1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 485: Con hổ mang Linh Nhi tản bộ trong cung

      Tiểu nha đầu hầu hạ trong phòng Như Thương tên là Khai Tâm, là cái tên may mắn, làm cho người ta rất là hài lòng.

      Như Thương có thói quen ngủ trễ, thức dậy cũng sớm.

      Nàng ngủ thêm lát, nha đầu kia cũng theo đó mà dậy quá sớm, đây đối với hạ nhân mà là chuyện cực tốt.

      Khai Tâm chăm sóc Như Thương cũng nhiều hơn chút, hầu hạ cũng tỉ mỉ hơn.

      Dần dần, Khai Tâm lại cảm thấy ra Như Thương cũng dọa người như người ta .

      Người chủ tử này chẳng những xinh đẹp, nếu người tâm đối xử với nàng, nàng cũng rất hòa nhã.

      Ít nhất làm bộ, cũng sai bảo ngươi giống như sai bảo con chó.

      Có lúc nàng bưng bát cháo tới, người ta thậm chí còn cám ơn, điều này làm cho nàng cảm thấy rất ngại ngùng.

      Ở chung lâu, cũng quen thuộc, sau khi quen thuộc, tiểu nha đầu cũng thử trao đổi cùng Như Thương chút.

      Ví dụ như lúc này, Khai Tâm chải đầu cho Như Thương.

      Mặc dù Như Thương chỉ thích để tóc xõa tùy ý ở sau đầu, nhưng dù gì nơi này cũng là hoàng cung, cũng thể quá mức tùy ý.

      Cho nên Khai Tâm chọn số kiểu đơn giản búi tóc cho nàng.

      Lúc chải đầu liền bắt đầu tán gẫu.

      Tiểu nha đầu :

      "Chủ tử, ngày hôm qua con hổ đưa Linh Nhi nương tản bộ trong cung."

      Lúc đó, Như Thương uống ngụm trà.

      Khai Tâm câu, suýt chút nữa khiến nàng sặc chết!

      "Chủ tử người sao chứ?" Tiểu nha đầu vội vàng cầm lấy ly trà, lại đưa khăn cho nàng lau.

      Như Thương vội vàng hỏi lại nàng:

      "Ngươi cái gì?"

      Khai Tâm nhắc lại ——

      "Ngày hôm Linh Nhi nương qua cưỡi hổ khắp hoàng cung, làm rất nhiều người hoảng sợ. Sau nghe có người bẩm báo cho hoàng thượng, nhưng hoàng thượng giống như quan tâm."

      Tự mình hít sâu hai cái, Như Thương chỉ cảm thấy Mai Mai giống như tạo phản.

      Chưa từng nghe có người rảnh rỗi nên cưỡi hổ chơi cả!

      "Chuyện như vậy phải quan tâm, nếu ngày nào đó, bọn họ đem cây đuốc thiêu trụi cả hoàng cung này!"

      Chương 486: Con hổ mang Linh Nhi tản bộ trong cung

      Tiểu nha đầu hầu hạ trong phòng Như Thương tên là Khai Tâm, là cái tên may mắn, làm cho người ta rất là hài lòng.

      Như Thương có thói quen ngủ trễ, thức dậy cũng sớm.

      Nàng ngủ thêm lát, nha đầu kia cũng theo đó mà dậy quá sớm, đây đối với hạ nhân mà là chuyện cực tốt.

      Khai Tâm chăm sóc Như Thương cũng nhiều hơn chút, hầu hạ cũng tỉ mỉ hơn.

      Dần dần, Khai Tâm lại cảm thấy ra Như Thương cũng dọa người như người ta .

      Người chủ tử này chẳng những xinh đẹp, nếu người tâm đối xử với nàng, nàng cũng rất hòa nhã.

      Ít nhất làm bộ, cũng sai bảo ngươi giống như sai bảo con chó.

      Có lúc nàng bưng bát cháo tới, người ta thậm chí còn cám ơn, điều này làm cho nàng cảm thấy rất ngại ngùng.

      Ở chung lâu, cũng quen thuộc, sau khi quen thuộc, tiểu nha đầu cũng thử trao đổi cùng Như Thương chút.

      Ví dụ như lúc này, Khai Tâm chải đầu cho Như Thương.

      Mặc dù Như Thương chỉ thích để tóc xõa tùy ý ở sau đầu, nhưng dù gì nơi này cũng là hoàng cung, cũng thể quá mức tùy ý.

      Cho nên Khai Tâm chọn số kiểu đơn giản búi tóc cho nàng.

      Lúc chải đầu liền bắt đầu tán gẫu.

      Tiểu nha đầu :

      "Chủ tử, ngày hôm qua con hổ đưa Linh Nhi nương tản bộ trong cung."

      Lúc đó, Như Thương uống ngụm trà.

      Khai Tâm câu, suýt chút nữa khiến nàng sặc chết!

      "Chủ tử người sao chứ?" Tiểu nha đầu vội vàng cầm lấy ly trà, lại đưa khăn cho nàng lau.

      Như Thương vội vàng hỏi lại nàng:

      "Ngươi cái gì?"

      Khai Tâm nhắc lại ——

      "Ngày hôm Linh Nhi nương qua cưỡi hổ khắp hoàng cung, làm rất nhiều người hoảng sợ. Sau nghe có người bẩm báo cho hoàng thượng, nhưng hoàng thượng giống như quan tâm."

      Tự mình hít sâu hai cái, Như Thương chỉ cảm thấy Mai Mai giống như tạo phản.

      Chưa từng nghe có người rảnh rỗi nên cưỡi hổ chơi cả!

      "Chuyện như vậy phải quan tâm, nếu ngày nào đó, bọn họ đem cây đuốc thiêu trụi cả hoàng cung này!"

      Chương 487: Linh Nhi coi trọng Mai Mai

      "Chủ tử!" Khai Tâm nhìn về phía Như Thương nháy mắt mấy cái, "Hình như Linh Nhi nương thích Mai Mai!"

      "Hả?" Như Thương sửng sốt, ngay sau đó liền : "Nàng ấy bây giờ được bao nhiêu tuổi?"

      Khai Tâm xem thường:

      "Thích người còn phân biệt tuổi tác sao? Linh Nhi nương xem ra cũng mười mấy tuổi rồi? Chắc khoảng mười hai. Có thể thích người!"

      Như Thương vỗ trán.

      Linh Nhi thích Mai Mai, nghĩ đến cũng tồi!

      Vui mừng chuẩn bị khi nào rảnh chuyện với Mai Mai chút, cũng tiết lộ mấy câu với phụ thân của Mai Mai.

      Cũng biết vì sao, cảm thấy có chỗ nào đó thích hợp.

      Loại cảm giác này rất quái dị, nàng cũng nghĩ ra, tóm lại là vừa nghĩ tới Linh Nhi cùng Mai Mai, liền cảm thấy có cách nào đặt quan hệ đương lên hai người bọn họ cả.

      ......

      Đêm nay, Như Thương mất ngủ.

      ra cũng chỉ có hôm nay, tình huống này kéo dài hơn nửa tháng.

      Gần nửa tháng nay, nàng luôn là cảm thấy bên cạnh tồn tại người tàng hình.

      Người kia xuất ở tất cả những nơi nàng qua, hoặc cách khác, người kia xuất ở tất cả những nơi có thể tìm ra tin tức của Thầm Châu.

      Trừ Tàng Kinh các, nàng từng vào tẩm cung của hoàng đế, thậm chí là Du Hiền cung của thái tử tiền nhiệm cũng vào.

      Thầm Châu tìm được, nhưng lại cảm thấy có người theo nàng.

      Đẩy cửa phòng, trong đêm khuya lại đến Tàng Kinh các lần nữa.

      Tối nay cũng phải muốn xem sách, nàng chỉ muốn xác nhận loại cảm giác kỳ quái đó lần nữa.

      Lẽ ra nếu quả như có người, nàng phải phát mới đúng.

      thể nào có chuyện đối phương theo lâu như vậy, nhưng ngay cả bóng người nàng cũng thấy.

      Dĩ nhiên, cũng có thể là người có thân pháp khinh công cực cao, cao đến xuất thần nhập hóa, nhanh giống như gió.

      Người có bản lãnh này.... .. Chỉ có Tiêu Phương.

      Tiêu Phương.. ....

      Nàng sớm nên đoán ra, phải sao?

      Trong lòng nghĩ vậy, bước chân cũng càng nhanh hơn.

      chờ đợi tưởng như vô vọng nay lại bày ra trước mắt, vội vàng, chính là tâm tình duy nhất người bình thường có thể có.

      Như Thương cũng vậy.
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 488: Tiêu Phương ngươi ở đâu

      Gần như là lảo đảo ngã vào Tàng Kinh các, tướng sĩ giữ cửa sớm để ý tới nàng nữa, bất kể là ban ngày hay là ban đêm, đối với Như Thương hoặc là tất cả những người trong cung viện của nàng, toàn bộ dưới hoàng cung cũng ai dám ngăn trở.

      Dĩ nhiên, chỉ trừ chỗ, chính là Liên viện.

      độc chứng từng chỉ lần muốn thăm mẫu thân của mình, vậy mà, cửa chính Liên viện chưa bao giờ mở, ngay cả nha đầu kia cũng chưa từng ra ngoài.

      leo tường vào, chỉ thấy hai người vẫn mạnh khỏe, nhưng chịu gặp bất kì ai.

      độc chứng chọn cách gặp mặt thông thường, lựa chọn chờ đợi, cũng lựa chọn yên lặng theo dõi thay đổi.

      Nhưng Tần Như Thương thể đợi, vừa vào Tàng Kinh các, trong nháy mắt cảm giác đó lại xuất bên cạnh mình.

      Giống như có người ở bên, nhưng cách nào tìm được bóng dáng.

      Người kia giống như cũng tìm manh mối về Thầm Châu, nhưng nàng có thể cảm nhận được đối phương có địch ý, thậm chí là giúp mình.

      Nàng qua lại trong Tàng Kinh các, thậm chí đứng bất động tại chỗ, che toàn bộ hơi thở để nghe động tĩnh chung quanh.

      Nhưng, nàng động, cũng động.

      Nàng ngừng, cũng ngừng.

      Nàng muốn tìm , muốn trốn nàng.

      Hai người giống như chơi trốn tìm, lần đuổi bắt này, gần hai canh giờ.

      Rốt cuộc, nàng mệt mỏi.

      Rốt cuộc, nàng ngừng.

      Nhưng nàng vốn luôn yên lặng từ nãy đến giờ lúc này đột nhiên nhìn vào khoảng bắt đầu lên tiếng hô to!

      Nàng gọi ——

      "Tiêu Phương! Tiêu Phương —— Tiêu Phương ngươi ra đây! Ta biết là ngươi! Tiêu Phương tại sao ngươi muốn trốn ta! Ngươi ra cho ta!"

      Đáng tiếc, trong khí có ai đáp lại.

      Mặc cho nàng khàn giọng gọi!

      Dần dần, nàng cũng còn hơi sức.

      Dần dần, nàng muốn buông tay.

      Cảm giác có người theo bắt đầu tan biến, nàng biết, rồi.

      Như Thương cảm thấy cho tới bây giờ chưa bao giờ nàng lại thất bại như vậy!

      Cảm giác thất bại này khiến nàng vô cùng mệt mỏi, thậm chí bắt đầu hoài nghi giá trị giác quan của mình.

      Chương 489: bằng để cho nàng theo Tiêu Phương

      "Đứng lên!" đôi tay mạnh mẽ bắt lấy cánh tay nàng, chỉ hơi dùng sức kéo nàng từ mặt đất đứng lên.

      Nàng nhìn lên, trong mắt có tia mong đợi, nhưng lúc nhìn thấy đôi mắt kia lập tức lại ảm đạm.

      "Là ngươi à!" Nàng than, trong lời lộ ra tiếc nuối.

      Muốn rút cánh tay về, lại bị đối phương nắm chặt.

      "Ngươi muốn giày vò tới khi nào?" mở miệng, khó nén bi thương.

      Như Thương lại bắt lấy vạt áo trước của độc chứng, vội vàng :

      "Lúc ngươi tới có thấy Tiêu Phương ? Vừa rồi Tiêu Phương ở đây, nhưng ta làm sao cũng thấy được !"

      câu , giống như đem người đẩy vào hầm băng giá rét.

      độc chứng gần như hiểu, về Tần Như Thương, về Tiêu Phương, giữa hai người này luôn có sợi dây vô hình kết nối.

      Dù là ở xa chăng nữa, chỉ cần người có động, bên kia nhận ra.

      muốn cắt đứt sợi dây đó, nhưng vẫn xuống tay được.

      cho cùng, chỉ hy vọng Như Thương hạnh phúc.

      Nếu như theo chính là vạn kiếp bất phục, vậy bằng để cho nàng theo Tiêu Phương, làm đôi Thần Tiên Quyến Lữ.

      "Trở về cùng ta." thêm gì nữa, quay người kéo Như Thương ra khỏi Tàng Kinh các.

      Như Thương còn lưu luyến, lúc có lúc quay đầu nhìn xung quanh.

      Chỉ tiếc trong đêm tối có ánh sáng, trừ bóng cây loang lổ, chính là mái ngói Lưu Ly.

      Đâu thể tìm ra thân ảnh người đó.

      . .....

      Từ khi độc chứng hồi triều, thái tử trước liền bị phế vị.

      Hoàng đế có cách nào, đành phải phong vương cho , nhưng vẫn nhẫn tâm đuổi ra khỏi cung để ở phủ khác bên ngoài.

      Ngày hôm đó, triều đình có tin tức truyền đến, thái tử tiền nhiệm tự xin Tế Châu làm Phiên Vương, cả đời này đặt chân vào kinh thành bước.

      Ban đầu Hoàng đế muốn đáp ứng, nhưng thái độ của thái tử rất kiên quyết, còn có lý do thích hợp ở lại kinh thành nữa rồi.

      Hơn nữa có đại thần khuyên nhủ, cuối cùng hoàng đế thể đồng ý với thỉnh cầu của .

      Chương 490: Thái tử tiền nhiệm Tế Châu

      Lúc Như Thương nghe được tin tức đó có hơi xúc động, nhưng phải vì thái tử, mà bởi vì Tế Châu.

      Nhiều năm về trước, nơi đó gặp đại hạn hán.

      Thái Thú Tế Châu chôn sống người tế trời, cầu mưa xuống cho Tế Châu tươi tốt phồn thịnh.

      Nàng xuyên qua đúng lúc nơi đó hành lễ cầu mưa, cũng chính nàng chó ngáp phải ruồi, khiến cho bầu trời Tế Châu nứt ra, làm cho nơi đó mưa thuận gió hòa.

      Lúc nghe được tin tức là chạng vạng, trời chiều nghiêng bóng trải dài, mắt thấy ánh sáng cuối ngày sắp tắt.

      Như Thương hỏi Khai Tâm:

      "Thái tử điện hạ đâu?"

      Tiểu nha đầu than :

      "Đến ngoài viện của Liên phi nương nương." Vừa xong đưa chén canh tới trước mặt Như Thương, "Nô tỳ mới vừa nấu xong, chủ tử uống chút ! Cơm tối người ăn rất ít."

      Thấy Như Thương nhận lấy chén canh, lúc này Khai Tâm mới :

      "Chủ tử, người đừng trách nô tỳ lắm mồm. Chỉ là người nên khuyên nhủ thái tử điện hạ, ngài ấy đứng trông cả đêm như vậy, vẫn trông chừng đến tận lúc trời sáng cũng được vào Liên viện, tội gì phải khổ như thế chứ!"

      Như Thương khẽ lắc đầu, đặt chén canh uống vài ngụm xuống, sau đó :

      "Khuyên như thế nào đây? Đó là mẫu thân của , muốn đến thăm mẫu thân của mình, ta có thể khuyên như thế nào?"

      "Nhưng Liên viện trừ Mạc Diên , vài năm nay căn bản có ai ra vào!" Tiểu nha đầu gấp đến độ dậm chân, đợi Như Thương hỏi nữa liền tự giải thích: "Mạc Diên là thiếp thân tỳ nữ bên cạnh Liên phi nương nương, nhiều năm rồi, vẫn theo nương nương."

      Như Thương đè huyệt Thái Dương, với nàng:

      " ra cũng phải là có ai ra vào, chính xác phải là có ai từ cửa chính quang minh chính đại vào!"

      Lời này giả, ít nhất nàng biết vẫn có rất nhiều người có thể leo tường vào.

      ví dụ như độc chứng, ví dụ như kẻ điều khiển rắn của thái tử trước, ví dụ như. ..... Người rất giống hoàng đế Đông Thục được độc chứng cứu.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 491: Quỷ Đồng xảy ra chuyện

      " cho ta nghe chút về Liên phi !" Như Thương đột nhiên câu như vậy, sau đó nhìn về phía Khai Tâm ——" về chuyện trước kia của Liên phi."

      Khai Tâm rất nghiêm túc nghĩ lát, sau vẫn lắc đầu cái:

      " phải nô tỳ muốn , cũng phải dám , chỉ là chuyện nô tỳ biết về Liên phi rất ít. Nghe nàng là phi tử hoàng thượng lập lúc mới vừa lên ngôi lâu, khi đó nô tỳ còn chưa ra đời! Ba năm trước nô tỳ mới tiến cung, vẫn còn ở thành Thục Đô. Về Liên phi, chỉ biết nàng có nhi tử bị đưa đến Tây Dạ để làm con tin, những cái khác biết. Nghe hoàng thượng đặc biệt rất thích nàng, nhưng hai mươi năm rồi, nàng vẫn trốn tránh gặp."

      Như Thương bất đắc dĩ, những lời này cũng như .

      Bây giờ nghĩ lại, chuyện về vị Liên phi đó, bọn hạ nhân biết rất ít.

      Ít nhất những lời Khai Tâm vừa rồi nàng cũng biết, mà nàng biết, Khai Tâm cũng biết.

      Hai người thuận miệng trò chuyện, Như Thương thính tai, chỉ nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân vội vã chạy tới phòng mình.

      Nàng vội vàng đứng lên, tiện tay kéo áo choàng khoác lên sau lưng, Khai Tâm ngẩn ra, vội hỏi nàng:

      "Chủ tử muốn đâu?"

      " mở cửa!"

      Vừa mới dứt lời, nghe cửa bị "rầm rầm" gõ hai cái, sau đó cửa phòng bị người ta khách khí từ bên ngoài đẩy ra.

      Như Thương hơi nhíu lông mày, thuận mắt nhìn, là Mai Mai.

      Trong lòng nàng khẽ dao động, trong nháy mắt có dự cảm xấu.

      Nhưng thấy Mai Mai tiến lên mấy bước, liền kéo nàng ra bên ngoài.

      Như Thương cùng chạy ra ngoài, đồng thời gấp giọng hỏi:

      "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

      Mai Mai lại liều mạng lắc đầu, sau đó còn khóc nức nở :

      "Là Quỷ Đồng! Quỷ Đồng xảy ra chuyện!"

      Trong lòng Như Thương "Lộp bộp" tiếng, câu Quỷ Đồng xảy ra chuyện của Mai Mai, lập tức khiến cho nàng nghĩ tới lời của Tiêu phương lúc ở Hách thành.



      Chương 492: Toàn bộ thân thể Quỷ Đồng hóa đá

      Khi đó thân thể Quỷ Đồng có triệu chứng hóa đá, nếu như sớm chữa trị, bao lâu chết.

      Hai người nhanh chóng vọt vào gian phòng của Quỷ Đồng, bên trong có hai hạ nhân trông chừng, Quỷ Đồng nằm ở giường nhúc nhích.

      Như Thương tiến lên mấy bước, chỉ thấy tư thế Quỷ Đồng nằm hết sức quái dị.

      Cảm giác giống như người lính đứng thẳng làm quân lễ với đội trưởng, chẳng những hai chân chụm lại, ngay cả hai tay cũng thẳng khép sát thân người.

      Hai nha đầu canh giữ bên bị dọa sợ, chẳng những lùi ra xa, thậm chí còn có người sợ tới mức khóc nức nở.

      Như Thương bị tiếng nức nở kia quấn nhiễu đến phiền lòng, chợt quay đầu lại, hung hăng :

      "Người còn chưa chết! Các ngươi khóc cái gì!"

      Tiểu nha đầu bị nàng dọa sợ tới mức "bộp" tiếng quỳ xuống đất, có người lá gan lớn hơn chút nơm nớp lo sợ mà :

      ", nương. Người còn sống sao? Nhưng thân thể cứng lại rồi!"

      Như Thương nhíu chặt mày, duỗi tay sờ lên thân thể Quỷ Đồng.

      Vừa sờ vào liền giật mình.

      Đứa này giống như tảng đá!

      Nhưng rất kỳ quái, tình huống này trước kia chỉ xảy ra lúc vận công mà thôi.

      tại ràng còn chưa làm gì, tại sao lại hóa đá nghiêm trọng như vậy.

      "A Thương, tiểu tử này...... sao chứ?" Mai Mai chưa từng thấy bộ dạng thân thể Quỷ Đồng sau khi thay đổi, lúc trước nghe người làm báo lại, chạy tới đây xem suýt chút nữa ngất xỉu.

      Như Thương lắc đầu cái, chuyện đến nước này, nàng cũng trước được gì.

      "Các ngươi mau đến chỗ Liên phi mời thái tử về! Nhanh lên!" Nàng vừa phân phó người làm tìm độc chứng, vừa đưa tay sờ lên bắp chân Quỷ Đồng.

      Nàng nhớ chỗ này là nơi duy nhất người đứa bé này bị hóa đá, trước kia bị coi là điểm yếu, nhưng thực tế, đó mới là nơi khỏe mạnh nhất.

      Vậy mà, khi như tay Như Thương chạm được đến lòng bàn chân trong nháy mắt lòng nàng cũng lạnh nửa.

      Chương 493: lạc quan

      đùi cũng hóa đá!

      "Lúc nào phát bị như thế này?" Như Thương vừa hỏi Mai Mai, vừa dò hơi thở cùng mạch tượng của Quỷ Đồng.

      Cũng may, khí mạch mặc dù yếu, nhưng vẫn có.

      "Mới gần đây thôi!" Mai Mai cũng lên sờ soạng người Quỷ Đồng, đồng thời : "Ta ở trong sân cho hổ ăn, thấy nha đầu này khóc chạy ra gọi ta, là Quỷ Đồng té xỉu, còn đập vỡ mặt đất."

      Vừa vừa chỉ chỉ chỗ sau lưng ——

      "Ngươi xem nơi đó!"

      Như Thương nhìn sang, thấy mặt đất đúng là có cái hố .

      "Khi ta chạy vào Quỷ Đồng ngã xuống đất, là ta đưa lên giường." Mai Mai tiếp: "Chỗ kia chính là do mà ra. Lúc ấy ta tài nào hiểu được người dù té xỉu, nhưng sao có thể đập vỡ mặt đất bằng đá. Nhưng tiến lên đỡ mới phát đứa này còn cứng hơn so với mặt đất."

      Lúc này tay Như Thương dò tới cổ họng Quỷ Đồng, mềm hơn những nơi khác chút, điều này làm cho nàng khẽ thở phào.

      Nếu như hóa đá bao trùm cổ họng, sợ là thần tiên cũng khó cứu.

      "Có thể cứu được ?" Mai Mai cẩn thận hỏi.

      Tuy ngày thường luôn gây gổ cãi nhau với Quỷ Đồng, đứa này thậm chí còn đuổi từ trong thư phòng độc chứng ra ngoài.

      Nhưng cũng có vì vậy mà kết thù!

      Đặc biệt là từ lúc hai con hổ được đưa vào vào cung, quan hệ của Quỷ Đồng cùng Mai Mai cũng ít nhiều được cải thiện.

      Mai Mai thỉnh thoảng còn đưa hai con hổ khắp nơi, điều này làm cho người có tâm địa đơn thuần như Quỷ Đồng cảm thấy rất vui vẻ.

      Nhưng đối với chuyện có cứu được hay , Như Thương biết trả lời như thế nào.

      Nàng đứng dậy, nhìn Mai Mai chút, rồi nhìn chỗ mặt đất bị đập hỏng, rốt cuộc vẫn phải :

      " lạc quan lắm!"

      "Có cần mời thái y hay ?" Mai Mai nhắc nhở nàng, "Nơi này là hoàng cung, chắc là phải có dược liệu cùng đại phu tốt nhất thiên hạ chứ?"
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 494: Nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ ba ngày

      Như Thương khoát tay áo, đối với những lời này nàng cũng bày tỏ đồng ý.

      Dược liệu cùng đại phu tốt nhất Thiên hạ làm sao có thể ở trong hoàng cung!

      Dược liệu tốt nhất ở khe Tần Lĩnh, mà đại phu tốt nhất chính là Tiêu Phương.

      "Đừng gọi thái y, nếu để cho thái y nhìn thấy nơi này của chúng ta có người như vậy, chừng coi nơi này trở thành động quái. tại phải có người ngươi là cọp tinh sao!"

      Mai Mai bất đắc dĩ trợn mắt cái, vụ tai tiếng này cũng nghe qua, cũng chỉ im lặng, thể nào phản bác.

      Líc hai người chuyện, độc chứng vội vã quay về.

      Vừa vào phòng nhìn thấy Như Thương, vội vã hỏi:

      "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Vừa hỏi vừa đến gần Quỷ Đồng.

      Như Thương giải thích gì, nàng biết, chỉ cần độc chứng xem xét tình huống của thượng Quỷ Đồng, tự hiểu.

      Quả nhiên, khi cũng dựa theo cách làm của Như Thương trước đó kiểm tra Quỷ Đồng từ xuống dưới lần, rồi lập tức liền mở miệng :

      "Bị Tiêu tiên sinh trúng!"

      Như Thương than , trúng sao, trước mắt Tiêu Phương có ở đây, bọn họ còn có thể có cách nào khác?

      "Nhiều nhất cũng chỉ có thể chống đỡ ba ngày!" Đây là kết luận độc chứng đưa ra lúc sờ cổ họng Quỷ Đồng.

      Như Thương phản bác, gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

      Hóa đá bắt đầu lan về phía cổ họng, nhiều nhất ba ngày hoàn toàn bao trùm.

      Đến lúc đó, Quỷ Đồng hoàn toàn biến thành người đá, cũng chỉ có thể tạm biệt với thế giới này.

      Mai Mai giống như đột nhiên nghĩ đến cái gì, vội túm lấy Như Thương, gấp giọng :

      "Tiêu ca ca! Tiêu ca ca có thể cứu !"

      Lời này cũng như , trong phòng ai cũng biết Tiêu Phương có thể cứu, nhưng Tiêu Phương ở đâu? Ai có thể tìm được ?

      "Nếu ......" Nàng nhàng , "Nếu ta mang Quỷ Đồng về lại Tần Lĩnh? Nơi đó nhiều dược liệu, có lẽ có thể tìm được......"

      còn chưa dứt lời liền ngừng lại, trở về Tần Lĩnh? Còn gì trở về Tần Lĩnh!

      Dù động tác của nàng có nhanh đến mức nào chăng nữa cũng có biện pháp trong vòng ba ngày chạy về Tần Lĩnh!

      Điều này bi ai.

      Chương 495: Thị nữ của Liên phi cầu kiến

      Trong lúc nhất thời, ngay cả độc chứng cũng có ý kiến.

      Mấy người đuổi nha hoàn ra ngoài, lại liên tục dặn dò tuyệt đối được lan truyền chuyện này ra ngoài, Mai Mai yên tâm sai hai con hổ bảo vệ cửa viện, lúc này mới quay người trở lại.

      Ba người nhíu mày nhìn về phía Quỷ Đồng hôn mê bất tỉnh cũng sắp trở thành pho tượng, cho đến đêm khuya, đến lúc ngoài cửa sổ còn bất kì tiếng động nào, lúc này Như Thương mới chủ động thắp cây nến, sau đó suy nghĩ chút, mở miệng :

      "Những ngày gần đây, ta luôn cảm thấy Tiêu Phương ở bên cạnh ta. Ta nơi nào tìm đầu mối về Thầm Châu, cũng theo. Hoặc là có lúc phải theo ta, mà là ta đến chỗ nào, là có thể cảm thấy cũng vừa ở đó!"

      Mai Mai nghe nàng , trừng mắt nhìn, hỏi:

      "Vậy sao ngươi giữ Tiêu ca ca lại?"

      Như Thương than khổ:

      "Ta chỉ là cảm giác, chưa từng tận mắt thấy qua. Hơn nữa loại cảm giác này chính xác hay chính xác, cũng chưa xác định!"

      xong, lại nhìn độc chứng, :

      "Hay là...... Ta tiếp tục thử tìm ?"

      độc chứng lại khoát tay ngăn lại ——

      " cần! Nếu ở đây, nơi này xảy ra chuyện nhất định sớm biết. Nếu như có thể cứu, tự nhiên ra tay giúp đỡ. Nếu ở đây, ngươi tìm cũng tìm được."

      "Nhưng mà ——"

      Ầm ầm ầm!

      Cửa phòng vang lên ba tiếng, có thanh hạ nhân truyền đến ——

      "Thái tử điện hạ, thị nữ của Liên phi nương nương - Mạc Diên cầu kiến!"

      câu , khiến những người trong phòng ngẩn ra.

      Liên phi vẫn trốn tránh gặp độc chứng, cái này ai cũng biết.

      Nhưng Mạc Diên thế nhưng lại tự mình tìm tới cửa, là khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn.

      "Mau mời!" Như Thương phục hồi tinh thần, phân phó tiếng, sau đó liền bước nhanh về phía trước chủ động mở cửa phòng.

      Cung nữ tên Mạc Diên mặc áo xanh đứng ở ngoài cửa, dáng vẻ ngoài ba mươi tuổi, cả người thanh thanh đạm đạm, có chút nghiêm túc.

      Chương 496: Mạc Diên tới đưa thuốc

      Thấy Như Thương, chỉ khẽ gật đầu, cũng quanh co, mở miệng liền trực tiếp :

      "Nô tỳ là tới gặp thái tử điện hạ!"

      "À." Như Thương cũng gì, lui sang bên cạnh bước, nhường đường cho nàng.

      độc chứng vẫn nhúc nhích, còn đứng tại chỗ, chỉ đưa mắt nhìn Mạc Diên tới.

      Cung nữ kia tới trước mặt dừng lại, rồi sau đó vội vàng thấp đầu, hành đại lễ với độc chứng, :

      "Thái tử điện hạ!"

      Nhìn độc chứng có vẻ rất muốn tiến lên đỡ nàng, nhưng cuối cùng cũng chỉ hơi tiến lên phía trước, động tác đưa tay đỡ vẫn làm được.

      Mạc Diên hành lễ xong, ngẩng đầu nhìn độc chứng từ xuống dưới lần, giống như muốn vài lời cảm khái.

      Đáng tiếc, lời đến khóe miệng, vẫn chỉ là tiếng than .

      Mở miệng cũng làm động tác vươn tay về phía trước, đưa vật tới trước mặt ——

      "Đây là nương nương sai nô tỳ đưa tới, là dùng để cứu người."

      Mấy người kinh hãi, vạn lần nghĩ tới vị Mạc Diên này lại như vậy

      Như Thương vốn nghĩ tới nàng ta là do Liên phi phái tới thăm độc chứng, hoặc là chuyển lời, hoặc là khuyên cần hàng đêm chờ ở ngoài Liên viện.

      Thế nhưng ràng Mạc Diên tới là để cứu Quỷ Đồng, việc này làm cho ọi người vô cùng khó hiểu hiểu.

      Lúc này độc chứng cũng mở miệng, rất trực tiếp hỏi:

      "Liên phi nương nương sao lại biết được chỗ ta có người bị bệnh?" Rồi chỉ cái bình Mạc Diên cầm trong tay—— "Thuốc này từ đâu mà có? Sao có thể khẳng định vật này có thể cứu người của ta? Các ngươi cũng biết bị bệnh gì sao?"

      Lời này Như Thương cùng Mai Mai cũng muốn hỏi!

      Nhưng nghe được Mạc Diên kia đáp:

      "Điện hạ, những chuyện này nô tỳ biết. Nô tỳ chỉ tới chuyển đồ mà thôi, dám tự mình đoán bừa ý đồ của chủ tử.Về phần vật này từ đâu mà có, có thể trị bệnh cứu người hay , nô tỳ lại càng biết!"
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 497: tìm Liên phi

      Như Thương tiến lên bước, đưa tay cầm lấy cái bình trong tay Mạc Diên.

      Mai Mai để ý thấy tay nàng khi cầm cái bình kia hơi run rẩy.

      "A Thương, làm sao vậy?" giọng hỏi nàng, lại chỉ thấy Như Thương liều mạng lắc đầu.

      Vội vã mở nắp bình, đưa miệng bình lại gần dưới mũi ngửi, lập tức toàn thân chấn động, chợt quay đầu nhìn về phía Mạc Diên, :

      "Vật này từ đâu tới?"

      Mạc Diên tựa hồ ngờ đến nàng có phản ứng lớn như vậy, sửng sốt chút, rồi sau đó liền :

      "Nô tỳ biết, nương nương cho!"

      Như Thương cũng hỏi thêm cái gì, cầm bình kia liền tới bên cạnh Quỷ Đồng, đồng thời với Mai Mai:

      "Lấy ly nước!"

      Mai Mai lấy nước nàng cũng cạy miệng Quỷ Đồng ra.

      Nhét viên thuốc duy nhất trong bình vào miệng , dùng ngón tay xuôi theo cổ họng, xác định viên thuốc kia trượt vào trong dạ dày, lúc này mới khẽ thở phào.

      Khi đứng dậy cũng câu nào, trực tiếp ra ngoài cửa.

      độc chứng chút suy nghĩ cũng theo, chỉ để lại Mai Mai cùng Mạc Diên có chút sững sờ.

      Mai Mai phản ứng nhanh, liền đuổi theo phía sau.

      Nhưng vẫn nhanh bằng hai người phía trước, chỉ đành phải xé cổ họng gào lên ——

      "Các ngươi muốn đâu?"

      Nhưng chỉ nghe được Như Thương đáp:

      " tìm Liên phi!"

      Câu này Mạc Diên cũng nghe được, từ trước đến giờ vẫn luôn chững chạc đột nhiên "Ô" tiếng, rồi sau đó vội vã chạy về phía Liên viện!

      Mai Mai hiểu xảy ra chuyện gì, muốn cùng xem chút, nhưng Quỷ Đồng vừa mới uống thuốc, trước mắt chỉ còn lại mình , muốn cũng được.

      Chỉ đành phải trở lại trong phòng ngồi xuống bên giường Quỷ Đồng, vừa suy đoán tình huống bên kia của Như Thương, vừa quan sát tình trạng của Quỷ Đồng.

      đến Như Thương, nàng trước độc chứng bước, đường vận khinh công chạy về phía Liên viện, cho tới khi đến cửa viện độc chứng mới bắt được nàng.

      Chương 498: Tìm người

      Ở đó có rất nhiều Ngự Lâm quân canh gác, mặc dù là đêm khuya nhưng số người trực đêm còn nhiều hơn so với ban ngày.

      Họ chưa thấy ai trong hoàng cung có thể đường hoàng dùng khinh công mà , hai người bọn họ là tuyệt thế.

      Nhưng ai dám , bởi vì mấy người này ở trong hoàng cung có thân phận đặc thù.

      Trừ vị thái tử làm cho người ta kinh sợ, còn có những hành động quái dị của bọn họ nữa, thí dụ như.... .. nuôi hổ.

      Hạ nhân gần Liên viện thấy hai người bọn họ cùng nhau về hướng bên này, nhất thời nhịn được muốn tới xem chút.

      Nhưng vừa bước bước, nhìn thấy ánh mắt bén nhọn của độc chứng lại ngừng lại.

      "Muốn sống! Tốt nhất lập tức biến mất!" trực tiếp ném ra câu như vậy, trong lời chứa đầy tàn khốc, những tướng sĩ kia liên tiếp lui về phía sau, dám ở lại thêm khắc.

      Quay đầu lại nhìn Như Thương, hỏi:

      "Người muốn làm gì?"

      Như Thương đàng hoàng đáp ——

      "Tìm người!"

      "Tìm ai?"

      "Tiêu Phương!" Nàng hít sâu hơi, cầm bình sứ đưa tới trước mặt hai người, : "Đây là thuốc Tiêu Phương chế, ta ngửi ra được! thế giới này cũng chỉ có Tiêu Phương có thể chế ra loại này thuốc, Liên phi có, khẳng định Tiêu Phương ở chỗ này, hoặc là từng tới!"

      Dường như hiểu, tại sao nàng tìm tới tìm lui tìm khắp cũng thấy Tiêu Phương, nhưng đồng thời lại cảm thấy người kia thỉnh thoảng xuất ở bên mình.

      Nghĩ lại, vẫn luôn ở trong cung.

      Khắp hoàng cung có nơi nào nàng chưa từng qua, có nơi nào chưa từng tìm, nhưng chỉ riêng duy nhất chỗ chưa từng đặt chân đến, đó chính là Liên viện.

      phải chưa từng nghĩ đến việc len lén thầm vào xem, ra, nàng luôn rất hiếu kỳ với vị Liên phi này.

      Nhưng vì ngại đối phương là mẫu thân của độc chứng, nàng luôn ôm tôn trọng với độc chứng, nên nửa đêm canh ba mới len lén thầm vào.

      nghĩ tới lại bị thừa cơ hội Tiêu Phương như vậy, tìm được chỗ trốn ai vào được.

      Chương 499: Chử Thiên Minh ngươi hèn hạ

      Nàng dùng sức vùng ra khỏi cánh tay độc chứng, tiến lên mấy bước, muốn giơ tay lên gõ cửa, nhưng bỗng nghĩ lại, lui về sau bước, hai lời phi thân phóng qua tường viện.

      độc chứng dậm chân cái, sau đó cũng vào theo.

      vừa vào viện, lập tức liền cao giọng :

      "Nương nương có ở bên trong ? Thiên Minh cùng Như Thương cầu kiến!"

      vừa dứt lời, trong nháy mắt liền khiến cho Như Thương nổi giận!

      Chỉ thấy tốc độ chợt tăng, trực tiếp xông vào nội viện.

      Đồng thời tiếng quát chói tai cũng truyền, ——

      "Người đây là cố ý mật báo sao? Ta tìm ra Tiêu Phương có lợi gì với ngươi!"

      Lời này hoàn toàn qua đại não, nhưng sau khi ra lập tức ý thức được —— Đối với tựa hồ rất có lợi!

      Vì vậy tiếp tục ——

      "Chử Thiên Minh ngươi hèn hạ!"

      độc chứng cố nén lửa giận trong lòng, cố gắng khống chế mình phát tác.

      Nhưng——

      "Đáng chết! Ta bao nhiêu lần rồi! Tại sao bao giờ nghĩ về ta theo chiều hướng tốt!"

      "Bởi vì ngươi luôn làm theo phương diện tốt!"

      Hai người ngươi câu ta câu, cũng có vì vậy mà dừng bước.

      Trong phòng Liên phi nghe được động tĩnh chạy tới trong viện, thấy hai người lao đến, bóng người chợt cao chợt thấp.

      Cứ như vậy kéo dài gần nén hương thời gian, rốt cuộc Tần Như Thương chủ động ngừng lại.

      Vừa dừng ở trước mặt Liên phi.

      "Chử Thiên Minh ngươi cố ý báo tin! Làm cho người ta trốn thoát rồi!" Nàng cố chấp, giận đến phì phò thở gấp.

      độc chứng cũng phải là lần đầu tiên bị nàng nghi oan, lúc đầu khi nghe lời này còn giận dữ, nhưng giận xong liền bình tĩnh lại.

      khẽ lắc lắc đầu, đầu tiên chào Liên phi cái, rồi sau đó mới quay sang với Như Thương:

      "Ta rồi, đừng luôn nghĩ xấu về ta như vậy! Ta thông báo, là để dọa đến ta...... dọa đến Liên phi nương nương!"
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :