1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 425: hối hận

      Bất quá độc chứng cũng thèm để ý, thế nhưng rất trịnh trọng lắc lắc đầu, trả lời nàng:

      " hối hận!"

      tiếng " hối hận", thân hình cũng chậm rãi quay lại.

      Thấy Tần Như Thương nhíu mày nhìn về phía , độc chứng cũng chỉ nhún vai cái, bất đắc dĩ thở ra nụ cười khổ.

      rất ít dùng giọng điệu như vậy để chuyện, hoặc là , ngày trước rất ít chuyện.

      Nhưng Tần Như Thương cuối cùng lại ép từng câu từng câu mở rộng lời trong lòng.

      "Đều là tự mình lựa chọn, sau này cũng hối hận!"

      thả lỏng tay, lại :

      "Như Thương, mặc kệ ngươi tin hoặc tin, muốn vào hoàng cung trong thành Tấn Dương, tuy rằng ở bên trong có mục đích cá nhân ta, nhưng đến cùng vẫn là vì ngươi. Nếu như có ngươi, ta đại khái có thể tính toán mang được người từ bên trong ra, từ đó phụng dưỡng cả đời. cần phải để mình cuốn vào vào, tranh giành những thứ hư vinh ra gì này."

      Tâm Như Thương có phần lay động, thể thừa nhận lời sau này của độc chứng, nàng vẫn muốn lựa chọn tin tưởng .

      Nhưng khi dùng hành động gật đầu để biểu ham muốn ra ngoài lại biến thành lắc đầu.

      Nàng :

      "Dù vậy, dẫn đến hai nước giao chiến cũng ngược lại dự tính ban đầu của ta. Ta muốn có Thầm Châu, nhưng từ đầu đến cuối muốn nhắm vào sinh mệnh dân chúng vô tội để trả giá. Dân chúng tay tất sắt giống như tướng sĩ thân mặc khôi giáp! Ta mặc dù phải người lương thiện, nhưng cũng có tàn ác đến mức độ như thế."

      đến đây, nàng nghĩ rằng nhìn thấy vô số loại biểu cảm đến từ mặt độc chứng, cũng tưởng tượng đến vô số loại phản ứng của đối phương.

      Nhưng nàng vô luận như thế nào cũng ngờ tới, sau khi nghe xong lời này vẻ mặt lại vô cùng kinh ngạc.

      Rồi sau đó giật mình mở miệng, chỉ hỏi nàng:

      "Cái gì dân chúng? Tại sao phải chết giết dân chúng?"

      Như Thương dùng sức gõ gõ đầu, nàng cảm thấy, tại phải đầu óc của nàng có vấn đề, mà là trạng thái của độc chứng bình thường.

      Hai nước giao chiến dân chúng thương vong, cái này còn cần phải hỏi sao?

      Lập tức đem suy nghĩ của mình ra, độc chứng lại đột nhiên cười ha hả.

      Chương 426: Hiểu lầm

      Loại này cười làm cho Như Thương sợ hết hồn, cảm xúc độc chứng cho tới nay đều rất kín kẽ, nàng chưa bao giờ nhìn thấy cười thành như vậy.

      Vì vậy ngẩng đầu lên, trong ánh mắt còn có chút bất mãn.

      "Ngươi cười cái gì!"

      chỉ thẳng vào nàng, vất vả mới ngưng lại tiếng cười, sau đó mới :

      "Ta cười ngươi vòng vo nửa ngày, hóa ra là bởi vì sợ khi Tây Dạ đến xâm phạm giết hại dân chúng dọc đường! Nhưng mà Như Thương, ngươi có tàn ác tới mức như thế, chẳng lẽ ta chính là đồ xem mạng người như cỏ rác sao?"

      Trong ánh mắt Như Thương mang theo dấu hỏi cùng nghi ngờ, lại nghe được tiếp tục :

      "Ngươi hiểu lầm!"

      độc chứng đến gần vài bước, rồi cúi người xuống ở trước mặt Như Thương, dùng bàn tay chống lên ghế dựa, nhìn dáng vẻ rất giống hạ xuống cánh tay nàng, nhưng cuối cùng vẫn là thay đổi lựa chọn.

      "Ngươi vẫn chưa hiểu được Tây Dạ! Nơi đó mặc dù cũng có quân trấn quốc, nhưng mà về phần binh lực so với Đông Thục khác rất xa. Coi như bọn họ dẫn theo toàn thể quân trấn quốc ra ngoài, sợ là ngay cả Hách quốc cũng ra được, bị tướng sĩ biên quan giết cho lưu lại mảnh giáp!"

      "Như Thương, người Tây Dạ dựa vào chính là xà cổ, chứ phải đại quân. Mà ta, cũng bởi vì biết bọn họ mang theo đại quân xâm phạm, cho nên mới phải đề nghị với Đồ Lạp về khoản giao dịch này."

      Lời này khiến Như Thương rất bất ngờ, vừa nghe vừa ở trong lòng ngừng tiêu hóa ý tứ lời của , cuối cùng hiểu , tại xác định hỏi ——

      "Ngươi ý muốn là, cho dù Tây Dạ đến cũng chỉ lặng lẽ, chứ phải giống ta suy nghĩ chỉ huy đại quân đường xung phong liều chết?"

      độc chứng gật đầu ——

      "Đương nhiên! Tây Dạ cũng có bản lãnh đó! Bọn họ nhiều nhất cũng chỉ là được Tây Dạ Vương cùng Vương Hậu cho lặng lẽ mang theo nhóm dị sĩ thầm đến Tấn Dương, sau đó ở chỗ này đơn độc cùng người hoàng tộc triển khai đọ sức! ra, đây cũng là phương pháp đơn giản nhất hữu hiệu nhất! Sống chết của dân chúng uy hiếp được hoàng gia, bọn họ chân chính để ý chính là tính mạng của mình!"

      Lời độc chứng đến đây chấm dứt, Như Thương lại đột nhiên thoáng cái mặt liền đỏ.

      Những lời lúc nãy giống như màn chuyện cười!

      Chương 427: Giang sơn hay , ta muốn nó để làm gì

      Bản thân còn nhiều lời chỉ trích người ta như vậy, còn chỉ hoài nghi độc chứng là trong lòng muốn tách ra khăng khăng tự mình ngồi lên ngôi vị thái tử.

      Nàng thậm chí còn vụng trộm nghĩ đến có nên dứt khoát phất tay rời hay !

      Nhưng mà......

      " để ý tới ngươi!" Nàng ngồi thêm được nữa, bật nhảy cao từ ghế xuống, sau đó liền chạy như bay ra khỏi cửa phòng.

      Trong phòng chỉ còn lại độc chứng mình tự cười khổ, cười khổ là vì trong chớp mắt vừa rồi nhìn thấy được vẻ thẹn thùng của Như Thương, cũng là vì ở góc độ nào đó nàng tin tưởng cùng hoài nghi.

      "Có giang sơn hay , ta muốn nó để làm gì?" nỉ non tự , trong lòng dâng lên chua xót, rất lâu gạt bỏ được.

      ......

      đến Tần Như Thương ra khỏi cửa, vừa mới quẹo khúc quanh muốn trở về phòng của mình, lại để ý, "Phanh" cái đụng ngay mặt với người phương hướng ngược lại.

      Nàng tâm tư hỗn loạn, há miệng liền ném ra câu ——

      "Người nào đó!"

      vươn tay ra đỡ lấy nàng Vạn Thông lúng túng dừng chút, rồi sau đó giọng :

      " nương, xin lỗi."

      Lửa giận của Như Thương cũng vào lúc này dịu lại chút, gặp phải là Vạn Thông, bất đắc dĩ khoát khoát tay, ý bảo có sao.

      Nhưng khi nhấc chân muốn tiếp tục về phía trước, lại nghe Vạn Thông đột nhiên hỏi:

      " nương ngươi làm sao vậy?"

      Nàng "Hả" tiếng quay đầu, hỏi ngược lại :

      "Ta thế nào?"

      Vạn Thông nhìn nhìn ở mặt nàng, há hốc mồm muốn gì đó, nhưng cuối cùng vẫn ra.

      " có việc gì, nương nghỉ ngơi !"

      chuyện đầu đuôi, có trình tự, Như Thương cũng có lòng dạ nào để ý, tự mình xoay người trở về phòng.

      Nhưng sau khi nàng xa Vạn Thông thở dài ra hơi, thầm : Đúng là có việc gì! Chỉ là mặt của ngươi đỏ hồng khác thường.

      bước thong thả đến chính viện, lại gặp phải Mai Mai về hướng phòng của độc chứng, lấm la lấm lét muốn thò người ra bước vào, nhưng tay còn chưa có chạm đến khung cửa bị Quỷ Đồng đột nhiên chạy tới phát lôi kéo người trở về!

      muốn cùng người này cãi nhau, tự chọn chỗ thanh tỉnh mà ngồi xếp bằng, điều chỉnh hồi lâu, cuối cùng làm cho tâm trạng mình nhiều ngày nay đều thể nhàng về lại vị trí ban đầu.
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 428: Quân địch Tây Dạ đến

      Đại trạch ngoài thành Tấn Dương, mọi người vậy mà ở lại đúng 40 ngày.

      Vào lúc Mai Mai sắp bị kiên nhẫn giày vò, con Hải Đông Thanh* im hơi lặng tiếng bay vào trong viện, rơi thẳng tới phía trước cửa sổ độc chứng. (loài chim đưa thư)

      Người ở bên trong đẩy cửa sổ ra, lấy tờ giấy từ dưới chân phi cầm, chỉ liếc mắt cái liền ngẩng đầu lên nhìn về phía mọi người trong viện :

      "Quân địch Tây Dạ —— đến!"

      Lời vừa ra, trong viện mọi người hoan hô nổi lên bốn phía.

      Cảm giác đó căn bản giống như có địch đột kích đến, mà giống như là thời điểm lâm nguy đợi được cứu binh đến.

      Như Thương nhìn Mai Mai đứng đầu vui vẻ reo hò, khỏi vuốt vuốt trán, thầm nghĩ mình thu nhận cái tiểu đệ này là có chút ầm ĩ.

      Lúc này quản gia Lưu Thắng vừa đúng lúc từ trong viện qua, Như Thương đột nhiên rùng mình, tựa như nghĩ tới điều gì.

      Cùng lúc đó, Vạn Thông cũng nhìn qua nàng.

      Hai người thần sắc vừa biến, cùng nhau gật đầu.

      Sau đó chỉ thấy được hai bóng người rất nhanh thoáng qua ở trước mặt người khác, quản gia kia cất bước bỗng chốc liền ngừng lại.

      Người như là bị đóng băng, cũng nhúc nhích, thậm chí ngay cả miệng cũng là há nữa chừng.

      Mai Mai sững sờ, ngay sau đó phản ảnh lại, Như Thương cùng Vạn Thông đây là ra tay khống chế hạ nhân trong viện.

      Vì vậy thân hình thoắt cái, cũng gia nhập chiến đoàn!

      đến, quản gia Lưu Thắng đúng là có chút công phu.

      Chẳng qua nghĩ tới, những người này có thể hoàn toàn báo trước đột nhiên làm khó dễ, lúc này mới hiểu được thủ đoạn của Như Thương.

      Mà những người khác, mặc dù cũng có chút quyền cước, nhưng so với ba người Như Thương vậy cùng bọn họ có giống nhau rồi.

      Trong lúc nhất thời, từ xuống dưới toàn bộ hạ nhân tòa đại trạch này đều bị bọn họ dùng thủ pháp nhanh gọn phong bế huyệt đạo, tất cả ổn định bất động đứng nguyên tại chỗ.

      Làm xong những thứ này, Như Thương lại bước thong thả trở về trong viện, hướng về phía Quỷ Đồng nháy mắt ra hiệu, hài tử lập tức hiểu ý, rồi sau đó bắt đầu hành động.

      Chỉ thấy kéo tất cả mọi người đến phòng chứa củi, bất kể nam nam nữ nữ cũng đẩy hết vào trong khu vực quản lý, sau đó hướng về phía trong phòng chứa củi ——

      Chương 429: Quản thúc hạ nhân

      " có người đúng giờ đưa cơm ăn cho các ngươi, có thể chạy trốn, nhưng có thể chạy được ra ngoài hay , các ngươi tự mình xem xét!"

      thốt ra lời này xong, trước khi rời khỏi viện Mai Mai đột nhiên phát ra trận gào thét kỳ quái.

      Mọi người nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy khép lại hai tay đặt ở khóe miệng, lớn tiếng hướng về phía trong rừng điên cuồng kêu lên.

      lâu lắm, đúng là có lão hổ kèm theo hai con gấu đen đồng loạt chạy ra.

      Quỷ Đồng vừa thấy liền vui cười, hoan hô mừng rỡ chạy xem.

      Vạn Thông thoáng nhìn Như Thương cái, hơi có chút bất đắc dĩ :

      "Muốn chạy trốn, đúng là tự mình xem xét!"

      sai! Mai Mai gọi đến ba trợ thủ này là dùng để trông giữ người!

      Khi lão hổ cùng hai con gấu đen to lớn đứng ở cửa phòng chứa củi, những người bên trong đó tất cả đều bị dọa cho sắc mặt trắng bệch.

      Nếu phải bởi vì bị phong bế huyệt đạo, e rằng cũng sớm phát ra gào thét rung trời rồi.

      độc chứng lúc này cũng từ trong nhà ra, nhìn thoáng qua nơi đó, rồi hướng về phía Mai Mai giơ lên ngón tay cái.

      Đối phương đắc ý cười cười với , rồi sau đó chen lách xô đẩy lại đến bên cạnh quấn lấy độc chứng.

      Quỷ Đồng rất thích ba vị bằng hữu mới kia, mặc dù chúng nó biểu vẫn chưa phải đặc biệt thân thiện, ngoại trừ cùng Mai Mai trao đổi ra, đối với những người khác hầu như là cũng thèm để ý.

      Nhưng thứ này cũng ảnh hưởng Quỷ Đồng đến thích bọn chúng, dù sao có lời Mai Mai, bọn chúng cũng cắn người, Quỷ Đồng hết sức vui vẻ đùa nghịch.

      Lúc này có chuồn chuồn bay qua, Mai Mai đưa tay đón lấy, rồi để vật kia sát vào bên tai.

      Tự nghe lát rồi thả chuồn chuồn bay , sau đó nhìn về phía độc chứng, nghiêm mặt :

      "Hạo Vương trúng độc! thể giải, bị mất mạng!"

      Mọi người đều hít hơi khí lạnh, Như Thương thầm , động tác của Tây Dạ quả thực rất nhanh.

      Nhưng, tại cũng phải là thời điểm bọn họ động thủ.

      Theo lời độc chứng mà , mọi người còn phải đợi thời cơ.

      Đợi đến hoàng tộc Đông Thục chủ động đến mời, tới lúc đó, mới có tư cách để điều kiện với đối phương.

      Vì vậy, mấy ngày kế tiếp, Vạn Thông cùng Mai Mai từng người bận rộn phát động.

      Chương 430: Tin tức

      Dựa theo bản lãnh của mỗi người bọn họ đối với Tây Dạ hay Đông Thục trong trận ám đấu này phải triển khai điều tra cặn kẽ.

      Bỗng nhiên liền có tin tức truyền tới đại trạch ——

      là: Tây Dạ lần này tổng cộng đến 20 người, bao gồm Tây Dạ Vương và Vương Hậu, còn có Đại Tế Ti Đồ Lạp.

      Lại : Tây Dạ chọn nơi dừng chân ở ngoài thành Tấn Dương ba dặm, phương hướng lại vừa khéo ngược lại với tòa đại trạch này.

      Lại : Chung quanh chỗ người Tây Dạ chọn dừng chân bày xà trận, người Đông Thục nhiều lần vào đều bị tóm lấy, chẳng những có thu hoạch, ngược lại thương vong vô cùng nghiêm trọng

      Lại : Hoàng cung Đông Thục chết Nhị hoàng tử, Ngũ hoàng tử, Thập Nhất hoàng tử. Quý Phi, toàn bộ phi tần, mỹ tần đều chết, ngoài ra vô số cung nữ thái giám bị mất mạng.

      Mấy người đối với tin tức như thế cũng kinh ngạc, rắn Tây Dạ bọn họ đều hiểu , đánh lén tuyệt đối là phương tiện tốt nhất.

      Nhưng vào lúc này, cũng truyền đến trong cung có lực lượng giúp đỡ phản kháng.

      Chính là người biết điều khiển rắn trong cung thái tử!

      Nhưng Vạn Thông mang tới tin tức còn , người nọ mới bắt đầu lâm trận cũng sai khiến rắn đấu với Tây Dạ, nhưng khi người gặp phải Vương Hậu Tây Dạ lập tức phản chiến, ngược lại giúp đỡ Tây Dạ bắt giữ thái tử Đông Thục tại!

      Lời vừa ra, thần sắc độc chứng lập tức nghiêm túc.

      Như Thương cũng biết, thời gian đến lúc rồi!

      Lại bắt giữ thái tử, dùng quan điểm Tây Dạ Vương cùng Vương Hậu để nghĩ, tại hẳn là nên lên đường trở về phủ, từ đó hai nước tiếp tục được bình an vô hai mươi năm.

      Nhưng bọn họ lại thể để Tây Dạ cứ như vậy mà !

      riêng bọn họ, Đại Tế Ti Đồ Lạp cũng cho Tây Dạ Vương trở về dễ dàng như vậy!

      Lần này gây ra tranh chấp hai nước, xuất ra lực lượng lớn, nếu phải sau khi trở về dùng lời cùng địa vị tế ti phen cổ động với Vương giả, sợ là chuyện Tây Dạ đến xâm phạm Đông Thục, bọn họ còn phải lo lắng nhiều hơn.

      Dù sao muốn sát thương sinh mạng trong phạm vi có thể, nhưng ngộ nhỡ hoàng tộc Đông Thục có chuẩn bị chu đáo vẹn toàn, hoặc là dứt khoát cắn răng liều mạng cùng mất còn.

      Tây Dạ kia muốn toàn thân mà lui, cũng là vọng tưởng.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 431: Liên Nhi đến

      Bọn họ có biện pháp dẫn đến quá nhiều rắn, hơn nữa coi như dẫn theo nhiều rắn nhưng năng lực có thể được bao nhiêu?

      So với mấy chục vạn đại quân Đông Thục, đúng là khác rất xa.

      Sở dĩ đối với chuyện độc chứng bỏ trốn, đầu tiên bọn họ lựa chọn ngồi bàng quang là vì muốn nhìn xem bên phía Đông Thục phản ứng như thế nào.

      Hôm nay cuối cùng xâm phạm, có lẽ bắt được thái tử tại là mục tiêu thứ nhất của bọn họ.

      Về phần độc chứng, coi như bỏ qua rồi.

      "Chủ nhân!" Chợt có thanh của Quỷ Đồng từ ngoài viện cất lên, mọi người trong viện nghe nhìn lại, nhận thấy thanh hài tử mặc dù gấp, nhưng tốc độ bộ lại có phần chậm chạp.

      Nhìn đến phía sau , mọi người bấy giờ mới hiểu được lý do nhanh.

      Là Liên Nhi!

      Liên Nhi theo phía sau , di chuyển rất chậm, cho nên mới làm bước chân của Quỷ Đồng cũng thể chậm lại theo.

      Mặc dù sớm người Liên Nhi ngửi thấy hơi người, nhưng dù sao cũng là tiểu nương có mặt mũi nhu mì xinh đẹp, Quỷ Đồng thế nào cũng có biện pháp đối đãi với nàng như ngoại tộc.

      Liên Nhi đến vào lúc này, mọi người cũng ngạc nhiên.

      Bởi vì độc chứng có qua, đến lúc Đồ Lạp tới để thương nghị tiếp theo với bọn họ.

      Nhưng kỳ quái chính là, mọi người chỉ thấy Liên Nhi chứ thấy Đồ Lạp vẫn luôn tấc cũng rời nàng.

      Hai đường mi thanh tú của Như Thương gắt gao nhíu chặt lại, rồi nhìn đến hướng Liên Nhi trong ánh mắt tựa như còn mang theo chút cảnh giác.

      Vạn Thông chú ý đến ánh mắt biến hóa của nàng, theo bản năng đứng lên, đem Như Thương che chắn ở bên cạnh.

      Động tác này của khiến cho độc chứng nhìn lướt qua như có như , dường như có chút giật mình, hàm xúc ý tứ của nổi lên mặt.

      Nhưng cũng chỉ là giật mình, đối với việc này vẫn chưa có dư thừa nửa câu.

      Như Thương kéo vạt áo độc chứng, kề sát đầu lại gần, giọng :

      "Thành Quỷ Hàng kí gửi vào thể tách ra chủ thể, chỉ có hai loại khả năng. là Hàng Đầu chưa luyện thành bị người thâu tóm, hai là Hàng Đầu luyện xong nên bắt đầu hành động!"

      độc chứng gật đầu cái, trả lời nàng:

      " tại, hẳn là loại thứ hai."

      "Cẩn thận!"

      "Cẩn thận!"

      Hai người câu "Cẩn thận" đồng thời ra khỏi miệng, ở trong lòng ngầm hiểu rồi sau đó nhìn nhau cười tiếng.

      Chương 432: Đồ Lạp chuyển lời

      Vạn Thông đứng gần phía trước cúi đầu thở dài rất .

      Như Thương chưa từng phát giác, nhưng độc chứng lại nhìn thấy được.

      Lúc này Quỷ Đồng dẫn theo Liên Nhi tới trước mặt mọi người, trong viện ngoại trừ Mai Mai có ở đây, những người khác đều có mặt đầy đủ.

      "Đại Tế Ti bảo ta tới tìm vị tiểu chủ, xin hỏi là vị nào?" Liên Nhi mở miệng chuyện trước.

      Như Thương thể khen ngợi thuật Hàng Đầu của tế ti Đồ Lạp luyện tập vô cùng cao siêu, Liên Nhi này nếu phải bị độc chứng nhận ra rồi chân tướng , sợ là người nào có thể phát khác thường của nàng.

      Nhưng khi biết tình huống bọn nàng cũng hiểu được, Thành Quỷ Hàng này luyện đến bậc cao thâm rồi, là Lô Hỏa Thuần Thanh.

      độc chứng ngồi dựa ở ghế mây vẫn chưa nhúc nhích, chỉ khép mở đôi môi đáp tiếng:

      "Là ta!"

      mặt Liên Nhi nổi lên nụ cười nhạt, loại tươi cười này nếu đặt ở nữ hài tử nhà bình thường hết sức điềm tĩnh.

      Nhưng mà lúc này lại biểu mặt Liên Nhi, đúng là có hơi quỷ dị.

      Ở viện bên kia, vài con mãnh thú trông giữ hạ nhân của trạch viện vừa phát ra tiếng gầm .

      Nhưng cũng dám tiến lên, thậm chí nhìn về phía Liên Nhi lại từng bước lui về phía sau.

      Mắt Liên Nhi thể thấy, nhưng tai vẫn còn sử dụng rất tốt.

      Chỉ thấy nữ hài hơi nhíu mi, giọng :

      "Trong viện sao lại có dã thú? Nghe qua hình như là lão hổ."

      "Đồ Lạp bảo ngươi đến nhắn lời gì, !" để ý nghi vấn của nàng, độc chứng thẳng ra mục đích.

      Liên Nhi nghe xong, đầu tiên là gật đầu cái, sau đó lại hơi lắc đầu, trả lời :

      "Là tiện thể nhắn, cũng phải là nhắn lời gì, đó là muốn ta ở lại! Đại Tế Ti có , hành động của Tây Dạ gần kết thúc, khuya hôm nay có lẽ bắt đầu suốt đêm rút khỏi phạm vi Tấn Dương. tại có thái tử Đông Thục trong tay, cũng có làm khó quá mức phía Đông Thục. Chỉ thảo luận xong điều kiện ý muốn hai bên từ nay về sau xâm phạm lẫn nhau!"

      độc chứng gật đầu.

      "Sau đó sao?"

      Liên Nhi tiếp tục ——

      Chương 433: Về chỗ bị thương

      "Sau đó, Đại Tế Ti còn ! Các ngươi có thể triển khai hành động vào tối nay, xin tiểu chủ thông báo hoàng tộc Đông Thục cùng cứu người, hiệp trợ người cứu thái tử ra. Nhưng mà người phải dẫn theo ta, bây giờ ta là tùy tùng của người, đến lúc đó giúp người giết chết Tây Dạ Vương cùng Vương Hậu! Chỉ là người phải thả những người Tây Dạ khác rời , bởi vì những người đó phải trở về Tây Dạ để làm chứng!"

      màn mưu cứ như vậy được đến rất êm tai, giọng điệu Liên Nhi chuyện rất nhàng từ tốn, từ đầu tới cuối cũng chút phập phồng.

      thể thừa nhận, nghe nàng chuyện là hưởng thụ, cái loại ngữ điệu nhàng ôn nhu có thể khiến cho người ta cảm thấy thoải mái.

      Nhưng mọi người trong viện đều có thời gian để thưởng thức, ai cũng biết nữ hài này đại biểu cho cái gì, cũng biết nàng những lời này là có hàm ý gì.

      Nhưng độc chứng cũng chưa có tỏ ngay thái độ, bản thân lại rơi vào trầm tư, thời gian qua nửa nén hương, lúc này mới mở miệng chuyện.

      Nhưng là với Quỷ Đồng:

      "Dẫn tiểu nương này nghỉ ngơi, những lời nàng ta đều nhớ , đêm nay theo an bài này làm việc!"

      Quỷ Đồng đáp lại, kéo kéo Liên Nhi dẫn nàng .

      Đợi đến khi hai người vòng qua chính viện, độc chứng mới với Vạn Thông:

      " tìm Mai Mai trở về, cần phải thám thính gì nữa!"

      Vạn Thông lĩnh mệnh rời , vào lúc này, trong sân chỉ còn lại hai người độc chứng và Tần Như Thương.

      Hai chân Như Thương vẫn cuộn tròn ghế dựa, dùng tay ôm hai đầu gối làm cho ghế xích đu thêm lắc lư lên xuống.

      độc chứng mặc cho nàng tự mình đong đưa lát, sau đó vươn tay ra giữ ghế dựa dừng lại cố định.

      Như Thương cũng có hỏi muốn làm gì? Nhưng vào lúc đưa tay qua nàng thoáng nhìn lòng bàn tay của .

      đó có đường vết sẹo rất ràng nổi bật, có nhiều chỗ kết vẫy bong tróc, để lộ ra vệt trắng lờ mờ.

      "Cũng lành rất nhanh!" Nàng nhếch nhếch miệng, ném ra câu như vậy.

      độc chứng cong lên khóe môi, cần hỏi cũng biết nàng lời này là có ý tứ gì, vì vậy nhàng trả lời:

      "Vậy phải cảm tạ vì ngươi gặp nguy hiểm nữa!"
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 434: Có thể có biện pháp phá Thành Quỷ Hàng

      Ngụ ý là, nếu Như Thương cứ tiếp tục cần máu để cứu, e rằng vết sẹo này của đến bây giờ cũng kết vẫy nổi.

      Nàng lại nhếch môi, liếc cái :

      "Cũng phải chỉ mình ta, lần trước ngươi vào cung, phải cũng cứu người khác sao!"

      cũng đành chịu, muốn tiếp tục kéo dài đề tài này nữa.

      Nhưng tay nắm giữ ghế dựa vẫn để xuống, tự trầm tư suy nghĩ lát, rồi mới :

      "Có thể có cách phá Thành Quỷ Hàng ?"

      Như Thương sững sờ, hỏi ngược lại:

      "Tại sao muốn phá?"

      "Bởi vì phá nó, chúng ta đối phó được Đồ Lạp."

      Nàng nháy mắt, hình như có chút ý tứ trong lời của độc chứng.

      Đồ Lạp với bọn họ mà nên là đồng bạn hợp tác mới đúng, tại sao lại tới đối phó?

      Nhưng nàng có hỏi!

      Đây là phần ăn ý mà Như Thương và độc chứng hình thành từ khi quen biết đến nay!

      Hai người bọn họ đối với việc nào đó, cũng đều tự có phán đoán chính xác và thành thục.

      Hơn nữa khi kề vai chiến đấu hoàn toàn tin tưởng, làm cho nàng cảm thấy rất nhiều tình có hỏi hay ra cũng quan trọng.

      độc chứng , nàng nghe theo là được rồi.

      Ngược lại, nếu nàng có ý tưởng gì, tất nhiên đối phương cũng toàn lực phối hợp.

      Bây giờ nghe độc chứng hỏi phương pháp phá giải Thành Quỷ Hàng, mặc dù trong lòng có nghi ngờ, nhưng vẫn rất nghiêm túc suy nghĩ, sau đó :

      "Có, đúng là có cách!"

      " nghe thử xem!"

      Như Thương thả lỏng tay ——

      "Chính là vào lúc này!"

      Thấy độc chứng lên tiếng, liền tiếp tục :

      "Lần trước khi Đồ Lạp đến, Thành Quỷ Hàng vẫn chưa luyện thành. Lúc ta gặp sông, cảm thấy Liên Nhi khi đó cũng có thoải mái, đối với chuyện tình ngày trước vẫn còn nhớ rất ràng. Bây giờ trải qua chưa đến hai ngày, lẽ ra có thể nhanh như vậy hoàn toàn luyện xong Thành Quỷ Hàng! Khả năng duy nhất chính là Đồ Lạp dùng khí huyết của mình chuyển đến người Liên Nhi!"

      " chính xác là tại Đồ Lạp suy yếu?"

      "Suy yếu chỉ là phần!" Như Thương nhìn về phía , tiếp: "Quan trọng nhất chính là kí gửi thể cùng chủ thể tách rời ra, chủ thể mất năng lực bảo vệ mạnh nhất. Bản lãnh Đồ Lạp có lợi hại hơn nữa, nhưng nếu như ở dưới tình huống có Thành Quỷ Hàng trong tay còn đồng thời chống lại hai người ta và ngươi, sợ là cũng có dễ dàng thoát thân như vậy!"

      Chương 435: Có rất nhiều người tới

      Lúc này Quỷ Đồng từ sau viện vòng ra, Như Thương thuận miệng hỏi:

      "Dàn xếp nữ hài đó xong rồi?"

      Quỷ Đồng gật đầu cái:

      "Nàng rất mệt, muốn ngủ trước!"

      Xoay đầu trở lại, Như Thương lúc này mới :

      "Phương pháp phá Thành Quỷ Hàng ra rất đơn giản, chính là giết chết chủ thể! Chủ thể vừa chết, kí gửi thể đương nhiên cũng chết theo!"

      Lời vừa ra, độc chứng cuối cùng hiểu .

      ra nhược điểm của Thành Quỷ Hàng phải ở người tiểu quỷ kia, mà nhược điểm của nó chính là người tạo ra nó!

      "Tuy rằng ta biết vì sao ngươi lâm trận rồi phản chiến, nhưng ngươi làm việc luôn có lý do của mình, cho nên ta nhất định giúp ngươi." Nàng thoải mái ra miệng, những lời này độc chứng nghe vào trong tai hết sức hưởng thụ.

      " việc thành công, tự ta lý do cho ngươi biết, yên tâm, chắc chắn có lừa gạt ngươi đâu."

      Trong lòng Như Thương nhói lên, biết do nàng quá nhạy cảm hay là độc chứng lời này vốn là có hai phần ý tứ.

      "Lừa gạt" cái chữ này đối với nàng tại mà , là có điểm phạm vào điều kiêng kị.

      Tất cả chỉ vì Tiêu Phương.

      Nàng lắc lắc đầu, đem hết thảy những chuyện nên nghĩ quẳng ở sau đầu, rồi liếc nhìn Quỷ Đồng, lại thấy hài tử bỗng chốc nằm sấp xuống đất, để tai dán sát mặt đất nghe hồi, sau đó :

      "Có rất nhiều người về phía bên này, rất nhiều rất nhiều, số lượng ."

      Như Thương nhìn về phía độc chứng, chỉ thấy mặt lên tia cười lạnh, nàng thuận miệng liền hỏi:

      "Ngươi biết là ai tới?"

      gật đầu:

      "Dĩ nhiên!"

      Lúc này nàng dường như cũng hiểu được suy nghĩ trong lòng , vì vậy cười khẽ tiếng, :

      " phải chính là hoàng đế Đông Thục chứ?"

      độc chứng nhìn nàng nhíu mi:

      "Sao lại có thể đây! Mất con trai bảo bối, so với chúng ta đương nhiên là phải sốt ruột hơn rồi."

      Quỷ Đồng nghe qua cũng hiểu được chút, vì vậy tiếp lời ——

      "Chủ nhân ý muốn là, hoàng đế Đông Thục đến đây để viện binh, chủ động mời chúng ta giúp đỡ cứu người ở chỗ Tây Dạ Vương?"

      Như Thương hướng về phía ném qua ánh mắt tán dương!

      Chương 436: Là tới đổi người

      Suy luận này đối với người bình thường mà hết sức đơn giản, nhưng Quỷ Đồng giống vậy, vừa trải qua cuộc sống ở ngoài đời lâu, có thể suy nghĩ được như thế, đúng là dễ.

      Nhưng nhìn lại độc chứng, thấy tự mình chậm rãi lắc đầu, nụ cười khóe miệng lại lạnh hơn vài phần.

      Trong lòng Như Thương đột nhiên chuyển động, lập tức liền mở miệng ——

      "Chẳng lẽ phải tới xin chúng ta cứu người hay sao?"

      "Ừ." độc chứng hề quay lại, lượng người bên ngoài tới gần, bọn họ cần kề sát mặt đất cũng nghe được ràng. " phải xin chúng ta cứu người, mà...... Để cho ta đổi người!"

      "Mẹ nó!" Nàng theo bản năng liền ném ra câu chửi tục như vậy, hai người kia nghe hiểu gì, cùng nhau nhìn nàng.

      Như Thương có chút ngượng ngùng, lời mắng chửi người này nàng cũng có thường xuyên , mà người cổ đại nghe cũng hiểu được.

      là vì chuyện này có phần quá mức phi lý, bởi vì kiềm được nên dùng chữ "Mẹ nó" để biểu đạt mà thôi.

      "Ngươi ý muốn là hoàng đế Đông Thục đến bảo ngươi quay về Tây Dạ, đổi lại thái tử tại?" Khi Như Thương lời này biểu cảm có chút bất đắc dĩ. (nếu quả vậy mình cũng muốn chửi ‘Mẹ Nó’ [​IMG] )

      độc chứng gật đầu, tiện đà bổ sung thêm:

      "Là đổi về nhi tử của mình!"

      "Ngươi phải cũng là con trai sao!" Nàng vừa vừa lắc đầu: "Hổ dữ cũng nỡ ăn thịt con, ban đầu là có biện pháp mới đưa ngươi đến Tây Dạ, bây giờ ngươi trốn ra được, chẳng những thừa nhận, còn muốn ngươi quay lại đổi về nhi tử khác cho ? Người xưa lúc nào cũng cái gì lòng bàn tay lưng bàn tay đều là thịt, hoàng đế đó tại sao nặng bên này bên kia như vậy?"

      Đạo lý của Như Thương sai, ngay cả Quỷ Đồng cũng gật đầu tán thành.

      Nhưng chỉ thấy độc chứng vẫn là bộ dạng suy tư, đợi đến khi mắt nhìn thấy lượng người bên ngoài sắp đến trước cửa, mới nghe được lên tiếng.

      Tốc độ chuyện lần này có chút gấp gáp, rất ràng là muốn cho người tới bên ngoài nghe được.

      :

      "Ngươi còn nhớ ta có kể cho ngươi ở trong cung nhìn thấy người dáng dấp giống nhau như đúc với hoàng đế Đông Thục? Cánh tay trái người đó bị rắn cắn bị thương, lát nhìn xem chút!"
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 437: Hoàng thượng giá lâm

      Vừa mới dứt lời, nghe được ngoài viện thanh chói tai cao giọng hô to ——

      "Hoàng thượng giá lâm!" Bốn chữ giống như xướng lên ở nơi gấp khúc cách bên trong phòng năm ba bước, Như Thương nghe xong đứng im bủn rủn cả người.

      Nhưng, ngoại trừ Quỷ Đồng vẫn luôn đứng ở ngoài, nàng và độc chứng cũng đều nhúc nhích.

      Người người đều biết thấy hoàng đế cần phải chu toàn cấp bậc lễ nghĩa, dù dân chúng hiểu được lễ nghi ít nhất cũng biết nên quỳ xuống.

      Nhưng bọn họ chút dự định quỳ cũng có!

      Bên ngoài rất nhiều người đến đây, trừ cung nữ thái giám, hơn nữa còn lại là Ngự Lâm Quân hộ giá.

      Bọn họ đầu tiền vọt vào cửa viện, hai đội hàng ngũ đứng ngay ngắn ở hai bên trái phải.

      Mắt nhìn nơi khác, hơi thở điều độ gấp, từng người mà đứng rất thẳng tắp.

      Ngay sau đó, chính là lão giả khoác hoàng bào được thái giám cung nữ nâng đỡ thong thả bước vào.

      Nhưng lại phải mặc long bào, mặc dù cũng là màu vàng sáng rực, nhưng mà ở vạt áo trước thấy vật vinh quang lừng lẫy.

      Người nọ đến chỗ cách xa trước mặt bọn họ năm bước dừng lại, Đại Thái Giám ở phía trước thấy ba người quỳ lạy lên tiếng, bộ dáng tức giận đến mắt trợn trắng.

      thẳng lên trước, kêu "Oa" lên tiếng ——

      "Lớn mật!"

      Như Thương bị kích động muốn bịt kín lỗ tai, nhưng như thế quá khó coi nên chỉ đành phải ngưng lại.

      "Hoàng thượng đến thăm hỏi, bọn ngươi còn mau mau tiếp giá!"

      Ba người vẫn lên tiếng.

      Thái giam kia lại muốn mở miệng khiển trách, nhưng nghe được hoàng đế ở phía sau quát tiếng:

      "Lui ra!"

      Lời ra cửa miệng thái giám đột nhiên thu lại tiếng , tự mình kìm nén bức trở xuống, sau đó vẻ mặt tức giận khom người lui về.

      Hoàng đế Đông Thục Quốc bước lên trước hai bước, khoát tay cho thái giám dìu đỡ ở bên cạnh đều lui ra.

      độc chứng thuận mắt nhìn lại, cảm thấy người này so với lúc trước mình gặp ở trong hoàng cung thành Tấn Dương có lẽ già rất nhiều.

      Mặc dù khi đó đứng ở cửa viện Liên nhi cũng là thân tang thương, nhưng uy nghi vẫn còn, khí phách vẫn có.

      Nhưng, lúc này bọn họ nhìn thấy, cũng chỉ là lão giã bình thường, phụ thân vì nhi tử của mình bị bắt thể cúi đầu cầu xin người khác giúp đỡ.

      Chương 438: Thiên Minh, hãy cứu đệ đệ ngươi

      độc chứng đột nhiên lại nổi lên tia suy nghĩ, vì vậy mở miệng hỏi ——

      "Xưa kia khi đưa ta Tây Dạ làm con tin, người cũng là bộ dáng này?"

      Lão hoàng đế nghĩ tới lại đột nhiên dùng câu đó để mở lời, trong lúc nhất thời có cách nào đáp lại.

      Suy nghĩ phen, muốn gật đầu, rồi lại cảm thấy lúc này gật đầu lại kết hợp với lời mình sắp muốn , là quá giả dối.

      Nhưng cũng thể lắc đầu, nên buộc lòng phải ngậm miệng lên tiếng, bỏ qua câu trả lời.

      Như Thương cười lạnh cái, bây giờ nàng có điểm hiểu tại sao độc chứng khẳng định như thế, hoàng đế này là tới cầu đổi người.

      Quả nhiên phải là biểu của người phụ thân nên có à!

      Rốt cuộc, người ở đối diện có phản ứng, nhưng lại dùng thân phận của Vua nước hướng về phía độc chứng khom người cúi đầu sâu.

      Hành động này làm cho độc chứng nhíu nhíu đầu lông mày, nhưng cũng chỉ đành tiếp nhận.

      Đến khi đối phương đứng thẳng người, tiếng cũng đồng thời truyền đến, ——

      "Thiên Minh, hãy cứu đệ đệ ngươi!"

      độc chứng giương đầu nhìn nhưng trả lời.

      tự nghĩ tiếng đệ đệ này thân thiết đến nhường nào, cũng tự nghĩ bản thân tại đối mặt với cái người gọi là phụ hoàng này, thế nhưng tại sao nảy sinh được nửa điểm cảm giác gần gũi.

      "Cứu như thế nào?" hỏi, "Làm sao để cứu đây?"

      Lời nhạt nhẽo lại thêm lãnh đạm.

      Đến nỗi hoàng đế Đông Thục Quốc khi vừa bước vào cửa viện, liền cảm thấy chuyến này của mình thua nửa.

      "Thiên Minh......" tiếp tục mở lời, giọng có chút khàn khàn. "Xưa kia đưa ngươi Tây Dạ, là vì thể làm như vậy. Trẫm là hoàng đế, thể nhìn quốc gia dân chúng bị ngoại tộc khác gieo họa. Khi đó, vốn cũng là rất lo lắng cho ngươi! Sau đó từng nhiều lần phái người hỏi thăm, biết ngươi sống ở Tây Dạ cũng tệ, bọn họ đều gọi ngươi là tiểu chủ, cho nên mới... cho nên mới yên tâm để ngươi ở lại!"

      phen xong, xem ra đúng là đào tim móc phổi.

      Vì dân chúng bỏ con mình, cũng coi như là khí phách của thế hệ đế vương nên có.

      Nhưng nảy sinh hiềm khích, lời này nghe vào trong tai độc chứng và Tần Như Thương, ít nhiều gì cũng có chút thành phần giả tạo.

      Chương 439: Như Thương trách mắng

      Mà đối với chuyện năm đó, ra độc chứng biết rất ít, thậm chí còn nhiều bằng Như Thương nghe được.

      chỉ nhớ khi mình tỉnh lại là được người vừa mới vớt từ trong bồn dược ra ngoài, những gì trước đó, đến nay cũng chưa từng nghe thấy điều gì.

      Như Thương đúng là có sơ qua chút, nhưng cũng nhiều lắm.

      Lão hoàng đế ném ra những lời này, khiến cho lông mày của Tần Như Thương dựng đứng trước tiên.

      Nàng liền xách lên bàn tay của độc chứng, duỗi thẳng ra để mu bàn tay đối diện với hướng trước mặt, đưa móng tay đen như mực cho hoàng đế ràng rành mạch mà nhìn vào trong mắt.

      Sau đó :

      "Cái này gọi là ở Tây Dạ sống tệ? Ngươi có biết tiếng tiểu chủ là dùng tính mạng của mình để đổi lấy?"

      Nhắc tới chuyện này, Như Thương hung hãn nghiến răng.

      Dù sao chung đụng lâu, lại cùng nhau trải qua sống chết, khi đó nếu như phải nghe Tiêu Phương kể lại những gì độc chứng từng trải qua nàng cũng có biện pháp bình tĩnh được như vậy.

      "Các ngươi chỉ nghĩ là đưa con tin qua, nhưng lại nghĩ đến Tây Dạ căn bản muốn để cho thái tử sống! vừa đến Vương Cung Tây Dạ liền bị ném vào bồn dược, liên tục ngâm trong thuốc bảy bảy bốn mươi chín ngày mới có thể từ bồn dược ra ngoài! Coi như mạng lớn, ở trong nước thuốc đó huyết nhục bị biến hóa mục nát, nhưng cũng làm cho mười đầu móng tay ngâm đến toàn bộ đều trở thành màu đen, cả đời cũng tẩy được! Đây chính là cuộc sống tốt mà ngươi ?"

      Lời Như Thương hùng hổ dọa người, hoàn toàn đếm xỉa đến mặt mũi hoàng gia, làm cho lão hoàng đế nghe xong gương mặt hết trắng rồi đỏ, đỏ rồi lại trắng, là muốn tìm cái lỗ để chui vào.

      Đại thái giám bên cạnh nghe nổi nữa, tiến lên bước mở miệng định trả lời trách mắng!

      Nhưng bị hoàng đế giơ tay lên ngăn cản, lời mắng chửi người nghẹn lại ở trong cổ họng, liền hóa thành tiếng thở mạnh!

      "Thiên Minh." Hoàng đế lại mở miệng , lần này chính là thêm vài phần thành khẩn. "Là phụ thân có lỗi với ngươi, trẫm...... Trẫm điều tra vẫn chưa có ràng! Rắn của Tây Dạ... Rắn của Tây Dạ quá mức dọa người, chúng ta......"

      bên này vừa lên tiếng, Như Thương lại đột nhiên đứng thẳng lên về phía trước.

      Trong Ngự Lâm Quân có người phản ứng kịp, bước liền chạy đuổi theo.
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :