộc Ly cùng Mặc Kỳ Thụy cũng muốn Tiên Hạc quả bảo vệ tánh mạng, bọn họ đều cần dùng gấp.

      Nhưng tới chỗ nào tìm Tiên Hạc quả đây. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm vẻ mặt đau khổ, " Lúc ấy ta đem hạt của Tiên Hạc quả cũng nuốt luôn, nếu các ngươi đem ta trồng . . . . . ."

       Lời của nàng vừa dứt, mọi người đồng loạt dùng ánh mắt kỳ dị nhìn nàng.

      Hu hu. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm sắp khóc, "Các ngươi muốn đem ta trồng chứ?"

       Khóc lớn. . . . . . Lúc này thậm chí ngay cả lão công của nàng cũng che chở nàng!

      Mọi người tiếp tục duy trì trạng thái tựa như bị sét đánh, ai phản đối những lời của nàng.

      "Vậy trồng . . . . . . Chỉ có điều có thể chỉ trồng đến thắt lưng được . . . . . . Trồng mà quá sâu rất buồn bực. . . . . ."

      Nếu có thể trồng, nàng cũng nhận.

       Quý Ngữ Hàm rơi lệ, "Đào hầm , bất quá các ngươi phải mỗi ngày tới chuyện phiếm với ta, trời mưa phải giúp ta che dù, trời lạnh phải đắp chăn, ra cũng cần nhà kính, các ngươi nghe qua vật này chưa. . . . . ." Hu hu.

      Đoan Mộc Ly cắt đứt mơ mộng của nàng càng ngày càng bi kịch, kéo tay của nàng ——

       "Quả Quả. . . . . . Nàng nảy mầm."

      ". . . . . ." Nảy mầm?

      Quý Ngữ Hàm lúc này mới phát , nghiêm túc mà , bọn họ phải là nhìn nàng, tầm mắt của bọn họ đều là rơi vào đỉnh đầu nàng.

      Đỉnh đầu có cái gì?

      Da đầu lập tức tê dại, Quý Ngữ Hàm có loại dự cảm bi kịch hơn cả việc bị người ta đem trồng vào trong đất.

       Giơ tay lên muốn sờ sờ ——

       "Đừng động!" Mọi người cùng nhau hét với nàng.

      Hu hu. . . . . .

      Hãy nên để cho nàng biết mà?

      Đoan Mộc Ly dùng tốc độ nhanh nhất trở về phòng cầm gương đồng trở lại, Quý Ngữ Hàm nhìn vào kính——

      chồi lung lay ở đỉnh đầu nàng. . . . . .

      đúng, phải là lung lay, hoàn toàn là sinh trưởng ở đầu nàng !

      Trước mắt tối lại, Quý Ngữ Hàm vô cùng muốn ngất , chờ sau khi tỉnh lại, biết đây đều là ảo giác tốt.

       Nhưng chuyện nàng mong đợi hề trở thành , mặc dù  đầu choáng váng lợi hại, nàng vẫn luôn thanh tỉnh.

       Chương 193: Nàng biến thành thực vật trân quý cần bảo vệ. . . . . . (2)

      Hu hu. . . . . .

       Đây còn hơn cả việc bị trồng trong đất!

      "Tiên Hạc quả phải sống ở cây sao? Vạn nhất nó cũng thay đổi thành cây làm sao bây giờ. . . . . ."

      Có thể tại rút ra trồng ở trong đất hay ?

      Đầu có thể bị thủng lổ hay ? Hu hu. . . . . .

      Đoan Mộc Ly ôm lấy nương tử thân muốn gào khóc to, đứng lên nhìn kỹ chút, bật cười an ủi nàng.

       " phải từ trong đầu nàng mọc ra, là . . . . ."

      Đoan Mộc Ly đắn đo biết phải hình dung như thế nào, "Là dính ở đỉnh đầu lớn lên."

      Những người khác cũng đều đứng lên, để tới gần quan sát.

      Sau đó bọn họ cũng lui về phía sau, giống như sợ hù dọa chồi cây , hạ thấp giọng.

      "Đúng là dính ở đỉnh đầu lớn lên."

       Cầm tới nhiều gương đồng, Quý Ngữ Hàm rốt cục thấy tình huống nơi đỉnh đầu.

      Đây là. . . . . . Đầu của nàng là vườn hoa, tóc của nàng làm đất nông nghiệp rồi sao?

      Đây rốt cuộc là đồ quỷ quái gì !

      Tất cả mọi người dám tùy tiện chạm loạn vào chồi cây , cho nên Quý Ngữ Hàm chỉ có thể cẩn thận tới vườn hoa, ngồi xổm người xuống, cúi đầu.

      "Ngươi xuống , trong vườn hoa thích hợp ngươi sinh trưởng hơn. . . . . ."

      Những lời này bị nàng lặp lặp laị N lần, nhưng canh giờ qua, chồi cây hoàn hảo mà  ở đầu nàng ngây ngô, hề có ý định muốn di chuyển.

       Hu hu. . . . . . Vẫn bám dính lấy nàng?

      Nàng là người, phải là vườn hoa!

      Lắc lư đầu, xuống.

       Nhảy nhảy, còn chưa muốn xuống.

      Xem ra chồi cây hề có ý định dọn nhà. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm ngước đôi mắt đẫm lệ lưng tròng, "Nó là phải là muốn lớn lên thành cây có trái luôn chứ?"

      ra đây là chuyện tốt, nhưng nơi nó sinh sống. . . . . . Hu hu.

        Khóc cũng có ích lợi gì, đầu Quý Ngữ Hàm nhiều thêm " vật Trang sức " , nghiễm nhiên trở thành cảnh lạ trong cung.

      tại cho dù bọn Đoan Mộc Ly, bốn người đẹp trai đồng thời xuất , cũng ai nhìn bọn họ lâu, đem ánh mắt cố định ở đầu Quý Ngữ Hàm, dời được.

      Hu hu . . . . . Nàng muốn nổi danh bằng phương pháp này!

      Quý Ngữ Hàm mặt mày ủ rủ mà ngồi ở bên cạnh bàn.

      Hai ngày trước bộ dáng cao hứng bừng bừng, tại cũng giống như những người khác cũng là mặt mày ủ rủ luôn .

      Bởi vì. . . . . . Chồi cây đỉnh đầu Quý Ngữ Hàm lớn lên nữa, ngược lại có xu hướng khô héo, ngày ngày cũng có tinh thần mà rũ xuống.
      minhminhanhngoc, AikoNguyenJuuni thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 194: Nàng thành thực vật quý trọng cần bảo vệ. . . . . . (3)

      Edit: Gom Tang_ E

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-28043" title="IMG_0490" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/img_04902.jpg" height="351" width="337" />




      Chồi cây rất có thể biến thành cây lớn cho ra Tiên Hạc quả, bao nhiêu nhân mạng cũng trông cậy vào nó!

        tại nó đột nhiên lớn, mọi người dĩ nhiên rầu rĩ.

      Quý Ngữ Hàm rơi lệ.

      tại cho dù là đem đỉnh đầu nàng làm chậu hoa cho cây kia lớn lên nàng cũng oán trách, chồi cây chỉ cần lớn lên nhanh chút . . . . . Hu hu

       Đoan Mộc Ly nhìn chồi cây khô héo  , "Hạt của Tiên Hạc quả  sớm bị Quả Quả ăn, sao đến giờ nó mới mọc ra?"

      A. . . . . .

       Tất cả mọi người cảm thấy hỏi vấn đề này phải có đạo lý, cấp tốc đưa đến giấy và bút mực, bắt đầu nhớ lại trong khoảng thời gian này Quả Quả làm chuyện đặc biệt gì.

      "Có phải là từ mặt đất xuống thạch thất chạm vào cơ quan nên tăng trưởng hay ?"

      Phi Phi suy đoán , " chừng là càng va chạm mạnh lớn lên càng nhanh."

      ". . . . . ." (┬_┬) Phi Phi, ngươi xác định ngươi phải là trả thù ta đó chứ. . . . . .

      Nhưng dù sao đây cũng là chuyện đặc biệt gần đây Quý Ngữ Hàm làm nhất, cho nên. . . . . .

      Thử .

       Đến mảnh rừng rậm phía bắc hoàng cung, Quý Ngữ Hàm tìm  cây đại thụ lớn nhất, bảo vệ chồi cây đầu, lấy loại tâm tình hết sức bi phẫn mà đụng tới. . . . . .

      Đại thụ dĩ nhiên là chịu nổi va chạm của nàng, cho nên nàng trực tiếp liền xuyên qua từ khoảng giữa cây bị vỡ ra  . . . . . .

      Đụng liên tiếp mấy cây, Quý Ngữ Hàm nhìn đám gỗ đất mà lệ rơi đầy mặt.

      Nàng giống như là tới chặt củi . . . . . .

       Nhưng phương pháp này có có hiệu quả.

      Khẩn trương buổi tối, sáng ngày thứ hai, chồi cây có lớn lên, nhìn là nửa chết nửa sống.

      Mọi người sắp phát điên.

      Phi Phi nảy sinh ác độc, " bằng bón phân thử xem!"

      ". . . . . . Hay là các ngươi trực tiếp đem nấu ta . . . . . ."

      Hu hu, đây là cổ đại, có phân hóa học a!

       Phi Phi nghĩ ra ý tưởng kinh khủng này, ai muốn thử, chỉ có thể nhìn chồi cây sắp chết mà nóng ruột.

      Gần đây nàng còn làm chuyện đặc biệt gì?

      Vắt hết óc dùng sức nghĩ, Quý Ngữ Hàm đột nhiên ánh sáng chợt lóe.

      "Hôm đó ta có uống sữa tươi!"

      Mọi người đều bị tiếng kêu kinh hoàng của nàng làm sợ hết hồn, sau đó Phi Phi chạy như điên ra ngoài, cầm chén sữa tươi trở lại đưa cho nàng.

      Quý Ngữ Hàm khẽ cắn răng, lấy loại tâm tình tráng sĩ chặt cổ tay hơi đem sữa tươi uống vào.

       Hu hu. . . . . . Nàng ra bị dị ứng đối với sữa tươi. . . . . .

       Chương 195: Nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ. . . . . . (4)

       Nếu dị ứng, ra chính là chứng thể tiêu hóa lac-to-za, uống sữa chua chắc có vấn đề.

      ( Lactoza cũng được biết đến như đường sữa là  <a title="Đường" href="http://vi.wikipedia.org/wiki/%C4%90%C6%B0%E1%BB%9Dng']đường[/URL] được chủ yếu tìm thấy trong <a title="Sữa" href="http://vi.wikipedia.org/wiki/S%E1%BB%AFa']sữa[/URL], chiếm khoảng 2-8% về khối lượng)

      Nhưng ở đây có sữa chua. . . . . . Hu hu.

       Ngày đó nàng thực thèm, nên mới có thể uống hai phần sữa tươi, rất có thể có liên quan với chuyện này?

      Uống cạn sữa tươi, Quý Ngữ Hàm tinh thần khẩn trương mà nhìn phản ứng của mọi người  .

      Có lớn lên chút nào ?

      Chờ lâu, chồi cây hình như là có thay đổi, nhưng bệnh chứng tiêu hóa với sữa của nàng phát tác. . . . . .

      " được nhúc nhích!" Mọi người hét lên với nàng.

       ". . . . . . Đau bụng. . . . . ." Hu hu.

      đám người lập tức lại chuyển sang quát Mặc Kỳ Thụy, " Tìm thuốc cho nàng!"

      Khụ, khụ, bởi vì nóng lòng khẩn trương, nên tất cả mọi người đều nóng nảy. . . . . .

      " thể tùy tiện uống thuốc, " Quý Ngữ Hàm lệ rơi đầy mặt, "Vạn nhất ảnh hưởng nó lớn lên làm sao bây giờ?"

      Này. . . . . .

      Tất cả mọi người nhìn vẻ mặt đáng thương cuả nàng, ai, chịu đựng .

      "Cục than , nhịn qua lần này, ngươi muốn cắn ta cũng đều được!"

       ". . . . . . Ta cũng muốn cắn . . . . . ."

      Đoan Mộc Ly lấy tay che bụng nàng, nội lực ấm áp truyền đến, đau đớn giảm bớt rất nhiều, Quý Ngữ Hàm lại bắt đầu khẩn trương mà lo lắng chồi cây đầu.

      canh giờ qua.

      Mọi người cứ như vậy khẩn trương mà chờ, sau đó. . . . . .

      "Hình như có chút sức sống rồi ."

      Tất cả mọi người dám lời nào, cẩn thận hạ thấp giọng, hai mắt sáng lên mà nhìn về chồi cây .

       Lại canh giờ trôi qua.

      Trở về nguyên dạng!

      đám người hưng phấn hoa tay múa chân, lại dám lớn tiếng hoan hô, nhìn từ xa giống như là bệnh viện tâm thần đến giờ cho bệnh nhân ra hóng gió. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm cũng thầm cười to tiếng động.

       Ha ha ha. . . . . . Quả nhiên là sữa tươi!

      Lúc mọi người còn chưa hiểu thế nào là sữa chua được lên men trước, Quý Ngữ Hàm mỗi ngày đều phải uống cân sữa tươi.

      tại mỗi ngày cân sữa rốt cuộc có thể giúp người Trung Quốc cường tráng hay nàng dám bảo đảm, nhưng nhất định có thể cường tráng thân cây . . . . . .

      Thời gian ba ngày, chồi cây nhanh chóng sinh trưởng biến thành cao hơn mười cm. . . . . . gốc cây như cây mạ?

      Ít nhất chợt nhìn qua là có hiệu quả. . . . . .

       Vì vậy mỗi ngày, Quý Ngữ Hàm đành buồn bực tiếp nhận mọi người vây nhìn.

      Điều này làm cho Quý Ngữ Hàm vô cùng rơi lệ, tại sao, tại sao nhất định phải ở đầu nàng a!

      Hu hu. . . . . .

      Chương 196: Nàng thành thực vật trân quý cần bảo vệ. . . . . . (5)

      Phi Phi cười như kẻ trộm, "Cục than , ngươi thể ngày ngày buồn bực ở trong phòng như vậy, phải ra ngoài phơi nắng."

      Mặc Kỳ Thụy lạnh buốt, "Thấy ánh mặt trời, cây mới lớn lên nhanh được."

       "Quý tiểu thư, hình dáng gốc cây này có rất nhiều khác biệt a, ra ngoài để cho mọi người nhìn xem." bộ dáng như cao tăng đắc đạo, giựt giây nàng.

      "Hàm chủ nhân, hôm nay khí trời tốt, chúng ta ra ngoài chút ." Bọn Thanh Long cũng theo tham gia náo nhiệt.

      Thừa dịp Đoan Mộc Ly vào triều, đám người cũng chạy đến tìm Quý Ngữ Hàm.

      Bị bọn họ vây ở giữa, Quý Ngữ Hàm bi phẫn mà uống sữa chua do ngự trù rốt cục nghiên cứu ra được làm thế nào lên men.

       "Các ngươi căn bản muốn cho ta ra ngoài mất mặt thôi!" Hu hu. . . . . .

      Nhất định là như vậy, nếu bọn họ sao cứ phải chọn thời điểm Đoan Mộc Ly có ở đây mà tới?

      "Thức ăn nương."

      Bàn tay béo ú của Tiểu Dật bắt được nàng lắc lắc, "Ngày hôm qua thừa dịp người ngủ, con muốn ở đầu người thử trồng gốc cây khác, bị phụ hoàng phát ."

       ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm đưa đôi mắt đẫm lệ nhìn .

      ra là thằng nhóc con này còn có ý tưởng này. . . . . .

      Hu hu, đây là đầu nàng, phải là ruộng thí nghiệm!

      Tiểu Dật rất đau buồn, "Phụ hoàng bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày con đều phải ăn đĩa to khổ qua. . . . . . Con ghét khổ qua! Phụ hoàng ngược đãi trẻ con!"

      Quý Ngữ Hàm tiếp tục nước mắt lưng tròng, "Ngược đãi là tốt. . . . . ."

      ". . . . . ."

      Phi Phi nghe nổi nữa, "Tiểu con riêng, đừng quấy rầy chúng ta chính , chúng ta muốn khuyên Thức Ăn Nương của ngươi ra ngoài phơi nắng."

      "Ta cũng chính a!"

      Tiểu Dật liếc bọn họ cái, đây phải là làm nền sao!

      Nó tiếp tục ngậm miệng lại, đáng thương mà nhìn Quý Ngữ Hàm.

       "Thức Ăn Nương, phụ hoàng còn muốn trừ nửa năm tiền tiêu vặt hàng tháng của con, muốn tiêu tiền liền tự mình kiếm."

      " Con muốn ta cùng con kiếm sao?"

      Mặc dù tò mò sao lúc này nó lại nhắc tới chuyện này, Quý Ngữ Hàm vẫn hỏi.

       "Dạ!"

      Tiểu Dật gật đầu nhiều lần, ôm lấy nàng, "thức ăn nương, đầu nương tròn tròn có cây trồng là xinh đẹp! Nhất định nhiều người chịu mua vé đến xem!"

      "Phốc ha ha ha. . . . . ." Mọi người phun.

      "Ý kiến hay!"

      Phi Phi liên tiếp trầm trồ khen ngợi, "Chúng ta tìm chậu hoa lớn, đem Cục than để vào, muốn xem, phải mua vé!"
      minhminhanhngoc, AikoNguyenJuuni thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :