1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 410: Chủ nhân nhớ ngươi hơn

      Mai Mai nghe lời này đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó phản ứng trở lại, ý tứ Vạn Thông đây là quản gia Lưu Thắng này cùng bản thân chính là thái giám trong cung.

      Nhưng mà ý thức được vừa xoay người, lại phát người ta ngay cả chính mình cũng giống như khối tổn hại!

      khỏi sinh khí, giơ tay liền hướng phía sau lưng Vạn Thông nhéo cái!

      Như Thương cười trộm, thầm Mai Mai à Mai Mai, cho dù là muốn đánh người, ngươi đại khái có thể lựa chọn quả đấm hay bàn tay, làm sao lại có thể giống như nữ nhân chỉ biết ngắt nhéo?

      Bên ngoài lúc này vừa huyên náo vừa ầm ĩ, người trong phòng đương nhiên nghe được rất ràng.

      thấy cửa phòng độc chứng vừa mở ra, đầu tiên là Quỷ Đồng chạy ra trước.

      Vừa thấy Như Thương, hài tử cũng chút nào che giấu hưng phấn của mình.

      Nhưng cũng dám giống như Mai Mai trực tiếp bổ nhào tới, chỉ vội vã chạy đến trước mặt Như Thương, vừa gãi đầu vừa ngừng nhếch môi cười, đồng thời còn kêu:

      "Tỷ tỷ ngươi có thể trở về rồi! Tỷ tỷ ngươi có thể trở về rồi!"

      ra, Quỷ Đồng cười dễ nhìn lắm, thậm chí rất vô cùng khó coi.

      Nhưng Như Thương cũng để ý, nàng còn vươn tay ra vỗ vỗ ở đỉnh đầu Quỷ Đồng, sau đó cười ha hả :

      "Quỷ Đồng gần đây tốt ?"

      Hài tử dùng sức gật đầu, còn quên bổ thêm câu:

      "Chủ nhân cũng rất tốt! Quỷ Đồng nhớ ngươi, chủ nhân càng nhớ ngươi hơn!"

      Lời này nghe vào trong tai Vạn Thông, là có chút thấy thoải mái.

      Nhưng mặt cũng có biểu ra, hiểu được, mình thể so sánh với người kia.

      ra như vậy cũng tốt, làm người bạn theo ở bên cạnh nàng, vì nàng phân ưu giải nạn, là tốt nhất rồi.

      Nhưng Như Thương nghe xong lời này cũng cho là đúng, nàng chỉ bĩu bĩu môi, thuận miệng trả lời :

      "Thôi ! Chủ nhân nhà ngươi nhớ tới ta! nhớ nhất chính là trời! ngày ngẩng đầu lên nhìn chút sợ rằng bầu trời biến mất!"

      câu , chọc cho Mai Mai cười ha ha.

      vừa cười, lúc này Quỷ Đồng mới phản ứng nhìn qua, cùng với Như Thương ra còn có nhiều người như vậy.

      Hài tử có chút mất tự nhiên, lập tức giận tái mặt đến cúi thấp đầu xuống, hề lên tiếng nữa.

      Chương 411: Tại sao gầy thành như vậy

      Như Thương nhìn vào trong mắt, là có chút được cao hứng.

      Vì vậy vội vàng lên tiếng :

      "Quỷ Đồng! Ta cho ngươi biết! nên học theo chủ nhân nhà ngươi, động chút là để ý tới người! Có thể cùng với ta đều là người nhà, về sau bọn họ cũng ở lại đây, ngươi thể có cái bộ dáng này!"

      Quỷ Đồng rất nghe lời Như Thương, vừa nghe nàng ra lời ấy, lập tức ngẩng đầu lên, sau đó nhìn về phía Mai Mai cùng Vạn Thông hành lễ từng người.

      Mặc dù vẫn gì, nhưng thái độ tốt hơn rất nhiều.

      Thấy phía sau còn theo già trẻ, liền tự mình thu xếp hạ nhân chuẩn bị phòng ở cho bọn họ.

      Như Thương đối với trạng thái Quỷ Đồng rất hài lòng, dù sao để người trước đây lâu vừa mới từ thế giới hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài nhanh như vậy thích ứng được xã hội thực tế, năng lực tiếp nhận của Quỷ Đồng là cực mạnh rồi.

      Hài tử vừa , Mai Mai cùng Vạn Thông đồng thời đưa mắt ném về phía nàng.

      Như Thương chỉ gật đầu, rồi cho bọn họ biết Quỷ Đồng chính là quỷ hài tử từ Tây Dạ dẫn ra ngoài.

      Khi ngẩng đầu lên nhìn về phía trước, thấy trong gian phòng Quỷ Đồng vừa ra người thong thả bước đến.

      Nàng dừng lại bước chân, còn có mang theo chút chờ đợi nhìn lại hướng cửa phòng.

      Như Thương biết bản thân mong đợi cái gì, nhưng mà lại hiểu bản thân tại sao có thể đối với người kia sinh ra cảm xúc như vậy.

      Từ lúc quen biết độc chứng đến nay, hai người cũng chưa từng tách ra, đây là sai.

      Nhưng dù sao cũng đến mức mới rời mười mấy ngày lại có chút...... Lại có chút cảm giác tưởng niệm.

      Nàng lắc lắc đầu, đem chút tạp niệm từ trong đầu loại bỏ.

      Chỉ cho rằng tình nghĩa vào sinh ra tử có thể so với người khác thân thiết hơn chút, chỉ vậy thôi.

      Trong lúc suy tư, độc chứng ra khỏi cửa.

      Vẫn là bộ dáng khép hờ nửa mắt, đặc biệt là hợp với lúc này sau khi thay đổi thân áo bào tro, càng lộ vẻ vài phần cả người lười biếng.

      Vạn Thông hướng gật đầu cái, coi như là chào hỏi.

      Mai Mai nhìn thẳng vào người nọ, cũng có phản ứng gì, nhìn dáng dấp như đợi Như Thương lên tiếng giới thiệu.

      Nàng cũng chờ lâu, về phía trước hai bước tiện thể muốn giới thiệu Mai Mai với độc chứng.

      Nhưng người vừa mới đến gần, miệng vẫn còn chưa kịp mở ra, chợt nghe được độc chứng dùng thanh rất câu:

      "Tại sao lại gầy thành như vậy?"

      Chương 412: Mai Mai làm cho Quỷ Đồng phản ứng

      câu này vừa xong, trong lòng Như Thương có chút ê ẩm, bao lâu có ai chú ý đến nàng mập ốm, bao lâu có ai vừa gặp mặt đầu tiên hỏi gì khác, chỉ quan tâm nàng như thế nào, nàng có tốt hay !

      Dĩ nhiên, trừ Tiêu Phương.

      Trong lúc lơ đãng suy nghĩ bay , nhưng lập tức bị Như Thương thu trở về.

      Nàng ngẩng nửa đầu lên cười nhạt, có chút bất đắc dĩ, cũng mang theo chút tang thương.

      " gầy, ngươi nhìn lầm rồi!"

      "Đúng vậy! Ngươi nhìn lầm rồi!" Có thanh ở phía sau truyền lên, lại là Mai Mai.

      rất thính tai, mặc dù thanh độc chứng cực , nhưng cũng có cố tình tránh né người khác, vừa vặn bị Mai Mai nghe được ngay chóc à!

      Cũng biết nghĩ như thế nào, rốt cuộc bước xông lên trước, trực tiếp liền đứng ở giữa Như Thương và độc chứng, đành chặt đứt đối thoại hai người.

      "A Thương ăn ngon ngủ ngon, mấy ngày trước còn gặp được Tiêu ca ca, làm sao có thể bị gầy! Vị đại ca này, ngươi nhất định là nhìn lầm rồi!"

      độc chứng chỉ nhàn nhạt nhìn cái, cũng gì.

      Như Thương có chút xấu hổ, vội vàng bước lên để giới thiệu cho hai người.

      Mai Mai vẻ mặt cợt nhã xoay quanh độc chứng, đông câu tây câu mà ngừng, Như Thương mặc dù hiểu tại sao lại biểu nhiệt tình như vậy, nhưng cũng có để ý gì nhiều.

      Mai Mai tính tình vốn là như thế, nàng biết.

      Chỉ là đối với trong nháy mắt vừa rồi bản thân xấu hổ có điểm chân tướng, dường như xấu hổ đó là vào lúc Mai Mai nhắc tới nàng gặp Tiêu Phương mới có, rất là kỳ quái.

      Lúc này Quỷ Đồng an bài hạ nhân trở về, liếc mắt cái liền nhìn thấy Mai Mai theo sát rất gần độc chứng chuyện cười ha hả.

      Mặc dù độc chứng đối với lời của cũng có bất kỳ đáp lại nào, nhưng hài tử vẫn bước nhanh xông lên phía trước, trực tiếp kéo lấy cánh tay của Mai Mai phát liền lôi được người trở lại.

      trời sinh sức lực mạnh mẽ, Mai Mai bị kéo cái há miệng nghiêng người.

      Như Thương cau mày, quát ——

      "Quỷ Đồng được vô lễ!"

      Hài tử có chút uất ức, nhìn Như Thương :

      "Là vô lễ trước! quấn lấy chủ nhân, chính là vô lễ!"

      ...... Như Thương hết lời để !
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 413: Khách quý tới

      Đứa này đối với độc chứng có loại gần như ở giữa sợ hãi cùng sùng bái kính nể, hành động thân cận vừa rồi của Mai Mai còn có bộ dáng phản ứng của độc chứng ràng là thích, hiển nhiên chạm đến kiêng kỵ của .

      Mai Mai dậm chân, hướng về phía Quỷ Đồng làm mặt quỷ, nhưng cũng còn quấn lấy độc chứng nữa.

      Lúc này, cái người Lưu Thắng tự xưng là quản gia vừa tới, nhìn mọi người bọn họ hành lễ xong, sau đó với độc chứng:

      "Đại thiếu gia! Ngoài cửa có người muốn gặp ngài!"

      Vừa nghe lời ấy, Mai Mai liền vui vẻ cười "Hì hì" tiếng.

      Ngay cả Vạn Thông cũng cười lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Như Thương giơ lên ngón tay cái, nhàng :

      " nương quả nhiên phán đoán chính xác!"

      Mai Mai níu lấy quản gia kia trực tiếp mở miệng hỏi ——

      "Có phải có quái nhân toàn thân trang phục áo đen, còn có tiểu nương y phục quần trắng hay ?"

      Quản gia cười theo, phụ họa :

      "Xem ra vị tiểu gia này là tiên tri, rất đúng!"

      Quản gia kia ăn đưa đẩy khiến cho người ta nên lời, hai mắt Như Thương trợn trắng, chỉ nghe thanh độc chứng lười nhác :

      "Khách quý đến rồi!"

      Vạn Thông liếc mắt nhìn Như Thương cái, rồi sau đó hướng quản gia nọ :

      " mời khách quý vào ! Sau đó chuẩn bị trà!"

      Lưu Thắng xoay người lại ra ngoài mời người, độc chứng mời tất cả mọi người vào trong phòng, Như Thương lúc này mới có thời gian tách ra túm lấy Quỷ Đồng, sau đó giọng với :

      "Hai vị kia đều là bằng hữu của ta, sau này hai người bọn họ phải luôn theo chúng ta ở cùng chỗ, ngươi nên đối với người ta vô lễ như vậy."

      Quỷ Đồng nháy mắt mấy cái, hỏi nàng:

      "Tại sao? Chúng ta tại sao cần phải ở nhiều hơn hai người!"

      "Bởi vì bọn họ cũng giống ngươi à!" Như Thương giải thích cho , "Ngươi nhận thức cái người thích nhìn trời làm chủ nhân, cho nên mỗi ngày theo ! Mà Vạn Thông và Mai Mai nhận ta làm chủ nhân, đương nhiên cũng phải mỗi ngày theo ta!"

      "Tỷ tỷ là chủ nhân bọn ?" Quỷ Đồng mắt sáng lên, ngay sau đó lại ảm đạm xuống, rồi : "Nhưng mà cái tên gọi là Mai Mai, Quỷ Đồng thích !"

      "Tại sao?"

      Chương 414: Ngửi được mùi vị của nữ nhân

      "Bởi vì quấn lấy chủ nhân!" Hài tử căm giận : "Ngươi cùng chủ nhân lâu như vậy gặp, nhưng mà lại vẫn cứ luôn quấn quít chủ nhân làm cho các ngươi đều được lời nào. Quỷ Đồng thích ngươi cùng chủ nhân ở chung chỗ, thích can thiệp vào!"

      Hài tử ăn ngay , Như Thương lại có chút mơ hồ.

      "Quỷ Đồng à!" Nàng dằn lại tâm tình xuống, giải thích cho : "Tỷ tỷ hiểu được ý tứ của ngươi! đến ta cùng chủ nhân nhà ngươi có phải muốn ở chung chỗ hay , chỉ riêng là Mai Mai, ngươi hoàn toàn cần phải chán ghét nha! cùng thích nhìn trời giống nhau, là nam nhân! Đừng thấy bộ dạng xinh xắn, nhưng dù thế nào cũng vẫn là nam nhân thôi!"

      "Cái gì nam nhân nha!" Quỷ Đồng liền dậm chân cái, đầu ngẩng lên cao, giọng : "Cái gì nam nhân à! Ta ngửi ra được mùi vị của nữ nhân ở người của Mai Mai!"

      Lần này Như Thương hoàn toàn im lặng!

      Ngửi ra được mùi vị của nữ nhân...... Lời này nếu để cho Mai Mai nghe, có lẽ chắc là tức giận đến muốn giết người!

      Nhưng nàng biết, mùi vị của nữ nhân theo như lời Quỷ Đồng, chính là cái loại mùi vị son phấn.

      người Mai Mai luôn có dòng hương thơm nữ nhân mới có, nhưng nàng cho rằng đó là nguyên do bởi vì quanh năm ca diễn.

      Khi hai người chuyện, khách đến bên ngoài cũng được Lưu Thắng đưa vào trong sân.

      Bọn họ bước vào phòng, cũng chỉ còn lại có Như Thương cùng Quỷ Đồng.

      Lưu Thắng hướng về phía bọn họ gật đầu cái, sau đó nhìn thấy Như Thương vung tay lên biết điều mà lui xuống.

      Tế ti Tây Dạ ngẩng đầu để lộ ánh mắt nhìn hướng Như Thương, nhưng chỉ liếc mắt cái, rồi trái lại thả lõng xuống.

      Như Thương nhếch nhếch môi, rất trực tiếp với :

      "Đừng vọng tưởng sử dụng Mị Thuật gì hay ho của ngươi để mê hoặc ta, nếu như ta trúng chiêu, cũng phải là Tần Như Thương rồi!"

      Lời này vừa cất lên, Liên Nhi theo bên cạnh tế ti lại có chút khẽ run.

      Bất quá lần này nàng cũng có mở miệng chuyện, chỉ nhíu mi tâm, giống như suy tư về điều gì.

      Như Thương có chú ý tới động tác này của nàng, nhưng cũng có dự định lập tức nhận nhau.

      Chương 415: Liên Nhi thay đổi

      Liên Nhi lúc này cùng với trước đây còn giống nhau nữa rồi!

      Mặc dù những chuyện này nàng đều còn nhớ , nhưng mà trong thời gian đó nhất định xảy ra số chuyện gì, làm cho nàng ngoại trừ thời điểm ở thuyền ngẫu nhiên bởi vì kinh hoảng mà phát tác ra ngoài chút, lúc bình thường, vẫn là giống nhau với người bình thường.

      Hoặc là ...... Nàng so với ngày trước càng trầm tĩnh cũng càng lạnh nhạt hơn chút!

      "Tần Như Thương!" Tế ti Tây Dạ trầm giọng lặp lại lần, sau lúc lâu lại : " ra ngươi tên là Tần Như Thương!"

      Chỉ câu này, rồi còn thêm gì nữa, đứng tại chỗ chờ Như Thương dẫn bọn họ vào phòng.

      Lúc này Quỷ Đồng lại đột nhiên mở miệng, hài tử kéo kéo vạt áo Như Thương, rồi vươn ngón tay chỉ hướng Liên Nhi, giọng :

      "Tỷ tỷ, tiểu nương này tại sao vẫn nhắm mắt lại? Nàng thậm chí sợ nhìn thấy đường sao!"

      Như Thương trong lòng căng thẳng, từ trong đầu chợt lóe lên hình ảnh khi đó lần đầu tiên nhìn thấy Liên Nhi trong Sa Mạc là lúc bộ mặt đầy máu.

      Vẫn đợi nàng trả lời, nhưng Liên Nhi chủ động lên tiếng, dùng thanh bình tĩnh cũng hòa nhã trả lời :

      "Mở ra cũng vô ích, bởi vì ta căn bản vốn có con ngươi. Đôi mắt của ta ở trong Sa Mạc bị người xấu khoét , mặt chỉ lưu lại hai cái lổ máu trống rỗng."

      Nàng lời này rất tàn nhẫn lại máu tươi đầm đìa, Như Thương cũng có chút đành lòng nghe tiếp nữa.

      Nhưng mà Liên Nhi kể lại, giống như kể chính là truyện cổ tích tốt đẹp, bình tĩnh như vậy, thậm chí còn mang theo ý cười.

      Cứ như thế trong nháy mắt, Như Thương đột nhiên cảm thấy nữ hài này có phải điên rồi hay ?

      Nàng biết có loại người bị bệnh điên cũng hẳn phát điên rống loạn gào khóc, mà là biểu ra loại cực kỳ bình tĩnh.

      Quỷ Đồng cũng theo lời nàng sợ run cả người, nhìn vào trong ánh mắt của Liên Nhi, tự nhiên tràn đầy đồng tình cùng thương tiếc.

      Như Thương than vuốt ve đầu của , thầm đứa ngốc, ngươi còn đồng tình người khác.

      Liên Nhi khổ hơn nữa, cũng khổ bằng ngươi.

      Nàng bước lên bước, hướng về phía tế ti Tây Dạ :

      " theo ta!" Rồi sau đó vén rèm vào phòng, độc chứng ngồi nghiêm chỉnh ở chủ vị.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 416: Đồ Lạp

      Tế ti Tây Dạ đến đây cũng có mang đến ngạc nhiên cho độc chứng nhiều lắm, nhưng mà Liên Nhi xuất lại làm cho chút giật mình .

      Chỉ có điều loại hoảng sợ này rất mờ mịt, Như Thương dám cam đoan, ngoài nàng ra, ai có thể nhìn ra được trước đó giây thần sắc độc chứng có hơi biến hóa.

      Nàng biết là bởi vì cũng nhìn thấy Liên Nhi, lại càng biết Liên Nhi này, độc chứng nhận ra được!

      Mai Mai nhìn thấy hai người này, rất khinh thường bĩu bĩu môi, sau đó mở miệng :

      "Còn tưởng rằng khinh công của các ngươi có bao nhiêu cao siêu, rốt cuộc vẫn là theo kịp xe ngựa của chúng ta nha!"

      Vạn Thông trợn mắt nhìn , rất khách khí mà trách mắng:

      "Ở đây nương cùng Chử tiên sinh, ngươi huênh hoang khoe mẽ cái gì!"

      Mai Mai tức giận quá mức, muốn cùng biện bạch vài câu, tuy nhiên lại cảm thấy rất có đạo lý.

      còn cách nào, khẩu khí đành phải tạm thời nuốt xuống.

      Tế ti dắt tay Liên Nhi vào trong phòng mấy bước, đứng lại ở đối diện độc chứng cách xa khoảng ba bước, sau đó khẽ gật đầu cái, :

      "Tiểu chủ ngàn dặm thư tín, hẳn là có chuyện quan trọng muốn thương nghị với Đồ Lạp?"

      Lời này vừa ra, mọi người thế mới biết, tên của là Đồ Lạp.

      độc chứng cũng hơi khom người, nhưng cũng khách khí, mà trực tiếp mở miệng :

      "Ta muốn hồi triều, cần Tây Dạ giúp tay!"

      Đồ Lạp nghe lời ấy đột nhiên cười to, cái loại cười quỷ dị hiểu, nghe vào trong tai người dẫn đến đại não đều theo đó bùng nổ đau nhức.

      Vạn Thông cùng Mai Mai ý thức được tốt, lập tức vận công để chống đỡ, cuối cùng cũng kịp bị thương.

      Mà tiếng cười kia đối với độc chứng, Quỷ Đồng còn có Tần Như Thương mà , cũng chỉ là khó nghe chút mà thôi, cũng quá mức tạo thành lực sát thương.

      Đồ Lạp ngừng cười sau đó khẽ gật đầu, giống như tán thưởng đối với ba người, cũng đồng thời :

      " trách được có thể từ Tây Dạ lẻn trốn ra ngoài, quả nhiên là có chút bản lãnh!"

      độc chứng lúc này lại chuyển đề tài, ánh mắt ném về hướng Liên Nhi, mở miệng :

      "Chúc mừng Đại Tế Ti luyện thành ‘Thành Quỷ Hàng’!"

      Lời vừa ra, tất cả mọi người trong phòng đều sửng sốt.

      Chương 417: Thành Quỷ Hàng

      Mai Mai cùng Quỷ Đồng nghe hiểu, vẻ mặt mờ mịt.

      Vạn Thông hình như có chút hiểu biết, khuôn mặt mang theo kinh ngạc.

      Như Thương lại nhíu chặt mi, hai mắt thẳng nhìn chòng chọc về phía Liên Nhi được dắt ở trong tay, trong lòng dâng lên kinh ngạc cực lớn, lâu thể bình phục.

      Cái gọi là "Thành Quỷ Hàng", là loại thuật trong Nam Dương Hàng Đầu......

      Theo như truyền thuyết, Hàng Đầu Sư muốn luyện Hàng này, trước hết cần giết chết đứa trẻ trong vòng mười ba tuổi.

      Sau đó dùng thuật Hàng thi hành với đứa trẻ này, sử dụng hồn phách đứa trẻ này kể cả ruột dạ dày bắn ra khoang bụng, mà toàn bộ chỗ trống rỗng bị Hàng Đầu Sư dùng thuật Hàng bổ sung vào.

      Lúc đối địch, động tác của đứa trẻ này nhanh như gió, mỗi chỗ trong thân thể đều là vũ khí trí mạng.

      Lợi hại hơn chính là, chỉ cần nó há miệng, có hơi thở tàn ác từ trong khoang bụng mà ra cắn người, truyền thuyết kể lại có thể ở trong nháy mắt đoạt hồn phách con người.

      Nàng vẫn cảm thấy tế ti Tây Dạ đối với Liên Nhi có loại kiêng kỵ cùng chăm sóc đặc biệt, đối với trường hợp này cũng phải là chưa từng có suy đoán.

      Nàng thậm chí đoán được có thể hay chính là Liên Nhi ở Tây Dạ có lần gặp gỡ thầy cúng tế, mà bởi vì vậy leo lên chiếm được địa vị.

      Làm thế nào cũng nghĩ tới, Liên Nhi đúng là kí gửi thể để luyện tập Thành Quỷ Hàng.

      Kí gởi thể cần phải che chở dưỡng thành, cũng phải luôn luôn duy trì thân thể kí gởi khỏe mạnh.

      Dĩ nhiên, phải là thể được ngã bệnh, chỉ là mỗi lần sinh bệnh chính là phân tán bộ phận công lực, cần phải có thời gian bổ sung trở lại từ đầu.

      Mà Thành Quỷ Hàng kí gửi thân thể cũng thể lấy ra, cũng như nhau môt khi bị người tinh thông thuật Hàng Đầu bắt giữ, kí gửi thể ngược lại tấn công chủ nó, công kích đầu tiên người sử dụng nó luyện Hàng.

      Thành Quỷ Hàng lực công kích cực mạnh, Như Thương ở kiếp trước từng có may mắn nhìn thấy lần Nam Dương Hàng Đầu Sư cùng Cổ Thuật Miêu Cương đấu pháp, đòn sát thủ cuối cùng của Hàng Đầu Sư chính là Thành Quỷ Hàng chỉ mười hai tuổi.

      Vốn là hoàn toàn chiếm thượng phong, vào lúc Cổ Thuật Miêu Tộc chống lại Thành Quỷ Hàng bay như nhanh tên bắn, thậm chí ngay cả hiệp đối mặt cũng đánh tới, bị Thành Quỷ Hàng cắn nuốt còn mảnh.

      Tốc độ ấy nhanh gần giống như tia chớp, lúc đó nhìn thấy nàng kinh tâm động phách. (chấn động lòng người)

      Chương 418: Kí gửi thể tốt

      Sau đó nàng nghĩ, cho dù lúc đó người bị dùng cổ đổi lại là nàng, cũng có nắm chắc toàn thân mà lui.

      Hôm nay, Đồ Lạp dùng Liên Nhi luyện thành Thành Quỷ Hàng, lại biết nuôi dưỡng con Quỷ này đến trình độ gì đây.

      Nghĩ đến mà sợ, nếu như thuật Hàng của hoàn thành tám mươi phần trăm, việc làm của bọn nàng ở sông chính là hết sức nguy hiểm.

      "Vẫn chưa thành!" Đồ Lạp nghe xong lời độc chứng khẽ lắc đầu, cũng giấu giếm, thẳng thắn mà : "Vừa qua khỏi nửa, cách luyện thành, còn có chút thời gian."

      độc chứng chỉ cười , ánh mắt Đồ Lạp lại lướt qua người Quỷ Đồng, rồi sau đó hơi có chút tiếc nuối :

      "Kí gửi thể chỗ tốt nhất, chẳng những luyện thành Hàng, công lực cũng gia tăng gấp đôi!"

      Như Thương biết lời của là có ý gì, Đồ Lạp ý muốn là Quỷ Đồng, bằng dùng Quỷ Đồng để luyện, có thể so với Liên Nhi lợi hại hơn nhiều!

      Nàng tức điên, lạnh lùng hừ tiếng cười, rồi nhìn hướng Đồ Lạp trong ánh mắt lại lạnh thấu xương hơn vài phần.

      Vạn Thông bên cạnh cũng hít hơi sâu, đương nhiên hiểu tình thế trước mắt.

      Thành Quỷ Hàng mặc dù chưa từng gặp qua, nhưng được người gọi là Vạn Thông, vẫn là có nghe qua.

      Lúc này nhìn thấy ánh mắt Như Thương lạnh hẳn, chút nghĩ ngợi, trực tiếp liền đứng lên chắn trước mặt nàng.

      Mai Mai hung hăng trừng mắt liếc cái, nhưng cũng gì thêm nữa.

      khí trong phòng nhất thời có chút căng thẳng, ngay cả Quỷ Đồng cũng cảm thấy Như Thương đối với hắc y nhân kia đột nhiên sinh ra tức giận.

      Mặc dù vẫn là vì sao, nhưng cũng lựa chọn giống như Vạn Thông.

      Chỉ là, che chắn là độc chứng.

      Hai người này vừa động, độc chứng cùng Như Thương lại đồng thời phát ra tiếng cười khổ.

      Rồi sau đó liền nghe :

      "Quỷ Đồng, có việc gì."

      Như Thương cũng hướng về phía Vạn Thông khẽ lắc đầu, ý bảo trở về chổ ngồi .

      Hai người về vị trí, ánh mắt nàng lúc này mới chuyển hướng nhìn Liên Nhi, thầm tiếng đáng thương.

      ra đứa này cuối cùng vẫn thể nào tránh được kiếp, mặc dù có bị nhốt vào bồn dược, nhưng bị Đồ Lạp chọn để luyện Thành Quỷ Hàng.
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 419: Hợp tác

      Kết quả như vậy, người so với nhốt vào bồn dược cũng tốt hơn gì.

      "Tiểu chủ sợ ta dẫn theo quân binh Tây Dạ tới sao?" Đồ Lạp đối với hành động trong phòng làm như thấy, vẫn nhìn về phía độc chứng chuyện.

      Mà chuyện ra, xác thực cũng là điểm mà Như Thương quan tâm cùng nghi ngờ nhất.

      Nàng cũng nhìn hướng độc chứng, chỉ thấy người ngồi ở chủ vị vẫn là bộ dáng thường thấy nhất, khép hờ nửa mắt tựa lưng vào ghế ngồi, nếu phải lúc này hơi hơi lắc đầu với Đồ Lạp, e rằng người quen thuộc —— Chẳng hạn như Mai Mai, cho rằng ngủ say.

      "Tiểu chủ quả nhiên vẫn như cũ." Đồ Lạp hạ thấp người, lại : "Vừa rồi muốn hồi triều cần Tây Dạ hỗ trợ, biết nên giúp như thế nào đây?"

      Lời này xong, ngay cả chính cũng khỏi cười khổ tiếng, tiếp tục :

      "Ngươi vốn là con tin Tây Dạ, ban đầu Tây Dạ lưu ngươi, mục đích chính là giam cầm cả đời, dùng việc này khống chế Đông Thục. Hôm nay ngươi tự mình chạy ra, còn muốn Tây Dạ hỗ trợ giúp ngươi trở lại triều đình Đông Thục, chuyện này mâu thuẫn."



      độc chứng lúc này mới để mắt mở rộng hơn chút, nhìn chằm chằm Đồ Lạp lâu, lúc tiếp nhưng có trả lời vấn đề của , mà chỉ :

      "Đồ Lạp Đại Tế Ti! Năm đó là vì câu của ngươi mới bảo vệ cái mạng này của ta, đa tạ."

      đột nhiên cảm ơn, Đồ Lạp cũng bất ngờ, chỉ là hơi gật đầu cái, xem như tiếp nhận tiếng cám ơn này.

      độc chứng lúc này mới ra mục đích gọi đến đây, ——

      "Tây Dạ Vương cùng Vương Hậu tất nhiên hận ta thấu xương, muốn cùng ta hợp tác. Nhưng mà ta lại nghĩ......" dừng chút, thân mình hơi hướng lên phía trước, chậm rãi : "Nhưng mà ta lại nghĩ, ngươi nguyện ý!"

      Lời vừa ra, Đồ Lạp đột nhiên nhấc đầu lên, dường như có tia ham muốn khác thường, nhưng cũng ngay lập tức lại thua trận ở trong ánh mắt thâm thúy của độc chứng.

      Như Thương biết, có độc chứng và Quỷ Đồng ở đây, Đại Tế Ti này cho dù có chút hy vọng mưu đồ, cũng phải nhiều phần cố kỵ.

      Chương 420: Thành giao

      Huống chi còn có những người khác ở đây, cho dù có Thành Quỷ Hàng trong tay, muốn lỗ mãng, cũng phải dễ dàng như vậy.

      Trong phòng tại lại tĩnh lặng hiệp tiếp theo, giống như tất cả mọi người suy tư, đối với phen đối thoại này, đối với lựa chọn cuối cùng, Đồ Lạp biết, chuyến lần này, là cần phải quyết định đối với cái vị trí bản thân mơ ước nhiều năm!

      hồi lâu, thấy trịnh trọng gật đầu, mở miệng :

      "Được! chút điều kiện của ngươi và lợi ích của ta!"

      độc chứng lúc này trả lời ——

      "Xúi giục Tây Dạ Vương xuất binh Đông Thục, dùng A Thần kiềm chế hoàng tộc Đông Thục. Thời điểm lâm nguy do ta ra mặt đánh lui địch, dùng việc này ép hoàng tộc họ Chử thể thừa nhận tồn tại của ta! Về phần ngươi —— Ta chọn thời cơ thích hợp bố trí mai phục đối phó Tây Dạ Vương, dồn vào chỗ chết, đồng thời trợ giúp ngươi thượng vị, trở thành thế hệ mới đứng đầu Tây Dạ!"

      "Thành giao!"

      Đồ Lạp tiếp ứng rất sảng khoái, gần như vào lúc độc chứng vừa dứt lời, liền lập tức ném ra hai chữ "Thành giao."

      Những người khác ở trong phòng nghe đến đây cũng hiểu toàn bộ kế hoạch của độc chứng, đều kiềm chế được mà miệng hít khí lạnh.

      Mai Mai quay nhìn Như Thương, trong mắt tựa như mang theo dò hỏi.

      Như Thương biết muốn hỏi cái gì, chỉ là Mai Mai, ra vào giờ phút này, ngay cả chính nàng ở trong lòng cũng ngừng hỏi: Vì Thầm Châu, dẫn đến hai nước giao chiến, đáng giá sao?

      Đột nhiên cũng có chút hối hận, nàng trước giờ nghĩ làm cho việc khuếch trương như thế.

      Đối với cái vật cần tìm kia, là điều tra công khai cũng được hay điều tra ngầm cũng vậy, là trộm lấy hay là cướp đoạt, nàng cũng chuẩn bị tâm lý để làm như vậy.

      Nhưng cho tới bây giờ cũng nghĩ đến độc hại sinh linh, gây họa cho dân chúng.

      Nhưng việc đến ngày hôm nay, rất nhiều chuyện hình như còn chịu nàng khống chế.

      tình phát triển theo phương hướng nàng thể hoàn toàn nắm giữ.

      Nàng muốn gọi ngừng, nhưng vào lúc này có biện pháp mở miệng.

      Mặc dù nàng bắt đầu chất vấn độc chứng phát sinh an bài này rốt cuộc là vì giúp nàng tìm Thầm Châu, hay là vì bản thân có điều kiện hồi triều?

      Chương 421: Có nên khuyên thu tay lại hay ?

      Nếu như tâm tính của thay đổi, nếu như hài lòng với cách xưng hô "Tiền thái tử", nếu như đối với tất cả hạ nhân tòa đại trạch này đều lựa chọn có loại ký ức khác thể nào nhẫn nại nữa......

      Nàng có nên khuyên đúng lúc thu tay lại hay ?

      Nhưng mà khuyên, có thể nghe sao?

      "Đại Tế Ti sảng khoái!" độc chứng đối với đáp ứng của rất hài lòng, vì vậy : "Ta bảo Quỷ Đồng an bài chỗ ở cho ngươi, nghỉ ngơi mấy ngày rồi trở về Tây Dạ an bài ! Chúng ta mặc dù vội, nhưng cũng muốn đợi quá lâu, mong rằng thứ lỗi."

      Đồ Lạp gật đầu tỏ vẻ hiểu, nhưng đối với chuyện tiếp theo khoát tay cự tuyệt:

      " ở lại được!" : "Ta bây giờ trở về Tây Dạ. Đại quân ít ngày nữa xâm phạm, khi đến dưới thành Tấn Dương ta liên lạc với tiểu chủ!"

      "Đợi chút...!" Tế ti muốn xoay người, lại chợt nghe có thanh Như Thương truyền đến, hỏi : "Trong hoàng cung Đông Thục cũng có người biết điều khiển rắn Tây Dạ ——" xong, chỉ độc chứng cái, rồi : " từng tận mắt nhìn thấy khống chế, chính là cái loại A Thần đó."

      "A?" Đồ Lạp sững sờ, ngay sau đó mở miệng hỏi: "Chính là người Tây Dạ chúng ta?"

      Như Thương lắc đầu,

      " phải! Dáng vẻ người Trung Nguyên!"

      Đồ Lạp lại suy nghĩ chút, liền bừng tĩnh ——

      "Đúng rồi! Rất nhiều năm trước đây có hài tử Trung Nguyên từng đến Tây Dạ, rất được Vương Hậu thích. Vương Hậu thu nhận ở bên người, còn chỉ dạy bản lãnh điều khiển rắn. Sau lại vì Vương Hậu bị trận bệnh nặng, hài tử kia vào lúc nàng bệnh nặng bị đuổi về Trung Nguyên, từ đó chút tin tức."

      Giải thích này xem như hợp lý, Như Thương cũng có gì muốn hỏi nữa.

      ra nàng rất muốn mở miệng với Đồ Lạp khi Tây Dạ xâm phạm, nên làm tổn thương dân chúng dọc đường.

      Nhưng lời đến khóe miệng, rồi lại cảm giác mình quá mức ngây thơ, cũng quá mức nhân từ.

      Hai quân giao chiến, từ trước đến nay thiệt thòi đều là dân chúng, làm sao có khả năng bởi vì nàng tổn thương có thể tổn thương.

      ......

      Đồ Lạp dẫn theo Liên Nhi rời , là Quỷ Đồng ra ngoài đưa tiễn.
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 422: Có quyền trách cứ sao

      Lúc trở về lại cho bọn biết ——

      " cơ thể nữ hài kia có hơi thở người."

      Như Thương than , tìm cái ghế ngồi xuống, hai đầu gối gập lại ghế dựa mặt vòng quanh hai cánh tay, hề lên tiếng.

      Vạn Thông biết giữa nàng và độc chứng nhất định có lời muốn , vì thế xua đuổi Mai Mai cùng nhau ra ngoài.

      Mai Mai có chút vừa ý, vừa bị Vạn Thông xô đẩy mặc khắc còn hướng về phía độc chứng hô:

      "Này! thích chuyện! Buổi tối ta tới tìm ngươi cùng ăn cơm!"

      Quỷ Đồng cũng theo Vạn Thông, bọn họ cùng nhau ra khỏi phòng, nán lại chút trong gian cuối cùng đều thanh tỉnh trở lại, độc chứng tự mình đứng lên đến bên cạnh Như Thương, cúi đầu nhìn xuống nàng, thấy nàng , liền chủ động :

      "Sao vậy?"

      Nàng ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm về phía , trong ánh mắt lại có chút phức tạp.

      Như Thương cũng được tâm tình mình lúc này đối với độc chứng mình là như thế nào, người này là chiến hữu sóng vai tác chiến tốt nhất đắc lợi nhất, cũng là người khi nàng có nguy nan nhiều lần ra tay cứu giúp.

      Nhưng chỉ mới vừa rồi lúc còn phen đối thoại với Đồ Lạp, lại làm cho nàng đối với mối quan hệ này có chút hoài nghi.

      Cảm thấy độc chứng có mục đích của mình, còn là người từ Vương Thành Tây Dạ chạy trốn ra chỉ lòng dạ theo mình nữa.

      Nhưng nàng có quyền trách cứ sao?

      Đáp án dĩ nhiên là —— có!

      Nếu trách cứ, nên trách những gì đây?

      Trách nên có tư tưởng của mình, nên có toan tính của mình, tất cả đều phải xoay chung quanh nàng, nàng muốn làm gì, phải làm đó?

      Như vậy quá ích kỷ!

      Nàng làm được!

      Nhưng nếu trách, chung quy lại cảm thấy trong lòng có nhiều điểm mấu chốt qua được.

      Giống như lúc mới từ Dược Vương Cốc ra biết được Tiêu Phương lừa gạt nàng, là đau như vậy.

      "Đây chính là biện pháp ngươi ?" Rốt cuộc mở miệng, nhưng chỉ hỏi như vậy.

      độc chứng gật đầu, thẳng thắn ——

      "Phải!"

      "Chỉ vì vào cung, dẫn đến hai nước giao chiến?"

      " sai!"

      Chương 423: Chỉ cần ngươi , ta giúp ngươi

      "Tại sao?" Nàng đột nhiên đem thân thể vươn thẳng lên trước, nắm tay chống lên ghế dựa hướng về phía độc chứng khom người trước mặt mình —— "Ngươi đừng vào cung chỉ là vì giúp ta tìm Thầm Châu! Ta tin!"

      độc chứng hơi nhíu mi nhìn nàng, lâu lên tiếng.

      Như Thương nhìn thấy được ở trong ánh mắt tựa như có tia ưu thương, giống như bởi vì câu tin này của nàng mà có, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất.

      "Tại sao tin đây?" độc chứng khoát tay, câu hỏi nhàng như mây gió, vừa là hỏi, vừa là tự mình .

      Như Thương đem tia dao động hơi trào dâng ở đáy lòng áp chế xuống, sau đó tiếp tục mở miệng, :

      "Tìm Thầm Châu vốn chính là chuyện riêng của ta, ta thừa nhận kéo theo ngươi vào là ta đúng. Nhưng nếu ngươi muốn, đại khái có thể rời , ta dù sao cũng có đến mức cầm đao để lên cổ bắt ngươi theo ta làm trận rắc rối này. Nhưng mà ngươi có tự hỏi lòng mình, chuyện cho tới ngày hôm nay, ngươi chỉ vì giúp ta tìm Thầm Châu sao?"

      Nàng càng càng kích động, thậm chí tay giơ lên chỉ đến phương hướng hoàng cung Tấn Dương ——

      "Là ngươi muốn vào trong đó! Là ngươi muốn cái vị trí kia! Là ngươi muốn tìm về mọi thứ ngươi mất ! Nhưng mà, Chử Thiên Minh! Nếu như ngươi ra, ta đương nhiên giúp ngươi! Tại sao ràng trong lòng có suy nghĩ, nhưng lại phải nghĩ ra chiêu bài giúp ta tìm kiếm Thầm Châu chứ?"

      Nàng kích động làm độc chứng có chút hơi ngẩn người, vốn phải là người hoạt bát hình như lại càng thêm mờ mịt hơn.

      cứ như vậy nhìn chằm chằm Như Thương, đối mặt với chỉ trích của nàng vẫn nhúc nhích, nhưng ở mặt lên tia nghi ngờ cùng hiểu.

      Cái loại hiểu đó cũng kéo dài bao lâu, thay vào đó, chính là ngưng tụ phẫn hận.

      Như Thương cũng thể nào ra lời tiếp theo, thậm chí lời lao ra cửa miệng nửa chừng lại "ừng ực" tiếng nuốt trở vào.

      Là nàng sai rồi sao?

      Tại sao ở trong biểu tình của độc chứng nàng lại nhìn thấy thất vọng cùng đau khổ?

      Tại sao ở trong ánh mắt của độc chứng nàng lại nhìn thấy chua xót cùng đau thương?

      Trong lúc nhất thời, nàng cũng giật mình.

      Chương 424: Hối hận sao

      Hai người cứ đối diện như vậy mà nhìn nhau, thời gian chừng nén hương, ai cũng lên tiếng.

      Rốt cuộc vẫn là độc chứng mở miệng trước tiên, nhưng lại :

      "Ngươi cứ như vậy nhìn ta?" Giống như là hỏi, cũng tựa như là ràng tự thuật.

      Như Thương xong căng thẳng trong lòng, nhưng lại bắt đầu hối hận phen chỉ trích đó của mình.

      Nhưng lời ra miệng, có đạo lý thu hồi.

      Nàng đành phải mạnh mẽ cắn răng nghênh đón hướng ánh mắt của đối phương, cho dù bên trong đó có tia mập mờ dễ suy xét......

      "Ngươi sai, ta đúng là muốn trở về nơi đó! Nhưng phải bởi vì chức vị hay ngôi vị hoàng đế, mà là vì là mẫu thân của ta!"

      đứng lên, tận lực đem thanh hạ xuống thấp, cũng để bình tĩnh lại.

      Như Thương nhìn tự mình bước thong thả đến bên cửa sổ, cũng có đẩy cửa sổ ra, chỉ là cách cửa sổ giấy mà ngẩng nửa đầu nhìn ra bên ngoài.

      hồi lâu, thanh lại chậm rãi mà đến, :

      "Rất nhiều chuyện biết tốt, nhưng khi biết rồi, có cách nào để mặc cho nó tiếp tục phát triển theo phương hướng tốt. Bên trong tòa hoàng cung này có mẫu thân của ta, còn có thái tử vẫn luôn muốn sát hại nàng. Ta có cách nào ngồi yên để ý đến! A Thương ngươi biết, những ngày ngươi có ở đây, vào mỗi buổi tối ta đều đến canh giữ bên ngoài viện Liên nhi trong hoàng cung, chính là sợ người biết điều khiển rắn lại đến hành hung."

      Trong giọng của , nét mặt xen lẫn đau khổ cùng bất đắc dĩ, trong lúc nhất thời, ra làm cho Như Thương phản bác được.

      " ra có đôi khi cũng hận ngươi!" độc chứng tiếp tục , nhưng rất được tự nhiên nổi lên nụ cười khổ. "Hận ngươi tại sao phải đến Tây Dạ! Cũng tự hận bản thân tại sao lại thể bỏ mặc ngươi cần để ý đến. Nếu như ta năm lần bảy lượt ra tay cứu ngươi, e rằng tại cảnh tượng khác."

      "Hối hận sao?" Nàng rốt cuộc chen vào , cũng nóng lạnh ném ra câu như vậy.

      ra ba chữ kia vừa ra khỏi miệng, bản thân nàng hối hận trước rồi!

      Kiếp trước vẻ mặt lạnh nhạt hai mươi mấy năm, mặc dù ở chung với Tiêu Phương bốn năm thay đổi rất nhiều, nhưng đôi lúc những lời lạnh lùng có lẽ nghe theo mà cứ tự do từ trong miệng lao ra.

      Thí dụ như lời lúc này!
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :