1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 500: Gặp được Liên phi

      "Như Thương ngươi suy nghĩ chút, nếu như thuốc kia là do Tiêu Phương cho, còn có thể ở lại chỗ này chờ ngươi đến tìm sao? chắc chắn đoán được ngươi nhận ra nguồn gốc của thuốc? Cho nên ta có thông báo hay , kết quả cũng giống nhau mà thôi! cố tình trốn ngươi, ngươi đương nhiên tìm được!"

      Như Thương giận đến cắn răng, ép buộc mình hít sâu ba lượt, lúc này mới coi như ổn định tâm trạng.

      Nàng biết bộ dáng như vậy hết sức tốt, mỗi lần vừa gặp chuyện có liên quan đến Tiêu Phương, nàng đều mất tỉnh táo.

      Mặc dù trước sau nàng cũng vẫn hành động như vậy, nhưng vọng động lớn hơn lý trí quá nhiều.

      " xin lỗi." Nàng nhận sai trước, cũng biết là với độc chứng, hay Liên phi.

      thanh mang theo nhàn nhạt ưu sầu truyền tới ——

      " tìm cái gì?" Là Liên phi.

      Lúc này độc chứng mới chuyển chú ý sang phụ nhân trước mặt, nghênh đón ánh mắt đó, cũng phải liều mạng khống chế mới có thể nhịn được xung động thầm dâng lên trong lòng.

      Đây là lần đầu tiên nhìn thấy Liên phi sau khi hồi cung, trong trí nhớ cũng là lần đầu tiên mặt đối mặt với mẫu thân ruột của mình.

      biết xung động vừa rồi có ý nghĩa gì, có phải muốn bổ nhào lên phía trước gọi to tiếng "Mẫu thân", hay là muốn hỏi nàng câu tại sao khi trở về cung nàng lại chịu gặp .

      Nhưng cuối cùng cũng gì, làm gì.

      chỉ khẽ gật đầu cái với Liên phi, coi như là hành lễ, sau đó mặt lại lên vẻ đạm mạc dửng dưng.

      Trong lòng Liên phi lúc đó có chút đau đớn, đau đớn này thông qua mi tâm hơi nhíu lại của nàng truyền vào trong mắt của độc chứng, coi như cho chút an ủi nho

      "Tìm Tiêu Phương!" Lúc này giọng của Như Thương truyền đến, sau đó hỏi lại Liên phi."Hoặc là ...... Tìm chủ nhân chai thuốc này!"

      Lấy bình sứ trong tay đưa đến trước mắt Liên phi, nhưng cho đối phương cầm, chỉ tự mình cầm lên cho nàng nhìn cái.

      Chương 501: Phu quân

      Rồi sau đó tiếp:

      " có thể có trăm diện mạo khác nhau, cũng có thể có trăm tên, nhưng ta chỉ muốn biết, người cho ngài chai thuốc này bây giờ ở đâu?"

      Gió đêm mát mẻ, huống chi lúc này bắt đầu vào mùa đông.

      Thân thể gầy yếu của Liên phi giống như phát run, độc chứng muốn tiến lên đỡ nãng, lại nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân vội vã.

      Quay đầu, là Mạc Diên.

      Nha đầu sau khi trở về chạy thẳng vào trong phòng, trở ra trong tay có thêm chiếc áo choàng.

      "Nương nương, mau mặc vài! Có gì vào trong phòng rồi !"

      Liên phi khoát khoát tay, mặc dù kháng cự Mạc Diên khoác áo choàng lên vai mình, nhưng cũng nghe lời Mạc Diên mà vào phòng.

      Nàng giống như đắm chìm vào lời của Như Thương!

      hồi lâu, cuối cùng nỉ non mở miệng, ——

      "...... ! đổi thành diện mạo gì ta đều có thể nhận ra . là phu quân của ta, làm sao có thể nhận lầm!"

      Lời này làm cho Như Thương cùng độc chứng ngẩn ngơ!

      Phu quân?

      Đây là chuyện gì?

      Rốt cuộc vẫn là độc chứng phản ứng trước, vì vậy :

      " phải người kia!" Vỗ vai Như Thương, sau đó lại với Liên phi: "Các ngươi phải cùng người!"

      Liên phi hiểu lắm, lại hỏi:

      " phải hỏi người cho ta thuốc sao?"

      độc chứng gật đầu, tiếp:

      "Có thể người đó chỉ có nhiệm vụ tới đưa thuốc mà thôi, chủ nhân thực của thuốc này cũng phải ."

      Rất nhanh Như Thương liền hiểu ra, nghĩ đến, có lẽ là Tiêu Phương đưa thuốc cho người khác, để người kia đưa đến cho Liên phi.

      Nhưng Liên phi vừa cái gì?

      Phu quân?

      Phu quân của nàng phải Đương Kim Thánh Thượng sao?

      Lời này rất khó hiểu, nhưng độc chứng nghe qua hiểu .

      Tình cảnh lúc đột nhập vào hoàng cung mấy tháng trước lại ra trong đầu, khiến nàng chợt hiểu.

      " vào phòng được ?" Lời này là Như Thương .

      Biết trong lúc nhất thời thể biết được tin tức của Tiêu Phương, nàng dứt khoát cũng sốt ruột.

      Chương 502: Bí mật của Đông Thục 1

      Dù sao nàng có thúc giục, Liên phi kia cũng giống người thẳng, đợi nàng ta xong toàn bộ, thế nào cũng phải đến trời sáng.

      Nàng lời này khiến Mạc Diên vui vẻ, cũng rất thuận lòng độc chứng.

      Liên phi cũng cố chấp nữa, để Mạc Diên đỡ nàng vào phòng.

      Mạc Diên tìm cái ghế cho bọn họ ngồi, Liên phi nhìn lên, :

      "Mạc diên nghỉ ngơi trước !"

      "Vậy......" Mạc Diên có chút do dự, dù sao trong phòng còn có người ngoài ở đây, tóm lại rất tiện.

      " sao." Liên phi tiếp, "Con trai ta ở đây, nếu ta có cần cái gì, vẫn có thể chăm sóc phải sao!"

      độc chứng vội vàng đứng dậy, hơi thi lễ với Liên phi, có chút kích động, thanh lại vẫn như thường ——

      "Nương nương đúng."

      Mạc Diên bất đắc dĩ, chỉ đành phải hơi cúi người, rồi sau đó rời .

      Như Thương cảm giác được, e rằng chuyện Liên phi sắp ra Mạc Diên thể nghe.

      Đều trong thâm cung nơi nơi đều là bí mật, xem ra lời này phải giả.

      "Mạc Diên từ theo ta." Liên phi tự , "Rất nhiều chỗ chúng ta cũng rất giống, thậm chí....Bao gồm cả người trong lòng."

      Nàng đến đây, nhưng lại tiếp nữa.

      Tiếp theo lời xoay chuyển, ra câu ——

      "Đưa ta lọ thuốc kia, mới là hoàng đế Đông Thục thực .... .."

      Trước đây Như Thương thể ngờ rằng, hôm nay lại ngoài ý muốn nghe được bí mật kinh khủng về đông Thục!

      Liên phi , hoàng đế bây giờ căn bản là giả!

      cùng với hoàng đế Đông Thục thực là sinh đôi, Hoàng là huynh, Vương là đệ.

      Lại , Liên phi cùng nhị hoàng tử, cũng chính là hoàng đế giả bây giờ năm đó đôi trời sinh.

      Hai người quen nhau từ thuở , tuấn, nàng mỹ, là đôi làm người ta vô cùng hâm mộ.

      Lúc đó thái thượng hoàng vốn tính gả, nhưng khi đó bọn họ còn , đợi đến tuổi thành hôn thái thượng hoàng lại băng hà.

      Sau đó con lớn bổ nhiệm lên ngôi, lại ép nàng tiến cung, phong làm hoàng phi, ban cho chữ ‘Liên’!
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 503: Bí mật của Đông Thục 2

      Khi đó Liên phi ngàn lần muôn, lòng muốn chết.

      Nhưng sau đó nàng mang thai, biết đây là cách nào thay đổi.

      Nữ nhân, hơn phân nửa rất dễ dàng chấp nhận.

      Đặc biệt là nữ nhân cổ đại, chuyện cưới gả vốn theo lệnh của cha mẹ lời của mối mai, huống chi đối phương còn là hoàng đế.

      Vả lại còn có hài tử, những chuyện trước kia có thể quên, nên khuyên mình tận lực quên .

      Cùng hoàng đế mặc dù có gì tình , nhưng cũng có tình cảm quen biết từ , còn có đứa con trong bụng, dầu gì bọn họ cũng là cha mẹ.

      Vướng mắc trong lòng Liên phi được cởi bỏ, cũng tính toán về sau chăm sóc cho hài tử tốt.

      Nhưng đệ đệ của hoàng thượng lại nghĩ như vậy, đối với chuyện nữ nhân mình mến bị ca ca cướp vẫn luôn ghi hận trong lòng.

      Vì vậy ngầm mưu tính tìm cách trả thù mối hận đoạt ái, rốt cuộc sau năm năm nắm được cơ hội cướp lấy ngôi vị hoàng đế.

      Chỉ tiếc lần soán vị này làm cũng quang minh chính đại, cậy vào mình có khuôn mặt giống ca ca y đúc, man thiên quá hải* lừa mọi người. (* man thiên quá hải ý chỉ lừa dối, giấu diếm người khác)



      Tiên hoàng lúc ấy chỉ sủng ái mình Liên phi, thậm chí lập hậu.

      Những phi tần khác ở trong hậu cung cũng chỉ để làm cảnh, cho nên chuyện tráo hoàng đế, lừa được mọi người.

      Mới bắt đầu, hoàng đế giả cũng chiêu phi thị tẩm, vì vậy ngay cả Liên phi cũng bị lừa.

      Nhưng khi đáp ứng Tây Dạ đưa thái tử Chử Thiên Minh sang làm con tin, bị Liên phi nhìn ra manh mối.

      Theo lời Liên phi, Thiên Minh là con trai duy nhất của hoàng đế lúc ấy, đến tận xương tủy, chắc chắn đáp ứng đưa con trai mình làm con tin.

      Nhưng hoàng đế giả kia sau khi dàn xếp xong chuyện về Tây Dạ lại cưới thêm số phi tần, cũng có con của mình.

      Sau khi Thiên Minh bị đưa đến Tây Dạ, Liên phi lại cảm thấy có cái gì đúng, chủ động tìm mấy lần, lúc này mới phát ra bí mật trong đó.

      Nhưng việc đến nước này, nàng cũng có cách nào tố giác.

      Đứng theo phương diện quân chủ đất nước, hoàng đế giả làm tệ.

      Chương 504: Thù giết cha, ai có thể báo

      Thái thượng hoàng chỉ có hai người con trai, con lớn chết, nếu như con thứ hai lại bị tố giác, giang sơn này rối loạn.

      Cho nên, từ đó về sau nàng liền tự nhốt mình ở Liên viện, cũng ra ngoài.

      Hòang cung Tấn Dương cùng thành Thục Đô giống nhau như đúc, nhưng kỳ căn bản phải là hoàng cung!

      Đây chẳng qua là do hoàng đế tại sợ quả báo, vẫn luôn kiêng kỵ với hoàng cung Thục Đô, vì vậy mới cho xây hoàng cung giống y như đúc ở Tấn Dương.

      . .....

      Liên phi chuyện xưa khiến cho độc chứng rung động rất lớn, vẫn cảm thấy hoàng đế tại tuy danh nghĩa là cha , nhưng luôn mang đến cho cảm giác xa cách.

      Cho dù lạnh lùng, tình cảm lãnh đạm đến mức nào chăng nữa, sao có thể có chút tình cảm nào với người có quan hệ huyết thống với mình.

      Nghĩ đến, kẻ kia chẳng những phải cha ruột của , ngược lại còn là kẻ thù giết cha mình!

      Vừa nghĩ tới điều này, vốn ngồi ghế dựa độc chứng đột nhiên liền xông ra ngoài.

      Cũng để ý đến tiếng kêu sợ hãi của Liên phi, sải bước lên trước, kéo cửa phòng phóng ra bên ngoài!

      Như Thương ở phía sau hô tiếng ——

      "Ngươi làm gì đấy?"

      Nhưng nghe được thanh từ xa vọng lại ——

      " đòi nợ máu!"

      Nàng hơi kinh hãi, chuyện có thể khiến cho độc chứng vọng động như vậy nàng chưa từng thấy qua.

      Cho tới nay, bọn họ ở chung người dễ vọng động trước nay đều là nàng.

      Như Thương vẫn luôn cảm thấy độc chứng cũng phải thực trầm tĩnh, chỉ chờ thời cơ thích hợp, đợi chuyện khiến vọng động mà thôi.

      ví dụ như tại!

      ví dụ như chuyện hung thủ giết cha ruột ở trước mắt!

      Tần Như Thương đột nhiên lạnh lùng cười tiếng, nhìn Liên phi lảo đảo chạy tới, mở miệng, :

      " ra mưu chỗ nào cũng có!"

      Liên phi liền giật mình, rồi sau đó run rẩy mà :

      ". ..... Mau ngăn lại! thể để cho sinh !"

      Nàng hỏi ngược lại:

      "Thù giết cha, ai có thể báo?"

      Chương 505: Nương nương, vị thị nữ kia đâu

      Cả người Liên phi run rẩy, hai tay nắm chặt khung cửa mới có thể đứng thẳng được.

      Như Thương đột nhiên nhận ra chuyện, vì vậy nhìn khắp nơi, tiếp:

      "Nương nương, vị thị nữ kia đâu?"

      Nghe nàng hỏi vậy, Liên phi cũng hơi kinh ngạc hồi lâu.

      Mạc Diên có ở đây...... Nàng sớm nên nhận ra, Mạc Diên quả ở đây!

      "Nương nương bảo trọng!" Như Thương hơi thi lễ, sau đó nán lại nữa, đuổi theo độc chứng.

      Lúc này phía chân trời mảng trắng, hoàng đế có lẽ dậy rồi.

      Tẩm cung hoa lệ nhất hoàng cung rất dễ tìm, khi nàng vọt vào có đại đội Ngự Lâm quân vây quanh đại điện.

      Nhưng ai cản được nàng, càng ai cản được Chử Thiên Minh lao vào bên trong.

      Lúc này hoàng đế mới vừa khoác áo, cung nữ đứng bên cạnh than thở khóc lóc cái gì.

      độc chứng bước vào điện vung lên chưởng, chút nghĩ ngợi liền đánh về phía hoàng đế.

      Ngự Lâm quân sau lưng cũng yếu thế, dù trong lòng vẫn luôn vô cùng sợ hãi vị thái tử này, nhưng lúc này vẫn phải ra sức bảo vệ tính mạng của Hoàng đế!
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 506: Thái tử giết cha

      Ai cũng ngờ vị thái tử vất vả mới có thể hồi triều lại làm ra chuyện như thế!

      Có tướng sĩ vung đao bổ tới, có người đứng ở xa xa kéo cung, mũi tên nhắm thẳng về phía Chử Thiên Minh.

      Như Thương cười lạnh, gần như là ra tay cùng lúc với độc chứng ——

      hướng về hoàng đế, mà nàng đối phó với Ngự Lâm quân bên ngoài!

      Những tướng sĩ vốn phải bảo vệ hoàng đế nhưng bây giờ thể tiến lên được bước, Như Thương lấy địch mười, chẳng những bảo vệ độc chứng an toàn, còn có thể khiến bên Ngự lâm quân rối loạn, khiến những tiễn thủ ở xa thể bắn tên.

      Nhưng, chưởng này của độc chứng cũng đánh trúng ngực của hoàng đế Đông Thục.

      Trong giây phút như chỉ mành treo chuông, đột nhiên nhào tới trước người hoàng đế, đành thay tiếp chưởng của độc chứng.

      Như Thương giải quyết quân tướng sau lưng xong quay đầu lại, chỉ thấy Mạc Diên ở Liên viện dựa vào hoàng đế Đông Thục dần dần trượt xuống.

      Chương 507: Ý trời! Đây đều là ý trời

      Bởi vì ngũ tạng đều dập nát, nàng phun ra rất nhiều máu, máu rất nhanh lan ra đầy đất nhìn thấy mà ghê người.

      "Mạc Diên! Mạc Diên!" Hoàng đế Đông Thục gào to, tiêu điều lạnh lẽo bi thương, khiến cho lòng người đau buồn.

      Khi ngẩng đầu lên, chỉ thấy Chử Thiên Minh đứng sóng vai cùng Tần Như Thương.

      người tỏa ra khí phách, người xinh đẹp nhưng lạnh lẽo kinh người.

      :

      "Tại sao lại làm như vậy? Hai mươi năm rồi, tại sao kết quả vẫn là như vậy?"

      độc chứng nhàn nhạt nhìn Mạc Diên được ôm vào trong ngực, mấy tháng trước lần đầu tiên bước vào hoàng cung thành Tấn Dương, hai người đứng ở cửa Liên viện chuyện với nhau lần, bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy.

      Mạc Diên thích người đàn ông này, sớm nên đoán được!

      "Nếu như ngươi nhận chưởng này, nhiều nhất nằm mười ngày mất mạng!"

      Đúng vậy, cũng sử dụng toàn lực.

      Mặc dù trong lòng phẫn hận, nhưng vẫn tồn tại lý trí.

      Đông Thục thể loạn, vị hoàng đế này cũng thể chết!

      Nhưng Mạc Diên tới nhận thay chưởng này, nữ tử yếu đuối sao có thể chịu được.



      "Ý trời! Đây đều là ý trời!" Hoàng đế Đông Thục rống tiếng dữ dội, rồi nhìn độc chứng : "Là mẫu thân ngươi cho ngươi phải ? Nàng hận ta hai mươi năm, nhưng chịu nghe ta giải thích. Nếu như trẫm cho ngươi, chuyện vốn phải như vậy! Ngươi tin sao?"

      độc chứng đáp.

      hồi lâu, hoàng đế bất đắc dĩ cười khổ:

      "Thôi! Ta đáp ứng ! Đáp ứng có chết cũng ! Điều bí mật này cứ để ta mang theo cho đến chết! Ai bảo chúng ta là huyết nhục chí thân!"

      Dứt lời, phất tay, lệnh những Ngự Lâm quân còn lại rút lui.

      Có tướng lãnh yên lòng, :

      "Thuộc hạ ở lại bảo vệ hoàng thượng!"

      Quốc quân giận dữ ——

      "Cút! Bảo vệ! Bảo vệ! Ngươi xem ngươi đánh thắng được họn họ sao? Tất cả đều lui ra cho trẫm! Tất cả cút hết!"

      ......

      Như Thương biết hoàng đế xử lý thi thể Mạc Diên thế nào, nàng nhìn ôm thi thể kia ngừng khóc thút thít bị độc chứng kéo ra ngoài.

      Chương 508: Người có điểm dừng

      Lúc này mặt trời hoàn toàn lộ ra từ phía Đông, vụ náo loạn vừa rồi khiến nhiều người coi bọn họ như sài lang hổ báo, nhìn thấy bọn họ, hoặc là căm tức, hoặc là sợ hãi.

      Nàng hỏi :

      "Chúng ta bây giờ đâu?"

      độc chứng đáp:

      "Trở về chỗ Liên phi nương nương!"

      "Ngươi phải gọi nàng là mẫu phi đấy!" Như Thương giọng lầm bầm câu, tiếp: "Có phải muốn hỏi chuyện gì đó ?"

      Đối phương gật đầu:

      "Sở dĩ đánh ra chưởng kia, là thay mẫu thân ta giải tỏa uất ức ở trong lòng hơn hai mươi năm qua. Nhưng ta biết, chuyện cũng đơn giản như bà ấy . Tựa như lời vừa rồi của hoàng thượng, chuyện ra phải như vậy! Mà phụ thân của ta,..... Ông ấy cũng chưa chết! Ta cứu ông ấy lần, mà lâu trước ông ấy cũng tự mình đưa thuốc tới cứu Quỷ Đồng."

      vậy Như Thương mới nhớ, đúng vậy! Lúc ban đầu nàng cho rằng thuốc kia là Tiêu Phương cho, nhưng mà Liên phi là phu quân nàng cho, rồi sau đó kể lại chuyện trước kia.

      Hôm nay xem ra, hoàng đế thực còn sống, hơn nữa...... Nàng cảm giác, tìm được người kia, cũng có thể tìm được Tiêu Phương.

      "Vậy nhanh !" Nàng thúc giục tiếng, sau đó tăng tốc độ.

      độc chứng than trong lòng, biết ý định của Như Thương, cũng biết Như Thương muốn tìm Tiêu Phương so với việc tìm kiếm Thầm Châu còn gấp hơn nhiều.

      tự mình trải qua đoạn mở đầu, nhưng cách nào biết được kết thúc của những chuyện này.

      Khi tìm được Thầm Châu cùng Tiêu Phương, nữ tử này đâu đây?

      vốn cho rằng mình là kẻ có nơi dừng chân, từng bước từng bước đến đâu tính đến đó.

      Nhưng hôm nay xem ra, người thực có nơi dừng chân, là Tần Như Thương!

      ......

      Trở lại Liên viện lần nữa, Liên phi quỳ trước tượng Phật cầu khấn.

      Dường như phát có người đẩy cửa vào, thèm quan tâm, tự mình ngồi niệm kinh văn.

      Rốt cuộc là Như Thương mở miệng trước, nàng :

      "Liên phi nương nương, Mạc Diên chết!"
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 509: Người ở cổ mộ Đông Thục

      Dù sao cũng là thị nữ theo nàng nhiều năm, nàng cảm thấy cần thông báo tiếng.

      độc chứng cũng đồng thời mở miệng, tiếp tục lời của Như Thương——

      "Nàng vì hoàng đế đỡ chưởng của ta, xem như..... xem như là ngoài ý muốn."

      Tiếng gõ mõ dừng lại, người quỳ trước tượng Phật cuối cùng cũng có phản ứng.

      Nhưng lại nghe thấy Liên phi :

      "A di đà Phật! Chuyện thế gian có nhân tất có quả, ý định của Mạc Diên bổn cung sớm biết được, nàng cùng với bổn cung đóng cửa tự bế nhiều năm như vậy, cũng làm khó cho nàng."

      độc chứng há miệng, giống như muốn khuyên cái gì, nhưng lời đến khóe miệng lại chỉ là câu:

      "Nương nương nén bi thương."

      Như Thương liếc cái, biết tiếng mẫu phi hoặc là mẫu thân khó mà gọi ra miệng được, thầm đúng là người kỳ quặc.

      "Nương nương, chúng ta tới hỏi người chuyện!" Nàng chủ động mở miệng hỏi, cũng miễn cho độc chứng cùng Liên phi lúng túng.

      "Bọn họ ở cổ mộ Đông Thục, các ngươi !"

      Trong lòng nàng rung động, vội vã hỏi ——

      "Người là Tiêu Phương cũng ở đó?"

      Liên phi hơi lắc đầu, :

      "Bổn cung biết Tiêu Phương là ai, nhưng ta thấy còn có người cùng , chắc đó là người ngươi tìm."

      "Cám ơn mẫu phi!" Rất đột nhiên, độc chứng ném câu như vậy.

      Như Thương nhìn về phía , nhưng thấy ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào lưng Liên phi, bà ấy chỉ khẽ run chút cũng quay đầu lại, từ trong hốc mắt của , mơ hồ hơi ươn ướt.

      " !" Liên phi , "Thuận tiện cho phụ thân ngươi biết, Bổn cung biết trở lại trong cung nửa năm, cũng phải là vì muốn gặp ta hoặc là bảo vệ ta. chỉ vì muốn tìm cái gì đó! Bổn cung trách ! Nhưng chỉ muốn hỏi, nếu còn sống, tại sao trở lại? Coi như trở lại, cũng nên dẫn ta mới phải! Nếu như trong lòng có ta, tại sao ban đầu còn cướp đoạt ta tới tay!"

      Nàng xong, sau liền khoát tay áo, có chút mệt mỏi :

      "Ta mệt rồi, các ngươi !"

      Chương 510: Ta nhận ân tình của Tiêu Phương, thể báo

      Bọn họ ra khỏi Liên viện, hẹn mà cùng về phía —— Cửa cung!

      Nhưng được mấy bước cả hai dừng lại, sau đó độc chứng :

      "Phải chuẩn bị ngựa!"

      Như Thương cũng tiếp ——

      "Cổ mộ Đông Thục cách nơi này gần ba trăm dặm, phải là ngựa nhanh!"

      ......

      Hai người ở hoàng cung, muốn hai con khoái mã khó, cửa cung căn bản cũng có người dám ngăn cản.

      Cổ mộ Đông Thục phải nơi bí mật, Hoàng Lăng ở đâu mọi người đều biết.

      Chử Thiên Minh, Tần Như Thương, hai người hai ngựa chạy như điên. Nhưng, mục tiêu khác nhau.

      "Ngươi tìm Tiêu Phương!" Ra khỏi thành Tấn Dương, thanh độc chứng nâng cao, phải hỏi mà là trần thuật khẳng định.

      Như Thương cũng dối gạt, dứt khoát :

      " sai! Là tìm Tiêu Phương! Ngươi sao? tìm phụ thân?"

      "Đúng!" độc chứng cũng gật đầu, "Ta muốn hỏi ông ấy, rốt cuộc hai mươi năm trước xảy ra chuyện gì!"

      "Như vậy tốt!" Nàng lớn tiếng mở miệng, "Chử Thiên Minh, như vậy rất tốt! Cho tới nay cũng chỉ có ta có mục tiêu, tại ngươi rốt cuộc cũng có mục tiêu của mình, như vậy rất tốt!"

      " biết chuyện xưa kết cục là buồn hay vui, có cái gì tốt!" trầm giọng, "Như Thương, ta hỏi ngươi! Tìm được Tiêu Phương sao? Tìm được Thầm Châu rồi ngươi làm gì?"

      Câu hỏi này, cũng là điều Như Thương tự hỏi.

      Đúng vậy, tìm được Tiêu Phương cùng Thầm Châu, sau đó sao?

      " biết." Trầm mặc lúc lâu, rốt cuộc từ từ mở miệng, "Ta biết. Nhưng mà ta nhận ân tình của Tiêu Phương, thể báo đáp."

      "Báo đáp?" Vừa giục ngựa, Chử Thiên Minh vừa quay đầu nhìn nàng, "Làm cách nào để báo đáp? Lấy tình báo ân tình? Đây là lí lẽ gì chứ?"

      "Ta......" Như Thương đột nhiên có chút cứng họng, nhưng lời của độc chứng lại khiến nàng suy tư.

      Suy tư về lời của —— Tình .

      Tình , là từ cho tới nay đều hết sức xa vời cách cuộc sống của Tần Như Thương.

      dám , thể , dần dần, cũng . ..

      Kiếp trước nàng có quyền đề cập đến, kiếp này nàng nhát gan dám đề cập đến.

      Nhát gan, là bởi vì kiếp trước vô duyên tạo thành bóng ma quá mức mãnh liệt trong lòng.

      đời kia, thân phận đặc thù khiến cho nàng hoàn toàn có chút tự do, trong cuộc đời tất cả đều là vì tổ chức, cũng là vì quốc gia.

      Thậm chí ngay cả cái mạng này, lúc nào cũng phải chuẩn bị dâng hiến cho tổ quốc.

      Nàng dám , thể , dần dần, cũng .

      " ra ngươi cũng hoàn toàn đúng!" Như Thương rốt cuộc cao giọng, đáp lại câu hỏi của độc chứng: " phải dùng tình báo ân tình, ta cùng với Tiêu Phương, đâu chỉ có phần đại ân kia. Chúng ta ở chung bốn năm, rất nhiều chuyện cũng đơn giản như ngươi tưởng."

      Tiếp tục giục ngựa, :

      "Chúng ta tạo thành thói quen có người kia trong cuộc đời, ta quen mở mắt ra là có thể nghe được tiếng tiêu thổi bên đình, cũng quen mỗi ngày đều ăn thức ăn ta làm. Ta nghĩ...... Đây giống như tương cứu trong lúc hoạn nạn thôi!"

      "Tương cứu trong lúc hoạn nạn là sao?" độc chứng nhíu chặt lông mày, mặt tàn khốc —— "Tần Như Thương các ngươi tự hỏi lòng, cẩn thận suy nghĩ lại rốt cuộc mình muốn cái gì!"

      xong lời này, nghe thấy độc chứng thêm nữa chữ.

      chỉ vội vàng giục ngựa, buồn bực lao về phía cổ mộ Đông Thục.

      Tâm tư Như Thương rất loạn, ngựa bao lâu, lòng của nàng rối loạn bấy lâu.

      Nhưng dù nghĩ đến mức nào, cũng nghĩ ra được quan hệ giữa nàng cùng Tiêu Phương, rốt cuộc là loại quan hệ gì.

      Cho đến khi độc chứng nhắc lại câu ——

      "Nếu như đổi lại là ta biến mất khỏi cuộc sống của người, ngươi làm thế nào?"

      câu này tựa như cho nàng kích!

      Đúng vậy! Nếu như người vẫn bị nàng gọi thầm trong lòng là độc chứng này, nếu như biến mất, mình như thế nào?

      Như Thương cảm thấy dường như vừa bắt được ý nghĩ, nàng muốn theo ý tưởng chợt lóe này nghĩ sâu hơn, có lẽ có thể nghĩ ra số chuyện.

      Chương 511: Mây động đất

      Nhưng mà, ông trời cũng cho nàng quá nhiều thời gian suy nghĩ.

      Khi ngựa của bọn họ tiến vào phạm vi cổ mộ Đông Thục, Như Thương vừa ngẩng đầu, lại thấy vùng trời đỉnh đầu bắt đầu có biến hóa khác thường.

      Bọn họ chạy vội suốt cả ngày đêm, lúc này vốn nên là đêm khuya yên tĩnh, nhưng lại chẳng biết vì sao bầu trời trước đó vốn đen như mực có cả ánh sao nay lại bắt đầu từng mảng trắng bệch.

      Trắng đó phải biểu trời sáng, Như Thương quan sát chút, liền nhận ra đó là tầng mây dầy cộm nặng nề đè ép xuống.

      Những đám mây đó kéo thành đường dài, phần đầu là màu trắng, càng kéo về sau từ từ chuyển dần sang màu đỏ.

      Theo tượng thiên văn quỷ dị, cuồng phong xung quanh cũng bắt đầu tàn phá.

      Nhưng kỳ quái là, gió to lớn như thế, lại có ảnh hưởng chút nào đến những đám mây bầu trời.

      Đều mây theo gió, dù nhanh, nhưng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

      Vậy mà lúc này mây cùng gió lại hoàn toàn liên quan, dù là cuồng phong, cũng vẫn đứng yên ở đó nhúc nhích.

      Đương nhiên, dù theo gió, nó vẫn tự dịch chuyển.

      Rất nhiều đám mây hình dạng đường thẳng dần dần nổi lên gợn sóng, giống như chiếc quạt xòe ra trời!

      Những đám mây đó đều hướng về cùng chỗ, nếu như nàng đoán làm, nơi đó chính là cổ mộ Đông Thục!

      Như Thương thầm tốt!

      Đây ràng là biểu của mây động đất, tượng thiên văn quái dị này giống như điềm báo trước của động đất.

      Mà ở cổ mộ Đông Thục, chính là trung tâm động đất.

      Nàng lập tức dừng ngựa, giơ tay lau giọt mồ hôi trán.

      Chỉ trách mình sơ sót, ngay từ mấy tháng trước lúc đẩy lui Tây Dạ, trời cũng có biểu quái dị.

      Bầu trời bình thường đỏ như vậy, lúc ấy nàng cảm thấy có chút kỳ quái.

      Chỉ là sau đó cũng có chuyện gì lớn xảy ra, từ từ quên.

      Lẽ ra khi đó nên cảnh giác, tượng kỳ quái phải biểu ra ngay lúc đó, có thể kéo dài mấy ngày, có khi kéo dài mấy tháng!
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 512: Sắp động đất

      Nhìn ra được khác thường của Như Thương, độc chứng cũng cho ngựa chậm lại!

      tượng bầu trời cũng nhìn thấy, nhưng tượng khoa học như mây động đất độc chứng cũng hiểu.

      Chẳng qua cảm thấy nhất định là có chuyện lớn xảy ra, tầng mây vừa dầy vừa thấp tiếp tục theo khí bốn phía dần dần đè nén lại.

      " xảy ra chuyện gì?" hỏi, đưa tay ghìm ngựa của Như Thương và của lại."Đừng nữa, ràng rồi hãy !"

      Như Thương ngừng lại, định thần lát, sau đó chỉ vào dải mây trước mặt, :

      "Ngươi nhìn bên kia, có phải là cổ mộ Đông Thục ?"

      độc chứng nhìn lát, lắc đầu :

      "Ta lắm! Cổ mộ Đông Thục ở đâu, ta sau khi vào cung mới xem được tư liệu! Biết đại khái phương hướng, nhưng chưa đến đó bao giờ."

      "Ta cảm thấy là dúng!" Như Thương hít hơi sâu, thúc giục: "Chúng ta thể tiếp tục trì hoãn, phải nhanh lên! Chỗ đó sợ là sắp có động đất, hơn nữa cấp độ động đất rất lớn! Nếu như phụ thân của ngươi cùng Tiêu Phương đều còn ở trong cổ mộ, chúng ta nhanh chóng đưa họ ra! Nếu động đất xảy ra, chúng ta ở mặt đất cũng rất khó tránh, chứ đừng đến người ở trong cổ mộ.”

      "Động đất?" độc chứng sửng sốt, ngay sau đó phản ứng lại: "?"

      Nàng gật đầu:

      "! nhanh ! Giá... ——"

      Như Thương giục ngựa chạy trước, độc chứng theo ngay sau.

      Bấy lâu nay, Chử Thiên Minh đối với phán đoán của Tần Như Thương đều tin tưởng dứt.

      Tuy Như Thương mạnh mẽ nhưng dù sao cũng là nữ nhân thể tránh có chút mảnh mai cùng xung động, nhưng biết, trong đầu Tần như Thương có rất nhiều kiến thức mà bản thân cũng biết.

      Có rất nhiều chuyện, nàng luôn đưa ra những phán đoán giống , những phán đoán này lại thường ở thời khắc mấu chốt đưa đến tác dụng ngờ.

      Lần này xông về cổ mộ, hai người cắm mũi tên ở đuôi ngựa, để ngựa này có thể chạy nhanh hơn chút!

      Chương 513: Nếu như có chuyện, mỗi người tự chạy

      Nhưng mà rất dễ nhận thấy, bọn họ có nhanh hơn nữa, cũng bằng biến hóa xảy ra bầu trời.

      Như Thương mắt thấy tầng mây bầu trời lại động mấy cái, những dải mây hình quạt lại càng tụ lại gần nhau, trong lòng thầm nghĩ tốt!

      Lúc này hai người chạy tới cửa lớn trước Hoàng Lăng, cổng vòm bằng đá cao lớn lúc này tập trung rất nhiều tướng sĩ.

      Vừa thấy có người, các tướng sĩ rối rít tiến lên cản đường.

      Nếu như là lúc bình thường, bọn họ nhất định quát chói tai ‘người tới mau mau rời ’, hoặc dứt khoát bắt lại tra hỏi.

      Nơi này là Lăng mộ hoàng gia, có mấy ai dám to gan đến nơi này làm loạn.

      Thế nhưng lúc này, các tướng sĩ ràng còn tâm tư kia.

      Vừa thấy có người, chẳng những quát mắng, ngược lại còn chủ động lên trước theo chân bọn họ hỏi:

      "Hai vị từ đâu mà đến? Xin hỏi bầu trời chỗ các ngươi có dị động ?"

      Như Thương biết những người này là bị dị động bầu trời lần này làm cho sợ hãi, cho nên quên mất chức trách của mình, vội vàng muốn biết tình huống bên ngoài.

      Nàng cũng muốn tốn nhiều lời, trực tiếp hỏi độc chứng ——

      "Ngươi có mang theo lệnh bài ?"

      độc chứng gật đầu, từ bên hông rút ra tấm kim bài!

      Bài này làm từ vàng ròng, phía có khắc chữ ‘Minh’ rất lớn!

      Ngụ ý cho thân phận thái tử Chử Thiên Minh.

      Dĩ nhiên, chữ khắc kim bài giống như kim bài của Hạo Vương trước kia, phía tấm kim bài trong tay độc chứng còn khảm viên Phỉ Thúy ngàn năm.

      Những tướng sĩ kia đương nhiên nhận ra đây là vật hoàng gia, rối rít quỳ xuống đất.

      Độc chứng mở miệng :

      "Dị động lần này tầm thường, ta vào xem chút, các ngươi cần theo! Nếu như lát nữa có động đất, các ngươi mỗi người tự chạy !"

      Rất được lòng người, chủ tử có thể để cho hạ nhân chạy cũng ít thấy, cho nên các tướng sĩ càng ngừng dập đầu đứng dậy!

      Như Thương giục ngựa xông qua đám người chạy thẳng tới cổ mộ, độc chứng đuổi theo ngay phía sau, trong lòng hai người lúc này đều vội vàng tới cực điểm.

      Chương 514: Xảy ra động đất cực lớn

      Rốt cuộc, Lăng chính của Hoàng Lăng ra trước mắt.

      Đây là Lăng mộ hoàng đế đời trước, khí thế hào hùng.

      Nếu như bình thường, Tần Như Thương nhất định rất thích thú thăm quan vòng.

      Nhưng tại được, tất cả tinh lực của nàng tập trung ở cửa Lăng mộ.

      Nàng xuống ngựa chạy như điên về phía đó, độc chứng cũng theo.

      Hai người dừng lại trước lối vào, sau đó đồng thời mở miệng lớn tiếng gọi ——

      "Tiêu Phương!"

      "Phụ thân!"

      Lời vừa ra khỏi miệng, theo bản năng nhìn nhau.

      độc chứng khoát tay áo với nàng, chuyện cho tới nước này, còn tâm tư để ý Như Thương muốn xa rời với Tiêu Phương nữa.

      hết lời, nếu nàng có chút tâm, tự nhiên nghĩ rồi hiểu.

      Hai người hướng về phía trong Lăng mộ gọi lát, nhưng mà nghe được chút hồi nào.

      Như Thương chỉ vào trong Lăng mộ :

      "Xem ra chúng ta phải vào! Chỗ này ràng cho thấy có người mở ra, xem ra phải dùng sức mạnh cưỡng chế, chắc hẳn là người quen thuộc với cơ quan nơi này!"

      "Nhất định là ông ấy!" Lần này, là độc chứng trước bước, qua trước mặt Như Thương. Đồng thời còn : "Chỉ có hoàng đế Đông Thục thực mới có thể biết cơ quan của Hoàng Lăng, bọn họ nhất định ở bên trong, ta ——"

      "Chử Thiên Minh!" chưa xong, chỉ nghe thấy Như Thương sau lưng đột nhiên kêu to tiếng, sau đó cổ áo của liền bị lực mạnh kéo trở lại!

      biết là Như Thương kéo , nên phản kháng, chỉ là hiểu Như Thương vẫn luôn vội vàng tại sao lúc này lại ngăn cản .

      chuẩn hỏi, chợt cảm thấy dưới chân rung chuyển, từ yếu ớt đến mãnh liệt, rồi từ mãnh liệt đến gần như gầm thét ——

      Cuối cùng, mặt đất lại giống như biển cả sóng lớn cuộn trào ngất trời!

      Hai người từng bước lui về phía sau, lôi kéo lẫn nhau, thỉnh thoảng bị lật tung mặt đất, thỉnh thoảng còn bị đụng vào cột đá đổ nát hoặc cây tùng xung quanh.
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :