1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 98: Lại quyết đấu

      Lòng bàn tay nàng hướng lên , kéo dài thêm chút sức lực, mục đích là để cho bản thân khi lẻn đến phần cuối cánh tay đá, phải bị thương.

      Nàng khẽ chuyển động, người ở phía cuối cùng cũng còn cách nào duy trì thần bí, Như Thương cảm thấy có trận gió mạnh vừa thổi qua đỉnh đầu, bóng người đột nhiên nghiêng bỏ chạy.

      Lúc này độc chứng ở dưới hành động, Như Thương nghe được tiếng chạy đuổi theo bóng người kia, bàn tay cùng lúc chống đỡ đỉnh vách đá.

      Nàng bèn mượn lực đạo cũng theo tới bên cạnh, hai chân dùng sức vẽ đường , lợi dụng khí dẫn ra làn gió , nhanh chóng nhảy qua hướng hai người họ.

      Lần này nàng tấn công trực tiếp bắp chân hài tử, tốc độ chuẩn xác lại nhanh chóng mãnh liệt, khiến độc chứng cùng với hài tử chiến đấu cũng kịp đề phòng.

      Hai tay Như Thương biến thành hình dạng móng vuốt, bóp chặt hai cái chân của hài tử.

      Bây giờ nàng mới phát , sở dĩ gia tăng bảo vệ chỗ này, ra nơi này cùng với người thường khác gì nhau, chỉ là bắp thịt bình thường.

      "Tấn công phía dưới! Bắp chân là điểm chịu lực!" Nàng lên tiếng nhắc nhở độc chứng, lại làm cho hài tử rống to tiếng như loài ác lang. (loài sói hung ác)

      ràng là giận dữ, hài tử liều mạng dùng hết sức muốn giãy ra hai chân của .

      Tiếc rằng, cho dù sức lực vô cùng lớn, nhưng Tần Như Thương cũng phải là người dễ dãi.

      Kiếp trước rồi đến kiếp này, người bị nàng bắt vẫn có thể thành công còn sống, chưa từng có đến người.

      Hơn nữa cho đến bây giờ, trong trận đánh nhau bên phía Tần Như Thương liên tục chiếm giữ tình thế bất lợi, kích thích nàng sắp nổi điên, mười ngón tay như loại móng sắt túm chặt ở bắp chân, cắm thẳng vào trong thịt đối phương.

      Đặc biệt có hai móng tay ngón trỏ dài, đâm thẳng vào tận trong xương, loại sắc bén này ngay cả đao nhọn cũng phải cảm thấy bằng.

      Nàng nghĩ, nôm nay bản thân nếu muốn luyện được giống như tảng đá, cũng phải là được, như hai tay của nàng, khi ba tuổi bắt đầu sống dưới lưỡi đao, nhào nặn trong cát, từ lâu rèn luyện thành thép.

      Tuy rằng thân thể tại thay đổi, nhưng luồng sức lực được nàng vận dụng chút ít thời gian trong vòng bốn năm, khôi phục lại như lúc ban đầu.

      Chương 99: Như Thương bị đánh hộc máu

      Hài tử quỷ quái đau đến gào thét mãnh liệt, từng tiếng từng tiếng như loài sói hung ác.

      Bên trong Tháp Trấn là hình tròn, chỉ có cửa cầu thang, có cửa sổ.

      thanh gào thét lắc lư qua lại va chạm chỗ trong gian. Chấn động lòng người, tinh thần yên.

      độc chứng thấy Như Thương phát sinh ngoan độc, cũng vội vàng tấn công xuống phần chân.

      Hài tử quỷ quái thấy tình hình ổn, liền bỏ qua ý đồ muốn thoát ra hai chân mà tạo thành giãy dụa, xoay ngược lại chộp tới đầu vai Như Thương!

      Mười ngón tay Như Thương đều vùi lấp trong máu thịt, trong phút bất ngờ rút ra được, hơn nữa hài tử hành động quá nhanh, nàng căn bản kịp né tránh.

      Hai đầu vai liên tiếp bị hai tay cứng rắn như đá túm lấy, lại trực tiếp nhấc lên nữa cơ thể của người ở phía dưới.

      Tiếp theo đó, thân thể hài tử ngửa ra phía sau, nhân cơ hội này tích trữ khí lực, rồi liều mạng tống thẳng về phía trước ——

      Ngực Như Thương bị đầu đá rắn chắc đâm mạnh vào cái, y như là bị tàu lửa nghiền xé, làm cho toàn bộ chức năng cơ thể Tần Như Thương trong nháy mắt hóa đá.

      Hai tay lúc đầu dùng sức giữ chặt chân hài tử, đột nhiên nới lỏng ra chút.

      Hài tử nhân cơ hội này vùng ra, lại lấy đôi tay đọ sức với độc chứng, sau đó nâng lên chân trái, mạnh mẽ hướng tới chỗ bị Như Thương đâm vào làm máu tươi bắn tung tóe khắp nơi, xem xét lại chút.

      Lần này vô cùng nguy hiểm, hai tay của Như Thương bị tách ra khỏi phần chân, mất điểm chịu lực, kết quả lập tức bay thẳng ra ngoài.

      Chỉ nghe "Phanh" tiếng, người giống như món hàng bị đánh văng xa thẳng đến vách tường, lại bật trở ra rơi xuống mặt đất.

      Ngực còn chưa kịp khôi phục, phần lưng lại chịu lực thêm lần nữa, Như Thương liền cảm thấy trận tanh ngọt trong lồng ngực hối hả dâng lên.

      Muốn dùng sức áp chế trở xuống, vừa thử lần lại tuyên bố thất bại.

      ngụm máu tươi lớn từ trong miệng phun ra ngoài!

      thanh máu tươi phun mặt đất phát ra rất đặc biệt, sắc mặt độc chứng đột ngột thay đổi, vội vàng bỏ qua cùng hài tử so đo, người rất nhanh chạy thẳng đến chỗ Như Thương ngã xuống......

      Chương 100: Hài tử quỷ quái đột nhiên hoảng sợ

      Đáng tiếc hài tử quỷ quái cũng buông tha, giống như bị điên kéo lê hai chân đổ máu chạy đuổi theo độc chứng.

      độc chứng bị bắt được cánh tay, thấy tránh thoát, nên dứt khoát dùng sức giật ra cái, túm lấy lôi đến trước mặt.

      Cũng biết hài tử quỷ quái nghĩ như thế nào, lúc cùng độc chứng mặt đối mặt, nghĩ là rốt cuộc bỏ qua đánh nhau, nhưng ngược lại há ra môi đỏ răng trắng, trực tiếp hướng đến cổ độc chứng mà cắn!

      "Cẩn thận!" Ở ngoài hai bước truyền đến giọng yếu ớt, là của Tần Như Thương.

      Hàm răng hài tử rất trắng, thậm chí còn có nổi lên chút xíu màu xanh nhạt sáng bóng.

      Nàng thấy há miệng ra, lập tức phản ứng được đây có thể là dấu hiệu muốn cắn người.

      Vì vậy lên tiếng nhắc nhở, nhưng nghĩ vừa dùng lực chút, lại thêm ngụm máu tươi nữa phun ra ngoài.

      "Ngươi đừng chuyện!" độc chứng thuận miệng trở lời câu, cũng chính vì vậy làm cho động tác của né tránh chậm lại, kết quả đón lấy kích của hài tử quỷ quái.

      vùng vẫy cơ thể, chuẩn bị dùng lực đẩy hài tử ra, nhưng người còn chưa chuyển động, lại nghe được hài tử "Ngao" lên tiếng kêu kì quái, tiếp theo lấy tay xoay ngược lại, tự mình cố sức chống đẩy, sau đó nhanh trốn .

      Tiếng kêu của hài tử rất thê lương, giống bởi vì đau đớn vừa rồi mà điên cuồng gào thét.

      chính là sợ hãi, đúng là biểu hoảng sợ đến cực điểm.

      Thậm chí Như Thương còn nghe được thanh hàm răng va chạm vào nhau, là bởi vì sợ mà phát run lên.

      Nàng hiểu nguyên nhân vì sao, khiến cho hài tử quỷ quái bất chợt xuất hoảng sợ quá mức như vậy, nhưng hình như là độc chứng hiểu .

      Chỉ thấy lấy tay sờ lên cổ chút, bởi vì bị hài tử ôm cắn mà đó tuôn ra chút máu.

      Trong lòng hiểu ràng, cũng để ý đến người trốn về chỗ tối run rẩy, quay người lại, sải vài bước liền đến trước mặt Như Thương, quỳ nữa người xuống đưa tay ra nâng nàng đứng lên, trầm giọng :

      "Có nặng lắm ?"
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 101: độc chứng tương trợ

      " việc gì." Như Thương lắc đầu vùng vẫy ngồi dậy.

      Ngực vẫn đau ỉ, còn phun nhiều máu như vậy, có việc gì đó là gạt người.

      Nhưng cũng may trong vài năm nay, nàng hằng ngày rèn luyện điều chỉnh thân thể cùng với bồi dưỡng tệ, hơn nữa ý chí bản thân kiên cường, mới có thể đến nỗi ngã xuống dậy nổi.

      " thế nào?" Nàng giọng hỏi, ý quỷ hài tử kia.

      "Sợ máu ta." độc chứng đáp như lẽ đương nhiên, sau đó đưa tay ra nhấc lên cánh tay Như Thương, gặng hỏi: " có việc gì?"

      "Ta có chuyện như thế nào?" Nàng thở dài, chậm rãi hít sâu hơi, còn bị kích thích muốn ho khan, nhưng nàng nhiều lần áp chế được: "Nơi này thầy thuốc, chỉ có quỷ đòi mạng! Có chuyện hay có chuyện, có gì khác biệt."



      Lời của nàng là , độc chứng cũng tranh cãi, nhàng đưa bàn tay ấn lên phần lưng của nàng, chạm đến chỗ vừa rồi đụng vào vách tường đá.

      Như Thương hừ , cảm thấy có chút đau đớn.

      độc chứng quan tâm đến những thứ đó, cố chấp dùng bàn tay ấn xuôi theo hướng kim chỉ giờ, xoa nắn từng vòng từng vòng từ chậm đến nhanh.

      Mãi đến khi Tần Như Thương cảm nhận phần lưng có từng đợt hơi nóng truyền đến, đau đớn vừa bắt đầu như giảm bớt vài phần.

      Động tác độc chứng càng lúc càng nhanh, hơi nóng ma sát từ sau lưng rất nhanh truyền khắp toàn thân, quan trọng hơn chính là xuyên thấu qua cơ thể truyền lên ngực.

      Như Thương cảm giác lồng ngực của nàng như có khối máu bầm tụ lại nơi đó, lên xuống, vòng quanh thể hòa tan, cổ họng cũng cách nào ho ra được, rất là khó chịu.

      Nhưng được độc chứng điều hòa như vậy, làm cho khối máu tích tụ dần dần tiêu hóa tản ra.

      Lồng ngực vốn bị khối ngăn ở giữa nay từng chút trở lại như lúc đầu, chẳng những khí mạch ổn định, mà dường như máu lưu thông cũng thoải mái hơn rất nhiều.

      Như Thương ngồi im thư giãn chút, đợi đến khi độc chứng dừng lại động tác, lúc này mới thở ra hơi, sau đó mở miệng :

      "Đa tạ."

      Chương 102: chuyện với quỷ hài tử

      độc chứng có lên tiếng, đứng dậy lên trước hai bước, sau đó nghe được hướng về phía bóng tối, kêu tiếng ——

      "Ngươi qua đây!"

      Chân mày Như Thương nhíu chặt, rất muốn : "Ngươi điên rồi"?

      Nhưng suy nghĩ lại độc chứng phải là người xung động, bất kể làm chuyện gì cũng phải có lý do...... Ách, tất nhiên ngoại trừ ba phen mấy lượt cứu nàng, những chuyện khác, cũng đều coi như ổn thỏa.

      Cũng nhiều lời, chỉ là tự nhắc nhở lòng phải cảnh giác, đề phòng rất có thể xảy ra chuyện bất ngờ.

      Tiếng độc chứng vang vọng hồi trong khí, thanh còn chưa kịp tan , chợt nghe đầu bên kia truyền tới trận gào thét vô cùng sợ hãi.

      Giống như dã thú bị thương gặp phải thợ săn dũng mãnh, ngoài sợ hãi, hơn nữa còn tuyệt vọng.

      Hai người đợi lúc, tiếng gào khóc dần dần chấm dứt, mà người cũng có ý định muốn qua.

      độc chứng lên tiếng với :

      "Đừng sợ, chúng ta thương hại ngươi. Nếu như ngươi nguyện ý, có thể cùng với chúng ta ra Tháp Trấn , từ đây về sau bao giờ ở lại Tây Dạ Quốc nữa."

      Lời độc chứng đối với quỷ hài tử dường như sinh ra hấp dẫn lớn, chẳng những còn phát ra cái loại thanh giống loài lang sói, ngược lại còn có tiếng "Ừng ực" từ trong cổ họng vang lên, nghe qua như là nuốt nước miếng.

      " cần suy nghĩ quá lâu." độc chứng vẫn lạnh lùng như vậy, phải là cao ngạo ngông cuồng tự cao, mà đó chỉ là thói quen của , chẳng qua nghĩ đến tâm tư của mình bị người khác dòm ngó.

      Như Thương muốn đứng dậy, nhưng vừa đứng lên được nửa lại biết thế nào ngã trở về mặt đất.

      Nàng cam lòng, thử lại, cuối cùng đành miễn cưỡng kéo cánh tay độc chứng dựa vào đứng lên.

      Trọng thương ban nãy tuy rằng được độc chứng kịp thời chữa trị, nhưng cũng chỉ tạm thời thuận thông huyết mạch, nội thương còn phải từ từ điều dưỡng lại.

      Tần Như Thương nghĩ, chỉ mong bản thân tốt hơn chút. Lát nữa khi ra khỏi Tháp Trấn , nhất định trận chiến đấu ác liệt, bản thân đừng trở thành gánh nặng là tốt rồi.

      Chương 103: Ba người trầm mặc

      độc chứng xong lần thứ hai, cũng lên tiếng nữa, vẫn đứng tại chỗ kiên nhẫn chờ.

      Như Thương cũng thúc giục, nàng biết, nhiều khi nên đợi phải đợi.

      Nếu như quỷ hài tử sợ máu độc chứng, vậy cũng có thể thu phục để sử dụng.

      người như vậy giúp đỡ, rời khỏi Tây Dạ thêm phần thắng.

      Chờ đợi rất lâu, đặc biệt là ở đây có ánh sáng cũng có khái niệm về thời gian, nếu phải ba người đều có lực ý chí giống với người thường, sợ rằng đói chết, bản thân cũng bị điên mất.

      Như Thương rất bội phục quỷ hài tử kia, ở điều kiện như vậy mà có thể sinh tồn mười năm, loại cố chấp kiên cường cố sống này đổi lại là nàng, nhất định cũng cam bại hạ phong. (yếu kém chấp nhận thất bại)

      Như Thương tự biết thân thể tốt, muốn cùng với độc chứng "Phạt đứng". Sau khi ngồi xuống mặt đất, tự giác nhắm hai mắt lại, mặt dùng nội công tâm pháp Tiêu Phương từng dạy cho nàng tiếp tục điều trị khí mạch, mặt khác ngẫm nghĩ tốt nhất cứ cùng quỷ hài tử này giằng co lát.

      Nàng cần thời gian nghỉ ngơi và hồi phục, muốn rời Tây Dạ dùng chút thủ đoạn là được.

      Nàng có thể dẫn mưa, nhưng lúc tiến hành công pháp cần tụ hợp tinh lực, tập trung suy nghĩ rất hao tổn năng lực.

      Tình trạng tại của bản thân nhất định là được, đến lúc đó chỉ sợ công pháp làm đến nửa, phải hộc máu rất nhiều.

      Ba người đều có suy nghĩ riêng, tầng hai của tháp bỗng chốc yên tĩnh đến mức như có người bên cạnh.

      Thậm chí còn giống như có hô hấp, nếu phải tim mỗi người đều nhảy đập, hầu hết làm cho người ta hoài nghi nơi này hẳn là có người sống.

      Hoàn cảnh như vậy khiến Như Thương nghĩ tới đơn vị an ninh quốc gia ở thế kỷ hai mươi mốt, khi thẩm vấn tội phạm quan trọng có sử dụng đến thủ đoạn, cũng trong gian riêng biệt, chỉ có bóng đèn bằng cái cốc, nhưng công xuất tính ra lớn, trắng sáng đến chói mắt.

      Bốn phía vách tường đều là ô vuông nho bằng nhau, rậm rạp chằng chịt, người bình thường chỉ cần nhìn vào có cảm giác choáng váng.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 104: Quỷ hài tử có phản ứng

      Thời điểm phạm nhân được đưa vào trong phòng, ngoại trừ quần áo người, thứ gì khác cũng thể mang theo, đặc biệt là đồng hồ đeo tay các loại công cụ có khả năng kiểm tra thời gian, quan trọng nhất là hàng cấm.

      Ở trong đó chỉ có nước có thức ăn, phạm nhân bị giam có ba con đường để lựa chọn ——

      là tự thú.

      Hai là tự sát.

      Ba là nổi điên.

      Kết quả là hơn phân nửa số người đều chọn loại thứ ba.

      tại cảm thấy nơi này so với phòng thẩm vấn còn muốn đáng sợ hơn, bởi vì nơi này có nước, nếu giằng co quá lâu, e rằng nàng và độc chứng có phiền phức.

      Chẳng qua, nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng kiên nhẫn Như Thương vẫn có.

      Bây giờ xem ra nàng và độc chứng bên này chiếm ưu thế, cùng lắm cuối cùng nàng và độc chứng hai người rời , hài tử này nên thế nào như thế đó, có thể rằng đối với thế giới này hoàn toàn có bất kỳ thay đổi nào.

      Lại trải qua lâu, tuy là có kiểm tra thời gian, nhưng trong đầu Như Thương vẫn tính ra đươc.

      Cũng xấp xỉ trôi qua bốn giờ .

      Dùng thời gian cổ đại mà tính, chính là hai canh giờ.

      Rốt cuộc, ở góc tối đầu bên kia có phản ứng nho .

      Đó là tiếng bước chân, như là thử dò xét, từng bước từng bước từ từ về hướng bên này.

      Như Thương mở mắt ra, hai mắt hoàn toàn tỉnh táo.

      độc chứng bên cạnh túm lấy cổ tay nàng, nắm chặt thêm lần nữa mới buông ra.

      Như Thương hiểu, đó là kêu nàng đừng sợ.

      Nàng có chút bất đắc dĩ, nếu sợ, Tần Như Thương nàng từ kiếp trước lại thêm kiếp này, đúng là chưa sợ qua cái gì.

      Cũng biết do ý thức bảo hộ của độc chứng quá mạnh mẽ, hay là biểu nàng ở trước mặt có phần kinh sợ.

      Như thế nào lại làm cho người ta có xu hướng cảm thấy nàng "Sợ"?

      Nàng cũng muốn giải thích, bởi vì tiếng bước chân từ phía đối diện như sắp đến gần.

      Cứ như vậy từ từ từng bước , cho đến khi nghe được tiếng bước chân qua cách xa chỗ nàng ba thước, lúc này mới dừng lại.

      Tiếp theo đó là trận thanh ‘ừng ực’. (hồi hộp nuốt nước miếng )

      Chương 105: Bổn nương cũng dự định thu tiểu đệ

      "Ngươi suy nghĩ thế nào?" độc chứng lại lên tiếng, lần này tiếng buông lỏng rất nhiều, khiến người nghe nhõm.

      "Ta......" Quỷ hài tử trong bóng tối dùng thanh rất quái dị ra chữ "Ta".

      Như Thương nghe được, đó là thanh tiếng Hán được tự nhiên của người Tây Dạ.

      Chỉ có độc chứng là giống vậy, tuy rằng cũng lớn lên ở Tây Dạ, nhưng giọng lại khác người Trung Nguyên, chuyện với nhau dù nghe thoải mái nhưng cũng khó chịu.

      "Hoặc là , hoặc là ở, lựa chọn ra rất đơn giản." độc chứng lại đem lập trường ——"Nếu , chúng ta chính là đồng minh, thương hại ngươi."

      Như Thương hiểu được, độc chứng rất muốn thu nhận quỷ hài tử này để sử dụng.

      Mặc dù làm như vậy là có dụng ý gì, nhưng nàng cũng tính loại trừ.

      Toàn thân dưới quỷ hài tử này đều là , làm người ai mà có lòng hiếu kỳ, Tần Như Thương cũng ngoại lệ.

      " thương hại ta?"

      Nghe được câu này, Như Thương và độc chứng hai người đồng thời thở phào hơi.

      Vẻ mặt ràng, tiếng cũng lớn, chỉ đủ cho hai người bọn họ nghe.

      Quỷ hài tử rốt cuộc ra câu đầy đủ, tuy chỉ có mấy chữ, nhưng cũng đáng quý.

      " thương hại." độc chứng khẳng định ra chút nào hà tiện, rồi sau đó chỉ chỉ Như Thương, lại : "Cũng thương tổn đồng bạn của ta!"

      "Ta chỉ nhận thức ngươi!" Lời nhanh chóng gấp gáp, giống như rất nguyện ý nhắc đến Tần Như Thương."Máu của ngươi có thể làm ta sợ, thậm chí còn mất mạng, ta chỉ nhận thức ngươi là chủ tử!"

      "Ngưng!" Như Thương tức điên, chưa từng thấy qua người cố chấp như vậy, ràng yếu thế, lại còn có tâm tình đến điều kiện."Ngươi nhận hay nhận cũng như nhau, dù sao bổn nương cũng có ý định thu tiểu đệ! Sau khi ra tháp, hành trình gian nan nguy hiểm gập ghềnh, nếu ngươi sợ chết, cứ tiếp tục ở lại chỗ này !"

      Chương 106: Chủ nhân, ta nguyện ý theo ngươi

      "Ngươi ai sợ chết!" Hài tử kia ràng cho thấy nổi giận, kèm theo lời vừa còn gào thét trận.

      Như Thương biết làm sao, vội vàng lên tiếng:

      "Đủ! Ngươi cũng đừng có làm ra hành động này nữa! người sống rất tốt, động chút liền y như sói rống to, ai chịu nổi?"

      Hai người ai nhường ai, mỗi người câu sôi nổi, độc chứng có chút nhức đầu, thể lên tiếng ngăn lại.

      :

      "Tiểu huynh đệ, vẫn là câu đó, hay là , ngươi tự lựa chọn! Chúng ta cũng thể tiếp tục ở lại trong tháp, thời gian lâu như vậy cũng có người vào tháp, cố chấp thêm nữa, ngươi chết đói!"

      "Ngươi là người Tây Dạ?" Lời kiên định của độc chứng vừa thốt lên, hài tử liền khẩn trương thăm dò."Ngươi cùng những người đó là bọn? Nếu làm sao đối với nơi này biết được nhiều chuyện như vậy?"

      Trong lời ràng còn mang theo suy tư, Như Thương thầm nghĩ tốt, hài tử cùng người Tây Dạ tích trữ quá nhiều oán hận, mặc dù trước đó động lòng với lời độc chứng, nhưng nếu như bên nàng là đồng bọn của người Tây Dạ, sợ là nỗ lực trước đó bị thất bại trong gang tấc.

      Nàng cướp lời đáp ——

      " phải! Chúng ta đều là người Trung Nguyên! là thái tử Đông Thục Quốc, từ bị người Tây Dạ bắt tới làm con tin! Ta chính là đến cứu ! Tính ra, chúng ta xem như cũng là đồng mệnh tương liên!" (mình nghĩ câu này nghĩa là sinh mạng được gắn liền với nhau)

      "Là ?" Hài tử lại nghi ngờ, ngay lúc này Như Thương cảm giác được, bản thân sánh vai đứng cùng độc chứng, rất ràng đột nhiên run lên cái.

      Lòng nàng đầy nghi hoặc, nhưng cũng nghĩ nhiều, chỉ đáp:

      "Là !"

      "...... Được!" Quỷ hài tử rốt cuộc có quyết định, chẳng qua lời này cũng là hướng về phía độc chứng ——"Chủ nhân, ta nguyện ý theo ngươi!"

      Tần Như Thương liếc mắt, cũng thêm gì nữa.

      Quỷ hài tử chủ động đến trước mặt bọn họ, động tác rất chậm, lần này phải bởi vì sợ, mà là hai chân bị thương.
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 107: Đừng sợ, ta nhìn xem thương thế của ngươi

      "Ngươi xem ngươi xem!" Như Thương dùng giọng nhàng thoái mái, tận lực để cho bản thân và độc chứng ngột ngạt, tránh cho quỷ hài tử sinh ra khẩn trương."Đầu hàng sớm chút phải tốt hơn sao, việc gì phải chịu khốn khổ lớn như vậy?"



      Nàng là chân của ! Về phương diện tổn thương là do tay nàng gây ra, trong mắt có chút hối hận.

      Nàng có nội thương, quỷ hài tử có ngoại thương, lát có thể ảnh hưởng hành động hay đây?

      tới, độc chứng cũng có vết thương ở cổ, vừa bị người cắn.

      Bất quá so sánh cùng với hai người nàng, vết thương kia tính là gì.

      Hài tử khẽ hừ tiếng để ý lời của nàng, nhưng mà Như Thương lập tức nghĩ đến bản thân cũng bị đối phương đánh cho trọng thương, khỏi hậm hực khịt khịt mũi, thầm : Huề nhau!

      độc chứng vẫn nhúc nhích, đợi hài tử đến gần, rất nghiêm túc ngước lên dò xét lúc.

      Năng lực nhìn trong tối mạnh hơn Như Thương, nhưng Như Thương cũng thừa nhận, ở trong bóng tối như vậy có thể thấy được bao nhiêu.

      lại độc chứng, Như Thương ngồi xổm người xuống, muốn xem vết thương quỷ hài tử chút.

      Hài tử sống độc mình, thói quen cảnh giác rất cao, đối với , mỗi động tác của người khác và tấn công bản thân đều có liên quan.

      Cho nên khi Như Thương vừa ngồi xuống, theo bản năng liền lui về sau bước, sau đó nâng lên chân, nhắm thẳng ngay mặt Như Thương đá lên.

      Như Thương bị làm cho giật mình, nhưng cũng lập tức phản ứng trở lại ‘chuyện gì xảy ra’, vì vậy vội vàng giơ lên tay bắt giữ lấy mắt cá chân, đồng thời cất giọng :

      "Đừng sợ! Ta chỉ muốn xem thương thế của ngươi!"

      Sức lực hài tử rất lớn, Như Thương thân có nội thương, tuy rằng bị đá trúng, nhưng chống lại cước đó, vẫn khiến cho lồng ngực từng cơn khó chịu, sau đó ngã ngồi mặt đất.

      độc chứng cũng vội vàng ngồi xổm người xuống đỡ nàng, tiếp theo lại ngẩng đầu lên hướng về phía hài tử ——

      Chương 108: độc chứng bảo hộ

      " lựa chọn đồng hành, cần phải tin tưởng lẫn nhau. Cho dù ngươi tin tưởng được nhưng ít ra cũng phải hiểu tôn trọng. Ta cho phép có người thương hại đồng bạn của ta, khi ngươi tổn thương nàng ta vậy, khi người khác thương tổn ngươi cũng giống như nhau."

      Tần Như Thương biết như vậy có thể khiến cho hài tử sinh ra mấy phần cảm động, nhưng ít ra bản thân rất dễ chịu, nhưng vẫn có chút nho uất ức.

      Nàng đúng là may mắn, trước kia gặp được Tiêu Phương, nay gặp được độc chứng. Từng bước từng bước đều có quý nhân cứu giúp, cuộc sống ra vốn vô cùng tốt đẹp.

      " việc gì, là do ta có chuyện mà ràng trước." Nàng chủ động lên tiếng, rồi với quỷ hài tử: "Ta chỉ là muốn nhìn xem miệng vết thương ngươi có nặng lắm , ta nhớ ban nãy đánh nhau móng tay cắm vào trong xương, sợ là đường có chút phiền phức."

      Hài tử sửng sốt hồi lâu lên tiếng, đợi đến khi Như Thương còn kiên nhẫn, nghe được dùng thanh rất thấp câu: (khúc này là pé cúi đầu )

      "Đa tạ."

      Bọn họ biết câu đa tạ này là hướng về Tần Như Thương , hay là độc chứng hoặc là cùng với hai người bọn họ.

      Nhưng khi ra hai chữ này còn cái loại khí thế giương cung bạt kiếm, người bỗng nhiên hoàn toàn nhã nhặn nhiều.

      Điều này khiến cho Như Thương thể khen ngợi tác phong của độc chứng! thích chuyện với người, khi đến, đúng là gáy tiếng ai nấy đều kinh ngạc!

      "Đến tầng đỉnh , nghỉ ngơi hồi phục chút rồi chuẩn bị ra ngoài!" độc chứng trầm giọng an bài, sau đó bắt đầu bước qua đỡ Như Thương.

      Nàng chỉ mượn lực đối phương đứng lên, khăng khăng muốn cho người đỡ .

      Tần Như Thương nàng phải là loại hình dáng tiểu thư nhà giàu được nuông chiều gì đó, nàng từng bị người cắm vào môt cây dao gâm, lệch bên tim centimet, mà vẫn ngoan cố dựa vào ý chí kiên cường thành công tránh thoát truy kích, trốn chạy đến nơi an toàn.

      Được người nâng đó phải là tác phong của nàng, nếu phải như vậy, nàng tình nguyện để độc chứng đánh cho quyền ngất xỉu sau đó khiêng .

      Chương 109: Diện mạo quỷ hài tử 1

      Lần này, do quỷ hài tử ở trước dẫn đường về hướng cửa cầu thang.

      Hài tử hàng năm sinh hoạt ở trong bóng tối sớm thích ứng, đối với , nơi này cùng dưới bầu trời rải đầy nắng chói có gì khác biệt.

      Rất nhanh liền đến được cửa thông gió trong tầng lầu, Như Thương nheo mắt, cố gắng để hai mắt nàng trong thời gian ngắn nhất thích nghi với ánh sáng.

      Vẻ mặt và động tác độc chứng cũng làm giống như nàng, chỉ có hài tử kia là giống.

      Hình như cảm thấy được có gì khó chịu, ngược lại giống như là ngựa quen đường cũ giữa gian, thẳng hướng đến phía dưới cửa thông gió rồi đứng lại.

      Sau đó ngẩng đầu lên mở rộng hai cánh tay, rất thoải mái duỗi duỗi thân người.

      Thị lực Như Thương và độc chứng cũng khôi phục rất nhanh, nàng lên tiếng trước:

      "Ngươi quả thực rất lợi hại, hai mắt hoạt động tự nhiên a!"

      Vừa người cũng đồng thời về phía quỷ hài tử.

      Đến chỗ có ánh sáng sáng, chuyện thứ nhất nàng muốn làm chính là, nhìn hài tử này chút lớn lên có hình dáng gì.

      Thấy nàng đến gần, hài tử hình như cũng hiểu được ý tứ của nàng.

      Vì vậy chủ động xoay người, cũng chuyện, đưa mặt nhìn về phía Như Thương và độc chứng, để bọn họ xem cho ràng.

      Đối với diện mạo của quỷ hài tử, ra trong lòng Như Thương sớm có chuẩn bị.

      Ở trong hoàn cảnh ác liệt, người lại ăn thức ăn bình thường để sống, có thể rất quái dị, thậm chí vài chỗ nào đó chừng còn nảy sinh kích thích bởi vì thay đổi bất ngờ.

      Hài tử này ăn thịt người lớn lên, nếu như vậy mà còn giống được người bình thường, chuyện này xem như kỳ tích lớn.

      Đúng như nàng dự đoán, hình dạng hài tử này hết sức dọa người.

      Đây là để cho nàng cùng độc chứng thấy, chứ đổi lại người khác, e rằng kết luận là ma quỷ.

      Dựa vào cách nhìn, Như Thương đoán người cao chừng mét năm mươi, thậm chí còn chưa tới.

      Thân thể rất gầy, cổ rất , nhưng đầu lại rất lớn.

      Loại cảm giác này có chút giống tiểu nữ sinh ăn kẹo que ở thế kỷ hai mươi mốt, phần đầu cây gậy khối đường hình tròn.
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 110: Diện mạo quỷ hài tử 2

      Hình dạng điển hình như người Tây Dạ, chẳng qua đường nét mặt những người ở đây biểu ra ngoài khoa trương rất nhiều.

      thí dụ như hốc mắt trũng quá sâu, cái trán lại nhô ra, hai con mắt như lõm vào bên trong, có lông mi, chỉ để lộ ra hai con ngươi.

      Cái mũi rất cao, vừa cao vừa thẳng, gần như ngang bằng với cái trán.

      Miệng rộng, đôi môi dày có gấp ba lần người bình thường.

      Xương gò má nhô lên cao, tóc lộn xộn bồng bềnh xõa ra sau ót, rất đen rất dầy, còn loáng thoáng tỏa ra mùi hôi khó ngửi.

      Như Thương tinh mắt, thậm chí còn nhìn thấy được ở phần móng tay biến dị có vài con rận to ngừng ngọa nguậy.

      có mặc quần áo, nhưng ràng cho thấy được là từ người của người khác lấy xuống, vạt áo bởi vì quá dài bị kéo đứt, tay áo cuộn lên nhiều vòng, lộ ra xương cánh tay cằn cỗi như khúc gỗ.

      Như Thương trong lòng chua xót, cái loại cằn cỗi này nàng cũng từng trải qua, tại thời điểm vừa chiếm giữ thân thể này.

      "Các ngươi sợ?" Hài tử lên tiếng hỏi, hơn nữa còn có vẻ rất buồn bực nhìn nhìn Như Thương, lại dè dặt cẩn thận bước qua dò xét độc chứng, sau đó : "Những người vào trước đây chỉ cần nhìn đến khuôn mặt này của ta, kêu to ‘ có quỷ ’. ra rất nhiều người phải bị ta đánh chết, mà là bị hù đến chết."

      ra bình tĩnh, lý lẽ giống như là kể lại câu chuyện xưa, cùng tử vong quan hệ.

      Tần Như Thương nhìn qua độc chứng, thấy đối phương lên phía trước đứng bên cạnh hài tử, chủ động vươn tay hướng đầu chứa vô số con rận vỗ vỗ hai cái, sau đó mở miệng :

      " có gì đáng sợ! Theo chúng ta ra ngoài, thay đổi thói quen sinh hoạt, từ từ tốt."

      hay giả Tần Như Thương có chỗ để kiểm chứng, nhưng nàng thấy được, lời của độc chứng đối với quỷ hài tử mà , rất có hiệu quả.

      Chỉ thấy gật gật đầu, rồi sau đó lui về sau bước quỳ xuống.

      Chương 111: Băng bó

      "Về sau ta theo chủ nhân, chủ nhân muốn ta làm cái gì ta làm cái đó! Ta sợ chết!"

      Bởi vì chân bị thương, lúc này còn phải khom xuống, mặt đất liền xuất vũng máu.

      Như Thương nghĩ đến tay áo lúc vào bị nàng cắt đứt, quay đầu tìm, quả nhiên vẫn còn ở dưới đó.

      Nàng qua nhặt lên, rồi lại ngồi xổm xuống, trước khi bắt đầu nàng nghĩ ra tốt nhất nên dặn dò chút ——

      "Đừng đá ta, ta chỉ muốn băng bó lại vết thương cho ngươi. Cho dù ngươi có thể chịu đựng được đau nhức của khớp xương rạn nứt, nhưng nếu như mất máu quá nhiều, vẫn bị mất mạng."

      xong, liền tự tay băng bó lại miệng vết thương cho hài tử.

      Trước mắt cũng chỉ có thể cố sức giúp cầm máu, xương cốt cần phải điều dưỡng, trong lúc thể nào khôi phục.

      Cũng may tay áo đủ dài, Như Thương quấn vòng lại vòng. Cho đến khi xác định chặt, đến mức thấy chảy máu nữa mới thôi.

      Sau đó lại dùng móng tay cắt bỏ phần vải dư thừa, để khỏi ảnh hưởng lúc bước .

      Tất nhiên, nàng cũng rất cẩn thận đem phần có vết máu độc chứng nhiễm lên cắt ra, ném ở ngoài xa.

      Hài tử nhìn Như Thương dùng móng ngón tay của nàng cắt chất liệu vải rất nhàng, cảm thấy thần kỳ, cũng muốn thử chút.

      Nhưng khi đưa tay lên, nhìn đến những móng tay bản thân bởi vì quá dài mà trở nên xoắn cong, biết phải làm sao đành bỏ xuống.

      Như Thương nhìn ra tâm tư của , mở miệng :

      "Công phu này phải chỉ hai năm là có thể luyện được! Tỷ tỷ ta tập luyện cũng mười mấy năm mới được như hôm nay."

      Miệng vết thương băng bó rất tốt, Như Thương tự mình đến ven vách tường đá, ngồi xuống dựa vào rồi chỉ chỉ bầu trời bên ngoài cửa thông gió, :

      " chạng vạng tối, chúng ta ở trong này ngồi nghĩ lát, đợi trời tối là có thể ra ngoài." Tiếp theo, vừa chỉ chỉ tóc của quỷ hài tử vừa ngoắc ngoắc ngón tay của mình, : "Bản lãnh tỷ tỷ cũng phải có chút như vậy đâu, lát nữa cho ngươi tắm rửa lần thoải mái, đem những thứ quỷ này nọ tóc dội xuống!"

      Nàng xong liền tự dựa vào vách tường bắt đầu nghỉ ngơi.

      Chương 112: Quỷ hài tử muốn ăn Như Thương

      độc chứng tới ngồi xuống bên cạnh nàng, nhìn nhìn nàng, giọng hỏi:

      "Có phải ngươi thấy thoải mái?"

      Như Thương mở mắt, chỉ hỏi ngược lại:

      "Có phải sắc mặt trắng bệch hay , nhìn vào giống như sắp chết?"

      Trong lời của nàng mang theo chút chế nhạo, nhưng đúng là như thế.

      Tần Như Thương tự biết bản thân có tật xấu này, nàng là người mưa tộc (gia tộc gọi mưa), từ mấy trăm năm nay, mỗi thế hệ mưa tộc đều xuất người kế thừa dị năng có thể gọi mưa.

      Hễ ai biết có mưa tộc tồn tại, cũng đều đối với gia tộc này vừa kính vừa sợ, nhưng lại rất ít người biết. Người mưa tộc bị thương, hoặc là khi thể lực chống đỡ hết nổi, biểu càng đáng sợ hơn.

      Đó chính là sắc mặt trắng bệch, giống như tro tàn.

      Tần Như Thương từng trải qua lần như vậy, khi đó cũng tò mò lấy ra cái gương mang bên người, tự xem mặt của mình.

      Nhưng chỉ vừa liếc mắt cái, liền đem cái gương ném xa.

      Đúng vậy, rất đáng sợ. Người chết có hình dạng như thế nào nàng như thế đó.

      "Bộ dạng này của ngươi nhìn rất ngon miệng!" chuyện là quỷ hài tử, vừa vừa kéo lê hai chân bị thương đến trước mặt Như Thương.

      Nàng mở mắt ra, từ trong ánh mắt hài tử thấy được tia thèm muốn cùng kiềm chế.

      Loại cảm giác này giống như chén thịt nướng mang lên để trước mặt người bình thường, nhưng lại cảnh cáo thể lấy ăn.

      độc chứng nhíu chặt lông mày, đưa tay phải lên ngay vết thương nơi cổ vuốt cái.

      Máu vết thương đông lại nhưng bởi vì bị dùng sức vuốt cái như vậy, bắt đầu chảy ra ngoài.

      lấy bàn tay dính đầy máu quét lên váy áo Tần Như Thương, quỷ hài tử thấy làm như vậy liền lui thẳng về phía sau, khoảng cách phải hơn ba thước.

      "Ta rồi ——" độc chứng trầm giọng lên tiếng: "Ta cho phép bất luận kẻ nào thương hại đồng bạn của ta."

      Nàng thở dài, nhìn hài tử liếc mắt cái, sau đó xoay qua độc chứng giọng :

      "Ta tên là Tần Như Thương! Như của như ý, còn Thương là đại biểu cho tử vong."
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :