1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 530: Dẫn ngươi xem tranh

      Tần Lĩnh, Nhàn Nhã Sơn Trang

      Vẫn còn đó gian phòng thanh nhã, vẫn còn đó từng khu rừng trúc, vẫn là sáu gian phòng kia cùng hai mái đình, còn cả hương thơm của vườn nhãn quen thuộc.

      Vào mùa đông, hoa đào trong núi cũng héo thành cành khô, nhìn được cảnh mưa hoa bay xuống.

      Chỉ có rừng trúc bốn mùa xanh đều được che chắn bởi khói độc bao bọc lấy Sơn Trang, khiến cho người ta sinh ra mấy phần cảm giác an toàn.

      ......

      Sau khi Tiêu Phương trở lại Tần Lĩnh được năm tháng, thân thể cũng hồi phục tám phần, lúc có thể đứng trong viện tự nhiên phe phẩy cây quạt mới tinh, có thể phi qua hồ bay tới trong đình Như Thương cuối cùng cũng có thể thở phào nhõm.

      Nàng, Tần Như Thương chưa bao giờ sợ cái gì, dù cho nguy hiểm cận kề, hai chữ ‘sợ hãi’ này cũng chưa bao giờ xuất trong lòng.

      Nhưng khi Tiêu Phương gặp chuyện nàng lại sợ, cũng từng sợ tìm được nữa, sau lại sợ khỏe lại được như xưa.

      Thậm chí lúc nàng dẫn trở về Sơn Trang, tự tay lau vết máu mặt , nàng nghĩ nếu như vết sẹo mặt Tiêu Phương thể chữa hết, nàng có thể áy náy cả đời này cũng cười nổi nữa hay ?

      Nhưng mà ý nghĩ này rất nhanh liền biến mất, bởi vì Như Thương biết, lúc đầu lưng mình bị thương nặng như vậy, nhưng cũng để lại nửa điểm vết sẹo.

      Tuy nàng có bàn tay kì diệu Như Tiêu Phương, thế nhưng vài năm mưa dầm thấm đất, cũng học được chút da lông.

      Hơn nữa nàng biết “Hồi nhan lộ” Tiêu Phương để ở đâu! Thuốc ban đầu là để chữa viết thương lưng nàng mới làm, sau còn thừa lại, được để cùng số vật quý trong sơn trang này.

      "A Thương!" Lúc nàng ngây người, Tiêu Phương tới trước mặt.

      Nàng còn chưa kịp phản ứng, tay bị người kéo, sau đó kéo đến gian phòng.

      Nàng nhìn chăm chú, thấy là hướng thư phòng, khỏi thốt lên :

      " đâu vậy?"

      "Xem tranh!" Tiêu Phương cũng vòng vo, dứt khoát trả lời.

      Chương 531: Khó được hồ đồ

      Lời này lại làm cho lòng Như Thương như bị bóp chặt lại.

      Xem tranh!

      Đương nhiên là nhìn tranh sư muội La Sính của vẽ.

      Đây là đoạn ký ức Như Thương muốn nhớ lại, về quỷ mị Dược Vương Cốc, có quá nhiều chuyện được, cũng .

      Từ từ, cũng bắt đầu cố ý kiêng dè.

      Dĩ nhiên, chủ yếu nhất, là bởi vì lần đến Dược Vương Cốc thực tế là bị Tiêu Phương lừa.

      có lòng giải cứu muôn dân bá tánh, rồi lại đành lòng đối mặt với hài cốt của sư muội, thế nên mới lừa nàng mình gặp hiểm cảnh, ép Như Thương qua được kiếp kia.

      Trước mắt, Tiêu Phương lại chủ động tới bức họa của La Sính, Như Thương lại có chút biết nên đối mặt như thế nào.

      "Ngươi buông ra!" Nàng dùng sức giãy khỏi tay , cũng chịu về phía thư phòng kia bước.

      Tiêu Phương quay đầu nhìn, mặt là đau khổ vô tận.

      "Còn chịu tha thứ sao?" gọi nàng: "A Thương, ngươi vẫn chịu tha thứ cho ta lần đó sao......"

      " phải!" Nàng vội vàng , " phải, phải! A Thương sao có thể oán giận tiên sinh, ta chỉ là..... Chỉ là muốn nhớ chuyện từng trải qua trước kia."

      "Nhưng chuyện rồi, trong lòng ngươi chắc chắn có khúc mắc. Dù cẩn thận đến mức nào, cũng có lúc vô ý chạm phải. Như vậy ngươi vui, mà ngươi vui, ta cũng...... Ta cũng vui."

      Lời như vậy Tiêu Phương rất ít , hơn bốn năm, vẫn luôn rất cẩn thận duy trì trạng thái cân bằng với Như Thương.

      cảm thấy cân bằng này có thể làm cho bọn họ tiếp tục bình thản chung sống, gặp phải chuyện vui, thậm chí đường ai nấy . (*câu gốc: nhất phách lưỡng tán)

      Nhưng chuyện cho tới bây giờ, thăng bằng này bắt đầu dần dần mất , bất luận là hay nàng, ai muốn tiếp tục giả bộ như hồ đồ.

      Dù sao, hồ đồ cả đời chỉ tồn tại trong truyền thuyết, chân chính có thể làm, có mấy người đây?

      "Sao lại ràng!" Như Thương nhìn thẳng , "Những chuyện cần biết ta đều biết ! Phương pháp giải trừ ôn dịch chính là thiêu hủy thi thể nữ tử trong Dược Vương Cốc! Còn nữ thi kia...... Chính là người trong bức họa trong thư phòng ngươi. Nàng họ La tên Sính, là sư muội của ngươi."

      Chương 532: muốn nhắc lại

      Nàng cười khổ, có chút suy sụp.

      tiếp:

      "Ta cũng có thể nghĩ ra tại sao ngươi muốn lừa ta Dược Vương Cốc! Chỗ kia huyền diệu như vậy, nếu phải là ta cùng Chử Thiên Minh còn có Quỷ Đồng ba người liên thủ, sao có thể vào được? Ngươi đành lòng đối mặt với sư muội chết, nên để cho ta . Hơn nữa, Tiêu Phương, Dược Vương sớm còn ở đời! La Sính cũng chết nhiều năm! Mà ngươi...... Hẳn là đệ tử Dược Vương, mới có thể học được công phu hồi xuân kì ảo như vậy!"

      Lời của nàng thể chối cãi, hai người liền bế tắc đứng ở cửa phòng, tiến cũng được, lùi cũng xong.

      Vẫn là Như Thương khoát tay áo, trước hết phá vỡ khí lúng túng này.

      Nàng :

      "Thôi, qua lâu như vậy, còn lại làm cái gì. Nghĩ đến, thi thể ở Dược Vương Cốc sở dĩ phát sinh biến cố, chắc là có liên quan đến vị trí địa lý đặc biệt ở đó. Dưới đáy cốc đông hạ song song, chỗ như thế sinh ra dị biến mới là chuyện lạ. Tiên sinh dưỡng thương cho tốt, đừng nghĩ chuyện này nữa, ta...... Ta trở về phòng nghỉ chút."

      Đây là lần đầu tiên Như Thương chạy trối chết như vậy, thậm chí lúc trở về phòng của mình còn nhanh chóng đóng chặt cửa như có người đuổi đằng sau, sau đó tựa vào bên trong cửa mở miệng thở hổn hển.

      Mặc dù nàng mệt, nhưng lại có cảm giác khó thở.

      Rất nhiều chuyện muốn đối mặt, ví dụ như nàng cùng Tiêu Phương sóng vai đứng trước bức họa của La Sính, Như Thương cảm thấy, nàng có dũng khí đó.

      Trong Nhàn Nhã Sơn Trang, cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng cảm thấy chờ đợi lại khó chịu như vậy.

      Điềm tĩnh lúc đầu biến thành lo lắng, ngay cả gian phòng thanh nhã nàng thích nhất bây giờ cũng còn có tâm tư đến ngồi chút.

      Tiêu Phương thỉnh thoảng mang chút trà tới cùng nàng đối ẩm, nàng lại uống ly trà như nước trắng kia vào trong miệng, hoàn toàn phẩm ra nửa điểm mùi vị.

      Tử sa* kia được Tiêu Phương bảo dưỡng mấy chục năm, nay để ở trước mặt Như Thương cũng khơi dậy nổi nửa phần hứng thú.

      Nàng vốn vô cùng cái bình kia, trước kia luôn quấn Tiêu Phương cho nàng cái bình đó.

      *Tử sa là loại đất sét, có nhiều ở Nghi Hưng, tỉnh Giang Tô. Đất rất mịn, hàm lượng sắt cao, sau khi nung có màu nâu đỏ, tím đen. Chủ yếu dùng làm đồ trà.
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 533: Mai Mai ra là con

      Tiêu Phương thường : dưới tất cả ở trong Sơn Trang, của ngươi hay của ta, còn phải đều là của chúng ta.

      tại Tiêu Phương đưa bình kia đẩy tới trước mặt nàng, :

      "A Thương, bình này cho ngươi."

      Nàng lại :

      "Để đấy ! dưới tất cả ở trong Sơn Trang, của ngươi hay của ta, còn phải đều là của chúng ta!"

      ràng là lời giống nhau, bây giờ Như Thương lại, lại ràng mất mùi vị.

      Tiêu Phương phản bác được, rất nhiều thứ giữa lúc bất tri bất giác xảy ra biến hóa.

      ra rất muốn hỏi: Chúng ta cũng trở về như trước kia, có đúng ?

      Nhưng vẫn có dũng khí, chỉ sợ nàng gật đầu, chỉ sợ nàng thừa nhận.

      Vì vậy học cách né tránh, tiếp tục trầm mặc duy trì tình trạng như lúc này.

      Nhưng, cái gì phải đến cũng đến.

      Khi con diều hâu thoi thóp xuyên qua lá chắn sương độc bay đến trước mặt Như Thương Tiêu Phương biết, mấy tháng yên bình khó có, sợ cũng sắp chấm dứt.

      Diều hâu kia chịu được độc chướng tự nhiên của Tần Lĩnh, bay đến trước mặt Như Thương cũng trút hơi cuối cùng.

      Như Thương đưa cánh tay muốn cho nó rơi lên, cuối cùng vẫn để tiểu sinh mệnh kia rơi mặt đất.

      Trong lòng nàng chua xót, ánh mắt rơi vào cuộn giấy cột móng diều hâu.

      đó in đóa hoa mai nho , là dấu hiệu của Mai Mai.

      Nàng kiêng dè Tiêu Phương, đóa hoa mai kia đương nhiên cũng rơi vào trong mắt của Tiêu Phương.

      cũng phát biểu cách nhìn với tờ giấy kia, mà là đột nhiên mở miệng, với như Thương:

      "Mai Mai ra vốn là nữ tử, ngươi biết ?"

      Như Thương sửng sốt, ngay sau đó lắc đầu quầy quậy hồi ——

      " biết!"

      Tiêu Phương cười khổ:

      "Từ bị nuôi như bé trai, dần dần nàng cũng quen. Sau lại gia nhập giang hồ, lại càng muốn đổi về nữ trang. Cho nên ca diễn, chính là vết sẹo trong lòng luôn luôn nhắc nhở thực nàng là nữ tử. Trong cuộc sống đời thường Mai Mai hóa thân thành nữ tử sân khấu, sau đó lại trang bị thân giang hồ hiệp sĩ."

      Chương 534: Tiền Thái tử làm loạn

      Lời của Tiêu Phương khiến Như Thương bất ngờ, vô cùng ngoài ý muốn!

      Nhưng cẩn thận ngẫm lại, quả điều này cũng phải quá khó đoán.

      Chỉ là nàng luôn vẫn để ý vấn đề Mai Mai là nam hay nữ, mới bắt đầu quen biết cho rằng đó là nam tử, vì vậy vẫn luôn cho nàng là nam tử.

      Bây giờ nghĩ lại, giọng nam nhân sao có thể tinh tế như vậy.

      Mặc dù coi như là tin tức , nhưng đối với Như Thương mà , chuyện này đả động được thần kinh của nàng chút nào.

      Cuộn giấy trong tay rất dầy, giống như tờ giấy rất to cuốn thành.

      Nàng run rẩy mở cuộn giấy ra mặt giấy dày đặc chữ viết đen như mực, khiến nàng hoa mắt lúc.

      Nhưng, mắt hoa nữa, vẫn có thể học hiểu chữ đó.

      Mắt hoa nữa, vẫn có thể hiểu ý tứ đó.

      . .....

      Tin là Mai Mai viết, giống như văn tường thuật, ngôn ngữ thà, nhưng cũng những chuyện phát sinh mấy tháng qua.

      Trong đó vào ngày hơn năm tháng trước, Chử Thiên Minh cõng cỗ thi thể trở về hoàng cung Tấn Dương, chạy thẳng tới chỗ hoàng đế —— Nam thư phòng.

      Mai Mai cùng Quỷ Đồng khỏi bệnh, nghe được tin tức này an tâm, liền đuổi theo.

      Lúc ấy Chử Thiên Minh để thi thể kia xuống, rất là trịnh trọng dập đầu ba cái với hoàng đế, trước gọi Nhị thúc, sau gọi phụ hoàng.

      Bí mật năm đó của Đông Thục quốc bị vạch trần, Liên phi tại Liên viện tự sát. Chử Thiên Minh giữ linh cữu Liên phi bảy ngày bảy đêm, cuối cùng té xỉu trước ngọc quan Liên phi.

      Văn võ cả triều lúc bắt đầu chấp nhận nổi, có bộ phận khơi mào náo luôn, muốn phế hoàng đế.

      Nhưng cuối cùng có Chử Thiên Minh bệnh nặng mới khỏi trấn thủ, sau đó hoàng đế chính miệng đáp ứng truyền ngôi cho , lúc này mới có thể đè ép biến cố này xuống.

      Nhưng biến cố này vừa lặng, lại có đội quân kì lạ đột nhiên đột kích.

      Đó là kẻ tự xin Tế Châu – Tiền thái tử!

      Chương 535: Vứt cung mà chạy

      Thái tử tiền nhiệm ở Tế Châu tập kết được thế lực rất lớn, đều là những kẻ thầm bồi dưỡng ra trong mấy năm qua, ý đồ bức vua thoái vị.

      Cũng biết dùng biện pháp gì, gần như tất cả mọi người trong cung phản bội chạy theo thái tử, cũng chỉ có Ngũ hoàng tử Chử Thiên Bình đứng về phía độc chứng cùng người bên cạnh hoàng đế, mang theo thuộc hạ của mình đọ sức liều chết, số bị thương nặng!

      Mai Mai dẫn theo hai con hổ liều chết hộ giá, độc chứng cùng Quỷ Đồng lấy giết ngàn, nhưng song quyền vẫn nan địch tứ thủ*. (ít chống lại nhiều)

      Đánh đến cuối cùng, hoàng thượng chỉ cho Chử Thiên Minh đến con đường bí mật, ý bảo vứt cung mà chạy.

      Lúc gần Chử Thiên Minh cầm theo ngọc tỷ, dùng cây đuốc thiêu sạch điện nghị chính.

      Lúc Thái tử tiền nhiệm tiến vào, chỉ còn lại hoàng cung trống trơn như nơi hoang dã, còn bởi vì có ngọc tỷ mà thể lên ngôi hoàng đế.

      Hôm nay những người liên can tề tụ ở thành Thục Đô, nhờ có Như Thương ban đầu giữ lại nơi này làm đường lui cho mọi người, lúc này mới coi như có chỗ tạm trú.

      Hơn nữa Vạn Thông còn dời Nguyệt các đến Thục Đô bắt đầu phát triển, nơi này tề tụ rất nhiều cao thủ võ lâm, khiến thái tử tiền nhiệm cũng dám công thành phạm vi lớn.

      Những nhân sĩ đó đại diện cho Nguyệt các, coi như làm thuê.

      Tiền thuê chính là số bảo bối còn dư lại của lão hoàng đế trong hoàng cung Thục Đô!

      . .....

      Thư đến đây coi như việc, Như Thương cầm lá thư trong tay, trong lòng thầm cắn răng nghiến lợi.

      Nàng trở về Tần Lĩnh mấy tháng, luôn lo sợ nhất chính là việc này.

      Mặc dù nàng từng nghĩ, Thầm Châu còn, nàng có thể giống như trước kia tiếp tục ở lại trong núi, còn liên quan gì đến thế giới bên ngoài.

      Nhưng rất nhiều chuyện, trải qua, thấy khó bỏ qua.

      Mai Mai, Vạn Thông, Quỷ Đồng, còn có Chử Thiên Minh, dù là người nào, nàng cũng bỏ được.

      " xem chút !" Rốt cuộc vẫn là Tiêu Phương mở miệng trước, " nhìn thấy, vĩnh viễn cũng thể yên lòng."

      Lời Tiêu Phương giống như viên Định Tâm Hoàn, Như Thương có cảm giác mình ra vẫn luôn chờ những lời này của Tiêu Phương.

      bảo nàng , nàng .

      Nếu như đề cập đến, nàng......
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 536: Lẻn về Thục Đô

      "Vậy ta xem chút!" Nàng khẽ nâng đầu, trong giọng mang theo thương lượng, "Ta chỉ xem chút, xem chút rồi về!"

      "Ừ." Tiêu Phương cười nhạt, " ! Ta chờ ngươi!"

      ......

      Nửa canh giờ sau Như Thương xuống núi, mà cái người chờ nàng cũng sau nửa canh giờ lặng lẽ đuổi theo.

      rốt cuộc vẫn yên lòng nàng, ngày trước cũng thế, tại cũng vậy, sợ rằng tương lai cũng có bất kỳ thay đổi.

      ......

      Như Thương đường hỏi thăm tình huống của Đông Thục, náo loạn lớn như thế, dân chúng ngoài trăm dặm đều có thể nghe thấy.

      Rốt cuộc lúc chạng vạng cũng đến được cửa thành Thục Đô, thấy đại quân của thái tử tiền nhiệm tập trung ngoài thành, xem chừng, tối hôm nay muốn công thành rồi.

      Nàng tìm góc khuất xâm nhập vào thành, mới từ đầu tường nhảy xuống đất, lập tức bị hai hắc y nhân lấy kiếm kề lên cổ, đồng thời trong bóng đêm truyền đến tiếng quát chói tai ——

      " được động đậy! Ngươi là ai?"

      "Tần Như Thương!" Nàng muốn nhiều, nghĩ cũng biết những người này đều là người giang hồ làm thuê cho Nguyệt các, nàng chỉ cần ba chữ Tần Như Thương, lập tức giúp nàng nhanh chóng gặp được Chử Thiên Minh.

      Quả nhiên, vừa nghe thấy mình là Tần Như Thương, hai hắc y nhân kia ngay lập tức tiến lên bước, kéo khăn che mặt xuống.

      Bọn họ cũng chưa gặp qua Như Thương, nhưng rất dễ nhận thấy, Chử Thiên Minh xác định có chuẩn bị.

      Hoặc là miêu tả dáng vẻ nàng, hoặc là dứt khoát truyền bức họa nàng ra ngoài.

      Hai người kia vừa nhìn thấy khuôn mặt Như Thương lập tức vui vẻ, sau đó cung kính mà dẫn nàng đến hoàng cung.

      Thục Đô cái gì cũng có sẵn, mặc dù bị vứt bỏ, nhưng dầu gì cũng là quốc đô gần mấy trăm năm, đường phố cùng cửa hàng cũng được sửa sang rất tốt.

      Chủ yếu nhất là có tòa cung điện ở đó, đồ đạc bên trong cũng hết sức đầy đủ hết, thậm chí ngay cả long ỷ cũng mang .

      Chương 537: Năm trăm cao thủ đối chọi với chín vạn đại quân

      Đoàn người Chử Thiên Minh chọn hoàng cung trong thành Thục Đô đặt chân, khi hai hắc y nhân đưa Như Thương nàng lại đột nhiên :

      "Vậy Nguyệt các đâu?"

      Hai người kia vui vẻ đáp:

      "Cũng ở trong hoàng cung!" Lời này rất kiêu ngạo, " nghĩ tới có ngày chúng ta cũng có thể lấy hoàng cung làm nhà!"

      Như Thương thầm Vạn Thông quả nhiên có đầu óc làm ăn!

      Thục Đô thành này nếu thuộc về mình Chử Thiên Minh, hoàng cung này đương nhiên còn là của hoàng gia nữa.

      Hoàng cung quá lớn, nhìn đâu cũng thấy lãng phí, lấy ra góc cho Nguyệt các xây tổng bộ, đúng là món hời.

      Nàng được hai người kia đưa vào hoàng cung, mãi cho đến chỗ người mình ở, gặp Quỷ Đồng nhìn nàng cao hứng hô "Như Thương tỷ tỷ", hai hắc y nhân lúc này mới yên lòng rời .

      Lúc này trời tối hẳn, cả tòa thành Thục Đô cũng tiến vào trạng thái đề phòng nghiêm nghặt.

      Trong hoàng cung này khắp nơi bày ra ám tuyến, bảo đảm an toàn của chủ nhân.

      Nàng nhìn thấy Quỷ Đồng triệu tập người xách thứ gì, rương lại rương, là từ trong căn phòng trong hầm mang ra.

      Thấy nàng nghi ngờ, Quỷ Đồng chủ động giải thích:

      "Những thứ này đều là hoàng thượng năm đó giấu trong cung, bây giờ bảo chúng ta chuyển ra, có thể mướn thêm nhiều người tài ba!"

      Như Thương rên lên tiếng, gì.

      Vừa quay đầu, lại thấy Vạn Thông vội vã xông về phía nàng.

      Hai người vội ôn chuyện, Thẩm Ngọc đến trước mặt chỉ hơi gật đầu, sau đó liền vội :

      " nương cuối cùng đến rồi! Có mật thám báo lại, tối nay giờ Tý thái tử muốn công thành. Trừ đại quân, bọn họ vẫn còn đổ kín dầu bên ngoài thành Thục Đô, xem ra là muốn hỏa công!"

      "Đại quân có bao nhiêu người?"

      "Chín vạn!"

      Sau khi nghe xong, Như Thương lắc đầu than khổ.

      Hỏa công hay hỏa công, đối với Như Thương mà là cái gì, nàng lo lắng là đại quân kia.

      Giang hồ nhân sĩ Nguyệt các tập kết tất nhiên là ít, theo lời hai hắc y nhân dẫn đường, ít nhất cũng có năm trăm người.

      Chương 538: Trước đốt thành, sau công thành

      Năm trăm người nghe rất nhiều, nhưng so sánh với 9 vạn người, quả ít đến đáng thương.

      Coi như tất cả đều là cao thủ, cũng tránh được vài kẻ thừa nước đục thả câu.

      Chỉ sợ đến lúc đó cùng đối đầu cùng 9 vạn đại quân, có thể sống sót nửa cũng tệ rồi.

      Lại ngẩng đầu lên, nhưng thấy có người từ trong chính điện ra. Mi tâm Như Thương khẽ động, muốn nghênh đón, dưới chân lại cứ như mọc rể.

      Đến khi người nọ chủ động lên trước, nhìn nàng hồi lâu, cười yên tâm ——

      " trở lại?" Là Chử Thiên Minh.

      Nàng gật đầu:

      "Trở lại!"

      "Trở lại tốt rồi!" Cũng hỏi ngươi có thể nữa hay , chỉ là "Trở lại là tốt rồi"!

      Vạn Thông cúi đầu, sớm học được cách sống yên phận trong thế giới của hai người đó, nghe thấy.

      Số mạng cũng an bài sẵn, tới chậm.

      Như vậy, chậm chính là muộn!

      ......

      Ban đêm rất nhanh đến, cửa chủ thành Thục Đô buổi tối hôm nay trở thành nơi tử thủ của tất cả mọi người.

      Tần Như Thương lợi dụng mấy canh giờ tắm rửa sạch , ăn chút đồ, lại nhìn về phía vẻ mặt lo lắng của hoàng đế, rất khinh bỉ ném câu ——

      "Đây chính là con trai lúc đầu ngươi cầu xin chúng ta cứu về? Sớm biết có ngày hôm nay, bằng để cho bị rắn cắn chết!"

      Hoàng đế Đông Thục biết nàng giận tới cực điểm, mà đó cũng là , nên cũng gì.

      Đoàn người Chử Thiên Minh, Tần Như Thương vội vã chạy tới cửa thành, leo lên tầng cao nhất của thành lầu mới phát , 9 vạn đại quân phía dưới kia ở trong bóng đêm người người giơ cao cây đuốc, là hùng vĩ khó có.

      Vạn Thông chọn mấy cao thủ giang hồ bảo hộ bọn họ, sau đó chỉ điểm mấy chỗ mặt đất ngoài thành, :

      "Phía dưới cũng bị đổ dầu, lát nữa sợ là đốt thành trước, chờ cháy sạch, người mới lên!"

      Chử Thiên Minh cùng Như Thương đồng thời liếc mắt nhìn nhau, nàng mở miệng trước :

      "Thân thể của ngươi sao chứ?"
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 539: Mỗi người thủ bên

      gật đầu:

      "Hơn mấy tháng rồi, làm sao có thể chưa khỏi." Sau đó tiếp: "Lúc dập tắt lửa ta ở bên cạnh che chở ngươi."

      Nàng biết ý là muốn hộ pháp cho nàng, cũng đùn đẩy, trực tiếp gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

      Loại hỏa công quy mô lớn này cũng dễ diệt, huống chi còn có dầu.

      Nếu châm lừa, tảng dầu lớn lập tức bắt lửa nối thành chuỗi.

      Việc này cầu hành động của nàng chẳng những phải nhanh, còn muốn cho mưa rơi lớn đủ tách những tảng dầu kia ra, khiến cho chúng cách nào nối với nhau thành mảng lớn.

      Lúc dẫn mưa như vậy phải có người ở bên hộ pháp, dưới thành tất cả đều là kẻ địch, nếu lúc này có người ngầm ra tay, tính mạng nàng cũng khó giữ.

      Vậy mà, mới vừa đáp ứng lời của Chử Thiên Minh, lại thấy Mai Mai từ bên kia vội vã chạy tới, đến bên hai người giọng :

      " tốt! Đại quân chẳng những tập hợp ở nơi này, ba cửa thành khác cũng đều bị dội dầu lên, mỗi cửa có ít nhất vạn người bên ngoài coi chừng. Sợ là bọn họ chuẩn bị hợp công bốn cửa!"

      Chử Thiên Minh nóng lòng nhíu mi, hai tay nắm thành quả đấm kêu khanh khách.

      Hợp công bốn cửa phải phương pháp tốt, phương diện chiến thuật có rất ít người có thể làm như vậy.

      Bởi vì binh mã bị phân tán, dù sao cũng lớn mạnh bằng tập trung lại, như vậy rất dễ dàng xuất tình huống có nơi nào đó công phá nổi.

      Nhưng đó là đối với tình huống hai bên ngang nhau, trước mắt người trong thành đối với 9 vạn đại quân ngoài kia mà ít đến nỗi ngay cả con kiến cũng bằng.

      Coi như có chút dân chúng tráng niên nguyện ý tạo thành tự nguyện xung quân tham chiến, dù là trang bị hay sức chiến đấu cũng kém quá nhiều.

      Cho nên giáp công bốn phía, đối với người bên ngoài mà , là biện pháp nhanh nhất.

      "Các ngươi !" Như Thương than , với Chử Thiên Minh còn có Vạn Thông và Mai Mai: "Mỗi người thủ nơi, vừa đủ."

      "Vậy còn ngươi?" Ba người đồng thanh, đều lên lo lắng.

      Chử Thiên Minh vẫy vẫy tay gọi Quỷ Đồng, với :

      "Ngươi canh giữ ở bên cạnh Như Thương tỷ tỷ, nhất định phải bảo vệ nàng cho tốt!"

      Chương 540: Phải cẩn thận

      Còn đợi hài tử gật đầu, Như Thương lại lập tức xua tay, :

      "Quỷ Đồng theo Thẩm Ngọc! Mai Mai dẫn theo hai con hổ!" Lại nhìn Chử Thiên Minh —— "Ta yên tâm ngươi, nhưng yên lòng bọn họ!"

      Ý của nàng rất ràng, công phu của Thẩm Ngọc cùng Mai Mai so với Chử Thiên Minh mà kém quá nhiều, Mai Mai dầu gì mang theo hai con hổ, nhưng Vạn Thông lại chỉ có mình, khiến nàng an tâm.

      Chử Thiên Minh dĩ nhiên là hiểu ý của nàng, bây giờ phải lúc mềm lòng, ngươi đẩy ta nhường giải quyết được vấn đề.

      trực tiếp chỉ mấy tên giang hồ cao thủ bên cạnh, bảo họ bảo hộ bên cạnh Như Thương, cũng dặn dò bọn họ bất kể lát nữa thấy cái gì, nhiệm vụ của các ngươi cũng là bảo vệ A Thương nương, nhớ lấy được kinh hoảng, càng được sợ.

      xong lời này, trước mặt mọi người mạnh mẽ ôm Như Thương vào lòng, sau đó giọng bên tai nàng:

      "Phải cẩn thận!"

      Như Thương cảm động nên lời.

      Mấy người chia nhau mà , trong nháy mắt liền biến mất tường thành.

      Lưu lại sáu người che chở Như Thương, những người khác phân tán ở các nơi quan sát động tĩnh quân địch.

      Sáu người này hết sức hiểu những lời của Chử Thiên Minh trước khi có ý gì, hoặc là , bọn họ hiểu có thể có chuyện gì thể tưởng tượng nổi khiến cho bọn họ sợ hãi.

      Lúc này gần nửa đêm, phía dưới có người kêu gọi bức thành giống như hát diễn văn cùng nhau kêu quy hàng.

      Lời khác gì ngoài mấy câu như là, "Các ngươi đại nạn gần đến, mau mau bỏ thành đầu hàng"... Chuyện hoang đường.

      Ai cũng biết đây chỉ là hình thức, trong thành này đều là người lưu vong, ai có thể nghe mà bỏ thành đầu hàng.

      Như Thương lẫm liệt nhìn chăm chú vào đại quân phía dưới, ánh mắt nhanh chóng quét qua đám người vòng, rốt cuộc phát chiếc chiến xa ở tuốt cái góc phía sau.

      Đứng rất xa, nếu như phải năng lực mắt nàng nhìn trong tối rất tốt, sợ là căn bản cũng nhìn thấy chiến xa đó.

      Nàng khẽ hừ tiếng, nàng biết, thái tử tiền nhiệm của Đông Thục nhất định núp ở trong chiến xa.

      Chương 541: Sắp bắt đầu

      Đứng cách khá xa, chắc là sợ trong lúc hỗn chiến bị thương, càng sợ thành oan hồn dưới mũi tên lạnh lẽo của người phía .

      Có chủ tướng kiểu này, bi ai cho 9 vạn tướng sĩ này.

      . .....

      " nương người xem!" Có người chỉ xuống, "Bọn họ sắp bắt đầu!"

      Như Thương gật đầu, động tĩnh phía dưới tia cũng có thoát khỏi ánh mắt của nàng.

      Nàng nhìn thấy ràng, đúng là có đám người xông lên, từng hàng từng hàng, trước dựng lá chắn, sau dựng cung!

      Những mũi tên kia như cây đuốc, cũng bắn lên thành, ào ào mà tập trung bắn vào những nơi đổ dầu.

      thành có mấy xạ thủ bắn cung, là những người giang hồ lấy kĩ năng săn bắn làm chủ.

      Nhưng Như Thương cũng hạ lệnh để cho bọn họ lấy tên đối tên, tuy mũi tên của những người này so với tướng sĩ kia hoàn mỹ hơn nhiều, hơn nữa còn có nội lực trong người, xạ trình cũng xa hơn chỉ chút.

      Nhưng tiếc là số lượng quá ít!

      Lấy mấy người đối chọi với mấy vạn người, coi như bắn chết vài kẻ, thậm chí mấy chục mấy trăm, sao?

      Đại quân phía sau lập tức tiến lên bổ sung, điểm tổn thất này với địch quân mà , căn bản đáng là gì.

      "Các ngươi lui về phía sau bước, chú ý động tĩnh phía dưới, nếu có người lấy tên bắn ta, nhất định phải ngăn lại!" Như Thương rốt cuộc mở miệng hạ lệnh, "Còn nữa..., nhớ lời thái tử điện hạ ! Lát nữa bất kể các ngươi nhìn thấy gì, cũng được sợ! Nhớ chức trách cùng sứ mạng của mình! Làm tốt, bảo bối trong hoàng cung thiếu phần các ngươi!"

      Lần này xong, chần chờ, hít sâu hơi, đồng thời đưa hai tay lên cao, vượt qua đỉnh đầu!

      Những người kia lui về phía sau, cao nhân hẹn mà nhìn theo tay của nàng, nhưng lại thấy bầu trời ban đêm vốn đầy sao đột nhiên tia chớp rạch trời đánh xuống!

      Tia chớp này tới quá mức đột nhiên, lập tức chiếu rọi cả vùng đất, khiến mọi người toàn thân run rẩy.
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 542: Mưa công kích

      "Bảo các ngươi quan sát động tĩnh phía dưới! Nhìn ta làm cái gì!" Tần Như Thương cáu kỉnh, cũng quay đầu lại, dĩ nhiên biết phản ứng lúc này của sáu người họ.

      Bị nàng quát như vậy, mọi người lập tức ý thức được mình thất trách, từng người vội vàng thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhìn xuống chân thành.

      Những người bắn tên kia kéo căng dây cung, thậm chí có mấy mũi tên được bắn ra ngoài.

      Trong lúc nhất thời, dưới thành giác đại hỏa bùng lên.

      Người đứng bên tường theo bản năng lui về sau bước, để tránh sức nóng của lửa đột nhiên bùng lên.

      Lúc này cánh tay Như Thương lại dùng sức chấn động, đột nhiên ánh sáng màu đỏ trong mắt bắn tán loạn, màu đỏ xinh đẹp u tối, lên trong mắt người, giống như nghiệt phá đá mà ra.

      Sau tia chớp, chính là Kinh Lôi.

      Sau tiếng ầm vang, giữa màn đêm liền rạch ra vết nứt.

      Mưa tầm tã ngừng, dập tắt những đám lửa mới dấy lên.

      Sáu người giang hồ đến lúc này mới hiểu được lời cảnh cáo lúc trước là có ý gì!

      Nhưng bọn họ cũng có tâm trạng xem bầu trời mưa, cũng rảnh nhìn Tần Như Thương, quân địch phía dưới vừa thấy bầu trời đêm đột nhiên mưa xối xả, bắt đầu xôn xao.

      Thỉnh thoảng lại có tên bắn lén, vì bảo vệ Như Thương, mọi người rối rít chắn trước người nàng, cố gắng ngăn cản những mũi tên bắn lén.

      Mưa to thành công cản trở thế lửa, nhưng người phía dưới quá nhiều, vừa thấy hỏa công được liền lập tức sửa lại sách lược, bắt đầu trực tiếp công thành.

      Đại đại cộc gỗ từng phát từng phát đánh tới cửa thành, Như Thương thậm chí có thể cảm thấy dưới chân rung động.

      Đem di chuyển mưa dập tắt lửa chuyển sang tấn công người, từng mảng mưa trong nháy mắt biến thành cột mưa, từng phát từng phá đập lên người những tướng sĩ kia.

      Trong lúc nhất thời, mưa to quật ngã đám người, cũng thành công ngăn trở cọc gỗ phá cửa thành.

      Lấy mưa đối kháng 9 vạn người, chuyện như vậy vẫn là lần đầu tiên Như Thương làm.

      Nàng gần như liều mạng tập trung toàn bộ tinh lực của mình để triệu tập mưa to, nâng cao hai cánh tay thỉnh thoảng khẽ động, hai cái tay úp ngửa, mỗi lần động đều có cây cột nước đánh úp về phía quân địch.

      Chương 543: Bên cạnh xuất gian tế

      Dần dần phía dưới có người nhận ra được là này tác quái, càng nhiều mũi tên bắn tới nơi này, nhưng đều bị người chặn lại.

      dũng mãnh của những người giang hồ này lọt vào mắt Như Thương, khiến nàng dần dần yên lòng.

      lo bảo vệ an toàn cho mình chỉ tập trung toàn bộ tinh lực, trong lúc nhất thời, mưa to càng thêm dữ dội!

      Vậy mà, hạnh phúc thế nào chăng nữa thực tế cũng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

      Tần Như Thương vạn lần nghĩ tới, trong số sáu người cao thủ toàn tâm che chở, lại có kẻ là tai mắt tiến vào nằm vùng của thái tử tiền nhiệm!

      Người này cho tới nay biểu thiên y vô phùng*, Như Thương lại tới muộn, căn bản kịp xem kỹ người hợp tác trung hay bất trung.

      * Nguyên ý là chỉ quần áo do tiên trời khâu có vết kim chỉ. Nay thường dùng để ví về vật vô cùng chu đáo, có chút sơ hở nào.

      Lúc dẫn mưa cần có hộ pháp, cũng là bởi vì khi làm phép phải tập trung toàn bộ tinh lực vào chỗ, căn bản thể chú ý thay đổi quanh thân.

      Mà lúc này, chính là lúc Tần Như Thương suy yếu nhất.

      Nếu có người chọn chính xác lúc này ra tay hãm hại, tuyệt đối nắm chắc.

      Cho nên, khi tên gian tế rút ra thanh đoản đao trong tay xoay người cắm thẳng ngực Tần Như Thương cho dù nàng có phân cảnh giác, nhưng căn bản cũng kịp ra tay đánh trả!

      Nhưng vẫn theo bản năng tránh né, rồi lại bởi vì tinh lực xoay chuyển quá nhanh, mà lập tức tâm ma rối loạn!

      Tâm ma vừa loạn, chẳng những mưa bầu trời cách nào khống chế, nàng cũng đứng thẳng nổi nữa, lảo đảo chuẩn bị ngã xuống dưới thành!

      Mưa vì nàng rối loạn mà tấn công lung tung khắp nơi, có rất nhiều còn hướng vào trong thành Thục đô, chuyển sang tấn công người mình.

      Kẻ ra tay hại Như Thương thấy nàng tránh thoát kiếp, ngừng nghiến răng, đột nhiên tay túm chặt lấy cánh tay của nàng vung lên, lập tức đẩy nàng từ cổng thành văng ra ngoài!

      Trong lúc nhất thời, cổng thành trận xôn xao!

      Chẳng ai nghĩ tới có chuyện như vậy xảy ra, càng có nghĩ tới vốn có lợi thế lập tức liền biến chuyển.

      Mưa to khống chế được, từng phát từng phát đánh lên mọi người.

      Chương 544: Áo trắng hương trúc, chỉ có Tiêu Phương

      Mọi người thấy Như Thương bị vứt ra ngoài thế nào, tường thành cao như vậy, nếu nàng té thẳng xuống, có gì giữ lại trực tiếp ngã chết.

      Đừng chi phía dưới còn có mấy vạn quân địch, tốt người bị ngũ mã phanh thây, hoặc là bị chà đạp đến nỗi ngay cả xương cũng còn.

      Có người rất kích động, liều mạng muốn tìm được người ám hại Tần Như Thương chặt làm trăm mảnh.

      Mọi người tuy tiếp xúc với Như Thương nhiều lắm, nhưng bản lãnh của Như Thương đủ làm cho người ta coi nàng như thần tiên mà cung phụng, huống chi nàng còn xinh đẹp đến mức nhật nguyện đối mặt cũng thấy xấu hổ.

      Người nọ cũng hàm hồ, đoản đao vung mạnh mấy cái, cũng liền xông về phía trước hỗn chiến với đám người kia.

      Tình cảnh lúc này ràng là Đông Thục nội chiến, mọi người để ý phía dưới còn có mấy vạn đại quân, người mình đánh người mình, náo nhiệt rối tinh rối mù.

      Lại Tần Như Thương ngã xuống, nàng cố gắng vận khí mạch phi thân lên.

      Nhưng dùng sức đề khí, nhưng lại vị tanh ngọt trào lên.

      Người tâm ma rối loạn rốt cuộc vẫn có biện pháp chuyển tinh lực, Tần Như Thương lúc này trừ bỏ nhìn mặt đất cách mình càng ngày càng gần ra, làm được gì.

      khắc lúc sắp rơi xuống đất, nàng thậm chí nhắm hai mắt lại.

      "Chờ chết" - Hai chữ này lần thứ hai xuất trong sinh mệnh của nàng, lần đầu tiên, chính là lúc đối mặt với nham thạch nóng chảy ở Xích Liệt Sơn.

      Nhưng, số mạng ở lúc ngươi phòng bị xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng có ngoài ý muốn vui mừng.

      Giữa lúc chỉ mành treo chuông, chợt có bóng trắng lao tới, chính xác nâng thân hình Như Thương.

      Sau khắc, cũng thấy người nọ đề khí, giống như người hoàn toàn tự nhiên bay lên, sau hạ xuống đất đưa người trở về!

      Như Thương mở mắt nhìn, đối với người này, cần dùng mắt, nàng chỉ cần ngửi hương trúc nhè tự nhiên phát ra người là có thể nhận ra.

      Áo trắng hương trúc, như nước. Tiêu Phương, đời này chỉ có Tiêu Phương!
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :