1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 83: Toàn thân hài tử đều là thi khí

      "Về phần hài tử kia, lại biết vì sao, hài nhi vừa mới sinh tròn tháng lại có thể tự xoay trở mình bò sát. Chẳng qua uống sữa mà vẫn còn sống, là bởi vì cắn xé thân thể các huynh đệ, dựa vào uống máu hài tử chết mới duy trì được mạng sống.

      Câu chuyện độc chứng kể lại máu tươi đầm đìa, Như Thương nghe qua dường như cũng có thể cảm nhận được mùi máu tanh cùng xác chết mục nát thối rửa ở trong khí.

      Theo bản năng xoa xoa cái mũi, muốn mượn động tác này đem mùi vị đó vứt , nhưng thử vài lần, lại phát căn bản vô dụng.

      Nàng bắt đầu hoài nghi, tính chất vốn dĩ phải thần kinh tạo thành cảm giác ngửi thấy, mà cái loại mùi vị xác chết thối rửa này hình như là chân tồn tại.

      Có lẽ vô số thi thể từng bị gặm cắn nằm ở trong bóng tối xung quanh nàng.

      Lời độc chứng còn chưa hết ——

      "Mọi người hài tử kia là quái, Vương Hậu tin, ở cánh tay hài tử vẽ ra cái ký hiệu, sau đó đuổi trở về Tháp Trấn . Từ ngày đó bắt đầu liền căn cứ theo tuổi thọ của hài tử này, liên tục đưa vào bên trong người sống cùng tuổi, như vậy mười năm, kết quả cũng chỉ có hài tử còn sống. Mọi người truyền nhau kể lại, hài tử trong tháp này thể xem như người, mà là quỷ! dựa vào uống máu ăn thịt người lớn lên, toàn thân dưới đều là mùi của người chết, ngay cả Diêm Vương cũng thu người như vậy!"

      độc chứng đến đây, rốt cuộc chấm dứt.

      Sau đó thân thể từ từ hạ xuống ngồi hẳn mặt đất.

      Như Thương vẫn là còn rất nhiều thắc mắc, tại cũng nên biết xấu hổ mà đuổi theo mở miệng hỏi.

      Bởi vì độc chứng ngửa đầu cánh tay dựa vào phía sau tường, tuy rằng thấy lắm trạng thái của như thế nào, nhưng Như Thương cảm thấy người này nhất định là nhắm mắt giả vờ ngủ.

      Nhưng mà, vốn là người thích ngủ hơn người cuộc sống, lâu như vậy rồi, cũng nên để cho nghỉ ngơi chút.

      Chương 84: độc chứng mang lại lợi ích

      Nàng đột nhiên cảm thấy buồn cười, độc chứng có thể tự nhiên nhiều như vậy giống như là ban cho nàng chút lợi lộc, ngàn năm khó gặp a!

      Nàng cũng học theo ngồi xuống đất, trong Tháp Trấn này u lạnh lẽo, cho dù ở giữa sa mạc rộng lớn, nhưng cũng ra từng cơn mát lạnh.

      Hai người cứ ngồi sánh vai như vậy, trải qua lâu, lâu đến nỗi Như Thương còn cho rằng độc chứng ngủ thiếp .

      Nàng thể tiếp tục im lặng nữa, vì thắc mắc trong lòng, cũng vì muốn giúp cho người bạn duy nhất này, coi như làm tăng thêm chút tinh thần để chiến đấu.

      "Vậy bây giờ ở đâu?" Nàng dùng khuỷu tay đụng độc chứng bên cạnh cái, "Ngươi vừa hài tử cùng tuổi được đưa vào Tháp Trấn này cũng mười năm, vậy bây giờ ở đâu? Tính ra hài tử kia hẳn là mười tuổi, vậy năm gần đây làm sao mà sống được? —— Uy!"

      Thấy độc chứng có phản ứng gì, nàng dứt khoát dùng sức chút chọt chọt vào người .

      Người nọ rốt cuộc thở ra hơi, sau đó miễn cưỡng :

      "Nghe đâu!"

      "Là nghe đâu hay là ngủ đâu!" Như Thương tự lẩm bẩm câu, tiếp theo cũng lên tiếng, chờ độc chứng chủ động giải thích.

      Bên trong tháp đồng thời yên tĩnh trở lại, lát sau nghe được độc chứng :

      " năm gần đây còn đưa tiểu hài tử cùng tuổi đến nữa, mà cứ cách mười ngày đưa vào trong nhóm nam tử khỏe mạnh! Có lúc hai ba người, có lúc bốn năm người, có lần nhiều nhất còn vượt lên đến mười người. Những người đó đều là binh lính Tây Dạ, chẳng những hình thể to lớn có sức lực, hơn nữa căn bản ai cũng có võ công. Khi bọn họ vào mỗi người đều mang theo vũ khí, mục đích chính là trực tiếp giết chết hài tử kia. Bởi vì Vương Hậu nghĩ cho người đó trở lại, mặc kệ là người hay quỷ, nàng cũng muốn để cho sống cõi đời này."

      "Binh lính cũng chết, phải hay ?" Như Thương suy đoán.

      Chương 85: Nếu đánh chết, để cho đói chết

      độc chứng gật đầu:

      "Ân! Mặc kệ là đại nhân hay là tiểu hài tử, mặc kệ là tay tấc sắt hay là người mang võ nghệ, ai có thể còn sống ra Tháp Trấn . Đến cuối cùng, thậm chí ngay cả Vương Hậu phải thả vào rắn cực độc cũng đều chết hết. Chẳng những chết hết, còn bị hài tử kia đem thi thể từ cửa thông gió vứt ra ngoài."

      Tần Như Thương hít sâu hơi, nàng biết rắn độc nhất Tây Dạ này như thế nào.

      Nhưng nếu so với rắn vàng nàng nhìn thấy trước kia ở Hoan Hỉ điện sai biệt lắm, đứa mười tuổi này...... rất là lợi hại.

      Có điều nàng cảm thấy Vương Hậu Tây Dạ hơi ngốc, cũng hơi mềm yếu.

      Nếu như cố tình muốn hài tử kia chết, ràng là cần phải đưa người vào.

      Phong kín tòa tháp lâu này lại, năm năm, mười năm, đói cũng phải chết.

      "Nhưng vì sao hài tử kia bỏ chạy?" Như Thương lại hỏi: " lợi hại như vậy, nếu có thể đem rắn ném ra cửa thông gió, bản thân hẳn là cũng có thể ra ngoài."

      độc chứng nghiêng đầu nhìn nàng, mặc dù Như Thương thấy ánh mắt, động tác cùng vẻ mặt của đối phương, nhưng trực giác cho nàng biết, mặt độc chứng cười nhạo.

      "Cười cái gì cười!" Nàng tức giận đốp chát lại câu, còn giở giọng có chút xem thường, muốn tiếp tục để ý người này nữa.

      độc chứng lại mở miệng, :

      "Ngươi cũng là người mang tuyệt kỷ (tài nghệ xuất chúng), võ công của ta cũng tệ, nếu chỉ dựa vào đôi tay có thể đối phó được mười người, thậm chí trăm người. Nhưng binh lính Tây Dạ có bao nhiêu? Tám vạn! ở trong này lấy phòng thủ làm tấn công, ai cũng làm gì được. Còn nếu ra ngoài, ưu thế ở đâu?"

      Như Thương thở dài, thể thừa nhận, độc chứng rất đúng .

      Chính xác là hai nắm tay khó đối phó được bốn cánh tay (*), hùng ngăn nổi nhiều người. Trừ phi nàng dẫn mưa to tới làm cho nội thành Tây Dạ chìm ngập trong nước, bằng muốn miễn cưỡng xông ra, phải là chuyện dễ dàng. (* nguyên văn là song quyền nan địch tứ thủ)

      "Vậy cũng chỉ có thể để cho hài tử quỷ quái kia đói chết." Nàng khẽ mở miệng, ra suy nghĩ của mình.
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 86: Có phải hối hận cùng ta vào hay

      Ngược lại lần này độc chứng lại tán thành, nhưng ngay sau đó liền chuyện càng làm cho Như Thương đau đầu.

      ——

      "Cuối cùng Vương Hậu cũng hiểu được, chuyện này nếu cứ đọ sức như vậy là đúng! Cùng hài tử kia so đo sức lực mười năm, mệt mỏi, cũng nghĩ đến để cho đói chết! Cho nên, từ sáu tháng trước, còn ai được đưa vào trong Tháp Trấn này nữa! Hài tử kia muốn tiếp tục sống sót, chỉ có thể dựa vào xác chết mục nát tích trữ trước kia."

      "Vậy nếu ăn hết xác chết thối rửa?" Như Thương cảm giác bản thân sắp thành mười vạn cái vì sao, nhưng mà hỏi được.

      "Ăn hết rồi vẫn còn có món ngon mới a!" độc chứng nhún vai.

      " phải còn người vào sao, thế nào lại còn có mới......" nửa, đột nhiên nghĩ lại ý tứ lời của chứng bệnh độc. Tần Như Thương thiếu chút nữa kịp cắn luôn đầu lưỡi của nàng, kinh ngạc mà : "Ngươi là, ta...... Chúng ta?"

      "Ân!" Thân thể độc chứng giật giật: "Chúng ta đúng lúc lần lượt là thức ăn mới của ."

      "...... Ngươi sợ?" Hai người im lặng hồi lâu, thấy nữa, Tần Như Thương mở miệng hỏi: "Có phải rất hối hận cùng theo ta vào hay ?"

      Lời này mang theo chút ý nghĩa giận dỗi, nhưng độc chứng cũng có phản ứng gì đặc biệt, vẫn là bộ dạng như cũ, thản nhiên để ý đến mọi thứ.

      lâu sau, thanh cực kỳ bình tĩnh truyền đến.

      độc chứng, :

      "Ta sợ. Từ lâu muốn vào xem chút, chẳng qua vẫn có cơ hội."

      vừa xong đứng dậy ở kế bên, cũng hỏi đến Như Thương, tự mình lại xung quanh trong tầng tháp lâu.

      Ở trong tối ngơ ngẩn lâu, khả năng nhìn cũng khôi phục ít.

      Nhưng mà khôi phục lại thế nào, chút ánh sáng cũng có, gian vẫn là mảnh tối đen, đưa ra hai tay cũng chỉ mơ hồ thấy được chút xíu bóng dáng, muốn thấy ràng tầng lầu này có vài thứ gì đó hầu như là thể nào.

      Chương 87: Ta có ăn thịt người

      Nhưng ngoài ý muốn, hình như độc chứng lại có thể nhìn thấy.

      Ít nhất ở trong tầng tháp này chuyển đổi lâu như vậy, Như Thương cảm thấy có gì trở ngại hành động.

      Theo như lời độc chứng , hài tử quỷ quái ăn thịt người nên ở trong Tháp Trấn này, nhưng biết ở tầng nào.

      Là tầng hay là tầng hai đây?

      Bọn họ vào được lâu như vậy, còn liên tục chuyện, nếu như cùng bọn họ ở chung tầng, nhất định từ lâu có phản ứng.

      Bước chân của độc chứng vẫn vòng tới vòng lui, Như Thương chợt nhớ tới máu của cùng với phản ứng những rắn kia, vì vậy mở miệng hỏi :

      "Nghe hồi ngươi cũng từng ngâm trong rượu thuốc bảy bảy bốn mươi chín ngày, tất cả mọi người đều chết, chỉ có ngươi còn sống?"

      Nàng hỏi rất đúng lý hợp tình, dù sao đây cũng là chuyện riêng tư của độc chứng, Tần Như Thương hi vọng nhất định trả lời nàng.

      Chẳng qua độc chứng hình như cũng có gì phải kiêng dè, chỉ "Ân" tiếng, sau đó :

      "Nhưng mà ta cũng có ăn thịt người, về phần tại sao có thể còn sống ta cũng ràng lắm, có khả năng là bản chất của ta đối với nước thuốc kia nảy sinh kháng cự, cũng hòa hợp ! Khi đó còn , cũng có ký ức gì, những thứ này đều là từ người khác kể với ta. Chỉ cảm thấy giống như ngủ giấc, khi tỉnh lại, bị người vớt ra từ trong nước, mười móng tay đều bị đen, nhiều năm như vậy cũng chưa từng thay đổi qua."

      Lời của chân thành, chắc hẳn đều là .

      Như Thương tỏ ý tin tưởng đối với lời của , nhưng trong lòng vẫn còn có rất nhiều điểm nghi ngờ.

      Vì vậy nàng cũng đứng lên, mặc dù thấy đường, nhưng thanh phát ra lúc độc chứng di chuyển nàng vẫn có thể phân biệt chính xác.

      Chỉ vài bước tới bên cạnh , độc chứng dừng bước chút, sau đó lại cất bước, bước chân vẫn tiếp tục vòng quanh.

      Như Thương biết bước vòng quanh từng vòng như vậy rốt cuộc là nhìn cái gì, nhưng nàng cũng có lòng dạ suy đoán, trong đầu có quá nhiều thắc mắc đều ở cùng chỗ.

      Chương 88: Ngươi nghe! Có người đến đây!

      thí dụ như, độc chứng ràng có thể rời khỏi Tây Dạ Quốc, vậy tại sao dứt khoát trở lại Đông Thục , còn muốn quay lại đây?

      Lại thí dụ như, vì sao phải ba phen mấy lượt nhằm vào nàng ra tay cứu giúp?

      Còn nữa..., đầu óc phải là có bệnh? Trong Tháp Trấn này nguy hiểm như vậy, sao còn từ lâu muốn vào xem chút?

      Như Thương muốn hỏi, vừa định mở miệng, lại nghe được độc chứng :

      "Ta chỉ là thấy ngươi mặc y phục màu đỏ, biết được năm nay người cúng tế rắn chính là ngươi, khi đó mới dùng máu cứu ngươi mạng. Về phần tại sao làm như vậy, ngươi đừng hỏi ta, bởi vì ta cũng biết."

      Lời này khiến cho Tần Như Thương buồn bực thôi , câu thực tế "Ta cũng biết", lại làm nàng có cách nào tiếp tục hỏi nữa.

      Vì vậy nghĩ lại, muốn đến hỏi tại sao rời rồi còn quay trở lại, nhưng phát bước chân của độc chứng bất chợt dừng lại.

      Nàng cũng dừng lại theo, liền nghe được đối phương dùng loại thanh đến gần như nghe được, với nàng:

      "Ngươi nghe! Có người đến đây!"

      Lời độc chứng có thể thổi phồng bầu khí, đến nỗi Như Thương theo sát cũng căng thẳng hẳn lên.

      Hai người ngừng thở, cả hai hẹn mà cùng điều động tốc độ hô hấp của bản thân xuống mức thấp nhất.

      Trong lúc nhất thời, còn lại bên trong tòa tháp lâu cũng chỉ có tiếng tim đập.

      Nhưng bao lâu, liền nghe được thứ rất kỳ quái, tiếng động giống như là có người ném đá.

      thanh này là từ phía dưới truyền đến, đúng là ở tầng tháp thứ hai.

      độc chứng cất bước lên phía trước, thẳng hướng đến cửa cầu thang.

      Như Thương cũng đuổi theo, nhưng là xoay người qua ngược lại, hai người duy trì trạng thái lưng tựa lưng.

      Đây là cách thức tự bảo vệ bản thân cùng đồng bạn vào lúc nên tin tưởng lẫn nhau, khi biết ở trường có hơn hai người cùng tồn tại, mỗi người bảo vệ mặt là biện pháp tốt nhất, để đề phòng kể địch bên ngoài, từ sau lưng đánh lén về phía mình tạo thành bất trắc.

      Cũng như nhau, đối với người cùng hợp tác, cần phải đòi hỏi mức độ trung thành rất cao, nếu như đối phương hoàn toàn có khả năng hỗ trợ lẫn nhau, dẫn đến cho bản thân đả kích có thể lấy mạng.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 89: vào tầng thứ hai Tháp Trấn

      Rất ràng, nàng chọn tin tưởng độc chứng.

      Tuy rằng thanh kỳ quái kia từ tầng hai truyền đến, nhưng bọn họ dừng lại ở tầng ba lâu như vậy, cũng có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn.

      Mà trong gian bốn phía ở đây toàn bộ đều tối đen, có xảy ra cũng đại biểu tồn tại.

      Vả lại nếu xuống lầu, lúc đó cũng đồng nghĩa với địch ở trong tối ta ở ngoài sáng, nên chuẩn bị trước chút vẫn là thỏa đáng hơn.

      độc chứng hiểu được tâm ý của nàng, cố tình thả bước chân chậm lại, để cho Như Thương ngược có thể ổn định hơn chút.

      Trong lòng Như Thương hơi ấm áp, nhưng khóe miệng lại lên cười khổ.

      Xuống đến cầu thang mà thôi, cho dù cầu thang xa lạ cùng tầm mắt toàn bộ đều màu đen, nhưng nàng cũng chưa đến nỗi sai lầm mà đạp như vậy.

      Đối với hoàn cảnh và vật ở xa, nàng có khả năng phân biệt hơn người bình thường, mặc dù từ lúc gặp phải độc chứng này, luôn bị hào quang của che phủ, nhưng đây là đến đối lập nhau.

      Còn chưa ở dưới tình huống đối lập, Tần Như Thương nàng vẫn là độc nhất vô nhị!

      Hai người rất nhanh xuống đến tầng thứ hai Tháp Trấn , có thể là trực giác, nàng cảm thấy nơi này so với tầng càng tối tăm hơn nhiều.

      Còn có cả mùi máu tanh cùng xác chết thối rửa, làm cho mũi thêm phần khó chịu.

      Bây giờ Như Thương hiểu , ra cái mùi vị lúc ở tầng ba nàng ngửi thấy được, phải bởi vì câu chuyện chứng bệnh độc kể mà sinh ra ảo giác.

      Mà cái mùi vị đó là tồn tại ở đây, vị trí nó bắt đầu tại ở trong gian này.

      Bốp!

      Bốp!

      thanh giống như ném đá càng thêm ràng!

      Hơn nữa, chính bởi vì được nghe quá ràng, Như Thương dần dần cảm thấy, tiếng động này tuyệt đối phải là do hòn đá phát ra.

      Chương 90: Bởi vì phân lượng đúng

      Khả năng phân biệt đồ vật của nàng rất mạnh, mặc dù chỉ dùng tai nghe, cũng nghe ra được thanh "Bốp bốp" đó, tuyệt đối phải là tiếng khi đá va chạm sinh ra.

      Phân lượng đá bất kể lớn hay , tiếng va chạm vang lại đều rất cân đối. Cứ cho là giòn , cảm thấy thanh này cũng rất có thể chất giòn.

      Kẻ địch ra tay trong bóng tối.

      Nhưng tiếng động giống, tuy cũng lanh lảnh nhưng phát ra có chút rời rạc.

      Đôi khi còn có hai tiếng lớn theo phía sau, giống như đồ vật gì đó bị đụng vỡ.

      Nàng cảm nhận được tiếng đó phát ra hẳn là rỗng ruột, hơn nữa rất giòn xốp, như loại bánh quy khô, phải va chạm dữ dội lắm mới bị bể nát như vậy.

      Hai người bọn họ dừng bước chân, sau đó rất ăn ý bắt đầu dạo quanh vòng, đợi khi xác định đúng phương hướng thanh phát ra lúc này mới ngừng lại.

      Như Thương đứng đưa lưng đối diện với độc chứng, xem như chuyển hướng tư thế, cùng thanh này đối mặt giao chiến.

      Tuy rằng thể khẳng định tiếng động đó là nguy hiểm, nhưng ở tình huống như vậy, mặc kệ nó là cái gì, cũng nhắc nhở đến tinh thần bọn họ gấp trăm lần, cẩn thận có thể dùng.

      nghĩ ngợi, thanh bất chợt ngừng lại.

      Trong lúc nhất thời, tầng tháp lâu này khôi phục yên tĩnh như chết.

      Như Thương cảm giác được phần lưng nàng dựa vào cùng bộ phận cơ thể độc chứng bỗng nhiên xiết chặt, lòng của nàng cũng theo đó nhảy lên.

      Đó là biểu khẩn trương, có thể làm cho độc chứng tỏ ra căng thẳng, vậy nguy cơ hết sức đáng sợ.

      Như Thương thầm xoay cổ tay, nàng biết, chuyện kế tiếp sắp xảy ra tuyệt đối chỉ là đơn giản đánh nhau.

      Có thể quỷ dị, cũng có thể ở mức độ tìm kiếm cùng chờ đợi.

      Vèo!

      Thình lình có thứ gì đó từ nơi tiếng động rất nhanh vọt đến.

      Như Thương thầm tiếng "Tốt"!

      Chỉ cần đối phương chịu ra tay là tốt rồi, khỏi làm cho hai người bọn họ ở chỗ này suy đoán có căn cứ và khẩn trương.

      Vật thể bay thẳng đến hướng độc chứng, Như Thương đưa lưng về phía bên này, nguy hiểm lại mình độc chứng đón lấy.

      Thứ gì đó bay tới cực nhanh, cho dù toàn bộ tháp lâu ở đây bị đóng kin, mà vẫn phá vỡ trung mang đến trận gió mạnh.

      Nhưng phản ứng của độc chứng còn nhanh hơn, gần như là khi vật nọ bay tới ngay lúc đó liền khoát tay, bàn tay đảo ngược lại, thuận thế hướng lên trung bắt lấy.

      Như Thương hơi giật mình, phải biết rằng tốc độ và sức lực của vật kia đánh tới, độc chứng nếu như vậy tiếp được, rất có thể bị thứ kia xuyên qua chưởng.

      Chương 91: Ném tới là xương người chết

      Nhưng nàng chuyển động, lựa chọn tin tưởng, nên tin tưởng đến cùng.

      độc chứng này làm việc rất thận trọng, nếu có nắm chắt, nhất định làm loại chuyện nguy hiểm.

      Quả nhiên, thanh phá vỡ trong khí như đá lửa chớp sáng biến mất, tay độc chứng cũng thả xuống.

      Giữ lại thứ cầm trong tay, sau đó cánh tay kín đáo xoay lại đưa qua cho Tần Như Thương.

      Như Thương nhận lấy, thấy , chỉ có thể dựa vào cảm giác suy đoán.

      Chỉ lúc, lập tức liền biết đó là cái gì.

      Xương người!

      Tay nàng sờ sờ, là khối xương hài tử to bằng nắm tay.

      Đầu khớp xương trơn bóng, rất ràng là được người vuốt ve nhiều năm.

      Cảm giác này giống như hòn đá nằm bên cạnh bờ biển, trải qua từng đợt sóng biển rồi lại từng đợt chà xát, hoàn toàn còn bén nhọn nữa, mà cuối cùng trở nên bóng loáng trơn tuột.

      Xương người đối với Tần Như Thương mà cũng xa lạ, đừng là bản thân công việc nàng thường xuyên quanh quẩn đường ranh sống chết, chỉ riêng trong phòng thí nghiệm Bộ Quốc Phòng, biết gặp qua nhiêu xác khô xác ướt.

      Chẳng trách, tiếng vang phát ra lúc trước nàng cảm nhận được giống hòn đá, bây giờ xem ra, đó là xương người phát khô biến giòn trải qua va chạm mà tạo nên tiếng động.

      Đây là khớp xương mặt rỗng ruột, thậm chí có chỗ xốp giòn muốn biến thành tro.

      độc chứng có kể qua câu chuyện "Chín người quỷ", Như Thương cảm thấy, nếu như hài tử thích lấy xương người làm món đồ chơi …cũng phải là có khả năng.

      Khớp xương tại ở trong tay, cũng có chút được thoải mái.

      Đôi mày thanh tú của nàng khẽ nhíu, bất chợt giơ tay lên, khối xương hài tử trong tay lập tức bay vọt giữa trung tạo thành đường cong, ném thẳng tới hướng đó rồi lại rất nhanh quay ngược trở về.

      Tư thế ném và thu hồi vẽ ra đường vòng cung của nàng rất ôn nhu nhàng, nếu như ở đây có ánh sáng, nhìn thấy chắn hẳn còn phải xinh đẹp hơn.

      Nhưng tất cả chỉ là tượng giả!

      Thời điểm đường cong vừa vẽ ra được nửa, tốc độ khớp xương bỗng nhiên gia tăng, nhanh như tia chớp, mạnh mẽ hướng khắp ngõ ngách trong bóng tối đập phá!
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 92: Đại chiến xương người

      Nhưng Như Thương cũng hi vọng chỉ dựa vào kích này lại có thể nện trúng kẻ địch.

      Nếu như dễ dàng giành được hiệp thắng lợi như vậy, kẻ địch này căn bản cũng đáng giá để nàng và độc chứng cần phải khẩn trương.

      Đúng như nàng dự đoán, kết quả là xương người rơi thẳng xuống mặt đất, "Phanh" tiếng bể nát.

      Cùng lúc đó, bốn phương tám hướng như có kẻ địch xuất , vật kì lạ lần lượt phá gian bay đến, đánh thẳng vào nàng và độc chứng!

      Hai người cách nào duy trì được tư thế đối lưng nữa, vì thế mỗi người tự tách ra, dựa vào bản lãnh của mình tiến lên tránh né.

      Trong lúc trốn tránh, Như Thương thuận tay đón được vật, sờ chút, vẫn là xương người.

      Nàng biết trong tầng tháp lâu này rốt cuộc có bao nhiêu ám khí xương người được coi là ghê gớm, nhưng nếu hài tử này sống ở đây mười năm, chắn hẳn xương người chết cũng có thể chất đầy hết tầng !

      Hai người cũng đâu phải hạng tầm thường, tuy rằng ám khí xương người đánh tới vô cùng hung ác lại quỷ dị, nhưng rất nhanh bị bọn họ tìm được chỗ hở.

      Có lẽ hướng người phát ra ám khí là ở xung quanh tầng tháp lâu này, tốc độ rất nhanh, giống như tia chớp ngừng xoay tròn.

      Như vậy chúng mới có thể tạo ra ảo giác, bị xương người đánh tới từ bốn phương tám hướng.

      Nghĩ được đến đây, độc chứng lập tức vọt lên phía trước, vẫn men theo sát bên cạnh vách tường tháp lâu, sau buổi cũng tìm ra được nơi phát ra thanh rất lúc chuyển động, trực tiếp đuổi theo.

      Như Thương cũng đuổi theo, nhưng lựa chọn phương hướng ngược lại với .

      Hai người chặn đường trước sau, chỉ chút ít thời gian thấy bóng người xuất ở trước mặt.

      Lần này Như Thương ra tay trước, dựa vào trực giác trong bóng tối, nhanh chóng đưa cánh tay ra phía trước dò xét xuống dưới, thẳng đến mặt của .

      Thân hình của có lẽ thấp hơn nàng rất nhiều, nhưng mức độ nhanh nhẹn kém chút nào.

      Đối thủ quá ra cũng là chuyện đáng ghét, Như Thương hề thích tình huống như vậy.

      Nhưng đồng thời lại rất kích thích, có thể làm cho ý chí chiến đấu giấu trong cơ thể nàng toàn bộ bộc phát ra.

      Chương 93: Xác chết mục nát

      Nàng bây giờ có tấn công cũng vô ích, tốc độ đối phương rất nhanh, ngay lúc đầu ngón tay của nàng vừa muốn chạm đến, hài tử quỷ quái lập tức lắc người, thành công tránh thoát.

      độc chứng ở phía sau cũng vươn tay ra, năm ngón tay khép lại thành chưởng, mạnh mẽ hướng nơi cổ chém tới.

      kỳ quái, đúng lúc này đột nhiên ngồi xổm người xuống, rồi cứ như vậy biến mất hoàn toàn thấy.

      Hai người mặc dù kinh ngạc, nhưng cũng có vì chuyện đó mà ảnh hưởng động tác.

      Cả hai hẹn mà cùng nhau lui về phía sau bước, cũng vội vàng tránh ra chỗ kẻ địch biến mất.

      Tòa tháp lâu này đối với bọn họ mà rốt cuộc vẫn còn xa lạ, nếu như dưới đất có cơ quan, lần cẩn thận rất có khả năng làm tấm bia cho kẻ địch.

      Hai người vừa lui ra, chỗ đất trống bất thình lình lại có thứ gì đó bị ném ra.

      Lần này phải xương người, mà lần lượt là từng khối thịt thối rữa mục nát.

      Như Thương buồn nôn, nhanh chóng lắc mạnh người tránh những thứ đó.

      độc chứng ngược lại rất kiên quyết lên phía trước, đối với những thứ thịt thối nát này cũng để ý, trực tiếp chạy thẳng đến chỗ ném ra thứ đó.

      Rất nhanh, toàn bộ thịt thối nát ném hết, đồng thời lại thấy được bóng người bất chợt từ dưới nền đất chui lên, trong tay còn xách theo thứ gì giống như vũ khí, vừa ra tới liền mạnh mẽ công kích về phía hai người Như Thương và độc chứng.

      Cách thức đánh nhau tuy rằng rất kịch liệt, nhưng cũng may là đối diện giao chiến, so sánh mà tính nguy hiểm hơn rất nhiều.

      Như Thương và độc chứng cả hai cùng hợp lại đối phó kẻ địch, nàng nhận thấy được, nhân vật lợi hại này cũng lời nào.

      Nhưng phải đánh đánh, rồi lại thầm giật mình.

      Bởi vì sức lực hài tử này quá lớn, cũng có thể dùng lời lẽ bình thường hình dung khí lực to lớn đó.

      Như Thương thậm chí dám để tứ chi của bản thân cùng đối phương xảy ra va chạm, cho dù là chỉ chạm sơ qua góc y phục, sức mạnh của gió lướt qua cũng làm nàng thấy đau.

      biết ba người đánh hết bao nhiêu hiệp, tình hình độc chứng bây giờ thế nào nàng cũng biết, Như Thương cảm thấy nàng căn bản có cách nào chạm đến được hài tử kia.

      Chương 94: Tìm ra nhược điểm, đối thủ lại biến mất

      Chung quanh giống như có vô số dao găm bén nhọn xoay tròn, khiến cho bản thân cảm giác phải cùng người đánh, mà cùng đống mũi đao nhọn chiến đấu.

      Nàng biết tình huống này nếu cứ đánh tiếp phải là cách, trong tay hài tử kia còn cầm hai khúc xương đùi người ngừng vung vẫy.

      tay Như Thương có vũ khí, đánh nhau càng có chút thua thiệt.

      Nàng nghĩ tới cách, chuẩn bị đột phá tìm đến miệng đối phương để chế phục, cũng vào lúc này, phát nàng lướt nhanh ngồi nữa người xuống dưới ván sàn, hài tử kia lại giống như trước trực tiếp cứng đối cứng nghênh chiến cùng nàng, mà rất nhanh chóng thu chân quay trở về, khéo léo tránh qua.

      Thần kinh Như Thương chấn động rồi lập tức hiểu được, bản thân là muốn tìm đến miệng đột phá, nhưng ngờ lại bảo vệ phần chân của mình.

      Vì vậy dứt khoát hạ thấp người xuống, dò xét cách thức đánh tấn công vào chỗ yếu.

      Hài tử kia ràng bị hù cho sợ, liên tục lui về hướng bên cạnh.

      độc chứng bám lấy tha, lui bước liền đuổi theo bước, lúc Như Thương ngẩng đầu lên, thấy chứng bệnh độc túm được hài tử trong tay, hai khúc xương đùi cũng lần lượt bị bẻ gảy.

      Đối phương còn vũ khí, trong nhất thời có vẻ hơi hoảng loạn.

      Nhưng hoảng loạn này cũng chỉ trong chớp mắt, duy trì vượt qua giây.

      độc chứng nhân cơ hội này, lòng bàn tay hơi gấp lại liền duỗi thẳng ra năm ngón tay, trực tiếp hướng đến cổ của đối phương chuẩn bị dò xét.

      Hài tử cảm thấy tốt, cuối cùng dồn sức thoáng cái nhảy vọt lên trung, chỉ là nhào lộn cái, lại biết biến mất ở nơi nào.

      Hai người đối diện đồng thời thu lại tư thế, theo bản năng sánh vai đứng lại gần nhau.

      Đúng là cao thủ giao chiến, đánh nhau kịch liệt như vậy, nhưng cũng thấy ai thở gấp.

      Hơi thở vẫn đều đặn nhàng như cũ, gian này càng thêm yên tĩnh thoải mái như người.

      Hai người ai chuyển động, vẫn duy trì tư thế là tập trung tinh thần lắng nghe.

      người sống sờ sờ thể nào biến mất vô cớ được, phía tầng tháp này nhất định là có vách ngăn, mới có thể khiến cho hài tử sau khi nhảy vọt lên cũng thấy trở xuống.

      Đáng tiếc, cho dù năng lực nhìn trong tối của bọn họ có tốt hơn nữa, vẫn có khả năng nhìn được quá xa ở dưới điều kiện tối đen như vậy.
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 95: Tại sao có thể như vậy

      Tình thế lại thay đổi, địch ở trong tối ta ở ngoài sáng.

      Tần Như Thương nghĩ hài tử chắc chắn động cũng động, nếu trong tình huống yên tĩnh như vậy, cho dù là con chuột bò qua, cũng thể thoát khỏi tai của bọn họ.

      Nghĩ vậy, nàng giơ tay lên chỉ chỉ hướng ở , chính là phương hướng ban nãy hài tử mất tích.

      độc chứng hiểu được ý của nàng muốn đối phương nhất định vẫn còn ở chỗ đó, nếu bọn họ cũng lên theo, ắt có thể tóm được người.

      đồng ý, liền giữ lại cổ tay Như Thương, để tránh cho nàng xúc động mà nhảy lên.

      Như Thương thấy đồng ý, cũng cầu quá đáng, nhưng cứ buông xuôi như vậy cũng phải là cách, vì thế nàng rút tay ra, lặng lẽ lui về phía sau.

      Trước đó đánh nhau có rất nhiều xương người cùng thịt thối nát bị hài tử ném ra, nàng dựa vào trí nhớ tìm kiếm vị trị mấy nơi mặt đất, sau đó quay về bên cạnh độc chứng.

      biết Như Thương muốn làm gì, lần này ngăn cản nữa, bản thân cũng từ tay nàng nhặt lấy khối xương người.

      Hai người ai tỏ ý bảo đối phương khi nào ra tay, nhưng lại có phần mơ hồ hiểu được ý nhau, khiến hai người đồng thời cùng lúc giương tay lên, hai cái lợi khí liền bắn ra lượt, đánh đến hướng mục tiêu.

      Bốp!

      Bốp!

      thanh va chạm phát ra hai cái, ngay sau đó là tiếng xương người va vào vách đá, tiếp theo sột sột soạt soạt rơi xuống trở lại mặt đất bể nát.

      Phía có người!

      Hai người đồng thời cả kinh, ai nghĩ đến kết quả cuối cùng như vậy.

      Như Thương nghĩ lại, có phải vừa rồi nàng lui về phía sau nhặt xương người tạo ra tiếng động hay , để cho đối phương có cơ hội chạy trốn.

      Nàng nhìn qua độc chứng, chuẩn bị lên tiếng muốn hỏi, đối phương lại lắc đầu trước, khẽ mở miệng :

      "Vừa rồi cũng có tiếng động gì khác."

      Đáp án này khiến cho đầu chân mày Như Thương khóa chặt, có động tĩnh nào khác. Như vậy nghĩa là… hài tử nhảy lên ở vẫn chưa có rời .

      Nhưng nếu vẫn còn ở chỗ đó, vì sao hai người bắn ra lợi khí cũng chỉ đánh trúng vách tường mà chạm được đến thân thể của đây?

      Chương 96: Thân thể hài tử quỷ quái là tảng đá

      Như Thương trong lòng run sợ, nhưng chớp mắt cái hình như nghĩ ra được điều gì, nhưng ý nghĩ cũng ràng.

      Nàng theo bản năng nghiêng đầu nhìn độc chứng, thấy dường như có chút ngẩn người, sau đó lại rơi vào suy nghĩ.

      Qua hồi lâu, hai người cùng nhìn về phía đối phương lần nữa, rồi đồng thời thốt lên ——

      "Có hai loại khả năng!"

      Sau đó độc chứng im lặng, Như Thương tiếp tục :

      "Loại thứ nhất, biến mất trong khí!"

      độc chứng lại tiếp lời:

      "Loại thứ hai —— Vừa rồi xương người đánh trúng phải là vách tường, mà là cơ thể của ."

      Hai cái suy đoán như vậy làm cho người ta rợn cả tóc gáy, hạng người gì lại có thể vô cớ biến mất trong khí?

      Chẳng lẽ hài tử đúng như lời người Tây Dạ , phải là người mà là quỷ?

      Nếu phải như vậy, vậy có ai có thể làm cho bản thân cứng rắn giống như đá? Còn nữa, quần áo của đâu?

      Ban nãy lúc đánh nhau nàng ràng chạm được vật liệu may mặc người của , tuy rằng thấy là kiểu dáng gì, nhưng đúng là có mặc y phục, điểm này thể nghi ngờ.

      Nghĩ vậy, Như Thương dùng chân trái nhàng hướng về phía trước tìm kiếm, mãi lúc, cuối cùng tiếp xúc được mảnh đất trống từng đánh nhau.

      Chợt nhận thấy có thứ gì đó cản bước chân, nàng vội vàng rút chân về, nán lại lúc thấy có động tĩnh gì khác, lại tiếp tục bước lên phía trước tìm kiếm.

      Lúc này mới thành công bới móc lên được thứ, nhìn thứ cầm trong tay, đúng là chiếc xiêm y vải bông.

      ra lúc hài tử nhảy lên, trong nháy mắt cởi bỏ xiêm y, động tác gọn gàng lại rất mau lẹ, tránh được lực chú ý của bọn họ.

      Vậy xem ra, hẳn là loại đáp án thứ hai.

      Như Thương trong lòng hơi lạnh, hài tử mười tuổi, thân thể vì sao lại cứng như đá?

      trách được vừa rồi lúc đánh nhau, cảm nhận sức lực của lớn đến kỳ quái, ngay cả nàng cũng dám đón đỡ chiêu thức của .

      Hóa ra bản thân liên tục đánh nhau với người đá, nếu cẩn thận để tứ chi xảy ra va chạm, nàng cũng biết được chỗ nào bị gãy xương?

      Chương 97: Được! Ta giúp ngươi!

      Trước mắt có thời gian để suy đoán vô căn cứ, muốn xác nhận suy đoán có đúng hay , chỉ có cách —— đuổi theo!

      Nếu đối phương có thể đứng ở phía , nhất định phải có vách ngăn nào đó để cho dung thân.

      Cả hai hoặc là xông lên bắt lấy kẻ địch, hoặc là dứt khoát lui về đỉnh tháp, rồi từ cửa thông gió leo ra ngoài, cùng tướng sĩ Tây Dạ chiến đấu.

      Như Thương có phần biết phải làm sao, ra cho dù bắt được hài tử nữa người nữa quỷ này như thế nào?

      Kết quả là, bọn họ vẫn phải bị vây ở trong Tháp Trấn này!

      Chẳng lẽ muốn nửa đời còn lại của nàng giống như hài tử này, dựa vào ăn thịt người chết sống qua ngày?

      Suy nghĩ đến cũng thấy ghê tởm!

      "Ngươi chọn !" Giọng Như Thương lộ ra vẻ mệt mỏi: "Tiếp tục bắt quỷ hay là dứt khoát ra tháp? Nếu lựa chọn ra tháp, ngươi phải bảo vệ ta bình an rời khỏi Tây Dạ."

      Nàng phải khoác, muốn từ nơi này chạy ra cũng phải là có cách.

      Tây Dạ là quốc gia sa mạc, nếu nàng dẫn tới trận mưa lớn ở trong sa mạc này, tất nhiên làm cho mọi người hoảng sợ, từ đó sinh ra hỗn loạn.

      Tiêu Phương vẫn còn ở ngoài cung, nàng chỉ cần thừa dịp Vương Cung loạn rồi chạy ra, rời khỏi Tây Dạ thành vấn đề.

      Tiếc rằng, độc chứng lại cho nàng cơ hội đó.

      lựa chọn của là ——

      "Bắt quỷ!"

      Như Thương hít sâu hơi, xem ra đáp án này cũng nằm trong dự đoán.

      từ lâu muốn vào Tháp Trấn gặp hài tử này, nếu như thấy đường còn có thể buông tha, nhưng bây giờ đối thủ ở ngay trước mặt, đối với bản lãnh độc chứng, nàng muốn xem kỹ lần nữa.

      "Được! Vậy ta giúp ngươi!"

      Sau khi Như Thương xong những lời này, đột nhiên nhún người xuống, dùng tư thế ngồi nửa người dồn hết khí lực, mạnh mẽ nhảy lên phía trước, người vọt nhanh như tia chớp.

      "Cẩn thận!" Giọng độc chứng từ phía dưới vọng lên, mà lúc này Như Thương bay lên trung có ngoài ba thước.

      Nàng đưa cánh tay duỗi thẳng về phía trước, mở lòng bàn tay ra, dám dùng móng tay sắc bén của bản thân đối phó kẻ địch.

      Nếu thân thể hài tử là đá, cho dù móng tay con người có cứng rắn đến cỡ nào cũng thể địch nổi.
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :