1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 395: Họa mi trở lại

      Như Thương mắt sáng lên, vội vàng bắt lấy Mai Mai :

      " dò thám tin tức !" Lúc chuyện vươn tay chỉ hướng đàn chim , "Ta muốn biết thuyền kia có bao nhiêu người, cũng dẫn theo những thứ gì. Chủ yếu nhất. ....." Nàng dừng chút, lại : "Chủ yếu nhất, là muốn biết nơi đó có rắn hay !"

      Mai Mai là người thông minh, Như Thương giải thích tuy rằng cũng toàn diện, nhưng mà cơ bản cũng có thể hiểu được đại khái.

      Hơn nữa chi tiết tình cũng muốn hỏi, nếu như quyết định theo nàng, vậy cần dò hỏi quá nhiều.

      Tóm lại, nàng thế nào, bọn họ làm thế đó là được.

      Vì vậy, nghe xong lời Như Thương, lập tức quay người ra khỏi khoang thuyền.

      Như Thương chỉ nghe thấy chim hót dường như cách mình càng gần hơn cũng càng thấp hơn, nàng hiểu được, đó phải tiếng kêu chim chóc phát ra, mà là Mai Mai.

      lâu lắm, Mai Mai quay trở về vào, vội vã tới phía trước cửa sổ, lại chỉ ngón tay, ——

      " rồi!"

      Theo phương hướng ngón tay , Như Thương cũng nhìn thấy con họa mi tựa như vô hình bay hướng tới chiếc thuyền kia.

      Lúc này toàn bộ sương mù phân tán ra, ánh nắng sớm nở rộ trong suốt chiếu xuống mặt sông, phản xạ ra ngoài ánh sáng mây mờ trông rất đẹp mắt.

      Nếu như ngay lúc này nhìn tới mặt nước, thậm chí cảm thấy có chút chói mắt.

      Hơn nữa bầu trời họa mi bay vòng quanh, dù cho ai cũng cảm giác phải đây là cảnh tượng thanh nhã tuyệt đẹp.

      Nhưng mà có người lại phải vậy, chỉ thấy con họa mi kia mới vừa lượn tới hai vòng ở đối diện thuyền, hắc y nhân đứng ở đầu thuyền đột nhiên tay vừa nhấc ——

      Chỉ nghe thanh "Bá" vang lên, đồng thời đường sáng xanh phóng thẳng tới họa mi ở trung.

      Đáng thương những con chim kia trước đó giây vẫn còn sôi nổi kêu hót, giây kế tiếp liền ngã vào con sông lớn bị sóng nước đột kích còn tung tích bóng dáng.

      Mai Mai kinh hãi, như muốn lao đến để nhìn chuyện gì xảy ra, lại bị Như Thương phát bắt được cánh tay áp chế thanh mà quát ——

      "Ngươi làm gì đó?"

      Mai Mai có chút gấp gấp, dậm chân, đáp:

      "Tất nhiên là nhìn xem quái vật sợ nóng chơi trò lừa bịp cái quái gì! Tiểu họa mi dù sao cũng thể chết vô ích!"

      Chương 396: Đừng lên tiếng, cẩn thận nhìn xem

      Như Thương biết giữa Mai Mai và động vật cảm tình rất sâu, hơn nữa những con chim chết quả cũng mang đến cho nàng khiếp sợ .

      Nhưng mà bây giờ phải là lúc, nếu bọn họ quá mức xung động, rất dễ dàng ở mặt sông này động thủ cùng người Tây Dạ.

      tại biết thuyền kia ngoại trừ hai người chèo thuyền cùng hắc y nhân và Liên Nhi ra còn có những người nào, nếu như trong khoang thuyền còn có người khác, hoặc là chất đầy đống rắn, vậy phải dễ đối phó rồi.

      Nếu là mình nàng dĩ nhiên sợ, cộng thêm Vạn Thông hay Mai Mai cũng có vấn đề, thậm chí có khi Mai Mai còn có thể miễn cưỡng trao đổi cùng những con rắn kia.

      Nhưng trước mắt thuyền cũng chỉ có ba người bọn họ, trừ người chèo thuyền , ngoài ra còn có hai người nhà chút năng lực chiến đấu cũng có.

      Dưới tình huống như thế, khi động thủ, thua thiệt tám chín phần mười chính là bọn họ bên này.

      "Trước nên !" Nàng khuyên ngăn Mai Mai, sau đó cũng đứng lên, lôi kéo liền tới bên ngoài khoang thuyền.

      Mai Mai hiểu, gấp giọng hỏi:

      "A Thương người đây là muốn làm cái gì?"

      Như Thương nhìn lắc lắc tay, đem ngón trỏ để thẳng ở bờ môi ý bảo đừng lên tiếng, rồi ngẩng đầu lên, thấy Vạn Thông lại hướng bên này.

      " nương." Vạn Thông nhìn về phía Như Thương gật gật đầu, lại liếc mắt nhìn Mai Mai ở bên cạnh nàng, tự động quay đầu chỗ khác, phớt lờ nhìn .

      Mai Mai cũng liếc cái, muốn nhiều lời.

      Như Thương chẳng quan tâm để ý tới kì quái giữa hai người, nàng gọi Vạn Thông chính là muốn cùng nhau đứng lên ở mép ven thuyền, sau đó hướng về phía con thuyền kia hất hất cằm, giọng :

      "Đừng lên tiếng, cẩn thận nhìn xem!"

      Khi lời này, nam tử áo đen thuyền đối diện tựa hồ cũng nhìn đến bên này.

      Nhưng mà cái mũ áo choàng phía sau quá lớn, hầu như hoàn toàn ngăn trở ánh mắt, khiến cho bọn họ phân biệt đối phương rốt cuộc là nhìn về phía nơi nào.

      Nhưng thân thể xoay trở về, lúc này vào là nghi ngờ.

      Chương 397: Hung khí là lá cây

      Sở dĩ phán đoán là nam tử, hoàn toàn là bởi vì Như Thương tinh mắt thấy được hầu kết ở cần cổ .

      Người nọ lúc này khoanh tay ôm ngực, cùng đối diện ngay mặt với bên mình.

      Mai Mai đem đầu hướng bên Như Thương đụng đụng, giọng :

      "Vừa rồi dùng cái gì đánh chết họa mi?"

      Câu hỏi này cũng làm cho Vạn Thông hứng thú, liền quay đầu nhìn về phía Như Thương bên cạnh, nhưng cũng dám nhìn mặt của nàng.

      "Lá cây." Nàng nhếch khóe môi giọng : "Ca khúc kia cũng là dùng lá cây thổi ra đấy! Ở Tây Dạ, có tốp người rất là giỏi trò nghệ thuật đó."

      xong hết lời, ánh mắt Như Thương nhìn đến hắc y nhân nữa, mà chuyển hướng sang Liên Nhi.

      Ánh mắt của nữ hài nhìn thấy, cho nên khi hắc y nhân xoay người ôm vai nàng.

      Liên Nhi mặt lúc này tựa như mang theo nụ cười thản nhiên, sắc mặt hơi trắng, nhưng người thoạt nhìn coi như là khỏe mạnh, ít nhất so với lúc trước bị khoét mắt tốt hơn rất nhiều.

      Xem ra, hắc y nhân kia đối với Liên Nhi tệ. Ít nhất nàng nhìn thấy cũng hề giống đầy tớ, mặc vật liệu may mặc tất cả đều là thượng phẩm.

      Hai người đối mặt cứ như vậy nhìn nhau, ai cũng lên tiếng.

      Mai Mai lại dám gọi chim bay dò xét hư , chỉ có thể thành mà đứng, đồng thời cũng cảnh giác chú ý hướng đối phương.

      Vạn Thông cũng như vậy!

      Tư thế hai người đều vận chuyển bảo vệ Như Thương, dù lòng dạ biết công phu đối phương nếu so với mình còn tốt hơn nhiều.

      Như Thương chú ý tới trong tay Liên Nhi cầm cành liễu, từng chút từng chút đung đưa, có lẽ là vì chơi khá.

      Lúc này thân thuyền dao động, nữ hài đứng vững, cành liễu trong tay lập tức rơi xuống trong dòng nước, thân thể nho cũng theo đó lắc lư hai cái, mắt nhìn thấy như sắp ngã xuống thuyền.

      Lúc này, hắc y nhân vội vàng ra tay, chặn ngang vùng eo nữ hài, vững vàng đỡ lấy trở về.

      Liên Nhi chưa tỉnh hồn, hiển nhiên là có chút hoảng sợ.

      Hắc y nhân vuốt ve tóc của nàng, giống như hỏi câu gì, chỉ thấy Liên Nhi khẽ lắc đầu, lúc này mới lại đứng thẳng, bộ dáng giống như là yên tâm.

      Như Thương chợt cảm thấy hắc y nhân kia hình như là có chút sợ Liên Nhi!

      Cho dù phải sợ, chắc cũng là có điều kiêng kỵ.
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 398: Ngửi thấy được mùi vị mưu

      Chỉ trong chốc lát, hai thuyền từ hai phương hướng cùng tới chỗ, bắt đầu tiến hành song song.

      Mà phía trước đều chỉ hướng về phía mục tiêu, đó chính là Tấn Dương!

      Như Thương đứng rất lâu lúc này đột nhiên mở miệng, nhìn về phía Vạn Thông :

      "Để thuyền chúng ta qua cập sát vào, tốt nhất có thể đụng cái. Nhưng đừng đụng quá mạnh, lướt chạm vào cái là được rồi!"

      "Hả?" Mai Mai nghiêng đầu lại, "Tại sao?"

      Vạn Thông lại có bất kỳ dị nghị gì, Như Thương như thế nào làm như thế đó, lập tức liền xoay người rời khỏi tìm người chèo thuyền.

      phen thầm trôi qua, người chèo thuyền mới bắt đầu còn có chút vừa ý.

      Dù sao tất cả mọi người đều mặt sông rất tốt, ai cũng muốn tự tìm rắc rối.

      Chỉ là Vạn Thông lấy ra thỏi bạc, vẻ mặt nguyện ý liền chuyển thành hớn hở tiếp nhận.

      Mai Mai đối với việc này xì mũi coi thường, chẳng những hừ còn kết hợp hung hăng liếc bên kia cái.

      Cho đến lúc này Như Thương mới có chỗ dường như giác ngộ, thích thú mở miệng hỏi:

      "Ngươi và Vạn Thông làm sao vậy?"

      Mai Mai bĩu môi, rất vui vẻ trả lời câu:

      " sao cả!"

      Như Thương cười khổ, nhưng cũng hỏi nữa.

      Nàng biết tính cách Mai Mai có chút khí chất nữ tử, Vạn Thông so với thô lỗ hơn, thường xuyên chịu chút khi dễ.

      Loại chuyện náo động ầm ĩ nho này nàng cũng để trong lòng, hoàn toàn biết loại kì quái của hai người tất cả đều là bởi vì nàng mà ra.

      "A Thương!" Mai Mai bước đến gần, giọng hỏi: "Tại sao ngươi muốn đụng chiếc thuyền kia à? Đây phải là tự tìm phiền toái sao! Nếu đối phương có ra tay trước, chúng ta cũng đừng lên tiếng, nhanh lên chút trở về Tấn Dương tốt hơn!"

      Như Thương hơi hơi lắc đầu, suy nghĩ lát, mới :

      "Đụng thuyền phải là mục đích, ta chỉ là muốn gặp qua người thuyền đó. Hoặc có lẽ cũng gặp được, nhìn xem chút."

      Mai Mai nháy mắt mấy cái, lại nghe Như Thương tiếp tục bồi thêm câu ——

      "Cảm giác hình như ngửi được mùi vị mưu!"

      Vừa mới dứt lời, liền cảm thấy thân thuyền đột nhiên run lên, có tiếng "Lộp bộp" truyền đến, hai người nhìn lại, đúng là tình huống người chèo thuyền của mình " cẩn thận" cọ sát vào thân thuyền đối phương.

      Chương 399: Đụng thuyền

      Việc " cẩn thận" này có chút gượng ép, mặt sông rộng lớn chỉ có hai chiếc thuyền song song mà chạy.

      Coi như là bởi vì cửa đổ vào cách đó gần chút, nhưng người chèo thuyền có kinh nghiệm vẫn làm được chuyện cứ như vậy song song mà chạm vào nhau.

      Bất quá Như Thương phải để ý cái này, nàng muốn chính là hiệu quả đụng sát vào cái.

      Hoặc là , nàng chỉ là muốn hai thuyền đều tạm dừng lại, sau đó nghe chút hắc y nhân kia chuyện mà thôi.

      Lúc này thuyền ngừng, Vạn Thông nghênh đón đầu tiên, người thuyền đối phương đến nhưng chỉ là người người chèo thuyền bình thường.

      Người nọ nhìn về phía Vạn Thông lớn tiếng quát to ——

      "Này! Các ngươi làm ăn cái gì biết? có mắt sao chứ? Sông rộng như vậy mà cũng có thể đụng vào, có phải là cố ý hay !"

      Vạn Thông vội vàng dàn xếp:

      "Ai! Xem lời ngươi này! Ai có thể cố ý đến đụng vào thuyền người khác! Ngươi vào trong sông lớn này, cố ý đụng cái ngộ nhỡ đụng phá hủy, chúng ta cũng phải giống như xui xẻo sao!"

      "Vậy đây là làm gì?" Người nọ nhất quyết tha.

      Như Thương nghe ra được, đó là giọng của người Trung Nguyên, cùng chuyện với nhau cũng giống như người Trung Nguyên.

      Thuyền này hẳn là lúc Tây Dạ đến Trung thổ mới thuê.

      "À!" Vạn Thông thấy người ta hỏi như vậy, liền quay lại quát người chèo thuyền của mình, "Ngươi chèo thuyền thế nào vậy? Lúc này nếu như đụng vào xảy ra chuyện phải làm như thế nào? Ngươi bảo chúng ta những người này đều xuống bơi lội sao!"

      Người chèo thuyền kia lấy bạc, đương nhiên phải giúp người nhà, vì vậy vội vàng nhìn về phía đối diện cúi đầu khom lưng :

      "Vị tiểu ca này, xin lỗi! Chúng ta đuổi theo lộ trình cả đêm, lúc này mệt chỉ muốn ngủ! cẩn thận đụng vào, thực là có lỗi có lỗi à!"

      Hai người chèo thuyền từng câu từng chữ đáp lời, Vạn Thông cũng đem lực chú ý chuyển đến người hắc y nhân và Liên Nhi.

      biết Liên Nhi, chẳng qua là cảm thấy tiểu nương này rất xinh đẹp, đáng tiếc chính là đôi mắt vẫn luôn nhắm, hơn nữa bên trong có thể nhìn ra được cũng có vật nhô lên, hẳn là bị mất con ngươi.

      Chương 400: Vạn Thông lên thuyền đối phương

      ở trong lòng thầm đáng tiếc, sau đó hướng về phía hắc y nhân ôm quyền, :

      "Vị bằng hữu này! có lỗi rồi! Là người lái thuyền của ta trông coi tốt thuyền, người xem thuyền có tổn hại gì ? Có muốn dừng lại tu bổ chút hay ?"

      Lúc chuyện, giữa khoảng cách với hắc y nhân chỉ chừng năm bước.

      Nhưng đối phương lại giống như căn bản có nghe được lời của , vẫn đứng im nhúc nhích.

      Chẳng những đáp lời, thậm chí nhìn cũng nhìn liếc mắt cái.

      Vạn Thông hơi lộ vẻ xấu hổ, cũng nhận thấy được đó cũng phải là người rất dễ tiếp xúc.

      Vì vậy ngay lập tức đem đề tài câu chuyện chuyển đổi phương hướng, khom lưng xuống để bắt đầu chuyện với tiểu nương đứng ở bên cạnh ——

      "Tiểu muội muội! Ngươi có sao ? bị dọa sao?"

      Lúc chuyện, bước chân cũng đồng thời bước về trước, vừa sải bước đến mũi thuyền.

      Phản ứng của nữ hài đúng là bất đồng với hắc y nhân, nàng nhìn về phía phương hướng có thanh truyền tới cười cười, sau đó nhàng mở miệng, đáp lời:

      " sao, ta đứng được rất ổn."

      Giọng nữ tử rất hòa thuận, nhàng ôn nhu, hai loại khí chất cùng hắc y nhân kia là hoàn toàn khác biệt.

      Như Thương cũng nghe vào trong tai, nhưng ở trong lòng lại đặt dấu chấm hỏi.

      Liên Nhi có điểm giống rồi nha!

      Trước kia đứa này là bộ dáng có chút nhút nhát rụt rè, đặc biệt là sau khi bị chọc mù hai mắt, lại càng thêm nửa bước cũng dám xa cách người.

      Nhưng bây giờ xem ra, Liên Nhi này tựa như có thể tiếp nhận thực tế mắt mình thể nhìn thấy.

      Hơn nữa phần thong dong và bình tĩnh này, cũng là trước đây hề có.

      " có thương tổn là tốt rồi! Ta đỡ ngươi vào bên trong đứng !" Vạn Thông chuyện dư thừa, rốt cuộc chủ động lên thuyền của Tây Dạ ra vẻ muốn bước đến đỡ Liên Nhi.

      Như Thương trong lòng hay, Vạn Thông quá nóng nảy rồi.

      Chủ ý của nàng chỉ là lợi dụng đụng thuyền để hai bên có ít trao đổi là được, hề muốn công khai lên tới thuyền người ta .

      Huống chi ánh mắt của nàng vẫn luôn tập trung quan sát thân thuyền kia, xuyên qua rèm bị gió thổi lên nhìn xem người đứng đầu trong khoang thuyền, đối với đối thoại bên này của Vạn Thông căn bản là quá chú ý.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 401: Bị đả thương

      Thời điểm khi nghe thấy "Ta đỡ ngươi vào bên trong đứng ", trong lòng nhất thời giật mình.

      Nhưng khi chuyển qua ánh mắt cũng muộn!

      Chỉ thấy Vạn Thông chân vững vàng đáp ở sàn tàu của thuyền Tây Dạ, khi chân còn lại mới vừa nhấc lên, cũng biết vì sao, thân thể lại bất thình lình thoáng cái lao về phía trước!

      phát bổ nhào này tuyệt đối phải là chủ ý gây nên, giống như là bị loại lực lượng vô hình lôi kéo cổ áo, cứ thế người hoàn toàn rất thảm hại bị đánh văng ra ngoài.

      Chỉ nghe "Phanh" tiếng, thân thể Vạn Thông đâm vào thẳng hướng khoang thuyền.

      Lần này sức lực vô cùng lớn, ngụm máu tươi kiềm được liền há miệng phun ra ngoài.

      "A!" Mai Mai kinh hãi, bộ dạng như cũng muốn xông lên.

      Nhưng vừa vọt lên bước, lại bị người phen kéo trở về.

      Đồng thời bên cạnh có gió thổi qua, nghiêng đầu sang nhìn, nào còn thấy bóng dáng Như Thương.

      Vào lúc Vạn Thông vọt tới khoang thuyền Như Thương dường như đồng thời liền bay vút qua, thân hình luồn lên cản lại Mai Mai túm lấy khuyên ngăn.

      Nàng muốn ở nơi này trở mặt với người Tây Dạ, cho nên thể có quá nhiều người đồng loạt lên thuyền.

      Chỉ trong chớp mắt người của nàng đến trước mặt Vạn Thông, cánh tay đồng thời duỗi ra, lập tức trực tiếp giữ vững người muốn ngã quỵ xuống sàn tàu.

      Lúc này, Liên Nhi bên kia cũng có thanh truyền đến, nữ tử hình như có chút kinh ngạc, gấp rút hỏi ——

      "Đây là chuyện gì?" Vừa vừa quay đầu lại hai bước, nhưng rốt cuộc bởi vì nhìn thấy được mà dám nhiều lên trước. " phải mới vừa có người muốn đỡ ta trở về sao, người đâu? Đây là thanh gì?"

      Nàng vừa hỏi vừa đưa tay lên trước, như muốn tìm kiếm thứ gì.

      Lúc này, hắc y nhân kia rất tự nhiên duỗi tay về phía nàng, Liên Nhi bắt lấy , dường như tâm lập tức liền an định.

      "Đại Tế Ti!" Nữ hài nhàng mở miệng, hỏi hắc y nhân kia: "Có phải lại có đánh nhau hay ? phải Vương Hậu lần này tới thể chủ động phát sinh rắc rối sao!"

      Chương 402: chuyện

      Lúc Liên Nhi chuyện, sắc mặt phai nhạt xuống, còn lo lắng nữa, ý tứ lại như có chút vui.

      Như Thương bỗng nhiên cảm thấy rất thú vị, chỉ là bởi vì Liên Nhi có thay đổi, mà bởi vì nàng vừa lên tiếng ra hai tin tức rất quan trọng——

      Đại Tế Ti!

      Còn có thể chủ động phát sinh rắc rối!

      cánh tay nàng ôm lấy thu vào trong người chút, sau đó hơi cúi đầu xuống, giọng hỏi câu:

      "Ngươi như thế nào?"

      Vạn Thông lắc đầu, trả lời:

      " có việc gì."

      "Hắc y nhân ra tay?"

      "Ừ." nghĩ nghĩ, rồi : "Có luồng lực hút rất cường đại hút ta qua, hình như hắc y nhân giơ tay lên, nhưng quá nhanh thấy phát lực như thế nào."

      Sau khi nghe xong, Như Thương hỏi nữa, chỉ đỡ Vạn Thông đứng dậy, sau đó bảo tựa vào khoang thuyền điều hòa chút.

      Nhưng cánh tay của mình cũng có rời vai !

      Động tác này mặt là tiện cho bảo vệ, mặt khác, cũng là nàng hướng Vạn Thông cùng Mai Mai truyền đến thông điệp.

      Đó chính là —— Chỉ cần là ta Tần Như Thương nhận định đồng bạn, vô luận ở dưới tình huống nào, cũng được bỏ !

      Nhưng, Vạn Thông lại nghĩ như vậy.

      Hoặc là cũng hiểu được ý tứ Như Thương, đồng thời lại tự chủ mà ôm lấy tia ảo tưởng khác.

      Vì vậy, mặt cũng theo đó đỏ lên.

      Lúc này hắc y nhân được gọi là Đại Tế Ti tự đem Liên Nhi kéo lại bên cạnh mình, sau đó vuốt ve tóc của nàng, xem ra giống như là an ủi.

      lâu lắm, rốt cuộc mở miệng :

      "Thanh Liên đừng sợ, phải đánh nhau, chỉ là có người cẩn thận té ngã mà thôi!"

      chuyện ngữ điệu bất đồng với Liên Nhi, tiếng Hán có chút tự nhiên.

      Mặc dù so với những người Tây Dạ khác tốt hơn rất nhiều, nhưng vẫn có phần có thể nghe ra được phải là nhân sĩ địa phương.

      Nghe xong lời của , Liên Nhi quả nhiên còn nữa, ngay lúc đó nam nhân kia đưa ánh mắt nhìn tới chỗ bọn họ.

      Lần này, đầu nâng cao hơn chút, để Như Thương cùng Vạn Thông có thể ràng thấy được mặt của .

      Chương 403: Bị người nhận ra

      Cũng vượt ra ngoài ý muốn, bộ dáng người nọ cùng người Tây Dạ giống nhau.

      Chỉ là mắt lõm xuống so với người Tây Dạ bình thường muốn sâu hơn chút.

      Bộ dáng chừng bốn mươi tuổi, rất gầy, xương gò má nổi bật lồi ra, gương mặt lại lõm sâu vào bên trong, thoạt nhìn có chút quái dị.

      Như Thương thẳng chống lại mắt của , nhưng đồng thời cũng vươn tay ra che kín ánh mắt cho Vạn Thông.

      Vạn Thông nội tình, nhưng cũng dám nhiều lời, chỉ là cẩn thận cảm giác bàn tay Như Thương che lên mắt, trong bụng lại bắt đầu run lên cái.

      Người này dùng lực tác động tinh thần rất mạnh!

      Đây là trực giác đầu tiên Như Thương đối với !

      Sở dĩ lập tức ngăn lại ánh mắt của Vạn Thông, là sợ cùng mình trái ngược nhau lại bị mê hoặc.

      Mà nàng sợ!

      Từ ngày ra đời trở Tần Như Thương dùng sinh lực để sống, đây là môn cao thủ trong cao thủ, tuy là Đại Tế Ti kia có ngàn vạn năng lực, lúc chống lại với nàng cũng phải thối lui về phía sau bước.

      Đồng thời, thần thái trong mắt cũng ảm đạm xuống.

      Hiệu quả như vậy Như Thương rất hài lòng, bởi vì vào lúc nàng xông lên thuyền tới cứu Vạn Thông trong khí thế Đại Tế Ti kia tỏa ra tràn đầy sát khí.

      Mà bây giờ, phần sát khí đối diện vào lúc này lặng lẽ phai nhạt , cho đến khi được cảnh giác thay thế.

      " nương lâu gặp." Rốt cuộc, nam tử chủ động mở miệng, ánh mắt lại nhìn thẳng Như Thương.

      những lời này ý tứ rất ràng, đó chính là nhận ra Như Thương, cũng biết nàng là người nào.

      Nàng trừng mắt nhìn, tự để xuống tay che Vạn Thông, sau đó nhếch lên khóe môi, ở mặt dùng bộ dáng cười nhàn nhạt, lúc này mới lên tiếng :

      "Trí nhớ Tiên sinh tốt!"

      Người này nàng chưa hề gặp qua, nhưng đối phương nhận ra nàng, điểm này Như Thương có thể hiểu.

      Lúc trước nàng ở trong thọ yến Vương Hậu nhảy múa đơn, sau đó lại diễn thêm xuất với Tây Dạ Vương, còn mang theo độc chứng cùng Quỷ Đồng bỏ trốn.

      Hầu như cá nhân làm nhiều lần làm cho Tây Dạ lật chuyển lớn!

      Người này là Đại Tế Ti, có lẽ lúc thọ yến cũng ở trường, chẳng qua nàng thấy thôi.
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 404: Có thể theo ta

      Cho nên lúc này bị người nhận ra, nàng cũng ngạc nhiên.

      Nhưng nàng vừa mở miệng chuyện, Liên Nhi lại tiếp theo liền "Di" tiếng.

      Sau đó cùng với thanh nàng về phía trước hai bước, lúc đứng lại liền mở miệng hỏi ——

      "Giọng của ngươi rất quen thuộc, hình như là...... hình như là......"

      Nữ hài nghiêng đầu rất nghiêm túc suy nghĩ, cứ như vậy trong nháy mắt giống như nghĩ tới những điều gì, nhưng lập tức lại lắc lắc đầu, sau đó vẻ mặt lên tia thống khổ.

      " thể nào. Bọn họ đều chết rồi, tất cả mọi người đều chết hết, cũng chỉ còn lại có mình ta!"

      Khi đứa lời này, thống khổ mặt càng lúc càng đậm.

      Nàng thậm chí ngồi xổm xuống, dùng đôi tay vòng quanh bản thân, sau đó đầu liều mạng lắc mạnh, vừa lắc vừa :

      "Tại sao? Tại sao tất cả mọi người đều chết nhưng vẫn còn muốn để lại mình ta? Tại sao phải giết nhiều người như vậy? Tại sao để cho ta cũng theo đó mà chết !!"

      Liên Nhi bình tĩnh thong dong dường như chỉ trong nháy mắt phát tát ra, Như Thương nhìn vào trong mắt, rất có xung động muốn tiến lên bước ôm lấy hài tử.

      Nhưng nàng cuối cùng nhúc nhích.

      Bởi vì Đại Tế Ti kia đến bên cạnh Liên Nhi, từng phát từng phát nhàng vuốt tóc nàng, đồng thời dùng loại thanh rất nhàng rất ôn nhu cũng rất có thể khiến cho người sau khi nghe xong cảm thấy tinh thần yên tĩnh với nàng:

      "Đều qua! Tất cả đều qua! Thanh Liên là công chúa, Thanh Liên cần suy nghĩ những chuyện này nữa!"

      Rất thần kỳ, lời này xong, Liên Nhi quả nhiên còn khóc rống nữa.

      Chỉ là lúc đứng dậy người lại có chút si ngốc, linh động giống như lúc nãy.

      Như Thương biết, trong ngữ ngôn Đại Tế Ti có chút công hiệu thôi miên, có thể đối với người mất hồn nhất định sinh ra tác dụng trấn tĩnh.

      Thấy Liên Nhi còn khóc nữa, hắc y nhân lúc này mới lần nữa nhìn về phía Như Thương, tiếp theo mở miệng :

      "Mời nương trở lại thuyền của mình! Chỗ chúng ta hoan nghênh người ngoài!"

      "Được!" Như Thương rất sảng khoái gật đầu, rồi hướng : "Ta bảo người chèo thuyền của ta giữ vững tinh thần để chèo thuyền cho tốt, tiên sinh dù sao cũng là người từ bên ngoài đến, nếu như nơi ngươi muốn đúng lúc cùng đường với ta, vậy đừng ngại theo ta, cũng có thể đến nhanh hơn chút!"

      Chương 405: Ta đoán

      dứt lời, liền đỡ Vạn Thông rời khỏi thuyền Tây Dạ.

      Cho đến khi trở về trong khoang thuyền của mình, mới bảo Mai Mai giúp tay đỡ Vạn Thông đến giường để nghỉ ngơi.

      Mai Mai có chút hiểu biết y thuật, lập tức liền bắt mạch, sau đó cũng yên lòng.

      " có sao, nghỉ ngơi chút là tốt rồi! Tuy rằng ói ra máu, nhưng cũng may có thương tổn đến gan phổi!" xong liếc mắt nhìn Vạn Thông cái, rồi : "Trổ tài hùng cái gì! Bây giờ xem như ngươi lượm lại được cái mạng!"

      Vạn Thông để ý đến , lại hướng về phía Như Thương ôm quyền, trầm giọng :

      "Tạ ơn nương cứu mạng, lần này là Thẩm Ngọc sơ xuất."

      Như Thương khoát tay áo, thêm gì, chỉ bảo Mai Mai phân phó người chèo thuyền lái thuyền nhanh lên chút.

      Thuyền vừa di chuyển, phát thuyền của Tây Dạ quả nhiên theo phía sau mình.

      Mai Mai hiểu, hỏi Như Thương:

      "Ngươi cùng Tây Dạ hẳn là có thù oán! Thế nào chẳng những có đánh nhau, chúng ta ngược lại trở thành dẫn đường rồi?"

      Điểm này Vạn Thông cũng muốn biết, nhưng hai người nhìn Như Thương, lại cảm thấy nàng cũng có biện pháp đưa ra đáp án chuẩn xác.

      Quả nhiên, trôi qua hồi lâu, Như Thương gật đầu cái, sau đó :

      "Ta cũng biết!" Rồi nhún nhún vai, tự mình suy nghĩ phen, lại : "Có thể là bởi vì đối phương vốn cũng muốn đánh, cho nên giải quyết hòa bình thôi! Các ngươi nhìn xem ——"

      Nàng vừa vừa chỉ hướng đường thủy phía trước:

      "Chuyến này, mục đích chính là Tấn Dương. Chúng ta Tấn Dương dĩ nhiên là cùng độc...... A, là cùng Thiên Minh hội hợp. Mà bọn họ, hoặc là muốn vào cung, hoặc là......" đến đây, Như Thương đột nhiên nổi lên tia cười. Rồi : "Hoặc là cũng giống như chúng ta, cũng là tìm Chử Thiên Minh!"

      "Dựa vào cái gì có thể khẳng định?" Mai Mai nghe nàng như thế, tò mò đặt câu hỏi.

      Như Thương thả lỏng tay, rất là vô tội giải thích ——

      "Ta đoán đấy!"

      Vạn Thông bật cười, Mai Mai lại bĩu bĩu môi, kéo kéo Như Thương :

      "A Thương ngươi thành nha!" Rồi sau đó đứng lên, qua bên kia trông coi phụ thân của mình.

      Chương 406: độc chứng mời tới trợ thủ

      Trong khoang thuyền chỉ còn lại hai người Vạn Thông và Như Thương, nàng cũng có việc gì, tự mình tìm chỗ ngồi xuống, sau đó vén rèm nhìn phong cảnh bên ngoài.

      Vạn Thông có chút mấy tự nhiên, ngồi cũng được mà nằm cũng xong.

      Vẫn ở giường lăn qua lăn lại cả buổi, Như Thương rốt cuộc nhìn nổi nữa, vì vậy quay đầu lại hướng :

      "Vạn Thông ngươi làm gì?"

      Đối phương ho khan, biết nên trả lời như thế nào.

      Nàng than , cảm giác đại nam nhân này biết từ khi nào lại bắt đầu có chút ngại ngùng, nhưng mà làm sao cũng nghĩ thông loại ngượng ngùng này từ đâu mà có.

      Vạn Thông cũng muốn tiếp tục kéo dài cái loại được tự nhiên này nữa, vì vậy dứt khoát liền lấy đại đề tài hỏi Như Thương.

      :

      " nương chỉ là đoán hay sao?"

      Việc này đúng là vẫn luôn muốn hỏi, chỉ là lúc nãy thấy Như Thương có dự định giải thích, nên cũng tiện hỏi nhiều.

      tại chuyện dư thừa, rất tự nhiên liền đem vấn đề này vứt ra ngoài.

      Lần này, Như Thương đúng là có lãng tránh, mà còn rất nghiêm túc suy nghĩ, rồi lắc đầu, :

      "Dĩ nhiên phải."

      Sau đó, liền đem chuyện trước kia mình Tây Dạ còn có chuyện trước đó rơi vào Xích Liệt Sơn đều lại lần với Vạn Thông.

      Chờ mạch khi đối phương nghe được độc chứng từng qua tự có biện pháp, lúc này sáng lên mới ánh mắt, tùy tiện :

      "Chẳng lẽ người áo đen kia là trợ thủ Chử Thiên Minh mời tới?"

      Như Thương :

      "Rất có khả năng này! Mặc dù ta cũng biết Chử Thiên Minh rốt cuộc là tính thế nào, nhưng cảm giác được chuyến này của Đại Tế Ti kia mục đích hẳn là gặp ."

      "Ngươi Liên Nhi đó, nàng làm sao có thể sống sót?" Vạn Thông vừa hỏi vừa tự mình lắc đầu: "Lẽ ra theo tình huống lúc đó, nàng nên cùng những người tham gia múa kia đều bị bổ sung vào dẫn thuốc mới đúng! Làm sao có thể còn sống, hơn nữa......"

      "Hơn nữa thoạt nhìn còn sống rất tốt!" Như Thương tiếp nhận lời , nhưng cũng chỉ có thể nhún nhún vai, lại là câu kia ——" biết."

      Nàng biết!

      Theo ý nàng, Liên Nhi cũng sớm có đường sống.

      Nàng thậm chí còn vì vậy mà tự trách phen.
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 407: Lên bờ

      Nhưng hôm nay xem ra, gặp lại Liên Nhi hình như là có khác.

      Đại Tế Ti đó thoạt nhìn đối với Liên Nhi rất tốt, nhưng cũng giống rất tốt, hình như Liên Nhi có chút gì đó có thể lợi dụng được, khiến cho tại thể nuôi dưỡng nàng tốt.

      " bước tính bước !" Như Thương có chút mệt mỏi thân thể dựa vào hướng cửa sổ, "Bất kể như thế nào, cũng tới Tấn Dương trước rồi ! Chúng ta nhiều ngày như vậy, biết bên kia thế nào!"

      ......

      Thuyền mấy ngày, rốt cuộc đến được ranh giới Tấn Dương.

      Khi thuyền dừng lại mặc dù cách ngoài thành còn gần mười dặm, nhưng mọi người lại thể đổi qua đường bộ.

      Bởi vì nước đến phần dưới cùng rồi!

      Dọc theo đường này, đối với thuyền Tây Dạ ở phía sau, Như Thương càng ngày càng cảm giác bọn họ giống là đến gây , ngược lại giống như là tới hợp tác.

      Sở dĩ có suy nghĩ như vậy, nguyên nhân lớn nhất chính là ngày đó khi nàng lên thuyền của Tây Dạ cũng có phát thuyền có dấu vết mang theo rắn.

      Trong khoang thuyền cũng chút động tĩnh, xem ra, trừ thuê người chèo thuyền, còn lại cũng chỉ có hai người Đại Tế Ti và Liên Nhi.

      Hôm nay xuống thuyền, nàng cố ý nhìn về phía sau.

      Chỉ thấy thuyền Tây Dạ vẫn theo ngay bên cạnh, sau đó hắc y tế ti tự tay dắt Liên Nhi vững vàng xuống.

      Rồi đứng lại ở trước mặt bọn họ, hình như chờ bọn họ hướng dẫn đường kế tiếp.

      Mai Mai có chút tức giận, rất khách khí chỉ vào liền :

      "Ta ngươi cái người này có ý tứ! Đường lớn bên ngoài rộng mở tự ai nấy , ngươi cũng thể bởi vì chúng ta cẩn thận đụng vào thuyền của ngươi mà đổ lỗi lên chúng ta chứ? Dọc đường theo còn chưa tính, thế nào, còn muốn theo chúng ta cùng nhau về nhà sao?"

      Tính khí người đen tối này cũng tệ, đối mặt chỉ trích của Mai Mai cư nhiên phản ứng gì cũng có, chỉ đưa mắt thản nhiên nhìn về phía Như Thương, giống như chờ nàng chủ động cái gì đó.

      Như Thương cùng với Vạn Thông bận bịu đem già trẻ chuyển lên xe ngựa do người chèo thuyền giúp tay tìm đến, cũng quay đầu lại, nhưng hình như biết Đại Tế Ti nhìn về phía mình, suy nghĩ gì liền ném ra câu:

      "Muốn theo cùng ! Nhưng mà xe ngựa của chúng ta cũng chờ người!"

      Chương 408: Cửa Hắc Đàn Mộc

      dứt lời, gọi Mai Mai cùng lên xe, tiếp theo Vạn Thông "Giá" tiếng, xe ngựa liền bắt đầu xuất phát chạy như điên.

      Ngồi xe Mai Mai rất buồn cười, lại còn đánh cuộc với Vạn Thông người phía sau nhất định tức điên rồi.

      Cũng vào lúc này nghe được Vạn Thông đột nhiên lên tiếng khen ngợi ——

      "Công phu tốt!"

      Mọi người đồng loạt quay đầu, chỉ thấy hắc y tế ti kia đúng là vận dụng khinh công cõng Liên Nhi, mạch liền bay tới đuổi theo xe ngựa của bọn họ.

      Như Thương ở đáy lòng cũng nổi lên tiếng khen ngợi, thầm khinh công thân pháp này tốc độ có thể vượt qua Tiêu Phương rồi.

      Ngay sau đó lại đánh ngựa, bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới đại trạch nơi độc chứng ở!

      ......

      Hắc y tế ti khinh công khá hơn nữa, nhưng ngủ nghỉ dù sao cũng bằng xe ngựa

      Khi xe ngựa đám người Như Thương dừng ở cửa đại trạch, lúc quay đầu lại, người nọ rơi lại cách xa vài chục thước.

      Mọi người vừa xuống xe, lập tức liền có hạ nhân canh giữ ở cửa đại trạch chạy tới giúp đỡ đem xe ngựa tháo dỡ xuống.

      Mai Mai nhìn về phía cửa chính chép chép miệng, :

      "A Thương, ngươi ở chỗ này rất xa hoa nha! Ngươi xem cửa này, chính là Hắc Đàn Mộc* đấy! Đó là vật liệu gỗ những người phú quý sử dụng làm đồ vật trong nhà, ngươi lại lấy ra làm cửa! Chậc chậc! là có tiền!" (*gỗ đàn hương màu đen)

      Vạn Thông liếc xéo cái, cũng gì.

      Được lúc này nhắc nhở, Như Thương mới cẩn thận nhìn lại cửa viện.

      Đúng vậy nha! Quả nhiên là vật liệu Hắc Đàn Mộc thượng đẳng.

      cho cùng vẫn là hoàng gia, tòa nhà vứt bỏ ở bên ngoài hoang phí như vậy!

      Nàng nhún nhún vai thuận miệng liền :

      "Cái gì Hắc hay Hắc Đàn, ngươi nếu ta đúng là phát . Xem ra chủ nhân tòa nhà này đúng là có tiền có chỗ cất rồi!"

      Lời giống như lơ đãng, nhưng lập tức cũng đưa tới câu trả lời lơ đãng ——

      Đó là hạ nhân vừa tới đây giúp tay, nghe thấy Như Thương vậy, thuận miệng liền trả lời:

      "Tiểu thư người đùa rồi! Cửa này chính là năm trước người tự mình chọn vật liệu gỗ thay đấy! Vốn dĩ đó là số Lê Hoa Mộc*, nhưng người Lê Hoa Mộc hương vị tốt, khăng khăng bảo đổi lại Hắc Đàn này." (*gỗ cây hoa lê)

      Chương 409: Diễn trò

      Mai Mai liền cười "Hì hì" tiếng, sau đó nhìn về phía Vạn Thông, cuối cùng là cho khuôn mặt tươi cười, :

      "Ngươi đúng sai! Người ở đây tự động lựa chọn mất trí nhớ! chỉ có mất trí nhớ, còn tự bổ sung cho mình đoạn thời gian giống như khuôn mẫu!"

      Vạn Thông cười lạnh tiếng, rồi đưa mắt nhìn về phía hạ nhân kia, rất khách khí :

      "Đôi khi láo quá nhiều, nhớ nổi việc vốn là cái dạng gì! Ngươi cũng sợ luôn cả mình họ gì tên chi đều quên hết!"

      Hạ nhân kia vội vàng cúi người, vẻ mặt cười nịnh tiếp theo lời ——

      "Vị gia này, người lời đâu rồi! Tiểu nhân là quản gia trong phủ này, họ Lưu tên Thắng! Cái này làm sao có thể quên đây!"

      Như Thương cười khổ, sớm biết bản lãnh tự động biến sắc mặt biến thân phận của hạ nhân trong tòa nhà này, cũng muốn so đo với bọn họ.

      Lập tức đầu dẫn người vào trong viện!

      Nhưng Mai Mai lại hứng thú, nắm giữ chặt quản gia Lưu Thắng hỏi :

      "Vậy ngươi hãy chút, tiểu thư nhà các ngươi là người ở nơi nào? Họ gì tên gì? Còn có những người khác ở chung chỗ này với nàng, đều gọi là gì?"

      Lưu Thắng đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó lập tức liền tiếp lời :

      "A, vị tiểu gia này, lời này cũng phải để hạ nhân chúng ta ! Tiểu thư là chủ tử, tục danh chủ tử làm sao có thể gọi ra từ miệng nô tài! Những người khác ở đây? Nơi này có những người khác a! À! Người phải đại thiếu gia và tiểu thiếu gia chứ? Trong phủ chúng ta tổng cộng có ba vị chủ tử, cùng người ở chỗ chính là tiểu thư, còn có vị là đại ca tiểu thư, còn có đệ đệ!"

      ở phía trước bước Vạn Thông vừa nghe thế cười to ha ha, ngay cả Như Thương cũng nhịn được cười theo.

      "Mai Mai!" Vạn Thông quay đầu lại, trực tiếp kéo người lên trước, rồi : "Ngươi cùng bọn họ đúng là luẩn quẩn hiểu! Người ta là loại người nào à! Là nghiêm chỉnh ở bên cạnh chủ tử lăn lộn bao nhiêu năm! Rất vấy dầu nha!"

      xong, còn liếc xéo quản gia kia cái, tiếp tục :

      "Này, quản gia gì đó! Phải là gọi tổng quản cũng sai! Ta ý muốn Mai Mai, lẽ ra ngươi nên có thể nghe được à! Ngươi để ý chút động tĩnh khi chuyện, nhìn lại xem phía dưới mũi trơn bóng đấy! Vậy còn đoán là loại người nào sao!"
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :