1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 545: Mũi tên nhọn xuyên tim

      "Kiên nhẫn chút!" Biết nàng tâm ma rối loạn, Tiêu Phương cũng nhiều, chỉ câu này, liền ôm nàng trong ngực vững vàng hạ xuống đất.

      Lúc hạ xuống đất, ánh mắt quét qua kẻ gian tế cầm đoản đao hỗn chiến với mấy người nữa.

      Từ trước đến giờ luôn hòa nhã Tiêu Đại Thiện Nhân đột nhiên vung tay lên, chỉ cây quạt thường dùng từ trong tay bắn ra, ngay sau đó mấy đạo ánh sáng lạnh từ trong mặt quạt bắn ra, cắm thẳng vào cổ họng người nọ.

      Lợi khí Phong Hầu, lập tức đoạt sinh mạng.

      Có quân địch phía dưới thành kê thang bò lên, rất nhanh hỗn chiến cùng những người tường thành.

      Những người xông lên đều là người trong giang hồ, cận chiến so với tướng sĩ bình thường mạnh hơn rất nhiều.

      Tiêu Phương thấy tạm thời có nguy hiểm, cũng kịp tham chiến, ôm lấy Như Thương tìm góc an tĩnh, rồi sau đó vận nội lực, mạnh mẽ áp chế tâm ma rối loạn trong lòng Như Thương lại!

      Như Thương lần nữa mở mắt, chỉ cảm thấy kinh mạch lúc trước gần như nghịch chuyển giờ lập tức lại trở về vị trí, bắt đầu tuần hoàn chảy bình thường tiếp tục giữ tính mạng của nàng.

      khỏi thở phào cái, rồi nhìn Tiêu Phương, chủ động :

      "Ta biết , ngươi nhất định bỏ rơi ta!"

      Vừa mới dứt lời, cặp mắt nàng đột nhiên trừng lớn!

      Chỉ thấy từ sau lưng Tiêu Phương đột nhiên có mũi tên bắn lén tới! Thế nhưng lại bởi vì vừa mới tốn chút nội lực, thở , trong lúc nhất thời chú ý động tĩnh sau lưng.

      Mũi tên kia bay tới vừa mạnh vừa nhanh, Như Thương kịp suy nghĩ nhiều, cơ hồ là lập tức nhào về phía Tiêu Phương!

      Nàng lao về phía trước, chính là cứu tính mạng Tiêu Phương. Thế nhưng đồng thời, cũng khiến trái tim mình rơi vào tầm của mũi tên đó.

      Nàng chỉ cảm thấy hôm nay mọi chuyện đều thuận, vất vả qua cửa ải tâm ma, nhưng ngàn lần nghĩ tới tránh tới tránh lui, rốt cuộc vẫn tránh khỏi mũi tên bắn lén.

      Điều này là vô cùng châm chọc.

      Mũi tên nhọn cắm vào ngực nàng, cho dù là Như Thương theo bản năng giơ tay lên ngăn cản, cũng chỉ chặn lại được chút xíu lực, nhưng vẫn ảnh hưởng được đường của mũi tên.

      Chương 546: Trong mộng 1

      Trong nháy mắt, trước mắt bị bao trùm bởi bóng tối, tâm ma vừa mới bình phục hình như lại rối loạn!

      Hai tay của nàng khua khoắng trung, muốn bắt được cái gì, lại phát ngay cả hơi sức mở năm ngón tay lúc này cũng còn.

      Ý thức dần dần lâm vào trầm mê, khắc cuối cùng, nàng giống như nghe được có người câu ở bên tai: ‘A Thương, ngươi chờ, ta nhất định báo thù cho ngươi.’

      Trong lúc nhất thời, nàng phân biệt được lời này là Tiêu Phương hay độc chứng .

      Thế giới của nàng hoàn toàn rối loạn, phân quy tắc, nhìn được thị phi.

      Rốt cuộc trong nháy mắt lâm vào ngủ say, Như Thương đột nhiên nghĩ, mình có thể lại trở về như trước hay ?

      Có thể lần nữa mở mắt, là thế kỷ hai mươi mốt văn minh tiên tiến hay ?

      Có thể chợt hiểu, tất cả những chuyện phát sinh ở nơi cổ đại này cũng chỉ là hoàng lương nhất mộng (1), nàng vẫn là phần của Bộ Quốc Phòng, là lính dị năng đặc biệt hay ?

      . .....

      Trong cơn ngủ mê, giống như thấy được vật, đó là hạt Châu màu đen nhánh, đường kính chừng cm.

      Nàng nhận ra, đó chính là thứ mang nàng tới thế giới này, bọn họ gọi nó: Thầm Châu!

      Vật này nàng tìm mấy năm, cũng chỉ muốn biết đến tột cùng là lực lượng nào đưa nàng đến thế giới này.

      Tần Như Thương là người luận mưu, muốn nàng tin tưởng là do cơ duyên xảo hợp nên mới xuyên qua, việc này rất khó.

      Coi như là viên Thầm Châu có năng lực này, nàng cũng cảm thấy nhất định là có người phát ra bí mật này trước, sau đó cố ý dẫn nàng đến gần.

      Như Thương biết bây giờ mình chết hay sống, chỉ là khi nhìn thấy viên Thầm Châu kia xuất , tự chủ mà tới.

      Thầm Châu ràng ngay trước mắt, nhưng nàng , nó cũng .

      Vẫn luôn xa là xa, rốt cuộc trước mắt lóe lên ánh sáng trắng, giống như mình lại hoàn cảnh của người khác.

      bị lớp sương mù dày đặc bao bọc nữa, nàng nghe được tiếng sóng biển, cũng nghe được tiếng người .

      Trước mặt là tòa biệt thự phong cách Châu Âu bị phong ấn trong trí nhớ mấy năm qua giờ lại được mở ra!

      (1) Câu chuyện “Hoàng lương nhất mộng” (giấc mộng kê vàng) bắt nguồn từ truyện “Chẩm trung ký” của Trầm Ký Tế đời Đường. Chuyện kể rằng, có chàng thư sinh nghèo họ Lư. hôm, nhân chuyến chơi, vào nghỉ trong quán trọ. Lúc chủ quán trọ bắc nấu nồi kê vàng, chàng trai lên giường ngủ. Trong giấc ngủ, chàng trai mộng thấy mình lấy vợ và sinh con, nghiệp thuận buồm xuôi gió, tận hưởng vinh hoa phú quý, và cuộc sống sung sướng, thoải mái ấy kéo dài cho đến lúc già chết. Nhưng khi tỉnh dậy, kê vàng vẫn còn chưa chín. gợi ý của câu chuyện này là: Đời người như giấc mộng, tất cả sang hèn, giàu nghèo, đều như mộng, như huyễn.

      Chương 547: Trong mộng 2

      Đây là hải đảo, là nàng cùng ba người chị em cũng có dị năng trong nhiều năm trước lúc thi hành nhiệm vụ tình cờ phát .

      Đây vốn là đảo hoang, nằm ở vùng biển quốc tế, lại bởi vì hàng năm bị sương mù dày đặc bao bọc, cho nên cực kỳ khó phát .

      Như Thương vội vàng về biệt thự trước mắt, rất nhanh liền thấy được ba bóng dáng quen thuộc.

      Nàng muốn tiến lên, lại phát thể tiếp tục bước được nữa.

      Nàng lớn tiếng kêu, phát người nào có thể nghe thấy thanh của mình.

      Lúc này hình như trời tối, trong biệt thự sáng đèn, viên Thầm Châu dẫn đường nàng giờ lại bay tới trước mặt ba người kia, ngừng lại cái bàn.

      Cũng biết mấy người kia thầm cái gì, chỉ thấy người trong đó trịnh trọng đưa bàn tay về phía hạt châu kia muốn chạm vào.

      Như Thương sợ hãi, nàng muốn hô to "Đừng", nhưng mắc kẹt ở cổ họng, cố gắng thế nào cũng phát ra được.

      Đỉnh Biệt thự là kiểu nóc pha lê tròn, ngửa đầu là có thể nhìn thấy bầu trời, đây là thiết kế bà chị em các nàng đắc ý nhất.

      Nhưng Như Thương phát , khi đồng bạn đưa tay chạm vào Thầm Châu giống như có ánh sáng từ nóc pha lê xuyên vào, chiếu lên hạt châu.

      Lúc này có người kêu lên ——

      "Quả nhiên là đêm trăng tròn hạt châu này có dị tượng!"

      Lời kia vừa thốt ra, đồng bạn chạm tay vào hạt Châu đột nhiên biến mất!

      Tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy sợ hết hồn, bao gồm cả Tần Như Thương, mọi người gần như đồng thanh kêu tên người vừa biến mất——

      "Lạc Kỳ!"

      ......

      "Lạc Kỳ! Lạc Kỳ!" Có tiếng vang ngừng từ giường truyền ra.

      Trong phòng, có người xinh đẹp như nữ tử, ánh mắt đột nhiên sáng lên, "Vèo" cái liền lướt tới bên giường hẹp, rồi sau đó lấy tay khẽ đẩy người nằm giường gần ba tháng, gọi từng tiếng ——

      "A Thương! A Thương! A Thương ngươi tỉnh chưa?"

      Tần Như Thương rốt cuộc mở mắt, cảm giác giống như vừa mới tỉnh lại, tầm mắt có chút mông lung, ý thức cũng có chút mơ hồ.

      *Nhân vật Lạc Kỳ được cũng có 1 bộ cùng tác giả, đọc sơ sơ thấy cũng hay, suy nghĩ coi có nên bụp luôn kg đây ha ha...Có ai ủng hộ ta kg hở?
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 548: Ba tháng

      Khi tất cả khôi phục như thường, lúc này nàng mới phát ra nữ tử gọi tên mình có giọng rất quen thuộc, tướng mạo cũng quen thuộc.

      Nhưng quen thuộc lại có chút kỳ quái, bởi vì nàng tin chắc mình hề quen nữ nhân nào như vậy.

      Có điều đầu óc rất thanh tỉnh lại, vừa nghĩ nàng liền hiểu được, vì vậy mở miệng, giọng :

      "Mai Mai?"

      cười kiều mỵ ——

      "Tạm được! Ngủ ba tháng cũng bị ngốc!"

      Lời vừa ra, Như Thương hoàn toàn ngơ ngẩn, động tác ngồi dậy vốn làm được nửa, lại cứng đờ.

      Mai Mai than , chủ động tiến lên đỡ nàng dậy, sau đó lẩm bẩm:

      "Vốn muốn lắm mồm, ngươi tỉnh tốt rồi. Nhưng ba tháng chính là ba tháng, thời gian ràng ra đó, dù ta có lòng gạt ngươi, sợ cũng lừa được ngươi quá lâu."

      Vừa vừa nhìn về phía Như Thương, thấy nàng nhíu mày tựa như suy nghĩ điều gì, nên cũng vội vã tiếp.

      Nàng vừa mới tỉnh, rất nhiều chuyện hãy để cho chính nàng tự sắp xếp hơn.

      ......

      Tỉnh lại ngày, Như Thương rất bận, vội vàng tắm rửa, vội vàng thay y phục, vội vàng ăn cơm, cũng bận rộn tiếp đãi rất nhiều người chạy đến thăm nàng.

      Quỷ Đồng, Vạn Thông, Linh Nhi, phụ thân của Mai Mai. Thậm chí còn có hoàng đế Đông Thục, cùng người vẫn ủng hộ bọn họ - Ngũ hoàng tử.

      Dĩ nhiên, bận nhất, là tiêu hóa những tin tức Mai Mai tiết lộ cho nàng về ba tháng qua.

      Lúc đó Như Thương mới biết, hóa ra trận đại chiến kia, cuối cùng đúng là bên mình lấy mấy trăm người đại thắng 9 vạn đại quân của thái tử tiền nhiệm.

      Lại , là hai người Tiêu Phương cùng Chử Thiên Minh nổi điên lên đảo loạn lòng quân đối phương.

      Lúc ấy nàng hôn mê, may mắn nhìn thấy.

      Nhưng theo Mai Mai , cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy Tiêu Phương có bộ dáng như thế.

      khắc kia, Chiến thần, còn là người ngày thường nhàng nho nhã.

      Người chết trong tay vô số, cách giết vô cùng tàn nhẫn.

      Chương 549: Lấy máu từ tim

      Lúc nàng lời này, Như Thương đột nhiên nghĩ tới câu mình nghe được lúc sắp ngất. Khi đó có người với nàng: A Thương, ta nhất định báo thù cho ngươi.

      Bây giờ nghĩ lại, lời kia nhất định là Tiêu Phương .

      Bởi vì Chử Thiên Minh chỉ gọi nàng là Như Thương, chưa bao giờ gọi A Thương.

      Đúng, còn có Chử Thiên Minh.

      Mai Mai , lúc ấy nàng trúng tên vào tim, thoi thóp chỉ còn hơi.

      Chử Thiên Minh cùng Tiêu Phương xông vào trong quân địch, mục tiêu thẳng hướng chủ soái, lấy đầu thái tử tiền nhiệm.

      Sau khi trở về, Tiêu Phương ôm nàng vào trong ngực, tiếng động rơi lệ.

      Chử Thiên Minh lại môt thanh chủy thủ cắm thẳng vào ngực mình, sau đó rút ra, lấy chén máu lấy từ tim cho nàng uống.

      mạng đổi mạng, bảo vệ Như Thương, mình lập tức ngã xuống đất bỏ mạng.

      Lúc ấy tất cả mọi người bị chấn động, chẳng ai nghĩ tới, thái tử, người sắp sửa lên ngôi vị hoàng đế, lại có thể cứ như vậy dùng dao găm đâm vào trái tim mình, chỉ vì cứu nữ nhân.

      Tiêu Phương cũng ngờ đến Chử Thiên Minh làm vậy nhưng hành động lần này quả cứu nàng mạng.

      Mọi người đưa Như Thương trở về hoàng cung, mà Tiêu Phương chủ động mang thi thể Chử Thiên Minh , mang về Tần Lĩnh xem chút, xem có còn hi vọng hay .

      Trước khi , Tiêu Phương mình rốt cuộc còn thiếu phần mị lực.Nếu quả trong sinh mạng có thứ gì đó quan trọng bi Chữ Thiên Minh đoạt , vậy thua tâm phục khẩu phục.

      . .....

      Lời của Mai Mai khiến cho Như Thương trầm mặc lâu, nàng cũng biết vì sao, sau khi nghe lời này, cũng khóc, cũng giận, chỉ là bao giờ muốn chuyện nữa, giống như thêm chữ cũng khiến sinh mạng lập tức kết thúc.

      Loại cảm giác này Như Thương cũng ràng được, chỉ cảm thấy sinh mạng nguyên thần nghẹn ở trong cổ, nàng chỉ có thể ngậm chặt miệng, mới có thể giữ được mệnh.

      Trong lòng có loại đau đớn đánh úp toàn thân, xâm nhập vào từng tấc cốt tủy.

      Cái tên được gọi là Chử Thiên Minh kia, trở thành chỗ dựa tinh thần duy nhất cho nàng.

      Chương 550: Thẩm Ngọc và Mai Mai

      Nàng còn sống, dường như là vì chờ có ngày có thể từ Tần Lĩnh trở lại Tấn Dương.

      Nhưng nàng có dũng khí tự mình đến Tần Lĩnh nhìn, bởi vì sợ thất vọng, càng sợ tuyệt vọng.

      Giữa tuyệt vọng cùng chờ đợi, nàng quật cường lựa chọn cách sau.

      Vạn Thông từng lén tham thảo qua Mai Mai, hỏi nàng Như Thương rốt cuộc thích ai?

      Mai Mai đáp rất hiển nhiên, nàng :

      "Dĩ nhiên là Chử Thiên Minh."

      Vạn Thông hỏi nàng nguyên nhân, nàng tiếp:

      "Đó là tình nghĩa cùng chung hoạn nạn, mà Tiêu Phương, chung quy là quá mờ ảo lúc có lúc . Ta rất mong muốn nhìn thấy A Thương cùng Tiêu Phương đứng chung chỗ, nhưng đến cuối cùng mới hiểu được, bọn họ ở chung chỗ, đó phải là cuộc sống, chẳng qua chỉ là truyền thuyết mẫu mực cho mọi người ca tụng mà thôi. Tiêu Phương truyền kỳ, cái A Thương cần chính là hạnh phúc, chứ phải trở thành truyền kỳ khác giống Tiêu Phương."

      Lời của Mai Mai có chút thương cảm, nhưng lại rất ràng.

      Đạo lý này nếu nghĩ thông suốt, có thể hiểu lựa chọn của Tần Như Thương.

      "Thẩm Ngọc, ngươi còn thích A Thương hay ?" Nàng đột nhiên chuyển sang chuyện khác, ra câu như vậy.

      Vạn Thông sững sờ, nhưng cũng lập tức nghĩ ra, :

      "Vậy ngươi có còn thích Tiêu Phương hay ?"

      Mặt Mai Mai có chút bối rối, có chút nhăn nhó :

      "Ngươi vì cái gì ta thích Tiêu ca ca!"

      " thích Tiêu Phương vì cái gì muốn câu dẫn Chử Thiên Minh? Còn phải vì muốn đoạt lại A Thương nương cho Tiêu Phương! Mai Mai, ngươi có thể như thế, Thẩm Ngọc lại tự thẹn bằng!"

      Lời của nghe vào trong lòng Mai Mai, nàng có cách nào tiếp tục giả vờ mạnh mẽ, chỉ đành phải thở dài tiếng, coi như thừa nhận.

      "Cũng là chuyện ngày trước rồi!" Điều chỉnh lại tâm tình, trong nháy mắt ra tia rộng mở."Thẩm Ngọc, chuyễn cũng qua! Ta đem tình với Tiêu Phương ký thác vào hạnh phúc của , cho nên liều mạng muốn để A Thương ở bên . tại ta hiểu ra bọn họ cũng thích hợp, cho nên......"

      Nàng cười thầm.

      "Cho nên chắc ta còn chút hi vọng nào! Ta tính lại, sáng mai ta đến Tần Lĩnh! Tiêu ca ca chắc đến nỗi đuổi ta ra ngoài!"

      Chương 551: Như Thương, sao cười cái

      Thẩm Ngọc vỗ trán, mặt đầy hắc tuyến!

      Chỉ là vấn đề Mai Mai hỏi mực khúc mắc trong lòng , còn thích A Thương sao? Còn thích ?

      Muốn thế nào đây?

      Chuyện cho tới bây giờ, có thích hay , có gì khác nhau?

      ......

      năm sau

      Đông Thục trải qua cuộc cung biến, nguyên khí mất năm mới hoàn toàn khôi phục.

      Hoàng đế lần nữa trở về hoàng cung Tấn Dương, khôi phục triều chính tất cả trở lại như thường.

      Nhưng Tần Như Thương vẫn ở lại Thục Đô, trở về thành Tấn Dương.

      Mấy ngày gần đây nàng luôn có loại cảm giác, giống như kết quả mà mình chờ hơn năm sắp được công bố.

      Có bằng hữu phương xa sắp tới, biết là vui, hay là lo.

      ......

      Hôm đó trời trong, giữa bầu trời xanh xuất đóa tâm vân*, cho dù có gió cũng cách nào thổi tan. (mậy tụ 1 chỗ)

      Hai chữ ‘Lãng mạn’ lên trong đầu Như Thương, nàng muốn cười ra tiếng, nhưng lại bởi vì quá lâu mở miệng chuyện mà quên mất nên biểu đạt như thế nào.

      Có thị nữ thiếp thân vội vã vào, nàng làm ra biểu tình kinh ngạc, thị nữ kia rất thông minh, lập tức đáp lời——

      "Thẩm công tử sai người báo lại, có khách quý tới, sai bọn nô tỳ nghênh đón."

      Lời của làm trái tim Như Thương trong lúc bất chợt bắt đầu đập thình thịch, nàng lấy tay che ngực, nhưng cách nào làm nó hoãn xuống được.

      Chợt như nghe được có người nhàng gọi tên nàng, Như Thương, Như Thương! tiếng tiếng, thẳng vào trong tai.

      Nàng xoay người, thân thể xoay về hướng đó, nhưng lại thấy được người mặc trường bào màu đen đứng dưới tán cây hòe nở hoa.

      Tóc dài chỉ dùng sợi dây cùng màu buộc lại buông sau gáy, có gió thổi tới còn có thể nhàng tung bay.

      Hai cánh tay người nọ vòng trước ngực, đôi mắt tựa như mở vừa tựa như đóng, bộ dáng lười biếng như chưa tỉnh ngủ.

      Có nước mắt mãnh liệt trào ra, mơ hồ, sau lưng hình như còn vị công tử mặc áo trắng.

      Bên cạnh công tử kia có xinh đẹp làm bạn, nàng kia ngồi lưng con Bạch Hổ, nhìn nàng cười dí dỏm.

      Thấy nàng nhìn lại, người mặc trường bào màu đen nâng cánh tay, vẫy vẫy tay, gọi nàng ——

      "Như Thương, sao lại cười cái?"
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Đại Kết Cục


      Thái tử Đông Thục - Chử Thiên Minh đại nạn chết, ba tháng sau hoàng đế thoái vị, làm Thái Thượng Hoàng nhàn nhã.

      Chử Thiên Minh xưng đế, phong Tần Như Thương làm hậu, đại xá thiên hạ, miễn thuế ba năm cho dân chúng thiên hạ.

      Nửa năm sau, Đế Hậu cùng nhau đông tuần (tuần tra ở phía đông), lại bị trận lật chuyển Long giá ở sông.

      Ngũ vương Chử Thiên Bình mang theo cả đám tướng sĩ cứu người, nhưng từ đầu chí cuối tìm khắp nơi cũng thấy bóng dáng của hoàng đế và hoàng hậu.

      Lần tìm kiếm này kéo dài hơn nửa năm, rốt cuộc vớt được hai thi thể ở dưới sông.

      Hai thi thể kia nam nữ, long phượng song bào, nhưng khuôn mặt bởi vì ngâm trong nước quá lâu lại bị đập vào đá ngầm trong nước, thể nhận ra được.

      Đông Thục đại tang Đế Hậu, sau lễ đại tang Ngũ vương Chử Thiên Bình liền kế vị.

      Tiên đế Chử Thiên Minh tuy chỉ ngồi ngôi Cửu Ngũ nữa năm, nhưng trong và ngoài cung vẫn luôn xôn xao truyền thuyết về , truyền hết sức náo nhiệt.

      Thậm chí có người và Tần Như Thương đều là thần linh trời cao phái xuống, sau khi dẹp loạn Đông Thục liền trở về Thiên Đình khôi phục tiên thân.

      Hoàng đế Chử Thiên Bình đối mặt với những ngôn luận này vẫn cười mà , cũng ngăn lại, cũng giải thích.

      Đối với , tình nguyện tin tưởng đại ca và đại tẩu mình là trở về Thiên Đình làm thần tiên.

      Thần tiên, so với chết đuối bỏ mạng tốt hơn nhiều.

      ......

      Năm sau, có hiệp sĩ lạnh lùng kiên quyết mang theo nữ tử tuyệt sắc lẻn vào trong đại mạc Tháp Đạt Lý của Vương quốc Tây Dạ, trong đêm phá huỷ tất cả rắn độc nơi đó, cũng lấy kỳ dược chặt đứt bản lãnh điều khiển rắn của Vương Hậu.

      Bên trong thành Thục Đô, Vạn Thông Thẩm Ngọc là người dẫn đầu Nguyệt các, lấy được giúp đỡ của hoàng tộc Đông Thục. Trong thời gian ngắn, thế lực Nguyệt các mở gấp mười lần.

      Vạn Thông được thụ phong thành chủ Thục Đô, chịu quản chế của Đông Thục, cần tuế cống.

      ......

      Sau đó, mọi người truyền nhau, ở giữa biển có hòn đảo . đảo có đôi thần tiên, còn mang theo thiếu niên xấu xí nhưng thiện tâm.

      Được thần tiên che chở như vậy, nước Đông Thục quốc thái dân an, ngay cả Tế Châu luôn động đất hạn hán mấy năm nay cũng mưa thuận gió hòa.

      Ngày lập thu hàng năm hoàng đế Đông Thục dẫn theo Thái Thú các châu tề tụ bên bãi biển, lập đàn, cúng bái thần linh.

      Nhưng mà ai biết, lạy đây, ra là lạy đại ca và đại tẩu của .

      Chết đuối?

      Còn lâu mới tin!



      HOÀN
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :