1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng Thượng Không Thể Ăn Ta - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 152: Vào cung hành thích (4)

       Edit: Gom Tang_E


      Beta: Quảng Hằng




      Hơn nữa bởi vì họa sư kia vẽ ra " dung mạo chân " đẹp trai hơn nhiều, Trương đại hiệp còn cho rằng hôn quân trong kinh thành là tên ngu ngốc ham thích hư vinh, cố ý muốn cho dân chúng biết dáng dấp tuấn tú của . . . . . .

      Quý Ngữ Hàm càng nghe càng kinh hãi, "Cái đó, các ngươi phải bởi vì bức họa này, mới muốn vào cung hành thích chứ?"

       "Đây chỉ là trong những nguyên nhân."

      ". . . . . ." đúng là  trò đùa quái đản,liên quan gì đến nàng?

      Quý Ngữ Hàm có chút xúc động, da đầu tê dại mà chuyển sang nhìn Đoan Mộc Ly.

      Hu hu. . . . . . Nàng chết chắc. . . . . .

      Đoan Mộc Ly gì, chẳng qua là giống như tâm tình cực tốt mà vỗ vỗ đầu của nàng, từ trong ngực móc ra cái quạt mỏng làm cuốn sổ, ghi chép từng "Tội" của Quý Ngữ Hàm.

      ". . . . . ." Địa Ngục vẫy tay về hướng nàng. . . . . .

      "Giết xong ta chính là lão đại sao?" Quý Ngữ Hàm rất nghiêm túc hỏi bọn Trương đại hiệp.

      Nàng có thể làm bộ giết , sau đó đem Đoan Mộc Ly trói lại, nàng chính là lão Đại, cũng cần sợ trừng phạt. . . . . . Ha ha ha!

      Chẳng qua mộng đẹp này chỉ có thể mấy giây, bởi vì. . . . . .

      Nàng đưa mắt liếc thấy Đoan Mộc Ly dường như rất có"Linh cảm" , ghi chép lại cuốn sổ ngừng, lật sang tờ khác. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm bi phẫn , "Ngươi viết nhiều như vậy làm gì?"

      Đoan Mộc Ly cười ngẩng đầu lên, " lát còn phải ra ngoài, cái này vốn đủ viết."

       ". . . . . . Ngươi còn muốn viết bao nhiêu?"

      Đoan Mộc Ly bình tĩnh mà cho nàng biết, "Tội lỗi chồng chất."

      ". . . . . ." Hu hu, dứt khoát liền trực tiếp đem Đoan Mộc Ly giết !

      Bất quá ý tưởng này chỉ có thể suy nghĩ chút, Quý Ngữ Hàm khóc ròng mà quay đầu nhìn Trương đại hiệp, "Còn có nguyên nhân gì khiến cho các ngươi muốn giết ?"

      Nàng muốn lấy công chuộc tội, để cho những nhân sĩ giang hồ cũng bỏ suy nghĩ này, có thể đem công lao ra chống đỡ chút. . . . . .

      Trương đại hiệp nghe bọn họ chuyện, nghe đến nhập thần.

      Minh Chủ cùng vị công tử này mới vừa rồi cái gì?

      Nhất định là rất có thâm ý, nhưng chữ cũng nghe hiểu. . . . . . Ai, hay là trình độ ông ta đủ.

      Trương đại hiệp tự cố ép mình mà đem hình tượng Quý Ngữ Hàm nghĩ đến vĩ đại hơn, cho nên lúc chuyện giọng điệu cũng phá lệ cung kính.

      " dám dấu diếm, là lão Minh Chủ quá cố được vị cố nhân nhờ vả, bảo chúng tôi giúp tay giết hôn quân này."

      font-family: Arial; font-size: large; color: Chương 153: vào cung hành thích (5)

      ra bọn họ đều là nhân sĩ giang hồ, cũng quản đến chuyện triều đình làm gì.

       Bất quá lão Minh Chủ lúc lâm chung có , hoàng đế hoang dâm vô độ, năm đó vì cưỡng chiếm nữ tử có hôn ước, hại chết vô số người, vị cố nhân kia, chính là người năm đó may mắn còn sống sót.

      Cái này. . . . . . Quý Ngữ Hàm nghe thấy mà sửng sốt.

      Chuyện cũ này nghe có chút quen quen, gần giống với chuyện Tề Mị nhi năm đó nhưng phiên bản này cường điệu quá mức khoa trương xác thực, chẳng lẽ cố nhân đó. . . . . .

      Chính là Đoan Mộc Hồng, hoàng huynh của Đoan Mộc Ly?

      Quý Ngữ Hàm hừ hừ cổ họng, "Tiền bối gặp mặt vị cố nhân kia chưa?"

      "Vị cố nhân kia vẫn chưa từng lộ diện, chúng tôi chỉ nghe lão Minh Chủ đề cập tới."

       Lén lén lút lút vậy sao ? Vậy có vấn đề.

      Bất quá đổ oan cho Đoan Mộc Ly, vốn là có vấn đề.

      "Khụ, khụ, chuyện hành thích này. . . . . . Hãy giao cho ta ."

      "Đúng đúng, " Phi Phi ở bên giúp nàng cam đoan, " Minh Chủ các ngươi nhất định có thể thuận lợi đem đầu hoàng thượng trở về."

      ". . . . . ." Hình tượng, phải chú ý hình tượng, Quý Ngữ Hàm nhắc nhở mình thể nổi khùng.

      Nàng rất có phong độ mà đứng lên, "Chuyện này các vị cần lo lắng nữa, ta tự có tính toán."

      "Dạ" cung cung kính kính mà đáp tiếng, vẻ mặt Trương đại hiệp đột nhiên mang chút do dự mà nhìn Đoan Mộc Ly cái, sau đó mở miệng.

      "Minh Chủ, có thể vừa vừa chuyện hay ?"

      "Ừ."

      Quý Ngữ Hàm chắp tay sau lưng cùng Trương đại hiệp bên cạnh, tiếp tục giữ vững hình tượng ~

      "Minh Chủ, " Trương đại hiệp hạ thấp giọng, "Vị bạch y công tử kia. . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm tặng người nào đó họ giả, " họ Đoàn, là. . . . . . Bằng hữu của ta."

      Trương đại hiệp cũng hỏi "Bằng hữu" này là bằng hữu này thân mật ra sao, chỉ hỏi tiếp, "Ngài cảm thấy Đoàn công tử này có dáng dấp rất giống người tập tranh sao?"

      ". . . . . ."

      Khổ cực duy trì hình tượng bể nát, Quý Ngữ Hàm cười khan hai tiếng, "Đúng, giống ."

      Hu hu, sớm biết cũng vẽ giống như như vậy. . . . . .

      Lại do dự nửa ngày, thanh của Trương đại hiệp ép tới thấp hơn, "Hoàng đế đó để cho người khác vẽ tranh, sao lại vẽ ra bộ dáng của Đoàn công tử  ? Lão phu cảm thấy. . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm yên lặng rơi lệ, "Trương đại hiệp cứ việc thẳng."

      “Nghe đồn tên hôn quân đó rất háo sắc, tranh này giống như lại họa ra bộ dáng của Đoàn công tử  . . . . . ."

      font-family: Arial; font-size: large; color: Chương 154: vào cung hành thích (6)

      Lúc được nửa, Quý Ngữ Hàm ngừng gật đầu trong lòng.

       Lời đồn đãi cũng có lúc chính xác.

      Đâu chỉ háo sắc thôi! Hu hu, hoàn toàn là con sói háo sắc đó!

      Trương đại hiệp liếc nhìn khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của Đoan Mộc Ly cách đó xa, mà lo lắng, "Chỉ sợ là tên hôn quân hoang dâm mơ ước sắc đẹp của Đoàn công tử a."

       ". . . . . ." đạo sét đánh xuống, Quý Ngữ Hàm lung lay mấy lần.

        là trí tưởng tượng phong phú, nhiều tư tưởng mới mẻ a, vậy còn quá nhanh đến nỗi có thể nghĩ đến điểm này . . . . . .

      Trương đại hiệp hề phát khác thường của nàng, tình ý sâu xa mà , "Minh Chủ, ngài phải cẩn thận a."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm hoàn toàn ngã xuống đất .

      ————

       Nghiêm trang chủ cùng Trương đại hiệp bọn họ hết sức khách khí, nghe bọn người Quý Ngữ Hàm muốn dừng lại ở Bình An thành, kiên trì muốn giữ bọn họ ở lại Lạc Hà trang.

       Nam viện nơi đón tiếp khách quý ——

      "Đây là hoàng huynh ngươi an bài sao?"

      " phải, hoàng huynh ta dùng biện pháp đần như vậy  ."

      Đoan Mộc Ly cười , "Là hoàng thúc ta."

      ". . . . . . Hoàng thúc? Chưa nghe qua."

       " thích xuất , bình thường cũng giả vờ màng danh lợi, vụng trộm đưa ra mưu phản."

      Ách. . . . . .

      Quý Ngữ Hàm nghi ngờ, "Vậy ngươi giữ lại làm gì? sao sớm đem bắt lại ? Nếu thế lực của trở nên to lớn , cũng phiền toái ."

      " cần lo lắng, " Đoan Mộc Ly bình tĩnh mà , "Tâm phúc của đều là người của ta."

      ". . . . . . Vậy tại sao ngươi còn bắt ?"

      "Khi đó còn chưa biết nàng, ngày thường có chút nhàm chán."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm co giật.

      Nguyên nhân này "Rất khác biệt" . . . . . .

      "Vậy, vậy, bức họa sao?" Quý Ngữ Hàm khóe miệng co quắp hỏi.

      Xem ra sớm biết có người muốn giết , bức họa kia cũng nhất định là cố ý an bài .

      "Vẽ chính là hoàng thúc ta."

       ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm miệng sắp sùi bọt mép , "Ngươi cho là hoàng thúc ngươi biết sao?"

      "Ông ta rất nhát gan, dám theo chân bọn họ gặp mặt, cũng biết những nhân sĩ giang hồ này tính sai đối tượng."

      ". . . . . ."

      Muốn cái chết bình thường quá đau khổ, ngàn vạn lần nên tới chọc đến Đoan Mộc Ly a. . . . . .
      minhminhanhngocAikoNguyen thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']
      <img class="alignnone size-full wp-image-26876" title="IMG_0431" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/img_0431.jpg" height="720" width="540" />


      ']Chương 155: Cục than , ta hận ngươi (1)

      color: Edit: Gom Tang_E

      color:Beta: Quảng Hằng

       

      color:Mặc dù Ảnh Linh Chi bị Quý Ngữ Hàm ăn, nó xuất nhưng cùng xuất song song với nó là Tiên Hạc quả vẫn còn chạy trốn thấy bóng dáng đâu, nhưng nhất định nó vẫn còn ở trong rừng cây ngày đó.

      color:Cho nên bọn họ cũng tạm thời ở lại Bình An Thành, mỗi ngày vào rừng cây lục soát.

      color:Nhưng có vấn đề. . . . . .

      color:Bọn Phi Phi chết sống chịu để cho Quý Ngữ Hàm theo, chẳng qua Đoan Mộc Ly yên lòng để cho nàng rời khỏi cạnh mình trong thời gian dài, kiên trì muốn dẫn nàng theo.

      '] "Trời ơi, nếu cục than này theo nữa, ta chết ở chỗ này!"

      ']Đoan Mộc Ly bình tĩnh mà chỉ vào trong sân,

      ']"Cây kia thích hợp treo ngược."

      '] ". . . . . ."

      ']Mặc Kỳ Thụy cũng thể giá lạnh nữa, mở miệng ngăn cản, "Lấy may mắn của nàng, bất kể người nào trong chúng ta tìm được Tiên Hạc quả, cuối cùng cũng rất có thể chạy vào trong bụng của nàng."

      '] ". . . . . ." ra nàng còn sợ ăn thứ thần kỳ gì đó nữa mà.

      '] Giống như bây giờ, nếu ăn lần nữa, trở nên càng mạnh hơn. . . . . .

      color:Càng làm người ta vất vả hơn, ngày ngày phải làm gì đó hay chế tạo người gì đó, tiêu bớt năng lượng,. . . . . .

      color: phen thương lượng. . . . . . Khụ, khụ, ra là Đoan Mộc Ly dùng võ lực theo chân bọn họ"Thương lượng" .

      color:Tất cả mọi người đồng ý, sau khi Quý Ngữ Hàm đến rừng cây, sống chết mở miệng, nếu nhìn thấy đồ kỳ quái, lập tức làm ra thanh gọi bọn họ đến.

      color:Đến bên ngoài rừng cây, mọi người tản ra khắp nơi tìm Tiên Hạc quả, còn lại Quý Ngữ Hàm cầm quyển tiểu thuyết, dựa vào cây khô xem sách.

      color:Xem chút. . . . . .

      color:"Ba"  tiếng, quả dại rơi bên người nàng.

      color:Quý Ngữ Hàm nhìn cái quả gì đó cảm thấy giống quả táo, nếu rơi đầu nàng, nàng cũng thành Newton  a. . . . . . Quả táo?

      color:Chọt chọt vào quả dại màu hồng hồng, xác định đây phải là ảo giác của mình, Quý Ngữ Hàm dùng sức gõ vào cái chiêng bên cạnh, gọi bọn họ trở lại.

      '] Quá 囧 , đơn giản giống như là ca diễn . . . . . .

      ']"A a a. . . . . ." Trong rừng cây tiếng thét chói tai vui mừng, xuất đầu tiên ở trước mắt nàng chính là Phi Phi.

      color:Nhìn thấy quả dại hồng hồng, ánh mắt Phi Phi sáng ngời, bất chấp tất cả liền nhào tới.

      color: Nàng phát Tiên Hạc quả, dĩ nhiên là giữ lại cho lão công của mình, tuyệt đối thể để cho người khác cướp mất.

      color:Quý Ngữ Hàm vừa muốn rút tay về phía sau, liền thấy Đoan Mộc Ly mới vừa chạy tới hướng với nàng ra dấu tay.

      ']Chương 156: Cục than , ta hận ngươi! (2)

      color: Có ý gì? cho nàng muốn hành động sao?

      color:Quý Ngữ Hàm sững sờ chút, Phi Phi đánh tới.

      color:Bởi vì sợ Tiên Hạc quả bị người khác đoạt , xông đến quá nhanh, nhất thời thấy đường dưới chân  ——

      color:piu~

      color:phi Phi té với với hình ảnh rất khiếm nhã.

      color: Mặt Phi Phi xanh mét.

      color:Cũng là đại nam nhân, vừa luyện võ , té cái cũng sao

      color:Nhưng mấu chốt là. . . . . . Lúc té, miệng vừa đúng lúc nhào tới quả dại hồng hồng, miệng dập đầu vỡ, vỏ của quả dại cũng bị gặm miếng.

      ']"Điên rồi, ta có ý định ăn!"

      color: chuẩn bị cướp được, trở về báo cáo kết quả của nhiệm vụ !

      ']Đoan Mộc Ly bình tĩnh mà tới, "Tiên Hạc quả nhất định ăn hết quả mới có tác dụng, nếu gặm lớp vỏ, ngươi liền ăn ."

      color:phi Phi liếc nhìn Tiên Hạc quả, bất đắc dĩ bắt đầu ăn.

      ']"Hoàng huynh, cần Tiên Hạc quả cứu mạng? Nếu như cần, ngươi cũng cần phải đau lòng ."

      color:Cũng đúng, đây cũng phải là cố ý!

      color:Hắc hắc, cũng phải tốt số giống như Cục than sao? Trùng hợp thế nào liền được ăn Tiên Hạc quả!

      '] Phi Phi trong nháy mắt liền mặt mày hớn hở, hì hục mà gặm Tiên Hạc quả, còn vội vàng chuyện, "Chủ nhân khỏe mạnh, cần Tiên Hạc quả cứu mạng. . . . . . Trời!"

      color: mới vừa ý thức được mình sai.

      ']Đoan Mộc Ly cười, " ra là ngươi là thủ hạ của hoàng huynh."

      ']"Nam hồ ly đáng chết!"

      ']Phi Phi tức giận mắng , " hiểm giảo hoạt!"

      color:Mắng như vậy, bắt đầu cảm thấy đúng.

      '] "Sao ngươi lại bình tĩnh như vậy? Ngươi phải tìm Tiên Hạc quả để bảo vệ tánh mạng sao?"

      ']"Đúng vậy."

      ']Đoan Mộc Ly bình tĩnh mà xoay người vào trong rừng cây, "Ta còn phải tiếp tục tìm."

      ']". . . . . ."

      ']Phi Phi cảm giác mây đen bọc đỉnh đầu, "Tìm? Vậy mới vừa rồi, ta ăn là cái gì?"

      ']" loại quả dại khiến cho người ta tiêu chảy, "  Thanh lạnh buốt của Mặc Kỳ Thụy bay tới, " có tên, chẳng qua là dáng dấp có chút giống Tiên Hạc quả."

      ']Còn ngại mặt Phi Phi đủ xanh, " Chủ nhân chúng tôi ngược lại cho nó cái tên."

      ']"Tên là gì?"

      color:Quý Ngữ Hàm kiềm chế được lòng hiếu kỳ, núp ở phía sau cây, tránh ánh mắt giết người hỏi.

      ']"Gọi là ‘ ngày mai hãy ’."

      ']Chương 157: Cục than , ta hận ngươi! (3)

      ']". . . . . ." Hoàn toàn nghe hiểu.

      ']Quý Ngữ Hàm hiểu ra sao, "Tên này có ý nghĩa gì?"

      ']Tứ đại thị vệ cũng nhịn cười, rất nghiêm chỉnh mà , "Bởi vì ăn quả này, phải ngừng chạy tới nhà xí, bất kể có bao nhiêu chuyện, đều phải đợi ngày mai hãy ."

      ']". . . . . ."

      color:Ha ha ha. . . . . .

      color: "Cục than , ta hận ngươi ——" Chạy như điên rời , Phi Phi điên cuồng hét lên.

      color:Ha ha ha. . . . . .

      color:Ngày đó. . . . . . Phi Phi cứ như vậy thấy bóng dáng , khụ, khụ.

      color: Sáng sớm ngày thứ hai, tất cả mọi người ăn điểm tâm xong, Phi Phi mới xuất với vành mắt giống như vẽ thêm lớp trang điểm màu đen của than khói.

      ']"Cục than , ta hận ngươi!"

      color:phi Phi chuyện cũng còn khí lực, nhưng thanh gây hấn  ngược lại lớn.

      ']"Phốc. . . . . . Khụ, khụ, ta cũng cho cái đó là Tiên Hạc quả a, ta vô tội."

      ']" nhảm! Ngày hôm qua ta cũng nhớ rất . . . . . ."

      ']"Ở đâu mà nhớ lại ?" Tứ đại thị vệ đột nhiên cùng nhau ngắt lời .

      ']"Ha ha ha ha. . . . . ." Tất cả mọi người rất có lương tâm mà cười to.

      ']". . . . . ." Phi Phi sắp tức đến run người, mặt xanh nghiêm túc rống to, "Cục than

      '] "Phốc. . . . . . Khụ, khụ, ngươi thể đem tức giận trút hết người ta, " Quý Ngữ Hàm kháng nghị, "Ta là thiện lương, bọn họ mới vô lương tâm ."

      ']". . . . . ." Mọi người cùng nhau khinh bỉ nàng.

      ']Đoan Mộc Ly ôm nương tử hôn , bình tĩnh mà nhìn Phi Phi, "Là ngươi tự mình chạy tới cướp, đem quả dại ăn, chỉ có thể trách ngươi chạy quá nhanh, bằng cứ đem chân chặt cho hả giận ."

      ']". . . . . ." Mọi người phục.

      '] Phi Phi tức giận có nơi ăn vạ, kéo cao tay áo nơi cánh tay, "Cũng đừng ngắt lời ta!"

      color:Mọi người im lặng, rất nể tình nà chờ phát biểu giải thích cao minh.

      '] Lần này Phi Phi đem nửa câu sau của "Ngày hôm qua nhớ rất " bỏ bớt, tức giận chỉ vào Đoan Mộc Ly, "Ngày hôm qua ngươi ràng có thể chạy tới trước ta, nhưng sau đó đột nhiên liền dừng lại, ngươi căn bản sớm phát đó phải là Tiên Hạc quả, cố ý chỉnh ta!"

      color:Ừ. . . . . . Mọi người nghe được đều gật đầu.

      ']" như vậy, thể giận cái chân."

      ']"Ừ, là bởi vì đầu phản ứng chậm, nên giận cái đầu."

      ']" bằng đem đầu chém cho hả giận."

      color:Mọi người ngươi câu ta câu, dựa theo Logic của Đoan Mộc Ly, giúp Phi Phi làm ra lựa chọn "Sáng suốt"  .

      Spoil nhá: Cháp sau 'Người ' của xuất , mọi người đoán xem là ai nhá, hi hi, người quen ơi là quen mà thôi, há há!!!
      minhminhanhngocAikoNguyen thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 158: Hoàng huynh nghiệt (1)

      '] Edit: Gom Tang_E

      ']Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-26882" title="IMG_0670" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/img_0670.jpg" height="693" width="490" />

      ']". . . . . . Điên àh!" Phi Phi ra ngoài gặp trở ngại.

      color:————

      color:Lần này Tiên Hạc quả là con quạ, mọi người còn phải tiếp tục tìm.

      color:Bất quá lúc này, trừ Đoan Mộc Ly, tất cả mọi người đều cảm thấy Quý Ngữ Hàm là "Nhân vật nguy hiểm" .

      color:Bọn họ cũng quyết định chủ kiến, nàng theo, có thể, bất quá bất kể nàng phát ra thanh gì nữa, lần này tuyệt đối đều nhìn tới, đem nàng như mây bay gió thoảng là được rồi ~

      color:Chờ mọi người tản ra khắp nơi tìm Tiên Hạc quả, Quý Ngữ Hàm tựa vào thân cây bên cạnh mà ngồi.

      color:Nàng sao giống như trở thành vũ khí nguyên tử có rất nhiều nguy hiểm?

      color: ràng nàng là người thích hòa bình, có lực sát thương!

      color: Trong lòng Quý Ngữ Hàm nghĩ như vậy, vì tăng cường ý chí, nàng còn mạnh hơn vỗ mặt đất cái.

      ']"Ầm"  tiếng, mặt đất bị nàng đánh thành hố sâu, chính nàng thiếu chút nữa té xuống. . . . . .

      color:Ách. . . . . . Quý Ngữ Hàm đứng ở bờ hố nhìn đáy hố xa xa cái.

      color:Quả cần nhìn xa, cái hố sâu ghê.

      color:Cái này. . . . . . Nàng là người có lực sát thương ư? E hèm.

      color:vì duy trì hình tượng thục nữ của bản thân, Quý Ngữ Hàm hỏa tốc quơ đống nhánh cây che lên cái hố, lại đắp chút lá cây cùng nấm, để cho nó thoạt nhìn giống như lúc ban đầu.

      color:Nghe được thanh , vốn là chạy về trước xem chuyện gì xảy ra .

      color:Nhìn thấy động tác của nàng, Đoan Mộc Ly đoán được đại khái có lên tiếng gọi nàng, cố nhịn cười, rồi tiếp tục sâu vào rừng cây tìm Tiên Hạc quả.

      color:Làm xong, Quý Ngữ Hàm yên lòng lại tìm gốc cây gần đó dựa vào ngồi xuống.

      color:Nhìn , nàng đúng là người có lực sát thương. . . . . . E hèm.

      color:Lần này nàng dám đánh tùy tiện nữa, an phận mà vừa tựa vào cây vừa xem sách.

      ']"Quý Ngữ Hàm."

      color:Thanh vô cùng chậm chạp ưu nhã đột nhiên vang lên.

      color:Quý Ngữ Hàm ngẩng đầu lên, ngay sau đó sửng sốt, hóa đá mà nhìn Hồng Y nữ quỷ trước mắt  . . . . . . đúng, là mĩ nam.

      color:Chỉ là bây giờ biết sao lại nhàng bay ở giữa trung, giống như nữ quỷ . . . . . .

      color:Quý Ngữ Hàm khe khẽ rùng mình cái, sau đó mới lên tiếng.

      '] "Cái đó. . . . . . Ngươi như vậy cực khổ? ra ta biết ngươi còn sống, cần làm ta sợ , hay là ngươi xuống đây ."

      '] ". . . . . ."

      color:Quý Ngữ Hàm  phản ứng cùng dự liệu hoàn toàn khác nhau, mặt Đoan Mộc Hồng cứng cái.

      ']Chương 159: nghiệt hoàng huynh (2)

      color:Bình tĩnh,bình tĩnh, thể chảy nước miếng. . . . . .

      color:Hu hu. . . . . . để cho nước miếng chảy là phúc hậu !

      color:Quý Ngữ Hàm lập tức giơ sách lên, ngượng ngùng nửa che mặt

      color: ra nàng cảm giác dáng vẻ của mình sắp chảy nước miếng quá mất mặt, muốn che giấu . . . . .

      color:Lần này ánh sáng tốt, thấy mọi thứ ràng hơn, hoàng huynh của Đoan Mộc Ly  đúng là nghiệt a a a!

      ']Ánh mắt Đoan Mộc Hồng dừng lại ở mặt nàng, "Ngươi biết chuyện ta cùng Đoan Mộc Ly?"

      ']"Phiêu" Đoan Mộc Hồng ở giữa trung, ống tay áo hơi vung, từ giữa trung rơi xuống.

      ']"Ừ, ra các ngươi. . . . . . A, ngươi. . . . . ."

      ']"Câm miệng!"

      ']Vốn là vẻ mặt nghiệt rất mê người đột nhiên thanh trầm xuống, "Đừng mong giúp giải thích!"

      color:" phải. . . . . ."

      color:  còn kịp rồi. . . . . .

      '] "Phanh"  tiếng, Đoan Mộc Hồng rơi vào trong cái hố . . . . . .

      ']  đầu Quý Ngữ Hàm chảy xuống giọt mồ hôi lạnh, chạy đến bờ hố.

      '] "Cái đó. . . . . . Ta chỉ là muốn nhắc nhở ngươi phía dưới này là cái hố. . . . . ."

      color:". . . . . ."

      color: gương mặt nghiệt của Đoan Mộc Hồng mơ hồ lên xanh mét.

      ']Quý Ngữ Hàm muốn mở miệng, lại nghe đến tiếng kêu, "Quý tiểu thư ~"

      color:Hả?

      ']Quý Ngữ Hàm nhìn người  có bộ mặt cười chạy tới  , " ?"

      ']"Đừng gọi thân thiết như vậy, " vỗ vỗ y phục, "Người của ta ở gần đây, để cho nàng nghe hiểu lầm nữa."

      '] ". . . . . . Vậy ta gọi đại sư ." Mấu chốt là phải là hòa thượng . . . . . .

      '] Quý Ngữ Hàm hừ hừ cổ họng, "Ngươi đuổi kịp người ? Nàng ở đâu?"

      ']"Còn có đuổi kịp, tính tình nàng lạnh băng, đến bây giờ cũng đối với ta hờ hững."

      ']  vừa vừa nhìn khắp nơi, "Ta ràng là đuổi theo nàng đến đây mà, người đâu?"

      ']". . . . . ."

      ']Mồ hôi lạnh vèo vèo trợt xuống, Quý Ngữ Hàm khóe miệng co quắp hỏi, "Người trong lòng ngươi phải là mặc y phục màu đỏ chứ?"

      ']"Đúng là mặc y phục màu đỏ!"

      '] (Phụt!!!!)

      '] mặt say mê, "Ta lần đầu tiên nhìn thấy nàng, nàng còn cầm khung thêu thêu, là nữ nhân hiền lành!"

      '] ". . . . . ."

      ']Quý Ngữ Hàm bị sét đánh đến mức ngoài tiêu trong tan nát, yên lặng rơi lệ mà chỉ chỉ đáy hố, "Ngươi ?"

      ']"A. . . . . . Sao nàng té xuống đó vậy? Người nào thất đức, đào cái hố sâu như vậy hả!"

      '] Chương 160: nghiệt hoàng huynh (3)
      color: lập tức muốn tìm sợi dây cứu người.

      '] Quý Ngữ Hàm kéo , "Cái đó. . . . . . là ca ca của Đoan Mộc Ly."

      '] ". . . . . ." phản ứng kịp.

      ']". . . . . . là nam."

      ']". . . . . ." nhìn khuôn mặt nghiệt hết sức xinh đẹp của "Người ", trước mắt tối sầm, hôn mê.

      color:Quý Ngữ Hàm im lặng rơi lệ, đây mới là ý nghĩa sâu xa đích thực của hồng nhan họa thủy. . . . . .

      ']"Để cho ta lên."

      color:Thanh chậm chạp ưu nhã từ đáy hố nhàng vang lên.

      ']"Khụ, khụ, hay là ngươi trước tiên ở đáy hố, chờ Đoan Mộc Ly trở lại hãy ."

      ']"Ngươi muốn chờ trở lại?"

      ']Mắt hơi dẹp cong cong mang ý cười, giống như là cất giấu điểm dựa dẫm vỡ nát, ánh mắt mị hoặc câu người, " trở lại, ta có thể sống nổi nữa sao."

      color:. . . . . . Mỹ nam kế! Mỹ nam kế của nghiệt!

      ']Cái này. . . . . . Đối đãi với nghiệt, phần thưởng khả quan, nhưng chỉ có thể chảy nước miếng, chứ thể tiếp tục bị lừa gạt!

      '] Cho nên Quý Ngữ Hàm lau nước miếng, "Ta thể để cho ngươi lên, Đoan Mộc Ly cũng giết ngươi, hay là các ngươi hảo hảo chuyện chút ."

      color:Bất quá nàng chút cũng để ý đến cười cười với nàng a. . . . . ."Ực" .

      color:vui vẻ mặt Đoan Mộc Hồng sâu hơn, "Ta ngược lại lần đầu tiên nhìn thấy có người đối với gương mặt của ta động lòng, ngươi cảm thấy Đoan Mộc Ly tuấn tú hơn so với ta?"

      color: Hu hu, ai nàng động lòng ? Nàng đây phải là cảnh báo mình chảy nước miếng sao?

      ']" Dáng dấp ngươi nghiệt hơn so với ." Quý Ngữ Hàm .

      color: Nhưng vẫn là lão công mình tốt nhất!

      color:Nếu như sắc lang kia giả bộ ghen, ở cuốn sổ ghi chép "Tội danh" cuả nàng, nàng còn có thể lôi kéo lão công cùng nhau thưởng thức mĩ nam.

      '] "Ngươi ngược lại giống như nữ nhân trước kia của Đoan Mộc Ly."

      ']". . . . . . Cái đó, khích bác ly gián vô dụng , trước kia có nữ nhân."

      '] " ?"

      ']Mị hoặc vui vẻ sâu hơn, "Có muốn xem chứng cớ hay ?"

      ']" muốn." Quý Ngữ Hàm trả lời như chém sắt.

      '] Đoan Mộc Hồng hơi sửng sờ, "Tại sao?"

      ']". . . . . . Bởi vì có thể ngươi muốn đem ta mang tới nơi có ai, tìm nồi đem ta nấu."

      color:Hu hu. . . . . . lại, nàng vẫn lo lắng bị ăn!

      color: 
      minhminhanhngocAikoNguyen thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961





      Chương 161: nghiệt hoàng huynh (4)

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng



      Chẳng qua nàng có chút tò mò, bây giờ có người muốn thả nàng vào trong nồi nấu, nàng cũng có chút quen a. . . . . .

      Đôi mắt dài hẹp nghiệt của Đoan Mộc Hồng hơi nhíu, "Ta có hứng thú ăn ngươi."

      ". . . . . ." ? ? ?

      "Ta ăn chay."

      ". . . . . ." Hu hu, lời này nghe thế nào cũng đều giống như là mắng chửi người khác . . . . . .

       Quý Ngữ Hàm cười khan hai tiếng, "Cái đó, ăn chay rất tốt. . . . . ."

      " tại chịu theo ta xem chứng cớ chưa?"

      " ." Lần nữa như đinh đóng cột.

      Gân xanh trán Đoan Mộc Hồng nhảy nhảy, nhưng cũng có nổi giận, nụ cười mê người lại sâu hơn, "Lần này lại sợ cái gì?”  

      ". . . . . . Đề tài tiếp theo ."

       Đáp án này quá mất mặt, nàng sợ Đoan Mộc Ly ghi thêm tội danh cho nàng. . . . . .

      nghĩ tới Quý Ngữ Hàm khó đối phó như vậy, kiên nhẫn của Đoan Mộc Hồng  tiêu hao hầu như còn, hơi lui về phía sau bước, giống như quan sát nàng lần nữa, "Ngươi cho rằng ta tự mình lên được?"

      "Vậy lên đây . . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm nhìn  độ cao, suy đoán, "Bất quá ngươi lên cũng tạo ra thanh , như vậy Đoan Mộc Ly cũng chạy về thôi"

      Ánh mắt mị hoặc hơi nhíu, "Ta giống ngươi, có ý nghĩ đần như vậy."

      ". . . . . ."

      Khụ, khụ, phải bình tĩnh, coi như đây là khen nàng. . . . . .

      "Lần đầu tiên gặp mặt, ta có giết ngươi."

      ". . . . . . Nga." phải muốn nàng cám ơn chứ?

      "Đó phải bởi vì ngươi nhìn thấy bên gáy ta có ấn ký màu vàng sao?"

      mặt rất nghiệt đột nhiên có nhiều tia sát khí lạnh lẽo, "Đó là phòng của Mị nhi, ai xông vào cũng đều đáng chết."

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm rùng mình cái.

      như vậy nàng vừa mới xuất , cũng bị kết án tử tội?

      Người trong hoàng cung  cũng quá phúc hậu, chỗ nguy hiểm như vậy, ít ra cũng phải làm bảng thông báo cấm vào chứ. . . . . .

      Khi đó, còn nhìn thấy ấn ký bên gáy nàng?

       Vậy vì sao hạ thủ lưu tình với nàng?

      Thanh lạnh lẽo của Đoan Mộc Hồng trả lời nghi vấn trong lòng nàng, "Ta trực tiếp giết ngươi, là bởi vì hình dáng ngươi cùng Mị nhi rất giống nhau."

       Cho nên lưu nàng lại.

      Chờ lúc muốn ra tay, liền phát nàng là người của Đoan Mộc Ly, cho nên tạm thời buông tha cho suy nghĩ giết người.

      Dĩ nhiên, chẳng qua chỉ là tạm thời.

       "Nga?"

      Chương 162: nghiệt hoàng huynh (5)

      Quý Ngữ Hàm sửng sốt, thiệt hay giả vậy?

      nghe Đoan Mộc Ly đề cập tới, những người khác trong cung cho tới bây giờ cũng hề đề cập tới chuyện này.

      Đoan Mộc Hồng từ trong ngực đem ra bức thêu, hài lòng nhìn vẻ mặt Quý Ngữ Hàm khiếp sợ đến biến thành ngốc nghếch.

      Tầm mắt rơi vào hình ảnh bức thêu trong tay, thanh của thấp , "Đây chính là Mị nhi."

      Quý Ngữ Hàm tiếp tục đờ đẫn.

      "Ngươi nghĩ tới sao? Đoan Mộc Ly cưng chìu ngươi, có thể là nguyên nhân khác."

      Tiếp tục đờ đẫn.

      Đợi nửa ngày, phản ứng của Quý Ngữ Hàm đều là hóa đá, Đoan Mộc Hồng có chút kiên nhẫn, mở miệng gọi nàng, "Quý Ngữ Hàm."

      ". . . . . ."

      ". . . . . . Quý Ngữ Hàm!"

      "A? Nga. . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm rốt cục hoàn hồn, hỏa tốc cầm sách che kín mặt, "Tay của ngươi đẹp quá à. . . . . ."

      Bình tĩnh, thể chảy nước miếng!

      Nàng lúng túng cười cười, "Ngại quá, mới vừa rồi ngươi với ta cái gì? Ta thất thần nên nghe."

      ". . . . . ." Đoan Mộc Hồng sắp ngã xuống.

      Vẻ mặt nghiệt rất hấp dẫn tại hơi vặn vẹo, thoạt nhìn giống như muốn ăn thịt người, "Ta đây chính là Mị nhi!"

      Lần này Quý Ngữ Hàm cuối cùng đem ánh mắt chăm chú đặt ở ảnh thêu, có chút ngạc nhiên gật đầu, "Hình như có chút giống nhau."

      ". . . . . ." tức giận?

      Chỉ phản ứng như vậy?

       Đoan Mộc Hồng đột nhiên có chút quá mệt mỏi , mất hết ý chí, muốn tìm ngọn núi cư, suy nghĩ muốn tránh Quý Ngữ Hàm xa, đừng bao giờ gặp lại. . . . . .

      cắn răng nghiến lợi, "Ngươi cảm thấy khả nghi? Đoan Mộc Ly rốt cuộc là thích ngươi, hay là bắt ngươi làm thế thân?"

      ". . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm đấu tranh lát, cuối cùng dùng giọng uyển chuyển nhất, khéo léo mà , "Ta cảm thấy Đoan Mộc Ly rất thông minh, làm chuyện tìm thế thân ngu xuẩn như vậy."

      ". . . . . ." Vẻ mặt nghiệt từ mê người chuyền sang sang xanh mét, bắp thịt mặt đều co giật dữ dội.

      ". . . . . . Khụ, khụ, ngươi nên hiểu lầm, ý của ta phải ngươi ngu."

      Quý Ngữ Hàm hơi né sang bên cạnh, tránh khỏi tầm mắt muốn giết người của .

       Giọng của nàng đủ uyển chuyển rồi a. . . . . . Ai.

      Chương 163: nghiệt hoàng huynh (6)

      Khuôn mặt Đoan Mộc Hồng có hình dáng vô cùng nghiệt phải giống người, hơn nữa tại ánh mắt hung ác, Quý Ngữ Hàm thấy thế trong lòng vô cùng sợ hãi.

       Chẳng qua lòng hiếu kỳ lại rất muốn được thỏa mãn. . . . . .

       "Khụ, khụ, ta muốn hỏi ngươi chút, bây giờ ngươi có muốn ăn ta hay ?"

      tại cũng rất muốn ăn thịt người. . . . . .

       ". . . . . ." Đoan Mộc Hồng cảm giác  thần kinh mình nổ tung.

       Vươn tay chợt đánh hướng đáy hố, lợi dụng phản lực bắn ngược xông ra, Đoan Mộc Hồng nhảy khỏi hố sâu, thèm nhìn Quý Ngữ Hàm cái, trực tiếp lắc mình rời khỏi rừng cây.

      Chỉ như vậy sao? Quý Ngữ Hàm sững sờ tại chỗ.

      Công phu chỉ trong nháy mắt mấy cái, Đoan Mộc Ly xông trở lại, ôm cổ nàng, "Thế nào?"

      " có gì."

      Quý Ngữ Hàm vội vàng an ủi lão công nhà mình vô cùng khẩn trương kiểm tra, "Là hoàng huynh ngươi tới."

      Đoan Mộc Ly càng thêm khẩn trương, vội hỏi, " có thương tổn nàng chứ? Sao có thể đơn giản liền như vậy?"

      " có, ngươi yên tâm , cũng đụng đến ta."

      Quý Ngữ Hàm do dự chút, "Cái đó, ta cảm thấy là bị ta dọa 囧 chạy mất. . . . . ."

      ra lúc từ đáy hố ra ngoài, hoàn toàn có thể thử đem nàng bắt theo, nhưng hề làm như vậy. . . . . .

      Đại khái là bởi vì cảm thấy đem nàng trói về, bị 囧 bị sét đánh trái phải tan xác mất, mà có đường về?

      Đây phải là chuyện đáng kiêu ngạo gì. . . . . . Hu hu.

      Nghe Quý Ngữ Hàm  kể lại, Đoan Mộc Ly cười ha hả.

       "Lần sau gặp được hoàng huynh, nàng cứ quyền đánh thắng , để cho thống khoái ngất ."

       "Ta hôm nay đúng là muốn làm như vậy, bất quá thể ra tay được ."

      "Ực" . . . . . . Gương mặt rất nghiệt  a, đánh hư rồi còn đẹp nữa.

      nhớ lại gương mặt Đoan Mộc Hồng, Quý Ngữ Hàm nghe được trận tiếng sột soạt.

       Bong bóng màu hồng trong nháy mắt tản , Quý Ngữ Hàm sắp khóc mà ý thức được mình sai.

      Ngẩng đầu nhìn lên, Đoan Mộc Ly quả nhiên là vẻ mặt vô cùng tốt, cầm cuốn sổ "Múa bút thành văn" .

       Hu hu, "Ta chỉ nhìn có chút, thể tính là tội danh, đừng ghi mà."

      "Vậy ngày mai ta cũng nhìn mỹ nữ."

      "Được, ngươi ." Quý Ngữ Hàm lập tức gật đầu.

      Nàng tin tưởng lão công nhà mình coi mỹ nữ như mây trôi .

      (Khụ, vậy các bạn đoán, xem mỹ nữ , hay là…. He he….)
      minhminhanhngocAikoNguyen thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 164: Hồ ly tinh vô tội (1)

      Edit: Gom Tang_E

      Beta: Quảng Hằng



      <img class="alignnone size-full wp-image-27239" title="08" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/08.jpg" height="403" width="538" />


      Đoan Mộc Ly cười gật đầu, "Nghe ta muốn xem mỹ nữ cũng ghen, lại thêm tội danh."

       ". . . . . ." A a a. . . . . . Gian trá!

      Quý Ngữ Hàm nổi giận, hăng hái phản kháng, "Hôm nay ta đem hoàng huynh ngươi đuổi chạy, ta có công!"

      "Ừ."

      Đoan Mộc Ly ôm lấy nàng, cười xấu xa mà nháy mắt mấy cái, "Tiểu Quả Quả, ta biết nàng có công, tối nay trở về ta có phần thưởng cho nàng."

      ". . . . . ." Mặt hồng như bị thiêu đốt, Quý Ngữ Hàm khóc ra nước mắt.

       Hu hu, mới vừa rồi nàng nên ngoan ngoãn cùng Đoan Mộc Hồng!

      Nàng quyết định, sau này nếu có ai bất ngờ muốn bắt cóc nàng, nàng nhất định phản kháng !

      khi nãy té xỉu mới vừa tỉnh lại, nhìn thấy màn này, lắc đầu than thở, "Ra vẻ đạo mạo, mặt người dạ thú a."

      "Phù phù" ——

      Đoan Mộc Ly rất bình tĩnh mà đem người đạp vào trong cái hố .

      Quý Ngữ Hàm nhìn xuống đáy hố, " , ta đem ngươi cứu ra, ngươi bắt cóc ta nhé."

      ngước đầu, sắc mặt do dự, nghiêm túc hỏi, "Ngươi là nữ  nhân ?"

       ". . . . . ."

      xoa trán, "Ngươi cũng biết, lần trước ta cho người ta là nữ nhân, kết quả lại thầm mến nam nhân lâu như vậy."

      ". . . . . . Ta là nữ ."

      "Có những lời này của ngươi ta an tâm rồi! Ta lên bắt cóc ngươi !"

       ". . . . . . Hay là lần sau rồi hãy ."

      Hu hu, muốn tìm người bình thường đem bắt cóc nàng cũng dễ dàng như vậy!

      Đoan Mộc Ly cũng đứng ở bờ hố, cúi đầu, "Ngươi sớm biết ta là ai?"

      rất đau buồn, "Ta đều như vậy, ngươi còn muốn hỏi ta?"

      "Thanh Long."

      Đoan Mộc Ly trực tiếp trả lời , ngược lại cất giọng gọi thủ hạ của mình.

      Rất nhanh, thân ảnh Thanh Long lập tức xuất , "Chủ nhân?"

      Đoan Mộc Ly bình tĩnh chỉ chỉ xuống hố sâu, "Lấp hố."

      "Ta , ta !"

      Tiếng la to của từ trong cái hố truyền tới, "Ta muốn trả lời ngay lập tức, trễ lát nữa ta   còn hứng thú!"

       ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm im lặng mà nghiêng đầu nhìn bầu trời.

      Theo chân bọn họ so sánh, nàng đơn giản mà có thể ban cho mình giải thưởng lớn nhất là người bình thường toàn cầu a.

       Bởi vì sợ bị chôn sống, chủ động trả lời, "Ta đoán, bởi lúc trước ta có gặp Thụy Vương gia lần, còn nghe . . . . . ."

      Chương 165: Hồ ly tinh vô tội (2)

      tiếp, chỉ là có chút do dự mà nhìn Quý Ngữ Hàm cái.

       "Trong cung thế nào?" Quý Ngữ Hàm tò mò hỏi tới.

      rất đề phòng mà nhìn về phía Đoan Mộc Ly, "Ta , ngươi cũng thể chôn sống ta."

      "Ừ, ngươi ." Đoan Mộc Ly sảng khoái gật đầu đáp ứng. "Khụ, khụ, nghe trong cung gần đây xuất con hồ ly tinh, vậy thân phận các ngươi cũng rất dễ đoán rồi."

      ". . . . . ." Hu hu. . . . . . Xưng hô quá quen thuộc, nàng lại bị người khác cho là hồ ly tinh! (lúc ở đại chị ấy cũng bị gọi là hồ ly tinh)

      Nàng hận gương mặt này!

       Đoan Mộc Ly ôm lấy nàng, chỉ chỉ cái hố sâu, rất bình tĩnh mà phân phó Thanh Long, "Đổ nước."

      "Dạ"

      "Uy uy uy!"

      nóng nảy, ở đáy hố hô to, "Ngươi hứa là chôn sống ta, quân vô hí ngôn a!"

       Thanh Long giúp chủ nhân đáp lại, "Đây phải là chôn sống, đây là nhấn nước."

      ". . . . . ." Còn đều là chết!

      "Ta đây cũng chỉ kể lại lời của người khác, dáng vẻ của Quý tiểu thư là hồ ly tinh sao? Vừa nhìn thấy biết là con thỏ thuần khiết lương thiện!"

      Đoan Mộc Ly cũng quá che chở cho Quý tiểu thư , xấu nàng câu, lại chỉnh như vậy?

       Lúc này Đoan Mộc Ly hài lòng, ý bảo thủ hạ có thể thả .

      Tránh được kiếp, được Thanh Long từ trong hố kéo ra, lập tức nhảy lên  cách hố sâu chỗ xa vô cùng.

      Phi Phi cùng Mặc Kỳ Thụy vừa trở về cũng nghe được những lời này, đều nhìn về Quý Ngữ Hàm.

      "Hồ ly tinh?"

      Mặc Kỳ Thụy lạnh buốt mà mở miệng, "Vừa liền lộ tẩy."

      Phi Phi còn trực tiếp khinh bỉ nàng, "Ngay cả cái đuôi cũng có, biết xấu hổ còn dám mình là hồ ly tinh?"

      ". . . . . ." Quý Ngữ Hàm bị sét đánh yên lặng rơi lệ.

      Chậm rãi hoàn hồn, nàng sửa lại bọn họ, "Hồ ly tinh phải là khen người. . . . . ."

       Phi Phi liếc mắt, "Đối với ngươi chính là khen đó, thỏ tinh có lợi hại hơn hồ ly tinh sao?"

      ". . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm rơi lệ, "Chúng ta đổi đề tài ."

      Hu hu . . . . . theo chân bọn họ tiếp nữa, nàng bị 囧 ngất .

      "Phải, chúng ta phải thay đổi đề tài, ngươi ~" Phi Phi giơ tay đuổi .

      xoa trán, " có lòng thông cảm gì hết, ta thất tình, còn đuổi ta ."

      "Ngươi thất tình lien quan gì đến chúng ta?"

      Chương 166: Nàng muốn nhìn nghiệt. . . . . .

      vốn định láo, bất quá ánh mắt Đoan Mộc Ly quét tới, cảm giác mình láo cũng chậm bước, hay là .

       ". . . . . . Ta gần đây bị người ta đuổi giết." Mọi người cùng nhau khinh bỉ , ra là tới tị nạn .

      ai để ý đến nữa, ăn chút, Phi Phi cùng Mặc Kỳ Thụy trở lại rừng cây tiếp tục tìm Tiên Hạc quả, Đoan Mộc Ly ở lại chuyện cùng Quý Ngữ Hàm.

      “Hình dáng của ta giống Tề Mị nhi sao?" Quý Ngữ Hàm hết sức tò mò hỏi.

       Đoan Mộc Ly nhíu mi, nhớ lại cái, " đúng là  có chút tương tự."

       ". . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm rất vô lực, ra Đoan Mộc Ly căn bản là nhớ bộ dáng của Tề Mị nhi. . . . . .

      Nếu Đoan Mộc Hồng nghe được câu này, có thể hộc máu. . . . . .

      Đoan Mộc Ly thân mật ôm nàng, tựa vào dưới tàng cây, " chịu gặp ta?"

      "Ừ, giống như vừa nghe thấy tên của ngươi cũng rất bài xích."

      "Cái đó. . . . . ."

       Quý Ngữ Hàm do dự chút, "Nếu lần sau trở lại bắt ta, ta cùng nhé, dù sao tại ta cũng sợ người khác có thể tổn thương ta, ít nhất bài xích gương mặt ta, ta còn có thể mượn cơ hội khuyên chút."

       Nếu huynh đệ hai người bọn họ gặp mặt nhất định trực tiếp đánh, cũng có biện pháp giải thích.

      Hoặc là . . . . . .

      "Tiểu Quả Quả, phải là nàng muốn nhìn gương mặt hoàng huynh của ta đó chứ?" Đoan Mộc Ly bật cười hỏi.

      Khụ, khụ, lại bị đoán trúng.

      Mặt Quý Ngữ Hàm nghiêm túc, " có, ta phải là người như vậy ~"

      "Ừ."

       Đoan Mộc Ly cười gật đầu, hôn nàng cái, " dối với ta, tội thêm bậc."

      ". . . . . ." Hu hu.

      "Đây là phúc lợi tặng kèm, phải là mục đích chính a. . . . . ."

      Quý Ngữ Hàm giải thích, "Đây chính là biện pháp hữu hiệu nhất, ngươi có thể thầm bảo vệ, ta còn có thể trực tiếp đem người đánh dẹp, cũng cần sợ ta gặp nguy hiểm."

       Chẳng qua nàng là người tôn trọng hòa bình  . . . . .

      Ừ, phải lấy đức thu phục người, nàng chuẩn bị bằng tài ăn thuyết phục vị hoàng huynh nghiệt kia.

      Đoan Mộc Ly cười gật đầu, "Có thể, có thể, chẳng qua là. . . . . ."

      "Ừ?"

       "Tiểu Quả Quả, chúng ta về nhà hảo hảo nghiên cứu chút, ta cùng hoàng huynh rốt cuộc người nào mị lực hơn."

       ". . . . . ." Hu hu.
      minhminhanhngocAikoNguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :